Tâm Linh Một Đời Oan Nghiệt

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
188148859-256-k249441.jpg

Một Đời Oan Nghiệt
Tác giả: ChiriNeko1711
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Truyện nói về một người con gái tên Hồng.

Hồng trong hồng nhan.

Người ta thường nói hồng nhan thì bạc phận quả không sai.

Cuộc đời của Hồng đầy rẫy những đau thương, mất mát với những cuộc tình đầy đau thương, đến khi chết đi vẫn không thoát khỏi cuộc đời oan nghiệt.

Truyện với những chi tiết li kì, ma quái mang hơi hướng tâm linh cùng những tình cảm, cảm xúc của cuộc đời đầy ngang trái.​
 
Một Đời Oan Nghiệt
Lời mở đầu


Trước khi bắt đầu vào truyện, cho phép t được giới thiệu đôi chút về nguồn cảm hứng dẫn dắt t để viết lên truyện này.

Thực ra thì tự nhiên,truyện hôm trước t viết bâng quơ trong lúc bốc đồng thấy nhiều người khen hay mặc dù t thấy nó nhạt toẹt nên là quyết định trở thành kẻ mua vui và cũng là cơ hội để rèn kĩ năng về môn Văn của bản thân.

Theo nhiều kiến thức học được khi đêm đêm đều đọc truyện ma, một con bé luôn tin vào tâm linh và luật nhân quả,t rất muốn thử sức mình để viết lên một cái gì đó từ chính bản thân mình về những điều mà khoa học chưa thể giải thích được.

Tất tần tật những kiến thức về tâm linh của t, những gì mà t đọc trên những mẩu truyện ma của những tác giả khác nhau, t sẽ cố gắng bê hết vào tại vì t thấy nó khá hay muốn cho mọi người biết đến những thứ vốn tưởng chừng như chỉ là hư tưởng nhưng lại có thể thực sự hiện hữu quanh chúng ta .

Chắc là nó giống một truyện hỗn tạp hơn.

Truyện của t thì được viết dựa trên những gì có thật từ chính cuộc đời của t nhưng được hư cấu và trừu tượng hóa cực cực nhiều.

Có nghĩa là những gì t viết không có thật, chỉ là những gì t bịa dựa trên những điều có thật.

Có rất nhiều tình tiết có thể là t bịa ra, tại vì t chỉ đưa mình vào phần đầu truyện còn phần sau hoàn toàn là bịa cả, không có thật ngoài đời thực nên là đừng bảo nhân vật chính là t xong nhìn khác về t.

Thật ra thì t đã từng viết truyện này rồi, nhưng mà bay acc nên mất luôn, nó ngắn củn cun thôi nên là giờ lấy cái cốt đấy để viết thêm .

T đã từng lấy câu chuyện đó đi từ chối tỏ tình mấy đứa trên mạng chúng nó tưởng t bị thế thật là chạy mất dép luôn.

À quên sau đây là review về truyện.

Truyện kể về một cô gái tên Hồng, Hồng trong hồng nhan.

Người xưa thường nói:"Hồng nhan thì bạc phận" quả là không sai.

Cuộc đời của người con gái đẹp đến khi chết đi cũng không thể thoát khỏi ái tình.

Truyện với những tình tiết kì bí mang hơi hướng tâm linh, xen lẫn với những tình cảm, những khát vọng của cuộc tình đầy ngang trái.

Thật ra thì t ngu phần đặt tên lắm nên đặt bừa, thấy nó cũng nhạt toẹt như chính bản thân t vậy.

Tóm lại là t bịa thế thôi chứ t chưa có ý tưởng gì đâu sa vào rồi drop lúc nào không hay.

Mà còn người đọc, dù chỉ 1 người t cũng sẽ nghĩ và viết tiếp không để drop.

Một học sinh ban A với cái đầu chẳng có nhiều ý tưởng, Văn chỉ được 6 như t thì có lẽ truyện sẽ không được chau chuốt, mượt mà nên dự là t sớm xây được biệt thự thôi.
 
Một Đời Oan Nghiệt
Chap 1: Mở đầu bi kịch


- Này!

Cậu có thích tớ không?

Nơi đó là một nơi rộng mênh mông với đồng cỏ xanh mướt trải dài dường như vô tận.

Trên là trời xanh mây trắng, dưới là đồng cỏ xanh mượt mà.

Một khung cảnh thoáng đãng tựa như chẳng có gì bình yên hơn ở nới đây.

Giữa màu xanh nền ấy hiện hữu hai đứa trẻ một trai, một gái.

Đứa bé gái mặc một bộ váy màu vàng nhạt, tổ điểm bằng những chấm hoa nhỏ nhỏ mang vẻ tinh khiết.

Nó đang mải mê ngắm bông hoa cúc dại mà nó vừa mới ngắt được.

Còn đứa bé trai, cậu cứ mải mê ngắm khung cảnh ấy, ngắm cô bê ngay trường mắt mình.

- Ừ tớ thích cậu - Cậu bé trả lời

- Hì hì!

Sau này cậu nhớ phải cưới tớ làm vợ nhé!

- Được thôi!

Tớ sẽ mang thật nhiều kẹo đến để cưới cậu về.......- Dậy dậy dậy....

Muộn học rồi con điên.

- Còn sớm, cho tao ngủ tiếp đi.

- Mơ gì mà cười như chó, nước mũi nước dãi giàn giụa ghê quá!

- Mấy hôm nay tao toàn mơ thấy hai đứa trẻ con đứng giữa đồng cỏ xanh lắm, trông hai đứa tẻ đẹp với đáng yêu cực!!!

- Thôi thôi, chắc lại mong muốn có con với anh Đức lắm chứ gì!

- Bậy nào, toàn vớ vẩn, tao với anh Đức yêu nhau trong sáng nhá!

- Ờ thôi kệ mày, chuẩn bị đi học đu kìa.

Hai cô gái đó là sinh viên năm cuối trường Y, một người tên Hồng, một người tên Hoa.

Có lẽ hai cái tên hợp nhau như thế nên tình bạn giữa hai người cũng trở nên rất rất thân.

Đi đâu cũng có nhau, làm việc gì cũng bên nhau, nơi nào có Hoa nơi đấy có Hồng và ngược lại.

Hai người không giấu nhau bất cứ một bí mật gì, cái gì cũng chia sẻ cho nhau giống như hai chị em trong nhà.

- Này này bịt kín vô này, hôm nay nắng lắm ấy nhá, nên cẩn thận một chút - Hoa nói

- Ừ tao biết rồi, tao sợ cái con quỷ đấy chiếm lấy tao lắm mày.

- Ừ nên cẩn thận vẫn hơn.

Hồng bắt đầu hồi tưởng lại chuyện ngày xưa, hồi cô mới bắt đầu bước vào tuổi 13 cái tuổi mà người phương Đông quan niệm rằng, nó là tuổi hạn, cái tuổi mà chỉ cần sơ sảy một chút thôi cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng...

Lần đó là một buổi sáng trời nắng gắt...

- Mẹ ơi!

Tay với chân con tự dưng xưng hết lên đây này, ấn vào cũng đau nữa!!

- Hồng hốt hoảng

- Đưa đây mẹ xem nào!!

- Đây này mẹ ơi, không biết con bị sao rồi huhu!!

- Chắc không sao đâu, chắc tại mấy hôm nay con giúp mẹ làm nhiều việc quá, nay con nghỉ đi, mẹ tự làm được mà.

- Con không sao đâu, chắc chiều con khỏi thôi, rồi con lại giúp mẹ làm mà.

- Vậy con nghỉ ngơi đi nhé.

- Dạ vâng.

Hồng khập khiễng bước vào phòng, chân tay nó đau nhức, các khớp xương sưng phồng.

Nó không biết nó bị làm sao, nó sợ đi bệnh viện, sợ gặp bác sĩ, sợ kim tiêm lắm nên nó sẽ không kêu đau với mẹ nữa, với lại nhà nó cũng không có tiền để mà cho nó đi khám bệnh.

Hồng vào phòng, nằm ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Hồng đang đứng ở một nơi rất quỷ dị, giống như là ở một nơi âm ti địa ngục.

Hồng sợ hãi đảo mắt nhìn quanh thì bất chợt các đốm lửa tự nhiên bùng sáng, một con quỷ với hai cái sừng to dài, nhe hàm răng sắc nhọn tiến về phía nó.

- Haha ngươi sẽ là của ta, là của ta thôi haha haha

Nói xong, con quỷ lao đến chỗ Hồng đang run lẩy bẩy, đưa cái tay nhơ nhuốc, kinh dị lên bóp lấy cổ Hồng.
 
Một Đời Oan Nghiệt
Chap 2


- Á!

Buông ra!

Buông ra!

Cuu.......ứ...u tooôi với......

- Con bị làm sao vậy, mẹ đây, mẹ của con đây, bình tĩnh nào!

Hồng nghe tiếng mẹ chợt bừng tỉnh, mồ hôi ướt sũng cả người.

Giấc mơ Hồng vừa trải qua thực sự kinh khủng, hình như từ bé đến giờ nó chưa trải qua giấc mơ nào đáng sợ đến như thế.

- Mẹ ơi!

Con sợ quá!

Huhu huhu..

- Không sao, có mẹ ở đây rồi, không sao nữa đâu con à.

- Dạ huhu huhu

Bất giác, các khớp tay chân của Hồng lại đau, đau lắm, các khớp sưng tấy, đỏ ửng lên hơn cả lúc sáng.

Hồng cố giấu những vết sưng đỏ, những cơn đau vào trong chăn.

Có lẽ, nó vừa trải qua cơn ớn lạnh đáng sợ nên nó không thấy nóng mà có thấy nóng thì nó cũng cố chịu đựng.

Nó sợ bác sĩ đến nỗi có thể chịu được cái nóng giữa mùa hè như thế.

Bà Loan, mẹ của Hồng thấy nó có vẻ mệt mỏi nên cũng không hỏi gì nhiều, nghĩ rằng nó mệt nên bà lặng lẽ ra khỏi phòng.

Nằm trên giường một lúc thì Hồng cũng đỡ đau, chân tay cũng không còn sưng tấy như lúc nãy nữa.

Nó vui sướng mà bước ra ngoài nhà để giúp đỡ bà Loan làm việc.

Bà Loan bán hàng ăn chín nên vào những giờ cao điểm như từ 11h30 trưa đến 12h trưa và từ 6h tối đến 7 rưỡi tối là mẹ nó rất bận.

Bố nó đi làm từ sáng sớm cho đến tối muộn mới về nên chỉ có hai mẹ con Hồng đỡ đần công việc hàng quán ở nhà.

Trời vừa chập tối, sau khi phụ mẹ bê đồ ăn ra ngoài bày ở tủ kính, Hồng bỗng lên cơn sốt, người nóng bừng, các khớp tay chân lại bắt đầu sưng tấy.

Bà Loan thấy vậy liền bảo nó về phòng nghỉ vì đang đến giờ cao điểm, rất nhiều khách đến quán ăn nên bà rất bận.

Bà liền qua gọi bác hàng xóm sang giúp rồi trở lại quán ăn và không quên dặn dò Hồng nhớ mang khăn ướt đắp lên trán.

Hồng một mình lê bước vào phòng rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Đang ngủ thì cánh cửa sổ phòng Hồng chợt bật mở, một luồng khí lạnh tràn vào phòng.

Nó mở mắt ra nhưng thấy trong phòng đen thui.

- Quái lạ, rõ ràng lúc vào phòng mình đã bật đèn và đóng cửa cẩn thận rồi mà nhỉ!

Hồng vừa nghĩ vừa định bật dậy thì thấy người tê cứng, không thể nhúc nhích.

Nó muốn mở miệng ra kêu nhưng lại không thốt lên được lời nào.
 
Back
Top Bottom