Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Mọi Người Đều Đang Đoán Kim Chủ Của Tôi Là Ai (Giới Giải Trí/Bao Dưỡng/Ngọt/He)

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,106
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
243670873-256-k654209.jpg

Mọi Người Đều Đang Đoán Kim Chủ Của Tôi Là Ai (Giới Giải Trí/Bao Dưỡng/Ngọt/He)
Tác giả: Thoyeu812
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Tác giả: Như Hà Như Hà
Credit hình ảnh 咪波文化
Bookmockup: LUHD
Số chương: 99 chương chính văn + 03 phiên ngoại
Mỹ nhân thụ vô dụng được nâng đỡ quá mức x Kim chủ công siêu ngầu
Văn Án:
Lục Ninh rất nổi tiếng nhưng ngoài cái mặt đẹp ra thì chẳng được tích sự gì, thế mà tài nguyên nắm trong tay lại khiến người khác kinh hãi.

Bên ngoài giới có lời đồn rằng, sau lưng cậu có một vị kim chủ siêu to khổng lồ.

Bản edit phi lợi nhuận không có sự đồng ý của tác giả.

CẢNH BÁO: Truyện ngược không ngọt như tag lắm đâu, các bạn có thể cân nhắc trước khi nhảy hố.

 
Mọi Người Đều Đang Đoán Kim Chủ Của Tôi Là Ai (Giới Giải Trí/Bao Dưỡng/Ngọt/He)
Chương 1. Trai đẹp vô tích sự


Lục Ninh rất nổi tiếng.Đầu đường cuối ngõ đều là poster quảng cáo của cậu, lượng fans trên weibo đã đạt đến năm mươi triệu và con số này vẫn đang tiếp tục gia tăng, chỉ riêng lượt view về đề tài liên quan đến Lục Ninh cũng có hơn trăm triệu lượt, còn có không ít fans tại các nước thuộc Đông Nam Á.Có người từ khi sinh ra đã có thể dựa vào khuôn mặt của mình để kiếm cơm, Lục Ninh rất đẹp, hiếm có chàng trai nào lại có hàng lông mi dài được như cậu, vừa đậm màu lại vừa đen lúc chớp chớp mắt bèn để lộ ra đôi con ngươi tựa ngọc đen bóng.

Đường mí mắt hai mí kéo dài đến tận đuôi, khiến cậu thoạt nhìn dường như thường chất chứa ý cười, da dẻ cũng rất trắng cho dù dưới ống kính máy quay không đánh phấn cũng không thấy có tỳ vết, khuôn mặt lại còn là kiểu chữ V cực kỳ thích hợp với việc lên hình.

Ngũ quan của Lục Ninh đoan chính, không phải kiểu mắt nhỏ sống mũi cao thịnh hành bây giờ, ngược lại có vẻ mang phong cách thường thấy trong sách cổ hơn, môi hồng răng trắng, khuôn mặt tựa ngọc sáng ngời như các vị công tử ngày xưa, trong thần thái còn phảng phất quý khí khó gặp được ở một người diễn viên.

Nói tóm lại nhan sắc của người này chính là thuộc dạng, cho dù là fans nhà bên cũng không có gì để soi mói.

Lục Ninh đã tham gia một vài chương trình giải trí, từng đóng vai nam phụ cho vài bộ phim hot, trở nên nổi tiếng trong những tiếng gào thét của các thiếu nữ.Đứng vững ở vị trí tiểu sinh lưu lượng (1).(1)= là cụm từ đặc biệt dành riêng cho những ngôi sao nam sở hữu cho mình lượng fan hâm mộ hùng hậu.

Có được họ rồi thì doanh thu phòng vé nhất định sẽ thắng lớn, có được họ rồi thì tỷ suất người xem phim truyền hình nhất định sẽ rất cao, có được họ rồi thì tin tức gì mới cũng sẽ được làm truyền với tốc độ "bàn thờ", chỉ cần một chút động tĩnh dù chỉ là nhỏ nhất cũng có thể thu hút lương lớn người quan tâm, theo dõi.

"Lưu lượng" chính là từ để hình dung giá trị thương nghiệp của minh tinh đó cực kỳ cao (Theo saostar.vn)So với rất nhiều tiền bối, thậm chí cậu còn không có tác phẩm tiêu biểu của bản thân mình.

Thế nhưng trong cái thời đại nhìn mặt là chủ yếu này lại cứ thế nổi lên.

Cùng với sự nổi tiếng của bản thân thì lượng anti-fans cũng càng ngày càng nhiều, mà những người này hầu hết đều chủ yếu công kích vào năng lực diễn xuất của Lục Ninh.Cậu không có kỹ năng diễn xuất là điều mà mọi người đều phải công nhận, nhưng fans thì chỉ nhằm vào nhan sắc điên đảo chúng sinh của Lục Ninh, cho nên cũng chẳng cảm thấy mắt mình mù.

Thế là trên Tieba (2) các topic đấu khẩu nhau giữa fans và antis càng ngày càng nhiều, có anti-fan hỏi.(2)= Baidu Tieba (tên tiếng Trung: 百度贴吧, pinyin: bǎidù Tieba) là một mạng xã hội trực tuyến được thiết kế dưới nền tảng của ứng dụng tìm kiếm thông tin Baidu do công ty Bách Độ của Trung Quốc sáng tạo nên vào năm 2003.

Với những thao tác vô cùng đơn giản, thuận tiện, dễ sử dụng nên đã thu hút được số lượng người dùng đông đảo, nhanh chóng trở thành mạng xã hội trực tuyến được ưa chuộng ở Trung Quốc đại lục.Cậu ta đã hát bao giờ chưa?Fans...Ngay cả hát hò trong tiệc mừng sinh nhật cũng trở thành thảm họa.Diễn xuất của cậu ta có được không?Fans...Là người diễn vai mặt đơ cũng còn không xong.Cậu ta đã có phim nào đóng vai chính chưa?Fans...Show giải trí có tính không?Tính cách của người này dễ khiến người khác thích lắm à?Fans...Lục Ninh tham gia show giải trí thì đâm chọt khắp nơi, đắc tội người khác nhưng chính mình lại không hay, ngày nào cũng vì chuyện vô duyên như thế mà lên hot search (3), có khi cậu sắp đắc tội cả nửa cái giới này cũng nên, EQ thấp đến mức giận sôi người. (3)= là một khái niệm quen thuộc của những người sử dụng mạng xã hội Weibo (Trung Quốc).

Đây cũng là một trong những công cụ đo mức độ quan tâm của cư dân mạng dành cho một nhân vật hay vấn đề nào đó.

Càng nhiều người quan tâm, thảo luận cùng một chủ đề thì khả năng từ khóa đó lọt vào top tìm kiếm "hot search" càng cao.Thế sao cậu ta lại hot đến vậy?Fans: ...Tự dưng lại cảm thấy idol nhà mình ngoài cái mặt đẹp ra thì đúng là không còn gì các ông ạ?!Cuối cùng anti-fans đã tổng kết lại rằng, sau lưng Lục Ninh nhất định có một nhân vật ghê gớm nào đó đang nâng đỡ cậu ta.Để rồi dần dần ngay cả fans cũng đều nhận định rằng, idol nhà mình đúng thật là có ai chống lưng rồi.Vậy nên câu hỏi cũng đã xuất hiện rồi đây, thế thì nhân vật ghê gớm ở đằng sau Lục Ninh kia là ai?

Cậu mới ra mắt được khoảng một năm, mới quay một chương trình giải trí, đóng hai bộ phim hot mà đã hot hòn họt lên rồi.So với những người cùng ra mắt, các giải thưởng về mức độ nổi tiếng và được yêu thích cậu đã nhận đến mỏi tay, bởi các bộ phim sắp quay hoặc đã đóng máy đều là những tài nguyên đỉnh được cài cắm sẵn.Rất nhiều người đều đang đoán mò, thậm chí cả người trong giới cũng bàn ra tán vào, lời đồn đại rồi scandal bay đầy trời nhưng vẫn không ai hay biết người đứng sau lưng Lục Ninh là ai.Gần đây Lục Ninh đang quay một bộ phim mới.Có rất nhiều anti-fans thường hỏi, sao người này lại không biết mỏi mệt dùng khả năng diễn xuất tồi tệ kia làm hỏng các vai diễn như thế, bản thân Lục Ninh khi biết được cũng thấy mình oan ức lắm cơ.

Cậu cũng muốn mình diễn tốt lắm chứ, nhưng mà lại chẳng có chút tài năng bẩm sinh nào.

Fans nói Lục Ninh là một người rất nỗ lực hoàn toàn không có chút nào là lời khách sáo đâu, vì đúng là cậu cố gắng lắm luôn nhưng mà lại chẳng được cái tích sự gì.Sau đó chính cậu cũng nghĩ thông suốt rồi, so với nói là tôi cố gắng lắm rồi nhưng chẳng có tác dụng gì... chi bằng nói là không nghiêm túc làm việc cậu còn cảm thấy có chút mặt mũi hơn.Vì vậy trong một khoảng thời gian rất dài, Lục Ninh đã bị diss đến thương tích đầy mình.
 
Mọi Người Đều Đang Đoán Kim Chủ Của Tôi Là Ai (Giới Giải Trí/Bao Dưỡng/Ngọt/He)
Chương 2. Phim mới


Bộ phim Lục Ninh đang quay là phim điện ảnh mới của đạo diễn Vương Lôi có tên gọi là 《Trâm Hoa》, cậu vẫn diễn nam phụ nhưng đây là bộ phim đầu tiên trên màn ảnh rộng của Lục Ninh.

Các bộ phim của Vương Lôi đều nhắm đến những giải thưởng Quốc tế lớn, chứ ông lại không quan tâm đến mức độ nổi tiếng và doanh thu phòng vé.Vương Lôi được xem là đạo diễn người Hoa nổi tiếng trên sân chơi Quốc tế, để có được một vai diễn trong phim của ông đúng là có ngàn vàng cũng khó mà có được, nghe đâu từng có một ngôi sao nổi tiếng trong nước muốn được đóng vai chính trong phim của đạo diễn Vương nhưng đã bị ông ấy từ chối, mà cái vị bị từ chối kia trong giới cũng rất có sức ảnh hưởng nên là chẳng dám hé ra đến nửa chữ, chuyện này bị lộ ra ngoài cũng là do đạo diễn Vương uống say lỡ miệng.Tài nguyên của Lục Ninh đúng là khiến người khác thật sự hết hồn.Nữ chính phim này là Trần Vận do bản thân tự mình mang tiền vốn vào đoàn, vừa gia nhập đoàn làm phim đã tỏ vẻ bề trên, hôm trước mới sai trợ lý nhỏ của Lục Ninh là An Đông chạy đôn chạy đáo làm việc cho cô ta.

Lục Ninh cũng không chịu để An Đông phải chịu tủi thân, bèn đi qua dẫn người về, Trần Vận thấy thế cũng lên tiếng mỉa mai, ngay cả Lục Ninh cũng mắng cùng luôn.Tiếng tăm của Trần Vận bên ngoài vẫn luôn rất tốt, cũng rất có năng khiếu diễn xuất, dung mạo lại hơi có tính chất đánh lừa, trong mắt fan thì là tiên nữ tiểu tỷ tỷ nhưng trên thực tế cũng chỉ là con chim hoàng yến được đàn ông chiều quá thành hư mà thôi.

Lục Ninh đương nhiên không biết ba cái chuyện này đâu, nhưng mà trợ lý nhỏ An Đông lại là chú chim lợn siêu đẳng mỗi ngày đều giúp cậu phổ cập tin tức.

Bạn trai của Trần Vận là một nhà đầu tư gốc Hoa nổi danh trong giới tên là Lý Bích Sinh.

Năm nay ba mươi bảy ba mươi tám tuổi, chính là một người đàn ông đang ở giai đoạn tuổi tác hoàng kim, thường xuyên xuất hiện đầy phong độ trên các bản tin về tình hình tài chính kinh tế, hiện tại đang là quản lý cấp cao cho tập đoàn của gia đình, đúng là nhà giàu trong nhà giàu mà.

Bảo sao cô ta có thể trở thành nữ chính trong đoàn phim của Vương Lôi, có điều nói đi cũng phải nói lại, khả năng diễn xuất của cô gái này cũng đã chiếm được sự tán thành của đạo diễn cho nên vừa mới vào đoán đã phách lối như vậy đấy.Lục Ninh chẳng có cảm tình với Trần Vận chút nào, nhưng mà luận về địa vị và tư cách trong cái giới này thì cậu không đủ trình ra mặt chống đối lại cô ta, huống chi Trần Vận là nhất phiên (1) còn cậu thì chẳng biết là phiên mấy, lấy cái gì ra để khè người ta đây, ảnh mà truyền ra ngoài thì ngôi sao lớn họ Lục lại lên hot search thêm mấy bận mất thôi.

Diễn viên của đoàn phim thành ra thế này, người làm đạo diễn cũng cảm thấy chẳng biết làm sao.(1)= Nhất phiên là chỉ diễn viên có vị trí cao nhất trong dàn diễn viên.So với Trần Vận, Lục Ninh lại thích nam chính hơn, bộ phim này kể về một mối tình thời Dân quốc, cho nên ngoại hình của nam chính và khả năng diễn xuất vô cùng quan trọng.

Triệu Hồng Di chính là nam chính mà đạo diễn Vương đã mất một năm mới tuyển chọn ra được, nếu như nói bộ phim này mỗi người đều có tư bản chống lưng thì người đứng sau lưng Triệu Hồng Di chính là bản thân Vương Lôi.Cậu chàng này còn nhỏ hơn Lục Ninh hai tuổi, năm nay mới có hai mươi nhưng mỗi lần diễn đều cực kỳ xuất thần, lại còn rất đẹp trai với độ mềm dẻo của khuôn mặt vô cùng mạnh mẽ, mặc lên người bộ quần áo nào bèn giống với nhân vật đó, khoác trên mình quân phục thì ánh mắt cũng lập tức thay đổi.

Lục Ninh rất ngưỡng mộ kiểu người như thế, thậm chí còn gato với tài năng bẩm sinh của cậu ta, mỗi lần nhìn người khác một lần quay là qua trong lòng cậu lại cảm thấy đau đau.

Đến cảnh của Lục Ninh thì cả An Đông cũng chẳng dám nhìn nữa.Lục Ninh đóng vai một cậu ấm ăn chơi trác táng, hút thuốc phiện đến tàn cả người, trong cả bộ phim trăm phút tính đi tính lại cũng chiếm được mười phút đất diễn.Vương Lôi nhìn chằm chằm vào màn hình, thấy một thiếu gia giàu có ôm vài cô gái bước vào phòng, ánh mắt của đạo diễn càng lúc càng trở nên nghiêm nghị, cho đến khi nhìn thấy thiếu gia châm điếu thuốc mới cảm thấy hàng lông mày của mình giật giật, rốt cuộc không thể nhịn được nữa, vốn tính ông cũng đã hay quạu rồi bây giờ bèn lập tức đứng lên, hét một tiếng "Cut!", sau đó là đi đến trước mặt Lục Ninh, cầm kịch bản trong tay đập một cái vào thẳng khuôn mặt trắng trẻo của cậu "Cậu đang diễn hút thuốc đó hả?

Mie cậu chứ đó là đang xông hơi đấy."

Mấy cô gái đóng vai quần chúng bên cạnh bèn cười phụt ra tiếng, mặt Lục Ninh cũng đỏ bừng lên.

Vương Lôi cau mày, cũng không thèm liếc cậu một cái đã nói với phó đạo diễn bên cạnh: "Gọi Triệu Hồng Di đến đây, quay cảnh của cậu ta trước."

"Còn cậu, tôi cho cậu nghỉ ngơi hai ngày, trở về tự suy nghĩ xem phải diễn thế nào, ngày kia đến đây báo cáo."

Vương Lôi phất tay với Lục Ninh một cái ý bảo cậu mau cút đi, Lục Ninh cũng liếc nhìn Vương Đông như có điều gì còn muốn nói nhưng An Đông lại kéo cậu qua, bảo, "Anh, đạo diễn Vương đang tức lắm, trước mắt đừng đưa đầu ra cho ông ấy chém làm gì."

Lục Ninh kéo An Đông lại, có hơi khó mở lời nhưng rồi cuối cùng vẫn nói ra dặn dò chuyện này đừng nói với chị Lâm, An Đông chẹp lưỡi một cái cũng đáp một tiếng mình biết rồi.Lâm Tuyết là người đại diện của Lục Ninh, trong tay chị ấy đã từng dẫn dắt đến mấy đời ảnh đế, tiếng tăm trong giới nổi như cồn nhưng mà người như vậy cuối cùng cũng sẽ bị hủy trong tay Lục Ninh mất thôi.

Lâm Tuyết vốn rất xem thường cậu, khi đó là đích thân Chủ tịch của Gia Nghiệp giao người vào tay chị ấy, nhưng Lâm Tuyết cũng không biết người đứng sau lưng Lục Ninh là ai, bản lĩnh thế này thì đúng là quá ghê gớm rồi.

Hơn nữa sau đó cộng thêm tài nguyên trong tay Lục Ninh, Lâm Tuyết càng ngày cũng chỉ có thể than trời mà thôi, tài nguyên tốt như thế mà lại giao cho một người vô dụng, đúng là quá lãng phí.Lục Ninh biết rõ cách nhìn nhận của Lâm Tuyết với bản thân mình, cậu cũng cảm thấy mình lại sắp làm hỏng chuyện rồi nên cả người đều không thấy còn mặt mũi nào.Thực ra trong lòng cậu cũng có sự hiếu thắng, Lâm Tuyết càng xem thường thì Lục Ninh lại càng muốn thể hiện, thế nhưng kết quả mỗi lần đều càng khiến chị ấy thêm khinh bỉ cậu mà thôi.Lục Ninh trở về căn chung cư nhỏ của mình, tâm trạng không tốt nên lại lên mạng lướt weibo còn âm thầm vào xem super topic (2) của bản thân.(2)= Trên Weibo, có một phần được gọi là siêu chủ đề (Super-topic) được lập ra dành cho fan hâm mộ đăng những bài viết về chủ đề mà họ yêu thích.

Đó có thể là một bộ phim, một bài hát hay là nghệ sỹ mà công chúng mến mộ.

Đây cũng là dẫn chứng thể hiện sức mạnh của fandom, được vô số người hâm mộ lấy ra để so sánh.

Lượng đọc càng lớn, số lượng bài viết càng nhiều chứng tỏ chủ đề đó rất được yêu thích.

Đa số, fandom của giới nghệ sỹ thường "cày số liệu" này để thể hiện tình yêu của mình dành cho thần tượng và chứng minh cho người ngoài thấy sức ảnh hưởng của cộng đồng fan hâm mộ.Fan: Đại Ninh hôm nay đẹp trai quá!Quần chúng hóng hớt: Cô thấy cậu ấy rồi à!Fan: Đang quay phim ở Bắc Kinh đấy, được nhìn từ xa nè.Anti-fan: Người nhà cô diễn thế nào?Fan: Rất tốt!Anti-fan: Tốt đến không biết xấu hổ ha!Quần chúng hóng hớt: Tốt đến không biết xấu hổ ha + 1Fan: Có ảnh đây này!

Với khuôn mặt đó của Ninh Tử nhà chúng tôi còn cần kỹ năng diễn xuất mà làm gì!

Chỉ cần thấy vui tai vui mắt là được rồi nhé!Anti-fan: Đăng lên xem nào.Fan: Đăng rồi.Thế là Lục Ninh cũng chọt vào mở bức ảnh kia ra xem.Bức ảnh đó là chụp trộm, ánh sáng cũng không được tốt lắm, thiếu gia thời Dân quốc đang nằm trên gối mềm một tay nâng bao thuốc phiện, tay còn lại ôm cô gái mặc sườn xám, mày kiếm mắt sắc môi đỏ, làn khói mỏng lơ đãng bay lên che bớt đi một nửa khuôn mặt, lộ ra cần cổ trắng nõn nhưng cũng giấu đi phần nào xương quai xanh.Quyến rũ chết người.Fan 1: Ôm Đại Ninh nhà chúng mình về đi!Fan 2: Eo ơi quyến rũ chết em, thèm chịch quá!Fan 3: Ôi đệt, thịnh thế mỹ nhan là đây chứ đâu.

...

Fan thứ N: Đăng kèm ảnh.

Anti-fan: ...Ặc ặc ặc, mặt đẹp như vậy mà sao lại bất tài chớ!!!Quần chúng hóng hớt cũng lặng yên tải ảnh về.Lục Ninh đăng nhập vào tài khoản phụ, âm thầm bình luận, đẹp chít mất thôi!!!
 
Mọi Người Đều Đang Đoán Kim Chủ Của Tôi Là Ai (Giới Giải Trí/Bao Dưỡng/Ngọt/He)
Chương 3. Lục Ninh


Lục Ninh đăng nhập vào tài khoản phụ, âm thầm bình luận, đẹp chít mất thôi!!!Tâm trạng chán chường xúi quẩy cả ngày cuối cùng cũng vui vẻ hơn được một chút.

Thật ra áp lực của cậu rất lớn, Lục Ninh còn quá trẻ nhưng dường như đã có được tất cả, mà những điều đó ở vào tuổi tác của cậu hoàn toàn không thể gánh vác được.

Gia đình của Lục Ninh thật ra cũng chỉ thuộc dạng khá giả thôi, chẳng phải là gia đình có bối cảnh ghê gớm như lời đồn.

Ba Lục là bác sĩ, mẹ Lục là công chức, cuộc sống hàng ngày của nhà họ Lục cũng không tồi vì thế Lục Ninh vẫn được nuôi dưỡng trong sự chiều chuộng.

Nhưng cả đời bác sĩ chỉ có thể cứu được người khác, mà lại không cứu được chính mình.

Lúc ba Lục bị ung thư qua đời Lục Ninh mới được bảy tuổi, vẫn còn là một cậu nhóc chẳng biết cái gì.

Mẹ Lục tuy là một người phụ nữ có công việc ổn định, nhưng để Lục Ninh được hưởng một nền giáo dục tốt nhất thì cuộc sống vẫn có lúc phải giật gấu vá vai (1).(1)= (Khẩu ngữ) ví hoàn cảnh túng thiếu, khó khăn, phải xoay xở, tạm lấy chỗ này đập vào chỗ kia.Năm cậu mười tuổi, mẹ dẫn theo cậu gả cho người cha dượng hiện tại.

Cha dượng Lục Ninh là Lý An Thành tự mở công ty, một năm kiếm được mấy triệu cũng coi như là tầng lớp trung lưu.

Lý An Thành có một người con trai vợ trước để lại, tuổi tác tầm tầm như Lục Ninh, nếu tính theo tháng còn phải gọi cậu một tiếng anh.Cậu em trai này của Lục Ninh là Lý Đường đúng kiểu được nuông chiều từ bé đến lớn, lúc mới đầu mẹ Lục dẫn Lục Ninh về ở còn làm ra đủ trò, sau này thời gian lâu dần mới chậm rãi chấp nhận sự thật nhưng hiếm khi cư xử tử tế với hai mẹ con Lục Ninh.

Ban đầu Lục Ninh vì muốn nuôi gia đình nên mới bước vào cái giới này, Lý An Thành đối với cậu thật ra cũng không tệ lắm, nhưng đến cùng cũng không phải ba ruột của mình cho nên cậu rất ít khi lấy tiền của ông ấy.

Bởi vì ngoại hình của cậu rất đẹp, ban đầu có người mời cậu chụp ảnh tạp chí, đến bây giờ cậu vẫn còn nhớ như in quyển tạp chí đầu tiên mà mình chụp, đó là món tiền đầu tiên cậu kiếm được hồi cấp Ba lúc vừa học vừa làm, tất cả được hơn một vạn tệ, sau đó cứ đến kỳ nghỉ là cậu lại chụp ảnh cho hết tạp chí này đến tạp chí kia cũng quen được không ít người trong giới, sau này có công ty đã tìm đến cậu ký hợp đồng dài hạn.Lên Đại học Lục Ninh theo học diễn xuất, chuyện này cũng khiến không ít người trong nhà phản đối.Giấc mơ trở thành ngôi sao thì ai chẳng có, bản thân Lục Ninh cũng biết rõ điều kiện của mình, song khi cậu chính thức bước chân vào làm nghề mới biết được cái giới này phức tạp đến mức nào.Năm cậu học Đại học năm thứ Hai, giáo viên dạy diễn xuất của cậu có một vài mối quan hệ trong giới nên đã trực tiếp giới thiệu cậu với Gia Nghiệp.

Công ty này cũng được xem là một trong số các công ty giải trí dẫn đầu trong nước, lúc giáo viên giới thiệu cậu chỉ nói một câu rằng, thằng bé này diễn xuất thì chẳng có tài năng gì cũng chẳng làm được gì đâu, nhưng điều kiện ngoại hình lại quá tốt cho nên vẫn thử giới thiệu xem thế nào.

Người phỏng vấn chỉ liếc nhìn Lục Ninh một cái, chẳng hỏi thêm lấy một câu đã ký ngay hợp đồng với cậu rồi.Lục Ninh lớn như vậy ngoại trừ chuyện của ba Lục thật ra cũng rất thuận buồm xuôi gió, trong những ngày tháng túng quẫn nhất thì mẹ Lục cũng không để cậu phải chịu khổ, mà những trải nghiệm trong cuộc đời như thế đã mài giũa người thiếu niên này có thêm phần hăng hái, khiến cho ngũ quan của Lục Ninh thoạt nhìn mang theo vẻ đẹp vượt qua tuổi tác.Thật ra nếu như chỉ là ký với người ta nhưng lại không có được tài nguyên tốt, giữa đường bỏ rơi nghệ sỹ cũng không phải là số ít, chủ yếu là xem ông chủ có muốn nâng đỡ hay không mà thôi.

Hồi mới đầu công ty khá coi trọng Lục Ninh, nhưng sau đó cũng dần nhận ra đứa trẻ này đúng là không làm ăn được gì.

Hát có một bài cũng sai nhạc, tính cách lại quá thẳng thắn từ sáng đến tối đều đắc tội người khác, mấy cái đó thì cũng thôi đi, nhưng mà đóng phim diễn một vai mặt đơ cũng làm không xong.

Muốn nói cậu không chăm chỉ, nhưng kết quả là đứa nhóc này ngày nào cũng vùi mặt trong phòng luyện tập động tác cơ thể, đúng là ngoài cái mặt ra thì chẳng còn cái gì khác.Sau đó công ty sắp xếp cho Lục Ninh một người đại diện, rồi chẳng buồn để tâm đến cậu nữa, người này tên là Đàm Dũng, bản lĩnh nghiệp vụ thì chả thấy đâu nhưng bản lĩnh làm ma cô (2) thì lại là số một, người không bén nhạy như Lục Ninh mãi đến cuối cùng mới hiểu ra công ty trước đây giao cậu cho Đàm Dũng đúng là có ác ý sâu sắc, có thể nói là không có Đàm Dũng thì sẽ không có Lục Ninh của bây giờ.(2)= kẻ dắt gái bán dâm.
 
Mọi Người Đều Đang Đoán Kim Chủ Của Tôi Là Ai (Giới Giải Trí/Bao Dưỡng/Ngọt/He)
Chương 4. Hạ tiên sinh


Lần đầu tiên Lục Ninh nhìn thấy Hạ tiên sinh là ở trong một câu lạc bộ cao cấp trên đỉnh núi Minh Cảnh.Cậu bị Đàm Dũng đưa đến đây.Trên đỉnh núi Minh Cảnh có rất nhiều các biệt thự đã được quy hoạch thành lô từ trước, đây là khu ăn chơi có tiếng nhất nhì cả nước, biệt thự ở đây không phải để bán mà được đưa vào sử dụng trong các hoạt động thương mại, một nửa các câu lạc bộ cao cấp của thành phố đều được mở ở đây, bình thường ra vào nơi này đều là đám con nháu nhà giàu tiêu tiền như nước cùng những người quyền quý ở khắp mọi nơi.

Xa hoa, truỵ lạc, bình thường không thể thấy được là những từ ngữ có thể dùng để hình dung về nơi đây.Lục Ninh đã nhìn thấy tận mắt, một ngôi sao nữ bị một đám con cháu nhà giàu kéo váy, rồi ném xuống bể bơi trong tình trạng tinh thần mơ màng, để rồi đến cuối cùng đầu óc lơ mơ không biết theo ai đi rồi.

Bây giờ khi cậu nghĩ lại thì tiếng huýt gió hạ lưu ngày ấy vẫn văng vẳng bên tai.

Đàm Dũng dẫn cậu vào, còn bảo với Lục Ninh đến đây là để bàn bạc về bộ phim mới, cậu cũng không hề hay biết điều đang đợi chờ mình sẽ là gì.

Cậu chỉ là một người dân nhỏ bé, nào có thể thấy qua được cảnh tượng phóng đãng thế này, Lục Ninh ngây thơ như một tờ giấy trắng bị người kia dẫn vào con đường không có lối về.

Hắn ta sắp giới thiệu Lục Ninh cho một lãnh đạo nữ.Trong bữa tiệc, đôi mắt của quý bà hơn bốn mươi tuổi kia không hề rời khỏi người cậu, rất nhiều người tới rót rượu cho Lục Ninh, trong có có cả đàn ông lẫn phụ nữ, mỗi người đều là những kẻ xinh đẹp lộng lẫy nhưng tâm địa lại rất đen tối.

Bọn họ cứ như vậy nhìn người trẻ tuổi trước mắt này phải uống hết chén này đến chén khác, từng giọt từng giọt rượu lăn xuống cổ áo, khuôn mặt đẹp đẽ lúc này đã phiếm hồng ngay cả đôi mắt cũng trở nên mơ màng như muốn tiêu tan, tựa như một con búp bê tinh xảo bị người khác mặc sức chơi đùa, bên khóe môi hồng nhuận còn lưu lại vài giọt rượu trong suốt lại càng tăng thêm mấy phần quyến rũ, tiếng hít thở của rất kẻ đều đã trở nên nặng nề bao gồm cả cánh đàn ông.Người trẻ tuổi uống say kia còn không biết rằng, thậm chí có kẻ dựa vào ánh sáng tối mờ đã lén lút sờ soạng cái eo của cậu một cái.Ở cái nơi đầy những kẻ đã quen nhìn những người đẹp này, với dáng vẻ đó của Lục Ninh chỉ càng kích thích cho tâm địa xấu xa của rất nhiều người như muốn gào thét thoát ra mà thôi.Để khiến cho đôi mắt xinh đẹp như muốn tan chảy kia nhuốm máu, nhuốm phải **, nhuốm phải khát cầu.Quý bà kia tiến lại gần, nhẹ nhàng cởi khuy áo của cậu ra, Lục Ninh mơ màng nhìn thấy tất cả trước mắt nhưng trong đầu óc cậu giống như bị đứt đoạn, hình ảnh đều hỗn loạn chồng chất lên nhau khiến người không thể nào sắp xếp được, đồng thời mơ mơ màng màng cảm nhận thấy bản thân đã rơi vào một cái ôm mềm mại.Xương quai xanh trắng nõn dần lộ ra.Dưới lớp da trắng mềm ấy có thể mơ hồ nhìn thấy những đường mạch máu màu xanh.Trên cổ cậu đầy những vết son môi của phụ nữ, bị mồ hôi thấm vào dần loang ra tựa như những đóa hoa hồng đỏ thắm đang rực rỡ khoe sắc.Sáng rực lên lại gần như lẳng lơ quyến rũ.Những sợi tóc của Lục Ninh đều ướt đẫm.Cậu cảm thấy đôi môi mình như thể bị nhẹ nhàng cắn xé, hương thơm tràn ngập xung quanh.Người đàn bà kia bỗng nhiên lại dùng sức cắn vào khóe môi của Lục Ninh khiến máu chảy ra loang lổ, cậu giống như con thú bị nhốt chặt, cho dù cảm nhận được đau đớn nhưng ý thức vẫn bị nhốt lại trong lồng, hoàn toàn không có cách vào phá tan đi sự giam cầm này.Mãi đến tận khi quần áo bị rượu thấm ướt hết, Lục Ninh mới cảm thấy có hơi lạnh, tóc gáy cũng dựng lên, lúc này mới cố hết sức mở to mắt ra muốn kéo quần áo lại che kín một chút, nhưng bây giờ bên cạnh cậu lại có tiếng cười của phụ nữa truyền đến."

Đúng là...

đẹp thật."

Giống như nhìn thấy một món ăn ngon sắp muốn ăn hết vào bụng vậy.Lục Ninh che đầu lại, lảo đảo đẩy kẻ ở trên người mình ra, một đường chạy vọt ra khỏi phòng VIP.Phía sau có người đuổi theo cậu, Lục Ninh còn nghe thấy loáng thoáng có kẻ nói, "Đừng đuổi theo nữa, trên tầng là địa bàn của Hạ tiên sinh."

Đó là lần đầu tiên cậu nghe thấy ba chữ Hạ tiên sinh này.Tác giả có lời: Anh giai kim chủ xuất hiện rồi nè~
 
Mọi Người Đều Đang Đoán Kim Chủ Của Tôi Là Ai (Giới Giải Trí/Bao Dưỡng/Ngọt/He)
Chương 5. Hạ tiên sinh 2


Lục Ninh lảo đảo, cảm thấy bản thân mình đụng vào trong khuỷu tay của ai đó, mà khuỷu tay kia đột nhiên cũng kẹp chặt lại khiến cả người cậu lập tức bị rơi vào trong lòng của người đó, chủ nhân của khuỷu tay khẽ cười còn hỏi, "Bạn nhỏ ở đâu ra vậy?"

Cậu muốn tránh ra nhưng người đó lại quá khỏe, Lục Ninh không có cách nào thoát khỏi, lúc này cậu vẫn còn trong tình trạng mê man nhưng vẫn cảm nhận được hơi thở mập mờ đang dâng lên bên tai mình.Lục Ninh không đứng thẳng người được hoàn toàn phải dựa vào người kia mới tránh không phải co quắp ngồi trên mặt đất, thế mà người kia đột nhiên lại cười cười thả lỏng tay ra khiến cậu ngã nhào, cú ngã này khiến Lục Ninh tỉnh táo được một chút, ánh mắt lờ mờ lúc này mới có tiêu cự rõ ràng.Chiều cao của Lục Ninh rơi vào khoảng 1m78, nhưng người đàn ông trước mắt có lẽ còn cao hơn cậu một chút, tầm ba mươi tuổi mặc một bộ Âu phục không rõ là của hãng nào, trên cổ tay áo tinh xảo có một chiếc cúc áo bị Lục Ninh lúc nãy trong khi giãy dụa đã kéo đứt mất hiện tại đang rơi xuống trên sàn gỗ mềm phát ra âm thanh lanh lảnh.Vì bản thân Lục Ninh là người có ngoại hình, cho nên rất ít khi cậu cảm nhận được sự kinh ngạc trước cái đẹp, nhưng người đàn ông trẻ tuổi đứng trong hành lan này đây lại có ngoại hình cực kỳ xuất sắc, bên ngoài vẫn là vóc dáng của người phương Đông nhưng cốt cách lại hoàn toàn thuộc về phương Tây, giống hệt như một bức danh họa được treo trong hành lang, lúc nhìn người khác mang theo vẻ lười nhác chẳng tập trung phảng phất không có người nào có thể lọt vào mắt anh ta được vậy.Chỉ có những người từ khi sinh ra đã ở vạch đích, mới có ánh mắt như thế này.Lúc này người đàn ông kia lại hơi nghiêng đầu qua bên, nhìn Lục Ninh cười nói, "Cậu làm đứt cúc áo của tôi."

Anh ta lãnh đạm trần thuật lại sự việc.Lục Ninh vốn còn đang ngã trên mặt đất, bây giờ mới loạng chà loạng choạng đứng lên đáp rằng, "Thật sự xin lỗi ngài, để tôi giúp ngài nhặt lên."

Cậu đã không tự chủ được dùng cách gọi tôn kính với người kia.Lục Ninh nhặt cúc áo lên rồi đưa tới tay người đó, anh ta nhận lấy nhưng lại làm bộ không để ý lắm, còn hỏi, "Cậu tên là gì?"

"Lục Ninh."

Người đàn ông kia mỉm cười, đút một tấm danh thiếp vào vạt áo bị người đàn bà kia kéo rộng ra của Lục Ninh, ánh mắt người đó rơi vào những vết son môi của phụ nữ trên làn da trắng trẻo của cậu bỗng nhiên tối sầm."

Có chuyện gì thì cậu có thể liên lạc với tôi."

Lục Ninh nghe thấy giọng nói hơi khàn khàn của người đàn ông này.Cả người cậu toàn là mùi rượu, đầu óc cậu cũng không tỉnh táo bèn lôi danh thiếp kia ra giơ lên trước mắt, lờ mờ nhìn thấy một cái tên, tự dưng thấy hơi quen quen nhưng không nhớ ra được đã từng thấy qua ở đâu, rồi cậu tiện tay mò mẫm trong túi còn hỏi ngược lại, "Tôi liên lạc với anh để làm gì?"

Người kia bỗng nhiên tiến sát lại, cầm lấy tay của Lục Ninh ép sát vào tường, hai chân cậu đạp đạp giãy dụa một lúc, nhưng một chút sức lực đáp trả cũng không có nên buồn bực nghiến răng thật chặt.Sau đó cậu lại nghe thấy người đang ép mình vào tường phát ra một tiếng cười cực kỳ phách lối."** thôi."

Đôi mắt sâu thẳm mang theo mấy phần mùi vị buông tuồng chằm chằm nhìn vào Lục Ninh, giống như mấy lời phóng đãng vừa thốt ra từ đôi môi mỏng kia là những từ ngữ văn minh lắm ấy.Lục Ninh trố mắt nhìn.Lần đầu tiên gặp mặt, Hạ tiên sinh trong lòng Lục Ninh đã trở thành một kẻ nhã nhặn bại hoại, mặt người dạ thú.Bên ngoài thì được bao bọc bởi lớp da của một người tao nhã, nhưng bên trong lại giấu kín một tên lưu manh hạ lưu.Đợi đến khi Lục Ninh trở về nhà tỉnh rượu rồi, mới chậm rãi nhớ lại ba chữ Hạ Đông Minh này cậu đã từng thấy được ở đâu.Hạ Đông Minh.Xuất phát điểm của nhà họ Hạ là tại Mao Cao, theo những người trong nghề tính toán khối gia sản xét trên tỷ giá đồng Euro của bọn họ cũng phải có đến hơn mười tỷ, các công ty con trải rộng toàn cầu, đầu tư vào rất nhiều các ngành nghề khác nhau, trong đó nổi tiếng nhất chính là phim ảnh và giải trí còn có cả sòng bạc.

Sòng bạc nhà họ Hạ là bá chủ trong giới kinh doanh trò chơi đỏ đen.Người đã từng nắm quyền trong nhà họ Hạ là Trần Gia, mẹ của Hạ Đông Minh.

Vị phu nhân này giống như một truyền kỳ, vào năm ba mươi tư tuổi từ tay người chồng già yếu tiếp quản việc kinh doanh của nhà họ Hạ rồi hai mươi năm sau để lại cho Hạ Đông Minh một đế quốc thương mại khổng lồ mãi mãi không bao giờ chìm nghỉm vậy.Nghe nói nhà họ Hạ còn có một công chúa chưa từng lộ mặt, được Trần Gia và Hạ Đông Minh nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa trong lòng bàn tay mình, giới báo chí cũng vô duyên với việc này cho dù đã làm hết cách nhưng cũng chưa từng chụp được bức ảnh nào thậm chí ngay cả nửa chữ thông tin cũng không có.

Mà em trai của Trần Gia, cậu của Hạ Đông Minh, hai năm trước đã trở thành một quan chức cấp cao trong bộ máy Trung ương, bối cảnh quân đội lại càng được giấu kín.Hạ Đông Minh chưa từng nhận phỏng vấn, mọi chuyện liên quan đến anh ta đều là đến từ những suy đoán của truyền thông hoặc là một vài nhân sĩ trong giới không cẩn thận tiết lộ.

Hai năm trước khi người tiếp quan chức vụ chủ tịch của nhà họ Hạ thay đổi, ba chữ Hạ Đông Minh này mới thường xuất hiện trên các tin tức về tài chính và kinh tế.Lục Ninh yên lặng liếc nhìn tay mình.Chính cái tay này xém chút nữa, đã vứt đi danh thiếp của một nhân vật ghê gớm như vậy đấy.Tác giả có lời: Kim chủ này rất đáng gờm đúng không (☆_☆)
 
Mọi Người Đều Đang Đoán Kim Chủ Của Tôi Là Ai (Giới Giải Trí/Bao Dưỡng/Ngọt/He)
Chương 6. Bán mình trả nợ


Ngày hôm sau, Lục Ninh đã đánh Đàm Dũng một trận, còn là trong bữa tiệc của ông chủ Gia Nghiệp, khi đó hắn ta đang cầm một ly rượu trong tay cùng với một ngôi sao nữ mập tờ tán gẫu, cậu chộp được cái ghế bèn đập vào đầu hắn ta, cả đầu Đàm Dũng toàn là máu chửi ầm cả lên, hắn ta nói Lục Ninh là kẻ vô ơn nếu không có mình thì cậu đã sớm bị đóng băng rồi, đã sớm phải chạy đến các nhà hàng rửa bát làm thuê hoặc là đến mấy khu đèn đỏ bán thân rồi.Lục Ninh khi đó tức đỏ cả mắt, đến cùng cậu cũng chỉ là một thanh niên mới hai mươi tuổi đầu, máu nóng sộc lên bèn bổ nhào vào người Đàm Dũng, một đám người tiến lên tách cậu ra mà không sao tách được, tên kia còn vừa cười vừa chửi càng hùng hổ hơn, hắn nói Lục Ninh đã làm ** rồi mà còn muốn lập đền thờ.Thật ra kẻ như Đàm Dũng, người có khả năng quan sát một chút thì vừa nhìn đã biết, tên này chính là một tên ma cô khét tiếng, trong bữa tiệc hôm nay có đến nửa số ngôi sao ở đây đều đã từng bị hắn bẫy, nhưng tất cả đều lựa chọn nuốt cơn giận vào bụng, chỉ có Lục Ninh là thằng trẻ ranh miệng còn hôi sữa nên mới nhảy ra đánh người thế này, trong lòng bọn họ đều đang âm thầm tính toán với cái thứ IQ này của Lục Ninh là muốn bản thân mình từ nay coi như bỏ đúng không, vì vậy tất cả đều đứng đợi xem kịch hay.Cuối cùng Đàm Dũng được đưa lên xe cứu thương, nằm viện một tháng trời mới ra được, nghệ sĩ và người đại diện gây chuyện đến mức này Lục Ninh khi đó còn chưa được ra mắt, nếu như không phải ông chủ của Gia Nghiệp đè chuyện này xuống thì đã sớm trở thành tin tức hot rồi.

Nhưng mà đến cùng dám ra tay trong bữa tiệc như thế, khiến thể diện của ông chủ lớn mất hết, cho nên Lục Ninh cũng chính thức bị Gia Nghiệp đóng băng hoạt động.Quãng thời gian đó, Đàm Dũng thỉnh thoảng còn đến cửa khiêu khích, hắn bị đánh một trận cơn tức giận trong lòng không được giải tỏa, thỉnh thoảng lại tìm xã hội đen đến nhà cậu chặn cửa, nếu không thì lại tung tin ở công ty nhằm hủy hoại thanh danh của Lục Ninh, dẫn đến một khoảng thời gian rất dài có khá nhiều ngươi của các công ty khác đều cho rằng cậu thật sự được bao dưỡng, có lần Lục Ninh về nhà đã nhìn thấy khắp nơi trong căn hộ nhỏ của mình đều là những mảnh thủy tinh vỡ, TV và bàn nước đều bị đập, trên tường trắng đều bị hất sơn đỏ thoạt nhìn trông giống như là máu.Tất cả đều là những thủ đoạn hạ lưu, nhưng chính những thứ đó đã ép Lục Ninh có nhà mà không được về có công ty mà không được đến.

Nếu như cậu lựa chọn từ bỏ con đường này, sẽ phải bồi thường một khoản tiền vi phạm hợp đồng rất lớn, mà vốn cậu cũng chẳng có tiền.

Nếu như phải mượn tiền của cha dượng一一Lục Ninh thà rằng tình nguyện bán mình.Huống chi Lý An Thành cũng không thể gánh được khoản tiền kia, làm như thế có khác nào bảo ông phải móc hết của cải ra đâu.Nếu cậu đã bước lên con thuyền giặc này, nếu đã không đường thối lui vậy thì chỉ có thể tiến bước...Lúc này Lục Ninh mới nhớ lại vị Hạ tiên sinh kia đã đưa danh thiếp của mình cho cậu, Lục Ninh lôi tấm danh thiếp đó ra nhìn chăm chú suốt cả đêm, đến sáng hôm sau khi đôi mắt giăng đầy tơ máu mới hạ quyết tâm được.Cuối cùng cậu đã gọi đến số điện thoại trên tấm danh thiếp đó, người ở đầu dây bên kia mới đầu còn chưa nghĩ ra cậu là ai, qua hồi lâu hình như mới loáng thoáng nhớ ra Lục Ninh, anh ta bèn nói ra một địa chỉ, Lục Ninh cũng đã nhớ kỹ rồi.Lần thứ hai cậu gặp Hạ tiên sinh, anh ta đang mặc trên người một chiếc áo len rất mỏng, lúc này còn chưa qua mùa Thu nhưng thời tiết ở Bắc Kinh có hơi lạnh, nơi mà Hạ tiên sinh nói đến còn là núi Minh Cảnh, có điều không phải là ở câu lạc bộ lần đầu tiên hai người họ gặp nhau mà là ở trong một biệt thự khác.Lúc nhân viên tiếp đón dẫn cậu vào trong còn nở nụ cười, anh ta nói, "Những căn biệt thự trên núi Minh Cảnh này xưa nay chỉ để cho thuê chứ không bán, vị tiên sinh kia thế mà lại có một căn ở đây nhưng bao nhiêu năm rồi tôi vẫn chưa từng gặp mặt đấy.

Cậu đúng là có phúc ghê, quen biết được với một người bạn như thế."

Lục Ninh nhíu mày lại, cậu không thích cái kiểu nói chuyện nịnh nọt như thế này một chút nào.Người kia đưa cậu vào phòng, Lục Ninh ngoan ngoãn ngồi ở bên trong chờ đợi, chờ mãi tới khi trời tối đến khi chân đều đã tê rần vì ngồi lâu thì mới nghe thấy tiếng động bên ngoài cửa.

Lục Ninh ngửi thấy mùi rượu.Hạ tiên sinh uống say rồi.

Cậu nghĩ.
 
Mọi Người Đều Đang Đoán Kim Chủ Của Tôi Là Ai (Giới Giải Trí/Bao Dưỡng/Ngọt/He)
Chương 7. Bán mình trả nợ 2


Hạ Đông Minh ở Bắc Kinh chẳng qua mới được khoảng một tháng, nhưng lại có rất nhiều bữa tiệc xã giao, gần như mỗi ngày đều phải tham gia vào những hoạt động như vậy, cộng thêm mối quan hệ của cậu anh cho nên có rất nhiều người muốn tiếp cận, ngược lại khiến Hạ Đông Minh có chút không đón tiếp hết được, những người tặng quà cũng chẳng thiếu có điều nói trắng ra là người như anh cái gì cũng có, thứ gì mà chưa từng thấy qua, những món đồ được mang đến có rất ít thứ khiến anh được mở mang tầm mắt.Thứ có thể khiến anh được mở mang tầm mắt, ngược lại có một người.

Có thể khiến Hạ Đông Minh phải nói như thế一一 vậy thì hẳn là phải rất đẹp rồi.Lúc này còn đang ngoan ngoãn nằm trên giường của anh đấy.Hạ Đông Minh mỉm cười.Ham muốn sắc thực vốn là lẽ thường tình của con người, thứ được dâng tận miệng nào có thể bỏ qua.Lục Ninh trông thấy Hạ tiên sinh đi vào, sau đó là cởi áo khoác ngoài ra, tiếp theo lại nghe thấy tiếng người kia hỏi cậu: "Đợi lâu lắm rồi đúng không?"

Lục Ninh vội vàng lắc đầu.

Từ góc độ này của cậu nhìn qua chỗ Hạ tiên sinh bởi vì ngược sáng cho nên khuôn mặt của người này cũng trở nên sáng loá tựa như viên ngọc.

"Hạ tiên sinh, ngài nói nếu như có chuyện gì có thể tới tìm ngài giúp đỡ一一"Cậu cắn vào môi dưới, thấp thỏm đứng dậy, trông chẳng khác nào chú thỏ trắng đang nhảy nhót tung tăng lại rơi vào hang sói, đôi mắt đẹp hoảng loạn nói năng cũng hơi lộn xộn.Trong đôi mắt Hạ Đông Minh lại chỉ nhìn thấy đôi chân thon dài của chàng trai giấu trong chiếc quần bò, cùng với chút da thịt trắng mềm lộ ra bên ngoài, ánh mắt anh trở nên nặng nề còn tiến về phía trước hai bước, Hạ tiên sinh cao to hơn so với Lục Ninh, một đường đi đến như vậy cũng mang theo một bầu không khí áp bức bao quanh lấy cậu, khiến chú thỏ trắng không kiềm được phải lùi về phía sau."

Sợ cái gì?"

"Chẳng lẽ tôi lại ăn cậu hay sao?"

Trái tim Lục Ninh đập thình thịch, người đàn ông này thật sự quá xấu xa rồi.Hạ Đông Minh ép người vào góc tường, anh cúi đầu xuống cùng Lục Ninh nhìn vào mắt nhau, chóp mũi kề sát với chóp mũi, nói rõ ràng từng câu từng chữ, "Muốn tôi giúp thì phải có điều kiện."

"Cậu biết điều kiện đó là gì mà."

Vì vậy vào lần thứ hai gặp mặt của Lục Ninh và Hạ tiên sinh, cậu đã bò lên giường của anh rồi.Đó là lần đầu tiên của Lục Ninh, cậu có chút sợ hãi, trong đầu óc hỗn độn cũng cực kỳ hối hận, nếu như biết cuối cùng bản thân lại rơi vào tình huống thế này còn không bằng lúc trước chịu theo lãnh đạo nữ kia, chí ít đó cũng là phụ nữ, cậu đến cùng là giãy dụa vì điều gì.

Bây giờ cậu đã có thể tưởng tượng ra, nếu để Đàm Dũng biết được chuyện này sẽ nói ra những lời hạ lưu gì rồi.Lục Ninh thật ra vẫn còn quá ngây thơ.Trong cái giới này, không có ai ngay từ đầu là người thấp hèn, phải đi đến bước đường này đều là bị ép buộc, giống như Lục Ninh vậy.Một phút trước còn đang nói những lời chính nghĩa từ chối quy tắc trò chơi, nhưng thời gian chẳng qua được bao lâu đã phải hoàn toàn thỏa hiệp, xoay đúng một vòng đến cuối cùng vẫn phải đi cùng một con đường như thế.

Có một câu Đàm Dũng ngược lại đã nói rất đúng, với vẻ ngoài này của Lục Ninh thì sớm muộn gì, dù cậu có không chịu cũng sẽ bị buộc phải bước vào con đường này, bởi có rất nhiều sài lang hổ báo đều đang nhắm vào cậu.Đàm Dũng cảm thấy mình làm vậy là vì muốn tốt cho Lục Ninh.Nhưng cậu lại cảm thấy bị sỉ nhục.Nếu Lục Ninh không ra tay đánh người, có lẽ sẽ không bị đóng băng cũng không rơi vào tay Hạ Đông Minh, nhưng ai dám bảo đảm được lần sau cậu sẽ không gặp phải ai khác.

Ngày hôm nay cậu bị một Đàm Dũng nhỏ nhoi bức tới phải đi đến bước đường cùng, nhưng trong cái giới này chẳng lẽ lại còn thiếu người nhiều thủ đoạn hơn gấp trăm lần so với Đàm Dũng hay sao?Ở đây giống như một thùng thuốc nhuộm rất lớn, ai bước vào rồi, nếu không có quan hệ vững chắc không có bối cảnh hùng hậu, có thể nguyên vẹn bước ra hay sao.
 
Mọi Người Đều Đang Đoán Kim Chủ Của Tôi Là Ai (Giới Giải Trí/Bao Dưỡng/Ngọt/He)
Chương 8. Kim chủ


Lần đầu tiên của Lục Ninh rất đau, Hạ Đông Minh lúc bình thường cũng chẳng có bao nhiêu sự dịu dàng, anh là người đã quá quen với chốn trăng gió cho nên có chút rượu trong người rồi khi ra tay cũng không biết nặng nhẹ.Thân thể của chàng trai bên dưới mình có làn da trắng sáng như gốm sứ, một đôi mắt đẹp có chút lơ đãng, cặp chân thon dài trắng mịn đang quấn lấy eo của anh, tựa như một chiếc lá ướt đẫm trong mưa gió, những sợi tóc ướt nhẹp dính vào bên tái, vùng trán rịn mồ hôi, hàng lông mi dài cũng khẽ run run, khuôn mặt đã nhuốm một màu đỏ dạt dào ý xuân.

Đuôi mắt chẳng biết từ lúc nào đã khẽ hếch lên, từ góc độ này nhìn xuống lại cảm thấy một luồng hô hấp diễm lệ trào dâng.Cậu nhóc này chắc là lần đầu tiên, cho nên một chút âm thanh cũng không dám phát ra, đôi chân thon trắng nhẹ nhàng co lại, trên người phủ đầy những dấu hôn chi chít.

Hạ Đông Minh hôn lên khuôn mặt trắng ngần của Lục Ninh, nhanh chóng tiến quân khiến cậu cảm thấy như bản thân bị tách thành hai nửa."

Hạ tiên sinh...

đau..."

Lục Ninh bám chặt vào lưng của Hạ Đông Minh, lùi về phía sau một chút, người kia không biết là đã nghe rõ chưa nhưng lại dùng nụ hôn ngăn lại Lục Ninh đang không nghe lời, đôi môi đỏ lên rồi lại càng khiến cậu đau hơn.Vì vậy sau đó, Lục Ninh cuối cùng cũng không kêu nữa.Cho dù cậu thật sự rất đau.Cậu thất thần để mặc cho người đàn ông ở trên người mình muốn làm gì thì làm, cửa sổ sát đất trong phòng ngủ đang phản chiếu bóng dáng của cậu, Lục Ninh thấy bản thân mình bị bày ra đủ loại tư thế, bị xâm chiếm bị ôm ấp, bỗng nhiên cậu lại cảm thấy có hơi sợ chính bản thân mình như thế này, trong cơn mơ màng Lục Ninh cảm thấy có lẽ đây chỉ là một giấc mơ không phân rõ được là thật hay giả, có lẽ ngày hôm sau tỉnh lại cậu chỉ là một con bướm trong cơn mộng mị mà thôi.Mãi đến tận sau nửa đêm, cơ thể của Lục Ninh dần dần trở nên mềm nhũn giống như làn nước, cả người không thể động đậy thoạt nhìn có hơi thê thảm và có chút đáng thương nhưng lại cũng mang theo chút quyến rũ khiến người khác động tình.Những lúc như thế này Hạ tiên sinh thường sẽ không nói gì, nhưng nếu nói ra thì đều là những lời gợi tình làm Lục Ninh đến nỗi, cậu chỉ muốn tìm một cái lỗ nào để chui vào.Nhưng mà giọng nói của người này lại rất hay, ngay từ lần đầu tiên gặp mặt cậu đã nhận ra rồi.

Hiện tại nói chuyện còn hơi khàn khàn, có chút mập mờ không rõ làm người khác đến mức mặt đỏ tâm động.Sau đó, Lục Minh mơ mơ màng màng mất đi ý thức, trước khi hoàn toàn lịm đi, cậu nghe thấy bên tai mình phảng phất có tiếng nói, "Lục Ninh, sau này theo tôi đi."

Vậy là từ đó về sau, Lục Ninh đã đi theo Hạ tiên sinh.Với địa vị như vậy của Hạ Đông Minh, anh chẳng cần phải tự ra mặt làm gì chỉ cần hơi hơi biểu lộ ra có chút ý tứ như thế thì đã có người vội vàng làm tốt nhằm tranh công với anh, chuyện của Lục Ninh cũng là như vậy, Hạ Đông Minh đã gọi một cú điện thoại cũng chẳng biết là gọi cho ai, chỉ nói một câu muốn nâng đỡ một bạn nhỏ, thế là ngày hôm sau ông chủ lớn của Gia Nghiệp đã dẫn Lục Ninh đến trước mặt Lâm Tuyết Như giao cậu cho chị ấy, còn nói với cậu rằng, "Sao cậu có chỗ dựa lớn như vậy mà không nói ra từ trước, sớm biết cậu là người của cậu Cận thì đã không có chuyện gì rồi, đều là người nhà cơ mà."

Cũng là từ đó về sau, Gia Nghiệp mới bắt đầu chân chính đặt Lục Ninh vào vị trí đầu tiên trong danh sách các nghệ sĩ của công ty.Lục Ninh không hỏi cậu Cận này là ai, nhưng sau đó cậu mới biết rằng hóa ra cái vị họ Cận kia là một người quen ngoài giới của Hạ Đông Minh, cũng chẳng tính là bạn bè nhưng vừa khéo là người này có đầu tư quay rất nhiều bộ phim ở Gia Nghiệp.

Hạ Đông Minh chỉ nói một câu thì cái người mà trong con mắt của anh còn chẳng có tư cách làm bạn bè kia, đã chạy đôn chạy đáo trong một buổi tối để hoàn thành xong việc anh cần.

Nhưng những điều này Hạ Đông Minh nhìn mãi cũng thành quá quen rồi.Trong một năm Lục Ninh đi theo Hạ Đông Minh, tài nguyên trong tay cậu đều là cao cấp nhất ngoại trừ bộ phim 《Trâm Hoa》này ra, những thứ khác đều là Hạ Đông Minh mượn tay người khác lấy cho cậu, thế nên cho dù người khác có ở bên cạnh suy đoán thế nào thì cũng không thể nghĩ hai người trên trời dưới đất này có mối liên hệ nào với nhau.Dù sao người như Hạ Đông Minh, không phải một ngôi sao lưu lượng nào cũng có thể tùy tùy tiện tiện qua lại được.Lục Ninh rất nhanh đã trở nên nổi tiếng, thế nhưng cũng có rất nhiều chuyện trong thời gian ngắn cũng dần dần lộ ra.Người nổi tiếng rồi thì nhiều lời thị phi, câu nói này không hề sai một chút nào.Liên quan đến vị đức cao vọng trọng nào đó ở đằng sau chống lưng cho Lục Ninh càng là âm ĩ đến tận trời xanh, người trong giới biết chuyện vốn không nhiều, số người ít ỏi đó cũng không dám nói ra nói vào câu nào.

Trong lúc nhất thời cũng khó thể phân biệt rõ, mà trên mạng cũng mỗi người nói một kiểu.

Có căn cứ nhất có lẽ là một topic nghe đâu là người trong nghề tiết lộ, nói người đứng sau lưng Lục Ninh là Cận Minh Viễn, cậu chủ nhà họ Cận.Cậu chủ nhà giàu này là một tên trăng hoa có tiếng, thỉnh thoảng lại hay xuất hiện chung trên báo chí với các người mẫu trẻ tuổi nổi tiếng trên mạng.Topic kia nói, bộ phim đầu tiên của Lục Ninh là Cận Minh Viễn đã đầu tư riêng cho cậu.Lúc chưa được ra mắt chính thức Lục Ninh đã từng bị đóng băng hoạt động, cũng là ông chủ lớn nể mặt mũi của cậu Cận này mới không truy cứu thêm, video đánh người năm đó của Lục Ninh cũng bị xóa sạch khỏi internet, có rất nhiều người đã từng xem qua rồi, chỉ là bây giờ Lục Ninh mới nổi tiếng, dù đã hơn một năm nhưng video kia đối với Lục Ninh của hiện tại mà nói, chính là tư liệu xấu của cậu.
 
Mọi Người Đều Đang Đoán Kim Chủ Của Tôi Là Ai (Giới Giải Trí/Bao Dưỡng/Ngọt/He)
Chương 9. Người bình thường


Có điều bộ phim 《Trâm Hoa》mà Lục Ninh đang quay lần này là phim của đạo diễn Vương Lôi, không có ai cảm thấy cậu Ba nhà họ Cận đủ trình để khiến ông ấy dùng chiếc bình hoa này đóng phim cả.

Dù sao chỉ dựa vào dòng dõi của đạo diễn Vương thôi, cũng đã đủ chèn ép toàn bộ nhà họ Cận rồi.

Thỉnh thoảng Lục Ninh rảnh rỗi cũng đi dạo quanh phố phường dạo qua thị trường các topic, cậu thấy những bài viết trong đó đều phân tích như thật khiến bản thân cậu cũng xém chút nữa là tin luôn.Phim của đạo diễn Vương quả thật cậu không thể đánh động được, cho dù chỉ là một vai phụ không quan trọng gì.

Cậu lại vào weibo lướt lướt một hồi, tất cả đều mắng Lục Ninh một tay che cả bầu trời.

Fans của Lục Ninh bảo vệ cậu nhưng lại bị tấn công ngược lại.

Đến lúc này, ngay cả chính Lục Ninh cũng cảm thấy mình là đồ vô dụng.Lục Ninh nằm bẹp ở nhà hai ngày chỉ vùi đầu vào xem các bộ phim nhựa, cẩn thận quan sát từng cử chỉ hành động lời nói của các nhân vật trong phim, nhưng đến cùng vẫn không có tiến bộ gì, cậu vò đầu bứt tai sầu não vô cùng.Lúc này lại có tiếng điện thoại vang lên, Lục Ninh liếc qua nhìn thấy tên người gọi đến là Hạ tiên sinh.Lục Ninh vươn tay ra với lấy điện thoại, tiếng người đàn ông ở đầu dây bên kia truyền đến có hơi trầm thấp."

Lúc nào mới qua đây?"

Khoé miệng của Lục Ninh khẽ giật một cái."

Ngày mai tôi còn phải quay phim."

"Vậy thì bây giờ qua luôn."

Lục Ninh liếc nhìn lên mảnh trời giăng đầy mây đen, cuối cùng vẫn là bất đắc dĩ nói, "Hạ tiên sinh, ngài chờ một chút, bây giờ tôi sẽ qua đó."

Từ khi Lục Ninh gặp gỡ vị Hạ Đông Minh Hạ tiên sinh này, anh ta chính là tổ tông của tổ tông, hết thảy mọi việc đều cần phải nhún nhường trước tổ tông.Trước đó Hạ tiên sinh tổng cộng đã tìm cậu bảy lần.

Đây là lần thứ tám trong một năm này của Lục Ninh.

Nguyên nhân không phải là vì Hạ Đông Minh kiểm soát chuyện quan hệ chặt chẽ đến mức nào, mà là anh bận rộn quá phần lớn thời gian đều là ở Ma Cao hoặc bay ra nước ngoài, những lần đến Bắc Kinh cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Thế nhưng chỉ cần người này đến đây, nhất định sẽ tìm Lục Ninh.

Vẫn ở biệt thự trên núi Minh Cảnh sao?

Lục Ninh hỏi.

Hạ Đông Minh ở đầu dây bên kia, lại khẽ mỉm cười, "Lẽ nào cậu hy vọng ở chỗ khác?"

Khuôn mặt của Lục Ninh nghe thấy vậy cũng không hề có cảm xúc gì.

Khi Lục Ninh lái xe qua thì đã muộn lắm rồi, thời gian này chắc cũng sắp gần mười hai giờ đêm.

Lục Ninh đỗ xe vào trong sân, lúc đi đến cửa lại nhìn thấy khuôn mặt của mình phản chiếu trên cửa kính, cậu lôi chìa khoá ra muốn mở cửa nhưng ngay lúc đó, cánh cửa kia đã mở ra rồi.

Người đàn ông ở bên trong mở cửa ra vừa mới tắm xong, vóc người rất cao, mái tóc màu nâu nhạt bình thường chải chuốt lúc này cũng xoã tung ra che đi mất một nửa đôi mắt màu nâu tối, liếc nhìn cậu như cười như không.

Áo choàng tắm trên người khoác hờ, lộ ra một nửa bờ ngực màu mật ong cường tráng, giống như anh chàng người mẫu đẹp trai bước ra từ tờ tạp chí khiến người khác xao xuyến đến mức không thở nổi, làm sao có thể nhìn ra anh ta năm nay đã ba mươi ba tuổi đây.

Trái tim của Lục Ninh khẽ đập thình thịch.

"Làm sao thế?

Muộn như vậy rồi vẫn phải qua đây nên không vui sao?"

Khi Hạ Đông Minh lên tiếng nói chuyện, mang theo chất giọng tựa như loại rượu thơm nồng tinh khiết.

Lục Ninh vội vàng lắc đầu một cái, hài hước nhỉ, cậu nào dám không vui với người cho mình cơm áo gạo tiền đâu, sau đó cậu bèn tiến vào hai bước.

Bây giờ đang là đầu mùa xuân, người cứ như vậy đã bước vào phòng, nhiệt độ đã được chỉnh ở mức cao, Lục Ninh khi đứng ở bên ngoài thì không thấy gì nhưng vừa vào trong đã cảm nhận được ngay.

Khuôn mặt của cậu đỏ bừng cả lên, bèn cởi cúc áo để lộ ra chiếc áo may ô trắng tinh ở bên trong.

Tiếng hít thở của người đứng đằng sau cũng trở nên nặng nề hơn, hai chân Lục Ninh bỗng nhẹ bẫng, cả người cậu lại rơi xuống ghế sopha mềm mại, hơi thở nóng rực của người đàn ông kia phảng phất bên tai cậu, lỗ tai của Lục Ninh đỏ lên, khẽ đẩy người kia ra, nói, "Tôi còn... còn chưa tắm mà."

Lục Ninh nghe thấy tiếng cười vô cùng vui vẻ của Hạ Đông Minh.

Tiếng cười kia thuận theo lồng ngực rung lên rồi kề sát lại với cậu, Lục Ninh dường như cũng đang khẽ thở dốc.

"Không sao, tôi có chê đâu."

Hạ Đông Minh cắn vào tai Lục Ninh một cái, loáng thoáng hỏi cậu, "Cái gã Vương Lôi kia không làm khó gì cậu chứ."

Lục Ninh nhanh chóng lắc lắc đầu, "Không có, người gây khó dễ cho tôi không phải ông ấy."

Cậu liền nhìn thấy đôi mắt người kia híp lại một cách đầy nguy hiểm.

Nếu như để Lục Ninh nói mình thích điểm nào trên người Hạ tiên sinh nhất, vậy thì cậu phải kể đến đôi mắt kia.

Ánh mắt của người đàn ông này rất sâu sắc, lúc thường đều mang dáng vẻ lười nhác không ngại sóng to gió lớn, chỉ có khi đồ vật của mình bị động vào người này mới để lộ ra cảm xúc như vậy.

"Vậy thì kẻ gây khó dễ cho cậu là ai, hử?"

Âm cuối cũng được nâng cao hơn.

Lục Ninh khẽ đáp lại, "Là Trần Vận, hừm, chính là người nghe đâu có bạn trai là Lý Bích Sinh..."

Sau khi dứt lời cậu lại nghe thấy tiếng cười phách lối đến cực điểm của Hạ tiên sinh, "Một trăm tên Lý Bích Sinh, ông đây cũng chẳng để vào mắt."

Nếu như câu nói này là người khác nói ra, bị truyền ra ngoài e rằng sẽ trở thành câu chuyện hề hước cười đến rụng cả răng, Lý Bích Sinh là ai cơ chứ?

Toàn bộ giới đầu tư trong nước, nếu anh ta đã nói một chẳng ai còn dám nói hai, thế nhưng ai đó lại không thèm để vào mắt?

Có điều bởi câu nói này lại là phát ngôn của vị nào đó, cho nên nếu bị truyền ra ngoài chắc cũng không có ai dám phản bác gì đâu.

Nam chính của 《Trâm Hoa》Lục Ninh không dám diễn, bằng không Hạ Đông Minh cũng có trăm phương ngàn kế bắt Vương Lôi phải đổi người.

Lúc đó anh còn cười cậu là tên nhóc nhát gan cơ đấy.

Lục Ninh và Hạ Đông Minh không giống nhau, có người từ nhỏ sinh ra đã ở vạch đích, không phải lo sợ điều gì cũng không phải bị trói buộc bởi bất cứ thứ gì.

Nhưng cậu lại chỉ là một người bình thường.
 
Back
Top Bottom