Tâm Linh MINH HÔN• ĐI THEO ANH NÀO•( DROP)

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
297703888-256-k12947.jpg

Minh Hôn• Đi Theo Anh Nào•( Drop)
Tác giả: kimjungyoen9791
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

 
Minh Hôn• Đi Theo Anh Nào•( Drop)
VĂN ÁN


Gia đình hơi nghèo,ba mẹ phải làm công cho gia đình bá hộ của làng.

Cậu là một cậu bé dễ thương đáng yêu nhưng khi hắn biết và để ý đế cậu thì cuộc đời vốn tự do sẽ phải rẽ sang hướng khác

• lần đầu viết truyện theo dạng tâm linh.

Mong mọi người ủng hộ, truyền do mình tự nghĩ ra và cũng sẽ tìm thêm những phông tục tập quán và các hủ tục để thêm vào truyện.

Bi sẽ cố gắng nhất có thể để hoàn bộ này

LƯU Ý : BỘ NÀY MANG TÍNH CHẤT TÂM LINH,H+, NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN CHỈ LÀ HƯ CẤU KHÔNG CÓ THẬT
 
Minh Hôn• Đi Theo Anh Nào•( Drop)
Chap1 thuở nhỏ


( âu: cái nì do tui tự tưởng tượng không biết có đúng không, có sai thì xin nhũi 😅) Lúc trước y và hắn biết nhau từ lần gặp mặt khi y chỉ 16 tuổi do gia đình nghèo nên phải đi làm thuê cho gia đình hắn cha thì đi cấy lúa còn mẹ trồng rau bán để trả nợ cho ông bà phú hộ và nuôi ba người con của mình.

Nhưng không may, do gia đình cậu đã khất 4-5 tháng rồi, ông không chịu nữa liền sai người đến bắt người để trừ nợ lúc đầu định bắt đứa lớn trồng gia đình,thấy vậy cậu xin đi thay chị mình để chị 2 và anh 3 ở lại phụ cha mẹ còn cậu thì theo ông về nhà của ông bà phú hộHắn tính tình kêu ngạo nên không ai hầu được hắn, lúc này hắn đã 18 tuổi , hắn cao khoảng 1m90,cùng khuôn mặt thanh tú với mắt tóc hơi dài làm cho khuôn mặt có góc cạnh hơn, một vẽ đẹp không góc chết. cậu thì khác dáng người nhỏ nhắn cùng mái tóc ngố tuy cậu ở trong gia đình nghèo nhưng có một làn da trắng hồng mịn màng, cộng thêm khuôn mặt hơi tròn, tuy là con trai nhưng có đôi mắt to và đôi môi hồng hào làm cho không ít các cô gái trong làng phải ghen tị với cậu Sau khi cậu bị bán cho gia đình ông phú hộ thì cậu cũng được đối đãi tốt, cậu chỉ làm mấy công việc nhẹ nhàng như; quét sân, nấu cơm theo bà Hai hầu cho bà.

Kể từ cậu vào đây cũng được 3 tuần rồi nhưng không gặp được cậu hai lần nào cả.

Sau khi cậu quét sân rồi đi xuống nhà sau để nấu cơm tiếp mọi người nhưng khi vào thì cậu nghe mấy chị nóiCôA:" đứa nào đi đem áo quần cho cậu hai đi.

Tao không dám rồi đó mày làm đi"

CôB:"tao cũng không dám rồi đó.

Mày đem đi"

CôC:" mày nghĩ sao tao đem được?.

Không theo đúng ý cậu là rớt đầu như chơi "CôA:" ê Thanh.

Em đem dùm chị được không" cô đấy nói rồi quay sang y, các người còn lại cũng nhìn về phía cậu.Thanh:" dạ .

Chị để em đem cho" nói rồi cậu khẽ cười làm lộ hai chiếc răng thỏ cùng hai cái lúng đồng tiền rất dễ thươngCác cô' trời má dễ thương dữ dậy.

Trời ơi trụy tim, chụy xin lỗi phải giao em trọng trách cao cả này nhưng tụi chụy sợ nên xin lỗi em' gào thét trong lòng.Nói xong cậu chạy lại lấy đồ của cậu hai rồi đi theo hướng mà chị gái ấy chỉ.

Đi theo hướng mà chị ấy chỉ là một căn phòng ở cuối dẫy nơi ít tiếng ồn nhấtCậu khẽ gõ ' cốc cốc': cậu hai ơi con vào nha.Bên trong vẫn yên lặng.

Trong phòng có một người còn say giấc bị tiếng ồn phát ra hơi khó chịu, nhưng vẫn còn nằm dài trên giường.Cậu lại gõ' cốc cốc': cậu ơi.Hắn có chịu đi ra mở cửa mạnh kèm theo khuôn mặt nhăn nhó vì khó chịu khi có người phá giấc ngủ mắt nhắm mắt mở nhìn rồi nóiQuang:" mày muốn bị cắt lưỡi không.

Hay muốn bị tao đuổi ra khỏi nhà mà sáng sớm đã gọi tao vào giờ này....." hắn dụi dụi dụi mắt rồi nhìn về phía cậu đang cuối đầu nghe chửi.

Bổng hắn thấy một cậu con trai nhỏ nhắn với máy tóc ngố cùng nước da trắng hồng mịn màng, tim hắn bổng đập nhanh, hắn thích cậu từ cái nhìn đầu tiên ư??Thanh:" dạ...dạ con không biết con xin lỗi.." cậu vẫn cuối đầu nói

Quang:" à...

ờ dô đi mốt kêu tao trễ xíu" hắn gãi gãi đầu đi vô' đâu ra thằng nhóc dễ thương dữ dậy'Thanh:" dạ con đem nước với đồ của cậu đây.

Cậu vệ sinh rồi ra ăn ông bà chờ cậu ở ngoài ạ" cậu nói rồi đặc chậu nước ấm cùng với bộ đồ cho hắn , cậu tính ra ngoài thì hắn nóiQuang:" mày lại đây làm cho cậu."

Hắn kêu cậu lại rửa mặt cho hắn.Cậu cũng khá bất ngờ nhưng rồi trả lời:" dạ"dùng khăn nhúng qua tao nước ấm nhè nhẹ lao mặt cho hắn,lúc cậu lau mặt cho hắn thì thấy cậu mở đôi mắt to tròn xoe đen láy nhìn và chăm chút tỉ mỉ lau cho hắn, còn hắn thì nhìn vào đôi mắt ấy chăm chú không muốn nhìn đi chỗ khác chút nào,cậu lau xong thì mới để ý là hắn đang nhìn mình cậu liền đỏ mặt nhìn cậu lúc này như một trái cà chua chín, hắn nhìn mà cười với con thỏ ngốc này của hắn còn cậu thì chạy khỏi phòng chạy đi kiếm việc khác làm tiếp .

Cậu đi ra quét sân rồi xuống bếp cùng các chị ăn cơmHắn ra bàn ăn ai cũng bất ngờ bởi vì hắn không ăn sáng mà ngủ tới trưa dậy chỉ ăn trưa chứa không ăn sáng.

Vào bàn ăn rồi Hai ngọc( mẹ của Quang) nóiHai ngọc:" mẹ tưởng con ngủ tới trưa chứ ai lại kêu con được hay vậy đa?" vừa nói vừa gắp miếng cá để vào bát hắnHải Quân ( cha của Quang):" mẹ mày nói đúng đó ai kêu mày dậy được hay vậy ?"

Quang:" Rồi ăn hay không?.

Ăn đi" nói rồi hắn ăn mà không ngừng suy nghĩ về cậu' rốt cuộc thằng nhóc này là ai'•



_mấy hôm sau_

Làm việc nhà xong cậu đi ra sau vườn hái trái cây cho bà, ngoài vườn nhiều trái cây lắm nên thoả thích hái mang cho bà, bà cũng cho cậu chạy đi ra sau vườn rồi leo lên cây xoài non, trên cây gió mát nên cậu ngồi trên đấy , gió hiu hiu làm bay bay mái tóc ngố của cậu.

Đang ngồi ở cậy thì nghe một giọng nóiQuang:" mày mần gì trên cây vậy" hắn nhìn cậu trên cây,nhìn cậu rất hồn nhiên vui vẻ .Thanh:" Dạ cậu hai.

Con hái xoài cho bà ăn" cậu nhìn xuống nói với hắn Quang:" rồi hái xong chưa?"

Thanh:" dạ rồi nhưng mà..."

Quang:" nhưng mà sao?"

Thanh:" nãy con leo lên được mà xuống không được" cậu gãi gãi đầu,vừa nói vừa chu chu cái miệngHắn cố nhịn cười trước con thỏ này.

Hắn lấy lại vẽ kêu ngạo ngạo mình nóiQuang:" giờ mày muốn tao cho mày xuống không?"

Thanh:" dạ muốn" cậu khó hiểu nóiQuang:" giờ mày nhảy xuống đi tao đở cho"Thanh:" dị được không cậu hai"Quang:"rồi có xuống hay không" hắn nhứng màyThanh:" dạ cậu T_T'cho con đáp đất an toàn '"Hắn chìa tay ra đảo lấy cậu còn cậu nhảy xuống nằm trọn trong lòng người đối phương,cậu thở hắt một hơi rồi mở mắt ra còn hắn thì đang cố nhịn cười trước sự đáng yêu của cậuThanh:" d...dạ..dạ con c...cảm ơn cậu...con...con..con đi làm đây" Nói rồi cậu xuống khỏi người hắn không quên kèm theo khuôn mặt đã đỏ như quả cà chua của mình lấy theo rỗ xoài,chạy như bay vào trong nhà.

Hắn bất giác lại cười hình như hắn thích cậu rồi, hắn trở vào trong nhà nhưng trên môi vẫn còn nụ cười của hắn

Cậu ra sân trước quét sân, nhìn cậu lúc này rất chăm chỉ hắn từ trong nhà nhìn cậu không chớp mắt một cái, cậu đang đứng dưới ánh nắng dịu nhẹ hắt lên mát tóc của cậu làm nổi bật làn da trắng không tỳ vết lại có chút hơi ửng hồng.

Hắn rất thích ở bên cậu ngắm nhìn cậu mọi lúcQuang:' hình như tôi yêu em rồi'_1 năm sau_

Cậu phụ dưới bếp làm cơm trưa cho gia đình ông bá hộ.

Thì có giọng dịu nhẹ kêu cậu tiết nhà trước, cậu lật đật chạy lên Thanh:" Dạ bà kêu con?"

Hai ngọc:" cha mày tìm được công việc trên tỉnh nào á.

Ổng gửi tin về, và tiền nhà mày thiếu bà mấy năm nay.

Coi như mày hết nợ, mày muốn lên cha mày thì đi hay ở đây cũng được.

Nhà này có mày cũng vui nhà vui cửa" nói thẳng ra là không nỡ để vậu đi.

Trong nhất này bà thương cậu nhất nhà.

Cậu biết nhưng cậu muốn ở bên cạnh cha mẹ xuất minhg hơn bởi cậu ở đây hầu như không gặp được hai ngườiThanh:" dạ.

Vậy con dô soạn đồ Mai đi," cậu gật đầu rồi cườiLúc cậu nói chuyện với bà có một người đang vui vẻ và nỡ nụ cười tươi trên tay còn cầm theo một bị bánh hạnh nhân, dần mất đi nụ cười trên khuôn mặt tuấn tú kiaQuang:' sao??

Em muốn đi??

Bỏ tôi lại sau?

Không thể nào??

Em phải là của tôi'-" Thanh à.

Mày dô phòng với tao, tao đưa mày cái này" nói rồi kéo cậu đi.

Trên đường có vài người hầu nhìn hắn liền nói" bất kể chuyện gì cũng không được đến phòng tao, mày nói với mấy đứa khác luôn.

Nếu đến, là chê mạng sống lâu NGHE CHƯA" hắn tức giận nhấn mạnh hai chữ cuối rồi kéo cậu đi tiếp

__________________________________

Chap sau tui hứa là chap H+

Chap này tui đọc mà thấy sao sao á nên sửa lại.

Đừng quan tâm nhe

Hehehehe :333

Chúc ngủ ngon mấy bbi
 
Minh Hôn• Đi Theo Anh Nào•( Drop)
chap 2


Kéo cậu đến phòng hắn rồi đẩy cậu vào trong và hắn chốt lại.

Cậu ngơ ngác nhìn hắn, bây giờ hắn ai nhìn vào cũng sợ huống chi là cậu Thanh:“ d..dạ cậu đưa cái dì...ưm” chưa nói hết câu thì cậu bị hắn vồ lại hôn một cách mạnh bạo và đưa lưỡi vào trong càng quét mọi thứ trong miệng cậu.

Cậu còn chút lý trí liền phản kháng lại nhưng sức hắn lớn hơn cậu, nên cậu phản kháng cũng vô ích.

Quang:“a” hắn gầm nhẹ lên vì cậu cắn môi dưới của hắn làm bật cả máuQuang:“ mày dám cắn tao??” vừa giứt câu hắn xé toạt chiếc áo của cậu làm lộ ra làn trắng đểm lên đó là hai nhũ hoa ửng hồng.

Cậu thấy mình bị xé toạt áo nên lấy tay che đi phần phía trước của cậu nhưng bị hắn lấy hai tay Khoá trên đỉnh đầu không thể nhúc nhích được.

Cậu khẽ nói trong nước mắt

Thanh:“ cậu...cậu tha con...con...con xin lỗi.. hic” cậu thút thít nói Quang:“ quá trễ rồi...tính bỏ tôi à.hừm.không dễ vậy đâu” Thanh:“ ưm~..ah~..d...dừng lại..c..con xin cậu..ưm~~” Vừa nói hết câu hắn liền mút lấy nhũ hoa,một bên mút ,cắn làm nó sưng lên và dựng đứng còn một bên hắn nhay .

Nghe cậu nói vậy liền ngước đầu lên nói với người đang nằm dưới thân mìnhQuang:“ Quá muộn rồi”Thanh:“a” cậu la lên một tiếng vì bất ngờ bị lật người lại,cậu cảm thấy lạnh lạnh ở phần hạ bộ liền xoay lên nhìn thì cậu hoảng sợ nói Thanh:“c...cậu..cậu làm gì vậy...a... buông con ra...tránh ra áaaaaaa.....đ....

đau...

đau quá r...rút...rút...hic...rút..rút ra hức” cậu nhìn thấy hắn lấy ngón tay thon dài của mình không ngần ngại liền đâm vào bên trong bên trong vách thịt mềm một cách dứt khoát Thanh:“ buông ra đi mà....tha cho con” cậu bậc khóc thành tiếng Thấy người bên dưới đau hắn vẫn cố di chuyển để nới lỏng ra.

Hắn di chuyển càng ngày càng nhanh Thanh:“ah~...

đừng....đ..đừng mà cậu a~...ưm...hic....đ..ưm~” cậu nức nở cầu xin nhưng chỉ nhận lại một cái cười nhết mép, hắn ra vào rất nhanh đến nỗi dịch tràng chảy ra khiến hắn thuận lợi cho việc ra vào hơn Quang:“ tại sao lại muốn bỏ tôi.

Hôm nay tôi thao cho em liệt giường không thể đi đâu được nữa” nói rồi hắn lật cậu lại đối diện với hắn một chân gác lên vai của hắn rút côn thịt ra.

Đâm vào huyệt với tốc độ bàn thờ khiến cậu chỉ biết gào thét trong vô vọngThanh:" cậu tha cho...cho..còn đi mà...dừng lại...dừng lại đi mà...ah~"Hắn xỏ xuyên càng ngày càng nhanh, rút ra chỉ chừa quy đầu rồi đâm toàn bộ cây côn thịt gân vào bên trong vách thịt mềm của cậu, cậu chỉ còn chả còn sức để kêu nữa thay vào đó cậu cố gắng hít từng hơi thở tay bám vào vai hắn gào cấu nhưng đối với hắn đây chỉ là vết mèo cào thôi,hắn phóng tinh vào bên trong vách thịt mềm của cậu khiến cậu ưởng người nhận lấy, đâu mắt ngặp tràn nước khuôn mặt lại còn ửng đỏ lên mà gục xuống thở hổn hển.

Cậu bị hắn hành lên hành xuống không biết bao nhiêu lần cũng như ngất bao lần, đến khi hắn ngừng thì chiếc bụng nhỏ đã nhô lên không ít hắn mới tha cho cậu.

.

.

.

.

.

.

.

20:00

Sau khi vệ sinh cho cậu và thay ga chăn mới liền để cậu yên ổn nằm trên giường ngủ.

Hắn thấy cậu thiếp đi cũng có cảm giác vừa thương vừa giận đang xen vào nhau, hắn chả thèm nghĩ nữa mà lên giường nằm và ôm người vào trong lòng, người mà hắn thương người mà hắn chả muốn ai nhìn chỉ muốn làm của riêng thôi.

Người con trai lại mang một mùi hương nhẹ của loài hoa nhài, nhẹ nhàng thuần khiết làm sao

.

.

.

.

.

.

Khi hắn dậy đã là 7:00 sáng, hắn lại muốn nướng thêm một chút liền đưa cánh tay thon dài của mình mà mò sang bên cạnh nơi chả còn hơi ấm của cậu nữa chỉ còn lại một sự lạnh lẽo vươn lại trên giường.

Hắn mở mắt hoảng hốt mà nhìn xung quanh rồi bật dậy chạy ra ngoài tìm kiếm bóng hình của cậu nhưng lại chả thấy bóng dáng ấy đâu, có một người ở đi ngang qua hắn liền hỏiQuang:“ có thấy thằng Thanh không” hắn gắp gáp hỏi làm cho người làm ấy sợ mà trả lời

..:“ dạ..con không biết..nhưng..nhưng mà bà kêu con nói với cậu là đến nhà trước, bà có chuyện cần nói”Hắn gác lại chuyện tìm cậu sao, hắn đi về phía nhà trước.

Hắn bước đến cửa liền thấy mẹ của hắn tức là bà Hai Ngọc đang uống trà, khuôn mặt phúc hậu nay lại im lặng đến sởn gai ốcQUANG:“ mẹ kêu con có chi không ”Hai ngọc:“ mày đã làm gì thằng thanh?”

Quang:“ làm gì là làm gì?”

Hai Ngọc:“ hôm qua mày đã làm chuyện đồi bại với thằng nhóc đó đúng không" bà không dồn nén nữa mà đập bàn đứng dậy to tiếng với hắnQuang:“ ồ !

Chuyện đó sau, đúng rồi đấy”Hai Ngọc:“ rốt cuộc mày bị cái gì vậy.

Nó là con trai mày cũng là con trai, lại làm ra chuyện xấu hổ đó vậy hả bộ mày không chừa mặt mũi lại cho cái gia tộc này à, mày không thấy bồn nôn à, kinh tởm”QUANG:“ bị gì?

Xấu hổ?

Bồn nôn?

Kinh tởm?

Tôi yêu ai cũng phải coi mặt mũi người ta hay người ta sống cuộc đời tôi còn mặt mũi gia tộc...HAHAHAAHAHHAAHAHA nực cười, gia tộc chó má gì toàn lũ hám danh hám lợi có thể bán ra cái thân hai cả con cái để được lợi, bà nghĩ tôi ham cái danh con cả?

Hay đứa cháu đích tôn kế thừa gia tộc?

À ha đúng rồi một khi tôi kế nghiệp gia tộc thì bà cùng ông ấy có thể ngẩn mặt chỉ tay người khác rồi ” hắn càng nói càng cười đến méo mó, trợn mắt nhìn bà nụ cười cũng tắt liền gằn giọng nói tiếp“ rốt cuộc bà đã đưa em ấy đi đâu HẢ?

Và....BỎ CÁI BỘ MẶT HIỀN TỪ GIẢ NGHĨA ĐÓ ĐI" hắn không quên gằn từng chữ Hai Ngọc:“ ta đã đưa thằng nhóc đó đi rồi!

Mày vĩnh viễn không thể gặp được nó đâu” bà ngồi xuống điền nhiên nói tiếp“ chuẩn bị tuần sau liên hôn đi, nếu còn chống đối tao thì tao không chắc thằng nhóc đó yên thân đâu”

.

.

.

.

.

Hắn thất thần trở về phòng liền khoá trái cửa và...

*Đùng đùng xẻng* tiếng đồ vạt rơi đập pháQuang:“AAAAAAAAAAAAAAAAAA” hắn gào lên sao khi đã đập vỡ hết các đồ ở trong căn phòng rồi lại gục xuống nền gạch lạnh lẽo kia mà khóc rồi lại tự thủ thỉ gì đó rồi cười một tràng méo mó

------------------------------------

Sau gần sáu tháng biến mất tui đã quay trở lại 😁Do tui bị mất idea nên để nó vào kho và bị đóng mạng nhện rất nhiều.

Nay lại có idea và ra viết h+ cho mấy bbi nhưng do lần đầu viết nên sẽ không hay và ít nên xí xoá nhe mấy bbi:>

Có thể truyện sẽ đan xen giữa quê nông thôn, xa xưa và thành thị hiện đại á Cảm ơn đã đọc nha:>
 
Back
Top Bottom