Siêu Nhiên MegaSMP - Thứ ta nhận lại được

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
397950852-256-k645037.jpg

Megasmp - Thứ Ta Nhận Lại Được
Tác giả: Uvujk_hehehe
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Con người sau hàng chục năm khai thác cái tài nguyên khoáng sản, tác động tới môi trường đã dẫn đến sự kiện The Verdict làm thay đổi toàn bộ thế giới.

Ta tranh dành, đấu đá, sinh tồn, sẵn sàng làm bất cứ việc gì để có thể sống sót nhưng cuối cùng ta nhận lại được những gì?

Truyện có yếu tố couple và các nhân vật sẽ có thể bị OOC Tags: megasmp​
 
Megasmp - Thứ Ta Nhận Lại Được
Chương I: Hậu tận thế


Alo...alo...

1...2...3...4... xin hỏi đầu bên kia...... có ai đang nghe không......

Nếu bất cứ ai đang nghe máy xin hãy .......di chuyển đến thành phố S.

Hiện tại chính phủ đã lập một..... hầm trú ẩn ở thành phố S để cứu giúp người dân.....

Tiếng đài radio rè rè lặp lại lời nói của người bên phía chính phủ."

Cái này vẫn không dùng được, bộ nguyên cái thành phố này không còn cái radio nào sao?"

Người thanh niên sở hữu quả đầu trắng đen tỏ vẻ bực mình ném cái radio thẳng ra khỏi tòa nhà cao ốc."

Nhiều khi thế thật anh ạ, hay giờ mình về ngủ đi cho nó chill" Cậu trai còn lại thì có vẻ thảnh thơi nằm trên bệ lan can."

Ê, anh đập mày thật đấy Kira, chill thêm tí nữa là chúng nó phát hiện ra bốn đứa là toi cả lũ""Không cần thêm tí nữa đâu, thực sự chúng ta đang bị ngắm rồi đấy, mọi người-" Cậu tóc trắng trông trẻ tuổi hơn vừa lên tiếng thì liền bị ngắt ngang bởi câu thanh niên trạc tuổi với người đầy máu."

Còn giờ thì hết rồi nè, thấy tao ghê chưa Ozin, hehe" Cậu trai mặc chiếc áo hoodie với chi tiết của con Perry đang dính máu, miêng thì đang cười toe toét .Thấy bốn người đã tụ họp đầy đủ, Kira bắt đầu ngồi thẳng dậy bắt đầu phân tích địa hình xung quanh.

"Hiện tại là đã đầy đủ đồ vật tư cho tầm hơn 1 tháng cho mọi người tuy nhiên chúng ta sẽ phải tính đến trường hợp lỡ may cả lũ bị chia cắt ra.

Theo tôi thấy thì việc đi tìm nơi trú ẩn lại đang là một thử thách khó ăn chưa kể đến việc mọi người có khả năng sẽ bị bắt đi làm thí nghiệm đặc biệt là anh Siro."

"Này nha, anh chưa làm gì hết-chỉ báo tí thôi làm gì mà căng thẳng vậy" Siro nói với giọng điệu đùa cợt trong khi tay vẫn đang sắp xếp lại đồ.

" Đi thôi mấy đứa, giờ ta qua bên phía cảng đón Bigshark trước rồi nói chuyện."

×Chuyển sang góc nhìn của Kira×

Hiện tại, chúng tôi đang di chuyển tới cảng phía Tây thành phố R vốn từng đông đúc và nhộn nhịp khi nó là một trong hai cảng lớn nhất ở khu vực phía Nam của đất nước, giờ chỉ còn lại những ngôi nhà đổ nát, rong rêu bám đầy trên những vách tường cũ thi thoảng lại nghe thấy tiếng của những sinh vật đang ngủ say (?) gầm gừ.

Hành trình đi đến cảng cũng không mất quá nhiều thời gian khi cả lũ cướp được một chiếc xe địa hình (đã được cải tiến bởi chủ cũ).Bọn tôi đến được cảng vào khoảng tầm buổi chiều có lẽ là 3 giờ chiều, ánh sáng mặt trời không quá gắt tuy nhiên lúc bước vào cảng bản năng tôi cảm nhận được rằng, kèo này không thơm rồi.

Cảng hiện tại rất trống vẳng, điều này lại rất vô lý khi nơi đây vốn gần biển nên tỉ lệ xuất hiện những sinh vật biển bị nhiễm virus SEA rất cao và điều này làm cho chúng tôi rơi vào trạng thái cảnh giác cao.

Trên thực tế, thế giới hiện nay đã trải qua một sự kiện diệt chủng quy mô lớn, kèm theo đó là sự xuất hiện của nhiều loài virus lạ, về cơ bản chúng sẽ làm thay đổi cấu trúc của chủ thể, khiến chủ thể trở nên hung hăng hơn. |Chú thích: SEA là loại virus phổ thông, chúng thuộc loại yếu và chỉ tác động lên những sinh vật biển tuy nhiên số lượng của chúng thì lại vô cùng lớn với khả năng lây nhiễm siêu nhanh nên vẫn là một mối nguy hiểm tiềm ẩn. |May mắn thay, chúng tôi không bị bất cứ phe đối địch nào tấn công và gặp được Bigshark một cách suôn sẻ.

Có vẻ Bigshark đã xử lí xong toàn bộ việc cũng như là các mối quan hệ trước đó.

Bigshark sau đó dẫn bọn tôi đến một chỗ an toàn hơn để có thể dễ dàng nói chuyện.

Tuy nhiên bầu không khí vẫn còn khá căng thẳng nên bọn tôi chỉ biết nhìn nhau mà không nói gì."

Hiện tại là năm anh em bọn mình đã đủ để lập một đội siêu nhân gao rồi đấy, có thằng nào hứng thú đi cứu người giết quái không" Anh Siro là người lên tiếng trước để hóa giải cái sự lúng túng này và điều này có vẻ không được hiệu quả cho lắm khi thằng nào thằng đấy cũng cũng nhìn anh như nhìn một vị thần - thần đằng"Em không nghĩ đó là một ý tưởng hay""Hoàn toàn đồng ý với Ozin""Tính ra là cả lũ đang bị truy nã luôn đấy, sao mọi người chill vậy, làm tôi cả tuần overthinking trốn chui trốn lủi như một con dog""Thôi khoan vào vấn đề chính, chúng ta hiện giờ đang trong tình trạng không được khả quan lắm khi đang bị nhắm đến bởi rất nhiều thế lực, thằng Kỉa lên nói đi em""Với cái tình hình tiến thoái lưỡng nan hiện tại thì chúng ta đang bị rất nhiều bên nhắm đến, tuy nhiên cũng không nguy hiểm lắm bới tới thời điểm này các bên vẫn chưa đưa ra các quân bài mạnh mà chỉ cử mấy thằng có khả năng chiến đấu bình thường và ta đều có thể đối phó được còn về lâu dài thì chúng ta không chắc chắn được.

Điều mà tôi muốn hướng đến hiện tại là đẩy nhanh giai đoạn 3 để bước sang giai đoạn thứ 4, hòa làm một với nó dù hơi nguy hiểm nhưng biết đâu được nó sẽ lại thành công."

Có lẽ đó là ý tưởng điên nhất mà tôi có thể nghĩ ra dù gì thì đấy cũng là một ván cược đầy nguy hiểm cho cả năm người bọn tôi.

Biết sao bây giờ, tôi và nó giờ đây sắp hòa làm một rồi.

Mọi người sau khi nghe tôi nói ai cũng có vẻ rất đăm chiêu suy nghĩ nhưng mà cả lũ giờ đều trên một con thuyền, bất cứ một lựa chọn nào đều cần phải trả giá."

Điên thật đấy anh Kira, nhưng đó là một ý kiến hay, em đồng ý""Em không có ý kiến gì cả""Ông có chắc rằng việc này sẽ đem lại cho ta được sự an toàn, đây là một nước cờ nguy hiểm đây""Theo anh thấy thì nó đang là nước đi tốt nhất rồi, chúng ta không thể trốn chui trốn lủi mãi được mà mình thì del thể nào đấu lại mấy nghìn thằng bên những phe kia.

Nhưng Bigshark nói cũng rất đúng, chính chúng ta cũng không biết về việc chuyển sang giai đoạn 4 sẽ ảnh hưởng như thế nào, liệu có còn giữ được tỉnh táo hay không?"

"Nói vậy thôi chứ tôi đồng tình với Kira, nhưng mà anh em mình tính thúc đẩy kiểu gì mới là điều quan trọng."

"Và đó là vấn đề mà mọi người cần phải giải quyết còn em đi ngủ đây, giải quyết xong kêu em dậy" Nói xong tôi bèn lăn ra ngủ.×Chuyển sang góc nhìn thứ ba×

Hiện tại cả đội đều đã đưa ra mục tiêu nhưng con đường để đi đến đó khi lại không đơn giản, nếu không muốn nói là vô lực.

Họ chỉ biết được phần nổi của tảng băng trôi còn phần chìm thì lại không có bất cứ manh mối nào cả.

Trong lúc cả nhóm vẫn đang chìm trong những suy nghĩ riêng của mỗi người, Bigshark bỗng cảm nhận ra được điều bất thường ở ngoài biển nên chạy ra cửa sổ hướng biển.

Khu vực biển dường như đang biến động, những đợt sóng lớn cao hơn 2 mét đập thẳng vào cảng trái lại thì trời vẫn rất trong xanh, không có bất cứ dấu hiệu nào việc xảy ra thiên tai.

"Mọi người mau thu dọn đồ nhanh, biển hiện tại trông không ổn chút nào" Bigshark vừa thông báo cho mọi người về hiện tượng lạ ở biển vừa thu dọn đồ.

Nghe được lời cảnh báo, cả lũ cuống cuồng thu dọn đồ rồi xâch chân lên chạy.

Lúc này cách bến cảng khoảng 5 km, một xoáy nước khổng lồ đang dần hình thành kèm theo đó là những cột nước cao hơn 30 mét, gió biển giật mạnh, bầu trời dần trở nên âm u.

Lúc này thì cả nhóm đã nhanh cóng lên được com xe địa hình, tuy nhiên không biết có phải do mọi người hoảng quá hay không mà lại quyết định để cho anh Siro lái xe với quả trình độ trượt kỳ thi lái xe ô tô 6 lần.

Với khả năng của mình, Siro đã không làM anh em thất vọng khi anh không chỉ lạn lách đánh võng mà còn suýt có những pha tông thẳng vào những ngôi nhà xinh xinh."

Ai, là ai để để ông Siro lái xe""Em xin lỗi, tại vội quá nên em không để ý""Mấy đứa cứ tin tưởng anh, dăm ba mấy cái này đã là gì""Mọi người à, tình hình hiện tại là khả năng cao sẽ xuất hiện một con quái giai đoạn 2 thuộc loại từ trung bình đến mạnh đấy."

"Anh Siro, em lệnh cho anh đi đến chỗ ngọn đồi cao cao kia rồi dừng xe ngay lập tức"Siro thấy thế bèn phóng xe đi lên ngọn đồi cách cảng 10 km, một nơi tương đối ổn so với thời điểm hiện tại.

Vừa đến nơi, người nào người nấy cũng ngồi nôn ọe, sau khi ổn định tình hình, mọi người bắt đầu tập trung vào xoáy nước kia, nó đang dần mở rộng phạm vi với bán kính lên tới 1km.

Dần dần, ở giữa lòng xoáy nước hiện ra một thứ giống như tinh thể với chiều cao khoảng tầm 5 đến 6 mét, viên tinh thế giống như đang bao bọc lấy một thực thể mang hình dáng tựa như con người.

Sau khi viên tinh thể hiện ra, xoáy nước cũng như các cột nước dần biến mất, bầu trời lại trở nên bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra."

Cái này là nghi thức triệu hồi cổ xưa à?"

"Chắc là vậy anh ạ""Kira sao ông im lặng vậy, phát hiện ra chuyện gì à""..."

"Bigshark, ông có thể điều khiển nước đưa nó lên đây được không?"

"À được, mấy cái này dễ mà" Nói xong Bigshark điều khiển nước bao bọc lấy viên tinh thể để đưa nó lên vị trí của cả nhóm."

Uả sao nãy em không điều khiển nước cho mình bay thẳng lên""Ờ ha, em không nghĩ tới trường hợp này"Lúc này mọi người bắt đầu tập trung vào viên tinh thể cũng như là thứ mà nó đang bao bọc.

Ai nấy cũng đều lặng người khi thấy rõ hơn về thứ đó.

Ozin và Kijay thì quan sát phản ứng của những người anh lớn, Bigshark thì tập chung phân tích về phần tinh thể, Siro chỉ vỗ nhẹ vai Kira an ủi.

Hiện tại chính Kira cũng đang không biết bản thân thực sự đang như thế nào, vui có, buồn có, nghi hoặc có, sợ hãi cũng có, đây là điều mà cậu cũng không thể tính tới."

Đời mà, ai biết được mọi chuyện sẽ xảy ra như thế nào đâu...cứ lạc qua-"Bỗng viên tinh thế bắt đầu xuất hiện ra những vết nứt lớn, cả lũ nháo nhào lên giữ khoảng cách với viên tinh thể.

Các vết nứt ngày càng lớn và lan rồi viên tinh thể trực tiếp phát nổ tỏa ra làn khói trắng.

Thực thể trong viên tinh thể cũng đã dần tỉnh dậy."

Uả đây là đâu vậy"_______________________:33333Om om, truyện có phần hơi lủng củng, nếu có gì sai sót thì mong mọi người có thể chỉ có tôi hehe
 
Megasmp - Thứ Ta Nhận Lại Được
Chương II: Anh em


Kira không nói không rằng liền chạy lại ôm chặt lấy người thanh niên tóc bạc đang ngơ ngác như con nai vàng nhưng rồi cũng vỗ vai trấn an người em.

Bốn người còn lại thì cũng lại gần quan sát tình hình.

Sau một lúc ổn định lại cảm xúc, mọi người bắt đầu tụ họp lại và nói chuyện với nhau."

Tôi nghĩ bây giờ chúng ta nên bắt đầu di chuyển đi, hiện tượng ban nãy chắc chắn đã gây ra sự chú ý rất lớn có muốn tâm sự gì thì mọi người để sau."

Sau khi nghe ý kiến của Bigshark, cả nhóm đã đưa cho anh thanh niên kia đồ và những vật tư cần thiết.

Thu xếp ổn thỏa mọi chuyện xong, nhóm bắt đầu di chuyển đến địa điểm mới."

Giờ thì mọi người có thể cho tôi biết việc gì đã xảy ra được chứ nhỉ""Cái này là bọn em phải hỏi anh chứ sao anh hỏi bọn em, sao anh lại ở giữa biển xong còn bị đóng đá như thế""Anh rất tiếc Kira à là anh không nhớ gì cả, não bị reset lại rồi, điều cuối cùng mà anh còn nhớ là lúc đó anh ăn phải con cá trông lạ hoắc mua được ở chợ khá là rẻ xong nhập viện được 1 hôm đi ngủ tỉnh lại thấy mấy đứa."

"Cái này là cái kết của việc ham đồ rẻ nè, vậy là anh Songfish đây là đang mất trí nhớ, nói thẳng ra là đần tạm thời đúng không, anh Siro giải thích cho ổnh tình hình hiện tại đi, em lại buồn ngủ quá""Vậy để tôi nói cho cái anh bạn Songfish này về tình hình của sever chúng ta, đầu tiên vào một ngày del đẹp trời lắm thì mấy nhà khoa học phát hiện ra một khối năng lượng khổng lồ ở giữa lòng đại dương sau sự việc đó thì thế giới bắt đầu xảy ra rất nhiều thảm họa thiên nhiên, sự biến đổi của cấu trúc, sự xuất hiện của những cái chủng virus, kí sinh mới làm thay đổi toàn bộ sinh vật và hệ sinh thái trên trái đất, dẫn tới việc giảm hơn 60% đến 70% dân số trên toàn cầu, mọi người quyết đinh gọi nó là The Verdict - Sự phán xét xủa thần linh, sự kiện này đã trôi qua được 8 nắm rồi."

"8 năm?

Có nghĩa là giờ tôi đã gần 40 tuổi rồi ư, sắp thành người già rồi" "Thực ra là với tình hình của anh bạn à không phải là sáu thằng ở đây là tuổi tác không quan trọng lắm""Để em giải thích cho, cái sự kiện kia có sự xuất hiện của mấy con virus, kí sinh biến những sinh vật bình thường thành bất thường, ý em là biến thành những con quái vật trong mấy cái phim hành động mình hay xem...còn lại thì anh có thể tự hiểu""Ý mấy đứa là giờ chúng ta đếch phải con người đúng không""Chính xác là như thế anh, tuy nhiên chúng ta lại là loài đặc biệt tách hẳn ra khỏi mấy cái con quái khác, chúng ta là dạng cao cấp hơn, mạnh hơn, đẹp hơn, có được sự tỉnh táo nhất định được gọi là The Separatist - Kẻ tách biệt."

"Nghe đặc biệt nhỉ kiểu giống như mấy thẳng sở hữu năng lực trong game với phím ý""Cái này nó lại là phạm trù khác anh ạ, mình là một chủng loài riêng không phải con người còn thứ mà anh nói là mấy cái thằng sở hữu năng lực được gọi là dị nhân.

Tình hình hiện tại là cách xa chúng nó ra bởi nó đang đi săn tìm bọn em với sự thiện chí bằng 0."

"Giờ anh đang ở trên cái xe này nè, là đang đi trên chung một thuyền với bọn em, một là anh tự nguyện đi theo, hai là bọn em ép anh đi theo."

"Anh theo mà, có bảo không theo đâu nhưng bên mình hiện tại là số lượng với chất lượng như nào còn bên kẻ thù thì sao để biết anh còn né""..."

"..."

"..."

"Để em nói, hiện tại phe mình đang tụ họp đầy đủ trên chiếc xe này còn phe địch thì đâu đấy khoảng 5 hay 6 tổ chức gì đấy, một tổ chức bên đấy thì tầm khoảng nghìn thằng không sở hữu dị năng và tầm 100 đến 150 thằng sở hữu dị năng và trung bình thì sẽ có tầm 10 thằng sở hữu dị năng cao cấp."

"...Nhà mình ơi""Gì anh""Kèo này anh thấy không giòn lắm nhà mình ơi, bên nó gấp mấy trăm lần bên nhìn, giờ mỗi thằng nó nhổ một bè nước bọt là cả lũ chết đuối luôn chứ lại."

"Không sao đâu anh, bên mình chỉ là bị nhắm đến bởi chúng nó vì tư thù cá nhân là chính còn bắt về nghiên cứu là phụ với lại là 5-6 cái phe phái kia cũng không phải là đồng lòng đi bắt mà cái này còn kiểu tranh dành nữa, chứ bên đấy hợp tác với nhau thì giờ cả nhóm không chill như này rồi""Không sao đâu bạn, phe mình cũng đâu có yếu đâu, chất lượng bù số lượng cả mà."

"Vậy cho mình hỏi là hiện tại thì mấy cái kiểu sức mạnh được chia tầng như nào để biết mình còn chạy""Hiện tại thì có sự phân tầng giữa những dị nhân và quái.

Trước tiên là về phía mấy con quái được chia thành ba tầng: Hạ lưu - mấy con quái cỏ không quá mạnh nhưng đông, không sử dụng được năng lực đặc biệt; Trung lưu - đặc điểm cơ bản là chúng nó rất to lớn, biết sử dụng những năng lực đặc biệt; Thượng lưu - Là những con quái sở hữu tri giác, sức mạnh ở một đẳng cấp khác và The Separatist thuộc tầng nay.

Ngoài ra quái còn có những giai đoạn khác nhau, giai đoạn 4 là giai đoạn nguy hiểm nhất tuy nhiên vẫn chưa ghi nhận được trường hợp nào.

Tiếp đến, những dị nhân aka mấy thắng đang theo đuổi mình, chia thành hai loại là thường và cao cấp, theo một nguồn tin thì 100 thằng thường sẽ bằng 1 thằng cao cấp.

Thêm vào đó thì chúng nó cũng chia sức mạnh thành từng cấp độ khác nhau theo chiều tăng dần với cấp 10 là mạnh nhất."

"...Chờ anh load đã mấy đứa...."

× Chuyển sang góc nhìn của Songfish ×Tôi không nhớ được gì hết...Ký ức trong suốt khoảng thời gian 8 năn trước hoàn toàn mờ mịt, không biết chuyện gì đã xảy ra với mình và những người anh em.

Hiện tại thì tôi đã gia nhập vào một cái tổ đội trông bất ổn và có phần nguy hiểm gồm 6 thành viên đều là Separatist có: Tôi - một thanh niên vừa từ biển ngoi được tặng kèm tên lên theo lời mọi người kể, Kira - một chuyên gia trong việc scam người khác, Siro - một báo đế đội lốt sói (Theo Kira), Bigshark - một con cá mập nhưng không biết bơi, Ozin - đây là simp, Kijay - một thanh niên rất mạnh.

Qủa là một tổ đội tuyệt vời nhưng mà mỗi thành viên trong đây đều báo thủ theo nhiều cách khác nhau.

Bọn tôi cùng nhau chia sẻ những câu chuyện từ quá khứ trước khi sự kiện đó xảy ra, hoài niệm về một thế giới bình yên không chia cách, xung đột.

Nói chuyện với cái nhóm thì tôi thấy nhóm này không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, trông báo thế thôi chứ thằng nào thằng nấy cũng giấu nghề cả.Bọn tôi hiện tại đang trên đường đi đến thành phố S, nơi từng là khu vực an toàn nhất vào 1 năm trước nhưng bây giờ lại là nơi được đánh giá khá nguy hiểm.

Hình ảnh khu đô thị dần thu nhỏ lại, và tôi bắt đầu thấy được thứ mà được gọi là The Land.

Bigshark đã giải thích sơ qua cho tôi về những con sinh vật này hạ lưu này, hạ lưu được chia thành 3 loại: The Land (Sinh vật trên cạn); The Sea(Sinh vật dưới biển); The Fly(Sinh vật có khả năng bay).

Trên con đường bê tông nối liền giữa thành phố R và S, chúng xuất hiện dưới hình dạng của con người nhưng đầy vặn vẹo đầy kinh tởm và xấu xí, có những con còn lòi cả ruột gan, nội tạng, thậm chí có những con sở hữu thêm nhiều cái đầu, chân hoặc tay.

Tôi có cảm giác buồn nôn nhưng lại không thể ói ra bất cứ thứ gì rồi không hiểu sao cảm giác buồn nôn đó lại biến mất, thay vào đó tôi lại cảm thấy những sinh vật gớm ghiếc kia lại rất bình thường.

Chúng không tấn công bọn tôi, mà chỉ theo dõi một cách vô định."

Anh Songfish có ổn không ạ?"

Ozin ngồi bên cạnh thấy vẻ mặt buồn nôn của tôi thì lo lắng hỏi.

Mọi người thấy vậy cũng hỏi thăm xem tôi có cần xuống xe hay ăn uống gì không, quả là những người anh em chu đáo không biết trong khoảng thời gian kia có thân thiết không nữa."

Ổn, anh ổn mà nãy thấy chúng hơi buồn nôn giờ thấy bình thường à, mình cứ đi tiếp đi."

Mọi người nghe thấy câu trả lời đều kêu rằng đó là dấu hiệu tốt (?) cho tôi, thậm chí thằng em Kira còn dặn dò thêm nhiều thứ về sức khỏe.

Mấy anh em trong tổ đội này đều sở hữu sức mạnh khác nhau, họ có nói rằng tôi nên tìm hiểu và khai thác sâu hơn về sức mạnh của tôi.

Bọn tôi quyết định dừng xe và nghỉ ngơi tại con xe trông xin xò này, nó là một chiếc xe địa hình được nâng cấp lên kết hợp với năng lực của Ozin nên nhìn chiếc xe trông đúng kiểu đừng nhìn mặt mà bắt hình dong, bên ngoài là xe địa hình, bên trong như ngôi nhà di động cỡ lớn chở vừa cho 6 người ở vô tư.

Bầu không khí trong xe rất náo nhiệt, Kira giờ theo tôi thấy đã có được thêm những người bạn mới trở vui tươi hơn.

Được cái năng lực của thằng này có thể nói là cực bá khi không chỉ là điều khiển được những con quái mà còn có khả năng ru ngủ những sinh vật dù có bị nhiễm virus hay không, một thằng ham ngủ đi ru ngủ người khác, nghe khá hài.

Tiếp đến chắc là Ozin - một người em hàng xóm của mình và Kira, thằng bé nó có thể thay đổi không gian trong phạm vị nhất định, đù mà hai người mình quen biết đều có năng lực xịn xò còn mình thì giờ vẫn chưa biết là bản thân làm được cái gì.

Siro cũng là một người đã cùng Kira vượt qua hiểm cảnh, có quả ngoài hình trông giống thú nhân sói, sở hữu năng lực cũng thuộc dạng thao túng như Kira nhưng lại ở một mức độ cao hơn, điều khiển những sinh vật không phải con người.

Hai người còn lại là Bigshark có khả năng điều khiển nước, tạo ra nước, điều chỉnh nhiệt độ của nước và Kijay điều khiển thời gian trong 10 giây cũng như là siêu cường hóa cơ thể.

Theo ấn tượng của tôi thì Bigshark là một người thi thoảng lại báo mọi người nhưng cậu ta còn mang cho tôi cảm giác giống như Kira và Siro.

Còn Kijay thì tôi từng gặp vài lầm, nhóc này thì là người mạnh nhất trong hội.

Sau khi mọi người giới thiệu năng lực xong hết thì đến tôi, người phế nhất cả bọn chỉ biết khóc thầm.

"Thấy mọi người bá như vậy thế còn đám người bên kia thì sao, chúng nó cũng đông với lại nghe cũng mạnh mà giờ còn thế anh phế phế mà báo báo có thành cục tạ đến cái tổ đội này không""Anh yên tâm, thứ nhất là Separatist sẽ không bao giờ yếu đặc biệt là khi hiện tại anh sắp lên giai đoạn 3, thứ hai cho dù anh có phế và báo thì anh vẫn mãi là anh của em nên em sẽ luôn bảo vệ anh." __________________He he, 🥰🥰🥰🥰 không biết như này thì mạch chuyện có nhanh quá không chứ mình thì thấy hơi nhanh🥲🥲🥲

Mong mọi người góp ý
 
Megasmp - Thứ Ta Nhận Lại Được
Chương III: Điểm nóng


× Chuyển sang góc nhìn của (?) ×"Ê chos Kuro, ra đây chỗ này đẹp cực" ....."

Này mai mốt lỡ may chúng ta không thể ở cùng một chiến tuyến thì sao nhỉ" ....."

Nghe lời tôi, chạy đi, ông không thể chiến thắng....

Tôi không thể cứu được đâu....." .....Thằng khốn đã hứa là sống chết có nhau mà....Tôi giật mình tỉnh dậy sau cơn ác mộng, toàn thân toát mồ hồi, nó vẫn còn ám ảnh lấy tôi.

Hiện tại là 4 rưỡi sáng nên tôi nhanh chóng pha cho mình ít cà phê và làm một bữa sáng đơn giản với bánh mì phết thêm ít mứt.

Tôi sống ở khu vực trung tâm cao cấp trong tổ chức HK nên mọi thứ tiện nghi so với những người khác, ra khỏi căn hộ tôi bắt đầu đi đến nơi luyện tập.

Chị Yuki cũng đã đợi sẵn tôi ở đó."

Nay Kuro dậy sớm vậy ta, lại gặp ác mộng à, cầm chị kiểm tra không?"

"Thôi không sao đâu, en lại mơ về nó ý mà...".

Tôi nói với giọng đầy chua chát, cơn ác mộng đã ám ảnh tôi một khoảng thời gian kia là một sự kiện khiến tôi mất đi người bạn thân nhất.

"Vậy vào luyện tập đi, nhưng cũng nhớ phải quan tâm tới sức khoe tinh thần đấy, tí nữa tầm 7 giờ tới phòng họp."

Chị Yuki nói xong bèn đi ra khỏi phòng.× Chuyển sang góc nhìn của Kira ×Tôi hôm nay lại mơ thấy một hồi ức cũ, việc gặp lại được anh Songfish thực sự là điều mà tôi không ngờ đến, tôi tưởng bản thân sẽ không còn gặp lại anh.

Nhìn anh vẫn lành lặn không còn phải lúc nào cũng chằng chịt vết thương làm tôi rất vui.

Không biết vì sao nhưng tôi lại choàng tỉnh dậy sau cơn mơ, không biết giờ thằng khốn kia như nào nữa, đã rất lâu rồi chúng tôi chưa gặp nhau mà có gặp thì cả hai đứa không còn cùng chung chiến tuyến.

Sau khi pha cho mình một ly cà phê, tôi đi ra khỏi xe nhìn ngắm quang cảnh bên ngoài, chúng tôi đang tạm dừng chân tại cành đồng hoa Tulip vốn được trồng ở đây để chụp ảnh, ở giữa thành phố S và R.

Mùi hoa Tulip nồng nàn lại hòa vào mùi máu, xác chết của những sinh vật kia hoặc những con người xấu số, yếu đuối.

"Uầy, Kira dậy sớm thế, mọi hôm toàn là đứa dậy muộn nhất mà, có chuyện gì à" Anh Siro mở cửa xe, thấy tôi đang đứng chill nên lại nói chuyện."

Nhớ lại chuyện cũ thôi, mình vào lên đường luôn đi, đến trước thì có lợi thế hơn."

× Chuyển sang góc nhìn thứ 3 × Kira bước vào xe theo sau đó là Siro, lúc này những người còn lại vẫn đang ngủ nên Kira quyết định lái xe luôn.

Cả hai anh em ngồi bàn bạc nhau về kế hoạch sắp tới, họ vừa trò chuyện vừa lái xe.

Sau hơn 30 phút thì thành phố S dần dần hiện ra, Siro vào phòng trong để gọi mấy đứa em của mình dậy.× Chuyển sang góc nhìn của (?) × Hiện tại chúng tôi đang di chuyển tới thành phố S, một nơi sắp tới có thể là một chiến trường đầy khốc liệt, theo như thông tin tình báo thì 5 tổ chức kia và nhóm Separatist đều tập chung ở đấy nên tổ chức SK cũng không thể nào mà ngồi yên được nên quyết để chúng tôi ra sân.

Rất may mắn là chúng tôi đã đến thành phố mà không chạm mặt bất cứ con quái Trung lưu nào quá mạnh đổi lại thì những con Hạ lưu lại rất đông nên chúng tôi bị trì hoãn khá lâu, tôi khá chắc đây là trò của thằng (?).

"Cái gì mà lắm quái vậy trời, đông bất thường luôn á""Mọi người cứu em với""Dăm ba mấy con này mà cũng phải sợ hả""Sao nó không tấn công anh Rét mà toàn nằm vào em vậy""Em có vấn đề gì hả YUI" "Dạ không có" Tôi đang ngồi xem bèn phải qua băm đám quái chỗ Yui, được một lúc thì cũng chém sạch hết tất cả.

Mọi người sau khi tiêu diệt xong nghỉ ngơi lấy sức còn không quên than phiền về độ đông bất thường của lũ Hạ lưu.

May mắn thay không ai để ý tới chuyện chúng không tấn công tôi chứ không là phải chơi bài ngửa vào lúc này thì rất mệt.

Nghỉ ngơi các thứ xong thì cả đám bắt đầu lên xe để tiếp tục hướng tới thành phố S ngay trước mắt.× Chuyển sang góc nhìn của (?) × "Sắp tới nơi rồi nha mấy đứa, chuẩn bị đồ đạc hết đi để anh tìm chỗ đậu xe cái coi""Ken ổn không vậy Ken" "À ừ Ken ổn mà không sao đâu""Có vấn đề gì cứ nói nhé em, đợt này mình đi tìm thứ đó là 9 còn hóng chuyện là 10, quan trọng là bảo toàn tính mạng ""Vâng"Không biết tại sao tôi lại có cảm giác không an toàn lắm về chuyến đi lần này, địa điểm sắp tới là thành phố S, một nơi rất nguy hiểm trong thời gian tiếp theo.

Tổ chức của tôi thuộc loại hòa bình mà sức chiến đấu lại yếu thế mà vẫn nhảy vô cái hố lửa này chỉ vì một thứ cũng nguy hiểm không kém.

Đây chắc chắn là một nước đi sai lầm, nhưng dù tôi có nói bao nhiêu lần đi chăng nữa thì họ vẫn lao vào như con thiêu thân.

Tìm được nơi đỗ xe phù hợp, mọi người quyết định là đi bộ vào thành phố cách 2 km.

× Chuyển sang góc nhìn của (?) ×Tôi là một nạn nhân của tổ chức bị bắt đi tới một thành phố cực kì nguy hiển khi sắp tới sẽ là chiến trường giữa các phe phái với nhau.

Vâng và không hiểu mấy người đứng đầu nghĩ gì mà quyết định để một cái nhóm mà thằng nào cũng nghiện cá nóc hết trơn đã thế còn phải nghe theo ông vua về nhì nữa.

"Mọi người ráng mà sống sót lành lặn trở về chứ đừng can thiệp quá sâu vào trận chiến""Đó là điều mà ai cũng biết cả""Thôi đừng nói nữa, im hết đi""Bị này lâu chưa vậy cu em" "Thôi đứng đá xoáy nhau, ai có bản đồ cấu trúc thành phố không, để còn biết đường mà trốn""Rất tiếc là chúng ta không có bất cứ thông tin nào về thành phố S cả""Đùa, team đã yếu rồi mà còn không có thông tin, tính đưa mình đến hiến mạng à""Thôi càn nhắn làm gì, đến nơi rồi kìa" Chúng tôi đậu xe ở bên ngoài thành phố rồi cả đội bắt đầu bước đi.

Trong thành phố, đám Hạ lưu đông lúc nhúc nên chúng tôi phải đi vòng qua những ngõ ngách, leo tường di chuyển như những điệp viên thực thụ.

Chúng tôi tìm được một vị trí địa lý khá tốt để theo dõi tình hình, do số lượng thành viên chưa tới 10 người nên việc trốn rất dễ dàng.

Ban đầu nhóm đi hơn 100 người nhưng lại chạm chán một con Trung lưu giai đoạn 4, đó là một cuộc chiến căng thẳng khi chỉ còn lại 8 người từ cấp 5 trở lên.

× Chuyển sang góc nhìn của (?) ×"Anh Bi ơi cứu em, ở đây nó tối mà còn có mấy tiếng gầm gừ nữa""Anh chịu em luôn, em nói thế làm anh cũng sợ""Hai ông im coi kẻo bị phát hiện""Biết là mọi người sợ nhưng có cần phải đi qua đường ống công nhỏ xíu này không vậy""Thì ra đây là cách mà kẻ mạnh nói chuyện hay sao"Yeah, hiện tại nhóm bọn tôi đang đi ở dưới đường cống ngầm ngay dưới thành phố S.

Tại sao phải làm khổ bản thân á, bởi bọn tôi là những thằng hèn, không dám manh động lao vào thành phố, nguyên nhóm có đúng một thằng mạnh thì chịu thôi.

Men theo con đường cống ngầm thi thoảng lại có tiếng gầm gừ của lũ quái ở trên đỉnh đầu làm thằng nào thằng nấy cũng nổi hết da gà, cuối cùng bọn tôi cũng đã tìm thấy đường để đi lên.

May mắn đã mỉm cười với cả đám khi đường lên dẫn thẳng tới một tòa nhà công ty nơi ít xuất hiện quái cũng như là gần vị trí của trụ sở trú ẩn chính phủ cũ.

Tuy nhiên đó là tất cả may mắn mà bọn tôi có được bởi bọn tôi đã gặp một nhóm thuộc tổ chức khác mang tên GW ở trên tầng 16.

Bầu không khí trở nên tĩnh lẵng đến nghẹt thở, Khang và Bi Huỳnh đã bắt đầu thủ thể tấn công, bên kia thấy thế không hiểu kiểu gì mà lại giờ tay đầu hàng (?).× Chuyển sang góc nhìn của (?) ×Qủa nhiên mọi chuyện là tại Don, không biết ma xui quỷ khiến nào đã làm bọn tôi mủi lòng mà tin tưởng vào một con bò suốt ngày đòi làm thủ lĩnh như thế này.

Trông bao nhiêu nơi để đáp cánh thì Don lại chọn một tòa công ty với vị trí địa lý rất tuyệt với quả lí do trông bủ không chịu được: Tại em muốn về thử cảm giác đứng ở phòng CEO cũ nhìn xuống dưới thành phố.

Và rồi ánh mắt ta chạm nhau, chúng tôi đã chạm chán phải tổ chức CD, một phe phái sở hữu Khang - một trong những dị nhân mạnh nhất hiện tại.

Vậy nên cả đám chỉ im lặng không nói gì, mọi người đều hiểu nhau mà giơ hai tay lên đầu hàng."

Mấy đại ca đẹp trai xinh gái có thể tha cho những còn người lầm đường lỡ bước ở đây một mạng được không hả, chúng tôi đến đây để lấy tin tức chứ không có ý định tranh dành đồ (Thực ra là vì tranh không nổi)""Cái này tin được không anh Bi, nghe có vẻ rất chân thành"Bi huỳnh nhìn nhóm bọn tôi đang giờ hai tay đồng hàng với vẻ mặt khó hiểu."

Tha cho họ đi chứ giết họ có được gì đâu, lỡ may còn thu hút chúng nữa thì chúng ta cũng gặp rắc rối lớn" Nói xong bọn họ thu vũ khí xuống và ngồi đàm đạo nói chuyện vói chúng tôi."

Đa tạ các vị huynh đài đẹp trai đã tha mạng cho cái nhóm lông bông này, như các vị đã biết, GW chúng tôi với mục đích là thám thính tình hình chứ không có ý định tham gia vào vụ việc nên chúng ta tạm thời sẽ không phải kẻ thù được chứ""Cũng được, nhưng chúng tôi có một điều kiện""Gì cũng được miễn là trong khả năng của chúng tôi""Các vị đây là đang có rất nhiều thông tin về các hội nhóm khác nên chúng tôi muốn mọi người tiết lộ hết những thông tin đó, đơn giản mà đúng không."

"Được rồi, miễn là còn cái mạng...."

× Chuyển sang góc nhìn của (?) × Không biết trong bao nhiêu con đường rộng rãi, thoáng mát, thì vị sư huynh T Gaming lại chọn quả đường đi có thể nói là khó khăn nhất nhưng lại khá an toàn khi không ai đi con đường này vì họ đi xe còn mình thì đi bộ trong rừng."

Vị sư đệ Bí Ngô suy nghĩ gì mà đăm chiêu vậy, có điều gì muốn nói à""Không có gì đâu sư huynh ơi, mình nên đi nhanh lên chứ không là đến tối cũng chưa đến nơi đâu"Chúng tôi đã đến thành phố S vào lúc hoàng hôn, và nhanh chóng tìm được một vị trí phù hợp ở ngoại ô, hai thanh niên Mạnh và Chuột thì dựng lều cũng như là chặn toàn bộ lối đi ở cầu thang, Zeno thì xem xét tình hình đám quái bên dưới, tôi và Vanh nấu đồ ăn chia cho mọi người còn sư huynh T thì ngồi xem bản đồ ban đầu của thành phố rồi nghĩ chiến lược cho toàn đội, màn đêm dần buông xuống, ngày mai sẽ là một ngày đầy giông tố. ___________________Tôi là một con bò bị dắt bởi chị mèo Kireamon bằng vlog 31 giây🥲🥲🥲😭😭😭

Tặng mọi người một nụ hôn kiểu Pháp nha Moah, văn phong của mình không được tốt nên có gì mọi người góp ý với 👉👈
 
Megasmp - Thứ Ta Nhận Lại Được
Chương IV: Thành phố S


× Chuyển sang góc nhìn thứ 3 ×Thành phố S - nơi từng là cứ điểm vững chắc nhất, từng là nơi an toàn và bình yên nhất giờ đây chỉ còn lại đống đổ nát sau thảm họa ấy.

Với mật độ quái vật dày đặc lúc nào cũng trong trạng thái cuồng nộ, hầu hết chúng đều đang ở trong giai đoạn 4.

Ngay trung tâm thành phố là khu vực tị nạn, nghiên cứu, là phòng tuyến cuối cùng của chính phủ nhưng vào 1 năm trước, nó đã không còn là nơi an toàn mà là mồ chôn cho tất cả những kẻ xấu số tin vào việc bản thân vẫn sẽ được bảo vệ bởi kẻ khác.

Sau thảm họa, nơi đây dù đã hoang tàn theo năm tháng thì vẫn luôn có một 'thứ' rất đặc biệt, nó ban cho khả năng thúc đẩy năng lực có nghĩa là nếu như sỡ hưu được thứ đó thì kể là dị nhân hay những con Thượng lưu đều sẽ bước tới giai đoạn mang tên Tiến Hóa.

Cả 7 tổ chức và nhóm Kira đều nhắm tới 'thứ đó' dù không biết nó có thực sự sẽ ban cho họ sức mạnh đấy không.× Chuyển sang góc nhìn của Kira ×Thông qua việc chia sẻ góc nhìn từ những con Fly dạng nhỏ thì tôi đã điều khiển đám Land chặn đầu những nhóm khác nhằm trì hoãn thời gian của họ, với tình hình hiện tại thì chúng tôi vẫn đang rất thư giãn.

Có thể đối với những nhóm kia, Land là một trở ngại lớn nhưng đối với tôi thì chúng là nguồn sức mạnh tuyệt vời khi đều đang ở giai đoạn 4, một giai đoạn mà chúng có độ bền và tốc độ gần giống với những con trung cấp thêm vào đó, những nhóm kia cũng đang có một người mà bên chúng tôi cài vào khác mạnh.

Tất cả mọi chuyện đều được tôi, anh Siro và Bigshark tính toán cẩn thận, tin đồn về thứ đó vẫn luôn được lan truyền.Mọi thứ đều đâu vào đấy hết rồi nhưng chúng tôi vẫn lưỡng lự, dù là không còn là con người nữa nhưng mà ta kí ức về những người bạn cũ vẫn không thể phai mờ.

Trên con đường đi tới khu trú ẩn cũ, chúng tôi đã tranh cãi khá gắt gao để đi đến kết luận cuối cùng là sẽ chỉ đứng đằng sau nhìn và đảm bảo rằng sẽ không có bất cứ người bạn vào phải bỏ mạng, Bigshark ban đầu không đồng ý vì mối tư thù cá nhân hướng tới một nhóm khác nhưng cũng sẽ tạm thời bỏ qua với điều kiện là cậu sẽ có quyền được trả thù cá nhân tới hắn."

Đến chưa mọi người ơi chứ anh mỏi chân quá""Đi tiếp đi, sắp đến rồi""Cần em cõng không anh Songfish" "Thôi không cần đâu thế thì nhục chết."

Nhìn thằng anh ngồi than vãn mà thấy cũng tội mà thôi cũng kệ dù gì thì cũng chỉ cách trung tâm thành phố 10 km nữa.

Qua thăm dò thì tôi thấy ông anh này cũng báo báo đấy và không thể tin tưởng hoàn toàn được dù có là anh em ruột.

Tôi không biết được khoảng thời gian 3 năm trước khi tôi gặp sự cố đó đến lúc gặp anh hiện taị thì anh đã thay đổi hay trải qua những gì, nếu như anh ấy nhớ lại thì sao?

Liệu anh còn đứng về phía tôi không?

"Anh Songfish""Gì, được nghỉ rồi hả""Thôi bỏ đi""Sợ anh phản bội em hay không còn cùng lí tưởng với em à""..."

"Mày ngố thật đấy, anh với mày là anh em ruột, anh sẽ luôn đứng về phía mày dù cho... mày là người đã làm ra tất cả..."

"Này cả tôi nữa dù không cùng một nửa dòng máu nhưng vẫn sẽ luôn là chỗ dựa vững chắc nhất."

"Em nữa""Dù không hiểu gì nhưng tôi vẫn sẽ luôn đứng về phía ông, Kira à""Em cũng vậy""Ê, sao khóc thế kia"

À ừ nhỉ, mình đang lo lắng điều gì vậy, họ vẫn luôn đứng về phía mình mà, tại sao nước mắt không ngừng rơi thế này?

Có lẽ là sống sót tới thời điểm này đã khiến tôi trở nên đa nghi hơn, 9 năm trước tôi vẫn còn là một người trẻ sống một cách thư giản, tận hưởng những chuyến đi chơi với bạn bè, có công việc ổn định không phải lo tranh đấu còn bây giờ, tôi là một kẻ tội đồ, một con quái vật đã làm liên lụy tới những người bạn và khiến họ trở thành thứ giống như tôi.

Dù biết họ đã tha thứ nhưng lòng tôi vẫn nặng trĩu.

"Không sao, chúng ta đi tiếp đi"Chúng tôi bước đi dưới ánh trăng trên con đường được lũ Land tách riêng ra, mỗi người trong chúng tôi đều có những ý định của riêng mình trên chuyến hành trình này, đặc biệt là Bigshark khi cậu ta có một mối quan hệ khác phức tạp với Toàn bên SK ngoài ra thì Kiro - người của HK trước đây cũng có liên quan tới anh Songfish vậy nên hai người họ sẽ là hai kẻ mà chúng tôi cần phải lưu ý thậm chí là bắt về.

"Ê Kira, anh có chuyện muốn nói""Chuyện gì, có quan trọng không?"

"Ờ thì hôm bữa lúc anh đang đi lụm đồ thì anh có gặp một người bạn cũ...

Bọn anh đã có cuộc trò chuyện nhưng có vẻ nó không làm dịu được mối quan hệ của cả hai...

Cậu ta cũng tham gia vào trận chiến..."

"Sắp tới, anh nên tránh ra mặt, nên ở phía sau truyền tin thôi, em không muốn là cảm xúc sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch.

Kijay và Ozin thì sao?"

"Không có vấn đề gì hết anh ơi, có gặp thì bem thôi""Bem luôn bem luôn"Bầu không khí dần trở nên dễ chịu hơn, sáu người chúng tôi vẫn tiếp tục đi trên con đường mà bản thân đã chọn, à thực ra là tám (?) người mới phải.

Hai người còn lại, một người vẫn đang đi lang thang, người còn lại thì đang thâm nhập vào nội bộ của tổ chức lớn nhất nhì hiện tại và có vẻ sắp tới thanh niên kia sẽ lật bài ngửa.

× Chuyển sang góc nhìn của Kresh ×Trời hiện tại đang là nửa đêm, tôi có nhiệm vụ là canh gác cho mọi người nghỉ ngơi để giữ tỉnh táo cho việc tập kích vào khu trú ẩn, hời dù chỉ là những người đồng đội giả nhưng tôi vẫn sẽ bảo vệ họ ở mức nhất định. (?) đã báo với tôi rằng họ sẽ để những người bạn của mình không chết là được vì mục đích chính vẫn là tham dò phản ứng của những kẻ đứng đầu tổ chức.

Qua những lần chiến đấu, thâm nhập vào tổ chức SK thì tôi cảm thấy kẻ đứng đầu tổ chức đang có ý định đào thải bớt những người bình thường thông qua những nhiệm vụ.

Nói chung thì, chúng là những gã độc tài nhưng lại vô cùng yếu ớt.Với chuyến đi lần này thì đã cử ra 6/9 kẻ có cấp 8 trở lên bao gồm có tôi (10), Kisa (10), Toàn (9), Anh Dn (9), Yui (8), Riko (8), việc lật mặt luôn là khá khó khăn khi mà Kisa, người có khả năng chiến đấu tốt nhất tổ chức cũng như là một trong số ít những người có thể một mình tiêu diệt một con cấp Trung giai đoạn 4 kèm theo đó là Yui và Riko - hai người sở hữu khả năng hỗ trợ tốt nhất mà mình từng gặp.

Nếu như mà cân 5 thì mình lại có quá nhiều bất lợi và ảnh hưởng tới kế hoạch của cả nhóm ngoài ra còn có cả những kẻ không quá mạnh nhưng lại gây nhiễm khá nhiều.Suy nghĩ một lúc lâu, tôi chợt nhận thấy một vài điểm tương đồng về cách xử lí của những kẻ đứng đầu của từng tổ chức, chúng không giống như cách xử lí thông thường của con người, điều này dẫn tới một mối nghi hoặc về việc những kẻ kia có phải là một loại Thượng lưu nào đó không?

"Anh Kresh suy nghĩ gì mà đăm chiêu thê?"

"Cu em không ngủ à mà lại ra đây""Bị mất ngủ một tí ý mà, còn cu anh đây buồn ngủ thì vào ngủ đi để cu em này trông cho""Đùa chứ anh mày vừa nốc hết bà nó 5 gói cà phê""Thế cu anh đây nghĩ gì vậy""Không hiểu sao, anh mày lại có một linh cảm không ổn về mấy cái thằng đứng đầu tổ chức, kiểu như chúng nó cho anh cái cảm giác rất độc tài à không phải nói là cách mà chúng ra quyết định về một việc gì đó đều rất vô lý, nói thẳng ra là bị đần giống mấy con AI hồi trước anh em mình hay dùng đề viết CODE cho bài Tin học ý.

Anh cảm thấy nó giống như là đám Thượng lưu mà mình hay chiếu đấu""...Em lại thấy nó bình thường mà ta""Thôi bỏ đi, chắc do anh đa nghi quá"Đang ngồi suy nghĩ thì tự nhiên thằng quỷ Kisa ra phát làm hoảng cả hồn, không biết sao nhưng tôi thấy thằng này có vẻ cũng không chú ý quá nhiều vào tiểu tiết hoặc nó đang giả vờ như không thấy.

Tổ chức SK thực sự là một nơi khá kì lạ, ngay cả những đồng đội giả cũng cảm thấy điều này vậy làm gì có việc cậu ta không nhận ra, thế nên kẻ gián điệp không chỉ có tôi mà còn có cả Kisa hoặc hơn cả thế...."

Em vẫn nhớ tới ngày hôm đó, cái ngày mà nó xảy ra chuyện ngay trước mặt em còn em thì không làm được gì..."

"..."

Nhiều lúc tôi đã quá giới hạn suy nghĩ của bản thân, nhìn thấy vẻ mặt tỏ ra buồn bã nhưng nhìn sâu hơn nữa là sự căm thù của Kisa thì tôi đoán vụ việc kia không hề đơn giản như tôi nghĩ, mà cái thằng nhóc kia còn bị mất trí nhớ trong khoảng thời gian đó nữa làm tôi bị thiếu thông tin.

Nói chuyện đá xéo nhau qua lại thì thằng Kisa cũng vào lại bên trong, lúc này thì có một con chim sẻ bèn bay tới đậu lên vai tôi, cái mỏ của nó dí lại gần bên tai."

Alo, nghe rõ chưa hả thằng người Pháp""Rồi" Tôi nhỏ giọng đáp."

Ngày mai, HK Bắc, BM Nam, CN Tây, CD và GW cống, AM Đông, bọn tôi đang ở ngay cổng chính phía Đông rồi, mai bên ông có thể chạm chán bên HK, còn thằng (?) đã vào bên trong để sắp xếp mọi thứ rồi, thông báo thế thôi, bye"Bên kia vừa dứt lời thì con chim lập tức bay đi, đúng là...

Nói gì thì nói chứ chút thông tin này cũng rất hữu ích, sắp tới còn gặp được hội anh em cũ nữa.

Qua cuộc đối thoại, có vẻ các hội còn lại sẽ đều chọn đi cổng chính cả trừ bên CD và GW là hai hội nhóm hợp tác đi chung với nhau ở dưới cống, coi bộ là cũng có một chút khác biệt, nhưng mà tôi vẫn băn khoăn xem khi nào lật mặt mới điện ảnh đây ta.Đứng tự kỉ một hồi thì tôi vào lại bên trong, và thấy bà rồi, thằng Kía nó vẫn thức được cái may mà nãy nó đóng cửa trước khi đi chứ không là toang bà nó rồi.

"Cu em tưởng vào ngủ rồi, vẫn nhớ thường à."

"Ông anh im cái mồm vào đi"Thấy thằng em này ngồi cũng sầu đời sắp hóa thành sạt boi suy tình nên tôi quyết định là kệ nó luôn chứ hơi đâu mà đi an ủi cái thằng dẩm này.

Nói thật chứ tôi nhớ tới bộ môn đỏ đen hồi còn ở chung với (?) và (?) quá và cả (?), dù không thắng nhưng được cái vui.

Nhìn đàn Land đang ở bên dưới 'chơi đùa' với nhau mà cũng muốn góp vui ghê."

Có khi nào thằng nhóc đó còn sống không anh Kresh""Hả""Thôi không có gì""Bà nội mày chứ, hỏi xong lại nói không có gì"Lâu lâu thằng này hết suy thì lại làm quả câu nghe nó lại chí mạng, mà không biết thanh niên này lại có ý gì khi nói như thế, nói chung là cần phải đề phòng gấp.___________________________________Mọi người nên cmt nhiều để góp ý nếu như có sai sót hay nhân vật bị OOC quá nhé, hehehehe
 
Megasmp - Thứ Ta Nhận Lại Được
Chương V: Cơn rung chấn


× Chuyển sang góc nhìn của Kisa ×Đã 2 năm kể từ khi chính mắt tôi thấy thằng nhóc đó người từng vào sinh ra tử với tôi nhiều lần ra đi ngay trước mặt tôi bởi nó nhưng lúc đó khoảng cách giữa tôi và nó là quá lớn, cái cảm giác bất lực vẫn luôn luôn hiện hữu trong tôi.

Gần đây tôi biết được người anh Kresh là một người anh thân thiết của tôi vốn là một nội gián và là một Separatist thường xuyên liên lạc với một kẻ bí ẩn.

Họ đang nhắm đến nó vậy nên tôi bèn coi như không, dù gì thì mục đích của hai bên không khác nhau là bao, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.

Tôi cần phải đẩy nhanh quá trình này thực sự khéo léo để bản thân không bị một trong hai bên phát hiện ra và khiến cho kế hoạch bị đổ vỡ.× Chuyển sang góc nhìn của Kijay ×Tôi là một trong ba thành viên lập ra cái nhóm bất ổn này, vì một sự kiện có liên quan đến việc tôi suýt chết nhưng tôi lại quên mọi chuyện xảy ra như thế nào vào lúc đó.

May mắn là tôi vẫn sống sót nhờ vào thịt của những người mà tôi vô tình gặp, sau đó tôi lang thang vô định ở khu vực đó, ba người chúng tôi gồm anh Siro, anh Kira vô tình gặp lại nhau và lập nên cái nhóm siêu cấp báo như hiện tại.Là người có khả năng chiến đấu tốt nhất nên tôi hiện tại vẫn đang là người duy nhất ở cuối giai đoạn 3 khác với những người khác vẫn đang ở đầu giai đoạn 3 hay cuối giai đoạn 2, nhiệm vụ hiện tại của tôi là đảm bảo an toàn cho người yếu nhất đó là anh Songfish bởi nhóm đã tách ra làm hai, tôi và ông anh này phải đi tìm một thứ ở sâu trong khu vực hầm trú ẩn này."

Uầy, chỗ này vẫn còn thứ trông khá mới, mà sao ở đây ít mấy con quái vậy?"

"Chúng nó ở bên ngoài hết rồi, cái này thì em cũng không rõ nữa"Đi dọc theo đường hành lang, chúng tôi hay đúng hơn là anh Songfish đã tìm thấy được một lối đi bí mật dẫn xuống một khu nghiên cứu khá lớn, bên trong đó là rất nhiều lồng kính bị nứt vỡ, những sinh vật bị giam trong lồng kia đều chết và thối rữa.

Chúng tôi đi đến trung tâm và thấy được một khối thịt nhầy nhụa, chúng vốn là thí nghiệm trọng điểm để nghiên cứu thuốc trống virus nhưng giờ lại hóa thành một khối thịt do thí nghiệm thất bại.

"Cái gì đây, trông tởm vậy""Anh thấy thằng Ozin không, tác phẩm của nó đấy""Hả""Cái nơi trú ẩn bị như này phần lớn là do nó hết và đó cũng là lý do cái nhóm này bị nhắm vào" "Nhìn ngoan hiền thế mà cũng báo vậy, giờ thì làm gì với đống bùi nhùi này đây" Anh Songfish nhìn đống thịt một lúc rồi quay qua nhìn tôi hỏi, nhưng tôi cũng không biết nữa, nó không phải là thứ chúng tôi cần quan tâm, đi lòng vòng một lúc thì tôi cũng tìm được thứ mà bản thân cần tìm.

Nó là một loại thuốc đặc trị có thể khôi phục lại các gen bị biến dạng khoảng 60% đến 70%, tuy nhiên nó chịu tã dụng đối với các con thuộc loại Hạ lưu.Tôi cũng không lòng vòng mà lấy một cái ống tiêm đã chuẩn bị sẵn đâm vào tay lấy máu rồi tiêm nó vào đống thuốc đặc trị đó, lắc đều nó lên.

Đống thuốc giờ đây trở nên hỗn tạp cũng như mất đi công dụng của nó.

Làm xong tôi ném chỗ thuốc đó vào đống thịt kia rồi kéo thay anh Songfish chạy một mạch ra cổng chính.

Đang chạy thì bỗng nhiên nguyên khu trú ẩn nó bắt đầu rung chấn à không, phải nói là cả thành phố đang rung một cách dữ dội nên tôi vừa phải chạy mà còn né mấy mảnh vụn rơi từ trên trần nhà.

× Chuyển sang góc nhìn của Yuki × Tôi là Yuki, một trong những thành viên cộm cán của tổ chức HK tuy nhiên dạo gần đây bên phía tổ chức đang gặp rất nhiều vấn đề và điều này lại ảnh hưởng tới kế hoạch của tôi.

Vào khoảng tờ mờ sáng, lúc này nhóm chúng tôi đều đã chuẩn bị xong hết tất cả đồ và bắt đầu đi đến trung tâm thành phố thì mặt đất bắt đầu rung lắc dữ dội, đám quái Hạ lưu bỗng ùa ra hàng loạt làm mọi người không kịp trở tay."

Mấy đứa cẩn thận" Nói rồi tôi tạo ra một kết giới chắn trước cho mọi người tuy ngiên đám quái đó lại chỉ chạy ngang qua chúng tôi mà không có ý định tấn công."

Sao chúng nó không tấn công" Kiên thắc mắc khi thấy đám quái chạy bán sống bán chết ra khỏi thành phố.Sau một khoảng thời gian, cơn rung chấn kết thúc, lúc này trước mặt chúng tôi chỉ còn rải rác một vài con quái yếu bị chà đạp mà không kịp chạy."

Chắc chắn có gì ở chỗ trung tâm đã dọa sợ chúng, chúng ta đến đấy nhanh nào"Bỏ qua sự hoảng loạn và khó hiểu trong đầu, nhóm tôi vẫn tiếp tục di chuyển, con đường quen thuộc mà tôi thường hay đi lúc trước đã thay đổi.

Tôi từng là một y tá trưởng trước đấy nên việc sơ cứu, chăm sóc mọi người được giao cho tôi khi ở nơi chú ẩn.

Nhớ lại những kí ức cũ trước khi nơi này sụp đổ, thành thật mà nói đó là khoảng thời gian tươi đẹp cũng như là khoảng thời gian địa ngục.

Những vết thương ngày xưa có cái đã lành có cái thì thành sẹo nhưng chúng vẫn nhức nhối như nhắc nhở tôi rằng: Mày không còn là chính mình nữa.

"Này chị đỉnh thiệt nha chị Yuki""Ông nói gì thế, bả cấp 9 lận mà, khả năng hồi máu với tạo mà màn chắn bảo vệ khỏi phải bàn""Không hổ danh là hỗ trợ giỏi nhất trên bảng xếp hạng" "Chị Yuki?

Chị có nghe bọn em nói không đó""Hả, có gì không mấy đứa""Chị sao vậy, có cần nghỉ ngơi không""Chị ổn mà, dạo này hơi căng thẳng tí"Mọi người vẫn tiếp tục đi trên con đường dẫn tới khu trung tâm, chắc do lúc nãy tôi bị xao nhãng nên Kuro đi gần tôi hơn.

"Lo cho chị à" Tôi nói nhỏ với Kuro"Em có cảm giác không an toàn, chị mai sau có kế hoạch gì, nhớ nói cho em trước nhé" Kuro nhìn tôi, ánh mắt nó mang theo sự cầu xin, buồn bã.

Tôi biết nó đang nhớ đến ai, và tôi cũng vậy."

Ngoan nghe lời chị, đừng cứ chìm đắm trong quá khứ" Tôi nhẹ giọng an ủi nó.

Chị xin lỗi, chị không thể nói được....× Chuyển sang góc nhìn của BonCT ×Dạo gần đây Ken hành xử rất lạ, thằng bé trở nên mất bình tĩnh, nóng nẩy và đã đưa ra một vài quyết định sai lầm kể từ lần cuối nó gặp Kresh.

Chẹp, cái này được gọi là lụy quá hóa rồ à.

Đặc biệt là vào ngày hôm nay, khi trận rung chấn xảy ra thì thằng này nó lại kêu cả đội chạy vào lại trong mấy tòa nhà để an toàn =)? hoặc đi ra giữa đường quái đang chạy để cản chúng lại.

Bộ mất tình yêu đi là bay não luôn hay gì.

May mà Ben đã tạo ra lá chắn để phòng thủ chứ không là cả đám chết luôn chứ lại."

Ken, anh cần nói chuyện riêng với em""Có gì thì tí nói chuyện chứ giờ chúng ta cần phải đến khu trung tâm để xem tình hình đã..."

"Anh biết em muốn gặp Kresh nhưng em cần bình tĩnh lại, phải biết kiềm chế cảm xúc và giữ cái đầu lạnh""Dạ, em biết rồi""Uả gì vậy

Uả gì vậy

Uả gì vậy

Uả gì vậy

Uả gì vậy

Uả gì vậy

Uả gì vậy

Uả gì vậy ""Ồn ào quá TinNT ơi""Ê mọi người, có cái này nhìn hay lắm nè" "Trời ơi Mon tơ, đừng chọc nó, nó qua nó cạp cho mỗi đứa một phát là đi luôn đó""Mọi người có muốn vào nhóm Thiên Sứ không""Kai ơi, nhóm đó tan rã được năm rồi"....Mình muốn đi về quá...× Chuyển sang góc nhìn của Bí Ngô ×Sắp tới rồi, chỉ cần một chút nữa là vào được khu trú ẩn rồi cho đến khi mặt đất bắt đầu rung chuyển dữ dội khiến cho chúng tôi phải nhảy xuống khỏi những tòa nhà trước khi nó đổ sập xuống dù cho độ rung chỉ khiến nó bị lung lay đôi chút nhưng an toàn vẫn là trên hết.

Sư đệ Mạnh Rít làm giảm trọng lượng của chúng tôi khi rơi xuống nên cả đoàn đều tiếp đất an toàn cho đến khi tôi suýt bị đám quái dẫm chết, may là có Chuột giúp đỡ."

Lạ nhể, sao đám này bỏ chạy như kiểu bị ma rượt thế này, đáng ra là phải lao vô uýnh tụi mình rồi nhể""Sư huynh ơi ở đây có cái gì lạ lắm, nó như kiểu là mấy khối thịt vậy" Nói rồi Vanh liền chỉ vào cái thứ giống như khối thịt bầy nhầy."

Cái giống gì thế này, chủng mới à" Vì tò mò nên Vanh có lại gần nó và suýt nữa bị tấn công, nhờ có Zeno nhanh tay dùng súng bắn chết nó nên Vanh vẫn toàn mạng."

Hú hồn, nguy hiểm thiệt chứ"× Chuyển sang góc nhìn của Kidding ×Mẹ kiếp, không hiểu sao chuyến đi lần này xui thế không biết nữa, đã gặp phải một tổ chức lớn rồi giờ lại gặp phải động đất, đi đường cống thì gặp mấy cái cục thịt nhớp nháp gì đâu không."

Mọi người mau chạy lên, mấy cục thịt này biết tấn công""Don, sao lúc nào đi với mày là xui như chó vậy""Ê nha, chưa làm gì hết, xui xẻo gì lại cứ đổ cho tôi""Nhanh cái chân lên"Lúc này, chạy là phương án tốt nhất mà chúng tôi có thể nghĩ ra tuy nhiên con đường an toàn nhất hiện giờ không còn nữa, Vetdark - một thành viên trong nhóm đã quyết định sử dụng lửa chùa để tấn công chúng và nó tác dụng với những cái nhánh nhỏ còn những thớ thịt dày đang bám chắc thì chỉ làm xém bề mặt bên ngoài nhưng từng đó cũng đủ để mọi người chạy ra khỏi đường ống cống an toàn."

Ổn không mọi người""May quá còn sống" "Vậy là mấy cục thịt kia không kháng lửa, à mà cảm ơn ông nhé Vetdark, ông đã cứu cả đám 1 mạng đấy" "Hay quá Vetdark ơi"Rồi chúng tôi nảy ra ý tưởng sẽ thiêu rụi hết tất cả đống thịt đấy."

Nhưng mà trong nhóm mìnhcó đúng một thằng biết sài lửa chùa thôi, còn bên CD thì sao""Anh biết dùng lửa nhưng mà lửa của anh không đốt được như cái bạn kia, những thành viên có khả năng sử dụng lửa thì lại dưới cấp 5."

"Đùa à, tôi không thể nào mà một mình vào đốt hết đống thịt đấy đâu, cạn năng lực lag chết cả lũ đấy"Dần dần, mọi chuyện đang vượt quá tầm kiểm soát, cả hai nhóm hiện giờ chỉ có một vài người có khả năng tấn công vào đám thith đấy.

Trong khi đó đống thịt kia đã nhanh chóng bao phủ khu vực cống ngầm, theo lời bên CD thì trước đó khu vực cống rất bình thường cho đến lúc cơn rung chấn xảy ra.

Điều này đồng nghĩa với việc đã có kẻ đến khu trung tâm và làm một điều gì đó khiến cho đống thịt phát triển nhanh chóng gây ra cơn rung chấn và làm cho đám quái hoảng sợ chạy đi mất.________________Tầm 1 tuần thì mình sẽ ra khoảng 2 chương, đợt này mình khá bận nên up chương hơi lâu
 
Megasmp - Thứ Ta Nhận Lại Được
Chương VI: Quá khứ


× Tua ngược thời gian về 1 năm trước ×"Úm ba la xì bùa, số 6, ủa không phải hả""Ghast đi ra để tôi, hây cha, ra rồi nè""Ê, sao kì vậy, hết sạch tinh thạch rồi"Sau cuộc chơi, nhóm 3 thanh niên kia vừa đi về phòng vừa tham vận xui của mình, vô tình chạm mặt với một nhóm khác cũng đang về phòng.

"Ủa, Kresh hả, làm nhiệm vụ xong rồi à""..."

Cậu con trai tóc hồng không đáp lại, lẳng lặng bước qua, hai người bạn kia thấy vậy bèn xin lỗi cậu bạn tóc cam rồi chạy theo bạn mình."

Bỏ đi Ken, thằng Kresh nó vẫn đang còn sốc lắm, đợi khi nào nó bình tĩnh lại thì nói chuyện""Dạ"Nói xong cả nhóm trở về phòng.Trời dần dần trở tối, Kresh lúc này đang nằm đọc mấy quyển truyện do một thành viên trong nhóm của cậu viết, cô nàng này từng là một tác giả khá nổi tiếng ở thành phố cậu từng sinh sống.

"Em về rồi đây""Ozin về rồi à, nghiên cứu mệt không?"

"Không mệt lắm ạ, em có mang về phần ăn ở căn tin, anh ăn cùng không?"

"Cũng được..."

Bầu không khí dần trở nên gượm gạo, cả hai người đều không biết nói gì cả bởi ban đầu họ còn là đối thủ của nhau cơ mà.

Kresh để ý thấy trên tay của Ozin có vài vết kim tiêm khá kì lạ, cậu khá thắc mắc việc sau khi nhóm của Ozin giải tán thì thằng bé vốn là người ít tuổi nhất cũng như không có chuyên môn trong việc nghiên cứu lại được đưa vào khu vực nghiên cứu để làm việc cơ chứ.

Điều này làm cậu nghĩ đến việc.... thằng bé đang bị lợi dụng để thử thuốc.

"Này Ozin""Dạ""Em mà làm trong khu nghiên cứu là làm gì thế""...Em phụ giúp mọi người lấy thuốc đồ này nọ các thứ đó anh""Thế là làm trợ lý à""Kiểu kiểu vậy anh ạ"Dù vậy Kresh vẫn khá là nghi ngờ về việc này nhưng cũng thôi không nói chuyện gì nữa.

Cả hai vẫn lẳng lặng ngồi ăn trong không gian ngộp ngạt, mỗi người mỗi suy nghĩ.

Ăn uống xong xuôi thì Kresh dọn dẹp lại còn Ozin vào tắm rửa, mỗi ngày đều như vậy cho đến một ngày.Hôm đó, Kresh lại không nhận được bất kì nhiệm vụ nào mà những người bạn của cậu thì lại đang bận việc riêng vậy nên chỉ có cậu một mình.

Qúa chán nản, quý ông người Pháp quyết định đi vòng quanh khu trú ẩn để tìm xem có gì đổi mới trong khoảng thời gian cậu mất tích không.

Vô tình đi ngang qua khu vực nghiên cứu thì cậu lại nhớ tới chuyện hôm bữa khiến cậu tò mò không thôi về khu vực bị hạn chế này, vừa hay lúc đó cậu lại thấy được một anh nhân viên thuộc khu vực nghiên cứu đang đem những thứ kì lạ ra nên cậu quyết định bắt chuyện với thanh niên đấy.Với khả năng ngoại giao tốt, rất nhanh cậu đã moi được một chút thông tin về thanh niên này và mấy thứ.

Cả hai trò chuyện một hồi thì đến góc khuất không người thì Kresh đánh ngất cậu ta, đổi đồ, trói cậu ta lại trong góc rồi đóng giả làm nhân viên.

May mắn thay cái tên nhân viên kia cũng có cùng màu tóc và màu mắt với cậu nên việc giả dạng khá dễ dàng.Theo như lời tên kia nói thì giờ hắn ta đang đi đổi đồ thí nghiệm ở nhà kho, Kresh không nói nhiều bèn đến chỗ nhà kho mà hắn nói cho đến khi cậu bước vào và thấy được những thứ trong đó, SỐC chắc chắn là thứ để miêu tả tâm trạng hiện tại của Kresh khi nhìn thấy những thứ trong nhà kho dù chỉ qua khe hở.Nhanh chóng chỉnh lại tâm trạng, cậu nhận lại hộp đồ từ tay của người nhân viên rồi trở về khu vực thí nghiệm, với chiếc thẻ nhân viên vừa cướp được, cậu nhanh chóng bước vào khu đầu tiên.× Chuyển sang góc nhìn của Kresh ×Tôi bước trên hành lang trắng xóa thoang thoảng mùi thuốc lạ, chúng khá hăng khiến tôi phải nhăn mặt lại, khu đầu tiên mà tôi đến là khu khử khuẩn, tôi mặc lên mình bộ đồ được khử trùng kĩ càng.

Người đưa tôi đến đây tên Violet, là một nhân viên khử trùng kiêm những việc lặt vặt, người nhân viên mà tôi đóng giả may thay là nhân viên mới thử việc thậm chí còn đeo thêm khẩu trang nên chị ta không phân biệt được giữa tôi và cậu ta."

Cầm lấy, nhân viên mới làm ngày đầu đúng không, giờ theo tôi đến khu nuôi nhốt, tôi sẽ giới thiệu toàn bộ khu nghiên cứu này""Vâng ạ"Kì lạ thật, tại sao khu nghiên cứu lại có thêm cả nuôi nhốt ở đây, tôi vừa nghĩ vừa đi theo chị ta đến một nơi kì lạ ở dưới đáy khu nghiên cứu.

Cánh cửa mở ra và ôi thôi mẹ ơi, tôi gần như choáng váng, bên trong khu nuôi nhốt đấy là những con người à không những con quái cũng không hẳn, chúng là một đám dị dạng bị lai tạp bởi nhiều thứ bị nhốt trong những thanh sắt.

Vừa nhìn thấy tôi, chúng kêu la thảm thiết nhưng chị ta không quan tâm dẫn tôi đi đến cuối, nơi có cánh cửa kì lạ được mở bằng mã số."

Mai mốt nhiệm vụ của mày là phải cho đám này ăn cũng như là theo dõi con ả này"Trước mắt tôi là hình ảnh một người chị từng có mối quan hệ khá tốt với một thành viên trong nhóm cũ của tôi bị xích lại, trên người chị thì bê bết máu, vết thương, vết bỏng, vết sẹo chồng chất lên nhau, thậm chí còn có cả những vết thương lòi cả xương ra.

Đôi mắt của chị không còn một chút ánh sáng nào nữa, nó trở nên vô hồn, chứa đầy sự bi thường, mái tóc màu bạch kim từng mượt mà giờ đây trở nên xơ xác, lởm chởm đến đáng thương.Nghe thấy tiếng mở cửa, chị liếc mắt lên nhìn Violet, ánh mắt đầy oán hận như muốn ăn tươi nuốt sống ả, rồi chuyển ánh mắt về phía tôi, đôi mắt từ oán hận trở nên sững sờ rồi tuyệt vọng như là chị đang cảm thấy nhục nhã, xấu hổ dần trở nên tuyệt vọng khi thấy kẻ thù nhìn mình trong trạng thái thê thảm."

Ồ, người quen à, vậy thì tốt, để tao cho người quen của mày chứng kiến tình trạng thảm hại của mày rõ hơn nhé ~"Nói rồi ả đá một cú vào vết thương ở bụng chị, làm nó rách toạc ra, chị chỉ mím môi im lắng chịu đựng, đến khi ả tính đá thêm nữa thì bộ đàm bên người ả phát ra chỉ thị.

Ả thờ dài tiếc nuối rồi đưa tôi ra khỏi nơi đó."

Sao?

Xót cho người mình quen à mà tay nắm chặt thế kia""Dạ không, chỉ là em thấy hơi căng thẳng tí thôi với lại em với nó cũng chỉ ở mức xã giao chứ không thân đến mức đó"Dưới ánh mắt soi mói của chị ta, tôi bình thản trả lời như đang nói về một người xa lạ.

Thấy vẻ mặt đấy của tôi nên ả cũng thu ánh mắt lại.

Rất nhanh tôi đã đến được khu thí nghiệm, sau bao nhiêu chuyện thì tôi cũng chả quan tâm đến mấy giống như bể cả đựng những thứ kì dị nữa, Violet đưa tôi đến gặp một nhà nghiên cứu rồi ả chạy biến đi luôn, nhà nghiên cứu cũng không tỏ vẻ gì mà đưa tôi đến gần một căn phòng kì lạ."

Cảm ơn cậu vì đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều""Hả"Ngay sau đó, đầu tôi nhói lên rồi tôi nằm bất tỉnh.

Tên kia sau khi đánh tôi một phát thì kéo tôi ra một góc xích lại, chắc thằng cha này tưởng rằng tôi bất tỉnh rồi nên xích cho có à.

Rồi tôi nghe thấy tiếng xe đẩy một vật nặng, thứ đó phát ra những âm thanh yếu ớt, vì tò mò nên tôi có mở hí mắt một chút...

Tôi đã tìm được câu trả lời, trước mắt tôi là hình ảnh Ozin bị nhốt trong một cái cũi chó, đám nhà nghiên cứu kia tiêm vào người thằng bé một loại hợp chất kì lạ được lấy ra từ đống đồ mà tôi đem đến.Ban đầu thằng nhóc trở nên kích động và phản kháng giữ dội sau đó thì dần trở nên ngoan ngoãn.

Những kẻ kia có vẻ rất hài lòng về biểu hiện của nó mà không để ý tới việc không gian xung quanh dần trở nên bất thường, tôi thấy cái kèo này không ổn nên quyết định tự cởi xích rồi tính lẳng lặng chuồn đi, được cái không ngờ tới chuyện tiếng mở xích to quá làm cả đám kia phát hiện.Không nói nhiều, tôi bèn xách chân lên chạy dưới sự rượt đuổi bởi đám bảo vệ, cứ tưởng sẽ kịch tính như trong mấy bộ phim hành động Hô ly gút ai dè bọn kia chạy chậm như rùa bò á, đậu xanh."

Ủa ai cute dợ"Vừa dứt mồm phát thì không hiểu sao mặt đất rung chuẩn, mấy cái bình thủy tinh cỡ lớn vỡ hết cả làm đống nước trong đó tràn hết ra ngoài kèm theo đó là những thứ sinh vật kì lạ.Dần dần mọi thứ bắt đầu mất kiểm soát, không gian xung quanh bắt đầu biến đổi và bị bóp méo và không may là điều này đã khiến cho một lượng lớn khí lạ xuất hiện ở khu thí nghiệm.

Đám nhà khoa học và bảo vệ đang lơ ngơ, nhốn nháo bỗng đứng yên một chỗ, tranh thủ thời gian tôi kéo Ozin lúc này đang dần bình tĩnh lại chạy ra khỏi nơi đó, sau lưng là tiếng kêu gào gù kì lạ.

Tôi lôi thằng bé tới khu nuôi nhốt, đám bảo vệ canh gác kì lạ lại không có ở đây, không chần chừ, tôi đạp cửa chạy đến chỗ phòng kia dưới sự ngơ ngác của Ozin.

"Bà mẹ nó, không có chìa khóa sao mở xích cho bả giờ"× Chuyển sang góc nhìn của Ozin ×Tôi bị một thanh nhiên đầu hồng kéo đi đến một khu vực kì lạ, đến một lúc sau khi tôi thực sự tỉnh táo thì trước mắt tôi là chị Yuki đang bị xích thoi thóp còn anh Kresh đang cố gắng tháo xích cho chị.

Nên tôi dùng năng lực của mình tháo xích ra giúp chị."

Thằng này khá nhờ, chị Yuki có nghe được em nói không?"

"Để em cõng chị cho, em thấy tình hình bên ngoài không ổn lắm đâu""Cõng cái gì mà cõng, nhóc vừa mới tỉnh xong"Nói rồi anh Kresh nhanh chóng cõng chị Yuki lên rồi tôi cùng anh chạy ra khỏi khu vực đó để đến trung tâm sảnh gọi trợ giúp thì thấy được bên ngoài là khung cảnh hỗn loạn, mùi máu, tiếng kêu la, tiếng gầm gừ hỗn tạp thành một bản giao hưởng chết chóc.

Chị Yuki lúc này vẫn đang bị thương đã tỉnh lại, chị chỉ im lặng nhìn sự hỗn tạp ở bên ngoài mà không biểu lộ một chút cảm xúc gì cả khác với chị lúc trước.

Các vết thương của chị cùng dần dần không còn bị rỉ máu như ban đầu"Quả báo cả mà, đúng là đáng lắm""Ủa gì vậy chị""Thả chị xuống đi, chúng không tấn công chị đâu""Hả, sao lại thế""Hai đứa cũng gần giống chị, không còn là con người nữa đúng không?

Nên chạy đi, ra khỏi nơi này càng xa càng tốt"Nói rồi chị tự leo xuống người của anh Rét, khập khiễng đi ra ngoài."

Đi thôi, bả nói đúng đó, không đi là về ta bị băm giống như mấy con quái kia lại khổ""...Nãy chị Yuki nói anh cũng giống em là sao?

Với lại chị đang bị thương mà để chị đi một mình khá nguy hiểm đấy""Chị Yuki đã nói vậy thì không sao đau.

Ra khỏi chỗ này anh sẽ giải thích, em bóp méo không gian như lúc nãy được không""Dạ để em thử"Nói rồi tôi thử sử dụng sức mạnh một lần nữa, may mắn là chúng tôi đã thành công còn xui là chúng tôi không biết được vị trí hiện tại đang ở đâu.

Lúc này tôi cũng đã không con sức để sử dụng ma lực nữa, ông anh Kresh giờ mới thể hiện sự hữu ích của mình bằng cách dùng ma lực tạo ra nguyên căn nhà trông... khá kiểu Pháp."

Ku em thấy căn nhà kiểu France của anh đẹp không hả?"

"Cũng được anh ạ""Giờ thì vào vấn đề chính luôn nhờ, nếu như theo lời chị Yuki nói thì em cũng giống như anh, đều trở thành Separatist, với anh thì chuyện là như thế này.........

Sau khi anh tỉnh dậy thì đã chuyển hóa sang giai đoạn 2 rồi""Giờ thì tin tưởng nhau được chưa hả ku em""..."

"Chưa hả, trông anh mày thế này thôi chứ cũng tồi đâu, với lại ở đây có hai anh em mình à, anh muốn làm gì nhóc là anh làm rồi""Em không rõ nữa, kí ức của em rất mơ hồ, chúng cứ tiêm vào em những thứ kì lạ rồi dần dần em cảm thấy bản thân không còn tỉnh táo nữa..."

"Nhóc có biết rằng hai con quái vật Thượng lưu bị hạ gục vào 3 năm trước đang ở đâu không?"

"Dạ, cái đấy thì liên quan gì""Xác của một trong hai con đó đang được cất ở khu lưu trữ đặc biết, thứ mà ku em bị tiêm vào là máu của nó nên khả năng cao là em đã bị biến đổi hoàn toàn."

"..."

× Chuyển sang góc nhìn của Kresh ×Sau khi nghe được những suy đoán của tôi, mặt của Ozin trông có vẻ rất đăm chiêu suy nghĩ nhưng phần nào cũng đã chấp nhận được.

Do khá mệt nên chúng tôi cũng nhanh chòng nằm nghỉ ngơi dù trong đầu vẫn còn băn khoăn về tương lai sau này.× Chuyển sang góc nhìn của (?) ×Tôi không biết phải miêu tả cảm xúc hiện tại của mình như thế nào nữa, chỉ đi làm nhiệm vụ có một buổi thôi mà nguyên cái căn cứ thất thủ.

Không biết nay bước chân ra khỏi phòng bằng chân trái hay sao mà xui vậy.Tôi và đồng đội bèn cố gắng di chuyển nhanh nhất có thể về đến khu trú ẩn, trước cổng chính căn cứ là hình ảnh một chị gái đang nằm gục ở đó, Kuro có xuống xem tình hình thì mặt cậu ấy chợt biến sắc.

Tôi và Lộc cảm thấy kì lạ nên có xuống xem xét tình hình."

Đây chẳng phải là chị của Kuro mất tích hay sao" Kuro nhìn chị khẽ thở dài rồi cõng chị lên vai, rồi đưa lên xe."

Khoan đã, Kresh hình như hôm nay không có nhiệm vụ nên vẫn đang ở bên trong""Hả""Hay giờ mình vào đó tìm đi lỡ may...."

"Không cần đâu mấy đứa, thằng Kresh và Ozin đã bị đưa đến một nơi nào đó rồi."

"Chị Yuki, chị ổn không, vết thương sao rồi, còn đau nhức nữa không""Chị ổn mà đừng khóc như trẻ con chứ Kuro""Ủa khoan, Kresh với Ozin bị đưa đi là sao""Chị không biết nữa, lúc tỉnh dậy thì chị được Kresh cõng trên lưng xong rồi cả ba quyết định nghỉ ngơi ở bên ngoài, không hiểu sao tự nhiên quay qua quay lại thấy nó mất tăm luôn""Ra là vậy, thế còn tại sao căn cứ lại bị thất thủ dễ dàng như vậy""Cái này chị cũng không rõ lắm như đại khái thì kiểu bị bóp méo không gian vậy á"Mọi người quyết định là không vào căn cứ mà sẽ đi tìm những đội khác để bàn chiến thuật, may mắn là tất cả đều đã tụ họp đầy đủ trước khi trời tối.Nhóm cũ của Kuro trông vừa vui vừa buồn khi gặp được cô chị cả tuy nhiên mình vẫn thấy có điều gì đó không đúng lắm sau câu chuyện mà chị kể.

Các nhóm khác thì cũng khá vui mừng khi nghe tin này.Tôi lẳng lặng ra một chỗ ngồi yên tĩnh, Lộc chắc cũng cảm thấy ồn ào nên cũng đi theo tôi."

Ghát sao thế, cảm thấy mệt mỏi khó chịu gì à""À không có gì, Ghast thấy hơi mệt nên ra đây hóng gió thôi""Ghát có cảm thấy lời của chị Yuki hơi lạ không?"

"...

Lộc nghĩ sao?"

"Lời của chị ý có phần đúng cũng có phần bị tránh đi, nhưng Lộc tin rằng chị ý chỉ đang muốn dấu một vài chuyện mà chị không muốn nhắc đến thôi."

"Lộc ơi Ghast ơi, về lại trại đi, hai người chim chuột với nhau hay gì mà ra cái bụi chuối vậy."

"Chim chột cái gì, bọn tôi là anh em tốt mà lại"________________
 
Megasmp - Thứ Ta Nhận Lại Được
Chương VII


Tất cả hiện tại đều đã được sắp xếp, kế hoạch cũng đang dần đi đến bước cuối cùng thì lại có một con báo hành động.

Trong khi cả nhóm đang ngồi rình những nhóm đi vào trong khu căn cứ, Ozin - một người em ngoan ngoãn hiền lành ít báo, vô tình mất kiểm soát năng lực diện rộng và dịch chuyển toàn bộ mọi người tới những nơi ngẫu nhiên trong khu vực.• Cách nóc khu căn cứ một khoảng cụ thể là trên trời: "Mẹ kiếp, cứu anh em ơi, tôi không biết bay""Uả sao GW lại ở đây, mà sao tôi lại ở trên trời""TinNT không biết bay

TinNT không biết bay

TinNT không biết bay

TinNT không biết bay

TinNT không biết bay

Cứu TinNT với

Cứu TinNT với

Cứu TinNT với

Cứu TinNT với

Cứu TinNT với""Im lặng đi TinNT"Lúc này, họ đang rất hoang mang, hoảng hốt dù vậy với việc sống trong thế giới bị biến đổi nên khả năng thích nghi hoàn cảnh tốt giúp họ đáp đất an toàn trừ TinNT.

"WTF, sao bên SK với HK lại ở đây""Từ từ bình tĩnh đã, chị có làm gì đâu""Cái tên Kisa khốn khiếp kia, đừng tưởng ta không biết nhà người đã làm gì""Em đùa thôi""Sao mọi người lại ở đây?"

"Chị không biết nha"Họ ngơ ngác nhìn nhau, đầu thì đầy dấu hỏi, khác với không khi ở trên nóc, ngay tại sảnh chính, bầu không khí sặc mùi thuốc súng, những người ở đó thì ngồi sáp lại một góc dù trong lòng rén vl nhưng mà vẫn muốn hóng chuyện gia đình người khác.

Họ bàn tán một cách thầm thì trong im lặng."

Tí lỡ mình bị vạ lây thì cho em chạy trước nhé, em hèn lắm""Lỡ gì thì mấy đứa ở lại để anh chạy trước cho""Ê, im lặng, bắt đầu rồi"× Chuyển sang góc nhìn của BigShark ×Vì một sự cố mà Ozin, một người em của tôi đã bị mất kiểm soát năng lực và nhóm chúng tôi bị tách lẻ ra.

Trước mặt tôi là Toàn, một người 'bạn' cũ, chúng tôi từng đi với nhau, từng là đồng đội, lúc nào cũng sát cánh bên nhau cho đến khi chúng tôi trở mặt thành thù."..."

"..."

Không ai nói gì cả, cậu ta vẫn đang thăm dò tôi như bước đầu của buổi đi săn mà trong đó cậu ta luôn là kẻ săn mồi, dù vậy thì đối với tôi, cậu ta chưa từng là một mối đe dọa bởi vốn dĩ tôi và cậu ta luôn ở một đẳng cấp khác, đẳng cấp giữa một đội trường và một thằng lính quèn, giữa một thực thế cao cấp giai đoạn 3 và một dị nhân cấp 9.× Chuyển sang góc nhìn thứ 3 ×Không loằng ngoằng để mất thời gian, BigShark nhanh chóng tạo ra những tia nước với áp suất cao đủ để cắt đứt mọi thứ, chúng đan lại thành một mạng lưới dày đặc khiến cho Toàn gần như không thể phản kháng và trong một khoảnh khắc, cậu gần như có thể kết thúc hắn thì tự nhiên chui đâu ra một thằng enderman làm cậu phải thay đổi hướng đi của đường nước vô tình lại cắt bay mấy cục thịt đang có ý định tấn công nhóm hóng hớt."

Em đi ra chỗ khác ngay cho anh, đây là chuyện cá nhân""Hả, em đâu biết gì đâu."

BigShark nhíu mày nhận ra cái thằng bé kia tính làm gì nhưng cũng không thèm ngăn cản, dù gì thì cậu cũng không được phép tấn công những người khác trừ Toàn.

Hơn thế nữa, cậu phần nào cũng đoán được một thứ đã xảy ra với Toàn vào lúc cả hai bị tách ra.BonCT, là một người dù không sở hữu bộ não overthinking, phân tích như thần giống Kira, BigShark, hay Siro nhưng anh vẫn luôn là một người sống lâu năm, tuổi đời hơn mấy thằng em nên cũng ngờ ngợ ra tình hình tiến thoái lưỡng nan hiện tại qua việc phân tích trận chiến vừa xảy ra.

Đang ngồi suy tư thì bỗng BigShark thốt lên một câu."

Anh Bon chắc cũng đoán được tình hình hiện tại rồi đúng không~?"

"Là sao hả anh Bon, ổng tính băm mình ra hay gì á""Ta có thể nói chuyện ở chỗ khác được không chứ, đám này không hoan nghênh chúng ta lắm đâu" Nói rồi anh kéo cả đám chạy một chỗ thoáng đãng hơn."

Giờ thì ta có thể nói chuyện được chưa đây" BigShark dựa lưng vào bức tường gần đó nói với vẻ chán nản."

Anh cũng không ngờ là ngoài Ozin và Siro cùng với 2 người nữa thì còn có em là một Separatist nữa đây, đấm Toàn như con thế thì chắc là phải giai đoạn 3 rồi nhể."

"Có gì đâu anh, đừng đề phòng em quá chứ, em cũng chả muốn đánh nhau gì đâu, mệt lắm""Vậy là BigShark cùng đi với Ozin à thế rốt cuộc nhóm của mấy người đang âm mưu cái gì đây" "Ê, cái này vô tội nha, vụ dịch chuyển này là do ở đây bị nhiễm động nên thằng bé bị mất kiểm soát năng lực thôi, mấy người hiện tại cũng gặp khó khăn trong việc sử dụng năng lực đúng không?"

"Bọn này lấy lý do cũng hợp lý" KiênRic vừa xoa xoa cằm nghĩ ngợi một lúc rồi nói.

"Ayda, ướt hết mẹ quần áo rồi, tao không có đồ thay thằng khốn nạn" "Không sao đâu ông à, giờ ông bốc hỏa phát là quần áo nó khô ngay ý mà, tôi tính cả rồi" Bigshark nói với vẻ mặt như đã tính toán trước sau khi vừa bắn nguyên cột nước vào người KiênRic.Bầu không khí cũng dần dịu lại, không còn căng thẳng như trước, họ quyết định ngồi đàm đạo với nhau về một vài câu chuyện phiếm cho đến khi một tiếng nổ cái dùng.

BigShark nhận ra điều gì đó nên nhíu mày ra chỗ của vụ nổ đang bốc khói đen dày đằng đặc rồi cậu mở to đôi mắt sững sờ, miệng lắp bắp như muốn nói gì đó.

Những người còn lại khi thấy sắc mặt trắng bệch của cậu cùng với việc họ cảm nhận được một nguồn năng lượng không lồ bắt đầu nhận ra có điều gì đó không ổn.Ngay sau đấy họ bị nguyên một nhóm người ngã xuống người họ, may mắn đấy là người quên tuy vậy thì nó cũng chỉ làm mọi người thêm hoang mang, bối rối.

Kisa sau khi đáp đất an toàn thì cũng nhìn theo hướng vụ nổ, bên canh là BigShark vẫn đang bàng hoàng khi nhìn thấy sinh vật kia."

Ô...vãi...cái con... này.....đã lên giai đoạn.....4 rồi....mà còn là Thượng cấp nữa......"

Câu nói lắp bắp vừa thốt ra làm đám người vẫn đang ồn ào câm lặng hoàn toàn, mỗi người trong họ như có thần giao cách cảm mà nghĩ 'Vãi khủng bố đến à'.

Sức mạnh của các Separatist - một chủng Thượng cấp vốn đã làm họ trở nên khó khăn khi đối đầu ở đầu giai đoạn 2, đến khi lên giai đoạn 3 thì bị giã như con với trường hợp của Toàn, giờ thì là cái giống mới theo như biểu hiện của BigShark xong nó đã đến giai đoạn 4.

Cơ hội thắng của họ gần như là bằng con số không."

Đùa nhau à, chạy giờ còn kịp không anh e-""Khoan đã, Ozin đang ở đó" Nói xong BigShark bèn vận hết tốc lực chạy đến chỗ đó để xem xét tình hình của đàn em."

"Chạy cái gì, lỡ may đồng đội mình ở đó thì sao, nhanh theo anh nào, Mổ"Những người cũng cảm thấy tò mò nên cũng đuổi theo, Kisa vẫn đứng yên đó nhìn theo hướng mọi người chạy, anh cảm nhận được đó, nó có cảm giác giống hệt như sinh vật đó điều này làm anh cảm thấy phấn khích nên cũng đuổi theo họ dù biết không có thành viên nhóm mình ở đó.

Yui dù hèn nhưng thấy Kisa vậy nên cũng chạy theo cùng.• Quay ngược về một khoảng thời gian trước khi vụ nổ xảy ra× Chuyển sang góc nhìn của Ozin ×Mọi chuyện xảy ra quá đường đột làm tôi không ngờ tới được việc bản thân lại mất kiểm soát năng lực mà càng không tới việc tôi sẽ chạm mặt với mộy vài người mà tôi muốn né ra xa.

Gặp lại sau gần 1 năm, họ trông khá đề phòng tôi như thể tiếp theo tôi sẽ băm họ hay gì trong khi đó bên họ có tận 2 người được đánh giá là siêu mạnh còn tôi hiện tại vẫn đang cố gắng kiểm soát năng lực của mình.

Công bằng ở đâu vậy"Khoan đã, đừng động thủ vội, cái này có thể chỉ là sơ suất thôi Kuro, chắc em ý không có cố tình đâu" Giọng nói nhẹ nhàng như đang cố gắng chấn tĩnh người kia, anh vẫn vậy, vẫn luôn cho rằng tôi là em bé cần được bao bọc."

Cái gì mà không cố tình chứ, thằng bé đấy nó là một Separatist có khả năng điều khiển không gian đấy" Vừa dứt lời xong thì ông anh này bèn cầm kiếm lên tấn công tôi liên tục được cái tấn công vật lý thực ra không có tác đụng lắm đối với tôi."

Khoan khoan, cái này em vô tình bị mất kiểm soát năng lực thôi, em vô tội mà" Tôi cố gắng giải thích cho ông anh tóc đen mắt xang kia hiểu nhưng ông này bị điếc hay sao ý mà cứ liên tục vung kiếm lần này thì có thêm cả cường hóa hỏa pháp vào cái này nên nó đã phá được một tầng không gian.

Tưởng chùng tôi sắp toang thì anh White đã làm chệch hướng kiếm, điều này làm ai cũng bất ngờ và bất ngờ hơn nữa là tự nhiên có thứ gì đó bắn là một chùm tia ánh sáng làm nổ những bức tường xung quanh, vô tình làm cháy luôn cái rừng cây ngay cạnh đó."

Cái đệc-""..."

"Cái này lại là thứ gì đây" Chị gái tóc trắng quay ra nhìn tôi nói với vẻ mặt khó hiểu.Sinh vật đó giống như là có đầu trông khác giống bạch tuộc, thân thì giống con người mặc một áo choàng che kìn người để hở mỗi phần chân từ đầu gối chở xuống.

Chiều cao ước lượng khoảng hơn 3 mét, toàn thân nó tỏa ra một luồng Aura màu trắng.

Đặc biệt là.... nó đang ở giai đoạn 4...."

Cái này chắc chắn không phải bọn em, con bạch tuộc người kia đang ở giai đoạn 4 rồi""Ê đừng đùa, không vui đâu""Mấy anh nghĩ thế nào thì tùy chứ em đi trốn đây" Nói rồi, tôi quyết định chọn một chỗ kín kín để trốn thì không hiểu sao anh W lại trốn cùng với lý do là hết chỗ trốn rồi.

Cái con bạch tuộc kia có vẻ không quan tâm đến chúng tôi lắm mà chỉ tập chung vào một thứ gì đó, nó thổi bay nóc của khu trú ẩn kia và đến một vị trí có lẽ là khu nghiên cứu nếu như đúng theo kế hoạch của anh Kira.Và rồi nó lại sử dụng mấy tia ánh sáng nữa có lẻ là để cắt đống thịt bùi nhùi quay cái lõi đây và nó chuyển hóa cái lõi đấy thành một con quái vật Thượng cấp mới rồi mang nó đi. _______________________Om om, tôi có một vài thay đổi về nhân vật:Siro sẽ đổi năng lực từ điều khiển các sinh vật sống trừ con người thành tạo và điều khiển băng và tuyết.Nhân vật Violet sẽ đổi tên thành Elpida Ngoài ra thì tôi sẽ đổi tên những cấp bậc của quái:

Hạ lưu sẽ thành Hạ cấp

Trung lưu sẽ thành Trung cấp

Thượng lưu sẽ thành Thượng cấp Mong các bạn tiếp tục ủng hộ tôi.
 
Megasmp - Thứ Ta Nhận Lại Được
Chương VIII: Nó


× Chuyển sang góc nhìn của Kira ×Tôi đã gặp phải một trong những đứa con của sinh vật cùng giống với 'nó'.Vào một ngày trời quang mây tạnh của 8 năm trước, tôi vẫn đang ngồi ở nhà một mình chỉnh sửa dự án như bao ngày khác, nguyên tuần nay thực sự khá chán khi mọi người đều bận việc ở bên ngoài thành phố nên có mình tôi ở nhà.

Cảm thấy việc ngồi ở nhà hoài thì cũng chán, ý tưởng thì cũng đã cạn nên tôi quyết định lên đồ để đi ra ngoài cho nó thoáng mát.Tuy nhiên không hiểu sao tôi lại có một linh cảm mách bảo rằng xung quanh tôi không hề an toàn, đi lòng vòng quanh khu trung tâm thương mại mua đồ ăn xong, bước ra khỏi cửa, mắt tôi lại vô thức nhìn lên trên trời.Ngay trên đó là một thứ đang lơ lửng ở giữa không trung và đùng một phát nó xuất hiện ngay trước mắt tôi, rồi lao thẳng về phía tôi.

Cùng lúc đó thì mặt đất dần xuất hiện nhưng vết nứt và rồi chúng tách ra thành những khu vực khác nhau và bay lên, và rồi tôi bị một vật thể lạ đập thẳng vào đầu và nằm luôn ở đó.Đó là cuộc gặp mặt định mệnh giữa tôi và 'nó', 'nó' vốn là một trong nhưng sinh vật đã tạo ra sự kiện kia, nhưng không biết vì lý do gì mà 'nó' quyết định chọn cách bảo hộ tôi và phản bội những sinh vật kia.

Hiện tại, tôi bị dịch chuyển đến ngay gần phòng thí nghiệm, nơi đã tưởng chừng như bị bao phủ bởi mấy những khối thịt dù vậy thì tôi cũng không quan tâm đến nó mà thứ tôi quan tâm là cái thứ sinh vật Thượng cấp giai đoạn 4 kia.Nó có thể coi là một con trưởng thành và cực kì mạnh tuy vậy thì tôi cũng không rén lắm, nó cũng chả làm gì tôi mà chỉ mang cái lõi của khối thịt kia đi, tiện tay nó cũng san bằng luôn khu căn cứ, vãi ò thiệt.

× Chuyển sang góc nhìn thứ 3 ×Đang đi chill chill với anh em thì đâu ra một đám quái chạy ào ra làm Kresh cứ tưởng fan hâm mộ đi xin chữ ký, chưa kịp hiểu gì thì cậu bị dịch chuyển sang một chỗ nào đấy khá quen mắt và trước mặt cậu là một người bạn lâu rồi chưa gặp.

Không nói chẳng rằng cậu tính đi ra ngoài thì bị người kia kéo lại."

Kresh à, tôi nghĩ chúng ta cần có một cuộc nói chuyện đấy, tôi nghĩ kĩ rồi, trốn tránh không phải là cách tốt" Cậu thanh niên tóc cam thấy Kresh định bỏ đi thì kéo cậu lại."

Vậy thì Ken nói đi, tại sao Ken lại làm thế với Kresh, tại sao lúc đó Ken lại bỏ Rét ở lại""Tại tôi tưởng là Rét có thể... sống sót được..."

Giọng y dần nhỏ hơn, y biết lúc đó y đã phạm phải sai lầm rất lớn.

Y và cậu là đôi bạn cùng kề vai sát cánh, là đội trưởng và đội phó của nhóm 1, nhưng cuối cùng thì tình bạn của họ rạn nứt vì một nhiệm vụ mà y đã bỏ rơi cậu vì nghĩ rằng cậu sẽ an toàn.

Đó là quyết định ngu ngốc nhất mà cậu có thể làm bởi lúc y quay lại thì Kresh đã hấp hối, còn người mà cậu bảo vệ thì lại là một con quái Thượng cấp giai đoạn 1.

Lúc đó y đã sử dụng hết sức bình sinh để chạy trốn, vừa phải vác cậu đang hấp hối trên vai vừa phải né tránh những đòn tấn công đến từ con quái vật, rồi chuyện gì đến cũng phải đến, y và cậu bị lùa vào trong một hang động mà sâu trong đó thì là nguyên một hồ nước lớn.

Y hiện tại thì gần như hết thể lực và năng lượng thì có có một ít, vào một giây phút bất cẩn thì y bị tấn công vào vai và làm rớt Kresh xuống dưới hồ.Tưởng chừng như Kresh đã chết, y trở nên tuyệt vọng và đánh giáp lá cà, đồng quy vô tận với con quái kia, nó thì chết còn y thì sắp chết..."

Rét đã suy nghĩ rất nhiều về điều này, dù có hơi giận dỗi nhưng suy cho cùng, lúc đó Ken cũng là đội phó, Ken có nhiệm vụ phải bảo vệ người yếu thế hơn mà lúc đó thì cả hai chúng ta đều không biết đó là kẻ giả mạo nên không trách Ken được."

"Vậy...

Rét tha thứ cho Ken rồi hả..?

Thế tại sao lúc nào Rét cũng tránh mặt Ken""Tại Rét cảm thấy sau sự việc đó thì Rét đã có những cái lời nói khó nghe với Ken nên Rét sợ...

Ken cũng ghét Rét.

Dù gì thì cũng cảm ơn Ken vì đã che dấu giúp Rét việc đó, sắp tới có lẽ chúng ta sẽ đối đấu với nhau, mong lúc đó Ken có thể đánh bại được Rét""...

Ừm, nhất định Ken sẽ trở nên manh hơn vì tương lai sau này..."

Cả hai ngồi tâm sự với nhau, họ kể cho nhau nghe về những chuyến hành trình, những nhiệm vụ khó nhằn, những xích mích của hiện tại, và hoài niệm về quá khứ."

Rét cho hỏi cái, giờ Kira với Kijay sao rồi, vẫn ổn chứ đúng không?"

"Tại sao, tại sao Ken lại hỏi Kira và Kijay mà không hỏi tôi, Ken hổng thương tôi hả""Đâu có đâu, vẫn thương mà tại vẫn chưa nói chuyện với hai thằng đó thôi mà""Vẫn thương hả, vậy tặng Ken một nụ hôn kiểu Pháp nha, Moahz~""Ấy, cái thằng này, thôi vào lại trọng tâm đi mày."

"Thằng Kỉa với thằng Kịa ổn mà, hai đứa nó còn mạnh hơn cả Rét luôn, hôm bữa solo với thằng Kịa bị nó cho ăn hành cơ mà khi nào Ken sẽ đi với tôi đây ta""Để Ken xử lý nốt chuyện bên team của Ken đã, thôi Ken đ-"Vừa dứt lời thì y chợt khựng lại khi thấy khung cảnh bên ngoài, ban nãy để cả hai tiện nói chuyện hơn thì cậu có sử dụng năng lực của mình để điều chỉnh âm thanh mà cả hai thì nói chuyện quay lưng lại với khu trú ẩn nên lúc Ken quay đầu lại thì thấy khu trú ẩn còn lại một đống gạch vụn."

Vãi ò thiệt chứ, bay mất luôn khu trú ẩn rồi""..."

"Thôi giờ Rét phải đi đây, mọi người đang kêu tôi rồi, tí nuẽa thằng bé Ozin sẽ dịch chuyển mọi người ra, nhớ nha xử lý xong việc thì tập chung lại ở ### ""Ê cái thằng kia, đâu mất rồi, ủa..."

Ngay lúc y tính lại gần chỗ cậu để hỏi thêm thì y bị dich chuyển ra ngoài thành phố và trước mặt y là những người đồng đội cũng đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì.

"Ủa mấy đứa sao lại ở đây, xe mình vẫn còn nguyên này""Adu, cái này chắc do thanh niên Ozin làm rồi, nãy lỡ hỏi thăm gia đình nhà người ta""Ayda cái thằng này, riết rồi không hiểu cái team này nó là như thế nào luôn""Em Ken mờ xê này sao không lên tiếng nhờ""Ê Ken ban nãy tôi gặp quả này ghê lắm à nghen"Y cũng chỉ biết lắc đầu ngao ngán, nãy còn thấy thương anh em còn giờ thì dẹp, y muốn đả đảo, y muốn đổi nhóm.× Chuyển sang góc nhìn của Kresh ×Nhóm của chúng tôi bây giờ đã tụ họp gần như đầy đủ, phải nói một cái nhóm gì đâu mà ồn ào hết sức, có mình tôi - Kreshdeptraivocungtan là người hướng nội."

Mọi người ồn ào quá, im lặng hết đi""Đù thằng Rét lâu ngày không gặp sướng quá nên lên cơn à, én nì guầy""Mày có ý gì hả thằng người Hàn kia, mãi chưa cua được crush thì im""Ê, đừng đụng chạm nha""Em thấy anh Kresh nói đúng mà""Thấy chưa cái máy bơm Hàn xẻng kia""Hai đứa chúng bay bắt nạt người hiền lành, anh Siro giúp em""Giúp kiểu chóa gì, thôi không tấu hề nữa, quay về chủ đề chính đê, thằng Rốt lèn, bên mày sao rồi""Ổn cả anh ạ, dàn xếp xong hết rồi, Ken cũng đồng ý rồi""Vậy thì được, tiếp đến thì chúng ta sẽ làm gì Kira""Sau vụ việc lần này thì chúng ta đã rút ra từ nhiều thông tin, đặc biệt là về nó, mọi người thấy sao?"

"Tôi thì ngồi nói chuyện với Ken nên lúc nói chuyện xong thì thấy khu trú ẩn bay đâu mất luôn""Eww, nói chuyện với người thương mà không biết thế giới ngoài kia như thế nào""Eww"Bầu không khí trở nên nhộn nhịp hơn, nhóm còn có thêm người quen mới."

Anh trai này là ai đây, sao trông có nét giống thằng Kỉa vậy ta""Từ một lò mà ra cả đấy em ạ, xin tự giới thiệu anh là Songfish, anh trai ruột thừa của thằng Kira""Wao, nhóm lại thêm một cặp anh em nữa seo~""Thằng người Pháp lại lên cơn rồi anh em"_______________________________________Đợt này bận tùm lùm nên ít có thời gian viết truyện nên nhiều khi mình chỉ ra 1 chương/ tuần, mong mọi người thông cảm =333
 
Megasmp - Thứ Ta Nhận Lại Được
Ngoại truyện 1: Thế nào mới gọi là yêu (KiKi)


Yêu là cảm giác ra sao nhỉ, chính cậu còn chẳng biết, cậu sống trong một gia đình thực ra cũng không bình thường lắm, từ nhỏ dù cậu luôn là một người mang nguồn năng lượng tích cực tuy nhiên sâu trong cậu vẫn luôn cản thấy trống rỗng.Bố và mẹ cậu cũng chẳng phải vì yêu mà đến với nhau, việc mà cậu chào đời cũng chỉ để làm yên lòng cho ông bà chứ mỗi người họ đều là một kẻ trăng hoa.Đặc biệt là mẹ cậu, từ khi mà cậu có nhận thức thì bà đều luôn trong tay với nhiều người bất kể có là nam hay nữ, có là trẻ hay già.

Đôi lúc bà chỉ nhìn cậu rồi lơ đãng nói:"Chẹp, nó sao lại mắc thứ đó chứ"Càng lớn dần thì cậu cũng càng hiểu được bản thân cậu kì lạ tới mức nào, trong khi các bạn cùng trang lứa đều đang tận hưởng thanh xuân tuổi học trò thì cậu lại có nhiều thú vui khá kì lạ.Tiêu biểu là việc mổ xẻ những loài động vật nhỏ cũng khá thú vị, cậu thấy được rất nhiều thứ ở sâu bên trong rõ hơn những cuốn sách giải phẫu mà cậu từng đọc điều này càng thôi thúc cậu được làm một thứ gì đó còn hơn thế này.

Nhưng rồi cậu lại nhanh chóng cảm thấy chán nản với chúng.Đỉnh điểm là vào một khoảng thời gian mà gia đình cậu phải chuyển đến thị trấn mới, một nơi chứa đầy tội phạm, thậm chí có thể coi nó như là thiên đường tội phạm.Ngày mà cậu chuyển hết đồ đến đây dường như là một ngày nắng đẹp như thể đang chào đón gia đình cậu tới với nơi đây dù cho gia đình cậu sắp tới lại có thêm thành viên mới không mấy tốt đẹp.

Dẫu cho bố mẹ của cậu đạo đức có bại hoại thì họ vẫn luôn cố gắng đáp ứng nhu cầu của cậu, có thể nói từ khi được sinh ra tới giờ thì cậu chưa từng thiếu thốn thứ gì.

Họ chưa từng để cậu phải buồn vì điều gì cả, suốt hơn 17 năm năm cuộc đời, cậu luôn được họ nâng niu, dù cậu chỉ là cái cớ để qua mắt gia đình hai bên.Hôm nay là một ngày trời âm u, cậu thức dậy mặc đồng phục, xuống phòng ăn như mọi ngày, tiếng cãi nhau từ phòng ăn im bặc khi thấy cậu, lại nữa rồi, mẹ và người tình của bố lại chí chóe, thực sự làm ảnh hưởng đến tâm trạng của cậu."

Kijay dậy rồi hả, xuống ăn bánh sandwich mẹ làm nè, mẹ đi có việc nên tí con lấy xe đi nhé, mẹ mới mua con chiếc xe con bảo thích rồi đấy""Dạ"Mẹ cậu nói xong hối hả lấy đồ đi luôn còn người dì thì về lại phòng của bố để lại cậu một mình trong phòng ăn, cậu lẳng lặng ăn xong rồi đi con xe mới được mẹ tậu cho.Đã được một tháng kể từ khi cậu đến ngôi trường nay, theo cậu thấy thì nơi này xây ra chắc cũng chỉ cho có khi chất lượng giảng dạy chỉ tầm trung, học sinh lúc nào cũng trong tình trạng hỗn chiến với nhau, do không có lớp chọn nên cậu bị phân vào lớp đặc biệt, khi trong đây toàn thành phần bất hảo nhất của trường.Do là nhà cậu có tiền mà còn cưng cậu nên đã đút cho trường kha khá tiền để cậu được ưu ái nên không có ai trong đây dám đụng vào cậu tuy vậy đó chỉ là một lý do, sâu xa hơn nữa là tin đồn về việc một học sinh mới chuyển tới đã làm gỏi hai học sinh lưu ban được 4 năm.Cái này thì cậu không quan tâm lắm vì trong khóa của cậu lại có thêm vài học sinh mới mà thằng nào cũng to con hơn cậu cũng học ở lớp này nên là tỷ lệ cậu bị lộ ra là khá thấp.Do đây là đầu tháng nên là mọi học sinh phải đến để dự tiết chào cờ, cũng là dịp để cậu gặp mặt người bạn trùm trường cùng bàn.Mới vào đến lớp thì cậu xem chút nữa là bị nguyên cây ghế đập thẳng vào mặt, những tiếng cười khúc khích vang lên, làm cho cậu cảm thấy chán nản, thực sự trò này khá trẻ con đấy.Cậu đảo mắt một phòng nhìn xem thằng trẩu tre nào lại ném ghế vào cậu thì cậu chạm phải ánh mắt khiêu khích của cậu bạn cùng bàn với quả đầu vàng chóe.Không biết vì sao cậu lại không còn muốn đập cái thằng đầu vàng kia nữa, có gì đó đang thôi thúc cậu muốn tìm hiểu về tên này, không biết đây có gọi là yêu không ta~?Ngay lúc này thì giáo viên cũng đã vào lớp nên mọi người cũng mau chóng về lại chỗ ngồi, thời gian trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng, cuối cùng thì cũng đến giờ giải lao.Cậu đang tính đi đến căn tin thì liền bị thằng cha ngồi ngay bên cạnh cùng đàn em của nó kéo đến một góc nhỏ."

Nghe bảo năm nay có thằng học sinh mới dám ngồi cạnh tao cơ à, cũng gan đấy"Vừa dứt câu, tên kia đấm cho cậu một phát vào bụng làm cậu ôm bụng rên khẽ, không kịp để cậu đỡ choáng váng, hắn bồi thêm vài cú nữa vào bụng và cằm.Sau khi hắn tẩn cho cậu một trận thì kéo đàn em ra căn tim để lại cậu vẫn đang còn nằm đấy.Lúc tỉnh dậy thì cậu thấy bản thân mình đang nằm trong phòng y tế, mùi thuốc khử trùng làm cậu cảm thấy khá khó chịu, bên cạnh cậu là một bạn nữ đang nằm gục trên giừơng.Như cảm nhận cậu ngồi trên giừơng, cô bạn này cũng đã lim dim tỉnh dậy, cô nói cái gì mà đã cứu mạng cậu gì mà trùm trường lung tung bành hết cả lên.

Dù vậy thì cậu cũng có một vài thông tin hữu ích về thằng cha tóc vàng đập cậu.

Một thằng tên Kisa, hơn cậu đúng 1 tuổi, và là con của cựu thị trưởng, người đã mất vì một cuộc xung đột.Trời giờ đã dần chuyển tối nên cậu cũng chào tạm biệt cô bạn và ra chỗ gửi xe.Cậu về nhà vào lúc trời tối hẳn, mẹ cậu vừa thấy thì bèn chạy ra đón, xem xét vết thương của cậu, bà cố gắng tra hỏi về kẻ đã gây ra điều này với tông giọng nhẹ nhàng hết mức còn bố thì chỉ im rít điếu thuốc."

Mẹ ơi, nay con gặp được định mệnh của đời mình rồi"Cậu để lại cho mẹ một câu nói rồi nhanh chóng chạy lên phòng tắm rửa cho bữa tối, vì cậu biết lời nói của cậu có ý nghĩa gì đối với họ.

"Nó là ai?

Sao con thích nó?

Nó là người như thế nào?....."

Hàng loạt câu hỏi liên tục chất vấn cậu, cậu nghe xong cũng chỉ cười nhẹ rồi đáp đúng một câu:"Con muốn nhiều thông tin về Kisa lớp con nhất có thể trước 9 giờ tối, giờ con lên nhà đây"Nói xong cậu đặt đũa xuống đi lên phòng tập gym trên lầu bốn, bố cậu thì nhìn theo bóng lưng dần khuất xa của cậu rồi gọi cho trợ lý.Mẹ cậu thì thất thần nhìn theo bóng lưng của cậu, bà dường như lại nhìn thấy hình bóng của người đó qua cậu.Mở tí nhạc lofi chill rồi lên máy chạy bộ, đầu cậu giờ đây chỉ nghĩ tới hình bóng của chàng trai ấy, thực sự thì bộ dạng ngạo mạn của hắn ta làm cậu cũng khá thích thứ đó chứ.

Tập được một lát thì người hầu đưa đến cho cậu tài liệu về tên kia, cậu cũng bèn tạm gác lại việc luyện tập cầm lấy đống tài liệu rồi đi về phòng.Cậu ngồi vào bàn xem qua tài liệu về tên này, và thực sự mấy điều mà tên này gây ra cũng khá là... hợp gu đó chứ~Thằng này cũng giết ít nhất là 5 người mà trong đó còn có cả mẹ của nó, đua xe, hút thuốc nổi phải nói là nhất khu này thế còn có cả bạn gái nữa...Sau sự việc ngày hôm đó thì kẻ tên Kisa kia lại đến trường nhiều hơn, mọi người đều biết hắn đến để làm gì nhưng không ai dám vô can cả bởi từng có một trường hợp như vậy và người đó đã trở thành một nạn nhân mới cùng với kẻ xấu số kia.Đã được 2 tuần trôi qua kể từ ngày đấy, hắn liên tục bắt nạt cậu, đánh đấm, sai vặt, tuy nhiên cậu lại đặc biệt hơn những nạn nhân khác vì chỉ có hắn dám bắt nạt cậu còn những kẻ còn lại chỉ nói hùa chứ không động tay động chân.Cô bạn gái hắn cảm thấy khá kì lạ, mỗi khi ả muốn động cậu thì đám đệ của hắn đều cản đường, can ngăn nhưng ả lại không dám nói với Kisa bởi ả sợ ả sẽ giống như những cô bạn gái cũ của hắn.Cho đến khi mà ả nhận thấy trong ánh mắt mà cậu nhìn hắn có gì đó lạ lắm, khác với những kẻ khác là luôn sợ hãi thì với cậu nó giống như là....

đang yêu hơn.Ả thực ra cũng không yêu Kisa nhiều lắm mà ả cũng biết là Kisa đối với ả cũng chỉ là hứng thú chứ chẳng phải là yêu nhưng ả vẫn muốn thể hiện chủ quyền chứ, ả muốn thấy sự bất lực của cậu.Và rồi ả và hắn đã hôn nhau đầy ân ái ngay trước mặt cậu, hắn thì vẫn cười cợt còn ả lại cảm thấy có cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng...

Ả tối nay có hẹn với Kisa vào 10 giờ tối nên hôm nay ả đang cảm thấy khá là vui, trang điểm làm đẹp các thứ xong rồi mặc lên mình bộ váy bó đen mới mua, nhà ả ở trong một góc khá nhỏ trong khu phố và mỗi khi đến điểm hẹn đi chơi thì phải đi qua một con ngõ nhỏ.Không biết do sự việc hồi trưa nay hay không mà ả lại cảm thấy có điều gì đó rất bất an, con đường không quá nhỏ nhưng khá tối và ẩm ướt bỗng ả nghe được một tiếng động ở sau lưng rồi...Bốp Cậu nhìn ả trừng mắt kinh ngạc rồi lôi ả vào góc, cú đập ban nãy chỉ đủ để làm ả choáng váng và chấn động não chứ không chết ngay được nên cậu cũng cười cười mà đá ả lăn như một quả bóng.Cậu biết rõ thời gian mà hắn đến và lúc mà ả sẽ đi, thực ra cậu không tính quan tâm đến nhưng mà người ta lại nghĩ cậu hiền qua rồi.

"Nè~ Biết gì không?

Từ giờ tới lúc anh Kisa đến là tầm 35 phút đó~ Mà tao lại không muốn bị phát hiện đâu nên là 30 phút này sẽ chơi với mày một lúc nhỉ~?"

Nói xong cậu cầm lấy ngón tay của ả rồi bẻ từng ngón làm ả muốn gào lên nhưng mà cậu lỡ nhét nguyên cái giẻ bẩn cạnh đánh vào mồm ả.

"Tao từng thích làm mấy cái giải phẫu làm ý nhưng mà mấy đứa tao giết thì bị phát hiện sớm quá, hay là giờ tao tìm lại đam mê cũ trên cơ thể mày nha"Rồi cậu cầm lấy cái dao găm nhỏ cậu mang theo rồi rạch từng đường không quá sâu lên bụng ả, tay và chân thì đã bị cậu cắt mất gân nên không thể di chuyển cảm thấy khá đủ rồi nên cậu rạch nguyên một đường ngay giữa bụng rồi vừa moi nội tạng vừa giới thiệu cho chủ nhân cơ thể.Cậu lau máu trên đồng hồ thấy còn 10 phút nữa Kisa mới tới nên đang tính đạp lên mặt của ả bỗng cậu thấy được bóng hắn đang từ con hẻm qua gần chỗ cậu làm cậu khá bất ngờ rồi ánh mắt ta chạm nhau......Kijay thẳng tay dùng cái búa đập vào đầu ả trước ánh mắt ngỡ ngàng của hắn.

Sau một lúc bối rồi thì hắn đã định thần lại được nhưng lúc này thì cậu đã bỏ đi lúc nào không hay.Lúc mà hắn hôn ả đã cảm thấy có gì đó không ổn, nhất là ánh mắt của cậu nên đã đến sớm hơn bình thường thậm chí là gã còn muốn tạo bất ngờ bằng cách đi đón ả thế rồi lại thấy cảnh cậu dùng búa đập vào đầu ả.Hắn thực sự cảm thấy hoang mang và bối rối trước hình ảnh đấy, bóng đèn chỗ đó không đủ sáng thậm chí thi thoảng còn chập chờn nhưng chàng thiếu niên trước mặt lại mặc quả áo hoodie perry với tông màu khá nổi bật mà nếu như liên quan đến Perry thì hắn chỉ biết có thằng khùng ngồi cùng bàn mình thôi...Hắn thấp thỏm đi về với tâm trạng lo lắng rằng lỡ may mình cũng bị cậu úp sọt, may mắn là hắn đã về nhà an toàn nên ngẫm lại cảnh vừa rồi.Hắn đã nhận ra cậu không đơn giản từ lâu rồi, nhưng mà giết người yêu của hắn thì lại khá bất ngờ chẳng lẽ thằng dẩm này thích hắn?Sau một đêm suy nghĩ thì mắt hắn thâm lên rõ rệt, hắn ngẫm lại mới thấy cái thằng kia thực sự khá đáng sợ, lúc đi ngang qua con hẻm tối đó lại sởn da gà.Dù hắn có giết người đi chăng nữa thì cũng chẳng thể làm gì được một thằng điên được cái đẹp, thông minh, con nhà người ta trong miệng các thầy cô, nhà thì giàu có, quyền lực.Hắn là con của cựu thị trưởng, dù vẫn giàu có nhưng quyền lực thì không còn, việc hắn vẫn còn sống sau khi đánh cậu một trận cũng chỉ là do cậu thích hắn chứ không là xác hắn giờ trôi ở đâu còn không biết.Đến lớp với một tâm trạng hoảng loạn, thấy cậu đang làm bài tập trong lớp thì hắn cũng không dám manh động như trước mà nhẹ nhàng ngồi xuống, trong lớp hiện tại cũng chỉ còn hắn và cậu nên bầu không khí khá căng thẳng."

Chào nha, Kijay" Để phá vỡ cục diện này thì hắn quyết định mở lời nhưng chắc do quá lâu làm đại ca nên câu chào này thực sự làm hắn cảm thấy muốn lên núi ở chung với bầy khỉ luôn quá."?"

Cậu dừng bút nhìn hắn như một thực thể lạ, rồi hoang mang không biết sự việc hôm qua có làm hắn sợ đến sảng hay không mà mới sáng sớm không những không đánh cậu mà còn lại chào cậu,...

Cậu cũng không biết nên làm gì nữa... chắc là chào lại?"

Chào anh, Kisa"RầmDứt mồm thì cậu đập thẳng đầu xuống bàn, còn hắn thì trố mắt nhìn hành động vừa rồi, thực sự thì cậu cũng là một người có khả năng ngoại giao khác tốt nhưng mà lần đầu tiên thấy cảnh thằng bắt nạt mình nói chuyện với mình như một người bạn thì cũng khá kì lạ...Bầu không khí vốn căng thẳng giờ lại càng thêm phần gượng gạo.Thời gian trôi qua từng khắc, cậu thì không còn tâm trí đâu mà học bài còn hắn thì nhìn bảng, nhìn quanh lớp, nhìn bầu trời."

Mày thích tao à?"

"Ừm, anh thấy sao?"

Cậu trả lời rồi nghiêng đầu nhẹ, nở một nụ cười thật tươi nhìn vào mặt hắn, còn hắn thì lại cảm thấy khá là ớn lạnh đấy."

Tại sao mày lại thích tao?"

"Em không biết nữa, chắc vì anh đặc biệt hơn những người mà em từng gặp chăng, dù gì thì anh cũng là kẻ giết người mà nhỉ?"

"Nhưng tao không giết người vì sở thích hay vì mấy lý do xàm chó như mày""Thế anh giết vì gì?"

"Sao tao phải nói cho mày biết?"

"Anh bắt nạt người khác nhưng cũng lại giúp đỡ người khác, anh kì lạ hơn những kẻ ở đây""Mày tìm hiểu về tao hết rồi""Một phần thôi, anh nghĩ sao?

Em thích mổ xẻ những loài động vật, chúng khá vui và kích thích nhưng mà lâu dần em lại không còn thích giải phẫu nữa""Dị hợm""Em cảm thấy rằng mọi thứ xung quanh vẫn luôn vô vị, em đã thử hẹn hò rất nhiều người nhưng mà họ khá bình thường và nhạt nhẽo, em vẫn luôn cảm thấy cô độc cho đến khi gặp được anh""Này đừng sát lại gần tao như thế, cút xa ra""Ể, người ta muốn tăng thêm tiếp xúc mà lại, anh biết không gia tộc họ ngoại của em bị nguyền rủa á~""Thế khi nào lời nguyền phát tác để mày chết vậy""Mồ, lời nguyền này ảnh hưởng tới tinh thần của mỗi thành viên trong gia tộc theo nhiều cách khác nhau""..."

"Người ta thường nói rằng khi gặp phải định mệnh cả đời mình thì ta sẽ trở nên yêu đời hơn nó, chắc giờ em đã gặp định mệnh của đời em rồi""...Tại sao mày lại nói mấy chuyện này với thằng đã bắt nạt mày?

Nó có ý nghĩa gì không?"

"Có chứ, em đang kể chuyện cho chồng tương lai của em mà ~""Wtf, tao là chồng tương lai mày khi nào?

Tao đéo bao giờ lấy cái đứa dị hợm làm vợ cả""...

Anh chắc không?"

Giọng cậu mới nãy còn đang nhẹ nhàng tình cảm thì giờ đây lại trầm hẳn xuống, làm cho hắn cũng hơi rén đấy."

Bà ngoại em nói rằng, nếu như em và định mệnh của mình yêu nhau thì em có thể trở nên bình thường như người khác..."

Cậu từ từ chậm rãi nói nhưng lại nhìn về phía trời xa còn anh thì vẫn yên lặng."

Em luôn coi mình là một đứa kì quặc, bất thường, tâm lý méo mó, em luôn luôn biết điều đó, em hoàn toàn tỉnh táo, em muốn là một người bình thường... vì khác biệt nó đau lắm..."

"Sao lại chia sẻ cho tao điều đó, tao thì làm gì được cho mày?

Tính lấy lòng thương cảm của tao hả?"

"Nói để chút bầu tâm sự tí thôi nhưng mà anh vẫn nghe mà, thích rồi hả""...

Muốn nghe tao kể chuyện không, coi như là trao đổi với những thứ mà mày vừa nói""Anh có cảm thấy kì quặc không?

Chúng ta quen nhau chưa tới tháng thậm chí mà anh còn từng bắt nạt mà anh đã muốn tiết lộ bí mật rồi, thôi em đi đây, dù gì thì anh cũng nên đừng vì một vài lời nói mà mở lòng như vậy, lỡ may đấy còn không phải là đứa hâm như em mà là một kẻ khá mưu mô hơn thì chết đó nha~""...

Cái đệch..."

Hắn cũng không biết bản thân bị làm sao nữa, chắc là bị sảng thật rồi...Dần dần thì hắn cũng không còn bắt nạt cậu nữa mà giờ thì ngược lại, đúng hơn thì mỗi ngày cậu lại đều đón hắn đi học, nhưng mà hắn đâu có thần kinh nên đã phản kháng ngay ngày đầu tiên và cả hai đã có một trận solo tay đổi và hắn đã để thua cậu tuy vậy thì cả hai đứa đều phải nhập viện điều trị.

"Anh đấm đau vãi, may mà không vào cái mặt tiền chứ""Ừ, còn mày thì cứ nhằm vào mặt tao mà đấm, tao cứ tưởng mày không biết đấm nhau nên cứ để tao đấm""Như đã nói đấy, mỗi ngày em sẽ đón anh đi học rồi đưa anh về nhà"Thoắt cái cũng đã gần 1 năm, lúc này cậu và anh đã trở thành anh em kết nghĩa, đương nhiên là ai trong trường cũng như là người trong thị trấn đều mắt chữ O mồm chữ A khi biết được hai đứa này làm anh em kết nghĩa.Cuộc tình nào cũng sẽ có lúc chia ly, anh thì ở lại thị trấn làm việc còn cậu và gia đình thì sang thành phố học đại học, cả hai lại mất liên lạc với nhau suốt 4 năm.Cậu quyết định về lại thị trấn cũ để gặp lại định mệnh của cuộc đời mình, nơi đó vẫn không có gì thay đổi là mấy, khu nhà cũ của hắn đã có sự nâng cấp, không còn hoành tráng, phô trương mà đổi sang phong cách ấm cúng khá hợp gu cậu.Ngoài ra thì cậu cũng khá bất ngờ khi hắn dù đổi ổ khóa điện tử mới nhưng mật khẩu số vẫn để như cũ, cậu bước vào nhà rồi để vali vào một góc.Đang đi quanh nhà ngắm nghía thì cậu nghe thấy tiếng mở cửa, nên nhảy bổ vào ôm lấy người kia.Anh ban đầu có chút ngạc nhiên xong rồi đẩy cậu ra bước vào nhà, đặt đống đồ vừa mới mia về lên bàn."

Tưởng đoạt tuyện, lên thành phố học, không về thăm xong vứt thẻ sim đi không liên lạc gì""Người ta mất thẻ sim mà, anh chẳng vậy, nhưng mà có gửi quà với viết thư qua đường bưu điện nha""Mày có viết thư hả, tao nhận thấy mỗi quà thôi""Ủa, thư ở trong hộp quà đó, thằng khốn"Gặp lại được Kisa như mở cái phong ấn mồm cậu vậy, nói mà liên tục, từ chuyện trên trời hay dưới biển đều có tất, bao nhiêu kỷ niệm ở đại học, lúc đi làm.Hắn thì vừa nấu ăn vừa lắng nghe cậu kể chuyện."

Này đồ ăn đây, ăn đi""Ngon quá ta, sao toàn món em thích vậy""Ăn đi hoặc tao ăn hết""Biết rồi""Đợt này mày tính ở lại nơi này chơi một vài hôm hay là tính định cư ở đây""Anh thấy sao, em tính ăn nhờ ở đậu ở đây đó, nếu anh không thích thì em ở lại vài ngày rồi về thành phố thôi" "Mày ăn nhờ ở đậu ở đây cả đời cũng được""Hả, có tính tiền nhà không đó""Bộ mày nghĩ tao nghèo lắm hay gì mà cần tiền của mày""Em ăn xong rồi, phòng em ở đâu thế" "Cái phòng trống ngay cạnh phòng tao"Cậu chạy nhong nhong lên lầu cùng với cái hành lý nhưng không quên cất dọn bát đĩa của mình.Hắn sau khi dọn dẹp bên dưới thì cũng lên giúp đỡ cậu một tí, sau 4 năm không gặp mặt thì có khá nhiều thứ đã thay đổi trừ quả áo hoodie Perry là vẫn còn đấy.

"Anh biết không, từ khi em lên thành phố học thì em đã biết được rất nhiều thứ, em đã đọc cực kì nhiều sách tâm lý nhưng vẫn không thể hiểu được em và anh."

"Em không biết anh đã trải qua những gì mà lại sẵn sàng làm thân với một kẻ kì quặc như em, nói cho em nghe về quá khứ của anh đi"Kể á, tưởng là chưa đủ thân" "..."

"Mày biết không, tao từng có một gia đình cũng có thể tạm hạnh phúc, một người cha luôn yêu thương tao và một người mẹ cưng chiều tao vô điều kiện""Đến một ngày, mẹ tao cùng với đám lạ mặt đến và đòi lật đổ cha tao, cha tao đã mất trong vụ xung đột đó."

"Tối hôm đấy, tao đã đợi ngay trước cửa nhà để đón mẹ, rồi đâm chết bà ta."

"Bà ta không yêu bố và tao, tao luôn biết rõ bà ta muốn tao trở nên ăn chơi bất cần đời, hủy hoại cuộc đời tao, và tao đã thua, tao đã đi theo con đường mà bà ta muốn."

"Em từng nghĩ rằng anh là một thằng súc vật, giờ thì thấy tội anh quá đi~""Bớt dở cái giọng đấy cho tao""Như em đã từng nói, đừng vì một chút lòng tốt hay điều gì giúp cho anh cảm thấy an tâm mà bỏ qua cảnh giác""Thế mà hồi đó tao với mày mới gặp nhau mà mày nói hết cho tao còn gì""Vì anh là định mệnh của em"Cậu cười cười rồi đáp.Cậu và hắn bắt đầu sống chung với nhau, cậu mở một cửa tiệm tạp hóa nhỏ gần nhà hắn để bán vui vui.Họ sống với nhau 2 năm, trải qua nhiều điều mới lạ.Hôm này là giáng sinh nên buổi tối Kisa có rủ cậu đi chơi ở trung tâm thị trấn, trời mùa đông tuyết rơi se lạnh, hắn đứng đợi cậu trước đó."

Phụt, anh thực sự sự mặc quả đồ ông già Noel đấy luôn""Sao, đẹp không?"

"Đẹp chứ, anh mặc gì mà chả đẹp""Mày mặc vầy không thấy lạnh à" Vừa nói hắn tháo khăn quàng cổ ra đeo cho cậu."

Cũng biết quan tâm người ta chứ gì, nay để em bao cho, đợt này làm ăn ổn áp""Này bao cái gì, nay tao mời"Cậu và anh đi lượn qua những con phố nhỏ đang bán đầy nhưng món ăn ấm nóng, cậu không chần chừ mà món nào cũng mua, tiền của crush mà chứ có phải tiền của mình đâu.Đi một hồi thì cả hai ngồi nghỉ ở một cái ghế dài cạnh cây thông Noel, cậu thì vẫn còn ăn đống đồ vừa mua còn hắn thì chỉ nhìn cậu ăn mà thở dài."

Seo, tiếc xiền hả""Tiếc thật, xin miếng coi""Đây" Cậu đưa cho ăn cây chả cá con đang ăn dở một nửa cho hắn, hắn cũng rất tự nhiên mà đớt nguyên nửa con lại trước cái ánh mắt sững sờ của cậu."

Ê, thằng cha kia, hết mẹ cây chả cá rồi, vờ lờ""Đổi danh xưng luôn rồi à""..."

Hắn cười cười chọc vào má của cậu, làm cậu rất ê nha, thằng cha này vừa đớp mẹ nó hết cây chả cá, thế có coi được không, ngoài ra thì thứ mà làm cậu hoang mang hơn làm hôm này thằng cha kia lại ngồi gần cậu hơn mọi ngày.Đồng hồ cũng đã điểm 12 giờ đêm cũng là lúc mà pháo hoa nổ rực rỡ trên bầu trời, bỗng chợt hắn nắm lấy tay cậu, khiến cậu đang chăm chú nhìn pháo hoa phải quay lại nhìn hắn, đập vào mặt cậu là nguyên đóa hoa hồng đỏ."

Cái gì đây?"

"Mày..

à ừm... em có.. muốn làm... người yêu tao không?"

"Hả?"

Cậu bối rồi nhìn hắn, thực sự cậu đã nghĩ rằng thằng cha này liệu có đang bị dẩm hay không mà tỏ tình cậu, nhưng nhìn quả mặt đỏ của hắn thì chắc là thật."

Rồi là có đồng ý hay không?"

"Có, có chứ, em đồng ý"。。。"Và đó là câu chuyện của sáu năm trước, còn giờ thì mày và con em mau đi tắm cho tao, đừng để tao phải nóng""Hong chịu đâu, hong chịu đâu, tí nữa con đi tắm"Con bé đang tính giãy thì bị cha nó xách cổ ném thẳng vào bồn tắm, đứa còn lại thì sợ quá nên cũng lon ton chạy theo và không quên trả thù cho chị mình bằng cách hất nguyên chậu nước vào ông già nó.Sau một hồi ba cha con vật lộn trong nhà tắm thì cũng đã xong xuôi mà xuống nhà."

Ê, làm cái gì mà lâu dữ vậy ba người kia, nhanh vào ăn đê, đồ ăn nguội là không ngon đâu""Là hai đứa chúng nó báo tao, em không biết đâu, cái con Jaysa nó hất nguyên ca nước vào người anh xong hai đứa chúng nó cùng nhau hất nước vào người tao liên tục""Này nhá, chẳng phải ba cũng hất lại à, còn là nguyên chậu to nữa""Tao không bênh ai cả, ăn nhanh lên tí còn đi xem phim"Hắn và cậu có một gia đình nhỏ với nhau, nói thật trước khi cưới thì cậu nhẹ nhàng tình cảm lúc nào cũng anh em ngọt sớt còn sau khi cưới thì nào là chửi, xong còn móc mỉa, lúc cần thì kêu là anh Kisa còn lúc không cần thì kêu là thằng, dỗi thực sự nhưng cũng vui khi mà cậu đã không còn bị nguyền nữa mà có thêm nhiều người bạn mới.Hôm nay là kỉ niệm tròn 12 năm quen nhau, cậu cùng hắn quyết định gửi hai con báo con ở nhà của đệ Kisa còn hai đứa ra mộ bà ngoại cậu."

Bà quý em lắm mà bà mất sớm quá, bà là người duy nhất trong gia tộc không bị ảnh hưởng bởi lời nguyền""Cái lời nguyền vớ vấn đấy hả, nó lại làm tao nhớ đến ngày hôm đó ghê, một thằng từng bị tao bắt nạt kém tao 1 tuổi tự dưng kể chuyện cho tao nghe."

"Ừ, xong rồi thằng nào đấy cũng ngồi nghe thằng điên kia kể thậm chí là còn tính kể luôn chuyện của mình"Nói xong cả hai nhìn nhau rồi cười nhẹ, định mệnh cho họ gặp nhau, một kẻ lập dị và một kẻ bị bỏ rơi._______________________________________Funfact: Thực ra là tôi tính cho ngoại truyện nó theo xu hướng âm u một tí chứ không có ý định chữa lành chill chill như này đâu nhưng mà tự nhiên đợt nay tôi lại viết lúc đang đi chơi healing nên là viết theo cái ý tưởng ban đầu thì nó bị lạc đi một vòng rồi thành như này.Anyway, 5k chữ cho một cái oneshot.
 
Back
Top Bottom