Tâm Linh Mao Sơn Quỷ Thuật Sư

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
372365643-256-k92555.jpg

Mao Sơn Quỷ Thuật Sư
Tác giả: Be_La_Shin
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

truyện này mình lấy sao chép lại truyện của người khác lên đây cho các bạn dễ đọc nên đừng toxic ạ
Nguồn: Bỉ Ngạn Phù Đồ​
 
Mao Sơn Quỷ Thuật Sư
chương 1- quan tài chôn sống


Nguồn: Bỉ Ngạn Phù Đồ 13/09/2022Mệnh cách ngày sinh bát tự của tôi đều toàn âm, theo lý luận của đạo gia, mệnh cách của tôi sẽ gian nan trắc trở, nhiều sóng gió trong cuộc đời.

Tên tôi là Phương Cương, đây là cái tên sư phụ tôi đặt cho, nói là để tăng thêm dương khí, chủ yếu để khắc chế âm khí nặng nề trong mệnh cách của tôi.Tôi không biết cha mẹ của mình là ai, bởi vì vừa mới sinh ra tôi đã bị một giáng đầu sư bắt cóc, nghe sư phụ tôi kể lại khi gặp tôi lúc ấy, thực sự đã khiến cho tôi phải khóc sụt sịt, thương cho số phận của chính mình.Đó là một đêm rất tối, giơ bàn tay ra không nhìn thấy ngón.Vừa mới ra đời, tôi bị một giáng đầu sư bắt đi, ông ta mang tôi tới một khe núi có khí âm sát rất nặng nề, sau đó ông ta đem bỏ tôi vào một chiếc quan tài nhỏ đã chuẩn bị từ trước rồi đóng nắp quan tài, chôn tôi vào một cái huyệt mộ đã được đào sẵn.Đó là một chiếc quan tài được đặc chế, nắp quan tài được làm bằng kính ghi đầy những dòng phù văn cổ quái, kỳ thực đây chính là một loại ‘quỷ quan’ mà giáng đầu sư chuyên dùng để dưỡng quỷ.Tôi khi ấy mới được sinh ra vẫn còn chưa mở mắt, vậy mà đã bị giáng đầu sư tàn nhẫn chôn sống dưới đất. tôi nghe sư phụ tôi nói lại, đây là thủ đoạn mà tên giáng đầu sư định đem tôi luyện chế thành ‘Sách mệnh quỷ linh nhi’.

Do việc này rất tổn âm đức, nên các giáng đầu sư rất ít khi tùy tiện sử dụng thuật này.Một khi luyện chế được sách mệnh quỷ linh nhi, người phàm trần không thể nhìn thể nhìn thấy được, sẽ trở thành một sát thủ vô hình, khi đó giáng đầu sư muốn lấy mạng của ai chỉ dễ như trở bàn tay.Nhưng nếu thi triển pháp thuật này, giáng đầu sư sẽ bị tổn thọ mất ba mươi năm.Tuy mệnh cách của tôi bát tự toàn âm, nhưng mà cũng may trời cao có đức hiếu sinh, cũng có thể là mệnh tôi chưa tuyệt, cho nên đêm hốm đó bỗng dưng có gió mưa sấm chớp, sét đánh đúng vào cái huyệt của tôi khiến cho quan tài bị lộ ra.Giáng đầu sư vô cùng kinh sợ, ông ta đang chuẩn bị thi triển pháp thuật thì bị một đạo sỹ bị hấp dẫn bởi hiện tượng quái dị gặp phải, vị đạo sỹ đó chính là Đạo Hoa chân nhân, sư phụ của tôi.Sư phụ tôi chỉ nhìn thoáng qua đã biết vị giáng đầu sư kia đang làm gì, thế là sư phụ tôi đại nộ.

Tiếp sau đó là một màn đấu pháp kinh điển, toàn là những lời thêu dệt của sư phụ, nào là hô gọi lục đinh lục giáp, kim cương la hán, thiên long bát bộ.... cuối cùng sư phụ đã đánh cho vị giáng đầu sư kia phải bỏ chạy.

Sau đó sư phụ bế tôi ra khỏi quan tài, cứu tôi thoát khỏi khổ hải.....Nói tóm lại đoạn đánh nhau với giáng đầu sư, sư phụ kể vô cùng hấp dẫn.Sư phụ bế tôi lên, khi đó tôi đã mở mắt và cười với sư phụ, động lòng trắc ẩn, sư phụ đã giữ tôi lại nuôi nấng mà không đưa vào cô nhi viện.Năm đó sư phụ tôi đã hơn sáu mươi tuổi, con tôi thì vừa mới chào đời, cũng coi như tôi được một tuổi.Danh tiếng của sư phụ tôi khi đó rất nổi tiếng, kỳ thực cuộc sống của sư phụ cũng không được khá giả gì lắm.

Sư phụ có một cửa hàng nhỏ chuyên bán quan tài cùng những thứ dành cho tang lễ trong thị trấn, tên gọi của cửa hàng là ‘Đạo hoa cực lạc quán’.Bán quan tài, xem âm trạch phong thủy, tróc quỷ hàng yêu, trừ ma phá tà, nói chung cũng đủ để cho tôi cùng sư phụ sống ba bữa qua ngày.Sư phụ tôi là một người tiên phong đạo cốt, sư phụ thường khoác đạo bào thêu đồ hình bát quái, lúc nào trông cũng rất du nhàn.

Tôi chủ yếu sống nhờ vào dòng sữa của một người vú nuôi mà sư phụ tôi thuê tới.Thời gian thấm thoắt trôi qua, tôi đã được năm tuổi đã biết nói, sư phụ tôi gửi tôi vào một nhà trẻ.Từ bé tôi đã có một đôi mắt không hề giống bất kỳ ai, mắt trái của tôi là một mí, mắt phải là hai mí, đúng như giới đạo gia gọi là đôi mắt âm dương.Trang Chủ Mao Sơn Quỷ Thuật Sư Chương 1: Quan Tài Chôn Sống

MAO SƠN QUỶ THUẬT SƯChương 1: Quan Tài Chôn Sống

Bỉ Ngạn Phù Đồ13/09/2022Trước Sau

Mệnh cách ngày sinh bát tự của tôi đều toàn âm, theo lý luận của đạo gia, mệnh cách của tôi sẽ gian nan trắc trở, nhiều sóng gió trong cuộc đời.

Tên tôi là Phương Cương, đây là cái tên sư phụ tôi đặt cho, nói là để tăng thêm dương khí, chủ yếu để khắc chế âm khí nặng nề trong mệnh cách của tôi.Tôi không biết cha mẹ của mình là ai, bởi vì vừa mới sinh ra tôi đã bị một giáng đầu sư bắt cóc, nghe sư phụ tôi kể lại khi gặp tôi lúc ấy, thực sự đã khiến cho tôi phải khóc sụt sịt, thương cho số phận của chính mình.Đó là một đêm rất tối, giơ bàn tay ra không nhìn thấy ngón.Vừa mới ra đời, tôi bị một giáng đầu sư bắt đi, ông ta mang tôi tới một khe núi có khí âm sát rất nặng nề, sau đó ông ta đem bỏ tôi vào một chiếc quan tài nhỏ đã chuẩn bị từ trước rồi đóng nắp quan tài, chôn tôi vào một cái huyệt mộ đã được đào sẵn.Đó là một chiếc quan tài được đặc chế, nắp quan tài được làm bằng kính ghi đầy những dòng phù văn cổ quái, kỳ thực đây chính là một loại ‘quỷ quan’ mà giáng đầu sư chuyên dùng để dưỡng quỷ.Tôi khi ấy mới được sinh ra vẫn còn chưa mở mắt, vậy mà đã bị giáng đầu sư tàn nhẫn chôn sống dưới đất. tôi nghe sư phụ tôi nói lại, đây là thủ đoạn mà tên giáng đầu sư định đem tôi luyện chế thành ‘Sách mệnh quỷ linh nhi’.

Do việc này rất tổn âm đức, nên các giáng đầu sư rất ít khi tùy tiện sử dụng thuật này.Một khi luyện chế được sách mệnh quỷ linh nhi, người phàm trần không thể nhìn thể nhìn thấy được, sẽ trở thành một sát thủ vô hình, khi đó giáng đầu sư muốn lấy mạng của ai chỉ dễ như trở bàn tay.Nhưng nếu thi triển pháp thuật này, giáng đầu sư sẽ bị tổn thọ mất ba mươi năm.Tuy mệnh cách của tôi bát tự toàn âm, nhưng mà cũng may trời cao có đức hiếu sinh, cũng có thể là mệnh tôi chưa tuyệt, cho nên đêm hốm đó bỗng dưng có gió mưa sấm chớp, sét đánh đúng vào cái huyệt của tôi khiến cho quan tài bị lộ ra.Giáng đầu sư vô cùng kinh sợ, ông ta đang chuẩn bị thi triển pháp thuật thì bị một đạo sỹ bị hấp dẫn bởi hiện tượng quái dị gặp phải, vị đạo sỹ đó chính là Đạo Hoa chân nhân, sư phụ của tôi.Sư phụ tôi chỉ nhìn thoáng qua đã biết vị giáng đầu sư kia đang làm gì, thế là sư phụ tôi đại nộ.

Tiếp sau đó là một màn đấu pháp kinh điển, toàn là những lời thêu dệt của sư phụ, nào là hô gọi lục đinh lục giáp, kim cương la hán, thiên long bát bộ.... cuối cùng sư phụ đã đánh cho vị giáng đầu sư kia phải bỏ chạy.

Sau đó sư phụ bế tôi ra khỏi quan tài, cứu tôi thoát khỏi khổ hải.....Nói tóm lại đoạn đánh nhau với giáng đầu sư, sư phụ kể vô cùng hấp dẫn.Sư phụ bế tôi lên, khi đó tôi đã mở mắt và cười với sư phụ, động lòng trắc ẩn, sư phụ đã giữ tôi lại nuôi nấng mà không đưa vào cô nhi viện.Năm đó sư phụ tôi đã hơn sáu mươi tuổi, con tôi thì vừa mới chào đời, cũng coi như tôi được một tuổi.Danh tiếng của sư phụ tôi khi đó rất nổi tiếng, kỳ thực cuộc sống của sư phụ cũng không được khá giả gì lắm.

Sư phụ có một cửa hàng nhỏ chuyên bán quan tài cùng những thứ dành cho tang lễ trong thị trấn, tên gọi của cửa hàng là ‘Đạo hoa cực lạc quán’.Bán quan tài, xem âm trạch phong thủy, tróc quỷ hàng yêu, trừ ma phá tà, nói chung cũng đủ để cho tôi cùng sư phụ sống ba bữa qua ngày.Sư phụ tôi là một người tiên phong đạo cốt, sư phụ thường khoác đạo bào thêu đồ hình bát quái, lúc nào trông cũng rất du nhàn.

Tôi chủ yếu sống nhờ vào dòng sữa của một người vú nuôi mà sư phụ tôi thuê tới.Thời gian thấm thoắt trôi qua, tôi đã được năm tuổi đã biết nói, sư phụ tôi gửi tôi vào một nhà trẻ.Từ bé tôi đã có một đôi mắt không hề giống bất kỳ ai, mắt trái của tôi là một mí, mắt phải là hai mí, đúng như giới đạo gia gọi là đôi mắt âm dương.Cũng chính vì có đôi mắt này mà tôi có thể nhìn thấy được những thứ mà người thường không thể nhìn thấy được.

Khi đó tôi đã quen biết rất nhiều những bạn nhỏ, mấy bạn đó rất thích nửa đêm đến nô đùa với tôi.Việc này về sau bị sư phụ phát giác ra, sư phụ liền xăm lên lưng tôi mấy đạo phù chú, mấy đạo phù chú này có thể tự động ẩn hình, cơ bản không nhìn thấy được.Từ đó về sau, cho đến tận khi tôi học lên đến đại học năm thứ tư, tôi không còn trông thấy những thứ bất tịnh ấy nữa.Đương nhiên đến khi tôi đã hiểu chuyện, sư phụ mới nói cho tôi biết, âm dương nhãn của tôi đã bị sư phụ dùng phù chú che đi rồi.Có một điều đáng nói ở đây là năm tôi lên tám tuổi, tôi có thêm một sư muội, đó là một bé gái mới hai tuổi, không biết là sư phụ mang ở đâu về.

Có lẽ cũng giống như tôi chăng?

Tôi cũng không xác định lắm.Sư phụ tôi họ Phương, họ của tôi cũng lấy theo sư phụ, tiểu sư muội của tôi cũng được đặt cho họ Phương, tên là Phương Nhu.Sư phụ nói với tôi: Sư muội của con bát tự toàn dương, cả hai đứa đều có mệnh cách không tốt, cho nên đặt tên âm nhu để điều hòa dương khí một chút.Nếu như tôi và sư muội ở cạnh bên nhau, vừa vặn âm dương hòa hợp, có thể tiêu tai.

Sư phụ hy vọng sau này lớn lên chúng tôi sẽ trở thành một đôi vợ chồng, bởi vì hai chúng tôi mà ở với nhau thì quá hợp.Khi đó sư muội tôi cắn ngón tay ngước cặp mắt tròn vo lên hỏi sư phụ: Lão gia gia, thế nào là vợ chồng?Không được gọi bằng gia gia, phải gọi ta bằng sư phụ!Sư phụ tôi lập tức nghiêm giọng mắng.Hu hu.....!

Tiểu sư muội bị sư phụ mắng thì bật khóc to.Khi đó tôi cũng đâu hiểu được ý nghĩa của hai từ vợ chồng là như thế nào, nhưng mà tôi phải bảo vệ Phương Nhu, đó là ý nghĩ duy nhất trong đầu của tôi khi đó.Tôi ôm lấy Phương Nhu, phản kháng lại sư phụ: Sư phụ, không được dọa làm Phương Nhu sợ!Đạo Hoa chân nhân khi đó biểu hiện rất tức giận, thực sự là tức giận, có lẽ đó là sự uất ức đè nén từ trong lòng suốt bao nhiêu năm mới bộc phát.

Chính xác là như vậy.Tiểu sư muội ngước khuôn mặt nhỏ nhắn đang tèm lem nước mắt nhìn tôi, tôi nghĩ lúc đó trong lòng sư muội sẽ không bao giờ quên đi hình bóng của tôi chăng?Bắt đầu từ ngày đó, bên cạnh tôi có thêm một sư muội nhỏ, tên của sư muội là Phương Nhu, thêm sư phụ thành một gia đình, chúng tôi sống rất hạnh phúc bên nhau.Cho mãi tới khi tôi học đại học năm thứ tư, Phương Nhu học cấp ba, cuộc sống của chúng tôi đột ngột phát sinh sự chuyển biến lớn.Có một hôm, sư phụ cho gọi cả tôi và Phương Nhu vào trong một căn phòng nhỏ, sư phụ đưa cho tôi một cái tráp nhỏ rồi nói: Bởi vì sư phụ cả một đời đã tiết lộ quá nhiều thiên cơ, trong ngũ biệt tam khuyết phạm phải một chữ ‘Quan’, lúc còn trẻ đã từng lấy vợ, nhưng vợ lại chết sớm, sề sau sư phụ hiểu được điều này nên không bao giờ còn lấy vợ nữa!Trang Chủ Mao Sơn Quỷ Thuật Sư Chương 1: Quan Tài Chôn Sống

MAO SƠN QUỶ THUẬT SƯChương 1: Quan Tài Chôn Sống

Bỉ Ngạn Phù Đồ13/09/2022Trước Sau

Mệnh cách ngày sinh bát tự của tôi đều toàn âm, theo lý luận của đạo gia, mệnh cách của tôi sẽ gian nan trắc trở, nhiều sóng gió trong cuộc đời.

Tên tôi là Phương Cương, đây là cái tên sư phụ tôi đặt cho, nói là để tăng thêm dương khí, chủ yếu để khắc chế âm khí nặng nề trong mệnh cách của tôi.Tôi không biết cha mẹ của mình là ai, bởi vì vừa mới sinh ra tôi đã bị một giáng đầu sư bắt cóc, nghe sư phụ tôi kể lại khi gặp tôi lúc ấy, thực sự đã khiến cho tôi phải khóc sụt sịt, thương cho số phận của chính mình.Đó là một đêm rất tối, giơ bàn tay ra không nhìn thấy ngón.Vừa mới ra đời, tôi bị một giáng đầu sư bắt đi, ông ta mang tôi tới một khe núi có khí âm sát rất nặng nề, sau đó ông ta đem bỏ tôi vào một chiếc quan tài nhỏ đã chuẩn bị từ trước rồi đóng nắp quan tài, chôn tôi vào một cái huyệt mộ đã được đào sẵn.Đó là một chiếc quan tài được đặc chế, nắp quan tài được làm bằng kính ghi đầy những dòng phù văn cổ quái, kỳ thực đây chính là một loại ‘quỷ quan’ mà giáng đầu sư chuyên dùng để dưỡng quỷ.Tôi khi ấy mới được sinh ra vẫn còn chưa mở mắt, vậy mà đã bị giáng đầu sư tàn nhẫn chôn sống dưới đất. tôi nghe sư phụ tôi nói lại, đây là thủ đoạn mà tên giáng đầu sư định đem tôi luyện chế thành ‘Sách mệnh quỷ linh nhi’.

Do việc này rất tổn âm đức, nên các giáng đầu sư rất ít khi tùy tiện sử dụng thuật này.Một khi luyện chế được sách mệnh quỷ linh nhi, người phàm trần không thể nhìn thể nhìn thấy được, sẽ trở thành một sát thủ vô hình, khi đó giáng đầu sư muốn lấy mạng của ai chỉ dễ như trở bàn tay.Nhưng nếu thi triển pháp thuật này, giáng đầu sư sẽ bị tổn thọ mất ba mươi năm.Tuy mệnh cách của tôi bát tự toàn âm, nhưng mà cũng may trời cao có đức hiếu sinh, cũng có thể là mệnh tôi chưa tuyệt, cho nên đêm hốm đó bỗng dưng có gió mưa sấm chớp, sét đánh đúng vào cái huyệt của tôi khiến cho quan tài bị lộ ra.Giáng đầu sư vô cùng kinh sợ, ông ta đang chuẩn bị thi triển pháp thuật thì bị một đạo sỹ bị hấp dẫn bởi hiện tượng quái dị gặp phải, vị đạo sỹ đó chính là Đạo Hoa chân nhân, sư phụ của tôi.Sư phụ tôi chỉ nhìn thoáng qua đã biết vị giáng đầu sư kia đang làm gì, thế là sư phụ tôi đại nộ.

Tiếp sau đó là một màn đấu pháp kinh điển, toàn là những lời thêu dệt của sư phụ, nào là hô gọi lục đinh lục giáp, kim cương la hán, thiên long bát bộ.... cuối cùng sư phụ đã đánh cho vị giáng đầu sư kia phải bỏ chạy.

Sau đó sư phụ bế tôi ra khỏi quan tài, cứu tôi thoát khỏi khổ hải.....Nói tóm lại đoạn đánh nhau với giáng đầu sư, sư phụ kể vô cùng hấp dẫn.Sư phụ bế tôi lên, khi đó tôi đã mở mắt và cười với sư phụ, động lòng trắc ẩn, sư phụ đã giữ tôi lại nuôi nấng mà không đưa vào cô nhi viện.Năm đó sư phụ tôi đã hơn sáu mươi tuổi, con tôi thì vừa mới chào đời, cũng coi như tôi được một tuổi.Danh tiếng của sư phụ tôi khi đó rất nổi tiếng, kỳ thực cuộc sống của sư phụ cũng không được khá giả gì lắm.

Sư phụ có một cửa hàng nhỏ chuyên bán quan tài cùng những thứ dành cho tang lễ trong thị trấn, tên gọi của cửa hàng là ‘Đạo hoa cực lạc quán’.Bán quan tài, xem âm trạch phong thủy, tróc quỷ hàng yêu, trừ ma phá tà, nói chung cũng đủ để cho tôi cùng sư phụ sống ba bữa qua ngày.Sư phụ tôi là một người tiên phong đạo cốt, sư phụ thường khoác đạo bào thêu đồ hình bát quái, lúc nào trông cũng rất du nhàn.

Tôi chủ yếu sống nhờ vào dòng sữa của một người vú nuôi mà sư phụ tôi thuê tới.Thời gian thấm thoắt trôi qua, tôi đã được năm tuổi đã biết nói, sư phụ tôi gửi tôi vào một nhà trẻ.Từ bé tôi đã có một đôi mắt không hề giống bất kỳ ai, mắt trái của tôi là một mí, mắt phải là hai mí, đúng như giới đạo gia gọi là đôi mắt âm dương.DÀNH CHO BẠN

Tham gia FIVE88 - Tranh giải mùa Euro.

Tặng 15 triệu tân thủ

Thêm...

666

167

222Cũng chính vì có đôi mắt này mà tôi có thể nhìn thấy được những thứ mà người thường không thể nhìn thấy được.

Khi đó tôi đã quen biết rất nhiều những bạn nhỏ, mấy bạn đó rất thích nửa đêm đến nô đùa với tôi.Việc này về sau bị sư phụ phát giác ra, sư phụ liền xăm lên lưng tôi mấy đạo phù chú, mấy đạo phù chú này có thể tự động ẩn hình, cơ bản không nhìn thấy được.Từ đó về sau, cho đến tận khi tôi học lên đến đại học năm thứ tư, tôi không còn trông thấy những thứ bất tịnh ấy nữa.Đương nhiên đến khi tôi đã hiểu chuyện, sư phụ mới nói cho tôi biết, âm dương nhãn của tôi đã bị sư phụ dùng phù chú che đi rồi.Có một điều đáng nói ở đây là năm tôi lên tám tuổi, tôi có thêm một sư muội, đó là một bé gái mới hai tuổi, không biết là sư phụ mang ở đâu về.

Có lẽ cũng giống như tôi chăng?

Tôi cũng không xác định lắm.Sư phụ tôi họ Phương, họ của tôi cũng lấy theo sư phụ, tiểu sư muội của tôi cũng được đặt cho họ Phương, tên là Phương Nhu.Sư phụ nói với tôi: Sư muội của con bát tự toàn dương, cả hai đứa đều có mệnh cách không tốt, cho nên đặt tên âm nhu để điều hòa dương khí một chút.Nếu như tôi và sư muội ở cạnh bên nhau, vừa vặn âm dương hòa hợp, có thể tiêu tai.

Sư phụ hy vọng sau này lớn lên chúng tôi sẽ trở thành một đôi vợ chồng, bởi vì hai chúng tôi mà ở với nhau thì quá hợp.Khi đó sư muội tôi cắn ngón tay ngước cặp mắt tròn vo lên hỏi sư phụ: Lão gia gia, thế nào là vợ chồng?Không được gọi bằng gia gia, phải gọi ta bằng sư phụ!Sư phụ tôi lập tức nghiêm giọng mắng.Hu hu.....!

Tiểu sư muội bị sư phụ mắng thì bật khóc to.Khi đó tôi cũng đâu hiểu được ý nghĩa của hai từ vợ chồng là như thế nào, nhưng mà tôi phải bảo vệ Phương Nhu, đó là ý nghĩ duy nhất trong đầu của tôi khi đó.Tôi ôm lấy Phương Nhu, phản kháng lại sư phụ: Sư phụ, không được dọa làm Phương Nhu sợ!Đạo Hoa chân nhân khi đó biểu hiện rất tức giận, thực sự là tức giận, có lẽ đó là sự uất ức đè nén từ trong lòng suốt bao nhiêu năm mới bộc phát.

Chính xác là như vậy.Tiểu sư muội ngước khuôn mặt nhỏ nhắn đang tèm lem nước mắt nhìn tôi, tôi nghĩ lúc đó trong lòng sư muội sẽ không bao giờ quên đi hình bóng của tôi chăng?Bắt đầu từ ngày đó, bên cạnh tôi có thêm một sư muội nhỏ, tên của sư muội là Phương Nhu, thêm sư phụ thành một gia đình, chúng tôi sống rất hạnh phúc bên nhau.Cho mãi tới khi tôi học đại học năm thứ tư, Phương Nhu học cấp ba, cuộc sống của chúng tôi đột ngột phát sinh sự chuyển biến lớn.Có một hôm, sư phụ cho gọi cả tôi và Phương Nhu vào trong một căn phòng nhỏ, sư phụ đưa cho tôi một cái tráp nhỏ rồi nói: Bởi vì sư phụ cả một đời đã tiết lộ quá nhiều thiên cơ, trong ngũ biệt tam khuyết phạm phải một chữ ‘Quan’, lúc còn trẻ đã từng lấy vợ, nhưng vợ lại chết sớm, sề sau sư phụ hiểu được điều này nên không bao giờ còn lấy vợ nữa!Cũng may mà cho đến lúc về già sư phụ lại có được hai sư đồ, có người để dưỡng già lo việc hậu sự, xem ra trời xanh đối với sư phụ cũng không bạc!Bên trong cái tráp này có giấy tờ nhà đất của cửa hàng, ngoài ra còn có bí kíp kỳ môn không truyền cho người ngoài của bản môn.Trong những năm qua, sư phụ đã dạy hai con tất cả nên tảng đạo pháp của bản môn, cũng như họa phù chú, nhưng không cho hai con chính thức tiếp xức với những chuyện âm dương quỷ quái, đó chính là vì sư phụ không muốn cho hai con phải chịu ngũ biệt tam khuyết.Những thứ này ta để lại cho hai con, hãy nhớ kỹ, nếu chưa đến ngày quyết tâm gia nhập bản môn, hai con tuyệt đối không được giở bí kíp kỳ môn ra xem, nếu không sư phụ sẽ không tha cho các con đâu!Hai con đừng đau buồn, đời người ai cũng phải có một lần chết.

Sau khi ta chết, hãy an táng sư phụ ở mảnh đất sư phụ đã chọn sẵn, sư mẫu đã chết của hai con cũng chôn ở đó, hai con hãy cố gắng tự chăm sóc cho nhau.....Tiếng nói của sư phụ mỗi lúc một nhỏ dần, tôi cùng sư muội ngước đầu lên nhìn, chỉ thấy sư phụ ngồi nhắm mắt, mỉm cười mà mất.Sư phụ.......!

Cả hai chúng tôi đều khóc òa lên, trong lòng chúng tôi, sư phu từ lâu đã là một người cha ruột thịt.Theo sự sắp đặt của sư phụ, tôi đứng ra chủ trì tang lễ, làm một pháp đàn, để giúp cho sư phụ và sư mẫu được đoàn tụ cùng nhau dưới cõi âm.Tôi và sư muội khấu đầu bái tạ, vàng mã ngựa giấy chúng tôi đốt rất nhiều, nhưng chẳng thể làm cho sư phụ sống lại, hai chúng tôi chỉ biết ôm đầu ngồi khóc.Bắt đầu từ đấy, tôi cùng sư muội kế thừa Đạo Hoa Cực Lạc quán.Khi đó tôi đang học đại học năm thứ tư, tôi bắt đầu phải gánh vác trọng trách kinh tế trong gia đình, còn phải nuôi sư muội đi học.Khi đó tôi đang theo học học viện nghệ thuật, chủ yếu về biểu diễn.

Bởi vì tôi lớn lên trông cũng khôi ngô tuấn tú, sư phụ nói từ nhỏ năng khiếu biểu diễn của tôi rất tốt, sư phụ hy vọng tôi sau này sẽ trở thành một ngôi sao điện ảnh, cho nên sư phụ bắt tôi phải thi vào khoa biểu diễn.Riêng sư muội của tôi, càng lớn lên sư muội càng xinh đẹp, nhưng sư phụ không cho sư muội theo học khoa biểu diễn.

Sư phụ nói con gái không nên dính vào giới biểu diễn nghệ thuật đó, bởi nó không sạch sẽ, còn bẩn hơn cả những nơi bách quỷ loạn hành, cho nên sư phụ không muốn cho sư muội đặt chân vào.Sư muội Phương Nhu rất nghe lời sư phụ, sư muội dự định sẽ thi vào mỹ thuật học về hội họa.

Về phương diện này sư muội rất có năng khiếu, sư muội họa phù triện còn đẹp và nhanh hơn tôi rất nhiều.Tôi muốn lo cho sư muội học xong đại học, nhưng mà đương nhiên phải cần đến tiền.Một đời sư phụ tôi kiếm được rất nhiều tiền, thế nhưng sư phụ nói những đồng tiền ấy không được chi vào bản thân, sẽ có nhân quả không tốt, cho nên đa phần sư phụ đều đem quyên tặng cho trại trẻ mồ côi, nhà dưỡng lão.Chính vì vậy mà số tiền còn lại của chúng tôi chỉ còn lại sáu nghìn đồng, số tiền này sao đủ cho cả hai chúng tôi học đại học?

Cho nên việc làm cấp bách nhất lúc này là phải tìm cách kiếm tiền.Nhưng mà cửa hàng quan tài này không thể trông cậy được.Không giấu gì mọi người, sau khi sư phụ tôi mất, việc làm ăn của cửa hàng vô cùng sa sút.

Tuy rằng hai chúng tôi vẫn kết vòng hoa, làm những đồ hàng mã, tay nghề của hai chúng tôi rất khá, nhưng cả hai chúng tôi tuyệt đối không đi xem phong thuỷ, hay xem tướng đoán mệnh, khu trừ hóa sát, cho nên việc làm ăn ngày càng kém đi.Về đạo pháp cả tôi và sư muội của tôi đều biết, nhưng vấn đề là, chỉ cần tiếp xúc với đạo pháp, cũng đồng nghĩa với nhập môn, nhất định sẽ phạm vào ngũ biệt tam khuyết.Ngũ biệt chính là Quan- quả- cô- độc- tàn.

Tam khuyết là tiền- mệnh- quyền.Đen đủi nhất là những người phạm phải chữ mệnh, thọ mệnh cao nhất cũng chỉ đến năm mươi là đã phải xuống chầu diêm vương rồi.Cho nên tôi và sư muội không dễ dàng gì đi lựa chọn nghề này.Cứ như vậy, nếu chỉ dựa vào đan vòng hoa, bán quan tài thì không đủ để duy trì cuộc sống, nếu đã không có tiền thì không thể nào làm được gì cả.Năm nay cả hai chúng tôi đều được nghỉ hè, chúng tôi đi làm thêm để trang trải cho cuộc sống.Sư muội đi làm thuê cho một cửa hàng ăn nhanh, được nghỉ lại tại phòng nghỉ cho nhân viên nữ.Còn tôi thì đi làm nhân viên chuyển phát nhanh.

Bà chủ cửa hàng nơi tôi làm thuê chấp nhận thanh toán tiền lương cho tôi mỗi tuần một lần, bà ta còn hứa sẽ không để chậm lương.Tôi cảm thấy, có lẽ vì tôi khôi ngô tuấn tú, cho nên bà chủ mới ưu ái đối với tôi như vậy.Ban ngày nắng nóng, tôi lái chiếc xe ba bánh phóng như bay trên đường phố để giao hàng tới từng nhà một.....Bà chủ nơi tôi làm có một cô gái lớn đang học đại học năm thứ nhất, hàng ngày ra vào thường gặp nhau, cho nên cả hai đều biết nhau.Tên cô ta là Bạch Hiểu Kim, nói chung cũng không thuộc dạng xinh xắn, chí ít còn không đẹp bằng sư muội Phương Nhu của tôi, nhưng tính tình của cô ta rất tốt, Hiểu Kim thường hay mua kem và dưa hấu cho tôi ăn.Hôm đó Bạch Hiểu Kim cùng với mấy bạn gái tụ tập tại một nơi để tổ chức sinh nhật, do Bạch Hiểu Kim đã uống mấy chén rượu, cô ta bị say đến mức không còn biết gì nữa, mấy bạn gái liền gọi điện về nhà khiến cho bà chủ phải lo cuống lên.Ông chủ nơi tôi là hiện đang đi công tác vắng nhà, vừa vặn tôi quay trở về công ty, bà chủ vội vàng nhờ tôi cùng với bà ta đi đón Bạch Hiểu Kim.Mọi việc diễn ra cũng thuận lợi, tôi dìu Bạch Hiểu Kim đưa lên xe taxi.Đúng lúc đó tôi cảm thấy có một luồng khí lạnh đến rùng mình theo vào trong xe, sau đó nhập vào thân thể của Bạch Hiểu Kim đang nằm bất động.Tôi giật mình kinh sợ, tuy rằng âm dương nhãn của tôi đã bị phù chú che đi, nhưng mà cảm giác này tôi không thể nhận nhầm, nhất định là đã có một quỷ hồn nào đó nhập vào thân thể của Bạch Hiểu Kim rồi.Bình thường Bạch Hiểu Kim đối với tôi rất tốt, điều này trong lòng tôi biết rất rõ, tôi phải làm gì bây giờ đây?Không biết từ lúc nào, lòng bàn tay tôi đã ra đầy mồ hôi lạnh.
 
Mao Sơn Quỷ Thuật Sư
Chương 2: Nhìn Thấy Quỷ


Bỉ Ngạn Phù Đồ13/09/2022

Bà chủ từ trong xe thò đầu ra, thấy tôi vẫn còn đứng ngây ra đó, bà ta cười tươi nói với tôi: Tiểu Cương, sao còn chưa lên xe, tôi đâu có đủ sức để đưa Bạch Hiểu Kim lên đến tầng sáu!Tôi ho mấy tiếng rồi ngồi vào ghế phụ, lén nhìn qua gương chiếu hậu,tôi nhìn thấy bà chủ đáng dặt cô con gái gối đầu lên đùi mình.Tình mẹ con mà, thực sự mà nói tôi không chịu được khi nhìn thấy tình cảnh này, bởi vì tôi từ nhỏ đã không biết được cha mẹ mình là ai, cho nên tôi không biết được hương vị của tình mẹ con.Sau khi báo địa chỉ cho người lái xe taxi, chiếc xe bắt đầu lăn bánh.Tôi cảm thấy nhiệt độ trên xe càng ngày càng lạnh, lạnh đến mức độ tôi phải rùng mình.Có nên ra tay cứu Bạch Hiểu Kim không?

Trong đầu tôi đang phân vân, nhưng mà trước tiên tôi cần phải hiểu rõ cái thứ gì đã bám trên thân thể của Bạch Hiểu Kim đã.Lúc này tôi cần phải khai mở âm dương nhãn.

Khai mở ân dương nhãn không phải là giải khai phù chú, chỉ cần sử dụng một phương thức đơn giản là đã có thể khai mở âm dương nhãn được rồi.Phương pháp này người bình thường cũng sử dụng được, nếu là những loại ma tà quỷ quái thông thường đều có thể nhìn thấy được, nhưng nếu là loại ác quỷ có đạo hạnh cao thâm thì không có tác dụng.Tôi thò tay vào trong túi quần lấy ra một chiếc hộp mỏng, mở nắp hộp tôi lấy ra một chiếc lá liễu khô.

Lá liễu thuộc cực âm, dùng nước trắng ngâm mấy hôm, sau đó lấy ra vẽ phù triện huyền âm vào rồi đem phơi khô.

Khi sử dụng chỉ cần sát lên mắt, sau đó có thể khai mở âm dương nhãn được ba ngày, sau ba ngày nó sẽ tự động mất đi tác dụng.Nhưng nếu không vẽ phù triện vào đó thì nó cũng không có tác dụng.

Những loại pháp thuật nhỏ kiểu này thì tôi biết rất nhiều.Khi tôi mới năm tuổi, tôi đã nhìn thấy rất nhiều những vong trẻ con, kể từ đó đến nay tôi chưa hề khai mở âm dương nhãn thêm một lần nào nữa, nhưng hôm nay thì không được nữa rồi, tôi không thể ngồi nhìn Bạch Hiểu Kim bị xảy ra chuyện.Có những lúc làm người cũng đơn giản như vậy, cần hành động sẽ phải hành động!Tôi bóp vụn chiếc lá liễu rồi xoa lên mắt, nhắm mắt lại mấy giây, tôi ngước mặt rồi mở to mắt ra, nhìn qua gương chiếu hậu.Bốp!Tôi cảm thấy như có một chiếc búa giáng thẳng vào ngực, nhất thời tôi không sao thở được.Chỉ thấy trong gương chiếu hậu, một nữ quỷ áo trắng để tóc xõa đang nằm trên người Bạch Hiểu Kim, nữ quỷ đang há miệng cách miệng của Bạch Hiểu Kim hơn một gang tay hút lấy thứ gì đó, tôi biết, đây là nó đang hút lấy tinh lực của Bạch Hiểu Kim.Con nữ quỷ này có hai cánh tay gầy như que củi, nóng tay dài và nhọn như móng gà, trông điệu bộ của nó vô cùng khủng bố.Có lẽ con nữ quỷ cảm nhận được điều gì đó, nó đột nhiên ngẩng phắt đầu lên nhìn về phía chỗ tôi ngồi.

Trang Chủ Mao Sơn Quỷ Thuật Sư Chương 2: Nhìn Thấy Quỷ

MAO SƠN QUỶ THUẬT SƯChương 2: Nhìn Thấy Quỷ

Bỉ Ngạn Phù Đồ13/09/2022 Trước Sau

Bà chủ từ trong xe thò đầu ra, thấy tôi vẫn còn đứng ngây ra đó, bà ta cười tươi nói với tôi: Tiểu Cương, sao còn chưa lên xe, tôi đâu có đủ sức để đưa Bạch Hiểu Kim lên đến tầng sáu!Tôi ho mấy tiếng rồi ngồi vào ghế phụ, lén nhìn qua gương chiếu hậu,tôi nhìn thấy bà chủ đáng dặt cô con gái gối đầu lên đùi mình.Tình mẹ con mà, thực sự mà nói tôi không chịu được khi nhìn thấy tình cảnh này, bởi vì tôi từ nhỏ đã không biết được cha mẹ mình là ai, cho nên tôi không biết được hương vị của tình mẹ con.Sau khi báo địa chỉ cho người lái xe taxi, chiếc xe bắt đầu lăn bánh.Tôi cảm thấy nhiệt độ trên xe càng ngày càng lạnh, lạnh đến mức độ tôi phải rùng mình.Có nên ra tay cứu Bạch Hiểu Kim không?

Trong đầu tôi đang phân vân, nhưng mà trước tiên tôi cần phải hiểu rõ cái thứ gì đã bám trên thân thể của Bạch Hiểu Kim đã.Lúc này tôi cần phải khai mở âm dương nhãn.

Khai mở ân dương nhãn không phải là giải khai phù chú, chỉ cần sử dụng một phương thức đơn giản là đã có thể khai mở âm dương nhãn được rồi.Phương pháp này người bình thường cũng sử dụng được, nếu là những loại ma tà quỷ quái thông thường đều có thể nhìn thấy được, nhưng nếu là loại ác quỷ có đạo hạnh cao thâm thì không có tác dụng.Tôi thò tay vào trong túi quần lấy ra một chiếc hộp mỏng, mở nắp hộp tôi lấy ra một chiếc lá liễu khô.

Lá liễu thuộc cực âm, dùng nước trắng ngâm mấy hôm, sau đó lấy ra vẽ phù triện huyền âm vào rồi đem phơi khô.

Khi sử dụng chỉ cần sát lên mắt, sau đó có thể khai mở âm dương nhãn được ba ngày, sau ba ngày nó sẽ tự động mất đi tác dụng.Nhưng nếu không vẽ phù triện vào đó thì nó cũng không có tác dụng.

Những loại pháp thuật nhỏ kiểu này thì tôi biết rất nhiều.Khi tôi mới năm tuổi, tôi đã nhìn thấy rất nhiều những vong trẻ con, kể từ đó đến nay tôi chưa hề khai mở âm dương nhãn thêm một lần nào nữa, nhưng hôm nay thì không được nữa rồi, tôi không thể ngồi nhìn Bạch Hiểu Kim bị xảy ra chuyện.Có những lúc làm người cũng đơn giản như vậy, cần hành động sẽ phải hành động!Tôi bóp vụn chiếc lá liễu rồi xoa lên mắt, nhắm mắt lại mấy giây, tôi ngước mặt rồi mở to mắt ra, nhìn qua gương chiếu hậu.Bốp!Tôi cảm thấy như có một chiếc búa giáng thẳng vào ngực, nhất thời tôi không sao thở được.Chỉ thấy trong gương chiếu hậu, một nữ quỷ áo trắng để tóc xõa đang nằm trên người Bạch Hiểu Kim, nữ quỷ đang há miệng cách miệng của Bạch Hiểu Kim hơn một gang tay hút lấy thứ gì đó, tôi biết, đây là nó đang hút lấy tinh lực của Bạch Hiểu Kim.Con nữ quỷ này có hai cánh tay gầy như que củi, nóng tay dài và nhọn như móng gà, trông điệu bộ của nó vô cùng khủng bố.Có lẽ con nữ quỷ cảm nhận được điều gì đó, nó đột nhiên ngẩng phắt đầu lên nhìn về phía chỗ tôi ngồiĐôi mắt không ngừng nhỏ máu của nó nhìn vào gương chiếu hậu quan sát tôi.Nhất thời tôi nổi hết gai gà, mồ hôi lạnh ở lưng tôi bắt đầu chảy ra, tim tôi đập thình thịch, cảm giác như có một vật gì đó đè chặt lấy ngực, rất khó thở.Nếu không phải là trước đó tôi đã chuẩn bị tinh thần trông thấy quỷ, có lẽ lúc này tôi đã phải hét lên rồi.Đừng cười tôi nhát gan, thuở bé nhìn thấy quỷ nhi tôi còn chưa biết được quỷ lợi hại thế nào, cho nên tôi còn không sợ.Nhưng mà những năm gần đây, ngày nào cũng được nghe sư phụ giảng giải về tất cả các loại ma tà quỷ quái, phi thi ác linh, cương thi lệ quỷ, hỏi ai nhìn thấy mà không sợ chứ?Tuy đã che đi âm dương nhãn, nhưng mà mệnh cách của tôi quá yếu, rất dễ va chạm với ma quỷ.Nếu không phải là sư phụ tôi đã hao phí sức lực, xăm trên lưng tôi đạo bùa bảo mệnh, không biết đến nay tôi đã gặp biết bao nhiêu loại ma tà quỷ quái rồi, có thể nói sống được bình an cho đến tận ngày nay, đó đã là tạo hóa của tôi rồi.Trước đây tôi chỉ học về lý luận nhưng chưa bao giờ bắt tay vào thực tiễn, ngay cả nhưng loại pháp thuật nhập môn tôi còn chưa từng thực hành.

Hiện tại nhìn thấy một con nữ quỷ có điệu bộ đáng sợ như vậy, trên người nó thất khiếu đều đang chảy ra máu tươi, nếu bảo tôi không sự thì là tôi đang nói dối.Xem chừng con nữ quỷ này rất là ghê gớm, tôi cảm thấy toàn thân tôi đang lạnh cóng, tim tôi vẫn đang đập thình thịch.Nhưng tôi biết chắc chắn, con nữ quỷ này không biết rằng tôi đã nhìn thấy nó, cho nên nếu tôi vẫn giữ được biểu hiện bình thường, nó sẽ không thèm để ý đến tôi.Bởi vì trên người tôi có một thứ mà quỷ căm tức nhất, đó chính là khí tức được phát ra từ bảo mệnh phù, cho nên nó càng tránh xa tôi ra càng tốt cho nó.Đến lúc này thì tôi phải thầm khen sư phụ tôi đã quá cao minh khi xăm vào lưng tôi đạo bảo mệnh phù.Nếu không phải là sau lưng tôi có đạo bảo mệnh phù, với mệnh cách thuần âm dễ mời gọi ma quỷ này, nhất định lúc này con nữ quỷ sẽ rời bỏ Bạch Hiểu Kim mà bám lấy người tôi rồi.Con nữ quỷ nghi ngờ quan sát tôi một hồi, chắc nó không thể ngờ được rằng tôi lại nhìn thấy nó, cho nên một hồi lâu sau, nó lại cúi đầu xuống tiếp tục hút tinh khí của Bạch Hiểu Kim.Tôi biết chuyến này thì Bạch Hiểu Kim không cẩn thẩn sẽ xong đời rồi.

Thông thường mà nói, quỷ thích tinh huyết của nam nhân hơn, nữ nhân rất ít khi trở thành mục tiêu của quỷ hồn, nhưng mà có một loại nữ nhân thì lại khác.Đó chính là những người nữ vẫn còn trinh trắng, trong thân thể vẫn có chút khí cực dương hòa nhập trong tinh huyết, đó lại chính là thứ mà làm cho ma quỷ thích thú nhất.

Cho nên Bạch Hiểu Kim vẫn là cô gái trong trắng thuần khiết, nếu không bị nữ quỷ nhập vào thân mới là điều lạ.Bất kể là nam hay nữ, nếu như bị hút tinh huyết trong một hai ngày thì không đáng sợ, sau khi ma quỷ rời đi chỉ bị ốm một trận sẽ khỏi.Tôi không biết là con nữ quỷ này đã bám vào Bạch Hiểu Kim bao lâu rồi, nếu đã là một thời gian dài, như vậy thì rất nguy hiểm.

Trang Chủ Mao Sơn Quỷ Thuật Sư Chương 2: Nhìn Thấy Quỷ

MAO SƠN QUỶ THUẬT SƯChương 2: Nhìn Thấy Quỷ

Bỉ Ngạn Phù Đồ13/09/2022 Trước Sau

Bà chủ từ trong xe thò đầu ra, thấy tôi vẫn còn đứng ngây ra đó, bà ta cười tươi nói với tôi: Tiểu Cương, sao còn chưa lên xe, tôi đâu có đủ sức để đưa Bạch Hiểu Kim lên đến tầng sáu!Tôi ho mấy tiếng rồi ngồi vào ghế phụ, lén nhìn qua gương chiếu hậu,tôi nhìn thấy bà chủ đáng dặt cô con gái gối đầu lên đùi mình.Tình mẹ con mà, thực sự mà nói tôi không chịu được khi nhìn thấy tình cảnh này, bởi vì tôi từ nhỏ đã không biết được cha mẹ mình là ai, cho nên tôi không biết được hương vị của tình mẹ con.Sau khi báo địa chỉ cho người lái xe taxi, chiếc xe bắt đầu lăn bánh.Tôi cảm thấy nhiệt độ trên xe càng ngày càng lạnh, lạnh đến mức độ tôi phải rùng mình.Có nên ra tay cứu Bạch Hiểu Kim không?

Trong đầu tôi đang phân vân, nhưng mà trước tiên tôi cần phải hiểu rõ cái thứ gì đã bám trên thân thể của Bạch Hiểu Kim đã.Lúc này tôi cần phải khai mở âm dương nhãn.

Khai mở ân dương nhãn không phải là giải khai phù chú, chỉ cần sử dụng một phương thức đơn giản là đã có thể khai mở âm dương nhãn được rồi.Phương pháp này người bình thường cũng sử dụng được, nếu là những loại ma tà quỷ quái thông thường đều có thể nhìn thấy được, nhưng nếu là loại ác quỷ có đạo hạnh cao thâm thì không có tác dụng.Tôi thò tay vào trong túi quần lấy ra một chiếc hộp mỏng, mở nắp hộp tôi lấy ra một chiếc lá liễu khô.

Lá liễu thuộc cực âm, dùng nước trắng ngâm mấy hôm, sau đó lấy ra vẽ phù triện huyền âm vào rồi đem phơi khô.

Khi sử dụng chỉ cần sát lên mắt, sau đó có thể khai mở âm dương nhãn được ba ngày, sau ba ngày nó sẽ tự động mất đi tác dụng.Nhưng nếu không vẽ phù triện vào đó thì nó cũng không có tác dụng.

Những loại pháp thuật nhỏ kiểu này thì tôi biết rất nhiều.Khi tôi mới năm tuổi, tôi đã nhìn thấy rất nhiều những vong trẻ con, kể từ đó đến nay tôi chưa hề khai mở âm dương nhãn thêm một lần nào nữa, nhưng hôm nay thì không được nữa rồi, tôi không thể ngồi nhìn Bạch Hiểu Kim bị xảy ra chuyện.Có những lúc làm người cũng đơn giản như vậy, cần hành động sẽ phải hành động!Tôi bóp vụn chiếc lá liễu rồi xoa lên mắt, nhắm mắt lại mấy giây, tôi ngước mặt rồi mở to mắt ra, nhìn qua gương chiếu hậu.Bốp!Tôi cảm thấy như có một chiếc búa giáng thẳng vào ngực, nhất thời tôi không sao thở được.Chỉ thấy trong gương chiếu hậu, một nữ quỷ áo trắng để tóc xõa đang nằm trên người Bạch Hiểu Kim, nữ quỷ đang há miệng cách miệng của Bạch Hiểu Kim hơn một gang tay hút lấy thứ gì đó, tôi biết, đây là nó đang hút lấy tinh lực của Bạch Hiểu Kim.Con nữ quỷ này có hai cánh tay gầy như que củi, nóng tay dài và nhọn như móng gà, trông điệu bộ của nó vô cùng khủng bố.Có lẽ con nữ quỷ cảm nhận được điều gì đó, nó đột nhiên ngẩng phắt đầu lên nhìn về phía chỗ tôi ngồi.DÀNH CHO BẠN

Siêu khuyến mãi nạp đầu khởi động mùa giải ưu đãi 100%.

Cược ngay

Thêm...

488

122

163

Đôi mắt không ngừng nhỏ máu của nó nhìn vào gương chiếu hậu quan sát tôi.Nhất thời tôi nổi hết gai gà, mồ hôi lạnh ở lưng tôi bắt đầu chảy ra, tim tôi đập thình thịch, cảm giác như có một vật gì đó đè chặt lấy ngực, rất khó thở.Nếu không phải là trước đó tôi đã chuẩn bị tinh thần trông thấy quỷ, có lẽ lúc này tôi đã phải hét lên rồi.Đừng cười tôi nhát gan, thuở bé nhìn thấy quỷ nhi tôi còn chưa biết được quỷ lợi hại thế nào, cho nên tôi còn không sợ.Nhưng mà những năm gần đây, ngày nào cũng được nghe sư phụ giảng giải về tất cả các loại ma tà quỷ quái, phi thi ác linh, cương thi lệ quỷ, hỏi ai nhìn thấy mà không sợ chứ?Tuy đã che đi âm dương nhãn, nhưng mà mệnh cách của tôi quá yếu, rất dễ va chạm với ma quỷ.Nếu không phải là sư phụ tôi đã hao phí sức lực, xăm trên lưng tôi đạo bùa bảo mệnh, không biết đến nay tôi đã gặp biết bao nhiêu loại ma tà quỷ quái rồi, có thể nói sống được bình an cho đến tận ngày nay, đó đã là tạo hóa của tôi rồi.Trước đây tôi chỉ học về lý luận nhưng chưa bao giờ bắt tay vào thực tiễn, ngay cả nhưng loại pháp thuật nhập môn tôi còn chưa từng thực hành.

Hiện tại nhìn thấy một con nữ quỷ có điệu bộ đáng sợ như vậy, trên người nó thất khiếu đều đang chảy ra máu tươi, nếu bảo tôi không sự thì là tôi đang nói dối.Xem chừng con nữ quỷ này rất là ghê gớm, tôi cảm thấy toàn thân tôi đang lạnh cóng, tim tôi vẫn đang đập thình thịch.Nhưng tôi biết chắc chắn, con nữ quỷ này không biết rằng tôi đã nhìn thấy nó, cho nên nếu tôi vẫn giữ được biểu hiện bình thường, nó sẽ không thèm để ý đến tôi.Bởi vì trên người tôi có một thứ mà quỷ căm tức nhất, đó chính là khí tức được phát ra từ bảo mệnh phù, cho nên nó càng tránh xa tôi ra càng tốt cho nó.Đến lúc này thì tôi phải thầm khen sư phụ tôi đã quá cao minh khi xăm vào lưng tôi đạo bảo mệnh phù.Nếu không phải là sau lưng tôi có đạo bảo mệnh phù, với mệnh cách thuần âm dễ mời gọi ma quỷ này, nhất định lúc này con nữ quỷ sẽ rời bỏ Bạch Hiểu Kim mà bám lấy người tôi rồi.Con nữ quỷ nghi ngờ quan sát tôi một hồi, chắc nó không thể ngờ được rằng tôi lại nhìn thấy nó, cho nên một hồi lâu sau, nó lại cúi đầu xuống tiếp tục hút tinh khí của Bạch Hiểu Kim.Tôi biết chuyến này thì Bạch Hiểu Kim không cẩn thẩn sẽ xong đời rồi.

Thông thường mà nói, quỷ thích tinh huyết của nam nhân hơn, nữ nhân rất ít khi trở thành mục tiêu của quỷ hồn, nhưng mà có một loại nữ nhân thì lại khác.Đó chính là những người nữ vẫn còn trinh trắng, trong thân thể vẫn có chút khí cực dương hòa nhập trong tinh huyết, đó lại chính là thứ mà làm cho ma quỷ thích thú nhất.

Cho nên Bạch Hiểu Kim vẫn là cô gái trong trắng thuần khiết, nếu không bị nữ quỷ nhập vào thân mới là điều lạ.Bất kể là nam hay nữ, nếu như bị hút tinh huyết trong một hai ngày thì không đáng sợ, sau khi ma quỷ rời đi chỉ bị ốm một trận sẽ khỏi.Tôi không biết là con nữ quỷ này đã bám vào Bạch Hiểu Kim bao lâu rồi, nếu đã là một thời gian dài, như vậy thì rất nguy hiểm.

Tôi chỉ biết giả như không biết gì lấy tay đưa lên day day trán.Bà chủ ngồi ở ghế sau thấy tôi tưởng nhầm là tôi đã mệt, bà ta bảo tôi: Tiểu Cương, hôm nay tôi đã làm phiền cậu rồi, cậu đừng về nhà nữa, ngủ lại nhà tôi một đêm, sáng mai dậy đi làm là được rồi!Rất nhanh, xe đã về đến nơi, tôi vác Bạch Hiểu Kim lúc này đã nằm như một người chết rồi lên đến tầng sáu, trên người của Bạch Hiểu Kim vẫn còn có thêm con nữ quỷ.Cho dù tôi là một thanh niên vạm vỡ, nhưng lúc này quả thực tôi đã rất mệt, tôi ngồi bệt xuống nền nhà mà thở hồng hộc như trâu.Bà chủ vội vàng lấy chìa khóa mở cửa, tôi cõng Bạch Hiểu Kim vào tận trong phòng ngủ.Bà chủ tháo giầy và đắp chăn cho Bạch Hiểu Kim, khuôn mặt từ ái của người mẹ nhìn con gái say sưa nằm ngủ có vẻ đã yên tâm.Thấy con nữ quỷ cũng bám theo Bạch Hiểu Kim lên giường nằm không chịu buông tha, tôi cắn môi suy nghĩ.Tiểu Cương!

Cậu đi nghỉ một chút đi, lần này đã làm cho cậu mệt rồi! bà chủ nói.Bà chủ dẫn tôi ra ghế sofa ngồi, sau đó mở tủ lạnh lấy cho tôi một chai nước ngọt.Tôi nhận lấy rồi uống ừng ực.Tôi đã bật nước nóng cho cậu tắm rồi, cậu nghỉ ngơi một chút rồi đi tắm đi!

Phòng khách tôi cũng đã thu dọn cho cậu rồi, đêm nay cậu hãy nghỉ lại đây, sáng mai đi làm.Tôi rất do dự, bởi những người làm chuyển phát nhanh như chúng tôi đều có nhà tập thể để nghỉ ngơi, ai lại như thế này bao giờ?

Ông chủ công ty không có nhà, tôi có thể ngủ lại nhà ông chủ được hay sao?Thấy tôi tần ngần, bà chủ lại nói tiếp: Cậu đừng ngại, phòng khách là nơi để cho khách tới nghỉ lại qua đêm!

Bà chủ nói một cách cương quyết.Không từ chối được, tôi đành phải nhận lời, tôi bước vào trong nhà tắm để tắm một cái đã.Trước khi thay quần áo mới mà bà chủ đưa cho, tôi móc điện thoại ra để xem, tin nhắn báo bình an của sư muội đã báo tới, bấy giờ tôi mới yên tâm.Do vì sư muội nghỉ lại ký túc xá của nhà hàng, nhưng tôi vẫn không yên tâm, chúng tôi quy định hàng ngày trước khi đi ngủ, sư muội phải báo tin bình an cho tôi mới được, nếu không tôi sẽ không yên tâm.Sư muội Phương Nhu từ lâu đã trở thành một phần không thể tách rời trong cuộc đời tôi rồi.Bà chủ đưa cho tôi một chiếc bánh ga tô bảo tôi ăn lót dạ.

Thực sự là tôi đã rất đói, cho nên tôi liền cầm lấy ăn luôn.Ăn xong, tôi nhìn bà chủ ngẫm nghĩ, có lẽ phải cho bà ta biết được sự thực, tránh để cho Bạch Hiểu Kim sau này sẽ xảy ra chuyện.

Tôi bước lại gần ghé vào tai bà ta nói nhỏ: Thưa bà chủ, tôi có lời này cần phải cho bà biết, Bạch Hiểu Kim bị quỷ bám vào thân rồi!Nghe tôi nói một câu rõ ràng như vậy, bà chủ tròn xoe mắt nhìn tôi sợ hãi.Tiểu Cương, cậu vừa nói cái gì?

Cậu nói lại cho tôi nghe được không?Đương nhiên đối với bà chủ mà nói, đưa con gái của bà ta chính là tính mạng của mình, thần sắc của bà ta lúc này giống như con gà mái mẹ đang xòe cánh ra để bảo vệ cho đứa con.Quả là một người mẹ vĩ đại, chỉ tiếc rằng tôi lại không có.Bà chủ có sợ nhìn thấy quỷ không?

Tôi nhỏ giọng hỏi.Cậu có thể làm cho tôi nhìn thấy được quỷ hay sao?

Bà chủ nhìn tôi tỏ vẻ rất kinh ngạc.Tôi gật đầu, trong lòng suy nghĩ, chỉ là giúp người ta khai mở âm dương nhãn ba hôm, đây không coi là gia nhập vào bản môn được!Bà chủ không hề tỏ ra sợ hãi, bà ta vội vàng gật đầu.Vậy thì bà hãy tự sát cái này lên mắt, sau đó liền trong ba ngày, bà sẽ được trông thấy con nữ quỷ đó!

Tôi lấy ra đưa cho bà chủ một chiếc lá liễu.Bà chủ cắn môi nhận lấy chiếc lá, bà ta lập tức xoa nhẹ vào hai mắt.Tôi dặn dò: Dù bà có trông thấy thứ gì đi chăng nữa, vẫn phải tỏ ra thật bình thường, nếu không con nữ quỷ đó sẽ làm hại con bà!Tiểu Cương.... tôi với cậu cùng vào nhé!

Bà chủ tỏ ra sợ hãi nắm tay tôi nói.Tôi có thể cảm nhận thấy thân hình bà chủ đang run lên, có lẽ bà ta rất tin lời tôi nói.

Tôi lấy hết can đảm bước chân vào phòng ngủ, thực ra tôi cũng rất lo lắng, bởi dù sao tôi cũng chưa bao giờ tróc quỷ cả!Kẹt! cánh cửa được mở phát ra một tiếng kêu kèn kẹt, dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn ngủ trước đầu giường, chỉ thấy một con nữ quỷ mặc trên người một chiếc áo trắng dính đầy máu đang nằm phía trên người của Bạch Hiểu Kim, nó đang ra sức hút lấy tinh khí của Bạch Hiểu Kim.Bàn tay xương xẩu như cành củi khô của nữ quỷ đang bấu chặt vào hai bên mép chăn, âm khí trong phòng rất nồng đậm khiến cho cả hai người chúng tôi đều phải rùng mình.Tôi cảm thấy như thân hình bà chủ sắp ngã quỵ, tôi vội vàng đỡ lấy bà ta, tôi cười nói: Bà chủ, chẳng phải bà chủ bảo tôi lấy cho cái lược của cô chủ hay sao?

Nó ở đâu vậy?Vừa nói tôi vừa bấm mạnh vào tay bà ta ra hiệu thật bình tĩnh.
 
Back
Top Bottom