Editor: hanyynehhThời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã bước sang tháng Chín.
Tạo Mộng Kế Hoạch cũng đã ghi hình được hơn hai tháng, chỉ còn khoảng một tháng nữa là chặng hành trình này sẽ đi đến hồi kết.Việc chuẩn bị kéo dài bấy lâu cuối cùng cũng đi đến lần công diễn thứ ba.
Mặc dù số lượng học viên so với ban đầu đã giảm đi đáng kể, nhưng lượng người hâm mộ lại tăng lên không ngừng.
Hội trường thể thao khổng lồ đêm nay đã chật kín không còn chỗ trống, biển người cuồn cuộn cùng ánh đèn tiếp ứng rực rỡ đủ màu tạo thành một khung cảnh rực rỡ trong màn đêm.Đây là đêm công diễn đầu tiên của vòng chung kết, một sân khấu mang ý nghĩa.
Màn trình diễn đêm nay của các học viên không chỉ ảnh hưởng lớn đến việc nhóm nào sẽ lọt vào trận chung kết cuối cùng, mà còn quyết định vị trí xếp hạng trong vòng bình chọn sắp tới.
Không chỉ các thí sinh trong cuộc, mà người hâm mộ cũng đã sớm vào trạng thái chiến đấu, chuẩn bị mọi thứ từ cổ vũ đến bình chọn để tiếp sức cho thần tượng của mình.
Lượt người xem trực tuyến trong phòng livestream nhanh chóng vượt qua mốc hàng chục triệu, làn đạn ngập tràn màn hình với tên của các thí sinh được gọi vang.7 giờ tối, giữa ánh mắt mong chờ của hàng vạn khán giả, đêm công diễn thứ ba chính thức bắt đầu!"
72 ngày, chúng ta đã đồng hành cùng nhau suốt 72 ngày," Phan Túc đứng giữa sân khấu, nhìn ra biển người dưới ánh đèn sân khấu rực rỡ.
"72 ngày trước, có thể bạn chỉ mới nghe tên họ.
Nhưng 72 ngày sau, vào khoảnh khắc này, bạn đang đứng ở đây, giơ cao bảng đèn của mình, dùng trái tim và dũng khí để tiếp lửa cho sân khấu.
Tôi tin rằng trong lòng các học viên, sự cảm kích là vô vàn, bởi nếu không có các bạn, họ sẽ không thể đứng ở đây ngày hôm nay."
Phía dưới khán đài, mọi người im lặng lắng nghe, nhiều người thậm chí còn xúc động bởi những lời chân thành đó.
Đúng vậy, từ một lần tình cờ chú ý, từ một ánh nhìn ban đầu, họ đã không ngần ngại bước theo suốt cả hành trình dài, đến tận khoảnh khắc này.72 ngày – cũng chính là trọn một mùa hè sắp đi qua.Dù người mà các cô gái ấy yêu thích có dừng lại ở sân khấu nào, các cô vẫn sẽ tiếp tục đồng hành, đi theo đến tận cùng.
Đó không còn chỉ là một hành trình cổ vũ, mà là một phần ký ức tuổi trẻ, nơi mà ánh đèn, tiếng hò reo và từng giọt mồ hôi hòa quyện vào nhau, tạo nên một mùa hè rực rỡ không thể thay thế.Lần công diễn này có tổng cộng 6 đội hình biểu diễn, sau cùng sẽ chọn ra một đội biểu diễn xuất sắc nhất và một tuyển thủ được yêu thích nhất, Vua Nhân Khí dựa trên lượt bình chọn.Khác với các đêm diễn trước, tiết mục tổ lần này còn chiếu trước các phân cảnh luyện tập hậu trường của từng nhóm, những khoảnh khắc đời thường, những lần vấp ngã, tiến bộ, những trò đùa và tranh cãi vụn vặt, tất cả được đưa từ phòng huấn luyện lên màn hình LED siêu lớn tại hiện trường, cũng như trong phòng livestream online.
Nhờ vậy, cả khán giả tại sân vận động lẫn người xem online đều có thể hiểu rõ hơn về quá trình luyện tập gian khổ nhưng đầy sức sống của các học viên, từ đó càng thêm nhập tâm khi thưởng thức từng tiết mục sân khấu sau đó.---"Hiện tại, tôi chính thức tuyên bố công diễn đêm nay bắt đầu!"
Phan Lật nói lớn, "Mời tổ biểu diễn đầu tiên, đội《Rap God》lên sân khấu!"
Tổ《Rap God》có C vị là La Tử Huy.
Hắn cùng năm thành viên khác diện trang phục phong cách hip-hop đường phố, tông màu đen làm chủ đạo, trông vừa ngầu lại rực rỡ cá tính.
Nhờ tính cách hài hước tưng tửng, La Tử Huy rất được lòng fan.
Lúc lên sân khấu, hắn còn cười tươi ném vài cái hôn gió về phía những fan gọi tên mình, trông tràn đầy sức sống và sự tự tin.Màn hình LED bắt đầu phát đoạn hậu trường luyện tập của tổ《Rap God》.
Khán giả kinh ngạc phát hiện, tuy bình thường La Tử Huy luôn mang hình tượng chuyên gia gây cười, nhưng khi đảm nhiệm vai trò đội trưởng kiêm C vị, hắn lại tỏ ra cực kỳ ổn định và đáng tin cậy.Khi đồng đội gặp khó khăn, La Tử Huy sẽ ngay lập tức hướng dẫn lại từng động tác, làm mẫu rõ ràng.
Nếu ai đó trong đội bị tụt tinh thần, hắn cũng sẽ tươi cười đến gần, nhẹ nhàng động viên.
Dưới vẻ ngoài vui là chính ấy, dường như không có khó khăn nào mà cậu không thể gánh vác.[Trước cứ tưởng Tiểu Huy Huy chỉ là cây hài, nghiêm túc lên một cái liền toát ra khí chất đàn ông luôn!][Tôi cũng phát hiện ra sức hút của La Tử Huy rồi!
Có một người bạn như vậy bên cạnh chắc mỗi ngày đều sẽ rất vui vẻ ha ha][Tự nhiên thấy tổ hợp này cũng khá ổn đấy, ai cũng có đất diễn hết!]Ban đầu, khi công bố phân tổ của vòng ba, nhiều người xem nghĩ rằng đội không có mấy học viên top đầu về độ nổi tiếng thì chắc cũng không có gì đáng mong chờ.
Nhưng bây giờ mới nhận ra suy nghĩ đó hoàn toàn sai.
Chính vì đội hình không có những ngôi sao chói lóa áp đảo, nên ánh mắt khán giả được mở rộng hơn, có thể chú ý đến nhiều chi tiết tinh tế và vẻ đẹp vốn dễ bị bỏ qua trước đây.Phần hậu trường kết thúc, sân khấu chính bắt đầu.
Đội này tuy không thuộc hàng quái vật thực lực trong toàn chương trình, nhưng màn trình diễn hôm nay lại vượt xa kỳ vọng.
Các thành viên đều thể hiện ổn định, tròn vai, mang lại một tiết mục rap mạnh mẽ và gọn gàng.Làn đạn bình luận phần lớn là khen ngợi sự tiến bộ rõ rệt của các học viên.
Tuy vậy, vẫn có một số ý kiến tiếc nuối:[Bài《Rap God》này rõ ràng là viết riêng cho Hạ Tây Châu mà, không thấy cậu ấy biểu diễn thật là quá tiếc][Nhóm này biểu diễn tốt đấy, nhưng tổng thể cảm giác vẫn thiếu một chút bùng nổ, như là chưa cháy hết mình ấy][Hạ Tây Châu vòng trước xếp hạng nhì mà, nếu chọn bài này cho cậu ấy thì đúng là ổn áp tuyệt đối luôn, lúc chọn bài thật sự nghĩ gì vậy không biết][Thôi đi, fan khen xong là bắt đầu bay lên trời rồi, chọn bài mà cứ như lựa theo độ hợp cp thì chịu đấy][Ủa có bệnh hả?
Lúc trước chửi Diệp Doanh xào cp, giờ lại chửi Hạ Tây Châu xào cp, hai người đều đã rất nổi rồi, cần gì phải xào nữa??
Thật là hết sức, thái quá quá thể luôn rồi!][Phải nói thật, tôi thấy《Thiếu Hiệp Du》bị đánh giá cao quá rồi, dàn dựng quá loãng, có cảm giác sẽ biến thành một sân khấu Tứ Tượng rối rắm][Suy đoán bên trên là thủy quân à?
Vừa lên sân khấu đã bắt đầu chỉ trỏ giang sơn, thật sự là quá lố!]Trong lúc làn đạn vẫn đang tranh cãi luyên thuyên, sân khấu thứ hai đã bắt đầu.
Đây là tiết mục biểu diễn dựa trên một ca khúc chủ đề của bộ manhua đang cực kỳ nổi gần đây.
Nhờ có ca khúc nổi tiếng làm nền, phản ứng từ khán giả tại hiện trường vô cùng sôi động.Sân khấu thứ ba là một tiết mục vũ đạo tràn đầy sức sống, không khí cũng bùng nổ và nhận được đánh giá rất tốt.[Chờ đến sân khấu thứ tư, tôi đang hóng lắm luôn, nhóm của Doanh Doanh chắc chắn sẽ được xếp ở cuối!][Tôi cũng nghĩ vậy.
Đạo diễn chắc đang nhử người xem, định để đội đó làm tiết mục kết màn đây!]Dự đoán hoàn toàn sai, mãi cho đến khi chỉ còn một đội chưa biểu diễn, Phan Lật mới chậm rãi tuyên bố: "Tiếp theo sẽ lên sân khấu chính là đội《Thiếu Hiệp Du》!"
Màn hình LED bắt đầu phát video hậu trường luyện tập của tổ《Thiếu Hiệp Du》.
Khi sáu chàng trai mặc cổ phục xuất hiện trong khung hình, cả hội trường lập tức vang lên một tràng hét chói tai gần như không thể kìm nén!Không thể trách, vì đội hình này thực sự có nhan sắc quá đỉnh.
Hơn nữa, hầu như mỗi người đều đại diện cho một phong cách mỹ nam khác nhau, tuấn tú, lạnh lùng, dịu dàng, quyến rũ...
Đứng cạnh nhau như một đoàn hoa cẩm tú, hiệu ứng thị giác đúng nghĩa bùng nổ mạnh mẽ![A a a, đây đúng là thiên đường cho dân nhan cẩu mà!][Đội này mà debut toàn bộ thì đúng là nhóm nhan sắc tối thượng!][Tổ chương trình trước đó mà tìm được dàn soái ca cấp này đến thi, đúng là đỉnh!
Bây giờ nhìn lại mới thấy thật sự trúng số!]Trong đoạn hậu trường, sáu chàng trai đang nằm hoặc ngồi trên sàn, thực hiện các động tác kéo giãn.Vì phần lớn vũ đạo của 《Thiếu Hiệp Du》 đều là các động tác cổ phong cổ điển, yêu cầu rất cao về độ dẻo dai, còn cả nhóm đều là những học viên chuyên nhảy múa hiện đại, dưới sự hướng dẫn của giáo viên, phải luyện tập kéo giãn nhiều hơn để đạt yêu cầu."
Vai tôi cứng quá!"
Thu Sảng nằm úp trên sàn than thở, "Phỉ ca, lại đây giúp tôi kéo vai một chút!"
Lý Kính Phỉ vừa ép chân xong liền bước tới, đưa hai tay vòng qua cánh tay Thu Sảng rồi bắt đầu kéo căng ra.
Khi kéo đến gần mức cực hạn...Bỗng nghe thấy một tiếng "rắc".Hứa Quỳnh Chi giật mình, vẻ mặt hoảng hốt quay đầu lại: "Chuyện gì vậy!?"
"Không sao cả."
Thu Sảng vờ như không có gì, vừa lau mồ hôi trên mũi vừa nói: "Cảm giác sảng khoái cực kỳ, giống như đả thông hai mạch nhâm đốc vậy đó!
Phỉ ca ra tay đúng là đỉnh, hay là cậu cũng thử xem?"
Hứa Quỳnh Chi nhìn cậu ta đầy nghi ngờ: "Anh đang lừa tôi đấy à?"
"Tôi là đồng đội của cậu mà, lừa cậu làm gì?"
Thu Sảng bật dậy, tràn đầy sinh lực, còn đấm vào không trung hai cú, "Hiện tại tôi thấy cả hồn phách đều đặc biệt bay bổng!"
"Vậy...
Phỉ ca," Hứa Quỳnh Chi có phần dao động, bò qua rồi gọi, "Cậu cũng giúp tôi một chút đi?"
Lý Kính Phỉ bước tới, nắm lấy vai cậu ta và bắt đầu bẻ —Rắc, rắc ——"A a a cứu mạng!
Đau chết tôi rồi!!"
"Phỉ ca dừng tay!
Tha cho tôi!"
"Thu Sảng, đồ khốn nạn, cậu tiêu rồi!!"
"Mẹ ơi ——!!!"[Hahaha trời ơi buồn cười quá đi!][Đây đúng là phiên bản "Đồng đội tốt"!][Tổ này đúng là thân thiết thật sự, nghe tiếng hét thảm này mà xem, đúng là một màn bá lăng thạch chuỳ* hahaha]*bá lăng thạch chuỳ : chơi ác với đồng đội để tự bảo vệ mìnhNhìn thấy Hứa Quỳnh Chi trong màn hình vừa la khóc vừa gọi mẹ, cả hiện trường vang lên một tràng cười rộn rã.
Đến lúc lên sân khấu, Hứa Quỳnh Chi còn lấy tay che mặt: "Aaaa tôi không còn mặt mũi nhìn ai nữa rồi!!"
Hạ Tây Châu thì cười không ngậm được miệng, giọng đầy vui sướng khi thấy người khác gặp họa: "Xem cậu kìa, ngốc nghếch còn đi nhờ bẻ, lớn chừng này rồi mà chẳng biết sợ là gì."
Nhưng mà... quả báo đến quá nhanh như gió lốc.Bởi vì ngay sau đó, màn hình ngoài lề lại phát đến cảnh cả nhóm luyện tập múa kiếm mỗi ngày.Hạ Tây Châu: "......"
Chỉ thấy sáu chàng trai thoạt nhìn rất đỗi bình thường, tay cầm mộc kiếm mà đánh nhau khí thế ngút trời, miệng thì liên tục hét ra mấy chiêu thức nghe có chút... trung nhị.
Trong đó, Hứa Quỳnh Chi còn tự biên tự diễn ra một tuyệt kỹ "kinh thiên động địa, quỷ thần cũng phải khiếp sợ", chiêu "Chọc Thí Thí Kiếm".Mà đúng lúc hô lên chiêu đó, cậu ta thật sự đâm thẳng thanh kiếm gỗ vào mông của Hạ Tây Châu, khiến cả hội trường như muốn bung nóc vì tiếng cười của fans vang dội khắp nơi![HAHAHAHA!!][Cứu mạng, ta cười đến sắp chết luôn!!][Mấy người này đúng là đoàn chơi thuốc sai liều rồi hay sao đó, sao phong cách lại khác hoàn toàn tưởng tượng vậy trời!!][Thật sự, giờ tôi nhìn mấy người này mà kính nể chẳng còn mấy đâu, người ta nói là Diệp Doanh, Phỉ ca, Minh Nguyệt, ba người các ngươi là thần tượng đó nha!
Thế mà giờ lại bị lôi kéo vào tổ hài hước này là sao!! rơi nước mắt đau đớn][Biết nói sao bây giờ, nhóm nam thần này chỗ nào cũng tốt... chỉ là khí chất bình thường quá, hài quá, chẳng ra dáng chút nào luôn á (icon đầu chó bất lực)][Tôi chỉ muốn hỏi... mông của Hạ ca ổn không vậy?

][HAHAHA tuy tôi cười suýt tắt thở nhưng đột nhiên cảm thấy nhóm này...
đáng yêu quá đi mất!
Trước đây chỉ thấy bọn họ đẹp trai, thực lực mạnh, tính cách chững chạc.
Ai ngờ giờ mới biết, hoá ra sau lưng cũng điên điên khùng khùng y như mấy nam sinh bình thường!
Có cái cảm giác nam thần cũng thân thiện dễ gần, a a a càng yêu họ mất rồi!!][Hu hu hu tôi cũng vậy, cảm giác nhóm sống động quá trời!
Rất thích!!][Tôi đã bảo mấy người chê bai sẽ bị vả mặt mà!
Lúc trước còn nói tính cách tiên khí, như thần tiên phối hợp với nhau, rồi nhìn đi, đây mới gọi là quan hệ tốt thiệt sự nè!!
Có thể đâm vào mông nhau mà không giận dữ luôn đó!][Mông bị đâm cũng không sao, sĩ diện của Hạ ca mới là thứ đáng lo đó

][Khụ khụ, quay lại chính sự, tổ này chuẩn bị kỹ thật đó, còn có cả múa kiếm nữa!
Tôi thật sự mong đợi lắm luôn!][Aaaa tôi cũng vậy!!
Muốn biết sân khấu của nhóm là dạng gì quá trời!!]Ngoài lề của tổ 《Thiếu Hiệp Du》 đã mang đến niềm vui lớn nhất trong đêm diễn, video hậu trường kết thúc, sân khấu chính thức bắt đầu!Một tiếng sáo trong trẻo vang lên, tựa cánh âu nhẹ nhàng lướt qua mặt nước, tung bay lên tận trời cao.
Ánh đèn sân khấu sáng rực, sáu bóng dáng đồng loạt hiện ra ở trung tâm sân khấu, đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía màn hình.[WOC WOC tạo hình cổ trang này đỉnh thật!!
Quá ngầu!][Tôi vả mặt rồi, cứ tưởng cổ trang sẽ hơi sến, ai ngờ khí chất của tụi nhỏ hợp quá trời hợp, đẹp nghẹt thở luôn!!]Trên đài, sáu nam sinh để tóc đen tuyền, không tạo kiểu cầu kỳ mà gọn gàng khoẻ khoắn, nhìn vừa sáng sủa lại đầy sinh khí.
Mỗi người khoác một bộ trường bào màu xanh nhạt pha trắng, không phải Hán phục thuần tuý mà là phong cách cổ trang được cải biên, kiểu dáng giản lược mà phóng khoáng.
Thắt lưng bằng vải ngọc tôn lên đường nét eo gọn chắc khỏe, từ xa nhìn lại chẳng khác nào những thiếu niên bước ra từ tranh thuỷ mặc.Trong giới giải trí vẫn luôn có một sự thật, nhiều minh tinh trông cực bảnh trong trang phục hiện đại, nhưng hễ chuyển sang tạo hình cổ trang thì tụt mood thảm hại.
Bởi vì cổ trang đòi hỏi khí chất thanh nhã, không dễ dùng tạo hình để che khuyết điểm.
Nhưng sáu người trên sân khấu lại ngũ quan sáng sủa, dáng người thẳng tắp, thần thái vừa vặn, khiến tạo hình này không những không nuốt họ, mà còn nâng bọn họ lên thành tiên khí lẫm liệt.Âm thanh tranh cổ và tiếng tiêu xa xăm ngân vang, giai điệu thanh thoát như mang theo khí xuân, khiến người xem như bước vào một thế giới mới mẻ.
Thu Sảng bước lên trước, nhìn vào màn hình mà nở nụ cười, thần thái tuấn lãng đập vào mắt người xem như một luồng gió xuân mát rượi.
Giọng hát thanh thoát, tự do tự tại ấy lập tức kéo tất cả vào bầu không khí đầy thơ mộng:"Giục ngựa qua Thiên XuyênThuyền con trôi Giang NamHàm một nhành xuân, rong ruổi cõi trần gian."
Hứa Quỳnh Chi, gương mặt vốn mang nét dễ thương ngọt ngào, lúc khoác lên cổ trang lại trở nên sắc sảo nổi bật.
Khi cất giọng, âm thanh vừa vang dội vừa thanh tao, khiến người ta không khỏi bừng tỉnh:"Băng qua đại mạc khói chiềuThưởng rừng phong rực cháy điều hiu""Phóng ngựa hát vang đón gió lớn dự tiệc anh hùng..."
Sau phần hát đơn là một đoạn nhảy nhóm, sáu thiếu niên áo xanh tung bay bước vào điệp khúc, ánh mắt như tuyết, động tác tung hoành rộng mở, tay áo lướt gió như rồng lượn mây trôi.
Từng động tác vừa trang nhã vừa mạnh mẽ, toát lên thần vận đặc trưng của vũ đạo cổ điển: không khoa trương, không cầu kỳ, nhưng nhìn kỹ lại thấy nước chảy đá mòn, khí tượng hùng tráng.Mỗi bước chân như bước ra từ tranh cổ, phảng phất trước mắt không phải một sân khấu tuyển chọn idol hiện đại, mà là một khung cảnh thiên cổ, núi cao, sông lớn, những bậc danh sĩ áo bào tung bay, ngâm thơ, múa kiếm giữa nhân gian.[Tôi xem mà choáng váng thật sự!
Đây là sân khấu tuyển tú idol sao?
Đỉnh quá!!][Trước giờ không mấy quan tâm múa cổ điển, giờ mới biết hóa ra nó tiên khí thế này!?
Quá đẹp a a a!][Quan trọng là nhóm này thuộc nhóm mạnh nha, luyện được đến trình độ này trong thời gian ngắn cũng quá đỉnh!
Vừa có độ mềm dẻo lại vừa có lực, đúng là thực lực đại thần!][Tuyệt vời quá, tôi từng hơi lo về phong cách này, nhưng giờ sân khấu vượt xa mong đợi!]Âm thanh sáo và tiêu bắt đầu dồn dập, tiết tấu dâng cao, tạo cảm giác kích động mãnh liệt như từng cơn sóng vỗ.
Trong lúc tay áo tung bay giữa vũ điệu, Diệp Doanh tiến vào trung tâm sân khấu.
Giọng hát trong trẻo nổi bật vang lên giữa cao trào, khiến cả hiện trường chìm trong yên lặng sững sờ:"Xin hãy xem ta giẫm qua cẩm tú giang sơn, say giữa đất trờiRút kiếm tung hoành vạn dặm, chém ngang sơn hà!"
Giọng hát vốn thanh lãnh của Diệp Doanh, lần này như nhiễm thêm một nét phong lưu tiêu dao, lơ đãng mà kiêu bạc, đi cùng thân hình tung bay uyển chuyển, khiến toàn bộ người xem gần như quên thở, chỉ còn kịp hét lên trong vô thức.[Cứu mạng!!!
Bộ dáng này của Doanh Doanh đẹp lắm luôn ấy aaaaaa!!][Khí chất Doanh Doanh đúng là muôn hình vạn trạng, lần trước cảm giác như yêu tinh yêu dã, lần này lại như tiên nhân hạ phàm...
Loại nào cũng đẹp đến không rời mắt!!][Tôi cảm thấy Doanh Doanh mặc cổ trang hợp là vì khí chất vốn dĩ đã như ngọc thụ lâm phong, tựa danh sĩ thời xưa bước ra từ trang sách.][Thôi các người khen gì cũng kệ, tôi chỉ biết vợ tôi lại vừa chạm tới đỉnh cao mới của cái đẹp, vợ tôi là tim tôi đập theo từng bước nhảy!!]Minh Nguyệt Thần đêm nay không đeo cặp kính gọng bạc quen thuộc.
Khi lớp thủy tinh che giấu biến mất, đôi mắt phượng sáng quắc như ánh sao kia hoàn toàn lộ ra trước màn ảnh, dung mạo tuấn tú văn nhã, nhưng ánh nhìn kia lại ẩn chứa một thứ gì đó yêu dị và mê hoặc, chỉ cần lướt qua đã khiến người ta nghẹt thở."
Ngự gió lớn, đạp tuyết phi, minh nguyệt theo ta bên sườnThiếu hiệp du khắp thiên hạ, tùy hứng hát trường ca!"
Giữa tiếng thét chói tai của khán giả, nhạc nền bất chợt dâng trào.
Ngoài sáo, tiêu và cổ cầm, nay còn có thêm tiếng trống trận dồn dập, không khí vốn tiêu dao nhàn tản lập tức chuyển thành căng thẳng và nghẹt thở.
Trống vang như tiếng ngựa chiến chạy dài, như tiếng tim người dồn dập vì khí thế đang tụ.Đúng lúc cao trào —"Khanh ——!"
Một tiếng ngân vang như sấm xé rách bầu trời.
Sáu thiếu niên đồng loạt lấy kiếm ra!Lưỡi kiếm bạc sáng loáng hàn quang lấp lánh, tung người mà nhảy, lướt qua như giao long trong sóng.
Từng vòng xoay, từng đường kiếm khẽ lướt đều tinh chuẩn, khí thế lại như cuồng phong bão táp.
Lúc bùng nổ thì như rồng bay phượng múa, lúc tĩnh lại thì sắc bén trầm ổn như mặt hồ không gợn.
Âm nhạc dồn dập phối với kiếm vũ khí thế rộng lớn, như đưa người xem xuyên không trở về giang hồ thời cổ: nơi có ánh đao bóng kiếm, có phong vân cuồn cuộn, có những thiếu hiệp khoác bào trắng phi thân giữa núi rừng giang sơn.Nhảy nhóm kết thúc, một thiếu niên trong nhóm đột nhiên phá đội hình bước lên giữa sân khấu, ngửa tay ném kiếm cao lên không trung!Không hề báo trước —Ba nhịp liền nhau bắc qua mây, nối đến đoạn phía trước.Toàn trường bùng nổ!Chỉ thấy Hạ Tây Châu giống như đã hoàn toàn thoát khỏi trọng lực, mũi chân chỉ chạm đất một thoáng rồi lại bật cao lần nữa, thân ảnh lướt lên không như thực sự có khinh công, xoay người ba vòng, khí thế tung hoành!
Giữa tiếng hô kinh thiên, hắn ổn định rơi xuống đất, vươn tay bắt được thanh kiếm vừa rơi tự không trung xuống.Ngay sau đó, tay phải khẽ vung lên, kiếm hoa xoay nhẹ một vòng.
Hạ Tây Châu đưa kiếm ra sau lưng, quay đầu lại, nhìn thẳng vào camera, cười khẽ và chậm rãi nháy mắt một cái.Nhưng lần này... không một ai nói hắn làm màu nữa.Khán giả toàn trường lẫn làn đạn bình luận nổ tung trong cùng một tiếng gào xé họng:[A a a a a a a!!][Hạ Tây Châu hôm nay soái muốn bay luôn rồi aaaaaa!!][Trời ơi trời ơi trời ơi, vừa rồi cái động tác đó là người bình thường có thể làm được sao??
Quá mức nghịch thiên!!][Mọi người có quên Hạ ca từng là quán quân giới vượt giới không đấy?
Vừa rồi chính là đẳng cấp chân chính của anh ấy!
Tui khóc mất rồi!!][Cái nhướng mày đó thực sự làm tui ngừng thở...
Trời ơi sao lại có nam sinh vừa ngầu, soái, bá khí đến thế này được cơ chứ!
Không biết diễn tả bằng từ gì luôn!!][Thật lòng mà nói, tổ này ai cũng rất mạnh, nhưng người khiến tôi cảm thấy giống thiếu hiệp nhất chính là Hạ Tây Châu.
Mạnh mẽ, tự tin, kiêu ngạo, phong độ lẫm liệt... nếu thiếu niên hiệp khách cổ đại thực sự tồn tại, chắc chắn là mang dáng vẻ như vậy.]Vậy mà chưa dừng lại ở đó, sau đoạn vũ đạo kỹ năng đỉnh cao, Hạ Tây Châu lập tức bước vào phần rap, điều khiến người xem kinh ngạc là hơi thở vẫn vững như chưa từng vận động, dù vừa rồi anh vừa xoay người ba vòng trên không.Lý Kính Phỉ tiếp phần rap, dù chưa từng thử việc rap bao giờ, nhưng đứng sau Hạ ca vẫn không hề bị lu mờ.
Giọng trầm, nam tính, có từ tính và khí chất mạnh mẽ khiến fan đang hét cũng phải im bặt vì choáng ngợp.[Tối nay thật sự nhận được quá nhiều bất ngờ tuyệt vời!
Ai trong nhóm cũng khiến tôi yêu hơn trước gấp bội aaaa!!][Cầu xin tổ này debut ngay tại chỗ!!
Tôi nguyện theo đến trời sập đất nứt!!]Tổ biểu diễn vốn từ đầu đã được đánh giá cao, chỉ trong vài phút đã mang đến vô số bất ngờ và cảm xúc cho người xem.
Ai nấy đều cảm thấy vẫn chưa đủ, trong khi nền nhạc cũng dần lắng xuống.[Gì vậy?
Vậy là kết thúc rồi à?
Khôngggg, quá nhanh đi mất!!][Khoan đã, hình như vẫn còn–]Trong nền nhạc chỉ còn lại tiếng đàn cổ nhè nhẹ vang lên, rồi đến khi nốt cuối cùng tan vào không trung, một câu hát kịch truyền thống vang lên, âm sắc uyển chuyển, ngân dài như sấm xuân bất ngờ giáng xuống, chấn động toàn trường:"Ta từng cẩu thả Trường An, uống rượu ngắm hoaCũng từng bôn ba nơi chiến trường, tiêu phí ngàn vàngNay một người, một kiếm lưu lạc chân trờiVương quyền phú quý cũng chẳng thèm để mắt."
Diệp Doanh cất tiếng hát vững vàng, kết thúc một cách trọn vẹn và đầy cảm xúc.
Sáu thiếu niên cùng lúc giơ tay, ăn khớp tuyệt đối, cất kiếm vào vỏ.Màn hình dừng lại ở những gương mặt trẻ trung, tuấn tú đầy ánh sáng và sức sống, ghi lại khoảnh khắc rực rỡ ấy một cách vĩnh viễn.Một nhịp yên lặng.Sau đó, khán phòng bùng nổ với tiếng reo hò như sóng biển, như núi lở, hào quang của những thiếu niên này đã chính thức thắp sáng bầu trời đêm nay.---Đợi dịch xong hết sẽ beta lại đọc cho mượt sau nha, đọc vẫn cấn quá hic