Khi xúc tu của Hoắc Thừa Tinh quấn lấy tứ chi của con bạch hổ, nó không hề vùng vẫy, chỉ lắc lắc đầu, lấy đầu cọ loạn lên đùi Hoắc Thừa Tinh, lông rơi đầy như kim bạc bám lên người anh.Nó lại từ phía trước vòng ra phía sau, cơ thể vạm vỡ như một chiếc xe kart, còn muốn lén dùng sức bốn bánh trèo lên lưng Hoắc Thừa Tinh."
Mày đang giả vờ gì thế?"
Hoắc Thừa Tinh nói.Hai chân trước của con hổ vừa nhảy lên liền bị xúc tu của anh kéo lại đè xuống đất, đầu hổ cắm mạnh vào đất, bị ép ăn một miếng đất, nó ấm ức kêu lên một tiếng.Không hề có tính công kích.Dù bị trói chặt như bánh chưng, vẫn không hề phản kháng.Hoắc Thừa Tinh hiểu rồi.Con mèo ngốc này coi việc bị trói là một loại hứng thú."
Không phải mày đang âm thầm vui mừng vì chủ nhân mày cuối cùng cũng nở hoa, thật sự cho rằng tao là Omega từng bị chủ nhân mày đánh dấu đấy chứ?"
Con bạch hổ không hiểu lời anh nói, xúc tu siết chặt cơ thể nó, căng đến mức sắp rạch toạc làn da, khiến nó bắt đầu gào lên liên tục, giọng khàn khàn dù cố nén vẫn chẳng thể dịu dàng nổi.Cuối cùng cũng khiến Hoắc Thừa Tinh phiền, anh buông lỏng trói buộc, vừa chạm đất, nó lại tiếp tục nhắm tới lưng anh, chính xác mà nói là nhìn trúng tuyến thể sau gáy anh.Hoắc Thừa Tinh không có tinh thần thể, không thể thực hiện sự an ủi giữa các tinh thần thể, vì vậy con mèo ngốc này chỉ còn cách cố gắng liếm tuyến thể của anh.Suy nghĩ về tinh thần thể quá dễ đoán, nó vẫn giữ trạng thái hưng phấn, nhưng vừa ngẩng đầu lên, Hoắc Thừa Tinh đã bật ngón tay búng vào mũi hổ, lông trên người nó lập tức xù cả lên, hít mũi rồi khịt khịt, chẳng hề giận dữ, đầu đuôi lại dụi dụi lên cổ chân anh, lớp thịt mềm nơi móng vuốt cọ vào gót giày.Thời kỳ dễ cảm là giai đoạn khó chịu nhất,tinh thần thể của Alpha mang bản năng khắc sâu trong gene – khiến Omega vui vẻ hài lòng, là có thể xoa dịu vết thương của chính mình.Khi lưỡi hổ thử liếm ngón tay anh, Hoắc Thừa Tinh bất ngờ bóp lấy cái lưỡi đỏ tươi ấy, gai lưỡi sắc nhọn phản xạ dựng đứng lên, nhưng nó rất nhanh đã phản ứng lại, rụt gai vào, nghiêng đầu đi, không cắn xuống tay anh.Cái mũi ươn ướt của con mèo ngốc cọ qua cổ tay anh, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ như con non, nghe mà khiến người ta buốt răng.Tinh thần thể cần được an ủi, dưới lớp lông mềm mại kia là vết thương rạn nứt, đang rỉ ra mùi hôi thối của sự hoại tử, khiến nó không thể tự liếm vết đau, một khi bị ăn mòn hoàn toàn, nó sẽ phát cuồng rồi bạo động cho đến khi sụp đổ và chết đi."
Muốn tao giúp à?
Nhưng tao không phải là người tốt lành gì, xưa giờ chưa từng làm việc tốt."
Hoắc Thừa Tinh rút ngón tay ra khỏi miệng nó, chùi nước dãi vào bộ lông của nó.Tinh thần thể tưởng anh cuối cùng cũng vui rồi, lập tức muốn tiến lại gần, nhưng lại bị anh bóp lấy nửa bên hàm dưới.Hoắc Thừa Tinh mạnh mẽ ép đầu nó sang hướng khác, khiến nó phải ngoẹo đầu, gào lên hai tiếng đầy bực bội.【Ký chủ, độ phù hợp giữa anh và nó lên tới 98%, là người thích hợp nhất để an ủi nó.】Hệ thống lên tiếng, Hoắc Thừa Tinh lạnh giọng: "Cậu còn dám xuất hiện?"【Ký chủ, an ủi nó sẽ không gây bất lợi cho anh, hơn nữa, trông nó thật đáng thương.】"Vậy cũng hết cách rồi, ai bảo nó là tinh thần thể của Tần Thâm?
Sớm chết sớm siêu sinh, giờ tôi có thể tiễn nó một chuyến."【Ký chủ, xin dừng lại những giả thiết nguy hiểm.】"Nếu cậu thương nó, thì lải nhải bên tai tôi làm gì, cậu đi chết cùng nó luôn đi."
Hệ thống: 【Nhưng nói chính xác hơn, nó sống lâu hơn ký chủ đấy.】"Cậu đang châm chọc tôi đấy à?"
Hệ thống: 【Tôi đang xót xa cho anh.】Hoắc Thừa Tinh chắc chắn: "Cậu đang sỉ nhục tôi."
Giọng hệ thống cũng vội vàng: 【Ký chủ, chính vì kiếp trước anh trả thù nhầm người, nên tinh thần hải của Chỉ huy Tần mới bị tổn hại nghiêm trọng hơn, lúc anh bị hành hình, con hổ này đã chỉ còn là một bộ xương.】Xương?Hoắc Thừa Tinh nhìn con mèo ngốc kia, cái mặt to thịt bị anh túm lấy vẫn đầy cảm giác, con bạch hổ sốt ruột đến mức gần như muốn mở miệng nói chuyện, bộ lông lạnh lẽo cọ qua đầu gối anh khiến anh hơi ngứa.Hoắc Thừa Tinh biết sau khi mình chết, Tần Thâm cũng chẳng có kết cục tốt lành."
Cậu ta chết lúc nào?"
Hệ thống trả lời: 【Ký chủ vốn có nghiên cứu về lĩnh vực tinh thần lực, bất kỳ ai nếu tinh thần hải sụp đổ nghiêm trọng, không đến một năm sẽ chết do tinh thần lực suy kiệt.
Ký chủ tuy không phải người tốt, nhưng kết cục này không phải điều anh mong muốn.】Hoắc Thừa Tinh cười lạnh: "Tôi muốn là mạng của Lục Huy!"
Cơ thể con bạch hổ lập tức căng cứng lại trong khoảnh khắc ấy, bản năng giãy khỏi trói buộc, vì sát ý anh không hề che giấu.【Đúng vậy, kẻ thù của ký chủ là Lục Huy.】 Hệ thống vội vàng nói: 【Ông ta cũng vi phạm pháp luật của Liên bang Cộng hòa, là kẻ thù của chỉ huy Tần, các anh hoàn toàn có thể hợp tác.】"Không, chúng tôi không thể hợp tác.
Nếu tôi không thể đích thân giết ông ta, thì sống lại cũng vô nghĩa."
Hoắc Thừa Tinh nghiến răng, "Còn về Tần Thâm, chuyện của cậu ta không liên quan đến tôi."
Kiếp trước, anh có rất nhiều cơ hội để giết Tần Thâm, nhưng khi lần đầu bước vào tinh thần hải đó, anh đã chọn cho "kẻ thù" này một cách chết.Để tinh thần hải của y bị hủy diệt, cho đến khi sụp đổ mà chết, từng chút từng chút bóc tróc hào quang của y, để ánh sáng ấy tan biến dưới cái tên "Hoắc Thừa Tinh".Tiếng rên của tinh thần thể kéo anh khỏi mạch suy nghĩ.Con mèo ngốc này thú vị hơn Tần Thâm nhiều.Đôi mắt bạch hổ trong veo, màu vàng kim, rõ ràng rất sốt ruột nhưng vẫn cam tâm tình nguyện ngoan ngoãn chờ đợi.Khi Hoắc Thừa Tinh lại đưa tay ra, nó vẫn dụi đầu vào một cách thèm khát."
Lần này, coi như là chút bù đắp của tao cho mày."
"Tần Thâm, sau này nước giếng không phạm nước sông."
Đầu con bạch hổ áp vào lòng bàn tay anh.Cảm giác thật ra cũng không tệ.Hoắc Thừa Tinh thuận tay xoa cằm con mèo lớn, xúc tu tinh thần lại quấn lấy cơ thể con hổ, lần này đã dịu dàng hơn, dưới sức trị liệu từ tinh thần lực của anh, bộ lông bạc ánh lên ánh sáng, mềm mượt như lụa."
Chỉ từng đó thôi."
Anh nói, "Tham lam là không tốt."
Con bạch hổ nghe không hiểu, lăn lộn dưới đất, phơi bụng với Hoắc Thừa Tinh, tiếng kêu của nó tràn đầy vui mừng và hạnh phúc."
Còn muốn tao vuốt nữa à."
Hoắc Thừa Tinh đưa tay ra, gãi gãi bụng con hổ, tinh thần thể lập tức phát ra tiếng gầm đầy thỏa mãn, đuôi dựng thẳng, lưng cũng run lên.Hoắc Thừa Tinh bật cười: "Ngốc thật, ngốc y như chủ của mày."
Chủ nhân của tinh thần thể chợt bừng tỉnh khỏi cơn mê, y cảm thấy như có ai đó gãi vào tim, sau cơn sốt cao, mồ hôi đẫm cả mắt, hình ảnh đầu tiên nhìn thấy là ánh vàng rực rỡ, tóc của Omega vắt qua các kẽ ngón tay y, nằm yên lặng bên cạnh.Y có thể ngửi được, mùi hai loại tin tức tố đang quấn quyện, đậm đặc.Chuyện gì đã xảy ra tối qua, y không nhớ rõ."
Sếp, cho nên... hai người đã lên giường rồi sao?"
Cô bác sĩ beta dè dặt hỏi, đỡ lấy chiếc kính suýt bị vỡ tan vì kinh hoàng – sáng sớm, Tần Thâm trong bộ dạng quần áo xộc xệch xông vào phòng y tế, không gì đáng sợ hơn thế."
Tôi không chắc."
Tần Thâm vẫn chưa kết thúc thời kỳ dễ cảm, nhíu chặt mày khó chịu, trên gò má còn thấy vết bầm, đầu đau như thể cả đêm say khướt, nhưng kỳ lạ là cơ thể lại cảm thấy nhẹ nhõm."
Cậu ấy đã vùng vẫy."
Điều này, Tần Thâm có thể khẳng định, "Có lẽ, đúng là đã xảy ra chuyện.
Trên giường không có máu, nhưng rất lộn xộn, tôi chắc mình không quá thô bạo?"
Beta im lặng một lúc, "Vẫn còn một cách để kiểm tra, sếp, để tôi làm một lần kiểm tra tinh thần lực cho anh nhé?"
"Được."
Kết quả kiểm tra cho thấy, tinh thần hải của y đã được chữa trị ở một mức độ nhất định.Chỉ có sau khi giao hợp, Alpha và Omega mới có thể kết nối tinh thần hải, đạt được liên kết tinh thần.
Y đã được an ủi tinh thần, kết quả rất rõ ràng."
Sếp, đây là chuyện tốt mà."
Beta nhìn báo cáo kiểm tra, vui vẻ nói, "Chỉ qua một đêm đã có hiệu quả như vậy, chứng tỏ tin tức tố của hai người cực kỳ tương thích, mà lại là chúng ta phát hiện ra cậu ấy trước, anh hoàn toàn có thể để cậu ấy trở thành Omega của mình!"
Tần Thâm nói: "Cô đi kiểm tra thân thể cậu ta trước."
"Dĩ nhiên."
Beta đáp: "Đây là việc tôi nên làm."
"Còn phải kiểm tra đánh dấu nữa."
Tần Thâm nói: "Là vĩnh viễn hay tạm thời, mau chóng cho tôi đáp án."
Beta gật đầu: "Tôi hiểu rồi."
Một tiếng sau, báo cáo cùng người được đưa đến trước mặt Tần Thâm.Tình trạng cơ thể của Omega rất khỏe mạnh, Tần Thâm không gây ra tổn thương gì, bọn họ đã hoàn thành một dấu ấn tạm thời mang tính "ngọt ngào".Hoắc Thừa Tinh tỉnh lại sau một giấc ngủ, tuy tránh được tình huống lúng túng khi phải đối mặt với kẻ thù truyền kiếp, nhưng lại phải tiếp đón một bác sĩ Beta xa lạ.Cô gõ cửa khoang, bước vào, vừa nhìn thấy Hoắc Thừa Tinh liền sững sờ.Hoắc Thừa Tinh đang đứng, Beta phải ngẩng đầu lên mới nhìn được anh, miệng cô há ra, nhưng lại bị kinh ngạc đến mức không thốt được lời nào, đối mặt với một Omega cao lớn thế này, cô rõ ràng có chút căng thẳng."
Xin chào, tôi là bác sĩ."
Beta phản ứng lại liền nở một nụ cười, có lẽ là muốn tỏ ra thân thiện, nhưng trong lòng lại đang gào thét.Không hổ là Omega có thể kết hợp với sếp nhà cô, khí thế còn hơn cả một Alpha!"
Có chuyện gì?"
Hoắc Thừa Tinh hỏi."
Cậu có thể đứng dậy?"
Beta hơi nghi hoặc, "Cơ thể cậu không thấy khó chịu sao?"
"Không."
Giọng điệu của Beta càng thêm dịu dàng, dù cô cũng không biết mấy quy tắc chung sống với Omega có tác dụng gì không."
Không sao đâu, sau này sẽ không còn ai làm tổn thương cậu nữa."
Ban đầu giữ một khoảng cách xa, giờ cô chủ động tiến lên một bước.Một Omega bị ép buộc giao hợp với Alpha.Nhìn xem, quần áo trên người anh sắp bị xé rách cả rồi, kết quả Alpha lại phủi tay bỏ chạy, cô nhất định phải chỉ trích sếp nhà mình một trận."
Cậu từng học qua kiến thức sinh lý bài bản chưa?
Không có ý gì đâu, tôi chỉ muốn nói, đó không phải là thứ có thể kiểm soát bằng lý trí, lần đầu tiên luôn khiến người ta sợ hãi, thậm chí đau đớn, nhưng tôi có thể đảm bảo, khi Alpha và Omega giao hợp bình thường, cả hai đều sẽ cảm thấy dễ chịu."
Hoắc Thừa Tinh: "?"
"Tôi muốn xác nhận xem chỗ đó của cậu có bị rách hay không, đồng thời kiểm tra dấu ấn giữa hai người."
Beta nói rõ hơn: "Dù sao một Alpha đang trong kỳ mẫn cảm cũng không biết thế nào là dịu dàng đâu."
Hoắc Thừa Tinh cuối cùng cũng hiểu ra.Cô ta tưởng anh và Tần Thâm đã lên giường, mà anh còn là người bị động.Cô ta lại có thể nghĩ vậy, chứng tỏ Tần Thâm cũng nghĩ như vậy.Anh muốn xem giờ phút này Tần Thâm có biểu cảm gì, chắc chắn còn buồn cười gấp vạn lần so với nhật báo liên bang.Hoắc Thừa Tinh không thể chờ đợi thêm, anh vén tóc sau gáy lên, dịu giọng nói với Beta: "Kiểm tra xong rồi, có thể đưa tôi đi gặp người đó được không?"
"Dĩ nhiên," Beta đáp, "nhưng... có thể sẽ cần một chút thời gian."
Nhanh hơn dự đoán, Tần Thâm chủ động tìm anh.Hoắc Thừa Tinh bị đưa đến phòng thẩm vấn, chỉ là viên cảnh sát đội mũ xanh trước mặt không hề dịu dàng như vị Beta kia, ống kính máy dò nói dối khổng lồ chĩa thẳng vào anh."
Cậu là ai?
Tại sao không tuân theo chỉ thị, tự ý hành động?
Cậu hiểu rõ về chiến hạm của chúng ta sap?"
Tần Thâm đã điều tra kỹ càng, tra xét toàn bộ hành tung của Hoắc Thừa Tinh trên chiến hạm."
Hiểu rõ?"
Hoắc Thừa Tinh ngả người lên lưng ghế, vẻ mặt bất cần, một tay chống sau đầu, chân cũng gác lên bàn, "Rõ ràng tôi bị lạc đường, có thế thôi mà mấy người nhìn không ra à?
Vừa xảy ra chuyện bên ngoài, đám mặc quân phục mấy người liền vỗ mông bỏ chạy, tôi làm sao biết mình có an toàn hay không, tất cả đều phải nghe theo mấy người á, lỡ bị mấy người bán còn phải giúp các người đếm tiền chắc?"
Người đàn ông này, ngũ quan sắc sảo, phong thái thong dong mà bất kham, chẳng ai có thể liên tưởng anh với thân phận một Omega.
Tần Thâm quan sát anh, lúc rời khỏi phòng đêm qua, y chỉ thấy được một bên mặt lờ mờ trong không gian tối om.Omega này cao hơn tưởng tượng, thậm chí còn cao hơn cả nhân viên thẩm vấn đứng bên cạnh Tần Thâm một cái đầu.Ánh mắt Tần Thâm quét qua người anh, quát: "Bỏ chân xuống!"
Hoắc Thừa Tinh không nhúc nhích: "Đêm qua lúc trên giường anh cũng đâu bảo tôi bỏ chân xuống."
Tần Thâm: "......"
Nhân viên thẩm vấn: "......"
Hệ thống: 【......】Giọng hệ thống cũng cứng đờ: 【Ký chủ, sao anh lại nói ra lời dễ gây hiểu lầm như vậy?】Hoắc Thừa Tinh chỉ bật cười một cách đột ngột.Không phải ghét Omega sao?Bị vả mặt rồi chứ gì.Nhân viên thẩm vấn ho khan một tiếng, phá vỡ sự im lặng: "Vậy tại sao cậu lại sử dụng máy dò tín hiệu tin tức tố khẩn cấp?"
Hoắc Thừa Tinh nói: "Máy gì cơ?"
Tần Thâm nhìn anh chăm chú: "Cậu không biết?"
"Tôi nên biết sao?"
Hoắc Thừa Tinh đáp, "Tôi chỉ nhớ mình đã ấn lên một dấu bàn tay."
"Tại sao lại ấn?"
"Làm gì có chỗ nào đi được, tôi đành phải ấn hết cái gì ấn được thôi, cửa tự mở ra đấy chứ, tôi chẳng hề muốn vào phòng của cậu."
Hoắc Thừa Tinh nói: "Tôi vừa bước vào, cậu đã đóng cửa lại rồi, tôi muốn đi cũng đi không được."
"Rốt cuộc ai mới là nạn nhân?"
Hoắc Thừa Tinh phản vấn: "Chẳng lẽ người chịu thiệt lại là cậu hay sao?
Theo luật pháp của các người, cưỡng ép phát sinh quan hệ khi chưa có sự đồng ý của tôi, cậu phải ngồi tù rồi đấy nhỉ?"
Nhân viên thẩm vấn lập tức trả lời: "Nếu cậu là công dân hợp pháp của Liên bang, thì đúng, cậu có thể nộp đơn lên Hiệp hội Bảo vệ Omega."
Nhưng anh không phải.
Hoắc Thừa Tinh khẽ cười lạnh.Tần Thâm nói: "Nếu cậu trong sạch, tôi sẽ chịu trách nhiệm tương ứng."
Y chỉ liếc mắt, nhân viên thẩm vấn bước đến trước mặt Hoắc Thừa Tinh."
Trên người cậu có thiết bị liên lạc, chúng tôi có quyền kiểm tra."
"Muốn thì cho luôn."
Hoắc Thừa Tinh tháo thiết bị liên lạc trên cổ tay ra, hào phóng đưa qua."
Là thiết bị liên lạc kiểu cũ đã bị Liên bang loại bỏ."
Người kiểm tra mở máy ra, hỏi: "Mật khẩu mở khóa?"
"Không có mật khẩu, mấy thứ trên tinh cầu các người mới xịn thôi."
Hoắc Thừa Tinh đáp, thậm chí còn không thèm liếc nhìn thiết bị liên lạc.Đó là thiết bị ngụy trang Lục Huy chuẩn bị cho anh, bên trong vốn được cài sẵn virus phá hoại trung tâm điều khiển, nhưng nếu thiết bị liên lạc này không do chính tay anh mở, hệ thống sẽ tự động xóa bộ thiết bị thứ nhất, thay thế bằng thủ pháp che mắt đã chuẩn bị từ trước.Tần Thâm đã yên vị trên cương vị Tổng chỉ huy hạm đội Hải Hồng, trấn giữ tại tinh hải Vân Lâm – một tuyến đường huyết mạch của Liên bang Cộng hòa với bên ngoài.
Lục Huy muốn tự ý khai thác hạch tinh trên hành tinh hoang phế, sau đó vận chuyển ngầm qua tinh hải Vân Lâm đưa vào nội địa Liên bang để bí mật chế tạo cơ giáp, vì thế ông ta mới muốn thay thế Tần Thâm, giành quyền kiểm soát tinh hải Vân Lâm.Nhưng kế hoạch đầu tiên của ông ta đã thất bại hoàn toàn.Kẻ thù không vui, anh liền vui; Tần Thâm không vui, anh cũng vui.Hoắc Thừa Tinh khe khẽ ngân nga, chẳng mảy may để ý đến ánh mắt đè nặng kia đang dán chặt vào mình.Nhân viên phụ trách thẩm tra đã kiểm tra toàn bộ nội dung trong thiết bị liên lạc của anh, nhưng sắc mặt lại trở nên kỳ quái.Hắn nghi hoặc liếc Hoắc Thừa Tinh một cái: "Cậu... hình như rất mê sếp?"
"Gì cơ?"
Sắc mặt Hoắc Thừa Tinh lập tức cứng đờ: "Ai mê ai cơ?"
Giao diện thiết bị liên lạc lập tức được chiếu lên, chi chít chữ hiện trên màn hình, người trong phòng thẩm vấn chỉ liếc qua một cái đã vội dời mắt — toàn là văn "pa pa" viết dưới góc nhìn thứ nhất với Tần Thâm.Tên ngốc nào làm ra cái này?Khóe miệng Hoắc Thừa Tinh giật giật, dưới ánh nhìn đầy nghi hoặc của đối phương, anh hỏi: "Cậu nói... cậu ta chính là Tần Thâm?"
Hoắc Thừa Tinh chỉ vào Tần Thâm.Ánh mắt những người còn lại coi như là ngầm thừa nhận, anh bèn bật cười: "Vậy thì quả là danh bất hư truyền, rất nhiều Omega đều có mấy thứ kiểu này, tuy hơi khó coi thật đấy, nhưng cảm giác cấm dục mà một sĩ quan cấp cao nổi tiếng ghét Omega như cậu mang lại lại rất được ưa chuộng đó."
Anh vén nhẹ tóc sau gáy, trên tuyến thể còn in rõ dấu răng, mùi tin tức tố của Omega lan ra, trong đó xen lẫn cả mùi của Alpha."
Sếp, tin tức tố của anh..."
Sắc mặt nhân viên thẩm vấn tái mét, lúc này Tần Thâm mới nhận ra tin tức tố của y cũng bị khơi ra, kỳ mẫn cảm của y vẫn chưa hoàn toàn kết thúc, chỉ cần Omega có ý thân thiện, thân thể y sẽ vô thức tuyên bố chủ quyền.Đó là kết quả chịu ảnh hưởng bởi độ phù hợp cao.Biểu cảm của Tần Thâm trở nên khó lường, lạnh lẽo, một Alpha đang trong kỳ mẫn cảm sẽ rất bài xích với đồng giới ở gần, vì vậy đồng nghiệp của y không ai dám lớn tiếng, mà với tư cách là Alpha cấp S, tinh thần lực của y mang tính áp đảo với các Alpha khác – quả thực là khó chịu.Nhưng Hoắc Thừa Tinh không phải Omega, cũng chẳng hề có ý thân thiện, gương mặt anh tuấn ấy lạnh nhạt nói: "Trong tiểu thuyết, cậu có vẻ hấp dẫn hơn đấy."
"Cảm giác khi trên giường..."
"Cũng thường thôi."
Cho đến giờ, máy dò nói dối vẫn không có phản ứng gì.Trong phòng chợt rơi vào yên lặng, rồi có người tốt bụng xen vào, vỗ bàn tranh cãi: "Ai mà chẳng có lần đầu!
Sếp của tôi chỉ là chưa có kinh nghiệm thôi!"
"Im miệng."
Tần Thâm lên tiếng trước, y bình tĩnh đến mức kỳ lạ, vẫn lặng lẽ đánh giá Hoắc Thừa Tinh, tựa như những lời khiêu khích vừa rồi hoàn toàn không thể lay chuyển y dù chỉ là một chút."
Tôi nghĩ có lẽ cậu cũng mệt rồi, tôi sẽ sắp xếp cho cậu một căn phòng sạch sẽ để nghỉ ngơi."
Tần Thâm nổi tiếng là Alpha thẳng thừng cục súc, y vẫn còn đầy nghi ngờ với anh, chẳng qua là hình thức giam lỏng được che đậy khéo léo mà thôi.Hoắc Thừa Tinh chỉ cười không đáp.Như vậy cũng không tệ.Khi anh bước vào phòng, cửa khoang đóng lại, tiếng kim loại khép chặt vang lên, chấn động bên tai, anh lại có thể cảm nhận được một tia bình yên đã lâu không có...