Edit: MinHy (Hi các bae, chương H trên TG đã bị cắt, chỉ còn cua đồng, nhưng không sao cả, với sự đam mê, nhiệt tình của team, chúng mình đã mò được phần H cực cháy cho các bồ rùi đâyyy.
Các bồ đọc nhớ bình chọn và để lại cmt nhé, chúng mình thích đọc cmt lắm (^0^)---
Cù Mạt Dư bế Thẩm Đại từ dưới chân mình lên, để anh ngồi vào lòng.
Nhìn thấy những giọt nước mắt không ngừng chảy trên mặt Thẩm Đại, hắn dùng đầu ngón tay lau đi: "Anh thường không thích khóc."
Thẩm Đại ngây ngốc nhìn Cù Mạt Dư, anh nghĩ rằng liệu có phải do khó chịu nên anh mới ảo tưởng khung cảnh được Cù Mạt Dư ôm trong tay hay không.Bàn tay của Cù Mạt Dư nhẹ nhàng vuốt mái tóc hơi ẩm ướt của anh, nhẹ nhàng trượt xuống gáy.
Bàn tay to lớn dễ dàng ôm lấy toàn bộ cổ anh, lòng bàn tay ấm nóng đặt lên tuyến thể được ngăn cách bởi một tấm ngăn pheromone có cũng như không.
Hơi thở của Cù Mạt Dư trở nên nặng nề.Không gian xung quanh bao phủ mùi gỗ hắc đàn hanh khô, một dòng điện như chạy qua da đầu của Thẩm Đại.
Bàn tay đang nắm lấy gáy không chỉ khống chế mà còn đem lại cho anh cảm giác như được vua của muôn loài bảo vệ.
Bản năng động vật chi phối não bộ trong kì phát tình, toàn bộ lý trí và cảm xúc đang gào thét với anh, phải bất chấp tất cả, phải giao phối với người này.
Tia lý trí cuối cùng của Thẩm Đại tắt vụt, anh ôm chặt lấy cổ Cù Mạt Dư, áp đôi môi nóng bỏng của mình lên đó, vụng về mong đợi, cố gắng có được mối liên hệ mật thiết với người này.Cù Mạt Dư khựng lại đôi chút trước khi đảo khách thành chủ.
Hắn dùng lực hôn lên đôi môi anh.
Đầu lưỡi và ý chí của hắn đều bị hương thơm nồng nàn của loài hoa quỳnh xâm chiếm.
Hắn thưởng thức nước bọt như nhấm nháp thứ rượu tuyệt hảo.
Thẩm Đại không muốn thoát ra khỏi vòng tay này.
Sự cuồng nhiệt của nụ hôn lan tỏa như liều thuốc độc, làm tê liệt mọi dây thần kinh.
Không điều gì có thể chống lại thứ thuốc độc này.Cù Mạt Dư cởi bỏ áo khoác, nới lỏng cà vạt, phóng thích pheromone trấn an.
Tay hắn xoa nắn hạ bộ đang gồ lên dưới lớp quần của Thẩm Đại, kéo khóa xuống trong tiếng thở dốc của anh.
Ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn, hắn biết Omega trong ngực sắp không chịu nổi nữa rồi."
Ưm ưm..."
Thẩm Đại mềm nhũn dựa vào lòng Cù Mạt Dư, anh vùi đầu vào cổ hắn, dùng tay khều áo sơ mi của hắn, cố ý chạm vào lòng ngực rắn chắc của hắn, tham lam hít ngửi, dụi người, cố gắng thơm thơm hôn hôn hấp thụ pheromone mạnh mẽ của Alpha đỉnh cấp.
Anh muốn nhiệt độ của làn da này hòa vào hệ tuần hoàn của mình, không ngừng độc chiếm nó.Phía dưới của Thẩm Đại được Cù Mạt Dư vỗ về, dục vọng nóng bỏng như muốn được phun trào.
Cổ họng anh không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ ướt át, anh cảm nhận được vật vừa cứng vừa nóng dưới mông mình.
Anh theo bản năng, cọ cọ mông mình vào vật kia.
Nó là thứ đốt lên ngọn lửa ái dục gào thét trong anh, là thứ anh đang khao khát có được.Cù Mạt Dư hít một hơi thật sâu, bóp nhẹ eo Thẩm Đại, cắn nhẹ lên xương quai xanh của anh như một lời trừng phạt, nhỏ giọng nói: "Đừng nhúc nhích."
"Tôi, tôi muốn..."
"Tôi biết anh muốn gì, chịu đựng một chút."
Cù Mạt Dư dùng răng chà xát môi dưới, cắn một cái, lấy lại chút tỉnh táo trong cơn đau ngắn ngủi.
Hắn đã được huấn luyện rất khắc nghiệt để chống lại pheromone của Omega.
Lý do tại sao mọi alpha cấp S phải trải qua kiểu huấn luyện vô nhân đạo này là để không bị mất kiểm soát bởi sự cám dỗ của Omega, nếu họ có thể dễ dàng đầu hàng trước Omega, để mặc người khác tàn sát, họ không xứng đáng được gọi là Alpha đỉnh cấp.Tuy nhiên điều đó không có nghĩa hắn phải kìm nén dục vọng của mình.Từ khi trưởng thành, lần gần đây nhất hắn suýt mất kiểm soát là lúc giải cứu một Omega phát tình trong viện nghiên cứu ba năm trước.
Hắn phải sử dụng đánh dấu tạm thời để xoa dịu đối phương, nếu không hắn cũng có thể mất lý trí.
Nếu như lúc đó hắn không ở nơi công cộng, thậm chí là không ở công ty thì hắn sẽ làm điều mình muốn.
Dục vọng đẩy con người ta lên đỉnh cao quyền lực, mục đích leo lên đỉnh cao quyền lực cũng là để thỏa mãn dục vọng, kiềm chế là để có thể phóng túng hơn nữa.Hắn ngửi được mùi hoa quỳnh đang quấn lấy mình, lúc này trong đầu hắn tràn đầy dục vọng không thể thỏa mãn.
Hắn nhớ đến nghiên cứu viên ôm chặt lấy hắn, khóc lóc cầu xin, hắn từng nảy sinh cảm xúc với mùi hương ngọt ngào kia, nhưng hắn sẽ không vì một người bạn tình có thể thay thế mà mang lại phiền phức cho chính mình.
Mặc dù ba năm sau, người này lại một lần nữa được đưa đến bên hắn nhưng hắn cũng không muốn vì vui vẻ nhất thời mà khiến mọi việc phiền phức hơn.Nhưng mà, Omega này đã được đưa đến trước miệng hắn hết lần này đến lần khác, nếu hắn muốn ăn, vậy thì ăn thôi.Cuối cùng cũng về đến nhà, lão Ngô lái xe xuống thẳng tầng hầm, Cù Mạt Dư quấn Thẩm Đại trong chiếc áo khoác phủ đầy pheromone rồi trực tiếp bế người vào thang máy.Trong quãng đường ngắn ấy, Thẩm Đại liên tục dụi mặt vào người vào Cù Mạt Dư, vẻ mặt đầy sự ướt át, van nài, khác hẳn với ngày thường bình tĩnh, lễ độ.
Đặc biệt là pheromone của anh, bình thường nhạt nhòa bao nhiêu thì giờ cường đại, nồng đậm bấy nhiêu.Thang máy lên thẳng tầng hai, Cù Mạt Dư bế Thẩm Đại vào phòng anh đang ở.
Hắn ném anh lên giường, phủ thân hình cao lớn lên người anh, đè Thẩm Đại ở dưới, dùng sức hôn môi.
Hắn vội vàng cởi bỏ quần áo dư thừa trên người anh, phơi bày cơ thể trắng nõn, trần trụi hiện ra trước mặt hắn.Thẩm Đại quả thực không gầy yếu giống các Omega bình thường, thân hình mảnh mai nhưng uyển chuyển, mạnh mẽ.
Cơ bắp vừa phải bao lấy xương cốt khiến cơ thể không quá gầy.
Nhìn anh như có thể vừa tự đứng vững, vừa đang tìm kiếm sự che chở của kẻ mạnh.
Như này mới tốt, thời điểm dậy thì, Omega quá mềm mại còn Alpha lại quá cường hãn, như anh mới là đẹp nhất.Cù Mạt Dư hôn lên gò má ướt đẫm nước mắt của Thẩm Đại, day cắn đôi môi sưng đỏ, nuốt những tiếng rên rỉ của anh vào trong bụng.
Bàn tay mơn trớn làn da nóng rực, nhẹ nhàng lướt xuống giữa hai chân anh, chạm đến nơi tư mật ẩm ướt.Thẩm Đại theo bản năng kẹp chân lại, Cù Mạt Dư dùng cùi chỏ đẩy đầu gối của anh, nhỏ giọng nói: "Ướt như vậy rồi sao?"
Vừa nói ngón tay của Cù Mạt Dư vừa nhẹ nhàng chui vào miệng nhỏ ướt đẫm.
Omega phát tình tiết ra rất nhiều dịch ruột non, điều này có nghĩa là cơ thể này sẵn sàng đón nhận hắn.Thẩm Đại bị đè không thể động đậy.
Cơ thể chưa từng bị dị vật xâm lấn nên não bộ đang tìm cách kháng cự.
Anh túm lấy áo sơ mi của Cù Mạt Dư, không biết là đang đẩy ra hay kéo vào.
Ngón tay của Cù Mạt Dư vừa nới rộng vừa thăm dò khiến anh run lên nhè nhẹ, nhịn không được, anh cắn lên bả vai đối phương.Cù Mạt Dư cắn lên chóp mũi của anh, thì thào nói: "Anh thơm quá."
Bụng dưới của hắn trướng đến phát đau, khi hắn cởi quần, côn thịt cương cứng bật ra như sẵn sàng nghênh đón.
Nó ma sát bên ngoài miệng huyệt ướt nhẹp nhưng vẫn chưa tiến vào.Thẩm Đại ngập tràn khát vọng, anh vội vàng xé bỏ áo sơ mi của Cù Mạt Dư, mê man ngắm nhìn thân thể cường tráng của Alpha.
Thẩm Đại bị pheromone nồng đậm của Alpha bao quanh, cứ như đây là tổ ấm an toàn nhất trên đời, nơi mà anh có thể bộc phát hết bản chất của chính mình, anh mơ hồ cầu xin, trong tâm trí muốn được Alpha mạnh mẽ nhất chinh phục.Sức chịu đựng của Cù Mạt Dư cũng đã đến bờ vực của sự sụp đổ, côn thịt to dài sung huyết đến tím đỏ, cương cứng căng phồng.
Hắn nắm lấy tay của Thẩm Đại, hướng nó cầm lấy đao thịt, cọ cọ vào lòng bàn tay anh, thì thào cảm thán.Cho đến khi hắn nghe thấy tiếng gõ cửa.Khi Thẩm Đại nhận ra Cù Mạt Dư định đứng dậy, toàn thân lập tức tràn ngập sợ hãi, hai tay ôm chặt lấy hắn, khóc lóc nói: "Không, đừng đi, xin cậu đừng đi.
""Ngoan, tôi không đi."
Cù Mạt Dư hôn lên khóe mắt ướt nhòa của anh, định xuống giường mở cửa.
Nhưng Thẩm Đại sợ tới mức dùng hết sức để ôm chặt lấy hắn khiến hắn nhất thời không gỡ ra được.
Cù Mạt Dư đành bế cả anh theo, để hai chân anh vòng qua eo mình, cứ thế đi ra mở cửa.Bác Hằng đã biết từ trước nên đứng quay lưng lại với cửa, đưa cho Cù Mạt Dư thứ hắn cần.
Dẫu là một Beta không thể ngửi thấy mùi pheromone nhưng mùi vị tình dục nồng đậm trong phòng quá rõ ràng, ông ho nhẹ để che giấu đi sự xấu hổ của mình.Cù Mạt Dư nhận lấy bao cao su rồi nhanh chóng đóng sầm cửa lại.Đầu óc Thẩm Đại vốn không nghĩ nổi điều gì, cũng không biết những hành động này của Cù Mạt Dư biểu đạt cho điều gì, điều duy nhất anh quan tâm là không thể xa rời người này.Cù Mạt Dư đè Thẩm Đại xuống giường một lần nữa.
Hắn dùng đầu gối tách hai bắp đùi trắng nõn của anh ra.
Dương vật ngẩng cao đầu đè lên miệng huyệt, dùng sức tiến vào.Thẩm Đại nhăn mặt khi bị xâm nhập đột ngột, khuôn mặt nhăn nhó đắm chìm trong tình dục.
Anh khẽ rên một tiếng "Đau" rồi cắn chặt môi.Cù Mạt Dư cảm thấy bên trong quá chật chội dù đã ướt đẫm, hắn nắm lấy cằm Thẩm Đại, môi lưỡi nhẹ nhàng cạy mở hàm anh, nhỏ giọng nói: "Thả lỏng nào, chưa từng làm qua sao?"
Thẩm Đại đau đớn lắc đầu, anh nắm chặt lấy cánh tay rắn chắc của Cù Mạt Dư, miệng không ngừng thở dốc.
Mật huyệt chưa bao giờ khai phá đột nhiên bị côn thịt nóng bỏng tiến vào, cứng rắn và thô bạo.
Cơ thể anh bốc lửa điên cuồng, pheromone của Alpha kích thích anh không ngừng ham muốn vật kia mạnh mẽ chinh phạt mình.Cù Mạt Dư cúi xuống hôn lên má anh, dịu dàng dỗ dành: "Anh đừng sợ, thả lỏng đi, càng căng thẳng sẽ càng khó chịu."
Hắn chưa bao giờ chạm vào bạn tình thiếu kinh nghiệm, hắn luôn là bên hưởng thụ khi đáp ứng nhu cầu sinh lí, bỏ ít công sức mà được vui vẻ mới không lãng phí thời gian.
Nhưng lúc này hắn lại đang biểu lộ sự kiên nhẫn dịu dàng mà ngay cả chính hắn cũng không nhận ra.
Cù Mạt Dư dùng một tay nâng mông Thẩm Đại lên một cách dễ dàng, luồn một cái gối dưới lưng anh, mở rộng hai chân Thẩm Đại, rút côn thịt ra một đoạn nhỏ rồi đẩy thật mạnh vào.
Hắn cảm nhận được sự ấm áp, nóng ẩm đang bao bọc lấy mình, động huyệt siết chặt lấy côn thịt đến sảng khoái.
Thẩm Đại cảm nhận được sự sung sướng khi bị chinh phục, anh run rẩy khóc nức nở.
Cù Mạt Dư chống hai tay xuống giường, duỗi thẳng lưng, côn thịt mạnh mẽ va chạm điên cuồng.Thẩm Đại kêu lên một tiếng khóc lóc, trong lòng dâng tràn một trận đau đớn, tiếng khóc đó như đổ thêm dầu vào lửa, làm Cù Mạt Dư sôi trào, khoái cảm kịch liệt ập tới, áp đảo ý thức còn sót lại của anh.
Tràng đạo thắt lại như muốn giữ chặt vật bên trong, muốn nó không bao giờ tách rời khỏi mình.Cù Mạt Dư một tay ôm lấy eo anh, một tay xoa nắn mông anh.
Côn thịt rút ra rồi đâm vào thật sâu, điên cuồng như mưa rền vũ bão.
Hắn tiến vào sâu đến nỗi mỗi lần ra vào đều chạm đến khoang sinh sản của Thẩm Đại.
Bản năng động vật thôi thúc hắn xâm nhập vào khoang nóng bỏng đó, gieo hạt để thực hiện nhiệm vụ duy trì nòi giống.
Đùi Thẩm Đại bị véo hằn lên những vết đỏ, cặp mông tròn va chạm đến nỗi run lên bần bật.Thẩm Đại không ngừng rên lên, đó là âm thanh mà anh tin rằng mình không thể tạo ra lúc tỉnh táo, nó ngọt ngào, đê mê và ngập tràn cảm xúc.
Đao thịt nóng hổi không ngừng ra vào, vừa nhanh vừa mạnh bên trong anh.
Sự kích thích vô biên tạo nên từng đợt khoái cảm dâng trào, thân thể tê dại bị bị dồn ép quá sức, cậu nhỏ phía trước không kiềm chế nổi tuôn ra một dòng chất lỏng màu trắng ngà.Cù Mạt Dư cầm lấy dương vật đã ướt đẫm của mình, giữ cổ chân Thẩm Đại, lật người anh lại, một tay đè cổ anh xuống buộc anh phải nâng mông lên, từ phía sau cắm thật mạnh vào."
Aaa..." cơ thể vừa xuất tinh vô cùng mẫn cảm, chỉ một kích thích nhỏ cũng khiến Thẩm Đại không thể chịu nổi.
Thẩm Đại cảm nhận được côn thịt đang không ngừng khoan sâu vào trong cơ thể.
Khi Cù Mạt Dư đi đến nơi sâu nhất, anh thậm chí còn nhìn thấy bụng mình gồ lên.
Anh bị dày vò bởi khoái cảm quá lớn, Thẩm Đại vùi mặt vào chăn bông gào khóc, nửa thân trên của anh uốn hình vòng cung, cong đến khó tin.
Chỉ cần cúi xuống anh có thể thấy đao thịt to lớn của Alpha đang ra vào liên tục trong lỗ nhỏ của mình.
Thẩm Đại không thể không cầu xin, "Cắn tôi, xin hãy cắn tôi, làm ơn ..."
Anh muốn được đánh dấu, anh rất muốn được đánh dấu, sự khao khát được Alpha đánh dấu giống như người sống sót trên đảo hoang khao khát thức ăn và nước sạch.Cù Mạt Dư trầm mặc nhìn Thẩm Đại, vòng eo anh nhỏ hẹp và bả vai thon như cánh bướm, hắn không khỏi nghiến răng nanh sắc nhọn, cúi người, chóp mũi lơ lửng trên tuyến thể, mê man hít ngửi hương hoa say nồng.
Hương thơm ấy xâm lấn các giác quan của hắn, thật khó có thể tưởng tượng rằng một Omega có mùi vị pheromone nhẹ như thế lại cuốn hút và mạnh mẽ quá đỗi vào lúc này.
Nghĩ đến việc Thẩm Đại có thể dễ dàng dụ dỗ những Alpha khác và thu hút bầy sói đó trở nên đói khát, hắn đột nhiên cảm thấy tức giận và ghen tị, hắn mở miệng, hàm răng nanh do dự trên chiếc gáy trắng nõn mềm mại, nước bọt tham lam từ trong miệng chảy xuống.
Nước mắt Thẩm Đại không ngừng chảy xuống, cơ thể đang tỏa ra mùi thơm ngào ngạt, dụ dỗ hắn cắn xuống, cắn mạnh xuống!
Đánh dấu con mồi của mình và sở hữu nó mãi mãi!Lý trí bị kéo đến cực hạn, Cù Mạt Dư cắn chặt môi lần nữa, đánh thức não bộ đang mơ màng bằng đau đớn.
Không, bừng tỉnh.
Hắn chợt tỉnh lại, phát hiện bản thân từ trước đến nay lần đầu bị mê hoặc đến mức này, hắn thực sự có ý định đánh dấu anh.Sự mất khống chế hóa thành giận dữ, hắn trở nên tức giận, Cù Mạt Dư không thể tin được rằng một Omega bình thường lại có thể lay chuyển được sự tự chủ của hắn, khiến dục vọng của hắn dâng trào không ngừng.
Đôi mắt hắn giăng đầy tơ máu, hắn bóp lấy gáy của Thẩm Đại, cố ý chặn tuyến thể đang tỏa ra hương thơm ngào ngạt.
Hắn dùng sức thúc thật mạnh vào miệng nhỏ mê hồn, mỗi cú thúc vừa mạnh mẽ vừa tàn nhẫn, liên tục va chạm với khoang sinh sản.
Ma sát với cường độ mạnh mang đến khoái cảm vô biên.
Eo hông hắn vận động không biết mệt mỏi, hắn chỉ biết khi đâm vào mật đạo chặt chẽ, mềm mại, nóng hổi này hắn sẽ nhận được sự hưng phấn bất tận."
A...
đừng...
đau...aaa" cổ Thẩm Đại bị cố định, thân thể không theo kịp tiết tấu của hắn liền nhoài về phía trước.
Anh bị ép phải nhận từng cú thúc điên cuồng, anh chỉ có thể rên rỉ và cầu xin.
Đau đớn và khoái cảm xen lẫn, phá hủy tất cả ý chí của anh, biến anh thành nô lệ của nhục dục.Thẩm Đại run lên vì đau.
Trong tiềm thức hỗn loạn, anh biết rằng hành vi cầu xin đánh dấu của mình đã chọc giận Alpha, và trong ý thức hỗn loạn, anh biết rằng người này không phải là Alpha của anh, không phải của anh.
Nước mắt thấm đẫm tấm chăn bông, ngay cả lúc bị tình dục nhấn chìm, anh vẫn cảm thấy buồn đến xé lòng.Trái tim của Thẩm Đại chìm xuống nhưng thân thể lại không ngừng leo lên đỉnh cao của dục vọng.
Miệng nhỏ phía sau không ngừng chảy nước, mỗi cú thúc của Alpha đều vang lên tiếng lép nhép của dâm thủy.
Anh lại bị Cù Mạt Dư thúc đến bắn ra một lần nữa.
Thân thể trải qua ái dục của anh mềm nhũn, đôi chân dài run rẩy liên hồi, quỳ cũng không quỳ nổi nữa, Cù Mạt Dư phải ôm eo mới có thể giúp anh không ngã xuống giường.
Cù Mạt Dư đổi tư thế nằm nghiêng, ôm chặt lấy anh, bắt đầu một cuộc chinh phạt mới.Thể lực của Alpha đỉnh cấp thật ngoài sức tưởng tượng của người thường.
Cù Mạt Dư chỉ xuất tinh một lần trong khi anh đã bắn đến ba lần.
Và đây mới chỉ là thời gian đầu bước vào kì động dục của hắn.Bao cao su chứa đầy tinh trùng bị ném trên thảm len đắt tiền.
Đây là rác ư?
Không phải.
Tinh trùng của Alpha đỉnh cấp được rao bán hàng chục cho đến hàng trăm triệu tại chợ đen.
Dẫu xác suất để sinh ra những đứa con siêu việt là không lớn nhưng vẫn đáng để người ta đánh cược.
Chỉ cần có giấy giám định huyết thống với Alpha đỉnh cấp là có thể nhận được khoản tiền trợ cấp khổng lồ, lập tức trở thành giai cấp thượng lưu.
Đó cũng là lý do các Alpha cấp S luôn đề cao cảnh giác, phòng những người có ý định xấu.Cù Mạt Dư ôm thân thể ướt đẫm của Thẩm Đại trong tay, mặc dù hai trái tim kề sát với nhau nhưng không đập cùng tần số.Sau khi tình dục thỏa mãn, Thẩm Đại thoáng chốc tỉnh táo lại, nhưng anh thà không tỉnh táo như vậy, anh không biết phải đối mặt với Cù Mạt Dư như thế nào, đối mặt với chính mình bây giờ ra sao.Cù Mạt Dư biết người trong tay đột nhiên "hạ nhiệt" là có ý gì, hắn vòng ngón trỏ quanh lọn tóc ẩm ướt của Thần Đại, nhẹ giọng hỏi: "Anh cảm thấy khó chịu sao?"
Thân thể Thẩm Đại cứng đờ trong chốc lát, không dám ngẩng đầu lên hay nhúc nhích, như thể anh chỉ cần nằm yên là có thể giả bộ như không có chuyện gì xảy ra, cũng không cần giải thích những thay đổi trong cơ thể.
Tất nhiên anh biết tất cả mọi chuyện đã xảy ra nhưng anh chỉ đang tìm cách chạy trốn mà thôi.
Anh có thể làm gì khác chứ?
Anh có nên xin lỗi không?
Đối với "rắc rối" do mất kiểm soát mà anh gây ra, anh có nên cảm ơn Cù Mạt Dư vì đã "giải quyết" rắc rối của mình một lần nữa không.
Anh nên nói gì và làm gì để giảm bớt sự xấu hổ và tủi thân trong lúc này.Cù Mạt Dư bật cười một tiếng, giọng mũi có chút lười biếng như kẻ vừa ăn uống no say song lại có chút vui vẻ: "Bây giờ mới ngại, có phải đã muộn rồi không?"
Thẩm Đại càng cảm thấy xấu hổ, trong tiềm thức muốn cuộn mình lại, sử dụng tư thế phòng thủ của thai nhi để tạo khoảng cách từ Cù Mạt Dư.
Nhưng Cù Mạt Dư đã kẹp hai chân hắn vào giữa hai chân anh, ngăn anh thành công, đồng thời một nụ hôn ấm áp rơi xuống mí mắt đã khóc đến sưng đỏ, anh càng thấy xấu hổ, hắn càng muốn trêu chọc: "Muộn rồi."
"Tôi...
Tôi không cố ý."
Thẩm Đại lấy lòng bàn tay che kín bên mắt mà Cù Mạt Dư đã hôn.
Dường như nó đã bị bỏ bùa mê, tuyến nước mắt mất chức năng kiểm soát.
So với bình thường, các hormone trong thời kỳ động dục phóng đại cảm xúc của anh lên hàng trăm lần.
Anh cảm thấy điều này đang kiểm soát suy nghĩ và hành vi của mình nhưng nhận thức về mọi thứ rất chân thực và rõ ràng, cảm giác này quá tệ, nó như chất gây nghiện vậy."
Phần nào là không cố ý?
Là không cố ý phát tình hay là không cố ý nhờ tôi giúp đỡ?"
"Bởi vì trước đây cậu đã giúp tôi."
Thẩm Đại thật sự muốn giải thích cặn kẽ, rốt cuộc cả hai lần ở nơi công cộng anh đều phát tình trước mặt Cù Mạt Dư, giống như là cố ý làm vậy.
Cù Mạt Dư có cảm thấy anh là một kẻ xấu xa với phương thức vụng về và liều lĩnh không?
Nhưng anh lo lắng hơn là chính mình càng giải thích lại càng giống cố ý, anh bối rối tìm lý do "Là do Cù Thừa Trần ..."
Nếu không phải Cù Thừa Trần cố ý làm khó anh, làm sao mà mọi chuyện có thể phát triển như thế này.Nghe thấy cái tên này, Cù Mạt Dư cau mày: "Đừng nói nữa."
Hắn không muốn nghe người vợ hợp pháp mà hắn vừa chiếm hữu, đang nằm trong vòng tay hắn, nhắc đến một Alpha khác.Sự không hài lòng của Cù Mạt Dư càng xác minh suy đoán của Thẩm Đại.
Cho dù anh có nói gì cũng là ngụy biện, anh bối rối cắn môi: "Cù tổng..."
"Anh có thể gọi tên tôi."
Hắn ngắt lời anh."..."
Thẩm Đại do dự một chút, nhưng vẫn là không nói ra được, cho dù bọn họ đã có quan hệ thân mật hơn, đối với anh mà nói đã vượt quá giới hạn.
Ngoại trừ việc bọn họ đã lên giường ra thì mọi chuyện vẫn không có gì thay đổi.Cù Mạt Dư vuốt ve lưng anh: "Gọi đi, không sao đâu."
Thẩm Đại ngượng ngùng nói nhỏ: "...
Mạt Dư."
Hai chữ này trong miệng, giống như hạt dẻ vừa mới ra khỏi lò, ngọt ngào nhưng cũng nóng bỏng."
Ừ""Cậu có thể lấy cho tôi thuốc ức chế liều mạnh không?"
Thẩm Đại thật ra muốn hỏi Cù Mạt Dư tại sao vừa rồi hắn không đưa anh đến bệnh viện hay nhà thuốc."
Thứ đó rất hại cơ thể."
Cù Mạt Dư ôm Thẩm Đại rồi lật người, làm cho anh nằm ở trên người hắn, hai bàn tay to không thành thật vuốt ve làn da mềm mại mịn màng.
"Anh lần này phát tình, tôi cũng có trách nhiệm, anh có tôi rồi, anh không cần thuốc ức chế nữa.
"Thẩm Đại kinh ngạc liếc nhìn Cù mạt Dư, sau đó vội rời mắt đi, nhất thời không tiêu hóa được những gì vừa nghe.
Câu nói ấy mang theo sự mơ hồ, anh hiểu từng từ trong câu, nhưng khi kết nối lại, anh không thể hiểu được ý nghĩa và cảm xúc đằng sau nó."
Dạng chân ra."
Cù Mạt Dư vỗ mông anh, hô hấp lại trở nên chậm rãi và nặng nề, "Tự mình ăn vào, biết không?"
Thẩm Đại nhận ra Cù Mạt Dư đã có phản ứng trở lại, anh thực sự vừa đói bụng vừa mệt mỏi, nhưng bị điều khiển bởi pheromone của Alpha, anh lại không thể không từ từ sôi trào."
Không biết thì phải học, anh học rất giỏi đúng không."
Cù Mạt Dư tiến đến cổ Thẩm Đại, cắn lên yết hầu của anh, "Tôi đã làm cho anh thoải mái rồi, vậy anh cũng phải học cách làm cho tôi thoải mái ...
"Thẩm Đại xấu hổ " ừm " một tiếng, cơ thể lại bị xâm nhập, chỉ có thể hít một hơi thật sâu mới thích ứng được."
Tôi sẽ cùng anh trải qua kỳ phát tình, tôi sẽ cho anh nhiều phần thưởng.
Anh chỉ cần ngoan ngoãn là được."
Cù Mạt Dư đè mạnh xuống, liếm môi anh, động tác thô bạo trái với giọng nói dịu dàng: "Ngoan, đừng nhắc đến chuyện đánh dấu nữa, được không?"
Trái tim Thẩm Đại lập tức bị cào xé, đau đớn tột cùng, xen lẫn bối rối, xấu hổ và buồn bã.
Anh thì thầm "Được".
Giọng điệu không phải ra lệnh của Cù Mạt Dư đã là nể mặt anh lắm rồi.
Anh vùi mặt vào cổ Cù Mạt Dư, cơ thể anh lắc lư theo chuyển động của Alpha, cả thể xác và tinh thần anh đều kiệt sức.Ngón tay trỏ của Cù Mạt Dư không ngừng vuốt ve tuyến thể nóng bỏng của Thẩm Đại, kích thích nó tiết ra hương hoa quyến rũ.
Hắn hài lòng với Thẩm Đại về mọi mặt.
Anh không chỉ là một người thông minh, biết điều mà còn là người vợ hợp pháp của hắn, ăn rất ngon miệng lại sạch sẽ.
Nếu đã như vậy, bọn họ cứ thuận theo tự nhiên, giải quyết nhu cầu của nhau là được.
Hắn được tình dục dễ chịu, tiện lợi và an toàn, Thẩm Đại được... nhiều lợi ích.
Tóm lại Thẩm Đại không có lý do gì để không làm.Sau khi mặt trời lặn, bác Hằng lại đến gõ cửa, mang theo thức ăn và thiết bị chống cắn.
Cù Mạt Dư chưa bao giờ dùng thứ này, ở nhà cũng không chuẩn bị, chỉ có nhà chính mới có.
Không để cho ba mẹ hỏi này kia, dì Lan đã lén lút lấy nó với lí do quay lại lấy đồ, tránh lãng phí thời gian.*thiết bị chống cắn: mọi người hiểu đơn giản nó giống cái rọ mõm

Ban đầu Cù Mạt Dư không muốn sử dụng nó.
Một Alpha hàng đầu phải đeo thiết bị chống cắn sẽ chứng tỏ sự thiếu tự chủ của mình.
Hắn chưa bao giờ lo lắng rằng mình sẽ đánh dấu bất cứ ai khi hưng phấn, nhưng Thẩm Đại đã mê hoặc hắn.
Vượt quá sự mong đợi và phá tan sự cảnh giác của hắn, bất cứ khi nào hắn say nhất, bị hương thơm của hoa quỳnh mê hoặc, hắn sẽ có một xung lực nguyên thủy mạnh mẽ - coi con mồi hoàn toàn là của mình.
Bốc đồng, nó quá nguy hiểm.
Nếu không muốn mê muội, hắn chỉ có thể dùng thiết bị chống cắn.Sau một giấc ngủ sâu mười tiếng, Thẩm Đại tỉnh dậy vì mệt mỏi, anh thực sự tỉnh rồi, thân thể tỉnh táo, thần trí cũng tỉnh táo.Thời kỳ động dục này kết thúc sau ba ngày, Cù Mạt Dư nhận định rằng tuyến thể của anh không phát triển tốt, đề nghị anh đến gặp bác sĩ chuyên ngành.
Thẩm Đại lấp liếm cho qua chuyện, đây không bao giờ là vấn đề đối với anh, thậm chí còn là điều tốt, anh không muốn được chữa khỏi chút nào.
Những ngày hỗn loạn, vô lý và điên rồ này, những ngày đánh mất bản thân và đắm chìm trong dục vọng như bị đầu độc càng nên kết thúc sớm, bởi vì Cù Mạt Dư không phải là alpha của anh.
Kỳ phát tình không phải để họ tận hưởng thời gian tuyệt đẹp cho việc kết hợp linh hồn và xác thịt của tình yêu.
Nó chỉ là một sự giải tỏa dục vọng thuần túy.
Càng chìm sâu, nó sẽ càng đau đớn hơn sau khi tỉnh dậy.Sau khi tỉnh táo, rất khó để anh thích nghi với mối quan hệ hiện tại cùng Cù Mạt Dư.
Theo quan điểm của Cù Mạt Dư, không, theo quan điểm của bất kỳ ai, kể cả của chính mình, Cù Mạt Dư là người bị lợi dụng, Alpha đỉnh cấp sẵn sàng ngủ với một Omega bình thường, bất kể lý do là gì, trong xã hội thực dụng chết tiệt này, nó thường được hiểu là một loại từ thiện xuề xòa, chưa kể anh còn động dục trước mặt người ta, có chuyện gì xảy ra cũng là anh đáng đời.Hơn nữa, anh thích Cù Mạt Dư.
Sao mà anh lại chưa bao giờ tưởng tượng được sẽ làm tình với Cù Mạt Dư, nhưng lúc này, anh không những không cảm thấy hạnh phúc và hài lòng khi có được thứ mình muốn, mà chỉ có sự đau khổ và sợ hãi.Từ lần đầu tiên Cù Mạt Dư cứu anh cho đến khi anh và Cù Mạt Dư kết hôn, anh chỉ có thể ngẩng đầu nhìn người này đứng trên mây cao.
Ai cũng ca tụng nhật nguyệt nhưng ai muốn sở hữu chúng chứ?
Khi tên họ được đặt trên một cuốn sổ đỏ nhỏ, sống trong một ngôi nhà, ngồi trên một chiếc xe hơi, giao tiếp bằng lời nói và tiếp xúc cơ thể, họ dường như đã gắn bó chặt chẽ với nhau.
Chỉ cần anh muốn tiến thêm một bước, lòng tham sẽ tăng lên một phần.
Anh thấy rõ bản chất ham muốn đáng thương và không thể thay đổi này nhưng anh không thể ngăn trái tim mình.
Vì vậy anh chỉ có thể kiềm chế hành vi của mình.
Sự kiềm chế này là để bao vây tất cả mong muốn của anh ta đối với Cù Mạt Dư, anh chặn nó trong một bức tường cao, cố gắng dùng thời gian để giết chết nó.Nhưng bây giờ tất cả đã kết thúc, sự gần gũi thân mật, cái ôm chân thành thực sự và sự độc chiếm ngắn ngủi đã khiến bức tường đó sụp đổ.
Dù anh muốn nhiều hơn nữa thì Cù Mạt Dư sẽ không bao giờ được trao cho anh những thứ đó.
Lý trí của anh kiên quyết kháng cự hành động tiếp tục chìm sâu vào mối quan hệ không có kết quả.Cầu mà không được sẽ biến thành tâm ma.Làm sao anh có thể không sợ.---
(Có ai nhận ra chương này dài hơn bình thường không nà :3 , làm xong chương này tui muốn tụt huyết áp luôn)