Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  ( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,990
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
124543765-256-k881831.jpg

( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục
Tác giả: hogia90
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Thể loại: Đam mỹ

Tác giả: Hồ Gia Gia
Thụ xuyên vào búp bê td của công sau đó...sau đó...lại sau đó...........

Aiii, cứ bắt người ta phải nói ra ngại quá, người ta còn là hoàng hoa khuê nữ đấy (~ ˋ 3ˊ )~.

P/s: Đây là hố đầu tiên mình đào nên sẽ không khỏi phạm phải sai sót, mong mọi người chiếu cố và thông báo để mình rút kinh nghiệm.

P/s2: Mong mọi người tiếp sức bằng cách view, cmt, bc hay fl để tác giả lười này có động lực để tiếp tục đào hố yêu yêu moa~~~😚 Tags: caohdammydolltoystrongsinhxuyên​
 
( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục
Chương 1: Lão tử xuyên thành búp bê tình dục...


Chương 1: Lão tử xuyên thành búp bê tình dục...?!

Sau trận mây mưa, Lăng Xuyên đang mơ màng ngủ bổng cảm thấy một “ vật lạ” nóng hổi, cứng rắn đang ma sát qua lại sau hậu huyệt.

Bị đánh thức, hắn gầm nhẹ mang theo chất giọng ngái ngủ gợi tình:
“ Mẹ kiếp Hàn Mộc Khanh, lúc nãy “ ăn” chưa đủ hay sao, để yên cho lão tử ngủ.”

Người phía sau thoáng sững lại nhưng động tác vẫn không dừng mà dần lấn tới đem cự vật nhẹ nhàng đưa vào hậu huyệt đã được bôi trơn từ trước.

Một cỗ khoái cảm khó nói dâng lên nhưng vẫn bị cơn buồn ngủ đánh bại.

Lăng Xuyên bực mình mở trừng mắt nhìn người đang nâng hông mình lên mà chuẩn bị phát hỏa:
“ Tên khốn này, đã bảo dừng...dừ....ng.......Aaaaaaaaaaaaa mẹ kiếp, đồ biến thái mày là ai?

Sao vào được đây?

Hàn Mộc Khanh đâu rồi?”

Bây giờ hắn mới nhìn rõ kẻ đang nằm phía trên mình, sống mũi cao, đôi mắt sắc sảo như diều hâu đang chìm trong sương mù tình dục mà lóe lên ánh nhìn câu dẫn hồn người, đôi môi không quá mỏng cũng không quá dày vừa đủ để tạo nên vẻ sắc sảo nghiêm nghị, hàng lông mày giờ đây đang nhíu lại như ngẫm nghĩ, suy tư....

Lăng Xuyên thầm hét trong lòng, mẹ kiếp đây chính là hàng cực phẩm trong cực phẩm nhưng đáng tiếc đẹp mà biến thái gia mới không thèm.

Nhưng suy nghĩ lại một chút khuôn mặt này có vẻ quen, không biết đã gặp ở đâu rồi...

Trong lúc tên ngốc phía dưới đang ngẩn ra, “ tên biến thái” bỗng nhiên đứng phắt dậy kéo quần, cự vật vì chưa được giải tỏa nên còn hiên ngang “ dựng lều” đòi chủ nhân tiếp tục chuyện tốt còn giang dở.

Bước một bước dài tới bên chiếc điện thoại bàn, hắn nhíu mày tay chậm rãi quay số, dường như ngay lập tức người bên kia nhậc máy.

Tiếp theo đó Lăng Xuyên đang hớt hải mặc đồ sau khi “ trầm tư suy nghĩ “ nghe được giọng của hắn, giọng nói trầm trầm, mùi vị tình dục vẫn chưa tiêu tan càng chọc cả người khó chịu:
“ Tới xem lại hàng của tôi ngay......"

Sau cuộc điện thoại ngắn ngủi “ tên biến thái” quay lại nhìn xem món hàng bị lỗi của mình hiện giờ đang loay hoay nhìn đông ngó tây.

Bắt gặp ánh mắt của người kia nhìn mình, Lăng Xuyên đánh ực một cái nước bọt.

Cậu đã nhớ ra người này là ai rồi, đây không phải khách VIP của công ty cậu hay sao.

Công ty cậu làm gì???

Nếu nói hoa mỹ thì là công ty sản xuất người máy phục vụ thông minh, còn nói thẳng ra thì chính là nơi sản xuất búp bê tình dục công nghệ cao đi.

Vì sao cậu biết “ tên biến thái” này?????

Chẳng phải vì cậu là giám đốc bộ phận thiết kế của công ty hay sao, đối với đối tượng VIP thì chính cậu sẽ là người thiết kế sản phẩm, kiêm luôn giới thiệu, làm quen tạo mối quan hệ hay sao.

Nhưng tên khách hàng này thì khác , không chỉ là VIP còn là khách quen của công ty cậu, cứ dăm bữa nửa tháng lại tới mua hàng.

Một bé búp bê tình dục có giá cả trăm ngàn đô mà hắn ta lại chẳng biết “ thương hoa tiếc ngọc”, hành hạ tới thảm sau đó vui vẻ đi mua đồ mới chẳng khác gì mấy bà nội trợ ra chợ mua rau.

Bây giờ thì hay rồi, bỗng nhiên cậu xuất hiện cùng “ tên biến thái” trên giường, hai người còn sắp xxx nữa chứ.

Mà hắn ta tên là gì nhỉ?...Nếu cậu nhớ không nhầm thì là Bách Quý Thần.Thầm nghĩ Lăng Xuyên vừa nhìn người kia rồi cẩn thận hỏi:
“ Anh bạn, đây là đâu?

Sao tôi lại ở chỗ này?”

Bạch Quý Thần hơi nhướng mày, hình như sản phẩm mới này lỗi nặng hơn hắn nghĩ.

Suy tư một chút rồi vừa như hỏi vừa như khẳng định:
“ Thiết lập của cậu hỏng rồi?”

Lăng Xuyên nổi điên:
“ Anh mới thiết lập hỏng, cả nhà anh mới thiết lập hỏng.

Lão tử là người mới không cần cái thiết lập kia.

Hỏi lại anh một lần nữa, đây là đâu, tại sao tôi lại ở đây?”

Trước câu nói của sản phẩm, Bách Quý Thần thật sự bị ngạc nhiên rồi.

Một sản phẩm do con người tạo ra đang tự nhận là người, không những thế còn không ngừng văng tục chửi bậy.

Có lẽ nào là do công ty sản xuất muốn sản phẩm “ thân thiện” hơn với người dùng, muốn thế hệ người máy có tư duy hòa nhập với nhân loại hơn nên mới cố tình thiết lập như vậy.

Humm... quả là sáng tạo, ngày càng không ngừng đổi mới, không ngừng vươn lên ni.

Chính là có quỷ mới tin được, hắn vẫn muốn một người máy bình thường như những con trước đó, thông minh quá không phải là tốt.

Nhưng đứng trước câu hỏi của người kia hắn vẫn thành thật trả lời:
“ Đây là nhà tôi, tôi mua cậu về.”

“ Ni mã, tên khốn Mộc Khanh không phải nhân lúc gia ngủ bán gia đi rồi chứ?!

“ Bách Quý Thần nhíu mày càng chặt:
“ Đừng hở tí là văng tục.

Còn nữa Mộc Khanh là ai?”

Lăng Xuyên đỡ trán:
“ Anh bạn tôi sẽ nói chuyện lịch sự với anh.

Nhưng nếu anh là tôi đang ngủ ở nhà bỗng thức dậy trên giường với người là mặt, ở một nơi không biết là xó xỉnh nào thì anh bình tĩnh được hay sao?

Bây giờ tôi cũng muốn nói chuyện đàng hoàng, rốt cuộc tại sao tôi lại ở nhà anh?

Ai đưa tôi tới?”

“ Tôi đã mua cậu.

Tôi có đầy đủ giấy phép sử dụng người máy phục vụ công nghệ cao và đã trả đầy đủ mọi chi phí bao gồm cả thuế.

Người đưa cậu tới đây là một nhân viên của tôi.”

Bách Quý Thần hiếm khi mới nói dài dòng như vậy, thật sự có chút không quen.

Càng nghe giải thích, Lăng Xuyên càng cảm thấy mình nhanh điên rồi.

Cái gì mà “ người máy phục vụ” cậu rõ ràng là con người mà.

Nếu không nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của người trước mặt thì chắc chắn cậu đã nghĩ đây là một trò đùa.

Có chút hốt hoảng, Lăng Xuyên vội hỏi:
“ Ở đây có gương không?”

Bách Quý Thần hơi nghi hoặc nhưng vẫn chỉ nơi đặt gương cho sản phẩm.Lăng Xuyên nhanh chóng tiến tới bên chiếc gương, nhìn vào bên trong cậu thật sự không kiềm chế nổi mà muốn chửi rủa lão thiên gia.

Rốt cuộc chuyện quái gì đang xảy ra vậy, “người” trong gương xứng đáng là một mỹ thụ, đôi mắt xanh như chứa cả đại dương, mũi cao thanh tú, đôi môi hồng hơi nhướng lên khiến cho người ta hận không thể lao vào cắn mút rồi hung hăng chà đạp, còn cả dáng người kia nữa....chậc...chậc....nhưng quan trọng nhất : ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ DUNG MẠO CỦA CẬU.

Đại não vật lộn một hồi lâu Lăng Xuyên mới có thể tiếp nhận được một sự thật: Ni mã cậu xuyên rồi, không chỉ xuyên mà còn hoa hoa lệ lệ xuyên vào búp bê tình dục mà chính mình tự thiết kế.

Lão thiên a, rốt cuộc con đắc tội gì với lão mà người đối xử với con như vậy.

Nhìn món đò mình mua về đang không ngừng thay đổi sắc mặt từ trắng tới xanh ở trước gương, Bạch Lăng Xuyên không khỏi thầm cảm thán trong lòng: Quả nhiên “ tiền nào của nấy”, chỉ là người máy thôi mà cũng có thể có nhiều biểu cảm phong phú đến thế.

Thực ra còn phong phú hơn tổng số biểu cảm của hắn trong một năm. ( →_→ tên mặt than)
Tác giả nói: Mị muốn viết truyện ngựa đực...ngựa đực...ngựa đực...._(._.)_
 
( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục
Chương 2: Là người máy nói dối thật tiện. ( H )


Chương 2: Là người máy nói dối thật tiện. ( H )
Càng nhìn gương mặt trong gương Lăng Xuyên càng cảm thấy buồn lòng.

Bây giờ hắn phải làm sao đây?

Còn cả tên “chủ nhân” nào đó nữa, nếu ở lâu trong tay hắn ta không phải kết cục của cậu cũng sẽ giống với những bé búp bê trước đó của hắn chứ?

Haizzz....càng nghĩ cậu càng cảm thấy mình bị đẩy vào ngõ cụt, chẳng biết thế nào mà lần.Hình như nhìn thấy biểu cảm của Lăng Xuyên quá mức bi thương, Bách Quý Thần hắng giọng an ủi:
“ Không sao đâu, chỉ một chút nữa thôi thợ máy sẽ tới, ngươi sẽ nhanh chóng ổn thôi.”

Ai kia thực sự muốn khóc rồi .

Nếu rơi vào tay thợ máy thì không phải bản thể hiện tại của cậu sẽ bị tháo rời ra hay sao, vả lại hiện tại không biết thân thể nguyên bản ra sao cũng không biết có thể đưa linh hồn trở về như lúc ban đầu hay không, nên hiện tại cậu không dám liều lĩnh.

Vậy đành linh hoạt đối phó vậy!

Trước tiên, cậu phải thoát khỏi vàn tay thợ máy nếu còn muốn thân thể nguyên vẹn.

Tinh...!

Hình như có một ý tưởng vụt qua trong đầu cậu.

Nhanh chóng quay đầu lại kèm theo nụ cười trên môi , bây giờ cả người Lăng Xuyên toát lên bốn chữ “ thiên chân vô tà” nhưng không biết tại sao lại khiến Bách lý thần có cảm giác đề phòng.

Lăng Nhiên ngọt ngào mỉm cười, ngữ điệu có chút làm nũng:
“ Chủ nhân, không biết ngài cảm thấy phần mềm tính cách mới của công ty như thế nào, xin mời ngài đánh giá.”

Cậu biết lời nói dối này căn bản có trăm ngàn chỗ hở, nhưng yên tâm cậu đều đã có chuẩn bị.

Bách Quý Thần hơi nhướng mày, thong thả nói:
“ Oh ....vậy đây là phần mềm tính cách mới.

Sao tôii chưa từng nghe tới công ty cậu ra mắt nó vậy?”

Vẫn giữ nụ cười tiêu chuẩn, Lăng Xuyên trả lời:
“ Đây là phiên bản tính cách “ hoang mang style “ ( •﹏• ahahaha tác giả bí từ rồi).

Khi người máy cài đặt phần mềm này thì sẽ có cảm giác không an toàn như vừa bị bắt cóc, mọi lập trình trước tạm thời sẽ bị khóa.

Nhưng hiện tại phần mềm vẫn trong giai đoạn thử nghiệm.

Lúc nãy chính là ưu đãi nhỏ của nhà thiết kế Lăng Xuyên dành cho khách hàng duy nhất là ngài.”

“ Vậy tức là cậu không bị hỏng?”

“ Vâng!”

Nhìn người trước mặt ánh mắt mị mị nguy hiểm, cậu không biết là hắn có còn nghi ngờ hay không.

Nhưng rốt cuộc cậu không ngời tới, hắn cư nhiên mỉm cười rồi tới ngồi bên giường khoát tay bảo:
“ Vậy bảo bối, chúng ta nên tiếp tục chuyện tốt còn dang dở ni?

Lại đây, tự chủ động.”

Khóe môi Lăng Xuyên giật giật, trong lòng không ngừng hỏi thăm mười tám đời tổ tông của kẻ nào đó nhưng đôi chân vẫn chậm chạp di chuyển tới.

Kẻ nằm trên giường có vẻ rất hưởng thụ, áo ngoài đã được hắn cởi quăng sang một bên để lộ cơ bụng rắn chắc màu mật ong khiến người ta muốn lại nếm thử xem liệu hương vị có giống như thế hay không.

Nếu còn là người giờ đây chắc hẳn Lăng Xuyên đang không ngừng nuốt nước bọt.

Câu là gay và cũng chẳng phải chưa từng làm chuyện đó, nhưng đây là lần đầu tiên cậu làm với người lạ hơn nữa lại do chính mình chủ động.

Nên biết ở thân thể cũ cậu cũng được xem là cao phú soái nha, người muốn ngủ với cậu còn phải xếp hàng dài mấy con phố ni.

Mà hiện tại...Lăng Xuyên lại thầm thở dài một phen.

Ai biết được có lúc cậu lại trở thành búp bê tình dục và có một vị chủ nhân biến thái cơ chứ.

Bước tới bên giường, Lăng Xuyên nửa ngồi nửa quỳ chậm rãi cởi quần ngoài của tên kia ra, Bách Quý Thần cũng rất phối hợp nên chỉ trong tích tắc đã giải quyết xong vật cản cuối cùng.

Lăng Xuyên cảm thấy nên nhanh chóng cầu nguyện cho cúc hoa của mình.

Mẹ kiếp, đây là bao nhiêu cm?

20, không phải là 22 ni.

Lão thiên, thật không công bằng, thế quái nào tiểu jj của tên biến thái này vừa dài vừa to hơn của cậu.

Cuộc đời cũng quá bất công aaaa!

Thấy búp bê của mình thất thần, Bách Quý Thần khàn khàn ra lệnh:
“ Chủ động.”

Cậu khóe miệng run rẩy, bàn tay bắt đầu không an phận bắt đầu xoa nắn lung tung, bắt đầu từ yết hầu rồi trở xuống.

Mẹ kiếp làn da được bảo dưỡng cũng thật tốt ni.

Tới hai viên đậu đỏ, cậu bắt đầu vân vê, đôi mắt ngay theo đó mà phát hỏa tình.

Nhẹ cúi xuống, cậu hôn nhẹ một bên rồi ra sức cắn mút, bên kia cũng được chăm sóc cẩn thận.

Kẻ nào đó nằm hưởng thụ cảm giác môi lưỡi đang chu du trên người mình mang theo chút ẩm ướt tê dại của nước bọt.

Bên trên được chăm sóc chu đáo bên dưới sau giấc ngủ ngắn đã có ý thức tỉnh.

Cự vật uy mãnh ngẩng lên chạm vào làn da của người phía trên nên càng trời nên nhạy cảm.

Thấy tiểu Quý Thần phía dưới đã tỉnh dậy, Lăng Xuyên cười ranh mãnh bàn tay đưa xuống phía dưới cư nhiên bóp mạnh vào nơi yếu ớt nhất của đàn ông, rồi để đổi lại là một tiếng gầm nhẹ đầy ái muội.

Dường như không thể chịu thêm được nữa, Bách Quý Thần lật người, một tay giữ chắc tay của Lăng Xuyên, một tay dùng động tác nhanh nhất mà gạt bỏ những chướng ngại trước mặt.

Thấy quần áo của mình từng cái bị xé rách, Lăng Xuyên đen mặt mà chửi thầm trong lòng: Đồ cầm thú.

Sau khi đã bị lột sạch sẽ, cậu mới chú ý đến vật dưới thân mình cư nhiên đã sớm cương.

Thân thể nhìn hai vật nhảy cảm đang không ngừng bị chà xát cả người lập tức bị một cỗ hỏa ngập tới, khó chịu vô cùng.

Nhìn người phía dưới bắt đầu mê mang trong tình dục, hắn ta cúi xuống ngậm lấy đôi môi mê người kia mà dày vò.

Một bàn tay xấu xa cầm lấy hai tiểu jj mà không ngường lên xuống.

Cho tới lúc cảm thấy mình nhanh chóng bị vắt khô rồi, Lăng Xuyên mới cảm thấy người kia thả môi mình ra để cúi xuống hôn tiểu huyệt huyệt nóng bỏng chọc người.

Cảm nhận được đầu lưỡi ẩm ướt xen lẫn nhớp nháp dần dần luồn vào tiểu huyệt, Lăng Xuyên không kìm được mà thở dốc kềm theo rên rỉ:
“Aaaaaa..A...aaa..aa........”

Sau một hồi phá đảo, đầu lưỡi được rút ra và thay thế vào đó là cự vật nóng bỏng không ngừng ma sát phía ngoài.

Bách Quý Thần khàn giọng trêu đùa:
“ Tiểu dâm đãng, bây giờ em muốn gì a~” Đại não dường như đã bị hút hết không khí, chỉ biết dựa theo ham muốn mà lên tiếng:
“ Ha~ Muốn....ưm....chủ nhân nhanh chóng...nhanh chóng tiến vào......”

Bên dưới vẫn không ngừng ma sát, tạo ra những đợt dày vò:
“ Tiến vào đâu nga...”

“ Tiến vào....ti..ểu hoa cúc....vào hậu huyệt...

“ Bách Quý Thần nở nụ cười thỏa mãn, hai tay nâng hông của người phía dưới rồi chậm rãi đi vào.

Lăng Xuyên đau đớn muốn khóc:
“ A...aaaaa..aa.....ư...qu..quá lớn....không thể được.”

Trong mắt chỉ còn tình dục nên kẻ kia nào có nghe thấy, cự vật thôi to vẫn tiến vào lỗ nhỏ.

Bách Quý Thần thở dốc, miệng nói với người ở dưới:
“ Thả lỏng...ngoan ngoãn thả lỏng.”

Cảm giác phía dưới đã thả lỏng không ít, kẻ kia nắm bắt thời cơ mà nhanh chóng cắm vào.

“ Aaaaaa..aaa....a.........đau....”

Phía dưới, Lăng Xuyên tưởng mình cả người đều bị xé rách.

Đây là lần đầu tiên cậu làm tình với đại bổng thô to như thế, với lại thân thể người máy này hình như cũng là lần đầu tiên bị thao đi.

Trọn vẹn đi vào, bên trong vừa ẩm ướt vừa nóng hổi thật là muốn hút hết tinh lực hắn rồi.

Chửi thầm một câu “vưu vật”, Bách Quý Thần bắt đầu luận động.

Trong không gian giờ đây chỉ còn lại tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ hòa cũng tiếng nước lép nhép kèm theo tiếng va chạm của hai con người đang say trong tình dục Ngoài:
Sau khi “ ăn uống” no say Bách Quý Thần ôm vật nhỏ trong lòng vô cùng thỏa mãn, bỗng nhiên như nhớ tới cái gì hắn cắn nhẹ vành tai Lăng Xuyên giọng trầm trầm:
“ Vẩn nhỏ, Hàn Mộc Khanh là ai?”

Người nào hắng giọng nghiêm túc trả lời:
“ Là bạn của Lăng Xuyên ba ba”
“ Oh...tại sao em lại nhắc tới tên hắn nha...còn câu nói ám muội phía trước nữa.”

Ngón tay như trừng phạt niết mạnh vào nhũ hoa hư hỏng.

“ Umh...aaaa.....đưn...đừng....Tất cả là tại thiết lập....đều là do thiết lập nga....”

“ Vậy thì được, nhưng tôi vẫn phải trừng phạt em vì tội gọi tên người đàn ông khác nha.”

Bàn tay không an phận lại từ từ “ đốt lửa”......
 
( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục
Chương 3: Lão thiên xuống đây cùng bàn chút chuyện nhân sinh a~


Chương 3: Lão thiên xuống đây cùng bàn chút chuyện nhân sinh a~ Sáng sớm vừa trở mình tỉnh dậy, mặt cậu đen lại: ni mã , thế quái nào búp bê tình dục cũng biết đau ni.

Toàn thân cậu bây giờ rã rời miễn cưỡng lắm mới có thể ngồi dậy, người tối qua lăn lộn với cậu suốt một đêm không biết đã đi đâu, nhìn lại mình quần áo và cơ thể của cậu đã được tẩy sạch.

Do tối qua quá bối rối nên bây giờ cậu mới quan sát kỹ càng xung quanh, đây là một căn phòng ngủ với kiểu kiến trúc hiện đại được giao thoa hài hòa bởi hai gam màu trung tính là đen và xám, dù vậy do được chấm phá bằng một số đồ nội thất màu nóng khiến cho căn phòng bớt đi lạnh lẽo và thêm một phần ấm cúng.

Đồ nội thất ở đây cũng được làm rất tinh xảo, nếu là người có mắt nhìn sẽ nhận ra hầu hết đều là đồ thủ công được nhập khẩu từ Ý.

Chậc...chậc....giá cả thì còn phải nói, riêng chiếc bàn kia thôi cũng đáng giá tới vài ngàn đô.

Màu sắc tốt, thiết kế tốt, sắp đặt tốt....

Nếu có thể chắc hôm nào cậu cũng phải xin danh thiếp của kiến trúc sư cũng như tên của nhà thiết kế nội thất này.

Do mải mê đánh giá, Lăng Xuyên không chú ý tới một kẻ đang từ phòng tắm bước ra trên hông chỉ vắt một chiếc khăn tắm, để lộ cơ bụng rắn chắc đang còn phảng phất hơi nước, phía trên khuôn mặt yêu nghiệt mỉm cười không chút lộ ý tứ sâu xa.

" Dậy thật sớm."

Tiếng nói đánh thức tâm trí cậu khiến cậu quay lại nở một nụ cười tiêu chuẩn, mặc dù trong lòng đang không ngừng thô bỉ mà bảo bản thân không có tiết tháo.

Tiết tháo là gì?

Có ăn được không?

Bảo vệ tính mạng mới là chân ái.

" Chào buổi sáng , chủ nhân.

Tối qua ngài ngủ ngon chứ."

Bách Quý Thần cười vừa ý:
" Ăn rất ngon."

Nhớ tới việc tối qua cùng giọng nói xen lẫn ý cười hiện tại khiến Lăng Xuyên cảm thấy đặc biệt bực mình, trong lòng thầm mắng: có bệnh phải chữa.

Vẫn cố giữ vững nụ cười trên mặt:
" Vậy tôi xin phép đi làm sạch thân thể."

Bách Quý Thần gật đầu rồi tiến tới tủ đồ, nhưng không hiểu sao hắn ta lại dừng lại mà nhàn hạ ngồi xuống bên giường, ánh mắt mị mị nhìn những đường cong thoắt ẩn thoắt hiện phía sau lớp kính nhà tắm đã mờ đi vì hơi nước.

Lăng Xuyên có bệnh sạch sẽ.

Nếu không phải do tối qua tên cầm thú kia làm cậu tới nỗi không gượng dậy được thì cậu cũng sẽ cố lê cái thân thể này đi tẩy rửa, chứ không cần chờ hắn ta bế theo kiểu công chúa mà đưa đi.

Vừa tắm, Lăng Xuyên vừa nghĩ cách tìm hiểu thông tin về cơ thể thực sự của mình.

Không biết sau khi cậu xuyên vào " cái máy" này, thì con người thật đã ngủm chưa?

Nếu như chuyện đó xảy ra thật sự cậu cần tìm người để đưa nó đi đông lạnh, chờ ngày tìm ra cách để trở về làm người.

Một con người thật sự chứ không phải là lớp da sinh học bọc lấy một đống dây điện cùng khung và phần mềm.

Đang suy nghĩ bỗng một âm thanh trong đầu cậu phát ra:
[ Thiết lập người máy phục vụ hoàn tất khởi động.] [ Hiển thị thiết lập...] Lăng Xuyên đen mặt khi nhìn màn hình trước mặt. [ Tên: (Chủ nhân của cậu chưa cập nhật thông tin này) Chủ nhân: Bách Quý Thần.

Nhiệm vụ: Thỏa mãn chủ nhân.

Mức năng lượng hiện tại: 954/1000 Số lần giao hoan: 1. ] Lăng Xuyên cảm thấy mình bị bức điên rồi, hắn muốn lật bàn......lại lật bàn a....Ni mã.....

Lão thiên người thấy con trôi qua quá tốt nên mới cho thêm cái thiết lập này sao?

Lão thiên mời ngài xuống đây cùng uống trà đàm đạo nhân tiện bàn chút chuyện nhân sinh.

Đối với thiết lập này tuy cậu không quá mức thông hiểu nhưng ít nhất cũng nắm được một số điều cơ bản.

Thiết lập nếu nói thẳng ra chính là phần mềm quản chế người máy, không cho người máy làm những việc khiến con người tổn thương cũng như nhờ có thiết lập mà người máy không thể làm trái mệnh lệnh của chủ nhân.

Nếu như làm trái sẽ tự động ngắt năng lượng ngay lập tức và gửi thông báo đến máy chủ, sau đó tất nhiên người máy kia sẽ bị tháo ráp để sửa chữa, nặng nhất thì tiêu hủy.

Đen mặt bước ra khỏi phòng tắm, Lăng Xuyên đã thấy Bách Quý Thần y phục chỉnh tề ngồi xem bản tin thời sự sáng.

Tắt tivi hắn nhìn cậu hỏi:
" Có định đi kiểm tra toàn diện một chút xem có trục trặc gì không?

" Lăng Xuyên cố gắng mỉm cười cứng nhắc:
" Không cần đâu thưa chủ nhân, mọi bộ phận đều ổn định."

Nhớ tới cái tên còn trống cậu hỏi tiếp:
" Chủ nhân có thể đặt cho tôi một cái tên không ạ?"

Lão tử không muốn suốt ngày bị gọi là này nọ đâu.

Bách Quý Thần nghiêng đầu ra vẻ nghĩ ngợi:
" Hay gọi là Tiểu Xuyên đi."

Nghe cái tên Lăng Xuyên có chút dật mình thầm nghĩ liệu có phải là hắn ta đã phát hiện ra điều gì rồi không, nhưng suy nghĩ đấy nhanh chóng bị cậu gạt ra khỏi đầu.

Con ngươi vì cười mà long lanh sắc xanh, cậu gật nhẹ đầu:
" Cái tên rất hay thưa chủ nhân."

Bách Quý Thần hài lòng nên giáng xuống chút đặc ân, ít nhất thì cậu nghĩ vậy:
" Hôm sau xưng hô cứ gọi tên của tôi là được, không cần gọi là " chủ nhân" "Vâng."

Lăng Xuyên nhanh chóng đồng ý, đối với điều này cậu cầu còn chẳng được nữa là.

Suốt ngày kêu một tên biến thái là chủ nhân cậu mới chẳng thèm ni.
 
( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục
Chương 4: Một hồi dày vò 1 ( cao H )


Chương 4: Một hồi dày vò 1 ( cao H ) Sau khi ăn sáng, Lăng Xuyên được Bách Quý Thần đưa tới công ty.

Nếu là người khác đưa búp bê tình dục tới nơi làm việc, không phải là muốn nhân nhổ nước bọt tới chìm ni nhưng bất quá người kia lại là lão bản, là CEO ngươi dám kháng nghị sao...dám sao.....Cứ như thế, Lăng Xuyên đường đường chính chính đi vào công ty lớn, tiện thể vào luôn phòng tổng giám đốc của Bách biến thái.

Đã gọi là biến thái thì sao lại không làm một số chuyện biến thái được và ví dụ điển hình chính là Bách Quý Thần.

Sau khi giải quyết xong xuôi một số công việc, Bách Quý Thần nhìn sang Tiểu Xuyên đang ngoan ngoãn ngồi im như pho tượng bỗng cảm thấy có chút khó chịu.

Vì sao chính hắn cũng không biết, có lẽ trong tiềm thức hắn nghĩ rằng người kia không nên quá ngoan ngoãn như vậy.

Mà ai đó chẳng biết mình đã lọt vào tầm mắt của sói đói nên vẫn thản nhiên từ phần mềm đầu não mà truy cập mạng tìm thông tin về " nhà thiết kế Lăng Xuyên" nhưng ngoài những bài báo cũ thì vẫn chưa có thông tin nào mới cập nhật.

Mệt mỏi đã trán, ngay bây giờ chính mình còn sống hay đã chết cậu cũng chẳng biết, lần đâu tiên cậu thấy bản thân bất lực đến thế.

" Tiểu Xuyên lại đây."

Giọng nói trầm trầm đầy nam tính của Bách Quý Thần rơi vào tai cậu.Ngắt kết nối mạng, cậu bước tới bên bàn làm việc của hắn ta nhưng chưa kịp ổn định thân thể thì cậu đã bị tên cầm thú kia bế ngồi lên đùi hắn, hai tay náo loạn mà mò vào phía trong không ngừng sờ nắn.Lăng Xuyên có chút giật mình mà sinh ra phản kháng nhưng liền bị người kia giữ chặt, quần áo cậu cũng lần lượt bị cởi ra phơi bày thân hình mảnh khảnh cùng làn da trắng tinh như sứ không có một chút tì vết, ở phía trên là hai hạt đậu màu hồng nhạt như hai nụ hoa nhỏ nổi bật trên nền tuyết.

Bách Quý Thần cúi xuống nhẹ nhàng ngậm lấy, vừa mút đầu lưỡi vừa xoay tròn trêu đùa khiến người trong lòng dâng lên một cỗ dục hỏa.

"...Đ...đừng.....nga...aaaa......."

Tiếng kêu rên càng khơi dậy thú tính trong người tên sói, hắn ra sức mút tạo nên những âm thanh dâm mỹ của môi, da và lưỡi.

Một bàn tay không an phận thò vào phía trong quần cầm lấy tiểu jj mà vân vê.

Thật sự hắn rất thích cảm giác cầm lấy vật ấy của người kia, rất vừa tay hơn nữa lúc cảm nhận vật kia từ từ cương lên trong tay hắn khiến hắn có cảm giác thỏa mãn khi đạt được thành tựu.

Nhận được sự kích thích quá lớn, Lăng Xuyên không kìm được mà khẽ rên rỉ, chiếc hông nhỏ như cố tình lại như vô ý vểnh lên chà xát vào cự vật đã dựng lều bên dưới.

Bách Quý Thần miệng lưỡi khô nóng mở ra dụng điệu khàn khàn:
" Tiểu yêu tinh."

Một tay quét mọi chướng ngại trên bàn xuống phía dưới, một tay bế Lăng Xuyên đang ngập trong tình dục lên trên bàn, Bách biến thái nhanh chóng tuột chiếc quần của cậu quăng sang một bên rồi giang hai chân cậu ra để lộ nơi tư mật.

Bắt gặp ánh mắt nóng bỏng đang nhìn mình, Lăng Xuyên dù là đang mụ mẫm cũng bị rơi tỉnh một phần.

" Đừng....đừng nhìn......."

Bách Quý Thần mỉm cười yêu mị, tháo cavat ra nhanh chóng trói tay cậu lại.

Nhìn người đang nằm trên bàn không mảnh vải che thân, nơi tư mật lộ ra, hậu huyệt không ngừng đóng mở như mời gọi khiến hắn ta cảm thấy cả người khô nóng.

Nhưng món ngon này hôm nay hắn sẽ ăn từ tốn, nhâm nhi từng nơi trên cơ thể cậu.

Nghĩ là làm Bách biến thái cúi xuống vừa hôn vừa cắn mút tạo nên những sắc đỏ khả nghi, mùi hương phát ra thật mê người khiến hắn hận không nuốt hết toàn bộ được.

Hôn đến cự vật, Bạch Quý Thần thích thú liếm dọc theo chiều dài của nó, mỗi lần nhấc lên tạo ra tia nước trong suốt khả nghi cùng dâm mỹ.

Đôi môi hồng nhạt khẽ mở bao trùm lên toàn bộ cự vật của người phía dưới, hàm răng cà nhẹ lên vật đang cương cứng khiến Lăng Xuyên rên rỉ thở dốc, cái hông không an phận cũng đung đưa theo tiết tấu.

Rời khỏi giữa hai chân người kia, Bách Quý Thần liếm môi cười mờ ám.

Hắn vẫn chưa chơi xong đâu, đừng gấp gáp.

Cảm nhận phía dưới một vật lạ lạnh lẽo luồn đi vào nơi nhạy cảm Lăng Xuyên cảm thấy cả người nhanh bị bức tới khó chịu:
" Aa.aaaaa....umh.....th...thêm...nữa..."

Đại não cậu hoàn toàn bị tình dục làm chủ.

Lấy thêm hai chiếc bút máy mạ vàng đưa lên miệng liếm qua rồi lại cẩn thận nhét nó vào lỗ nhỏ đang không ngừng co rút.

Một cái....hai cái.....từ đuôi bút đến nắp bút đều bị nuốt trọn, Bách Quý Thần cười thỏa mản tiếp tục làm công việc lấp đầy hoa cúc nhỏ.

" Umh....aaaaa...aaa....quá nhiều....không...."

Tiếng rên rỉ mềm mại yếu ớt vang lên, Bách Quý Thần nhìn lại tác phẩm của mình, 7 chiếc bút đều nằm gọn trong hậu huyệt đang dần bị thành nhỏ co rút mà không ngừng đi ra mang theo chất lỏng mê người.

Bàn tay cầm cả 7 chiếc bút bắt đầu luận động, nhẹ nhàng rút ra rồi cắm vào nới sâu nhất cứ như vậy trong hậu huyệt dâm thủy lép nhép chảy ra ướt cả một mảnh bàn phía dưới.

Cảnh sắc thật tươi đẹp biết bao.

Không biết sau bao nhiêu lần ra vào, Lăng Xuyên đã rên rỉ tới lạc dọng bỗng co rút bắn ra một dòng chất lỏng màu trắng đục, chất lỏng dâm mĩ dính lên da thịt một số dính ở quần áo của người phía trên.
 
( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục
Chương 5: Một hồi dày vò 2. ( cao H)


Chương 5: Một hồi dày vò 2.

Nhìn cảnh tượng trước mặt, Bách Quý Thần mỉm cười thỏa mãn rút những chiếc bút dính đầy dâm thủy ra khỏi lỗ nhỏ.

Cảm giác trống rỗng ở bên dưới khiến người trên bàn cảm thấy khó chịu, lỗ nhỏ vì thế lại càng co rút khiến cho dịch thể phía trong cứ thế chảy ra ngoài từng đường óng ánh, trong suốt mang theo cỗ hương vị mê người.

Lăng Xuyên cảm nhận được hai ngón tay hư hỏng của người kia đang đưa vào huyệt nhỏ nhẹ nhà ma sát với thành thịt phía trong tạo nên từng đợt khoái cảm.

Một tay không ngừng chăm sóc phía dưới, tay còn lại cũng không rảnh rỗi mà vơ vét tinh dịch dính trên làn da mềm mại.

Bách Quý Thần mị mị cười lấy hai ngón tay đã dính đầy tinh dịch đưa vào cái miệng hồng phấn đang không ngừng rên rỉ bắt đầu chơi đùa.

Trong khoang miệng một trận đuổi bắt giữa ngón tay và lưỡi nhỏ bắt đầu.

“ umh....umh....du..dừn..g..u..um...”

Miệng tràn ngập mùi hương của tinh dịch, Lăng Xuyên bị tên bến thái nào đó trêu đùa đến hận người nhưng cũng chẳng làm được gì chỉ đóng vai búp bê tình dục đạt chuẩn, mặc người kia dày vò.

Một lúc sau dường như đã không thể kiềm chế nổi dục vọng, Bách biến thái thở dốc rút những ngón tay vừa làm việc chăm chỉ ra rồi bế Tiểu Xuyên lên cho cậu ngồi lên đùi mình.

Bị dương vật trong quần cứng rắn thúc vào chỗ hiểm khiến cậu cảm thấy có chút khó chịu nhưng càng khó chịu hơn khi nghe giọng nói nhuốm mùi vị tình dục đầy mê hoặc vang lên:
“ Ngoan ngoãn, tự động đi.”

Lăng Xuyên nhíu mày nhưng vẫn cắn răng cởi quần tên kia, cầm cự vật thô to để nơi hậu huyệt, Lăng Xuyên từ từ ngồi xuống.

“ A.a..aaaa..aa...thật lớn...aaa...” cảm giác khoái cảm khi được lấp đầy khiến cậu không ngừng rên rỉ.

Hông nhỏ dần chuyển động lên xuống , hậu huyệt ấm nóng vừa thả lỏng lại ngậm lấy cự vật dao động.

Trong căn phòng vang lên âm thanh rên rỉ ái muội, tiếng dâm thủy lép nhép, cùng tiếng của da thịt chạm vào nhau tất cả tạo nên một bản hòa tấu đầy cám dỗ khiến người vô tình nghe thấy đỏ mặt mà cố ngăn chặn những con sóng rung động trong lồng ngực.

P/s: Mong mọi người tiếp sức cho con lười này bằng cách view, cmt hoặc fl để nó có sức lực đào hố.

Cám ơn! ╭(╯ε╰)╮
 
( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục
Chương 6: Mộng cảnh.


Chương 6: Mộng cảnh.

Thực ra chế độ hoạt động của người máy có trí tuệ cũng giống như con người, sau khi tổn hại năng lượng quá nhiều sẽ có chương trình ngủ đông tiết kiệm năng lượng, nó khá giống với giấc ngủ bình thường của nhân loại.

Nằm trên sopha mơ màng, Lăng Xuyên rơi vào mộng cảnh.

Trong mơ là một trận hỗn loạn, có tiếng người kêu hét, máu chảy lênh láng khắp sàn, tiếng súng vang lên dữ dội chân thực như đang xảy ra bên tai cậu và cuối cùng cậy thấy mình đang nằm trong vũng máu hai mắt trợn ngược bi ai nhìn lên trần nhà...đã chết...

“ Không.ggg.....................

“ Lăng Xuyên mặt trắng bệch, trên gương mặt là biểu cảm hoang mang xùng sợ hãi.

“ Tiểu Xuyên chuyện gì vậy.”

Tiếng nói dịu dàng của Bách Quý Thần vang lên bên tai nhưng không tài nào át được nỗi sợ của cậu.

Vừa rồi là gì?

Là nằm mơ?

Không, người máy không có giấc mơ.

Là một đoạn video?

Nhưng trong kia lại có hình ảnh của cậu.

Tại sao?

Tại sao?

Tại sao?

Lăng Xuyên rối bời bởi hàng loạt câu hỏi không có lời giải thích.

Bách Quý Thần nhìn người kia đang sợ hãi cả người bỗng cảm thấy khó chịu, hắn nhẹ nhàng bước lại ôm cậu vào lòng vỗ về:
“ Không sao, có tôi ở đây.

Dù có rắc rối gì mọi chuyện cứ để tôi lo.”

Có lẽ hắn đã quên cậu là người máy nhưng cũng có lẽ hắn biết cậu không chỉ là người máy. *** *** *** *** *** *** Ngồi trên ô tô, Lăng Xuyên dù đã bình ổn hơn nhưng hình ảnh trong mộng cảnh kia vẫn ám ảnh cậu, linh tính mách bảo cậu cần nhanh chóng tìm ra sự thực về việc mình xuyên vào thân thể này.

Nhìn những giọt mưa đang tạ vào cửa kính lòng cậu lạnh băng, bây giờ ngoài việc tìm kiếm thông tin của mình qua mạng cậu chẳng thể manh động làm gì, sự phụ thuộc và sự bị động thể hiện rõ trong tình hình hiện tại.

Cậu nhắm mắt thầm nghĩ, liệu có thể nhờ Bách Quý Thần được không, mặc dù hắn ta không phải là kẻ đáng tin nhưng hắn lại là kẻ duy nhất mà mình có thể dựa vào lúc này.

Bách Quý Thần tâm trạng cũng không tốt hơn ai kia, đầu mày không ngừng nhíu lại đôi mắt nhìn người đang tựa vào một bên cửa kính xe hơi âm trầm nghĩ ngợi.Lăng xuyên mở mắt, lên tiếng phá vỡ bầu không khí nặng nề:
“ Anh có biết về người đã thiết kế ra tôi không.”

Sau một hồi lâu suy nghĩ cuối cùng cậu quyết định đánh liều một phen.

Bách Quý Thần nghiêng người anh mắt có chút nguy hiểm xen lẫn một cảm xúc mơ hồ không rõ:
“ Em hỏi người ấy để làm gì?”

“ Hừm...Có chút tò mò về người “
sinh” ra mình.”

“ Người đó chỉ làm nhiệm vụ thiết kế thôi” Kẻ kia cười cười không rõ là ý gì nhưng trong mắt Lăng Xuyên điệu cười ấy chẳng khác gì là xem thường cậu cả.

“ Thiết kế cũng là một khâu vô cùng quan trọng, chưa biết chất lượng ra sao nhưng nếu xem bề ngoài không bắt mắt thì anh sẽ mua nó sao?


Bách Quý Thần ra vẻ đồng tình:
“ Thật ra thì cũng có lý.”

“ Vậy thì trả lời tôi đi.”

Chống tay nhìn Tiểu Xuyên, Bách Quý Thần làm bộ nghiêm túc trả lời:
“ Tôi không thường xuyên tiếp xúc với người kia chỉ biết cậu ta là một nhà thiết kế khá thành công trong sự nghiệp lẫn cuộc sống nhưng “ lắm tài nhiều tật” cậu ta khá nổi tiếng về việc tđào hoa, thay người yêu như thay áo.

Tôi chỉ biết vậy thôi.”

Nhìn gương mặt đang tỏ vẻ “ tôi rất nghiêm túc “ của kẻ kia, Lăng Xuyên hận không thể cào rách mặt hắn.

Có kẻ nào nói xấu trước mặt người khác thế không.

Ưmh...mặc dù cũng không hẳn là sai cả nhưng cậu đâu có “ thay người yêu như thay áo” cậu chỉ dăm ba tháng đổi một lần thôi mà, việc đấy không phải rất bình thường sao??!

Thấy Tiểu Lăng đang bĩu môi tỏ vẻ bất mãn Bách Quý Thần bật cười dịu dàng xoa xoa đầu cậu:
“ Tâm tình em hôm nay hình như không tốt hay chúng ta đi ra ngoài giải tỏa đi?”

Miệng nhỏ chu chu tỏ vẻ bực bội, thừa cơ thực hiện ý đồ của mình:
“ Vậy đưa tôi đi gặp Lăng Xuyên ba ba.”

Người ta là người “sinh” ra cậu đó.

“ Hiện giờ không được, đến thời điểm thích hợp tôi sẽ đưa em đi.”

Biết không thể quá manh động Lăng Xuyên đành cắn răng mà gật đầu tỏ vẻ đã biết.

Haizzz.....ai bảo mạng nhỏ của cậu đang nằm trong tay người ta chứ.P/s: _(._.)_ Viết ngày càng ngắn, ngày càng lười.

Cần lắm động lực a~~~~
 
( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục
Chương 7 : Điều trị tâm lý


Chương 7 : Điều trị tâm lý" Không......kh...khôn...g..."

Tiếng hét cất lên phá vỡ bầu không khí yên tĩnh trong đêm.Đột ngột mở ra, đôi mắt màu xanh dương xinh đẹp bây giờ như ngập trong sương mù dày đặc những hoang mang lo sợ.

Vẫn là mộng cảnh ấy, chẳng có gì thay đổi nhưng tâm trạng cũng như tâm lý của cậu lại ngày một tồi tệ, tồi tệ đến nỗi Bách Quý Thần phải đưa cậu tới trụ sở chính của công ty sản xuất cậu để kiểm tra nhưng rốt cuộc vẫn chẳng phát hiện ra điều gì bất thường.

Không phải là do suy nghĩ của cậu có vấn đề hay không, nhưng cậu thấy Bách Quý Thần hình như kể từ khi cậu rơi vào mộng cảnh lần đầu tiên hắn ta càng chú ý và quan tâm cậu hơn.

Ví dụ điển hình là ngay lúc này, khi cậu vừa mở mắt ra đã thấy hắn xuất hiện cùng với gương mặt đầy lo lắng.

Lo lắng cho một người máy phục vụ?

Thế quái nào mấy bé người máy trước đấy lại bị hắn hành cho tơi tả như vậy?

Hắn có biết đấy là bao nhiêu công sức cậu thiết kế không!?

Nếu như con người còn có những khuôn mặt giống nhau hoặc tương đối giống nhau như anh em song sinh,cha mẹ và con cái.... nhưng người máy thì không, mỗi gương mặt đều là độc nhất do nhà thiết kế tạo ra, trừ khi có ý kiến của người mua nếu không sẽ không có hai người máy giống nhau.

Có thể nói mỗi người máy đều là một viên kim cương hoàn mỹ có một không hai trên thế giới.

Thế mà hắn ta cứ thế tàn phá, lần lượt tàn phá từng viên từng viên một.

Hắn có biết cậu tức giận và đau lòng thế nào kho thấy đứa con tinh thần của mình cứ thế bị phá hủy không???

Bây giờ còn bày ra bộ mặt đau lòng vì cậu, nếu cậu không biết rõ bản chất của hắn chắc cũng đã bị hắn lừa vào lưới tình rồi.

Cứ như vậy ánh mắt của Lăng Xuyên đối với người đối diện hiện ra tia chán ghét.

Dịu dàng xoa đầu Tiểu Xuyên để trấn an, xúc cảm mềm mại dưới bàn tay khiến Bách Quý Thần càng muốn chạm vào cậu nhiều hơn.

Hắn dời tay nắm lấy vai cậu rồi cúi đấu xuống hôn vào đôi môi hồng ngọt ngào như cherry, nụ hôn này không giống với các nụ hôn trước đó không bá đạo chiếm hữu, không hung hăng tàn phá mà ngược lại vô cùng dịu dàng.

Chiếc lưỡi linh hoạt tách hàm răng tiến vào phía trong nhẹ nhàng đảo trong khoang miệng chơi đùa với chiếc lưỡi nhỏ ướt át của cậu.

Mùi thuốc lá cùng hương vị nam tính từ khoang miệng xông tới từng tế bào thần kinh cảm giác khiến Lăng Xuyên như bị thôi miên bắt đầu đáp trả lại nụ hôn ngọt ngào.

Chẳng biết bao lâu hai đôi môi của hai người tách ra Lăng Xuyên mới dần tìm lại được lý trí, còn người kia dường như rất thỏa mãn với cảm giác vừa rồi nên nhẹ nhàng bế cậu ngồi lên đùi mình, thân hình mảnh mai lọt thỏm giữa lồng ngực rắn chắc.

Ôm vật nhỏ trong lòng, Bách Quý Thần hôn nhẹ lên tai cậu rồi cất lời:
“ Tôi có mời một bác sĩ trị liệu tâm lý cho em.

Ngày mai hắn sẽ đến, nhớ ngoan ngoãn chữa trị.”

Lăng Xuyên bật cười:
“ Tôi là người máy.

Anh mời một bác sĩ tâm lý về chữa trị cho người máy sao?

Anh thật hài hước.”

“ Em là người máy trí tệ nhân tạo, thuộc hàng người máy trí tuệ cao có sự tự nhận thức và cảm xúc.

Nên việc mắc bệnh tâm lý là hoàn toàn có thể, em cũng không phải là người máy đầu tiên mắc phải nên yên tâm mọi chuyện sẽ tốt thôi.”

Cậu thấy có phần phi logic nhưng sau một hồi suy nghĩ vẫn gật đầu đồng ý.

Ông cha ta bảo rồi “ có bệnh thì vái tứ phương “, để thoát khỏi mộng cảnh quái đản kia thì tại sao lại không thử chứ.Sáng sớm hôm sau, Lăng Xuyên đang thưởng thức cây cảnh mà người làm vườn vừa tỉa thì Bách Quý Thần bước vào, tay nhẹ ôm eo nhỏ môi đặt một nụ hôn chào buổi sáng.

“ Tiểu Xuyên, bác sĩ tâm lý anh mời tới đang ở thư phòng em chờ em vào là bắt đầu trị liệu” Lăng Xuyên gật đầu cùng người kia vào nhà.

Mở cửa, Bách Quý Thần bước vào trước lịch sự chào hỏi:
“ Bác sĩ , đây là Tiểu Xuyên mà tôi đã nói tới.”

Lăng Xuyên theo chân vào sau, vừa nhìn người khách đang ngồi trên ghế sopha cậu giật mình, trong đầu một bầy nê mã đua nhau giày xéo phần cứng, phần mềm.

Gương mặt đẹp đẽ đến chết tiệt kia còn có thể là ai khác ngoài cái tên khốn Hàn Mộc Khanh chuyên môn giả nhân giả nghĩa, giả làm thân sĩ thanh cao lừa đời.

Phải nói Hàn Mộc Khanh sinh ra nhìn rất được, mắt sáng hữu thần, mũi cao thanh thoát ,đôi môi đầy đặn cong lên như lúc nào cũng mỉm cười.

Người ngoài nhìn vào đều xem hắn như tấm gương mà sùng bái, mà học tập nhưng đáng tiếc đều là giả tạo hết đấy.

Dù hắn thực sự rất có thực lực trong chuyên môn của mình bất quá lại là một tên đạo đức giả.

Nhìn kẻ đang lịch sự đứng dậy chào hỏi với mình, Lăng Xuyên thầm cảm khái 'Trái Đất này thật nhỏ'.

Người đối diện mặc một bộ tây trang sang trọng nhưng không quá phô trương giờ đang làm động tác cúi chào vô cùng hoàn mỹ:
“ Xin chào, tôi là bác sĩ tâm lý Hàn Mộc Khanh.

Rất vui khi được gặp cậu.”

Giọng nói không quá trầm nhưng lại rất dễ tạo ấn tượng tốt với người nghe.

“ Chắc Bách tổng cũng đã giới thiệu tôi trước cho anh rồi.

Tôi là Tiểu Xuyên.

Cảm ơn vì đã nhận lời mời tới đây chữa trị.”

“ Đấy là vinh hạnh của Hàn mỗ.”

Sau màn chào hỏi đầy tính giối lòng, Lăng Xuyên tự nhận thấy hình như kể từ lúc xuyên vào thân thể này cậu nói dối ngàng càng chuyên nghiệp, dù là mấy câu giả dối đến mức chính cậu phải tự phỉ nhổ nhưng lúc nói ra vẫn rất trơn tru, trôi chảy.

Để quá trình chữa trị đạt được thành công Bách Quý Thần đành phải ra ngoài, mcj dù biết trước điều này nhưng trong lòng hắn vẫn vô cùng khó chịu.

Nếu không phải nhộng suy nghĩ được biện pháp nào nữa hắn cũng sẽ không mời người kia tới đây, lại còn ở riêng với nhau nữa chứ.

Càng nghĩ hắn càng cảm thấy mình sắp phát điên rồi
Ở trong phòng mọi chuyện suôn sẻ hơn Lăng Xuyên nghĩ.

Sau khi nghe cậu kể về mộng cảnh mà cậu gặp phải Hàn Mộc Khanh bắt đầu hỏi một số câu hỏi liên quan đến cuộc sống hàng ngày của cậu, tiếp theo là một số bài kiểm tra tâm lý và cho lời khuyên.

Không hổ danh là bác sĩ tâm lý hàng đầu cả nước, sau cuộc điều trị Lăng Xuyên cảm thấy mình thư thái hẳn, như trút bỏ được một phần áp lực tâm lý chất chứa bấy lâu nay.

Nhưng tâm trạng vui tươi, phấn khởi kia không duy trì được lâu vì cậu được thông báo rằng bác sĩ Hàn sẽ sống ở đây cho tới khi quá trình điều trị chấm dứt.

Ni mã, cậu sống với một tên biến thái chưa đủ sao lão thiên gia chính xác là muốn ép chết cậu đây mà.
 
( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục
Quà: Thứ 6 ngày 13 0^◇^0.


Quà: Thứ 6 ngày 13 0^◇^0.

Sau nhiều ngày bị cấm “ hoạt động” vì Tiểu Xuyên lấy lý do "kỹ thuật không ổn định", Bách Quý Thần cảm thấy mình nhịn đến hỏng rồi thì nghe được tin tốt từ Hàn Mộc Khanh hắn bỗng cảm thấy có thiện cảm với tên kia hơn hẳn.

Thế là Bách tổng vui vui vẻ vẻ bế Lăng Xuyên vào phòng “ ăn ngay cho nóng”.

Lăng Xuyên bị ai kia bế theo kiểu công chúa vào phòng bỗng cảm thấy có chút đau đầu.

Người anh em, anh đánh rơi hình tượng kìa, anh là phúc hắc, biến thái công không phải trung khuyển hay ôn nhu công.

Ok???

Làm ơn ai đấy lượm được trả lại cho tên kia giúp tôi...

Đặt nhẹ người trong lòng lên giường, Bách Quý Thần cúi xuống tham lam hôn lên đôi môi mềm mại, mùi vị quen thuộc kích thích tất cả giác quan của hắn khiến hành động mỗi lúc một nhanh, một gấp gáp hơn.

Cạy hàm răng ra, đầu lưỡi linh hoạt tiến vào công thành chiếm đất vừa trêu đùa lưỡi nhỏ đang không ngừng chạy trốn, vừa tham lam đánh dấu chủ quyền bằng mùi hương nam tính của mình.

Bàn tay của hắn cũng không nhàn rỗi, một tay xoa bắn khiêu khích người dưới thân, tay kia lột bỏ quần áo ném qua một bên, chỉ trong tích tắc Lăng Xuyên đã trần như nhộng lộ ra những đường cong mê người.

Cảm nhẫn được phía dưới của Lăng Xuyên có phản ứng, Bách Quý Thần thỏa mãn buông tha cho đôi môi ướt át đã bị hôn tới sưng đỏ, chiếc miệng thay đổi vị trí tác chiến ngậm lấy cự vật đang ương lên không người nhả ra nuốt vào.Bị kích thích, Lăng Xuyên cảm thấy tất cả năng lượng của bản thân đều dồn xuống vật kia mất rồi, cậu cố kiềm chế để mình không bắn ra cả người vừa thoải mái vừa khó chịu đến rên rỉ.

“ umh...aa..aaaaa......a...mu..muốn...bắn....”

Lưỡi không ngừng đảo qua lại trên đỉnh bao quy đầu, rồi lại không ngừng lướt qua những mạch máu đang chìm trong dục vọng, cả môi răng và lưỡi đều được Bách Quý Thần sử dụng triệt để để tạo ra khoái cảm.

Người bên dưới bỗng chốc run rẩy, cự vật bắn ra một dòng tinh dịch trắng đục như sữa.

“ A..aaaaa...............”

Bách Quý Thần nuốt trọn toàn bộ mật dịch, một giọt cũng không để rơi ra.

Ánh mắt híp lại đầy hưởng thụ như đang thưởng thức một vật trân quý.

Hắn nghiêng đầu nhìn người ở dưới rồi cười, ngữ điệu có phần làm nũng:
“ Ngày nào cũng cho tôi nhé!

“ Tươi mặt có phần lạnh lùng bây giờ trở nên nhu hòa hơn, gương mặt tỏ vẻ bán manh khiến người ta không thể nào tưởng tượng được hắn với người trước kia là một người. ( Ligi: •﹏• mày là ai?

Con của gia đâu???)Lăng Xuyên cảm thấy mình chắc bị ảnh hưởng bởi mộng cảnh mà sinh ra ảo giác rồi.

Ni mã, Bách biến thái đang bán manh bán manh bán manh đấy!!!

Điều quan trọng phải nhắc lại ba lần a~ Không lẽ, hắn bị người ta bắt cóc còn đây là thế thân, hay hắn nhận được tin ngày mai là tận thế nên muốn sống bằng tính cách thật, hay là....hắn muốn nằm dưới.

Aaaaaaaa......tam sinh quan vỡ nát, thế giới này đầy rẫy biến thái, bé cưng muốn về hành tinh mẹ.Không để ánh mắt như đang nhìn một kẻ biến thái của ai kia, Bách Quý Thần tiếp tục chuyên tâm làm những việc cần làm.

Đổ keo bôi trơn vào tay rồi đưa vào hậu huyệt, ba ngón tay thi nhau rút ra cắm vào tạo thành những tiếng phốc xuy phốc xuy đầy dâm mỹ.

Sau khi hậu huyệt đã được bôi trơn, Bách Quý Thần kéo khóa quần cầm lấy cụ vật thô to đặt trước cửa huyệt, dần tiến vào.

“ Aaaa....aa......”

Tiếng rên rỉ của Lăng Xuyên được hòa lẫn với tiếng thở dốc của Bách Quý Thần.

Cự long không ngừng đưa đẩy va chạm vào thành thịt khiến mọi suy nghĩ của cậu đều tan thành bọt nước, bây giờ cậu chỉ cảm nhận được côn thịt bên trong nóng hổi thế nào, từng đường mạch nổi lên ra làm sao.

Từng nhịp , từng nhịp, sức nóng của tình dục đốt cháy tất cả chỉ còn lại khoái cảm đến đỉnh điểm.

P/s: Cái ngày đen tối này, mị muốn thắp sáng nó ≧﹏≦.

Các bảo bối cố gắng ủng hộ cho mị để mị có động lực tiếp tục đào tẩm bổ xôi thịt cho các cưng nha.

Thân~~~
P/s2: Tính cách của Bách biến thái trong này đều hoàn toàn là hư cấu, hãy ghép lại tam sinh quan đã đổ nát của các cưng :vvvvv
 
( Đm H Văn) Búp Bê Tình Dục
Chương 8:Giá như tất cả chỉ là cơn ác mộng


Chương 8: Giá như tất cả chỉ là cơn ác mộng
Trong vườn, Lăng Xuyên ngồi trên xích đu, ánh mắt có chút xuất thần suy nghĩ.

Trước khi Hàn Mộc Khanh đến làm khách ở đây, Lăng Xuyên luôn muốn tìm cơ hội liên lạc với hắn để hỏi tình hình thân thể của mình nhưng vì sợ khiến Bách Quý Thần nghi ngờ nên vẫn chưa tìm được thời cơ.

Nhưng giờ thì tốt rồi, người mình muốn tìm ở ngay trước mặt, Lăng Xuyên có chút cảm thán : ít nhất ông trời cũng không quá tuyệt tình với cậu.Tới lúc Bách Quý Thần bước ra, đã thấy cậu nghiêng người có vẻ là đang tiếp năng lượng mặt trời, hàng mi dài buông xuống nhẹ nhàng rung lên như cánh bướm theo mỗi đợt gió, ánh nắng dọi xuống, cả người cậu bừng sáng như một thiên sứ xinh đẹp.

Bách Quý Thần nhìn đến thất thần, tâm có chút rung động kỳ lạ.

Cho tới khi Lăng Xuyên trở người muốn dậy, Bách Quý Thần mới bừng tỉnh nhanh chóng ổn định tâm trạng bước tới đặt một nụ hôn nhẹ lên khóe mắt cậu.

" Thư thái sao?

"
" Thư thái."

Trong cả biệt thự nếu Bách Quý Thần thích nhất là thư phòng nơi hắn chứa cả ngàn cuốn sách, thì cậu lại thích khu vườn này.

Cho dù là xuân hạ thu đông mỗi mùa cả khu vườn đều mang một ý vị riêng dành người thưởng thức.

Cây xanh, cảnh đẹp, tâm trạng tốt a.Bách Quý Thần cười cười:
" Vào thôi, tới giờ trị liệu rồi."

Lăng Xuyên gật đầu, bước vào trong nhà cùng người kia.Vào đến phòng, Lăng Xuyên đã thấy Hàn Mộc Khanh ngồi đấy thong thả đọc sách.

Như nhận ra có người vào hắn đứng dậy, cười chào.Cậu gật đầu đáp lễ rồi ngồi vào vị trí của mình."

Dạo này cậu có còn gặp mộng cảnh nữa không?"

Hàn Mộc Khanh nho nhã hỏi."

Còn gặp, nhưng tần suất đã giảm."

Hắn ghi chép lại rồi bắt đầu cuộc trị liệu.

Đến khi hết giờ đã là 1 tiếng sau, Lăng Xuyên giữ lại Hàn Mộc Khanh đang định cáo từ.Hàn Mộc Khanh hơi bất ngờ, hỏi:
" Cậu có vấn đề gì thắc mắc sao?"

Lăng Xuyên gật đầu, cố làm ra vẻ tự nhiên nhất:
" Hàn bác sĩ biết nhà thiết kế Lăng Xuyên chứ?"

" Biết".

Hắn gật đầu, trong mắt có chút phức tạp cảm xúc."

Vậy người ấy dạo này thế nào?

"
Dường như sợ nghi ngờ cậu nói tiếp.

" Vì Lăng Xuyên là người đã thiết kế ra tôi, chúng tôi tình cảm khá tốt nên muốn hỏi chút tình hình về người ấy."

Nhìn mặt Mặt Hàn Mộc Khanh có chút trắng, ánh mắt hiện lên chút bi thương không rõ Lăng Xuyên có linh cảm rất xấu.

" Cậu ấy...đã chết."

Mặc dù đã rất nhiều lần suy nghĩ về kết quả này nhưng khi tận tai nghe thấy đáp án cậu vẫn không thể nào tin nổi.

Đã chết, cậu đã chết.

Trong lồng ngực như cái gì co rút lại, cậu cười mỉa một người máy không tim lấy gì làm đau.

Đang là một con người tỉnh dậy thành người máy, đang là một kẻ sống sở sờ cư nhiên nhận được tin mình đã chết, tất cả có bao nhiêu oái ăm đau khổ.

Khuôn mặt xinh đẹp trở nên tái nhợt, đôi mắt màu xanh âm u vô thần.

Hàn Mộc Khanh không đành lòng, an ủi:
" Đừng quá đau buồn."

Dùng tất cả sức lực, Lăng Xuyên xông tới túm cổ áo Hàn Mộc Khanh không ngừng hỏi:
" Tại sao...tại sao lại chết?

Anh đang đùa tôi có phải không???"

" Tôi cũng ước gì mình đang nói đùa."

Hắn ta cười bi thương.Cậu như một con rối bị cắt đứt dây, cả người lung lay rồi từ từ trượt xuống.

" Tại sao....?"

Hàn Mộc Khanh nghẹn lại, cuối cùng cố gắng nhả ra hai chữ: " Không biết."

"Cậu ấy đột ngột ra đi lúc đang ngủ, rất....yên tĩnh."

Lăng Xuyên đau khổ gật đầu.

Rất yên tĩnh, quả thật là rất yên tĩnh yên tĩnh tới mức chính cậu cũng không biết .

Ha...thật trớ trêu thay khi linh hồn đang sống lại nhận được tin mình đã chết.

Cậu ước tất cả chỉ là một cơn ác mộng, khi cậu mở mắt ra cậu sẽ thấy bản thân ình nằm trên chiếc giường êm ái, lúc đấy chắc cậu sẽ cười chính mình: lớn như thế mà vẫn sợ ác mộng.

Nhưng hiện thực hiện ra trước mắt, có lẽ cả đời này cậu cũng đừng mơ đến việc làm người.Lăng Xuyên cười khổ gượng người dậy, bước những bước chân lung lay tựa như một cái xác không hồn.

Người ở lại phía sau mặt cúi xuống khiến không ai nhìn thấy được biểu cảm của hắn, miệng mấp máy phát ra tiếng: " Xin lỗi."

Âm thanh rất nhỏ, nhỏ đến mức chính hắn cũng không nghe thấy được.
 
Back
Top Bottom