Edited by: makemenpregant
_____________________________________Giờ ăn trưa trôi qua rất nhanh, sau đó Hạc Tri Chu cũng không có việc gì để làm.Trong không gian tràn ngập pheromone của Tống Lễ Ngọc, anh có chút căng thẳng quá mức, một bữa cơm xuống toát cả mồ hôi mỏng, khi Tống Lễ Ngọc xấu bụng hỏi có muốn ở lại tắm rửa không thì mặt anh đỏ bừng.Tống Lễ Ngọc đương nhiên không đến mức thật sự kéo Hạc Tri Chu đi tắm, cuối cùng cười tiễn Hạc Tri Chu, người đã bắt đầu đi đứng lóng ngóng, ra khỏi cửa.Tống Lễ Ngọc nhét một hộp bánh quy nhỏ vào tay Hạc Tri Chu, nói:"Cảm ơn anh đã đến thăm em, đây là bánh quy em tự nướng, tặng anh."
Hạc Tri Chu hai tay nhận lấy.Tống Lễ Ngọc nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc và căng thẳng của anh thì không nhịn được muốn trêu chọc, đuôi mắt hơi rũ xuống, đáng thương nói:"Anh Tiểu Chu về nhà nhớ nhắn tin cho em nhé, tối hôm qua cả đêm anh đều không tìm em, em còn tưởng rằng anh ghét bỏ em, về nhà rồi thì hối hận."
"Không có."
Hạc Tri Chu liên tục lắc đầu, "Tôi chỉ là... không biết nhắn gì."
Anh lên mạng tinh tú tìm rất nhiều hướng dẫn, cũng không tìm ra được gì, nên dứt khoát hôm nay xin nghỉ phép, làm cơm đến thăm Tống Lễ Ngọc.So với lời nói, Hạc Tri Chu thiên về hành động hơn.Anh có khả năng hành động cao, hôm nay vừa kịp đến trước khi Tống Lễ Ngọc xuất viện, còn trực tiếp thú nhận thân phận, nếu không Hạc Tri Chu có lẽ chỉ nhìn thấy một phòng bệnh trống rỗng, và dấu chấm than màu đỏ bị chặn.Đợi đến khi anh hoảng sợ vài ngày, Tống Lễ Ngọc có lẽ đã tự mình tra ra thân phận của anh, sau đó trực tiếp cướp anh từ quân bộ về để làm chuyện xấu.Hạc Tri Chu lúc này còn chưa biết mình vô tình tránh được một kiếp nạn, đang nghiêm túc nói:"Tôi rất nhàm chán, tôi sợ em không thích tôi nhắn tin cho em, hơn nữa em đang dưỡng bệnh, tôi không muốn làm phiền em."
Tống Lễ Ngọc nhìn chằm chằm vào đôi môi đang hé mở của Hạc Tri Chu mà ngẩn ngơ.Quá ngoan ngoãn, rất muốn hôn.Miễn cưỡng kéo sự chú ý trở lại, hài lòng ngửi mùi pheromone của mình trên người Hạc Tri Chu, Tống Lễ Ngọc bẻ đốt ngón tay nói:"Vậy thì nhắn tin chúc em buổi sáng tốt lành và chúc ngủ ngon, gọi em là bảo bối, làm gì cũng phải báo trước cho em, tốt nhất là có thể chụp ảnh cho em xem..."
Hắm càng nói càng thái quá, Hạc Tri Chu vẫn nghiêm túc gật đầu ghi lại.Tai anh lại đỏ lên: "Được, tôi nhớ rồi."
Chỉ là gọi "bảo bối" nghe kỳ cục quá...
Mặc dù anh thật sự xem Tống Lễ Ngọc như bảo bối mà bảo vệ.Ánh mắt Tống Lễ Ngọc lại rơi xuống tai của Hạc Tri Chu, hắn nghi ngờ Hạc Tri Chu cố ý quyến rũ mình, nếu không sao lại làm gì cũng khiến hắn muốn bắt nạt.Nghi ngờ như vậy rõ ràng là đang oan uổng người khác, Tống Lễ Ngọc chọc chọc vào ngực Hạc Tri Chu, cố ý nói:"Em không tin là anh nhớ rồi, bây giờ anh gọi em là bảo bối đi."
Hạc Tri Chu há miệng: "Bảo..."
Anh nói được một nửa thì dừng lại không nói tiếp được nữa, anh thật sự không giỏi ăn nói, cách xưng hô thân mật và sến súa này có chút quá đáng.Bảo anh vác cả chiếc tàu chiến tinh tế của Tống Lễ Ngọc còn dễ hơn."
Bảo..."
Hạc Tri Chu thử lại lần nữa, sau đó thất bại.Tống Lễ Ngọc biết anh da mặt mỏng, cứ chọc là đỏ mặt, cười xòa bỏ qua cho Hạc Tri Chu: "Được rồi, gọi bảo bảo cũng được, coi như anh nhớ rồi."
Cũng chỉ có Hạc Tri Chu là người mà hắn có thể nhìn thấu ngay từ cái nhìn đầu tiên, nên hắn mới dễ nói chuyện như vậy.Cuối cùng, Tống Lễ Ngọc ôm Hạc Tri Chu, ghé vào tai đối phương nói:"Vậy thì hẹn gặp lại ngày mai nhé, anh Tiểu Chu."
Hạc Tri Chu cứng đờ gật đầu, xoay người rời đi, mãi đến khi nghe thấy tiếng cửa phòng đóng lại phía sau mới hoàn hồn.Anh nhìn hộp giấy nhỏ đựng bánh quy trên tay, màu nâu sẫm, còn thoang thoảng hương cam quýt, trước đây anh từng thấy Tống Lễ Ngọc tặng cho các bạn học khoa hội họa rất nhiều lần, không ngờ có một ngày lại đến lượt mình."
Tiểu Ngư..."
Hạc Tri Chu vuốt ve hộp giấy.Tống Lễ Ngọc khi trưởng thành có chút khác với tưởng tượng của anh, rất thích làm nũng, cũng rất chủ động và táo bạo, nhưng vẫn như trước đây, đặc biệt xinh đẹp và cũng đặc biệt đáng thương.Tống Lễ Ngọc như vậy anh cũng rất thích.Quả nhiên, mọi thứ trong "Leviathan" đối với Tống Lễ Ngọc mà nói cũng không phải là ký ức tươi đẹp gì, Tống Lễ Ngọc sau khi bước ra khỏi bóng tối đã cởi mở hơn trước rất nhiều.Vậy thì anh càng không cần phải nhắc đến chuyện trước đây trước mặt Tống Lễ Ngọc, Tống Lễ Ngọc bây giờ đặc biệt tốt.So với Tiểu Ngư ốm yếu và dễ bệnh, u uất năm xưa, anh hy vọng Tống Lễ Ngọc mãi mãi cởi mở như bây giờ."
Ding--"Thang máy đến, Hạc Tri Chu bước ra ngoài.Anh trực tiếp lên phi thuyền đi về quân bộ, "Leviathan" đã là nỏ mạnh hết đà, Giang Triết và Giang Minh Thư đang bỏ trốn cũng đã có dấu vết, mặc dù đã được điều về chủ tinh, nhiệm vụ của quân bộ không còn nặng nề như trước, nhưng khoảng thời gian này Hạc Tri Chu thật ra vẫn khá bận rộn.Lúc này, Hạc Thượng tá với kinh nghiệm yêu đương bằng không hoàn toàn không ý thức được pheromone từ một alpha khác trên người mình bá đạo đến mức nào, càng không biết mình sẽ gây ra náo động lớn đến đâu khi bước vào quân bộ..Mặt khác, Tống Lễ Ngọc sau khi tiễn Hạc Tri Chu đi thì suy nghĩ một chút, lên Mạng Tinh tú đặt mua một loạt quần áo mà Hạc Tri Chu có thể mặc, gửi đến nhà mình, sau đó vùi đầu vào công việc.Hắn thật ra còn bận rộn hơn Hạc Tri Chu một chút, không chỉ phải luôn theo sát tiến độ vây quét "Leviathan", giám sát chặt chẽ Giang Triết và Giang Minh Thư, mà còn phải bận rộn với việc thử nghiệm công khai trò chơi toàn ảnh mới của Tống Thị sau hai tuần nữa.Hiện tại là năm Tinh lịch 897, Công lịch Liên sao được tính từ khi phát hiện ra các hành tinh bên ngoài chủ tinh, lúc này cách thời điểm tàu chiến tinh tế thực sự xuất hiện chưa đầy một trăm năm, công nghệ toàn ảnh cũng đang trên đà phát triển mạnh mẽ.Dựa vào sự hợp tác với quân bộ, Tống Lễ Ngọc đã thành công giành được bằng sáng chế công nghệ quân sự chuyển dân dụng đầu tiên trong lĩnh vực toàn ảnh, dẫn dắt bất động sản Tống Thị vốn tập trung vào ngành xây dựng chuyển đổi thành Tống Thị Toàn Ảnh, bắt đầu xây dựng trò chơi toàn ảnh thực sự đầu tiên.Với trò chơi toàn ảnh đầu tiên, Tống Lễ Ngọc nghĩ đến việc mở rộng thị trường, chọn đề tài nhập vai an toàn và phổ biến nhất trong trò chơi toàn ảnh: trò chơi nhập vai.《SL· Cuộc Đời Thứ Hai》, người chơi có thể tự thiết lập nhân vật của mình, tự do lựa chọn thế giới, có hơn ba vạn loại trò chơi nhập vai theo kịch bản định sẵn, cũng có chế độ tự do, từ liên sao đến thế giới nguyên thủy đều có đủ cả, có thể nhiều người chơi trực tuyến, công dân trưởng thành còn có thể mua thêm gói mở rộng 18+.Đương nhiên, cấm nhiều người cùng nhau vận động 18+.Thể loại trò chơi nhập vai này từ lâu đã tràn lan, nhưng dù sao 《SL· Cuộc Đời Thứ Hai》 của Tống Lễ Ngọc là trò chơi toàn ảnh đầu tiên có khoang trò chơi toàn ảnh, được mệnh danh là có thể cảm nhận hoàn toàn cả mùi vị, về mặt công nghệ đã nghiền nát tất cả các loại mũ toàn ảnh, kính toàn ảnh trên thị trường.Từ đó mà phiền phức mang đến đương nhiên cũng nhiều hơn, trò chơi toàn ảnh siêu chân thực tuyệt đối không thể đi đường vòng, chỉ riêng các điều khoản cấm trò chơi tương tự như "cấm nhiều người cùng nhau vận động 18+" đã vô số kể, dù là Tống Lễ Ngọc hợp tác mật thiết với quân bộ, cũng bị kẹt hơn một năm mới được duyệt.Một thời gian nữa trò chơi sẽ được mở thử nghiệm công khai, có nên rủ Hạc Tri Chu cùng chơi không?Tống Lễ Ngọc vừa giữ liên lạc hội nghị, hiếm thấy mà đã xao nhãng trong lúc họp..Đêm.Tống Lễ Ngọc vươn vai một cái sau một buổi chiều bận rộn, thay quần áo rồi bước ra khỏi nhà, lên chiếc phi thuyền của Dịch Ngải đã đến đúng giờ."
Ông chủ, tối nay ngài có hẹn với tiên sinh Tạ vào lúc tám giờ rưỡi, đã đặt ở phòng riêng cũ tại Bạch An Phường."
Dịch Ngải vừa lái phi thuyền vừa báo cáo."
Ừ."
Tống Lễ Ngọc gật đầu, hắn mở máy tính cá nhân, thấy hơn chục tin nhắn từ Hạc Tri Chu, không khỏi cong cong khóe mắt.Bình thường không ai dám tìm hắn nói chuyện phiếm, buổi chiều bận rộn hắn cũng quên mất chuyện đã nói tùy tiện với Hạc Tri Chu, không ngờ đối phương lại thật sự để trong lòng.Tống Lễ Ngọc tiện tay cài đặt âm báo đặc biệt cho Hạc Tri Chu, sau đó mở tin nhắn ra xem.【Hạc Tri Chu: Tôi đến quân bộ rồi, không biết tại sao, ánh mắt mọi người nhìn tôi có hơi kỳ lạ.】【Hạc Tri Chu: Tôi đi làm rồi, lát nữa có thể không xem được tin nhắn, em đừng giận.】【Hạc Tri Chu: Không biết tại sao, bọn họ cứ nhất định đòi tôi mời ăn cơm, tôi lôi bọn họ ra thao trường huấn luyện một lượt, về nhà rồi, hơi muộn một chút.】【Hạc Tri Chu: [Hình ảnh: Ống dinh dưỡng và hộp bánh quy đã hết] Tôi ăn tối rồi, bánh quy rất ngon, tôi đi huấn luyện đây.】【Hạc Tri Chu: ......】【Hạc Tri Chu: [Hình ảnh: Tuyến thể đầy vết cắn].】【Hạc Tri Chu: ......Tôi quên mất, xin lỗi, bọn họ hình như phát hiện tôi và alpha yêu đương rồi, nếu em không muốn công khai quan hệ của chúng ta, ngày mai tôi sẽ đi tìm bọn họ giải thích.】【Hạc Tri Chu: Bảo bối, em đừng giận.】Tin nhắn cuối cùng được gửi đi cách đây mười phút.Tống Lễ Ngọc mở tấm ảnh Hạc Tri Chu gửi ra.Alpha có thân hình cực phẩm hoàn toàn không ý thức được việc mình đang quyến rũ người khác, chụp ảnh rất tùy tiện, tuyến thể đáng thương ửng hồng, cơ ngực đẹp đẽ mà không hề khoa trương còn vương vài giọt nước, trông như vừa mới tắm xong.Tống Lễ Ngọc lưu lại bức ảnh.Hắn xem tin nhắn cuối cùng của Hạc Tri Chu, tin nhắn này cách tin nhắn trước đó tận hai tiếng đồng hồ, hoàn toàn có thể thấy được đối phương đã phải đấu tranh tâm lý lớn đến mức nào, mới lo lắng đến xin lỗi khi hắn mãi không trả lời.Là muốn dỗ hắn vui vẻ, nên dù xấu hổ đến đâu cũng có thể gọi ra miệng.Tống Lễ Ngọc có chút mềm lòng, hắn cảm thấy mình hình như đã bắt nạt người ta hơi quá rồi, câu dẫn người ta nhắn tin cho mình còn làm bộ không để ý đến, hắn nghĩ nghĩ, sợ nhắn chữ không có ngữ khí khiến đối phương hiểu lầm, dứt khoát gửi một tin nhắn thoại qua."
Anh Tiểu Chu, buổi chiều em ngủ quên mất, không thấy tin nhắn của anh, xin lỗi nha, anh đừng trách em, sau này em sẽ trả lời kịp thời."
"Em không có giận, đều là lỗi của em, em quên nhắc anh rồi, không sao đâu, anh có thể nói với bạn bè của anh, em không sợ đâu, như vậy thì qua một thời gian nữa em còn có thể đi đưa cơm cho anh Tiểu Chu nữa – anh, anh sẽ bằng lòng giới thiệu em cho bạn bè của anh chứ?"
Giọng nói của Tống Lễ Ngọc vừa nhẹ vừa mềm, khiến Dịch Ngải đang lái tinh hạm tay run lên, cả người giật bắn mình."
Anh Tiểu Chu"——là đang nói Hạc Tri Chu sao?Dịch Ngải đoán già đoán non, dù sao thì gần đây sự kỳ lạ của ông chủ cũng bắt đầu từ khi cô điều tra người tên "Hạc Tri Chu" kia.Đầu tiên là hỏi những câu hỏi rất kỳ quái, sau đó lại nghỉ phép một ngày, sau đó nữa thì trong lúc họp lại như tắm mình trong gió xuân mà ngẩn người thất thần, bây giờ còn dùng cái ngữ khí ôn nhu đến đáng sợ này để nhắn tin.Dịch Ngải: 。Cô hình như đã biết người xem Tống Lễ Ngọc như một người đáng thương là ai rồi.......Vậy nên vì sao ông chủ không những không tức giận, mà ngược lại còn vui vẻ tận hưởng chứ!!Còn muốn đi đưa cơm nữa——ông chủ tỉnh lại đi, cậu thật sự không phải là hình tượng hiền huệ omega đâu——!!Dịch Ngải trong lòng gào thét chói tai, trên mặt vẫn không có bất kỳ biểu cảm nào, tận tâm tận lực làm trợ lý của mình.Cô có thể hiểu được, Tống Lễ Ngọc không phải là người sẽ đem việc công việc tư lẫn lộn, bây giờ có thể quang minh chính đại phát tin nhắn thoại trước mặt cô như vậy, chính là đã ngầm thừa nhận "Hạc Tri Chu" sau này sẽ gia nhập vòng sinh hoạt của mình.Cũng là ngầm đồng ý cho cô đi báo cáo chuyện này với ông bà của Tống Lễ Ngọc, hoàn toàn là một kiểu thông báo phụ huynh khác.Người đối diện kia có lẽ còn chưa biết, mới chỉ gặp mặt vài ngày, Tống Lễ Ngọc đã bắt đầu bắt tay vào sắp xếp những chuyện tiếp theo, căn bản không cho đối phương cơ hội toàn thân mà rút lui.Dịch Ngải lặng lẽ ở trong lòng thắp một cây nến cho Hạc Tri Chu người chưa từng gặp mặt.Phi hành khí dừng lại ở phường Bạch An.Hạc Tri Chu dường như vẫn luôn canh giữ tin nhắn, sau khi tin nhắn thoại của hắn gửi đi thì đã trả lời lại ngay, Tống Lễ Ngọc dứt khoát nói chuyện thêm vài câu với Hạc Tri Chu.【Tống Lễ Ngọc: Anh, em phải đi vẽ bài tập rồi, ngày mai gặp ở trường nha.】【Hạc Tri Chu: Được.】Tống Lễ Ngọc quyến luyến không rời tắt máy tính thông minh, dưới ánh mắt phức tạp của Dịch Ngải xuống phi hành khí.Xem ra tối nay ông bà sẽ biết được tin tốt này rồi.Tống Lễ Ngọc hồi tưởng lại khuôn mặt kia của Hạc Tri Chu và sơ yếu lý lịch xinh đẹp kia, cảm thấy đối phương hẳn là kiểu người được người lớn tuổi yêu thích, rất yên tâm đi vào phòng bao.Ông bà nuông chiều hắn, hơn nữa lại ở tận tinh cầu nghỉ dưỡng, sẽ không làm khó dễ Hạc Tri Chu, hắn chào hỏi trước như vậy chủ yếu là muốn cho họ biết trước, để còn chuẩn bị trước quà gặp mặt.Vừa bước vào phòng bao, Tống Lễ Ngọc liền đối diện với một ánh mắt trêu chọc.Đến từ alpha tóc đen đã sớm ngồi trong phòng bao ăn uống.Đối phương nháy mắt với hắn: "Hôm nay quân bộ có tin tức lớn đó, thượng tá đại nhân vừa mới trở về chủ tinh của chúng ta bị một alpha đánh dấu rồi, cậu biết là ai không?"
"Là tôi, sao vậy?"
Tống Lễ Ngọc thản nhiên ngồi xuống, "Tạ Trầm Ninh, cậu cũng không giống người nhiều chuyện như vậy."
"Cậu gọi cái này là nhiều chuyện?"
Tạ Trầm Ninh trợn to mắt, "Đây rõ ràng là tin tức kinh thiên động địa được không?
Bây giờ trên dưới quân bộ đều đang đoán xem rốt cuộc là ai có thể đánh dấu Hạc Tri Chu cấp SS, cậu thật là..."
"Tôi thật là lợi hại."
Tống Lễ Ngọc tự khen mình mặt không đỏ tim không đập.Tạ Trầm Ninh suýt chút nữa bị hắn làm cho nghẹn ra một ngụm máu."
Được rồi, bớt nói nhảm đi, cậu cũng đâu phải không biết tôi phân hóa thành alpha cấp SSS, nói chính sự đi."
Tống Lễ Ngọc nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn.Khác với Hạc Tri Chu lâu dài đóng quân ở bên ngoài lập công từ tầng lớp thấp nhất bò lên, cha của Tạ Trầm Ninh là người đứng đầu Liên bang Nhân loại đương nhiệm Tạ Chính, mà bản thân anh ta tốt nghiệp từ trường quân đội số một thủ đô, vừa tốt nghiệp đã là thiếu úy, sau đó một đường thăng tiến, phụ trách quân phòng chủ tinh.Tống Lễ Ngọc có thể quen biết anh ta, thuần túy là vị nhị đại này căm ghét tận xương tủy nạn buôn bán người, vừa gặp đã tâm đầu ý hợp với hắn, hai người một người bỏ tiền ra cung cấp manh mối, một người bỏ sức, đối với "Leviathan" chủ mưu đứng sau chuỗi buôn bán người lớn nhất lúc bấy giờ ra tay mạnh mẽ, thêm vào đó tuổi tác tương đương, mấy năm hợp tác xuống cũng coi như là bạn bè quan hệ không tệ.Loại chuyện phân hóa lần hai thành alpha cấp SSS này, Tống Lễ Ngọc có lòng tin giấu giếm được bất kỳ ai, nhưng Tạ Trầm Ninh khẳng định là không giấu được, hắn cũng không giấu diếm.Đúng như dự đoán, vẻ mặt của Tạ Trầm Ninh trông càng đau dạ dày hơn: "Cậu phân hóa lần hai thành alpha cấp 3S mà còn không tính là chính sự sao?"
Tống Lễ Ngọc trí tuệ hơn người, ngày thường đi một bước tính ba bước, luôn khiến anh ta cảm thấy chỉ số thông minh của mình bị nghiền ép đã đành, trước kia ít nhất còn có thể tự an ủi rằng cấp độ tinh thần lực của mình ít nhất còn cao hơn Tống Lễ Ngọc.Bây giờ thì hay rồi, vừa mở mắt nhắm mắt, Tống Lễ Ngọc thành alpha cấp SSS, anh ta ngay cả cấp độ tinh thần lực cũng không bằng.Tạ Trầm Ninh nghĩ như vậy, thật sự có xúc động muốn nôn ra máu."
Không tính chứ?"
Tống Lễ Ngọc nói, "Tôi lại không có tham gia quân đội, cậu biết đó, tôi không chịu được huấn luyện cường độ cao quá, tinh thần lực 3S đặt ở trên người tôi thật ra có hơi lãng phí."
Tạ Trầm Ninh bĩu môi: "Đó là do chính cậu tự tiêm thuốc chuyển hóa AO, có thể sống được đều hoàn toàn dựa vào bác sĩ Tôn diệu thủ hồi xuân, tôi đương nhiên sẽ không để cậu tham gia quân đội, ý tôi là chuyện cậu phân hóa lần hai này, có từng cân nhắc cho quân bộ chút mẫu máu để nghiên cứu không?"
"Có thể."
Tống Lễ Ngọc thành khẩn nói, "Nhưng tôi cảm thấy khả năng rất lớn chỉ là bởi vì vốn dĩ tôi nên là alpha cấp SSS, sau khi trưởng thành khôi phục lại đến trình độ vốn có mà thôi."
Tạ Trầm Ninh mặt không biểu cảm: "Cậu đừng nói nữa, tôi sợ lát nữa tôi đánh cậu đó."
Sao lại có người cái miệng đáng ghét như vậy chứ.Cuộc trò chuyện ngắn ngủi kết thúc, Tạ Trầm Ninh rất nhanh thu lại vẻ mặt trêu đùa, giản yếu trao đổi thông tin với Tống Lễ Ngọc.Để không khiến "Leviathan" cảnh giác, cũng là vì cân nhắc sự an toàn của Tống Lễ Ngọc, sự hợp tác của bọn họ vẫn luôn không công khai, ngay cả trao đổi tình báo cũng lựa chọn phương thức gặp mặt nguyên thủy nhất, chưa từng để lại bất kỳ dấu vết nào trên Tinh Võng.Người ngoài chỉ biết Tống Lễ Ngọc không biết dùng thủ đoạn gì mà lấy được bằng sáng chế kỹ thuật toàn tức quân dụng đợt đầu, cũng không biết Tống Lễ Ngọc còn đầu tư gần một nửa số vốn có thể điều động của Tống thị để ủng hộ sự nghiệp quét sạch thế lực đen tối của quân bộ, càng không biết hắn và Tạ Trầm Ninh có giao tình cá nhân rất tốt."......Theo như cậu nói, lý tưởng nhất là ước chừng nửa năm nữa là có thể hoàn toàn kết thúc rồi?"
Tạ Trầm Ninh lẩm bẩm."
Ừm."
Tống Lễ Ngọc khẽ nói, "Đến lúc đó hợp tác của chúng ta có thể kết thúc rồi."
Tạ Trầm Ninh liếc xéo hắn: "Cậu bớt dò xét tôi đi, một mối hợp tác kết thúc cũng không có nghĩa là không có mối tiếp theo, chỉ riêng cái trò chơi kia của cậu thôi cũng không biết có thể kiếm được bao nhiêu tiền, tôi mà dám tuyệt giao với cậu, cha tôi ngày mai dám đổi con trai luôn đó."
Tống Lễ Ngọc, đúng là gian thương thuần túy, chỉ riêng cái khoang trò chơi toàn tức thôi cũng có thể khiến hắn kiếm đậm kiếm lời, trò chơi còn phải mua riêng, hơn nữa mua được cũng chỉ là bản cơ bản thuần túy, các gói mở rộng đi kèm thì vô số kể.Mới đầu Tạ Trầm Ninh cũng từng bị Tống Lễ Ngọc lừa gạt, cho rằng đối phương là cái gì mà một lòng một dạ đầu tư vào sự nghiệp quét sạch thế lực đen tối không tiếc khuynh gia bại sản, chính nghĩa thương nhân, mãi đến khi Tống Lễ Ngọc lấy được kỹ thuật toàn tức, anh ta mới giật mình phát hiện, Tống Lễ Ngọc đã mượn thế quân bộ bức ép Giang Triết và Giang Minh Thư chạy trối chết khắp nơi, càng là kiếm được đầy bồn đầy bát.Còn tiện thể báo luôn cả thù năm xưa bị bắt cóc, ai thiệt thòi cũng không tới lượt Tống Lễ Ngọc thiệt thòi.Tống Lễ Ngọc cười cười: "Đúng rồi, nhiệm vụ lần này Hạc Tri Chu điều về chủ tinh là gì?"
"Huấn luyện người mới, nhưng nói là nói vậy thôi, chủ yếu vẫn là vì biên giới dần dần hòa bình rồi, cha tôi điều động lại một nhóm người đi rèn luyện, muốn dứt khoát điều Hạc Tri Chu về chủ tinh trấn thủ, anh ta vất vả lâu như vậy, sớm nên thăng chức về chủ tinh rồi."
Hạc Tri Chu dù sao cũng là alpha cấp SS, cho dù là đặt ở chủ tinh cũng là tồn tại số một số hai."
Vậy à..."
Tống Lễ Ngọc trầm ngâm.Tạ Trầm Ninh cảnh giác nhìn hắn: "Cậu lại đang ấp ủ chủ ý xấu xa gì đó?"
"Tôi nào có."
Tống Lễ Ngọc vô tội, "Tôi chỉ là đang nghĩ sau này mua phòng tân hôn ở đâu thì tốt hơn, dù sao thì vốn dĩ tôi chuẩn bị đi theo Hạc Tri Chu đến biên giới mà."
Tạ Trầm Ninh: ?Anh ta không thể tin nổi nhìn Tống Lễ Ngọc: "Cậu chơi thật đó hả?"
Tống Lễ Ngọc cảm thấy mình càng vô tội hơn: "Trông tôi giống loại người tùy tiện đùa bỡn tình cảm của người khác, đánh dấu rồi còn không chịu trách nhiệm sao?"
Tạ Trầm Ninh nói: "Trông cậu giống loại người căn bản sẽ không biết yêu đương."
Tống Lễ Ngọc cười: "Trước kia tôi cũng nghĩ như vậy... nhưng Hạc Tri Chu không giống."
Rất ngoan, rất hợp gu thẩm mỹ của hắn, luôn khiến hắn không nhịn được mà mềm lòng.Giả yếu thế không chỉ là vì hắn thích nhìn Hạc Tri Chu đau lòng cho mình, mà còn là để duy trì thân phận bề ngoài, Tống Lễ Ngọc thật sự muốn cùng Hạc Tri Chu yêu đương.Hắn cũng không chuẩn bị giấu giếm cả đời, đợi sau khi mọi chuyện giải quyết xong thì cũng gần như có thể thành thật với Hạc Tri Chu rồi.Đương nhiên, chỉ có thành thật, không có cơ hội cho Hạc Tri Chu chạy trốn.Tạ Trầm Ninh trầm mặc, anh ta hậu tri hậu giác mắng một câu tục tĩu:"Mẹ nó, cậu hợp tác với quân bộ, không chỉ báo được thù kiếm được tiền, cậu còn lừa người của quân bộ chúng tôi về làm vợ."
Anh ta cảm thấy tối nay Tống Lễ Ngọc có lẽ không chỉ đến tìm anh ta trao đổi tiến độ, càng có khả năng còn mang theo chủ ý nhân tiện dò xét chút thông tin về Hạc Tri Chu và xác định rõ thân phận của Hạc Tri Chu ở chỗ anh ta.Cái tên này rất thích làm loại chuyện một mũi tên trúng hai con chim này.Tống Lễ Ngọc vẫn là vẻ mặt tươi cười hớn hở, làm một động tác suỵt tay lên miệng: "Anh Tiểu Chu bây giờ còn tưởng rằng tôi là alpha đáng thương không nơi nương tựa, thương tôi lắm đó, cậu tốt nhất đừng có lỡ miệng."
Tạ Trầm Ninh: 。Anh ta run lên một hồi.Bị ngữ khí của Tống Lễ Ngọc làm cho ghê tởm.