Tâm Linh Linh đường diệm vũ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
346810511-256-k450917.jpg

Linh Đường Diệm Vũ
Tác giả: Duwaxinhxinh
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tên truyện: Linh đường diệm(diễm) vũ

Tác giả: Khát mưa
Edit: Dưa Hấu học bay - 西瓜学习飞行
Trong tang lễ của ông tôi, chú út thuê vũ công nữ đến múa những điệu nhảy gợi cảm, khiến cho một thôn toàn nam nhân hú hét lên như âm thanh của quỷ đói.

Lúc chuẩn bị đóng nắp quan tài, nữ vũ công lại dính sát vào thi thể trần trụi của ông tôi, tứ chi tiếp xúc gắn chặt lại, kéo cũng kéo không ra đành phải đóng nắp lại để vũ công an táng chung với ông.

Sau ngày hạ táng, chú út người trần như nhộng, chết ở trên giường.

Điều bất ngờ hơn là nữ vũ công đáng lẽ phải nằm cùng ông nội lại ở dưới thân của chú ấy, ôm chặt lấy chú.

Đạo trưởng nói rằng đây là dâm thi diễm cốt muốn hút hết dương khí và diệt toàn thôn của tôi.

Link: https://zhuanlan.zhihu.com/p/631282...NPdYeLGiTEGNdNjj2Om7-8EZZuSxumug4ZR0&utm_id=0 Tags: linhdịzhihu​
 
Linh Đường Diệm Vũ
Chương 1


Tác giả: Khát mưaEdit: Dưa Hấu học bay - 西瓜学习飞行Trong tang lễ của ông tôi, chú út thuê vũ công nữ đến múa những điệu nhảy gợi cảm, khiến cho một thôn toàn nam nhân hú hét lên như âm thanh của quỷ đói.Lúc chuẩn bị đóng nắp quan tài, nữ vũ công lại dính sát vào thi thể trần trụi của ông tôi, tứ chi tiếp xúc gắn chặt lại, kéo cũng kéo không ra đành phải đóng nắp lại để vũ công an táng chung với ông.Sau ngày hạ táng, chú út người trần như nhộng, chết ở trên giường.Điều bất ngờ hơn là nữ vũ công đáng lẽ phải nằm cùng ông nội lại ở dưới thân của chú ấy, ôm chặt lấy chú.

Đạo trưởng nói rằng đây là dâm thi diễm cốt muốn hút hết dương khí và diệt toàn thôn của tôi.Link: https://zhuanlan.zhihu.com/p/631282...YeLGiTEGNdNjj2Om7-8EZZuSxumug4ZR0&utm_id=01Bà nội tôi mất sớm, ông nội vẫn luôn không chịu tái hôn, ngậm đắng nuốt cay nuôi bốn anh em bố tôi lớn lên.

Mấy năm nay chú út dựa vào việc quay video về nông thôn và livestream bán hàng, kiếm được không ít tiền, tang lễ do một mình chú lo liệu.

Bố mẹ tôi cùng với những người lớn khác, chỉ cần khoác áo tang túc trực bên linh cữu là được.

Tang lễ được tổ chức rất long trọng, thi thể được tiêm thuốc chống phân hủy, bày đạo tràng bảy ngày bảy đêm, hòa thượng, đạo sĩ thay nhau đến làm lễ, còn mời người quay phim, toàn bộ quá trình đều được livestream!

Lúc mới bắt đầu coi như bình thường, thuê người khóc tang, còn mời ban hợp xướng, kể hết cuộc đời ông nội.

Mời thợ làm giấy đem toàn bộ những thứ ông nội khi còn sống chưa từng ăn, đã từng dùng qua nghiền nhỏ, muốn đốt từng cái cho ông nội.

Đến đêm trước tang lễ, chú út mời gánh hát dựng sân khấu nhảy múa trước linh đường.

Chú út nói là ông nội ba mươi tuổi vợ đã chết, gần ba mươi năm độc thân, khẳng định là nhớ nhung phụ nữ, cho nên cho mời bọn họ đến nhảy múa.

Ba tôi tức giận đến mặt trắng bệch, nhưng làm sao nói nổi chú út miệng mồm nhanh nhảu trên livestream.Cuối cùng còn bảo tôi ra mặt khuyên chú út, bởi vì thứ nhất chú út thương cháu gái lớn là tôi từ nhỏ.Thứ hai, tôi là sinh viên đại học đầu tiên trong nhà, chú tôi khá đồng ý với tôi.Nhưng lúc tôi đi tìm chú, chú đang cầm máy phát sóng trực tiếp trên sân khấu.Vũ nữ nhảy múa kia, mặc sườn xám lộ lưng, ánh đèn mờ nhạt chiếu lên hai chân thon dài trắng nõn.Chân buộc hai sợi lụa đỏ, sườn xám lay động như ẩn như hiện.Có lúc động tác mạnh, còn có thể từ chỗ hở nhìn thấy quần lót phía dưới, dẫn tới những nam nhân dưới đài kêu "Oa oa" như quỷ đói.Một bên là linh đường trắng bệch, hương khói lượn lờ, chiêng trống kêu to.Một bên là đèn đỏ xanh biếc, hồng nhan diễm cốt, phong tình chập chờn.Lúc tôi đi, chú út Tiểu Quyền còn lôi kéo tôi, chỉ vào số người không ngừng tăng lên trong phòng livestream, hưng phấn nói: "Thư Nguyệt, lại đây!"

Chú nói cho cháu biết, sau khi phát sóng trực tiếp, ít nhất đều là con số này.

Chú nhai cau, hưng phấn giống như những người bên dưới, ra dấu tay với tôi.Còn châm điếu thuốc: "Nghe lời chú, trước tiên nghỉ học trở về nhà, thừa dịp hai năm nay giá thị trường còn được, chú dẫn cháu vào nghề, kiếm tiền rồi tính tiếp!"

Hai năm nay, tôi học đại học, ba mẹ tôi cũng có tiền đóng học phí, nhưng chú tôi cứng rắn nói tôi là sinh viên đại học đầu tiên trong nhà, hàng năm vừa mới nghỉ đông nghỉ hè không phải trực tiếp chuyển khoản cho tôi, thì là cứng rắn nhét tiền cho ba mẹ tôi.Tôi thấy bộ dáng hưng phấn của chú ấy, thật sự không đành lòng đả kích sự nhiệt tình của chú nhưng vẫn đem suy nghĩ của ba mẹ tôi nói ra.Linh đường diễm vũ, chung quy là không tốt lắm.Đừng nói ba mẹ tôi, ngay cả tôi cũng không chấp nhận được.Nhưng tôi chưa nói được hai câu, chú đã hiểu ý tôi rồi.Kéo tôi chỉ vào vũ nữ kia: "Cô ấy mới mười chín, cũng là sinh viên đại học.

Năm trước ba mẹ cô ấy xảy ra tai nạn xe cộ, đâm chết người, nhà cửa trong nhà đều bán bồi thường cho người ta.

Còn một người gãy chân, một người bị đâm qua ngực.

Trong nhà còn có một em gái nhỏ hơn con bé đó mấy tuổi, nó phải kiếm tiền chữa bệnh cho ba mẹ, nuôi em gái.

Chú mời nó đến khiêu vũ, một đêm mới ba ngàn.

Chú phát sóng trực tiếp, một đêm hơn ba mươi vạn.Chú út Tiểu Quyền vỗ vỗ bả vai của tôi "Hơn nữa ông nội con sống vì chúng ta, chết khẳng định cũng là nghĩ muốn chúng ta sống cho tốt.

Đời này ông con muốn nhất chính là phụ nữ, lúc này sợ là hận không thể từ trong quan tài bò ra..."

Có lẽ nói điều này với một đứa cháu gái như tôi không tốt lắm.Hắn ngậm điếu thuốc "ha ha" cười: "Con đừng khuyên chú, chú phải kiếm nhiều tiền.

Về sau bất luận con có chuyện gì, chỉ cần là dùng tiền, đều tới tìm chú!"

Tôi còn muốn khuyên nữa, nhưng nhìn sắc mặt chú không tốt lắm, vẫy vẫy tay với người bên cạnh dặn dò công việc, tôi nói chuyện, chú giống như không nghe thấy.Lúc tôi rời khỏi sân khấu, đang thấy vũ nữ kia nghiêng nghiêng eo, tay từ đầu gối hướng lên trên, vừa hát ca từ rõ ràng, vừa chậm rãi kéo lụa đỏ buộc ở trên đùi ra, ném xuống dưới sân khấu.Những người đàn ông dưới kia lập tức biến thành sói, nhào về phía sợi lụa đỏ, giống như đó là một khúc xương.Khuyên không được tiểu thúc, chúng tôi toàn tâm toàn ý túc trực bên linh đường.Nửa đêm lúc tôi đi vệ sinh, bắt gặp vũ nữ kia dựa vào tường hút thuốc.Trang điểm đậm diễm cũng che dấu không nổi, mắt sưng phù, cùng với vẻ mặt mệt mỏi, chán ghét.Thấy tôi đi tới, cô ấy quét mắt nhìn tôi một cái, ánh mắt rơi trên kính mắt tôi, khuôn mặt chật vật bóp tắt điếu thuốc, sau đó chạy trốn.Tôi rửa mặt, lúc trở về, chỉ thấy những người đàn ông kia đang tiến đến bên cạnh sân khấu, vươn tay sờ chân cô ấy, hoặc là kéo góc váy của cô ấy.

Cách xa, ánh đèn lại mờ mịt, tôi không thấy rõ vẻ mặt của cô ấy, nhưng những người đàn ông kia, ai nấy đều mặt đỏ bừng.

Canh giữ đến hơn một giờ sáng, đốt giấy giờ tý, ăn cơm gác đêm.

Bởi vì ngày hôm sau phải đưa tang, cho nên để cho bọn nhỏ chúng tôi ngủ trước.

Trước khi ngủ tôi nhìn thoáng qua sân khấu, vũ nữ kia đã thay váy lụa mỏng, nhung sa mỏng, những người đàn ông dưới đài người này kéo một cái, người nọ cầm bật lửa đốt một chút, váy không còn là váy nữa, che cũng không che được.

Trên mặt cô ấy cũng lộ ra biểu tình bối rối, rõ ràng là đang sợ hãi.

Lúc này không chỉ là những nam quỷ kia kêu, các thím nhìn lên sân khấu cười "Ha ha."

Trong tiếng cười lộ vẻ khinh bỉ cùng khoái cảm trả thù.

Cô nhỏ thấy tôi nhìn, đẩy vai tôi một: "Mấy người nhảy diễm vũ đều là như vậy, còn phục vụ nhảy thoát y, bằng không loại gánh hát nhỏ này, sao có thể kiếm được tiền.

Con cũng đừng đồng cảm, dáng vẻ sợ hãi của cô ta nói không chừng là giả bộ đó, đàn ông đều thích bộ dáng như thế mà!"

"Về sau nếu con thiếu tiền dùng, hãy tìm chú út con, con cháu nhà chúng ta không thể vì đồng tiền mà bán mình, hạ tiện như bọn họ!"

Tôi còn muốn liếc mắt một cái, nhưng lão độc thân nổi tiếng trong thôn kích động, xông lên sân khấu, đánh ngã vũ nữ kia, nhún eo làm động tác khó coi, dưới đài trầm trồ khen ngợi một mảnh.

Cô nhỏ chép lưỡi, vội vàng đẩy tôi lên lầu ngủ, còn đóng chặt cửa sổ, bóp cục giấy nhét vào lỗ tai tôi.

Tôi mơ hồ nghe dưới lầu tiếng gào rú kích động, tâm tư trầm xuống, thật vất vả mới ngủ thiếp đi, chợt nghe dưới lầu truyền đến phụ nữ thét chói tai, cùng với đám đàn ông hoan hô trầm trồ khen ngợi, còn có tiếng những người thét to đáng đời.Chạy ra nhìn một cái, liền thấy mẹ tôi lạnh lùng đi vào, ấn tôi ngã xuống giường, quát khẽ với tôi: "Đều là chuyện dơ bẩn, con xem cái gì, ngủ đi."

Lắng tai nghe kỹ, dưới lầu hình như lại an tĩnh trở lại, tựa hồ chỉ có tiếng che miệng khóc của cô gái.

Tôi thức liên tục vài ngày, thật sự là buồn ngủ không chịu được, hơn nữa nhiều người như vậy, nhiều nhất chính là lôi lôi kéo kéo, không xảy ra chuyện lớn gì.

Ngày hôm sau đưa tang, sáng sớm đã phải dậy, tôi rửa mặt, nhìn về phía sân khấu một chút, phát hiện sân khấu đã bị phá hủy, vũ nữ kia cũng chẳng biết đi đâu.

Chú Tiểu Quyền mặt lạnh cùng ban trưởng kia đang nói cái gì, sắc mặt ban trưởng có chút không đúng, cuối cùng ngượng ngùng gật đầu.

Tôi gọi chú út, hắn thế mà không kiên nhẫn phất phất tay, bảo tôi đi linh đường hỗ trợ.

Mọi người ăn điểm tâm, chờ sau khi đạo sĩ đến, hiếu tử hiền tôn, thân bằng hảo hữu vòng quanh quan tài ba vòng, chiêm ngưỡng di dung, trưởng tử đóng quan tài, sau đó khởi quan đưa tang hạ táng.

Ngay lúc chiêm ngưỡng di dung, cha tôi đột nhiên kêu lên một tiếng sợ hãi, chỉ vào quan tài nửa đậy, sắc mặt xanh mét.

Không nói nên lời.

Chúng tôi vội vàng tiến lại gần nhìn, đập vào mắt là tứ chi xanh xám, quấn quít lấy nhau.

Chính giữa quan tài có một tấm lưng trần phủ kín vết cào, đường cong lại hoàn mỹ.

Đôi tay khô héo của ông nội mang theo thi ban, siết chặt ở bên hông cô gái.

Nhìn lên trên chút, là cô gái hôm qua nhảy múa ở linh đường, trần như nhộng nằm sấp trong quan tài cùng với ông, cả hai đều không mặc áo.

Tóc tán loạn, nửa nghiêng mặt, nằm úp sấp bên mặt ông nội.

Khuôn mặt sưng đỏ một mảnh, đôi môi càng cổ quái, giống như sưng, lại giống như bị mài trọc da.Nằm sấp trên đùi hai bên quan tài, cũng lộ ra vết cào.

Giống như đêm qua trong quan tài, ông nội......

Bố tôi tức giận đến toàn thân phát run, trừng mắt liếc chú một cái.

Mẹ tôi vội vàng che mắt tôi, kêu cô nhỏ mang những đứa nhỏ như chúng tôi đi.

Chú út lại mắng to một câu: "Tên chết tiệt nào dám lột áo liệm của cha tao.

Tao mà tra ra tao lột da nó!"

"Im lặng!" – Ba tôi vỗ nắp quan tài quát to một tiếng.

Chú tuy rằng vô liêm sỉ, lúc này cũng có chút làm phiền ba tôi, đành phải cắn răng, thầm mắng vài tiếng, đi theo người đi tìm ban trưởng kia.

Ta vốn tưởng rằng người chết sẽ báo cảnh sát, nhưng bọn họ đều nói thời điểm phong quan và đưa tang là tính toán tốt, việc này cần phải ưu tiên.

Trước tiên đem thi thể vũ nữ kia kéo ra, mặc lại áo liệm cho ông, sau đó phong quan hạ táng.

Nhưng ông nội đã chết bảy ngày rồi, hai tay ôm eo vũ nữ kia lại siết chặt thật chặt, làm thế nào cũng kéo không ra.

Tay vũ nữ kia ôm cổ ông nội, cũng cứng đờ không chịu buông.

Người trong thôn, dùng khăn lông nóng đắp qua khớp xương, nhưng cũng không được.

Tôi không thể vào linh đường xem, vì phải ở phòng bếp đun nước nóng.

Những người phụ nữ giúp đỡ kia đều cười hì hì nói với tôi: "Tiểu Nguyệt à, ông nội của con thật có diễm phúc nha, đã chết trong quan tài rồi, còn chạy ra ôm một cô nương xinh đẹp mười chín tuổi đi vào, ngay cả áo liệm của mình cũng cởi ra!"

Đã chết người, nhưng thứ bọn họ quan tâm, lại chỉ là những thứ này.

Sắc mặt tôi xanh mét, trầm mặc không nói.

Nhưng loại chuyện này, tôi không có phần nói chuyện, tôi cũng không có khả năng vì đại nghĩa diệt thân.

Cho nên tôi cũng không dám báo cảnh sát!

Cuối cùng ông nội và cô vũ nữ kia quấn lấy nhau quá chặt, thật sự không tách ra được, cũng không biết chú Tiểu Quyền và ban trưởng kia nói chuyện như thế nào, bồi thường tiền cho ban trưởng, ông ta lái xe tải, kéo đồ đạc rời đi.

Trong quan tài là thi thể của ông nội cùng vũ nữ ôm nhau lại trần như nhộng, chú út cho trực tiếp phong quan hạ táng.

Sợ nâng quan tài gặp chuyện không may, Tiểu Quyền mời thêm hai tốp thợ nâng quan tài, tất cả đều là đàn ông dương khí nặng.

Lúc đưa tang, chúng tôi đều lo lắng đề phòng, sợ xảy ra chuyện lạ gì.

Thôn dân đưa tang, ai cũng đều cười hì hì nhìn quan tài, chỉ chỉ trỏ.

Đều nói chú tôi hiếu kính, ông nội đã chết, còn dùng tiền mua cho ông một cô vợ nhỏ xinh đẹp mười chín tuổi hợp táng.

May mắn là, lúc hạ thổ quan tài, không xảy ra chuyện gì lạ.

Chỉ là sau khi hạ thổ, người ngoài rời đi hết rồi, lúc người thân đốt giấy kính hương, giấy kia làm thế nào cũng không đốt được, hương cầm trong tay vẫn cháy, nhưng cắm vào trên mộ phần, sẽ tắt mất.

Đạo trưởng nói là trong mộ có người không chịu nhận hương khói của chúng tôi.

Chờ qua đầu thất thì chúng tôi phải sửa mộ phần.Tốt nhất là xây bằng đá cẩm thạch, sau đó đổ xi măng.

Nhưng trong quan tài có người ngoài, không thể lập bia.

Đầu thất của ông nội chính là hôm nay, cho nên chờ là chờ đầu thất của vũ nữ kia.

Không chịu hương khói của chúng ta cũng là vũ nữ kia, muốn dùng xi măng cùng đá cẩm thạch xây lên phần mộ, cũng là vũ nữ này.

Trước khi sửa mộ, đạo sĩ bảo một nhà chúng tôi trước khi ngủ nhất định đóng kỹ cửa sổ, sau khi trời tối không thể đi đường ban đêm, càng không thể đi nơi có âm khí nặng nề.

Xảy ra chuyện như vậy, tất cả mọi người trong lòng đều lo sợ, đương nhiên tuyệt đối đồng ý làm theo.

Sau khi trở về thôn, ba anh em bố tôi mang theo thuốc lá rượu, mượn danh trả lại nhân tình cho người trong thôn trợ giúp tang lễ, nhưng thật ra là phí mua chuộc,để cho mọi người không đem chuyện này nói ra.

Trong lòng tôi nói không nên lời gì, nhưng bảo tôi lúc này báo cảnh sát, đem quan tài của ông nội đào lên, quả thật tôi không có loại dũng khí này.

Mẹ tôi cũng dặn đi dặn lại tôi, đừng quản chuyện này, bằng không tất cả mọi người đều không dễ sống.

Vũ nữ kia chết như thế nào, tôi vừa hỏi, mẹ tôi đã mắng tôi, bảo tôi chuyện này sống để bụng chết mang theo, học theo những người trong thôn kia, coi như không có chuyện này.

Dù sao ngoại trừ người trong thôn, ai cũng không biết trong quan tài ông nội có một vũ nữ!

Tôi lúc này mới giật mình nhớ tới, giống như người trong thôn cũng không thèm để ý vũ nữ kia chết như thế nào.

Các chú và ba tôi trả lại nhân tình, mãi cho đến khi trời tối, mới trở về.

Ba anh em bọn họ, buồn bực không lên tiếng hút thuốc một lát, cuối cùng không nói gì liền giải tán.

Ngày hôm sau, tôi định buổi chiều trở về trường học, sáng sớm muốn sang nhà chú út chào hỏi, mục đích khác là muốn hỏi chuyện của vũ nữ kia.

Lúc đến, cửa lớn nhà chú út mở rộng, trên mặt đất lát gạch men sứ màu xám xanh thịnh hành nhất những năm gần đây, một loạt dấu chân bùn dẫm trên nền đất.

Người kia đi đường, tựa hồ còn kiễng chân, chỉ có năm dấu ngón chân tựa như hoa mai, cùng với chân hình bán nguyệt.

Không thấy gót chân.

Trong lòng không khỏi trầm xuống, tôi theo dấu chân đất một đường đến phòng ngủ lầu hai.

Cửa mở rộng, chú trần truồng nằm úp sấp trên giường như ếch.

Một đôi tay xanh trắng, ôm chặt bả vai chú út, trong khe móng tay, tất cả đều là bùn.

Tim tôi ngừng đập, ngay cả thở mạnh cũng không dám, rón rén đi tới.

Chỉ thấy chú út nằm sấp, đè lên một đôi chân tất cả đều là vết xước, tím xanh.

Một khuôn mặt sưng phù lại có thể khiến tôi dễ dàng nhận ra, mang theo ý cười thỏa mãn, mái tóc dài xõa tung, an an tĩnh tĩnh nằm.

Rõ ràng chính là vũ nữ vốn nên ở trong quan tài của ông nội!
 
Linh Đường Diệm Vũ
Chương 2


Tên truyện: Linh đường diệm(diễm) vũ

Tác giả: Khát mưaĐề cử +

Văn án:Edit:Trong tang lễ của ông tôi, chú út thuê vũ công nữ đến múa những điệu nhảy gợi cảm, khiến cho một thôn toàn nam nhân hú hét lên như âm thanh của quỷ đói.Lúc chuẩn bị đóng nắp quan tài, nữ vũ công lại dính sát vào thi thể trần trụi của ông tôi, tứ chi tiếp xúc gắn chặt lại, kéo cũng kéo không ra đành phải đóng nắp lại để vũ công an táng chung với ông.Sau ngày hạ táng, chú út người trần như nhộng, chết ở trên giường.Điều bất ngờ hơn là nữ vũ công đáng lẽ phải nằm cùng ông nội lại ở dưới thân của chú ấy, ôm chặt lấy chú.

Đạo trưởng nói rằng đây là dâm thi diễm cốt muốn hút hết dương khí và diệt toàn thôn của tôi.Link: https://zhuanlan.zhihu.com/p/631282...PdYeLGiTEGNdNjj2Om7-8EZZuSxumug4ZR0&utm_id=02

Tôi cũng không nhớ rõ mình làm sao chạy ra khỏi nhà chú út.

Lúc đến cửa nhà đụng trúng bố tôi, ngay cả nói cũng không nên lời.

Tôi run run tay, chỉ về phía nhà chú út, thở hổn hển bảo bố mau đi.

Đạo trưởng đi theo sau bố tôi, nhìn tôi một cái, dường như biết là chuyện gì xảy ra.Lấy ra một đồng tiền, ấn lên trán tôi một cái, hướng tôi quát khẽ một tiếng.

Đồng tiền kia là từ trong túi ông ta lấy ra, nhưng lại lạnh băng, vừa dán lên trán, tôi trong nháy mắt tựa như thanh tỉnh hẳn.

Cổ họng vốn giống như bị mắc kẹt gì đó, nhưng bây giờ đối diện với ánh mắt nghiêm khắc của đạo trưởng, miệng lưỡi không tự chủ mà kể lại toàn bộ những chuyện ở nhà chú út.

Ba tôi nghe xong, hai chân trong nháy mắt mềm nhũn, chỉ lẩm bẩm: "Thằng út!

Thằng út nó..."

Đạo trưởng kia thở dài: "Đây là biến thành dâm thi diễm cốt, leo từ trong mộ ra hút dương khí con người, nó muốn diệt toàn thôn này!"

Tôi không biết cái gì gọi là dâm thi diễm cốt, chỉ biết thi thể vũ nữ đã hạ táng trong quan tài bây giờ lại bò ra, cũng đã rất kinh khủng.

Bố tôi hai chân run rẩy, bảo tôi về trước, mặc kệ chuyện này, buổi chiều nhanh chóng mua vé về trường học, ông đi gọi người trong thôn hỗ trợ.

Đạo trưởng lại lắc đầu, nói với bố tôi, "Vũ nữ kia lòng có chấp niệm, chịu ngược đãi mà chết, oán khí cực nặng.

Hiện tại biến thành dâm thi diễm cốt, hút dương khí, cho nên chúng ta không thể chạm vào ả.

Âm dương độc.

Một khi bị dính vào âm dương độc, nhẹ nhất nó sẽ theo linh khí đến tìm vào ban đêm và hút dương khí của con người, nếu nặng thì trực tiếp biến thành xác chết."

Đạo trưởng nói tới đây, quay đầu đánh giá ta một cái," Ta nhìn ngươi..."

Ông ta thấp giọng "Khụ" một tiếng: "Lông mày rậm, mắt trong, eo thẳng người thẳng, hẳn là một người thuần âm.

Lát nữa ta không thể đi theo ngươi, ngươi vào trong nhà tìm một cái ga giường, chăn gối đó mới, chưa từng được dùng qua, không dính nhân khí!

Chuyện này càng không thể lộ ra, cũng đừng để cho những người khác biết."

"Loại chuyện này, không phải nhân khí càng vượng càng tốt sao?"

Thấy vẻ mặt ta khó hiểu, đạo trưởng vội vàng nói: "Quỷ thần, đều do tâm sinh.

Thần sinh ra do tín ngưỡng, quỷ do nỗi sợ hãi mà sinh ra.

Nếu biết thứ này hại chết người, mọi người càng sợ hãi, nàng ta lại càng hung dữ."

Mẹ tôi mua chăn điều hòa mới cho tôi, bảo tôi mang đến trường dùng, sau khi giặt xong còn chưa đắp, là hoàn toàn mới.

Lén lút cầm chăn điều hòa ra, đạo trưởng đi theo chúng tôi đến nhà chú út.

Trên đường tôi mới biết được, ba tôi một đêm không ngủ, luôn cảm thấy bất an.

Trời vừa sáng đã muốn đến bên mộ xem, còn chưa tới bên mộ, đã thấy vòng hoa để trên mộ bị đẩy ra, một chuỗi dấu chân kiễng chân, từ bên mộ theo con đường đưa tang, đi vào trong thôn.

Đường đưa quan tài đến nơi chôn cất, cũng không phải là một con đường như bình thường, để miễn cho người đi đường qua lại và đội ngũ đưa tang đụng phải.

Ba tôi lập tức gọi điện thoại cho đạo trưởng, ngay trước cửa nhà đụng phải tôi.

Đợi đến cửa nhà chú út, đạo trưởng nhìn cửa cùng dấu chân mở rộng: "Quỷ không vào được cửa người sống, cửa lớn này mở rộng, là chú út ngươi tự mình mở cửa cho cô ta đi vào."

"Sao có thể chứ?"

Nhưng đạo trưởng cũng không nói gì thêm, chỉ cầm sợi dây đỏ đưa cho tôi.

Để cho ta trói ở kia vũ nữ trên cổ tay, sau đó đối với dây đỏ hà hơi, thừa dịp tiểu thúc thi thể chưa cứng, đem nàng cùng tiểu thúc Quyền được tách ra.

Sau đó tôi dựa lưng vào lưng cô ấy, dùng chăn điều hòa che cô ấy lại, cõng ngược cô ấy, đưa cô ấy vào trong quan tài của ông nội.

Một quan tài có thể chứa hai thi thể, nhưng một thi thể không nằm trong hai quan tài.

Ngay cả dời mộ cũng không thể đổi quan tài, cho nên thi thể của vũ nữ này, nếu đã phong ấn trong quan tài của ông nội, vô luận như thế nào cũng chỉ có thể ở trong cỗ quan tài của ông nội.

Cho dù đem thi thể ông nội kéo ra khỏi quan tài, cũng không thể để cho thi thể vũ nữ này không nằm trong quan tài.Nghe nói để cho tôi cõng thi thể, tôi sợ tới mức chân mềm nhũn.

Cha tôi cũng không đồng ý, nhưng đạo trưởng chỉ liếc nhìn dấu chân trên gạch men: "Trưa không được dời mộ, giờ Dần không chôn người, phải cõng thi thể trong đêm, đợi khi mặt trời mọc, cõng thi thể cũng cõng không nổi, trên đường lại gặp chuyện không hay."

Chuyện này lại càng phiền toái.

Đạo trưởng nói xong, nói với tôi: "Ngươi có biết tại sao vũ nữ kia sau khi chết lại bò vào trong quan tài của ông nội ngươi không?"

"Bởi vì đám tang mà cô ấy đến để khiêu vũ là của ông nội con, ông ấy là nhân vật chính."

"Người đầu tiên chết chính là chú của ngươi, bởi vì ông ta mời vũ nữ này tới, là chủ nhà, vốn nên bảo đảm sự an toàn của vũ nữ, hắn lại mặc cho nàng chết thảm."

"Tang lễ này, là của Thư gia ngươi.

Nếu như ngươi không cõng thi thể đem nàng chôn cất tốt, vậy người thứ hai chết, sẽ là cha ngươi, sau đó chính là mẹ ngươi.

Bởi vì bọn họ là con trưởng, dâu trưởng!"

Tôi thuận miệng hỏi một câu: "Vậy vũ nữ kia bị hành hạ đến chết như thế nào?"

Nghĩ đến tối hôm qua những lão ế vợ kia, trước mắt bao người bò lên sân khấu, đè nặng nàng làm những động tác kia, cùng với thanh âm trầm trồ khen ngợi của mọi người dưới đài.

Còn có nửa đêm cô gái kia thét chói tai, trong lòng tôi mơ hồ đoán được cái gì.

Đột nhiên không hiểu sao lại sinh ra áy náy, nếu lúc ấy tôi không ngủ, đến nhìn một cái, có lẽ.

Nhưng đạo trưởng lại nói với tôi: "Nàng chết như thế nào đã không quan trọng, nếu ngươi không nhanh chóng đưa ra quyết định, người chết kế tiếp chính là cha ngươi!"

Liếc mắt nhìn cha tôi đang sợ hãi, tôi đành phải gật đầu đồng ý với đạo trưởng.

Hỏi thăm chi tiết cách cõng thi thể, lúc này mới nhận lấy sợi dây đỏ, cố gắng trấn định lên lầu.

Đạo trưởng nói dâm thi diễm cốt cũng sợ ánh nắng, cho nên nàng cũng sẽ không muốn đợi lâu trong phòng của chú út, một khi tôi cõng, nàng sẽ dễ dàng đứng lên.

Lúc tôi trở lại phòng ngủ, chú và vũ nữ kia vẫn duy trì tư thế xấu hổ, thân thể thậm chí còn nối liền.

Có lẽ là sinh lòng áy náy đi, lúc này tôi cũng không có sợ hãi.

Đem sợi dây đỏ buộc ở trên cổ tay nàng, hít một hơi thật sâu, đến nổi phổi căng tràn tựa như muốn nổ tung.Lúc này mới theo như lời đạo trưởng nói, trước tiên vái chào thi thể chú út, nói rõ thân phận của mình, sau đó dời tay chân của chú khỏi thi thể vũ nữ.

Có lẽ, cuối cùng chú vẫn thương tôi, chú vẫn không giống thi thể của ông nội, cứng đờ như thế nào cũng không bẻ được.

Chờ tôi đem thi thể tiểu thúc dời đi, liền nửa ngồi xổm ở bên giường, úp ngược cổ tay vũ nữ, từng chút một dời xác của nàng lên trên lưng tôi.

Đều nói người chết nặng như núi, nhưng lúc thi thể nàng kéo đi, cũng rất mềm mại, ngay cả cổ tay cũng không phải loại lạnh lẽo của xác chết, ngược lại ấm áp mềm mại như bông, tựa như người sống.Nhưng tôi cũng không dám quay đầu lại, sau khi kéo cô ấy lên lưng, lúc này mới kéo chăn điều hòa trải trên mặt đất, che cô ấy lại, sau đó thắt nút trước ngực, không cho thi thể tiếp xúc với ánh sáng.

Cách một lớp chăn tôi cẩn thận cõng cô ấy bước xuống nhà.

Cô ấy cao hơn tôi, nhưng khi cõng cô ấy trên lưng, không nặng, mà ngược lại rất nhẹ.

Lúc xuống dưới lầu, đạo trưởng và cha tôi đã lui thật xa, ra dấu tay với tôi, ý bảo tôi đi theo đường đưa tang, đi về phía mộ phần.

Đạo trưởng đi trước dẫn đường, để tránh va phải vật gì.

Cha tôi canh ở giao lộ gần đó, miễn cho có thôn dân đi ngang qua, bắt gặp tôi cõng xác, ông ngăn cản người ta trước một bước.

Tôi cứ như vậy cõng thi thể, đi tới bên mộ ông nội.

Lúc đến bên mộ, nhìn bên trong quan tài, xác ông nội tôi khô quắt.

Nhìn cách nắp quan tài bị đẩy ra, và đôi chân đó, vũ nữ quả thật là tự đẩy nắp quan tài bò ra ngoài.

Đạo trưởng từ xa ra dấu tay với tôi, ý bảo tôi không cần quan tâm đến tình huống trong quan tài, đem thi thể nàng đặt vào quan tài, ngay cả chăn điều hòa bỏ theo.

Vừa đặt vào quan tài, ngay lập tức đạo sĩ bảo tôi đậy nắp quan tài, rồi sau đó rắc 2 chén đất lên trên.

Có lẽ là cõng xác cũng không khủng bố như tôi nghĩ, tôi răm rắp làm theo lời đạo sĩ.

Hết thảy đều coi như thuận lợi, nhưng sau khi đem đặt xác vào trong quan tài, lúc tôi đóng nắp quan tài, nhịn không được liếc cô ấy một cái, lại phát hiện ánh mắt nàng tựa như khép hờ, trên mặt sưng phù mang theo nụ cười quỷ dị nhìn tôi.

Tôi sợ tới mức dùng hết sức, vội vàng đóng nắp quan tài lại.

Chờ tôi rắc hai chén đất lên quan tài, đạo trưởng mới bước lại cùng với ba tôi niêm phong phần mộ lại.

Nhưng tôi nhìn dấu chân bùn trên đường nhỏ, luôn có cảm giác cho dù quan tài đóng đinh, cô ta cũng có thể bò ra.

Vừa rồi cũng không đóng đinh, chỉ rải chút đất, không biết có tác dụng gì không.

"Cho nên tiếp theo, mãi cho đến đầu thất của nàng, ngươi mỗi đêm đều phải trông coi mộ phần!

Nàng vừa bò ra, ngươi phải cõng nàng trở về, không thể để cho nàng đi hút dương khí, bằng không nàng một đêm hút dương khí của một người, đến đầu thất cho dù xây mộ xi măng, cũng không áp chế được nàng."

Đạo sĩ cắm hương khắp mộ, bình tĩnh nhìn tôi.

Tôi nghe vô cùng kinh ngạc, không phải là nhờ những người dương khí mạnh trông mộ sao?

Mà một khi nàng vừa đi ra, tôi liền cõng vào, vậy tôi......

Đang muốn hỏi trưởng, không còn cách nào khác sao?

Điện thoại di động của ba tôi vang lên, ông vừa kết nối, sắc mặt liền biến đổi, điện thoại di động rơi bộp xuống đất.

"Sao vậy?

"Tôi vội vàng nhặt điện thoại lên.

Nghe được bên trong có người nói: "Tôi gửi video cho anh, anh nhìn một chút, có phải là đội trưởng đội diễm vũ không?

Tôi báo cảnh sát đây.

Cái này cũng quá thảm rồi!"

Người kia nói xong thì cúp máy, sau đó wechat liền "Ting" một tiếng, có video được gửi tới.Toàn thân tôi rét run mở video, chỉ thấy chiếc xe tải kia, bị lật ở trong một khe suối nhỏ.

Nửa thân thể của đội trưởng đội diễm vũ bị nghiền nát ở phía dưới đầu xe, rõ ràng đã chết.

Trên đầu của ông ta, tất cả đều là những con cua núi dày đặc, cả lớn cả nhỏ.

Nước khe suối nhỏ không sâu, nửa bên mặt ông ta dán vào nước, đã bị cua núi kẹp ăn chỉ còn lại xương trắng.

Cua nằm trên nửa mặt nước, còn bò lên cổ và thân thể ông ra.

Lúc video zoom gần, còn có thể nhìn thấy rõ ràng, có con cua dùng càng gắp thịt nhét vào trong miệng, tốc độ cực kì nhanh.

Đạo trưởng ở một bên lẩm bẩm nói: "Đây là Mã Khê Câu ở trấn bên cạnh, cách thôn các ngươi không quá một giờ đường.

Đội trưởng đã rời đi hôm trước đám tang, chiếc xe bị lật vào ban ngày!

Vì vậy chứng tỏ nàng ta có thể ra tay làm ác trong thời gian ban ngày, và tại sao nàng lại để cho ngươi khiêng xác về quan tài dễ dàng như vậy ?

" Đạo trưởng liếc tôi một cái, sắc mặt nháy mắt trắng bệch, nhìn tôi nói, "Ta bị lừa!

Mục tiêu của nàng ta chính là ngươi!"
 
Linh Đường Diệm Vũ
Chương 3


Tác giả: Khát mưaĐề cử +

Văn án:Edit:Trong tang lễ của ông tôi, chú út thuê vũ công nữ đến múa những điệu nhảy gợi cảm, khiến cho một thôn toàn nam nhân hú hét lên như âm thanh của quỷ đói.Lúc chuẩn bị đóng nắp quan tài, nữ vũ công lại dính sát vào thi thể trần trụi của ông tôi, tứ chi tiếp xúc gắn chặt lại, kéo cũng kéo không ra đành phải đóng nắp lại để vũ công an táng chung với ông.Sau ngày hạ táng, chú út người trần như nhộng, chết ở trên giường.Điều bất ngờ hơn là nữ vũ công đáng lẽ phải nằm cùng ông nội lại ở dưới thân của chú ấy, ôm chặt lấy chú.

Đạo trưởng nói rằng đây là dâm thi diễm cốt muốn hút hết dương khí và diệt toàn thôn của tôi.Link: https://zhuanlan.zhihu.com/p/631282...LGiTEGNdNjj2Om7-8EZZuSxumug4ZR0&utm_id=03Nghe tin vũ nữ nhắm vào mình, tôi lại nghĩ đến nụ cười quái gở khi đặt cô ta vào quan tài lúc nãy.

Tôi sợ đến mức tay run lên, điện thoại lại rơi xuống.

"Tại sao lại là tôi?"

Lòng tôi run lên, ánh mắt không khỏi liếc về phía mộ phần.

Đạo sĩ vẻ mặt áy náy: "Ta bất cẩn!

Ngươi cùng nàng bằng tuổi, nhưng tình cảnh chênh lệch rất nhiều, tối hôm qua nàng đã mấy lần phải kính rượu chú ngươi, chú của ngươi còn nói sẽ biến nàng cây hái tiền, làm livestream,....Đạo trưởng liếc nhìn tôi, cười bất đắc dĩ nói: "Nhưng chú của ngươi, ông ta luôn rất tự hào nói về ngươi, người đậu vào Đại học 985(ĐH thuộc loại tốt của TQ), ngoại hình ưa nhìn, là tấm gương cho thế hệ con cháu sau này.

Tài sản trong tay ông ta, tất cả sẽ giao cho ngươi.

Khi đó hắn uống say và bắt đầu nói nhăng nói cuội, nói rằng đời này hắn không định kết hôn , chú út của ngươi muốn ngươi sẽ là người thừa kế và nuôi dưỡng ông ta khi ông ta về già và tất cả tài sản của chú út ngươi đều thuộc về ngươi, không ai có thể động đến."

Nghe nói thế trong lòng tôi chua xót, dù chú tôi có khí chất của một ác bá.

Nhưng khi tôi còn nhỏ, cha mẹ tôi bận kiếm tiền không có thời gian chăm sóc tôi, chú Tiểu Quyền đã chăm sóc, cho tôi đủ thứ tốt, lúc đó chúng tôi có quan hệ rất tốt.

Sau này lớn hơn, áp lực học hành nhiều, tôi ít ở bên chú hơn, thấy chú hay làm sai, tôi ra sức khuyên can nhưng lần nào chú cũng chỉ cười "hehe" và không quan tâm lời tôi.

Chú ấy đã nhiều lần nói với tôi về việc mời tôi vào ngành làm video, và lần nào tôi cũng từ chối, và lần sau chú ấy lại tiếp tục mời.Nhưng tôi không bao giờ ngờ rằng chú ấy định để lại cho tôi tất cả những gì chú ấy có, và điều đó bây giờ lại đến sớm như vậy.

"Đương nhiên là nữ quỷ kia không muốn tham gia phát sóng trực tiếp, nhưng điều cô ta không muốn lại chính là điều chú ngươi muốn.

Hơn nữa, nếu cô ta muốn báo thù, nhất định phải cắt đứt hy vọng của Thư gia các người.

Tốt nhất nên bắt đầu từ ngươi."

Đạo trưởng siết chặt tay.

Trên mặt tràn đầy hối hận: "Cô ta là quỷ, quỷ giảo hoạt, không nghĩ tới cô ta lại muốn chiếm thân thể của ngươi."

Tôi nghe xong chỉ cảm thấy phẫn nộ, đồng thời sống lưng phát lạnh, tôi không thể giải quyết vấn đề này được."

Mau lên!"

Ba tôi đẩy tôi ra, gắt gỏng với tôi."

Để mẹ con lái xe đưa con đến ga tàu cao tốc, chở chị dâu đi, hai người cùng đi, đừng có quay lại.

Những chuyện này con không cần lo lắng."

"Nói cho mẹ con biết, việc còn lại để cha lo."

"Nó không đi được!"

Vị linh mục liếc nhìn tôi, đặt tay lên vai tôi, kéo mái tóc đuôi ngựa của tôi lên và nói với bố tôi: "Nhìn này."

Tôi không thể nhìn thấy những gì đang diễn ra sau lưng mình, nhưng bố tôi hét lên cả người mềm nhũn, ngã xuống đất.

Cha đột nhiên quay người, cầm xẻng xúc mộ: "Tôi đào ả ra, đưa vào lò thiêu đốt thành tro.

Ả muốn giết tôi, tôi xin nhận lỗi lầm này, tôi sẽ không trốn tránh, nhưng thứ này giết nếu muốn động đến con gái tôi, tôi sẽ chiến đấu với cô ta ngay cả khi tôi biến thành ma!"

Một trấn nhỏ, làm sao có người chết bởi lật xe và bị ăn thịt bởi cua trong trạng thái trần truồng ngay sau khi chết?

"Nếu bây giờ ngươi đào xác cô ta đem đi hỏa thiêu, ngươi cũng không thoát khỏi cái chết. chúng ta vẫn còn thời gian để tìm cách khác."

Đạo sĩ nói.

Ông ta vội vàng nói với tôi: "Khi ta tính toán thời gian chôn cất ông nội của ngươi, ta đã xem qua lá số tử vi của ngươi.

Ngươi có lá số cao quý.

Bây giờ lại là một cơ thể thuần âm.

Ta sẽ dạy cho ngươi một phương pháp.

Nếu có thể vượt qua kiếp nạn này, sau này ngươi sẽ gặp nhiều may mắn."

" Được."

Nhìn vẻ mặt của ông ấy, lòng tôi nóng ran, đành phải để đạo sĩ nói.

"Vũ nữ này biến thành dâm thi, chết là bởi vì chuyện của nhà các ngươi, đây là nhân quả, nhà các ngươi phải chịu trách nhiệm, ta cùng những phàm nhân khác đều không cứu được, chỉ đành nhờ đến một vị tiên nhân."

Đạo sĩ thở ra.

Cầm la bàn, nhéo ngón tay, ông ta tính toán một lúc rồi nói: "Cô có biết ở thôn Thái Bình có Càn Long Đàm không?

Cô hãy mua tôm cá hoang dã thì phải là loại tự nhiên, không phải nuôi.

Hãy mang đến Càn Long Đàm, đổ thức ăn vào đó, cắt cổ tay và lấy máu nhỏ vào."

" Nếu đại tiên trong ao nhận được quà của cô và uống máu của cô ..."

đạo sĩ đảo mắt qua lạiTôi liếc qua.

Ông ấy mím môi và nói: "Ngài ấy sẽ giúp ngươi, nhưng điều đó phụ thuộc vào vận may của ngươi!

""Nếu có thể mời đại tiên ở trong ao đến giúp, mọi chuyện có thể giải quyết dễ dàng hơn."

Đạo sĩ mặt hơi nhăn lại gật đầu, chỉ là thúc giục ta đi mau.

Cha tôi hỏi, có phải là con rồng ở Càn Long Đàm, nó rất mạnh phải không?

Cha vội vàng giục tôi đi với mẹ, rồi gom hàng lung tung thành nhiều nhóm.

Chú út cũng đã từng làm video săn lươn và đặt lồng, đã chuẩn bị rất nhiều đồ.

Lúc này lồng bè khá nhiều, bố tôi nhờ người bắt hộ, mẹ con tôi đánh xe đi thu gom, chỉ thu được vài chục cân chạch và lươn đồng.

Càn Long Đàm khá nổi tiếng trong trấn, tương truyền đáy ao có rồng, cũng tương truyền là giao long.

Ngày xưa, người ta thường đốt giấy ở đó để kính cha và cầu bình an cho con cái.

Trên đường đi, tôi nhặt nhạnh vài thứ không quan trọng và nói chuyện với mẹ tôi, tôi không dám nói rằng chú út đã chết, nhưng bà đã tức giận đến xanh mặt khi nghe tin tôi bị vũ công đó đeo bám.

Nhưng dù tôi có hỏi thế nào, mẹ vẫn không nói lý do vũ nữ chết.

Khi chúng tôi đến Càn Long Đàm thì đã hơn hai giờ, mặt trời chiếu trên mặt nước xanh như ngọc, lấp lánh ánh vàng, như không có vật gì trong ao.

Mẹ con tôi đổ hết chạch và lươn vào.

Chịu đựng đau đớn, tôi cứa vào cổ tay và thả tay xuống mép nước.

Sau khi lũ chạch và lươn đó vào bể, một lúc sau chúng mừng quá biến mất, chỉ còn máu của tôi thấm từng chút một trên mặt nước.

Trong một vũng rộng như vậy mà làm ổ với hàng chục cân chạch thì quá nhỏ.

Mẹ tôi nhìn mặt trời to trên bầu trời, nhìn máu tôi chảy ra càng ngày càng nhiều, bà rất đau khổ: "Thần quan một lần bị quỷ lừa, lần này sẽ..."

Mặt trời ló rạng, và nước lặng thinh chỉ có máu tôi chảy, và không có gì xảy ra.

Mẹ tôi nhìn máu tôi nhỏ từng giọt, xót xa đưa tay:"Cùng huyết thống, để mẹ giúp cho một ít, giống nhau mà."

Sao có thể giống nhau được!Tôi định lắc đầu, nhưng mẹ tôi đã đưa tay ra giữ chặt cánh tay tôi.Đúng lúc này, dưới mặt nước nổi lên bong bóng.

Một con rùa đen to bằng lòng bàn tay, thân đen như mực, tứ chi duỗi thẳng, đung đưa cái đuôi ngắn cũn cỡn, nghiêng đầu, chớp đôi mắt đen như hạt đậu, nhìn thẳng vào tôi.

Chưa kể, con rùa này khác với những con tôi đã thấy trước đây, nó trông thật tinh tế.Đặc biệt là khi nghiêng đầu, nó dường như đang nhìn chúng tôi.

Mẹ tôi nói "Này", cười với tôi và nói: "Con rùa nhỏ này đẹp quá, bắt nó về nuôi đi..."

Nhưng giữa cuộc nói chuyện, mẹ nhớ ra rằng gia đình tôi có thể bị xóa sổ, và thở dài, tôi không có ý định bắt con rùa nhỏ đó.

Tôi vươn tay nắm một nắm nước, đổ vào người con rùa nhỏ: "Ngốc quá, nhìn dễ thương quá, sau này đừng có ra ngoài, cẩn thận bị bắt về nuôi đấy!"

Con rùa nhỏ quay đầu lại qua và đi thẳng xuống đáy nước .

Mẹ tôi ở bên cạnh thở dài: "Cái hồ này bỏ hoang nhiều năm rồi, có rồng cũng mất, tiên không có... rùa cũng nhỏ như vậy."

Tôi cũng cảm thấy như vậy.

Nếu thật sự có tiên nhân, sao ngài ấy không bảo vệ chúng tôi?

Ngôi làng sắp bị xóa sổ bởi dâm thi, tiên nhân này mãi không chịu xuất hiện.

Lúc này, tay tôi ngập một nửa trong nước dường như bị thứ gì đó kéo mạnh, cả người tôi trực tiếp rơi xuống nước .

"Tiểu Nguyệt!"

Mẹ tôi hét lên và muốn kéo tôi lại.

Nhưng vừa rơi xuống nước, tai tôi đã ù đi, nước hồ lạnh buốt trực tiếp làm tôi nghẹt thở và mũi.

Sau khi sặc mấy ngụm nước, tôi vội nín thở, thả lỏng tay chân, chờ cơ thể nổi lên, áp sát mặt nước mới chuẩn bị lội ngược dòng.

Nhưng vào lúc này, một bóng người nhanh nhẹn như cá bơi từ dưới đáy vực nhảy lên, trực tiếp nắm lấy chân tôi, nặng nề kéo tôi xuống.

Tôi chìm xuống ngay lập tức, ngay lúc đó tôi nghĩ rằng không có cái gọi là rồng trong cái ao này, nhưng ma da thì có.

Nhưng lại nhìn thấy bóng người kia vọt tới trước mặt mình, hồ nước màu xanh đậm, cố gắng mở mắt cũng không nhìn rõ, nhưng mơ hồ có thể nhìn ra đó là một người tay chân mảnh khảnh.

Tôi đưa tay đẩy anh ta, cố gắng nổi lên, nhưng anh ta đã giẫm lên chân tôi, đè lên vai tôi và đẩy tôi xuống nước.

Tôi vùng vẫy một cách tuyệt vọng, nhưng tôi không vùng vẫy được.

Ngay khi tôi nghĩ rằng mình sẽ chết đuối ở đây, thì người đàn ông đó đã lao tới, giữ lấy mặt tôi và thổi một quả bong bóng lớn vào người tôi.

Bong bóng khí lao tới trước mặt tôi, và tôi ngay lập tức cảm thấy có vô số thứ nhô ra khỏi lưng như gai.

Sau đó, người đàn ông nắm lấy cánh tay của tôi và kéo mạnh tôi lên.

Tôi nằm trên những tảng đá bên hồ bơi như một con cá chết, phun ra từng ngụm nước.

Cùng lúc đó, tôi liếc sang bên cạnh, chỉ thấy đó là một thanh niên rất đẹp trai và trẻ con, đang nghiêng nửa đầu cười với tôi, lộ ra một hàm răng trắng như tuyết.

"Tiểu Nguyệt!"

Mẹ tôi vội vàng chạy tới, vươn tay vỗ lưng tôi, giúp tôi vỗ nước.

Nhưng vừa đưa tay ra, bà liền hét lên, chỉ vào lưng tôi nói: "Sao lưng con mọc nhiều lông như vậy, sao nó còn động đậy?

Cái này..."

Tôi vội quay đầu và nhìn lại, tôi thấy vô số sợi tóc đen chảy xuống một bên mái tóc đuôi ngựa đang rũ xuống của tôi, xõa quanh vai và hai bên như những con giun kim mỏng manh.

Đó là tất cả những gì ở trên lưng tôi.
 
Linh Đường Diệm Vũ
Chương 4


Tác giả: Khát mưaĐề cử +

Văn án:Edit:Trong tang lễ của ông tôi, chú út thuê vũ công nữ đến múa những điệu nhảy gợi cảm, khiến cho một thôn toàn nam nhân hú hét lên như âm thanh của quỷ đói.Lúc chuẩn bị đóng nắp quan tài, nữ vũ công lại dính sát vào thi thể trần trụi của ông tôi, tứ chi tiếp xúc gắn chặt lại, kéo cũng kéo không ra đành phải đóng nắp lại để vũ công an táng chung với ông.Sau ngày hạ táng, chú út người trần như nhộng, chết ở trên giường.Điều bất ngờ hơn là nữ vũ công đáng lẽ phải nằm cùng ông nội lại ở dưới thân của chú ấy, ôm chặt lấy chú.

Đạo trưởng nói rằng đây là dâm thi diễm cốt muốn hút hết dương khí và diệt toàn thôn của tôi.Link: https://zhuanlan.zhihu.com/p/631282...m_id=0-----------------------------------4Lúc ở mộ, khi ông đạo sĩ bảo cha tôi nhìn vào gáy tôi, tôi lờ mờ biết rằng chắc chắn có điều gì đó bất thường ở cái lưng đã cõng xác chết của mình.

Lúc đầu tôi không cảm thấy gì, nhưng bây giờ khi tôi ra khỏi bể bơi, tôi đã mọc rất nhiều lông trên lưng, chúng còn động đậy ...

Tôi không thể không quay đầu lại nhìn chàng trai, cậu ấy có phải người vừa nãy đè tôi rất mạnh, và gần như muốn dìm chết tôi trong hồ bơi?

Anh ấy vẫn để lộ hàm răng trắng và mỉm cười với tôi, và anh ấy đưa tay ra là kéo lưng áo tôi lên.

"Cậu làm cái gì vậy!"

Mẹ tôi vươn tay vỗ vỗ tay anh, gầm gừ: "Đừng tưởng cậu đẹp trai, có cơ bụng tám múi là có thể muốn làm gì làm!"

"Mẹ, anh ấy muốn cứu con!"

Tôi phun ra nước và phát ra âm thanh bất lực.

Mẹ tôi xem quá nhiều video, và tất cả những gì bà xem là về người mẫu nam.

Chàng trai vẫn chỉ cười nhẹ, sau khi cởi áo của tôi ra, cậu rút một nắm cỏ từ khe đá cạnh bể, xoa lên lưng tôi.

Ngọn cỏ có những chiếc răng lởm chởm, vừa cọ vào lưng tôi lập tức cảm thấy đau rát.

Nhưng anh vừa xoa xong, mẹ tôi kêu lên "Này này" mẹ tôi vội nói với chàng trai: "Xoa mạnh lên, nó không sợ đau, con phải dùng lực một chút!"

Mẹ sợ tôi vùng vẫy , còn ấn vào vai tôi : "Đừng cử động, thằng bé vò cỏ, những sợi lông sống đó đã bị bong ra.

Nhưng mà lưng của con có một vết bớt màu đỏ khi nào vậy?"

Tôi cũng đang tự hỏi vết bớt đó từ đâu ra .

Tôi nghe thấy giọng nói trong trẻo của chàng trai nói: "Đây là vết tử thi, không phải vết bớt."

Bàn tay của mẹ tôi trên vai tôi khựng lại, bà nhìn cậu bé với vẻ hoài nghi: "Cậu đang nói nhảm cái gì vậy?

Nhóc ác, đừng nghĩ rằng cậu đẹp trai, có vài tà thuật nho nhỏ mà có thể nói xàm.

" "Mẹ!"

Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao bố tôi bảo tôi không được nói với mẹ.

Thiếu niên không thèm để ý, hắn nới lỏng ngọn cỏ quấn trên tóc, lại nhổ cỏ xoa xoa: "Đây là cỏ bóng râm chỉ mọc ở hồ, sợi tóc này là tơ lụa hút hồn.

Mọc xuyên qua cực âm, một cô gái mang theo oán hận mà chết đúng không?"

"Cô ấy để lại những vết xác chết trên lưng cô.

Và vì tóc của cô ấy dính vào lưng cô, nên cô ấy đã dùng sợi tóc đó để dán những sợi linh hồn vào lưng.

Cô ấy muốn xâm chiếm cơ thể cô từng chút một và cuối cùng là chiếm đoạt thể xác của cô."

Anh ta đưa nhánh cỏ đến trước mặt tôi: "Cây âm thảo này có thể hút ra những tơ linh hồn này, tôi giúp cô vò ra, nữ thi cũng không tìm được cô."

Tôi vội vàng gật đầu, xem ra người trẻ tuổi này là tiên nhân mà đạo sĩ yêu cầu tôi mời.

Xoa xong, anh ta nhờ mẹ tôi đi lấy củi đốt đám cỏ đó.Trong khi mẹ tôi không ở đây, tôi kể câu chuyện về buổi khiêu vũ trong nhà tang lễ và cái chết bi thảm của cô vũ công bị biến thành một dâm thi chuyên đi dụ dỗ hút dương khí.

Chàng trai trẻ chỉ ngồi bên bể bơi, vừa đạp trên mặt nước, vừa cau mày không ngừng, khuôn mặt trắng bệch, vừa đưa tay ra, nhét cỏ bên bể vào miệng nhai.

Tôi nói xong, anh ta vẫn không nói, chỉ nhét cỏ vào miệng.

Thực ra tim tôi cũng đập thình thịch, tôi và mẹ đợi bên bể bơi ít nhất một tiếng đồng hồ, nhưng không có ai xuống nước, mà anh ấy lại từ đáy bể đi ra.Anh ta đi ra, giúp tôi giải trừ tơ linh hồn cùng vết thi thể trên lưng, mặc kệ anh ta là long hay là gì, có lẽ chỉ có anh ta mới có thể cứu chúng tôi.

Thấy anh ta không nói gì, tôi vội vàng nói: "Tôi biết là người nhà của tôi có lỗi, chỉ cần có thể cứu người nhà của tôi cùng với thôn dân, muốn tôi làm gì cũng được."

"Bố mẹ và em gái ốm nặng của cô ấy ở nhà?

Gia đình tôi có thể giúp đỡ!

Cô ấy có tâm nguyện gì khác, chúng tôi có thể cố gắng hết sức để thực hiện, hoặc bắt giữ tất cả những kẻ đã làm hại cô ấy và trừng phạt bọn họ!"

"Con không cần phải làm gì cả, nó muốn giết con!"

Mẹ tôi vừa mới trở về, nghe thấy lời này liền tức giận la lên: "Muốn trách thì trách chú mày, ông ấy làm chuyện này để livestream kiếm tiền."

Bà ấy không biết rằng chú út Tiểu Quyền đã chết.

Tôi còn không biết vũ công này có bao nhiêu oán hận!

Tôi chỉ nhìn chằm chằm vào chàng trai, chờ đợi câu trả lời của anh ta.

Sau khi nhai cỏ một lúc lâu, anh ấy đưa tay về phía tôi.

Tôi tưởng anh ta xin tiền, nhưng khi tôi chạm vào điện thoại thì nó rơi xuống nước.Tôi vội giằng lấy từ trên người mẹ tôi, điện thoại di động, ví tiền và sợi dây chuyền vàng trên cổ bà.

Đặt vào trong tay anh ta: "Chỉ cần chuyện này có thể giải quyết, anh có điều kiện gì, chúng tôi đều sẽ đồng ý!"

Không có gì quan trọng hơn tính mạng!

Chưa kể đó là tính mạng của cả gia đình, cả làng!Nhưng chàng trai chỉ nhìn vào đống đồ, chớp mắt, lấy đồ đặt xuống đất, nắm tay tôi, kéo đến trước mặt.

Trên người anh lúc này chỉ độc một chiếc quần lót màu đen, tuy mặt búng ra sữa nhưng anh có một thân hình khỏe mạnh và cơ bụng 8 múi.

Nghĩ đến đạo sĩ trước khi đến mấy lần nhắc tới tôi là cơ thể thuần âm, sau đó lại nhìn thấy bàn tay đưa tới trước ngực, sắp chạm vào cơ ngực của hắn, tim ta nhảy dựng lên tận cổ họng.

Người ta nói rằng rồng hay giao đều giống nhau.

Trông anh ta tuấn tú đẹp trai thế này chắc không thích tôi làm gì phải không?Ngay khi mặt tôi đỏ bừng nóng bừng, anh ấy nâng tay tôi lên, từ từ cúi đầu xuống, sau đó dùng môi che vết thương trên cổ tay tôi.

Đầu tiên là hơi ấm, sau đó là cảm giác mát lạnh lan tỏa trên vết thương châm chích ngâm trong nước.

Một miếng thảo mộc xanh đã nhai được đắp lên vết thương.

Anh đưa tay ra dán thuốc.

Sau đó anh ấy nói với tôi: "Đi thôi, đi xem một chút."

Nhìn thuốc trên cổ tay, lòng tôi chợt thấy ấm áp.

Vừa rồi anh ấy nhai rất lâu, là nhai thuốc cho tôi!

Nhìn thấy anh mặc một cái quần lót, hai chân thon dài cường tráng chôn vùi, eo hẹp lộ ra, đi thẳng ra ngoài.

Tôi vội vàng gọi: "Ngươi không có quần áo sao?"

Không biết là rồng hay ngươi, nhưng biết mặc nội y đã không tồi.

Mẹ tôi là một bà cô già, bà cười "haha" và nói: "Không sao, trông rất tuyệt!"

Chàng thiếu niên chớp mắt với tôi, sau đó nhìn chiếc quần lót phồng lên của mình, quay người và nhảy xuống bể bơi.Lúc trở ra lần nữa, anh ta mặc một bộ đồ màu đen, làn da trắng như ngọc, ngũ quan càng thêm thanh tú.Thấy mặt trời đã ngả về tây, tôi không quan tâm đến những chuyện khác, liền dẫn anh vội vã quay về.

Trên đường đi, mẹ tôi cứ nhìn anh, nhưng không dám hỏi thẳng anh ta là long, giao hay thứ gì khác.Thay vào đó, tôi hỏi tên của anh ấy, là Huyền Hao.

Nếu bạn hỏi những câu hỏi khác, anh ấy sẽ chớp đôi mắt đen láy, phồng khuôn mặt trắng sữa, nghiêng đầu và nhìn bạn một cách ngây thơ.

Kiểu tôi không biết, tôi không hiểu hay tôi không muốn nói ra.

Mẹ tôi đánh xe về, tôi đưa Huyền Hào ra mộ ông nội.

Khi chúng tôi đến, cha tôi và đạo sĩ đã trồng những vòng cây đào xung quanh mộ.

Trên gỗ đào có những đường vân mực hình tròn, vẫn là loại trong ba lớp ngoài ba lớp, giống như đã giăng mấy lớp lưới.

Để ngăn chặn dâm thi bên trong chui ra ngoài, đạo sĩ cũng đã rất nỗ lực.

Thấy ta mang Huyền Hạo tới, đạo sĩ nhìn dáng vẻ trẻ con trắng nõn của hắn cũng sửng sốt, đi vòng quanh Huyền Hạo, mày càng nhíu chặt hơn.Tôi kéo anh ấy sang một bên, kể cho ông ấy nghe về sự việc kỳ lạ bên hồ bơi vừa rồi, và cho đạo sĩ xem những loại thảo mộc dán trên cổ tay tôi.

"Âm thảo có kéo ra tà khí tác dụng, ta đã nhiều lần tới ao, nhưng cũng không có nhìn thấy âm thảo, hắn nếu như có được, chứng minh Đạo gia quả nhiên thâm thâm."

Đạo sĩ vẻ mặt cung kính nói.

Lập tức nói với Huyền Hạo về kế hoạch của mình: "Thân thể đầy dâm khí của Tề Thư Nguyệt, trước đầu thất phải hấp thụ dương khí.

Mặc dù bây giờ có cây đào bao quanh mộ, nhưng nàng nhất định sẽ quay lại, cô ta lại muốn chạy ra ngoài g.iết người."

Đạo sĩ nói xong, cúi đầu khom lưng.

Ngay khi bố tôi kéo tôi, ông muốn chúng tôi quỳ xuống.Huyền Hạo vội vàng kéo chúng tôi lại, dùng ánh mắt vô tội nhìn chúng tôi rồi lắc đầu tỏ ý không cần quỳ.

Liếc nhìn mộ phần, lông mày hung hăng cau lại: "Nàng sao lại chết?

Nếu là vừa mới chết nhục, sao có thể nhanh như vậy biến thành dâm thi, còn bò ra mộ lấy đi hại người?"

Cùng lúc đó, sắc mặt cha tôi thay đổi, ông ngập ngừng không nói được.

Đạo sĩ ánh mắt lấp lóe, vội vàng lắc đầu: "Ta cũng không biết cụ thể, nàng có lẽ là chết nhục, khi chúng ta phát hiện, nàng đã trần truồng nằm ở trong quan tài của Thư tiên sinh."

Huyền Hạo không hỏi thêm câu nào.

Anh ấy chỉ nhìn tôi và nói: "Vì Thư Nguyệt sẽ canh giữ phần mộ và khiêng xác, tôi đã chuẩn bị một số thứ."

Khi tôi nghe nói rằng anh ấy đã chuẩn bị xong, trái tim tôi lập tức thư thái.

Khi đưa anh ta về nhà, anh viết một danh sách và nhờ mẹ tôi chuẩn bị một ít tiết gà, chu sa, mực đen, tro hương, v.v.

Nhà tôi vừa tổ chức một buổi lễ Đại Pháp, vì vậy những thứ này luôn sẵn có.

Sau khi tìm được, Huyền Hạo vớ lấy một nắm đất không biết từ đâu trộn thành thứ nước sền sệt rồi nói với tôi: "Cởi hết quần áo ra, tôi vẽ bùa lên người cô".

Tôi vội vàng vén quần áo trên người lên, ngoan ngoãn nằm xuống sô pha, để anh vẽ.

Dù sao vừa rồi xoa cũng xoa rồi, có gì mà che đâu.

"Cởi hết ra, phía trước cần sơn, tứ chi cũng vậy.

Tơ âm hồn thích âm, lưng là dương, ngực là âm, cô hiện tại là cơ thể thuần âm, phải bảo vệ toàn thân.

Ngăn cản tơ linh hồn xâm nhập vào cơ thể."

Huyền Hạo điều chỉnh lớp sơn, khuôn mặt trắng như sữa của anh ấy đầy nghiêm túc.

Mặt tôi nhất thời nóng bừng, nhưng nhìn ánh mắt anh trong veo như vậy, tôi lại cảm thấy suy nghĩ của mình quá bẩn thỉu.

Tôi nghiến răng đóng cửa ra vào và cửa sổ, rồi xấu hổ cởi bỏ quần áo.

Nhắm chặt mắt lại, cố gắng xem mình là một con cá chết.

Nhưng Huyền Hạo không dùng bút hay thứ gì tương tự, mà trực tiếp nhúng ngón tay vào sơn và vẽ trên người tôi.

Có thể cảm nhận được hơi nóng từ những ngón tay của anh ấy trên da, cũng như từng nét khi anh ấy vẽ.Tôi kìm lại một lúc, bất giác mở mắt ra.

Nhưng tôi thấy đôi mắt anh cụp xuống một nửa, lông mày hơi nhăn lại và khuôn mặt trắng bệch căng thẳng, đầy vẻ nghiêm nghị.

Dường như không có suy nghĩ lung tung...

Tôi nhìn anh ấy, nhướng mắt nhướn mày, đôi mắt lấp lánh nhưng lại tràn đầy nghiêm túc.Tôi đột nhiên cảm thấy suy nghĩ của mình quá bẩn thỉu!

Tôi vội vàng nhắm mắt lại, lần đầu tiên đọc thuộc lòng tất cả những bài văn xuôi và bài thơ cổ mà tôi có thể nhớ được.

Nhưng theo tay Huyền Hạo rút xuống, thân thể tôi càng lúc càng nóng.

Đầu tôi mù mịt, không nhớ nổi những bài thơ cổ nên phải học thuộc lòng các công thức nhân chia.

Nhẩm đi nhẩm lại không biết bao nhiêu lần, toàn thân như muốn bốc cháy, mới nghe Huyền Hạo nói: "Được."

Tôi vội vàng đứng dậy kéo chăn lên đắp .

Nhưng tôi thấy Huyền Hạo mồ hôi nhễ nhại, thấy tôi nhìn anh, mặt trắng bệch nghiêm túc nói: "Vẽ bùa nhọc quá, phải điều chỉnh hơi thở.

Ở đây có giếng cổ không?"

Anh ấy từ trong ao đi ra .

Nước giếng có thể giúp anh.Tôi vội nói với anh là ở đầu làng có một cái giếng nước cổ, anh có thể thử xem.

Huyền Hạo vừa đặt bát xuống liền rời đi.

Sau khi anh đi, tôi đắp chăn xuống mặc quần áo, lúc này mới phát hiện trên người không có vết tích gì.

Nhưng bát chu sa và sơn gà rõ ràng đã không còn.

Thấy trời đã tối, tôi mặc quần áo, mượn điện thoại di động của mẹ gọi cho bố.

Dù là đạo sĩ hay cha tôi, họ đều đang che đậy nguyên nhân thực sự dẫn đến cái chết của vũ công, rõ ràng là có khúc mắc lớn trong chuyện nàyTôi hỏi lại, nhưng bố tôi chỉ nói với tôi: "Tiểu Nguyệt, bố sẽ không làm hại con đâu.

Chắc con cũng đoán được vũ công chết như thế nào rồi.

Con biết những lão già trong thôn đó vô liêm sỉ như thế nào.

Con không liên quan gì đến cái chết của cô ấy, nhưng con ..."

"Đạo sĩ nói, nếu chúng ta nói rõ ràng, đại tiên sẽ không cứu chúng ta vì người nghĩ rằng dân làng đã làm điều ác."

Giọng điệu của cha tôi đầy bất lực, ông trầm giọng nói, "Đừng hỏi nữa, con cứ giả bộ không biết đi."

"Vậy thì giải thích cho con, cha không thể nói cho mẹ của con, chú Tiểu Quyền đã chết, cha cùng đạo sĩ sẽ lo liệu thi thể, và không ai biết chuyện trong thời gian này.

"Lòng tôi nặng trĩu, nhưng liệu sự che giấu này có thực sự giải quyết được vấn đề?

Khi tôi trả điện thoại, tôi hỏi mẹ, mẹ chỉ thở dài.Nghe nói vũ công bị lão già ế lâu năm trong thôn bắt đi, nhất định là có chuyện gì.

Nhưng tai nạn xảy ra vào lúc sáng sớm, khi quan tài được niêm phong vào lúc rạng sáng, thi thể của vũ công đã vào trong quan tài.

Nhìn thân thể cô vũ nữ, có thể biết cô đã bị tra tấn rất nhiều, phải hơn một người, nên cô ấy mới có thể tức giận đến mức muốn tiêu diệt cả làng?

Nhưng tôi mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, thi thể biến hóa cũng không nhanh như vậy?
 
Back
Top Bottom