- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 442,990
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #11
[Lingorm] Trùng Sinh Giữa Duyên Tiền Kiếp
10
10
Lingling Kwong bị nghẹn, quay đầu nhìn Orm Kornnaphat.
Một lúc sau cô mới nhún vai, ngả người tựa vào lưng ghế, giọng điệu lười nhác: "Kwong phu nhân đúng là không chừa chút thể diện nào, nói thẳng đến mức đó."
Nghe ba chữ "Kwong phu nhân", Orm Kornnaphat bật cười, khẽ lắc đầu.
Người này quả thật là kiểu người hay ghi thù."
Như vậy... không thấy mệt sao?"
Orm nhắm mắt lại, tựa như đang dưỡng thần, đột ngột buông một câu.Lingling hơi ngẩn ra, rồi hỏi ngược lại: "Em thì sao, có mệt không?"
Nói xong cô lại tự giễu: "Là chị ngốc thôi.
Em và chị vốn dĩ không giống nhau."
Orm Kornnaphat khẽ mở mắt nhìn cô, ánh mắt lóe lên chút cảm xúc khó nói, rồi rất nhanh lại khép mắt.
Ý trong lời Lingling, nàng tất nhiên hiểu rõ.
Trong mắt cô, Orm là người thừa kế danh chính ngôn thuận, không cần phải ngụy trang, còn người khác thì phải vắt óc lấy lòng nàng."
Chị cũng có thể chọn cách sống nhẹ nhàng hơn."
Orm thản nhiên nói một câu.
Giọng nàng rất nhạt, như là một câu buông ra không mang theo sức nặng gì, nhưng lại khiến không khí trong xe lặng đi một nhịp.Không khí trong xe thoáng chốc rơi vào yên lặng.
Lingling nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, khóe môi hơi cong như đang cười nhạt chính mình, ánh mắt tối lại.Lựa chọn nhẹ nhàng?
Sau từng ấy năm, từng ấy chuyện... cô làm sao có thể cam lòng mà sống an nhàn?—-----Nhà mới của các nàng không phải biệt thự nhà họ Kornnaphat, mà là căn hộ cao cấp ở LO.Tik Pholdee và Frank Pholdee đi cùng hai người đến nơi.
Nhìn Orm Kornnaphat, Tik Pholdee có phần bất đắc dĩ: "Con một mực muốn dọn ra ngoài ở.
Giờ kết hôn rồi, ba cũng không cản nữa.
Nhưng ngàn vạn lần phải chú ý đến sức khỏe, ca phẫu thuật mới chỉ được nửa năm.
Phải đến gặp bác sĩ Nophand đúng hẹn, đừng bỏ khám.
Còn nữa, thuốc phải uống đều đặn, tuyệt đối không được ngừng.
Ba sẽ thường xuyên nhắc Lingling, để mắt đến con."
Nói xong, Tik Pholdee hơi áy náy nhìn Lingling Kwong: "Lingling à, Orm tính tình bướng bỉnh, con phải để ý nhiều giúp ba.
Nếu con bé không chịu uống thuốc, con nhớ nói cho ba biết."
Trước mặt là một người đàn ông ngoài bốn mươi, dáng vẻ nho nhã, ăn mặc chỉnh tề, để râu gọn gàng, nhìn rất phong độ, toát lên vẻ điềm đạm của người từng trải.Lingling không tiếp xúc nhiều với ông, nhưng danh tiếng của ông trong giới kinh doanh thì ai cũng biết.
Từng ấy năm, ông luôn được xem là hình mẫu quân tử, sống sạch sẽ, không scandal, dù vợ đã mất từ lâu cũng không có bất kỳ tin đồn nào.Dù mang danh là con rể nhà họ Kornnaphat, nhưng chính ông là người phát triển tập đoàn OK lớn mạnh như ngày hôm nay, khiến ai cũng phải nể phục.
Không ai xem ông là "phượng hoàng nam" ăn bám nhà vợ.Thật ra, nếu Orm Kornnaphat không mang họ Kornnaphat, chắc chẳng mấy ai còn nhớ Tik Pholdee từng là người ở rể.Trước mắt, ấn tượng của Lingling với ông cũng khá tốt.
Cô gật đầu: "Con biết rồi, ba.
Con sẽ không để Orm đem sức khỏe mình ra đùa giỡn đâu."
Tik Pholdee mỉm cười hài lòng: "Ba rất yên tâm về con.
Hôm nay chắc hai đứa cũng mệt rồi, nghỉ ngơi sớm một chút đi.
Còn Orm, ba đã dặn chị Bee đến chăm lo sinh hoạt hàng ngày cho hai đứa.
Sức khoẻ con phải chú ý, mấy chuyện ăn uống không thể qua loa được, người khác ba không yên tâm đâu."
Orm Kornnaphat gật gật đầu: "Cảm ơn ba.
Hôm nay ba cũng mệt rồi, về nghỉ ngơi sớm đi.
Con không còn là trẻ con nữa, có thể tự lo được rồi."
Giọng nàng dịu lại, mang theo chút nũng nịu khiến Lingling không nhịn được liếc nàng một cái, kiểu mềm mại này của Orm, thật sự hiếm thấy.Frank Pholdee từ nãy đến giờ vẫn im lặng, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng lại vô thức dừng lại trên người Lingling, trong mắt hiện rõ sự say mê.
Dù đã cố kiềm chế, ánh nhìn ấy vẫn không thoát khỏi mắt Orm.
Nhưng cô chẳng buồn để ý, như thể chuyện đó chẳng liên quan gì đến mình.Sau khi mọi người rời đi, vẻ mệt mỏi trên gương mặt Orm Kornnaphat cuối cùng cũng hiện rõ. chị Bee đã dọn dẹp xong mọi thứ, chuẩn bị để hai người lên lầu nghỉ ngơi.Ban đầu, Orm chỉ định mua một căn hộ nhỏ để ra ở riêng.
Nhưng cuối cùng, Tik Pholdee vẫn tặng cho nàng một căn biệt thự hai tầng, không gian rộng rãi, tiện nghi.Thấy Orm mệt như vậy, nghĩ đến tình trạng sức khỏe của nàng, người bệnh tim không chịu được quá sức, Lingling chủ động bảo nàng đi tắm trước.Phòng tân hôn được trang trí đẹp đến quá mức....
Giường phủ đầy hoa hồng và bóng bay xếp hình trái tim, đầu giường dán chữ hỷ, rèm cửa màu hồng, chăn gối hồng, nệm hồng, bong bóng cũng hồng nốt.
Nói chung là hồng đến mức chói mắt.Hai người vừa mở cửa bước vào, đứng sững trước khung cảnh quá mức lãng mạn, liền đưa mắt nhìn nhau.Lingling tựa vào khung cửa, nghiêng đầu nhìn Orm: "Em thích màu hồng?"
Orm liếc cô một cái, không nhịn được trợn mắt: "Chị thấy em giống kiểu người thích mấy thứ này à?"
Lingling bật cười, trêu: "Rất hợp với tiểu công chúa đó.
Chị thấy đẹp mà."
"Vậy đêm nay chị ngủ ở đây đi."
Orm bất lực đáp, đúng là hậu quả của việc giao hết chuyện trang trí cho người khác mà không kiểm tra trước.
Vừa nói, nàng vừa bắt đầu tháo mấy chùm bóng bay treo trên rèm.Lingling cũng bước lại gần, nghiêm túc lắc đầu: "Em là chủ nhà, ai lại để chủ nhà ngủ ở phòng khách chứ."
Nói rồi cô duỗi tay ra ngăn Orm lại: "Em mệt rồi, đi tắm trước đi.
Mấy cái này để chị lo."
Orm Kornnaphat hơi nhướn mày, ngập ngừng: "Nhưng chị cũng mệt mà."
Lingling Kwong ngăn nàng lại, giọng đầy bất đắc dĩ: "Ba chị, ba em, rồi cả ông ngoại em đều dặn chị phải chăm sóc em cho tốt.
Chị không thể không nghe lời được.
Em đi tắm trước đi, để mấy thứ này chị dọn."
Orm đứng yên một chỗ, nhìn Lingling thu dọn đám hoa hồng và bong bóng bằng động tác nhanh gọn, chẳng nói gì, chỉ im lặng cầm áo ngủ rồi xoay người đi ra ngoài.Phòng ngủ chính có sẵn phòng tắm riêng, nhưng Orm không vào đó, chắc nàng đi tắm ở phòng khách.
Lingling đứng lại nhìn phòng tắm được thiết kế bằng kính trong suốt mà nhíu mày.
Ai lại nghĩ ra cái kiểu thiết kế này cơ chứ?
Nhìn chẳng khác gì phòng trong khách sạn tình nhân.Nghĩ đến biểu cảm sững sờ của Orm khi nãy, cô bật cười nhẹ.
Thôi kệ, dù sao cũng không phải nhà mình, muốn sửa gì thì để nàng tự quyết.Vì là phòng ngủ nên Lingling không nhờ chị Bee giúp.
Dọn dẹp xong, cô xoa nhẹ trán.
Tuy không uống nhiều đến mức say, nhưng men rượu vẫn còn, đầu óc bắt đầu hơi choáng.Vừa mở cửa định đem đồ ra ngoài, cô tình cờ gặp chị Bee đang đi lên lầu."
Phu nhân, để tôi cầm cho.
Tiểu thư dặn tôi nấu canh giải rượu cho cô, uống lúc còn nóng nhé," chị Bee mỉm cười, đón lấy đồ trên tay Lingling rồi nhẹ giọng nhắc.Lingling hơi bất ngờ, đứng ngẩn ra vài giây rồi dịu giọng: "Cảm ơn chị Bee."
Khi chuẩn bị xuống lầu, cô chần chừ một chút rồi quay đầu lại: "Chị Bee, gọi tôi là Lingling là được rồi.
Gọi 'phu nhân' nghe kỳ lắm."
Chị Bee ngẩn ra: "Chuyện này sao được."
Lingling không biết nói gì thêm, đúng lúc đó Orm bước ra từ hành lang.
Trời vẫn còn nóng, nàng chỉ mặc váy ngủ lụa trắng buộc dây eo, tóc dài hơi ướt xõa xuống, khuôn mặt để mộc không trang điểm nhưng vẫn sắc sảo, xinh đẹp.
Đường cong cơ thể mềm mại, quyến rũ khiến Lingling bất giác liếc thêm vài lần."
Gọi 'phu nhân' thì có gì kỳ?"
Orm vừa vuốt nhẹ tóc vừa mỉm cười.Trước mặt nàng, Lingling lại cảm thấy dễ mở lời hơn.
Cô quay mặt đi chỗ khác, chau mày: "Nghe cứ như gọi người lớn tuổi ấy."
Orm hơi nghiêng đầu, làn da trắng dưới ánh đèn càng nổi bật.
Nàng bật cười: "Nghe già hả?
Vậy gọi là 'chị tiểu công chúa' được không?"
Lingling: "......"
Cô thật sự hết cách với người này rồi.Vẻ mặt bất lực của cô dường như càng khiến Orm hài lòng.
Nàng cong môi cười khẽ, đưa ra lựa chọn: "'Phu nhân' hay 'tiểu công chúa', chọn một đi."
Đây rõ ràng là kiểu lựa chọn mang tính ép buộc.
Lingling liếc qua chị Bee đang đứng bên quan sát hai người, rồi quay sang nhìn Orm.
Nụ cười nàng mang theo chút trêu chọc, nhưng ánh mắt lại rất nghiêm túc.Cuối cùng, Lingling cười nhẹ, bất đắc dĩ nhưng cũng có phần cưng chiều: "Em đúng là thích đùa chị.
Gọi 'phu nhân' cũng được, dù sao cũng là 'Kornnaphat phu nhân'."
Chị Bee cười khẽ, rồi nhắc: "Phu nhân uống canh giải rượu đi ạ.
Để tôi đem đồ cất, hai người nghỉ sớm nhé."
Uống xong bát canh nóng, Lingling lên lầu chuẩn bị đi tắm.
Vừa cầm đồ tới trước cửa phòng khách thì bị Orm gọi giật lại: "Chị tắm ở đây đi."
Lingling hơi ngạc nhiên: "Hả?"
Orm chỉ về phía phòng ngủ: "Đêm tân hôn mà chị lại đi tắm ở phòng khách, người khác nhìn vào sẽ nghĩ linh tinh."
Lingling Kwong bật cười khẽ: "Vậy sao em vừa rồi lại chạy qua phòng khách?"
Orm Kornnaphat mặt không đổi sắc: "Vừa rồi bị chị Bee nhìn thấy, chị càng không thể lại đi."
Nàng cụp mắt xuống, giọng nhỏ hơn: "Ban đầu em đâu biết chị Bee sẽ ở lại.
Dù chị ấy ở dưới lầu, cẩn thận vẫn hơn.
Em không muốn xảy ra chuyện ngoài ý muốn."
Lingling liếc qua tấm kính mờ của phòng tắm, nhớ đến bản thỏa thuận hôn nhân, khẽ gật đầu: "Được rồi."
Dường như Orm đoán được suy nghĩ của cô, liền nói thêm: "Phòng tắm kính em sẽ cho người đến thay.
Mà em cũng đâu có nhìn chị tắm, yên tâm đi."
Lingling không đáp, chỉ cầm đồ rồi bước vào phòng tắm.Orm thật sự rất mệt, nhưng vẫn chưa thể ngủ.
Cô còn chưa sắp xếp chỗ ngủ ổn thỏa cho Lingling.
Việc chuyển ra sống riêng sau lễ cưới đã khiến cô tốn không ít công sức.
Nếu để ba hay Frank Pholdee biết đây chỉ là cuộc hôn nhân giả, chắc chắn sẽ không yên.Cô khẽ thở dài, bất giác nhớ đến ông ngoại, Sarunyoo Kornnaphat.
Trong ánh mắt thoáng qua một tia buồn.
Cả ngày hôm nay chưa nói được với ông câu nào, chắc chắn ông sẽ giận.
Nhưng lễ cưới cũng đã tổ chức xong, ít nhất là trước mặt ông.Đang miên man, ánh mắt cô vô thức liếc về phía phòng tắm.
Qua lớp kính mờ, dáng người mảnh mai của Lingling hiện lên mờ ảo, không rõ chi tiết nhưng lại cực kỳ quyến rũ.
Cảm giác mập mờ ấy khiến người ta không thể rời mắt.Nàng không cố ý nhìn, nhưng ánh mắt vẫn như bị hút vào.
So với tưởng tượng, cảm giác tận mắt thấy thật sự khiến tim đập nhanh hơn.
Orm ngây ra vài giây, rồi vội quay đi, trái tim đập mạnh, mặt nóng bừng.
Nàng nhíu mày, hít sâu một hơi để lấy lại bình tĩnh.Cũng dễ hiểu vì sao Frank Pholdee lại si mê đến thế.
Cho dù có mặt nàng ở đó, anh ta cũng không ngăn được ánh nhìn hướng về phía Lingling.Khi Lingling bước ra từ phòng tắm, cô thấy Orm đang ngồi ngay ngắn trên giường, tay cầm một cuốn sách.
Máy lạnh trong phòng mở hơi mạnh, vậy mà Orm chẳng đắp chăn, hai chân vắt chéo, để lộ làn da trắng mịn, cả người toát lên khí chất trí thức và gợi cảm."
Chị tắm xong rồi?"
Lingling vừa lau tóc vừa đáp: "Sao em chưa ngủ?
Cũng 11 giờ rồi."
Orm không nhìn cô, chỉ khẽ gập sách lại rồi đứng dậy: "Tối nay chị không thể ngủ ở phòng khách.
Em vừa xuống xem, chị Bee vẫn còn thức.
Để tránh rắc rối, chị chịu khó ngủ tạm ở đây một đêm."
Lingling còn chưa kịp phản ứng, Orm đã chỉ xuống sàn: "Có thể phải ngủ dưới đất rồi."
Lingling tròn mắt, chỉ vào mình: "Chị ngủ dưới đất?"
Orm liếc cô, rồi quay đi, ho nhẹ: "Em sức khỏe không tốt, chị thông cảm."
Lần đầu tiên Lingling cảm thấy bất lực thật sự.
Tay ngừng lại giữa chừng khi đang lau tóc, cô nhìn chiếc giường và nói: "Giường của em đủ rộng để ngủ năm người giống chị."
Cô nhìn về phía Orm, và phát hiện... tai nàng ấy hơi đỏ.
Cô sững lại.
Không lẽ Orm đang... ngại?Nhưng ngay lập tức, cô lắc đầu.
Cô gái này, từ lần đầu gặp đã cho người ta cảm giác cực kỳ kiềm chế và lý trí.
Không giống kiểu tiểu thư ngây ngô gì cả.
Dù luật hôn nhân đồng giới đã thông qua, nhưng cô không nghĩ mình có sức ảnh hưởng đến mức khiến Orm thẹn thùng.Và rồi, một giây sau, Lingling được mở mang tầm mắt."
Lingling, đây là giường tân hôn của chúng ta.
Đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta.
Nếu chị muốn ngủ chung, thì nên xem lại hợp đồng hôn nhân trước.
Hay là chị muốn vi phạm?"
Lingling: "......"
Cô chỉ muốn ngủ trên giường, không phải "ngủ cùng" em ấy!—----