- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 442,990
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #31
[Lingorm] Trùng Sinh Giữa Duyên Tiền Kiếp
30
30
Orm Kornnaphat cũng không biết chính mình vì cái gì sẽ lựa chọn tới đây, mắt thấy thời gian nhanh đến 9 giờ, nàng mạc danh nhớ tới ngày đó dáng vẻ Lingling Kwong ở trước mặt Tao Somchai uống rượu, Đến khi nàng lấy lại tinh thần, đã bấm gọi cho Pon Nawasch từ lúc nào.Trên đường nàng thuyết phục chính mình, nếu lựa chọn đối Lingling Kwong áp dụng chính sách dụ dỗ, vậy phải làm đến cùng.
Sau khi tới rồi, nàng đợi thật lâu.
Nhìn Lingling Kwong lo liệu ổn thoả cho khách rồi một mình đứng trong gió lạnh, nàng lại cảm thấy quyết định của mình hoàn toàn đúng đắn.Tháng 11 ban đêm, đã có chút lạnh, Lingling Kwong mặc có chút thiếu.
Bên trong là một kiện áo sơmi trắng cổ lật, bên ngoài là áo gió màu đen nhung tơ, hình thành kinh điển sâu cạn va chạm, phong cách hiện đại.
Tóc như cũ xõa dài như sóng cuộn, tùy tính buông trên vai, cô ấy đứng ở kia ngơ ngẩn nhìn ánh đèn nơi xa, ôn nhu rất nhiều so trước đây phong tình vũ mị, cũng có vẻ thật cô đơn cùng tịch mịch.Orm Kornnaphat nhịn không được, lúc đối phương co tay muốn ôm lấy cánh tay mình, nàng liền đánh vỡ cục diện có phần quạnh quẽ trước mắt."
Có lạnh không?"
Nói xong nàng liền thấy Lingling Kwong ngơ ngác nhìn mình, vẫn không nhúc nhích, đại khái là không dự đoán được việc nàng đến đây.
Không biết vì cái gì, Orm Kornnaphat cảm thấy có chút sung sướng, có lẽ là vì mục đích đạt được.Nàng rút tay ra khỏi túi áo, nhấc chân đi qua, nhẹ giọng nói: "Em nghĩ chị tiếp đối tác khả năng sẽ phải uống rượu, không yên tâm, cho nên tới đây đón chị."
Lingling Kwong bình tĩnh nhìn nàng, sau đó nhìn nhìn phía sau nàng, cách đó không xa xe nàng đích xác ngừng ở nơi đó, Pon Nawasch đem cửa sổ xe hạ xuống, đối Lingling Kwong chào hỏi.Orm Kornnaphat đi qua duỗi tay nắm lấy tay Lingling Kwong, xúc cảm lạnh lẽo, khác với vẻ ấm áp ngày thường, Orm Kornnaphat nắm chặt, xoa xoa tay cô: "Chị kêu tài xế lái hộ, đem chìa khóa cho cậu ta lái xe trở về.
Trước lên xe đi, ngoài này lạnh lắm."
Nàng mới vừa kéo tay Lingling Kwong, đối phương không nhịn xuống tê một tiếng, rất nhanh lại nuốt đi vào.
Nhưng Orm Kornnaphat đã ngừng lại, quay đầu nhìn Lingling Kwong: "Làm sao vậy?"
Hỏi xong, ánh mắt nàng lướt từ gương mặt Lingling Kwong xuống dưới tay, sau đó lập tức lùi lại một bước.Lingling Kwong vừa rồi là không kịp chuẩn bị, cũng không muốn cho nàng thấy, vì thế rút tay về lắc đầu: "Không có gì, chân hơi tê mà thôi."
"Chân tê, vậy chị rút tay về làm gì?"
Orm Kornnaphat rõ ràng không tin, nàng nắm ống tay áo Lingling Kwong kéo lên.
Chỉ nhìn thấy dưới ánh đèn cổ tay trắng nõn đã hiện lên một vòng vết đỏ, hiển nhiên là bị người mạnh mẽ nắm lấy gây ra.
Làn da trắng mịn của Lingling Kwong đã sưng đỏ, nhìn mà thấy xót xa.Orm Kornnaphat mím môi, chỉ cảm thấy một cổ hỏa ở trong lòng thiêu cháy, như muốn thiêu rụi lý trí, nàng nhẫn nại một lát, giọng lạnh đi: "Hắn đã làm gì chị?"
Lingling Kwong tránh tay ra, đem ống tay áo kéo xuống, cô biết Orm Kornnaphat sẽ sinh khí.
Đối phương sinh khí cũng là trong dự liệu của cô, cho dù cô chỉ là vợ trên danh nghĩa của Orm Kornnaphat, nhưng thoạt nhìn cô giống như bị người bắt nạt, Orm Kornnaphat tính cách cổ hủ như vậy, sao có thể nhịn nổi."
Không có việc gì, hắn uống nhiều quá túm tay của chị, sức lực quá lớn, chị giằng co tránh tay ra mới khiến tình trạng có điểm nghiêm trọng, hắn không có làm gì chị."
Lingling Kwong rất bình tĩnh nói, tựa hồ cũng vân đạm phong khinh, làm cho Orm Kornnaphat trong lòng tức giận càng tăng lên.Nàng cũng không nghĩ lại nổi giận với Lingling Kwong, nhưng vẫn nhịn không được cắn răng: "Vậy muốn thế nào mới gọi là làm gì chị?
Lingling Kwong chị...... chị cần thiết như vậy sao?"
Nói xong nàng lại có điểm hối hận, rầu rĩ nói câu: "Trở về đi, đã khuya rồi."
Lingling Kwong nhìn nàng xoay người đi về phía xe, khóe miệng ngoéo một cái, ý cười có chút lạnh, vừa mới tích góp ở trong lòng cảm động, cũng chậm rãi phai nhạt.Trên xe không khí có chút nặng nề, sau khi tài xế lái hộ đến mang xe Lingling Kwong đi, càng thêm kỳ lạ.
Pon Nawasch cũng phát giác, không biết nên nói cái gì, chỉ có thể im như hến mà khởi động xe.Orm Kornnaphat dư quang vẫn luôn nhìn Lingling Kwong, đối phương lên xe liền nhắm hai mắt lại, thoạt nhìn có chút mỏi mệt, sắc mặt cũng có chút lạnh.Orm Kornnaphat trong lòng cũng không thoải mái, nàng lại đem ánh mắt dừng ở trên cổ tay Lingling Kwong, trong xe ánh sáng rất mờ cái gì cũng nhìn không thấy, nhưng Orm Kornnaphat trong đầu vẫn hiện ra hình ảnh nàng vừa thấy.Theo sau nàng nhịn không được giơ tay đè ép ngực, bên trong thật sự khó chịu, nhưng lại không phải loại trạng thái phát bệnh.
Orm Kornnaphat khẽ mím môi, bỗng nhận ra cảm xúc đang siết chặt lồng ngực mình, Đại khái chính là cảm giác đau lòng."
Nàng có bao nhiêu tức liền có bấy nhiêu đau, điều này làm cho Orm Kornnaphat cũng không thoải mái, nàng xoay đầu không nhìn Lingling Kwong nữa.
Đây là đối phương lựa chọn, Lingling Kwong muốn cuộc sống như vậy, nàng đau lòng cái gì.Chỉ là đang trong khi Lingling Kwong ngủ mơ hồ bắt đầu giống như gà mổ thóc, nàng lại không nhịn xuống được.
Cho dù Lingling Kwong trên người còn có mùi rượu, Orm Kornnaphat vẫn chậm rãi dịch qua, đem Lingling Kwong lần thứ tư ngã về phía mình, nàng liền dựng thẳng bả vai nhẹ nhàng đỡ cô một chút.Sau đó Lingling Kwong liền hoàn toàn ăn vạ trên vai nàng, hô hấp hơi nặng ngủ một đường.Hơn bốn mươi phút sau, xe ngừng ở bên ngoài biệt thự.
Pon Nawasch bật đèn xe, quay đầu nhìn nhìn Lingling Kwong, nhỏ giọng nói: "Tiểu thư, thiếu phu nhân?"
Orm Kornnaphat quay đầu đi nghiêng con mắt nhìn nhìn người ngủ trên vai nàng, Lingling Kwong bởi vì uống rượu, mặt đỏ bừng, môi hồng nhuận khẽ nhếch, cảm giác sắp phải chảy nước miếng.
Vì thế Orm Kornnaphat nhịn không được khóe miệng giương lên, nhưng lại rất nhanh bị nàng đè ép xuống.Nàng quay đầu mặt vô biểu tình nhìn Pon Nawasch, cao giọng lên tiếng: "Tới rồi, nên xuống xe."
Sau đó, đúng lúc Lingling Kwong khẽ cử động, nàng liền dứt khoát rút bả vai, hoàn toàn trái ngược hẳn với sự nhẹ nhàng, cẩn trọng ban nãy."
Pon Nawasch há miệng nhìn Lingling Kwong vừa giật mình tỉnh dậy còn có chút kinh hồn, cô thân thể tựa trên ghế sau, mờ mịt nhìn Orm Kornnaphat, trong lúc nhất thời tim đập dồn dập trong lồng ngực."
Lingling Kwong buồn ngủ còn chưa tan, cô cũng không phải bị dọa sợ, cô đại khái phản ứng lại đây là xảy ra chuyện gì, vì thế nhìn chằm chằm Orm Kornnaphat.Nữ nhân lòng dạ hẹp hòi này vẫn không có sắc mặt tốt, liếc mắt nhìn bả vai, lạnh lạnh nói: "Nước miếng đều dính trên áo của em."
Vốn dĩ Lingling Kwong còn hơi ngại và thấy có lỗi vì không cẩn thận tựa vào vai nàng, nhưng biểu cảm khó chịu của nàng lập tức khiến tất cả cảm giác ấy tan biến.Lingling Kwong bật cười, trên mặt vẫn còn vương chút men say, má ửng hồng như cánh đào, cong môi khẽ thở ra một hơi, giọng nói mang theo vài phần mê hoặc: "Dính trên áo thì em ghét, vậy nếu là dính trên môi em, em cũng ghét sao?"
Câu nói đầy ẩn ý khiến cả hai đều hiểu rõ trong lòng.Gương mặt trắng trẻo xinh đẹp của Orm Kornnaphat lập tức đỏ bừng, không rõ là vì tức giận hay xấu hổ."
Pon Nawasch ý thức được không tốt, thấy Lingling Kwong mở cửa xe, anh ta lập tức quay đầu chỉ xem như mình không tồn tại.Nhìn Lingling Kwong thong thả ung dung xuống xe vào nhà, Orm Kornnaphat ngực phập phập phồng phồng, tức giận đến không nhẹ.Còn không phải là hôn qua hai lần, như thế nào chế.t cũng bắt lấy không bỏ, chị ấy không phải đã nói qua, đều người trưởng thành rồi rất bình thường sao.Tuy rằng làm Orm Kornnaphat xấu hổ một phen, Lingling Kwong trong lòng chút không thoải mái rốt cuộc vui sướng, nhưng cũng sợ Orm Kornnaphat tức điên, thẳng đến Orm Kornnaphat yên ổn bước vào phòng, Lingling Kwong mới lên lầu.
Trên người cô còn phản phất mùi rượu, cô chính mình còn chịu không nổi.Orm Kornnaphat nhìn cô lên lầu, giật giật cánh tay trái, lại nhéo nhéo bả vai, đối phương nhìn rất gầy, làm sao lại nặng như vậy.Orm Kornnaphat cảm thấy mình bị Lingling Kwong chọc tức đến mệt mỏi, nhưng nghĩ đến trên tay nàng vết đỏ chói mắt, còn có lúc chính mình kéo cổ tay cô, lại còn đau tê một tiếng, trong lòng có chút do dự, nàng đi tới tủ thuốc, lục lọi một hồi rồi lấy ra một chai thuốc xịt tan máu bầm Vân Nam.Lingling Kwong tắm rửa xong ra tới, còn đang xoa tóc, nghiêng đầu nhìn thấy đồ vật đặt trên bàn, lập tức sửng sốt.Cô vừa cầm lên nhìn, chính là thuốc tan máu bầm Vân Nam.
Lingling Kwong ngây ngẩn cả người, lại nhìn nhìn cổ tay của mình, chỗ bị nắm đã chuyển xanh, vừa vặn dùng thuốc xịt tan máu bầm Vân Nam rất tốt.Cô nhịn không được nở nụ cười, lại nhanh nhịn xuống, liếc mắt về phía cửa lẩm bẩm: "Không cần không gõ cửa cứ thế tiến vào sao."
Lingling Kwong nằm ở trên giường ngược lại không mệt nhọc, cô nghĩ tới đêm nay Orm Kornnaphat đứng dưới ánh đèn đường, đây không phải hiện tượng tốt, cô vỗ vỗ mặt, lại lần nữa cho bản thân thành lập phòng tuyến, cô không dám nghĩ nếu mình thật sự thích Orm Kornnaphat, cô sẽ biến thành tình trạng gì.Orm Kornnaphat để ý thân phận mình, sau khi trải qua những chuyện đó, nàng ấy không có khả năng đối với con riêng không có thành kiến.
Hơn nữa cô biết, trong mắt Orm Kornnaphat, cô đi cùng người khác uống rượu chính là tự chuốc lấy khổ, bởi vì không bỏ xuống được chút dã tâm muốn ở lại LLK, tự rước lấy nhục nhã.Lingling Kwong cười khổ một tiếng, Orm Kornnaphat sẽ không hiểu cô.Hôm sau Lingling Kwong thức dậy hơi muộn, bởi vì vội vã đi làm, cô thậm chí không kịp ăn sáng.
Sau khi rửa mặt xong, cô nói một câu: "chị Lưu, tôi muộn giờ làm rồi, sẽ không ăn sáng."
Nói xong vội vàng chuẩn bị đi.Orm Kornnaphat đang ăn cháo, đứng dậy đem trên bàn một cái túi giấy xách lên đưa cho Lingling Kwong."
Em có nói chị Lưu làm sandwich, còn có sữa bò, chị mang theo ăn."
Lingling Kwong tiếp nhận có chút sững sờ, Orm Kornnaphat lại nhìn cổ tay của cô: "Còn đau không?"
"À, đã không đau, cảm ơn em.
Thời gian không còn sớm, chị đi trước."
Cô không biết phải đối mặt thế nào, tranh thủ thời gian cô nhanh chóng lấy xong đồ liền vội vàng lên xe.Trên đường lái xe, Lingling Kwong liếc nhìn bữa sáng được đặt trên ghế phụ, trong lòng có chút ấm áp.
Cô không dám nghĩ thêm nữa.
Có những lúc, một khi trái tim đã vượt qua ranh giới, thì cho dù có quay về, vẫn mãi vương vấn khung cảnh ở phía bên kia.Nỗi lòng hai người đều không thể nào bình tĩnh, không chỉ có Lingling Kwong cảm thấy nguy hiểm, Orm Kornnaphat đồng dạng cũng cảm thấy không xong.Ban đầu, cô lựa chọn kết hôn liên minh với Lingling Kwong chính là nhìn thấy rõ mâu thuẫn giữa chị ấy và Ananda Kwong.
Hơn nữa, Lingling Kwong có năng lực, và điều quan trọng nhất là ngay cả Frank Pholdee cũng lựa chọn chị ấy.Có thể nói, Lingling Kwong là nước cờ quan trọng nhất để lật đổ Frank Pholdee, khi đó nàng cũng không dám tín nhiệm ba nàng, cho nên chọn Lingling Kwong là ổn thỏa nhất.Lúc bắt đầu tiếp xúc đối phương, Lingling Kwong không có như trong tưởng tượng làm người chán ghét, nhưng trên thực tế cũng chưa nói tới thích, đối với con riêng, Orm Kornnaphat là tận đáy lòng chán ghét, cho dù là Lingling Kwong cũng không ngoại lệ.Nhưng càng tiếp xúc nhiều, cô càng không thể hiểu nổi tại sao Lingling Kwong lại sẵn sàng bất chấp tất cả để đối đầu với cha con Ananda Kwong, thậm chí không ngại ủy khuất bản thân, phải đi uống rượu cùng những kẻ đáng ghét đó.
Ngoài điều đó ra, cô chẳng thấy ở Lingling Kwong điểm gì khiến mình ghét bỏ.Hiện tại nàng thế mà sẽ đau lòng vì Lingling Kwong, này quả thực không thể tưởng tượng.Nàng lập tức gọi điện thoại cho Becky, đối phương buồn ngủ mông lung, tiếp điện thoại: "Alo... ai vậy?
Mới sáng sớm đã phá giấc mộng đẹp của người ta."
Orm Kornnaphat hít vào một hơi: "Đã 8 giờ rưỡi, mới sáng sớm?
Cậu muốn ngủ tới mấy giờ, không cần đi làm sao?"
7 giờ rưỡi Lingling Kwong đã vội vàng sợ trễ, không kịp ăn sáng liền đi làm, Becky ngủ đến 8 giờ rưỡi cư nhiên nói mới sáng sớm đã phá giấc mộng đẹp?Thanh âm nàng lạnh lùng đem cơn buồn ngủ của Becky đánh tan, Becky mở mắt ra nhìn điện thoại, lập tức chân ch.ó nói: "Orm, như thế nào đột nhiên gọi điện thoại cho mình?
Mình tối hôm qua tăng ca lại xã giao về muộn, hôm nay buổi sáng cậu cho mình nghỉ nửa ngày đi, buổi chiều nhất định đến công ty."
Orm Kornnaphat đình chỉ câu chuyện của đối phương: "Bên kia tiếp xúc thế nào?"
Becky lập tức đứng đắn lên: "Đã xác định, tư liệu của bọn họ đều đã gửi đến.
Nhưng mình muốn chờ một chút, tuy rằng cậu nói có thể thu mua ngay lập tức, nhưng không có người nguyện ý coi tiền như rác, giảm giá xuống được bao nhiêu càng tốt."
Orm Kornnaphat gật gật đầu, sau đó nàng trầm ngâm: "Chúng ta thương lượng qua kế hoạch kia, khi nào có thể tiến hành?"
Becky lúc này mới ý thức được trọng điểm Orm Kornnaphat hẳn là muốn hỏi cái này, cô ấy do dự trả lời: "Mọi thứ chúng ta đã chuẩn bị xong, bố cục cũng gần như hoàn chỉnh, chỉ còn vài chi tiết nhỏ cần hoàn thiện.
Dù sao nếu đã làm thì phải làm cho thật kín kẽ, không để lộ sơ hở nào.
Nhưng Orm, cậu xác định Lingling Kwong sẽ giúp cậu sao?
Nếu làm không tốt, chính cô ấy khả năng cũng xong luôn.
Mình không cho rằng cô ây sẽ ngốc đến loại tình trạng này, hay là chính sách dụ dỗ của cậu thật sự có tác dụng?"
Orm Kornnaphat trầm mặc, hồi lâu mới thấp giọng nói: "Cậu chuẩn bị sẵn sàng, làm cho chỉn chu và thật đẹp mắt, nên chuẩn bị tài liệu, mỗi một phân đoạn thao tác như thế nào, đều làm tốt.
Mình xem như hiểu rõ chị ấy, bên này giao cho mình.
Còn có, xác định một chút lần thu mua này là ai từ giữa làm khó dễ."
Becky nghe ra giọng nàng đầy nghiêm túc, trong lòng cũng tò mò không biết chuyện gì đã khiến Orm Kornnaphat quyết định ra tay sớm như vậy."
Mình biết, đã tra được chút thông tin, mình đang cho người xác nhận."
"Ừm."
Tắt điện thoại, Orm Kornnaphat ngồi ở trước bàn, đã phát ngốc thật lâu.
Cho dù hiện tại còn không tra được Frank Pholdee rốt cuộc làm cái gì, nhưng nàng không thể cứ ngồi yên chờ đợi bị động như thế.Còn có năm đó chuyện liên quan đến ông ngoại, nàng nhất định phải biết rõ ràng.
Nếu mẹ nàng là tai nạn ngoài ý muốn, vậy mục đích đối phương là vì trả thù ông ngoại sao?- --------Rất nhanh khoa học kỹ thuật PK đấu thầu vòng thứ nhất bắt đầu rồi, mà Freen cũng thành công tiếp xúc người phụ trách bên công ty TD, chỉ là đối phương hiển nhiên đã có chuẩn bị từ trước, Freen cũng không thu được tin tức gì nhiều.Nhưng theo cô ấy tra được, TD đích xác cùng Lingling Kwong suy nghĩ giống nhau, bọn họ cũng tỏ ra không hài lòng với việc PK tổ chức đấu thầu công khai.
Hơn nữa PK nội bộ cao tầng khủng hoảng nghiêm trọng, thật thật giả giả cả hai bên đều lộ ra giá, tình hình này bắt đầu trở nên khá thú vị.Hôm nay Lingling Kwong nhận được điện thoại của Freen, Freen hiển nhiên có chút vui vẻ: "Lingling, cậu đoán quả thực như thần, mình tra được tin tức, chỉ có hai công ty tham gia đấu thầu, không chỉ chúng ta hạ giá, đối phương cũng hạ giá, khoa học kỹ thuật PK lòng nóng như lửa đốt, đợt thứ hai của buổi đấu thầu trực tiếp sẽ được tổ chức ở ba ngày sau, hơn nữa họ vẫn luôn giữ liên hệ với phía chúng ta."
Lingling Kwong nghe xong cười cười: "Không thể thả lỏng, chúng ta có thể hiểu biết hướng đi của đối phương, đối phương đồng dạng có thể hiểu biết chúng ta.
Này xem ra, chúng ta gặp phải đối thủ rất khó giải quyết, tình huống cũng không lạc quan.
Khoa học kỹ thuật PK hẳn là muốn xem bên nào giá tốt liền chọn.
PK càng lo lắng chúng ta sẽ vứt bỏ thu mua, nếu hai bên đều hạ quyết tâm muốn, PK như cũ chiếm địa vị có lợi, rốt cuộc quyền quyết định ở bọn họ."
Freen gật gật đầu: "Mình biết, mình sẽ chuẩn bị sẵn sàng."
Lingling Kwong trong lòng ẩn ẩn có chút nóng nảy, nhưng cô không thể loạn.
Công ty TD đời trước cô căn bản không biết đến, như thế nào đột nhiên chạy ra cùng cô tranh khoa học kỹ thuật PK đây?
Một xí nghiệp tài sản chỉ có 1 tỷ, rốt cuộc lấy tự tin gì vượt qua định giá của thị trường đến 30%, đi thu mua một công ty nợ ngập đầu không người xem trọng.Cô để tay lên ngực tự hỏi, nếu không phải cô sống lại mới biết được khoa học kỹ thuật PK về sau thành tựu cỡ nào, cô cũng không dám mạo hiểm như vậy, thậm chí nhìn cũng sẽ không nhìn đến nó.Nếu đối phương làm ra quyết định này, chỉ cần không phải ngốc nghếch lắm tiền, đó chính là thật sự nhìn trúng, hơn nữa còn đoán được PK ngày sau tiềm lực mạnh mẽ, vượt qua thị trường hiện nay có thể đo lường.Đợt thứ hai đấu giá đã bắt đầu rồi, quả nhiên, khoa học kỹ thuật PK đem bên Lingling Kwong trở thành đối tượng trọng điểm, cung cấp tư liệu xa xa so vòng thứ nhất kỹ càng tỉ mỉ, thậm chí những sản phẩm chưa công bố đều bổ sung vào, bên trong liền có những ứng dụng về sau trở thành hiệu ứng internet toàn cầu.Tại lưu trình này, quyền chủ động liền ở trong tay Lingling Kwong.
Điểm nổi bật của đấu thầu là thẩm định, cũng chính là tìm bên thứ ba đến thẩm định tài sản PK, xét duyệt tư liệu mà PK cung cấp, thập phần rườm rà phức tạp.Freen bước đầu điều tra đã xong, đem danh sách cùng tư liệu tài sản PK chia sẻ cho Lingling Kwong.Lingling Kwong ở công ty tuy rằng có văn phòng riêng, nhưng máy tính là công ty trang bị, lại thường xuyên người đến người đi, cho nên cô xử lý những việc này đều là ở nhà.
Cô tuy rằng có biết đôi chút về tài sản của PK, nhưng đều là đời trước thu hoạch được, cô tự tin lại không tự phụ, nội dung mấu chốt cô vẫn tỉ mỉ xem xét phân tích một lần.Cách thời gian báo giá càng ngày càng gần, Freen lại phản hồi nói TD thái độ rất cường ngạnh, cũng không có ý định thương lượng bên này, xem ra là hạ quyết tâm đoạt thu mua cho bằng được.Này vốn là một bước mấu chốt trong kế hoạch của Lingling Kwong, sau khi thu mua khoa học kỹ thuật PK, cô mới có thể tự tin đấu thầu mảnh đất kia, sau đó dựng nên cao tầng công nghệ, nhanh chóng đưa công ty cô đi vào quỹ đạo.
Nhưng cô cũng không thể dốc hết tài chính vào PK, nếu đầu tư quá lớn, sẽ trực tiếp ảnh hưởng cô đấu giá miếng đất kia, trả giá quá lớn.Bởi vì chuyện này ảnh hưởng, Lingling Kwong đã liên tục mấy ngày chỉ ăn cơm một lần liền vội vàng làm việc, ngay cả mỗi ngày đúng giờ hâm nóng sữa bò đều giao cho chị Bee.Đêm nay, lúc cô đang xem bảng báo giá cuối cùng, bổng bị tiếng đập cửa bừng tỉnh, cô theo bản năng đóng màn hình laptop lại mới đứng dậy mở cửa.Không ngoài dự đoán là Orm Kornnaphat, nàng bưng một ly sữa bò, giọng nhẹ nhàng: "Có quấy rầy chị làm việc không?"
Lingling Kwong lắc lắc đầu: "Công việc cũng tạm ổn rồi."
Orm Kornnaphat cũng không khách khí, tiến vào đem sữa bò đưa cho cô, nhìn trên bàn văn kiện chồng chất, lại nhìn nhìn Lingling Kwong: "Uống chút sữa bò đi, mấy ngày nay chị bận thật đấy, công ty lại có hạng mục quan trọng sao?"
Lingling Kwong gật gật đầu, tiếp nhận sữa bò: "Chắc hẳn sẽ bận đến hết cuối năm, mà đêm nay em tới tìm chị, không phải chỉ là muốn cho chị uống sữa chứ?"
Lingling Kwong uống một ngụm sữa bò ấm áp, có chút trêu đùa mở miệng.Lúc cô uống sữa bò thích nhấp cái ly, chậm rãi uống từng ngụm, cho nên trên môi tránh không được mà dính lên vệt sữa màu trắng ngà.
Vệt sữa đọng ở trên môi, dường như chẳng hợp với vẻ đẹp chín chắn, quyến rũ của cô, nhưng lúc Lingling Kwong lơ đãng liếm liếm môi, loại dụ hoặc này lại mười phần hoàn toàn đúng là cô.Nhìn chằm chằm đôi môi mộng nước của cô, Orm Kornnaphat vô thức nuốt nước bọt, nàng dời mắt nhướng mày nói: "Vậy thì sao?"
Chỉ là nói xong nàng lại xem xét sữa bò trong tay Lingling Kwong, "Đương nhiên còn muốn nhắc nhở chị, chị lâu rồi không hâm nóng sữa bò cho em."
Lingling Kwong nghe nàng nói không phân được thật giả, có chút nghi hoặc: "Chị có nhờ chị Bee hâm nóng cho em."
Không nói còn tốt, cô vừa nói Orm Kornnaphat nhíu hạ mi: "Nhưng em luôn cảm thấy uống không ngon bằng chị làm."
Lingling Kwong ngẩn người, không biết trong lòng là cảm giác gì, sau một lúc lâu cô mới nhẹ giọng nói: "Chị chỉ là đơn giản hâm nóng một chút, thêm một chút đường, khác biệt không lớn."
"Chị Bee sẽ không cho em đường."
Nàng thoạt nhìn có chút buồn rầu, nhăn cái mũi lại nói.Giờ phút này Orm Kornnaphat tóc dài màu đen rối tung trên váy ngủ lụa mỏng, tắm rửa xong gương mặt nàng thanh khiết, làn da trắng nõn, môi không có gì huyết sắc, thoạt nhìn mềm mại rất nhiều, như vậy rất chọc người đau.Lingling Kwong không kiên trì nổi nữa, nhẹ giọng cười nói: "Qua hai ngày hẳn là không bận, chị hâm nóng cho em.
Giờ đã 9 giờ rưỡi, em nên ngủ sớm một chút."
Orm Kornnaphat liếc nhìn phòng cô đặt rượu vang đỏ: "Chị bận như vậy còn muốn uống rượu sao?"
Lingling Kwong nhìn ly rượu, hơi thất thần.
Khi cô quay đầu lại, Orm Kornnaphat phảng phất có chút mệt mỏi, dựa vào bên cạnh bàn, con ngươi nhạt màu khẽ xao động, nhưng rất nhanh đã trở lại bình tĩnh, lặng lẽ nhìn nàng."
Thói quen, cho dù là không tốt, trước mắt cũng không đổi được."
Lingling Kwong trong lời nói mang theo cười, nhưng Orm Kornnaphat lại cảm thấy tươi cười này thật đắng.Nàng không hỏi nhiều, chỉ là dặn dò nói: "Vậy chị uống ít một chút, đi nghỉ ngơi sớm, thức đêm gây tổn hại dạ dày, uống rượu càng tổn thương dạ dày."
"Ừm, ngủ ngon."