Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Lingorm | Into Your Amrs

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
432,978
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
385667698-256-k786875.jpg

Lingorm | Into Your Amrs
Tác giả: iantihuman
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Nội dung: Trùng sinh, ngược luyến tình thâm, tình cảm.

Tình trạng: Đã hoàn thành.

Độ dài: 27 chương + 4 ngoại truyện.

Nhân vật chính: Lingling Kwong, Orm Kornnaphat.

Đây là tác phẩm mang tính sáng tạo cá nhân mong mọi người ủng hộ và góp ý.

 
Lingorm | Into Your Amrs
Giới thiệu


Số phận khiến hai người xa lạ đến gần nhau, khiến hai trái tim rung động rồi lạnh lùng chia tách.

Số phận nói tình yêu của Lingling Kwong và Orm Kornnaphat là nghiệt duyên, tình yêu này là duyên nợ, một khi đã trả hết cho trời, thứ còn lại là bi thương.Số kiếp luân hồi, dù là ở hình dáng nào, thời gian nào, hai người vĩnh viễn không thể ở bên nhau, cuối cùng 1 trái tim đã bất chấp vượt qua tất cả, một mình ôm lấy nỗi đau chứng minh đoạn duyên phận này không phải là sai lầm.Liệu rằng kết cuộc cuối cùng là hạnh phúc hay chia ly?Một người chọn bước đến cuộc sống mới.Một người chọn rời đi khi tiếng pháo mừng rợp vang cả bầu trời.
 
Lingorm | Into Your Amrs
Chương 1


Tiếng sấm xé toạc màn đêm tĩnh lặng, bên ngoài trời đang mưa như trút nước.

Âm thanh đóng cửa vang lên, mọi thứ xung quanh lại trở nên yên tĩnh, hơi ấm duy nhất đã rời đi khiến căn nhà chìm trong lạnh lẽo.Lingling Kwong không một chút do dự rời đi, bước chân vội vã dần chậm lại, cô đứng dưới cơn mưa tầm tã, cả người ướt đẫm, khuôn mặt là sự bình tĩnh đến lạnh lùng, những giọt nước lăn qua khóe môi, không còn biết đó là nước mắt hay những hạt mưa, ánh mắt lạnh lẽo trở nên trong suốt.Bầu trời không ngừng gào thét, tiếng sấm hòa vào tiếng mưa, âm thanh đáng sợ không còn khiến người trong phòng sợ hãi nữa, sự tuyệt vọng đã khiến nỗi sợ trở nên vô hình.

Chỉ trong 1 khoảnh khắc Orm Kornnaphat đã hoàn toàn tan vỡ, nàng ôm lấy trái tim vỡ vụn của chính mình, trong đầu không ngừng đấu tranh.Thứ tình cảm mà nàng cố gắng vun vén giờ đây dễ dàng bị người kia vứt bỏ, dù vậy chính Orm Kornnaphat cũng không biết bản thân nên chấp nhận sự thật hay cố gắng thêm 1 lần nữa.Orm Kornnaphat đã dành 10 năm thanh xuân cho 1 tình yêu.

Đó là thứ tình cảm đầy đau đớn nhưng lại khiến một người tỉnh táo trở nên mù quáng, nó mang theo sức hút mãnh liệt, tình yêu ấy đẹp đẽ đến mức nàng thà tự tổn hại chính mình để được ở bên người mình yêu.Em không đủ tốt sao?Orm Kornnaphat không ngừng tự hỏi chính mình.

Chữ kí của Lingling Kwong rất đẹp nhưng nó lại nằm trên đơn ly hôn..Trái tim vốn đã nguội lạnh nay lại hoàn toàn mất đi hơi ấm duy nhất, hai chữ 'ly hôn' thiêu rụi chút hy vọng ít ỏi còn lại trong tâm trí.

Tờ giấy trên bàn giống như liều thuốc độc giết chết những niềm tin còn sót lại, tương lai phía trước trở nên mờ mịt khiến nàng chọn buông bỏ tất cả.Orm Kornnaphat lấy hết dũng khí đọc tờ giấy trên bàn, trái tim không ngừng co thắt làm nàng đau đớn, đôi tay nàng liên tục run rẩy, cơ thể như mất đi sự sống mà ngã gục.Chữ kí xinh đẹp ở trang cuối trở nên méo mó, nước mắt rơi xuống làm nhòe đi từng chữ trên giấy, chấp niệm trong lòng làm nàng không thôi khổ sở.

Tên của hai ta lại 1 lần nữa được đặt ở cạnh nhau nhưng giờ đây, ngay lúc này, em và chị lại trở nên xa cách, chúng ta đã không còn chung một chỗ nữa..

Em không hiểu, một chút cũng không hiểu tại sao chị đến bên em rồi lại đẩy em ra xa?

Chị nói lời yêu nhưng lại thừa nhận đó chỉ là giả dối, chị không muốn em ở bên người khác nhưng từ chối giữ em ở lại, thứ tình cảm dối trá đó khiến em không thể nào thoát ra và rồi đến cuối cùng chị muốn 2 ta kết thúc.Lingling Kwong, em là trò đùa của chị sao?

Là vật chị muốn sở hữu rồi dễ dàng vứt bỏ khi có được, là thứ vô dụng vì hết giá trị nên không cần nữa, là người không đáng giá để ở bên chị đúng không?Trong 10 năm, không phải Orm Kornnaphat không nhận ra tình yêu này sẽ không thể tồn tại mãi mãi, nàng đã quen với sự lạnh nhạt dần theo năm tháng của Lingling Kwong.

Bao lâu nay, cuối cùng Orm Kornnaphat cũng có thể từ bỏ.. chính là từ bỏ cả bản thân.Orm Kornnaphat đã luôn hy vọng một ngày nào đó cả 2 sẽ trở lại như trước, sự tuyệt tình của Lingling Kwong chỉ khiến 1 người đã chết, chết thêm 1 lần nữa.

Mười năm kia khiến Orm Kornnaphat quên bản thân muốn gì, ngày mai sẽ như thế nào, tương lai sẽ ra sao?

Nàng không biết.Những kí ức đau thương thường tồn tại lâu dài trong tâm trí, cho dù có kết thành vảy, biến thành sẹo vết thương sẽ không ngừng rỉ máu cho đến khi một vết thương mới thay thế nó.

Lingling Kwong đã rời đi, tờ giấy trên bàn nhắc nhở Orm Kornnaphat quay lại với hiện thực.Những điều khoản trên đó còn là thứ nàng quan tâm sao?

Vật chất không phải thứ Orm Kornnaphat thiếu nhưng đó lại là thứ duy nhất Lingling Kwong trả cho đoạn tình cảm nhiều năm này.

Tình yêu giữa hai người được Lingling Kwong định giá bằng vật chất vô nghĩa, tuy tiền có thể mua được tất cả nhưng nó không mang lại ấm áp như Lingling Kwong đã từng.Lingling Kwong giống như 1 cơn bão giữa biển khơi, không ai đoán trước được đường đi và không ai biết nó muốn gì, nó càn quét mọi thứ rồi vô tình để lại tàn dư chỉ còn lại vỡ vụn.Trong trí nhớ của Orm Kornnaphat, Lingling Kwong là người rất dịu dàng và tử tế.

Những năm đầu quen biết, sức hút của Lingling Kwong quá lớn khiến nàng không thể nào thoát ra được.

Từ từ đến gần rồi từ từ dung nhập vào thế giới của cô, càng ngày nàng càng chìm sâu vào thứ tình cảm không lối thoát.Cả hai từng rất vui vẻ, tình yêu bắt đầu là lúc Orm Kornnaphat vừa tròn 22 tuổi, một độ tuổi còn rất trẻ.

Mất không lâu để hai người tiến đến hôn nhân, nàng đã nghĩ đó là khởi đầu cho một tình yêu trọn vẹn.

Biến cố xảy đến khiến hai người dần xa cách, Lingling Kwong đã không ít lần tổn thương trái tim nàng, có lẽ đó là lí do khiến khoảng cách giữa hai người càng ngày càng xa cách.

Orm Kornnaphat không biết đó có phải nguyên nhân hay không, Lingling Kwong chưa từng giải thích, cũng chưa từng nhắc đến.Orm Kornnaphat tự hỏi chính mình.Lingling Kwong có từng yêu Orm Kornnaphat hay không?
 
Lingorm | Into Your Amrs
Chương 2


Lại 1 đêm nữa Orm Kornnaphat không thể ngủ ngon giấc.Tiếng gió không ngừng gào rít ngoài cửa sổ, chỉ những âm thanh nhỏ cũng khiến Orm Kornnaphat không thể ngủ được.

Thân thể gầy gò cuộn mình trong chăn ấm, trái tim bên trong lại lạnh đến run rẩy, từng nhịp thở khó khăn níu lấy sự sống yếu ớt.Orm Kornnaphat chưa muốn từ bỏ cuộc hôn nhân này, nàng đang giữ lấy hơi tàn của ngọn lửa mong nó sưởi ấm cho mình thêm 1 lúc nữa..Có những ngày Orm Kornnaphat ngủ sâu đến mức cả 1 ngày chỉ cảm thấy mệt mỏi và buồn ngủ, cũng có những ngày nàng trằn trọc thức suốt đêm, tâm trí không ngừng tua lại những kí ức đau thương.

Sức khỏe tâm thần của nàng đang ở mức báo động, tình trạng mất ngủ đã kéo dài hơn 2 tháng kể từ khi đơn ly hôn xuất hiện.

Đến bác sĩ cũng bất lực, mọi phương pháp điều trị chỉ giúp Orm Kornnaphat chống chịu sống qua ngày.Tiếng chuông điện thoại ở đầu giường vang lên 'bíp' 1 tiếng rồi im lặng.

Đã hơn 1 giờ sáng, âm thanh kia đánh thức người vừa khó khăn vào giấc, nàng mệt mỏi kiểm tra điện thoại.Là tin nhắn của Au - bạn thân của Lingling Kwong.

"Xin chào, xin lỗi vì đã làm phiền em giờ này.

Tôi biết chuyện giữa em và Lingling Kwong, tôi rất lấy làm tiếc.

Có chút chuyện Lingling Kwong muốn tôi thay cậu ấy nói với em, có thể hẹn em gặp mặt 1 buổi được không?"

Orm Kornnaphat bất ngờ, cái tên Lingling Kwong khiến nhịp tim không ngừng gia tốc, thời gian qua nàng sống tách mình với hiện thực, sợ hãi phải đối diện với thực tế nàng và Lingling Kwong đã không còn chung 1 chỗ nữa.Orm Kornnaphat tự hỏi chính mình phải mất bao lâu nữa mới từ bỏ được người kia?

Có thể là 1 năm, 2 năm mà cũng có thể cho đến khi sự sống này tàn lụi.. mãi mãi không làm được.Tiếng 'bíp' lần nữa kéo nàng ra khỏi dòng suy nghĩ, Au lại gửi thêm 1 tin nhắn."

Việc này khá quan trọng, mong em có thể sắp xếp thời gian"Orm Kornnaphat thoáng chần chừ.

Lingling Kwong và nàng đã là 2 đường thẳng song song không có hồi kết, nàng sợ phải nghe những lời nói lạnh lùng 1 lần nữa huống chi người kia lúc ra đi rất tuyệt tình, không hề quay đầu, một lời an ủi hay xin lỗi cũng không có, đến giờ nàng vẫn không thể quên cảm giác lạnh lẽo khi cầm đơn ly hôn trên tay.

Orm Kornnaphat trả lời ngắn gọn 'được' rồi tắt máy, bên kia lập tức gửi địa chỉ và thời gian gặp mặt, nàng không mở ra xem mà cố gắng nằm ngủ, trong lòng không ngừng đấu tranh với quyết định của bản thân.

Ngoài trời lại đổ mưa, Orm Kornnaphat lười biếng không muốn dậy, tối hôm qua đến gần sáng nàng mới ngủ được, những ngày mưa làm sự lười nhác trong người trỗi dậy, nàng không muốn rời khỏi giường.Orm Kornnaphat ghét trời mưa, nó mang lại cảm giác buồn chán và mệt mỏi, nó còn là ngày nàng không giữ được người mình yêu ở lại.Mỗi ngày trôi qua đều là sống trong địa ngục, nàng bị bủa vây bởi những cảm xúc tiêu cực, tinh thần mệt mỏi khiến cơ thể không có động lực hoạt động, lượng Dopamine ít ỏi đang dần cạn kiệt, lí trí là thứ duy nhất còn hoạt động vì con tim vẫn còn kẹt trong quá khứ.

Orm Kornnaphat không biết bản thân có thể kiên trì đến lúc nào, nàng không còn cảm giác với cuộc sống này, nỗi buồn trong nàng phủ bóng bầu trời, dù là trong tim hay thế giới ngoài kia, đôi mắt nàng không nhìn thấy chút ánh sáng nào, mọi thứ đều ảm đạm tuyệt tình.Lingling Kwong để lại tổn thương quá lớn cho trái tim Orm Kornnaphat, vĩnh viễn không thể chữa lành, vậy mà nàng vẫn không thôi hy vọng..Sau những ngày dài chờ đợi, Orm Kornnaphat ra khỏi nhà đến gặp Au.

Cuộc hẹn này vừa khiến nàng mong chờ, vừa lo lắng chuyện gì sẽ xảy đến, tuy khá nghi ngờ khi Au nói anh ta thay Lingling Kwong hẹn nói chuyện, Orm Kornnaphat vẫn đến.Nơi hẹn gặp là văn phòng của Au.

Anh ta rất lịch thiệp chào hỏi nàng, cả 2 từng gặp nhau nhiều lần nhưng không quá thân thiết.

Au giống với Lingling Kwong đều là cán bộ nhà nước, anh là phát ngôn viên của chính phủ nên rất biết cách nói chuyện, Orm Kornnaphat cảm thấy thoải mái khi nói chuyện với anh ta, có lẽ đây cũng là lí do đối phương trở thành người chuyển lời giúp Lingling Kwong.Vừa chào hỏi nhau được 1 chút bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa, Au ngượng ngùng bảo Orm Kornnaphat ngồi đợi, nàng tỏ vẻ không bận tâm sẵn sàng đợi đối phương giải quyết công việc, Orm Kornnaphat hiểu tính chất công việc của anh ta sẽ không có nhiều thời gian rảnh.

Lingling Kwong cũng rất bận.Nàng thoáng nghĩ đến cô.Orm Kornnaphat cảm thấy buồn chán khi chờ đợi, nàng vào nhà vệ sinh chỉnh lại lớp makeup.

Đột nhiên bên ngoài trở nên ồn ào."

Này Lingling Kwong bình tĩnh lại đi!"

Bên ngoài ồn ào khiến nàng tò mò, âm thanh càng ngày càng rõ ràng, Orm Kornnaphat sững người khi nghe được có người đang gọi tên Lingling Kwong, bàn tay định mở cửa chợt dừng lại, cả người bất động, nàng nhận ra 2 người đang có cuộc tranh cãi."

Cậu đã nói gì với Nong Orm rồi?!"

Lingling Kwong cố gắng tìm kiếm Orm Kornnaphat nhưng căn phòng lại trống không, hành động vội vàng khác hẳn sự điềm tĩnh thường ngày, từ giọng nói hiện lên tức giận và lo lắng, đây là lần đầu tiên Lingling Kwong trở nên mất khống chế như vậy."

Cô ta đã rời đi rồi!".

Au nhận ra trong phòng không có ai, anh liếc mắt nhìn vào cánh cửa bên cạnh rồi nhận ra Orm Kornnaphat đang ở trong đó liền thở phào nhẹ nhõm, Lingling Kwong đột ngột xông vào khiến anh ta không kịp trở tay, anh không biết vì sao cô cứ mãi chần chừ không chấm dứt triệt để mọi thứ.Lingling Kwong đã luôn trì hoãn việc ly hôn nhiều năm, Au cực kì lo lắng cô thật sự có tình cảm với Orm Kornnaphat, hậu quả sẽ cực kì khủng khiếp nếu điều đó là thật.

Au cố gắng thuyết phục Lingling Kwong: "Tôi đang giúp cậu đấy hãy bình tĩnh lại đi!"

Lingling Kwong đang ở đỉnh cao của sự nghiệp, chỉ vài bước nữa cô sẽ là người nắm giữ đằng chuôi của hệ thống tư pháp.

Kế hoạch chỉ còn 1 bước nữa là hoàn thành nhưng Lingling Kwong lại cứ chần chừ khiến hắn bực bội, nếu bây giờ Lingling Kwong chỉ vì 1 người mà từ bỏ, mọi công sức nhiều năm qua đều trở nên vô nghĩa."

Việc này tôi không nhờ đừng có mà nhúng tay vào!

Cậu đã nói gì với Nong Orm?!".

Au liên tục lãng tránh khiến Lingling Kwong sốt ruột, người bạn này rất khéo ăn nói nhưng cũng chính là con rắn độc.

Lingling Kwong chỉ muốn giải quyết tất cả theo hướng êm đẹp nhất, kết thúc theo cách tự nhiên nhất, Orm Kornnaphat sẽ trở về cuộc sống bình thường, phần đời còn lại bình bình ổn ổn trôi qua.Bản thân là người gây ra mọi chuyện nên chính cô sẽ là người giải quyết nó, Lingling Kwong không muốn tổn thương Orm Kornnaphat thêm lần nào nữa.

Thời gian qua bản thân đã tàn nhẫn dập tắt mọi hy vọng của nàng, Orm Kornnaphat đã đau đớn như thế nào, Lingling Kwong biết rất rõ.Lingling Kwong không cho phép người khác nhúng tay vào chuyện của mình, chỉ có cô mới có quyền xử lí những thứ liên quan đến Orm Kornnaphat, cho dù là chính nàng cũng không thể.
 
Lingorm | Into Your Amrs
Chương 3


Lingling Kwong nghĩ bản thân biết mọi thứ, tự tin bản thân hiểu rất rõ Orm Kornnaphat nhưng Lingling Kwong không biết, tình yêu của nàng nhiều đến mức nào.

Từ lâu Orm Kornnaphat đã coi Lingling Kwong là dưỡng khí để sống, là niềm vui của cuộc đời và là toàn bộ thế giới của nàng.

Lingling Kwong quá ích kỉ tự cho bản thân có quyền định đoạt mọi thứ mà chưa từng hỏi Orm Kornnaphat, liệu nàng có cần lòng tốt đó của cô không?Lingling Kwong đã không còn cơ hội để hỏi."

TRẢ LỜI!"

Áp lực Lingling Kwong gây ra quá khủng khiếp, Au chỉ biết chôn chân đứng tại chỗ, cổ họng nghẹn cứng vì sự dũng cảm dần biến mất, không gian xung quanh lạnh lẽo tựa biểu cảm của Lingling Kwong lúc này, nếu cho cô 1 con dao, có lẽ thứ vũ khí sắc nhọn ấy đã cắt đứt cổ họng đối phương rồi."

Tôi chỉ cho Orm Kornnaphat biết những thứ cô ấy cần biết!".

Au cố gắng dùng toàn bộ lí trí phản kháng, biến phẫn nộ thành sức mạnh, đem con dao sắc lạnh đâm ngược vào trái tim Lingling Kwong, "Từ đầu là cậu lừa dối Orm Kornnaphat, nhiều năm tàn nhẫn coi đối phương như con rối mà lợi dụng, Lingling Kwong cưới Orm Kornnaphat chỉ để lấy bàn đạp cho sự nghiệp của chính mình và khi mọi thứ ổn định, cậu dễ dàng vứt bỏ cô ấy!"

Au giận dữ chỉ trích, giọng nói mang theo mấy phần trào phúng, còn lại đều là khinh bỉ: "Đồ giả tạo!

Vốn dĩ cậu không ra gì bây giờ lại giả vờ đạo mạo sợ Orm Kornnaphat tổn thương?

Thứ đạo lí của cậu khiến tôi buồn nôn!!"

Những lời của Au khiến Lingling Kwong không thể phản bác, sự bình tĩnh dần được khôi phục, những lời đối phương nói rất khó nghe nhưng lại là sự thật, một sự thật Lingling Kwong không thể chối bỏ.Thấy Lingling Kwong thay đổi thái độ, Au cố gắng thuyết phục: "Cậu hãy tỉnh táo lại đi, để có được ngày hôm nay chúng ta đã bỏ ra không ít công sức, đừng mãi yếu đuối và bỏ đi cái tôi đáng ghét đó đi!

Tình cảm của cậu trước nay đều là giả, cậu đã không còn lương tâm khi lừa dối Orm Kornnaphat suốt ngần ấy thời gian rồi!!"

Trước sự chần chờ của người bạn, Au nghi ngờ hỏi: "Lingling Kwong chưa từng yêu Orm Kornnaphat không phải sao?", càng nói anh ta càng tức giận, "Lingling Kwong!

Trả lời tôi!!"

Đến cuối cùng Lingling Kwong cũng không biết bản thân đang nghĩ gì, tâm trí rơi vào hỗn loạn không tìm được đáp án, lí trí luôn gào thét "tất cả đều là diễn" nhưng trái tim lại hẫng đi 1 nhịp vì câu nói "Lingling Kwong chưa từng yêu Orm Kornnaphat"Sẽ có cách quay đầu khi mọi thứ đã kết thúc sao?"

Sẽ không.."

"Tôi chưa từng yêu em ấy"Trái tim Orm Kornnaphat vốn đã vỡ vụn, vết thương mới chồng lên vết thương cũ, đáy vực sâu trở thành là mồ chôn của lí trí, mọi thứ đều sụp đổ chỉ vì 1 câu nói "Tôi chưa từng yêu em ấy" của Lingling Kwong.Chính chị đã thừa nhận..Đôi chân nàng không thể trụ vững trước sức nặng của tâm lí, đôi mắt xinh đẹp trở nên tuyệt vọng, nước mắt vì thế mà không ngừng tuôn rơi.Chính tai Orm Kornnaphat đã nghe thấy, nàng không thể tiếp tục lừa dối bản thân, nàng đã ôm hy vọng dù là 1 chút cũng chưa từng từ bỏ, nhưng chỉ vì 1 câu nói mà những luyến tiếc cũng vì thế mà biến mất, nó được thế chỗ bằng sự thất vọng.Hóa ra tất cả là màn kịch Lingling Kwong dày công xây dựng, hóa ra bản thân chỉ là quân cờ trong tay Lingling Kwong, hóa ra tình cảm nhiều năm qua chỉ là ngộ nhận..

"Còn nữa..."

RẦMM!!Au bị xô ngã ra đất, lời chưa kịp nói đã bị ai đó xô ngã, sau đó là tiếng đóng cửa mạnh vang lên.Lingling Kwong sững người bởi tình huống trước mắt, Orm Kornnaphat đang không ngừng khóc lướt qua cô, là gương mặt đã lâu Lingling Kwong chưa được thấy, trái tim như ngừng đập ngay khi nhận ra khuôn mặt quen thuộc.Gương mặt xinh đẹp phủ đầy nước mắt, đôi mắt chứa đầy ánh sáng mà cô hằng mong nhớ bây giờ lại bị nhấn chìm trong biển sâu tối tăm..

Tại sao?

Tại sao em lại ở đó?Lingling Kwong quên cả việc hô hấp, chỉ trong vài giây ngắn ngủi sự tuyệt vọng cùng hoảng loạn ăn mòn tâm trí, cơ thể bất giác run rẩy vì lo lắng, Lingling Kwong mặc kệ người bạn đang ngã trên sàn, nhanh chóng đuổi theo bóng hình nàng.Em ấy đã biết những gì, có phải đã nghe hết tất cả không?Trong lòng chỉ còn cảm giác tội lỗi và sợ hãi, chính miệng bản thân đã thừa nhận tình yêu giữa hai người chưa từng tồn tại, Lingling Kwong sợ Orm Kornnaphat sẽ không bao giờ tha thứ cho mình, giờ đây nàng biết được sự dối trá ấy.Những suy nghĩ thoáng xuất hiện là bản năng, Lingling Kwong cố gắng chối bỏ thứ cảm xúc lạ lẫm nhưng cơ thể đã sớm phản ứng trước sự rời đi của Orm Kornnaphat.Nhìn chiếc xe rời đi ngay trước mắt, Lingling Kwong vội vã đuổi theo.

Cô là người quan trọng trong chính phủ, mỗi lần ra ngoài đều phải có người bảo vệ, Lingling Kwong mặc kệ những quy tắc an toàn, mạo hiểm một mình đuổi theo Orm Kornnaphat.

Lúc này Lingling Kwong không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ thấu đáo, bản thân đang mất kiểm soát vì lo lắng cho người kia, đôi tay run rẩy khởi động xe, đầu óc trống rỗng cố gắng đuổi theo hình bóng đang xa dần, nếu nàng thực sự nghĩ không thông, Lingling Kwong sẽ không thôi dằn vặt chính mình.

Orm Kornnaphat, chị chỉ mong em sống trọn một đời, chị xin lỗi vì đã tổn thương em nhưng làm ơn hãy sống, cho dù là đau thương cũng phải sống!

Chị không xứng với tình cảm của em, vì vậy hãy sống thật hạnh phúc đó mới là cách trả thù tốt nhất, chỉ cần em đừng rời khỏi thế giới này, bắt chị làm gì cũng được.. làm ơn..Lingling Kwong tự an ủi bản thân mọi chuyện rồi sẽ ổn, Orm Kornnaphat sẽ không làm gì ngu ngốc, nàng sẽ không vì cô mà làm chuyện gì dại dột, cuối cùng cả 2 sẽ vui vẻ ly hôn.Chiếc xe phóng nhanh trên cầu, Orm Kornnaphat không ngừng tăng tốc.

Trong nỗi đau xé toạc tâm can lửa giận trở thành ánh sáng chỉ lối, nó thiêu rụi chút lí trí còn sót lại, đốt cháy toàn bộ đau thương để lại tàn tro tuyệt vọng.Nếu chị đã tàn nhẫn với tôi như thế thì hãy sống trong tội lỗi suốt đời đi!Chiếc xe lao thẳng xuống sông làm Lingling Kwong chết lặng, cảnh tượng trước mắt khiến Lingling Kwong choáng váng, cả thế giới như sụp đổ khi chiếc xe của Orm Kornnaphat lao ra khỏi cầu.Gương mặt Lingling Kwong trắng bệch, nhiệt độ cơ thể như trở về số âm, lạnh đến mức đôi tay liên tục run rẩy.

Cô loạng choạng bước xuống xe, cố gắng đến gần chỗ vừa xảy ra tai nạn, sức lực như bị rút cạn khiến đôi chân không thể đứng vững.Đám vệ sĩ vừa kịp tới giữ chặt Lingling Kwong không để cô làm điều nguy hiểm, các phương tiện xung quanh bị chặn lại, cứu hộ nhanh chóng đến hiện trường xử lí vụ việc."

Ngài không sao chứ?".

Thư kí vội vã đến bên cạnh Lingling Kwong."

Em ấy..

Nong Orm.."

Đầu óc Lingling Kwong hoàn toàn trống rỗng, vẻ điềm tĩnh thường ngày được thay thế bằng sự hoang mang và sợ hãi, những gì cô có thể nghĩ đến lúc này chỉ có 'Nong Orm', đôi mắt nóng rực không chấp nhận hiện thực."

Ngài có ổn không?!

Ngài đang khóc sao?"

Lingling Kwong sờ lên gương mặt đã thấm đẫm nước mắt, không biết từ khi nào những giọt lệ đã lăn dài trên má, nỗi đau quá lớn khiến cô không thể cảm nhận được những thứ xung quanh, bên tai chỉ còn lại âm thanh 'ù ù' vô nghĩa.Lingling Kwong không chỉ đánh mất một người mà còn là toàn bộ chấp niệm một đời.Trong lúc tuyệt vọng, Lingling Kwong dùng toàn bộ sức lực thoát khỏi sự kiểm soát của vệ sĩ, tự gieo mình xuống dòng sông lạnh lẽo.

Dòng nước lạnh buốt nhấn chìm cơ thể xuống đáy sâu, giữa bóng tối tĩnh lặng, Lingling Kwong cố gắng với lấy hy vọng 1 đời, thầm mong tất cả chỉ là 1 giấc mộng.Đời đời kiếp kiếp, nhân sinh như mộngSinh sinh diệt diệt, ly biệt trùng phùngLần nữa tỉnh mộng, không dám gặp lại, không dám hứa hẹn, chỉ mong sống trọn 1 kiếp người, sinh tử luân hồi.. cứ vậy.. kết thúc..
 
Lingorm | Into Your Amrs
Chương 4


Orm Kornnaphat giật mình tỉnh dậy.Cảm giác đau nhói ở đầu khiến nàng khó chịu, cảnh tượng xung quanh lạ lẫm, căn phòng với 4 bức tường trắng, trên người là bộ đồ cùng màu khiến nàng hoang mang không biết đây là thực hay ảo.Mình đã đầu thai rồi sao?Tiếng mở cửa vang lên kéo Orm Kornnaphat trở lại với hiện thực, người đứng trước mặt rất quen thuộc, ánh sáng trong phòng khiến nàng không nhìn rõ mặt người kia.Sao thượng đế có ngoại hình giống mẹ thế?Orm Kornnaphat cảm thấy bất ngờ, không lẽ thượng đế sẽ hóa thân thành người mình yêu nhất để dẫn nàng đi?

Orm Kornnaphat yếu ớt cất lời: "Ngài đưa tôi đi sao.."

Mae Koy đang vô cùng lo lắng thì bật cười vì câu nói ngây ngô của con gái.

Nàng chỉ bị thương nhẹ ở đầu sao bây giờ trở nên ngu ngốc rồi?

Bà nhẹ nhàng chạm vào gương mặt nàng, ánh mắt chứa đầy yêu thương cùng cưng chiều."

Con muốn đi đâu?

Bác sĩ bảo con phải ở viện thêm vài ngày.."

Lúc này Orm Kornnaphat nhận ra bản thân đang ở bệnh viện chứ không phải thiên đường, nàng thầm cảm thấy may mắn vì bản thân có thể sống sót sau vụ tai nạn, lúc đó nàng chỉ suy nghĩ chứ không hề có ý định nguy hiểm như vậy, nàng không biết chuyện gì đã xảy ra, lúc tỉnh lại đã như thế này rồi.Orm Kornnaphat không kiềm được xúc động trong lòng, nước mắt trào ra từ khóe mi, giọng nói nghẹn ngào: "Mẹ.. con muốn ly hôn" Dù Orm Kornnaphat vẫn còn yêu Lingling Kwong nhưng nàng không thể cố chấp được nữa.

Tình yêu mà nàng toàn tâm toàn ý vun vén lại bị Lingling Kwong vứt bỏ dễ dàng, chỉ bằng 1 lời yêu của Lingling Kwong, Orm Kornnaphat đã không chút nghi ngờ uống hết liều thuốc độc cô đưa đến.

Sau tất cả, Orm Kornnaphat quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân không hạnh phúc, Lingling Kwong khiến nàng quá thất vọng."

Hôm nay con sao vậy..

để mẹ gọi bác sĩ, Nong Orm còn chưa kết hôn đã nghĩ ngợi lung tung rồi.."

Mae Koy bất ngờ, bà cảm thấy hôm nay con gái rất kì lạ, chớp mắt nàng như trưởng thành hơn, hoàn toàn khác với Nong Orm thường ngày.

Trái tim Orm Kornnaphat liền chững lại 1 nhịp khi nghe mẹ nói chưa kết hôn?Nàng lại muốn rơi vào hôn mê.Orm Kornnaphat đã có 1 cuộc hôn nhân với Lingling Kwong nhưng mẹ lại nói nàng độc thân?

Rõ ràng người bị thương là nàng mà người mất trí nhớ lại là mẹ?!Orm Kornnaphat hoang mang.Bây giờ nàng mới để ý trông Mae Koy có vẻ trẻ hơn trước, dù chỉ là chút thay đổi nhỏ nàng đều dễ dàng nhận ra, suy nghĩ trong đầu trở nên miên man, càng nghĩ càng kích động.

Không phải bản thân trùng sinh đi?!Orm Kornnaphat cảm thấy khó tin với điều đang xảy ra, loại chuyện này quá ảo diệu, nàng liền phủ nhận suy nghĩ viễn vông vừa xuất hiện.

Điều này quá vô lí, Orm Kornnaphat không tin vào những thứ huyền huyễn nhưng việc này quá khó giải thích, nàng tìm kiếm điện thoại kiểm tra ngày tháng.Hôm nay là ngày 1/12/2026 cùng ngày với ngày xảy ra tai nạn nhưng là 8 năm trước.

Orm Kornnaphat nghi ngờ đây có phải ảo mộng mà thượng đế ban cho nàng trước khi rời khỏi nhân giới hay không, chuyện ảo diệu như vậy chỉ có trong tiểu thuyết!Cảm giác đau đớn ở tay nhắc nhở nàng là 1 người đang còn sống, bình truyền dịch đã hết từ lâu, máu từ kim tiêm chảy ngược lên khiến cánh tay đau nhói.Orm Kornnaphat dần chấp nhận sự thật ông trời cho nàng làm lại cuộc đời 1 lần nữa!Orm Kornnaphat đã trở về 8 năm trước, hôm nay nàng cũng gặp tai nạn khi đi cùng Lingling Kwong, bản thân chỉ bị thương nhẹ còn người kia vì bảo vệ nàng mà bị thương nặng hơn.

Nếu là Orm Kornnaphat trước kia đã bị hành động của Lingling Kwong làm cảm động đến mụ mị.Nhưng lần này sẽ khác, nàng sẽ không bao giờ tin bất cứ lời nào đến từ Lingling Kwong, sẽ không lần nữa rơi vào cái bẫy ngọt ngào mà cô tạo ra, trái tim nàng chưa từng quên Lingling Kwong đã lạnh lùng rời đi như thế nào.Orm Kornnaphat cần thời gian để điều chỉnh cảm xúc, bây giờ nàng không có đủ dũng cảm để đối mặt với Lingling Kwong.Dù trong lòng đã có quyết tâm không tha thứ cho người kia nhưng nàng biết bản thân chỉ là cọp giấy, tình cảm nhiều năm không thể nói bỏ là bỏ, nói buông là buông.Lingling Kwong đã từng là chấp niệm 1 đời, là toàn bộ thế giới mà nàng theo đuổi, cho dù người có tổn thương trái tim này, Orm Kornnaphat biết chính mình không có đủ tự tin để từ bỏ.Yêu Lingling Kwong, Orm Kornnaphat tình nguyện đứng trước nòng súng, dùng đôi tay giữ lấy nó đặt trước trái tim, tin tưởng Lingling Kwong sẽ không bao giờ bóp cò, cuối cùng trái tim bị viên đạn lạnh lùng găm trúng, Orm Kornnaphat hiểu rằng bản thân đã yêu nhầm người.Nàng dùng sự sống của chính mình đặt cược và ván cược đó.. nàng thua rồi.Trước khi sự sống ngắn ngủi ấy tàn lụi, thứ giết chết nàng lại là nỗi đau tinh thần xé toạc tâm can.

Orm Kornnaphat thất vọng.Orm Kornnaphat không trách Lingling Kwong phụ tình vì chính nàng đã quá si mê, tự tổn thương chính mình chỉ để níu kéo một tình yêu đã chết.

Nàng không ghét Lingling Kwong lợi dụng nàng, lợi dụng 10 năm cảm tình chỉ vì lợi ích cá nhân, biến tình yêu của nàng thành trò cười của số phận.Không phải Orm Kornnaphat chấp mê bất ngộ với 10 năm cảm tình, nàng trách chính mình đã nuôi hy vọng về một tình yêu vĩnh cửu.

Mọi sai lầm đều phải trả giá, nàng đã dùng 1 đời để trả cho sự si mê ấy.

Orm Kornnaphat sẽ không đổ lỗi cho ai, ít nhất nàng đã làm những điều mình muốn, đã từng nỗ lực và vì nó mà nhận ra sự thật đau lòng.Orm Kornnaphat muốn rời khỏi đây ngay lập tức, nàng muốn về nhà, 1 phần vì bệnh viện là nơi nàng chán ghét nhất, phần còn lại nàng không muốn nghe cái tên của Lingling Kwong thêm lần nào nữa.Bác sĩ sau khi kiểm tra đã cho phép Orm Kornnaphat xuất viện.

"Con vội vã dọn đồ như thế, không định qua thăm P'Ling sao?".

Mae Koy cảm thấy từ lúc tỉnh lại nàng rất kì quái, có gì đó khác trước kia, bà lo lắng liệu nàng có đang mất trí nhớ hay gặp vấn đề gì khác không.Orm Kornnaphat không trả lời, nàng vẫn tiếp tục xếp đồ.

Lúc này người nàng không muốn gặp nhất chính là Lingling Kwong, vết thương trong tim vẫn đang rỉ máu, nàng biết chính mình sẽ mất bình tĩnh nếu gặp Lingling Kwong lúc này, dù là yêu hay hận Orm Kornnaphat đều không kiểm soát được.Orm Kornnaphat thành thật trả lời: "Con sợ bây giờ nhìn thấy chị ấy sẽ không nhịn được mà đau lòng.."

Nàng sợ bản thân không kìm được khổ sở, không nhịn được mà chất vấn, càng không nhịn được mà tức giận, chỉ 1 cái tên cũng khiến nàng nhớ về những tổn thương kiếp trước, những lời Lingling Kwong nói đã khoét 1 lỗ thật sâu trong tim nàng.Hiện tại Lingling Kwong đang nghỉ ngơi ở phòng bệnh bên cạnh, hai ngày qua đều là Mae Koy vất vả chạy qua chạy lại chăm sóc 2 người, bà sốt ruột thay nàng vì Lingling Kwong gần 2 ngày rồi chưa tỉnh, bà hiểu cảm xúc của con gái lúc này.Sau khi xuất viện Orm Kornnaphat bắt đầu lên kế hoạch cho tương lai.Hiện tại, cả 2 đã ra mắt gia đình từ lâu thậm chí còn bàn bạc đến chuyện cưới xin, hơn nữa tình cảm của cả 2 đang rất ổn định, không có xích mích hay mâu thuẫn, theo đúng quy trình cả 2 sẽ kết hôn khi nàng vừa tròn 25 tuổi.Orm Kornnaphat tìm cách để không lặp lại sai lầm của kiếp trước, nhưng việc này quá khó để thực hiện.

Trong tim nàng vẫn luôn tồn tại hy vọng có được tình yêu của Lingling Kwong, nàng vẫn chưa quên được ngọn lửa đã sưởi ấm nàng 1 đời, mà cũng chính nó đã thiêu đốt linh hồn nàng đến tàn lụi.Kể cả bây giờ, dù đã biết tất cả là cái bẫy ngọt ngào Lingling Kwong tạo ra, Orm Kornnaphat không đủ tự tin giữ lí trí tỉnh táo khi đối mặt với cô, nàng sợ chính mình lần nữa bị thương bởi cái bẫy đó.Dù Orm Kornnaphat đến từ tương lai, nàng có kinh nghiệm và năng lực của 1 người từng trải nhưng nhịp đập trái tim không phải thứ nàng muốn là có thể kiểm soát được.Orm Kornnaphat gặp bế tắc trong việc tìm cách giải quyết, ngay ở vấn đề đầu tiên đã là 1 bài toán khó.Orm Kornnaphat cảm tạ cơ hội trời cho, mà cũng buồn phiền vì thời điểm không tốt, nếu sớm hơn vài năm có lẽ nàng sẽ dễ dàng chu toàn mọi việc.
 
Lingorm | Into Your Amrs
Chương 5


Lingling Kwong ngay khi vừa xuất viện đã bắt đầu lao vào công việc, cô không quên hỏi thăm tình hình của Orm Kornnaphat nhưng đều bị nàng phớt lờ.Đã hơn 1 tuần đối phương không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn và không gặp cô.

Việc này rất kì lạ vì Orm Kornnaphat đặc biệt thích gần gũi với người yêu, luôn săn sóc và lo lắng cho Lingling Kwong từng li từng tí, vì vậy chưa từng có chuyện cả hai hơn 1 tuần không gặp.Thái độ lạnh nhạt và xa cách của Orm Kornnaphat khiến Lingling Kwong sắp phát điên rồi, cô nghĩ mãi không ra lí do gì khiến nàng thay đổi như vậy.Mặc cho Lingling Kwong đã nhiều lần xin lỗi dù không biết lí do là gì, bản thân bị thương đang rất chật vật còn bị người yêu lơ đẹp, lần đầu tiên Lingling Kwong thấy bế tắc không thể giải quyết 1 vấn đề.Thư kí đứng bất động không dám lên tiếng vì dáng vẻ nghiêm túc của Lingling Kwong.

Bởi vì tính cách khó gần và lạnh lùng, vị cấp trên này luôn tạo ra áp lực khiến mọi người không dám đến gần.

Đặc biệt là lúc này.Ánh mắt Lingling Kwong nghiêm túc nhìn vào màn hình máy tính, đôi lông mày nhíu chặt cùng với khí tức lạnh băng đang tỏa ra trong không khí, thư kí đã đứng đó gần 30 phút nhưng Lingling Kwong vẫn chìm đắm trong công việc.Thư kí bối rối không biết phải làm gì, được một lúc cô ta chủ động lên tiếng phá vỡ sự im lặng chết chóc này.

"Thưa ngài.."

Lingling Kwong tỏ vẻ khó chịu khi có người làm ồn, bây giờ cô mới chú ý đến thư kí đã đứng đó từ lâu."

Có việc gì?"

Thư kí mạnh dạn trả lời: "Ngài đã kí xong tài liệu chưa.."

Cô ta đã nộp những hồ sơ cần kí gấp mà hơn 1 tiếng rồi Lingling Kwong vẫn chưa có động tĩnh gì, thư kí buộc phải vào trong hỏi thăm tình hình."

À.. lát nữa cô vào lấy, bây giờ tôi đang bận chút chuyện quan trọng".

Vừa nói hết câu Lingling Kwong bắt đầu gọi điện thoại, ra hiệu cho đối phương ra ngoài.Thư kí không chút nghi ngờ nghe lời mà không biết Lingling Kwong hoàn toàn vứt công việc ra sau đầu, nãy giờ mãi suy nghĩ về người nào đó.Thư kí vừa ra ngoài, Lingling Kwong mới nhớ ra bản thân còn nhiều việc phải xử lí, nhưng lúc này cô không thể tập trung làm việc, đầu óc bị phân tâm bởi Orm Kornnaphat.

Lingling Kwong quyết định hôm nay tan làm sớm, cuộc gọi bị từ chối khiến Lingling Kwong tối sầm mặt, cô không còn đủ kiên nhẫn đợi Orm Kornnaphat đến gặp mình nữa, lần này cô sẽ chủ động đến gặp nàng.Lingling Kwong vội vã rời khỏi văn phòng, bước chân ngày càng nhanh rời đi trước ánh mắt tò mò của mọi người.Lingling Kwong thường ngày điềm đạm ít nói, chưa từng tức giận, đây là lần đầu tiên họ thấy cô như vậy.

Còn nữa, bây giờ chưa đến giờ tan làm nhưng Lingling Kwong đã ra ngoài, không mang theo trợ lí và vệ sĩ.Rõ ràng cô đang trốn việc!Thông tin chấn động làm cả văn phòng xôn xao, ai cũng bàn tán về hành động kì lạ của Lingling Kwong ngày hôm nay.Thời tiết đang nắng đẹp đột nhiên đổ mưa, cơn mưa nhỏ trở nên nặng hạt, bầu trời bắt đầu tối lại bởi những đám mây đen đang kéo đến.Chiếc xe dừng lại trước cổng, Lingling Kwong mặc kệ bản thân bị mưa làm ướt, không nhanh không chậm tiến vào nhà.Âm thanh mở cửa làm Orm Kornnaphat tỉnh giấc, nàng nghĩ mẹ đến nên không ra kiểm tra nên không để ý.

Vì trằn trọc thức suốt đêm, cơn buồn ngủ đột nhiên đánh úp, đôi mắt nàng lim dim nhìn tivi, được 1 lúc lại rơi vào giấc ngủ.Orm Kornnaphat đang dành thời gian để sắp xếp mọi chuyện, nàng vẫn chưa hết bàng hoàng vì những chuyện đã xảy ra.

Nàng bị giày vò giữa hiện thực và quá khứ, những đêm dài nối tiếp nàng chẳng thể yên giấc, chỉ khi bản thân hoàn toàn buông bỏ được người kia, nàng mới có thể bắt đầu 1 cuộc sống mới.Vừa chợp mắt 1 chút lại có người xuất hiện ngay trước mặt, cơn buồn ngủ lập tức biến mất.Lingling Kwong!?Orm Kornnaphat chưa kịp hét lên người kia đã tiến lại gần, Lingling Kwong tự nhiên cởi áo làm nàng sửng sốt, sự bất ngờ khiến nàng quên mất suy nghĩ, trong đầu còn nghĩ đây là ảo giác.

Ngay khi cảm nhận được hơi thở của Lingling Kwong đang ở rất gần, nàng mới lấy lại ý thức ngăn người kia tiếp tục cởi đồ."

Chị.. tự nhiên cởi đồ vậy?!"

Cơ thể Lingling Kwong lạnh lẽo, cả người ướt đẫm, Orm Kornnaphat run rẩy khi chạm vào.Lingling Kwong vẫn không nói lời nào, tay trái giữ lấy mặt nàng tiến lại gần, đôi môi chỉ cách vài centimet nữa là chạm tới, Orm Kornnaphat liền lấy tay chặn lại.

Đôi môi lành lạnh chạm vào lòng bàn tay, đáy mắt nàng hiện lên vẻ rung động.Nhìn thấy ánh mắt si mê của nàng, Lingling Kwong hài lòng, nhẹ nhàng nói: "Chị nhớ em"Orm Kornnaphat như quên đi cách thở, lời nói như thần chú khiến đầu óc nàng mụ mị, Lingling Kwong từ từ đến gần, cởi bỏ áo ngoài để lộ cơ bụng bắt mắt cùng bắp tay săn chắc làm cổ họng nàng khát khô, lí trí mất đi khả năng điều phối cơ thể."

Nong Orm..-- bíppp"Tiếng chuông điện thoại liên tục vang lên kéo cả hai về với thực tại.Orm Kornnaphat nhanh chóng lấy lại tỉnh táo, nàng dùng hết sức lực đẩy người trước mặt ra, cố gắng bình tĩnh trở lại.Lingling Kwong phản ứng cầm điện thoại nàng lên kiểm tra rồi lạnh lùng tắt máy.

Cô cảm thấy bực bội khi vẻ si mê trong mắt nàng biến mất, gương mặt thanh lãnh trở nên mất kiên nhẫn, thiếu một chút nữa thôi..

Orm Kornnaphat có phần hoảng loạn khi Lingling Kwong đột nhiên xuất hiện rồi làm những hành động thân mật, nàng gửi ánh mắt cảnh cáo yêu cầu cô dừng lại.Lingling Kwong chỉ thấy 1 con mèo đang xù lông giận dỗi, cô nhìn đôi mắt xinh đẹp của Orm Kornnaphat, trong lòng thầm muốn hôn lên 1 cái."

N'Orm không nhớ P'Ling sao?"

Thấy Orm Kornnaphat không trả lời, Lingling Kwong cho rằng nàng không để ý, cô có chút tham lam muốn cảm nhận hơi thở của người trước mặt."

Lingling Kwong!"

Giọng nàng có phần gắt gỏng khiến Lingling Kwong đình chỉ mọi động tác, cô khó hiểu nhìn nàng, đôi mắt sâu hút nhìn thẳng vào đôi mắt xinh đẹp đang tỏ ra tức giận."

Em dạo này sao vậy?

Tại sao em luôn né tránh chị, còn có thái độ này là như thế nào?"

Từ sau vụ tai nạn Orm Kornnaphat như biến thành người khác, nàng luôn thể hiện hận ý với cô, vẻ đau thương tràn ra từ đáy mắt giống như.. cô đã làm gì đó khiến nàng thất vọng.

"..."

Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat, cố gắng tìm ra tia cảm xúc từ đôi mắt nàng và rồi kinh ngạc nhận ra, đôi mắt xinh đẹp chứa đầy ánh sáng mà cô yêu thích giờ đây thật ảm đạm, nó được bao phủ bởi hồ nước tĩnh lặng và 1 nỗi buồn sâu thẳm."

Được rồi, em cứ suy nghĩ câu trả lời đi".

Lingling Kwong không còn cách nào khác ngoài cho đối phương thêm thời gian đưa ra câu trả lời, cô sợ nếu càng thúc ép nàng, đáp trả cô chỉ có nước mắt và im lặng.Quần áo Lingling Kwong mặc đều bị nước mưa làm ướt, cơ thể bắt đầu thấy lạnh, cô tự nhiên mở tủ lấy ra 1 bộ đồ rồi bước vào phòng tắm.Lingling Kwong nhìn chính mình trong gương, không khỏi so sánh thái độ của Orm Kornnaphat ngày trước với lúc này.Trước kia, Orm Kornnaphat luôn dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Lingling Kwong, chính nàng đã chủ động bước vào cuộc sống của cô, kiên trì phá giải lớp băng phủ kín trái tim Lingling Kwong, cho cô biết cảm giác được yêu, được quan tâm và có người ở bên.

Lingling Kwong tự tin chính mình sẽ không bị cảm giác hạnh phúc ấy mê hoặc, cô cho rằng bản thân có thể kiểm soát tất cả dù là lí trí hay cảm xúc.

Nếu mọi thứ lần nữa đi lệch quỹ đạo ban đầu, cô sẽ không thể kiểm soát nó.Bây giờ Lingling Kwong quyết tâm tìm ra nguyên nhân Orm Kornnaphat xa lánh mình.

Tình yêu của Orm Kornnaphat không còn như trước kia, hiện tại nó là sự thất vọng và tổn thương, dường như nàng đã trải qua chuyện gì đó rất kinh khủng mới hành xử như lúc này.

Càng suy nghĩ, Lingling Kwong càng lo sợ, bàn tay cô siết chặt thành nắm đấm, cố gắng an ủi chính mình điều đó sẽ không xảy ra.Không lâu sau Lingling Kwong rời khỏi phòng tắm, phòng ngủ không có ai, cô đoán nàng đang đợi ở phòng khách.

Orm Kornnaphat ngồi ngay ngắn trên ghế, nàng đã lấy lại bình tĩnh sau khi trấn an bản thân.

Nàng đã nhẫn nhịn 1 đời, giờ đây ông trời cho nàng cơ hội để làm lại tất cả, nàng sẽ không để vết thương cũ lần nữa nhấn chìm bản thân trong tuyệt vọng.Một đời trước có bao nhiêu niềm vui thì bây giờ có bấy nhiêu vết xước.

Những kí ức đẹp không đủ để Orm Kornnaphat tha thứ cho tất thảy đau thương trước kia, Lingling Kwong đã nhẫn tâm phá hủy mọi thứ, người đã lạnh lùng bóp chết tình yêu nàng dành cho cô.Orm Kornnaphat biến đau thương thành sức mạnh, cố gắng nuốt nước mắt ngược vào trong, đôi mắt quật cường nhìn Lingling Kwong, tự tổn thương chính mình nói ra lời đau lòng nhất."

Chúng ta chia tay đi"
 
Lingorm | Into Your Amrs
Chương 6


Lingling Kwong không tin vào tai mình, lời chia tay của Orm Kornnaphat không khác nào lệnh trục xuất Lingling Kwong ra khỏi trái tim nàng, mọi thứ sẽ phải kết thúc, toàn bộ nỗ lực thời gian qua cũng trở nên vô nghĩa.Lingling Kwong không lập tức trả lời, bộ não đang tiêu hóa lời vừa rồi của Orm Kornnaphat, tâm trí trống rỗng mất đi khả năng suy nghĩ thấu đáo, sự mất bình tĩnh đang dần chiếm ưu thế."

Cho chị 1 lí do?"

Lingling Kwong hít thở sâu để bản thân trấn tĩnh lại, biểu cảm lạnh lùng che đi sự hỗn loạn trong tâm trí, con ngươi đen tuyền lộ ra tơ máu, giọng nói không chút nhiệt độ."..."

Orm Kornnaphat im lặng vì cổ họng đã nghẹn ngào không nói nên lời, nước mắt vì uất ức tuôn rơi, vở kịch còn chưa hạ màn Lingling Kwong đã dùng thái độ này chất vấn, nàng không muốn yếu đuối trước mặt Lingling Kwong nhưng trong lòng vẫn không thôi khổ sở.Mọi uất ức theo nước mắt trào ra, mãnh liệt rơi xuống như cơn mưa bên ngoài, cơ thể Orm Kornnaphat không ngừng run rẩy vì đau lòng.Lingling Kwong chưa từng sợ hãi điều gì, kể cả cái chết cũng không khiến cô run sợ, vậy mà chỉ vì người trước mặt rơi nước mắt, trái tim Lingling Kwong liền co thắt dữ dội."

Chị xin lỗi.."

1 lời xin lỗi có thể chữa lành nỗi đau 1 đời của nàng sao?

Orm Kornnaphat đã không còn niềm tin ở lời xin lỗi của Lingling Kwong nữa, bao nhiêu đau khổ đều hóa thành nước mắt rơi xuống.Đôi mắt xinh đẹp đỏ ửng, từng đường nét trên khuôn mặt đều là vẻ khổ sở, Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat đau lòng, nỗi buồn len lỏi vào tâm trí, cảm xúc dần đồng nhất với người con gái trước mặt.Vì sao em lại khóc?

Tại sao lại thương tâm như thế?Nhìn Orm Kornnaphat trở nên mất kiểm soát vì đau lòng, nỗi đau trong tim bóp nghẹt từng hơi thở, cuối cùng khóe mi cũng không giữ được giọt lệ.

Lingling Kwong nhẹ nhàng đến gần, ánh mắt phức tạp ẩn chứa nhiều cảm xúc nhìn Orm Kornnaphat.Lingling Kwong dịu dàng hôn lên từng nơi nước mắt đi qua, chầm chậm hôn lên mắt, má, mũi và cuối cùng.. hôn lên bờ môi mềm, tự mình cảm nhận nỗi buồn của nàng.

Tiếng khóc của nàng bị cô hôn thành từng mảng nhỏ mơ hồ, nhẹ nhàng an ủi lại có chút chiếm hữu, từng cái chạm môi mang theo những nhớ nhung sâu sắc, còn có vị mặn của nước mắt.Nhịp tim dần trở nên đồng điệu, hơi thở bình ổn trao đi ấm áp, Orm Kornnaphat như quên đi thực tại đau lòng mà chìm đắm trong nụ hôn an ủi, cho đến khi dưỡng khí gần như cạn kiệt nàng mới lưu luyến rời đi.Khi sợi chỉ bạc tan biến, Lingling Kwong nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng, dùng lời yêu thương dỗ dành: "Là chị không tốt, Nong Orm đừng khóc..

P'Ling sẽ đau lòng.."

Trong giây phút yếu lòng, Orm Kornnaphat lần nữa rơi vào mê cung không lối thoát.

Nàng không biết từ khi nào bản thân đã ngồi trọn trong lòng Lingling Kwong, chỉ có thể yếu ớt đẩy vai cô giữ khoảng cách, hơi thở dần bình ổn sau nụ hôn kéo dài.Lingling Kwong lo lắng nhìn Orm Kornnaphat, từ nơi đáy mắt ẩn chứa nhiều cảm xúc phức tạp, nhìn nàng yếu ớt phản kháng, trái tim lần nữa đau âm ỉ.Lingling Kwong cố gắng ôm lấy con nhím đang xù lông mà không ngờ gai nhọn của nó sẽ khiến cô nhận lấy thương tổn nặng nề."

Chị tránh ra!".

Orm Kornnaphat dùng toàn bộ lí trí còn sót lại đẩy người trước mặt, nàng rời khỏi vòng tay ấm áp, cố khiến bản thân đứng vững trước Lingling Kwong.Dù không muốn thừa nhận, nhờ sự dỗ dành dịu dàng cùng với hơi ấm quen thuộc, Orm Kornnaphat đã phần nào bình tĩnh.

Lingling Kwong vẫn luôn chiếm giữ vị trí quan trọng trong tim nàng, dù trái tim ấy bị người trêu đùa nhưng nó vẫn vì người rung động.Orm Kornnaphat cảm thấy bản thân đã hết hy vọng, vết thương trong lòng cũng vô phương cứu chữa."

Từ trước đến nay chị có thật lòng yêu em không?".

Âm thanh có phần nức nở, cổ họng nghẹn ngào phát ra từng chữ không mạch lạc, Orm Kornnaphat khó khăn dùng tất cả dũng khí nói ra lời trong lòng.

"Yêu".

Lingling Kwong trả lời theo bản năng.Orm Kornnaphat bật cười.

Yêu?Không phải cười vì hạnh phúc mà là vì thất vọng.

Orm Kornnaphat thất vọng bởi dù đã biết trước kết quả, biết được sự dối trá của Lingling Kwong vậy mà trái tim nàng vẫn không thôi hy vọng.

Vết thương trong tim nhắc nhở Orm Kornnaphat tình yêu chân thành sẽ có nhiệt độ, sẽ ấm áp và mang đến hạnh phúc, còn tình yêu của Lingling Kwong lại xa vời, mỗi ngày đều là cảm giác lo được lo mất.Như vậy có gọi là yêu không?Lingling Kwong nhận ra sự thay đổi của Orm Kornnaphat.Nụ cười nàng mang theo chua xót, Lingling Kwong cảm thấy Orm Kornnaphat đã nhìn thấu tất cả.

Cơn sóng trong lòng đã cao hàng trăm mét có thể nhấn chìm tâm trí bất cứ lúc nào, Lingling Kwong sợ nếu Orm Kornnaphat biết được sự thật, tình yêu này sẽ phải chấm dứt.Khoảng cách giữa hai người chỉ cách vài bước chân, vậy mà khoảng cách giữa 2 trái tim lại xa đến mức không thể chạm tới, trái tim Lingling Kwong bị xiềng xích siết đến đau đớn chỉ có thể trơ mắt nhìn Orm Kornnaphat dần biến mất khỏi tầm mắt.Orm Kornnaphat không tiếp tục làm kẻ mù nữa, nàng dứt khoát nói ra những lời từ tận đáy lòng: "Chị coi em là kẻ ngốc sao?

Chị chỉ đang lợi dụng em cho mưu đồ của chị, tình yêu của chị 1 xu cũng không đáng bởi vì nó bắt đầu bằng dối trá!

Có phải chị cảm thấy may mắn vì tìm được đứa ngốc để lợi dụng, thuận tiện dùng tình cảm của em làm bàn đạp cho sự nghiệp của chị..", những đau thương là mồi lửa, tức giận là đá mài, hai cảm xúc ấy thổi bùng lên ngọn lửa mạnh mẽ trong tim nàng, "Em nói có đúng không..

Lingling Kwong?"

Lingling Kwong chết lặng vì lời chất vấn của Orm Kornnaphat, đầu óc trống rỗng mất đi khả năng suy nghĩ, khuôn mặt không chút biểu cảm trong lòng lại không ngừng dậy sóng, sự hỗn loạn bao trùm lí trí để lại 1 cái xác không hồn.Lingling Kwong không thể phản bác bất kì lời chất vấn nào đến từ Orm Kornnaphat, cổ họng nghẹn cứng vì bất lực.Em đã biết những gì?

Tại sao lại như thế này!?Lingling Kwong rất giỏi trong việc che giấu cảm xúc nhưng không giỏi nói dối.

Orm Kornnaphat nhìn sự thay đổi trên gương mặt Lingling Kwong, nhận ra bản thân đoán đúng rồi..Orm Kornnaphat tự chế giễu chính mình ngu ngốc bao dung cho lời nói dối của Lingling Kwong, nàng đã không chút nghi ngờ tình yêu của cô để rồi nhận lại đau khổ, nàng đã bị tình yêu ấy che mờ lí trí.Cuối cùng Lingling Kwong mới khó khăn lên tiếng: "Chị.."

Nhưng người trước mặt không muốn tiếp tục nghe những lời giả dối từ cô."

ĐỪNG!

Em không muốn nghe chị giải thích!"

Orm Kornnaphat khó khăn hấp thu dưỡng khí, nước mắt không ngừng rơi khiến đôi mắt đau rát.

Niềm tin sớm đã hóa thành tro tàn, cảm tình cũng theo đó mà bị ngọn lửa hung tàn thiêu rụi.

Lingling Kwong là người tiếp thêm hơi ấm cho cuộc đời ngắn ngủi trước kia và cũng là người thiêu đốt toàn bộ hy vọng 1 đời của nàng.

Orm Kornnaphat ôm lấy trái tim vụn vỡ, nàng thà sống trong lạnh lẽo còn hơn nhận lấy hơi ấm giả tạo từ Lingling Kwong."

Em đã biết, em biết tất cả chỉ là dối trá.. chúc mừng chị suốt thời gian qua thành công lừa em tin vào tình yêu vô vọng đó.

Em đã rất hợp tác đúng không?

Em chân thành đáp lại thứ tình yêu không tồn tại như con thiêu thân lao vào ngọn lửa chỉ để cảm nhận được hơi ấm trước khi chết, em moi trái tim ra đưa cho chị rồi chính chị đã bóp chết nó..

"Sự phản bội của Lingling Kwong từng làm Orm Kornnaphat khổ sở, lời được nói ra như trút đi bao tâm sự, nàng run rẩy nói ra lời tổn thương chính mình nhất."

Em từ bỏ.. nên là.. chúng ta dừng lại ở đây thôi"..."

Chị từ chối"
 
Lingorm | Into Your Amrs
Chương 7


Trong tình yêu có 2 loại hối tiếc.Một là bạn dùng tất cả chân thành để yêu 1 người, cuối cùng lại phát hiện ra người đó không đáng.

Loại còn lại là lúc yêu không thật lòng, sau khi mất đi mới nhận ra người kia đáng giá đến nhường nào.

Kết cục cuối cùng của cả hai là sự chia ly, sẽ không tình yêu nào có thể tiếp tục chỉ với một người cố gắng và người còn lại thì thờ ơ.Orm Kornnaphat là loại thứ nhất, nàng dành 1 đời để yêu người không đáng.

Còn Lingling Kwong không thuộc loại nào trong số đó, cô sẽ không hối tiếc vì cô không cho phép Orm Kornnaphat rời đi, Lingling Kwong cố chấp vì cô sẽ không để nàng ở bên ai khác!"

Chị từ chối""Tại sao?"

Câu hỏi ấy vừa để hỏi người bạc tình, vừa để tự hỏi chính mình, lời níu kéo thắp lên ngọn lửa đã tắt, mà cũng chính nó thiêu đốt tâm hồn đến tàn dại."

Chị không biết em nghe những điều đó từ ai, chắc chắn có sự hiểu nhầm nào đó, đúng là chị có chuyện giấu em nhưng giờ không phải thời điểm thích hợp.."

Lingling Kwong cố chấp giải thích, sự mất bình tĩnh khiến lời nói trở nên không mạch lạc.Orm Kornnaphat mệt mỏi không muốn nghe Lingling Kwong biện minh, Lingling Kwong đã tổn thương người yêu cô ấy hơn cả chính mình, sự phản bội không khác nào án tử dành cho tình yêu này."

Khó nói sao.. cũng đúng, chị chỉ đang tìm cớ để tiếp tục nói dối thôi, chị tò mò vì sao em biết sự thật đúng không?

Em đã chết 1 lần chỉ để biết tấm chân tình này dễ dàng bị vứt bỏ, chị nghĩ em là con ngốc để chị thoải mái chơi đùa đúng không?!"

Không chỉ thể xác, tinh thần Orm Kornnaphat đã hoàn toàn bị giết chết, nỗi đau thể xác có là gì so với 1 tinh thần bị hành hạ qua hai kiếp người.

Nói rồi nàng lấy ra 1 sấp tài liệu ném lên bàn, tất cả là bằng chứng Lingling Kwong có liên quan đến việc tập đoàn Sethratanapong đổi chủ, người bác ruột đã phản bội niềm tin của bố Orm, thản nhiên ngồi lên cái ghế chủ tịch.

Và rồi Lingling Kwong xuất hiện, an ủi nàng bằng lời hứa "Có chị ở đây chị sẽ giúp em lấy lại tất cả, chị sẽ khiến hắn trả lại gấp 10 lần những gì hắn đã làm.."

Mỉa mai thay nàng đã không chút nghi ngờ, hết lòng tin tưởng lời nói dối đó.Tâm người tựa biển sâu, nhìn bên ngoài thì đẹp đẽ nhưng khi tiếp xúc với mặt nước, sự lạnh lẽo của biển cả sẽ cướp đi mọi ấm áp, lòng đại dương bí ẩn luôn ẩn chứa nhiều nguy hiểm, dù là kẻ mạo hiểm nhất cũng phải thấy sợ hãi.Orm Kornnaphat trải qua cái chết 1 lần nhưng nó không đau đớn bằng cái cách Lingling Kwong lừa nàng, cô không chỉ nhắm vào nàng, còn có gia đình nàng.Lingling Kwong nhìn đống tài liệu trên bàn, những thứ đó không đủ để chứng minh cô có liên quan nhưng quá đủ để phá vỡ mối quan hệ giữa 2 người.

Vậy là.. kết thúc rồi sao?Lingling Kwong cảm thấy bất lực, những lời muốn nói dừng lại nơi đầu lưỡi, cô biết có nói gì cũng vô dụng, giải thích nhiều hơn chỉ càng khiến nàng tức giận, Lingling Kwong chán ghét chính mình vì hiện thực mà cúi đầu, có lẽ đoạn duyên phận này muốn giữ cũng không được."

Chị biết có nói gì đi nữa sự thật vẫn là sự thật, chị không bào chữa cho bản thân vì đã lợi dụng tình cảm của em, xin lỗi vì đã khiến em thất vọng.."

Lingling Kwong cũng có nỗi khổ riêng, bởi vì hiện thực khắc nghiệt khiến Lingling Kwong phải cúi đầu trong xã hội cá lớn nuốt cá bé, không có chỗ dựa chống lưng, cũng không có gia thế hiển hách, thứ duy nhất Lingling Kwong có thể làm là nghe theo mệnh lệnh của những kẻ có quyền thế.

Lingling Kwong có tài năng và ý chí nhưng điều đó là không đủ để tồn tại nơi chính trường đầy mưu tính và nguy hiểm.

Chỉ có thích nghi mới có thể tồn tại, cô vì thế mà trở nên bất chấp để leo lên ngai vàng cao nhất.Chỉ là Lingling Kwong không ngờ, số phận để cô gặp nàng, nghiệt duyên giữa hai người trở thành bài toán khó giải.

Lingling Kwong sống trong toan tính và âu lo, trái ngược với sự ngây thơ và chân thành của Orm Kornnaphat.

Nàng xuất hiện khiến Lingling Kwong có thêm dự định mới cho tương lai, mọi thứ đã không dừng lại ở mức giúp đỡ rồi lợi dụng.

Lingling Kwong nghĩ Orm Kornnaphat là món quà số phận bù đắp cho cuộc đời tối tăm kia.

Hóa ra số phận đang trêu đùa Lingling Kwong, nó cho cô cảm nhận hơi ấm xa xỉ từ nàng rồi lạnh lùng tước đi, nó nói Lingling Kwong không xứng có được ánh sáng của riêng mình.Orm Kornnaphat là ánh sáng rực rỡ nhất thế gian, nàng xứng đáng với những thứ tốt nhất, chính vì vậy không ai có quyền sở hữu nàng, kể cả cô.Lingling Kwong thở dài, ánh mắt mất đi tiêu cự không dám nhìn Orm Kornnaphat, móng tay ghim chặt vào lòng bàn tay đến rướm máu, hơi thở Lingling Kwong nặng nề, giọng nói trầm ổn mang theo lưỡi dao sắc nhọn.

"Cảm tình có thể là giả nhưng thật lòng chị chưa từng muốn tổn thương em, chị không xứng với tình yêu em đã trao đi, lần nữa xin lỗi em vì đã nói dối cũng như.. chị không thể đáp lại tình cảm chân thành của em"Cuối cùng.. vẫn là lời tuyệt tình..Đã là lần thứ 2 Orm Kornnaphat nghe những lời này, nàng quyết định buông tay.Xin lỗi thì có ích gì?

Tất cả đều là lời bao biện sáo rỗng.Lời lạnh lùng Lingling Kwong dễ dàng nói ra khiến Orm Kornnaphat dùng 1 đời để quên đi.

Nó đau đớn hơn gấp trăm ngàn lần khi chính miệng Lingling Kwong thừa nhận điều đó, lần nữa đem trái tim nàng ném trở về địa ngục.Orm Kornnaphat không muốn nhìn thấy Lingling Kwong thêm lần nào nữa!!"

Chị cút đi!!"...Lingling Kwong rời đi trả lại sự yên tĩnh cho căn nhà, khi Orm Kornnaphat tức giận cho cô 1 cú tát, bên mặt nóng bừng, Lingling Kwong lạnh lùng rời đi để lại nàng với nỗi đau không thể xóa nhòa.Cơn mưa càng trở nên nặng hạt giữa mùa đông lạnh giá, Orm Kornnaphat ngồi cuộn tròn trên ghế, buồn bã tự ôm lấy chính mình, nước mắt không ngừng rơi.

Tình yêu này là hoa trong gương, cả đời không thể hái, tình cảm của Lingling Kwong là hoa dưới nước, vừa chạm nhẹ đã biến mất.

Không thứ gì là thật, trước giờ đều là ảo mộng mà Lingling Kwong tạo ra và Orm Kornnaphat đã tin vào điều đó.

Cuộc sống không cho phép ai quay lại sửa chữa lỗi lầm của quá khứ, Orm Kornnaphat đã may mắn được trùng sinh để thay đổi kết cục của chính mình, dù nàng cố gắng thoát khỏi người khiến bản thân đau khổ, mọi thứ vẫn nằm gọn trong hai chữ số phận.

Một phần Orm Kornnaphat muốn biết đáp án còn một phần trong nàng lại không muốn biết, một phần nàng muốn tiếp tục giữ im lặng ôm lấy hơi ấm giả tạo, phần còn lại muốn để Lingling Kwong rời đi.

Dù lựa chọn như thế nào kết quả vẫn chỉ có một - Orm Kornnaphat vẫn chịu tổn thương, trái tim nàng chở thành mồ chôn của hi vọng.Orm Kornnaphat không biết bản thân nên làm gì, nàng đắm chìm trong nỗi đau, tự hứa với chính mình đây sẽ là lần cuối cùng nàng để bi thương làm chủ tâm trí.Chỉ hôm nay thôi, chỉ hôm nay em sẽ vì chị đau lòng, lần này sẽ là lần cuối cùng, sẽ không còn Nong Orm của trước kia vì chị mà mù quáng, vì chị mà sống.. mọi thứ chấm dứt từ đây, vĩnh viễn không hẹn gặp lại.Khi cơn mưa giông bên ngoài kết thúc, một ngày mới lại bắt đầu.

Orm Kornnaphat thiếp đi vì kiệt sức, nước mắt đã khô để lại một gương mặt thiếu sức sống.

Đôi mắt nàng sưng húp, chóp mũi đỏ ửng không ngừng hít thở 1 cách nặng nề, nàng khó khăn lôi thân xác mệt mỏi đến phòng tắm.

Trong giỏ đồ, bộ đồ của Lingling Kwong vẫn nằm ở đó, ánh mắt nàng trở nên phức tạp, lạnh lùng vứt bộ đồ vào sọt rác, sự vô tình dứt khoát khác hẳn với vẻ lưu luyến trước kia.

Orm Kornnaphat nhìn chính mình trong gương, nàng lúc này chỉ mới 24 tuổi đủ để bắt đầu lại từ đầu và tiếp tục làm những điều còn dang dở trước kia.Lingling Kwong đã là người của kiếp trước, trái đất có 8 tỉ người không lẽ bản thân lại xui xẻo yêu thêm 1 kẻ tồi?

Bây giờ phải sống vì chính mình, vì gia đình và vì 1 cuộc đời mới đầy sáng rạng!Điều quan trọng nhất: Tuyệt đối không được liên quan đến Lingling Kwong!Orm Kornnaphat cho bản thân nghỉ ngơi 1 thời gian để điều chỉnh cảm xúc, ảnh hưởng của Lingling Kwong quá lớn, trong thời gian ngắn Orm Kornnaphat không thể quên người trong tim.Orm Kornnaphat biết phải làm sao khi Lingling Kwong là người trái tim chọn, dù trái tim ấy đã vỡ nát nhưng nó không để nàng từ bỏ, nó ôm lấy những mảnh vỡ rồi tự thương tổn chính mình đến mức không còn lại gì.Orm Kornnaphat mong thời gian sẽ giúp nàng quên đi Lingling Kwong, đời này kiếp này, duyên phận giữa 2 người coi như chấm dứt.Hai con người từng chung 1 nhịp đập nay lại trở nên xa cách, từ hai trái tim thuộc về nhau giờ đây đã trở thành hai kẻ xa lạ giữa cuộc đời.
 
Lingorm | Into Your Amrs
Chương 8


Khi Orm Kornnaphat rời khỏi khu vực an toàn của bản thân, nàng hoàn toàn trở thành 1 phiên bản khác.Sau nửa năm, Orm Kornnapaphat đã hoàn thành học vị thạc sĩ kinh tế, nàng đang điều hành công ty riêng và hoạt động khá tốt ở thị trường trong nước.

Với kinh nghiệm 10 năm và trí nhớ bản thân, Orm Kornnaphat tin công ty do nàng đứng đầu sẽ phát triển vượt bậc, tương lai hướng đến thị trường quốc tế màu mỡ.

Orm Kornnaphat có thể mù quáng trong tình yêu nhưng khi nói đến khả năng kinh doanh, nàng được mệnh danh là cây hái ra tiền.

Orm Kornnaphat quyết tâm nhanh chóng nâng cao địa vị trên thương trường, sau đó lấy lại tập đoàn Sethratanapong.Orm Kornnaphat tiến hành cuộc thanh trừng lớn trong nội bộ công ty, những người có liên quan đến Lingling Kwong đều bị sa thải, các vị trí quan trọng đều được bổ nhiệm lại.

Nàng dùng tư tưởng tiến bộ đưa công ty phát triển với tốc độ thần tốc, không quá nửa năm nàng xuất sắc chứng minh năng lực bản thân.

Cái tên của nàng trở thành biểu tượng cho sự đột phá và thành công, công ty nhanh chóng bước vào top 10 doanh nghiệp có ảnh hưởng trong nước chỉ trong thời gian ngắn.Thông tin Orm Kornnaphat Sethratanapong - 1 doanh nhân trẻ đầy tài năng đang khuấy đảo sân chơi tài chính nổi lên khắp các mặt báo.Lingling Kwong cảm thấy thú vị khi thư kí báo cáo lại với cô.

"Orm Kornnaphat đang vượt khỏi tầm kiểm soát.."

Nụ cười trên môi ngày càng rõ ràng, Lingling Kwong nhìn ra cửa sổ, đối diện là màn hình lớn đang phát tin tức về nàng.

Ly rượu vang đung đưa, Lingling Kwong thưởng thức dòng chất lỏng đỏ tươi.

Vị cay nhẹ của rượu cùng với cảm giác ngà ngà say, hơi men trong người làm lí trí bị mây mờ che lấp, cảm giác lạc lõng lấp đầy lí trí ngổn ngang suy tư.Lingling Kwong dần mất kiên nhẫn khi phải chờ đợi, cô muốn Orm Kornnaphat ngay lập tức xuất hiện trước mặt nhưng hiện thực quá tàn nhẫn.Lingling Kwong vẫn phải tiếp tục chờ..Tiếng chuông điện thoại vang lên giữa văn phòng lạnh lẽo, âm thanh ồn ào cắt ngang dòng suy nghĩ, Lingling Kwong nhíu mày, hai mắt tối lại khi cái tên đang hiện trên màn hình.9 giờ tối.Chiếc xe sang trọng dừng lại trước cửa nhà hàng.Lingling Kwong bước ra, trên người là bộ âu phục được thiết kế riêng, không cần đến trang sức đắt tiền hay trang phục lộng lẫy, khuôn mặt điềm tĩnh mang vẻ đẹp riêng biệt cùng với cốt cách thanh lãnh, tựa bông tuyết trên cao không ai có thể với lấy.Người quản lí nhanh chóng hướng dẫn Lingling Kwong đến phòng ăn được đặt trước, khi cô bước vào trong, ông ta mới dám thở mạnh một hơi.Chào đón Lingling Kwong là những lời quan tâm giả tạo, vẻ đạo mạo bên ngoài của bọn họ không giấu được ánh mắt ghét bỏ cùng ghen tị.'Bữa ăn' thường được tổ chức định kì 2 lần trong năm, lần này là ngoại lệ duy nhất trong những năm gần đây vì 1 nhân tố đặc biệt.

Orm Kornnaphat Sethratanapong - cái gai trong mắt mấy lão cáo già ở đây.

Sự phát triển của nàng gần đây khiến các ông lớn trong ngành rục rịch tìm cách đối phó.

Orm Kornnaphat là nhân tố đặc biệt vì cái họ Sethratanapong - một núi không thể có hai hổ, một gia tộc không thể có 2 người đứng đầu.

Đặc biệt hơn cả nàng là đối tượng được giám sát bởi Lingling Kwong, nhưng gần đây mọi thứ có vẻ không đi đúng hướng.Guf Suhakol Sethratanapong - người điều hành tập đoàn Sethratanapong, đồng thời là bác ruột của Orm Kornnaphat lên tiếng chất vấn Lingling Kwong."

Tôi nghe nói dạo này cô đang gặp vấn đề giấc ngủ, có phải vì việc của cháu gái tôi?".

Guf Suhakol dùng giọng mỉa mai."

Cảm ơn vì đã quan tâm, không phải do dọn dẹp đống rắc rối K'Guf gây ra, tôi đã có thể ngủ sớm rồi".

Lingling Kwong lười cùng người này tranh luận, đối phương chỉ là loại ruồi muỗi bay vo ve làm phiền lỗ tai cô.

"À quên mất, tôi đang cân nhắc xem nên để K'Guf được tại ngoại hay nghỉ ngơi sớm vài năm, dạo này tôi có hơi bận không rãnh để quản mấy chuyện vặt vãnh này".

Lingling Kwong thẳng thắn chế giễu Guf Suhakol vô dụng.Chỉ với vài câu nói của Lingling Kwong, Guf Suhakol trở nên mất bình tĩnh, thái độ kiêu ngạo và khinh thường của Lingling Kwong khiến Guf Suhakol chướng mắt, ông ta nhịn không được mà mắng chửi, ngôn từ tục tĩu cũng nói ra."

Ranh con!

Orm Kornnaphat cô còn không xử lí được, cô đừng tưởng lấy việc này ra có thể dọa được tôi!

Ngay từ đầu cho nó cút ra nước ngoài có phải tốt hơn không hoặc là cho nó cút khỏi thế giới này luôn càng tốt!!"

Động tác trên tay Lingling Kwong dừng lại, ánh mắt cô lộ rõ vẻ không hài lòng với lời nói của đối phương.

Cô đặt ly trà xuống bàn, âm thanh lớn phát ra khiến Guf Suhakol im bặt, ông ta nhận ra bản thân đã lỡ lời.

Phòng ăn bị bao trùm bởi không khí căng thẳng, áp lực Lingling Kwong gây ra khiến hắn mất đi khả năng nói chuyện.Nhìn thấy sự hèn nhát của hắn, Lingling Kwong cười nhẹ, "Chỉ có thể thôi sao?", cô không muốn nhiều lời với người này nhưng hắn dám đụng vào cấm địa trong lòng cô.

"Kẻ ngu dốt vẫn hoàn kẻ ngu dốt, nếu không phải vì cái họ Sethratanapong, tôi sẽ không giữ lại kẻ phế vật tên Guf Suhakol, mất đi cái họ thì Guf Suhakol là ai?

Là thứ đồ gì?"

Cái họ Sethratanapong là thứ có giá trị duy nhất Guf Suhakol sở hữu, ông ta chẳng là cái thá gì nếu không mang họ giống nàng.Orm Kornnaphat là giới hạn của Lingling Kwong, chỉ cần có người đụng đến, cô sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết.

Guf Suhakol tức giận đến mức hàm răng nghiến ken két, hai bên thái dương nổi lên gân xanh, lông mày nhăn lại đến mức có thể kẹp chết ruồi.

Ông ta cảm thấy cơ thể nóng bừng, khí huyết không ngừng trào lên phổi, hơi thở nặng nề như bị bệnh.Guf Suhakol thét lên: "CON KHỐN!

MÀY SẼ PHẢI TRẢ GIÁ VÌ LỜI NÓI NGU XUẨN ĐÓ!!"

Hắn đứng lên nhắm đến vị trí của Lingling Kwong lao đến, ánh mắt đều là hận ý, máu nóng dồn lên não khiến cơn tức giận ngày càng tăng, lao đến muốn tấn công Lingling Kwong.Tiếng va chạm mạnh vang lên, đã có người nằm vật dưới sàn.Những người khác nhanh chóng áp chế Guf Suhakol, ông ta bị gì chặt nằm trên sàn, mạnh mẽ vùng vẫy như con cá mắc cạn.

Lingling Kwong nhâm nhi tách trà, cô luôn thích thưởng thức trà đại hồng bào ở đây, rất hợp khẩu vị của cô.Cơn gió lạnh từ bên ngoài tràn vào, cánh cửa mở ra với sự xuất hiện của người quyền lực nhất."

Đưa ra ngoài đánh cho tỉnh ra!"

Mọi người trong phòng lập tức đứng lên cúi người 90 độ chào người vừa xuất hiện, không một ai ngoài Lingling Kwong dám nhìn vào người đàn ông lớn tuổi.

Sarin Va Ricin - Chánh Thẩm Phán tối cao hoàng gia, sức ảnh hưởng của ông kể cả người có tiền cũng không bằng, chỉ cần ông ta muốn 1 cái vẫy tay có thể khiến bất cứ ai biến mất.

"Được rồi, bắt đầu đi"Sarin Va Ricin không chỉ muốn thâu tóm quyền lực chính trị, người này còn muốn kéo dài sức ảnh hưởng của mình đến mọi lĩnh vực trong cả nước.

Với kinh nghiệm sống hơn nửa đời người, ông ta không ngại dùng mọi thủ đoạn để đạt được mục đích.

Lingling Kwong dù có tự tin đến mấy nhưng khi đứng trước mặt người đàn ông này, cô vẫn có vài phần dè chừng và lo lắng."

Có kẻ đang cố gắng chia rẽ tình cảm của tôi và Orm Kornnaphat, vì vậy mới có sự chậm trễ này, dường như người đó biết được kế hoạch của chúng ta.."

Lingling Kwong đã cho người theo dõi Orm Kornnaphat từ lâu nhưng vẫn không tìm ra ai là người cho nàng biết sự thật, việc này khiến Lingling Kwong rơi vào bế tắc, không thể có chuyện nàng tự nhận ra mọi thứ.Lingling Kwong cố gắng thuyết phục đối phương: "Hiện tại tôi đang điều tra kẻ giở trò đằng sau, sẽ không lâu nữa mọi chuyện sẽ đâu vào đấy, chỉ cần ngài tin tưởng, tôi sẽ cố gắng hết sức.."

Orm Kornnaphat rời khỏi tầm kiểm soát khiến Sarin Va Ricin không hài lòng với cách làm việc của Lingling Kwong.

Tuy vậy, nhờ có cô đưa ra đối sách mới có bước đột phá trong việc cướp lấy tập đoàn Sethratanapong, ông ta không tiện chỉ thị kẻ khác thay thế.

Sarin Va Ricin không lập tức trả lời, chuỗi hạt trong tay không ngừng chuyển động, trong lòng đã có tính toán."

Được rồi, sẽ không có lần sau đâu, ta muốn nội trong 5 năm, tập đoàn Sethratanapong không còn do người nhà họ nắm giữ nữa, việc này nếu làm không xong hậu quả không chỉ 1 mình cô gánh lấy đâu!"

Dòng họ Sethratanapong là 1 trong những gia tộc quyền lực nhất đất nước.

Doanh nghiệp nhà họ đứng đầu nhiều lĩnh vực, điều này khiến Sarin Va Ricin thèm khát tập đoàn Sethratanapong đến mức dùng đủ loại mưu kế để thu nó về tay nhưng đều bất thành.

Núi này cao luôn có núi khác cao hơn, ông ta có thể là vua ở chính trường nhưng mù mờ trước những thứ liên quan đến tài chính - kinh tế.

Vì vậy, ông ta không còn cách nào khác ngoài để cấp dưới thay mình hành sự.Sau khi đưa ra chỉ thị, Sarin không tiếp tục ở lại mà rời đi.

Lingling Kwong thầm thở dài 1 tiếng, cô không muốn vội nhưng người kia đã chờ không nổi, Sarin Va Ricin đã hơn 70 tuổi, sắp về với thế giới bên kia nhưng ông ta vẫn ham mê thứ vật chất vô nghĩa.
 
Back
Top Bottom