Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé

[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
80


Một con suối nhỏ bao bọc xung quanh ngôi làng nọ, tiếng cười nói của trẻ thơ liên tục vang lên yên bình.

Khung cảnh chưa từng thấy qua trước đây, nhưng lại có cảm giác phần nào thân thuộc.

Những bước chân bé xíu chậm rãi đạp trên cỏ non, quan sát từng chút một những nơi mình đi qua.

Mãi cho đến khi nhìn thấy một bóng hình thân thuộc, tác động lên cỏ non càng nhanh hơn, cố gắng chạy thật nhanh đến đó, tâm trạng chẳng khác nào những đứa trẻ nhìn thấy món đồ mình yêu thích."

Orm, con đi đâu mới về đây?"

- Lingling một thân y phục đơn giản, hệt như những cô gái thôn quê vẫn đang bận rộn nấu một bữa cơm chiều."

Ling, chị thật đẹp" - so với bộ dạng ngày thường đúng là thiếu một chút quý phái, nhưng đổi lại vô cùng lạ mắt, nét đẹp hiện tại càng trở nên ngọt ngào trong suốt."

Mẹ biết bình thường con rất nghịch ngợm, nhưng nghịch đến mức kêu thẳng tên mẹ thì không được phép" - kèm theo một tiếng thở dài, chính là một cây roi mây ở bên bếp củi lập tức được lấy ra."

Mẹ?

Ling, chị có vấn đề sao?"

- đúng là bình thường mình rất cưng chìu chị ấy, thậm chí còn có thể đem đặt ở trên đầu nha, nhưng hôm nay dám xưng Mẹ với mình thì không chấp nhận được."

Con dám ăn nói mẹ như vậy hả?

Tất cả đều tại ba của con, thật không biết dạy dỗ mà" - Lingling cảm thấy Orm có ngày hôm nay đều do chồng của mình, tạm thời bỏ dỡ nồi cơm đang nấu đi tìm anh ấy.Orm đương nhiên không hiểu chuyện gì xảy ra, mãi cho đến khi nhìn thấy Vill Sonthichai, nhưng lại trong thân hình của một người đàn ông.

Không phải chứ, mới không gặp vài hôm sau chuyển giới đường nào lẹ dữ?"

Orm, tại sao dám hỗn hào với mẹ như vậy?"

- nét mặt của Vill Sonthichai hiện tại quả nhiên hung hăng a, còn cầm theo cây roi lúc vừa rồi của Lingling."

Sư phụ, người chuyển giới thất bại vô cùng.

Nhìn xấu ch.ết đi được mà, còn có râu nữa chữ, haha" - chịu không nổi hình ảnh trước mắt, Orm chỉ có thể lăn lóc trên sàn cười nghiêng ngã."

Anh xem, tất cả đều do anh" - đúng là cưng chìu quá độ, bây giờ nó còn chỉ vào mặt ba của nó cười đến như vậy."

Hôm nay ba không đánh con, con thật không biết cái gì là lễ độ" - chiếc roi lập tức hướng về mông Orm, đúng là hết nói nổi.Vừa rồi lúc Vill Sonthichai lấy roi đánh mình, Orm đương nhiên dùng tay chặn lại.

Nhưng đến bây giờ mới phát hiện, sao tay chân mình bé xíu thế này?

Bọn họ còn liên tục xưng ba mẹ với mình, không phải chứ?Nhớ lại một chút, lúc đó mình cùng với Ling bị mắc kẹt trong biệt thự Kwong Gia.

Lửa, cháy, ch.ết.

Bây giờ mình bé xíu như vậy, chắc là đầu thai sang kiếp khác rồi.

Nhưng tại sao Ling vẫn còn nguyên si vậy?

Lại còn biến thành mẹ của mình, không phải cẩu huyết đến vậy chứ?"

Hai người thật sự là ba mẹ của tôi hả?"

- cầu trời cầu phật đừng có khẳng định nha, nếu không quả nhiên là bi kịch.Lingling và Vill Sonthichai ngơ ngác nhìn nhau, sau đó đồng loạt gật đầu.

Tiểu Orm cảm thấy đất trời sụp đổ, kiếp này còn sống nữa đúng là phí đời.

Một mạch chạy lại phía con suối vừa rồi, lao mình tự vẫn.

Kiếp trước ch.ết do lửa, vậy kiếp này để nước cuốn trôi đi."

Orm, Orm"Tiếng gọi cứ một lúc một xa dần, cho đến khi Orm một lần nữa mở mắt tỉnh lại.

Không còn con suối to bên một ngôi làng nhỏ, chỉ thấy cả căn phòng trắng xoá sực nứt mùi cồn khó ngửi.

Lại là vẻ mặt của Sonthichai sư phụ, nhưng lại trở về với bộ dạng của nữ nhân."

Bây giờ đầu thai cũng lẹ ghê ha, sao đây?

Kiếp này người là cái gì của con?"

- Orm thở dài mệt mỏi, tay trái tiện thể cầm luôn cây dao ngay bên cạnh bàn."

Ta là sư phụ của ngươi" - Vill Sonthichai ngơ ngác nhìn thấy Orm lấy con dao, còn tưởng đâu nó muốn ăn trái cây."

Vậy còn dì Ling, dì Ling kiếp này còn làm mẹ con không?"

- đã chuẩn bị tâm lý sẵn rồi, nếu như còn gật đầu sẽ lấy dao tự giận."

Orm, ta nhớ lúc vào trong cứu ngươi, đầu của ngươi đâu có bị cây đè?"

- ăn nói lung tung quái quỷ gì thế?

Tay chân sắp phế thôi chứ cái đầu đâu có bị đập trúng."

Gì?

Cứu gì?"

- con dao trên tay nhất thời buông lỏng, gương mặt có chút ngơ ngác không hiểu vấn đề."

Đồ vô dụng ngươi bắt chước người ta lao vào biển lửa cứu người.

Rốt cuộc bị cây đè ra không được, nếu không phải ta gọi cứu hoả đến kịp, bây giờ có bữa tiệc BBQ rồi cũng nên" - đào tạo từ nhỏ tới lớn, thiệt làm sư phụ ta mất mặt.Lúc này Orm mới chân chính phát hiện tay phải và chân mình đều bị băng bó, thì ra từ nãy đến giờ mình vẫn nằm trong bệnh viện.

Tính ra là không có phải đã ch.ết đi, vậy việc đầu thai làm con của dì Ling cũng chỉ là ác mộng.

Hù ch.ết người ta rồi..."

Ling đâu, có cứu được chị ấy hay không?"

- con dao trên tay của Orm vẫn không buông bỏ, nếu như nàng cứu không được, Orm cũng quyết tự đâm ch.ết mình luôn."

Hít quá nhiều khói độc, dạ dày lại trở chứng.

Nhưng phước lớn mạng lớn, vẫn còn cứu kịp.

Có điều bị hủy dung nhan thôi" - Vill Sonthichai chưa kịp nói xong, đã nhìn thấy Orm bỏ chạy khỏi giường.Thật ra cái được cho là hủy dung nhan, chính là đang muốn nói đến mái tóc của Lingling.

Lửa làm cho một bên tóc nàng cháy xém, đành phải cắt ngắn lên đến vai.

Nhưng vào trong miệng của Vill Sonthichai, lại hù Orm xém bất tỉnh.

Quên mất cái chân còn đang băng bó, lao ra khỏi giường.

Kết quả khi gọi bác sĩ đến, lại bị mắng cho một phen."

Sau đây?

Ngươi nghe Ling bị như vậy liền có thái độ này?"

- không phải tên nhóc thay lòng đổi dạ chứ hả?

Vẫn nên thay Ling thử nó một chút."

Con sợ chị ấy chịu không nổi cú shock thôi, cho dù chị ấy có cháy thành cục than đen, chị ấy vẫn là cục than của họ Kornnaphat" - trên đời này Orm chỉ sợ Lingling biến thành mẹ của mình, ngoài ra cái gì cũng không sợ."

Vậy thì ngồi đây đi, ta đi mượn chiếc xe lăn đẩy ngươi đi tìm cục than đen của ngươi" - không hổ danh con cháu Kornnaphat Gia, cũng không làm mất mặt Vill như ta.-------Không nhắc đến cũng không nhớ, vừa rồi tỉnh lại ngoại trừ Sonthichai sư phụ cũng không có ai.

Còn tưởng đâu mọi người chưa biết tin, ai ngờ đâu khi ngồi trên xe lăn đẩy đến phòng của dì Ling, liền phát hiện ba Mario, mẹ Junji, ông bà ngoại đều có mặt ở phòng của nàng.

Sống ch.ết của con, cháu ruột, quả nhiên không bằng sống ch.ết của con, cháu dâu.Tạm thời bỏ qua đố kỵ, nhìn thấy Ling bằng xương bằng thịt ngồi trên giường đã quá đủ rồi.

Tuy tóc có hơi ngắn xíu a, nhưng ở trong mắt của năm cân muối bất quá càng trở nên đáng yêu."

Ling"Orm không thể tự mình đi đến đó, vì thế chỉ có thể đánh vào một bên tay sư phụ mong muốn được đẩy đi nhanh hơn.

Lingling nghe tiếng gọi của Orm liền lập tức muốn đi đến, nhưng Kwong luồn trong tay nàng lại nhất thời không thể tháo ra được."

Orm, con tỉnh rồi sao?"

- Bà ngoại là người chú ý đến người trên chiếc xe lăn đầu tiên, để tránh bị nói vô tình liền hỏi thăm một câu."

Còn nói, con không qua đây cũng không gặp được mọi người đâu ha?"

- giả vờ quan tâm người ta, cũng không biết ai mới là con cháu ruột của ai?"

Cái gì?

Ba mẹ của ngươi hỏi bác sĩ rất kỹ, ngươi chẳng qua bị phần cứng, đâu có nguy hiểm tính mạng.

Còn cháu dâu nó bị phần mềm nha" - vừa rồi mọi người có qua bên đó thăm Orm, chẳng qua lúc này Orm còn bị tác dụng phụ của thuốc làm cho ngủ mê man."

Phần mềm?

Ling, không lý nào cây lại rơi trúng đầu chị, em chẳng phải đã che hết rồi sao?"

- Orm nhờ Sonthichai sư phụ giúp mình đến gần nàng hơn, tiện thể kiểm tra xem có bị hư hao chỗ nào không?"

Phần mềm mà bà ngoại nói là dạ dày và phổi của Ling, phổi phải theo dõi một thời gian, còn dạ dày xém một chút đã bị phẫu thuật cắt mất một nửa" - Mario cảm thấy may mắn vì Lingling phước lớn mạng lớn, nếu không Orm cũng không sống một mình."

Ling, em xin lỗi.

Em không nên trở về Bangkok, làm liên lụy chị" - bình thường rất ghét khóc trước mặt người khác, nhưng hiện tại cái gì cũng không màn, dụi cả đầu vào ngực nàng khóc thành một trận."

Nhìn nó như vậy nếu em là Kwong phu nhân, em cũng không cho con gái em lấy nó" - Junji nhìn thấy Orm thật mất mặt, y hệt đứa nhóc đang làm nũng với mẹ.

Mình là mẹ nó, nó còn chưa bao giờ bày bộ dạng này ở trước mặt mình."

Chị không sao?

Orm, tay chân như vậy nên nghỉ ngơi" - nhắc đến mẹ của mình, quả nhiên tâm trạng của Lingling đột ngột chuyển xấu.Mọi người không nán lại quá lâu, vẫn nên để thời gian riêng tư cho họ một chút.

Sau khi ra khỏi phòng bệnh, Junji liền muốn đi tìm Kwong phu nhân tính khoản nợ này.

Bà ta chẳng những cho người mưu sát Tiểu Orm, còn xém một chút hại ch.ết con ruột của mình.

Cố chấp có khiến bản thân cảm thấy vui vẻ hay không?"

Bà ta trước giờ chưa từng dính đến án mạng, bất quá nếu như có chỉ bị thưa về tội cố ý gây thương tích" - Vill Sonthichai điều tra qua người này rất kỹ, cũng hy vọng bà ấy từ việc lần này có thể sớm quay đầu."

Junji, mọi chuyện cứ để bọn nhỏ giải quyết" - Mario tin chắc rằng Orm sẽ vì Lingling mà làm đơn bãi nại, không nên làm mọi chuyện trở nên căng thẳng hơn."

Nếu như không phải anh bất lực, em đâu phải chỉ có một mình Orm.

Em chỉ có mỗi đứa con này thôi, bà ta nói đụng là đụng hả?"

- tuy nói ra có phần hơi quá đáng, vì Junji mới chính là người không chịu sinh thêm con lúc trẻ."

Không phải chứ con rể, con bị bệnh khó nói sao không tìm ông lão.

Ổng chữa cho người ta hoài nè..."

- không ngờ con rể cao ráo đẹp trai, về khoản này lại không ổn.

Vậy chẳng phải con gái chịu thiệt thòi?"

Đúng, đúng.

Qua dịp này, ta liền kê bài thuốc cho con" - cánh mài râu đối với mấy chuyện này là cả sỉ diện, chữa sớm biết đâu có cơ hội phục hồi."

Ba mẹ vợ, đừng có nghe cô ấy nói lung tung" - Junji, em đúng là ngậm máu phun người.Mọi người được một trận cười vui vẻ liền đi tìm gì đó ăn, ông bà ngoại theo xe Mario về ở tạm tại Bangkok.

Vill Sonthichai quay trở về nhà hàng làm ít việc, sẵn tiện tìm hiểu một chút về phía sở cảnh sát cùng Kwong phu nhân.---------"Em ôm chị hình như cũng đã hơn một tiếng, người chị cũng sắp bị nung chín rồi, Tiểu lão công" - chiếc giường này quả nhiên nằm một mình rất rộng rãi, nhưng hiện tại đã bị họ Kornnaphat chiếm một nữa."

Ling, chị cho em ôm một chút đi, em vừa rồi bị doạ rất sợ" - không nhớ thì thôi, nhớ lại bỗng rùng mình."

Em sợ chị ch.ết đi sao?"

Lúc khói đen theo khe cửa đi vào phòng, có lúc nàng thật sự đã mặc định kiếp này chỉ có thể đến được đây.

Ở trong khoảnh khắc đó, không hiểu sao vẫn luôn nghe được Orm gọi mình hai tiếng dì Ling, cho đến khi thật sự nhìn thấy đứa trẻ đó đến cứu mình."

Chị ch.ết có gì đâu đáng sợ, em cũng ch.ết theo chị mà.

Nhưng vừa rồi chị lại biến thành mẹ của em..."

- oan nghiệt đến không thể bi ai hơn, cũng may không phải là sự thật."

Đứa con này, chị dạy không nổi đâu" - Lingling nhìn thấy bộ dạng sợ sệt của Orm liền cười thành tiếng, tiểu hài tử này không sợ trời không sợ đất, lại sợ làm con của mình."

Đừng có mà chọc em" - nhìn thấy Ling ra sức khi dễ mình, Orm tức giận liền nhắm ngay cổ nàng cắn một cái, ghét ch.ết chị.Mặc cho Lingling có ra sức đuổi Orm về phòng của mình, nhưng cô quyết định mọc rể trên giường này.

Có làm thế nào đi nữa cũng không đi, đánh ch.ết cũng chịu."

Tay chân của em như vậy, còn chen chúc làm gì?"

- Cái chân của Orm bây giờ to gấp hai lần bình thường, lại còn không chịu nghỉ ngơi cho đàng hoàng."

Bây giờ chị chê em làm chật giường của chị?"

- người ta mới có băng bó chút đỉnh, chị đã bắt đầu có thái độ kỳ thị?"

Chị chỉ sợ lúc ngủ vô tình đè trúng chân của em, còn có cái tay này nữa" - nghe bác sĩ nói vết thương của Orm cũng không phải nhẹ đâu, không kỹ lưỡng sẽ để lại di chứng.Mặc cho Lingling ở một bên phân tích, Orm ở trong lòng của nàng ấm áp đến vậy từ lâu đã ngủ mất.

Phút chốc nhìn thấy đứa trẻ bốc đồng kia ngủ bên cạnh, lại nhớ đến lúc nhỏ cũng không ít lần năm cân muối viện cớ ngủ lại, Lingling lại bắt đầu cảm thấy thì ra bản thân đã bị lợi dụng từ rất lâu đi.--------
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
81


Một tuần sau đó Lingling đã có thể xuất viện, Orm cũng tương tự gom đồ về theo.

Giống như suy đoán của Mario, cô viết một tờ đơn bãi nại cho Kwong phu nhân.

Cuối cùng chỉ dừng lại ở mức xử phạt hành chính, mặc dù điều này làm cho mẹ Junji vô cùng bất mãn.Theo như dự định ban đầu của Orm, khu đất vàng đó cũng sẽ tặng lại cho Kwong phu nhân.

Nhưng đến cuối cùng bà ấy lại đi một nước cờ không tưởng, bán lại dự án khu chung cư cho công ty của ba Mario.

Rút hết tất cả nguồn vốn đầu tư tại Bangkok, quay trở về nơi trong mấy chục năm qua bà ấy sinh sống."

Bà ta sao lại tốt bụng vậy?

Anh à, cẩn thận đó" - hết đứa con đi gỡ tội, tới ông chồng đi thu lại dự án đó.

Junji thật không hiểu hai cha con họ nghĩ cái gì?"

Em có biết vì sao Kwong phu nhân lại bán dự án đó cho chúng ta không?"

- dự án này bất cứ ai cũng đều mong muốn, không nhất thiết phải bán cho Korn Thị."

Em làm sao mưu mô bằng bà ta mà hiểu chứ?"

- thành kiến của Junji cũng thật nặng, vẫn là không thích vị thông gia đó một xíu nào."

Bởi vì con của em liều mạng cứu con gái người ta, đứa ngốc em sinh ra cuối cùng cũng làm mẹ vợ sáng mắt ra rồi"Chuyến bay ngày hôm đó dự định cất cánh sau vài giờ, một thân ảnh cô đơn tịch mịch nhìn vào từng dòng người một.

Bangkok quả nhiên đất chật người đông, muốn chen một chân vào lại bị giẫm lên đầy đau đớn."

Mẹ" - ở trong dòng người tấp nập, một chiếc nón lưỡi trai kèm theo khẩu trang che kín mặt, nhưng âm giọng này lại chẳng lẫn vào đâu."

Mẹ hiện tại tiếng tăm vây lấy, không chừng lại ảnh hưởng đến con.

Nếu như muốn tiễn cũng đã gặp rồi, về đi" - thì ra thứ mà Kwong phu nhân cố tìm trong đám đông đó, cũng chỉ hy vọng sự xuất hiện của một người."

Con từ lâu cũng giống như ra khỏi ngành giải trí, còn hình tượng nữa để làm gì?"

- trước đây làm chuyện gì cũng phải lo tính trước sau, nhưng kể từ khi sống cùng với Orm, nàng mới biết được rằng có đôi khi bốc đồng cũng là một hình thức hưởng thụ với bản thân."

Còn nhớ khi con theo Junji vào trường nghệ thuật, đã từng nói với mẹ nhất định sau này sẽ giành giải Kim Mã về.

Chưa gì đã bỏ cuộc..."

- mỗi một lời trước đây Lingling đã nói, người làm mẹ dù sao cũng chưa hề quên lãng."

Mẹ, giải Kim Mã thật ra con đã có được rồi"Kèm theo câu nói đó là một nụ cười thật sự viên mãn của Lingling, mặc dù bị che đi bởi một lớp khẩu trang, nhưng Kwong phu nhân vẫn cảm nhận được.

Phải, Kim Mã của giới diễn viên thì con không có.

Nhưng Kim Mã của cuộc đời mình, quả nhiên đã tìm thấy được."

Mẹ, đi lần này cho đến bao giờ trở về?"

- mặc dù biết bà đã bán hết cổ phần tại Bangkok, nhưng Lingling vẫn phần nào hy vọng."

Sẽ không bao giờ trở về Bangkok nữa" - Kwong phu nhân chỉ để lại một lời nói liền ly khai, một vài bước chân sau đó bỗng chốc dừng lại."

Mẹ không về thôi, nhưng con có thể đến đó thăm Mẹ mà phải không?"

Không một câu trả lời, cũng chẳng có một cái gật đầu.

Nhưng từ nhỏ Lingling đã hiểu quá rõ, mẹ không nói gì chính là khi đồng ý.

Bất giác không giữ được vài giọt nước mắt làm đậm màu lớp khẩu trang, kể từ khi bắt đầu với Orm, chưa từng tưởng tượng ra rằng sẽ có một ngày viên mãn.----------Theo như bà ngoại nói thì phần mềm nguy hiểm hơn phần cứng, ngược lại sau khi Lingling xuất viện vốn dĩ đã hoàn toàn bình phục, còn Orm vẫn làm bạn với một chiếc xe lăn."

Khó chịu quá đi à?

Cáu ch.ết người ta" - bình thường bay nhảy quen rồi, bây giờ bắt ngồi yên một chỗ thật chán muốn ch.ết."

Ngươi tưởng ta bây giờ sung sướng lắm sao?

Khi không lại phải canh chừng ngươi" - Vill Sonthichai nhìn thấy bộ dạng của Orm liền muốn phát cáu theo, mình đúng là bị tiểu đồ đệ này làm phiền ch.ết được.Ba hôm nay Lingling phải giúp mẹ của nàng thanh toán các mảng hợp đồng, nên mới tính gởi Orm về nhà của ba mẹ ruột.

Có điều mẹ Junji cứ kiêng không cho Orm ăn thứ này ăn thứ kia, ba Mario suốt ngày bắt cô phải tập vật lý trị liệu.Ông bà ngoại đã về lại Khon Kaen, thôi thì dù sao ở cùng với Sonthichai sư phụ vẫn đỡ phiền hơn."

Bình thường ở nhà một mình đến muốn trầm cảm, bây giờ con dọn tới đây, sư phụ có gì không vui?"

- làm như người ta thích ở đây lắm không bằng, Ling à chị mau đến đón em đi."

Chính vì có ngươi ở nhà ta, nên Aum mới không thèm đến" - tình hình tiến triển khá ổn, dạo gần đây mối quan hệ giữa Vill Sonthichai và Aum kia chính thức có chút biến đổi."

Yêu ai không yêu, lại đi yêu bà cô đó" - đánh ch.ết cũng không tin Aum kia lại yêu được sư phụ, đúng là nghiệt duyên."

Ta tệ thế nào cũng lành lặn tay chân, không như ngươi như tôm lăn bột vậy.

Tay chân còn không biết có lành không?

Không chừng mai mốt đi cà thọt, còn tay phải cũng phế luôn" - bác sĩ kêu tập vật lý trị liệu thì lười nhác, để xem tiểu đồ đệ ngươi cứng đầu được bao lâu.Quả nhiên sự công kích của Vill Sonthichai có công hiệu, Orm bắt đầu đổ mồ hôi lạnh khi nghĩ về tương lại.

Nếu mình thật sự không lành lại, chẳng phải vợ cũng bị người ta rinh mất sao?

Bất đắc dĩ đành phải theo liệu trình tập vật lý trị liệu, phải nhanh chóng quay trở về làm một tiểu lão công hoàn mỹ như xưa."

Hôm nay ngoan vậy sao?"

- mấy ngày vừa qua nàng bận nhiều việc, quả nhiên là ủy khuất bạn nhỏ này."

Ling, chị cuối cùng cũng đến rồi" - Orm lập tức đẩy chiếc xe lăn của mình lại gần thêm một chút, đem vòng eo nhỏ nhắn nhưng vô cùng ấm áp đó bám lấy, nhớ sắp ch.ết người ta."

Hôm nay có ổn hơn chút nào không?"

- vừa rồi nhìn thấy Orm tập rất hăng say, xem ra sẽ nhanh chóng phục hồi."

Cái chân thì có thể đó, nhưng sao tay của em giống như phế vậy?"

- về khoản này nói đến càng bực mình, không biết rốt cuộc có lành được hong nữa."

Là em suy nghĩ quá nhiều thôi, cơ mà vẫn còn tay trái" - đâu có phải mất hết cả hai tay, chẳng qua Orm tự hù mình."

Cái tay trái của em xài không được, không thuận, vô lực lắm" - từ nhỏ tay trái của Orm chỉ có cho đầy đủ, đa phần cô không thể dùng nó làm bất cứ điều gì?"

Được rồi, trong thời gian này chị làm tay phải của em được chưa?

Em muốn làm gì, chị điều sẽ làm thay em" - Lingling nhìn đồng hồ không còn sớm nữa, vừa định đi tìm Vill Sonthichai từ giã liền bị câu nói của Orm giữ lại."

Đâu có giống nhau, chị làm sao có thể thay em thoả mãn chị.

Cơ mà nếu như chị tự đưa tay của bản thân vào cơ thể mình, chẳng những rất khó coi, chung quy cũng chỉ một mình chị hưởng, em cũng đâu xơ múi được gì?"

Orm rõ ràng phân tích rất đúng tình huống, nhưng không nghĩ rằng đại nữ thần ôn nhu lại đem một bên mặt của mình làm cho in rõ năm dấu tay.

Mẹ Junji còn chưa đánh người ta, Ling, chị đánh người ta từ nhỏ đến lớn tổng cộng đã ba lần.Vill Sonthichai vừa rồi ở sân vườn chăm sóc vài góc táo đỏ, nghe thấy tiếng động ngoài phòng khách liền trở vào xem thử.

Không ngờ lại nhìn thấy Lingling quả thật đã đến, cơ mà hình như đang rất tức giận nha, mặt cũng đã đỏ hết cả lên."

Ling, em mới đến hả?"

"Em đến chỉ để thăm chị thôi, nhưng dường như chị rất bận, em về đây" - Lingling mặc kệ người đang ngồi trên xe lăn ôm một bên mặt kia, tức giận muốn bỏ về ngay lập tức."

Ủa bộ em không tính đưa nó về hả?"

- không phải cãi nhau đó chứ, cái gì đây?

Tiểu Orm lại bị đánh rồi?"

Chị giữ lại nuôi đi" - thật sự không nổi giận là không được, đầu óc toàn nghĩ đến những chuyện gì đâu."

Ling..."

- Orm mặc dù cảm thấy mình nói không sai, nhưng vẫn muốn xuống nước trước để được rước về cái đã."

Nó kêu em kìa, Ling" - đừng nha, đừng có giận dỗi bỏ về để lại nó ở đây thật nha."

Vậy sao?

Em không nghe thấy gì?"

- tuyệt tình đại nữ thần quả nhiên bật chế độ lạnh hơn băng, không thèm đoái hoài."

Dì Lingggg..."

Hoàn.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
82 Ngoại truyện


Đời này của Lingling thất bại lớn nhất là không có cách nào chống lại được một tiếng gọi của Orm, cứ mỗi lần chọc cho nàng giận dỗi, lại đem hết tất cả sự ớn lạnh của mình gọi nàng một tiếng: "Dì Ling".

Mỗi khi Lingling nghe được danh xưng này, cũng không thể nào làm dữ được nữa.

Thôi đi, dù sao Orm cũng còn nhỏ.Bởi vì Lingling trong suốt một năm nay gần như đã rút khỏi giới giải trí, nên giải Kim Mã tuyệt nhiên không hề có tên nàng trong hệ thống đề cử.

Ngược lại Orm sau một năm hoạt động tích cực lại xuất sắc đem về giải thưởng Kim Kê, cũng trong chính lúc nhận giải, nữ diễn viên được cho là có triển vọng vô cùng to lớn, lại đi theo "vết xe đổ" của mẹ.Năm xưa cũng là lúc sự nghiệp thăng hoa nhất, Junji đã bỏ lại tất cả theo chồng về dinh.

Sinh ra một đứa con không sai lệch, khi sự nghiệp bắt đầu một bước lên mây, lại vì một tiếng gọi "Tiểu lão công", cái gì cũng bỏ a ~ .Sự việc Orm giải nghệ được lan truyền trên khắp các phương tiện truyền thông, đương nhiên cũng đến tai của Lingling.

Về việc này thật ra nàng có một chút tiếc cho Orm, nhưng dù sao cũng là quyết định của em ấy."

Em giải nghệ rồi" - buổi trưa hôm đó sau khi khoe xong giải Kim Kê, Orm cũng đích thân nói lại một lần nữa với Lingling."

Tốn biết bao nhiêu năm, em có thể nói bỏ là bỏ sao?"

- quả thật Orm ở trong lĩnh vực này có thành tựu, dù sao Lingling vẫn cảm thấy có một chút quyết định quá vội vàng."

Em theo ngành này chẳng qua chỉ vì một chị gái xinh đẹp, bây giờ chị ấy không làm nữa, em cũng không làm" - Orm từ phía sau đem vòng eo nhỏ nhắn của nàng ôm lấy, đầu liên tục dụi vào hõm cổ của Lingling, như muốn một lần thu hết hương hoa trên người nàng."

Chị gái xinh đẹp hiện tại rất bận, phải trông trẻ mà.

Sáng phải gọi dậy, phải lo cơm ngày ba bữa, thậm chí có lúc còn phải chà lưng cho, khác gì bảo mẫu đâu chứ?"

- quả nhiên nàng có số nuôi "con", mặc dù chưa hề sinh ra bất cứ một đứa nào."

Ling, đã nói muốn gì cũng được, nhưng không được có tư tưởng làm mẹ em" - lại nhớ đến giấc mơ ch.ết tiệt đó, sợ ch.ết người ta."

Phải, chị không phải là mẹ của em, chị là dì của em.

Orm ngoan ra ngoài chơi đi, dì Ling phải nấu cơm rồi" - nếu như lúc trước vấn đề này luôn khiến Lingling rất đau lòng, nhưng hiện tại chính nàng lại thường xuyên dùng nó trêu chọc Orm."

Aaa... buông chị ra" - Lingling tức thời không giữ được cơ thể của mình, chính xác bị Orm bế thốc lên đặt vào bàn giữa.

Đúng là ỷ bản thân mình có học võ, muốn bế ai đi liền bế người đó một cách dễ dàng."

Em không thích ra ngoài chơi, em thích chơi ở đây có được không?"

- dì Ling hư đốn, đúng là không dạy dỗ nàng một chút, nàng liền được nước lấn tới."

Không được, không thể ở đây" - đừng có nói là ban ngày ban mặt, nắng rọi xuống còn muốn cháy mông.

Dù sao nàng cũng không phải tùy tiện giống Orm, bàn dùng để ăn cơm, chứ không thể thay thế được công dụng của chiếc giườg."

Là chị cố tình sinh sự với em, có biết sai hay không?"

- vừa rồi nhìn nét mặt hoảng hốt của Lingling, mồ hôi cũng sắp đổ dọc thái dương, năm cân muối quả nhiên cảm thấy hả dạ."

Phải là chị không tốt, được rồi chứ?"

- cái tư thế này không ổn một chút nào, nó thật sự khiến nàng hoảng sợ."

Không được, em không thể để chị cứ khi dễ em xong rồi lại làm như không có gì?"

- cứ dựa vào việc lớn hơn người ta liền làm như hay lắm vậy, cho chị biết thế nào là lễ độ.

Orm quyết định phải mạnh tay một chút, quả thật đem cổ áo của Lingling kéo xuống một nửa."

Đừng mà, Orm... không phải, Tiểu lão công buổi tối chị đền cho em.

Dừng lại..."

- Không thể làm loại chuyện đó bây giờ được đâu, thật sự không hợp thời không hợp cảnh, thật chất không có chút hứng thú a."

Là chị nói đó, tối đến đừng hòng tìm cách thoái lui" - tính ra cũng hợp lý, quả nhiên ân ái trong điều kiện nắng gắt thế này thật mất hứng.Lingling đương nhiên có thể thở phào nhẹ nhõm, nhưng không ngờ trong lúc Orm đỡ nàng lên lại cố tình cắn mạnh vào hõm cổ của nàng, khiến cho Lingling phải rên lên thất thanh đổ mồ hôi lạnh.

Dạo gần đây bạn nhỏ họ Kornnaphat luôn thích cắn nàng như vậy, nói nào cưng thì cưng nhưng có lỗi là phải phạt.--------------Cũng trong buổi tối hôm đó Vill Sonthichai có mời Lingling và Orm đến nhà chơi, nói nào là hôm nay là lễ kỷ niệm nửa năm Aum đồng ý cùng mình xác lập quan hệ.

Về vấn đề này từng có một khoảng thời gian Aum không dám đối diện với Lingling, đúng là trên đời này chuyện quái quỷ gì cũng có thể xảy ra đi."

Việc Aum chấp nhận sư phụ, còn sốc hơn cả chuyện chị chấp nhận em" - trên đoạn đường lái xe đưa Lingling đến bên nhà Vill Sonthichai, Orm lại bất chợt cười thành tiếng nhắc lại việc này."

Có gì khác nhau đâu chứ?

Đều là có mắt như mù" - sau khi nói ra câu này, nhìn thấy Orm chỉ nhìn mình có nửa con mắt, liền đem một nụ cười mê hoặc hòng dỗ ngọt lại tiểu côn đồ lại muốn trừng phạt mình."

Em vốn dĩ chỉ nhỏ hơn chị, còn lại rất hoàn hảo mà.

Còn sư phụ rõ ràng là kẻ thù của Aum, nhất định Aum bị chơi ngải rồi" - suy nghĩ kỹ lại sư phụ có điểm nào tốt đâu chứ?

Không lý nào chỉ mất có một năm liền có được Aum, trong khi mình mất đến 14 năm mới có được dì Ling.Việc Aum có bị chơi ngải hay không?

Đương nhiên chỉ người trong cuộc mới hiểu.

Lingling cũng không có ý định bàn luận quá sâu vào chuyện này, hiện tại nàng đang bận nhìn về bên kia đường khi Orm chờ đèn đỏ.

Người đó chẳng phải là Nine hay sao?

Anh ấy làm sao lại có vẻ sợ hãi nhìn về phía sau vậy?

Người đang đuổi theo anh ấy xem ra rất quen mặt, Jaron?

Chính xác là Jaron hay sao?"

Gì đây?

Chị còn đang luyến tuyến Nine đó của chị hả?"

- Orm nhìn thấy Lingling nhìn đến không chớp mắt, ngọn lửa ghen tuông liền bắt đầu đốt lên hừng hực."

Jaron và Nine, hai người bọn họ?"

- không phải chứ mấy hôm trước báo lá cải có đưa tin về chuyện này, nhưng khi đó Lingling chỉ mặc nhiên cho rằng đó là tin vịt.

Bây giờ tình huống như vậy là sao đây?

Nine, anh cũng bị chơi ngải sao?Về việc này Orm bắt đầu có suy nghĩ ngoài lề, việc Nine cùng với Jaron nếu như có qua lại với nhau, tính ra sau này sẽ bớt đi đối thủ, không sợ anh ta còn tơ tưởng đến Lingling.

Nhưng suy cho cùng anh ta theo đuổi nàng cũng 14 năm, sao khi không bây giờ lại biến thành loại quan hệ đó với Jaron mới được.

Thế giới này, quả nhiên thật phức tạp.--------------------Khi đến nhà của Vill Sonthichai lại không hề thấy chị ấy ở đâu, chỉ có Aum thay chị ấy ra đón tiếp họ.

Bọn họ ba người nhập tiệc, Lingling có hỏi vì sao không thấy sự xuất hiện của Vill, Aum chỉ nói chị ấy có việc bận cần phải ra ngoài.

Nhưng vừa rồi rõ ràng Orm nghe thấy tiếng động trong phòng, liền quyết định giả vờ xin đi vệ sinh, thừa cơ hội đó đột nhập vào phòng bắt gọn Sonthichai sư phụ đang chùm chăn kín một góc giườg."

Lại chơi cái trò gì đây sư phụ?

Tại sao hẹn tụi con đến mà bây giờ nằm ở đây ngủ?"

- còn ở trong bộ dạng hết sức thảm hại, làm như vừa bị mất của không bằng."

Được, dù sao cũng bị ngươi bắt gặp ta cũng không thèm giấu ngươi.

Ta vừa bị mất một ngàn cây vàng, không đau lòng đến có thể ch.ết đi sao?"

- nhắc đến lại càng cảm thấy đau đớn chịu không nổi, lại bắt đầu lấy chăn phủ hết cả mặt."

Có trộm sao?

Có tiền sao không biết đi gởi ngân hàng, mua vàng chi cho nhiều cho chúng lấy" - bình thường sư phụ nổi tiếng keo kiệt, bây giờ mất của nhiều đến vậy đúng là một cú shock lớn nha."

Ta không hiểu Ling kiếp trước tạo nghiệp gì, kiếp này mới vớ trúng ngươi" - ngày trước thì hỏi Ling mọc lại hay sao?

Bây giờ lại không hiểu hàm ý của một ngàn cây vàng quá phổ biến kia."

Đừng bắt qua chuyện của con nha, có gì tâm sự nghe coi" - thôi đi dù sao đối với người đang có sự mất mát, vẫn nên có chút cảm thông."

Hôm nay là kỷ niệm sáu tháng quen nhau, ta không biết tặng gì cho Aum, nên mặc định để cho em ấy muốn lấy gì cũng được.

Không ngờ Aum lại nhất quyết lấy đời con gái của ta, vừa cách đây tầm một tiếng luôn" - nhắc lại liền cảm thấy mất mặt chịu không nổi, đã giữ lâu đến như vậy, cuối cùng vẫn không giữ được."

Có nhầm lẫn hay không đây?

Cười ch.ết người ta, hahaha" - không ngờ cũng có một ngày Sonthichai sư phụ đây cũng rơi vào cảnh này, đúng là mất mặt."

Nghe nói năm xưa là bởi vì Ling lỡ lấy mất của ngươi, nên mới cắn rứt lương tâm quyết định chấp nhận ngươi.

Cái đồ không biết xấu hổ, ngươi tốt hơn ta sao?"

- Vill Sonthichai đương nhiên không hề biết mọi chuyện chỉ là một cái bẫy, còn đinh ninh cho rằng Orm đã mất từ rất lâu."

Nằm mơ sao?

Con mà để cho Ling lấy á, không bao giờ.

Lần đó chẳng qua vừa ăn cướp vừa la làng thôi, vết máu đó là con tự cắn tay mình nhiễu xuống đó, đến bây giờ chị ấy còn chưa biết đâu" - tính ra loại chuyện này không nói cũng không ai biết, tội nghiệp dì Ling ngày đó vẫn nghĩ mình đã làm chuyện hết sức tày trời nha."

Ma sờ gáy rồi, cái gì cũng nói" - Vill Sonthichai nghe được chuyện này, vừa dự định ra ngoài nói lại với Lingling.

Không ngờ vừa nhìn ra cửa, người muốn gặp cũng không cần đi tìm nữa.Vốn dĩ đang cười rất khoái trí, sau khi nhìn thấy Vill Sonthichai bỗng chốc hóa băng, Orm liền linh tính có chuyện xảy ra cũng nhìn theo hướng Vill Sonthichai đang nhìn.

Thời khắc này khí huyết trong người đều giống như đóng băng, vừa rồi loại chuyện đó, rốt cuộc nàng có nghe được hay không đây?"

Haha, Ling chị đi tìm em hả?"

- nhiệt độ trong phòng bỗng chốc còn nóng hơn cả Hỏa Diệm Sơn, mồ hôi quả nhiên là đổ dọc sóng lưng không thể nào kiểm soát.Vừa rồi Orm chỉ nói đi vệ sinh, nhưng rất lâu cũng không thấy quay lại.

Lingling lo lắng có chuyện xảy ra, nên mới tự mình đi tìm tiểu lão công.Không ngờ đi đến đây lại nghe thấy có tiếng nói phát ra, bèn lại gần thêm một chút xem thử Orm có phải ở bên trong không.

Cũng chính trong lúc này, nghe được một số chuyện khiến bản thân chỉ có thể đứng như tượng sáp, mất rất nhiều giây để tiếp nhận loại thông tin vừa thu nhận được:"Orm, chị nhất định phải chia tay với em""..."
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
83 Ngoại truyện


Buổi tiệc kỷ niệm sáu tháng quen nhau của Vill Sonthichai lại biến thành ngày vô cùng tăm tối với Orm, kể từ sau khi Lingling tức giận gọi taxi về nhà đến bây giờ đều ở lì trong phòng, đương nhiên chính xác là khóa trái cửa không tiếp bất cứ một ai."

Ling, cho dù có giận em cũng phải ăn cơm mà, đừng tự ngược đãi bản thân có được không?"

- nàng đã ở bên trong hơn sáu tiếng đồng hồ rồi, không biết có suy nghĩ dại dột không nữa."

Câm miệng lại cho chị, Orm chị không muốn nghe thấy tiếng của em" - vốn dĩ nàng không định sẽ lên tiếng, nhưng nhớ lại sự tích trước đây bất đắc dĩ mới phải nói một vài lời.Sự tích được nhắc đến chính là có một lần hai người bọn họ cãi nhau, nàng cũng như vậy ở lì trong phòng suốt mấy tiếng liền.

Sau đó chính bởi vì buồn chán đã ngủ mất, không ngờ Orm lại nói là sợ nàng làm chuyện dại dột, quyết định đập cửa sổ lao vào phòng giải cứu gì đấy.

Kết quả Lingling phải gọi người đến thay cửa kính, còn tay của Orm trong lúc không cẩn thận đã bị mảnh kính văng trúng cắt thành một đường, hiện trường đổ máu."

Ling, người ta không có ý gạt chị.

Chẳng qua tại lúc đó chị cứ một mực ép em quen với Kalaya, sau đó còn tự đày đọa bản thân mình.

Em mới tương kế tựu kế thôi..."

- nếu như hôm đó không lừa nàng chịu trách nhiệm với mình, có khi đến bây giờ còn lẻo đẻo đi theo sau chị ấy gọi một tiếng dì Ling đầy chua chát."

Ngay cả chuyện đó em cũng lừa chị, vậy mấy lời nói yêu đương nhăng nhít thề thốt trước đây cũng đều không phải thật" - nàng không thích người ta lừa dối mình, có một lần sẽ có lần thứ hai."

Em thề là em chỉ lừa chị có một lần đó thôi à, sau này không dám nữa, dì Ling" - hồi nhỏ thường hay dùng câu này để nhận lỗi, mỗi lần như vậy hình như đều được tha thứ.

Không biết lớn rồi có công hiệu hay không?

Mặc kệ đi, cứ thử trước đã."

Không có dì Ling Ling gì hết, cho dù bây giờ em có gọi chị là mẹ đi nữa, chị cũng không tha thứ cho em" - đừng nghĩ nàng thật dễ mềm lòng đến vậy, lần này quả thật đã tức giận đến độ đỉnh điểm mất rồi.Quả nhiên chiêu này xài không được, Orm đáng thương đành phải gọi điện nhờ Vill Sonthichai năn nỉ nàng giúp mình, nhưng bây giờ Sonthichai sư phụ còn đang bận đau lòng với tấm thân vàng ngọc gì đó nên đã không bắt máy.

Hiện tại mẹ Junji và ba Mario lại không có ở Bangkok, chẳng lẽ lại gọi ông bà ngoại từ Khon Kaen lên đây sao?

Không được, bà ngoại sẽ không bênh vực cho mình đâu.Orm cứ đi tới đi lui bên ngoài phòng của nàng, cuối cùng nghĩ ra được nên đi mua thứ gì đó về dỗ ngọt lại Lingling.

Để xem bình thường chị ấy thích nhất chính là nghiên cứu về những bộ ấm trà, Orm vì thế liền đến hiệu buôn bán loại vật dụng này tìm mua một vài món.Trước đây nàng hay nói nếu như sau này giải nghệ, sẽ về Khon Kaen mở một quán trà đạo, vì thế khi có thời gian thường hay nghiên cứu về kỹ thuật pha trà.

Orm đối với phương diện này lại hoàn toàn mù tịt, quyết định xin một chút bí quyết pha trà từ ông chủ hiệu buôn kia, muốn pha ra một loại thượng hạng dùng để dỗ ngọt lại tiểu nương tử của mình.Trước giờ chỉ nghĩ pha trà chỉ đơn giản là nấu nước sôi, bỏ trà vào ấm, đem nước đổ đầy bình là xong thôi.

Không ngờ kỹ thuật pha ra một loại trà ngon lại kỳ công vô cùng, nghe một chút thôi đã mất cả buổi chiều.

Đợi đến lúc Orm về được đến nhà, đã không còn nhìn thấy Lingling ở đâu nữa.Lục tung khắp cả phòng vẫn không nhìn thấy nàng, bên trong tủ quần áo trống đi rất nhiều bộ, chiếc vali to lớn biến mất.

Không phải chứ, là bỏ nhà đi bụi sao?

Nghiêm trọng đến như vậy, lần này đúng là chọc cho nàng giận quá mất khôn là có thật."

Ling, chị đi đâu vậy hả?"

- rất may cho Orm là vẫn có thể gọi được cho nàng, nếu như tắt luôn cả chuông điện thoại thật đúng là thảm họa."

Kể từ nay về sau chị sẽ không trở về nữa, em đừng hòng tìm thấy chị" - Lingling quả nhiên muốn một lần dạy dỗ Orm nên người, về phương diện này càng lúc càng trở nên cứng rắn hơn."

Đừng mà, dì Ling đừng có bỏ nhà đi.

Chị muốn gì em cũng chịu hết á, chị về đi mà" - ch.ết rồi nếu như nàng đi tìm mẹ vợ, có khi nào mẹ vợ sẽ vì chuyện này quay trở lại cấm mình không được tới gần nàng nữa hay không?"

Chị muốn em tự nguyện leo lên giườg c.ởi bỏ tất cả quần áo, thật sự trở thành người của chị.

Tiểu lão công, em đồng ý hay là không đồng ý?"

Thật ra từ trước đến giờ nàng cũng muốn thử một lần leo lên người Orm, nhưng năm cân muối luôn dùng lý do bị nàng cưỡ.ng bức khi trước bị mắc bệnh tâm lý, nên không cho nàng leo lên lần nào nữa sau vụ đó.

Nhắc lại càng cảm thấy bực mình, chẳng những lừa nàng một lần còn dám dùng lý do đó để nói cho bằng được."

Nhưng mà đau lắm..."

- mặc dù chưa từng trải qua cảm giác đó, nhưng nhớ lại lúc dì Ling bị mình lấy mất, hình như rất rất đau còn khóc nữa mà.

Thêm vào đó sư phụ bị Aum ra tay, cũng nằm r.ên r.ỉ ỉ ôi, nhất định là cơn đau này không dễ trải qua đâu."

Nếu không chịu thì cứ ôm nó giữ cho tới già đi, chị cũng không trở về đâu" - nếu như lần này không đòi lại công bằng, cả đời này nàng cũng không còn cơ hội lật mình nữa."

Chị muốn cái gì cũng được hết, cho chị hết, chị đừng có bỏ em" - mặc kệ đi, ch.ết thì ch.ết.

Bất quá cũng chỉ một lần thôi, cắn răng chịu đựng còn đỡ hơn để dì Ling nàng không thèm ngó ngàng đến."

Tốt lắm, vậy thì tắm rửa sạch sẽ lên giườg nằm đó không được đi đâu.

Đúng một tiếng nữa, chị sẽ lấy lại những thứ thuộc về mình" - Lingling sau khi ngắt máy đã chịu không nổi cười thành tiếng, tiếp tục cùng với Choi bàn tiếp chuyện vừa rồi.Thật ra cái được cho là bỏ nhà đi bụi, cũng chỉ có một mình Orm tự biên tự diễn.

Vừa rồi khi Orm ra ngoài mua ấm trà, Lingling nhận được tin nhắn của Choi về chuyến từ thiện sắp tới.

Trước đây nàng thường xuyên đem quần áo của mình đi bán đấu giá, số tiền thu về sẽ đưa cho Choi làm từ thiện ở một vài nơi.Lần này cũng không ngoại lệ, bởi vì nàng đã giải nghệ, có một số quần áo dùng để đi sự kiện không cần dùng đến nữa, vì thế đem chúng đưa đến cho Choi tương tự như những lần trước.Hiện tại còn rất sớm, Lingling cùng với Choi tranh thủ đi ăn gì đó một chút.

Không ngờ trong lúc đó lại có một số bạn đồng nghiệp trước đây nhìn thấy nàng, mọi người quyết định cùng nhau đi uống một ít rượu tâm sự.

Rút khỏi làng giải trí một cách nhanh chóng, khiến cho những người bạn thân thiết lâu năm trong nghề có chút hụt hẫng.

Vì thế lần này nàng cũng không tiện từ chối, cùng bọn họ vui vẻ một chút.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
84 Ngoại truyện


Về phía bên đây tại chung cư Diamond, Orm không dám làm trái lại lời của dì Ling, bỏ đi dù sao hiện tại mình cũng đang ở kèo dưới không có quyền quyết định.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên chuẩn bị "thất thân", cũng không nên để lại ấn tượng quá tệ trong mắt đối phương.

Orm quyết định đem số sữa tắm yêu thích củaLingling ra sử dụng, phải ngâm cho bản thân thật sự mang hương vị quyến rũ ch.ết người.Có điều khi tự nhìn mình trong gương, Orm lại cảm thấy dường như bản thân thiếu một chút gợi cảm.

Vì thế quyết định trong thời gian ngâm mình, lên các thanh công cụ tìm kiếm những tư thế câu dẫn để dằn túi một chút, tránh để cho bản thân biến thành một khúc gỗ làm dì Ling mất hứng a.Tắm cũng đã tắm xong rồi, lên giườg nằm thì cũng đã nằm ra sẵn.

Nói một tiếng nữa sẽ về tới, nhưng Orm nhìn vào đồng hồ đã trễ hơn số giờ hẹn trước, có nhầm lẫn không vậy?

Hẹn người ta ân ái mà cũng trễ giờ nữa là sao?

Cứ nằm như vậy từ có hứng cũng chuyển thành mất hứng, thà rằng muốn làm gì đó cứ ập vào làm cho xong, cứ nằm chờ như vậy càng lâu càng cảm thấy sợ hãi.Cuối cùng Orm cũng nghe thấy tiếng giày cao gót bên ngoài phòng khách, đoán chắc là dì Ling nàng cuối cùng đã về đến.

Lúc này ở trên giườg không khí lại bắt đầu trở nên sôi sục hệt nằm trong chiếc chảo lớn, nhưng Orm lại lo sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh."

Còn sớm như vậy em nằm ình ra đấy làm gì?"

- Lingling xiêu vẹo bước vào phòng, bữa tiệc rượu hôm nay quả nhiên so với ngày thường vực mức nồng độ rồi."

Gì đây?

Chị chẳng phải nói muốn em sao?

Còn đi uống rượu đến thành ra như vậy?"

- nhìn bộ dạng lúc này của Lingling, cả gương mặt đều ửng đỏ, đôi mắt chỉ có thể mở một nữa, thật sự chỉ muốn đè ra ăn sạch mà thôi."

Phải ha, chị còn phải lấy thứ thuộc về mình.

Em đừng nghĩ là chị quên đi..."

- túi xách bị quăng bừa sang một góc, Lingling mắt nhắm mắt mở phải dựa vào tường mới có thể đi được đến chiếc giườg của mình."

Nhìn chị như vậy được không đó, hay để bữa khác đi" - cầu trời cho Ling say đến nói gì cũng nghe, sau đó qua chuông luôn càng tốt."

Không có bữa khác nào hết, việc của em chỉ cần nằm yên đó.

Mọi việc đều có chị lo..."

- cuối cùng Lingling cũng leo lên được đến giườg, quyết định đem quần áo trên người Orm tháo bỏ.

Cơ mà sao cứ mở một nút lại còn một nút, chuẩn bị lên giườg mà, mặc quần áo nhiều nút như vậy để làm gì?

Người ta không thấy đường để mở..."

Orm, tự mở ra cho chị"Đời này Orm chưa thấy ai thảm hại như mình, người ta là nữ nhân mình cũng là nữ nhân.

Tại sao người ta lúc ân ái được người kia chăm sóc bao nhiêu, ân cần bao nhiêu, ngược lại mình lại phải tự ngồi dậy cởi quần áo?

Thật không có một chút phong tình nào, cảm thấy uất ức ch.ết đi được."

Nè, chị muốn làm cái gì vậy?

Rốt cuộc chị có biết làm không vậy?"

- Orm hốt hoảng khi vừa nằm xuống đã bị kéo hai chân dang ra một khoảng, còn chưa có dạo đầu nha, nghe nói không làm kỹ khúc đầu mà vào luôn sẽ rất đau đó."

Ừ nhỉ?

Phải nên bắt đầu từ trên xuống dưới mới đúng chứ" - Lingling cố gắng nhớ lại mỗi lúc Orm đem mình áp lên giườg, sẽ làm bước nào trước, sau đó tới bước nào.Nhớ lại mỗi lần ân ái, Orm đều đem hai bên tiểu bạch thỏ của nàng chơi đùa đến vô tận.

Lắm lúc còn giống như muốn ăn sữa, tàn sát hai hạt hồng đậu đó đến căng cứng, sưng đỏ mới chịu buông ra.

Có vẻ như nơi này sẽ rất thú vị, nhưng đến lượt bản thân nhìn vào của Orm.

S.ờ s.ờ nắ.n n.ắn một chút cũng cảm thấy đau tay, lại giống như phần này cơ thể quên mất dậy thì. chẳng thấy có điểm nào thú vị.

Bỏ qua...Bất quá Lingling chỉ có thể h.ôn từ vòn.g e.o. của Orm xuống, một nửa bụ.ng dư.ới c.ho đế.n n.ơi vốn dĩ từ đầu đã tìm đến.

Orm từ trước đến giờ luôn đặc biệt thích thú việc .v.ùi đ.ầu và.o gi.ữa h.ai ch.ân n.àng, chăm sóc dì Ling đến hoàn toàn n.ở .rộ m.ới đ.ưa t.ay và.o h.oa hu.yệt.

Ngược lại ở phương diện này Lingling lại không thích lắm, dù sao người ta cũng là nữ nhân chững chạc nha, không thể giống như Orm tùy tiện làm ra mấy hành động xấu hổ như vậy được."

Xong rồi đó, da.ng ch.ân r.a mau lên" - xem ra cần phải làm nhanh một chút, nàng sắp mở mắt không lên nữa rồi, biết vậy vừa rồi đã không uống quá nhiều."

Ủa là sao?

Nãy giờ là dạ.o đầ.u rồi đó hả?"

- nói điêu ch.ết liền chứ dì Ling từ lúc được cho là dạo đầu, đến bây giờ còn chưa được mười phút nữa.

Cảm xúc chỉ bị kéo tụt xuống, chứ không lên được chút xíu nào luôn."

Câm miệng, kêu làm sao thì phải làm vậy?

Một khi chị lại bỏ đi, em đừng hòng tìm được chị" - tuy nàng đang rất say, nhưng cũng nhìn ra được ánh mắt khinh thường của Orm nhìn lấy mình, ý là muốn chê bai nàng không có khả năng làm chuyện đó chứ gì?Bất quá Orm đành phải cắn răng làm đại, đem hai chân dang ra đủ để cho Lingling muốn làm gì thì làm.

Bản thân uất ức đến độ xém một chút khóc mất, chưa thấy ai trao thân lại bi đát giống như mình hết trơn.

Khi Lingling đưa hai ngón tay chuẩn bị đi vào hoa huyệt, Orm bất giác la lên thất thanh."

Chị muốn g.iết người hả, dù sao người ta trước giờ cũng chưa qua tay ai nha.

Còn non nớt đến như vậy, m.ột ng.ón thôi chứ?"

- đúng là có bắt chước cũng phải linh hoạt đi, đâu có phải bình thường người ta đem hai ngón vào cơ thể chị, chị liền bắt trước y như vậy đâu.Lingling cảm thấy thật bực mình về việc Orm liên tục làm mất cảm xúc của mình, liền đánh vào mông cô một cái thật mạnh xem như cảnh cáo.

Tiếp theo đó cũng đem m.ột ng.ón t.ay đ.i v.ào c.ơ th.ể Orm, ủa cơ mà sao không có cảm giác như đã và.o vậy?"

Trời ơi, có thấy đường không vậy trời.

Chị cứ chọt chọt vào đùi em làm cái gì vậy?"

- vừa rồi bị đánh một cái để lại năm dấu tay, Orm đã quyết định sẽ im lặng gánh chịu.

Nhưng mà tức quá chịu không nổi, đã say đến độ này kêu dời ngày lại nhất quyết không chịu.Lần này đỉnh điểm làm cho dì Ling đại nhân tức giận, quyết định một lực đạo mạnh mẽ tiến sâu vào giữa hai chân của Orm.

Cuối cùng cũng thành công tìm đúng địa điểm, cảm nhận rõ dường như bản thân vừa xuy.ên qua một thứ gì đó vô cùng mỏng manh, phút chốc nơi tiếp giáp giữ.a ng.ón t.ay củ.a nà.ng v.à. h.oa độ.ng, một dò.ng m.áu đ.ỏ nh.ạt theo đó le.n l.ỏi. r.a ng.oài, tô vẽ một góc chăn."

Tiểu lão công, em còn sống hay không vậy?"

- nhớ lại lần trước nàng đau đến mức hét thất thanh, phải cấu vào người Orm khóc thành một trận.

Sao bây giờ nhìn thấy đứa nhỏ dư.ới th.ân mình bất động thanh sắc, mắt cũng không chớp thêm cái nào vậy?Quả nhiên Orm còn nghĩ mình sẽ la hét đến cả chung cư đều nghe thấy, nhưng ngược lại bản thân đã đau đến mức không thể mở miệng ra được nữa.

Chỉ có thể nhìn nàng thở dốc, nước mắt phút chốc trào ra như một cơn đại hồng thủy.

Cơ thể giống như bị xé ra làm hai, đời này lập lời thề không để cho Lingling làm loại chuyện này với mình thêm một lần nào nữa."

Nè, em làm sao vậy?

Nói chị nghe xem..."

- nhớ lại lúc trước tuy rằng có đau, nhưng rất nhanh sẽ khôi phục lại.

Sau lần này Orm lại đau dai dẳng ghê, khóc đến độ nàng thật sự xót ruột nha.Làm sao có thể so sánh đây hả?

Người ta cũng đã nói bước dạo đầu rất quan trọng, Orm lại có kỹ thuật vô cùng tốt.

Trước khi vào cơ thể nàng đều làm cho nơi đó phủ đầy mật dịch, phần nào giảm thiểu đau đớn.

Còn đằng này Orm bị Lingling làm cho vô cảm xúc, nơi đó hoàn toàn khô ráo, còn hạn hán hơn cả sa mạc.

Nhất thời nói vào liền vào, lại còn vào sâu như vậy, có thể nói còn thở được đã là may."

Đau quá, dì Ling, Orm đau quá, dì Ling..."

-.

Lúc này gọi nàng một tiếng dì Ling, không phải trêu chọc nàng, cũng không phải dỗ dành nàng.

Thật chất gọi theo bản năng, trước đây lúc còn nhỏ mỗi lần té ngã đau đớn chịu không được, đều lao vào lòng nàng khóc lớn: dì Ling, Orm đau quá, dì Ling.

Chính là như vậy..."

Sau này không làm như vậy nữa, ngoan nào" - tự dưng cảm thấy hối hận vô cùng, trong đời chưa bao giờ nhìn thấy Orm đáng thương như bây giờ.

Thôi đi sau này cũng không leo lên người cô nữa, bởi vì dù sao cũng không thấy gì vui lắm.Được dỗ dành một lúc cuối cùng Orm cũng cảm thấy hồi phục, đau thì cũng không còn đau nữa, nhưng mà đột nhiên nơi đó cảm thấy ngứa ngáy vô cùng, thiếu thiếu cảm giác được lấp đầy như vừa rồi.

Tuy rằng mở miệng ra đòi hỏi vốn có chút xấu hổ, nhưng mà dù sao cũng khó chịu quá chừng."

Ling, em hết đau rồi" - sao tự nhiên không khí im lìm quá vậy, một tiếng động cũng không nghe."

Hết đau rồi thì tốt, ngủ thôi" - thật tình mệt mỏi quá đi mất, hiện tại chỉ muốn nằm xuống ngủ một giấc thôi."

Chị tại sao có thể làm việc nửa chừng như vậy?

Nè, chị đừng có ngủ nha, nè..."

- đã làm đến độ này tự dưng dừng lại, Ling chị có trách nhiệm chút đi chứ?"

Không làm nữa, buồn ngủ ch.ết mất" - quả nhiên sức cùng lực kiệt, nói xong một câu liền không còn chút sinh khí nào để trụ được nữa.

Chuyện gì cũng không màn, ở trên giườg ngủ mất.Đêm hôm đó cũng chỉ có một mình Lingling ngủ đến say sưa, ngược lại Orm chỉ có thể ngồi bó gối ngẫm nghĩ lại cuộc đời bất hạnh.

Đồng thời cũng là nữ nhân, tại sao người ta trao thân hoành tráng bao nhiêu, lãng mạn bao nhiêu, đến lượt mình lại cục súc đến độ như vậy.

Cho dù có là dạng nữ nhân ở bên ngoài ăn bánh trả tiền, ít nhất ra sau khi người ta ăn xong cái bánh cũng cho mình ít tiền để lại.

Còn bản thân chính xác cái gì cũng không có, chỉ có một cục tức nuốt mãi không trôi.

Ở trên giườg nhìn thấy một v.ệt m.áu hồng, trong lòng trầm cảm.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
85 Ngoại truyện


Nghe nói sau khi Lingling thức dậy vào sáng hôm sau, vẫn nhìn thấy bộ dạng Tiểu Orm ngồi bó gối như bị trời đày.

Hỏi thế nào cũng không nói, động tới chút liền khóc.

Thật ra nhìn vào vệt máu còn đọng lại trên ga giườg, nàng cũng biết xảy ra loại chuyện gì.

Nhưng trong quá khứ từng tương tự như vậy, nhất thời Lingling cũng không biết có phải thật hay không?"

Cái này thật sự là chị đêm qua đã làm đúng không?"

- nhớ lại nhiều một chút nào, đêm hôm qua sau khi mình về nhà, thấy Orm nằm đó..."

Dì Lingggg..."

Vừa phải thôi nha, chị còn muốn làm người ta khóc đến độ nào mới chịu.

Chị làm cho người ta đau ch.ết đi sống lại, sau đó bỏ mặc cũng thôi đi, chị còn dám nghi ngờ em lại sử dụng tiểu xảo với chị sao?"

Sao chị chẳng nhớ gì nhỉ?"

- nhìn thấy v.ệt m.áu cò.n sót lại tr.ên t.ay mình, quả nhiên bản thân đã thật sự làm chuyện đó rồi.

Nhưng mà, một chút ấn tượng cũng không có.Trước giờ Orm hay nghe người ta nói, không thể nhìn mặt mà suy đoán tính cách của một người.

Bình thường ai cũng nói nàng ôn nhu như nước, là đại nữ thần bạch nguyệt quang trong lòng thiên hạ.

Nhưng kể từ sau khi về chung một nhà, Orm nhận ra Ling có rất nhiều lúc rất xấu xa.Điển hình như việc chỉ cần lỡ nói cái gì đó càn rỡ, nàng liền tiện tay in năm ngón tay lên mặt mình.Ân ái cũng chỉ có đầu không có đuôi, sau khi phá thân con gái nhà người ta, lại đem vẻ mặt ngơ ngác đó ra muốn chối bỏ trách nhiệm.Còn nhớ ngày trước khi Orm có được nàng, đã ghi nhớ từng khoảnh khắc một, không dám quên bất cứ một biểu cảm nào in lên gương mặt tuyệt đỉnh câu nhân.

Ngay cả tấm ga giườg cũng bắt nàng phải giữ lại cẩn thận, cứ khi nào rảnh rỗi liền đem dấu tích đó ra chiêm ngưỡng a.

Còn chị ấy thì sao, lại dám quên đi hết tất cả, tại sao lại có thể vô tình đến mức này chứ.Đừng nói bình thường Orm luôn đem Lingling sủng lên đến tận trời, cú shock lần này quả nhiên quá lớn khó lòng nhu nhược được nữa.

Cũng đã vì chuyện này mà không thèm nói chuyện với Dì Ling nữa, không phải cố tình làm nũng để được cưng chìu, chẳng qua cảm thấy thật sự người ta bị nàng làm cho tổn thương đi.----------------"Orm, không ra ngoài ăn một chút gì sao?"

Đứa trẻ này đã giận nàng suốt 3 ngày rồi, trong quảng thời gian này cũng chỉ ăn snack thôi, một chút cơm cũng không muốn động đến.

Hôm nay đúng lúc vừa hết snack, Lingling cũng không có đi mua thêm."

Em không thèm ăn chung với mấy người không có trái tim, bạc tình bạc nghĩa" - đói quá đi mất, biết vậy bình thường mua thêm đồ ăn vặt dự trữ nhiều một chút."

Em không ăn với chị, chị sẽ ra ngoài hẹn bạn đi ăn cùng" - kèm theo câu nói vừa rồi, nàng lập tức đem điện thoại giả vờ gọi cho một người bạn nào đó."

Chị đi đi, cứ làm em đau lòng đến ch.ết đi.

Ch.ết rồi cũng tốt, kiếp sau để người khác thương em" - đời này biết chắc cho dù nàng có làm mình thương tâm ra sao, cũng không thể nào bỏ mặc nàng được.

May ra kiếp sau còn có hy vọng...Lingling nhìn thấy thân ảnh ở trong chăn lại bắt đầu run rẩy, nhất định là đang khóc đến sưng cả mắt nữa rồi.

Chỉ có thể ở bên ngoài ôm lấy Orm vỗ về, được một lúc đứa trẻ đó lại ngủ đi mất.

Cứ như vậy đã bỏ qua luôn bữa ăn trưa, buổi tối hôm đó rốt cuộc Lingling lại một lần nữa xuống bếp, làm sẵn ra đó lại không hề động đũa.

Một mực đợi Orm xuống cho bằng được, một lúc sau liền ở trên bàn ăn ngủ mất."

Đói quá đi, đói ch.ết người ta rồi" - thật ra cũng muốn làm giá thêm một chút, nhưng quả thật đã đói đến hoa cả mắt.

Orm bất đắc dĩ đành tự mò xuống bếp, cứ nghĩ rằng giờ này nàng đã đi ăn cùng với bạn gì đó rồi.Không nghĩ được rằng khi bản thân tìm được đến bếp, lại thấy một thân ảnh yếu ớt mỏng manh như một hạt sương đêm mệt mỏi ngủ quên trên bàn ăn.

Thức ăn vẫn còn nguyên vẹn, cho thấy thực chất nàng chưa từng dùng qua.

Những món trên bàn đều là thứ hằng ngày Orm rất thích ăn, thời gian nấu các món này rất công phu, nên Orm thường không cho nàng nấu, cảm thấy như vậy sẽ rất vất vả."

Dì Ling, dậy ăn cơm với người ta đi" - bỏ đi dù sao người ta cũng không thể giận chị quá lâu, chị nấu nhiều món như vậy nhất định là rất mệt mỏi rồi.Vốn dĩ Lingling đang ngủ rất ngon, lại bị thứ âm thanh gì đó làm bản thân có chút ngọ nguậy làm lộ ra bàn tay phải vừa rồi được tóc che lại.

Orm nhìn thấy trên mu bàn tay của nàng có một vết tích rất đỏ, phải nói chính xác hơn là vết bỏng trong lúc nấu ăn để lại mà."

Có chuyện gì vậy Orm"- đột nhiên tay của nàng cảm thấy có gì đó rất lạnh, bất giác thức giấc đã nhìn thấy mình ngồi gọn trong lòng tiểu lão công này, em ấy dường như còn đang thoa thứ gì đó lên tay mình."

Em bướng thì cứ để em đói ch.ết đi, sao lại làm bản thân thành ra như vậy?"

- bị bỏng một vết rất lớn, cũng không sơ cứu gì cả.

Cứ nằm đó mà ngủ, nếu em không xuống có phải ngày mai nó sẽ lại càng nghiêm trọng hơn không?"

Nhìn thấy chị như vậy có đau lòng không?"

- nhìn thấy bộ dạng Orm lo lắng cho mình, ngay cả chân mày cũng chau hết cả lên, đột nhiên cảm thấy sự bỏng rát trên tay cũng không quá khó chịu."

Còn phải hỏi sao?

Bất cứ thương tích gì trên người chị, cũng như cắt một miếng thịt của em" - thà rằng bản thân mình bị làm sao cũng có thể chịu được, nhưng nếu như người đó là nàng, Orm sẽ cảm thấy mình còn đau đớn gấp bội phần."

Em có biết em bỏ mặc chị, chỗ này của chị sẽ rất đau không?"

- Lingling tiện tay chỉ về thứ đang đập liên hồi dưới ngực trái của mình, bất giác nở một nụ cười buồn."

Dì Ling... sau này người ta sẽ không như vậy nữa" - đâu có phải người ta muốn giận chị, chẳng qua người ta muốn làm như vậy để chị để tâm đến người ta nhiều một chút.Orm sau khi thoa xong tay cho Lingling, tiện thể đặt tay vào một bên ngực của nàng xoa tròn.

Đột nhiên đang rất tình cảm, lại bị nàng đánh một cái rõ đau vào tay của mình.

Nói nào là tiểu tặc lưu manh, đang nói chuyện tình cảm đột nhiên muốn làm loại chuyện không đàng hoàng."

Em rõ ràng đang muốn xoa dịu cho chị, chị lại đánh em?"

- người gì kỳ cục vậy?

Mới mấy phút trước còn ôn nhu với người ta như thế, đột nhiên lại trở nên hung dữ."

Em muốn xoa cũng xoa bên ngoài không được à, tại sao phải đưa tay vào áo để xoa" - còn dám nói bản thân không có ý đồ, cả năm ngón tay chui vào áo của nàng, thậm chí còn len lỏi vào trong bra cố tình xoa nắn hạt hồng đậu đến căng cứng."

Cái đó gọi là da liền da, tăng thêm cảm giác thân thiết.

Giống như khi sinh con, người ta cũng thường để em bé lên cho người mẹ ôm đó thôi" - có gì căng thẳng dữ vậy?

Người ta đối với chị cái gì cũng đã làm, còn ở đó sợ người ta lợi dụng chị."

Vậy thì ra Orm muốn làm con của chị sao?"

- Lingling cố tình trêu chọc Orm, sau đó từ trên người cô nhảy xuống muốn đi hâm lại ít đồ ăn.Nhưng cuối cùng lại bị năm cân muối thù dai kia đem bản thân mình hâm nóng, ở trong phòng ăn một phen r.ên r.ỉ đến tận nửa đêm.-----------------Lại nói đến chuyện Lingling giải nghệ, hoàn toàn biến mất khỏi làng giải trí.

Mọi người đặt ra rất nhiều nghi vấn, họ cũng thường xuyên cho người theo dõi đến tận chung cư Diamond xem nàng làm gì?

Không ít những bài báo đưa tin về việc mối quan hệ giữa nàng và Orm, còn có rất nhiều hình ảnh được chụp lén tại bãi giữ xe của Diamond, hoặc những khu hai người họ từng ghé qua.Về việc này Lingling cũng không thấy có gì quá nghiêm trọng, dù sao hiện tại nàng cũng không muốn sống theo sự áp đặt của người khác.

Nhưng ngược lại Orm lại bắt đầu có ý định không muốn sống ở Bangkok nữa, đứa nhóc này nói không muốn đám người này làm phiền đến cuộc sống của họ."

Em không ở lại Bangkok phụ giúp công việc cho ba sao?"

- Lingling cũng chiều theo ý của Orm thu dọn hành lý, Khon Kaen chính là nơi đứa nhóc này một lần nữa lựa chọn để đem nàng đến đây."

Em có thể điều hành từ xa mà, bất quá lên họp đại hội cổ đông đều đặn theo tháng là được thôi" - cảm thấy cuộc sống ở Bangkok quá xô bồ, nhịp sống thì vội vã, đám người đó tìm mình không tìm, suốt ngày bám theo nàng thật phiền ch.ết đi được."

Ở Bangkok chị còn có thể kinh doanh, em đưa chị đến Khon Kaen chị xem như thất nghiệp.

Cả đời này không sợ nuôi chị sao?"

- thật ra lần trước đến Khon Kaen nàng đã rất thích không gian nơi đây, nhận ra được đó cũng là vùng địa phương rất thích trà đạo.

Vì thế nếu như có về đây sinh sống, sẽ nghĩ đến phương diện này."

Em có đi bán thận cũng không để cho chị phải nghèo đói đâu" - Orm lại check điện thoại một lần nữa, xem về lịch trình chuyến bay sắp tới của mình."

Thận cũng chỉ có hai quả, em bán được mấy lần?"

- người thừa kế của Korn Gia cứ mở miệng ra lại đòi bán thận nuôi nàng, ai không biết sẽ cảm thấy nàng đang bào Orm rất mòn a."

Không còn thận để bán, em đi bán thân nuôi chị, nói nhiều quá đi" - không hiểu sao dạo gần đây cảm thấy Dì Ling rất xấu tính, luôn cố tình bắt bẻ người ta."

Con gái thất thân rồi cũng không có giá lắm đâu" - Lingling rất thản nhiên phân tích tình huống cho Orm hiểu, nhưng đến lúc nhìn lên lại thấy ánh mắt của tiểu lão công nhìn mình như muốn nuốt luôn vào trong bụng.Bất quá hôm đó nàng có "bà dì" đến thăm đúng lúc, nếu không nhất định sẽ không thể khép chân lại được nữa, ngồi xe lăn mà ra sân bay mất.

Dạo gần đây Orm mỗi lần áp lấy nàng, đều là càng ngày không kìm được lực đạo, mỗi một lần qua đi đều rút hết sinh lực của nàng đi.-----------------
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
86 Ngoại truyện


Chuyến bay về Khon Kaen khá suông sẻ, lần này về Khon Kaen người vui nhất phải nói là bà ngoại.

Orm thật ra mấy tháng trước đã cho xây nhà ở đây, căn nhà này cách nhà của bà ngoại tầm mấy căn.

Chủ yếu là muốn có không gian riêng tư một xíu, đề phòng trường hợp bà ngoại lại vào phòng không gõ cửa.Kể từ khi ổn định chỗ ở, vài ngày sau nàng đã lao vào việc xây lên một quán trà đạo.

Bởi vì có quá nhiều thứ để lo, Orm lại không am hiểu về lĩnh vực này, nên hầu như chỉ có thể giúp nàng một ít.

Lingling chính vì quá lao lực, đã đổ bệnh một phen."

Em đã nói rồi, chị đừng vất vả như vậy" - mở quán trà đạo chẳng qua khiến cho nàng vui vẻ, nhưng nếu như nó khiến nàng mệt mỏi đến vậy, Orm thật không hài lòng."

Chẳng qua chỉ là bước đầu chưa quen, chị cũng chỉ bị cảm mạo, em lo quá làm gì?"

- khi còn ở Bangkok nàng cũng hay bệnh vặt đó thôi, cũng không nên nghiêm trọng quá vấn đề."

Không được, em sẽ nhờ ngoại kê ít thuốc cho chị" - cơ thể của nàng vốn rất suy nhược, một trận cảm mạo cũng không được xem nhẹ.Orm không chần chừ, tiếng trước tiếng sau liền qua nhà ông ngoại.

Bà ngoại nghe nói cháu dâu bị bệnh, liền mắng cho Orm một trận.

Còn đòi gom đồ qua bên nhà đó ở, chăm sóc cho cháu dâu mạnh khoẻ mới về.

Nhưng Orm nhất quyết từ chối, sau khi đem hai thang thuốc ông ngoại kê liền lập tức quay về.Quả nhiên thuốc của ông ngoại kê vô cùng ổn, chỉ uống hai thang liền hoàn toàn có đẩy lùi được trận cảm mạo kia.

Nhưng mà Orm muốn Lingling mau khôi phục, vì thế lại qua xin ông ngoại thuốc bồi bổ cho nàng.

Nhưng tiếc là ông đã đi đánh cờ cùng với bạn hữu, chỉ có bà ngoại ở nhà."

Sao?

Cần thuốc tẩm bổ?

Được, ta lấy cho con" - bà ngoại không biết bốc thuốc, nhưng biết số thuốc được kê sẵn của ông lão để ở đâu."

Để xem, thuốc bổ ư?

Đúng nó rồi..."

- sau khi tìm được cái được gọi là thuốc bổ kia, liền đưa cho Orm, còn căn dặn vô cùng tỉ mỉ."

Nếu như Ling còn yếu quá, thì cho nó uống hai thang một lần luôn cũng được"Đem theo số thuốc về đến nhà, Orm vừa định sắc cho Lingling dùng.

Ở bên quán trà đạo liền có việc cần nhờ cô đến giúp, vì thế Orm chỉ để ở đó liền đi mất, nói với nàng sau khi về sẽ sắc cho nàng uống sau.

Công việc ở quán thật sự nhiều đến không xuể, từ vật dụng bàn ghế, cho đến những bộ ấm trà đều phải qua kiểm tra tỉ mỉ.

Vì thế Orm lúc về đến nhà trời đã bắt đầu sụp tối, nhớ lại mình cần phải sắc thuốc cho Lingling liền đi một mạch ra bếp."

Hửm?"

- hương vị thuốc gia truyền nồng nặc một góc, xem ra nàng đã tự thân sắc nó cách đây không lâu?"

Ling, chị cảm thấy như thế nào rồi?"

- sao ở nhà lại không bật đèn lên thế này?

Mới giờ này không phải đã ngủ rồi đó chứ?Sau khi ánh sáng quay trở lại với căn phòng, Orm lập tức phải chạy ra ngoài sân xem lại số nhà.

Rõ ràng đây là nhà của mình, cũng đâu có vào nhầm nhà người khác.

Thứ vừa rồi mới nhìn thấy là gì vậy?

Quỷ ám sao?Orm quyết định một lần nữa vào bên trong xem thử, quả thật không có bị hoa mắt nhưng đúng hơn là không tin vào thị giác của mình nữa.

Một thân ảnh chỉ quấn tạm chiếc áo lụa hờ hững, che được phần này lại mất đi phần khác.

Còn tưởng dâm tặc nào vào nhà của mình cố tình làm loạn, đợi đến lúc nữ nhân nó nghe tiếng động quay qua, liền khiến năm cân muối như thể bị bị thiên lôi đánh trúng, xém một chút lăn đùng ra ngất xỉu."

Tiểu lão công, em về rồi sao?"

- quả thật người đó chính là Lingling, nhưng bộ dạng bây giờ của nàng rõ ràng là thần kinh không ổn định mà."

Ling, ai cho phép chị ăn mặc như vậy?

Chị là bị bệnh đến sảng rồi sao?"

- loại quần áo này chỉ dùng để ngâm mình ở hồ thảo dược, hiện tại nàng lại đem nó vận vào người nằm một góc trên giườg, còn chiêu ra bộ dạng câu dẫn khó tin như vậy là gì mới được?"

Người ta rất nóng, em không thấy hay sao?"

- không nhắc đến thì thôi, nhắc lại càng khiến bản thân cảm thấy loại không khí hiện tại thật oi bức, vai áo cũng bị kéo lệch xuống một bên ngực."

Ma nhập chị hả?"

- công bằng mà nói nhìn nàng như vậy, máu mũi của Orm cũng sắp chảy ra mất rồi.

Có điều hình như có gì đó không đúng lắm, bình thường Dì Ling tuyệt đối không phải là người chủ động như vậy.Nhất thời nhìn thấy chén thuốc trên bàn bị uống một nửa, sau đó lại nhìn thấy Ling có biểu hiện vô cùng kỳ lạ, nhìn hệt như những người bị trúng mê dược vậy?

Nhưng rõ ràng số thuốc này được lấy chỗ ông ngoại, làm quái gì có thể là loại thuốc đó mới được."

Orm, chị thật khó chịu, Orm"Lingling là chịu không được, tự di chuyển đến vị trí của cô như dây leo bám vào.

Liên tục làm ra những hành động khiến cho bạn nhỏ đó cả gương mặt cũng đỏ hết cả lên, không thể chịu đựng nổi liền phối hợp một màn đem áo lụa của Lingling quăng vào một góc.-----------------"Bà lão, ra đây tôi hỏi" - Junjera lão gia sau khi trở về nhà liền lấy số thuốc chuẩn bị sẵn đem cho một vị thanh niên trong làng, nhưng đột nhiên nhìn vào lại thấy mất hết hai thang."

Có chuyện gì?"

- bà ngoại vẫn không hay biết bản thân vừa gây ra chuyện hết sức khôi hài, vẫn cầm theo chiếc điện thoại nghịch nghịch tin nhắn trong lúc đang nói chuyện với ông lão."

Ở đây mất hết hai thang, bà đừng có nói với tôi là bà uống nha" - đây là thuốc dành cho chuyện phòng the, nếu bà lão vô tình uống trúng đúng là tai hại."

À, vừa rồi Orm có lấy hai thang cho cháu dâu.

Sao đây?"

- nét mặt này có nghĩa là gì?

Sao đột nhiên nghiêm trọng quá vậy."

Nó là thuốc bổ dương, bà lão bà có biết đọc chữ không hả?"

- rõ ràng có ghi đầy đủ ra đó, sao lại muốn lấy liền lấy."

Cái gì chứ?

Ông viết chữ xấu quá, tôi đọc được chữ bổ đã là may rồi.

Mà nó có dương đâu mà bổ, chắc không sao đâu ha?"

- hy vọng là không có thì không tác dụng, nếu không phải làm sao ăn nói với cháu dâu."

Đúng là tức ch.ết đi được mà... lập tức gọi điện cho Orm mau lên" - đó chỉ là tên gọi chung, thật chất nữ nhân uống vào chẳng khác nào xuân dược."

Nếu lỡ uống rồi có thuốc giã hay không hả?"

- vừa rồi còn kêu Orm cho cháu dâu uống hai thang một lượt, lần này đúng là mồ hôi lạnh đổ dọc sóng lưng."

Trừ phi thuốc hết công hiệu, nếu không đừng hòng dừng lại được""Hả?"...........Ngày trước khi xem Hoàn Châu Công Chúa, có một phân cảnh Hạ Tử Vi bị bàn gỗ kẹp tay đến gần tàn phế.

Lúc đó Tiểu Orm 5 tuổi có quay sang hỏi dì Ling, cũng chỉ là cái tay thôi mà sao thái y lại nói có thể nguy hiểm đến tính mạng.Lúc đó Lingling cũng có giải thích cho năm cân muối hiểu, bởi vì ở những đầu ng.ón t.ay có vô số dây thần kinh.

Bị kẹp đến hoại tử như vậy, đương nhiên chịu không nổi.

Thật ra lúc đó chỉ gật gù tỏ vẻ am hiểu, nói đúng hơn Orm không thể tưởng tượng được nó đau đớn như thế nào.Mãi cho đến nhiều năm sau này:"Orm, chị ch.ết mất, thật khó chịu" - hiện tại Lingling chẳng khác nào nằm trong hoả diệm sơn, loại không khí oi bức khô khan này, khiến nàng quả thật sống không bằng ch.ết.Lingling không hiểu được vì sao mình lại trở nên như vậy, chỉ biết Orm vừa rời khỏi mình, nơi đó liền không chịu được cảm giác trống rỗng.

Nàng muốn được lấp đầy, cho dù hiện tại cứ một lần chuyển động, ở gi.ữa h.ai ch.ân liền truyền lên sự đau rát đến hít phải một ngụm khí lạnh.

Cảm giác đau đớn xen lẫn với k.ích t.ình, làm cho Lingling không phân biệt được, rốt cuộc nàng muốn Orm dừng lại hay tiếp tục."

Ling, cứ như vậy chị sẽ chịu không nổi" - bình thường Orm đối với loại chuyện này rất hưng phấn, nhưng hiện tại quả nhiên là lo sợ nàng cơ thể sẽ bị hủy mất thôi.Kể từ lúc chiếc áo lụa trên người nàng bị Orm trút bỏ, một góc giườg liền trở nên nhàu nhĩ.

Ở trên người dì Ling triệt để chiếm hữu, bất cứ một địa phương nào đi qua cũng để lại vô số vết tích ẩn hiện.Đôi m.ôi s.ưng đ.ỏ, còn rỉ lại một ít tia máu không phải vừa rồi trong lúc hôn Orm vô tình làm thương tổn.

Chẳng qua mỗi lúc bên trong mật đạo đột ngột c.o th.ắt, là một lần Lingling tự cắn lấy môi của mình ngăn cản tiếng r.ên r.ỉ vốn luôn muốn thoát ra ngoài cửa miệng.Hai bên ng.ực vô số những vết cắn mờ ảo hiện lên, nếu như bình thường Orm chỉ lỡ cắn mạnh một chút sẽ ăn ngay năm dấu tay.

Nhưng hôm nay nàng chính là liên tục r.ên r.ỉ, cầu xin tiểu lão công ở nơi đó của mình lưu lại lâu một chút gi.ữa h.ai ch.ân từ lâu đã trở nên vô cùng lầy lội, m.ật d.ịch liên tục theo k.ẻ h.ở nơi h.oa t.âm chảy ra bên ngoài.

Kéo lê vào đùi non của nàng trông vô cùng diễm lệ, cánh hoa đỏ nhạt từ lâu đã phủ lên một lớp sương dày đặc, khiến Orm liên tục chịu không được, ở gi.ữa h.ai ch.ân nàng chiếc đầu nhỏ theo nhịp nhấp nhô, âm thanh liếm láp càng lúc càng trở nên dày đặc."

Orm, sâ.u hơ.n m.ột chút.....

"Trước đây Lingling luôn cảm thấy hành động này vô cùng xấu hổ, thường ngăn cản Orm ở gi.ữa h.ai ch.ân mình như vậy.

Nhưng hiện tại nàng lại cảm thấy không đủ, muốn chiếc l.ưỡi đó quét qua mật đạo nhanh hơn một chút, sâu thêm một chút nữa.M.ật d.ịch liên tục ch.ảy r.a bê.n ngoài, cộng với âm tha.nh m.út m.át của Orm làm cho nàng thật sự càng thêm độ.ng tì.nh.

Nhất thời chiếc l.ưỡi nhỏ tác.h ha.i bê.n cá.nh ho.a đã bị m.út đến s.ưng đ.ỏ, ch.ui tọt vào bên trong.

Trong một giây khiến cho đại não của Lingling hứng chịu k.ích th.ích lớn, ư.ỡn mì.nh chống chịu, một tay nắm chặt ga giườg cố sức chống chịu, tay còn lại đặt ở đỉ.nh đ.ầu của Orm r.a s.ức đ.ẩy vào."

Lin...Ling ..."

Quả nhiên xuân dược thật khiến người ta loạn thần, loại chuyện nào cũng làm ra được.

Orm thật sự không ngờ có một ngày, chị ấy lại chịu không nổi k.ích th.ích, đem bản thân mình lật lại, chính xác trở thành ngồi trên mặt của Orm liên tục r.ên r.ỉ."

Chị như vậy, em không nhịn được đâu"Dẫu biết nếu tình hình này nếu tục, qua hôm sau chị ấy nhất định nằm li.ệt giườg.

Nhưng Orm thật sự bị bộ dạng bây giờ của Lingling làm mất thần trí, đem h.ai b.ên đ.ùi của nàng mở rộng, chiếc l.ưỡi nhỏ lại được dịp c.àn qu.ét mọi ng.óc ng.ách bên trong h.oa h.uyệt đang c.o th.ắt không ngừng, m.ật d.ịch phút chốc lại khiến cho môi l.ưỡi của cô tiếp nhận không được, lăn dài trên má."

Orm, không đủ, vĩnh viễn không đủ" - nàng thật sự phát điên lên mất, cho dù Orm có m.út m.át n.ơi đó đến t.ê dại, cũng không thể thay thế được c.ảm gi.ác được l.ấp đ.ầy của những thứ thon dài như thường lệ.Không phải Orm không muốn dùng tay, nhưng vừa rồi tay phải của cô đã ở bên trong nàng bị tổn hại không ít. dì Ling một khi động tình, h.oa h.uyệt c.o th.ắt thật sự rất mạnh.

Vừa rồi ở bên trong Orm đã đem hai ng.ón t.ay của mình liên tụ.c ti.ến v.ào, một lần đi qua thôi đã vô cùng nhức mỏi."

Ưmm...

Orm, cho v.ào bê.n tro.ng chị.

Chị xin em, không chịu được" - mồ hôi liên tục đổ dọc sóng lưng, nếu như còn tiếp tục trống rỗng như vậy, nàng sẽ bị vật đến ch.ết mất thôi.Bất đắc dĩ Orm đành phải cắn răng chịu đựng, lần lượt đem những ng.ón t.ay của mình đ.i sâ.u v.ào c.ơ th.ể nàng.

Cảm nhận được ngoại vậ.t xâ.m nhập, Lingling càng r.ên r.ỉ lớn tiếng, liên tục nắm ch.ặt hai bên góc chăn, cắ.n vào môi dướ.i đến bật má.u một lần nữa.Cứ m.ột ng.ón rồi lại mộ.t ng.ón đi và.o c.ơ th.ể nàng, một lần đ.ẩy v.ào m.ột lầ.n r.út ra, lại chẳng khác nào như những con dao đang xuy.ên qua người.

Nhưng trong chính những cơn đau đó, kh.oái cả.m lại tăng lên không ngừng.

Liên tục chuy.ển độ.ng th.eo từ.ng c.ái th.úc đẩ.y của Orm, hồn phách như rơi vào một khoảng không vô định."

Nh.anh h.ơn m.ột chút, s.âu hơ.n nữa" - nàng thật sự đau đến mắt cũng không mở ra nổi, nhưng chỉ cần lực tác độ.ng b.ên tro.ng chậ.m lại, nàng sẽ cảm thấy vô cùng khó chịu."

Ling, em sắp chịu không nổi" - đã không dưới 5 lần đặt tay vào b.ên tr.ong nàng, máy móc hoạt động trong một công suất cao lại ở thời gian ngắn, sẽ hư mà.Mặc dù vô cùng đau nhức, nhưng thấy biểu hiện khó chịu đến cắn môi mình ch.ảy m.áu, Orm đành phải dồn lực vào những cái cuối cùng, đem Lingling tuy.ệt đỉ.nh trải qua độ.ng tì.nh vô hạn.Cả cơ th.ể ư.ỡn c.ao, bụ.ng dư.ới c.o th.ắt không ngừng, m.ật d.ịch tuôn trào như một con suối nhỏ, bắ.n và.o c.ổ tay của Orm đến vô cù.ng lầ.y l.ội.

Hương vị ho.an á.i trà.n ng.ập khắ.p cả phòng, chỉ còn những tiế.ng th.ở d.ốc không thôi.Những tưởng đâu một loạt trận k.ích t.ình vừa rồi, sẽ khiến nàng mệt mỏi thiếp đi.

Nhưng cuối cùng Orm còn đang bận th.ở d.ốc, tay cũng sắp trở nên vô lực.

Lingling lại liên tụ.c v.ặn v.ẹo trên giườg, r.ên r.ỉ đến đáng thương.

Orm nhìn thấy liền không chịu nổi, muốn giúp chị ấy giải quyết cho bằng hết sự oi bức bên trong.

Nhưng tay của cô lại không thể nhất lên nổi..."

Orm, chị ch.ết mất" - nàng biết Orm rất đau, gi.ữa h.ai ch.ân của nàng cũng sắp không chịu nổi.

Nhưng không hiểu sao nàng vẫn không thể ngừng đòi hỏi, thậm chí còn muốn tự cho tay của bản thân đi vào cơ thể mình."

Dừng lại, không được làm như vậy, em giúp chị" - Orm ngay lập tức đem tay của nàng trói lại, bởi vì bình thường dì Ling nuôi mó.ng ta.y r.ất dài, nếu như để chính mình làm chuyện đó, sẽ khiến cho h.oa h.uyệt bị tổn thương không đáng có.Lingling đang ở trong cơn k.ích t.ình, lại còn bị Orm trói chặt hai tay.

Chính bởi vì không thể chịu đựng được, h.ai ch.ân luôn cố gắng m.a s.át lẫn nhau, âm tha.nh r.ên r.ỉ liên tục va.ng lên đầy bức rức, khiến cho Orm chịu không nổi, quyết định có ch.ết cũng phải làm."

Ling, tuy không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm.

Nhưng nếu hôm nay có bị vật đến ch.ết, thì cứ ch.ết chung đi" - nói xong liền lập tức đem nửa chén thuốc còn lại ở trên bàn uống mất, chỉ còn có cách này, mới có thể lấy độc trị độc, đủ sức thoả mãn nàng.Orm thường nghe người ta nói, ch.ết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu.

Thì ra chính là như vậy...-------------
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
87 Ngoại truyện


Kể từ sau khi bà ngoại nghe ông ngoại nói về tác hại của loại thuốc trên, đã không ngại đường xá xa xôi tầm khoảng bảy căn để đến tư gia của năm cân muối thông báo.

Nhưng cửa đã cài chốt ở bên trong, không có cách nào từ bên ngoài mở ra được.

Điện thoại lại không bắt máy, cuối cùng bà ngoại đành phải đi một vòng xem thử có lối nào leo rào vào được hay không?Nhưng khi đi ngang một căn phòng nhỏ gần với hồ thảo dược, bỗng dưng nghe được loại âm thanh không nên nghe, âm vực vô cùng to lớn đấy không có cách nào nhầm lẫn, chính xác thuộc về cháu dâu.

Xem ra cái gì cũng đã quá muộn, đành phải thuận theo tự nhiên, quay trở về đợi tin tức vào ngày mai thôi.Orm vô thức mở mắt khi ánh nắng mặt trời xuyên qua vài tán lá cố tình đậu lại trên mi mắt, không biết được bây giờ chính thức là giai đoạn nào của hôm sau.

Chỉ biết bản thân đã ngủ một giấc tưởng chừng có thể ch.ết đi được, có cái gì mềm mềm trong miệng mình thế nhỉ?"

Đau..."

- âm thanh vừa rồi lại thuộc về Lingling, khi năm cân muối vẫn chưa tỉnh hẳn lại cắn cắn thứ bên trong miệng của mình.Nghe được loại âm thanh yếu ớt vừa rồi, Orm giờ phút này mới thực sự bừng tỉnh.

Thì ra cái được gọi là mềm mềm nóng nóng đó, đích thị là hạt hồng đậu trên ng.ực của dì Ling.

Không lẽ mình đã ngậm nó cả đêm sao?

Cái gì đây?Toàn bộ những vết tích này đều do mình gây ra hay sao?

Toàn thân của nàng liên tục những dấu vết đỏ tím trải dài, nhìn thôi cũng cảm thấy xót xa chịu không nổi."

Không phải em, không đúng... thật sự là do em làm.

Nhưng mà Ling, em có thể thề với chị, hôm qua không phải em cố tình làm như vậy" - Orm ngay tức khắc ngồi bật dậy giải thích, nếu không mối quan hệ của họ rất có thể đứng trên bờ vực thẳm."

Aaa..."

- lại một âm thanh khác đến từ vị trí của nàng, vừa rồi khi Orm ngồi dậy, đồng thời thứ ở gi.ữa h.ai ch.ân nàng cũng chuyển động, khiến Lingling hít phải một ngụm không khí lạnh, đau đớn không thôi."

Vẫn còn ở bên trong sao?"

- Orm chú ý lại một chút, thì ra bản thân vẫn chưa hề rời khỏi cơ thể nàng.

Định sẽ nhanh chóng lấy ra, nhưng hình như không thể cử động được."

Orm, nhẹ một chút, chị đau" - m.ật d.ịch đêm qua tạo tiền đề cho sự trơn trượt bao nhiêu, hiện tại lại trở nên khô đặc, muốn lấy ra bên ngoài thật sự không đơn giản một chút nào."

Ch.ết rồi, có phải tay của em rụng vào b.ên tro.ng luôn rồi không?

Em không nhấc nó lên được" - nét mặt của Orm quả nhiên không còn huyết sắc, cả tay phải đang ở bên trong nàng và tay trái còn lại đều không nhấc lên nổi.Mãi một lúc sau đó Lingling cố gắng nén chịu cơn đau, đem hai chân của mình liên tục ma sát, tạo ra một ít hoa dịch mới làm trơn trượt một chút, đến cuối cùng Orm mới có thể giải cứu cho những ng.ón t.ay đáng thương của mình.

Nhưng mà vẫn là không nhấc lên được..."

Ling, chị nói có khi nào em giống như Hạ Tử Vi năm đó, sắp hoại tử rồi không?"

- thật sự mà nói nếu như tay của mình bị hư mất, dì Ling nhất định bắt mình ăn chay trường cả đời, chị ấy không thích mấy thứ vật thể gớm ghiếc được rao bán trên các trang web đen đâu."

Tất cả cũng tại em, một mình chị bị như vậy chưa đủ sao?

Em còn uống để làm gì chứ?"

- tay của Orm chịu thương tổn, cơ thể của nàng bộ tốt đẹp hơn sao?

Tìm cách giải thuốc không tìm, lại tự mình uống thuốc?"

Cái gì?

Em liều mạng giúp chị, chị bây giờ muốn trở mặt sao?

Chị không biết phụ nữ sau 30 tuổi như lang như hổ hả?

Chị lại còn bị thứ quỷ đó khống chế, nếu em không uống nó vào, em làm sao làm lại chị" - nếu như là người khác, người ta nhất định đem chị đi nhúng nước cho kiềm chế dược tính của nó.

Nhưng người ta thấy chị mới bị bệnh mà, làm sao nở đi ngâm nước chị chứ hả?"

Chị sống hay ch.ết liên quan gì đến em?

Em cứ để chị một mình trong phòng, đợi thuốc hết dược tính cũng không thành ra như bây giờ" - Dù sao bây giờ cũng không xuống giườg được, cũng chẳng thể làm gì.

Quá nhiều thời gian như vậy cũng chỉ hoang phí, quyết định cùng Orm khẩu chiến đến cùng."

Hiện tại chị còn sức để lớn tiếng với em như vậy sao?

Hôm qua chị rên còn lớn hơn, nào là chị ch.ết mất, Orm sâu hơn một chút, mạnh hơn một chút.

Hay lắm bây giờ liền qua cầu rút ván, chị là đồ vắt chanh bỏ vỏ" - người ta ra nông nổi như vậy là tại ai?

Bộ mặt lúc này của chị chính là phủ nhận hết toàn bộ sự cố gắng của người ta đêm qua dành cho chị?"

Vắt xong nước rồi, không đem bỏ vỏ, chẳng lẽ đem vô miệng nhai hả?"

- quả nhiên gần mực thì đen, nhất đại nữ thần ôn nhu giới điện ảnh Bangkok năm nào, ở chung với Orm lâu ngày liền bị nhiễm thói sân si a."

Chị?

Chị có tin nói thêm một tiếng nữa, em sẽ ăn ch.ết chị không?"

- người ta nói cưng chìu thì cưng chiều, sủng ái thì sủng ái.

Nhưng vợ thì phải dạy, nếu không sẽ uổng công làm lão công người khác."

Ủa?

Cái tay không phải đã rụng mất rồi sao?

Nhấc lên thử đi rồi nói chuyện" - nàng không thèm nhìn vẻ mặt khó ưa của Orm, liền muốn xoay mình vào góc tường bên trong.

Nhưng mà ở gi.ữa h.ai ch.ân lập tức truyền lên sự đau buốt đến tê dại, quên mất rằng cơ thể hiện tại của nàng không được dùng để cử động."

Ha, bộ bây giờ chị tốt lắm sao?

Người ta bị hư tay ít nhất cũng còn cái chân dùng để đi, còn chị thì cái giườg cũng không bước xuống được" - bình thường chị thích sạch sẽ như vậy, đoán chắc sẽ không chịu được sự lầy lội ở gi.ữa h.ai ch.ân quá lâu.

Nhất định một lúc nữa sẽ muốn tắm rửa, để xem chị làm sao tự mình bước vào được phòng tắm đi.Quả nhiên đúng với những gì Orm dự đoán, lúc ân ái cho dù có tiết ra bao nhiêu m.ật d.ịch cũng không sao?

Nhưng một khi Lingling nàng tỉnh lại sau một đêm, bắt buộc nơi đó phải trở về trạng thái nguyên vẹn khô ráo một cách nhanh nhất.Hôm qua đã ra nhiều lần đến như vậy, đừng nói là ở gi.ữa h.ai ch.ân như một đầm lầy thu nhỏ, ngay cả chăn ga gối nệm tất cả đều phảng phất thứ hương vị cực hạn động tình đó.

Khiến cho Lingling quả nhiên chịu không được, liên tục nằm không yên."

Gọi em một tiếng lão công, em liền đem chị đi" - mặc dù hiện tại nhìn chị như vậy thiệt đáng thương, nhưng cũng không nên quá dễ dàng mềm lòng."

Em còn có cái tay sao?

Em làm sao bế chị?

Khoác lác..."

- thật sự nàng không biết phải làm sao mới xuống được giườg, nhưng nếu mang bộ dạng thế này thêm một khắc nữa, cũng làm nàng khó chịu đến ch.ết."

Em không có cái tay, nhưng em có cái chân và cái lưng.

Chị bám vào em chắc một chút thì được thôi" - dù sao hồ thảo dược cũng chỉ cách có mấy bước chân, cố gắng hợp tác một chút cũng đến được thôi."

Sao đây?

Có kêu không?

Em đổi ý bây giờ à" - Orm nhanh chóng bước xuống giườg, giả vờ không thèm quan tâm đến nàng nữa lập tức bước đi."

Đừng đi mà...

Tiểu lão cônggggg"
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
88 Ngoại truyện .END.


Nghe nói một hai năm sau, trong một lần bà ngoại đi coi bói đã hết mực khẩn trương chạy qua nhà của họ.

Nói rằng ông thầy bói bảo giữa họ sắp có người thứ ba xuất hiện, loại chuyện này càng làm cho Orm ăn ngủ không yên."

Cho dù có người thứ ba, cũng nên là chị đề phòng em, em suốt ngày chưng ra bộ mặt hắc ám như vậy sẽ doạ khách của chị chạy mất" - Lingling vừa pha trà cho những vị khách cuối cùng, cũng không quên nhắc khéo Orm."

Nghe dân trong làng nói ông đó linh lắm, người ta rất sợ đó dì Ling" - bà ngoại tuy không có nói rõ kẻ thứ ba là thuộc phe nào, nhưng Orm đoán chắc chính là những kẻ đang dòm ngó tiểu nương tử của mình."

Em không tin chị sao?"

- đứa trẻ ngốc nghếch, đã qua đến nhiều chuyện như vậy còn muốn nghi ngờ điều gì?"

Không biết có phải em nuôi chị quá khéo tay hay không?

Người ta cảm thấy chị càng ngày càng xinh đẹp , khó trách đám ong bướm suốt ngày bay tới bay lui" - cũng có nghe người ta nói, phụ nữ sau 30 tuổi nếu như trải qua đủ "xuân sắc", mới là cật lực câu dẫn.

Quả thật không sai..."

Ăn nói lung tung, được rồi buông chị ra, chị còn phải đem trà cho họ..."

- Orm luôn thích từ phía sau bám lấy nàng, hệt như lúc còn nhỏ.

Có điều khi đó chiều cao chưa cho phép, chỉ có thể ôm lấy chân mà thôi."

Để em đem ra cho, đám người đó nhìn chị như muốn nuốt luôn vào trong bụng" - dù sao cũng phải nên đề phòng, cuộc sống bây giờ không thể tin ai được hết.Bất quá bởi vì muốn Orm yên tâm một chút, nên dạo gần đây Lingling cũng ít khi ra bên ngoài, cứ quanh quẩn bên trong khuôn viên nhà bọn họ.

Sự việc này làm cho một thiếu nữ ở gần đó cảm thấy bất an, quyết định hôm nay mang theo hoa quả đến tìm gặp Lingling.

Đúng lúc lại không có Orm ở nhà, nên người ra mở cửa đương nhiên là nàng."

Luka?

Em đến chơi là được rồi, sao còn câu nệ" - bình thường đứa trẻ thường xuyên đến quán trà đạo phụ giúp nàng, hôm nay lại tìm đến tư gia còn đem theo nhiều quà đến vậy."

May quá Ling, em còn tưởng chị bị gì đó nên không ra quán được" - mấy hôm nay ngoài quán chỉ có một mình Orm, người ta thật sự lo sợ nàng xảy ra chuyện gì đó nên mới mạo muội đến."

Không có đâu, dù sao cũng đã đến đây rồi, Luka vào nhà với chị" - hôm nay Orm trở về Bangkok dự đại hội cổ đông, quán trà cũng tạm đóng cửa một ngày.

Lingling cả ngày ở nhà buồn chán, cũng may có Luka đến chơi cùng với nàng.Nói về tiểu cô nương Lingling luôn gọi Luka, thật ra năm nay vừa tròn 15 tuổi, từ nhỏ đã sinh sống tại Khon Kaen chưa từng ra khỏi vùng địa phương này.

Lần đầu tiên Luka gặp được nàng vào khoảng ba tháng trước, khi cùng với bà của mình đến quán trà đạo của Lingling.Ngay lần gặp đầu tiên đó, đứa trẻ này đã nhìn ra được nàng là nữ minh tinh nổi tiếng trong suốt 14 năm của Bangkok ngày nào.

Lúc hay tin Lingling giải nghệ, cô bé đã khóc đến sưng cả mắt.

Không ngờ nữ minh tinh này lại đến Khon Kaen, khó trách Luka giống như nhặt được của rơi từ trên trời xuống.

Kể từ đó về sau ngày nào cũng qua quán trà đạo tìm nàng, càng ngày trở nên càng thân thiết.Đương nhiên việc Orm cùng Lingling xuất hiện ở Khon Kaen, Luka cũng cảm thấy không có gì bất ngờ, dù sao nhiều năm nay giữa họ cũng có rất nhiều tin đồn.

Đối với loại chuyện này thật chất không có gì nghiêm trọng, chỉ cần người đó Ling thích, thì có là ai Luka cũng cảm thấy rất đáng để tôn trọng."

Chị và Orm cãi nhau sao?"

- Luka không có ý gì khác, chỉ cảm thấy không ổn nên mới hỏi một chút."

Sao vậy?

Orm đối với em giận cá chém thớt?"

- Lại là đứa nhỏ nhà nàng cọc tính, mấy hôm nay đối với ai cũng đều muốn gây sự."

Không phải, em chỉ cảm thấy dạo này Orm rất hay dễ nổi nóng nha.

Khách cũng bị chị ấy đuổi đi không ít, em còn nghĩ hai người giận nhau khiến chị ấy không vui" - thật ra không có muốn nói, nhưng quán trà đạo là tâm huyết của Ling, nếu tình trạng này kéo dài mọi người sẽ không đến ủng hộ nữa.Quả nhiên không ngoài dự đoán của nàng, chính xác Orm vẫn luôn tin có người thứ ba gì đấy xuất hiện.

Hiện tại ngoại trừ thở dài, nàng cũng không biết làm sao đối với tiểu lão công nhà mình.

Chỉ nói với Luka giúp nàng giải thích với mấy vị khách kia hiểu, quyết định từ ngày mai nàng sẽ đích thân đến quán đi làm lại.

Không để cho Orm tự tung tự tác nữa...--------------"Ling, chuyện ở quán trà người ta lo rất tốt.

Chị còn đến làm gì?

Sẽ mệt lắm..."

- sau khi Orm từ Bangkok trở về, nghe nói nàng đã đi làm lại, liền có chút không muốn."

Orm, chị mở quán trà đạo chứ không có mở lầu xanh.

Khách đến đây để uống trà, cũng không phải tìm nữ tử" - suốt ngày lo người ta câu nàng đi mất, có khác nào nói nàng dễ dàng thay lòng đổi dạ."

Được rồi, người ta không phá chị nữa là được.

Nhưng chị cũng không thể cấm em đề phòng từ xa, đám người này quả thật mặt ai cũng gian tà" - bây giờ đâu có ít mấy chiêu thức bỏ bùa ngãi đâu chứ, lỡ như sơ hở liền mất vợ như chơi."

Có những người mặt mũi sáng láng, nhưng loại chuyện xấu xa, càn rỡ gì cũng làm đấy thôi"Nghe qua cũng hiểu dì Ling đang ám chỉ mình, người ta đời này có làm chuyện gì xấu xa ngoài ở trên người của chị.

Nhưng tính kỹ đó là việc đôi bên đều có lợi, cũng không tính là lợi dụng bao nhiêu phần.Orm cứ giữ quan điểm đề phòng như vậy, cho đến đầu năm sau quả nhiên "Tiểu Tam" trong mối quan hệ của họ đã thật sự xuất hiện.

Có điều đó không phải là một trong những vị khách hay đến quán trà, cũng không phải là Tiểu Luka nhất kiến tôn sùng nàng thường ngày quanh quẩn.

Đích thị kẻ thứ ba đó lại mặc nhiên chễm chệ trong cơ thể nàng, nhưng lại là ở dạng một cái phôi thai đi.Về việc này nên nói một chút về nền y học hiện đại, bọn họ quyết định can thiệp để có được một đứa con thuộc về mình.

Orm thật ra không muốn để Lingling mang thai, trực tiếp xin con nuôi không phải sẽ đỡ đau đớn hơn hay sao?

Nhưng chính bởi vì dì Ling nàng muốn như vậy, nên tiểu lão công cũng chỉ cắn răng cho nàng thử một lần.

Không ngờ quả nhiên thật sự thành công, chín tháng mười ngày liền chuyển dạ.Nói về ngày hôm đó đưa nàng vào phòng sinh, cũng chính là khi Orm muốn đánh ch.ết bản thân mình cho rồi.

Ngày đó sao lại mềm lòng để cho nàng mang thai, nếu không bây giờ dì Ling cũng không cần đau đến ch.ết đi sống lại như vậy.Nàng thật sự rơi vào trạng thái sinh khó, nhiều tiếng trôi qua vẫn không thể nào sinh ra đứa nhỏ cứng đầu đó.

Cuối cùng lại chuyển đến phòng mổ, khi đứa nhỏ được đem ra, Orm một chút cũng không thèm nhìn nó, liên tục ở trên giường Lingling khóc lớn."

Chị cũng không phải đã ch.ết đi, em khóc như làm ma chay để làm gì?"

- một chút sức lực yếu ớt còn lại, chỉ có thể đặt nhẹ tay lên đỉnh đầu của Orm cố gắng bình ổn lại cảm xúc của bạn ấy."

Sau này không cho chị sinh nữa, Ling, không cho chị sinh nữa" - ngày trước khi đóng Lai Karinee chung với nàng, Hoàng hậu sinh Thất a ca đau đớn ra sao?

Vừa rồi giống như tái hiện lại tất cả, khiến Orm thật sự sợ đến tự cắn tay mình đến bật máu."

Vậy sau này Orm sinh em bé cho chị đi, có chịu không?"

- thật ra nàng chỉ muốn đùa một chút, chủ yếu để cho Orm bớt căng thẳng.

Không ngờ đứa trẻ này vì nàng cái gì cũng đồng ý."

Được, chị muốn sinh bao nhiêu đứa, em hết thảy đều sinh cho chị.

Còn chị thì không bao giờ được phép làm điều này nữa, em không cho" - rất lâu sau đó Orm mới có thể ngừng khóc, nhưng nhất quyết vẫn không thèm nhìn đứa trẻ đó, nó làm chị rất đau.Lúc Orm còn nhỏ, từng có một giai thoại vì ba cái bánh đánh bạn đến bị mời lên phòng hiệu trưởng.

Ngày đó, Lingling đã biết Tiểu Orm thật ra rất nhỏ mọn.

Nhưng không ngờ bạn ấy sau khi lớn, tính tình chẳng những không thay đổi, lại càng ngày càng trở nên siêu cấp nhỏ mọn.Chính bởi vì cho rằng đứa trẻ đó làm cho nàng thập tử nhất sinh, nên đối với nó giận ghê lắm.

Rất nhiều ngày cũng không thèm bế, mãi cho đến khi Lingling giả vờ giận mới chịu bế con.Nhưng quả nhiên là bằng mặt không bằng lòng, điều này khiến cho Lingling vừa giận lại vừa thương.

Thật ra cho dù Orm có vì ba cái bánh đánh bạn, hay không thèm nhìn mặt con, chung quy cũng chỉ vì nàng.Tên được điền vào giấy chứng sinh vẫn còn chưa quyết định được, bởi vì ba Mario còn phải xem lại theo gia phả nhà họ Kornnaphat để đặt tên.

Vì thế hai người họ quyết định đặt tên ở nhà trước đã, suy nghĩ rất lâu vẫn nên chọn tên nào dễ gọi một chút."

Em có thấy bọt khí trong miệng nó không?

Thật sự rất đáng yêu..."

"Vậy cứ gọi nó là Sùi Bọt Mép đi" - nhìn không thấy điểm nào đáng yêu hết trơn, cũng không biết lúc giao con có giao nhầm hay không?

Sao nhìn nó không giống mình, càng không giống dì Ling."

Câm miệng" - quả nhiên có thành kiến với con, đặt cái tên nghe cũng khó ưa."

Chứ phải gọi nó là gì?

Em không nghĩ ra được"Đứa nhỏ đó khi ngủ luôn có thói quen nút ngón tay như muốn ăn sữa, vì thế làm cho một ít nước bọt chảy ra ngoài.

Điều này khiến cho Lingling vô cùng vui vẻ, nhìn nó chẳng khác nào những con cá nhỏ trong hồ cá của Orm, liên tục thả bọt khí ra từ miệng."

Con cá nhỏ - Plataw"-------------Mãi cho đến năm Plataw 3 tuổi, Orm đối với nó mới bớt chút thành kiến.

Bởi vì đứa trẻ dần dần có bản tính y hệt mình, không tin nó là con của mình cũng không được.

Quả nhiên đối với thịt của các loài động vật đều không ăn, chỉ làm bạn với rau củ quả."

Plataw, con cứ ăn như vậy thật sự không lớn được đâu" - giống gì mà giống thế không biết, quả nhiên chỉ cần liên quan đến thịt động vật đều không ăn."

Phải đó đã cái mặt tiền không đáng yêu rồi, còn bị lùn nữa thì đúng là oan nghiệt" - Orm nhất thời nhớ lại mình ngày trước, cũng may khi đó có một vị tỷ tỷ xinh đẹp đến khai khẩu, nếu không bây giờ cũng đi tu được rồi."

Con không có xấu?

Mẹ..."

- Plataw thật sự không hiểu sao ba cứ luôn chống đối mình, chỉ có mẹ là thương mình nhất, vì thế có chuyện gì đều hướng về mẹ Ling mách lại."

Ngày trước ta dù gì cũng là một đứa trẻ ai nhìn cũng muốn đem về nuôi, mẹ của ngươi càng khỏi bàn.

Chính là đệ nhất mỹ nữ giới điện ảnh năm xưa, tại sao ngươi lại có thể không giống được điểm nào vậy?"

- tuy nói con gái của mình không đến nổi quá xấu xí, nhưng nó thật sự không thừa hưởng tuyệt sắc khuynh thành mà.Đừng có nói tiểu hài tử không biết buồn khi bị chê xấu, bằng chứng chính là Plataw ngay lập tức bỏ bữa khóc lóc chạy đi tìm Luka, cũng chính là Luka năm nay vừa tròn 18 tuổi.

Orm ngay sau đó liền hứng chịu ánh mắt gây sát thương đến từ Lingling, lập tức cảm thấy mồ hôi lạnh lại đổ dọc sóng lưng."

Tại sao đã 3 năm rồi, em vẫn nhỏ mọn như vậy?"

- thật tình nàng phải chỉnh lại Orm, dù sao trẻ nhỏ cũng có lúc sẽ bị lời nói của người lớn làm tổn thương."

Nếu hôm đó nó không làm chị đau, em sẽ không thèm ghét nó" - không nhớ đến thì thôi, cứ nhớ lại cảnh tượng giữa hai chân nàng đều là máu, mồ hôi từ thái dương thấm ướt những sợi tóc buông lơi hờ hững đó, tiếng r.ên r.ỉ đau đớn trong suốt nhiều giờ liền.

Lại chịu không được..."

Vậy có nghĩa là ai làm chị đau cũng không được, bất cứ hành động nào làm chị đau cũng không được phép" - xem ra nàng cần phải mạnh tay với Orm, nếu không tiểu lão công này sẽ còn xấu tính dài dài."

Đúng vậy" - người ta thương chị đến thế còn đòi gì?

Đừng có nói nó là con của em thì ngoại lệ nha."

Tiểu lão công, vậy từ nay về sau em trở về làm một tiểu hòa thượng của em đi.

Bởi vì mỗi một lần cùng em làm loại chuyện đó, chị cũng đều rất đau, hứ" - Lingling không thèm tiếp tục đôi co với cô, ngày nào còn giữ thành kiến với Plataw, ngày đó cứ tiếp tục ăn chay trường đi vậy."

Sao có thể so sánh như vậy được, Lingggg"---------------Quả nhiên Orm đời này cũng chỉ có thể khuất phục dưới trướng của nàng, chính bởi vì không thể cả đời này làm bạn cùng với rau củ quả, nên quyết định sẽ tập bớt sân si với con gái nhỏ.

Dần dần mối quan hệ đã tốt đẹp hơn, tuy không thể nói Orm đem Plataw yêu thương được như đối với nàng, nhưng cũng tính là cải thiện được rất nhiều.

Có điều việc Orm đột nhiên tốt với mình, lại làm Plataw có chút không hài lòng.Loại chuyện này nói ra thật sâu xa, dạo trước mỗi lần bị Orm khi dễ, Plataw sẽ khóc lóc chạy đi tìm Luka.

Nhưng bây giờ ba đột nhiên lại thương mình như vậy, đâu có còn cớ nào đi tìm đại bảo bối Luka được nữa.

Vì thế về sau này người kiếm cớ gây chuyện đều là Plataw, nhất định chọc cho Orm nổi trận lôi đình đòi đem mình ra đánh mới thôi."

Sao vậy Plataw, lại bị ba chọc cho khóc sao?"

- Luka đã không còn là một thiếu nữ như ngày nào, đích thị bước qua độ tuổi trưởng thành, muôn phần thanh thoát."

Phải đó, baba không có thương người ta.

Ba chỉ thương mẹ Ling thôi, Plataw là một đứa trẻ bất hạnh, không có ai thương con hết" - quả nhiên là con cháu trong một gia đình có truyền thống đi theo nghệ thuật, từ nhỏ đã bộc lộ khả năng diễn xuất thượng thừa.

Nước mắt còn nhiều hơn cả nước mưa, mắt cũng bị dụi đến sưng đỏ hết cả lên."

Không có ai thương con, vậy thì để Luka thương con" - đúng là Luka đối với Plataw thập phần cưng chìu, nhưng lại không biết bản thân mình vào nhiều năm sau này sẽ phải hối hận vì câu nói hôm nay."

Luka, nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy" - còn nhỏ như vậy cũng không hiểu câu này ý gì, cũng may có một lần nghe được baba dịch nghĩa, chính là một lời nói ra bốn con ngựa cũng khó theo.Luka ngày hôm đó chỉ vì muốn dỗ Plataw ngừng khóc, nên cũng không ngại cùng với nó đánh tay ba cái thề ước gì đấy.

Về sau này mỗi lần nhớ lại, đúng là bản thân đã sống đến 18 năm trên đời, lại bị một đứa nhỏ tính kế lâu dài.Ngày hôm đó Plataw quay trở về nhà trong một trạng thái vô cùng phấn khích, muốn đem loại chuyện đó đi khoe với mẹ Ling.Chính bởi vì quá khẩn trương nên quên mất gõ cửa phòng, lập tức đem theo nét mặt hớn hở lao thẳng vào bên trong.

Lại một phen xém chút dọa ch.ết hai người vốn dĩ đang làm loại chuyện không thể để ai thấy đó, Orm một thân y phục vẫn còn nguyên vẹn, ngay lập tức đem tấm chăn che lại cơ thể của nàng.

Lớn tiếng mắng Plataw là cái đồ bất lịch sự, còn dọa nó nếu sau này còn nhìn người khác ân ái với nhau, hai con mắt đều sẽ bị rớt ra ngoài.Plataw quả nhiên bị dọa đến vô cùng sợ hãi, cả ngày hôm đó đều đi ngắm mình trong gương, xem thử con mắt của mình có rớt ra chưa?

Còn Lingling sau khi bị con gái nhìn thấy mình ở trong bộ dạng như vậy, liền thẹn quá hóa giận, quyết định chay giới Orm thêm một tháng.

Chính bởi vì điều này, mối quan hệ của Orm cùng với Plataw, mới tốt đẹp chưa được bao lâu, liền có nguy cơ đứng trước rạn nứt.---------------"Orm, không thể ở đây?"

Không biết dạo gần đây bị quỷ ám hay sao?

Cứ mỗi lần bọn họ gần gũi với nhau, liền trước sau gì cũng bị Plataw nhìn thấy.

Lingling bị nhiều lần trở nên sợ hãi, nhất quyết không làm loại chuyện này với Orm nữa.

Không ngờ hôm nay trong lúc đang pha trà, nàng lại bị năm cân muối đem cả người áp chặt vào vách tường phía sau, đem một chân móc ngang eo của cô.

Trực tiếp đem tay luồn vào trong váy, khiến Lingling bởi vì tâm lý liên tục nhìn trước ngó sau tỏ ra không hề hợp tác."

Em đã gởi nó sang nhà bà ngoại rồi, không tới ba ngày nó cũng không về được nhà đâu" - mặc kệ hiện tại trời đất có sập xuống, ngày hôm nay người ta đang rất muốn nàng."

Đừng mà...

O..rm"Bởi vì rất nhiều lần bị Plataw phá đám, nên lần này Orm đặc biệt khẩn trương hơn.

Chỉ mới tiếng trước tiếng sau những ng.ón t.ay hư hỏng lại tìm đến vùng địa phương quen thuộc, nhanh chóng tách hai bên cánh hoa vẫn còn đang khô ráo của nàng trực tiếp đi vào.

Ít phút sau đó liền gia tăng lực đạo, khiến Lingling cảm nhận rõ giữa hai chân mình bắt đầu trở nên ướt át, môi lưỡi cũng không chống cự được, trực tiếp bị cô đem vào một nụ hôn sâu.

Một dịch thể trong suốt đi theo tiếng r.ên r.ỉ của nàng, thoát ra ngoài chảy vào khe ngực."

Dừng lại đi Orm, đủ rồi" - đã qua một lượt kích tình, nhưng những ngón tay bên trong cơ thể nàng vẫn không hạ nhiệt.

Hiện tại bọn họ không phải đang ở trên giường, Lingling vẫn chính xác chỉ có thể đứng một chân, phải dựa cơ thể liên tục áp lấy mình mà đứng vững."

Yên tâm đi mà, em đã nói nó không có ở nhà" - những ngón tay của cô vẫn liên tục đi sâu vào cơ thể nàng, vai áo của Lingling cũng bị Orm kéo xuống lộ ra một bên ngực, trực tiếp đem thứ nhô cao đó cho vào trong miệng, lực đạo bên trong một chút cũng không ngừng chậm lại.Ở bên bức tường đó, Lingling không nhớ rõ bản thân bị Orm khiến cho nàng ra bao nhiêu lần, chỉ biết hiện tại chỉ có thể mặc nhiên để cho Orm đem lấy mình ôm lấy, chân của nàng đã mỏi đến không trụ được.

Lukach liên tục thấm ướt giữa hai chân, càng lúc càng nhiều, chảy theo đùi non kéo lê một đườn dài đến tận gót chân, rồi lại thấm một ít ra sàn.Cho đến khi sắp bị Orm làm cho cật lực r.ên r.ỉ một lần nữa, lại nghe có tiếng bước chân rất lớn chạy liên tục trên sàn, kèm theo đó là tiếng khóc cực kỳ ai oán của Plataw.

Cả Lingling và Orm đồng loạt đóng băng, nó về nhà từ lúc nào?

Vừa rồi rốt cuộc là nó đã thấy những gì, tại sao lại chạy ra ngoài khóc lớn."

Nè, Plataw, con bé làm sao thế nhỉ?"

- bà ngoại vừa rồi đích thân dẫn Plataw về nhà lấy thêm đồ, nhưng sau khi con bé nói muốn đi tìm mẹ Ling xin một ít trà cho Luka gì đấy, liền chưa tới 5 phút sau đã bỏ của chạy lấy người."

Luka, Luka, người ở đâu?"

- lần này Plataw không có đóng kịch, thật sự bị dọa một phen khóc đến xém một chút không nhìn thấy đường để chạy nữa."

Có chuyện gì vậy Plataw, đừng sợ, nói cho Luka nghe" - trong số những lần Plataw chạy sang đây tìm nàng, đây được cho là lần khóc bi thương nhất."

Từ nay về sau con không còn nhìn thấy Luka được nữa, sẽ không còn nhìn thấy Luka thêm một chút nào được nữa luôn" - càng nói càng khóc lớn, hai tay liên tục chụp lại mắt của mình."

Tại sao lại không thể nhìn thấy ta, Plataw, có chuyện gì đây hả?"

- nhất định là có chuyện gì rất kinh khủng, mới khóc thành ra bộ dạng này.

Thật đáng thương..."

Hôm trước ba cũng có nói rồi mà: Nhìn người ta â.n ái, trước sau cũng bị mù.

Luka, tuần này con đã nhìn thấy đến 3 lần, lần này còn táo bạo hơn, xong rồi, nhất định là xong rồi.

Luka người coi thử, mắt của con có phải sắp rớt ra rồi không?"

- chính bởi vì Plataw sợ mắt của mình rớt mất, nên đem cả hai tay ấn lấy nó giữ chặt lại.

Chính bởi vì như vậy cả bầu trời liền tối đen, nó lại cho rằng cuối cùng nó cũng không giữ được hai con mắt, đã thật sự rớt ra thật rồi.Chỉ tội nghiệp cho Luka, bởi vì một câu nói của Plataw, cả gương mặt đều bắt đầu ửng đỏ: Tuần này con đã nhìn thấy ba lần, lần này còn táo bạo hơn..." ...

"END.
 
Back
Top Bottom