Tâm Linh Làn Sóng Mới

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
398983706-256-k752682.jpg

Làn Sóng Mới
Tác giả: DaikonChao
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

- ██████ , tạm biệt...

- Hy vọng kiếp sau... có thể gặp lại...

- Cô ngập ngừng một chút
- Mong... chúng ta rồi sẽ trùng phùng.

Rồi cô gái ấy mỉm cười, nụ cười mờ nhạt nhưng rạng rỡ đến lạ thường.

Bỗng mọi thứ tối sầm lại, giống như bị cản trở tầm nhìn mà mọi thứ ở trước mắt chỉ còn lại 1 màu đen.

Phải chăng số phận đã được sắp đặt đã có sự thay đổi?

Liệu rằng mọi thứ chỉ dừng lại ở 1 kết cục?
*Lưu ý: Đọc kỹ thông báo và warning ( sẽ có cập nhật thay đổi ) Tags: hocduongmanyendingsmetindidoan​
 
Làn Sóng Mới
Warning - Thông báo


Lịch ra chương: Mỗi tháng có 1-2 chương, nếu rảnh thì sẽ có khả năng nhiều hơn*Thi thoảng cả tháng không có chương mới vì bận
 
Làn Sóng Mới
Chương 1 : Mở bài


- ██████ , tạm biệt...- Hy vọng kiếp sau... có thể gặp lại...

- Cô ngập ngừng một chút- Mong... chúng ta rồi sẽ trùng phùng.Rồi cô gái ấy mỉm cười, nụ cười mờ nhạt nhưng rạng rỡ đến lạ thường.Bỗng mọi thứ tối sầm lại, giống như bị cản trở tầm nhìn mà mọi thứ ở trước mắt chỉ còn lại 1 màu đen.- Hộc!An Nhiên bật dậy, tỉnh mộng khỏi cơn mơ kinh khủng đó.

Cô thở hồng hộc, người toát đầy mồ hôi từ lúc nào, mắt mở to như thể vừa thấy thứ gì kinh hãi lắm.

Căn phòng được nắng chiếu vào báo hiệu 1 ngày mới, làm An Nhiên chói mắt.

Lúc còn chưa kịp hoàn hồn lại thì có tiếng gọi vang khắp nhà thu hút sự chú ý của cô.– Vũ!

An!

Nhiên!

Con dậy ngay cho mẹ!

Bây giờ là 7h rồi đấy con biết không hả?!

Sắp muộn học đến nơi rồi!!!Nguyễn Thị Mẫn Nhi - mẹ An Nhiên ngay sau khi gọi cô mà không thấy phản hồi liền mở cửa 1 cách thô bạo, xông thẳng vào phòng.- Mày làm gì mà mẹ gọi không trả lời hả, dậy...

Ô tỉnh rồi à, nay mặt trời mọc đằng tây hả...

Thôi vệ sinh cá nhân nhanh lên rồi xuống ăn sáng mà còn đi học.An Nhiên vẫn còn ngơ ngác chưa phản ứng lại thì mẹ cô đã đóng sầm cánh cửa lại làm cô tỉnh cả người.

Cô với tay lấy chiếc đồng hồ để trên đầu giường rồi cảm thán:-Máaaa, mới có 6h mà!An Nhiên để lại đồng hồ rồi nhanh chóng đi sửa soạn.

Lúc cô đang xách cặp xuống tầng 1 thì ngửi được mùi thơm nức mũi làm bụng của cô kêu ọc ọc.

Điều này khiến An Nhiên trở nên tươi tắn hơn hẳn lúc đầu là sự mệt mỏi, lười biếng khi phải dậy sớm sau 2 ngày cuối tuần ngủ nướng.- Woahhh, bao giờ mẹ xong thì để ra bàn cho con được không ạ?- Ừ ừ ra ghế ngồi yên dùm mẹ cái...Cô ngoan ngoãn ngồi xuống thì thấy bố đang vừa xem tin tức trên tivi vừa chén ngon lành cái bánh mì trứng, bên cạnh còn có 1 cốc cà phê G7 thơm phức.

Bụng An Nhiên lại tiếp tục báo hiệu rằng nó đang rỗng khiến mắt cô sáng lên khi nhìn thấy hình ảnh kích thích sự thèm ăn.

Rồi An Nhiên dè dặt mở lời:- Oaaa, bố ơi.

Cho con xin 1 ngụm với nha?

Đi màaa.

- Cô dùng ánh mắt long lanh để xin xỏ.- Cái con bé này, tự đi pha đi.

Im lặng để bố nghe bản tin cái.Ông lườm cô rồi xua xua tay đuổi đi.

Bởi mỗi khi An Nhiên xin là sẽ uống hết sạch nên ông cũng quen với đôi mắt lấy lòng đó rồi.An Nhiên bĩu môi rồi chạy đi pha cốc cà phê mới, lúc pha xong thì đúng lúc mẹ đặt chiếc đĩa bánh mì trứng xuống.

Cô hí hửng cầm chiếc cốc nóng hổi đặt lên bàn, đồng thời lúc này tivi cũng đang chiếu bản tin mới nhất.- Theo như phát hiện mới nhất của chúng tôi thì dạo gần đây có người dân ý kiến rằng tìm được những hộp sọ, xương người xung quanh các đảo hòn ở Nha Trang...

Cụ thể là đảo hòn Một, đảo hòn Đỏ...- Ghê thật đấy...

Mong công an tìm được sớm để người dân bớt lo.Vũ Thế Sơn - cha của An Nhiên thở dài trước tin chấn động này.

Sau đó ăn nốt miếng bánh mì cuối cùng rồi rửa tay, đeo tất vào.

Lúc đeo xong đôi giày đã được đánh bóng, ông quay ra nói:- Bố đi làm đây nhé, Nhiên Nhiên ăn nhanh lên còn đi học.

Mẫn Nhi, em cứ để tối về anh giúp sau cũng được, em còn phải chuẩn bị đi làm nữa mà.

Thôi anh đi đây, tạm biệt nhé.- Vầngggg - An Nhiên ngao ngán trước câu nhắc nhở quen thuộc - Con chào bố ạ...- Đi làm cẩn thận nhé - Mẫn Nhi nói với theo khi cánh cửa sắp đóng lại rồi quay lại nói với An Nhiên - Còn con, ăn nhanh lên 6h30 rồi.

Tý lại chạy loạn lên mà đi học.- DạaaaaaNhét miếng bánh mì cuối cùng vào mồm, An Nhiên vừa nhai vừa tìm chiếc giày quen thuộc của mình.

Đeo giày xong cô xách cặp lên, lấy chìa khóa nhà rồi vẫy vẫy tay với mẹ:- Con đi học đây, mẹ.- Đi đứng cho cẩn thận, đeo 2 quai ba lô vào không trẹo vai bây giờ con bé này!Mẫn Nhi dù đang chạy khắp nhà để chuẩn bị đi làm nhưng không quên nhắc nhở thêm.

An Nhiên cũng quá quen với lời nhắc này nên coi như bỏ ngoài tai, đi ra ngoài sân kéo chiếc xe đạp đi học.Ngày mới cứ vậy mà bắt đầu với thói quen mỗi ngày.

Tất bật đến nỗi An Nhiên không để ý đến những thứ kỳ lạ đã sớm len lỏi vào vận mệnh của bản thân.

Cứ như vậy, cô đạp xe đến trường, yên bình như bao ngày khác...
 
Back
Top Bottom