Tâm Linh LÀ EM , TÂN NƯƠNG CỦA TÔI.

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
162806297-256-k280185.jpg

Là Em , Tân Nương Của Tôi.
Tác giả: JellyLing
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Cổ trang xuyên hiện tại ( 2 thế giơi song song ) Tags: chịhoàihạnlinhminhyoongiđường​
 
Là Em , Tân Nương Của Tôi.
c1.


Helo mọi người ...

để dễ tượng tưởng ra truyện của mjk mọi người cũng đọc qua phần giới thiệu nhân vất nè .. 😅😅💜Giới thiệu nhân vật .: - RM: Lão vương gia gia .

- Suga: âm sư Suga

- J-Hope: âm sư J-Hope

- Taehyung: Ma Vương điện hạ ( cháu trai độc nhất của lão vương gia gia, và là người có sứ mệnh kế vị ma vương đại tộc )

- Jimin: Park Jimin ( là hiện thân của chìa khóa ma lực .

Ma lực này đã theo dòng tọc of Jimin xuyên suốt hơm 700 năm qua vì ko muốn bị cuốn vào cuộc chiến nên đã ẩn thân với thời đại vào sống cũng con người .)

- Jin : là anh trai của Jimin ( là mộng sư theo dòng máu ma lực để bảo vệ cho Jimin)

- Jungkook : Jungkook là quận chúa con của ARON diện vương .

Tính lạc quan .

Vui vẻ .

Ngây thơ trong sáng .

Năng động .

Thích tự tại ko muốn ai quản và ko ai quản nổi 😅 ngoại trừ Taehyung .( Diện vương cũng bỏ tay rồi )Ghét sự tranh chấp trong gia tộc , cô đã ẩn thân trong thế giới loài người để sống với sự hoài bão of mjk ... cũng là bạn thân of Jimin . ( trong loài người )

Aron diện vương : hoàng huynh của lão vương gia gia .//// cho ý kiên coi ....///
 
Là Em , Tân Nương Của Tôi.
LÀ EM . TÂN NƯƠNG CỦA TÔI P1


Reng reng~~~~ giờ ra chơi...Jung Kook chạy lại lay nhẹ người Jimin

"Jimin cậu dậy đi , sao dạo này lên lớp cậu ngủ lắm thế ?"

Nói với giọng mệt mỏi

"Kook à , dạo gần nay mình luôn gặp ác mộng , không tối nào mình ngủ được?"

Với giọng vẻ lo lắm cho bạn "Mình thấy cậu tiều tụy rồi đó !

Sao, kể mình nghe đi "

Như được có dịp người chịu nghe về nổi khổ ko chần chừ .

"Mình mờ thấy mình ở khu vườn rất nhiều hoa hồng , mọi người qua lại rất đông kì lạ là khu vườn đầy hoa đó toàn là hoa héo ,chỉ có 1 hoa duy nhất nó rất đẹp mùi hương hoa hồng đó rất kì lạ, định chạm vào hoa vì mình không cẩn thận đã bị gai đâm chảy máu, 1 giọt máu của mình thôi đã làm khu vườn hoa héo đó trở nên đầy sức sống , tươi rọi giống như viên Trân Châu Lưu Ly, cùng lúc đó mọi người xung quanh lại trở thành nhữ con quỷ , rượt đuổi muôn hút máu mình" vừa kể mà người nổi hết lông gà 😥

Tuy rằng giấc mơ đó ko đáng sợ lắm như Jimin kể nhưng phải đành an ủi để trấn an tinh thần vậy.

" Aiz .. gì chứ ?tại cậu xem phim nhìu quá rồi!"

Nhìn mặt Jungkook có vẻ ko tin lắm nên giất khoát đưa ra bằng chứng

" Không đâu ?

Vấn đề là nó rất thực , và ko chỉ 1 lần mà nhìu lần tớ điều mơ thấy y cùng 1 khung cảnh đó . cậu nhìn này( giơ ngón trỏ ) sáng thức dậy tay tớ bị chảy máu đúng với gai hoa hồng đâm vào , làm tớ càng sợ hơn nữa " vừa kể mà giọng điệu mèo nhèo nhìn vẫn dễ thương hết sức 😂

Nhưng với jungkook vấn đề ko quan trọng lắm đối với 1 người thích sự kì dị như kook , đành phũ

" Có chút đáng sợ thật , chỉ là mơ thôi cậu đừng lo quá !

"

Trề môi rõ cưng "Gì chứ?

Đó là an ủi ha?

"

Kook ko chịu được sự vừa đáng run sợ và vừa đáng yêu của cô bạn bèn cười sua đi giấc mơ đó.

" Hihi.. thôi nào , đi rửa mặt cho tỉnh , tí có môn ngoại khóa đó.." lấy 2 tay kẹp chặt 2 má bánh mochi của Jimin

15p sau thầy dạy bước tới ....-Hnay tiết ngoại khóa thầy sẽ dẫn lớp ta đến 1 ngôi đền cổ để làm bài thu hoạch ,Nào các em chúng ta đi theo hàng lên xe , 15p sau là tơi nơi "

Quên đi giấc mơ đó , với vẻ mặt vui vẻ của 1 cô gái đầy tò mò nên được đi đâu đó thì khoái hết chổ nói .

20p sau tới ngôi đền cổ .

- nào các em bước xuống se cẩn thận nhá , xuống cho tám chuyện 5 phút nên nhanh chân lên nào .

"Nào Jinmin định ở cửa xe nhìn thôi à "

Boong bước nhảy xuống xe ."

Woa...!

Ngôi đên đẹp thật đấy " mắt tròn to hết cỡ để chiêm ngưỡng ngôi đền " Jungkook, cầm điện thoại ra chụp đc chứ nhi?

"

"Được mà , đi rồi kìa đi nào Jimin"

Vừa bước tới cửa đên vốn bản tính tò mò còn cả hậu đậu hết phần người khác, mắt để lên trời miềng chữ O vấp phải thanh cửa ..

" á "

" Cậu cẩn thận vấp té chứ!

Có bị thương chổ nào không Jimin?

" hêt nói nổi tính này của bạn chỉ lại đỡ dậy phủ phủ lại đồ

"Tớ không sao, đi thôi" nở nụ cười rõ cưng ko thấy mặt trời làm kook định tránh mà ko nổi ( được nhìn nụ cười ấy tồi đây cũng bất lực 🙃)

-Vào trong đền các em đc đi tự do nhưng khu cấm các e tuyệt đối không được đụng vào đó .

*Dạ !

" Woa !

Cái đỉnh đồng to kia nhìn đẹp thật đó Jungkook!"

Kéo kook lại cùng xem ( lấy máy ra chụpTách tách)

"Đẹp thật!"

Vẻ mặt lúc này diễn tả thế nào đây nhỉ ? ( ad chịu lun hí 😊) ..

thoáng nhìn biết là khu cấm rủ mặt than " nhưng có rào cấm ,không lại gần được đâu jimin"

vừa nói dứt câu: " Đâu có sao?( Vén lên) Hàng rào cấm các linh hồn mà !

Mình là con người không sao đâu?

"

Ngớ người trước hành động của cô bạn cạn lời bộp 1 cái vào trán lắc lắc đầu .

Cô Đi quanh " cậu nhìn này điều khắc đẹp lắm đó (tách tách)" những lá niêm phong càng làm sự tò mò cô tăng cao chạm nhẹ vào "

ố (tay dính máu chạm vào lá niên phong tự dưng bốc cháy )á " ..

.hoảng hốt chạy lại đỡ bạn " Chuyện j thế Jimin?"

Giọng nói lắp bắp " lá niêm phong tự dưng bốc cháy luôn kìa" ...(lùi lại)

" cậu có bị sao Jimin?

Ớ tay cậu có máu kìa , chắc do hồi nãy không cẩn thận đó , bjo lau sạch máu trên tay cậu trước đi."

"Ờ umm!" ( cả 2 hoang mang )

" Đi thôi !

Có chuyện là 2 tụi mình chết đó !

" -Nào các em !

Bây giờ các em có thể học nhóm hoặc về nhà làm bài , đầu tuần sau nộp bài nhá .!

*Dạ .!

"Kook đỉnh đồng đó ko có chút động tĩnh j như vậy là không sau chứ ?

"

" ko sao đâu , từ nãy giờ rồi nếu có j đã có nãy giờ rồi , yên tâm nào .

ừ Jimin về nhà tớ làm bài đí"

" Umk!

" Vui vẻ đi về vừa bước khỏi ngôi đền có 1 xe con đẹp đậu gần đó thấy Jungkook vội chạy ra mở cửa , -Cô chủ mời cô chủ lên xe !

" Lên thôi Jinmin "

" umk" ...

Mọi người nhớ vote và ý kiến cho mình nhá ...
 
Là Em , Tân Nương Của Tôi.
LÀ EM , TÂN NƯƠNG CỦA TÔI P2


15p sau ngôi đền cổ đó bống sáng chói lóa !

Từ đỉnh đồng xuất hiện 1 viên Trân Châu lấp lánh bay vút đi trong không gian.

Vừa bay về tới cửa thành mà lòng cậu đầy nhớ nhung thêm chút hoang mang

"Đã 700 năm , đã hơn 700 năm rồi nhỉ ?

Kể từ khi bị giam giữ" ( tính thích đối thoại vẫn y nguyên như ngày nào ) nhìn cổng thành , đẩy cổng đi vô , có 2 người đợi.

Hai người với bộ màu trái ngược nhau đang tiến lại gần cung kính " Ma Vương Điện Hạ cuối cùng ngài cũng đã trở lại "( Âm sư J- Hope)

Gặp lại 2 hyung lằm cậu mừng nấc lòng " Hyung !

2 hyung sao biết hôm nay em đc giải thoát vậy" kèm chút ngạc nhiên.

Giọng điệu lạnh licf cất lên làm trệ đi khuôn mặt tươi rọi ấy " Trong điện Lão vương gia là người biết mọi sự mà !

" (Âm sư SuGa)

Kéo laj tính thần lại gần vổ lên vai " Đệ về rồi ta nên chào hỏi Lão Vương gia, ngài đợi đệ lâu lắm rồi gặp lại để thay đổi nhiều thế này lão Vương Gia mừng phát khóc mất kekeke " ( J-Hope)

" woa !

Lão Vương già đó vẫn chưa chết sao?

Sống dai thật đó !

Woa !

" lắc đầu nhẹ nhẹ nhưng tròng lòng mừng không tả nổi (mắc mệt ông cháu này quá 🙃🙃🙃)

" Này đệ !

Không được nói như vậy chứ !" (J-Hope)

Nở nụ cười hình vuông rõ trông đáng yêu " đệ đua vui thôi mà " hihi " nào đi về điện U Hyung thôi " vừa bước đi nhưng âm sư Suga lại lùi lại 1 bước ....

" J-Hope đệ nhìn xem , nhóc V cao lớn , trưởng thành nhiều rồi đó!

" chống cằm nghĩ gặt gật đâu ( swang vẫn có nhá mấy đứa 😂😂)

" Wòa!

Đúng thật nè ( đứng so đo chiều cao với V )

Đi được 1 lúc , bước chân cậu khựng lại " hyung có phải em đi nhầm chổ rồi không ?

" cậu và 2 hyung đảo mắt nhìn xung quanh , cung điện trang trí lộng lẫy,nhộn nhịp

" Không đâu?

Đúng nơi rồi mà ?

Chẳng lẽ ta cũng nhầm " ( âm sư J- Hope ) 3 người bước tới đại sảnh , tất tần tật tiểu yêu dồn ánh mắt nhìn V..

-Ai đây?( 1 tiểu yêu lên tiếng ) o.oo 1 giây tất cả cúi quì gối xuống thành 1 tập đoàn.

-Mừng Ma Vương Điện Hạ đã trở về !

Ôi là Ma Vương điện hạ đó

Ko biết xuất hiện từ đâu lão vương ho Khụ khụ vài tiếng gây sự chú ý .." umk hưm khụ khụ "

-Lão Vương!( cả bầy tiểu yêu quì lại )

"Tất cả lui ra hết đi "! (RM)

Vẻ mặt uy nguy diện được vài phút hơn hở mừng " cuối cùng ta cũng đợi đc ngày này ,Cháu nói ta xem làm thế nào cháu thoát đc ?

Dù ta dùng suy nghĩ cũng không có cách nào để cứu!"

Như thường lệ 2 người kia chỉ đứng 1 bên hóng hớt ngồi xem chuyện

" Thật ra là có người làm lá niên phong cháy nên mới đánh thức cháu !"

" cháu Nói xem người đó là nữ nhân hay nam nhân?"

" lão gia , có liên quan gì sao?

" ( âm sư J-Hope )

" có chứ .!

Có chứ vì ta đã lập lời thề rằng ai đánh thức cháu khỏi lời nguyền đó ta sẽ gả người đó cho cháu !

" 2 người kia thừa biết lão vương sẽ nói nhưng vậy nên vẻ mặt chẳng mấy bận tâm ngồi cạn nhau li tra bình thản uống ( e chịu 2 âm sư ghê á )

Bống chốc bay tới nâng lão vương đang ngồi khỏi ngài vàng " trang trí cung điện đại hỉ đỏ loe loét là ý này hả , ngay lúc bước vô cháu đã nghi lắm rồi "

" Với con người cũng đc sao Lão Vương gia ?" (SuGa)

" Umk "

" vậy sẽ thú vị đây " ( Suga)

dậy lại can " V đệ nên bĩnh tỉnh chuyện j cũng quan trọng .

Quan trọng bjo đệ phải hồi fuc lại linh lực của mình đã " ( J - Hope)

SuGa vẻ mặt chả bận tâm , bình thản ngồi tiếp tục uống trà, vì với Âm sư mọi chuyện tnay vẫn hay xảy ra

" Cháu có thể thả ta xuống đất rồi nói chuyện được không " ( phù cuối cùng chạm đất rồi , toát hết mồ hôi , ta già không đủ sức để đua co như ngày xưa nữa ( xl ngàn lần xl vì đã dìm anh qua sâu rồi RM 😢😢😢😢)) " Đã 700 năm nay ,loài người làm lá niêm phong đo bốc cháy chỉ có 1 người duy nhất ngoại trừ đó là dòng máu của Hậu Duệ Nữ Hoàng lai 2 dòng máu giữ yêu và loài người!

Máu của họ sẽ mở đc Phong Ấn .chỉ tiếc rằng hơn 700 năm nay không còn dấu tích của người " phù thở dài vời vẻ thất vọng

" Bây giờ việc cần thiết là cần nhanh chóng tìm ra người đó, để mở Phong Ấn tìm được Ấn Tín , như vậy ta mới khôi phục lại ngôi vị đế Vương Ma Cà Rồng!" (J- Hope)

" Ma Cà Rồng loại máu lạnh kia , vẫn khao khát tìm.. theo mùi máu " !(SuGa)

" Vậy làm sao ta tim được đây ?

"

Vẻ mặt tự hào hô to " Đệ đừng lo theo kinh nghiệm ở với loài người 100 năm nay ta đã tim được chút hi vọng , nhỏ nhoi " (J-Hope)...

Tất cả cùng hùa theo " nhỏ nhoi sao " ?

Gãi đầu " ít ra cũng có chút manh mối hihi "

" Vẫn nên lần theo người đã đốt chay đc lá niêm phong thì hơn " ( suga)

Mong mọi người ủng hộ để có động lực up tiếp nhá .. 😍😘😘😘
 
Là Em , Tân Nương Của Tôi.
LÀ EM , TÂN NƯƠNG CỦA TÔI .


Xl vì để m.n đợi lâu .. mấy ngày nay tự dưng bệnh ... 😥😥😥

Ko lên vjt tiếp đc.

Mong mọi người thông cảm .

Để tạ lỗi .. gửi mẫu hình truyện

Lão gia gia cao to đẹp trai thế này mà tui dìm ổng quá trời 😅😅😅. ( xl ngàn lần xl mà 😢😢😢)
 
Là Em , Tân Nương Của Tôi.
LÀ EM , TÂN NƯƠNG CỦA TÔI P3


Tại nhà Jung Kook..Sau những giờ làm bài xong , cũng khoảng giờ 5h chiều .

Sắp xép lại sách vào cặp ."

Jiminsi!

Tối nay có nguyệt thực đó Cậu nhớ xem nhá !

"

Vẽ mặt ko bận tâm lắm ." unk !

JungKook mình đi về nhá !

"

"Umk!

Về Cẩn thận nhá Jimin !

"

Tiễn bạn ra khỏi nhà , " bye nhá Jimin" " umk , cậu mau vô nhà đi kook" .

Vừa đi vừa quay đầu lại vẫy vẫy tay tạm biệt " mai gặp " trao tặng nụ cười ánh mặt trời .

Vừa bước tới cửa " Anh Jin ơi !

Em về rồi " vứt cặp sách lên ghế sofa chạy tới mở tủ lanh kiếm đồ ăn .

" ớ bận việc sáng mai mới về nữa sao?" vừa nhai vừa chạy " vậy chi bằng mình vô phòng anh nghịch đã " tinh thân phân khích kịch độ .. ( gạch két) không ngờ vừa mở cánh cửa ra lại thấy cảnh tượng này ( cảnh body quyến rũ of trai 😅😅😅) người Jimin bất động,Trước mặt là cảnh 2 chàng trai đang năm ngủ với body quyến rũ) phút máu mũi chảy , đập đầu vào tường " tỉnh lại điJimin!

Á~~~~~"

bống chốc thức dậy rút kiếm kề lên cổ Jimin ." làm nhiễu giấc mộng của ta điếc cả tai " bộ mặt siêu tức giận SuGa ,làm Jimin biến sắc không chút giọt máu

" Thôi nào Hyung , đối xửa với 1 cô gái phải thật nhẹ nhàng" ( làm trò con bò aegyeo..) thu kiếm lại , cô đứng cứng tại chổ ko thể nhúc nhích đc gì

"Cái quỷ gì thế này?

" Jimin vẫn chưa định hình được chuyện gì đang diễnra " Á~~~" không biết V từ đâu xuất hiện, từ trần nhà rơi xuống đè lên người Jimin.

4 cặp mắt nhìn đối nhau , nhấc môi cười nhẹ " Ánh mắt sợ hãi của con gái tuổi làm tình nhìn thật quyến rũ " V)

Sợ hãi nhưng Jimin vẫn đủ sức đẩy V ra khỏi người , tay chân bủn run ngồi chỏm xuống

" Á, ngươi dám đạp ta " vẻ mặt bực bội

" Ma Vương Điện Hạ ,bớt giận , ta đến đây vì việc gì ngài không quên chứ!"

J-Hope

Jimin vẫn ngơ ngác " chuyện gì thế này Mình đang mơ sao?" dù là mơ nhưg thật đáng sợ quá , h chuồn là thượng sách

" Ngươi định chạy sao?

" bất giác cầm tay Jimin kéo lại " Ốh !

Hyung, nhìn này ngón tay nấm lun này !

700 năm nay em chưa thấy ngón tay nào như này cả ,Ha ha " háo hức đo ngón tay với Jimin " dễ thương thật nè !

"

" Ma Vương Điện Hạ" (SuGa nghiêm giọng )

" À " cắnvào ngón trỏ của Jimin chảy máu

" Á đau ,Anh làm gì thế ?"

1 giọt máu của Jimin rơi xuống bản Phong Ấn xuất hiện , bổng chốc như 1 cơn gió cuồng phong lốc xoáy , ánh sáng chói lóa cả phòng ,

" woa!

Ma lực đến từ U Hyung Điện Cung thật mạnh mẽ " .(J-Hope)

Người cô chăng hiểu nổi chuyện xảy ra cả , ngay cả viết thương cũng ko làm cô thức tỉnh được " đang diễn ra thế nà y ?

Mình đang ở đâu đây?

"

Nụ cườ tự đắc

" Ha ha .

Cuối cùng phong ân cũng hiện ra rồi !

"

" Xin chúc mừng Điện Hạ " ?(J-Hope)

" Hyung !

Không ngờ chuyện này đơn giản hơn em nghĩ đó !

"

" Đúng vậy , đúng vậy ánh mắt nhìn của ta vốn rất chính xác mà " vẽ mặt tự hào của âm sư J- Hope .

Không khi vui vẻ bỗng hụt hẫn khi âm sư SuGa cất lên với những lời lẽ rõ đúng ."

Không hẳn là như vậy đâu?

Phong Ấn đã đc mở ra cũng có nghĩa mọi chuyện sẽ mới bắt đầu , quan trong nhất ta vẫn phải tìm đc Ấn Tín trước loài khát máu kia!" (SuGa)

......Xl m.n đã để đợi lâu ùi
 
Là Em , Tân Nương Của Tôi.
LÀ EM , TÂN NƯƠNG CỦA TÔI P4


" Nụ hôn sẽ là dấu hiệu cô gái này là của ta?" (V)

người đang co ró sợ hãi bỗng nghe đc từ hôn mà bửng tỉnh

" Khoan đã ,h...hôn ?

Nụ hôn sao?"

Vừa bước lui vừa che miệng lại " Dù có chết tôi cũng phải bảo vệ được nụ hôn đầu của tôi!

Nụ hôn của tôi phải là 1 chàng chân mệnh thiên sứ mà tôi yêu !

" cô nói to rõ .

" Vậy hãy để tôi là chân mệnh thiên sứ của em" tiến tới ôm eo Jimin, đặt nụ hôn ngọt ngào lên đôi môi ngọt lịm của Jimin

Đẩy V ra " đồ thần kinh " ( bốp) .

Liếm môi cười khẩy " Lại có nữ nhân dám đánh ta 2 lần " (V)

2 tên hóng hớt cứ thế dạ 1 bên ngồi xem " phụt ha ha Ta biết ngay mà buồn cười qua đi mất , huyng thấy vậy ko ? ( J-Hope)

" Chuyện này là sao?

Giống như định mệnh vậy ?"

V tự dưng xấu hổ .

Ngồi khép nép 1 góc khóc bu lu lên " Hù hù nụ hôn đầu của tôi cứ như vậy mà không còn .hù hù "

J-Hope lại gần " Tiểu Thư Jimin cô không sao chư?

".

Mếo máo vừa gặt nước mắt , gạt tay J-Hope " tại sao mấy các ngươi dùng cái quái cách gì vào nhà tôi... ?"

" Ái chà chà ...tóm lại từ nay về sau Ma Vương Điện Hạ sẽ chịu trách nhiệm tất cả mọi sự về ngươi.." (J-Hope)

" Mình quả nhiên gặp phải mấy người bị thần kinh nặng rồi , nên làm gì đây ?" hoang mang, vò đầu bứt tóc .

Tiến lại chổ Jimin " Nô Bộc của ta, lại đây !" (V)

" Anh lại muốn làm gì nữa ?

Không cho tôi thở được sao?

"

" 2 hyung về trước đi , em muốn đi dạo với Nô Bộc của em." bổng Jimin bay vút lên cao, sợ hãi Jimin cố bấu chặt lấy người V .

Thấy mặt vừa sợ mà trông nổi dễ thương hết sức nhẹ nói " mở mắt đi!

Nàng nhìn xem khung cảnh lúc về đêm đẹp như thế nào?

"

Từ từ mở mắt ra " Woa!

Không ngờ khu nhà mình nhìn từ cao về đêm lại đẹp như tnay!

Ớ...!

Nguyệt thực .gần quá !"

Hưng phẫn vì được bay cô quên rằng mình quá dễ dãi với người thần kinh này mà còn ôm hắn nữa .

" Nàng định bám trên người ta cả đời sao?

"

" Hiện giờ ở không trung đó làm ơn đi , hù hù tôi không muốn đừng thả tôi ra" càng bám chặt lấy V

V nhếch môi cười nhẹ gỡ Jimin ra......

đên đây thôi xin ý kiên ạ .....
 
Là Em , Tân Nương Của Tôi.
LÀ EM , TÂN NƯƠNG CỦA TÔI P5


...

V nhếch môi cười , nhẹ nhang gỡ Jimin

" Í !

Không thể tưởng tượng nổi có thể đi lại được trên khung trung" đang phấn khích bông dưng hỏi với bộ mặt ngơ ngác "sẽ không té xuống đấy chứ ?

"

"Hưm!

Nàng thật ngu ngốc, Nàng coi thường Bổn Vương ta quá rồi ."

"Woa !

Thật tuyệt vời" vẻ mặt sáng lên , lon ton chạy nhảy

"Lại đây nào Nô Bộc của ta, hãy nhảy múa cùng ta vì bầu trời này dành riêng cho 2 ta."

đang đùa nghịch , nghe V nói quay đầu lại nhìn .

"Tên thần kinh này văn chương tốt vậy?

Hắn ta thuộc lòng sao?

Nhưng mà đột nhiên thấy hắn lấp lánh thế nhỉ?" tim đập thình thịch

tiến tới đưa tay đỡ Jimin dậy , ôm eo " bỏ tôi ra .

Tôi không muốn "

" Sợ sao?

Đừng lo lắng đi theo bước chân của Bổn Vương là được !

" Nhìn thẳng vào ánh mắt lấp lánh của Jimin

" Ta sẽ có trách nhiệm với Ngươi, Nô Bộc thô bạo đáng yêu của Ta."

"Cái này không phải vũ điệu trên bầu trời đầy sao?

Lãng mạn quá rồi " suy nghĩ của Jimin

" He he vẻ mặt qua hưởng thụ rồi đấy .lát nữa ta sẽ dọa ngươi Nô Bộc ngu ngốc của ta !

Dám đánh ta 2 lần ?

Lúc đó ngươi phải cầu xin ta .

Ke ke " vẻ mặt gian hiện rõ ra.

Nhìn thấy vẻ mặt của V " tên này lại bị sao nữa rồi?

"

Đang trên không trung bống hạ xuống

" Chuyện gì thế này?

Ma lực của ta đột nhiên không còn lại là bao nhiêu ?

Sao có thể như thế ?"

" Á .. chuyện gì đang xảy ra vậy?

Đang ..

đang rơi xuống .Á ... tôi không muốm chết .

Tôi chưa từng yêu đương mà .. hù hù .."

"Hư!

Cái đồ ngốc nghếch này sắp chết đến nơi rồi còn nghĩ đến chuyện yêu đương " cáo lên nhưng với vẻ mặt đầy sự lo lắng của V ,Biết cố gắng sử dụng sức mạnh ma lực sẽ ảnh hưởng đến tính mạng của chính mình nhưng cố gắng cứu Jimin

Ôm chặt lấy người V "đừng đùa kiểu này chứ .

Sẽ xảy ra án mạng đó !

Hịc hịc "sụt xịt nước mũi

"Câm miệng .

Ma lực của ta không chống đỡ được bao lâu., không muốn chết ôm chặt lấy ta" vẽ mặt nhợt nhặt của V hiện rõ "tuyệt đối không được buông ra nghe không ?

"

"Cái gì cơ ?

Hịc hịc" mếu máo "chẳng lẽ là thật ... cứu mạng .."

Bổng chốc lao xuông như thiên thạch...

.......
 
Là Em , Tân Nương Của Tôi.
LÀ EM , TÂN NƯƠNG CỦA TÔI P6


Bổng chốc rơi xuống như thiên thạch ...

"Tôi không muốn chết " ( Anh Jin , em thấy khó thở quá) Jimin sợ hãi ngất đi

gần tới mặt đất , bổng có 1 sự nâng đỡ

"Ma Vương Điện Hạ .

Ngài có sao không" J -Hope

Giọng điệu yếu ớt "Hyung , May mà Hyung đến kịp!

" Nhìn Jimin " Nô Bộc của ta cũng ngoan ngoãn nghe lời , ruốt cuộc cũng an toàn rồi !" thở nhẹ " Hyung SuGa nhờ Hyung đưa nàng về giúp em" .vừa nói xong trong người cảm thấy khó chịu (không xong rồi ta không chịu nổi nữa rồi , )ngất đi

"Điện Hạ , Ma Vương Điện Hạ" J -Hope lay nhẹ người V Sáng hôm sau ...Jimin vẫn mơ màng trong giấc mơ mộng lung của mình.

Vì là cuối tuần Jin cũng chẳng muốn đánh thức Jimin dậy sớm .

Dưới bếp Jin đang nấu đồ ăn sáng , mùi thơm của món cô thích bống bay lên tới phòng .

" Mùi này ?

Là món lẩu thịt bò mà !

Ngon quá" miệng chép chép, ngọ ngoại trên giường

" Chủ nhân !

Chủ nhân ?

Người tỉnh dậy rồi sao?

Dậy ăn món lẩu thịt bò thôi Chủ nhân!

"

Từ từ mở mắt ra, trước mặt mình là 1 thú nhồi bông nhỏ giống xác ướp Ai Cập biết bay .

" Mình chết rồi sao?

Này là cái gi" lấy ngón trỏ chọc chọc thử

Bật dậy hét ............Á "...

"Chủ nhân Chủ nhân !

Là nô tì"

"Mi là ai ?

Mi từ đâu đến " ?"

"Nô tì tên là Tap Tap , đến từ U Hyung Điện Cung.

Theo lệnh của Ma Vương Điện Hạ để bảo vệ và chăm sóc người ."

Phần này tới đây thôi .

Cạn ý tưởng rồi 😢😢😢😢
 
Là Em , Tân Nương Của Tôi.
LÀ EM , TÂN NƯƠNG CỦA TÔI p7


NGƯƠI YÊU TÔI LÀ MA CÀ RỒNG p7 ."

Mi là ai ?

Mi từ đâu đến" ?

" Nô tì tên là Tap Tap , đến từ U Hyung Điện Cung.

Theo lệnh của Ma Vương Điện Hạ để bảo vệ người ."

"Tất cả mọi việc diễn ra điều là thực sao?" ( đông cứng vài giây)

"Chủ nhân ?

Người không đói sao?

Ôi mùi này?

Làm bụng thần đói ."

"À , phải ăn chứ !

Ngươi ở lại đây ?Đừng để Anh Jin biết," ( lật đật xuống giường)

"Nhưng thần .." ( đi theo)

" chậc , Được rồi !

Tí ta mang lên cho ngươi.

"

" Cảm ơn Chủ nhân .

Người tốt thật !" ( cảm động rơi nước mắt)

(Bước xuống bếp, tới chổ Jin đang nấu món lẩu ) -

" woa!

Đúng là món lẩu thịt bò rồi, em chưa bao giờ thất vọng về khả năng ngửi của em mà !

"

" Em dậy rồi hả ?

Anh định nấu xong suôi rồi mới gọi e dậy "

(Bống chốc nhảy lên lưng của Jin)

" nhanh lên nhanh lên , em đói lắm rồi "

" Xong rồi đây cô gái !

Nào ngồi xuống ăn thôi!"

" Dạ !

Em sẽ ăn thật nhiều ạ ."

....
 
Là Em , Tân Nương Của Tôi.
LÀ EM . TÂN NƯƠNG CỦA TÔI p 8


Đầu tuần sau ...Reng reng ...chuông báo sắp đến giờ vô lớp ..

(Đang ngồi dọn tập lên bàn ) " Jinminssi!

Mình có cái này cho cậu xem" ( kéo tay Jimin ra phòng khác)

" Có gì vậy JungKook?

"

(Mở video lên)

" cái này ?

Cậu ngồi xem với mình đi , mình đã quay lại đêm nguyệt thực đó , vô tình quay đc cái này" ( phóng to )

" Gì đây?" (Chẳng phải đó là mình sao?

Vẻ mặt đó chẳng phải rất hạnh phúc với đồ thần kinh đó sao?

Mày bị sao vậy Jimin? )

" Jimin ?

Là cậu hả Jimin?

Mà người đàn ông nhảy cùng cậu là ai vậy ?

Đẹp quá "

" JungKook à !

" ( cạn ngôn)

Hửm

" Video này cậu đừng để ai thấy ngoài mình và cậu đó !

"

"Hưm .

Ưm mình biết rồi !

Mình sẽ giữ lại để làm kỉ niệm"

"Thôi về lớp thôi "( đứng dậy đi về lớp )

"Ca ca cuối cùng Ca Ca cũng đã trở về !" ( JungKook)
 
Là Em , Tân Nương Của Tôi.
LÀ EM . TÂN NƯƠNG CỦA TÔI p9


Chiều tan học về .

" Jimin hẹn mai gặp lại nhá "

" umk , cậu về nhá "

Đi được nữa đương thì cô cảm thấy giống như có người đang theo sau , đi vài bước rồi quay lại ko thấy ai ,

" gì chứ ?

Sao lại ko có ai ?

"

Mà đoạn đường văng ko bóng người .

Giật mình trước mặt cô là 1 người bán hoa .

" Omo ! , giật cả mình .

Chú đứng trước mặt làm gì thế !

"

"Này cô gái mua hoa ko ?"

( này chẳng phải người bán hoa trước cổng trường sao ?

Sao lại theo mình tới đây luôn chứ ? )

"Dạ , cháu ko mua đâu ạ !

Cháu về đây khẻo mẹ lại mong ạ " voiij chạy về .

" mùi hương này đôi mắt đỏ đó , ko thể nhầm lẫn được ".

Tới nhà ....

" Woa!

Đúng là tắm xong cảm giác nhẹ nhỏm hẳn mà ", lấy khăn tắm cuốn lên người rồi mở cừa , đi được vài bước bổng dừng lại nhìn xung quanh ngơ ngác.

"Đây là đâu?

Đây không phải là phòng mình mà ?

"

Khụ khụ V từ giường bước xuống

"nàng đến thăm ta sao?"

Thấy anh cô giật mình,lấy 2 tay che lại .

" sao anh lại ở đây?

Sao tôi lại đến được đây vậy, rõ là tôi vừa mới bước ra từ phòng tắm nhà tôi mà ?"

" Là ta gọi nàng" Nhấc bổng Jimin bế về giường .

"Anh định làm gì đó !"

"đừng hỏi ta như vậy chứ !

Ăn mặc thế này chẳng phải đang khiêu khích ta sao? ."

Ấp úng trả lời " là .. là ..

Tôi vừa mới tăm xong mà " .. chưa nói hết đè lên người cô cởi thắt khăn ra

" Anh định làm gì đó .

"

" Là người phụ nữ của ta làm gì nàng còn phải hỏi sao?"

1 nụ hôn ngọt ngào rồi từ từ di chuyển xuống cổ ngực

" Đừng mà , tôi còn phải đi học tôi không muốn làm mẹ sớm đâu ?"

Câu nói của Jimin làm V bật cười , dùng 2 tay véo nhẹ 2 má bánh gạo .

-" Để ta xem mặt này đúng là mẹ của các con ta rồi " .

Cúi hôn bống co tiếng gõ cửa.

" Điện Hạ , ngài có trong phòng không .

Là Hyung SuGa đây!

Ta mang thuốc cho đệ uống "

Khụ khụ " Hyung đợi ta 1 lát Nàng nằm im ở đây "Xong rồi Hyung vô đi.

" V đệ ạ ..

đắp chăn cao lên chứ đệ bênh ma lực vẫn chưa đc khôi phục mà" , cúi xuống định kéo chăn thêm .

" Đc rồi hyung đệ tự làm đc "

" này đệ uống thuốc đi "

" Cảm ơn Hyung SuGa.

"

" Nếu đệ không cố gắng cứu cô gái đó thì ma lực không mất nhju đến thế nay đâu..."

Nhiu đây thôi ... lại bí nữa rồi .😥

...
 
Back
Top Bottom