Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Kỉ Niệm Năm Tháng

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
401209674-256-k260896.jpg

Kỉ Niệm Năm Tháng
Tác giả: syn2111
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Câu chuyện kể về cuộc đời như mơ khi cưới được người mà mình đã đơn phương từ lâu .

Mình lần đầu viết chuyện nên có gì góp ý nhẹ nhàng ạ mình cảm ơn Tags: hocduong​
 
Kỉ Niệm Năm Tháng
Chương 1 : những ngày đầu


Hôm nay , khi đang ngồi chơi với những đứa cháu của mình tôi bỗng thấy chúng nó đang mở cái tủ mà từ lâu tôi đã không động đến.

Nó lâu đến nỗi tôi đã không còn nhớ mình đã để gì vào trong đó.

Rồi chúng nó mở tủ ra lấy một cái gì đó và đưa cho tôi hỏi
-Bà ơi đây là cái gì vậy ạ?

-chúng nó thắc mắc
Tôi nhìn chăm chú vào cái thứ hình vuông đang cầm trên tay nhìn trông giống quyển sách nhưng có lẽ không phải.

Bỗng một suy nghĩ lóe Lên
-À đó là album ảnh của bà...

-Vậy ạ để con xem nào, ảnh tốt nghiệp của bà này, ảnh chụp với gia đình, ảnh lúc bà có mẹ..v.v.

Chúng nó cứ lật tiếp lật tiếp từng bức ảnh rồi chúng nó lật qua một bức ảnh khiến tôi khá chú ý, Bức ảnh cưới của tôi
-bà ơi đây là bà hả
-Ừ bà đấy
Hồi tưởng lại năm tháng ấy...

Năm ấy tôi chỉ là một cô gái đang là học sinh cấp 2 .

Tôi là một người học không giỏi nhưng lại rất chủ quan trọng những kì thi lớn.

Vậy nên khi tôi Lên cấp 2 tôi chỉ được phân vào lớp bình thường cũng có thể gọi lớp tôi là một lớp cá biệt nhưng cùng với đó là có một cô chủ nhiệm rất khó tính và nghiêm khắc tên Hiền
Trường tôi là một ngôi Trường cổ kính, tất cả mọi thứ đều cũ kĩ, đến nỗi tôi nghĩ rằng chỉ cần đụng vào một thứ gì đó thì nó có thể rơi ra ngay lập tức.

Cùng với đó là sự bụi bặm sau những tháng hè không ai quét dọn.

Và sự bụi bặm không ai quét dọn ấy lại dành cho chúng tôi.

Lần đầu tiên vào lớp tôi đã thấy ngay một đống bụi đang được phủ Lên nhưng mặt bàn mặt ghế, phủ cả Lên những chiếc quạt trần, quạt treo tường đã già theo năm tháng , nhìn lớp bụi đó mà mũi tôi nghe thôi cũng muốn hắt xì hơi liên tục và da tôi cũng cảm thấy hơi ngưa ngứa rồi.

Không dừng lại ở đó không chỉ có bụi mà ở cuối góc lớp tôi còn có một đống rác to đùng mà các anh chị khóa trước sau khi liên hoan để lại không biết rằng trong đống rác đó còn những gì mà khiến cho muỗi và Kiến trong lớp nhiều đến vậy.

May mắn là tôi không phải là người quét đống rác đó vì có những người phụ huynh đã giúp chúng tôi một phần đó còn lại việc lau bàn ghế lau kính lau quạt đổ rác thì sẽ được giao cho chúng tôi.

Sau khi dọn dẹp đâu vào đó thì giáo viên của chúng tôi điểm danh xem có thiếu ai không rồi báo lại cho phụ huynh biết rồi cô nhắc chúng tôi về việc khai giảng và đồng phục
-ngày mùng 3 và 4 tháng 9 các em Lên trường tập duyệt cho khai giảng để đến mùng 5 tháng 9 để khai giảng chính thức - có một đứa hỏi- cô ơi thế còn đồng phục thì Sao hả cô?

-Để cô hỏi nhà may bao giờ có cô báo thì lên lấy nhé, không thì các em về chuẩn bị áo trắng không có logo cũng được, áo trắng tinh không màu nhé , các em cứ về đi có gì cô báo trên nhóm.

Kể sơ qua một chút về chủ nhiệm lớp tôi cô Hiền một người phụ nữ đã gần 50 và có cái tên trái ngược với cái tính .Thú thật thì sau khi vào năm học tôi mới nhận ra điều đó vì đầu năm cô hiền như cục đất vậy, nhưng vào năm học cô rất dữ và nghiêm khắc với chúng tôi, nhất là về việc vệ sinh lớp mỗi tuần .

Thường thì ai vệ sinh bẩn dù chỉ là một chút thì cô sẽ bắt trực thêm một tuần đến khi nào sạch thì không phải trực nữa.

Sau khai giảng buổi đầu đi học năm lớp 6 tôi được ngồi cùng 1 trong những đứa bạn thân trong nhóm bạn thân hiện tại của tôi, Trúc.
con Trúc bạn thân tôi là một đứa khá vô tri , nó thường có những suy nghĩ khá đáo để và một tâm hồn khá bay bổng cùng với đó là một trí nhớ "siêu nhân" .Tôi vô cùng khâm phục bộ não cá vàng của nó vì nó dễ quên đến nỗi cái chìa khoá xe vẫn cắm ở xe mà nó vẫn đi tìm được ,thêm cái nữa là tôi chẳng biết nó cận hay nó mù ,mà cái ghế để trước cửa mà nó đi qua đi lại mấy lần mà vẫn không thấy , nhưng kể ra làm bạn với nó cũng vui vì tôi hay được nó bao đi ăn .

Nhà nó có 3 chị em toàn là gái và cũng khá giả nữa sư, nó là con giữa trên có chị dưới có em và nhà nó cũng lại khá giàu 3 tầng lận , nguyên tầng 1 trừ bếp với nhà vệ sinh ra thì phòng khách phòng bố mẹ với nó toàn là gỗ đắt tiền, có lần tôi hỏi nó thì nó bảo nhà nó tận gần 10 tỷ, một con số mà tôi không biết phải đi làm bao lâu mới có thể kiếm được nhiêu đó .

Mà đó chỉ riêng nhà thôi nhà nó còn mở thêm một cái xưởng sửa xe ô tô to đùng nữa tôi ước lượng cái xưởng nhà nó chắc cũng phải 3 tỷ trở lên .

Ôi con số khổng lồ quá.

Trường tôi học có 2 khu ,khu 1 là khu chính là khu mà mỗi lần khai giảng tổng kết hay có sự kiện gì đó lớn thì phải xuống đó .

Khu tôi học hồi cấp 1 là khu 2 (khu 1 gần nhà tôi hơn và cũng là khu chính) về sau lên cấp 2 tôi được trường chuyển lên khu 2(trường gần nhà và mỗi lần có việc gì đó là tôi lại phải xuống khu dưới) Vì thế Ở lớp tôi không quen ai ngoại trừ 2 thằng con trai học dốt và vô cùng nghịch ngợm ở lớp 5 (sau đó may mắn chúng nó đã bị lưu ban lại sau kì thi lớp 6 Lên 7) với con bạn thân hồi c1 của tôi học ở khu 1 cách trường tôi 5km ,chỉ những thời gian rảnh tôi mới xuống đó chơi với nó và chuyện đó cũng chỉ diễn ra vào năm lớp 6 ,còn những năm sau đó tôi đã có con Trúc làm bạn thân và bạn kia cũng đã có bạn thân mới .

Lúc đến trường tôi cũng có một vài đứa nữa nhưng chúng nó học khác lớp và cũng không thân lắm.

Lý do mà tôi có ít bạn ở trường cấp 2 lần đầu đi học thì cũng dài lắm ,Chuyện đó từ hồi tôi còn bé xíu hà.Không biết tôi có nói chưa chứ thật ra tôi là một đứa khá là nhát từ khi còn nhỏ cơ ,vì thế mà tôi hay bị những đứa to con hơn bắt nạt.

Nghe bố tôi kể lại là hồi tôi 3-4 tuổi gì đó, tôi đi học được mấy ngày đầu xong tôi bị bạn bắt nạt, tôi có nói với bố và bố có nói lại với cô giáo đứng lớp của tôi nhưng tình trạng này vẫn diễn ra.

Thật ra tôi không quên hết tôi còn nhớ một chút rằng tôi bị mấy đứa khác nó đánh vào người tôi, tôi chạy mà chúng nó vẫn đuổi theo để trêu cho bằng được , tôi vừa chạy vừa khóc cả lên, tôi trốn đằng sau cánh Cửa mà chúng nó cứ đẩy ra, có đứa còn cắn vào tay tôi nữa cả hai bên tay tôi đều bị cắn nhưng vết cắn bên trái lại mau hết hơn, vết cắn bên tay phải phải mấy tháng mới hết.

Sau sự kiện đó thì bố tôi đã chuyển tôi xuống trường xã để học ( lúc đó chưa sáp nhập nên chưa gọi là khu 1 khu 2 như bây giờ lúc đó chỉ có trường xã với thị trấn thôi ).

Cũng vì đó mà Lên cấp 2 tôi mới có lý do để làm quen với con Trúc.

Tôi học ở đó khá xa nhà tôi nhưng may mắn là nhà bác tôi ở gần đó , suốt những năm tôi học dưới đó thì sáng bố hoặc mẹ tôi đưa đi học còn trưa thì tôi về nhà bác ăn cơm rồi chiều bác đưa tôi đi học.

Ở nhà Bác khá vui vì nhà bác có tivi có mạng và có thêm 1 đứa cháu kém tôi 2 tuổi nói chuyện cùng.

Buổi trưa nào cũng thế hai dì cháu lúc nào cũng xem Ti-Vi cả trưa không ngủ lúc nào cũng bị chửi. *** Về việc làm sao để tôi có thể làm quen với con Trúc ở buổi học đầu tiên đầu năm lớp 6 thì đây.

Lần đầu gặp nó tôi gọi nó
- Trúc!

Nó giật mình quay đầu lại và Bắt gặp tôi đang vẫy vẫy tay kêu nó lại đây ngồi , tôi bảo nó
- Hết chỗ rồi ra đây ngồi với mình nè -thiệt ra tôi bốc phét
Nó ra chỗ tôi nhưng nó chưa đặt balo xuống vội ,nó hỏi tôi
-Chỗ của Bạn Nhi ở đâu vậy bạn (con bạn thân chí cốt hồi cấp 1 của nó )
-nó ngồi đằng kia -tôi chỉ đằng trước rồi nói thêm- nhưng chỗ đó có đứa ngồi cùng rồi còn chỗ này thôi bạn có ngồi thì ngồi .

Tôi nói thế để nó ngồi đây với tôi cho tôi có đứa bầu bạn không tôi thì chán lắm.

Như đã nói tôi là người hướng nội, trầm tính.Vậy Nên để chủ động làm quen kiếm được một người bạn cùng bàn thì cũng rất khó khăn nên khi nào thấy tôi chủ động làm quen ai đó thì lúc đó tôi đã lấy hết sự dũng cảm của mấy chục năm ra để nói chuyện với người ấy đó .

Vì thế lúc đó tôi mong không có ai ra bóc trần lời nói dối của tôi.

Trong lúc nghĩ ngợi mong nó ngồi đây thì đúng như ý muốn của tôi nó đã đặt cặp xuống ngồi với tôi.

Thật ra từ đầu chỗ đó có người ngồi rồi nhưng đứa đó lại được chuyển sang lớp chuyên học.

Con Trúc đặt cặp xuống mở cặp ra lấy chiếc bánh mì nóng hổi mà mẹ nó vừa mới mua ra ăn.

Ăn được một nửa nó không muốn ăn nữa nó đưa cho tôi nhưng tôi không ăn thế là nó vứt vào thùng rác luôn mà không hề có ý định cất lại vào trong để giờ ra chơi ăn tiếp
Và thế là tôi đã có được một con bạn cùng bàn thân thiết nhờ vào mối quan hệ thuở nhỏ của mình
Đầu giờ cô Hiền lớp tôi có vào để bầu ban cán sự cho lớp.

Đầu tiên là lớp trưởng, sau là lớp phó nhưng chức lớp phó này thì về sau không ai muốn làm nữa nên thành ra lớp tôi không có lớp phó.

Tiếp là tổ trưởng của từng tổ..

Sau khi được sắp xếp đâu vào đó thì cũng là lúc vào tiết đầu tiên, tiết toán, đầu năm tôi thấy cô cũng khá hiền và dễ tính, tôi rất thích tiết này nên nó cũng trôi qua cũng thật nhanh và dịu dàng, tiếp đến là anh.

Thú thật thì tôi không giỏi và cũng chẳng thích môn này cho lắm trên thang điểm chắc tôi chấm môn này chỉ vỏn vẹn có 5 điểm nhưng cũng may đầu năm cô khá hiền.

Thời gian trôi qua khá nhanh thoáng một cái đã đến tiết cuối.

Tôi cùng con Trúc cùng nhau dọn dẹp rác rồi úp ghế Lên bàn để đi về
Mới đầu năm nên chúng tôi chỉ phải học buổi sáng đến mãi hai ba tuần sau thầy cô trong nhà trường mới sắp xếp được thời gian học hợp lí cho cả sáng và chiều.
 
Back
Top Bottom