Trong một góc rừng sâu thẳm của vương quốc Isake — nơi ánh sáng xuyên qua tán lá tạo thành những dải nhạc vô hình — sống một cô gái trẻ tên là Drussiana.Drussiana biết rõ số phận mình.
Từ khi còn nhỏ, cô đã được bà lão Shalne, một pháp sư sống ẩn dật trong rừng, âm thầm nuôi dưỡng và chỉ dạy.Bà nói rằng Drussiana mang trong mình ma thuật sao chép — một loại sức mạnh tối thượng có khả năng hấp thụ và tái tạo mọi loại phép thuật.
Nhưng để che giấu nguồn sức mạnh quá nguy hiểm này, bà Shalne đã huấn luyện cô bằng ma thuật thiên nhiên – thuần khiết, an toàn và khó bị phát hiện.Một ngày nọ, trong lúc nghịch ngợm lục lọi những cuốn sách phép thuật cũ trên gác xép, Drussiana vô tình đọc và thi triển một loại ma thuật mạnh mẽ đến mức phóng ra một luồng lửa mãnh liệt, thiêu rụi cả căn phòng.Đó là khoảnh khắc bà Shalne thực sự nhận ra tiềm năng vượt xa tưởng tượng của cô.
Từ ngày ấy, song song với việc rèn luyện khả năng sao chép, Drussiana càng phải nắm vững hơn ma thuật thiên nhiên – lớp vỏ ngụy trang duy nhất bảo vệ cô khỏi ánh mắt thế giới.Cô ở lại khu rừng, không ngừng rèn luyện, từng bước làm chủ khúc giao hưởng phép thuật vang vọng trong huyết quản.Đến năm mười lăm tuổi, Drussiana ghi danh vào Học viện Phép thuật Frikmas – nơi hội tụ những pháp sư trẻ tài năng khắp lục địa.
Và cũng tại đây, bản giao hưởng định mệnh của cô chính thức bắt đầu.Tại Frikmas, Drussiana phải sống hai cuộc đời: một là pháp sư thiên nhiên mang chiếc mặt nạ dịu dàng, hai là kẻ truy tìm những mảnh ghép thân thế trong một thế giới phép thuật ngày càng hỗn loạn.Phép thuật, giờ đây, không còn là những thanh âm trong trẻo — mà là một khúc giao hưởng lạc điệu, nơi cô buộc phải tìm ra giai điệu thật sự của bản thân trước khi bị nhấn chìm bởi tiếng vọng của người khác.Hành trình mới của Drussiana chính thức bắt đầu.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~NGỌN LỬA ĐẦU TIÊNDrussiana lúc ấy mới chỉ tám tuổi.Buổi sáng trong rừng Isake như thường lệ: sương còn đọng trên lá, tiếng chim ríu rít vang vọng giữa vòm cây xanh rì.
Trong căn nhà gỗ nhỏ ẩn mình dưới gốc cổ thụ già, bà Shalne đang nấu trà bằng lửa ma thuật màu xanh lá nhạt – một loại lửa hiền lành và yên tĩnh, không bao giờ thiêu cháy thứ gì trừ những lá thuốc khô trong nồi.“Cháu ra sau nhà hái ít bạch hoa nhé,” bà nói, không hề để ý ánh mắt của đứa trẻ đang liếc trộm lên cầu thang gác xép – nơi luôn bị khóa lại, nơi chứa “những thứ chưa đến lúc”.Nhưng đối với một đứa trẻ như Drussiana, “chưa đến lúc” nghĩa là “nhất định phải khám phá”.Chờ khi bà Shalne khuất bóng sau bụi cây, cô bé lén lút trèo lên gác xép cũ.
Cánh cửa ọp ẹp khẽ rên rỉ khi bị đẩy ra, để lộ một không gian phủ bụi, đầy những kệ sách cũ kỹ, bình thủy tinh chứa nguyên liệu kỳ lạ và cuộn giấy phép thuật lăn lóc khắp nơi.Drussiana hít một hơi thật sâu.
Mùi sách cũ và tro phép thuật như khơi dậy một phần nào đó trong cô – không phải sự sợ hãi, mà là... háo hức.Cô bước tới, rút một cuốn sách có bìa đen sậm, trang trí bằng ký tự vàng đã phai.
Bên ngoài không có tiêu đề.
Khi mở ra, từng dòng chữ ma thuật hiện lên như phát sáng – một thứ ngôn ngữ cô chưa từng được học, nhưng bằng cách nào đó… cô hiểu được.Cô đọc.Từng ký tự xoay vần trong mắt cô, rồi tan chảy vào ý thức.Một dòng chú ngữ trôi tuột khỏi môi cô – nhẹ tênh như gió thoảng.Rồi—ẦM!Một luồng lửa khổng lồ bùng lên từ lòng bàn tay nhỏ xíu của cô, quét qua giá sách, làm những cuộn giấy bay loạn xạ.
Căn phòng bùng cháy trong ánh cam rực rỡ, hơi nóng ập vào mặt, thiêu rụi mọi thứ trong nháy mắt.Drussiana ngã bật ra sau, tim đập như trống trận.
Cô hoảng sợ nhìn đôi tay mình, còn vương lại tàn tro và ánh sáng đỏ rực.Tiếng bước chân vang lên dồn dập.Bà Shalne xô cửa, ánh mắt nghiêm khắc dừng lại trên cô bé đang run rẩy giữa khói bụi và lửa tàn.“Cháu đã đọc gì?” bà hỏi, giọng không lớn nhưng nặng như đá tảng.Drussiana không trả lời.
Cô không biết.
Cô không cố ý.“Cháu… chỉ đọc một chút thôi mà…”
Bà lặng lẽ nhìn ngọn lửa còn âm ỉ trên giá sách.Một lúc sau, bà cúi xuống, ôm cô bé vào lòng.“Vậy là…
đến lúc rồi.”
Tối hôm đó, Drussiana ngồi bên ánh đèn ma thuật, lặng thinh nghe bà kể.
Về một loại ma thuật bị cấm – ma thuật sao chép.
Hay còn gọi là Vạn pháp chi thuật.
Về một đứa trẻ sinh ra với khả năng hấp thụ và tái tạo mọi phép thuật chỉ cần nhìn hoặc nghe qua.
Về những kẻ từng điên cuồng săn lùng quyền năng ấy để biến nó thành vũ khí thống trị thế giới.“Cháu không phải là quái vật,” bà nói, khẽ xoa đầu cô.
“Cháu là một bản giao hưởng chưa hoàn chỉnh.
Nhưng nếu không học cách điều khiển từng nốt nhạc… thì âm thanh ấy sẽ nuốt chửng chính cháu.”
Từ hôm đó, Drussiana bắt đầu một hành trình mới.
Không chỉ học ma thuật thiên nhiên để che giấu bản thân, mà còn phải âm thầm làm chủ sức mạnh chưa từng được phép tồn tại.Và từ đống tro tàn trong căn gác xép, khúc dạo đầu của định mệnh bắt đầu ngân vang.