Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Không Lối Thoát

Không Lối Thoát
Thông báo


Vào Ngày 25 / 12 mình sẽ đăng bài viết nhé
 
Không Lối Thoát
Thông báo ra mắt bộ mới


Chúc mọi người giáng sinh vui vẻ nha

Mình đã đăng trên trang cá nhân của mình rồi .

Mọi người hãy ủng hộ mình nha .

Merry Christmas ☃☃☃☃
 
Không Lối Thoát
Chap 30 ( ss2 )


Lúc này trên tàu của Law chỉ có 19 thành viên .

Law ở trên con tàu Polatang của mình dựa lên thành tàu nhìn xuống mặt biển .

Bên góc khác Bepo lại nằm lăn ra xuống sàn không ngừng than " nóng " khiến cho cả bọn trên tàu cũng có cảm giác nóng theo .

Shachi và Penguin nói
- " Cậu đừng có than nóng nữa chúng tôi cũng muốn nóng theo cậu rồi nè " Penguin
- " Biết làm sao được cậu ấy có lông mà .

Không thể trách được " Shachi
Shachi và Penguin vẫn còn vui vẻ nói chuyện thì trong khi đó Bepo lại nằm lè lưỡi ra mồ hôi thì chảy ướt đẫm cả sàn .

Lúc này bỗng xuất hiện một con hải âu giao báo đến , Shachi vừa lấy báo thì nhìn lại giá tiền liền nói
- " Sao báo tuần này đắt thế "
Con hải âu chẳng biết nói gì , sau khi nhận tiền xong thì nó lại nhanh chóng rời đi .

Shachi thích thú mở tờ báo ra xem có tin tức gì mới hay không , Penguin thấy thế liền sát vào coi thử .

Bepo cũng muốn xem nên đã cố gắng gượm dậy ôm lấy hai thanh niên Shachi và Penguin khiến cho cả hai nóng theo và chịu mùi mồ hôi ướt đẫm của Bepo dính khắp cả người Shachi và Penguin .

Cả ba lật tờ báo ra coi thì có một tờ lệnh truy nã rơi ra , Shachi nhặt tấm lệnh truy nã lên thì thấy .

Đó lại là tờ lệnh truy nã của Law , đây là lần đầu anh được treo thưởng thì giá đã cao .

Tất cả thuyền viên ai nấy cũng đều vui mừng nhưng Law lại chẳng quan tâm mấy vì mục tiêu của cậu là làm sao để lật đổ Doflamingo để trả thù cho anh Cora cũng như là thực hiện mong ước của anh là ngăn Doflamingo lại .

Ở Dressrosa .

Doffy cũng đã nhận được một tờ lệnh truy nã của Law , hắn cầm tờ truy nã của cậu bất giác bật cười nói
- " Đã lâu không được nhìn thấy em , không ngờ em đã lớn và trở nên xinh đẹp thế này rồi , Law "
Bên cạnh hắn là một tên nô lệ có ngoại hình giống Law nhưng lại không đẹp bằng cậu đang ngậm cây gậy thịt của hắn .

Hắn cầm tờ lệnh truy nã nhìn tên nô lệ ấy mà nói
- " Ngươi xấu quá , chẳng đẹp được như em ấy .

Có vẻ như ta chẳng cần ngươi nữa , ngươi cũng chẳng thỏa mãn ta bằng em ấy cả "
Đột nhiên Doffy lấy ốc sên truyền tin ra gọi cho Vergo .

Vergo bắt máy nói
- " Thiếu gia ngài gọi tôi có việc gì ?"

Doffy nói
- " Ta muốn ngươi mang lệnh truy nã của Law thông báo đến thế giới ngầm rằng ta muốn bắt sống em ấy .

Không được để em ấy có vết trầy xước .

Ta sẽ nâng giá cho Law 5 tỷ Beli bất cứ ai đạt đủ yêu cầu trên "
Vergo nghe vậy có chút khó tin nhưng cũng chẳng nói gì mà đồng ý .

Nói xong hắn cúp máy rồi nhìn tên nô lệ ở dưới chân mà cảm thấy kinh tởm nên liền móc từ trong áo ra một khẩu súng và lên đạn .

Nô lệ ấy sợ hãi mà bỏ chạy nhưng cũng đã trễ .

Hắn bắn một phát chuẩn ngay đầu của nô lệ đó và khiến nô lệ đó mất mạng ngay tại chỗ .

Lúc này đột nhiên Trebol đi đến mở cửa ra .

Đập vào mắt hắn là một cái xác nhưng có vẻ Trebol đã quá quen với cảnh này nên nói với Doffy
- " Ngài lại giết thêm một người nữa sao ?

Có cần tôi mua tên khác về cho ngài không ?

"
Doffy nói
- " Không cần !

Ngươi chỉ cần mang cái xác đó đi quăng cho bọn đấu ngư là được "
Trebol nghe xong liền kéo thi thể của nô lệ xấu số ấy ra khỏi phòng đi đến bờ biển và ném xác cho bọn đấu ngư .

Không lâu sau đó đột nhiên có rất nhiều người nhắm vào Law nhưng lúc nào bọn chúng cũng bị cậu cắt ra thành từng mảnh rồi ném xuống biển .

Dù sao cậu cũng từng là thuộc hạ của tên Doflamingo làm sao mà dễ bị hạ được .

Bỗng một hôm bọn chim hải âu lại mang đến một tờ báo và lệnh truy nã khác .

Người nhận báo là Shachi , Penguin thì cầm tờ lệnh truy nã xem thì thấy .

Một cậu nhóc đội chiếc mũ rơm đang nở một nụ cười thật tươi được treo thưởng với mức giá " 30 triệu Beli" .

Lúc đầu Law cũng chẳng quan tâm lắm , nhưng ngay sau đó khi mà Penguin đọc tên của cậu nhóc lên khiến anh phải bất ngờ
- " Tên cậu ta là Monkey .

D .

Luffy "
Law lúc này mới sững người bảo Penguin
- " Penguin mang tờ truy nã đó đến đây cho ta "
Penguin nghe vậy liền cầm lệnh truy nã đưa đến cho Law .

Law cầm tờ lệnh truy nã xem , một cậu nhóc có chữ "D" trong tên và thêm vẻ mặt ngốc nghếch ấy khiến anh để tâm .

Bỗng anh nhếch mép cười , trong đầu lại nảy ra một kế hoạch rồi lại nhìn tờ lệnh truy nã của Luffy nói
- " Có vẻ thời đại này sắp bắt đầu chuyển sang trang mới rồi "
Cả bọn ngây ngốc hỏi Law
- " Thuyền trưởng ý ngài vừa nói là sao ?

"
Law chỉ cười đi đến chỗ Bepo đang nằm ngủ dựa vào , cậu vòng hai tay ra sau đầu nói
- " Các cậu không cần biết gì quá nhiều đâu .

Chỉ cần các cậu lắng nghe những gì tôi nói là được .

Hãy cứ tin tưởng vào thuyền trưởng của mình và đừng thắc mắc gì thêm nữa "
Các thuyền viên tuy không hiểu gì nhưng vẫn quyết định tin vào tài năng phân tích và phán đoán của Law .

Vài tháng sau .

Tiền thưởng của Law đã tăng đến " 200 triệu Beli " .

Cậu đặc chân lên hòn đảo Sabaodi nơi được mệnh danh là rừng đước lớn nhất thế giới với những cái cây cao to có những chiếc rễ to chắc chắn cắm sâu xuống lòng biển .

Những cái cây mọc xung quanh nối liền với nhau tạo lên nhiều quần đảo khác nhau được nối bởi cây cầu bắt ngang từ hòn đảo này đến hòn đảo khác , mỗi cái cây đều có đánh số để nhận biết được từng khu vực .

Vào ngày hôm ấy , không hiểu sao tất cả những tên hải tặc rất có tai tiếng lại tập trung về quần đảo Sabaodi , nhất là 12 siêu tân tinh còn được biết đến với tên gọi khác là " Thế hệ tồi tệ " .

Đó là tên gọi của 12 tân binh hải tặc có mức giá hơn 100 triệu trước khi vào tân thế giới .

Law cũng là một trong 12 siêu tân tinh thuộc thế hệ tồi tệ .

Vào hôm ấy Law đã cho tàu của mình đậu ở gần vùng vịnh của hòn đảo Sabaodi , đích thân cậu lên đảo cùng Shachi , Penguin và Bepo còn những người còn lại ở lại tàu phụ trách bảo vệ tàu .

Sau khi cả bốn người lên đảo , những thuyền viên còn lại liền cho tàu lặn ngay xuống biển để tránh bị phát hiện .

Dù sao thì nơi này cũng gần tổng bộ hải quân nên nguy cơ bị phát hiện cũng rất cao .

Law cùng ba thuyền viên của mình đi lòng vòng quanh đảo , cậu bắt gặp những tên hải tặc khét tiếng khác .

Nhưng có vẻ họ không phải là người mà cậu tìm kiếm nên đã bỏ đi .

Cuối cùng cậu đi đến gốc cây số 33 , ở đó có một hội trường rất lớn phía sau là khu công viên giải trí .

Cậu đi vào bên trong hội trường ngồi ở dãy số hai từ lối đi vào , Law đưa thanh kiếm của mình cho Bepo cầm còn bản thân thì thoải mái ngồi trên ghế .

Bất chợt cậu để ý biểu tượng trên tường , đó là biểu tượng hình mặt cười bị gạch chéo của Doflamingo bất giác khiến cậu nhớ lại quá khứ của mình .

Một lúc sau cả hội trường đông nghẹt người , Kid cũng đồng thời xuất hiện ở đó .

Cậu ngoảnh mặt lại nhìn Kid rồi chỉ cười chứ không làm gì cả .

Kid nhìn cậu , cảm giác khi xưa lại ùa về .

Mặc dù trong những năm qua ai cũng nói Law là một tên hải tặc xấu xa và có rất nhiều lời đồn không tốt về cậu .

Nhưng Kid biết con người thật của Law và sự tốt bụng của cậu nên đã bỏ ngoài tai những lời mà người ta đồn đại và nhất quyết tin tưởng về Law .

Buổi đấu giá nô lệ bắt đầu , người được đưa lên đấu giá đầu tiên lại là một cô gái còn rất trẻ .

Law nhìn lên sàn đấu giá , cô gái vẫn đang cúi gằm mặt ánh mắt thì thể hiện rõ sự sợ hãi , cậu nhìn vào ánh mắt chứa đầy sự sợ hãi của cô gái bỗng chốc lại có cảm giác ớn lạnh và sự sợ hãi của cậu lại ùa về .

Cảm giác bị coi như một sản phẩm đem đi bán khiến cậu cảm thấy rất khó chịu , từng âm thanh reo hò , từng lời trả giá của những tên quý tộc và bon nhà giàu khiến cậu nhức hết cả tai .

Nó là một vết thương lòng rất khó phai nhạt đi trong tâm trí cậu .

Shachi thấy Law im lặng không nói gì , ánh mắt lại vô hồn thì liền nói
- " Thuyền trưởng , thuyền trưởng "
Law chợt bừng tỉnh ngay khi Shachi gọi .

Shachi nhìn mặt tái mét của Law liền sợ hãi gọi cậu trong sự lo lắng
- " Thuyền trưởng , thuyền trưởng ngài bị sao vậy ?

"
Law nhìn qua Shachi nói
- " Ta không sao .

Chỉ là vừa nhớ lại vài chuyện không mấy tốt đẹp thôi "
Shachi làm mặt khó hiểu nhưng Penguin thì lại khác , anh nhìn thuyền trưởng của mình khuôn mặt bỗng chốc tối xầm lại và bảo Shachi
- " Cậu không cần thắc mắc nhiều đâu Shachi "
Shachi làm mặt không hiểu nhìn Penguin , Penguin lại nhìn thuyền trưởng của mình với ánh mắt sắc bén như nhìn xuyên thấu vào tâm can của Law .

Buổi đấu giá nô lệ vẫn diễn ra rất bình thường cho đến khi một thằng nhóc đội chiếc mũ rơm đi đến hội trường , không ai khác người đó chính là Luffy mũ rơm .

Kẻ đang làm xôn xao dư luận mấy ngày gần đây như tuyên chiến với chính phủ thế giới hay là việc Luffy đã đánh bại CP9 ở Enies Lobby .

Law nhìn cậu ta một hồi rồi ngẫm nghĩ .

Trong lúc Law đang suy nghĩ thì tên Luffy ấy đã bước lên trên bục đấm thẳng vào mặt của một Thiên Long Nhân khiến cả hội trường chấn động .

Law cũng hết sức kinh ngạc , cậu trước đây luôn nghe người ta nói rằng Luffy mũ rơm là một cậu thanh niên trẻ rất ngốc nghếch nhưng Law lại không ngờ cậu ta lại ngốc đến mức cả gan đấm thẳng vào mặt Thiên Long Nhân .

Vào khoảng khắc ấy Law đã chắc chắn rằng Luffy sẽ là người thay đổi thời đại này và sẽ là một người trọng yếu trong kế hoạch lật đổ Doflamingo
 
Không Lối Thoát
Chap 31


Tên thiên long nhân còn lại thấy cha và anh mình bị đánh nên cô ta định kết liễu cô người cá Kami đang ở trong bể kia thì tên Disco hốt hoảng nhưng vẫn cố bình tĩnh mà nói
- " Thưa công chúa xin người gãy bình tĩnh lại .

Cô ta đáng giá 500 triệu Beli lận .

Khi nào hoàn thành thủ tục mua bán thì người muốn làm gì cô ta cũng được "
Ả chẳng chịu đồng ý mà còn bắn luôn tên Disco khiến hắn ngã ra đất .

Vào thời khắc ả muốn giết Kami thì lại đột nhiên ngất đi .

Thì ra người được mệnh danh là " minh vương Silvers Rayleigh " từng là thuyền phó trên tàu Oro Jackson của vua hải tặc Gol .D.

Roger cũng đang ở đây , ông nhanh chóng thoát ra ngoài và nhanh chóng dùng Haki làm ngất tên thiên long nhân còn lại và giải thoát cho cô người cá Kami tội nghiệp khỏi vòng cổ nô lệ trước sự chứng kiến của mọi người .

Tên Disco cầm đầu buổi đấu giá mặc cho cơ thể bị thương nhưng vẫn cố lết cơ thể đến bên ốc sên truyền tin và báo cho Doffy biết về tình trạng của buổi đấu giá .

Lúc đầu hắn chả quan tâm mấy cho đến khi hắn nghe từ miệng của tên Disco nói rằng
- " Bọn phá hoại buổi đấu giá bao gồm băng hải tặc của tên tân binh mới nổi Luffy mũ rơm , băng hải tặc của tên Eutass Kid và băng hải tặc của Trafalgar Law , tất cả bọn chúng đều gây náo loạn buổi đấu giá của chúng ta "
Khi tên Disco vừa nói đến tên của Law khiến hắn bất ngờ và hỏi lại tên Disco
- " Thật sự là có tên hải tặc Trafalgar Law ở đó sao ?

"
Tên Disco trả lời
- " Vâng thưa ngài "
Hắn vừa nghe xác nhận từ phía của tên Disco thì trong lòng lại vui mừng không xiết .

Hắn cười và nói với tên Disco
- " Ngươi vừa mới cho ta một thông tin rất hữu ít đó .

Còn bây giờ thì ngươi đã hết giá trị lợi dụng rồi , mau cút đi "
Nói xong hắn liền cúp máy , Disco nghe vậy liền tức giận đập máy xuống bàn nhưng cũng chẳng thể làm gì được .

Doffy ở Dressrosa đang rất vui nhưng hắn cần phải giải quyết với số hàng hóa với Kaido nên không thể đi được nên hắn đã bảo Vergo
- " Ta muốn ngươi đi đón Law về có được không hả ?

Vergo "
Vergo không hề do dự mà cúi đầu nói
- " Vâng thưa ngài "
Vergo liền tức tốc đi đến cảng và ngồi lên con tàu của gia tộc Donquixote rời đi .

Ở Sabaodi , do Luffy đã ra tay với các Thiên Long Nhân nên rất nhanh có rất nhiều hải quân bao vây lấy hội trường đấu giá , do có mặt ở hội trường nên Kid và Law cũng đã bị liên lụy lây do sự ngốc nghếch của Luffy .

Law lúc này không hề sợ hãi mà chỉ cười nhẹ khi nghe thấy Luffy nói muốn trốn thoát khỏi đây càng nhanh càng tốt trước khi bị hải quân bao vây , cậu ung dung nói với Luffy
- " Không kịp nữa đâu Mugiwara-ya hải quân đã bao vây toàn bộ chỗ này cả rồi "
Trong nhóm của Luffy , Robin nhận ra ngay cậu là Trafalgar Law và nói với Luffy rằng cậu cũng là một hải tặc .

Luffy lại chỉ chú ý Bepo làm cho Bepo ngại ngùng đỏ mặt .

Lúc này Kid cũng không muốn ở đây lâu do sợ rằng một khi đô đốc đến sẽ gây phiền phức nên anh đi ra ngoài muốn dọn dẹp đám hải quân đang bao vây xung quanh mở đường cho mọi người trốn thoát .

Nhưng Luffy và Law nào chịu ngồi yên nên cả hai cũng muốn tham chiến .

Cả ba tranh dành nhau đòi đánh với hải quân , những hải quân đang run sợ vì cả 3 người đều là thuyền trưởng và có mức giá truy nã trên 100 triệu Beli .

Tên Phó đề đốc của hải quân lại bảo tất cả bọn họ
- " Không được sợ hãi .

Hãy cầm chân bọn chúng cho tới khi đô đốc Kizaru đến "
Tất cả hải quân nghe vậy thì không chùn bước mà bắt đầu giao chiến với cả 3 tên hải tặc .

Tất cả bọn họ đều nhắm đại bác vào 3 người nhắm bắn , Luffy mở màng đầu tiên sử dụng năng lực của trái cao su phình to cơ thể của mình ra đỡ lấy đạn pháo và dội ngược lại người đã bắn , quả pháo phát nổ khiến cả đám sợ hãi mà bỏ chạy .

Tiếp theo là Kid , anh sử dụng năng lực từ tính của mình đẩy quả pháo về phía hải quân và phát nổ , cả đám thi nhau tháo chạy để tránh bản thân mình bị thương .

Law cũng chẳng thua kém gì , cậu sử dụng năng lực của mình chém bay đầu một tên hải quân và cầm đầu của hắn tung lên tung xuống , mặc cho đầu bị đứt lìa nhưng hắn vẫn còn sống mà chưa hề chết do năng lực của Law .

Tên đề đốc ra sức trấn tỉnh các quân nhân bảo họ xầm chân Kid , Law và Luffy thêm một chút nữa để câu giờ cho đô đốc Kizaru .

Toàn quân mang thêm đại bác nữa tiếp tục nhắm vào Kid , Law và Luffy .

Tên bị Law tách đầu ra khỏi cơ thể cầu xin tên đề đốc đừng bắn thì đột nhiên Kid dang tay ra và nói
- " Ta chỉ cần sử dụng đôi tay này thì tất cả các ngươi sẽ được an toàn "
Law ngay tức khắc bất mãn với điều mà Kid nói nhưng trong thân tâm Kid hiện tại lại nghĩ rằng
- " Đây là cách tốt nhất để bảo vệ anh để chuộc cho lỗi lầm vì trước đây không thể bảo vệ anh thật tốt "
Trong lúc hai người tranh cãi thì Luffy đã xông lên và đỡ hết đạn pháo và ném về phía hải quân .

Kid không muốn chịu thua nên cũng đã xông lên tấn công , Law cũng chẳng đứng nhìn mà bắt đầu ra tay .

Sau một lúc lâu thì tất cả đội hình của hải quân đã tan rã , tất cả hải tặc cũng đã ra ngoài hết .

Cả bọn bắt đầu chạy để tẩu thoát ,lúc có một tên lính hải quân muốn trả thù cho đồng đội mà hắn đã lao đến muốn đánh với Law thì Law chỉ cười nhẹ và nói
- " Bepo "
Bepo lập tức lao đến đá cho hải quân đó một cái , thấy Law không quan tâm nên cứ nghĩ là mình làm sai nên Bepo đã cúi đầu xin lỗi mặc dù họ không có lỗi .

Law đi đến một nô lệ của thiên long nhân và ngỏ ý sẽ giúp anh ta thay vào đó anh ta phải trở thành thuyền viên của Law .

Anh ta không do dự mà ngay tức khắc đồng ý , Law nghe vậy thì cười .

Cậu dùng năng lực cắt lìa đầu anh ta ra rồi dịch chuyển cái vòng cổ nô lệ ra sau đó gắn đầu anh ta lại .

Sau khi hoàn thành cậu cũng đã bắt đầu tháo chạy khỏi đây vì cậu sợ Doffy sẽ đến đây vì đây là buổi đấu giá trên danh nghĩa của gia tộc hắn .

Chạy được một đoạn thì cậu gặp Kid đang chiến đấu với Kuma .

Law không nghĩ nhiều lập tức tham chiến cùng Kid , cả đám lao vào đánh nhau .

Trong lúc ấy Law chợt nhận ra tên Kuma trước mặt thực ra chẳng phải là tên Kuma thật .

Đột nhiên tên Kuma ấy bắn tia laze nhắm vào Law nhưng may mắn là cậu tránh được .

Killer thấy thế nên đã lao lên tấn công Kuma khiến hắn bị trầy một vết lớn .

Kid nhân cơ hội dùng chiêu cuối đánh bại Kuma nhưng lại không ngờ hắn vẫn còn sống và chuẩn bị bắn Kid .

Trong lúc nguy cấp Law đã đâm vào ngực trái nó khiến nó gục tại chỗ .

Cả đám tiếp tục chạy thì lại gặp tên Kuma khác nhưng hai người vẫn đánh bại nó và tiến ra biển .

Law cũng đã chào tạm biệt Kid nhưng trước khi đi thì cậu lại tặng cho Kid một nụ hôn trên môi rồi nhanh chóng bỏ đi trước sự chứng kiến của tất cả mọi người .

Kid như người mất hồn chạm tay lên môi mình và đỏ mặt phải mất vài giây để Kid bừng tỉnh lại .

Law đến bên bờ biển phát ốc sên truyền tin và bảo họ cho thuyền nổi lên trên mặt nước .

Cả bọn tuân lệnh rồi cho tàu nổi lên , cả 4 người leo lên tàu đi vào trong rồi cho tàu nhanh chóng lặng xuống .

Ở trên tàu Law nói
- " Hôm nay chúng ta sẽ có thành viên mới , mọi người cứ từ từ làm quen ta đi nghỉ ngơi đây "
Nói xong Law bỏ về phòng của mình .

Mất một lúc sau Vergo đã đến được hòn đảo Sabaodi nhưng Law cũng chẳng còn ở đó khiến hắn thất vọng , Vergo lấy ốc sên truyền tin ra gọi cho Doffy và báo cáo tình hình .

Vergo nói
- " Tôi xin lỗi ngài thưa thiếu gia tôi đã đến muộn , thằng nhóc Law đã trốn thoát "
Doffy nghe xong thì nói
- " Không sao , em ấy càng chạy trốn thì ta lại càng muốn bắt em ấy lại và hành hạ em ấy hơn .

Ngươi cứ quay trở về đi "
Doffy vừa ngắt máy xong thì lại đấm vào tường một cái thật mạnh khiến cung điện rung chuyển .

Hắn mở cửa ra đi đến phía sau cung điện nhìn vào lồng chim năm ấy , chiếc lồng chim vẫn còn rất mới và sạch sẽ , không hề có vết bào mòn của thời gian .

Bởi vì hắn luôn cho người tới dọn dẹp nơi này vì đây là món quà đầu tiên mà hắn dành tặng cho Law .

Hắn nhớ đến Law và thật sự muốn tóm được cậu , nhưng cậu cứ luôn trốn mãi khỏi vòng tay hắn khiến hắn thật sự đau đầu với việc đó .

Law thì đang ở trong phòng của mình trên tàu .

Cậu cầm lấy bức ảnh của Cora và lặng lẽ rơi nước mắt , Law không muốn bày ra vẻ yếu đuối này trước mặt bất kì ai kể cả với thành viên của mình .

Cậu nằm ngã gục xuống giường , ánh mắt từ từ khép lại và thiếp đi .

Con tàu vẫn lặn sâu dưới đáy đại dương
 
Không Lối Thoát
Chap 32


Không lâu sau Law đọc được tin tức là băng mũ rơm đã biến mất .

Cậu suy nghĩ một hồi rồi lại bình thản như không có chuyện gì khiến các thuyền viên rất khó hiểu .

Law đặt tờ báo sang một bên ngắm nhìn biển rồi lại bảo Shachi
- " Shachi .

Ta có việc muốn nhờ ngươi , phiền ngươi có thể chuẩn bị cho ta một cái thùng thật lớn được không ?

"
Shachi dù không hiểu Law đang tính toán điều gì nhưng vẫn làm theo .

Không lâu sau đó họ đụng phải một băng hải tặc nhỏ , bọn chúng cực kỳ hung hãn tay cầm những thanh gươm sáng bóng chuẩn bị tấn công tàu của cậu .

Law không hề do dự mà mở " Room " rồi lấy đi trái tim của tất cả bọn chúng .

Law thu nhặt từng trái tim một và cho vào thùng , đến bây giờ Shachi mới nhận ra việc Law muốn có một cái thùng lớn .

Lúc thu nhặt xong cậu định quay trở lại tàu thì bọn chúng đã tóm lấy chân cậu nói
- " Tại sao ngươi không giết ta luôn đi .

Để bị đánh bại và đánh mất trái tim như vậy thật nhục nhã .

Ta thà chết còn hơn "
Law liết mắt nhìn hắn , ánh mắt sắc bén đầy rợn người khiến hắn phải hoảng sợ .

Law nói
- " Kẻ yếu đuối thì không có quyền lựa chọn cách chết "
Nói xong Law quay lưng rời đi để lại bọn chúng với thân xác không còn trái tim nhưng vẫn sống
Không lâu sau đó Law càng ngày thu thập càng nhiều trái tim của từng tên hải tặc , do thế nên tiền truy nã của cậu càng ngày càng nâng cao và đã chạm đến cột mốc 440 triệu Beli , các bài báo lúc bấy giờ đều đăng tin chấn động này .

Mặc cho thế giới bàn tán xôn xao về cậu nhưng cậu chẳng mấy quan tâm mà hằng ngày thu thập tim của những tên hải tặc .

Doffy ở cung điện đọc bài báo mà cười
- " Fufufu không biết em tính làm chuyện gì đây .

Law "
Doffy nhâm nhi ly rựu của mình đọc bài báo một cách thích thú .

Hắn dường như chẳng quan tâm đến mấy trang khác của tờ báo mà chỉ quan tâm đến tờ duy nhất của Law .

Đột nhiên hắn đứng dậy cầm tờ báo đi đến một căn phòng mà chỉ có hắn mới được vào .

Bên trong căn phòng toàn là hình ảnh và những bài báo về Law mà hắn đã thu thập .

Hắn ung dung bước vào phòng khóa cửa cẩn thận , trên tay cầm tờ báo .

Hắn lấy kéo cắt tỉ mỉ từng tấm hình và những dòng thông tin về Law rồi đóng khung treo lên tường .

Hắn nhìn ngắm tác phẩm của mình rồi lại tự cười với chính bản thân .

Nhiều tháng trôi qua Law cuối cùng cũng đã thu thập được 100 trái tim của 100 tên hải tặc .

Shachi nhìn cơ thể tiều tụy của cậu mà sót xa , Shachi không hiểu tại sao thuyền trưởng của mình lại cố gắng thu thập trái tim làm gì .

Law không hề nói gì về việc này mà chỉ bảo là sẽ đến căn cứ hải quân của Sengoku khi đủ một trăm trái tim .

Penguin lái tàu đi đến căn cứ hải quân , Penguin bất ngờ cho nổi giữa mặt nước bên cạnh các chiến hạm của hải quân .

Hải quân khi thấy tàu của Law thì lại bất ngờ không thôi , Law một thân một mình đi lên bờ .

Các lính hải quân chuẩn bị súng ngắm về phía Law .

Law không hề hoảng hốt mà nói
- " Các ngươi yên tâm đi , ta đến đây không phải để đánh nhau .

Ta có việc muốn gặp riêng Sengoku "
Bọn hải quân bán tính bán nghi nhưng cuối cùng vẫn quyết định báo cho Sengoku biết .

Sengoku lúc này đang ở trong phòng cắn từng chiếc bánh gạo của mình .

Đột nhiên một tên lính hải quân chạy vội đến nói
- " Báo cáo !

Ngài Sengoku xin lỗi vì đã làm phiền ngài trong lúc ngài nghỉ ngơi như thế này "
Sengoku điềm tĩnh nói .

- " Không sao .

Có chuyện gì ?

"
Người hải quân ấy đổ mồ hôi hột báo cáo
- " Thưa ngài Thủy sư Sengoku .

Tên hải tặc Trafalgar Law đột nhiên xuất hiện ở bến cảng và nói muốn gặp ngài "
Sengoku vừa nghe tên cậu xong thì lập tức bỏ bịch bánh xuống bàn vội vã chạy ra bến cảng .

Khi ông vừa chạy ra đến nơi thì thấy Law đang đứng ở đấy chờ ông , sự hồn nhiên và vui vẻ trong đôi mắt cậu ngày ấy nay lại đổi thay bằng ánh mắt lạnh lùng , đầy quyết đoán và thù hận .

Ông tiếng lên hỏi
- " Cậu đến đây có chuyện gì ?

"
Law cười nhẹ một cái rồi nói
- " Tôi muốn ông làm một chuyện cho tôi .

Tôi muốn trở thành thất vũ hải "
Cả đám hải quân đứng hóa đá tại chỗ , Sengoku được một phen hoảng hốt .

Lúc ông định mở miệng nói thì Law lại chen ngang mà nói
- " Tôi đến đây muốn lấy danh hiệu Vương Hạ Thất Vũ Hải dĩ nhiên sẽ không đến tay không mà là một cuộc trao đổi "
Sengoku nói
- " Cậu muốn trao đổi bằng thứ gì ?

"
Law dịch chuyển cái hộp chứa đựng 100 trái tim ra đặt ngay trước mặt ông rồi lại nói
- " Đây là thứ tôi muốn trao đổi "
Sengoku nhìn cậu rồi lại nhìn về cái hộp .

Ông liền nhanh chóng cho người mở ra trong đó có gì , khi vừa mở ra ông thấy bên trong có rất nhiều chiếc bọc vải .

Một người lính hải quân tò mò cầm lên xem thì đột nhiên túi vải chuyển động .

Người lính hải quân ấy sợ hãi làm rơi túi vải xuống đất để lộ ra thứ bên trong nó là một quả tim vẫn còn đang đập .

Cả đám bỗng chốc giật mình hét toán cả lên .

Law vẫn bình thản mà cười nhẹ một cái rồi nói với Sengoku
- " Ông hài lòng về món quà này chứ "
Sengoku hoang mang về sự thay đổi của Law đến nỗi không thốt nên lời .

Ông bước đến chỗ cậu và nói
- " Được thôi "
Sau đó ông lấy lá thư từ trong túi áo ra dí vào tay cậu rồi nói
- " Đây là thứ cuối cùng mà một người quan trọng nhờ tôi gửi cho cậu "
Law nhìn ông rồi lấy lá thư quay trở lại tàu rời đi .

Sengoku nhìn bóng tàu dần chìm sâu xuống đáy biển cho đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng của nó mà rời đi .

Law ở trên tàu đứng ngồi không yên nhìn lá thư mà Sengoku đưa cho cậu .

Cậu mở lá thư ra xem thì thấy một nét chữ quen thuộc , đó là nét chữ của Cora .

Trong thư anh viết
[ Law .

Khi nhóc đọc được lá thư này thì có lẽ ta đã không còn trên đời này nữa .

Có thể ta đã gây ra một vết thương lòng cho nhóc ngay lúc này .

Hi vọng nhóc có thể sống tốt , đừng vì ta mà tự hủy hoại bản thân mình .

Nhóc bây giờ không phải là nô lệ của Doffy nữa .

Nhóc tự do rồi .

Ta chỉ muốn nói rằng ta thương nhóc nhiều lắm
Kí tên
Corazon ]
Law ngồi nhìn lá thư nắm chặt lấy nó mà khóc .

Những thuyền viên thất thế thì vội vàng lao ra quấn chặt lấy Law .

Những thuyền viên tốt bụng gửi lời an ủi đến Law , họ thật sự rất quan tâm đến thuyền trưởng của mình .

Law cũng một phần nào được an ủi .

Sau hôm ấy tin tức về việc Law trở thành Vương Hạ Thất Vũ Hải đã tràn ngập khắp mặt báo và hot nhất lúc bấy giờ .

Doffy cũng đọc được tin tức ấy mà bất ngờ không thôi , từ một tên nô lệ nhỏ bé nay đã trở thành một Thất Vũ Hải khiến hắn không kiềm được giọng cười thích thú
- " Fufufu , không ngờ có ngày em sẽ trở thành một Thất Vũ Hải đó Law .

Đúng là em luôn biết cách khiến ta không ngừng hứng thú đối với em mà "
Law hiện tại vẫn còn ngủ .

Cậu mơ thấy Cora ngày càng xa khỏi tầm với của mình và hình ảnh lúc Cora bị Doffy bắn lại hiện lên khiến cậu đột ngột bật dậy , đầu chảy đầy mồ hôi .

Law lại nhìn lên đôi tay mình và nắm chặt lấy nó như biểu thị sự quyết tâm .

Không lâu sau đó Law cập bến hòn đảo Punz Hazard , cậu choàng lên bộ áo khoác mùa đông rời khỏi tàu và căn dặn thuyền viên của mình .

- " Bây giờ các cậu hãy đến đảo Zou chờ đợi tôi sau khi đánh bại được tên Doflamingo tôi sẽ quay về với các cậu "
Cả bọn rơm rớm nước mắt , Bepo không nhịn được mà nhảy khỏi thuyền ôm lấy Law và nói
- " Thuyền trưởng ngài nhất định phải quay về với chúng tôi thật an toàn được không ?

"
Trông thấy Bepo lo lắng cho mình đến vậy Law bất giác bật cười .

- " Dĩ nhiên tôi sẽ quay về .

Bộ cậu không tin thuyền trưởng của mình sao "
Bepo nhìn Law nói
- " Tôi không có ý đó "
Law nói
- " Vậy thì hãy quay trở lại tàu đi "
Nói xong Law rời đi .

Tất cả thuyền viên của băng hải tặc Heart cứ đứng đó nhìn cho đến khi thuyền trưởng của họ khuất dần và biến mất khỏi tầm nhìn của họ thì họ mới lên tàu rời đi .

Law một mình vác theo thanh kiếm của mình đi thẳng đến viện nghiên cứu nằm ngay ở hòn đảo mùa đông của Punz Hazard .

Bọn lính canh gác cũng phát hiện ra cậu , khi bọn chúng định tấn công thì ốc sên truyền tin gọi đến .

Bọn chúng bắt máy , đầu dây bên kia có một người mà bọn chúng gọi là Master lên tiếng
- " Cứ để cho hắn qua "
Nói xong thì liền cúp máy .

Bọn lính tuy khó hiểu nhưng vẫn làm theo lời tên Master đó .

Law vẫn đề cao cảnh giác vừa đi vừa liếc ngang liếc dọc .

Cậu cảm nhận được một cái gì đó khiến cậu ám ảnh nhưng vẫn cố trấn tĩnh bản thân mình lại .

Cậu đi đến một căn phòng có một cái cửa thật lớn , nó đột nhiên tự mở .

Bên trong có một tên mặc áo khoác khí Gas và một cô gái nữa người nữa chim đang ngồi chờ sẵn .

Tên Master lên tiếng
- " Chào mừng ngươi đến phòng thí nghiệm của ta .

Law "
 
Không Lối Thoát
Chap 33


Law không một chút biểu cảm nào ngồi trên ghế đối diện với tên Master .

Hắn ta tự giới thiệu bản thân
- " Tên của ta là Ceasar Clown , nhà khoa học thiên tài "
Hắn ta tự khoe mẻ bản thân trước mặt Law nhưng cậu chẳng mấy quan tâm đến những lời giới thiệu đó cho lắm , Monet thì nhiệt tình bưng trà lên cho Law , cậu tuy hoài nghi về ly trà xem liệu hắn có bỏ gì vào trong đấy không nhưng vẫn quyết định uống để cho hắn thấy cậu hoàn toàn tin tưởng hắn .

Trước khi Law đến đây cậu và hắn có một cuộc giao dịch muốn trao đổi nên đã liên lạc qua ốc sên truyền tin .

Khi Law đề nghị lập một liên minh nhầm mục đích hợp tác giữa cậu và tên Ceasar thì hắn lại cười một cách ác ý bảo Law
- " Nếu ngươi muốn tạo một mối liên minh giữa ngươi và ta thì ngươi phải giao trái tim của ngươi cho ta bảo quản vậy thì khế ước mới được thành lập "
Law nghe xong thì suy nghĩ một hồi , tuy việc giao trái tim của mình cho người khác sẽ khiến cậu gặp nhiều rủi ro nhưng vẫn phải đánh liều một phen để tránh kế hoạch đi lệch theo hướng đã định ban đầu .

Law cầm trái tim trên tay của mình rồi do dự một hồi nhưng vẫn đưa cho tên Ceasar để lấy được lòng tin của hắn .

Khi cậu định đứng lên rời đi thì cảm thấy bản thân không chuyển động được cảm giác cơ thể như bị tê liệt toàn bộ từ đầu cho tới chân không thể cử động được dù chỉ một chút .

Tên Master bắt đầu để lộ khuôn mặt gian sảo của mình , miệng không ngừng cười thật to rồi nói
- " Shulololololo tôi đã làm theo những gì như ngài nói rồi đó Joker vậy là đúng với thỏa thuận rồi chứ "
Từ phía sau cánh cửa một thân hình to lớn khoác trên vai một cái áo khoác hồng hạt giọng cười man rợ khiến cho người ta phải khiếp sợ
- " Ngươi đã làm rất tốt , thỏa hiệp với ta và ngươi coi như được thành lập "
Law nghe được giọng nói quen thuộc thì cố nhướng người sang nhìn , đập vào mắt cậu là hình ảnh của tên Doflamingo , hắn ta cười rất khoái chí ngước nhìn Law đang ngồi bất động ở trên ghế
- " Lâu rồi không gặp !

Law .

Em trông ngày càng đẹp ra phết nhỉ "
Cơ thể của Law bắt đầu run lên , khuôn mặt hiện rõ sự tức giận xoay về phía Ceasar hỏi
- " Rốt cuộc chuyện này là sao hả !?

"
Ceasar không hề dấu diếm mà nói quỵt toẹt ra hết .
____________________________________Vài ngày trước khi Law gọi điện đến để trao đổi với Ceasar thì trùng hợp thay hắn lại đang ngồi bàn chuyện với Doffy .

Doffy ngồi bên cạnh nghe được giọng nói của Law sau nhiều nắm khiến hắn rất thích thú .

Lúc Ceasar định từ chối hợp tác thì bỗng Doffy kéo căn sợi tơ tạo thành dòng chữ
[ Cứ chấp nhận đi ]
Ceasar thấy thế rất kinh ngạc , hắn đồng ý ngay với điều kiện của Law .

Xong hắn cúp máy , Doffy thì lại cười thầm và nói
- " Ceasar ta với ngươi đang nói đến đâu rồi nhỉ .

À về việc nếu ngươi muốn ta bao che để thí nghiệm biến người bình thường thành khổng lồ thì ta muốn ngươi hằng ngày phải cung cấp Sad cho ta với cả...."

Ceasar thắc mắc hỏi
- " Với cả gì ?!

Ngài vừa nãy mới nói với tôi là chỉ cung cấp Sad cho ngài thôi mà "
Doffy cười một cái rồi lại nói với Ceasar
- " Ban đầu đúng là vậy nhưng cuộc gọi ban nãy của ngươi đã giúp ta tìm lại thứ đã vụt mất khỏi tay ta vài năm trước "
Ceasar thấy Doffy như thế thì không muốn hỏi sâu hơn .

Hắn nhìn Doffy hỏi yêu cầu cuối cùng , Doffy trả lời
- " Ta muốn ngươi hợp tác với ta thực hiện một kế hoạch "
Ceasar nghe Doffy nói xong thì vui vẻ gật đầu với Doffy đồng ý giúp hắn thực hiện kế hoạch bắt Law lại
____________________________________Law vừa nghe hắn tường thuật xong thì cũng là lúc cậu hóa giải được chất độc của hắn dù sao cậu cũng là bác sĩ nên mấy thứ như chất độc này cậu giải cũng rất nhanh .

Cậu bật " Room " lên dịch chuyển ra ngoài bắt đầu điên cuồng chạy .

Tên Doflamingo cũng phản ứng rất nhanh nhưng hắn lại không đuổi theo mà đi đến chỗ Ceasar cầm lấy trái tim của cậu và bóp nó một cái thật mạnh .

Law đang chạy thì đột nhiên cơn đau dữ dội phát ra từ lồng ngực từ từ ập đến khiến cậu ngã lăn ra ôm lấy ngực mình mà quằn quại trong đau đớn .

Lúc này tiếng bước chân ngày một gần cùng với nụ cười ma quái .

Doffy dần dần xuất hiện rõ trong tầm mắt của cậu , hắn ta kéo những sợi tơ trói chặt cậu lại rồi treo lên giữa không trung .

Hắn cầm trái tim của cậu đi đến trước mặt cậu nở một nụ cười đầy đắc ý nói với cậu
- " Ta đã luôn chờ đợi em , tìm kiếm em từ ngày này qua tháng nọ .

Nhưng em lại một lòng muốn trốn tránh ta .

Em có biết em đã làm ta mệt mỏi đến mức nào không .

Law "
Law liếc hắn một cái rồi nói
- " Một người như ngươi lại cố gắng tìm kiếm ta đến như vậy rốt cuộc là ngươi muốn gì đây "
Hắn nghe xong không nói không rằng lao đến hôn lên bờ môi của Law , chiếc lưỡi tinh nghịch đẩy lên đẩy xuống luồn lách qua từng khe .

Doffy hôn mạnh đến mức lồng ngực cậu dường như bị hắn hút hết cả không khí ra ngoài .

Sau khi được thỏa mãn bằng một nụ hôn đằm thấm sau nhiều năm hắn mới thỏa mãn mà nói
- " Thứ ta muốn chính là em "
Law không lấy gì làm lạ với câu trả lời này của Doffy bởi vì cậu đã quen với tính chiếm hữu này của hắn kể từ khi còn là thuộc hạ dưới trướng hắn .

Một lúc sau đám thuộc hạ của hắn đi đến trên tay còn cầm theo còng hải lâu thạch .

Law không muốn một lần nữa phải quay về chốn địa ngục ấy nên cậu đã cố gắng liều mình vùng vẫy để thoát khỏi đống dây tơ của hắn nhưng Doffy quá mạnh , cậu không thể lay chuyển hắn dù chỉ một chút .

Hắn đã dùng lực nhấn mạnh cậu xuống sàn để cho bọn thuộc hạ còng tay , chân cậu lại .

Law chỉ có thể nghiến răng để bản thân bị hắn vác đi mà chẳng thể làm được gì .

Hắn bế cậu đi ra bên ngoài và trực tiếp bay lên vác theo cả cậu .

Hắn vừa bay vừa cười rắt đắc chí , giống như hắn vừa mới vớt được một món đồ chơi vậy .

Chẳng mấy chốc hắn đã về tới Dressrosa , hắn đáp xuống bên cửa sổ phòng của hắn đang mở toang .

Doffy bế cậu đặt lên giường dùng bàn tay to lớn của mình đụng chạm khắp mọi nơi trên cơ thể cậu .

Cậu cảm thấy khó chịu với những hành động này của hắn mặc dù cơ thể cậu chưa chỗ nào mà hắn chưa thấy và chưa chạm qua cả .

Cậu nghiến răng hét lên
- " Tên khốn .

Chết tiệt mau buông ta ra "
Doffy nghe xong trực tiếp bóp lấy miệng cậu dùng sợi tơ quân quanh cổ cậu , mặt ghé sát vào tai và nói
- " Em đừng bao giờ quên em là ai và là gì của ta .

Ta không muốn đánh em sau ngần ấy năm không gặp , ta đã phải kiềm chế rất nhiều trong suốt khoảng thời gian đó .

Đừng có mà làm ta mất kiểm soát rồi để ta lỡ tay giết em "
Law nghe xong khiến cậu bật khóc , cậu cứ tưởng nhiều năm trôi qua như vậy hắn sẽ không còn cảm thấy hứng thú với cậu nhưng cậu đã lầm .

Doffy vẫn như vậy nhưng lại tàn bạo hơn xưa rất nhiều .

Hắn thấy Law rơi lệ thì dừng lại , hắn nhẹ nhàng hôn lên tráng cậu rồi lấy ra vòng cổ có dây xích năm ấy .

Hắn xích cổ cậu lại với chân giường rồi rời đi còn không quên khóa chặt cửa lại để cậu không thể chạy trốn hay bất cứ ai vào giúp đỡ cậu .

Law lủi thủi trong phòng đột nhiên cánh cửa lại mở ra , một tên trong già sụ giọng cười thì thấy ghê , nước mũi cứ lòng thòng khiến ai nhìn cũng phải kinh tởm người đó không ai khác là Trebol .

Hắn bước vào phòng nhìn Law bị xích cổ mà cười phá lên nói với Law
- " Lâu rồi không gặp nhỉ Law .

Thấy sao hả cảm giác chạy trốn khỏi Doffy có vui không ?!

"
Law liếc ánh mắt lạnh lùng sang phía Trebol gằn giọng nói
- " Ngươi tới đây làm gì mau cút khỏi đây mau "
Tên Trebol vẫn nhỡn nhơ đứng đấy nhìn Law rồi nói
- " Ở bên Doffy ăn sung mặc sướng không chịu vậy mà lại bỏ trốn khỏi ngài ấy .

Bây giờ bị bắt nhốt như vậy chưa bị ngài ấy giết là đã may cho ngươi lắm rồi "
Law thực sự khó chịu với tên Trebol này , cậu ước nếu tháo được còng hải lâu thạch ra thì chắc chắn sẽ chém hắn thành trăm mãnh .

Nữa phút sau tên Trebol ấy vẫn ở đây , cậu thật sự chán khi nghe hắn không ngừng lảm nhảm về Doffy trong suốt khoảng thời gian cậu chạy trốn khỏi hắn .

Cậu bực mình nằm lên giường dùng gói áp sát lỗ tai lại để không nghe Trebol lảm nhảm nữa .

Đột nhiên có tiếng mở cửa , Doffy đã trở về hắn còn mang theo cả đống quần áo như vừa mới được mua .

Law ngồi dậy liếc nhìn hắn , Doffy nhìn Law rồi nói
- " Đây là thái độ của một nô lệ khi chào đón chủ nhân của mình trở về sao "
Law đem bộ mặt lạnh băng của mình nói với Doffy
- " Vậy thì đã sao .

Ta không còn là nô lệ của ngươi nữa "
Tưởng chừng khi nghe như vậy Doffy sẽ tức giận nhưng không , hắn không hề tức giận mà còn nở nụ cười khoái chí nói với Law
- " Em lúc này chã ngoan tí nào cả .

Nhưng đây cũng là điểm ta rất thích ở em .

Có lẽ ta sẽ phải dạy dỗ em lại từ đầu thôi "
Nói xong hắn lôi ra trong túi một cái roi da rồi liếm nó như muốn thử sức mạnh của chiếc roi này trên lưng của Law ngay và luôn .

Cuộc sống địa ngục tưởng chừng như đã kết thúc nay lại quay trở lại bám lấy cậu thêm một lần nữa
 
Không Lối Thoát
Chap 34


Doffy liếc mắt sang Trebol , Trebol thấy ánh mắt của Doffy tràng đầy khí thế liền hiểu và nhanh chóng rời đi .

Sau khi Trebol rời đi , hắn cầm chiếc roi chậm rãi bước đến bên Law , Law thì lại càng thục lùi về sau như bản năng cho đến khi chiếc dây xích bị kéo căng ra tới giới hạn độ dài của nó .

Hắn đứng bên giường cầm lấy sợi dây xích và kéo thật mạnh về phía mình , Law theo đà của sợi dây xích mà bị lôi về phía hắn .

Cậu ngã lên chiếc giường mềm mại của hắn , hắn cầm cây roi trên tay miệng thì không ngừng nở nụ cười quái dị như muốn dằn xé cậu đến nơi .

Hắn nói
- " Em quả thực là đã quên hết tất cả những gì ta từng dạy rồi sao .

Nhưng cũng chẳng sao cả , ta chỉ cần uốn nắn em lại từ đầu là được rồi "
- Law sợ hãi ngước mặt lên nhìn , bản thân như chìm vào trong bóng tối sợ hãi .

Sự ám ảnh , đau đớn về thể xác lẫn tinh thần tất cả đều do hắn mang lại cho cậu .

Hắn cầm trên tay chiếc roi da ra lệnh cho cậu phải tự mình hôn chào mừng hắn như ngày xưa nhưng Law một mực không chịu nghe .

Cậu né tránh tất cả những mệnh lệnh của hắn khiến hắn thật sự không vừa ý mà vung roi đánh vào lưng cậu .

Cậu đau đớn gào lên nhưng vẫn cứng đầu không chịu làm theo lời hắn nói .

Điều này thực sự gần như sắp chạm đến giới hạn của hắn , hắn cầm roi quất vào lưng cậu liên tục không ngừng khiến nó có nhiều vết hằn và chảy máu .

Cho đến khi cậu ngất đi , cậu vẫn giữ quan điểm không làm theo lời hắn .

Hắn vừa thấy cậu ngất thì lại lấy xô nước tạt thẳng lên mặt cậu khiến cậu tỉnh dậy .

Hắn bước lên giường dùng tay khóa chặt đôi tay của cậu đưa lên đầu sau đó quay người cậu lại để lưng đang bị thương ma sát với mặt giường khiến cậu đau đớn mà hét lên .

Hắn thì lại nở một nụ cười dã thú khi nhìn thấy sự đau đớn thể hiện rõ trên khuôn mặt của cậu .

Sau đó hắn xé rách quần áo của cậu ném thẳng xuống giường , Law hốt hoảng hét lên
- " N-Ngươi muốn làm gì hả ?!

"
Hắn chỉ mỉm cười nói với cậu
- " Ta muốn em thỏa mãn ta "
Nói xong hắn móc gậy thịt to lớn của mình đang cương cứng lên dí gần mông của cậu .

Law khi nhìn thấy nó to như thế thì cậu bắt đầu kháng cự kịch liệt
- " Tên khốn mau buông ta ra .

To như vậy làm sao mà vào được "
Hắn nghe xong thì lại liếm ngón tay chọt thẳng vào bên trong hang thịt của cậu và nói
- " Không sao .

Ở đây của em rất lỏng và mềm nên sẽ vào hết "
Nói xong hắn rút ngón tay ra và đút thẳng gậy thịt hết vào trong đến lút cán .

Law mặt trợn ngược lên không ngừng rơi lệ , miệng thì há to ra để gào thét hết mức có thể .

Hắn bắt đầu ra vào không ngừng với tốc độ rất nhanh khiến Law lại càng thêm đau nhưng lại chẳng nói được gì .

Tấm ga giường màu trắng của hắn đã bị nhuộm đỏ một mảng bởi màu máu của Law trên lưng không ngừng chảy xuống ma sát với mặt giường .

Sau một hồi hắn xuất tất cả vào bên trong cậu rất nhiều .

Khi rút gậy thịt ra thì một dòng tinh trắng chảy ra từ bên trong cậu thấm xuống nệm .

Doffy thì thỏa mãn không ngừng cười và nói với cậu
- " Đúng là chỉ có em mới có thể khiến ta thỏa mãn như thế này "
Law vừa nghe xong câu đó thì lại ngất lịm đi .

Đột nhiên Doffy hướng ánh mắt ra phía cửa nói
- " Ngươi còn đứng đó làm gì ?

Có việc gì muốn nói thì vào đi "
Dứt câu cánh cửa bật ra , người bước vào là Vergo trên tay còn cầm theo đống tài liệu về hàng hóa .

Vergo trịnh trọng đặt chúng lên bàn định rời đi thì Doffy gọi lại bảo
- " Chờ đã !

Ngươi giờ hãy đưa Law đi tắm rửa và băng bó cho em ấy được không ?

"
Vergo nghe xong gật đầu trả lời
- " Vâng thưa ngài "
Vergo đi đến bên giường dùng mền trắng quấn lấy cậu rồi nhấc lên đưa đến phòng tắm .

Trước khi Vergo rời đi hắn còn không quên dặn dò
- " Sau khi xong nhớ mang Law vào phòng của em ấy đó "
Vergo nghe xong thì gật đầu rồi rời đi .

Sau khi Vergo rời đi Doffy mặc lại quần áo của mình ngồi vào bàn nghiêm túc làm việc .

Bên phía Law thì cậu được Vergo tắm rửa cho sạch sẽ , hắn ta đặt cậu vào bồn tắm để rửa vết thương .

Chẳng bao lâu nước trong bồn đã chuyển sang màu đỏ , vết máu đọng lại trên lưng cậu được rửa sạch để lộ ra những vết thương do bị Doffy dùng roi đánh .

Cuối cùng Vergo băng bó vết thương , mặc quần áo đàng hoàng cho cậu rồi bế cậu lên mang về phòng .

Trên đường đi hai người đã thu hút không ít ánh nhìn của rất nhiều tên lính và nữ hầu .

Vergo đưa Law về căn phòng trước đây của cậu , đặt cậu lên giường và lấy dây xích ra xích chân cậu lại để tránh cậu chạy trốn .

Trên tay thì được còng lại bằng hải lâu thạch ngay từ đầu nên không cần đụng đến .

Khoảng chừng đến tối , Law từ từ mở mắt thì lại nhìn thấy trần nhà quen thuộc .

Cậu ngồi dậy ngước nhìn xung quanh ngó qua ngó lại , khung cảnh thân thuộc khiến cậu nhớ lại quá khứ đau thương của mình .

Không nhịn được mà ôm lấy đầu của mình vô cùng đau đớn .

Đột nhiên có tiếng mở cửa , Law ngước mặt lên nhìn thì thấy Vergo đang sải bước đến chỗ cậu .

Hắn nói
- " Đến giờ ăn tối rồi "
Nói xong hắn mở còng chân cho cậu và bắt cậu xuống giường đi nhưng chân cậu lại cứ mềm nhũng ra không thể đứng được .

Vergo thấy thế liền nhấc bổng cậu lên mà bế đi , Law nhìn hắn chẳng nói gì mà tránh mặt qua chỗ khác không thèm nhìn .

Đến phòng ăn , cánh cửa phòng ăn vừa được mở ra .

Đập vào mắt cậu là một bàn ăn thịnh soạn với sự có mặt đông đủ của tất cả thành viên trong gia tộc Donquixote .

Doffy ngồi ở đầu bàn , khi nhìn thấy Law hắn lại vui mừng mỉm cười .

Vergo đặt Law ngồi lên cái ghế bên cạnh Doffy rồi đi về chỗ của mình .

Doffy nhìn thấy Law thì hân hoan đứng dậy cầm ly rựu vang lên và nói
- " Hôm nay chúng ta sẽ ăn mừng sự trở lại của Law .

Nào mọi người hãy nâng ly lên chào mừng em ấy "
Tất cả đứng dậy cùng nhau nâng ly và uống cạn nó , Law ngồi một bên không nói gì chỉ im lặng .

Law nhìn đống đồ ăn trên bàn mà không ăn gì , Doffy thì quan tâm đến cậu không ngừng gắp thức ăn cho cậu .

Law nhìn đống đồ ăn mà hắn gắp cho cậu , tất cả đều là món cậu thích nhưng dù đói đến đâu vẫn không muốn ăn .

Doffy thấy thế liền dùng sợi tơ điều khiển cậu ép cậu ăn , Law không thể kháng cự mà chỉ có cắn răng mà ăn chúng .

Tất cả thành viên trong gia tộc trong bữa ăn đều bàn tán về cậu , rõ đến mức ngồi xa đến mấy cũng nghe nhưng Doffy làm vẻ không quan tâm lắm vẫn tiếp tục bón thức ăn cho cậu .

Sau bữa tối hắn đứng dậy bế cậu vào phòng hắn chứ không phải phòng cậu , chiếc giường của hắn đã được đổi thành cái lớn hơn cũng đủ để cho 10 người nằm .

Hắn nhẹ nhàng đặt cậu lên giường và xích chân cậu lại , Law làm mặt bất mãn nhìn hắn , Doffy bây giờ diệu dàng hơn rất nhiều .

Doffy sau khi đưa Law lên giường lại đi đến bàn làm việc tiếp tục xem tài liệu .

Law ngồi nhìn hắn nghiêm túc làm việc , cậu lại sờ vào chân mình cố mò mẫm làm sao để bẻ khóa thì hắn lại nói
- " Em yên nào !

Cái còng đó không gỡ được đâu .

Chờ ta một chút , sau khi xong việc ta sẽ chơi với em "
Law nghe xong thì dừng hành động của mình lại , cậu ngồi trên giường ôm lấy chiếc gối và úp mặt xuống .

Cậu đang suy nghĩ phải làm sao để thoát khỏi hắn , hắn là một tên ác quỷ đầy mưu kế nên việc thoát khỏi hắn là rất khó .

Huống chi là đích thân hắn lại giám sát cậu , suy nghĩ một hồi khiến cậu ngủ quên lúc nào không hay .

Doffy làm việc xong cũng là lúc 12h đêm , hắn bỏ tài liệu sang một bên vương vai giải tỏa mệt mỏi .

Doffy ngước nhìn về phía Law thì thấy cậu đã ngủ , hắn nhẹ nhàng đến bên giường tháo mắt kính xuống lấy quyển sách lật ra trang giữa để lên mặt , tay thì ôm lấy Law mà ngủ .

Sáng hôm sau Law thức dậy thì đã thấy cậu nằm trong vòng tay hắn , cậu muốn thoát khỏi hắn nhưng hắn lại ôm cậu quá chặt khiến cậu không thể nhúc nhích .

Bất chợt Doffy lên tiếng
- " Dậy rồi sao "
Khiến cho cậu giật hết cả mình .

Hắn thích thú cười vui vẻ ngồi dậy bỏ quyển sách xuống và đeo kính lên .

Bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa và vọng vào trong tiếng nói
- " Thiếu gia , ngài đã dậy chưa ạ .

Tôi có mang đồ ăn sáng lên cho ngài "
Doffy lên tiếng trả lời
- " Là Baby 5 sao .

Ta dậy rồi cứ đem đồ ăn vào và để lên bàn đi "
Nghe vậy Baby 5 mở cửa đẩy xe đồ ăn vào và bày biện ra bàn .

Cô sau khi bày thức ăn xong thì lại nhìn sang Law đang bị xích ở trên giường .

Cô đi đến bên cậu thật nhanh và đánh vào đầu cậu một cái rồi nói
- " Cũng chỉ tại ngươi mà thiếu gia của bọn ta phải chịu đau khổ mấy năm nay .

Ngươi nên biết được thiếu gia sủng ái là một vinh dự vậy mà ngươi lại không hề tôn trọng nó .

Ngươi có gì để biện minh không ?!

"
Law ngước lên nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng đầy sát khí .

Cô lúc đầu nhìn còn cứng rắn nhưng sau cú liết mắt của Law thì lại bám vào Doffy mà khóc .

Doffy đặt tay lên đầu cô và bảo cô đi ra ngoài .

Baby 5 tuân lệnh đẩy xe thức ăn ra ngoài để lại không gian cho hai người
 
Không Lối Thoát
Chap 35


Law ở trong phòng cùng hắn , cậu nâng cao cảnh giác hết mức có thể đề phòng hắn sẽ làm gì cậu .

Doffy đứng dậy bước ra khỏi giường vương vai lên bắt đầu một ngày mới .

Doffy móc từ trong túi áo ra một chiếc chìa khóa mở còng chân cho Law .

Khi còng được mở ra , trên chân Law xuất hiện rất rõ vết bầm tím ẩn sau chiếc còng .

Hắn trông thấy vết thương thì không nhịn được mà lấy tay xoa lên vết bầm đó , Law nhăn mặt thể hiện sự đau đớn .

Hắn đột nhiên nắm lấy áo cậu lớn tiếng nói
- " Em đã cố mở còng trong khi ta ngủ sao ?

Đã vậy còn tự làm bản thân bị thương nữa "
Law cười lạnh với hắn nói
- " Ta tự làm ta bị thương thì sao chứ .

Đằng nào ngươi mà chẳng ra tay đánh ta , vết thương ở trên lưng thể hiện rõ thế mà "
Hắn tức giận tán vào mặt cậu một cái thật mạnh khiến cậu ngã xuống giường .

Doffy chống tay xuống mặt áp sát cậu mà nói
- " Ta là người duy nhất có quyền làm em bị thương thôi .

Đừng bao giờ làm những việc ngu ngốc như thế này nữa , nếu mà em còn tái phạm em chắc chắn sẽ không thoát khỏi việc bị phạt đâu "
Nói xong hắn cười với giọng điệu đầy ác ý , Law nghiến răng tay thì nắm chặt lấy ga giường .

Cậu hận hắn , hận đến tận xương tủy , hận không thể giết chết tên ác ma ngay trước mắt .

Doffy nhẹ nhàng đứng dậy bế Law lên đưa cậu đến phòng tắm , khoảng khắc chiếc áo của Law rơi xuống để lộ ra tấm lưng bị quấn đầy băng chằn chịt .

Hắn từ từ mở từng dãy băng ra , vết thương cũng từ từ lộ ra , Doffy thích thú đặt ngón tay của mình lên những vết thương trên lưng của Law .

Law nhăn mặt nhưng vẫn cắn răng chịu đựng không phát ra tiếng la nào , Doffy thấy cậu cố gắng không phát ra âm thanh nào dù rất đau thì lại cảm thấy hứng thú mà cố ý đậm mạnh ngón tay vào vết thương .

Law cuối cùng cũng không nhịn được mà la lên một cách thảm thiết .

Hắn ta cười một cách vui vẻ và nói
- " Fufufu ta xin lỗi .

Ta không cố ý làm em đau đâu .

Law "
Law liếc mắt nhìn hắn , cậu nghĩ
- " Chắc chắn là hắn cố ý .

Trước giờ hắn luôn có sở thích biến thái là hành hạ mình mà "
Sau một lúc hắn đã thay băng gạc khác và mặc cho cậu một bộ áo sơ mi rộng .

Law dù rất khó chịu nhưng do không thể phản kháng nên chỉ có thể nằm yên trong lĩnh vực hắn như một chú mèo ngoan ngoãn .

Doffy để cậu ngồi trên ghế rồi lại đi đến cái ghế đối diện cậu ngồi xuống .

Hắn vừa uống cà phê vừa đọc báo sáng sớm , Law ngồi đối diện nhìn hắn trên tay còn nắm rất chặt con dao để trên bàn .

Cậu không suy nghĩ mà cầm con dao lên định đâm hắn thì đột nhiên cậu cảm thấy cơ thể không chuyển động được .

Lúc này Doffy lên tiếng nói
- " Em không thể ngoan hơn một chút sao Law .

Em nên nhớ ta vẫn mạnh hơn em , đừng có mà bao giờ nghĩ đến việc có thể giết ta "
Law nghiến răng đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn .

Đột nhiên bên ngoài có tiếng gõ cửa , Doffy nghe thấy tiếng gõ cửa liền điều khiển sợi tơ trói chặt tay chân cậu lên ghế sau đó hắn đặt tờ báo sang một bên nói
- " Vào đi "
Mở cửa ra là Trebol , hắn hớn hở mở cửa bước vào miệng không ngừng cười và nói
- " Mới sáng sớm mà đã ồn ào vậy .

Nè nè Doffy tàu và trang phục đã chuẩn bị xong rồi .

Có thể xuất phát bất cứ lúc nào "
Doffy quay qua miệng nở nụ cười ma quái nói
- " Được rồi .

Ngươi lui xuống đi , ta và Law sẽ ra ngay "
Trebol gật đầu , hắn nhìn ra ngoài và nói
- " Mau mang quần áo vào cho Doffy và Law nhanh nào "
Trong phút chốc đám người hầu lũ lượt mang quần áo vào , Doffy đứng dậy để cho bọn người hầu thay quần áo .

Law cũng được bọn chúng thay cho nhưng cậu nhất quyết từ chối việc cho họ đụng vào người cậu .

Law không ngừng hét lên
- " Đừng chạm vào người ta "
Nói xong Law đánh vào đám người hầu một nhát thật đau .

Dù cho có bị còng bằng hải lâu thạch nhưng cậu vẫn rất mạnh , bọn chúng muốn cản cậu lại nhưng sợ làm cậu bị thương .

Doffy là một tên ác ma không có tình người , chỉ cần làm cho món đồ chơi mà hắn ưa thích bị trầy xước dù chỉ một vết rất nhỏ thì hắn sẽ tiễn kẻ đó lên trời ngay tức khắc .

Doffy nhìn thấy Law như vậy thì chỉ thở dài , sau khi được bọn người hầu mặc đồ xong thì Law vẫn không cho bất kì ai chạm vào cậu .

Doffy thấy vậy thì liền nói
- " Các ngươi lui ra ngoài trước đi , ta sẽ tự tay thay đồ cho món đồ chơi của ta "
Nghe xong bọn chúng lập tức cúi chào cung kính rồi nhanh chóng rời đi không chậm 1 giây .

Doffy đi đến chỗ cậu , hắn càng bước cậu lại càng lùi về sau cho đến khi lưng cậu chạm vào bức tường .

Hắn đưa bàn tay to lớn của bản thân nắm lấy cánh tay mảnh khảnh của Law đè cậu lên tường , mặt đối mặt nói
- " Law , tại sao em lại không ngoan chút nào vậy .

Ta vẫn còn nhớ ngày nhỏ em đã từng rất ngoan ngoãn nghe lời ta như một thú cưng .

Việc dạy dỗ lại em có vẻ khó hơn ta nghĩ nhiều rồi "
Law khó chịu nói
- " Ta không còn là thú cưng hay món đồ chơi của ngươi nữa .

Cora-san đã cho ta tự do rồi "
Doffy vừa nghe đến tên của Cora thì liền bóp lấy thật chặt cánh tay của cậu khiến cậu đau đớn mà hét lên .

Mặt của Doffy từ từ nhăn lại thể hiện rõ sự tức giận hét lên với cậu
- " Đừng bao giờ nhắc đến thằng em ngốc nghếch đó thêm một lần nữa .

Nó dám phản bội ta còn dám cướp mất món đồ chơi ta yêu thích nhất tẩy não nó khiến nó trở nên không nghe lời ta "
Càng nói hắn siết càng mạnh khiến Law cảm thấy như xương muốn gãy làm đôi .

Doffy vẫn tiếp tục nói
- " Ta không muốn đánh em nhưng em hết lần này đến lần khác khiến ta bực mình .

Tại sao vậy hả !?

Trả lời ta mau .

Law "
Trong cơn tức giận Doffy đưa tay lên bóp cổ rồi nhấc lên .

Law yếu ớt nắm lấy tay hắn , cậu gần như sắp tắt thở đến nơi thì đột nhiên Vergo từ bên ngoài nói vọng vào
- " Thưa ngài !

Ngài đã chuẩn bị xong chưa ạ "
Nghe thấy vậy Doffy liền lấy lại bình tĩnh thả tay đang bóp cổ Law ra khiến cậu ngã xuống đất ho sặc sụa .

Doffy trả lời Vergo
- " Được rồi ta sẽ ra ngay "
Nói xong hắn cầm tay Law kéo cậu đứng dậy nhanh chóng thay đồ cho cậu .

Hắn mang dây xích lên cổ cậu kéo cậu đi như một con thú cưng , cậu thật sự cảm thấy khó chịu với việc này , Doffy thấy cậu như vậy nhưng vẫn lôi cậu đi .

Hắn kéo cậu ra đến trước cổng cung điện , có rất nhiều tên lính xếp hàng trong đó còn có cả các thành viên trong gia tộc , cả bọn đứng dài đến cổ xe ngựa thịnh trọng tiễn hắn và Law .

Law bước đi giữa hàng chục người , dáng vẻ quá đỗi xinh đẹp của cậu đã mê hoặc hết bọn chúng , mặt tên nào cũng đỏ ửng khi nhìn thấy cậu .

Một tên lính vô tình bị Law liếc mắt qua nhìn , hắn liền ngẩn người ra tim thì không kiểm soát được mà cứ đập loạn nhịp .

Doffy kéo Law lên xe để cậu ngồi kế bên hắn giống như ngày xưa khi đi dự hội nghị Reverie hắn cũng để cậu ngồi kế bên hắn như vậy .

Chiếc xe bắt đầu lăn bánh , đi đằng trước chiếc xe là Trebol và Vergo , đằng sau là đoàn lính uy nghiêm tay cầm súng đi không lệch một li .

Đoàn xe nhanh chóng tiến vào thị trấn , tất cả người dân đã đứng thành hàng xem cuộc diễu hành một cách vui vẻ .

Law không biểu cảm nào ngồi trên xe im lặng nhìn khung cảnh đã thay đổi nhiều trong suốt thời gian qua khi cậu bỏ trốn khỏi tay Doffy .

Người dân ai cũng chăm chăm nhìn vào cậu với vẻ mặt say đắm , chẳng ai có thể rời mắt khỏi cậu thậm chí còn có người giơ tay ra như muốn tóm lấy cậu nhưng lại quá đỗi xa vời .

Bỗng một người thốt lên
- " Thiên thần đã trở lại "
Doffy thích thú nhìn đám người đang thèm muốn cậu mà quay qua nói với Law
- " Em thấy không Law .

Bọn chúng đang điên cuồng vì em đó "
Law nghe vậy không hề vui mà lại hỏi
- " Ngươi muốn mang ta đi đâu hả !?

"
Doffy nghe xong thì cười và nói
- " Fufufu em không biết sao , lão già Sengoku đó triệu tập cuộc họp cho các thất vũ hải , ta và em dù sao cũng là thất vũ hải dĩ nhiên là phải đến chứ "
Law nghe xong thì lại rất kinh ngạc vì vốn dĩ cậu chưa hề nhận được một cuộc triệu tập nào cả .

Doffy nhìn thấy biểu cảm của cậu thì lại vô cùng thích thú .

Đến bến cảng hắn nắm dây xích kéo cậu xuống khỏi xe nhưng do kéo quá mạnh nên cậu đã ngã xuống đất .

Hắn ta vò tay lên đầu sau đó bế cậu lên và nói
- " Em vụng về thật đó Law .

Đúng là em luôn biết cách khiến người ta lo lắng "
Law lúc này trong đầu lại nghĩ
- " Tại tên nào kéo ta chứ "___________________________________

Thật sự là mình không có nhiều thời gian kể từ khi dịch bệnh được kiểm soát nên mình không thể ra liên tiếp mỗi ngày một chap như trước được nên có khi cách một hoặc hai tuần gì đó mình mới ra chap .

Các bạn cứ bình luận mình sẽ trả lời mọi thắc mắc của các bạn
 
Không Lối Thoát
Chap 36


Sau khi mọi vật thiết yếu được đưa lên tàu Doffy liền nhanh chóng cho con tàu rời khỏi bến cảng Dressrosa , Doffy ngồi trên mũi thuyền tận hưởng không khí trong lành nhưng Law thì ngược lại .

Cậu vô cùng khó chịu , Doffy đặt cậu ngồi trên đùi hắn tay chân thì không ngừng sờ mó lung tung khắp người cậu .

Law thật sự muốn đánh hắn ra bã nhưng lại không thể bởi vì cậu đánh hắn bao nhiêu lần thì hắn đều chặn hết được .

Law nhìn lên đám mây , bất chợt hình ảnh của các thuyền viên hiện lên không ngừng gọi
- " Thuyền trưởng "
Từ lúc cậu bị bắt , cậu hoàn toàn không thể liên lạc với các thuyền viên của mình sợ họ sẽ lo lắng cho cậu .

Thấy Law vẻ mặt đầy buồn rầu , Doffy hỏi
- " Nhìn mặt em ủ rũ vậy , đi họp với ta chẳng phải sẽ rất vui sao "
Law nghe xong liền đáp
- " Ngươi tự ý mang ta đi chứ ta đời nào thèm đi dự mấy cuộc họp nhảm nhí này chứ "
Hắn nghe xong thì phì cười lấy tay xoa nhẹ lên đầu Law .

Law bực mình gạt tay hắn ra , cậu ngỡ hắn sẽ mắng cậu nhưng không .

Ngược lại hắn còn thích thú nói
- " Thiệt tình , em đúng là nóng nảy mà "
Từ Dressrosa đến Tổng bộ hải quân còn rất xa phải đi mất một ngày mới đến .

Đang đi giữa chừng thì tàu của Doffy đột ngột dừng lại , một con quái vật biển đột ngột xuất hiện chắn ngang đầu tàu khiến tàu chao đảo không ngừng và không thể di chuyển được .

Con thuyền đưa qua đưa lại khiến mấy tên lính hết ngã sang bên này rồi lại trượt sang bên kia .

Law vì không có chỗ nào bám nên ngã theo quán tính nhưng cũng may là Doffy đã đỡ được cậu .

Doffy ôm chặt lấy cậu rồi lại liếc ánh mắt nhìn sang con quái vật biển đó .

Khi nó tính đớp lấy con tàu thì Doffy đã sử dụng Haki bá vương của mình khiến cho con quái vật ngất xỉu ngay tại chỗ , ngoài con quái vật biển ấy thì Haki của hắn cũng vô tình khiến cho binh lính trên tàu ngất xỉu hết không còn ai có thể đứng dậy nổi ngoại trừ Trebol và Vergo .

Vergo thấy đám lính ngất xỉu hết thì liền thốt lên một câu
- " Đúng là bọn yếu kém vô dụng "
Law ngồi trong lòng Doffy hơi thở mệt nhọc , cậu đã phải gượm lắm mới có thể giữ được tỉnh táo .

Doffy cúi xuống nhìn cậu , thấy cậu mệt nhọc như vậy liền nói
- " Xin lỗi , có vẻ ta hơi quá tay rồi "
Law cố gắng hết sức để bản thân không bị ngất , đầu cậu đổ đầy mồ hôi trong đầu lại nghĩ
- " Thì ra đây chính là Haki bá vương , có vẻ giết hắn hơi khó nhằn đây "
Doffy nhìn thấy cậu như vậy liền sai Vergo lấy khăn và nước lên cho hắn .

Sau khi Vergo bưng nước và khăn lên theo yêu cầu của hắn , hắn liền cấm chiếc khăn lên lau mồ hôi cho cậu rồi lại đưa ly nước cho cậu nhưng Law lại từ chối uống .

Vergo thấy Law cứng đầu như vậy thì muốn lôi cậu ra đánh một trận nhừ tử nhưng Doffy lai cản hắn lại mà nói
- " Đừng manh động như vậy Vergo , tự tay ta sẽ làm "
Nói xong Doffy cầm ly nước lên làm một ngụm lớn rồi lại hôn lên môi của Law truyền nước qua cho cậu .

Do quá bất ngờ nên Law không kịp phản ứng nhưng hắn lại ôm quá chặt khiến cậu không thể thoát ra .

Khi hắn buông cậu , cậu liền đẩy hắn ra và hét lên
- " Tên khốn "
Doffy không thèm để ý đến những lời đó , hắn đứng dậy bế cậu vào trong phòng .

Hắn ném cậu lên giường , mặt gần tiến sát vào nở một nụ cười nguy hiểm .

Hắn ta hôn lấy cậu sau đó xé toạc đi chiếc áo bên ngoài của cậu để lộ cơ thể trắng trẻo và đầy vết thương .

Hắn mỉm cười nói với cậu
- " Fufufu nhìn em như này thật khiến ta đứng ngồi không yên mà "
Law nghiến răng nhìn về phía hắn nói
- " Mau buôn ta ra "
Doffy thấy Law vẫn luôn cứng đầu như vậy khiến hắn có đôi chút bực tức nhưng lại thấy cậu như vậy rất đáng yêu .

Hắn để ngoài tai lời cậu nói mà không ngừng dùng bàn tay to lớn của hắn chạm hết nơi này đến nơi khác của cậu .

Cậu thật sự không dám phát ra tiếng động , cậu lấy tay che miệng lại cố kiềm giọng của bản thân không phát ra tiếng .

Doffy thấy vậy liền nói
- " Sao em phải kiềm giọng của mình vậy chứ Law .

Cứ để nó tuôn ra hết đi "
Vừa dứt câu hắn đã lột cái quần của cậu ra ném xuống giường .

Hắn nhìn cái lỗ đang co giật mà thích thú nhét tay vào trong đó .

Law bất ngờ giật thót cả lên , nhưng vẫn dùng tay che miệng lại .

Hắn thấy vậy vẫn chưa đủ nên đã kéo khóa quần của bản thân xuống để lộ ra con hàng to lớn đang cương cứng .

Law nhìn thấy thì hoảng hốt hét lên
- " Này ngươi tính làm gì vậy hả !!

"
Hắn nở nụ cười ma mị nói
- " Fufufu dĩ nhiên là khiến em cảm thấy khoái lạc tột cùng rồi "
Vừa dứt câu hắn đưa thẳng con hàng của mình vào bên trong hang của cậu khiến cậu đau đớn vì nó quá lớn .

Lúc này cậu không thể kiềm giọng được nữa mà rên rỉ .

Doffy nghe tiếng rên của cậu thì vui vẻ nói
- " Chẳng phải giọng em rất hay sao , cứ rên rỉ như vậy mới đúng chứ "
Hắn ra vào liên tục tốc độ càng ngày càng nhanh , cuối cùng cậu ra trước hắn khiến hắn không vui mà nói
- " Em dám ra trước cả ta sao .

Có lẽ ta nên làm thêm một lần nữa và lần này ta sẽ không cho em ra trước ta "
Vừa dứt câu hắn kéo những sợi tơ quấn quanh con hàng của cậu ngăn cậu sẽ ra trước hắn .

Hắn tiếp rực ra vào , tiếng xác thịt va chạm nhau vang khắp cả căn phòng .

Law không nhịn được mà thật sự muốn bắn , hắn thấy biểu cảm của cậu gần như muốn suất đến nơi thì liền điều khiển sợi tơ quấn chặt lấy con hàng của cậu .

Law đâu đớn mà gồng người lên nhưng Doffy không quan tâm mà tiếp tục hành hạ cậu .

Cuối cùng hắn suất hết vào bên trong cậu rồi mới cho cậu được ra .

Cậu tuôn ra hết chất dịch màu trắng rồi ngất đi , Doffy cũng từ từ rút gậy thịt của hắn ra để trong hang của cậu chảy ra một chất dịch màu trắng .

Doffy thỏa mãn kéo chăn lên đắp cho cậu còn hắn thì bước xuống giường kéo lại khóa quần , hôn lên má cậu sau đó rời đi .

Ở tổng bộ hải quân , Sengoku đang phải giải quyết hàng loạt giấy tờ .

Ông đang suy nghĩ liệu có bao nhiêu thất vũ hải sẽ tham gia cuộc họp thì bên ngoài có tiếng mở cửa .

Sengoku ngước lên nhìn thì đã thấy Garp đang cầm một bịch bánh gạo bước vào mà không thèm hỏi .

Garp ngồi lên trên ghế Sofa hỏi
- " Bộ ông còn nhiều việc vậy sao , sao không thư giản tí đi .

Làm tí bánh gạo không ?

"
Sengoku ngán ngẩm trả lời
- " Không cần cảm ơn .

Ngày mai các thất vũ hải sẽ tới đây họp nên tôi phải chuẩn bị kĩ càng nhất là với bọn hải tặc "
Garp nghe xong vẫn rất thản nhiên cười lớn và nói
- " Ha ha ha tưởng chuyện gì lớn .

Cứ mặc kệ mấy tên đó đi "
Sengoku nghe xong thì phát cáo đập bàn đứng dậy nói
- " Ông đúng là vô tư mà , ông có biết bọn hải tặc nguy hiểm đến mức nào không "
Garp thò tay vào trong túi lấy ra một cái bánh gạo nói
- " Tôi biết ông mất mát về chuyện của Roisnante cả tôi cũng vừa mất đi thằng cháu yêu quý nên tôi hiểu cảm giác của ông .

Ông đã làm việc quá sức rồi sao không nghỉ ngơi đi "
Sengoku nói
- " Tôi không thể , nếu tôi nghỉ ngơi thì ở ngoài kia không biết sẽ có bao nhiêu tên hải tặc đang lộng hành đây "
Garp vừa nhai bánh vừa nói
- " Ông mà cứ như vậy tôi dám cá là Rosinante ở trên thiên đàng cũng chẳng vui gì đâu "
Nghe đến đấy Sengoku đột nhiên dừng bút , bầu không khí đột nhiên trầm xuống , Sengoku ngồi lại vào ghế đan chéo ngón tay như đang suy nghĩ gì đó .

Trời bắt đầu tối dần , Law cũng tỉnh lại sau cơn mê .

Cậu ngồi dậy ôm lấy cái đầu đang đau nhức của mình nghiến răng không ngừng thầm chửi rủa tên Doflamingo .

Đột nhiên Trebol bất thình lình mở cửa bước vào trên tay còn cầm khay đồ ăn và quần áo mới .

Law nhìn hắn không nói gì thì tên Trebol lại lên tiếng
- " Đã dậy rồi sao Law , ta có mang đồ ăn và quần áo đến cho ngươi nè "
Law nhìn hắn mặt không cảm xúc , Trebol đặt khay thức ăn lên bàn còn quần áo thì để trước mặt cậu .

Law tưởng hắn sẽ không đi theo nhưng không .

Hắn đi đến bên cửa và đứng đấy .

Law khó chịu hỏi
" Sao ngươi càn đứng đây "
Trebol cười và hói
- " Doffy có việc cần làm nên ta sẽ thay thế ngài ấy chăm sóc cho ngươi "
Law nghe xong cũng chẳng lấy làm lạ bởi vì hắn luôn như vậy .

Cứ để cậu mãi trong tầm mà hắn có thể kiểm soát cậu và lần này cũng vậy .

Trebol cứ nhây mãi khiến cậu bực mình hét lên
- " Bộ ngươi không thể im lặng được sao "
 
Không Lối Thoát
Chap 37


Trebol nghe vậy cũng chả quan tâm , Law thực sự muốn phát điên với hắn .

Trời dần sụp tối hẳn , ánh trăng đã hiện lên soi khắp cả mặt biển .

Law đang đọc sách , còn Trebol ngồi trên ghế sofa đối diện nhìn cậu chằm chằm , hắn thấy Law thức khuya muộn đọc sách hàng giờ liền thì hỏi
- " Nè Law chừng nào ngươi mới đi ngủ đây , đã khuya lắm rồi đó "
Law lạnh lùng nói
- " Nếu ngươi muốn ngươi có thể ngủ trước , tôi còn muốn đọc thêm nữa "
Hắn nghe xong thì đứng bật dậy nói
- " Không được , Doffy đã nói là ta phải trông chừng ngươi rồi nên ta không thể ngủ bây giờ được "
Law nhìn sang Trebol nhún vai nói
- " Tùy ngươi "
Một lúc sau không bao lâu thì Law dần cảm thấy mắt mình đang dần mờ đi và kế tiếp là màn đêm u tối , cậu đã ngã gục xuống bàn và thiếp đi .

Trebol thấy cậu đã ngủ liền đi đến bế cậu đặt lên giường , ân cần đắp chăn cho cậu .

Sau khi đặt Law lên giường xong thì Trebol quay lại ghế ngồi xuống , hắn thật sự không dám ngủ mà cứ ngồi đấy nhìn Law ngủ , nếu chán quá thì lại lấy chất dịch nhầy của bản thân tạo nhiều hình dáng để giết thời gian
Khi đồng hồ đã điểm nửa đêm , Doffy nhẹ nhàng mở cửa đi vào thì thấy Law đã ngủ còn Trebol thì vẫn ngồi đấy nhìn Law .

Doffy đi đến chỗ Trebol khẽ nói nhỏ để tránh Law thức giấc
- " Chắc ngươi trông chừng nó cũng mệt rồi, ngươi đi ngủ đi , ngày mai chúng ta sẽ đến nơi .

Từ giờ ta sẽ trông chừng Law "
Trebol nghe vậy thì liền đứng dậy nhẹ nhàng mở cửa đi ra ngoài .

Doffy đi đến bên giường nhẹ nhàng vuốt lấy mái tóc của cậu rồi lấy tay móc từ trong túi ra hai chiếc chìa khóa .

Hắn dùng chìa thứ nhất để mở vòng cổ , chìa thứ hai thì mở còng tay .

Hắn nhẹ nhàng lấy dây xích ra khỏi người cậu rồi lấy ra ba chiếc vòng tay có khóa , hắn đeo vào bên tay phải và trái cậu là chiếc vòng có màu vàng kim lấp lánh rồi khóa lại .

Chiếc vòng còn lại màu xám tro thì gắn vào chân trái của cậu và khóa lại , sau khi xong việc hắn nở một nụ cười bí hiểm rồi ôm cậu đi ngủ .

Sáng hôm sau
Law vừa thức dậy thì đã thấy cổ và tay nhẹ đi hẳn , cậu nhìn xuống thì thấy dây xích đã biến mất hết nhưng thay vào đó là chiếc vòng tay có khóa màu vàng kim .

Law không hiểu tại sao mình đang đeo thứ này , cậu thử muốn lấy cái vòng ra .

Sau một lúc chóc phá cái vòng thì đột nhiên chiếc vòng phát ra âm thanh " tích tắc ....

" không ngừng .

Doffy vừa hay tỉnh dậy khi nghe thấy tiếng " Tích tắc ....

" từ vòng tay của cậu .

Hắn thấy cậu đang loay hoay cố gắng tháo chiếc vòng tay thì hắn đã dùng bàn tay to lớn của hắn túm lấy bàn tay đang cố tháo chiếc vòng ra .

Hắn nói
- " Đừng có mà manh động .

Sẽ nổ đó "
Âm thanh " Tích tắc " phát ra từ vòng tay của Law dừng lại .

Cậu hất tay hắn ra và gắt gỏng hỏi
- " Ngươi đã đeo cho ta thứ gì hả ?!

"
Doffy nghe xong thì cười và trả lời cậu
- " Fufufu cái vòng mà em đang đeo cũng giống như mấy vòng cổ nô lệ thôi .

Chắc em vẫn còn nhớ cảm giác đó chứ "
Law chợt lạnh sống lưng , Doffy lại nói tiếp
- " Nếu em còn muốn tiếp tục công việc bác sĩ của mình thì đừng có mà tự ý tìm cách tháo nó ra .

Nếu không cả bàn tay em sẽ mất đó "
Law nghe xong thì chỉ biết nghiến răng tức giận .

Bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa
# Cốc cốc ...

Doffy nói
- " Vào đi "
Đẩy cửa vào là Vergo , hắn nói
- " Thiếu gia bữa sáng đã sẵn sàng rồi ạ "
Doffy nhìn Vergo nói
- " Ta biết rồi , ta sẽ đến ngay "
Vergo nhanh chóng đi ra ngoài đóng cửa lại , hắn đi đến tủ quần áo lấy quần áo cho cả hắn và cậu .

Lúc đang thay đồ Doffy bất chợt nhìn sang Law , hắn thấy cậu đang xoay tấm lưng trắng nõn của cậu về phía hắn .

Doffy không nhịn được mà lấy ngón tay của bản thân kéo thẳng một đường dọc sống lưng cậu từ trên xuống dưới khiến cậu giật mi hf mà quay lại .

Doffy thấy biểu cảm giật mình của cậu liền thích thú mà nói
- " Thiếu đề phòng như vậy là nguy hiểm lắm đó Law "
Law lại nói
- " Chứ không phải là tại ngươi táy máy tay chân sao "
Doffy cong môi cười đầy thâm hiểm nói
- " Chỉ là tại em đẹp quá đó thôi , chỉ cần nhìn em thôi cũng khiến ta khó khăn kiểm soát thú tính của mình "
Đột nhiên Doffy áp sát tai cậu vừa nói vừa liếm mép
- " Huống chi là khi thấy em ở trên giường chứ fufufu "
Vừa nói xong hắn liếm lên vành tai của cậu , cậu đẩy hắn ra không nói gì .

Sau khi thay đồ và vệ sinh cá nhân xong Doffy bế Law trên tay hắn đi đến một căn phòng rộng rãi .

Bên trong được trang trí rất sang trọng và có rất nhiều thức ăn được đặt sẵn trên bàn .

Vergo và Trebol đã ngồi sẵn trên bàn chờ đợi , Doffy đặt cậu ngồi trên ghế kế bên hắn .

Law không ăn nhiều mà chỉ xơi hết một con cá chiên rồi không ăn bất cứ thứ gì nữa .

Cậu đứng dậy đi ra ngoài , Doffy hỏi
- " Em muốn đi đâu "
Law không thèm quay đầu lại nhìn hắn mà nói
- " Đi hóng gió chút thôi "
Vergo nhìn Law lớn tiếng nói
- " Đồ vô lễ , ngươi nói chuyện với thiếu gia mà không có chút phép tắc nào hết sao "
Doffy đột nhiên nói
- " Không sao đâu Vergo "
Law chẳng thèm để tâm , cậu đi lên mạn tàu ngắm nhìn bầu trời và biển xanh cùng với khí hậu thoáng mát .

Bỗng từ xa cậu đã thấy hình ảnh của một pháo đài , Doffy đột nhiên xuất hiện khoác tay lên vai cậu nói
- " Cuối cùng cũng đến nơi .

Tổng bộ hải quân "
Bên trong tổng bộ hải quân
Một lính hải quân chạy vội đến phòng Sengoku quỳ xuống thở hổng hển nói
- " Ngài Sengoku "
Sengoku đang xem tài liệu thì hỏi
- " Có chuyện gì mà ngươi hốt hoảng quá vậy "
Người lính hải quân ấy nói
- " Thưa ngài tàu của Vương Hạ Thất Vũ Hải Doflamingo đã đến rồi "
Sengoku nghe xong thì nói
- " Được rồi , ngươi mau lui xuống đi "
- " Dạ " cậu lính hải quân nói
Sengoku đan chéo ngón tay lại với nhau , khuôn mặt thì tối sầm lại tự lẩm bẩm
- " Cuối cùng thì ngươi cũng tới , Doflamingo "
Ánh mắt của Sengoku lúc này có thể thấy được sự thù hận trong ông đối với Doflamingo
Tàu vừa cập bến .

Có rất nhiều lính hải quân đứng xếp thành hai hàng ở hai bên dãy , trên tay cầm súng khoác lên vai một cách trang nghiêm .

Doffy từ trên tàu ung dung bước xuống miệng thì không ngừng cười .

Tiếp theo là Law nhưng cậu thật sự chẳng thấy vui vẻ mấy , cậu đội nón và cầm thanh kiếm trên tay đi theo sau Doffy .

Sengoku đứng từ phía trên nhìn qua cửa sổ về phía bến cảng thì đã thấy Law .

Cứ mỗi lần nhìn thấy Law , ông lại nhớ đến Rosinante đã từng vì cứu cậu mà mất mạng .

Ông nắm chặt lòng bàn tay lại , quay mặt bước ra khỏi cửa phòng .

Trong phòng họp Doffy ngồi trên ban công còn Law thì lại ngồi lên ghế ngay ngắn .

Ngoài cậu và Doffy ra thì còn có Mihawk , Buggy và Kuma .

Tất cả bọn họ đều là những tên hải tặc khét tiếng khắp vùng , những người lính hải quân canh gác bên trong sợ hãi nhưng lại không dám bộc lộ ra bên ngoài .

Sengoku đột nhiên đẩy cửa bước vào thu hút ánh nhìn của mọi người , ông nói với những người lính hải quân
- " Các ngươi ra ngoài đi "
Bọn họ giơ tay lên trán hô to
- " Dạ "
Rồi nhanh chóng bước ra khỏi phòng , lúc này bọn họ mới thả lỏng hết sự sợ hãi trong lòng ban nãy .

Bên trong phòng Law nhìn Sengoku không nói gì , Sengoku cũng liếc sang nhìn cậu vài giây rồi lại quay qua nói với mọi người
- " Chỉ có năm người thôi sao ?!

Thôi vậy cũng đỡ hơn năm ngoái nhiều "
Một tên hề đột nhiên lên tiếng cao ngạo nói
- " Ngươi nói vậy là sao !?

Ngươi có biết chỉ vì tham gia cuộc họp vớ vẩn này mà Buggy vĩ đại như ta đây phải lặng lội từ tân thế giới tới đây không hả ?!

"
Sengoku tỏ vẻ không quan tâm nói
- " Ngươi nói sao tùy ngươi .

Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu cuộc họp "
Sau hơn một tiếng rưỡi đồng hồ cat đám mới họp xong , tất cả mọi người đứng dậy bỏ về mạnh ai nấy đi .

Nhưng khi tất cả đi hết thì Law vẫn ngồi ở lại đối diện với Sengoku .

Cậu thẳng thắn hỏi
- " Có phải ông có chuyện gì muốn nói với tôi đúng không "
Sengoku lườm ánh mắt về phía cậu nói
- " Nhóc có vẻ đã thay đổi khá nhiều , ta để ý khi nãy ngươi đến bằng thuyền của tên Doflamingo chuyện này là sao "
Law chỉ cười nhẹ mà nói
- " Tôi biết ngay ông sẽ hỏi tôi câu đó mà .

Nhưng tôi không thể trả lời "
Sengoku nghe xong thì siết chặt lòng bàn tay lại nói với cậu
- " Có phải là bị bắt quay trở về rồi không ?!

"
Law nghe vậy thì khẽ cười gật đầu , sâu trong nụ cười ấy lại là một nỗi buồn nhưng lại không thể miêu tả lên khuôn mặt .

Sengoku dường như đã hiểu ra , ông hỏi cậu
- " Vậy bây giờ ngươi tính làm gì ?

Báo thù cho Rossy sao ?!

"
Law nghe vậy thì trong lòng vô cùng kích động nhưng vẫn phải ráng giữ bình tĩnh mà trả lời
- " Nếu đúng vậy thì sao "
 
Back
Top Bottom