Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Không Lối Thoát

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,990
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
291919727-256-k172591.jpg

Không Lối Thoát
Tác giả: ThyNguyn116478
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Câu truyện kể về Law và Doffy .

Đọc đi rồi biết Tags: corazondoflawdonquixotekidonepiece​
 
Không Lối Thoát
Chap 1


Buổi tối ở Dressrosa , ở cung điện Doflamingo đang mật ngọt với một cô gái
- " Ngài Doffy mạnh hơn nữa đi " cô gái đó nói
- " Được thôi nếu em muốn tôi sẽ chiều " Doflamingo trả lời
Sáng hôm sau Doflamingo đã thức dậy từ sớm cô gái kia lờ mờ tỉnh dậy đi đến sát bên Doflamingo ôm lấy hắn và nói
- " Tôi có thể làm bất cứ thứ gì vì ngài "
Doflamingo cong môi lên cười một cách quỷ dị và hỏi cô gái
- " ngươi chắc chứ "
- " vâng " cô gái đáp lại
Bỗng Doflamingo móc ra khẩu súng trong áo chĩa thẳng về phía cô gái tay đang ôm lấy hắn và nói rằng
- " vậy thì chết đi "
Cô gái bàng hoàng chưa kịp phản ứng thì Doffy đã nổ súng giết ả .

Hắn nhìn ra cửa rồi cười nói
- " Vergo thay vì ngươi chỉ đứng đó xem mà hãy đem xác ả ta vức cho hải thú ăn đi "
Vergo bước vào nói
- " vâng thưa thiếu gia "
Khi Vergo lôi thi thể cô gái ra ngoài thì Doflamingo khoác áo lông hồng hạc vào và đi thẳng xuống nhà ăn .

Ở đó tất cả các quản lý đã có mặt ở đấy đứng dậy thể hiện sự cung kính với hắn . khi Doffy ngồi xuống hắn kêu mọi người ngồi xuống cùng thưởng thức bữa ăn .

Khi mọi người đang ăn bỗng Trebol lên tiếng
- " nè nè Doffy lại giết thêm một ả đàn bà nữa rồi sao "
- " Thiếu gia lúc nào chơi xong cũng giết đây là cô gái thứ 100 rồi " Baby 5 nói
- " Thiếu gia tôi nghe nói hôm nay tàu nô lệ sẽ cập bến , thiếu gia có muốn lại đó mua một ả nô lệ mới không " Vergo nói
- " vậy sao có lẽ ta nên mua một đứa nô lệ mới ả nô lệ hôm qua chơi chẳng đã chút nào fufufufu " Doflamingo lên tiếng
________________________________Ở sảnh bày bán nô lệ các nhân viên bắt đầu lôi từng người một ra nhốt vào trong lồng sắt .

Bỗng một nhân viên sơ ý đẩy ngã một nô lệ , tên buôn nô lệ nổi giận đánh cho nhân viên một cái thật mạnh rồi trách mắng
- " Ngươi có biết hắn là món hàng rất giá trị không hả chỉ cần có một vết sẹo hay một vết xước thì giá của nó sẽ giảm đó đồ ngu cẩn thận chút "
- " Vâng ạ " nhân viên đó mặt đầy tội lỗi đáp
Nô lệ vừa bị đẩy ngã vừa đứng dậy đã bị lôi vào sau hội trường đấu giá .

Cùng lúc đó ở cổng chính của hội trường đấu giá Doflamingo mặc một bộ vest đỏ dẫn theo các thuộc hạ bước vào trong ngồi hàng ghế dành cho khách V.I.P .

Buổi đấu giá bắt đầu hết nô lệ này đến nô lệ khác được bán đi Doffy vẫn ngồi đấy vẫn chưa mua bất kì tên nô lệ nào .

Vào khúc cuối của buổi đấu giá tên chủ trì buổi đấu giá nói
- " Đây là sản phẩm cuối cùng và cũng là độc nhất của ngày hôm nay xin giới thiệu với các khán giả Trafalgar .

D .

Water Law "
Một tên nhân viên đẩy Law ra ngoài tất cả đều trầm trồ hướng về cậu mà bàn tán tiếng ồn vang lên khắp hội trường , tên chủ trì buổi đấu giá lại tiếp tục nói
- " Đây là một cậu bé với thân hình cực đẹp , da trắng nõn nà và khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp giá khởi điểm cho tên này bắt đầu từ 100 triệu Beli "
Khán giả lần lượt giơ bản ra giá , ai trong số họ cũng muốn sở hữu cậu
- " 200 triệu Beli "
- " 300 triệu Beli "
- " 500 triệu Beli "
Hội trường ồn ào ra giá trên hàng ghế V.I.P các thuộc hạ của Doflamingo bàn tán về Law thì Trebol lên tiếng hỏi Doflamingo
- " nè nè Doffy ngươi thấy cậu ta được không ?

"
Doflamingo nhìn một hồi lâu nở một nụ cười đầy quỷ dị nói
- " Fufufu rất hài lòng đấy chứ mua hắn về đây cho ta "
- " tuân lệnh Doffy " Trebol trả lời
Bên trên sân khấu đấu giá Law bây giờ đang rất sợ hãi hết người này đến người khác nêu giá cậu lại càng run hơn cúi gầm mặt xuống không dám ngước lên nhìn .

Có một tên giàu sụ ngồi kế bên dãy của Doflamingo bên cạnh tên đó thì mỹ nữ vây quanh , hắn ngồi trên ghế thân hình mập mạp tay cầm thịt và ly rựu hô to "5 tỷ Beli " hắn vừa hô lên không ai thèm ra giá nữa tên chủ trì buổi đấu giá hô to
- " 5 tỷ lần 1 ....

5 tỷ lần 2 .....

5 tỷ lần...."

Chưa kịp để tên chủ trì đếm hết thì có một giọng nói hét lên
- " 100 tỷ Beli "
Mọi người nhốn nháo không biết ai đã bỏ ra một số tiền khủng khiếp đấy để mua một tên nô lệ tên chủ trì buổi đấu giá nhìn lên khu phát ra âm thanh thì thấy Doffy đang cười hắn liền xanh mặt hô to và đếm nhanh hơn
- " 100 tỷ lần 1 .

100 tỷ lần 2 .

100 tỷ lần 3 chốt giá .

Món hàng cuối cùng cũng đã được bán hết mong quý dị ghé lại vào lần sau "
Tất cả thất vọng ra về Doffy chậm rãi tiến đến cái lồng lấy chìa khóa từ tay tên buôn mở cửa lồng và tháo dây xích nô lệ cho cậu .

Law ngẩng mặt lên nhìn Doffy cậu run sợ khi thấy hắn đang nở nụ cười ác ý với cậu .

Cậu sợ hãi quay mặt ra chỗ khác .

Doffy thấy vậy không những không tức giận mà còn lấy tay nâng cằm cậu lên và nói
- " Nếu em không ngoan ta buộc phải phạt em thôi fufufu "
Law sợ hãi run rẩy Doffy thấy vậy rất vui liền bế cậu lên chuẩn bị rời khỏi đây thì tên mập đó lại xuất hiện bước tới chỗ Doffy mà hét lên
- " Sau ngươi dám dành tên nô lệ này với ta hả ngươi biết ta là ai không hả ?

"
Doffy mặt khó chịu nhìn hắn lấy ra trong áo khẩu súng định tặng cho hắn một phát đạn thì thấy Law đang níu chặt lấy áo hắn , hắn liền dịu xuống ôm chặt Law bước ra khỏi cổng .

Tên mập kia vẫn không chịu buôn tha liền đuổi theo sau tính bắn Doffy thì lại bị ăn ngay một phát đạn vào ngực chết tại chỗ .

Người bắn là Baby 5 cô lên tiếng nói
- " Miệng ngươi thật hôi thối nếu ngay từ đầu ngươi hiểu phép tắc hơn thì đã không phải chịu chết như vậy thật ngu xuẩn "
Bên ngoài tất cả mọi người sếp thành hàng đến cửa xe Doffy vẫn ôm chặt Law trong lòng vào trong xe hắn để Law ngồi trên đùi hắn khiến Law ngượng ngùng tất cả thành của gia tộc Donquixote nhìn chằm chằm vào Doffy và Law khiến cậu sợ hãi .

Về đến biệt thự hắn liền bế cậu xuống xe định ẵm cậu lên phòng thì Vergo ghé vào tai hắn nói gì đó khiến hắn nổi hết gân máu , hắn đặt Law xuống và bảo Sugar
- " Đưa Law lên phòng để cậu ta tắm rửa "
- " vâng thưa thiếu gia " Sugar đáp
Sau đó Doffy rời đi Sugar nắm tay Law đưa cậu lên tầng 2 và đưa cậu vào nhà tắm cậu trầm trồ và tự nghĩ
- " đây là phòng tắm sao thật lớn quá "
Sau khi tắm xong không có quần áo cậu tính mặc lại đồ cũ thì bỗng bên ngoài có tiếng gõ cửa Law lấy cái khăn quấn tạm rồi mở cửa , trước mặt cậu là một tên kỳ quái nước mũi lòng thòng chảy xuống là Trebol hắn tới đưa đồ cho cậu .

Cậu nhìn thấy cái áo hơi to rồi hỏi Trebol
- " Tại sao áo lại bự thế "
- " Đây là đồ của Doffy khi còn nhỏ đó quần thì vẫn còn nhưng áo thì đã cũ và rách nát nên tạm lấy cái khác " Trebol nói
Law mặc vào quần khá ngắn khiến đôi chân mảnh khảnh lộ ra cậu mặc cái áo rộng thùng thình do áo quá dài nên nhìn cậu như không mặc quần mà chỉ mặc áo cậu bước ra khỏi phòng tắm thì Sugar đã đợi ở trước cửa trên tay cầm một rổ nho .

Khi cậu bước ra ngoài Sugar nhìn cậu cười khúc khích và nói
- " anh đẹp thật đấy "
Law đỏ mặt Sugar vừa dẫn cậu về phòng vừa nói
- " Ở đây có tổng cộng 10 tầng !

Tầng 1 là nơi sinh hoạt của các thành viên trong gia tộc , tầng 2 là phòng của các thành viên mỗi phòng đều có tên của họ cuối hành lang tầng 2 là phòng của thiếu gia Doflamingo , tầng 3 là tầng khẩu cung , tầng 4 và tầng 5 là phòng tra tấn , tầng 6 là nơi họp và nhận nhiệm vụ của các thành viên trong gia tộc , từ tầng 7 trở lên không được lên đó trừ khi có sự cho phép của thiếu gia ta cũng không biết rõ về nó cho lắm "
Vừa giải thích xong thì cũng vừa tới nơi phòng cậu nằm kế bên phòng của Doffy cậu mở cửa đi vào và thật không thể tin được bên trong rộng rãi giường to rộng có nhiều kệ sách và một bàn trà và ghế sofa cậu choáng ngợp và nghĩ rằng " đây là nơi ở cho nô lệ sao" cậu bước vào Sugar đóng cửa và nói
- "ở yên đây cho đến khi thiếu gia quay lại "
Sau đó đóng cửa thật chặt rồi rời đi .

Cậu ở trong phòng buồn chán liền lấy sách ra đọc cậu chỉ chọn toàn sách y học không biết từ khi nào cậu ngủ thiếp đi trên giường vươn vãi toàn sách và sách .

Tới gần tối hắn liền mở cửa phòng của Law bước vào thấy cậu đang ngủ say nhìn cậu bây giờ rất dễ thương hắn không nhịn được lại gần chạm vào cậu .

Cậu giật mình tỉnh dậy thấy Doffy đang ngồi kế bên cậu hốt hoảng bật dậy lùi ra xa .

Doffy thấy trên giường toàn sách y thì cười rồi nói
- " fufufu em là bác sĩ sao ta không biết đấy "
Law run rẩy gật đầu nhìn Doffy hắn vươn tay đến chỗ cậu , vậy nghĩ hắn sẽ phạt mình vì đã tự ý lấy đồ mà chưa cho phép nhưng không Doffy với tay ra bế cậu và nói với cậu rằng
- " Xuống nhà ăn thôi mọi người đang chờ em đó "
 
Không Lối Thoát
Chap 2


Law ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đang bế mình mà nhỏ giọng lên tiếng
- " Ch...ủ.....

Chủ.....nhân ...

" Law nhỏ giọng nói từng chữ một
Doffy nhìn xuống thấy Law đang mặc quần áo của mình hắn không kiềm chế được mà cười và nói
- " Em đang mặc đồ của ta sao trông em rất dễ thương lắm đấy fufufu .

Xin lỗi nha ta quên mua đồ cho em ngày mai ta sẽ mua cho em vài bộ thật đẹp"
- " V..vâng...ạ " Law rụt rè nói
Doffy lên thang máy xuống nhà ăn trên tay vẫn bế cậu tựa vào lòng hắn , cánh cửa mở ra tất cả các thành viên cung kính đứng dậy .

Hắn ngang nhiên bước đến cái ghế đỏ ở đầu bàn ngồi xuống và ra lệnh cho thuộc hạ mang thêm một cái ghế nữa đặt cạnh ghế của hắn , hắn đặt Law xuống ngồi trên cái ghế vừa được mang tới .

Doffy kêu mọi người ngồi xuống bắt đầu dùng bữa ai nấy cũng đều kinh ngạc trước vẻ đẹp của Law và ngạc nhiên khi Doffy cho người mang ghế để cậu ngồi kế bên hắn .

Trước đây Doffy chỉ cho nô lệ mà hắn mua ngồi dưới đất mà Law lại được ưu ái ngồi trên ghế bên cạnh hắn , không những thế đích thân hắn còn gắp đồ ăn cho cậu khiến mọi người trồ con mắt nhìn mà ngạc nhiên .

Law ăn hai bên má phồng ra khiến ai cũng nghĩ cậu như một con sóc đang ngậm hạt dẻ
- " Cậu ta là sóc à " Dasuyan
- " Dễ thương quá cậu ta là sóc là sóc đó " Baby 5
- " Không ngờ cậu ta lại dễ thương như thế " Diamante nghĩ trong đầu
- " ......

Thấy mọi người bàn tán đỏ mặt nhìn Law , Doffy nhìn sang cậu cười một cái vỗ nhẹ lên đầu cậu , cậu nhìn lên với khuôn mặt ngây thơ đầy dấu chấm hỏi trên đầu .

Doffy khạc tiếng một cái tất cả mới bất ngờ bừng tỉnh tiếp tục dùng bữa .

Sau vài phút Doffy nhìn sang Law rồi hỏi
- " No chưa "
Cậu nhẹ nhàng gật đầu hắn thấy thế liền đứng dậy bế Law lên rồi nói với mọi người
- " Ta đi nghỉ ngơi trước đây mọi người cứ tiếp tục dùng bữa "
Rồi hắn bế Law vào thang máy đi thẳng lên tầng 2 thay vì để Law về phòng cậu thì hắn lại bế cậu sang phòng hắn Law ngạc nhiên liền nói
- " Chủ......chủ.....nhân "
- " Hôm nay em ngủ với ta " Doffy nói
Trên khuôn mặt hắn đang hiện lên nụ cười mãn nguyện như mới vớt được vàng , hắn ôm Law vào trong lòng tháo kính xuống tùy ý lấy một cuốn sách lật ra giữa để lên mặt rồi ngủ .

Động tác quá nhanh khiến cậu không thể nhìn thấy mắt của hắn , hắn ghì chặt Law vào lòng ôm cậu ngủ.

Từ khi mất đi gia đình và trở thành nô lệ cậu chưa từng được ai ưu ái đến thế .

Sáng hôm sau tiếng gõ cửa khiến Law thức giấc đẩy cửa đi vào là Baby 5 tay đang cầm khay thức ăn còn nóng hỏi bước vào .

Baby 5 để khay thức ăn xuống bàn rồi tới tấp hỏi
- " Cậu có bị sao không ?

Thiếu gia có làm gì cậu không ?

Cậu không bị thương chứ "
Đối mặt với câu hỏi của Baby 5 Law chỉ nói một câu
- " Tôi không sao chủ nhân rất dịu dàng nhưng sao cô lại hỏi thế vậy " Law hỏi ngược lại cô
- " Không có gì lại ăn sáng đi tôi còn phải dọn dẹp nữa " Baby 5 không trả lời hối thúc cậu ăn nhanh
Sau khi Law ăn xong Baby 5 mang khay thức ăn đi và đóng cửa phòng lại .

Law buồn chán nhìn ra ngoài cửa sổ thấy các gia nhân ra vào làm việc nói chuyện tươi cười mà cảm thấy ghen tị .

Cậu lấy một quyển sách y đến ngồi bên cửa sổ đọc , khi Doffy bước vào thấy cậu đang ngồi bên cửa sổ hắn liền chạy tới ôm cậu xuống và bảo
- " Làm vậy nguy hiểm lắm đấy lỡ em té xuống thì sao "
Doffy làm mặt nghiêm trọng tay ôm chặt Law sau đó hắn búng tay gia nhân đẩy vào một cái tủ lớn bên trong chứa toàn quần áo mới rồi sai gia nhân rời đi , quần áo trong tủ đều đúng kích cỡ của Law hắn mỉm cười nói với cậu
- " Đây là quần áo mới ta chọn cho em thấy vui không fufufu "
Trong tủ quần áo chỉ có 2-3 cái quần dài hầu như tất cả đều là quần ngắn bó sát Doffy thấy Law cứ nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ liền nói với cậu
- " Muốn ra ngoài chơi sao "
Law giật mình gật đầu
- " Được vậy để ta đưa em đi thay đồ rồi chúng ta sẽ ra ngoài sân chơi " Doffy nói
Sau khi Law thay đồ xong nhìn cậu chẳng khác gì một con búp bê xinh đẹp hắn gật đầu hài lòng bế cậu lên chuẩn bị rời khỏi phòng thì Vergo bước tới thì thầm vào tai Doffy hắn tắt nụ cười nổi gân xanh rồi đặt Law xuống bảo Vergo mang 10 tên lính tinh nhuệ và 4 người hầu lại phòng hắn .

Sau khi tất cả có mặt hắn bảo mọi người hộ tống Law ra ngoài và dặn dò
- " Ta vì chút việc phải đi nên đành nhờ các ngươi mang em ấy đến cánh đồng hoa dùm ta .

Nếu trên cơ thể em ấy có vết thương dù chỉ là một vết xước thì các ngươi sẽ tiêu đời fufufu "
Nghe xong đám gia nhân sợ hãi Doffy rời đi Law cũng bước đi theo sự hộ tống của các gia nhân .

Cậu đi tới đâu mọi người đều trầm trồ hướng ánh mắt nhìn cậu tới đó và bắt đầu bán tán nhường đường cho cậu .

Cậu đẹp đến mức ai nhìn cũng thốt lên " đẹp quá " .

Cậu đi tới cánh đồng hoa ở đó cậu dạo chơi cầm lấy từng bông ngửi rồi cười đám gia nhân vô thức nở nụ cười mãn nguyện trong đó có một tên lính đang cầm ốc sên truyền hình ảnh quay Law .

Doffy hiện giờ đang họp thấy hình ảnh được chiếu Law đang cười vui hắn vô thức cười theo .

Trong cuộc họp hầu như Doffy không hề chú tâm mà chỉ chăm chăm nhìn màn hình , thấy thế mọi người cố gắng hoàn thành cuộc họp nhanh nhất có thể .

Khi tan họp do quá nôn nóng nên Doffy đã đi bằng đường cửa sổ nhảy xuống rồi bay lên thay vì đi bằng cửa chính
Bên dưới Law đang buồn vì chẳng ai chịu nói chuyện với cậu hễ cứ muốn nói chuyện với ai là họ lại liền tránh né cậu , trong lúc buồn bã đột nhiên cậu thấy một cậu bé đang ngồi bên gốc cây lẳng lặng đặt hoa bên ngôi mộ dưới gốc cây ấy Law chủ động lại chào hỏi .

Cậu bé thấy bên cạnh cậu toàn là lính canh và người hầu của gia tộc Donquixote thì nghĩ cậu là nhân vật to lớn nào đó nên chẳng thèm bận tâm Law thấy thế làm mặt đáng yêu như đang van xin cậu quá đỗi xinh đẹp và dễ thương nên cậu bé kia đồng ý ở lại , Law vui vẻ chỉ vừa nắm tay cậu ta thì Doflamingo từ trên trời bay xuống đáp xuống phía sau lưng Law bế cậu lên nhìn cậu với nụ cười rùng rợn rồi quay sang nhìn thằng nhóc vừa nắm lấy tay Law hắn thấy hơi bức bối trong lòng rồi nói
- " Bạn mới của em sao Law fufufu em dám làm thế khi ta đang làm việc sao khi về nhà phải phạt thôi .

Còn thằng nhóc kia thì "
Law run rẩy nhìn cậu bạn mới quen cậu ấy đang cầm khẩu súng chĩa về phía Doffy mà nói
- " Tại ngươi mà bi kịch 10 năm trước mới xảy ra Doflamingo ta đến để lấy mạng ngươi trả thù cho cha mẹ ta "
Doffy cười phá lên định dơ tay giết chết cậu bé đó thì bỗng Law ngăn lại
- " Đừng mà chủ nhân tôi xin ngài làm ơn đừng giết cậu ấy "
- " Ohhh em quan tâm hắn hơn cả ta sao tiểu nô lệ vậy ta lại càng có lý do để giết hắn " Doffy khó chịu lên tiếng
- " Chủ nhân xin ngài đừng mà tôi sẽ làm bất cứ việc gì mà ngài yêu cầu nên làm ơn đừng giết cậu ấy " Law vừa run rẩy vừa nói
Thấy thế Doffy dịu dàng ôm lấy Law cười khẩy rồi quay lưng về phía cậu bé mà nói
- " Ta tha cho ngươi chỉ vì em ấy van xin ta thôi nhưng sẽ không có lần sao đâu fufufu "
Nói xong hắn bay lên quay trở lại cung điện tay đang ôm Law run rẩy khắp người
Cậu bé đó nghe thấy Law là nô lệ chợt trong đầu nghĩ có lẽ cậu ta sẽ bị giết trong nay mai
Về đến cung điện Doffy chậm rãi sải bước đi vào thang máy lên tầng 2 .

Các gia nô thấy Doffy đang đi trên hành lang tay đang ôm Law liền dạt ra hai bên nhường đường cho họ cúi đầu chào một cách tôn kính .

Doffy bước vào phòng ném Law lên giường tay sờ soạng khắp nơi cúi xuống hôn Law .

Hắn đẩy chiếc lưỡi hôn mãnh liệt khiến cậu khó thở cứ như hắn đang hút hết oxi trong người cậu vậy , hắn cứ như thế cho tới khi mặt cậu trắng bệch mới chịu thả ra .

Doffy cười nói với Law
- " Này Law em biết không ta rất ghét người khác động vào đồ chơi của mình mà chưa có sự cho phép , bất kể là ai chỉ cần khiến cho đồ chơi của ta bị thương dù chỉ xước một vết nhỏ thì đều sẽ chết fufufu"
Law lúc này đang rất sợ không dám phản kháng Doffy dùng chiếc roi da đánh cậu khiến lưng cậu chảy máu thấm rõ qua lớp áo cậu đau đớn gào thét xin tha
- " Chủ nhân..ư.....t...ôi...tôi....đau.......ưh..ưh....

đau quá .....làm ơn. . ..dừng lại đi....ưh..."

Doffy càng đánh càng hăng tiếng thét đau đớn của Law vang vọng cả tầng 2 ai nấy cũng đều nghĩ " chắc ngày mai lại phải dọn thêm một cái xác nữa rồi"
Trong phòng Doffy hắn thấy Law ngất đi liền ngừng đánh , hắn ôm cậu trên lưng đầy vết thương rồi ngủ dù đã ngất đi nhưng cậu vẫn cảm nhận được đau đớn
Sáng hôm sau Law thức dậy thấy Doffy đang ôm cậu ngủ cậu giật thót nhẹ nhàng rời khỏi giường cậu định đi đến nhà tắm thì đụng trúng bàn chai rựu cứ thế mà lắc lư rồi rơi xuống sàn vỡ nát .

Âm thanh của tiếng đổ vỡ khiến cho Doffy bất chợt tỉnh giấc hắn bỏ quyển sách xuống đeo lại chiếc kính rồi nhìn về phía Law , cậu đang run rẩy ngồi bệt xuống sàn toàn thân đầy vết rựu cùng với các mảnh thủy tinh nhỏ đâm vào hắn ra ngoài cho gọi người vào khám cho Law .

Law lúc này vô cùng đau đớn cậu tự lấy tay mình nhổ từng mảnh kính ra cắn chặt răng chịu đựng vô tình mảnh kính trên tay cắt vào lòng bàn tay cậu máu chảy ra rơi xuống sàn .

Lúc này bác sĩ vừa tới Doffy thấy cậu đang cố nhổ các mảnh chai thì dùng năng lực của trái Ito Ito kéo những sợi tơ quấn quanh tay Law để ngăn cậu tự nhổ mảnh thủy tinh ra .

Bác sĩ chạy lại xem qua thân thể đầy vết thương của cậu nhổ từng mảnh kính ra cầm máu rồi băng bó sau đó lại bôi thuốc lên lưng tuy rất đau nhưng vẫn cố gắng chịu đựng xong xuôi bác sĩ rời đi Doffy bế Law lên giường khuôn mặt đầy giận dữ nói
- " Sao em lại tự làm mình bị thương vậy hả !!!?

Chỉ có ta mới được làm em bị thương thôi nên hãy nhớ rõ điều đó"
Nói xong hắn rời đi để lại Law nằm trên giường cùng với Diamante ở lại trông chừng cậu .

Hắn buồn chán ngồi chiễm trệ trên ghế sofa miệng bắt đầu lải nhải than vãn không ngừng
- " Tại sao ta lại phải ngồi ở đây trông chừng một thằng nhóc như ngươi chứ , ta ngồi đây không phải vì ta thích mà là do Doffy nhờ thôi , ta cứ nghĩ ngươi đã chết từ hôm qua rồi chứ....bla...bla "
Diamante cứ nói mãi Law cũng chẳng để tâm đến hắn mà nhìn qua kệ sách muốn lấy một quyển để đọc cậu bước xuống giường thì ngã nhàu xuống chân cậu bây giờ không thể động đậy được dù chỉ một chút , Diamante thấy thế liền ngừng lải nhải đến bên giường Law đỡ cậu quay trở lại giường tức giận nói
- " Nếu ngươi xảy ra chuyện gì thì chắc chắn Doffy sẽ trách ta nên làm ơn nằm im một chỗ đi "
Law nhìn về phía kệ sách nói với Diamante
- " Anh có thể giúp tôi lấy quyển sách màu xanh lá kia không "
Diamante trợn mắt nhìn Law rồi nói
- " Tại sao ta phải nghe lời ngươi chứ "
- " Vậy thì tôi sẽ tự đi lấy " Law nói
Diamante nghe vậy sợ vết thương rách ra liền bảo Law ngồi yên đó rồi hắn đi tới kệ sách lấy đưa cho Law
Tới tận tối Doffy quay lại thấy Law đang ngủ kế bên là một chồng sách hắn bất ngờ hỏi Diamante .

Diamante trả lời
- " Thằng nhóc đó rất phi thường cứ đọc xong cuốn này lại tới cuốn khác không ngừng nghỉ bắt tôi phải đi qua đi lại lấy sách cho nó đúng là thằng nhóc phiền phức "
Doffy mặt đầy hưng phấn cười một cách ma mị nói
- " Có lẽ ta đã nhặt được một viên đá quý rồi fufufu "
__________________________________ Mỗi ngày mình sẽ đăng một chap mới . mọi người ủng hộ mình nha
 
Không Lối Thoát
Chap 3


Bên ngoài có tiếng gõ cửa vang lên là Baby 5 cô vừa gõ cửa vừa nói
- " Thiếu gia, ngài Diamante bữa tối đã sẵn sàng "
- " Được rồi ta sẽ xuống ngay Diamante ngươi xuống dưới trước đi ta sẽ đánh thức Law dậy rồi xuống sau " Doffy nói
- " Dạ thưa thiếu gia " Diamante đáp
Sau khi tất cả rời đi để lại không gian cho hai người Doffy đánh thức Law dậy bằng nụ hôn như lần trước cậu giật mình tỉnh dậy thì thấy Doffy đang hôn mình , cậu dùng tay cố gắng đẩy Doffy ra nhưng hắn quá mạnh cậu không thể nhúc nhích được hắn dù chỉ một chút
- " Ưm..chủ nhân " Law lên tiếng
- " Dậy rồi sao xuống nhà ăn thôi mọi người đang chờ em đấy " Doffy nói
Nói xong hắn bế Law lên ra khỏi phòng đi thẳng xuống nhà ăn , dưới sự chứng kiến của tất cả thành viên trong gia tộc Donquixote hắn đặt Law xuống ghế và kêu mọi người dùng bữa vì tay đang bị thương nên Law không thể gắp được bất cứ thứ gì .

Hắn thấy thế liền bón cho Law ăn ban đầu cậu rất ngại nhưng vì đói nên cũng đành ngoan ngoãn để cho Doffy đúc, tất cả thành viên gia tộc ngơ ngác không chỉ Law không chết mà lại còn nhận được sự dịu dàng và ưu ái của Doflamingo ăn xong hắn còn tự động dùng khăn lau miệng cho câu rồi bế cậu đi về phòng hắn để lại sự hoang mang trong lòng tất cả mọi người , sau khi về phòng hắn đặt Law đang ngủ trên tay kế bên mình , đợi đến khi Law hoàn toàn ngủ say hắn nhẹ nhàng xuống giường mở cửa rời đi .

Hắn đi vào thang máy lên thẳng tầng 6 , hắn bước vào phòng ngồi trên ghế trên bàn đã bày sẵn rựu hắn lấy chai rựu rót ta ly , hắn cầm ly rượu trên tay lắc qua lắc lại uống một ngụm rồi quay sang bảo tên lính gọi Sugar và Trebol đến bàn bạc sau khi nói chuyện một hồi thì Doffy quay về phòng , Sugar đi ra sau khu vườn trong cung điện còn Trebol thì ra bến cảng .

Sau khi Doffy quay về phòng hắn lên giường ôm Law ngủ như chưa có chuyện gì xảy ra .

Sáng hôm sau Doffy thức dậy sớm Trebol cùng Sugar đã đứng sẵn chờ ở ngoài cửa .

Hắn bỏ quyển sách xuống đeo lại chiếc kính rồi ra mở cửa .

Sugar thấy Doffy mở cửa liền ngước lên nhìn hắn mà nói
- " Thiếu gia mọi thứ đã xong xuôi như ngài yêu cầu rồi "
Doffy miệng cười thỏa mãn đi đến bên Law vuốt ve rồi lại quay sang nhìn Sugar nói với cô
- " Sugar bảo Baby 5 mang đồ ăn lên đây cho Law "
- " Dạ thiếu gia " Sugar đáp
Một lúc sau Baby 5 mang đồ ăn đến Doffy gọi Law dậy bế cậu vào nhà tắm vệ sinh cho cậu , thay đồ cho cậu xong rồi thì đặt cậu lên ghế rối đúc cho cậu ăn , Law lên tiếng
- " Tôi có thể tự ăn thưa chủ nhân "
Nghe Law nói thế hắn liền để cậu tự ăn rồi hắn đi ra ngoài trước khi đi hắn còn quay đầu lại vừa cười vừa nói với Law
- " Sau khi ăn xong ta sẽ dẫn em tới một nơi vô cùng thú vị fufufu "
Law không biết hắn sẽ đưa cậu đi đâu nên cậu càng hoang mang .

Khi cậu ăn xong định lấy sách đọc nhưng chân lại không đi được cậu buồn chán ngồi trên ghế bỗng Doffy bước vào theo sau là các thành viên của gia tộc Donquixote Baby 5 sai gia nhân mang khay đồ ăn đi .

Law chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra đã bị Doffy bế lên đưa cậu đi , cậu bây giờ không khác gì một con vật nhỏ nằm trong lòng bàn tay hắn muốn bế thì bế , muốn vuốt ve thì vuốt ve tùy ý .

Hắn bế cậu ra đằng sau khu vườn của cung điện ở đó có hàng trăm kệ sách sếp ngay ngắn bên trong lồng chim và kế bên là lồng chim khác khá thoáng mát cùng với bộ bàn ghế sang trọng và một chiếc xích đu .

Hai bên lồng được nối lại với nhau bằng lối đi đã được hàng sắt lại dính với nhau

Hình minh họaTrong lồng được trồng rất nhiều hoa và thảo dược để cho cậu tha hồ nghiên cứu và chế thuốc .

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt Law sững người , Doffy nói với Law
- " Ta làm tất cả thứ này vì em đấy thích không "
____________________________Quay lại vào tối hôm qua khi Law ngủ say hắn đã lên tầng 6 họp với Sugar và Trebol
- " Nè Sugar cô có thể sai khiến bọn đồ chơi xây cho ta một thứ được không " Doffy hỏi
- " Dĩ nhiên là được thưa thiếu gia nhưng ngài muốn tôi xây cái gì " Sugar mặt ngây thơ hỏi lại
- " Ta muốn xây hai cái lồng chim thật lớn để nhốt chú chim yêu quý của ta lại fufufu " Doffy vừa cười vừa nói
- " Vậy sao tôi hiểu rồi " Sugar gật đầu trả lời
- " Trebol lát nữa ngươi hãy ra bến cảng ta có nhập một số lượng lớn đồ đạt giúp ta mang ra sau vườn và bày biện nhé " Doffy nhờ vả Trebol
- " Tất nhiên rồi cứ giao cho tôi Doffy he he he " Trebol cười rồi trả lời
Sau đó Doffy rời đi quay về phòng ngủ để cho Sugar và Trebol làm việc
_____________________________Quay trở lại hiện tại Doffy đặt Law vào ghế để cậu ngồi ở đó bến trong cũng có một tên thuộc hạ đang đứng ở bên cạnh ghế nghiêm túc đứng yên và bên ngoài 2 chiếc lồng còn có những tên lính khác vác súng nghiêm chỉnh đứng đấy .

Law ngồi trong chiếc lồng không biết nên vui hay buồn , vui là vì ở đây có nhiều loại sách mà cậu chưa xem qua rất nhiều kiến thức y học mà cậu chưa biết , buồn là vì bây giờ cậu đã bị nhốt trong lồng đồng nghĩa với việc cậu đã là con chim bị nhốt trong lồng đánh mất tự do .

Doffy quay lại dặn dò
- " Chỉ vài người được tiến đến gần cái lồng bao gồm các thành viên trong gia tộc và một số binh lính và người hầu do đích thân ta chọn mà thôi "
Hắn kêu mọi người báo cho tất cả gia nhân trong nhà biết .

Xong hắn hôn Law một cái rồi khóa cửa lồng chim lại rời đi để lại Law với những binh tên lính tinh nhuệ và 2 người hầu chuẩn bị trà bánh cho cậu .

Cậu thở dài định bước qua lồng bên kia lấy sách nhưng chân lại không đi được liền sai tên người hầu lấy cho cậu một quyển sách , một cuốn sổ và một cây bút cậu cứ thế ngồi trong lồng chim hết đọc rồi lại viết cứ thế đến xế chiều cậu chán nản gục tại bàn Doffy đi tới mở cửa lồng thấy Law đang ngủ trên bàn hơn 10 cuốn sách y để chồng lên bàn và cuốn sổ ghi chép tỉ mỉ từng công thức hắn nhìn rất hài lòng nhẹ nhàng bế Law lên ra khỏi lồng chim .

Không lâu sau trong vương quốc truyền tai nhau một tin đồn về cái lồng phía sau khu vườn trong cung điện có người nói trong đó là một chú chim quý giá có người nói nó dùng để đựng kho báo vô vàng của Doflamingo .

Dĩ nhiên ai cũng muốn đến để xem nhưng lại không được phép vào dù có leo lên mái nhà hay cây vẫn không thấy được lồng chim có gì , không ngoại trừ khả năng những tên tò mò và những tên cướp lén lúc đi vào nhưng đều bị bắt lại .

Law cứ thế mà sống trong những lời đồn thổi của mọi người .

Một hôm trong gia tộc mở tiệc chào mừng một quản lý tối cao của gia tộc Donquixote , Law ở trong lồng chim nghe thấy tiếng ồn ào náo nhiệt ở trên sảnh nên đã hỏi người hầu
- " Sau trên đó lại ồn ào vậy " Law hỏi
- " À là do ngài Corazon đã trở về ấy mà " người hầu trả lời
- " Vậy sao " Law nói
Law chán nản ngồi lên trên xích đu đu qua đu lại tay cầm quyển sách y lật từng trang đọc , trong lúc bữa tiệc đang diễn ra thì Corazon lặng lẽ đi ra sau cung điện hút thuốc thấy Corazon đi tới đám lính định ngăn cản thì cô hầu gái lên tiếng nói
- " Ngài Doflamingo có dặn là các quản lí có thể ra vào tùy ý "
- " Ờ ha tôi quên mất " tên lính canh nói nhỏ
Cora đi đến thấy ở đây có lính canh tinh nhuệ liền tò mò đi lại xem rốt cuộc có chuyện gì thì anh thấy một đôi lồng chim bên trong có người đang ngồi trên xích đu tay cầm quyển sách mà đọc trên chân băng bó vết thương , anh ngạc nhiên khi thấy Law đang ngồi trên xích đu nho nhã đọc sách , Cora thấy cậu xinh đẹp đến mức khó tin muốn mở cửa đi vào thì cửa lại khóa .

Law đang chăm chú nhìn quyển sách nghe thấy tiếng lạch cạch nhìn sang bên thấy Cora thì liền hỏi
- " Anh là ai vậy ?

"
- " Này nhóc có thể mở cửa được không ?

" Cora viết lên giấy hỏi Law
- " Không được đâu " Law thở dài nói
- " Tại sao " Cora lại viết ra giấy hỏi
- " Bởi vì tôi không có chìa khóa chỉ có các quản lý mới có chìa khóa mở cửa lồng mà thôi .

Mà sao anh vô đây được vậy đây là khu vực cấm đấy " Law vừa giải thích vừa ngạc nhiên
Bỗng từ xa vọng đến tiếng của Doffy
- " Law ta tới rồi đây "
- " Chủ nhân " Law lên tiếng
- " Ô Corazon em cũng ở đây sao " Doffy nói
Corazon liền kéo Doffy sang góc mà viết lên tờ giấy
- " Anh hai thằng nhóc đó là sao ?

"
Doffy điềm tĩnh trả lời - " Hắn là nô lệ anh mua về đẹp lắm đúng không fufufu "
Cora quay sang nhìn Law thấy Law ngồi trên xích đu nhìn anh với vẻ mặt khó hiểu .

Cora đỏ mặt quay người lại ghi vào tờ giấy
- " Tại sao lại nhốt nó vào lồng "
Doffy cười và nói - " Nếu không muốn chú chim của mình bay mất thì cách tốt nhất là nhốt nó vào lồng thôi fufufu "
Doffy đứng dậy đi đến lồng chim mở cửa lồng đi tới ôm Law lên rồi lại bước đến ghế đặt Law ngồi lên đùi mình nhâm nhi ly rựu cùng với Cora đang ngồi đối diện hắn cứ ôm Law mãi không buôn Law lên tiếng hỏi
- " Người này là ai vậy chủ nhân "
Doffy nói - " Đây là em trai ta Corazon "
Cora cầm ly trà lên uống một ngụm thì phun ra Law còn chưa kịp phản ứng thì Doffy đã kéo căn sợi tơ che chắn cho cậu và hắn .

Sau đó Cora còn làm một cụ lật ngược té ghế , Doffy ngồi đấy không nhịn được cười vừa nói với Law
- " fufufu Tính em ấy hậu đậu từ nhỏ đã vậy nên em bỏ qua nhé "
Law trả lời - " Vâng "
Bỗng Vergo chạy lại nói
- " Thưa thiếu gia chúng ta có một cuộc giao dịch quan trọng mong ngài hãy nhanh chóng tới đó "
Doffy miệng cong môi lên cười rồi nói - " Vậy sao ta sẽ tới đó Vergo chuẩn bị đi "
- " Dạ thưa thiếu gia " Vergo cung kính trả lời
________________________________ Nếu có ý kiến gì thì hãy bình luận cho mình biết nhé .

Nếu thích thì hãy bấm vào bình chọn cho mình nhé
 
Không Lối Thoát
Chap 4


Doflamingo đưa cho Corazon chìa khóa rồi nói - " Nè Corazon đây là chìa khóa lồng chim tới tối hãy đưa Law về phòng em ấy nhé "
Corazon ghi lên giấy trả lời - " Được em sẽ mang Law về phòng "
Doffy tiến đến gần Law rồi nói
- " Hôm nay ta phải ra ngoài có việc khoảng 1 tháng mới về em ở nhà nhớ ngoan đó .

Doffy nói với Cora
- " Từ đây cho đến lúc anh về nhớ chăm sóc cho Law thật tốt đó "
Cora viết giấy trả lời - " Cứ giao cho em "
Nói xong hắn liền hôn lấy cậu một cách mảnh liệt rồi rời đi .

Sau khi hắn đi mất Law muốn lại xích đu ngồi nhưng do chân vẫn chưa bình phục nên không thể đi thấy vậy Cora liền đứng dậy bế Law trở lại xích đu .

Cậu ngồi trên đó đung đưa rồi hỏi
- " Sau anh vẫn ngồi đây "
Cora dùng mảnh giấy ghi rằng - " Tôi ở đây để trông chừng cậu "
Cora thản nhiên hút thuốc lá cầm quyển sổ của Law lên nhìn sơ qua các công thức của thuốc và cách chữa trị vết thương đều được ghi rất chi tiết Corazon cầm tờ giấy lên ghi và đưa cho Law đọc
- " Cái này là của nhóc ghi sao ?

"
Law gật đầu trả lời - " Đúng vậy thì sao"
Cora lại tiếp tục ghi và đưa Law đọc - " Vậy nhóc có nhớ hết tất cả không ?

"
Law trả lời
- " Dĩ nhiên là tôi nhớ rồi "
Cora hết sức kinh ngạc khi nghe Law nói , anh thật sự không nghĩ rằng cậu nhóc này tuy còn nhỏ nhưng lại có thể nhớ hết cũng như nêu chi tiết rất rõ về y học cậu nhóc này là một thiên tài ý nghĩ ấy bất chợt hiện lên trong Cora .

Chẳng mấy chốc đã xế chiều Cora bế Law lên đưa cậu vào nhà tắm rồi đưa mảnh giấy lên - " Nhóc tự tắm được chứ "
Law trả lời - " Dĩ nhiên là được lâu lắm mới được tắm một mình "
Cora ngạc nhiên đưa mảnh giấy lên
- " Vậy ai thường xuyên tắm cho nhóc ?

"
Law liền trả lời - " Là chủ nhân ngài ấy luôn tắm cho tôi thay vì để tôi tự tắm"
Cora hết sức kinh ngạc vì Doffy lại tự tay tắm cho nô lệ của mình ngày xưa hắn mua nô lệ chơi xong đều để họ tự tắm vậy mà đối với Law lại tự tay tắm cho cậu ( thực ra Doffy tự tay tắm cho cậu là để sờ mó cơ thể cậu ) .

Anh chậm rãi bước ra ngoài châm điếu thuốc bỗng lửa lan rộng cháy sang cả áo khoác lông của anh Baby 5 kẹp quần áo vào vào nách , tay cầm bình chữa cháy xịt thẳng vào người Cora rồi nói
- " Anh dù có đi bao lâu thì vẫn hậu đậu như xưa "
Cora đưa mảnh giấy lên - " Cô tới đây làm gì vậy Baby 5 "
- " Tôi mang quần áo đến cho Law " Baby 5 nói
Cora lại giơ mảnh giấy lên - " cô cứ đưa quần áo tôi giữ tôi sẽ đưa cho Law "
Baby 5 đưa quần áo cho Cora rồi nói
- " Sau khi Law tắm xong thì đưa cậu ta đến nhà ăn mọi người đang chờ "
Cora viết lên giấy - " Ta nhớ rồi "
Sau khi Law tắm xong Cora bước vào đưa quần áo cho Law , Law mặc xong anh bế cậu lên đưa xuống phòng ăn mọi người đang ngồi chờ không động đũa dù chỉ một miếng sau khi bế Law lên định đặt Law ngồi cạnh Sugar thì Sugar lên tiếng
- " Ghế của Law ở bên cạnh thiếu gia kìa "
Nghe Sugar nói thế Cora liền bế Law ngồi lên ghế kế bên ghế của Doffy rồi đi lại đầu bàn bên kia ngồi tất cả mọi người bắt đầu dùng bữa khi ăn xong ai nấy đều đứng lên rời đi .

Law đứng dậy rời đi vừa đi được vài bước thì cậu ngã quỵ xuống tất cả mọi người sợ hãi lo lắng quay lại đỡ Law lên .

Cora thấy thế bước đến bế Law lên đưa cậu về phòng , trong phòng Law lặng mắt ngủ Cora vỗ nhẹ lên lưng cậu , cậu rên lên đau đớn .

Thấy thế Cora vạch áo Law lên xem trên lưng đầy vết bầm và vết thương do bị đánh để lại , Cora nhăn mặt nhìn vết thương trên lưng Law rồi bỏ đi
Anh đi đến phòng mình lấy ốc sên truyền tin ra gọi cho ai đó rồi nói chuyện một cách thản nhiên mà không ai biết
Sáng hôm sau Baby 5 vẫn mang đồ ăn lên cho cậu như thường ngày sau khi cậu ăn xong thì Baby 5 mang khay thức ăn đi trên hành lang thì gặp Cora .

Baby 5 lên tiếng bảo Cora mang Law đến lồng chim vì hằng ngày khi Doffy bận thì cậu luôn ở trong lồng chim đọc sách .

Nghe thế Cora đến phòng của Law bế cậu đi đến lồng chim khóa cửa lồng rồi rời đi
Cứ thế một tuần trôi qua câu ở trong lồng chim chán nản kêu tên lính lấy sách cho cậu như mọi hôm thì không ai lên tiếng , sự im lặng đến đáng sợ Law nhìn xung quanh thì không thấy ai hết .

Bỗng từ sau bụi cây phát ra âm thanh - " Đây là chú chim quý ư rõ ràng chỉ là một thằng nhóc " Law quay qua quay lại hỏi
- " Ai đó "
Từ trong bụi cây xuất hiện hai đứa nhóc một đứa tóc đỏ và một đứa tóc vàng đeo mặt nạ đi cùng chúng là người tí hon .

Law bất ngờ hỏi họ
- " Các cậu là ai ?

Sao các cậu vào được đây , đây là khu vực cấm đấy "
Tóc đỏ lên tiếng - " Bọn tôi đánh gục bọn lính canh ở đây "
Law lại ngạc nhiên hỏi
- " Bọn họ đều là lính tinh nhuệ đấy sao các cậu có thể đánh thắng họ "
Đứa đeo mặt nạ lại nói - " Tất cả là nhờ người tí hon giúp đỡ họ tuy nhỏ nhưng lại rất nhanh và mạnh "
Law bất ngờ nói - " Vậy sao "
Tóc đỏ hỏi Law - " Sao cậu lại ở đây "
Law thở dài nói
- " Bởi vì nơi này là do chủ nhân Doflamingo xây cho tôi "
Hai đứa lại kinh ngạc nói - " Sao chứ không phải là hắn xây để giam giữ chú chim quý của hắn sao "
Law lại hỏi
- " Ai nói thế "
Cậu nhóc đeo mặt nạ lại nói với Law - " Mọi người trong vương quốc đều nói Doflamingo đang nuôi giữ một con chim quý trong lồng phía sau khu vườn cung điện , cũng có người nói là có kho báu nên bọn tôi mới tới đây "
Law cười rồi nói - " Ha ha ha ....

Làm gì có kho báu chứ đúng là tin đồn nhảm "
Cậu nhóc đeo mặt nạ bỗng lên tiếng - " Mãi nói chuyện giờ mới nhìn kĩ lại thì cậu ta đẹp thật đó "
Tóc đỏ nói lời khen ngợi " Đúng vậy ha nhìn như một đóa hoa tươi vậy "
Bỗng Law lên tiếng nói
- " Này cậu bé tóc vàng đeo mặt nạ kia chân cậu bị thương kìa "
Cậu bé đó nhìn lại chân mình thì đúng như lời Law nói
- " A đúng thật này nãy không để ý chắc do lúc nãy chạy nên bị té "
Law vẫy tay biểu thị như - " lại đây "
Cậu bé rụt rè đi lại chân thì chảy máu do thân hình nhỏ nên cậu có thể chui lọt qua khe của lồng chim.

Law hái thảo dược gần đó rồi lấy khăn tay của cậu ra .

Law đắp thảo dược lên vết thương để sát trùng cậu bé đau đến mức muốn la lên nhưng lại bị Law ngăn lại .

Law nói
- " Nếu mà bây giờ em mà la lên thì mọi người sẽ biết đấy "
Sau đó Law lấy khăn tay của mình quấn quanh vết thương rồi buộc lại .

Đứa còn lại kinh ngạc từ từ tiến đến bên cạnh lồng chim hỏi Law
- " Cậu là bác sĩ sao " tóc đỏ hỏi
- " Đúng vậy " Law trả lời
Hai đứa định mở lồng chim đi vào thì không mở được , bọn chúng yêu cầu Law mở cửa lồng nhưng Law chỉ ngồi trên xích đu thở dài mà nói
- " Không mở được đâu "
Tóc đỏ hỏi - " Tại sao "
Law lại nói - " Tôi không có chìa khóa "
Hai đứa nhóc lại hỏi Law chiếc chìa khóa nằm ở đâu thì Law nói
- " Trong tay các quản lý của gia tộc Donquixote "
Tóc vàng nghe thế rùng mình vì trong tất cả các quản lý ai cũng mạnh cả .

Một trong số hai đứa muốn Law lại gần thì Law lại nói
- " Tôi không thể đi được chân tôi đang bị thương "
Hai đứa nhóc lại hỏi Law bị thương từ khi nào thì Law lại đáp
- " Là vào 2 tuần trước tôi bị thủy tinh đâm vào chân " Hai đứa nhìn Law với vẻ mặt vô lý , 2 tuần thì vết thương đã lành rồi , vậy mà vẫn không đi được là sao
______________________________Quay lại vào buổi sáng 2 tuần trước khi Law bị mảnh thủy tinh của chai rựu đâm vào chân và được bác sĩ chữa trị băng bó lại .

Sau khi Doffy rời đi thì có lại gặp vị bác sĩ đó và nói với ông ta
- " Ta muốn ông để lại triệu chứng cho chân của Law để em ấy mãi mãi không thể đi và chỉ có thể ở mãi bên ta "
Bác sĩ không muốn nhưng cũng phải làm vì ông biết nếu không làm thì hắn sẽ giết cả gia đình ông nên ông chỉ đành làm theo hắn để lại triệu chứng trên chân Law thay đổi thành phần của thuốc một cách khéo léo để Doffy không nhận ra điều bất thường trong thuốc vì dù sao thì Law cũng là một bác sĩ lại rất thông minh .

Ông lấy hộp thuốc trong túi nói với Doffy
- " Đây là lọ thuốc có khả năng chữa lành vết thương nhưng nó cũng có chất độc là khiến cho người ta không thể đi lại được mong ngài hãy cân nhắc kỹ "
Doffy cầm lọ thuốc trên tay miệng cười nụ cười hài lòng nhìn vào phòng của Law
_______________________________Quay trở lại hiện tại bỗng Law lên tiếng nói với hai đứa
- " Nếu các cậu muốn sống thì mau trốn đi "
Hai đứa khó hiểu hỏi tại sao thì Law chỉ nói - " Hắn đang tới "
Nghe thế hai đứa nhóc vội vã trốn lại vào trong bụi rậm .

Một người lao thẳng từ trên trời xuống tiếp đất trước cái lồng không ai khác là Doflamingo .

Từ trên hắn thấy đám lính nằm trên đất sợ Law có chuyện gì hắn liền đáp xuống đi tới lồng chim , thấy Law còn ngồi trong đó hắn mới thở phào nhẹ nhõm mở cửa lồng chạy đến ôm Law đang ngồi trên xích đu , hắn bế cậu lại ghế để cậu ngồi trên đùi hắn Doffy lấy ra một đống kẹo cùng với vài quyển sách đưa cho Law rồi nói
- " Đây là phần thưởng cho những bé ngoan em rất ngoan đấy Law .

Nhưng mình Law nè đám lính kia tại sao lại nằm dài trên đất thế "
Law chỉ nhẹ nhàng nói
- " Tôi không biết "
Hắn cũng chẳng muốn hỏi thêm nữa đột nhiên Law đặt tay lên má của Doflamingo rồi nói
- " Chủ nhân ngài bị thương kìa đưa tôi xem nào "
Doflamingo bình thản nói với Law
- " Đây là máu của kẻ khác không phải của ta"
Law lại hỏi
- " không phải ngài nói nhiệm vụ này mất 1 tháng sao "
Doffy cười rồi nói với Law
- " Vì em nên ta hoàn thành sớm để gặp em chú chim quý của ta "
Bỗng các quản lý chạy ra lồng chim nói với Doflamingo
- " Thiếu gia ngài về sao không đi cổng trước mà lại đi bằng cổng sau " Baby 5 lên tiếng
- " Doffy ngài quay lại rồi sao " Diamante
- " Thiếu gia bữa tiệc đã sẵn sàng rồi " Lao G
- " Vậy sao vậy thì chúng ta đi nào " Doflamingo nói
Doffy bế Law lên các thành viên trong gia tộc xếp hàng đi theo sau thể hiện cung kính với hắn .

Law thì cứ ngồi im trong lòng bàn tay của Doffy mà không chút phản kháng nào cả , cậu lặng lẽ nhìn bụi cây rồi ngước lên nhìn Doffy .

Sau khi tất cả rời đi hai đứa trẻ không khỏi kinh ngạc vì Doflamingo lại ân cần với Law , hai đứa trẻ tranh thủ lúc ấy lặng lẽ rời khỏi khu vườn đi vào cung điện tìm đồ giá trị để bán .

Trong sảnh tiệc ồn ào Doffy cứ bế Law mãi không buôn , Law lúc này vô cùng buồn ngủ mắt nhắm mắt mở Doffy thấy vậy ẵm cậu lên phòng đặt cậu lên giường rồi rời đi quay lại bữa tiệc .

Law mệt mỏi chuẩn bị thiếp đi thì lại nghe thấy giọng nói .

- " Nè là cậu ta phải không " tóc đỏ nói
- " Là cậu ta đó " tên đeo mặt nạ trả lời
Bỗng Law lên tiếng - " Sau hai người vẫn còn ở đây "
Hai đứa trẻ chui ra khỏi gầm giường trả lời
- " Chúng tôi đang kiếm vài thứ thôi "
- " Ở đây để tìm kiếm thứ gì chứ " Law nói
Hai đứa bắt đầu kể khổ cho Law nghe .

Nhà của bọn chúng rất nghèo không đủ tiền để nuôi hết cả 5 người nên đành phải đi ăn cắp , sau khi nghe về kho báo ở lồng chim nên mới quyết định đánh liều
Law nghe vậy rất thương bọn họ ,cậu hỏi tên từng đứa một thì hai đứa nhóc trả lời
- " Tôi là Eustass Kid "
- " Tôi là Killer "
Sau đó Law nhẹ nhàng đưa cho cả hai ba quyển sách rồi nói
- " Bán chúng đi được giá lắm đấy "
Kid cầm lấy quyển sách rồi Law chỉ cho chúng lối ra mà không bị phát hiện .

Hai đứa gật đầu cảm ơn Law rồi rời đi , Law buồn ngủ thiếp đi .
 
Không Lối Thoát
Chap 5


Sáng hôm sau có một cuộc diễu hành chào mừng sự hợp tác của các quốc gia, Doffy kêu Law dậy thay đồ cho cậu thật đẹp .

Doffy bế Law trên tay nhìn Law thật đẹp cậu bây giờ tựa như đóa hoa xinh đẹp đang bung mình giữa ánh mặt trời .

Law được Doffy ưu ái cho ngồi trên xe ngựa kế bên hắn , còn tất cả các quản lý của gia tộc thì xếp hàng đi bộ bên dưới xe diễu hành, ban nhạc thì đi đằng trước , quân lính thì đi đằng sau Law ngồi đấy không cười cũng không nói .

Mọi người trong chốc lát đã bị vẻ đẹp của Law mê hoặc họ cứ hướng theo chiếc xe ngựa mãi không rời Law nhìn xung quanh mặt vẫn lạnh như băng , đột nhiên cậu nhìn vào trong hẻm nhỏ thì thấy Kid và Killer đang nhìn về phía xe ngựa liền vô ý vẩy tay chào và cười với họ những cảnh tượng này đã vô tình bị Doffy nhìn thấy hắn vẫn nhẫn nhịn cho đến khi về đến cung điện.

Hắn bế Law lên phòng hắn ném cậu lên giường một cách thô bạo , lột sạch đồ cậu ra rồi nói với Law
- " Lúc nãy em đã nhìn và cười với bọn nhóc kia sao "
Law rụt rè gật đầu , Doffy không nói gì lấy trong ngăn kéo ra cây roi da lần trước đánh liên tiếp vào lưng của Law .

Cậu đau đớn hét lên , tới khi lưng cậu đầy vết thương máu cứ rỉ ra không ngừng thì hắn mới dừng lại , sau đó hắn lấy cây nến châm ngòi rồi để cho nến rơi vào các vết thương trên lưng của Law do hắn dùng roi đánh cậu sáp nếm cứ chảy xuống tiếng thét lại gào lên cho đến khi nến ngắn tới đốt tay thì hắn mới dừng lại hắn vức cây nến đi lật Law lại nắm tóc cậu giật ngược ra đằng sau hôn cậu đẩy lưỡi lên xuống Law khó thở muốn đẩy hắn ra nhưng chẳng thể di chuyển hắn dù chỉ một chút , xong hắn buôn cậu ra đè cậu xuống giường , vết thương trên lưng ma sát với giường khiến cậu đau đớn vùng vẫy .

Hắn bóp lấy miệng cậu ghé sát vào tai cậu miệng vừa cười vừa nói với cậu
- " Em là tài sản của ta , ta là chủ nhân của em chỉ khi nào ta đồng ý thì mới được nói chuyện và cười với chúng biết chưa fufufu "
Law sợ hãi không nói nên lời , Doffy lúc này đang vô cùng cao trào đưa tay chạm vào hậu huyệt nhỏ của Law đang co giật rồi cho thẳng ngón tay vào bên trong một ngón rồi lại hai ngón .

Ngón tay to lớn của hắn từ từ được đưa vào khiến Law đau đớn gào thét .

Cậu cố dùng tay gỡ bàn tay to lớn của Doffy đang chặng lấy miệng cậu nhưng lại không gỡ được thậm chí còn gây thêm vết thương trên mặt .

Được một lúc hắn rút tay ra Law nghĩ mọi chuyện đã kết thúc nhưng không hắn cởi bỏ quần áo lôi ra cây gậy thịt đang dựng cứng Law sợ hãi khi thấy cây gậy của Doffy to lớn cậu cố gắng vùng vẫy thoát thân nhưng vẫn bị Doffy giữ lấy nắm lấy đầu cậu nhấn mạnh vào giường do lực nắm quá mạnh khiến cho đầu cậu chảy máu .

Doffy từ từ đưa cây gậy của mình vào lỗ huyệt của Law , Law khổ sở la lên
- " Ahhh.....ch...ủ...chủ.....ahhh.....nhân ahhhh........đau....quá....ahhh..... r...rách ......ahhhhhh......mất.....ahhhhh
Doffy không chịu ngừng lại mà còn lút cán sâu bên trong .

Law đau đớn trợn tròn mắt hậu huyệt của cậu chảy máu .

Law nói với Doffy
- " Chủ.....nh...ân...nhân...ahhhh....tôi...ah tôi ........ahhhh.....mu...ahhhh.....muốn.....ra........ahhh "
- " Muốn ra sao " Doffy nói
Law gật đầu hắn liền dùng tay nắm lấy gậy thịt của Law rồi nói
- " Không được đâu ta còn chưa ra nữa cơ mà "
Hắn thúc đẩy mạnh hơn khiến Law càng trở nên mệt mỏi và đau đớn .

Khi Doffy bắn ra hắn buôn tay khỏi cây gậy của Law để cậu bắn
Cậu mệt mỏi ngất ngay tại chỗ Doffy ôm Law vào lòng rồi thì thầm vào tai cậu
- " Dù em có chạy trốn hay làm gì đi nữa ta vẫn sẽ bắt em lại và hành hạ thôi tiểu nô lệ à "
Sáng hôm sau Law thức dậy thấy cơ thể đã được tắm rửa sạch sẽ , mặc bộ quần áo mới , thay băng gạc mới và sát trùng vết thương trên lưng .

Sau hôm đó Law không hề cười nữa mà chỉ mặt lạnh như băng và lại càng thêm nhút nhát .

Cậu vẫn chẳng thể đi được do chân vẫn chưa lành .

Khi Doffy làm việc thì Law sẽ ở trong lồng chim một mình đọc sách , một hôm Doffy ngồi trong phòng cùng với đống tài liệu thì chợt nghĩ đến Law hắn sai gia nhân mang hết tài liệu ra khu vườn đằng sau , Law vẫn như mọi hôm ngồi trên xích đu đọc sách Doffy đột nhiên tiến tới cùng 3 gia nhân và Vergo mang tài liệu vào lồng để trên bàn hắn chậm rãi đi tới bên xích đu ẵm Law lên lại ghế để cậu ngồi trên đùi hắn .

Law cũng chẳng để tâm mấy vì cậu cũng đã quá quen rồi bỗng chợt cậu thấy hắn đang nhìn chằm chằm vào một tờ tài liệu đó là giấy buôn bán giao dịch Smile trái ác quỷ hệ Zoan nhân tạo và hàng tấn vũ khí luôn bị tàu hải quân bắt gặp hắn cứ thế nhìn vào tờ giấy đó đến nửa tiếng đồng hồ .

Law thấy thế liền thờ dài nói với Doffy
- " Chủ nhân tôi thấy ngài nhìn vào tờ giấy đó hơn nửa tiếng rồi , ngài cần tôi giúp gì không"
- " Ohhh em quan tâm ta sao chỉ là vấn đề buôn bán thôi mà " Doffy dịu dàng trả lời
Law nhìn qua tờ tài liệu thì nói với Doffy vấn đề giải quyết và các bước đi để tránh tàu trinh sát của hải quân tỉ mỉ từng bước .

Nói xong cậu lại chăm chú nhìn vào sách Doffy ngạc nhiên nhìn qua các tài liệu chỉ cần các kế hoạch của Law mà tránh không biết bao nhiêu thiệt hại đã vậy còn có cơ hội mở rộng giao dịch buôn bán .

Doffy nhìn Law với khuôn mặt không khỏi ngạc nhiên và tất nhiên Vergo cũng thế , hắn cười phá lên đưa tay đặt lên đầu Law và quyết định thưởng cho cậu điều mà cậu muốn .

Hắn xoa đầu nói với Law
- " Em muốn gì ta sẽ cho em coi như đây là công lao ta dành cho em vì đã giải quyết rắc rối cho ta "
Law nhìn Doffy và nói - " Tôi muốn xuống thành phố tự đi dạo một mình mà không cần ai đi theo "
Doffy nhăn mày nói với Law - " Chân em đang bị thương như thế đến đứng còn không được thì làm sao mà đi "
Law làm mặt dễ thương nhìn hắn , hắn thấy Law quá dễ thương nên đã vô thức đồng ý
Đến tối Doffy tranh thủ Law ngủ say thì rời đi Doffy đi thẳng đến tầng 6 các thành viên của gia tộc đã ở đây đầy đủ hắn nêu lên kế hoạch mà Law đã nói với hắn tất cả mọi người bàn tán không ngờ một thằng nhóc nô lệ không chỉ có thể hiểu hết về y học mà còn có thể tính toán chiến lược hoạt động ngầm không chút sơ hở nào cả , Trebol nói với Doffy
- " Doffy chúng ta đã nhặt được một thứ tốt rồi không ngờ một thằng nhóc như vậy lại có thể ở chỗ bọn buôn nô lệ ở biển Bắc "
Cora ngồi đấy không nói gì mà chỉ châm điếu thuốc mà hút , lửa cháy lên lan qua áo khoác của anh Baby 5 cầm bình xịt chữa cháy xịt thẳng vào Corazon .

Bây giờ mọi người đang bàn tán về Law , Law không chỉ xinh đẹp mà còn rất thông minh Doffy cười nụ cười ma mị hài lòng.

Sau khi tan họp tất cả rời đi thì Doffy bảo Gladius ở lại nói chuyện .

Sau đó rời đi Doffy quay trở lại phòng ngủ
Sáng hôm sau Law thức dậy Doffy đã bế cậu đi vệ sinh cá nhân sau đó ăn sáng xong rồi bế cậu ra trước cổng chính , thấy Gladius đang cải trang thành dân thường đứng trước cổng chờ .

Law cảm thấy lạ liền hỏi
- " Chủ nhân không phải giờ này ngài nên đưa tôi ra lồng chim sao "
Doffy mỉm cười nói - " Hôm nay ta sẽ cho em xuống phố vì chân em không đi được nên ta sẽ cho Gladius bế em đi"
Law nghe vậy cũng chẳng nói gì để cho Gladius bế cậu đi , cậu đi đến đâu thì lại thu hút ánh nhìn của mọi người đến đó Law bảo Gladius rẽ vào nhà sách , Gladius bế cậu đi từng dãy kệ để cậu lựa sách sau khi chọn xong hắn để cậu ngồi trên ghế chờ Gladius đi thanh toán cậu nhìn sung quanh cảm thấy thật yên bình bản thân cậu không thể đi được nên chỉ ngồi đấy quan sát .

Bỗng một tên mập đi tới chỗ Law hai bên hắn là tên vệ sĩ cao to lực lưỡng , tên mập đi đến trước mặt Law rồi nói
- " Ta thấy rất có hứng thú với ngươi hãy trở thành thuộc hạ của ta "
Law nhìn tên mập đấy với khuôn mặt như có vấn đề chắc là do đang băng bó nên hắn không hề nhận ra cậu là người của Doflamingo .

Law lắc đầu lên tiếng
- " Tại sao tôi phải đi theo cậu chứ "
Tên mập đấy thắn giọng nói
- " Ta nói lại lần nữa ngươi có đi theo ta không thì bảo "
Law thẳng thắn trả lời - " Không "
Tên mập tức giận sai vệ sĩ tóm lấy cậu , chân không thể đi nên chỉ biết vùng vẫy .

Cậu hét to lên
- " Gladius "
Gladius nghe thấy liền chạy tới chỗ Law lúc này cậu đã biến mất .
 
Không Lối Thoát
Chap 6


Gladius hoang mang khi về không biết phải nói sao với Doffy hắn chạy khắp nơi đi tìm trông khi đó Law đang bị hai tên vệ sĩ của tên mập kia đưa đi .

Lúc đi được nữa đường thì bị Kid và Killer chặn lại hét to
- " Mau thả Law xuống " Kid hung hãn nói
Tên mập vẫn chủ quan cười chế nhạo Kid và Killer
- " Ha ha ha chỉ với các ngươi mà cũng muốn cứu hắn sao "
Đột nhiên tấm biển hiệu bay thẳng vào mặt hai tên vệ sĩ ngã nhàu tại chỗ , tên vệ sĩ buôn tay ra làm Law rơi xuống Kid bắt được ôm Law chạy , trên đường đi Kid đưa Law cho Killer mang cậu đi .

Killer ẵm Law đi còn Kid ở lại ngăn hai tên vệ sĩ lại cậu điều khiển các vật được làm từ sắt bay lơ lửng đập thẳng vào mặt hai tên vệ sĩ .

Lúc này Killer đã ôm Law chạy đi thật xa đến nhà của họ Kid lúc này cũng đuổi tới Killer để Law ngồi trên ghế rồi hỏi
- " Sao cậu lại ở đây " Kid hỏi
- " Tôi đang đi mua sách thì bị tên mập kia bắt đi " Law nói
Cậu nhìn xung quanh căn nhà đồ đạc đã cũ căn nhà thì rách nát .

Một lát sau 3 người còn lại trở về thấy Law đang ngồi trên ghế khuôn mặt xinh đẹp nhìn họ .

Chẳng biết khi nào họ đã bị Law mê hoặc người lớn nhất kéo Kid ra ngoài nói nhỏ
- " Nè cậu ta là ai vậy "
- " Cậu ta là người đã giúp chúng ta đấy " Kid nói
Law bỗng lên tiếng
- " Ở đây thật nhộn nhịp nhỉ thật khác với nơi tôi sống "
Tất cả trầm trồ nhìn Law họ thấy cơ thể cậu băng bó chân không thể đi nên nghĩ là cậu bị bạo hành nên đã đề nghị Law ở lại đây .

Law thấy họ chân thành và nhiệt tình như vậy liền đồng ý .

Trời cũng đã tối muộn Gladius quay trở lại cung điện hốt hoảng chạy lại phòng Doffy nói
- " Thiếu ....

Thiếu gia "
Doffy đang ngồi trên ghế xem tài liệu thấy Gladius hoảng hốt liền hỏi - " có chuyện gì sao Gladius, Law đâu "
- " Xin lỗi thiếu gia tôi đã để Law biến mất .

Trong lúc tôi thanh toán thì tôi có nghe tiếng Law gọi tên tôi nhưng khi tôi chạy lại thì Law đã biến mất "
Doffy nghe thế nụ cười biến mất mặt hắn nổi gân lên rồi sai tên lính đang đứng đằng kia với giọng đầy dận giữ
- " Lập tức phong tỏa hết các bến cảng bất cứ tàu thuyền nào cũng không được ra khơi phải tìm được Law bằng mọi giá "
Gladius bây giờ không dám ngước mặt lên mà chỉ cúi gầm mặt xuống không ngừng xin lỗi Doffy và tự trách bản thân mình .

Doffy chỉ đặt tay lên vai Gladius rồi nói
- " Không sao em ấy không biến mất đâu mà lo chắc chắn em ấy chỉ ở đâu đấy trên hòn đảo này mà thôi .

Ngươi chắc cũng mệt rồi về phòng nghỉ ngơi đi "
Bên phía của Law hiện tại cậu đang ngồi trên ghế thấy mọi người không ăn gì cứ thế mà đi ngủ thì Law lên tiếng hỏi
- " Mọi người không ăn tối sao ?

"
Lúc này cậu anh lớn nhất lên tiếng - " chúng tôi hiện không còn tiền để mà mua đồ ăn nữa nên chỉ có thể chịu đói mà đi ngủ thôi "
Law nghe vậy rất buồn đột nhiên một đứa trẻ lên tiếng
- " Anh ơi em đói quá "
Người anh ân cần ôm lấy đứa em và nói - " ngủ đi chỉ cần nhắm mắt lại thì sẽ hết đói thôi "
Law thấy thế liền tháo bông tai đang đeo ra rồi nói
- " Nè mọi người "
- " Sao vậy " Kid lên tiếng
Law đưa cho Kid bông tai và nói
- " Hãy bán nó đi mà mua thức ăn cho anh em cậu "
Kid nhìn vào chiếc bông tai được làm từ vàng và nạm ngọc thì lại nói
- " Không được đâu thứ này chắc quý giá lắm"
Law chỉ mỉm cười đưa cho Kid ép cậu nhận
- " Cứ nhận đi coi như tôi trả tiền thuê phòng hôm nay "
Kid nghe thấy thế liền vội lau nước mắt liên tục cảm ơn Law rồi chạy ra ngoài mang bông tai đi bán và trở về với cả đống đồ ăn cùng với một cọc tiền dày cọm .

Kid đặt đồ ăn lên bàn mọi người tới tấp chạy lại vừa ăn vừa khóc .

Law thấy thế chỉ nở nụ cười nhìn họ ăn uống mình thì không ăn , Kid thấy thế liền bảo Law
- " Cậu mau ăn đi dù gì thì đây cũng là nhờ cậu mà tụi này mới có một bữa ăn như thế này "
Law chỉ cười nhẹ rồi cầm một quả táo lên nói - " Tôi chỉ cần nhiêu đây thôi là đủ rồi "
Mọi người ăn no xong lăn quay ra ngủ Law nhớ đến giờ phải sứt thuốc và thay băng gạc cho chân nhưng cậu nghĩ nếu chỉ có một ngày thì chắc không sao nên liền gục xuống bàn đến sáng hôm sau
Sáng hôm sau tất cả lính canh nháo nhào đi tìm cùng với các quản lý , lúc đi qua một cửa hàng thì Baby 5 nhìn thấy chiếc bông tai mà Law hay đeo , cô liền bước vào tiệm hỏi ông chủ rồi mua lại chiếc bông tai về cung điện cho Doffy .

Baby 5 kể với Doffy
- " Tôi tìm thấy chiếc bông tai này bên cửa hàng cầm đồ , chủ tiệm có nói là một thằng nhóc tóc đỏ đã đem tới bán vào ngày hôm qua "
Hắn mở cửa sổ ra bay lượng lờ đứng trên không nhìn xuống và thấy một thằng nhóc tóc đỏ đang vác bao thức ăn đi , hắn liền dùng ốc sên truyền tin nhỏ liên lạc với Vergo và bảo Vergo theo dõi Kid
Vergo lén lút đi sau Kid đi đến một cánh đồng Kid vừa bước vào thì Vergo thông báo cho Doflamingo.

Hắn vừa cười nắm lấy áo choàng hồng hạc trên ghế choàng lên vai rồi tập hợp các thành viên của gia tộc đến chuẩn bị đón Law về .

Cả đám trịnh trọng xếp thành hàng đi theo sau Doffy .

Bên phía Law thì cậu đã thức dậy cậu bước xuống thử coi đã đi được chưa do hôm qua chưa bôi thuốc nên bây giờ cậu đã đứng được nhưng vẫn chưa đi được cứ vài bước là lại ngã .

Kid lúc này vác bao đồ ăn về mà vẫn không hề hay biết Vergo đang ở phía sau theo dõi , Kid thấy Law ngồi bệt trên sàn liền đỡ cậu dậy lúc này anh lớn với mấy đứa em hốt hoảng chạy vào nhà nói
- " Bên ngoài có rất nhiều người đi đến nhà chúng ta còn có cả Doflamingo và các quản lý nữa "
Law hốt hoảng mặt tối sầm lại chạy ra khỏi cửa nhưng được vài bước lại ngã xuống , một giọng nói quen thuộc cất lên
- " Tìm thấy em rồi tiểu nô lệ à "
Cậu run rẩy ngước lên nhìn Doffy hắn đang nở một nụ cười đáng sợ , Law run đến nổi chẳng nói được một câu Doffy bế Law lên tay , hắn ôm chặt lấy toàn thân đang run rẩy của cậu nhìn xuống đám nhóc phía bên dưới mà nói
- " Thì ra đây là bọn bắt cóc em sao không biết nên phạt chúng thế nào đây fufufu "
Law giật mình lên tiếng
- " Không họ không bắt cóc tôi là họ đã cứu tôi khỏi bọn bắt cóc là tại tôi không liên lạc sớm với ngài nên xin ngài hãy bỏ qua cho họ"
- " Ohhh vậy sao vậy ta nên thưởng cho chúng nhỉ " Doffy nói
Doffy sai gia nhân đưa cho bọn nhóc cả đống tiền được đặt cẩn thận trong chiếc vali .

Xong sau đó hắn bế Law rời đi trong ánh mắt kinh ngạc của đám người Kid .

Law quay lại nhìn Kid nước mắt tuôn rơi cậu cứ thế mà khuất dần khỏi tầm mắt của Kid .

Anh lớn hỏi Kid
- " Cậu bé đó rốt cuộc là ai mà được quốc vương và các quản lý đến tận nơi đón về "
- " Anh có biết tin đồn về chiếc lồng chim không " Kid hỏi
Anh lớn trả lời - " Dĩ nhiên là biết rồi ai ở trong vương quốc mà không biết chứ "
Kid nước mắt nhầy nhụa nói - " Law chính là chú chim và là báo vật trong lồng chim mà mọi người hay nói tới "
Anh lớn ngạc nhiên ngã lăn ra đất thốt lên - " Cái gì "
Ở cung điện khi bước vào cổng hàng chục người hầu đứng ngay ngắn cúi chào cung kính .

Doffy bế Law lên thang máy đi thẳng lên tầng 2 , hắn đưa Law vào nhà tắm tắm rửa cho cậu rồi mặc quần áo cho cậu hắn đưa cậu thẳng lên phòng rồi rời đi , sau đó Baby 5 bước vào cầm khay đồ ăn còn nóng hổi đến cho cậu , cô đặt khay thức ăn lên bàn đi ra góc đứng hút thuốc rồi nói
- " Tại cậu mà hôm qua mọi người không ai ngủ được nhất là Gladius đó hắn ta lo cho cậu đến mức ăn sáng cũng không cần nên khi gặp hắn phải xin lỗi đàng hoàng đó "
Law mặc cảm tội lỗi không nói gì , sau khi ăn xong Baby 5 cầm khay đồ ăn rời để cậu ở lại trong phòng một mình cậu đứng dậy chống tay lên tường mần mò đến kệ lấy sách .

Khi Doffy bước vào thì đã thấy Law đang bước đi thì liền bế thốc cậu lên tháo băng gạc trên chân Law rồi lại bôi thuốc lên quấn băng mới vào và cột chặt .

Hắn đè Law xuống giường hôn xong rồi lại thì thầm với cậu
- " Em có biết khi em biến mất ta đã rất lo lắng đến thế nào không "
Law chỉ nhìn hắn không nói gì , hắn đi đến bên bàn kéo ngăn bàn ra lấy một thứ rồi đóng lại .

Hắn lại đi đến bên giường nói với Law
- " Cái bông tai này em có thấy quen không "
Law giật thót nhìn chiếc bông tai , Doffy cười rồi nói với Law
- " Em hay lắm dám đem đồ ta tặng mang đi bán đáng lẽ ta phải phạt em nhưng chắc giờ em cũng đã mệt nên ta sẽ tha cho em lần này "
Nói xong hắn liền đeo lại bông tai cho Law không nhịn được liền liếm vào vành tai Law kéo cổ áo cậu xuống hôn và để lại vết cắn trên vai cậu rồi hắn ung dung rời đi .

Law nằm trên giường từ từ thiếp đi , đột nhiên có người mở cửa đi vào là Corazon , Cora đi đến bên giường của Law vuốt nhẹ vần trán cậu khi nhìn thấy vết hôn và vết cắn trên cổ của Law do Doffy để lại , anh nhẹ nhàng chạm vào Law dường như đang tính toán gì đó sau đó anh rời đi .

Lúc tối Doffy quay lại thì đã thấy Law tỉnh dậy cậu đang cố đi đến kệ sách nhưng lại không nhúc nhích chân được liền ngã xuống đất , hắn chạy lại bế Law lên và nói
- " Em không đi được thì có thể kêu người hầu lấy mà sao phải tốn công như vậy "
Cậu rụt rè nói với Doffy
- " Tôi nhớ hồi sáng tôi vừa mới đi được nhưng sao bây giờ lại không thể"
Doffy nghe thế miệng cười toe toét bảo Law
- " Em không thể đi lại được cũng không sao chỉ cần em ở bên ta là được fufufu "
Đột nhiên Law nhìn lên Doffy như muốn hỏi hắn gì đó , thấy thế Doffy liền cúi xuống nhìn Law hỏi
- " Sao thế "
Law rụt rè làm mặt dễ thương nói
- " Chủ nhân ngài có thể cho tôi một cái kính hiển vi được không ạ "
Hắn thấy Law quá dễ thương tâm trí như muốn bay ra ngoài , hắn nở nụ cười đồng ý ngay và luôn .

Hắn bế Law đi xuống nhà ăn đặt Law lên ghế gắp từng miếng ăn cho cậu với vẻ mặt hạnh phúc , cả đám quản lý lẫn người hầu sợ hãi vì thái độ của Doffy đối với Law còn cậu lúc này nhìn về phía Gladius như muốn nói gì đó nhưng không biết nói gì .

Ăn xong cậu vẫn chưa nói được với Gladius câu nào thì Doffy đã bế cậu lên phòng ôm cậu rồi ngủ , Law nhìn Doffy đang lấy quyển sách che mặt lại mà tự hỏi " Bên dưới lớp kính ấy đôi mắt ngài trong như thế nào "
Sáng hôm sau Law thức dậy thấy Doffy vẫn còn ngủ cậu tò mò định gỡ cuốn sách xuống , vừa chạm vào cuốn sách thì Doffy bất ngờ nắm lấy tay cậu nói
- " Vậy là không được đâu nha "
 
Không Lối Thoát
Chap 7


Law giật mình , Doffy nằm đấy cười rồi bỏ quyển sách xuống mang kính lên động tác quá nhanh khiến cậu không thể nhìn kịp .

Hắn bế cậu đi vệ sinh cá nhân thay đồ cho cậu , thay vì mọi hôm hắn sẽ để cậu ăn sáng một mình trong phòng thì hôm nay lại bế cậu xuống nhà ăn chung với hắn .

Đến nhà ăn ai cũng đều có mặt chỉ chờ mỗi Doffy và cậu khi Doffy ngồi xuống hắn kêu mọi người dùng bữa .

Tiếng lách cách của dao nĩa chạm vào nhau vang lên khắp phòng ăn Law cũng dùng bữa tất cả ánh mắt của mọi người đổ dồn về cậu nhất là Gladius .

Cậu sợ hãi chậm rãi xoay qua bên chỗ Gladius đang ngồi ăn .

Law nói với Gladius
- " Gladius tôi xin lỗi "
Gladius bỏ dao nĩa xuống xoay qua nói với Law
- " Không sao chỉ cần ngươi quay trở lại bình an là được rồi "
Nói xong Gladius lại tiếp tục dùng bữa , ăn xong tất cả các thành viên đứng lên Doffy cũng đứng dậy ẵm Law ra lồng chim để cậu ở khóa cửa lồng rồi rời đi .

Law ngồi trên ghế nhìn xuống bàn thấy trên bàn có một hộp gỗ lạ Law liền mở ra thì trong đấy là chiếc kính hiển vi .

Cậu gắp gáp lấy trong túi quần ra một lọ thuốc đó là loại thuốc mà cậu thường hay được Doffy bôi lên chân cậu .

Cậu lấy một miếng thuốc để soi dưới kính hiển vi và bất ngờ khi cậu nhìn vào trong kính , trong lọ thuốc có thành phần chất độc dù nhỏ nhưng nếu bôi nó lên quá 2 tháng thì sẽ bị bại liệt vĩnh viễn .

Cậu rất sốc khi xem xét lại kết quả , cậu cứ làm lại hết lần này đến lần khác nhưng cũng đều cho ra một kết quả , bây giờ cậu mới nhận ra những ngày qua cậu đã bị hắn lừa nhưng mà cũng chẳng thoát khỏi vòng tay hắn nên chỉ đành hái chút thảo dược nghiền nát rồi dùng khăn tay vắt sạch nước cho nước thuốc vào hủ thuốc đó coi như cậu đã thành công trong việc hóa giải độc trong hủ thuốc rồi lén nhét lại vào túi quần nhờ gia nhân bế cậu lên chiếc xích đu rồi lấy cho cậu một quyển sách .

Law để ý trên bàn biến mất một cuốn sổ ghi chép về cách phẫu thuật có khả năng cứu lấy mạng sống con người rất cao nhưng cậu cũng chẳng để ý lắm vì cậu đã nhớ hết rồi
Bên trên lầu có một tên thương gia cùng con trai hắn là tên mập lần trước muốn bắt Law .

Hắn đi đến phòng Doffy cung kính với hắn Doffy thấy vậy liền bảo hắn lại ghế ngồi bàn bạc lúc này cha con kia vẫn chưa biết tai họa sắp ập tới , đứa con trai thì chán quá liền đi vòng vòng chơi vô tình đi ra sân sau nơi khu vực lồng chim đang đi thì bị hai tên lính ngăn lại .

Tên mập thấy vậy nghĩ rằng ở đó có thứ hay ho để chơi liền bảo hai tên vệ sĩ đẩy lính gác ra trong lúc mấy người họ đánh nhau thì tên mập lén lút đi vào hắn nhìn thấy hai cái lồng chim thật to thì chạy lại gần nhìn thấy trong đó có người liền hô to
- " Nè tên kia "
Law xoay đầu lại nhìn , tên mập đứng đấy ngơ ngác khi nhìn cậu xinh đẹp ngồi trên xích đu tay cầm quyển sách .

Hắn mê mẩn nhìn cậu một lúc sau hắn bừng tỉnh nói
- " Mày không phải là thằng nhóc lúc trước sao , sao mày lại ở đây "
- " Đây là khu vực cấm đấy tốt nhất cậu nên đi ra ngoài đi " nói xong Law lại tiếp tục đọc sách
Hắn tức giận ra hiệu như muốn Law lại gần cậu chẳng quan tâm mà tiếp tục đọc .

Tên mập tức giận lắc lắc cái lồng biểu thị như muốn mở cửa ra đi vào trong lúc này hắn đá trúng một thứ gì đó .

Là chìa khóa lồng chim hắn hả hê mở cửa lồng đi vào , Law nghe tiếng mở cửa liền xoay lại nhìn ra cánh cửa và ngạc nhiên khi thấy tên mập mở cửa lồng đi vào hắn đến bên chiếc xích đu nắm lấy tay Law kéo thật mạnh khiến Law ngã nhàu xuống khỏi chiếc xích đu băng gạc quấn trên tay Law bắt đầu rỉ máu thắm xuống đất .

Law nằm bệch xuống đất , đột nhiên ở đằng sau tên mập có hàng chục cây súng nhắm về phía tên mập đó , nó sợ hãi ngã quỵ xuống đất .

Law nhìn lên thì thấy Baby 5 tay biến thành súng cùng với các binh lính chĩa súng về phía tên mập .

Doffy từ từ đi tới thấy tên mập đang cầm tay Law khiến cậu bị thương hắn tức giận dùng sợi tơ tách Law và tên mập ra , hắn dùng sợi tơ lại gần kéo Law lại gần ôm lấy cậu .

Nghe thấy âm thanh ồn ào phát ra từ lồng chim tất cả quản lý nhanh chóng chạy tới đó thì thấy cảnh tượng một thằng nhóc đang bị hàng chục cây súng chĩa thẳng vào .

Cha của tên mập cùng lúc chạy ra thấy con trai mình đang bị đe dọa liền luồng qua cả đống người chạy đến ôm con mình vào lòng rồi quỳ xuống nói
- " Xin lỗi ngài là tại tôi dạy dỗ thằng con không tốt mong ngài bỏ qua "
Nhưng lúc này Doffy đã thật sự tức giận hắn bỏ ngoài tai những gì mà cha của tên mập nói định giơ tay lên giết chết hắn thì Law ngăn lại .

Thấy Law đang sợ hãi nhưng vẫn cố níu tay hắn , Doffy hạ tay xuống đặt lên đầu cậu xoa xoa .

Hắn liền nhìn sang tên mập rồi kéo sợi tơ chặt phăng đi cánh tay mà hắn vừa nắm lấy tay Law .

Nó kêu lên đau đớn lăn qua lăn lại .

Doffy nói
- " Lần này ta tha cho nhưng sẽ không có lần sau đâu , ta chặt đi cánh tay này coi như bù đắp cho việc làm món đồ chơi yêu quý của ta bị thương và cả việc bắt cóc em ấy "
Cha hắn thấy Doffy hung hãn giận dữ liền ôm con trai bỏ chạy và giao dịch giữa hắn và Doffy kết thúc .

Doffy nhìn Law cười rồi đưa cho cậu một con dao nhọn sắt bén , bên trên lưỡi dao có khắt tên Trafalgar .

D .

Water Law một cách tỉ mỉ , hắn ghé sát tai cậu rồi nói
- " Đây là con dao đích thân ta đặt làm riêng cho em , hãy mang theo nó mà tự vệ fufufu "
Khi màn đêm buôn xuống hắn ẵm Law đến nhà ăn và nói
- " Trước khi dùng bữa ta có chuyện cần nói "
Tất cả ngơ ngác nhìn về phía Doffy .

Hắn kêu mọi người giơ chiếc chìa khóa lồng chim lên , tất cả các quản lý nghe vậy liền cầm chìa khóa lồng chim giơ lên chỉ duy nhất một mình Corazon là không giơ chìa khóa lên .

Doffy móc ra trong túi quần 2 chiếc chìa khóa , hắn lấy một chiếc chìa khóa lên chĩa về hướng của Cora mà và nói
- " Chiếc chìa khóa này có phải của em không"
Cora liền gật đầu , Doffy lại nói tiếp
- " Ta nhặt được chiếc chìa khóa này bên ngoài bãi cỏ trước cổng lồng chim "
Baby 5 chợt nghĩ ra nói thầm trong bụng " Vậy tên mập đó vô được lồng chim là do nhặt được chìa khóa của Corazon đúng thật là hậu đậu mà "
Doffy ném chìa khóa về phía Corazon , anh bắt lấy chìa khóa nhìn Doffy , lúc này hắn nói với Cora
- " Anh biết em vốn hậu đậu nhưng vẫn nên cẩn thận một chút vì điều này có thể khiến Law bị thương , ta không muốn trường hợp hôm nay xảy ra thêm một lần nào nữa nên mọi người hãy nhớ chìa khóa mà các ngươi đang giữ tuyệt đối không được làm mất "
Tất cả các quản lý trịnh trọng hô to
- " Đã rõ thưa thiếu gia "
Sáng hôm sau Law vẫn ở lồng chim như mọi ngày có điều là số lính gác đã tăng nhiều hơn .

Law ngồi trên xích đu đọc sách thì bỗng Doffy đi tới bế Law lên hôn cậu thật sâu rồi buông ra hắn cho người đem tào liệu của hắn vào lồng chim hắn muốn ở đây với Law xem tài liệu .

Hắn đặt Law ngồi trên đùi hắn ung dung xem tài liệu , hắn cầm tài liệu lên xem một hồi rồi đặt tài liệu xuống bàn Law nhìn qua rồi cầm tờ tài liệu đó lên Doffy thấy thế liền hỏi
- " Có vấn đề gì sao Law "
Law gật đầu chỉ tay lên dòng chữ trên tài liệu rồi nói
- " Vâng .

Ở đây có một lỗ hổng "
Đang nói giữa chừng thì có tiếng mở cửa lồng đi vào , là Corazon anh ta đi đến ghế giữa đường thì vấp té Law nhìn Cora anh ta đứng dậy đi đến ghế châm điếu thuốc thì lửa lại bén lên áo khoác của Cora , một tên lính hốt hoảng chạy lạy xịt thẳng bình chữa cháy lên Cora , Law nhìn anh ta với khuôn mặt hoang mang muốn hỏi anh có sao không nhưng không dám nói ra .

Lúc này Doffy lên tiếng nói
- " Là em sao Corazon sao em lại tới đây "
Cora ghi lên mảnh giấy giơ lên , trên giấy viết
- " Em ngồi đây một chút lát nữa có việc cần đi xa một thời gian "
- " Vậy sao , được rồi nói tiếp đi Law " Doffy nói
Law gật đầu nói
- " Ở đây có một lỗ hổng nhỏ nhưng sẽ gây ra một thiệc hại lớn khả năng rất cao là sẽ bị hải quân phát hiện nên tôi nghĩ là chủ nhân cần suy sét kĩ càng về mối giao dich này , thậm chí thành phần của loại khí mà ngài muốn bán cũng có vấn đề loại khí này tuy có nọc độc nhưng không cao có khả năng gây chết người nên ngài hãy suy sét kĩ "
Doffy ngồi đấy cầm tờ tài liệu lên xem xét và đúng như lời Law nói hắn xoa đầu cậu nở một nụ cười quỷ dị nhìn Law một cách hài lòng.

Cora ngồi đấy kinh ngạc nhìn Law , cậu tuy còn nhỏ nhưng lại có trí thông minh cực kỳ cao khiến anh phải kinh ngạc .

Sau khi nói xong Law lật quyển sách và tập ra cầm cây bút lên rồi ghi các công thức cấu tạo phức tạp , cách giải phẫu và cách chữa trị các chất gây nghiện có hại trong cơ thể con người trong một thời gian dài .

Bỗng Cora đứng dậy giơ tờ giấy lên , trong tờ giấy viết
- " Tới giờ rồi em phải đi đây "
Doffy mỉm cười nói
- " Nhớ cẩn thận đó "
Cora gật đầu rồi rời đi , đến chiều hắn bế Law đi tắm lúc đó hắn phải đi lên phòng cậu lấy quần áo cho cậu , cậu tranh thủ lúc đấy lấy lọ thuốc ra đóng nắp thật kính giấu xuống nước , một lúc sau Doffy quay lại với bộ quần áo trong tay lúc hắn nhấc cậu ra khỏi bồn tắm cậu lặng lẽ cầm lo thuốc dấu sau lưng lúc hắn mặc đồ cho cậu , cậu lẳng lặng cầm lọ thuốc trong tay nhét vào túi quần coi như thành công qua mặt được hắn , tắm xong hắn lại để cậu trong phòng hắn , Doffy đặt Law lên giường hôn cậu một cái rồi rời đi , tranh thủ lúc này cậu lấy trong túi quần ra lọ thuốc mà hắn hay bôi lên chân cho cậu đặt lại vị trí cũ rồi vờ như không có chuyện gì xảy ra .

Cậu ngồi đấy chán nản nhìn đôi chân đang băng bó của mình , lúc này Doffy đi vào hắn cầm lọ thuốc lên tháo băng gạc ra bôi thuốc lên rồi thay băng gạc mới cho cậu , thay xong hắn bế cậu xuống nhà ăn , đặt cậu ngồi vào ghế bên cạnh đút cho cậu ăn , ăn xong thì lại đem cậu lên phòng ôm cậu và hắn bắt cậu thỏa mãn dục vọng của hắn
 
Không Lối Thoát
Chap 8


Cứ thế khoảng 1 tuần sau Corazon trở về anh đi thẳng đến lồng chim thì không thấy Law đâu , anh tự hỏi " đáng lẽ giờ này Law phải ở lồng chim chứ " .

Anh đi vào cung điện gặp Baby 5 .

Baby 5 thấy anh liền nói
- " Mừng anh đã về thiếu gia đang tìm anh nên anh hãy đi lên phòng của ngài ấy "
Nói xong Baby 5 rời đi , Cora đi lên thang máy đến tầng 2 .

Bước vào phòng Doffy anh thấy Law vẫn đang ngủ trên giường của hắn trên người băng bó khắp nơi và còn có cả vết cắn và vết hôn .

Trong đầu anh cũng đoán được phần nào câu truyện những ngày qua , Lúc này Doffy lên tiếng
- " Em về thật đúng lúc đó chiều nay ta tính đến chỗ đấu giá mua thêm một tên nô lệ nữa em sẽ đi với chúng ta tới đó chọn một người thích hợp chăm sóc cho Law "
Cora lấy giấy ra đưa cho Doffy " Em biết rồi "
Đột nhiên Law thức dậy thấy Doffy và Cora đang nói chuyện nên không xen vào mà im lặng cầm quyển sách trên bàn lên đọc .

Sao khi thảo luận xong Doffy đứng dậy đến bên giường bế Law lên đưa cầu vào phòng tắm vệ sinh cá nhân , sau đó thay quần áo cho cậu mang cậu về phòng .

Trong phòng trên bàn đã bày sẵn thức ăn hắn đặt Law ngồi trên ghế rồi rời đi chuẩn bị tiền để lát nữa tới hội trường đấu giá .

Law ăn uống xong liền cầm quyển sách lên đọc , Cora ngồi kế bên vỗ nhẹ vào vai Law giơ lên tờ giấy trong đó ghi " Sao lúc nào ta cũng thấy nhóc đọc sách vậy "
Law khiêm tốn trả lời
- " Chỉ là thói quen thôi .

Đây đã là thói quen khi tôi còn nhỏ "
Cora lại viết thêm vào - " Nhóc thật sự thích ở đây không "
Nhìn thấy dòng chứ đó Law suy nghĩ một hồi rồi trả lời
- " Tuy được chủ nhân cưng chiều nhưng tôi lại bị nhốt như một con chim trong lồng tôi thật sự không có tự do của bản thân mình khi chủ lấy đi đôi chân này của tôi .

Nếu hỏi tôi thích ở đây hay không thì dĩ nhiên là không "
Nghe Law nói vậy Cora bỗng chốc mỉm cười thầm , lúc này Doffy mở cửa bước vào bế Law lên và nói
- " Đi thôi nào "
Lúc này Law còn chẳng biết mình sẽ đi đâu hắn đã bế cậu đi đằng trước và đi sau hắn là Corazon .

Tất cả thành viên của gia tộc đã chờ sẵn ở ngoài Doffy bế Law lên xe sau đó tất cả mọi người lên xe đi đến hội trường đấu giá .

Lúc vừa bước xuống xe Law hoàng hồn sợ hãi khi trở lại nơi mình bị bán đi cậu vẫn không quên được cái cảm giác đứng trước hàng trăm người bị coi như một món hàng mà ra giá , cậu ngước nhìn Doffy rồi nói
- " Chủ nhân sẽ bỏ tôi sao " Law rưng rưng nước mắt nói tay bám chặt vào áo của Doffy
Doffy xoa đầu Law ôm chặt lấy cậu thở dài một hơi và nói với cậu
- " Ta sẽ không bỏ em đâu đừng lo hôm nay chúng ta sẽ mua một tên nô lệ để hắn chăm sóc cho em "
Nói rồi cả đám bước vào hàng ghế V.I.P trên tầng hai Doffy ngồi trên ghế đặt Law ngồi trên đùi hắn vui vẻ quan sát Cora cũng ngồi trên ghế kế bên hắn hút thuốc , đằng sau lưng là các quản lý của gia tộc đang đứng quan sát .

Buổi đấu giá bắt đầu từng tên nô lệ bị lôi ra Law nhìn thấy họ như nhìn thấy bản thân mình ngày trước liền sợ hãy nép người vào trong lòng Doffy .

Doffy thấy Law run run liền cười và nói
- " Sau vậy Law , sao không chọn tên nô lệ mà em muốn đi "
Hắn ép buộc cậu , cậu đành miễn cưỡng nhìn lên sân khấu và thấy một đứa trẻ trạc tuổi cậu nhìn cũng xinh xắn nhưng vẫn chưa đẹp bằng cậu Law cứ nhìn chằm chằm cậu bé đó mãi , Doffy để ý thấy liền mỉm cười một cách ma mị giơ bản số lên cao và nói
- " 300 triệu "
Law bất ngờ nhìn hắn , hắn cười rồi nói với Law rằng
- " Không phải em muốn hắn sao coi như em đã chọn xong nô lệ mà mình muốn "
Sau khi nghe câu chốt giá từ tên chủ trì buổi đấu giá thì hắn vui vẻ bế Law ra khỏi hội trường đấu giá mặc cho buổi đấu giá vẫn chưa kết thúc vì Law lúc này đã run lắm rồi .

Hắn bảo Vergo đi thanh toán rồi dắt tên nô lệ vừa mua ra sau đó cả đám lên xe , cậu nô lệ vừa được mua thấy Doffy đang ôm Law trong lòng để cậu ngồi trên đùi hắn thì chỉ nghĩ cậu là người thân của hắn .

Về đến cung điện hắn vẫn bế Law đang run rẩy trong lòng đi vào thang máy lên tầng 2 .

Đi đến phòng của Doffy hắn vui vẻ ôm Law ngồi trên ghế , lúc này Vergo cũng dẫn nô lệ vừa mua đi vào Doffy ngồi trên ghế nói
- " Ngươi tên gì "
Cậu nhóc rụt rè trả lời - " Tôi...tên là .....

Uragi"
Doffy mỉm cười nói
- " Uragi sao vậy từ giờ ngươi sẽ là ngươi hầu của Law do em ấy đã chọn ngươi "
Nói xong Doffy bảo Vergo mang Uragi đi tắm .

Sau khi Uragi tắm xong Vergo đưa cho cậu bộ đồ của người hầu dẫn cậu đi xung quanh chỉ những nơi mà cậu có thể đi và không nên đi , giải thích cho cậu nghe quy tắc của gia tộc và đi đến phòng của Law bảo cậu đây là phòng của người mà cậu sẽ phục vụ .

Xong Vergo đi ra sau vườn ở đó Uragi thấy hai cái lồng chim thật lớn lồng thứ 1 thì có một bộ bàn ghế và xích đu , lồng thứ hai thì chứa toàn sách và sách cùng với một số dụng cụ y học .

Khi Vergo đẩy Uragi vào lồng khóa cửa lại Uragi ngạc nhiên hỏi
- " Sao ông lại nhốt tôi ở đây ông muốn tôi làm gì "
Vergo chỉ tay về phía xích đu nói - " Kia là người mà ngươi cần phải hầu hạ nếu để cho hắn bị thương dù chỉ một chút thì ngươi sẽ chết "
Uragi sợ hãi , Vergo quay đầu bỏ đi Uragi liền đi tới xích đu thấy Law đang ngồi đọc sách liền gọi cậu .

Law quay đầu lại thấy Uragi liền ra hiệu cho cậu lại gần Uragi tiến lại gần Law .

Law liền dùng chìa khóa mở gông cổ nô lệ cho cậu , Uragi ngạc nhiên hỏi Law
- " Sau cậu lại cởi gông cổ cho tôi "
Law nhẹ nhàng khuôn mặt không chút cảm xúc nói
- " Chỉ là tôi không thích thấy cậu bị gông cổ lại thế thôi nên cậu không cần phải biết ơn tôi hay mắc nợ tôi gì hết "
Nói xong lại tiếp tục đọc sách để Uragi đứng đấy đến chiều .

Khi hoàng hôn buông xuống Doffy tới mở cửa lồng chim hắn thấy gông cổ của Uragi đã được tháo xuống , hắn đi lại xích đu ôm Law vào lòng và nói
- " ồ em tháo gông cổ cho nó à .

Nó làm em nhớ đến em của ngày xưa sao tiểu nô lệ "
Law giật thót mình hắn nở nụ cười ma quái bế cậu lên mang cậu đi tắm rửa .

Uragi khó hiểu lúc đợi Law tắm cậu thấy Baby 5 đi ngang qua liền hỏi
- " Xin lỗi cho hỏi "
- " Cái gì " Baby 5 trả lời
- " Law là ai vậy ạ " Uragi hỏi
Baby 5 hút điếu thuốc một hơi thật sâu thở khói ra rồi nói - " Law là nô lệ mà thiếu gia vô cùng yêu quý , thiếu gia đã mua cậu ấy với giá 100 tỷ Beli "
Uragi nghe vậy rất sốc , căn phòng sang trọng , quần áo đắt tiền kể cả bế Law đi khắp nơi vốn dĩ là nghĩ vì cậu là hoàng thân quốc thích nhưng không ngờ Law lại là một nô lê giống như cậu .

Trong lòng Uragi lúc này ghen tị với Law vì cùng là một nô lệ nhưng lại đối xử khác nhau .

Sau khi tắm xong Doffy bế Law ra ngoài Uragi nhìn Law với ánh mắt ghen tị , Law cũng chẳng để ý ánh mắt Uragi cho lắm , Doffy bế cậu xuống nhà ăn Uragi chỉ đứng bên góc nhìn còn Law thì được chăm chút từng milimet khiến Uragi lại thêm ghen tị và ước gì chỗ ngồi của Law là chỗ ngồi của cậu , cậu mơ tưởng tới viễn cảnh Doffy chán Law quay sang cưng chiều mình là Uragi thì hạnh phúc cười thầm trong bụng cậu đâu biết Law phải hứng chịu những gì mà cứ khăng khăng khẳng định là Law được cưng chiều ăn no mặc đẹp lại còn có người quyền thế chống lưng cho .

Khi ăn xong Doffy bế Law lên phòng cậu đặt cậu lên giường ân cần tháo băng gạc bôi thuốc cho cậu rồi quấn băng mới vào .

Sau đó Doffy rời phòng để cậu lại với Uragi .

Law bây giờ có thể đi được rồi nhưng lại sợ bị lộ nên giả vờ nói với Uragi
- " Này Uragi cậu có thể lấy cho tôi quyển sách màu đỏ ở trên kệ không "
Uragi gượng cười nói - " Được chứ " rồi chạy lại lấy quyển sách cho Law tranh thủ lúc này Uragi hỏi Law.

- " Nè Law cậu là nô lệ sao ?

"
- " Đúng vậy " Law bình thản trả lời
Uragi lại tiếp tục hỏi
- " Cậu làm cách nào mà được ngài ấy sủng ái vậy Law "
Law chỉ nói với một Uragi một câu
- " Tôi không biết "
Lúc này Uragi tức giận khẳng định là Law đã âm mưu gì đó mới được Doffy sủng ái .

Một lúc sau Doffy quay lại hắn bảo Uragi đi ra ngoài còn hắn thì ôm Law ngủ , Uragi thấy thế nhìn Law với ánh mắt thèm thuồng những thứ mà Law đang có .

Khi về phòng Uragi nhìn lại căn phòng của mình cậu phải ngủ chung với các binh lính và người hầu khác giường thì chất liệu bình thường , quần áo thì vừa xấu vừa bèo .

Uragi nằm đấy lên kế hoạch quyết tâm thay thế Law ngồi vào lòng Doffy được hắn sủng ái .

Sáng hôm sau khi Uragi thức dậy vệ sinh cá nhân thay đồ ăn sáng rồi đi lên tầng 2 bước vào phòng Law thì thấy cậu vẫn còn ngủ , tranh thủ lúc này Uragi lục soát xung quanh phòng Law như đang tìm kiếm thứ gì đó thì đột nhiên nghe thấy tiếng động đậy , Uragi giật mình xoay đầu lại nhìn thấy Law đã thức dậy giả vờ như vừa mới đến nói với Law
- " Cậu dậy rồi à "
Law mơ mơ màng màng nhìn Uragi, Uragi đứng đấy nói với Law
- " Sao cậu không đứng dậy đi vệ sinh cá nhân đi chứ "
Law im lặng ngồi đấy chả thèm nhúc nhích khiến cho Uragi tức giận lúc định hét lên với Law thì từ ngoài cửa Corazon bước vào , Uragi giật mình kiềm chế lại Cora đưa cho Uragi một mảnh giấy trên mảnh giấy có ghi
- " Law không thể đi được "
Law nhìn rồi hỏi Cora
- " Chủ nhân đâu ?

"
Cora đưa mảnh giấy cho Law trên đó viết
- " Anh hai đi vắng 2 ngày nữa mới về "
Uragi cầm tờ giấy Cora đưa nắm thật mạnh khiến cho tờ giấy nhăn nheo , Uragi ngước mặt lên nhìn thì thấy Cora đang bế Law đi , cậu cũng đi theo đi tới nhà tắm thì Cora bắt cậu ở ngoài đợi , Uragi chỉ biết ngoan ngoãn nghe theo .

Một lúc sau Baby 5 mang quần áo tới đưa cho Uragi rồi nói
- " Đây là đồ của Law nhớ đưa cho cậu ta đó "
Nói xong Baby 5 rời đi Uragi cầm lấy quần áo thấy đây là chất liệu vải xịn đắt tiền so sánh đồ của Law và của mình Uragi lại càng thêm quyết tâm lật đổ Law .

Cora bước ra ngoài lấy quần áo trên ray Uragi rồi đóng cửa lại , Cora ẵm theo Law bước ra ngoài Law đi đến đâu đều thu hút ánh nhìn đến đó .

Uragi cũng rất xinh nhưng lại không đẹp bằng Law nên chẳng mấy ai hướng ánh nhìn về cậu .

Khi tới phòng ăn lúc Cora đang bế Law thì đột ngột vấp ngã Uragi thấy vậy chẳng thèm chạy lại đỡ Law mà còn đứng đó cười thầm trong bụng nghĩ Law sẽ bị mất mặt trước mọi người nhưng không trước khi Law kịp tiếp đất thì đã được Gladius chụp được .

Vào khoảng khắc mà Law bay lên cả đám nháu nhàu từ quân lính ,người hầu đến các quản lý ai cũng hốt hoảng chạy ra đỡ cậu để tránh cậu ngã xuống đất vì lúc Doffy đi thì có nói với mọi người lúc hắn về mà thấy Law bị thương dù chỉ vết xước nhỏ thì sẽ phạt , Baby 5 lên tiếng
- " Phải cẩn thận chút chứ Cora xém chút nữa là anh hại cả đám rồi "
Cora đưa mảnh giấy lên trong đó viết " Xin lỗi"
Dù sao thì Law cũng đã an toàn nên không cần trách Cora nữa .

Bởi vì sợ Doffy nên tất cả bọn họ đều nâng niu Law như quả trứng vàng .

Uragi thấy thế thì tức giận nhưng vẫn phải nhịn , lúc ăn xong Cora định bế Law ra lồng chim thì bị cả đám ngăn lại .

Baby 5 đứng dậy nói
- " Anh vốn hậu đậu nếu mà hành động lúc nãy lập lại nữa thì cả đám sẽ tiêu nên việc đưa Law ra ngoài lồng chim thì cứ để tôi "
Nói rồi Baby 5 tới bên ghế của Law bế cậu lên Law xấu hổ nói
- " Nè Baby 5 không cần đâu anh Cora đưa tôi ra ngoài là được rồi "
Baby 5 lên tiếng nói
- " Thiếu gia nói với bọn tôi là phải trông chừng cậu nếu cậu mà bị thương thì người lãnh hình phạt là bọn tôi hú hồn gì hồi nãy Cora xém làm cậu ngã "
Baby 5 mang Law đi Uragi đi theo sau lưng bọn họ .

Trên đường đi hết người này đến người khác nhìn cậu , cậu đỏ mặt lấy tay che mặt lại nói với Baby 5
- " Mọi người đang nhìn chúng ta kìa xấu hổ quá làm ơn cho tôi xuống đi mà Baby 5 "
Baby 5 miệng ngậm thuốc lá nói
- " Ngày nào mà bọn họ chẳng nhìn cậu xấu hổ gì chứ "
 
Không Lối Thoát
Chap 9


Uragi đi đằng sau khó chịu nhìn Law .

Đi tới lồng chim mở cửa ra rồi 2 tên lính gác cùng Uragi bước vào trong , Baby 5 đặt Law lên ghế ra ngoài khóa cửa rồi rời đi .

Law lại lật sách ra đọc lúc này có một con chim bay tới ngã thẳng vào lồng chim , Law bảo Uragi mang chú chim đó tới cho cậu xem xét , nhìn một hồi Law lấy lá thuốc trộn với nước cậu xé khăn tay ra làm thành băng gạt cậu thoa lên cánh chú chim dường như nó cảm nhận được Law đang cứu nó nên ráng đứng yên cho cậu thoa thuốc lên cánh , sau khi thoa thuốc xong , cậu lấy băng gạc tự làm từ khăn tay băng bó lại .

Uragi đứng một bên nói với cậu
- " Sau lại phải cứu nó chứ "
Law dịu dàng nói với Uragi
- " Một chú chim không thể bay được thì nó không thể tìm kiếm tự do trên bầu trời , cũng giống như tôi vậy "
Uragi không hiểu lại còn cho là Law đang nói lảm nhảm , lúc này Baby 5 mang trà và kem ra mở cửa đi vào và nói
- " Bếp trưởng đặc biệt hôm nay làm món kem này cho cậu "
Law nếm thử một cái thấy ngon đến mức khó tin .

Uragi bên này nhìn một cách thèm thuồng nhưng không được ăn vì Baby 5 vẫn đứng đấy .

Law bên này cũng muốn chia cho Uragi ăn chung nhưng Baby 5 đứng đấy nhìn chăm chăm vào cậu sợ nếu cô nói điều này cho Doffy thì hắn sẽ giết Uragi nên không dám .

Uragi đứng kế bên nhìn Law rồi bắt đầu trong não của Uragi nghĩ ra một ý tưởng khiến hắn cười thầm trong lòng
Hôm sau có một tên người hầu khác mang thức ăn lên cho Law như mọi ngày thay vì là Baby 5 vì hôm nay cô rất bận nên nhờ người hầu đưa dùm , lúc người hầu đi tới cửa phòng của Law thì Uragi mở cửa nói
- " Giờ này cậu ấy vẫn còn ngủ , đưa khay đồ ăn đây tôi sẽ đưa cho cậu ấy khi cậu ấy thức"
Người hầu nghe xong liền gật đầu đưa khay đồ ăn cho Uragi rồi rời đi .

Uragi lấy từ trong túi ra một loại bột kỳ quái trộn vào chén súp của Law .

Khi Law tỉnh dậy Uragi đưa đồ ăn cho Law như chưa có chuyện gì , sau khi ăn xong Gladius vào phòng bế cậu ra ngoài lồng chim để cậu ngồi trên xích đu cậu vẫn lật sách ra đọc như mọi khi bỗng đột nhiên trên trang sách thấm xuống một giọt máu , rồi đến 2-3 giọt thấm đậm lên trang sách , cậu bắt đầu ho ra máu ngã khỏi xích đu gục xuống nền đất bất tỉnh nhân sự .

Thấy thế Uragi liền gọi người hầu tới cho gọi người mở cửa lồng , khuôn mặt hắn tỏa ra hốt hoảng nhưng thật ra trong lòng rất vui , khi các quản lý nghe báo tin liền chạy ra lồng chim , tới nơi thấy Law đang nằm trên vũng máu họ hốt hoảng mở cửa lồng bế Law chạy thật nhanh đi tìm bác sĩ không ai để ý đến Uragi đang đứng đằng sau nở một nụ cười gian tà .

Law được đưa về phòng nằm trên giường miệng không ngừng chảy máu, sắc mặt ngày càng nhợt nhạt đi .

Lúc này Doffy cũng vừa mới về đang vui vẻ vì giao dịch trái ác quỷ Ope Ope thành công thì bỗng Trebol chạy ra nói với Doffy về tình hình của Law , hắn tức tốc chạy tới phòng của Law khi mở cửa thấy Law đang nằm thoi thóp trên giường , Doffy tức giận nổi hết cả gân lên hiện rõ trên mặt đang lộ rõ sự lo lắng xen lẫn tức giận , lúc này bác sĩ chạy tới tức tốc khám cho Law , sau khi xem xét kỹ càng bác sĩ tháo ống nghe ra lắc đầu .

Tất cả mọi người hoảng loạn Doffy giận dữ ra lệnh
- " Điều tra ra ai đã hại Law cho ta , ta muốn hắn nhận hình phạt thích đáng khi dám động vào đồ chơi của ta "
Hắn nhìn Law đang nằm thoi thóp trên giường rồi lại nhìn lại trái Ope Ope trên tay vừa mới giao dịch , thời gian cấp bách hắn liền quyết định để Law ăn trái Ope Ope no mi .

Tất cả quản lý lẫn người hầu kinh ngạc , Uragi không tin được hắn lại dùng một trái ác quỷ quý giá để cứu sống một tên nô .

Lúc này mạch đập của Law đã ổn định lại sắc mặt dịu hơn rồi thiếp đi , thấy vậy Doffy liền thở phào nhẹ nhõm vuốt tóc Law .

Đột nhiên Doffy đứng dậy đi ra khỏi phòng tập hợp tất cả binh lính và người hầu ra sân và nói
- " Bất cứ ai cũng không được nói cho Law biết là em ấy đã sở hữu năng lực của trái ác quỷ nếu tên nào để em ấy biết mình đã sở hữu năng lực trái ác quỷ thì ta sẽ giết không tha "
Nói xong Doffy quay trở về phòng Law hắn ngồi trên ghế kế bên giường nhè nhẹ xoa đầu Law .

Hắn quay qua nói với tên lính
- " Đã tìm thấy tên hung thủ chưa "
- " Dạ chưa thưa ngài " tên lính trả lời
Một lúc sau Law tỉnh dậy thấy Doffy đang ngồi kế bên mình cậu bất giác ngồi dậy la to
- " Chủ nhân "
Doffy ôm chằm lấy Law , Law đau đầu đang cố nhớ lại lúc đang ở lồng chim và đang tự nói với chính mình
- " Mình nhớ lúc đó mình đang đọc sách sau đó thì....... mình không nhớ gì cả "
Lúc này Doffy đeo cho cậu một cái vòng tay , đột nhiên cậu đuối sức cảm giác như không còn chút sức lực nào .

Doffy vỗ đầu Law nói với cậu
- " Đây là món quà ta tặng em , em phải luôn luôn mang nó không được tháo ra dù chỉ một lần nếu em không nghe lời thì ta sẽ phạt "
Law giật mình gật đầu cậu đã ngây thơ không hề biết rằng đó chính là vòng được làm tử hải lâu thạch , hải lâu thạch có khả năng làm người ăn trái ác quỷ đụng vào nó sẽ trở nên yếu dần và không sử dụng được năng lực vì hải lâu thạch có cùng năng lượng với biển cả , Uragi đứng trong góc nhìn Law và Doffy nói chuyện thân mật thì lại trở nên căm thù Law hơn .

Sau chuyện này an ninh càng trở nên thắt chặt Law đi đến đâu đều luôn có binh lính đi theo đến đó trong thức ăn thì luôn phải kiểm tra xem nó có độc hay không , hắn cận trọng quá mức khiến cho Uragi khó mà hành động .

Cứ thế trôi qua Law không hề biết mình sở hữu năng lực của trái ác quỷ mà quay về cuộc sống thường nhật .

Một hôm Law được cho xuống phố nhưng lần này không chỉ Gladius mà còn có Baby 5 , cậu ghé vào nhà sách lần trước Gladius bế cậu qua từng dãy kệ chọn sách Gladius đặt Law ngồi trên ghế rồi đi thanh toán , ngồi kế bên cậu là Baby 5 ngồi cạnh trông chừng .

Bỗng một tên lừa đảo đang dụ dỗ Baby 5 mua vũ khí Baby 5 lại nghĩ người này thật sự cần mình liền đứng đấy nói chuyện mà không để ý gì .

Law chán nản nhìn xung quanh thì thấy Kid đang đi bên ngoài cửa hàng cậu vẫy tay chào cậu nhưng Kid căn bản là không hề nghe thấy và cũng chẳng biết Law đang ở đó mà đi qua cậu buồn bả ngước nhìn trần nhà vừa lúc cảnh ấy bị Gladius đi thanh toán sách xong thì vô tình phát hiện .

Lúc về nhà Gladius đã nói chuyện đó cho Doffy hắn nghe xong liền tức giận xông tới phòng Law, cậu lúc này đang nghĩ ngơi thì nghe tiếng mở cửa liền ngồi dậy , cậu thấy Doffy đang đi vào trên mặt nở nụ cười ma mị đầy ác ý , Uragi nhìn thấy nghĩ rằng Law đã làm gì có lỗi với Doffy nên hắn sẽ muốn tra tấn cậu miệng không nhịn được liền cười nhếch mép một cái .

Doffy lên tiếng nói
- " Thằng nhóc kia mau ra ngoài "
Uragi nghe thế liền chạy vội ra ngoài đóng chặt cửa .

Doffy từ từ bước tới bên giường Law nắm lấy tóc cậu giật ngược ra sau nói với cậu
- " Em được lắm dám ở ngoài lại tùy ý mỉm cười với người khác trong khi ta đã nói là không được mỉm cười hay chào và nói chuyện với bất cứ ai mà chưa có được sự cho phép của ta mà bộ em không nhớ sao hả !!!?

"
Nói rồi hắn lột sạch đồ cậu ra ném xuống giường đè cậu nằm xuống xoay lưng về phía hắn , hắn dùng cây roi đánh liên tiếp vào lưng cậu .

Những vết thương vừa lành nay lại xuất hiện lại trên lưng cậu , cậu la hét trong đau đớn Uragi ở bên ngoài nghe thấy thế cười thầm và nghĩ rằng lần này Law tiêu đời rồi Uragi cứ cười và nghĩ trong đầu
- " Chỉ cần Law chết đi thì mình sẽ có được vị trí trong lòng Doffy "
Uragi cứ thế mà ung dung rời đi .

Bên trong Law đang phải chịu những trận đòn roi kịch liệt sau khi đánh Law thỏa thích thì lại bắt đầu dùng nến thay vì là một cây trước đây hôm nay hắn lại dùng tới ba cây nến châm lửa cùng lúc để nến rớt xuống người Law không ngừng từng vết thương thấm lấy sáp nến .

Khi các cây nến chỉ còn một đột tay hắn thổi tắt nến ném lên sàn , lật người Law lại bóp mạnh vào đùi cậu banh chân ra , Law xấu hổ cố kháng cự nhưng hắn quá mạnh cậu không thể làm được gì .

Hắn cho từng ngón tay đâm vào hậu huyệt của Law ấn lên ấn xuống khiến Law trở nên nhạy cảm hơn .

Cậu ngước mặt nhìn Doffy nước mắt cứ tuôn rơi miệng không ngừng cầu xin
- " Chủ....nhân ..ưm......ahhh làm.....ơ....n.... xin ......ngài.....ahhhh dừng.....lại....ahhhhđi....

"
Hắn thấy Law quá dễ thương trong phút chốc không kiểm soát được hắn liền lôi ra côn thịt đang cương cứng của hắn đút thẳng vào bên trong Law .

Tình thế bất ngờ Law chưa kịp phản ứng thì đã bị thúc mạnh vào trong khiến hai mắt cậu trợn tròn .

Hắn cứ liên tục thúc đẩy rồi hôn cậu cứ thế dồn dập , cậu không chịu nổi nữa muốn bắn liền bị Doffy dùng tay ngăn lại .

Hắn ghé sát vào tai Law nói
- " Phải đợi ra cùng lúc chứ "
Khi đến lúc cao trào hắn bắn vào trên trong cậu rồi thả tay cho cậu bắn .

Sau khi xong Law nghĩ hắn đã thỏa mãn rồi nhưng không hắn lấy ra một khẩu súng bắn thẳng vào vai cậu , cậu đau đớn thét lên .

Doffy cúi xuống liếm vào vết thương do đạn gây ra Law mệt mỏi ngất đi trong đau đớn , bên ngoài cửa Cora đã nghe thấy mọi thứ , anh hút hết một điếu thuốc rồi rời đi .

Một lúc sau bác sĩ đến phòng Law xem qua vết thương rồi băng bó cho cậu , phẫu thuật gắp viên đạn ra rồi bôi thuốc khâu vết mỗ lại và băng vết thương lại .

Sáng hôm sau Law thức dậy thì thấy bóng lưng ai đó đang ngồi bên mép giường không phải Doffy .

Law từ từ ngồi dậy hỏi
- " Anh Cora chủ nhân đâu "
Cora không nói gì chỉ búng tay một cái lập tức một vòng tròn xuất hiện sau đó anh liền mở miệng lên tiếng
- " Anh hai đã đi rồi khoảng 2 ngày nữa anh ấy sẽ về "
Law rất ngạc nhiên khi Cora mở miệng nói chuyện .

Law hỏi Cora
- " Anh nói được sao "
Cora bình thản trả lời
- " Đúng vậy .

Thật ra ta là một hải quân nằm vùng vì muốn ngăn chặn tội ác của anh mình nên ta đã thầm lặng trà trộn vào gia tộc "
Law lại nói
- " Vậy không lẽ những hành động ngốc nghếch thường ngày đều chỉ là giả vờ thôi sao ?

"
Cora bình thản châm một điếu thuốc nói với Law
- " Đúng vậy tất cả chỉ là vở kịch "
Lúc này lửa bén lên áo khoác của Cora Law cầm bình xịt chữa cháy chĩa thẳng vào Cora xịt một phát rồi nói
- " Anh đừng có mà xạo "
Lúc này Cora lại hỏi Law
- " Nhóc có muốn đi cùng ta không ?

"
Law lại nói với Cora
- " Tại sao tôi lại phải đi với anh chứ cuộc sống ở đây không phải rất thoải mái sao "
Law vừa nói vừa rưng rưng nước mắt từng giọt lăn dài trên má cố tỏ vẻ bình thường nhưng tay cậu lại nắm chặt lấy chiếc chăn run rẩy từng cơn .

Cora thấy vậy thở dài liền ôm chầm lấy Law và nói với cậu
- " Không sao đâu cứ nói hết đi khi ta còn sử dụng năng lực thì trừ ta ra sẽ không ai nghe thấy nhóc nói hết "
 
Back
Top Bottom