Edit + beta : Nphong______Một giọng nữ trong trẻo, kiều mị từ xa vọng đến: "Tiêu sư huynh!
Ta nghe nói sư tôn Ngọc Thanh vừa thu nhận thêm một đồ đệ?"
Người tới mặc đồ màu hồng, nở một nụ cười duyên dáng, dung nhan rạng rỡ.Đây chính là nữ chính được mong chờ từ lâu - Âu Dương Tố Tố!Là nữ chính trong bộ tiểu thuyết tình cảm Mary Sue "Tất cả mỹ nam đều cưng chiều tôi", Âu Dương Tố Tố là viên ngọc quý trên tay của tông chủ đứng đầu Sát Ma Tông.
Cô luôn xuất hiện với vầng hào quang chói loá và luôn được bao quanh bởi vô số kẻ nịnh hót và si mê.Theo thiết lập gốc, Tiêu Thanh Hà trong nguyên tác là một trong những kẻ si mê và nịnh hót trung thành nhất."
Mấy ngày không gặp, sư muội càng ngày càng xinh đẹp động lòng người."
Tiêu Thanh Hà nở nụ cười chuyên nghiệp, hoàn hảo diễn vai kẻ si tình ngu ngốc.Tạ Vân đang gánh nước thì thấy Tiêu Thanh Hà cứ liên tục đi xung quanh và lượn lờ quanh Âu Dương Tố Tố.
Dùng đủ kiểu để nịnh nọt, lấy lòng nàng ta, sắc mặt của hắn lại lạnh đi vài phần.Âu Dương Tố Tố phớt lờ Tiêu Thanh Hà.Nàng khẽ nhấc váy, như cánh bướm hoa bay đến bên cạnh Tạ Vân, hứng thú nhìn cậu: "Huynh chính là đồ đệ mới thu của Ngọc Thanh sư tôn?
Ta là Âu Dương Tố Tố, trong tông môn ta nhỏ tuổi nhất, ngươi có thể gọi ta là sư muội."
Âu Dương Tố Tố thân phận cao quý, vừa sinh ra đã là phượng hoàng giữa nhân gian, xưa nay chỉ có người khác quỳ gối tìm đến nàng, nịnh nọt nàng mà không hề nghĩ ngợi.Nhưng người duy nhất khiến nàng có thể khiến nàng chủ động đến gần và bắt chuyện không ai khác ngoài sư tôn tư chất như thần thánh.Bây giờ, Tạ Vân là ngoại lệ thứ hai của nàng.Đúng là đệ nhất mỹ nam trong nguyên tác.
Ngay cả nữ chính vốn đã quen với việc được vô số người quỳ gối nịnh nọt cũng phải nhìn cậu ta theo cách khác.Dù vậy, đệ nhất mỹ nam Tạ Vân vẫn thờ ơ, không chút dao động, chỉ cúi đầu thả gàu xuống giếng múc nước.Đúng là cái khúc gỗ ngu ngốc!Việc múc nước quan trọng hơn cả việc lấy lòng nữ chính à?Nàng ấy là vợ tương lai của ngươi đó!Tiêu Thanh Hà trong lòng thì sốt ruột, nhưng Âu Dương Tố Tố lại có vẻ như rất thích thú với việc ấy.Cũng giống như vị sư tôn cao lãnh kia, càng lạnh lùng xa cách bao nhiêu thì càng khơi dậy sự hứng thú của nàng bấy nhiêu.
Nói dễ hiểu và đơn giản hơn thì,Thiếu niên, ngươi đã thành công khiến ta phải chú ý rồi."
Sư huynh, để muội giúp huynh nhé."
Âu Dương Tố Tố cười tươi như hoa, đưa tay ra định giành lấy gàu nước.Tiêu Thanh Hà thầm than vãn trong lòng, cách đối xử với nam chính như này quả thực khác hẳn với cách đối xử với cậu mà.
Nhưng cậu không vì thế mà quên mất thiết lập nịnh hót nữ chính.
Đương nhiên không thể để viên ngọc quý ấy làm những việc thô thiển này.
"Sư muội, để ta giúp muội."
Cậu vô tình, bất cẩn nắm trúng tay Âu Dương Tố Tố.Còn tay của Âu Dương Tố Tố lại đang đặt trên tay Tạ Vân đang xách gàu.Ba bàn tay chồng lên nhau.Tạ Vân cúi đầu, ánh mắt dừng lại trên tay Tiêu Thanh Hà và Âu Dương Tố Tố đang đặt lên nhau.Thật chướng mắt!"
Buông ra!"
Ánh mắt Tạ Vân lạnh đi vài phần.Tiêu Thanh Hà vội vàng buông tay ra.Suýt thì quên, cậu ta mắc chứng sợ nam nhi, không thích bị đàn ông chạm vào!Âu Dương Tố Tố chu đôi môi đỏ mọng: "Tạ sư huynh hung dữ quá."
Đúng là hào quang nữ chính, ngay cả lúc tức giận vẫn khiến người ta cảm thấy như đang nhìn qua những hiệu ứng lọc.
Không hề khiến người khác cảm thấy khó chịu, mà ngược lại còn khiến nàng ấy trở nên thật quyến rũ và duyên dáng, khiến người ta chỉ có thể cưng chiều lên tận trời.Tạ Vân chẳng biết có phải trái tim hắn làm bằng sắc đá không.
Cậu ta còn chẳng buồn liếc Âu Dương Tố Tố lấy một cái.
Nhưng cậu ta lại âm thầm chắn cho Tiêu Thanh Hà sang một bên.Không cho cậu tới gần Âu Dương Tố Tố?Thì ra là đang ghen tuông nhưng lại giả vờ bản thân chẳng cảm thấy gì.
Cậu ta chỉ muốn Âu Dương Tố Tố phát hiện thôi sao?Tiêu Thanh Hà dường như hiểu ý, lặng lẽ lùi về sau 2 bước.Âu Dương Tố Tố cứ bay lượn quanh Tạ Vân như chú bướm đẹp đẽ, tươi cười yểu điệu, giọng trong trẻo như oanh vàng: "Tạ sư huynh, chơi với muội đi, có được không?"
Tạ Vân mặt không biểu cảm, tiếp tục gánh nước: "Hôm nay nhiệm vụ gánh nước còn chưa xong, ta không có thời gian rảnh để chơi cùng."
Tiêu Thanh Hà lập tức nhận một ánh mắt sắc như dao từ Âu Dương Tố Tố, tựa như cậu là tên tư bản vô lương tâm, tội ác tày trời, bóc lột trẻ nhỏ.Tiêu Thanh Hà âm thầm hâm mộ hào quang nam chính của Tạ Vân.Chẳng trách nữ chính, ngoài mối tình thầm kín với sư tôn, lại nhiều lần đối xử rất tốt với cậu ta.
Thì ra từ lúc này, Âu Dương Tố Tố đã có cái nhìn khác về cậu ta, khiến vô số kẻ si mê ghen tị đến đỏ mắt.Trong đó, có cả Triệu Quang Nghĩa – kẻ nhất quyết phải chinh phục được nàng.Chỉ nghe một tiếng gọi chan chứa tình ý "sư muội" vang lên, một nam tử áo xanh cưỡi kiếm bay đến, đáp xuống bên cạnh Âu Dương Tố Tố: "Sư muội, muội sao lại ở đây?"
Vừa nói, hắn liền kéo tay Âu Dương Tố Tố muốn kéo nàng rời đi: "Muội chẳng phải luôn nằng nặc đòi nuôi một con linh thú sao?
Sư huynh đã bắt được một con rồi, muội mau theo ta đến xem thử nhé?"
Người tới chính là Triệu Quang Nghĩa.Đệ tử lớn nhất của tông chủ và là vị đại sư huynh say mê Âu Dương Tố Tố nhất.Ánh mắt của Âu Dương Tố Tố sáng lên, nàng liền quay đầu hỏi: "Tạ sư huynh, huynh cũng đi xem với muội đi!"
Triệu Quang Nghĩa nhìn chàng thiếu niên với vẻ mặt nghiêm nghị.Chàng thiếu niên sỡ hữu dung mạo yêu diễm, bộ y phục trắng cũng không che nổi khí tức tà mị vừa chính vừa tà.So với sư tôn, người mang khí chất thanh khiết như trăng thu gió mát, nhan sắc tựa như thần tiên hạ phàm thì thiếu niên này lại là thứ nhan sắc tuyệt thế, khiến muôn hồng cũng phải nhạc phai.Hớp hồn và hằn sâu trong tâm trí.Dáng vẻ tuyệt sắc thế càng dễ khiến nam nhân nảy sinh lòng ghen ghét.Ai bảo hắn cướp hết sự chú ý của Âu Dương Tố Tố chứ!"
Sư muội, Tạ sư đệ còn có việc phải làm, không có thời gian đi cùng muôi đâu."
Triệu Quang Nghĩa lạnh lùng liếc cảnh cáo Tạ Vân.
"Đúng không, Tạ sư đệ?"
Tạ Vân chẳng buồn đáp, giữ nguyên thái độ thanh cao, xa cách đến cùng.
Âu Dương Tố Tố bĩu môi, nhất quyết kéo lấy tay Tạ Vân: "Tạ sư huynh làm sắp xong rồi.
Mà cho dù chưa xong, chẳng phải vẫn còn có Tiêu sư huynh sao?"
Tiêu Thanh Hà ngồi không cũng dính đạn, đành im lặng vờ như không tồn tại, chỉ âm thầm hỏi hệ thống: "Có phải trong nguyên tác, đoạn này Tạ Vân bị người khác áp bức, Âu Dương Tố Tố cứu cậu ta một mạng, từ đó liền rơi vào lưới tình với nữ chính không?"【Đúng.】Được, rất tốt.Sư muội, mau bắt đầu trình diễn đi!Tiêu Thanh Hà lùi lại một bước, rất ngoan ngoãn làm nền.Không ngoài dự đoán, Triệu Quang Nghĩa quả nhiên nhìn không thuận mắt khi thấy người trong lòng cứ quấn lấy một thiếu niên yêu nghiệt.
Hắn vung chân đá mạnh.Lực đạo lớn đến mức thùng nước bị hất đổ xuống đất.Công sức nửa ngày của Tạ Vân hóa thành công cốc.Âu Dương Tố Tố giận dỗi, dáng vẻ giậm chân vẫn đáng yêu, xinh xắn động lòng người: "Triệu sư huynh, huynh làm gì vậy?
Huynh không được bắt nạt Tạ sư huynh!"
Nàng càng bảo vệ Tạ Vân, Triệu Quang Nghĩa càng bốc hỏa ghen tuông.
Hắn nhìn chằm chằm dung nhan phong hoa tuyệt đại của thiếu niên, khóe môi nhếch lên nụ cười quái dị: "Tiểu sư muội, muội bảo vệ cái "Thỏ Nhi gia" này làm gì?"
Sắc mặt Tiêu Thanh Hà liền có chút biến đổi.Tạ Vân số phận vốn trắc trở, thuở nhỏ từng bị kẻ xấu bán vào lầu xanh, suýt bị cặn bã làm nhục.Đó là nỗi đau chí mạng trong lòng cậu ta, cũng là nỗi nhục cả đời.Mà ba chữ "Thỏ Nhi gia" chính là điều tối kỵ không ai được phép nhắc đến trước mặt Tạ Vân.
______________"兔儿爷 (Thỏ Nhi gia) là một kiểu từ lóng khinh miệt ở Trung Quốc, dùng để mắng đàn ông bị coi là không ra nam tử, yếu ớt, ẻo lả, hoặc từng làm những chuyện mất mặt (như bị bán vào lầu xanh, phục vụ đàn ông).
Ở đoạn này, Triệu Quang Nghĩa cố ý khơi lại quá khứ nhục nhã của Tạ Vân, dùng "Thỏ Nhi gia" như một cú xát muối vào vết thương, khiến Tạ Vân phát điên.Vậy nên tớ sẽ giữ nguyên "Thỏ Nhi gia", vừa lột tả được sự cay độc trong lời mắng, vừa gợi đúng bối cảnh văn hóa.
_______________
Tạ Vân đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh nhìn u ám, sát khí lan tràn.
Không ổn!Đây là dấu hiệu của ma hóa!Ở ngay địa bàn Sát Ma Tông, một khi để lộ thân phận ma tộc, khác nào cậu ta tự tìm đường chết!"
Sư đệ, mau bình tĩnh lại!"
Tiêu Thanh Hà khẽ hét lên.Âu Dương Tố Tố lại chẳng nhận ra dị thường, nghiêng đầu ngây thơ hỏi: " "Thỏ Nhi gia" là gì vậy?"
Quả thực là như đang nhảy nhót trên mìn trong lòng Tạ Vân vậy!Tạ Vân nắm chặt nắm đấm, đáy mắt lóe tia máu: "Câm miệng!"
"Thỏ Nhi gia chính là loại đàn ông nằm dưới thân đàn ông, hầu hạ đàn ông."
Triệu Quang Nghĩa cười nhạo, vòng quanh Tạ Vân, ánh mắt đảo loạn trên người hắn, giọng mỉa mai: "Nghe nói ngươi còn từng đoạt danh hiệu hoa khôi ở lầu xanh à?
Dung mạo, vóc dáng này so với nữ tử còn mê người hơn, khó trách khiến bao nam nhân thần hồn điên đảo."
"Ta bảo ngươi câm miệng!"
Đôi mắt Tạ Vân đỏ rực, vung quyền đánh cho hắn một cú.Triệu Quang Nghĩ không kịp trở tay, ăn trọn cú đấm vào mặt.Hắn giận dữ, lập tức tung quyền cước tấn công Tạ Vân.Là đại sư huynh của tông môn, lại được tông chủ truyền thụ, hắn pháp lực cao cường, chiêu thức sắc bén, đánh cho Tạ Vân phải liên tiếp lùi bước.Âu Dương Tố Tố hoảng loạn, quýnh quáng tại chỗ: "Đừng đánh nữa!
Triệu sư huynh, mau dừng tay, nếu không ta mặc kệ huynh luôn đó!"
Tiêu Thanh Hà sốc muốn hộc máu: "Hệ thống, đây là sao?
Chẳng phải nữ chính phải cứu Tạ Vân sao!"
Cái này đâu phải cứu, rõ ràng là đổ thêm dầu vào lửa mà!Triệu Quang Nghĩa vốn đang phẫn hận, lại thêm ghen tuông mù quáng, lý trí đứt đoạn, hắn tuốt kiếm ra, hướng thẳng về phía ngực Tạ Vân.Đúng lúc ấy, ma huyết trong người Tạ Vân sôi trào, đôi mắt hoàn toàn bị nhuộm đỏ, những vệt ma văn mơ hồ nổi lên.Sắp sửa đại khai sát giới!Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy, một bóng người lao tới, chắn ngay trước mặt cậu ta."
Phập!"
Thanh kiếm xuyên vào da thịt, âm thanh nặng nề vang lên.Máu tươi bắn tung toé, vương đầy khuôn mặt Tạ Vân, nóng hổi.Thân thể Tạ Vân chấn động dữ dội, trong đôi mắt đỏ rực phản chiếu bóng hình Tiêu Thanh Hà trước mặt.Khoảnh khắc ấy, máu trong người cậu ta đông cứng, thời gian như ngừng trôi.Cậu ta chẳng còn cảm giác gì xung quanh, chỉ nhìn rõ ràng Tiêu Thanh Hà đang dang tay, toàn thân đẫm máu, chắn trước mặt hắn.Sau đó, cơ thể ấy khẽ lảo đảo, ngã vào lòng hắn.Yếu ớt vô lực, va vào ngực cậu ta.Nhưng lại nện mạnh một lỗ máu nơi trái tim cậu ta.Đau đến mức tim cậu ta như đã ngừng đập.____________