Siêu Nhiên [HP||DraHar] Bình Yên

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
259340254-256-k554728.jpg

[Hp||Drahar] Bình Yên
Tác giả: oktoilaly
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

-Thể loại :BL,GL,sủng ngọt , viễn tưởng, 1x1
Ai không thích thể loại Bl thì nên out ngay lập tức
--------------------NHÂN VẬT--------------------
CP chính : Draco Malfoy x Harry Potter
( những nhân vật phụ mình thêm vào sau này sẽ cập nhật cho các cậu )
•Nội dung• Diễn ra sau phần cuối của Harry Potter một số nội dung trong quá khứ sẽ thay đổi để hợp với cốt truyện.

Hầu hết các nhân vật đều thuộc quyền sở hữu của cô J.K Rowling - PHIỀN CÁC BẠN KHÔNG ĐEM TRUYỆN RA KHỎI WATTPAD NẾU CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ〖 Tớ là Lilian mãi yêu 〗 Tags: dongnhandraharharrypottervicentkokovirginie​
 
[Hp||Drahar] Bình Yên
Đôi lời trước khi đọc


Tất cả các nhân vật đều thuộc quyền sở hữu của cô J.K Rowling ( còn một vài nhân vật tôi tự tạo ._. )

- PHIỀN CÁC BẠN KHÔNG ĐEM TRUYỆN RA KHỎI WATTPAD NẾU CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ

--------------------NHÂN VẬT--------------------

CP chính : Draco Malfoy x Harry Potter

Cp phụ: Pansmione | Blairon

( những nhân vật phụ mình thêm vào sau này sẽ cập nhật cho các cậu )

•Nội dung•

Diễn ra sau phần cuối của Harry Potter một số nội dung trong quá khứ sẽ thay đổi để hợp với cốt truyện.

James Potter và Lily Potter vẫn còn sống.

Tác Giả:•Loki•
 
[Hp||Drahar] Bình Yên
ℂℍ𝔸ℙ𝕋𝔼ℝ 𝟙: Chiến Thắng


•Vào cái ngày đã được định đoạt sẵn trước khi Voldemort tới nhà Potter thì đã có một người mặc áo choàng đen gõ cửa nhà họ•

-Giờ này ai còn tới vậy?

James anh ra mở cửa đi!- Tiếng nói từ trong nhà vọng ra, không cần đoán đó là Lily Potter cô đang trong bếp làm bữa tối còn James thì đang trên lầu đọc sách nghe thấy tiếng vợ gọi liền chạy xuống miệng lẩm bẩm - Không biết ai mà giờ này còn tới nữa chứ?...-

Anh mở cửa ra mặt có chút bất ngờ - Peter?

Cậu làm gì ở đây vào giờ này vậy?

- Hắn ta không đáp lại James người run bần bật vì sợ, đột nhiên quỳ thụp xuống - James tôi xin lỗi !

Tôi đã bán đứng cậu mất rồi!

Xin hãy tha thứ cho tôi!

- hắn ta than khóc cầu xin được tha thứ, thấy vậy James cũng gần hiểu được sự tình đỡ người bạn thân cũ của mình đứng dậy trấn an - Bây giờ tôi cũng không trách cậu nhưng sau khi qua chuyện này thì phải giải thích rõ ràng cho tôi.

- thấy hắn ta đỡ đi được phần nào thì James liền quay sang phía Lily nói - Lily em mau cùng con đến nơi an toàn!

Sắp có chuyện không hay rồi!

-

Họ đưa Harry đến dinh thự Black để bảo vệ cậu , Sirius biết chuyện liền cùng James và Peter trở về dinh thự Potter vây bắt Voldemort, Lily tuy rất lo lắng cho chồng nhưng cũng đành ở lại chăm sóc cho con trai của họ.

Đêm hôm đó họ trằn trọc không ngủ , bỗng có tiếng cửa mở tại dinh thự Black Lily liền chạy ra phía cửa sổ tay cô nắm chặt đũa phép sẵn sàng cho ai dám đụng tới con cô một cái Avada .

Nhưng sau đó cô dịu dần xuống cười nhẹ, James, Sirius và Peter đã trở về an toàn họ nói Voldemort đã bị trọng thương chắc sẽ không làm hại ta trong vài năm tới.

-KẾT THÚC HỒI TƯỞNG-

( Quay trở lại năm 1997 )

Sau khi nghe Voldemort nói rằng Harry Potter đã chết thì Lily đã khóc đứa con trai duy nhất của bà lại chết đi một cách tức tưởi, James thì chết lặng không biết nói gì hay làm gì chỉ ôm Lily vào lòng an ủi.

Nhưng họ sau khi thấy con trai mình lăn xuống từ lòng bác Hagrid họ cũng như toàn trường như có lại sức mạnh chung tay tiêu diệt chúa tể hắc ám.

Cuối cùng chiến thắng đã đến với phe phượng hoàng, họ vui vẻ nhưng cũng u buồn về những người đã ngã xuống.

Thế giới phép thuật cũng trở lại yên bình như trước.

Trường Hogwarts mất gần một tháng để sửa chữa, các học sinh năm 7 vò chiến tranh nên phải học thêm năm thứ 8 để đủ điều kiện tốt nghiệp.

Vì khá nhiều giáo sư và học sinh trong trận chiến nên cô hiệu trưởng McGonagall đã tuyển thêm một dàn giáo viên mới cho trường .

•Sau khi Hogwarts được tu sửa•

( tiết độc dược )

- Trò Longbottom!

- Tiếng hét của một vị giáo sư mới vang lên sau đó không kịp chờ họ phản ứng một tiếng /Bùm /

Vang lên khắp phòng học tất cả học sinh Quay lại nhìn về nơi tiếng động phát ra cả Ravenclaw và Gryffindor đều sửng sốt với cảnh tượng đang diễn ra , Cứu thế chủ đã ngất rồi?!

Chưa đầy một giây sau tất cả mọi người đều loạn hết lên, sau đó có vài cô cậu bạn nhà Gryffindor trong đó có Ron và Hermione lên tiếng - Thưa thầy !

Chúng em có thể đưa hai bạn ấy đến bệnh thất chứ ?

- vị giáo sư kia có chút luống cuống nói - Ờ các em đi đi -

( tại bệnh thất )

- Hãy đặt bệnh nhân vào đây - Phu nhân Pomfrey chỉ về phía giường bệnh thấy vậy Hermione và Ron đỡ Harry vẫn hôn mê lên giường còn Neville ở ngay giường bên cạnh mếu máo - Là- Là tại...

Tớ ...

Hức ...

Tại tớ mà Harry cậu ấy mới bị vậy...

Hức - Hermione tiến đến an ủi cậu bạn mình - Không phải tại cậu đâu mà Neville, Harry bồ ấy sẽ ổn thôi -

-Được rồi các nhóc mau về lớp đi bệnh nhân cần được nghỉ ngơi- phu nhân Pomfrey vừa nói vừa đẩy lũ trẻ ra khỏi bệnh thất rồi đóng cửa lại.

| khoảng 3 tiếng sau |

Harry choàng tỉnh đầu cậu đau điếng, bất chợt cậu cảm thấy có gì đó là lạ tóc cậu đột nhiên dài hơn và...

Cậu có ngực ?!

Harry không khỏi ngạc nhiên cứ ngỡ như là mơ.

Bỗng có tiếng động ở ngoài - Harry!

Mình tới thăm bồ nè!- Ron hét lớn chạy vào theo sau là Hermione đang cầm một chút đồ ăn cho cậu , hai người họ thấy cậu thì như bị dính một bùa đóng đá một lúc sau thì Hermione gượng gạo hỏi - Xin lỗi đã làm phiền. nhưng cậu có thấy cậu bạn mình ở đâu không?

Cậu ấy có mái tóc đen rối và khá giống cậu...- sau khi nghe những lời này Harry như

chết đứng trong đầu cậu hiện lên câu hỏi " Vậy đây không phải là mơ?!

Làm sao có thể chứ?!

" cậu lấy lại bình tĩnh nói thẳng với hai người trước mặt -Hai bồ không nhận ra mình sao?-

Hai hốc mắt Hermione mở to không thể tin rằng cô gái xinh đẹp đằng trước lại là cậu bạn thân của mình -Ha- Harry là bồ thật sao?!- Cứu thế chủ gật đầu rồi đáp - Hình như có gì đó đã xảy ra với cơ thể mình , bồ có thể gọi phu nhân Pomfrey đến đây được không?

À mà...

Phiền bồ tìm giúp mình một bộ đồ nữa...- Hermione liền gật đầu kéo theo Ron ra khỏi bệnh thất.

Harry nhìn sang giường bên Neville vẫn còn đang ngủ , cậu cố gắng chấp nhận thông tin vì gì đó mà mình đã trở thành con gái.

Không lâu sau Hermione quay lại dẫn theo Phu nhân Pomfrey còn Ron lẽo đẽo theo sau tay cậu đang cố gắng bê bức tranh của thầy Snape.- Ôi Harry chuyện gì xảy ra với con vậy?- phu nhân Pomfrey lo lắng hỏi Cứu thế chủ vội vàng chạy lại khám cho cậu.

-Được rồi Harry.

Có vẻ tàn dư của trận chiến là độc dược đã ngấm vào người con và khi gặp vấn đề hôm nay một vài loại dược trong đó hình như gây ra phản ứng với độc trong người con, chúng ta sẽ cố gắng giải được độc nhưng việc con biến thành con gái chỉ có thể chờ hết thời hạn sau đó còn sẽ trở lại bình thường- phu nhân Pomfrey nói bằng giọng nhẹ nhàng để lũ trẻ không hét ầm lên hay làm gì đó ngu ngốc - Cảm ơn phu nhân - Harry đáp lại và chợt nhớ ra một điều gì đó quay sang hỏi Hermione - Nè Mione việc mình nhờ bồ đã làm rồi chứ?- Nữ Vương nhà Gryffindor thấy " cô bạn đáng yêu của mình " hỏi thế mà phì cười - Rồi rồi Harriet mình lấy nó giúp bồ rồi, may cho bồ là mình không dùng đến nó đấy nhé, được rồi để mình giúp bồ thay - cô nàng vừa nói vừa kéo Cứu thế chủ vào trong một căn phòng trống để thay đồ.

Còn cậu bé tội nghiệp Ron thì vẫn chưa load được nhưng gì đang xảy ra trước mắt mình.

Tầm vài phút sau Hermione hét lên - Xong!

Bồ mặc bộ này rất đẹp đó Harriet thân mến-

Cứu thế chủ đang trong một bộ áo sơ mi dài tay xanh lam với cà vạt và chân váy trắng kẻ sọc đỏ.Mái tóc đen mềm mại rũ xuống đôi vai gầy gò xen qua nó là m cặp mắt xanh lá lấp lánh mê hồn.

Cô khoác bên ngoài chiếc áo chùng mang huy hiệu của Gryffindor

Cùng Ron và Hermione bước ra khỏi bệnh thất

( các thím tự tưởng tượng nha tại cháu khum tìm thấy loại màu đỏ ._. )

Lúc này Ron mới định thần lại hỏi "Harriet" - Nè Harry!

Bồ thật sự biến thành con gái hả?!- "cô bé" nghe vậy liền bật cười -đúng vậy Ron bồ sốc quá hả?-

- Bồ thử nghĩ xem.

Đột nhiên thằng bạn thân của mình biến thành con gái thì ai mà chả sốc- Ron nói lại khiến Cứu thế chủ chỉ gật đầu đáp- Rồi rồi bồ đúng-

Nữ hoàng Gryffindor lên tiếng chỉ đủ để ba người nghe thấy - Này các cậu các cậu có thấy mọi người cứ nhìn tụi mình chằm chằm không?...- lúc này Harry và Ron mới để ý xung quanh

-này này cô gái đó là ai vậy?- một đám con trai nhà Slytherin lên tiếng - cô gái ấy xinh đẹp thật- một vài cô bé năm 3 của Hufflepuff thủ thỉ với nhau

-Này Hermione, Ron đó là ai vậy?- Dean Thomas và một Gryffindor khác chạy lại hỏi chuyện

Hermione cười phì " Pff!

Có vậy mà cậu cũng không nhận ra hả đây là huynh trưởng nhà chúng ta Harry Potter vì trúng dược nên mới vậy đấy!"

Sau câu nói của Nữ hoàng Gryffindor cả khuân viên trường đều chết lặng .Cái gì mà Harry Potter?!

Cái gì mà trúng dược cơ?!

Tất cả các khuôn mặt ở đó đều lộ rõ vẻ bất ngờ trừ một mái đầu bạch kim quen thuộc đang đi tới, hắn ta bình thản bước từng bước trên hành lang đụng vào đôi mắt xám tro của hắn là Harry Potter à không bây giờ phải gọi là Harriet Potter đang bị rất nhiều con mắt nhìn vào rồi bàn tán, hắn nhìn chằm chằm vào cô miệng khẽ nhếch lên một-nụ-cười-chuẩn-Malfoy
 
[Hp||Drahar] Bình Yên
ℂℍ𝔸ℙ𝕋𝔼ℝ 𝟚: Thách thức


-Có chuyện gì ở đây vậy?- Một tiếng nói cất lên cắt đứt cuộc chò chuyện của họ, là Draco Malfoy và lũ bạn của hắn.

Ron tức giận đáp lại - Không phải việc của mày Chồn Sương!-

Hermione vậy liền đưa tay níu lấy áo Ron

- Dừng lại đi Ron!

Bồ không nên đánh nhau ở đây- Harry cũng như Hermione kéo cậu lại khi cậu đang cố gắng thoát ra - Ron!

Mione nói đúng đó !

Bồ nên kiềm chế chút đi!

- cậu cố níu lấy tay áo Ron , không hiểu sao bây giờ nó lại khó đến vậy , bình thường cậu có thể dễ dàng kéo cậu bạn mình lại thì bây giờ đến giữ được cậu còn chẳng thể nữa kìa.

Thấy vậy Dean và cậu bạn còn lại của Gryffindor cũng đến giúp sức.

Malfoy nhếch lên một nụ cười khinh bỉ cùng đám bạn mình rời khỏi chỗ đó.

- Bây giờ tao cũng chẳng có hứng thú đi gây chuyện với tui mày, tạm biệt.

- Harry và Hermione chẳng để ý gì đến hắn mà quay sang chấn tĩnh Ron hiện giờ đang rất bực tức - Thôi mà Ron!

Tụi mình đi ăn trưa thôi -

Ron nghe tới đồ ăn thì liền lặng xuống sau đó vui vẻ cùng mọi người bỏ qua những lời bàn tán về họ tiến thẳng vào đại sảnh đường ăn trưa

-( Buổi Chiều )-

Chiều nay Gryffindor không có tiết và Hermione đã cùng Ron ở thư viện đọc sách nên bây giờ chỉ còn Harry lủi thủi một mình đi dạo lòng vòng quanh trường, cậu đi về phía Hồ Đen gối đầu trên thành thảm cỏ xanh mướt , nắng nhẹ khẽ chiếu xuống mặt hồ in lên một màu xanh ngọc bích huyền bí , gió khẽ thổi qua những sợi tóc đen rối mềm mại của cậu, khẽ nhắm mắt cảm nhận khung cảnh xung quanh môi cậu nhếch lên nở một nụ cười thỏa mãn .

Trời bây giờ đã chớm đông nhưng nó lại không hề lạnh lẽo chỉ ngày mai thôi các cậu sẽ được tận hưởng một kì nghỉ giáng sinh an lành, ấm áp.

Bỗng một quả đầu bạc quen thuộc chậm rãi bước lại gần cậu - Tôi ngồi đây được không?

- giọng hắn nhẹ nhàng , ôn nhu đến khó tả.

- Được.

- cậu bất giác trả lời, đôi mắt vẫn nhắm chặt lười biếng không muốn mở ra , bây giờ cậu cũng chẳng muốn đứng dậy cãi lộn hay gì nữa .

Hắn nghe vậy nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh cậu ngắm nhìn cậu

- Này cậu có ghét tôi không?

- hắn hỏi cậu ánh mắt có chút lo lắng.

- Tôi...

Tôi từ trước đến nay chưa từng ghét cậu...chỉ...chỉ là...- Harry trả lời một cách ngập ngừng rồi dừng lại không nói thêm gì nữa.

Malfoy thấy người đối diện như vậy hắn có chút tò mò hỏi - Chỉ là sao?

-

- Chỉ là tôi biết quý tộc các cậu luôn có tính kiêu ngạo đi sâu vào trong máu khiến người ta không thể nào hiểu nổi...

Nhưng tôi biết tôi không có quyền gì để xen vào việc đó cả...

Chúng ta đều có gắng nặng riêng mà phải chứ?- Harry trả lời tiếp cậu biết những quý tộc được nuông chiều và dạy dỗ từ khi còn bé họ không có những hành động thoải mái như dân thường tóm lại là họ có chút thiệt thòi.

- À ờ...,Mà Potter này.

Làm bạn chứ?

- Malfoy trả lời rồi yêu cầu muốn làm bạn với cậu.

Không phải tất cả vì cậu đã đứng ra làm chứng cho gia đình hắn khiến cha hắn không phải vào ngục.Mà hắn cũng đã muốn làm bạn của cậu từ lâu lắm rồi.

- Tất nhiên rồi Malfoy.

- cậu đáp rồi hướng mắt ngắm nhìn quang cảnh xung quanh mà không biết mình đã thiếp đi từ lúc nào .

Khi cậu giật mình tỉnh dậy thì đã xế chiều , cậu liếc nhìn lên người con trai tóc bạch kim đang tựa đầu vào cái cây ngủ gần đó, từng đường nét trên cơ thể hắn đều hoàn mĩ kinh khủng không tì vết .

Bỗng hắn nhếch mép cười - Còn muốn nhìn tới khi nào nữa đây?- hắn mở mắt ghé sát mặt cậu.

- Câ-Cậu tỉnh rồi hả ?!

- cậu liền tránh sang một bên, hắn nhìn cậu cười nhẹ, cậu như vậy thật sự là quá đáng yêu rồi!

Hắn không chần chừ nữa mà kéo thẳng tay cậu hướng về phía đại sảnh đường - Đi nào cậu không muốn chết đói đâu đúng không?~ -

- Ch-Chờ chút đã.

- cậu chưa tỉnh ngủ mà lại bị kéo đi lắp bắp nói.

-(Đại Sảnh Đường) -

-...-

...

..

.

Khoan đã!

Cái gì cơ!?

V- Vương tử nhà Slytherin đang nắm tay "nữ" Cứu Thế Chủ trước ánh nhìn của hàng nghìn người?!

"Hỗn loạn" là thứ duy nhất có thể chỉ tất cả mọi người trong Đại Sảnh Đường bây giờ.

Ai trong trường cũng biết họ là kẻ thù không đội trời chung, mà trưa nay họ còn suýt đánh nhau nữa, Vậy mà Cái Quần Lót Hồng Melin nào đã khiến cho họ vui vẻ cười đùa như vậy?!

Harry và Malfoy tách nhau ra.

Cậu hướng về dãy bàn của Gryffindor còn hắn thì khẽ khàng bước từng bước chân về Slytherin khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười thỏa mãn đốn tim hàng chục thiếu nữ.

- Harry Potter!

Bồ đã đi đâu vậy!?

Lại còn đi với tên Malfoy đáng ghét đó nữa chứ!?

Bồ biết là bọn mình lo cho bồ lắm không!?

- Ron kéo cậu vào dãy bàn Gryffindor lớn tiếng nói tuy trong miệng còn nhét đầy đồ ăn, Hermione nhìn thấy cô khó chịu nhíu mày cầm nguyên quyển sách về sinh vật huyền bí cô đang đọc dở đập cậu một cái đau điếng - Ron Weasley !

Mình đã bảo bao nhiêu lần là không được vừa ăn vừa nói chuyện mà!

À mà Harry bồ có nhớ hôm nay là ngày gì không vậy?

-

Harry nghiêng đầu hỏi ngược lại Hermione - Không.

Ngày gì vậy - Nữ Vương nhà Gryffindor cũng cạn lời - Bồ- Bồ làm huynh trưởng cái kiểu quái gì vậy hả?

Hôm nay là ngày cuối cùng trước khi kì nghỉ giáng sinh bắt đầu , là ngày mà chúng ta sẽ tổ chức trò chơi tại tháp Gryffindor !

-

- À ừ nhỉ - cậu gật đầu nhìn Hermione thì cũng tại hôm nay nhiều chuyện xảy ra quá thôi nào thì từ việc cậu biến thành con gái cho đến tên Draco Malfoy muốn làm bạn với cậu, haizzz bây giờ phải ăn nhanh rồi về tổ chức trò chơi cho lũ sư tử con trong nhà nữa chứ.

-( Tháp Gryffindor | 21:00 )-

-Được rồi danh sách những người chơi như sau:

- Harry Potter

- Hermione Granger

- Neville Longbottom

- Ginny Weasley

- Ron Weasley

- Dean Thomas

- Lavender Brown

- Colin Creevey

- ...

Thể lệ của trò chơi như sau dùng một chiếc dao găm gỗ có dấu ấn của nhà Gryffindor chọn ra người bắt đầu xoay con dao , nó xoay về phía ai thì người được chọn sẽ ra một thử thánh cho người bị xoay trúng, người bị xoay trúng sẽ tiếp tục xoay và liên tục cho đến khi hết lượt hoặc quá 12 giờ đêm.

Hình phạt không giới hạn suy nghĩ

Nếu không chịu thực hiện thì sẽ phải bắt buộc nhận một hình phạt khác từ phía ban tổ chức -

(Đây là con dao găm.

Tui khum tìm được cái bằng gỗ xin lỗi các bác)

Hermione dõng dạc nói phía dưới là lũ sư tử con đang chăm chú nghe.

Trò chơi bắt đầu từ lượt của Seamus , cậu nhẹ nhàng xoay con dao .

Mọi người lo lắng nhìn nó từ từ xoay chậm lại và dừng hẳn trước mặt của Ron , cậu nhóc còn chưa lấy lại được bình tĩnh thì Seamus đã nhìn cậu cười gian xảo - Ron Weasley!

Tôi thách cậu trộm vớ của cô McGonagall mà phải là đôi với bông màu tím của cố ấy cơ!

- nói đến đây cả bọn cười phá lên chỉ riêng Ron là lo lắng trộn lẫn với bực tức nhưng cũng đành chấp nhận .

Ron cầm con dao găm gỗ lên xoay , nó dừng ở phía Hermione.

Ron đang trong cơn bực tức liền trút lên cô bạn thân - Hermione.

Mình thách bồ làm việc ở bệnh thất và không đụng đến quyển sách nào trong vong 1 tuần- ờ thì làm việc ở bệnh thất cũng được nhưng cái gì cơ?!

Không đụng đến sách 1 tuần á?!

Thật sao?!

Hermione thất thần nhưng cũng đành đồng ý.

Đến lượt Nữ Vương Gryffindor xoay con dao và người xui xẻo tiếp theo là Dean Thomas - ahaha!

Dean tôi thách cậu tỏ tình giáo sư độc dược mới!- Ha~ đám Gryffindor này phải vào Slytherin mới đúng ._.

Dean ngậm ngùi đồng ý rồi bắt đầu tìm người xui xẻo tiếp theo và...

Người đó là Cứu Thế Chủ Harry Potter vẫn đang ngơ ngác cười từ nãy đến giờ - Harry Potter!

Tôi thách cậu quyến rũ Draco Malfoy và khiến cậu ta say mê cậu!

Dù sao thì cậu đang là con gái mà đúng không ?-

- Nhưng Dean việc tớ thành con gái chỉ có thời hạn thôi- Harry đáp lại nhưng Dean lại không quan tam - Thôi mà Harry hay cậu muốn nhận hình phạt - Harry chẳng muốn nhận hình phạt chút nào .

Nhưng cậu cũng không muốn quyến rũ tên Malfoy đó một chút nào , dù gì cậu với hắn cũng là bạn , sẽ như thế nào nếu hắn biết đó chỉ là thử thách?

Thôi được rồi cậu biết ban tổ chức là Dean và Hermione nên cậu cũng chẳng thể thoát được đâu.

Cậu chỉ nên đồng ý thôi chứ cũng chẳng muốn mọi chuyện tệ hơn đâu.
 
[Hp||Drahar] Bình Yên
ℂℍ𝔸ℙ𝕋𝔼ℝ 𝟛: Shall we dance?


Sáng hôm sau tầm 7 giờ sáng có một đoàn người đứng trước sân ga Hogwarts chuẩn bị về nhà đón một kì giáng sinh an lành.

Ron , Harry và Hermione kiếm được một toa tàu trống ngồi yên vị trong đó chờ tàu khởi hành.

Harry đã viết thư cho mẹ mình về việc cậu bị biến thành con gái và trấn an bà rằng cậu vẫn ổn và sẽ về nhà ăn giáng sinh, Hai người bạn của cậu cũng như vậy.

-( Tại Ga 9 3/4)-

- Mẹ!- Một tiếng gọi nhỏ vang sau tai Lily Potter tuy có chút khác biệt nhưng cô vẫn nhận ra được người đó là ai.

Cô vội vã lao vào đám đông bỏ chồng mình lại phía sau

- Harry!

Mẹ nhớ con lắm!- cô ôm chầm lấy một thiếu nữ trong dòng người mà không lo nghĩ mình sẽ nhận nhầm, một người mẹ luôn như vậy họ luôn nhận ra con cái của mình dù chúng như thế nào đi chăng nữa và mãi mãi là vậy.

Thiếu nữ kia nhận lấy cái ôm đó từ Lily - Mẹ à con cũng vậy!- một bóng người từ xa đi tới kéo hai mẹ con họ ra khỏi dòng người tấp nập - Lily !

Em sao vậy?!

Mà ai đây - James buông lời trách móc vợ mình rồi đưa mắt nhìn vào " cô bé " Harry hỏi.

- James Potter!

Anh thật sự là không nhận ra con của mình sao?!

Thằng bé là Harry , Harry Potter!

- Lily đánh vào đầu chồng mình .

- Ca- Cái gì Harry?!

Từ bao giờ- James thật sự không thể tin nổi, cậu con trai bao nhiêu năm anh nuôi dạy bây giờ lại biến thành con gái?!

- Thôi được rồi cha mẹ!

Về nhà rồi con sẽ giải thích!

- Harry kéo tay cha mẹ cậu đi về nhà mặc cho cha James đang đứng hình không biết làm sao

- ( Trang Viên Potter | 12:34 )-

Harry cuối cùng cũng được nghỉ ngơi.

Cậu dúi đầu vào cái gối lông vũ mềm mại, êm ấm. ngoài trời tuyết cũng đã rơi nhẹ, cậu bây giờ chỉ muốn đánh một giấc thật dài

-( Trước đó) -

- Harry ,Cha mẹ cần thông báo với con một chuyện.

- James nói với một giọng nghiêm nghị.

- Vâng .- Harry đáp

- Chúng ta được mời tham gia một buổi lễ giáng sinh do các gia tộc tổ chức, cũng là để ăn mừng con đã đánh bại được Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai và mọi người liên quan cũng sẽ tham dự.

Nhưng có vẻ trong tình trạng này thì chắc phải sắm thêm cho con một vài bộ lễ phục mới thôi.

- Lily nói tiếp lời James với bộ điệu háo hức xong liền kéo Harry ra khỏi cửa đi mua sắm

• Họ lướt qua khắp các cửa tiệm lớn nhỏ .

Thử qua những bộ lễ phục đủ kiểu làm Harry có chút không quen, cuối cùng cậu cũng có thể về nhà nghỉ ngơi .

À mà cậu cũng không quên mua tặng Hermione một bộ coi như quà giáng sinh.

- Kết Thúc Hồi Tưởng-

Harry vực dậy ngồi lên chiếc ghế cạch cửa sổ kề tay lên bàn loay hoay viết một vài bức thư.

Từ trong túi không gian lôi ra một đống hộp, rồi gửi cú đi.

( Đầm các thứ đại loại như thế này)

• Thời gian trôi qua thật chậm mà cũng thật nhanh thoáng chốc đã đến đêm giáng sinh •

Harry cùng cha mẹ tiến vào đại sảnh.

Mái tóc cậu rũ xuống bả vai bên mái cài một chiếc nơ đỏ.

Khuôn mặt nhỏ nhắn được điểm thêm những đường nét tỉ mỉ sắc sảo nhưng cũng rất nhẹ nhàng , cậu diện một bộ đầm lam sáng ngả dần về màu trắng ngọc.

Harry liếc nhẹ đôi đồng tử màu xanh lá ngắm nhìn xung quanh, đúng như lời mẹ cậu nói những người có góp sức cho chiến tranh đều có mặt."

Nhà Weasley, Granger và Malfoy đều có mặt đầy đủ ...

Mà...

Khoan đã!

Nhà Malfoy?!

Draco Malfoy cũng có mặt ở đây?!"

Cậu vừa nghĩ vừa liếc ngang liếc dọc tìm bóng dáng của người đó.

Và đúng!

Con chồn sương đó cũng có ở đây!

Harry bàng hoàng .

Mà không biết từ khi nào mẹ cậu đã chạy đến chỗ các phu nhân tám chuyện bây giờ cậu chỉ đành vào nhập hội với Hermione và Ron cùng mọi người ở Hogwarts.

Đột nhiên đèn trong đại sảnh đột nhiên vụt tắt rồi lại sáng lên một ánh sáng chiếu sung quanh một cô bé mặc bộ đồ hề với lớp trang điểm có chút quái dị, - Xin chào tất cả các vị!

Tôi là Lillie Michael !

Và...!

Chúc mừng Giáng sinh!

- cô bé đó vừa ngắt lời thì hàng loạt hoa giấy rơi xuống , đèn của đại sảnh được bật lại nhưng không được mạnh như trước,nó mờ nhạt hòa cùng tiếng nhạc du dương dựng lên một khung cảnh lãng mạn.

Lượt khiêu vũ đầu tiên bắt đầu, người ta nói sẽ có một cặp đôi được anh trăng lựa chọn sẽ gắn kết với nhau đời đời kiếp kiếp.

Harry đang cùng lũ bạn đứng đó trò chuyện dù gì họ cũng chẳng có hứng thú khiêu vũ bây giờ tuy là cậu cũng đã dành cả ngày hôm qua để tập khiêu vũ , nhưng cậu tính không bằng Melin tính.

Có một người bước đến trước cậu chìa tay ra cúi nhẹ đầu - Vị tiểu thư này, có thể nhảy cùng tôi một điệu chứ- hắn ta mời Harry nhảy ư?

Nhìn hắn cũng có chút quen mắt mà nhỉ?

Không ai có thể có quả đầu bạch kim đó trừ một người...

Draco Malfoy!

Draco hắn ta mời Harry nhảy?!

Cậu hướng ánh mắt cầu cứu về phía cô bạn Hermione của mình đang đứng, thấy vậy Nữ Vương Gryffindor đâu thể làm ngơ liền lên tiếng - Không sao đâu Harriet.

Tụi mình ổn mà.-

"Ha!

Ổn cái con khỉ!

Nhưng ...

Từ chối hắn cũng không lịch sự cho lắm ...

Thôi đành đồng ý đại vậy! ;-;" cậu nhẹ quay sang nhìn hắn, nhìn hắn đâu đến nỗi tệ nếu không muốn nói là rất đẹp .

Đôi mắt xám tro khẽ ngước lên nhìn cậu , hôm nay hắn mặc phong cách hoàng tử thanh lịch nhưng cũng đơn giản và nó đã mê hoặc được Harry mắt rồi - V...Vâng -cậu đặt nhẹ tay mình lên tay hắn.

Malfoy khẽ nhếch mép cười kéo cậu khiêu vũ trong đám đông, không thể phủ định được là hắn nhảy rất giỏi, những sợi tóc bạch kim của hắn bay nhẹ theo từng bước di chuyển của họ .

Mái vòm của đại sảnh dần mở ra những cách hồ điệp bay trong ánh trăng mờ ảo .

Nó soi bóng các cặp đôi đang khiêu vũ rồi dần thu lại dưới cặp của cậu và Malfoy , Harry có chút giật mình nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh tiếp tục .

Tiếng nhạc dần lắng xuống họ cúi chào nhau rồi nhận được những tiếng vỗ tay xung quanh chúc mừng cho họ, Hermione và Ron không giữ được bình tĩnh chạy ra - Harriet bồ và Draco Malfoy được chọn dưới ánh trăng rồi -

Hermione ôm lấy cậu nói.

- Tớ và Malfoy được chọn sao?...

- Harry khẽ hỏi

- Đúng vậy Harry con và Draco đã được chọn - Phu nhân Narcissa Malfoy đằng sau là mẹ cậu Lily Potter từ đám đông bước ra.

____________________________________

Dẹo nì chăm chăm chút ra bão cko các pác

Mãi iu
 
[Hp||Drahar] Bình Yên
Phiên Ngoại (1): Trước Giáng Sinh


- Harry Potter!

Con dậy ngay cho mẹ!- tiếng nói từ dưới nhà vọng xuống khiến "cô bé đáng yêu" tóc rối bù phải vực dậy từ chiếc dường êm ấm - Vâng thưa mẹ!

-

Harry khẽ lê bước về phía nhà tắm vệ sinh cá nhân một lúc rồi bước xuống nhà tay còn cố với ra đằng sau buộc tóc.

Cậu ngồi xuống ăn bữa sáng mẹ cậu đã chuẩn bị sẵn tay cầm quyển Nhật Báo Tiên Tri chăm chú đọc.

Lily ở bên bếp nói - Harry hôm nay mẹ sẽ đưa con đi tập nhảy , sau đó con phải tự về nhà còn mẹ sẽ khé qua trang viên Malfoy một lúc.

-

Harry đang thưởng thức cốc Cafe nhưng tin tức vừa rồi khiến cậu ho sặc sụa - Mẹ khụ mẹ tới đó làm gì chứ khụ khụ mẹ cần điều tra gì ở đó sao khụ -

- Cái thằng nhóc này mẹ đến đó để thăm Narcissa thân mến của mẹ thôi - cô đáp tâm hồn còn đang bay bổng

Đúng thật là sau vụ phu nhân Narcissa Malfoy cứu cậu thì bà ấy và mẹ cậu có thân nhau hơn thật nhưng tại sao có thể trở thành bạn thân nhanh thế chứ?!

-( Tại một nơi nào đó thuộc Hẻm Xéo )-

Hôm nay cậu đã chật vật với những bước nhảy của nữ , cậu tập trong một căn phòng rộng lớn do mẹ Lily thuê riêng cho cậu.

Thật sự là cả ngày hôm nay rất nhiều người nhìn cậu với ánh mắt khó hiểu làm cậu có chút kho chịu nhưng chỉ đành chấp nhận thôi.

Hôm nay cậu cũng nhận lại những cái hộp hôm qua cậu gửi đi nhưng giờ nó không phải hộp trống nữa mà giờ nó đã chứa đầy những thứ cậu đã liệt kê ra .

Cậu định tặng Hermione một vài quyển sách mới, Ron thì là quần áo...

Cậu đi với mẹ mình từ sáng tới tối cha cậu hôm nay cũng về sớm chuẩn bị cho ngày mai.

_________________________________

Ngắn quá các pác ạk

;-;

Táu bắt đầu phải đi học rồi nên lịch đăng sẽ thưa ra chút .

Cảm ơn đã đọc uwu

Mãi iuu < 3
 
[Hp||Drahar] Bình Yên
ℂℍ𝔸ℙ𝕋𝔼ℝ 𝟜: I Love You


Thì trước khi vào truyện thì mình xin đổi cách chỉ lời thoại từ -...- sang "..." nhaaaa

____________________________________

"Mẹ tại sao mẹ lại ở cùng với phu nhân Malfoy?..."

Harry hỏi Mẹ Lily sắc mặt có chút lo lắng nhưng cô chỉ bật cười " Harry không phải con vừa khiêu vũ cùng thiếu gia Malfoy đấy sao?~"

Nghe được được câu nói này của mẹ mình khuôn mặt cậu có lớt phớt vài vệt hồng , nhẹ nhằng cúi đầu chào tạm biệt rồi hòa vào đám đông mặc kệ một vài con mắt khó hiểu nhìn mình.

Cậu đi về phía Ron và Hermione, Ron lúc này còn đang cạn lời vì chuyện vừa nãy còn Hermione thì nhếch mép nở một nụ cười gian xảo.

Cậu chẳng thể hiểu nổi cô bạn mình nữa rồi " Hermione bồ còn cười được nữa hả?

"

Cô không đáp chỉ cười khúc khích rồi quay sang nháy mắt với Pansy đang ở phía xa, không biết các cô gái này thân nhau từ bao giờ.

Sau đó một đám người nhà Gryffindor kể cả đã hay chưa ra trường đều vây kín lấy Harry đặt một trào câu hỏi đại loại như: "Em với tên Slytherin ( Draco Malfoy ) đó quen nhau từ bao giờ vậy?!

Trời ơi Harry cậu có bị dính bùa lú không vậy hay là tình dược?!!

Harry Potter đáng yêu nhà chúng ta tại sao lại bị cướp bởi một tên rắn độc chứ?!"

Cậu sắp bị ép đến ngạt thở rồi nhưng vẫn cố bình tĩnh trả lời những câu hỏi của từng người và khẳng định rằng 'MìnH KhÔng Hề Bị ChUốc TìnH DưỢc HaY Gì Cả'

Sau một hồi lâu Harry mới thoát được khỏi đám sư tử đó tiến ra phía ban công của tòa lâu đài lớn , những hạt tuyết nhẹ nhàng rơi xuống bờ vai cậu , đôi mi khẽ rung rung mơ màng nhìn về phía xa nhớ về những thứ đã xảy ra cả 7 năm từ khi cậu nhập học vào Hogwarts.

Những con đom đóm cữ mãi quanh quẩn bao bọc lấy cậu như muốn cho Harry Potter một không gian riêng, yên tĩnh rũ bỏ tất cả trách nhiệm của một Cứu Thế Chủ với thế giới...

( nếu có bác nào thắc mắc là "tại sao lại có đom đóm còn ở giữa mùa đông nữa chứ?"

Thì mình cũng xin nói luôn là ' đây là thế giới phép thuật ạ' nên chiện quái giề cũng có thể xảy ra :'333 )

Nhưng tiếng chân của Draco Malfoy đã phá vỡ sự yên bình đó , hắn bước tới gần cậu , đàn đom đóm vì vậy mà cũng tản ra .

Malfoy chỉ đứng đó chứ không nói gì, hắn hướng mắt về phía rừng cấm lát sau mới lên tiếng "Này Potter tôi với cậu là bạn đúng chứ?"

Harry liền đáp " Ừm..." mắt vẫn còn mải mê ngắm đàn đom đóm đang làn trò trên không trung.

Hắn nhìn cậu khóe miệng nhếch lên "Harry à, Tôi thích em." cậu chăm chú nhìn đám đom đóm bất giác trả lời " Ừm...- Mà khoan cái gì cơ?!" rồi hét lên trong sự bất ngờ may là không ai nghe thấy trừ cậu và hắn vì tiếng nhạc có chút lớn.

Harry run rẩy , giọng đầy ấp úng , mặt cậu có chút hồng " M- Malfoy cậu đ-đùa hả?".

Hắn nhíu mày lại áp sát cậu vào một góc khuất với đại sảnh " Không.

Tôi không hề đùa Harry."

Harry mặt đỏ bừng , ai mà ngờ kẻ thù truyền kiếp của mình lại đi thích lại mình cơ chứ.

Melin thật sự đang trêu đùa cậu rồi .

Cậu ngước lên nhìn hắn " Malfoy hình như cậu say r-" không chờ cậu nói hết đã bị hắn bịt miệng lại bằng một nụ hôn thô bạo.

Hắn ngấu nghiến đôi môi anh đào của cậu, may mà cậu đủ nhanh tay lấy vội đũa phép từ trong áo cho hắn một bùa ngủ rồi gọi gia tinh mang hắn về nghỉ ngơi.

Cậu quay trở lại bữa tiệc thông báo chuyện hắn đã được đưa về rồi quay trở lại với bạn bè nhưng trong đầu cậu vẫn cứ hiện lên những cảnh vừa nãy.

•Trường Hogwarts• «Sau kì nghỉ đông»

Harry bây giờ đã biến lại thành con trai, nhưng bây giờ cậu cũng phải thường xuyên đến bệnh thất lấy thuốc từ Phu nhân Pomfrey vì theo lời của bà ấy và thầy Snape thì độc dược trong người cậu vẫn chưa biến mất.

Ron, Hermione và cậu đang sải bước trên hành lang của trường vui vẻ cười đùa thì có một cô bé nhà Hufflepuff khoảng năm 5 từ đâu chạy tới khiến họ giật mình.

Cô bé đó dừng lại trước mặt cậu " Chào anh !

Em là Windy Vivian !

Em rất thích anh!

Mong anh có thể chấp nhận để em làm bạn gái anh!" cô bé đó cúi mặt xuống nói với cậu, liền làm thu hút mọt ánh nhìn về họ.

____________________________________

Ngắn qué các pác ạk nhưng các pác đừng lo táu đang cập nhật truyện mới :'333.
 
[Hp||Drahar] Bình Yên
Một vài thông báo nho nhỏ :3


Ờm...

Các bạn ạk , tin buồn của hôm nay là tôi thi được có 14 điểm thôi ;-; khum biết mẹ sẽ giết tôi hay là thu đt nữa ._.

Còn nếu khum bị thu đt thì tôi "có thể " sẽ ra chap mới cho các bạn.

Tuần này tôi phải ôn thi nên nếu có sẽ ngắn thôi ( tầm 1000 từ gì đấy.)

Truyện mới cụa tôi

Nội dung có vẻ đỡ hơn truyện này :>

Tôi là Lilian.

Mãi iu
 
[Hp||Drahar] Bình Yên
Chiện zui hoặc bùn =)))


Ờm...

Tối nay tôi có chút xốc nổi nên mới lên Google tìm id của mềnh và nó cho ra cái này

Vâng và tôi khẳng định luôn là Forever và Bình Yên chỉ có duy nhất tại Wattpad tôi không hoạt động ở bất kì web nào khác.

Tôi là Lilian mãi yew 💙
 
[Hp||Drahar] Bình Yên
Bình Yên Remake


05/03/2021-8/12/2021 Tổng cộng là 9 tháng kể từ khi tác giả không đăng 1 chap nào mới.Tác giả bị bí ý tưởng cho Bình Yên và để tâm đến Forever gần đây là Họa và Ngẫu Hứng. (Vào trang cá nhân của tác giả để đọc những fic trên)Giờ làm tiếp với cốt truyện cũ thì đã là quá khó nên tác giả đã nghĩ nên Remake lại Bình Yên.Tôi là Lilian mãi yêu 💙💙
 
[Hp||Drahar] Bình Yên
Tâm tư tác giả


Xin gửi Bình Yên

Chương 1 remake vẫn chưa hoàn thiện mà lại làm thế này thật sự rất có lỗi.

Tác giả đôi lúc nản lòng lắm, muốn từ bỏ sự việc viết lách của mình.

Rất tiếc về sự chậm chạp trong cập nhật nhưng đã mệt lắm rồi, tác giả đã khóc rất nhiều hay đúng hơn là cực kỳ nhiều.

Dùng vài viên thuốc ngủ liều nặng để đổi lấy bình yên.

Ánh sáng chưa bao giờ chiếu tới cuộc sống của tôi, cố gắng tập trung với một mục tiêu riêng.

Sức khỏe tác giả đang ngày một yếu khi những cơn đau nhói khắp toàn thân đang đến ngày càng nhiều.

Nếu một ngày tôi không thể tiếp tục thì rất xin lỗi, để những đứa con tinh thần của mình lại như minh chứng rằng bản thân đã từng tồn tại.

Tôi tự hào về Bình Yên sau những gì nó đạt được.

Lilian Camperliar

Vicent Koko Virginie

Dù thế giới có ra sao, thân xác này có như thế nào thì linh hồn cũng một long biết ơn.
 
[Hp||Drahar] Bình Yên
𝙸 「ℝ𝔼𝕄𝔸𝕂𝔼」


Gió nhẹ luồn qua từng ngõ nhỏ của con hẻm tấp nập, giờ đã là chớm đông nên ai cũng đang có đôi có cặp kề bên.

Từ ngày ma thuật giới được yên ổn thì mọi thứ đã khác hẳn, phần lớn Tử Thần Thực Tử đã bị tống vào Azkaban sau tất cả những gì chúng đã gây ra.Bây giờ, chỉ còn sự bình yên len theo từng cơn gió trên thế giới.

Một sự bình yên tuyệt hảo với những con người đã từng sống trong chiến tranh kia.

Một sự bình yên nhẹ nhàng với người đã bị số phận gò bó suốt mười bảy năm.Đây là tương lai mà bản thân bao người đã mơ ước, một tương lai sáng ngời cho thế giới pháp thuật......"

Nói chung, mình sẽ không làm thần sáng đâu."

Cựu Cứu Thế Chủ tựa lưng vào tường đan chéo hai tay chặt phăng lời rủ rê của anh bạn thân khi anh ta muốn cậu cùng đăng kí vào khóa huấn luyện thần sáng sắp tới."

Đúng vậy, Harry thich hợp để làm tiểu thuyết gia hơn."

Nữ phù thủy duy nhất trong tam giác vàng thêm vào."

Không, mình sẽ quay trở lại trang viên sau khi tốt nghiệp."

Harry thở dài, họ lớn rồi, có vẻ đã không còn ăn ý như xưa nữa."

Harry à, mình khuyên bồ thật lòng đấy.

Kiếm ai mà yêu thương đi, Ginny con bé cũng tốt mà tại sao bồ..."

Ron ôm vai cậu bạn thân.

Trước đây không lâu, họ đã nghe tin cậu chia tay với em gái nhỏ nhà Weasley.

Tuy lúc đó đã rất sốc nhưng vẫn phải chấp nhận sự thật, đó là lựa chọn của hai bên người ngoài không có quyền can thiệp mà."

Bồ làm như mình chia tay với cô ấy không bằng, ít nhất bồ nên nhớ mình mới là người bị đá chứ không phải Gin."

Harry đáp lời.

Trước đó, Ginny đã bảo cô ấy nhận ra rằng mình thích Luna chứ không phải cậu nên đã đề nghị chia tay, giải phóng cả hai khỏi mối quan hệ đầy sự bất đắc dĩ này."

Nhưng mà bồ ít nhất cũng phải tìm đối tượng khác đi chứ."

"Mình mới 18 thôi Ron.

Thời gian của mình còn rất nhiều mà.

Đúng chứ?"

"..."..."

Này, bồ định mặc thế này hả Harry?"

Hermione mở cửa phòng của hai cậu bạn thân, Ron thì đã đi ra ngoài chuẩn bị đồ chỉ còn Harry ở trong phòng.

Cô khá bất ngờ khi thấy cậu bạn mình như thế này, Harry đã tự biến mình thành một nữ nhân để tránh tai mắt thiên hạ.

Từ sau khi kết thúc chiến tranh, cuộc sống của họ khó khăn hơn hẳn, đến di chuyển ở bên ngoài cũng thật khó khăn."

Ờ, mình chán ngán với mấy tên nhà báo rồi."

Nữ nhân buộc gọn mái tóc đen dài của mình lên, đồng thời trả lời cô bạn thân.

Cố gắng lắm mới mặc được cái váy đáng ghét này, thật ra đã nhờ cả tất cả nữ sinh của Gryffindor giúp nhưng vẫn không quá ăn thua.

"Và từ giờ gọi mình là Olivia em gái họ của Harry Potter."

"Tuy hôm nay được nghỉ nhưng các cậu phải về trước sáng mai đấy nhé!"

Lavender Brown buông lời nhắc nhở tam giác vàng đang chuẩn bị đi chơi kia.

Mà cũng thật là, họ đã lớn hết cả rồi, một trong ba lại là huynh trưởng nữa chứ, tại sao cứ như trẻ con vậy?

Thật có chút nhớ thời còn chiến tranh, tam giác vàng là bộ ba hủy diệt, lạnh lùng, hiếu chiến, mạnh mẽ cũng chằng thể miêu tả hết về những người này.

Vậy mà bây giờ thì lại cư xử như trẻ con mới lớn."

Tụi này biết rồi."...Ba cạnh của tam giác vàng cũng nhau đi đến hẻm Xéo tậm hưởng không khí của mùa thu.

Họ ghé vào một quán cafe gần đó, chọn cho mình một chỗ ngồi đẹp cụ thể là gần cửa sổ có thể nhìn ra cả con hẻm lớn."

Không ngờ hai cạnh của tam giác vàng cũng có ờ đây đó nha~" giọng điệu thành thơi pha thêm chút khinh người, có chết cũng không quên-Quý tộc bạch kim Draco Malfoy.

Hắn để ý đến người còn lại bên cạnh họ, rồi đùa nhẹ một câu.

"Oh không ngờ khả năng hóa trang của em đã tốt lên nhiều như vậy đó, Harry ạ."

"Im đi Malfoy, đây là Olivia em họ của Harry."

Hermione khuấy cốc cacao trên bàn, thật kì lạ vì cô nàng nghe lời hai cạnh còn lại khi đã chọn một thứ gì đó khác cafe vì họ nghĩ cô đang lạm dụng chúng."

Nhóc ngốc đó có em từ lúc nào vậy?"

"Từ lúc anh biệt tăm đấy tên khốn."

Harry hay đúng hơn là Olivia bỏ một miếng bánh vào miệng rồi nhẹ nhàng nói, lời nói không chút thương tiếc đâm thẳng vào tim của đối phương làm cả Ron và Hermione cũng có chút sốc.Từ khoảng sau chiến tranh vài ngày, Harry James Potter và Draco Lucius Malfoy đã chính thức hẹn hò.

Nhưng không lâu sau đó, quý tử Malfoy đã biến mất không để lại một thứ gì, cho đến đầu năm học thứ tám hắn ta đã quay lại.

Với Harry khoảng thời gian đó như địa ngục khi bản thân bị vướng vào rất nhiều vấn đề, hai người bạn thân thì chẳng thể giúp được.

Đáng tiếc người duy nhất vực dậy cậu lúc ấy đã biến mất rồi...Malfoy còn không thèm phản bác dù bản thân có được gọi là "tên khốn" đơn giản là hắn không thể cãi được gì nữa rồi, người bỏ cậu đi là hắn cơ mà."

Vậy tôi xin phép rời đi."

"..."

"Nào hai người, hôm nay là ngày đi chơi cơ mà.

Vui lên đi chứ!"

Ron ôm vai người yêu và bạn thân, cố gắng giải quyết thứ không khí lạnh ngắt này.

Harry và Hermione có một điểm rất giống nhau, khi họ giận sẽ chẳng nói chẳng rằng chỉ hoạt động một cách rất bình thường khiến người ngoài khó có thể hiểu được tình thế.Trước đây hình như có ai đó đã từng chọc giận Hermione làm cô ấy tức đến nỗi bỏ cả tiết bùa chú để nghĩ cách trả thì thì phải
 
Back
Top Bottom