Siêu Nhiên Hồi Ký - Một đêm không bao giờ tắt.

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
399363675-256-k292204.jpg

Hồi Ký - Một Đêm Không Bao Giờ Tắt.
Tác giả: blueonastring
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Hồi Ký của Akari, kể về bản thân với sức mạnh vốn dĩ không thuộc về mình.​
 
Hồi Ký - Một Đêm Không Bao Giờ Tắt.
Lời Mở Đầu


(Một bộ truyện được lấy cảm hứng từ "72 Con Quỷ của Vua Solomon" và "7 Hoàng Tử Địa Ngục.")

Hồi ký của một nữ sinh 17 tuổi, Shirogane Akari, người mang trong mình một sức mạnh tưởng chừng như chỉ tồn tại trong các tác phẩm giả tưởng hay tưởng chừng chỉ có trong truyền thuyết.

Nhưng Akari là người có thể nhìn thấy những linh hồn hay là quỷ theo các mà người thường hay gọi chúng.Chúng là những thực thể quyền năng, có thể thực hiện mọi cuộc giao dịch bằng phẳng và nếu chỉ cần không phản bội lại chúng, bạn sẽ có vinh hoa phú quý cả đời.

Nhưng quỷ với bản chất xấu xa, gần như những con quỷ gia tộc Ars truyền lại cho em đều được xếp vào "Thất Đại Tội" hay "7 Tội Danh lớn nhất của Con Người."

Gia tộc của em vốn là một gia tộc cổ xưa, mỗi thế hệ chỉ tồn tại một đến hai người duy nhất.

Họ sinh ra và gần như dành cả đời mình để phải hoàn thành sứ mệnh được giao, chính là "Phong ấn" các linh hồn hiện đang lang thang bên ngoài thế giới thật.Akari vốn sinh sống tại Anh Quốc, nhưng vì bố luôn mong muốn được gặp em, Akari đã chuyển đến Nhật Bản.

Tiếp tục sứ mệnh vốn dĩ chẳng có một tí hy vọng nào, thế nhưng điều em không tưởng lại diễn ra một cách hết sức bình thường, ngay tại chính ngôi trường mới.
 
Hồi Ký - Một Đêm Không Bao Giờ Tắt.
Chương I: Màu Sắc Ngoại Lai


Ở nơi rìa thành phố Tokyo phồn hoa, có hai ngôi trường trung học cao cấp, một dành cho giới cậu ấm cô chiêu có tiền, còn lại là dành cho những tiểu thư thiếu gia vừa có tiền, có quyền lại có thực lực.

Seiyu và Keiyo là tên của ngôi trường ấy.Seiyu là ngôi trường theo phong cách hiện đại và đổi mới, dù vốn dĩ chỉ dành cho giới nhà giàu mới nổi hoặc không quá lâu đời, song trường vẫn luôn được đánh giá bằng với ngôi trường Keiyo có phần nhỉnh hơn về danh tiếng.

Một sáng thu nắng dịu, trước cổng học viện xuất hiện một bóng dáng dễ dàng thu hút được mọi sự chú ý của bất kỳ ai chạm mắt.

Điểm nổi bật của cô ấy là mái tóc vàng óng tung bay theo từng nhịp gió, đôi mắt hoa đào khẽ cụp, Shirogane Akari bước đi trên nền đá dẫn vào bên trong học viện.

Trái lại với vẻ ngoài bình chân như vại, bên trong em là cảm giác lạ lẫm, thậm chí là hơi ngại ngùng khi lần đầu đặt chân đến một nơi không quen thuộc như này.

Ở ngay nơi bước vào, em đã gặp vị hiệu phó từng trao đổi qua những cuộc gọi, kế bên thầy ấy là một giáo viên phúc hậu, cả hai niềm nở chào đón em."

Chào mừng em, Shirogane.

Ta rất vui khi học viện có thể đón nhận một học viên ưu tú như em theo học."

Thầy ấy cất giọng, khiến em cũng lòng nào nhẹ nhõm và thả lỏng cơ thể mình hơn.

Nhưng như thế không đủ để gỡ bỏ lớp phòng bị bên trong em, em khẽ gật đầu đáp ại thầy ấy, thay cho cả lời chào và lời cảm ơn không thể nói thành lời.

Sau khi trò chuyện xong, em được vị chủ nhiệm của mình dẫn về lớp.

Lớp 1-5 , năm ở lầu bốn của tòa nhà.

Tòa năm nhất vốn dĩ có tổng cộng 4 tầng, mỗi tầng chỉ có một lớp và những phòng học tích hợp khác.

Tầng 4 là nơi hội tụ những học sinh thông minh hơn, so với cái danh cậu ấm cô chiêu nhiều tiền, rõ ràng là không thể dùng tiền mà vào được lớp này nên sỉ số lớp không đông như những lớp khác.

Ngay khi Akari bước vào theo sau giáo viên, đã có không ít các ánh mắt ngay lập tức đổ dồn vào em.

"Như các em biết, chúng ta sẽ có học sinh mới chuyển đến."

Cô ấy viết tên của em lên bảng và giới thiệu.

"Shirogane Akari, mong các em giúp đỡ bạn hòa nhập nhé.

Em ấy sẽ ngồi ở bàn trống gần cuối lớp, được chứ?"

Em gật đầu, cố gắng ngó lơ những ánh mắt đang chăm chăm dõi theo mình một cách không hề che giấu.

Bạn cùng bàn của em là một bạn nam, nhưng em cũng không thể mà mở lời để chào hỏi người ta.

Nơi em ngồi khá khuất mắt, nên đa số những ánh nhìn để tản ra và tập trung vào tiết học, em cũng nhanh chóng dời sự chú ý của mình đến những con chữ trên bảng đen.Chuông reo, giờ giải lao sau hai tiết học cũng đã đến.

Akari sau khi dọn dẹp sách vở môn vừa rồi cũng đứng dậy, mong rằng có thể tìm thấy một chỗ yên tĩnh để bản thân có thể làm gì đó một mình.

Khi bước trên hành lang, tên em luôn được xì xào bàn tán khắp nơi, dù họ có dùng tông giọng nhỏ nhất để trò chuyện với nhau thì cái ánh mắt tò mò đến mức như xé xác em ra khám phá kia không thể giấu vào đâu cho được.

Em khẽ vuốt lại tóc, cụp mắt xuống và thu nhỏ sự hiện diện của bản thân, rời khỏi nơi đông đúc hơi người ấy một cách nhanh nhất có thể.

Lang thang đến một khu đầy cây ít học sinh lui tới, Akari cuối cùng cũng có thể lấy lại hơi thở của mình và ngồi xuống, đắm chìm vào cơn gió mát cùng mùi hoa thoang thoảng quanh đầu mũi.

Em không khỏi thở dài khi nhớ lại những ánh mắt đăm đăm về mình, những sự chú ý không cần thiết này sẽ vô thức khiến em trở thành chủ đề bàn tán, và thật lòng em chẳng muốn điều ấy xảy ra một chút nào cả.

Akari đung đưa đôi chân của mình, thầm nghĩ sẽ tìm cách tránh những ánh mắt kia, càng được nhiều càng tốt.

Mặc dù đã quen với việc thường xuyên được để ý đến, nhưng cảm giác ấy mãi chẳng dễ chịu hơn một chút.

Ở nơi cửa sổ tầng ba không ai để ý đến.

Có một bóng hình dùng ánh nhìn ghen tỵ soi mói từng cử chỉ một của Akari.

Ngọn lửa của sự đố kỵ càng bùng lên trong lòng cô gái ấy khi tên cô lại vô thức bị lôi ra so sánh với một người chỉ vừa bước vào trường không lâu.
 
Back
Top Bottom