Tâm Linh Hoàng Hà Ảo Mộng

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
390743846-256-k13626.jpg

Hoàng Hà Ảo Mộng
Tác giả: Wang_Xiao_2026
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

couple chính: Lê Văn Hoàng x Trương Hải Hà Tags: ngontinhvietnam​
 
Hoàng Hà Ảo Mộng
Chương 1 : Trương Hải Hà


Những ngày đầu mùa hạ, thời tiết lúc nào cũng khá khó chịu.

Những tiếng ve kêu râm ran dưới những tán lá.

Hầu hết các khối trong trường Trung học phổ thông XYZ đều được nghỉ hè nhưng khối 12 lại không như vậy vì sắp phải thi tốt nghiệp THPT.

Dù ở trường làng nhưng có vài học sinh lớp 12 được tuyển thẳng do đủ các chỉ tiêu, nhưng lại đến trường để phổ cập thêm kiến thức hoặc giúp đỡ các bạn đang gặp khó khăn về vấn đề các môn thi.

“Trương Hải Hà!

Em đứng dậy cho tôi.

Mau lên bảng giải bài này” Tiếng thầy giáo ở trên bục giảng gọi.

“Vâng thầy....”

Cứ như vậy cô liền chậm chạp mà đứng dậy từng bước đi lên bảng.

“Còn Mỹ Hạnh, em là học sinh được tuyển thẳng thì phải giúp đỡ các bạn chứ, sao lại đến đây mà gây mất trật tự cũng như mất tập trung cho các bạn thế” Giọng thầy giáo chất vấn.

“ Dạ vâng”

Trương Hải Hà - học sinh lớp 12E, hiện đang vào giờ cao điểm để ôn thi tốt nghiệp.

Nhưng với học lực của cô thì thừa điểm để đỗ vào các trường Đại học thuộc top ở dưới Thủ Đô.

Với tính ham chơi và thích đi khám phá của cô thì cũng có một người bạn cùng sở thích - Mỹ Hạnh.

Giống như mọi ngày, sau giờ học hai ngườiddi lên ngọn núi gần nhà để kiếm củi cũng như khám phá cánh rừng đó.

Vì đều ở nông thôn nên đi trong rừng cũng gặp vài người đi nhặt củi về.

Trong rừng không khí trong lành, mang lại cho ta cảm giác bình yên đến lạ thường.

Tiếng ve kêu, tiếng lá xào xạc đung đưa trong gió, cũng như tiếng nước của con suối đang chảy theo lối mòn như đang bước uyển chuyển khiêu vũ.

“Này, Hải Hà cậu qua đây xem.

Có cái này hay lắm” Mỹ Hạnh hào hứng nói với cô.

Hải Hà từ từ đi đến.

Đến nơi thì thấy đó là một viên đá có màu xanh lục nhưng vì dấu tích của thời gian nên đã làm nó cũ kỹ.

“ Nhìn đẹp thật, hay để tớ mang về rửa sạch để xem nó có sáng hơn không.”

Cô đề nghị

“ Ừm, nhưng mà cẩn thận đấy nhé vì tớ thấy có nhiều vụ mang đồ lạ về xong bịa theo quỷ ám đó.”

Mỹ Hạnh run run giọng nói.

“ Sao cậu tin vào mấy chuyện ma quỷ này ghê vậy.

Dù chúng ta ở vùng quên nên tin vào có thờ có kiêng, có kiêng có lành nhưng mà như này lại không quá thực tế ròi.”

“ Nhưng.....”

Mỹ Hạnh đang ấp úng đáp trả.

“ Haiz, thảo nào đến đi vệ sinh buổi tối cậu còn khong dám, hahaa”.

Hải Hà vừa nói vừa chọc quê Mỹ Hạnh.

Khiến cho Mỹ Hạnh vừa đỏ mặt vừa đuổi theo.

Hai người con gái cứ như thế vui đùa đến lúc trời sẩm tối.

Ở quê trời tối nhanh hơn vả lại cũng đang là hè nên mới gần năm rưỡi chiều mà trời đã tối.

“ Trời tối nhanh thật, mau về thôi Hạnh ơi.”

“ Ừm về thôi, tuần sau thi tốt nghiệp rồi” Hải Hà vẫn đang ngắm nghĩa viên đá lúc nãy cô nhặt được.

Vừa cười vừa nói.

“ Thế mà cậu vẫn gọi tớ đi chơi, mau về nhà ôn bài đi.”

Mỹ Hạnh thúc giục.

“ Hahahaha, ừm tớ về đây!

Cậu về cẩn thận nhé!”

“ Ừm....”

Vậy là hai cô gái chia tay nhau về từ ngã ba đường.

Bố mẹ Hải Hà đi làm xa nên nhà chỉ có một mình cô vì vậy cô thường xuyên ăn uống thất thường, bữa đực bữa cái.

Về đến nhà cô mở cái tivi đời cũ lên để trong nhà bớt hiu quạnh.

Sau khi rửa sạch viên đá màu xanh kia, cô liền dơ lên ánh đèn để xem thì quả nhiên dù đã bị thời gian làm cho vài vết nứt nhưng lại mang một màu xanh lục huyền bí, nhìn kĩ thì bên trong hình như còn có thứ gì đó lấp lánh tỏa ra ánh sáng vàng nhẹ.

Sau khi học bài đến khuya, cô mới lên giường đi ngủ, trong tay vẫn cầm viên đá lúc chiều nhặt được.

Không hiểu sao khi có nó bên người cô cảm giác ấm áp, vừa thân quen lại xa lạ.

Trong mơ cô nhìn thấy một chàng trai thân hình cao lớn.

Đối với người sở hữu chiều cao 1m65 gần 1m70 thì có vẻ chỉ cao hơn vài chục centimet.

Mái tóc đen cùng vần trán lấm tấm mồ hôi.

Nhưng khuôn mặt lại vô cùng hiền lành, có thể coi là hiền như cục đất.

Điều đáng chú ý chính là vết thẹo kéo từ xương lông mày đến gò má chả khiến cho khuôn mặt thêm chút gì là đáng sợ.

Hơn thế nữa ánh mắt hắn nhìn về hướng cô đầy vẻ trìu mến và đầy ắp ý tình trong đó.

Điều khiến cô chú ý tiếp theo là bộ quần áo màu xanh trông đã cũ giống như một bộ đồ lính cụ Hồ.

Trên vai là balo cùng vài khẩu súng, xung quanh cũng có mấy chàng trai y hệt như thế.

Đang suy nghĩ đăm chiêu thì bị giọng nói trầm ấm của người con trai ấy gọi tên cô.

“ Hải Hà, chờ anh nhé.

Chờ ngày giải phóng đất nước.

Anh sẽ về lấy em làm vợ” người con trai trên mặt nở nụ cười hạnh phúc.

“ Anh,....

Anh là....”

*Reng, reng reng* tiếng chuông đồng hồ báo thức khiến cho Hải Hà tỉnh khỏi giấc mơ kì lạ đó.

Cô giật mình tỉnh dậy thấy trong tay đang nắm chặt viên đá màu xanh kia.

Người con trai ở trong giấc mơ kia là ai vậy?

Cô chưa bao giờ gặp người ấy.....

Chú ý: đây chỉ là tác phẩm do trí tưởng tượng không xúc phạm thuần phong mỹ tục Việt Nam.

Có điều gì sai sót mong mọi người hoan hỷ bỏ qua hoặc góp ý nhẹ nhàng ạ

༻𝘋𝘖𝘙𝘠༺
 
Back
Top Bottom