Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Hoàn] Học Thêm

[Hoàn] Học Thêm
🌸 Chương 39 🌸


Chương 39 “Chu Từ, em đúng là không có lương tâm.”

Anh đi ra ngoài khoảng tầm đâu 2-3 tiếng gì đó, sau khi trở về cũng không quên mang theo thuốc mỡ trở về.

Anh để cô nằm thoải mái trên giường, sau đó nhẹ nhàng tách mở tiểu huyệt.Động tác thật sự chậm rãi, giọng nói của anh vừa dịu dàng vừa ôn nhu cho cô biết lúc nảy anh đi dùng cơm với ai."

Người phụ trách vụ án của mẹ em nói muốn cùng tôi ăn bửa cơm."

Anh chỉ giải thích một câu như vậy chứ không nói thêm gì nữa, sự việc cuối cùng giải quyết như thế nào, tốn bao nhiêu tiền, anh cũng không có nhắc tới: "Trưa nay em muốn ăn gì?

Sau khi ăn xong tôi đưa em về."

Cảm giác này khiến cô cảm thấy kỳ quái.Anh tra tấn cô, sĩ nhục cô, đối với cô vô cùng tàn nhẫn, bên trên tiểu huyệt chữ viết còn chưa phai đi.

Nhưng nếu như công tâm mà nói, chỉ trừ những lúc quan hệ tình dục thì bình thường anh là một người rất đáng tin cậy.Ngón chân Chu Từ cong cong, lòng bàn chân bị anh giữ chặt, lực đạo nhẹ nhàng xoa bóp.

Lòng bàn tay xoa xoa mắt cá chân, anh bóp chút ít thuốc mỡ ra tay.Sau đó ngón tay từ từ hướng lên trên, nhẹ nhàng tách mở hai cánh hoa môi."

Ư..."

Bắp đùi non mịn của cô bị tím một mảng, huyệt thịt mềm mại đáng thương tràn ra ngoài, vẫn còn chảy ra chút xíu dâm dịch.Khi ngón tay anh đi vào cô phản ứng có điều kiện hơi co rúm lại, Tiết Kiệu cười nhạo cô: "Bé ngoan, tôi cũng không phải là một tên khốn."

Ánh mắt cô gái nhỏ đáng thương nhìn anh, đôi chân rụt rè mở ra.

Anh lau khô tay, lại bóp ra chút thuốc nữa, nhẹ nhàng nâng mông cô lên giúp cô bôi thuốc.Ngón tay thon dài cẩn thận tiến vào, để ý kỹ sẽ nghe thấy tiếng nước nho nhỏ.Gương mặt cô gái nhỏ ửng đỏ, sau khi anh bôi xng phía trước thì sẽ chuyển đến phía sau.

Đôi tay chống trên giường hơi run nhẹ, cô hơi cong mông lên.

Khi ngón tay vào sâu chút nữa eo cô khẽ cong lại, sương sống lưng run rẩy nhè nhẹ.Cuối cùng cô gục ngã lên giường, dâm thủy dính đầy lòng bàn tay của người đàn ông.Anh chính là một tên khốn thích trêu đùa cô.Ánh nắng buổi chiều chói chang, Chu Từ cầm bệnh án của mình trong tay.Đối với sự việc trước năm 16 tuổi cô không thể nhớ rõ, lâu lâu đôi khi nghe thấy mọi người nhắc đến.

Họ nói cô lúc đó tính cách khá cộc cằn, nhưng mà không có gì lạ bởi vì bố cô còn cộc cằn hơn.Nội dung viết trên giấy cô cũng nhớ mang máng, trên đó viết là cô bị hung khí làm trọng thương, vết thương khá nặng nên phải đưa đến bệnh viện tỉnh để chữa trị.

Sau đó cô phải ở lại đó khá lâu, vì vậy bắt buộc phải nghĩ học một năm.

Bởi vậy khi học lớp 11 cô đã đủ tuổi thành niên, so với các bạn trong lớp thì lớn hơn một tuổi.Nhưng cô không hiểu tại sao Tiết Kiệu lại có những thứ này.Cô cầm hồ sơ bệnh án nhìn Tiết Kiệu, người đàn ông lười biếng ngồi bên cửa sổ.

Máy tính đặt trên chân anh, trên sống mũi là đôi mắt kính gọng vàng.

Anh cảm nhận được ánh mắt của cô nên ngẩng đầu nhìn cô hỏi có chuyện gì."

Trước đây thầy từng gặp em rồi sao?"

Trong đầu Chu Từ có một đoạn ký ức mơ hồ, nhưng suy cho cùng cô vẫn nghĩ không ra."

Ừ."

Người đàn ông lười biếng đáp lại cô: "Năm em 16 phải nhập viện, khi đó phòng bệnh của chúng ta kế nhau.

Đêm đó khi bố em đến kiếm chuyện em đã chạy sang phòng tôi trốn."

Giọng nói của anh nhẹ nhàng giống như tùy tiện kể lại một câu chuyện cũ, khi anh kể chuyện ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve lòng bàn tay của Chu Từ.

Cô quay đầu sang nhìn anh lại bất ngờ bị anh đánh một cái vào mông trừng phạt.Diễn biến tiếp theo của câu chuyện là gì?Cô ngẩng đầu chờ anh kể tiếp.

"Sau đó em hoàn toàn quên đi tôi, Chu Từ em đúng là không có lương tâm."__________
Nhớ follow page của Cáo nha ❤
 
[Hoàn] Học Thêm
🌸 Chương 40 🌸


Chương 40 Bố ruột.Khi Chu Từ về đến nhà Quách Diệp vẫn còn chút chuyện chưa xử lý xong.

Trong nhà tan hoang hỗn độn, những đồ có giá trị trong nhà đều không còn.

Cô ngồi thẩn thờ giữa đống đổ nát nhớ lại chuyện lúc nảy.

Khi đó Tiết Kiệu nghiến răng nói bên tai cô, nhưng cô nghĩ mãi mà không nhớ được chuyện đó là từ khi nào.Ấn tượng về lần gặp đầu tiên của cô với Tiết Kiệu là lần khai giảng lớp 11, năm lớp 10 cô tạm nghỉ học một thời gian, cho nên trí nhớ có chút không tốt.

Bạn học cũ vô tình gặp cô cũng sẽ chào hỏi nhưng cô cái gì cũng không nhớ được.

Trí nhớ hình như bị mất đi một khoảng.Cô cũng không cảm thấy có gì lạ, nhưng hôm nay khi Tiết Kiệu nhắc lại cô cảm thấy rất tò mò.

Cô cau mày khó chịu, giống hệt như tình tiết trong phim truyền hình.

Nhưng cô cũng không biểu hiện khoa trương như vậy, không đau đầu hoặc có vấn đề gì.

Chỉ là có một đoạn ký ức mơ hồ, đoạn trước hay sau đều nhớ rõ chỉ có đoạn ký ức đó là không có cách nào nhớ ra.Khi Quách Diệp về đến cô vẫn còn ngồi ngơ ngẩn ở đó, màn hình điện thoại bên cạnh phát sáng."

Con ngoan!"

Chu Từ bất ngờ bị bà ôm vào lòng, cô ngẩng đầu nhìn Quách Diệp.

Bà bị nhốt mấy ngày, lớp trang điểm cũng trở nên lem nhem, nhìn già hơn mười mấy tuổi, hốc mắt hõm vào rất sâu, đôi mắt cũng không còn vui vẻ như mọi ngày.

Cô nắm lấy ống tay áo của Quách Diệp, bắt chước động tác khi bà dỗ dành cô, vụng về vỗ nhẹ vai bà.Quách Diệp nghiến răng nghiến lợi mắng: "Tên khốn đó mẹ muốn băm ông ta ra thành trăm mảnh."

Chu Từ nói mấy ngày nay mình mượn đở ký túc xá trường nên Quách Diệp cũng không nghi ngờ mấy, bởi vì trong lòng bà lúc này chỉ toàn hận ý với Triệu Nguyên.Mẹ con hai người cùng nhau dọn dẹp lại nhà cửa một chút, sô pha và bàn trà không còn nữa.

Phòng của Chu Từ vẫn được khóa trái như cũ, Quách Diệp ngồi ở mép giường cô, cùng nhau ăn mì xào."

Mẹ, năm lớp 10 con phải tạm nghĩ học sự việc đó rốt cuộc là như thế nào?

Tại sao con không thể nhớ rõ được."

Quách Diệp vừa ăn mì vừa nói chuyện với luật sư, ba phút trước còn không quên báo cảnh sát có người đột nhập vào nhà.

Bà nghe thấy Chu Từ hỏi chuyện, động tác có chút khựng lại, lúc lâu sau mới ngước mắt lên nhìn cô: "Sao tự nhiên con lại hỏi mấy chuyện này?

Nếu không nhớ được thì đừng nhớ nữa.

Năm con lớp 10 phải nhập viện nữa năm, những chuyện đó không có gì đáng nhớ đâu."

Chu Từ cầm điện thoại lên: "Con vừa tìm hiểu, hình như cái này gọi là mất trí nhớ ngược.

Cho nên những chuyện trước khi xảy ra rai nạn con đều quên hết."

Quách Diệp tắt màn hình điện thoại của cô: "Ngược với thuận cái gì chứ?

Mẹ chưa nghe bao giờ cả, con đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa."

Biểu hiện của bà rõ ràng rất bất thường, Chu Từ đặt đôi đũa trong tay xuống, yên lặng quan sát Quách Diệp.Quách Diệp vốn còn đang giả vờ bình tĩnh nhưng vẫn là không giả bộ được: "Có phải ông ta tới tìm con không, nên con mới hỏi vấn đề này?"

Hắn ở đây là ai?

Chu Từ suy nghĩ một chút, có lẽ mẹ cô nói đến cha ruột của cô.Cô nhớ đến việc mình bị mất trí nhớ, là do não bị thương gây ra: "Là do ông ấy đánh con sao?"

Quách Diệp lắc đầu, chưa kịp nói gì đã nghe tiếng gõ cửa bên ngoài.

Là cảnh sát đến lấy lời khai.Chu Từ không hỏi được gì, chỉ có thể đứng yên bên cạnh nhìn Quách Diệp cho lời khai.

Bọn họ đã kết hôn rồi, cho nên dính đến vấn đề tài sản, còn là rất nhiều tài sản.

Vì vậy Quách Diệp hỏi ý kiến luật sư, muốn hoàn toàn cắt đứt triệt để một lần.Việc này cứ vậy mà bị lơ đi, qua vài ngày sau có lẽ Quách Diệp sợ Chu Từ nhắc lại.

Nên bà cứ cố tình bận rộn không thôi.Cho đến một hôm, Tiết Kiệu đột nhiên gọi cho cô: "Tôi đưa em đến một nơi."

Lần trước khi anh nói cho cô biết sự thật đó cô đã đau khổ rất lâu, nên lần này không tránh khỏi sợ hãi.

Người đàn ông nhẹ nhàng mỉm cười, đưa cô đến một cái viện dưỡng lão cũ nát.Chu Từ không biết vì sao nhưng trong lòng rất bất an, theo bản thân nắm chặt tay người đàn ông.

Lòng bàn tay anh thô ráp, ấm áp.

Nên khi nắm lấy tại nên cảm giác vô cùng an tâm.Anh nắm tay cô đi qua hành lang thật dài, cho đến căn phòng thiếu sáng cuối cùng mới dừng lại.

Cánh cửa chưa được mở ra đã có một mùi hương kỳ dị bốc ra, Tiết Kiệu gõ cửa cho có lệ rồi cũng nhanh chóng đẩy ra.Mùi mốc meo trong căn phòng ập ra, khiến cho não bộ tê dại.

Người đàn ông đang gục đầu ngồi bên trong bất ngờ ngước mắt, ông ta cười ghê rợn nhìn về phía hai người.Trái tim Chu Từ giống như bị ai bóp lấy, tiếng thở dài kẹt lại trong cổ họng, sắc mặt cô tái nhợt bước chân loạng choạng lùi về phía sau.

Tiết Kiệu ôm lấy bả vai cô: "Chu Từ, em nhìn ông ta đi, em có nhận ra ông ta là ai không?"

Chu Từ không thể nói được tiếng nào, nỗi sợ hãi quá lớn này làm cô toát mồ hôi lạnh.

Ký ức nhỏ vụn từng chút hiện lên, nhấn chìm cô trong đó.Người này là bố cô hay nói cách khác ông ta chính là bố ruột của cô._________
Nhớ follow page của Cáo nha ❤
 
[Hoàn] Học Thêm
🌸 Chương 41 🌸


Chương 41: Vừa gợi cảm lẳng lơ lại vừa đơn thuần đáng yêu, dụ dỗ người khác trầm mê.

Chu Từ xoay người muốn chạy trốn, nhưng người đàn ông đã nhanh hơn một bước giữ chặt gáy cô.

Cô gái nhỏ bất động đứng ở đó, ánh mắt người đàn ông ở đằng xa giống như muốn lăng trì cô.

Một giây kia cô miễn cưỡng mà nhớ ra Tiết Kiệu.

Một năm trước anh vẫn là một thiếu niên gầy yếu, sắc mặt lúc nào cũng tái nhợt, mặc đồ bệnh nhân, giống như tờ giấy mà gió có thể thổi bay bất cứ khi nào.

Nhưng anh của khi đó dịu dàng hơn bây giờ rất nhiều.

Khi cô bị bố mình bạo lực sẽ chui vào phòng bệnh của anh để trốn.

Anh đương nhiên sẽ che giấu giúp cô, lại còn cho cô kẹo cùng với trà sữa.

Sau khi hai người thân thiết hơn anh còn không ít lần giúp cô lau đi vết máu trên lưng.

Cô nhớ ra ông ta từng nhiều lần đánh đập cô và mẹ mình.

Nhớ tới âm thanh khi ông ta đánh vào da thịt cô, còn có vết thương nghiêm trọng ở huyệt thái dương, sau đó là hình ảnh bản thân ngất xỉu.

Cô giãy giụa trong đống hồi ức của mình, đau khổ rên lên một tiếng: "Thầy, thầy bắt buộc phải dùng cách này để em nhớ lại thầy sao" Bàn tay Tiết Kiệu đặt trên lưng cô, nhẹ nhàng vuốt ve dọc theo sống lưng.

Người đàn ông loạng choạng đứng lên, từng chút đi về phía hai người.

Chu Từ loáng thoáng nghe thấy hơi thở nặng nề của ông ta, tiếng khù khụ ngay cổ họng.

Cô bị nỗi sợ kia ép phát điên, bất ngờ thét lớn, lại bị người đàn ông kiên quyết giữ chặt: Chu Từ em có nhớ ra tôi hay không không quan trọng, nhưng em không thể tiếp tục sợ ông ta nữa."

Anh ép cô nhìn về phía người đàn ông kia: "Ông ta đã già rồi không thể đánh em nữa.

Chu Từ ngoan, bây giờ em thậm chí còn có thể đánh được ông ta."

Nhưng tính cách của cô đã được rèn giũa từ bé, cô bị ông ta đánh đến lớn để lại bóng ma rất sâu lòng lòng cô.

Trong trí nhớ của cô mẹ cô còn phải sợ ông ta, huống gì là cô.

Nhưng Tiết Kiệu bá đạo vô cùng, cô không thoát được sự khống chế của anh.

Vậy nên chỉ có thể nhìn về phía người đàn ông kia.

Ông ta sớm đã hoa mắt ù tai, so với tuổi thật thì già hơn gấp mấy lần.

Mí mắt sụp xuống không nâng lên được.

Hai chân không thể đứng lên nữa, phải dùng xe lăn.

Giọng nói nghẹn lại ở cổ họng, chỉ có thể phát ra cài tiếng ồm ộp.

"Sau khi ly hôn với mẹ em ông ta vẫn cứ cờ bạc, rượu chè, đánh người.

Kết quả gặp phải một tên lưu manh, bị người ta đánh gãy sống lưng, lại không ai đứng đoái hoài đến ông ta.

May mà mẹ em có mua cho ông ta một cái bảo hiểm, mới may mắn được ở chỗ này sống qua ngày."

Anh cúi đầu ở bên tai cô nhẹ nhàng kể lại mọi chuyện,bàn tay vuốt ve cần cổ lạnh văng của cô: "Em nhìn đi, ông ta không dám nói gì đến anh.

Có phải bởi vì em yếu đuối nên ông tai mới ngược đãi em không?"

"Ngoan, đừng sợ nữa có được không?"

Anh dùng giọng điệu mê hoặc lòng người, hơi thở ấm áp quét qua vành tai lạnh lẽo của cô.

“Dạ!”

Chu Từ tùy tiện với lấy cuốn sách bên cạnh, quyết liệt ném về phía ông ta.

Cuốn sách mạnh mẽ đập vào người ông ta, người đàn ông có vẻ sợ hãi, rụt vai tránh né: " Tiểu Từ...

Tiểu Từ, con ơi..."

"Ông không có tư cách gọi tôi!"

Khóe mắt Chu Từ đỏ lên, lần đầu tiên cô nghiến răng nghiến lợi nói chuyện với người khác: "Ông xứng đáng bị như vậy, tất cả đều là báo ứng.

Là do ông đánh tôi, đánh mẹ tôi..."

Trang sách hỗn loạn bay khắp nơi, Tiết Kiệu thấy cô xả giận xong rồi cũng nhanh chóng dắt cô đi khỏi.

"Ngoan, bảo bối ngoan nào."

Anh ôm cô gái nhỏ đang run rẩy vào lòng, vẫn luôn trấn an vỗ về cô cho đến khi cô ngồi vào ghế phụ.

Anh vươn tay lau đi nước mắt trên mặt cô gái nhỏ.

Tiết Kiệu nhìn cô cười trêu chọc, cô gái nhỏ cả người run rẩy.

Cô muốn đấm vào gương mặt đối diện nhưng bị anh nhanh hơn một bước giữ chặt, tay còn lại vẫn không từ bỏ ý định nhưng vẫn bị anh giữ chặt.

Giọng nói của anh không có chút nào tỏ vẻ bực bội: "Chu Từ, em muốn tạo phản sao?"

Anh ghì chặt người ở ghế phụ, cúi đầu cắn lên môi cô gái nhỏ trừng phạt, thô bạo mút hôn.

Chu Từ bất ngờ khóc lớn lên, toàn thân run rẩy.

Vô cực kì đau lòng, giống như vượt quá giới hạn, khi hai đôi môi rời ra một chút có thể nghe thấy vài tiếng mắng chửi.

Tiết Kiệu cúi đầu, hôn lên từng giọt nước mắt trên mặt cô.

Nụ hôn cuối cùng dừng lại nơi khóe mắt, anh nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn.

Giọng nói của người đàn ông nhẹ nhàng cưng chiều: "Ngoan nào, không khóc nữa, mọi chuyện đều qua rồi.

Em đã đánh trả được ông ta rồi."

Cô gái nhỏ từ nức nở chuyển sang gào lớn, cô nắm tóc người đàn ông, vòng tay qua cổ anh chủ động cùng anh hôn môi.

Lung tung vụng về hôn anh, nước mắt rơi trên cô áo anh, cô muốn cởi quần áo của anh.

Hai người cùng nhau ngã ra ghế sau, đôi chân Chu Từ quấn chặt eo người đàn ông.

Cố ý cọ nơi đó vào côn thịt căng cứng của anh.

Tiết Kiệu đổ xe ở dưới một gốc cây, tán cây làm cho ánh sáng loang lổ.

Ánh nắng xuyên qua của kính thủy tinh, chiếu lên làn da trắng nõn của cô gái nhỏ.

Tay cô nâng cao lên đỉnh đầu, áo ngực còn vắt trên cổ tay.

Eo cô hơi cong, tia nắng nhảy nhót trên bụng nhỏ.

Gióng như cô cùng người ta màn trời chiếu đất* mà làm tình.*Chỉ cảnh sống ăn ngủ ngoài trời, không nhà không cửa.

Người đàn ông cúi đầu hôn lên bụng cô, dọc theo sươn sườn hôn đến eo nhỏ.

Ngón tay giữ lấy quần cô, nhẹ nhàng kéo xuống.

Cho đến khi cặp đùi trắng nõn hoàn toàn lộ ra, tay anh chạm vào hoa châu.

Cách một lớp vải dệt mỏng, xoa xoa tiểu huyệt ướt dầm dề.

Cô nặng nề thở dốc, cô loay hoay muốn tự cởi sạch quần áo, để cùng anh chặt chẽ dán vào nhau.

"Thầy ơi, mau làm món đồ chơi nhỏ đi."

Cô ngẩng đầu vụng về hôn môi anh, hai đùi trần trụi rụt rè mở ra.

Tiểu huyệt ướt dầm dề lộ ra, quần lót cũng bị ướt không ít.

Mơ hồ còn có thể nhìn thấy thịt huyệt nửa kín nửa hở bên trong.

Vừa gợi cảm lẳng lơ lại vừa đơn thuần đáng yêu, dụ dỗ người khác trầm mê.___________
Nhớ follow page của Cáo nha ❤
 
[Hoàn] Học Thêm
🌸 Chương 42 🌸


Chương 42: Hoàn chính văn.Bắp đùi của cô gái nhỏ non mềm, cọ vài cái đã để lại vệt đỏ.

Bên dưới của cô ngậm lấy côn thịt, tiểu huyệt căng trướng.

Cô dang rộng hai chân tách mở hoa môi, chạm vào hoa châu, làm nũng với anh: "Thầy ơi, an ủi chỗ này một chút có được không?"

Vòng eo thon nhỏ cùng cần cổ của cô gái nhỏ ngửa ra sau, trên bụng có vài dấu răng nhàn nhạt.

Khi bị người đàn ông véo hoa châu cực kì dâm đãng mà rên rỉ.Tiết Kiệu thô bạo lôi kéo nơi đó, đầu ngón tay mân mê, làm cho cô gái nhỏ không chịu được kích thích mà nói bậy.

Cặp ngực trắng nõn không ngừng lắc lư.Người đàn ông thong thả rút côn thịt ra, anh cúi đầu nâng mông cô lên.

Nụ hôn dọc theo tiểu huyệt đi xuống, cuối cùng dừng lại tại hoa châu nho nhỏ.Ban đầu là nhẹ nhàng liếm hôn, dùng đầu lưỡi kích thích nơi non mềm mẫn cảm.

Sau đó lại bất ngờ cắn mạnh, đầu lưỡi lướt qua cúc huyệt.

Làm cô gái nhỏ run rẩy cong lưng.

Cô không kiềm nén nước mắt cùng tiếng hét của mình.

Nước mắt chảy ra từ hốc mắt, trong cơn mê mang tình ái tự mình lẩm bẩm: "Thầy ơi, Chu Từ yêu thầy.

Rất yêu thầy..."

Cô trong cơn kích tình mơ hồ nhớ lại khoảng thời gian mình còn nằm viện.

Lúc đó trên trán cô là băng gạc dày đặc, cô ở trong phòng bệnh của Tiết Kiệu nghe anh kể về chuyện bạn học ở trường đại học của anh thêm sai thuốc khiến anh phải nhập viện.

Ánh mắt của cô hâm mộ nhìn chằm chằm vào anh, cô kể rằng phòng thí nghiệm của trường mình đóng bụi lớp lớp.Ở huyện thành nhỏ này, phòng thí nghiệm ở trường cấp 3 chỉ dùng qua mắt thanh tra.

Hiếm khi thật sự phục vụ học tập, cô chỉ từng nhìn thấy ổng nghiệm ơ trong sách giáo khoa, chứ đứng nói đến mấy thứ hóa chất xanh đỏ.

Anh nâng lên bàn tay quấn băng gạc của mình, cưng chiều nói: "Đợi anh khỏi rồi sẽ làm thí nghiệm cho em xem được không?"

Đêm đó, cô vội vàng trốn vào phòng bệnh của anh.

Bởi vì bố cô lại uống say rồi đến bệnh viện làm loạn.Anh dịu dàng vuốt ve cơ thể căng cứng của cô, anh nhẹ nhàng trấn an cô nói là không có việc gì đâu.

Mà cô đang khóc thút thít bất ngờ ngẩng đầu, muốn hôi môi anh.Người đàn ông đặt một ngón tay lên môi cô, anh dịu dàng xoa tóc cô, đẩy cô ra xa: "Không được."

Lúc đó cô liều mạng muốn chứng minh là được, lại bị người đàn ông tuyệt tình ngăn cản động tác hoang đường tiếp theo.

Vết thương trên tay anh hình như lại bị rách miệng, vết máu loang lổ trên băng gạc.Bố cô rời đi chưa lâu người đàn ông đã nhanh chóng đẩy cô ra khỏi phòng bệnh.

Anh giống như muốn thu hồi luôn chỗ lánh nạn cuối cùng của cô.Sau đêm náo loạn đó mọi người đều cho rằng bố cô sẽ tạm ngừng một thời gian, đến khuya mọi người đều mệt mõi ngủ hết lại bất ngờ nghe tiếng hét hung tợn của đàn ông.Đã xảy ra việc gì, Chu Từ không nhớ rõ.Cô chỉ nhớ bố mình nổi điên đấm mạnh vào thái dương cô, sau đó cầm một xấp giấy tờ ném vào mặt cô, cô nghe thấy ông ta chửi cô vô dụng, ông ta nói cô là con đĩ, sau đó là gì nữa cô không còn nghe rõ.

Chỉ biết ông ta cầm phích nước nóng lên muốn nện vào đầu cô, cô chỉ kịp nhìn thấy một bóng dáng chắn trước người đỡ cho cô một đòn này.

Máu của người đó nhỏ giọt lên mặt cô, Chu Từ mệt mõi chỉ muốn nhanh chóng chết đi."

Nếu em chết rồi, anh phải nhớ kỹ em đó."

Người đàn ông sắc mặt tái nhợt, run rẩy lau đi vết máu trên mặt cô.

Anh mặc kệ máu tươi trên mặt mình, khóe môi gắng gượng nở nụ cười: "Vậy em cũng phải nhớ rõ anh."

Chuyện tiếp theo cô không thể nhớ rõ, chỉ còn lại những mãnh ký ức vụn vặt.

Nào là " hội chứng rối loạn căng thẳng sau chấn thương" hay là "chứng hay quên ngược dòng".

Thỉnh thoảng sẽ có cảnh sát gọi đến nói cho Quách Diệp biết "Nạn nhân còn lại vẫn chưa tỉnh, bố mẹ anh không cho bà gặp anh ấy, nghe nói là bị tổn thương một phần não, làm ảnh hưởng đến tính tình."

Chu Từ trong cơn mơ màng bất ngờ cao trào, mái tóc của người đàn ông ướt đẫm, khóe miệng anh dính chút chất lỏng óng ánh.

Anh tìm đến môi cô cùng nhau hôn môi, cô khóc đến mức hít thở không thông.

Khi côn thịt một lần nữa đi vào vòng eo của cô căng chặt, bên dưới gắt gao kẹp chặt lấy anh.

Bộ dạng liều chết không buông, muốn cùng anh triền miên suốt kiếp.Tiết Kiệu vỗ mông cô muốn cô thả lỏng, lại bị cô cắn chặt hơn.

Thịt huyệt non mềm tầng tầng lớp lớp quấn chặt lấy anh, bên trong ôm lấy côn thịt.

Cô sờ soạng nắm lấy ngón tay anh, trên đó vẫn còn lưu lại vết sẹo mờ mờ.Cô bất ngờ cắn ngón tay anh, làm cho người đàn ông đau đớn rên nhẹ một tiếng."

Bảo bối, em phát điên cái gì đó?"

Chu Từ cười ngây ngốc, chỉ vào những chữ viết lung tung trên bụng mình lẩm bẩm: "Thầy lưu lại dấu vết ở đây, em cũng lưu lại dấu vết cho thầy."

Cô mút lấy ngón tay anh, liếm sạch vết máu tươi, từng câu từng chữ hứa với anh."

Về sao em sẽ không bao giờ quên thầy, vĩnh viễn nhớ rõ."

“Đời đời kiếp kiếp đều sẽ nhớ rõ.”

Hoàn Chính Văn______
Nhớ follow page của Cáo nha ❤
 
[Hoàn] Học Thêm
🌸 Chương 43 🌸


Chương 43: Mơ thấy bị thầy đè trên bục giảng làm tình trước mặt các bạn. ( Ngoại Truyện)Chu Từ ngủ không ngon giấc, cô mơ màng tỉnh dậy mới phát hiện mình nàm trên bục giảng.

Hai chân bị mở rộng.Bên dưới truyền đến một tràng tiếng cười, sắc mặt cô lập tức tái nhợt.

Cô bật dậy đối mặt mới mấy chục gương mặt quen thuộc.Ngón tay thon dài óp eo cô: "Bạn học Chu Từ, để các bạn nhìn xem bộ dạng dâm đãng của em như thế nào được không?"

Ngón tay Tiết Kiệu để ở tà váy cô, nhanh chóng vén lên.Thời tiết đang dần chuyển lạnh, cho nên cô mặc thêm quần tất màu trắng.

Bên dưới không có quần bảo hộ, anh dễ dàng chạm được vào quần lót của cô.Đôi chân thon dài trên bục giảng khép chặt, chân cô run rẩy.

Cô nghe thấy âm thanh bàn tán ổn ào: "Ê, ướt rồi kìa!"

Người đàn ông cười lạnh tách hai chân cô ra, anh xé rách lớp vải giữ hai chân cô, đẩy chiếc quần lót màu da sang một bên.

Huyệt thịt khép chặt hoàn toàn bại lộ, cô thét lớn che mặt lại.

Giữ hai chân bị anh thô bạo bóp, không cách nào khép lại được.

Tiểu huyệt bị ánh mắt của anh làm co rút, vô thúc cắn chặt đầu ngón tay của anh đang đi vào.

Miệng nhỏ hư hỏng rụt rè liếm mút tay anh.

Chu Từ nghe được tiếng cười mỉa mai, cũng nghe được tiếng nước ở nơi riêng tư của mình.

Cô chỉ hận mình không thể chét ngay tại chỗ, nhục nhã cắn chặt môi khẽ rơi lệ.Bàn tay to lớn cacahs một lớp áo xoa ngực cô, anh liếm nhẹ vành tai cô: "Cho các bạn nhìn vú của em được không?"

Cúc áo sơ mi bị anh cởi ra, vạt áo hai bên mở rộng.

Áo ngực bị vén lên cảo, đầu vú sưng lên nhọn hoắt.Cô gái nhỏ run rẩy khóc thút thít, cô từ trong cảm giác đau đớn tìm được một chút hương vị của tình dục.Lông tơ của cô gái nhỏ thưa thớt, nơi đó trắng nõn cực kỳ.

Bên dưới ướt dầm dề, cô đáng thương nằm trong vũng nước.

Quần vớ bị xé trách, lộ da ra thị bị lộ ra lóa mắt.Chu Từ run rẩy, không còn chỗ nào để nấp, không thể trốn tránh.

Quần áo chưa cởi sạch, nhưng đã bị người ta thấy hết.

Chân bị ép mở ra nhưng ánh mắt thay nhau cưỡng gian cô.

Khiến cho da mặt cô nóng như lửa đốt.

Toàn thân của cô đều ửng đỏ vì xấu hổ, cần cổ trắng nõn ngửa ra sau, tạo thành một đường vòng cung xinh đẹp, cô run rẩy ưm ư từng tiếng: "Thầy ơi, làm ơn đừng..."

Ngay sau đó hoa châu của cô bị người ta thô bạo bóp chặt, thẳng lưng tiến vào.Nửa người dưới vẫn chưa kịp phòng ngừa bị căng cứng, bụng dưới nhô lên be bé.

Các bạn học bên dưới bắt đầu rì rầm bàn tán.

Chu Từ đau đến mức cuộn tròn chân, miệng huyệt tái mét.

Ai cũng tin chỉ cần người đàn ông cắm thêm nữa cây còn lại vào chắc chắn cô sẽ rách.Sâu quá.Chu Từ cảm giác được người đàn ông luôn chọc đúng vào miệng tử cung, điên cuồng ra vào.

Bên dưới dâm thủy chảy không ngừng, khoái cảm dần dần ăn mòn lý trí.

Nghe thấy bạn học nam cố ý giả giọng rên rỉ của cô làm cô xấu hổ vô cùng.

Trong vô thức đôi chân nhỏ bé quấn chặt eo anh.

Anh dứt khoát động eo, để nửa cây côn thịt còn lại hoàn toàn vào sâu trong cô.

Nơi đó bị rách, máu chảy loang ra ở hai đùi.Cô bị anh làm toàn thân co rút, sống lưng cong lại.

Áo sơ mi đằng sau rũ xuống, lọ ra một đoạn eo nhỏ.

Người đàn ông bất nhòe bóp chặt, cưỡng ép cô giữ nguyên động tác.

Để cho huyệt xử nữ lộ ra trước mặt mọi người.Có người còn cố ý hỏi có thể chụp ảnh không.m thanh ồn ào rất lớn, làm cho tiểu huyệt cô gái nhỏ co rút không ngừng.

Nhớp nháp, dinh dính ngậm chặt côn thịt người đàn ông.

Bắp chân kịch liệt run rẩy, nhóc mắt theo động tác của anh rơi ra.Người đàn ông xoa bóp đầu vú cô, sau lại cắn một chút.

Hoa châu cũng bị anh trêu chọc, những nơi mẫn cảm trên cơ thể cô anh đều chơi qua một chút.

Bên dưới bịa nh cắm đến mềm nhũn, sưng đỏ.

Mất khống chế mà co rút.

Trước mắt cô gái nhỏ trắng xóa từng mãng, bên tay là âm thanh mỉa mai cùng tiếng cười của các bạn học."

Không thể làm nữa, muốn rách, sắp rách rồi..."

Quần tất bị xé dọc theo bắp đùi, rách nát đáng thương.

Chỉ có trên cẳng chân của cô còn hơi dễ nhìn một chút, dầu gối tinh tế nhỏ xinh lộ ra, bị người đàn ông nắm trong tay vuốt ve.Không biết qua bao nhiêu lần, cô cao trào bao nhiêu lần.

Mà eo cô đau muốn chết, hai chân không còn chút sức, giống như cục bông mềm mại nằm gục ở đó.

Cô mở chân ra ngoan ngoãn thuận theo anh, chỉ có cái miệng nhỏ ngẫu nhiên sẽ phát ra vài tiếng kêu.

Bên dưới bạn học không ngừng bàn luân, người thì nói 3 người thì nói sáu.Côn thịt của người đàn ông cắm mở miệng tử cung, mạnh mẽ xuất tinh.Anh bắn rất lâu, bắn sạch tất cả rồi mới chịu rút côn thịt ra.

Tiểu huyệt của cô gái nhỏ đáng thương không khép được miệng, dâm thủy bên trong chảy ra thật nhiều.

Còn có tinh dịch hòa với máu tươi.Giọng nói của người đàn ông rất ghê rợn: "Chỉ cần ai đoàn đúng sẽ được tiếp tục chơi cô."

Anh nâng mông cô lên, tách mở khe mông.

Để lộ ra cúc huyệt phấn hồng: "Muốn trước hay sau đều tùy ý."

Chu Từ khóc lớn nói không được.Trước mắt mất ngờ tối sầm, cô giật mình bặt dậy, toàn thân đều là mồ hôi lạnh.Trời còn đang tối, cô vẫn đang nằm ở nhà.

Vừa rồi chỉ là mơ thôi, chỉ có điều quần lót của cô đã ướt mèm.___________
Nhớ follow page của Cáo nha ❤
 
[Hoàn] Học Thêm
🌸 Chương 44 🌸


Chương 44: Phòng học play (Phiên ngoại.)Bụng của Chu Từ đã được hơn 7 tháng, hơi phình lên bên dưới áo đồng phục.Cặp ngực cũng trướng đến đau, vừa lớn vừa dài.

Cô không thể mặc vừa áo ngực cũ nữa mà phải đổi sang loại khác.

Là loại mà Tiết Kiệu mua cho cô, trông rất gợi cảm còn mang theo hương vị tình thú.

Hơn nữa không bao lâu cô lại phải đổi áo ngực mới___Bởi vì sữa của cô quá nhiều khiến áo ngực nhanh chóng bị ướt.Bởi vì thời tiết tháng 7 nóng nực nên cô mặc váy cho dễ chịu.

Quần lót bên dưới cũng là Tiết Kiệu mua, cùng một bộ với áo ngực.

Nó đặc biệt tiết kiệm vải cho nên cặp mông trắng nõn cũng không che đậy được.Hôm nay là ngày nghỉ hè, các bạn học trong lớp đều đã đi hết.

Chỉ còn lại cô ngồi chờ Tiết Kiệu.

Bàn tay nhỏ bé nhịn không được mà thò xuống dưới chui vào bên trong tiểu huyệt.

Cô mặt mũi đỏ ửng móc ra trứng rung bên trong cơ thể, âm thanh "rừm rừm" vang lên rất rõ.

Dâm thủy nhanh chóng chảy dọc theo hai đùi cô xuống đất.Là sáng sớm nay Tiết Kiệu nhét nó vào trong cô, anh cấm cô lén lấy ra.

Nhưng mà anh thật sự rất quá đáng.

Vừa nảy lúc anh đang cẩn thận dặn dò mọi người nghỉ hè chú ý an toàn lại cố tình lén lút khởi động trúng rung.

Khiến cho cô rất nhiều lần nhịn không nổi mà muốn thét lên.

Cuối cùng chỉ đành nằm gục xuống bàn cắn chặt ngón tay để ngăn tiếng rên rỉ của bản thân.Cô nằm dài ra bàn, ngón tay lén lút sờ soạng tiểu huyệt của bản thân.

Cho dù đứa bé hiện tại đã bảy tháng nhưng cô vẫn chặt như cũ, chỉ có hai ngón tay đi vào cũng đau không chịu được.Buổi tối khi Tiết Kiệu làm cô lần nào anh cũng cắn vành tai cô trêu chọc.

Anh hỏi cô làm sao mà sinh con ra được: "Con mẹ nó.

Chơi em bao nhiêu lần mà em vẫn chật như vậy.

Đến lúc sinh con sẽ đau chết cho xem."

Cô bị dọa nước mắt lưng tròng.

Sau khi anh thỏa mãn cũng không có hung dữ vậy nữa ngược lại giọng điệu ôn hòa ôm cô trong lòng an ủi.Cô nghĩ nghĩ đến việc đó làm cho dòng nước bên dưới chảy ra càng nhiều, khiến cho ghế gỗ cũng bị thấm ướt một vũng.Bụng dưới giống như bị bỏng, cô tự mình an ủi tiểu huyệt.

Học theo động tác thường ngày của Tiết Kiệu tự mình xoa bóp hoa châu, cô cuối cùng cũng cao trào.“Phì ——”Cô tự an ủi xong mới phát hiện trước mặt mình là mắt cá chân của người khác, cô hoảng sợ ngẩng đầu.

Là Tiết Kiệu.

Anh cầm lấy trứng rung, nét mặt nguy hiểm: "Không phải anh dặn em không được lấy nó ra rồi sao?"

Chu Từ đáng thương nhìn anh, ngón tay nắm tay áo anh nhận lỗi.Người đàn ông cười nhạo một tiếng, anh cúi đầu sờ vào quần lót ướt mèm của cô.

Chỉ chạm nhẹ một cái bàn tay đã dính đầy dâm thủy.

Giọng nói của Tiết Kiệu thô lỗ: "Dâm đãng đến như vậy, con mẹ nó bảo bối em tự mình an ủi mà không cần đóng cửa luôn sao?

Nếu người khác nhìn thấy thì sao hả?"

"Dâm đãng như vậy không phải do một tay anh dạy sao?"

Chu Từ già mồm cãi lại, cô ngẩng đầu nhìn ra cửa.

Thấy anh đã khóa cửa kéo rèm cẩn thận rồi mới yên tâm kéo tay anh.Tiết Kiệu bế cô dậy đè lên bục giảng, anh vén váy lột quần lót của cô: "Thèm khát như vậy?"

Chu Từ ấm ức ư ư tách ra hai chân: "Ai bảo anh nhét thứ kia vào trong em làm gì."

Tiết Kiệu cởi đồng phục của cô ra, bàn tay muốn cởi khóa áo ngực của cô.

Anh ném áo ngực và quần lót của cô sang một bên.

Cặp ngực tuyết trắng gấp gáp bật ra, anh nhéo nhẹ lên đó.

Lại dịu dàng đặt một nụ hôn lên bụng cô, sinh mệnh bên trong hình như bị dọa, nhẹ nhàng đá lên bụng cô một cái.Từ tháng thứ tư đứa bé đã bắt đầu biết đá, ban đầu Chu Từ còn sợ đến mức hét toáng khóc lóc ầm ỉ với Tiết Kiệu, nhưng bây giờ đã quen rồi.

Cô dịu dàng vuốt ve nơi đứa trẻ vừa đá, cô bị Tiết Kiệu nâng mặt lên.

Anh cắn nhẹ lên môi cô.Cô nâng cặp ngực trắng nõn đến trước mặt anh, ấm ức ư ư nói nơi đó trướng đau.

Người đàn véo một bên ngực, anh hơi dùng sức bóp lấy một bên, bên còn lại cúi đầu ngậm lấy.

Chu Từ ấn chặt đầu anh, ghì chặt anh vào ngực mình, dâm đãng kêu loạn: "Tiết Kiệu, Tiết Kiệu..."

"Chồng ơi, nhẹ lại, chồng ơi em đau.

Nhẹ lại đi anh..."

Tiết Kiệu vươn tay bóp mông cô, cô gái nhỏ bị anh huấn luyện thành một người phụ nữ.

Cô chớp chớp mắt, lắc mông làm nũng: "Thầy Tiết à..."

Côn thịt của Tiết Kiệu sớm đã sưng đau, giọng nói anh trầm trầm, bàn tay bóp mạnh vú cô: "Chu Từ, hôm nay anh làm chết em cũng là do em tự mình tìm."

Anh cởi quần móc côn thịt ra, bẻ ra tiểu huyệt mềm mại.

Anh bóp một bên vú cô, thẳng lưng tiến vào, làm cho cô bất ngờ giật mình.

Đôi chân đang rũ xuống bất ngờ giật bắn, cô nhẹ nhàng gọi chồng.Bên trong tiểu huyệt là thịt non ấm áp, cái miệng nhỏ cắn chặt anh không buông.

Anh càng véo ngực cô thì nó lại cắn càng chặt.

Khiến cho da đầu anh cũng tê dại.Anh làm cô đến mức thần trí mơ hồ, chỗ giao hợp của hai người có chút bọt nước.

Bên dưới trơn bóng sạch sẽ của Chu Từ bị anh làm sưng đỏ, anh lôi kéo hoa châu: "Vẫn là nên chơi em trước máy chiếu, để cho hình ảnh dâm đãng của em được chiếu trên bảng đen, một bên chơi em một bên nhìn em bị tôi chơi.Chu Từ ôm cổ anh, rì rầm bảo không cần, cô bị làm đến chảy nước mắt mơ màng mắng anh là tên khốn.Tiết Kiệu hôn lên nước mắt của cô, côn thịt bên dưới lại to thêm.

Hung hăng hướng vào tiểu huyệt của cô mà cắm, tầng tầng lớp lớp thịt huyện bên trong đều rất mẫn cảm.

Anh đỡ lấy cơ thể cô làm cô cao trào phun đầy dâm thủy, cô làm nũng ư ư cọ cọ vào mặt anh muốn anh nhanh bắn tinh dịch vào trong.Chu Từ ngẩng mặt nằm trên bục giảng, trên người dính đầy sữa của bản thân.

Nước mắt lóng lánh ở khóe mắt, bên dưới đáng thương bị thao tàn nhẫn.

Anh nắm tay cô muốn cô vuốt ve.Tiết Kiệu chiều chuộng hôn lên bụng cô, côn thịt chôn trong cơ thể cô lại cứng hơn.

Anh hôn từ bụng dọc lên đầu vú.

Anh liếm sạch một ít sữa tươi dính trên đó, trầm giọng hỏi cô: "Em còn muốn hả?"

Cô gái nhỏ đỏ mặt gật đầu, anh đỡ dưới nách cô xoay cô lại.

Tiếp tục từ sau tiến vào.“A ——”Tư thế này đi vào quá sâu, tiểu huyệt của cô giống như bị điện giật kịch liệt co rút.

Cô ngửa đầu ra sau, hai núm vú run rẩy.

Từ đằng sau đã nhìn thấy nó kịch liệt đong đưa, cần cổ thon dài uốn lượn.

Xương sống ẩn hiện thành hình vòng cung vô cùng xinh đẹp.Anh cứ vậy ra vào thêm mấy trăm cái, làm đến mức Chu Từ không chống đỡ nổi nữa.

Hai tay bị anh giữ chặt, cơ thể lắc lư muốn té, bị anh làm cho điên cuồng lắc lư."

Hức,em muốn tiểu, thầy ơi, em muốn tiểu ra quần..."

Tử cung của cô gái nhỏ căng phòng ép chặt bàng quang, thai phụ vốn dĩ nhiều nước tiểu, huống gì còn bị người ta lăn lộn lâu như vậy.

Chu Từ ư ư a a cắn chặt cánh môi, cô muốn trốn lại bị người sau lưng giữ chặt.

Người đàn ông sau lưng như cuồng phong vũ bão mà ra vào trong cô.Cơ thể Chu Từ run rẩy thừa nhận, thịt non bị côn thịt ma sát đến sưng đỏ.

Dâm thủy hòa cùng nước tiểu chảy xuống, cô đến cùng vẫn là không nhịn được.

Cô cắn răng ngửa cổ ra sau, bên dưới xả ra dòng chất lỏng vàng nhạt, tưới lên chân cả hai.Phía sau Tiết Kiệu cũng đến giới hạn, anh ôm chặt cô vào ngực.

Xương háng dán sát mông cô, mạnh mẽ bắn chất lỏng đặc sệt vào trong."

Ư..."

Chu Từ đặt tay lên bụng, không còn sức lực chống bục giảng.

Côn thịt của Tiết Kiệu vừa rút ra, tinh dịch cũng theo đó ào ào chảy ra, thấm đầy mặt đất.Chu Từ cụp mắt nhìn vết tích trên mặt đất, che mặt muốn khóc.

Lại bị người đàn ông dịu dàng kéo tay ra, nhẹ nhàng hôn môi.

Anh dọc theo khóe mắt một đường hôn đến đứa trẻ trong bụng cô.

Cuối cùng nụ hôn rơi xuống nơi riêng tư của cô: "Bảo bối, anh rất yêu em."

Hoàn toàn văn________
Nhớ follow page của Cáo nha ❤Mọi người follow page để theo dõi thêm nhiều truyện hay nữa nha♥️
 
[Hoàn] Học Thêm
Thông Báo


Mọi người xin vào nhóm kín để đọc tiếp bộ Học Thêm vui lòng gửi ảnh đã like page và follow wattpad này về page Purple Whale cho Cáo xét duyệt nha.
 
Back
Top Bottom