Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Hoàn] Học Thêm

[Hoàn] Học Thêm
🌸Chương 9🌸


🌸Chương 9: “Một là phía trên, hai là bên dưới.🌸Chu Từ ngồi trên người Tiết Kiệu, cô cảm nhận được bên dưới của anh cứng rắn, cách một lớp vải cọ vào tiểu huyệt của cô.

Ngón tay cô gái nhỏ run lên bần bật, bụng nhỏ phát ra tiếng òng ọc.

Mới đầu cô chỉ nghĩ lên văn phòng của Tiết Kiệu một lúc thôi nào ngờ lại xảy ra một đống việc như thế này.

Cô hoàn toàn quên mất việc đi mua bánh mì, tâm lý của cô bất an không nhớ chính mình đang đói.

Nhưng cảm giác sinh lý thì ngược lại đã bắt đầu nhắc nhở cô.

Tiết Kiệu cười trêu chọc, anh véo nhẹ cằm cô: "Em đói rồi sao?"

Cô cắn môi đáng thương gật đầu, tầm mắt nhìn xuống phía dưới.

Búi tóc đuôi ngựa bị người ta thô lỗ nắm lấy, cưỡng ép cô ngẩng đầu: "Vậy thì ăn chút gì đi."

Chu Từ ngây thơ nhìn anh, búi tóc đuôi ngựa bị anh thô lỗ kéo đến bên cạnh bàn.

Anh mở rộng hai chân, giải phóng cho dục vọng đã sớm cương cứng của mình: "Chu Từ, khẩu giao cho tôi đi."

"Em....không..."

Chu Từ sợ hãi muốn cự tuyệt.

Đồ vật trước mặt dữ tợn, to dài thẳng tắp.

Cô cảm giác nó có thể xuyên thủng cổ họng của mình.

Cô gái nhỏ sợ hãi lắc đầu cự tuyệt, nhưng bị người đàn ông ghì chặt đầu xuống.

Côn thịt to lớn chạm vào môi cô.

Người đàn ông đã nhẫn nhịn đến cực hạn, côn thịt sưng to phát đau.

Trong mắt anh đều là tình dục, nhìn chằm chằm cô gái nhỏ như muốn nuốt cô vào bụng: "Một là phía trên, hai là bên dưới."

Giọng nói của anh giờ phút này vẫn còn một chút ôn hòa, nhưng rất nhanh nó đã trở nên hung tợn.

Ngón tay thon dài vuốt ve cần cổ Chu Từ: "Chu Từ, em tự mình chọn cho tốt."

Chu Từ quỳ trên mặt đất, quần bị kéo xuống tận đầu gối.

Lông tơ thưa thớt cũng bị lộ ra.

Đôi mắt cô gái lấp lánh nước mắt, tủi thân há miệng ngậm thứ kia vào.

Mặc dù Tiết Kiệu vệ sinh nơi đó vô cùng sạch sẽ, nhưng khi cô ngậm vào trong miệng vẫn nghe mùi tanh nhàn nhạt.

Bởi vì anh đã nhẫn nhịn quá lâu nên mã mắt có chút dịch nhầy cháy ra.

Chu Từ mắc ói muốn phun ra, nhưng đầu cô bị chế trụ chỉ có thể chịu đựng mà nuốt vào.

“Ư……”

Khoang miệng cô gái nhỏ ấm áp mềm mại, hàm răng thẳng tắp không có sức lực mà cắn côn thịt.

Cô chỉ ngậm vào được một nữa đã không thể tiếp tục, đầu lưỡi không biết làm sao chỉ có thể vụng về liếm láp côn thịt giúp anh.

Miệng cô bị căng đau, khóe miệng như muốn rách toác.

Bên miệng chảy ra chút nước miếng trong suốt.

Cô ngậm côn thịt cương cứng ở trong miệng, chỉ hiểu là phải liếm nó.

Nhưng liếm như thế nào thì cô hoàn toàn không biết.

Tiết Kiệu giữ chặt hàm cô, hung hăng đẩy côn thịt vào trong.

Cô gái nhỏ đáng thương mà nôn khan, khóe mắt đọng nước mắt như chực chờ muốn rơi.

Bàn tay nhỏ bé giữ lấy côn thịt mong giảm chậm tốc độ.

Cô ngửa đầu ra sau muốn đem thứ này nhả ra, nhưng lại bị người đàn ông giữ chặt ót.

Anh không thương tiếc ngược lại còn hung hăng động eo.

Khóe miệng bị ma sát đến tê dại, nước mắt của Chu Từ từ giọt rơi xuống.

Đọng trên côn thịt của anh.

Ánh mắt anh thâm trầm nhìn cô, từ từ thả chậm lại động tác.

Chu Từ đôi mắt đỏ hoe hơi khịt khịt mũi, bàn tay nhỏ bé đỡ lấy côn thịt.

Cô học học động tác của anh mà ngậm lấy côn thịt.

Cô cúi đầu rớt nước mắt đặt lên đó một nụ hôn, đầu lưỡi rụt rè thăm dò liếm côn thịt.

Người đàn ông vuốt ve gáy cô, giọng nói ôn nhu nhưng rất đáng sợ: "Thầy đút em ăn no có được không?"

Anh giữ chặt đầu cô, côn thịt thô bao ra vào miệng cô.

Đầu óc Chu Từ mơ màng, trước mắt trắng xóa.

Trong vô thức ngón tay tự tìm tới tiểu huyệt, cô bắt chước động tác của côn thịt ngón tay tự ra vào tiểu huyệt.

Sau khi thọc vào rút ra khoảng hơn trăm cái người đàn ông bất ngờ ghi chặt cổ cô.

Anh ấn chặt đầu cô vào giữa háng, côn thịt đỉnh vào tận cổ họng cô.

Ánh mắt Chu Từ mê man nhìn Tiết Kiệu.

Trên trán anh có một lớp mồ hôi mỏng, đốt ngón tay ở sau cổ cô vì dùng sức mà trở nên trắng bệch.

Côn thịt ở trong họng cô bắt đầu bắn tinh.

Tinh dịch đặc sệt không ngừng bắn ra, Chu Từ bị sặc mà ho khan.

Ngón tay đang ở trong cơ thể ngây ngốc dừng lại.

Người đàn ông bắn một lúc mới ngừng lại, côn thịt bán cương cùng tinh dịch trong miệng cô ùng ục muốn trào ra ngoài.

Tiết Kiệu từ trên cao bễ nghễ nhìn cô, anh rút côn thịt trong miệng cô ra.

Bàn tay anh vòng qua nách bế cô dậy để cô ngồi lên chân mình, ngón tay thon dài vuốt ve môi cô, một ngón khác thăm dò huyệt thịt.

Chu Từ ngây ngô nuốt hết toàn bộ tinh dịch tanh nồng trong miệng, đôi mắt sạch sẽ trong suốt nhìn anh: "Em...

Em khó chịu."

Tay anh ở bên dưới vẫn thăm dò huyệt thịt, giọng nói anh trầm khàn: "Chỗ nào khó chịu?"

Cô gái nhỏ giọng nói không rõ, Tiết Kiệu đưa tay cho cô để cô chỉ cho mình.

Cô cầm lấy ngón tay của anh đặt lên bụng mình: "Chỗ này nóng, khó chịu muốn hỏng."

Tiết Kiệu cười lạnh: "Không phải nóng muốn hỏng mà là em đâm đãng đến hỏng."

Giọng nói của anh lãnh đạm kêu gọi tình dục bên trong Chu Từ thức tỉnh, vừa vặn ngón tay bên dưới cùng nhanh hơn.

Người đàn ông gần như muốn xoa hỏng miệng huyệt của cô.

Có gái nhỏ dần dần rơi vào vực sâu tình dục.

Cô cong eo ở trên người anh cao trào, trong chốc lát chưa lấy lại được tĩnh táo.

Đôi mắt lấp lánh mở to, mềm nhũn nằm trong ngực anh.

Nửa người dưới của cô vừa vặn dán sát háng Tiết Kiệu, khiến cho côn thịt vừa mềm xuống lại có dấu hiệu muốn ngóc đầu dậy.

Tiết Kiệu nghiến răng nghiến lợi, nhéo cằm Chu Từ: "Em còn đói không?"______________Nhớ follow page của Cáo nha, đừng quên tham gia nhóm kín nữa.

Link page và nhóm Cáo để ở phần giới thiệu nghe ❤
 
[Hoàn] Học Thêm
🌸Chương 10🌸


🌸Chương 10: Áo mưa🌸Chu Từ mặc xong quần áo muốn đi ra ngoài, nhưng sau cổ bị người khác giữ chặt.

Người đàn ông thần thái tản mạn ngồi bên cạnh bàn, ngón tay vân vê búi tóc đuôi ngựa của cô.

"Lại đây."

Giọng nói của người đàn ông khàn khàn, ngón tay vuốt ve sơi tóc của cô.

Anh khom lưng lấy lược ra, gỡ dây buộc tóc của cô xuống đưa đến trước mặt cô muốn cô ngậm lấy.

Anh thong thả chải tóc cho cô, động tác vô cùng mềm nhẹ không có chút thô bạo nào.

Ngón út lướt qua cần cổ mẫn cảm của cô.

Chu Từ ngậm dây buộc tóc, bài thi trong tay bị cô vò nhăn nhúm.

Bài thi sớm đã ướt đẫm, đều là do dâm thủy của cô làm ướt.

Ngón tay thon dài mân mê đôi môi mềm mại của cô, anh lấy lại dây buộc tóc.

Sau khi giúp cô buộc tóc gọn gàng anh mới hài lòng vỗ vỗ gáy cô: "Cuối tuần đến nhà tôi."

Chu Từ kinh ngạc quay đầu lại.

Anh không đề ý đến thái độ của cô, đáy mắt mang theo ý cười.

Anh mở điện thoại lên cho cô xem.

Trên đó là lịch sử tin nhắn của mẹ cô và Tiết Kiệu.

Một tuần trước mẹ cô đã gửi tin nhắn cho Tiết Kiệu, bà muốn sau khi có thành thích kiểm tra đầu năm thì nhờ anh báo lại một tiếng.

Để bà tiện theo dõi thành tích học tập của cô: "Chu Từ con bé rất hay không tập trung học hành, thầy Tiết thầy là giáo viên chủ nhiệm của con bé thầy xem có thể làm gia sư dạy kèm cho nó luôn không?"

Đây đúng là giọng nói của mẹ cô.

Đôi môi Chu Từ trắng bệch, ngẩng đầu nhìn anh.

"Em muốn tôi đến đón em, hay em tự đến?"

"Em...em tự đến."

Người đàn ông gật đầu không cùng cô nói tiếp vẫn đề này nữa.

Chu Từ lòng đầy hoang mang đi ra ngoài, mỗi bước chân đều nặng nề khó khăn.

Cuối tuần chính là thứ bảy, trường học của bọn họ cứ hai tuần sẽ nghỉ một ngày.

Đêm hôm trước Chu Từ nhận được tin nhắn của Tiết Kiệu.

Anh gửi địa chỉ nhà và dặn dò cô mang theo sách vở bài tập, còn lại thì không nói thêm gì khác.

Chu Từ lo lắng đề phòng, cô mặc đồ che bản thân kín mít.

Cô ghé vào tiệm bán đồ gần nhà mua một hộp "áo mưa" bỏ sẵn trong túi áo.

Cô đi được nữa đường bổng dưng trời đổ mưa, Chu Từ không có mang theo ô.

Nên bị xối ướt giống như gà hầm canh, chật vật đáng thương đứng trước cửa nhà Tiết Kiệu.

Anh ở gần trường học, tiểu khu của anh mới xây cách đây hai năm.

Kiến trúc rất hiện đại, còn được lắp thang máy.

Chu Từ ấn nút thang máy, cô đứng chờ thang máy tâm trạng lo lắng bất an.

Bàn tay không tự chủ được nắm chặt hộp "áo mưa" trong túi áo.

Điên thoại bất ngờ đổ chuông, cô cúi đầu nhìn thử.

Là mẹ cô gửi tin nhắn đến, bà hỏi cô đã đến nhà của Tiết Kiệu chưa.

Cô chụp một tấm ảnh gửi cho mẹ mình: "Con không muốn học phụ đạo."

"Vậy con cố gắng chăm chỉ học tập đi, thành tích có tiến bộ thì không cần học phụ đạo nữa."

Mẹ cô rất nhanh lại gửi thêm một tin nữa: "Thầy Tiết thật sự rất tốt, thấy ấy nói thành tích của con tiến bộ cũng là việc tốt đối với thầy ấy.

Cho nên thầy ấy không có lấy học phí, mẹ định sau khi con thi cuối kỳ xong sẽ mời thầy ấy ăn bửa cơm."

Chu Từ im lặng bấm màn hình: Vì sao con phải đến nhà của thầy ấy..."

Cô gõ được một nữa thì cửa thang máy bất ngờ mở ra, cô ngẩng đầu lên lập tức thấy Tiết Kiệu từ bên trong đi ra.

Đôi mắt anh hời hợt nhìn cô, nhẹ nhàng mĩm cười gật đầu.

"Trời mưa quá lớn nên tôi xuống đón em."

Anh giải thích ngắn gọn.

Chu Từ luống cuống nhanh chóng nhét điện thoại lại vào túi.

Người đàn ông vươn tay nắm lấy bàn tay của cô kéo vào trong.

Bên trong thang máy hình như có hơi lạnh, thổi phần phật vào người cô.

Làm cô co rúm lại thành một cục.

Tiết Kiệu liếc mắt nhìn một cái, bất ngờ ôm cô vào lòng.

Cánh tay rắn chắc đặt lên vai cô, vừa ấm áp vừa an toàn.

Chu Từ cảm giác trái tim mình nhảy lên một nhịp, bàn tay cô đặt lên lồng ngực.

Vô tình nhớ lại cảm giác đầu vú khi bị anh mút sưng lên, nhắc nhở chính bản thân người đàn ông này rất ác liệt.

Chu Từ lại cảm thấy lồng ngực nhảy hẫng một nhịp.

“Tinh ——” Thang máy dừng lại ở tầng nào đó, người bên ngoài ngẩng đầu ra khỏi chiếc điện thoại: "Thầy Tiết?"

Chu Từ bất ngờ muốn đẩy Tiết Kiệu ra, người đàn ông vẫn giữ chặt lấy cô.

Anh ôm chặt cô trong lòng, giọng điệu ôn hòa: "Tôi lên nhà trước."

Người bên ngoài liếc nhìn Chu Từ một cái: "Bạn gái của thầy sao?

Làm sao lại ướt thành thành vậy rồi.

Thầy lên nhà trước đi tôi chờ thang máy sau cũng được."

Thang máy nhanh chóng dừng lại ở tầng lầu nhà Tiết Kiệu.

Anh dùng vân tay mở cửa kéo cô vào nhà.

Bên trong căn phòng rất u ám, bức màn dày nặng che kín cửa sổ sát đất, che đi ánh sáng bên ngoài, chỉ còn nghe thấy tiếng mưa rơi lách tách.

Nội thất trong nhà đều là màu đen đem lại cảm giác lạnh lẽo, đơn điệu.

Có một chiếc TV lớn trong phòng khách, nhưng không được bật.

Cô còn đang chăm chú đánh giá căn phòng thì ở phía sau Tiết Kiệu đã khóa cửa, hơi thở nặng nề tiến gần về phía cô.

"Thầy Tiết?"

Ngón tay thon dài dễ dàng chế trụ eo cô, anh ném cô lên sô pha.

Chu Từ sợ hãi muốn giãy giụa nhưng người đàn ông nhanh hơn một bước đè lên người cô, đôi chân dài khóa chặt cô lại.

Bàn tay sờ soạng eo cô, anh bất ngờ nắm bàn tay trong túi áo cô lôi ra.

Trong không gian mờ ảo của ánh đèn cô nghe giọng nói của mình run rẩy: "Thầy...

Thầy Tiết..."

Đồ vật giữa hai chân người đàn ông sưng to dán ngay hoa tâm của cô, anh hung hăng gặm cắn vành tai cô: "Đã sớm có chuẩn bị, chờ được tôi chơi phải không?

Hửm?"____________Nhớ follow page của Cáo nha, đừng quên tham gia nhóm kín nữa.

Link page và nhóm Cáo để ở phần giới thiệu nghe ❤
 
[Hoàn] Học Thêm
🌸Chương 11🌸


🌸Chương 11: “Tự an ủi cho tôi xem, nếu có thể cao trào tôi sẽ buông tha em.”🌸Cô gái nhỏ cả người ướt sũng lộ ra thân hình mảnh khảnh, cao gầy.

Tiết Kiệu nhanh chóng lột sạch đồ trên người cô, da thịt trắng nõn lộ ra trước mắt anh.

Cô nghiêng đầu tránh đi ánh mắt của người đối diện.

Anh bất ngờ chồm qua người cô, ấn công tắc bật đèn.

Ánh đèn trong phòng khách sáng lên, ánh sáng ấm áp chiếu lên người cô.

Chu Từ nghiêng đầu mới phát hiện TV treo tường có lớp mặt gương to, vừa vặn có thế nhìn thấy mọi việc diễn ra trên sô pha.

Bên trong tấm gương là hình ảnh cô toàn thân trần trụi nằm trên sô pha, hai chân gập lên, đầu ngón chân cuộn tròn.

Bị người đàn ông ép buộc tách hai chân ra, bộ dạng cô lúc này giống như là muốn quấn hai chân lên eo anh cầu hoan.

Mà trong tay cô vẫn nắm chặt hộp áo mưa.

“Hừ……”

Tiết Kiệu khẽ cười, xoay đầu cô đối diện với tấm gương: "Em thích nó không?"

Giọng nói anh hơi khàn khàn: "Buổi sáng hôm nay tôi mới lắp thêm, đặc biệt chuẩn bị để dành cho em đó."

“Không,... không thích.”

Ánh sáng trên đầu quá chói mắt.

Cô sợ hãi co rúm trên sô pha, nhìn Tiết Kiệu thong thả cởi quần áo.

Dáng người của anh thuộc dạng cao gầy, nhưng mà cơ bụng rất đẹp.

Từng múi rõ ràng, bên dưới là đường nhân ngư bắt mắt cực kỳ.

Bắt mắt hơn nữa chính là côn thịt thô to giữa hai chân anh.

Chu Từ nhớ lại ấn tượng lần đầu nhìn thấy thứ đó, nó dài khoảng 17-18 cm.

Không quá xấu, ánh sáng chiếu tới đỉnh quy đầu.

Nó lắc lắc theo rừng bước chân của anh tiến về phía cô.

“Muốn tôi dùng cái này?”

Chu Từ che miệng lắc đầu.

Cơ thể trần trụi, nóng bỏng của Tiết Kiệu áp xuống.

Dán sát vào cô, làn da của anh còn mang theo chút ẩm ướt.

Giờ phút này cô chỉ muốn bản thân mình bốc hơi ngay lập tức.

Áo mưa bị anh xé rách đặt vào lòng bàn tay cô, một bãi dính dính nhớp nháp.

"Lại đây, chúng ta bắt đầu học."

Anh nhéo gáy cô, giọng nói trầm khàn: "Trước tiên để tôi dạy em làm thế nào giúp tôi đeo lên."

Chu Từ lắc đầu trốn ở một góc, đôi tay nhỏ bé ôm chặt đầu gối.

Cô sợ hãi ôm lấy chiếc gối che ở trước người: "Không, em không muốn."

Tiết Kiệu cười lạnh: "Thứ này không phải do em mua tới sao?

Hay là muốn tôi không xài bao làm em?"

Anh nhéo mông cô, giọng nói ngạo mạn mang theo đe dọa: "Không mang bao đi vào, tôi sẽ chơi từ đằng trước rồi đến đằng sau.

Khiến cho mặt trước và sau của em đều lỏng ra, sau đó tôi sẽ rót đầy tinh dịch vào trong em.

Chỉ cần em động đậy một chút chất lỏng sẽ từ từ trào ra, vậy thì tôi sẽ lấy nút bịt bằng gỗ chắn lại giúp em.

Để em có thể hoài thai con của tôi, rồi ngực em sẽ bị trướng sữa.

Đến lúc đó em sẽ bị tôi ấn trên bục giảng, một bên hút sữa một bên tàn nhẫn chơi em."

Nói xong anh nhanh tay giật chiếc gối trong lòng cô ra, vứt sang một bên.

Anh chồm người qua, thật sự ngậm lấy đầu vú của cô.

Đầu lưỡi thô bạo liếm hút khiến cho đầu vú sưng đỏ, bên trên dính một lớp nước miếng lắp lánh.

"Tôi sẽ trừng phạt em thế này..."

Anh đè cô lên sô pha mềm mại, đầu vú cọ vào gối ôm sớm đã dựng thẳng.

Người đàn ông giữ chặt eo cô, côn thịt của anh chọc chọc miệng tiểu huyệt lâu lâu lại cọ qua cúc huyệt.

Cô khóc lóc đáng thương nói bản thân không nghĩ nhiều như vậy.

Cô sợ anh muốn làm việc đó với cô lại không có biện pháp phòng ngừa, sẽ khiến cô mang thai.

Giọng nói của Tiết Kiệu lạnh nhạt: "Đầu óc của em sao không nghĩ cách học tập cho tốt, suốt ngày chỉ nghĩ đến việc bị đàn ông chơi.

Đúng là lẳng lơ."

Chu Từ khóc lóc đến nỗi cổ họng đau nhức, bao cao su trong tay bị cô vò nhàu nhưỡn.

Cô bị Tiết Kiệu ôm ngồi trong lòng ngực, côn thịt dựng thẳng giữa hai chân cô.

Người đàn ông hướng dẫn cô xé gói giấy bọc lấy ra bao cao su màu hồng nhạt.

Bàn tay bé nhỏ giữ lấy thứ giữa hai chân anh, giúp anh mặc vào.

Tiết Kiệu nghiêng đầu cắn nhẹ lên cổ cô: "Thông minh lắm."

Đôi chân thon dài của người đàn ông tách mở đầu gối của cô gái nhỏ.

Nơi riêng tư của cô hoàn toàn bại lộ trước gương.

Anh cười như không cười véo hoa châu của cô, một bàn tay khác thô lỗ xoa nắn ngực cô: "Muốn tôi chơi cái miệng phía trước hay là cái miệng phía sau?"

Chu Từ nói nơi nào cũng không muốn.

Tiết Kiệu cười lạnh cọ cọ tiểu huyệt của cô: "Làm sao có chuyện tốt như vậy được---- nếu đã vậy tôi sẽ thao hết cả hai."

“Không…

Không được.”

Tiết Kiệu nhéo gáy cô anh hỏi tại sao lại không được.

Anh thô lỗ xoay đầu cô nhìn vào gương, để cô tự nhìn bản thân trong gương.

Tên của Chu Từ phải sửa thành "Sứ" mới đúng, bởi vì làn da của cô trắng nõn phát sáng.

Ngoại trừ những chữ bị Tiết Kiệu viết trước ngực không thể rửa sạch ra thì toàn thân của cô không có chút tì vết nào.

Đầu tóc cô rối loạn, đôi mắt ầng ậng nước mắt.

Hai đùi bị mở rộng lộ ra tiểu huyệt phấn hồng, hai vú bị xoa nắn khiến dâm thủy chảy ra không ngừng.

Mặt đất bị dâm thủy làm ướt, cô giống như bị người khác tàn nhẫn ức hiếp trông đáng thương đến đau lòng.

Vừa khiến người khác thương xót vừa khiến người khác muốn hung hăng chơi chết cô.

Khiến cho anh nhịn không được ý niệm muốn vấy bẩn cô, đem cô cùng rơi xuống địa ngục.

Lột bỏ đi sự tinh khiết của cô, điên cuồng ra vào cơ thể cô.

"Trước tiên chúng ta ôn lại kiến thức cũ được không?"

Bàn tay người đàn ông đang xoa ngực cô tăng thêm sức: "Lần trước tôi dạy em tự an ủi như thế nào?

Em còn nhớ chứ?"

"Bây giờ em tự mình an ủi cho tôi xem, nếu có thể cao trào tôi sẽ tha cho em." _________Nhớ follow page của Cáo nha ❤
 
[Hoàn] Học Thêm
🌸Chương 12🌸


🌸Chương 12: Tên Khốn🌸 Chu Từ hai mắt đẫm lệ nhìn anh ở trong gương.

Người đàn ông vẻ mặt ôn hòa, ngũ quan anh tuấn.

Cho dù không mặc quần áo cũng khiến cho người ta có cảm giác như anh đang ăn mặc chỉnh tề lại còn là người tốt.

Một câu nói này thật đúng là quá ác liệt, nó thiêu rụi tất cả tự trọng của cô gái nhỏ.

Từ trong cổ họng của cô phát ra âm thanh nức nở nho nhỏ.

Côn thịt của người đàn ông cọ qua tiểu huyệt khiến cho tiếng nức nở hóa thành tiếng thở dốc.

Hai chân bị cưỡng ép mở ra.

Bàn tay của cô vụng về xoa bóp tiểu huyệt, tay còn lại rụt rè tìm đến cặp ngực trắng nõn của bản thân.

Ngón tay của cô rất đẹp, thon dài, trắng tinh.

Đối lập với cặp ngực loang lỗ nét mực là sắc tình không nói nên lời.

Tiết Kiệu vừa nâng mắt lên lập tức nhìn thấy hình ảnh cô trong gương.

Cô gái nhỏ ắt hẳn 18 năm qua đều là ngoan ngoãn, nếu không sẽ không đến nỗi ngay cả ngực cũng không biết xoa.

Bàn tay cô đặt lên đó rồi lại không biết phải làm gì tiếp theo, ngay cả bàn tay bên dưới cũng vô cùng máy móc ra vào chính mình.

Cô không biết làm thêm cái gì khác chỉ có thể cố gắng vuốt ve chính mình rồi tại tủi thân mà nức nở.

"Phải đánh dấu em không đạt mới được."

Bàn tay to lớn của Tiết Kiệu bao lấy tay cô, hơi ấm phả lên mu bàn tay của cô.

Anh dạy cô tự xoa ngực, một bàn tay khác thô bạo giữ cằm ép cô ngẩng đầu.

Anh muốn cô tự nhìn mình chơi đùa tiểu huyệt.

Cô gái nhỏ trừng mắt nhìn hình ảnh trong gương, đôi môi nhỏ tái nhợt nhẹ nhàng phát ra tiếng thở dốc.

Cô không ngồi vững chỉ có thể dựa vào lồng ngực Tiết Kiệu để làm điểm tựa.

Sống lưng gầy yếu dán sát vào anh.

Cô giống như được làm từ nước, nước mắt nhiều mà bên dưới dâm thủy cũng nhiều.

Cho dù động tác tự an ủi của cô rất vụng về nhưng dâm thủy chảy ra không ít.

Cô cảm giác được giữa hai chân có gì không đúng, sợ hãi giữ chặt tay Tiết Kiệu: "Em...

Em tới rồi."

Ý cô muốn nói là cô đã làm được rồi, anh có thể buông tha cho cô chưa.

Tiết Kiệu cười nhạo một tiếng.

Giọng nói của anh lạnh nhạt, thờ ơ.

Giống như một nhát dao xuyên thẳng qua thần kinh của cô.

Cô gái nhỏ yếu ớt cong eo rúc vào lòng anh, nhanh chóng khép hai chân lại.

Tiết Kiệu đè cô trên sô pha: "Chu Từ, em không biết triều phun là gì sao?"

Trước ánh mắt kinh ngạc của Chu Từ anh đã nhanh chóng vùi đầu vào giữa hai chân cô.

Đầu lưỡi đẩy ra môi âm hộ, tìm kiếm hoa châu mà liếm láp một vòng.

Đầu lưỡi di chuyển qua lại giữa tiểu huyệt và hoa huyệt.

Mặt anh dán chặt giữa hai chân cô, sống mũi thẳng tắp chống lên tiểu huyệt.

Hàm răng đùa giỡn cắn hoa châu nho nhỏ.

“A ——” Nửa người dưới của cô bị kích thích kịch liệt, bụng dưới co thắt từng cơn.

Tiết Kiệu ngẩng đầu, ánh mắt anh lạnh nhạt xem thường nhìn cô nằm trên sô pha.

Cô gái nhỏ trần trụi kẹp chặt hai chân, nhanh chóng triều xuy.

Tiếng nức nở đáng thương vang khắp phòng.

Dâm thủy thấm ướt mặt sô pha.

Tiết Kiệu nâng đầu cô lên ép cô nhìn tiểu huyệt của mình phun ra dâm thủy.

Chu Từ che mặt khóc lóc thê thảm, lần đầu tiên cô mắng anh: "Đồ khốn!"

Giọng nói của cô rất nhỏ như sợ anh nghe thấy.

Cô nghiến răng nghiến lợi thể hiện nỗi căm hận.

Tiết Kiệu ngồi một bên thong thả cởi bao cao su ra khỏi côn thịt.

Anh cột chặt miệng bao, vứt vào thùng rác gần đó.

Không biết anh lấy bút marker từ đâu ra.

Cô gái nhỏ bất ngờ bị anh kéo đến ngồi trên đùi anh.

Côn thịt giữa hai chân anh như vô tình cọ qua hoa tâm, lại có ý như muốn tiến vào.

Chu Từ hét lên sợ hãi, cô hoảng loạn lùi về phía sau.

Đôi mắt đáng thương nhìn anh.

Tiết Kiệu nhéo đùi trong của cô đánh giá.

Sau cùng lại ở bắp đùi ghi lên ba chữ "không đạt chuẩn."

Chu Từ tuyệt vọng ngẩng đầu, vô thức nằm sụp xuống sô pha.

Cô khóc đến hai mắt không còn thần sắc, chết lặng mà nằm ở đó.

Người đàn ông dọc theo rốn vuốt thẳng một đường đến tiểu huyệt trơn bóng.

Sau khi vuốt ve hai cái anh đặt ngòi bút lên đó.

Anh gần như muốn tra tấn Chu Từ, từng câu từng chữ viết vô cùng chậm.

Đầu bút ướt át kích thích dạ thịt yếu ớt, mẫn cảm.

Chu Từ cắn chặt ngón tay để ngăn tiếng rên.

Người đàn ông vỗ nhẹ người cô, ý bảo cô ngồi dậy xem thử.

Cô chỉ hơi nghiêng đầu một chút là có thể nhìn thấy bản thân trong gương.

Hai chân mở rộng, hai bên trái phải đầu có ba chữ "không đạt chuẩn."

được viết rất lớn.

Bên cạnh rốn có một dấu mộc màu đỏ.

Hoa châu sưng lên chứng minh sự thô bạo của người đàn ông.

Cạnh dấu mộc đỏ có một chữ ký: "Tên Khốn."_________Nhớ follow page của Cáo nha ❤
 
[Hoàn] Học Thêm
🌸Chương 13🌸


Chương này bị khóa vui lòng join group để xem cách đọc.

Link group tớ ghim ở phần giới thiệu nhé ❤
 
[Hoàn] Học Thêm
🌸Chương 14🌸


Chương này bị khóa vui lòng join group để xem cách đọc.

Link group tớ ghim ở phần giới thiệu nhé ❤
 
[Hoàn] Học Thêm
🌸 Chương 15 🌸


Chương 15: “Bị người khác ức hiếp mà vẫn có thể chủ động duỗi đầu lưỡi há mồm sao?.”

Lúc Chu Từ về nhà là trời đang mưa ầm ầm, cho nên Tiết Kiệu phải lái xe đưa cô về.

Mái tóc đen nhánh của cô gái nhỏ bị xõa tung, tản ra phía sau lưng.Cô kéo áo khoác che kín cổ bởi vì lạnh, Tiết Kiệu bất ngờ tăng nhiệt độ điều hòa lên.

Anh giống như không có việc gì tiếp tục lái xe.Chu Từ nhìn anh một cái, ánh mắt rất nhanh di chuyển sang chỗ khác.Chỉ có những lúc Tiết Kiệu lột sạch đồ của cô thì mới nói ra mấy lời khó nghe, còn lúc này anh cứ mãi im lặng không nói câu nào.

Chu Từ lại không nhịn được mà lén nhìn anh, người đàn ông vô tình phát hiện ánh mắt của cô.

Anh cũng quay sang nhìn cô, bộ dàng chỉnh tề nở nụ cười.Vô sĩ, khốn kiếp, là một tên điên."

Thứ hai Tần Dụ sẽ quay lại trường."

Tiết Kiệu dừng xe cởi dây anh toàn, giọng nói của anh lạnh nhạt mà nó ra chuyện này.Chu Từ hồi hộp nhìn anh, sự việc sảy ra tối hôm đó cô vẫn chưa quên.

Ký ức mình ở trước mặt người đàn ông này tè ra quần khiến cô cảm thấy bị sỉ nhục.

Cô hoảng loạn đẩy cửa muốn bỏ chạy, nhưng lại bị dây an toàn làm bật lại chỗ ngồi.Tiết Kiệu cười như không cười nhìn cô, anh đưa cho cô một chiếc ô.

"Nếu cậu ta dám ức hiếp em thì phải nói cho tôi, tôi thay em giải quyết mọi chuyện."

Sau đó anh cẩn thật tháo đai an toàn giúp cô: "Bây giờ có thể chạy trốn rồi."

Chu Từ nắm chặt chiếc ô: "...Như thế nào mới gọi là khi dễ."

Cô gái nhỏ run rẩy, ánh mắt nhìn về phía người đàn ông.

Cô nắm chặt chiếc ô trong lòng bàn tay: "Giống như nhưng gì thầy làm với em, thì gọi là khi dễ đúng không?"

“Chu Từ, em không biết sao?”

Tiết Kiệu ngữ khí ôn hòa: "Đằng trước là tiểu khu nhà em, nếu em không ngại tôi có thể đậu xe ở đó.

Rồi biểu diễn cho em xem một chút khi dễ là như thế nào."

Chu Từ sắc mặt tái nhợt.Cơ thể Tiết Kiệu áp qua, anh giữ chặt cằm cô ép cô cùng nhau hôn sâu.

Chu Từ theo bản năng mở miệng lập tức đầu lưỡi của anh nhanh chóng tiến công.Ngón tay thon dài nhẹ nhàng xoa nắn giữa hai chân cô, cách một lớp vải dệt tiểu huyệt đáng thương lại trở thành nạn nhân.Chu Từ rên rỉ ra tiếng, đôi chân nhỏ nhắn không ngừng vặn vẹo.Tiết Kiệu buông cô ra, nhưng bàn tay vẫn để nguyên nơi đó, cách một lớp quần quận động anh sờ đến khi cô ướt đẫm mới hài lòng buồng ra."

Bị người khác ức hiếp mà vẫn có thể chủ động duỗi đầu lưỡi há mồm sao?"

Tiết Kiệu lại cười như không cười, cô cảm giác anh lại muốn dùng từ ngữ khó nghe để mắng cô.

Nhưng cuối cùng thì không phải, anh không thèm để ý đến cô.

Bàn tay cách một lớp vải dệt nhẹ nhàng xoa bóp tiểu huyệt.Chu Từ run rẩy yếu ớt cuộn tròn người, ánh mắt đáng thương nhìn anh."

Lần này nếu tôi buông tha cho em thì em sẽ tiếp tục tự mình an ủi sao?"

Hai chân Chu Từ khép chặt: "Em...

Em sẽ làm..."

Tiết Kiệu thu tay lại, anh rút ra một tờ khăn giấy thong thả lau ngón tay."

Còn việc gì sao?"

Tiết Kiệu lau tay xong không chút để ý mà hỏi cô."

À phải rồi, em nhớ bổ sung bài tập đầy đủ.

Thứ hai cầm lên văn phòng cho tôi kiểm tra."

Chu Từ hơi run run.Người đàn ông dường như chán ghét việc anh viết chữ lên người cô.

Ngược lại anh cảm thấy hứng thú nhìn cô mở rộng hai chân, cầm bút lông tự vẽ lên ngực mình.Cả một buổi chiều hôm nay học phụ đạo đúng là cơn ác mộng đối với Chu Từ.Cô cả người trần trụi ngồi trên bàn làm việc mà Tiết Kiệu lại một thân tây trang sạch sẽ, chỉnh tề.

Anh ngồi đối diện nhìn cô tự viết đẳng thức lên ngực mình bằng ánh mắt chăm chú."

Nơi này có thể rửa sạch" Người đàn ông ôm cô trong ngực, anh nâng ngực cô lên sửa bài cho cô.

Giọng anh thản nhiên: "Nhưng khi về nhà em phải viết bài tập lên đây."

"Thầy sẽ kiểm tra."

"Ừm...

Cả chỗ này cũng sẽ bị rửa sạch."

Anh cắn vành tai cô, nhẹ nhàng vuốt ve tiểu huyệt.

Bên môi anh nở nụ cười: "Nếu là hình xăm thì tốt rồi, viết một ít lên tiểu huyệt của em vĩnhviễn cũng không bị mất.

Không chừng lúc tôi hôn lên đó em còn phát run nữa."

Nơi này cũng như vậy."

Người đàn ông moi hoa châu của cô ra xoa xoa.

"Nhưng tiếc là nó bé quá, không viết chữ lên được."

Anh nói xong cũng buông tay ra.

Cặp ngực của Chu Từ dính đầy vết mực không ngừng run rẩy.

Cô ghe thấy người đàn ông giọng nói ôn hòa: "Mặc đồ vào đi, tôi đưa em về."

Anh đột nhiên ngừng lại động tác.

Anh đưa cô lên đỉnh cao của dục vọng rồi lại không quan tâm đến cô.Chu Từ ngồi yên tại chỗ, bàn tay tìm đến hoa châu sớm đả đỏ ửng.

Cô ở sau lưng Tiết Kiệu nhẹ nhàng tự vuốt ve nơi riêng tư của bản thân.

Ngón tay cẩn thận vụng về tự xoa nắn ngực.

Cô cảm thấy hơi đau bèn vội vã cắn chặt đầu lưỡi, vì vậy chỉ còn nghe được tiếng nức nở nho nhỏ.Tiết Kiệu cười nhạo một tiếng, anh quay đầu lại nhìn cô.

Cô cái nhỉ cả người run rẩy, trong đôi mắt thấy rõ sự tuyệt vọng."

Còn chưa sướng đủ sao?"

Giọng nói của người đàn ông khàn khàn: "Chu Từ, tôi đã nhịn cả một buổi trưa."

Dâm thủy ở bên dưới của cô phun ra tung tóe trên mặt bàn.

Chu Từ vội vàng mặc quần áo, chân cô ở trên mặt đất không có chút sức.

Hai chân mềm nhũn xém xíu sẽ ngã.Cô hoảng sợ nhìn chỗ phình lên ở giữa háng người đàn ông.

Cô sợ hãi nhanh chóng mặc đồ, đeo cặp rồi bỏ chạy ra cửa.

Cô không dám tìm áo ngực, chỉ có thể kéo cao khóa áo khoác để che lại."

Tạm biệt thầy..."

Chu Từ mở cửa, cô bung ô ra bước xuống xe.

Cô chật vật đeo cặp nhanh chóng chạy về hướng nhà của mình.Cô bất ngờ đụng phải cha dượng.Hai năm trước mẹ cô sớm đã ly hôn với bố cô, vì bị ông ấy đánh đập.

Vậy là Chu Từ đi theo mẹ.Ở cái huyện thành nhỏ này mẹ đơn thân rất gây chú ý.

Bảy cô tám dì không quen không biết liên tục hối thúc mẹ cô tái hôn.

Còn giới thiệu cho bà rất nhiều người.

Đến cuối bà quyết định chọn người đàn ông tên Triệu Nguyên này, bởi vì ông ta trông có vẻ tử tế.

Hai người nhanh chóng đi đăng ký rồi đãi một bửa tiệc nhỏ.

Sau đó Triệu Nguyên dọn vào nhà của cô."

Về rồi sao, đi đâu về đó?"

Trên người ông ta mang theo mùi thuốc lá.

Nhưng ông ta không biết hút thuốc, vậy thì chỉ có khả năng ông ta lại đi đánh bạc.

Tử tế gì đó tất cả đều là mẹ nó gạt người.Sau khi kết hôn mẹ Chu Từ mới phát hiện người đàn ông này ham mê bài bạc.

Mẹ cô tức giận muốn ly hôn, nhưng bảy cô tám dì không quen đó lại tiếp tục khuyên nhủ: "Cô là phụ nữ mà ly hôn tận hai lần sẽ không tránh khỏi bị người khác dị nghị.

Thôi cố nhịn một chút đi, đàn ông mà ai không có tật xấu chứ.

Làm gì có người nào hoàn hảo đâu."

Cuối cùng mẹ cô bất lực thở dài một tiếng, bà chỉ có thể cuối đầu nhẫn nhục.Trong lòng Chu Từ nghĩ đàn ông không những có tật xấu, mà mẹ nó cả đám đều không bằng súc vật."

Con đi học phụ đạo.

Là mẹ đăng ký lớp phụ đạo cho con."

"Học phụ đạo?"

Người đàn ông thốt lên kinh ngạc: "Bao nhiêu tiền?"

Chu Từ lạnh nhạt nâng tầm mắt.

Trước giờ cô luôn mềm mại như bánh bao nhưng lúc này đôi mắt cô gái nhỏ lạnh như băng: "Dù sao cũng là tiền mẹ con tự mình kiếm."

Cô nói xong xốc cặp sách bước qua người ông ta đi lên lầu.Triệu Nguyên đằng sau tức giận dậm chân,nhưng cũng không dám buông lời mắng chửi.Ông ta nhanh chóng đuổi theo Chu Từ: "Tối nay ăn cái gì, mẹ mày có nói hôm nay sẽ về."

"Con không thấy đói."

Chu Từ tìm chìa khóa trong cặp, ánh mắt cô dụng phải hộp áo mưa.Vội vội vàng vàng lấy giấy che đi, cô mở miệng nói: "Đợi lát nữa con sẽ gọi điện hỏi mẹ muốn ăn gì."

Cô mở cửa thay dép lê một đường đi thằng vào phòng mình, cô lấy điện thoại ra xem.Cô hỏi mẹ mình vì sao phải đến nhà thầy.

Bà ấy trả lời rằng: "Mẹ sợ dượng Triệu làm ảnh hưởng việc học của con."

Sau đó mẹ cô lại hỏi cô tình hình học tập thế nào.

Học phụ đạo có hiệu quả không.

Nửa tiếng trước mẹ cô nhắn bà ấy đã lên xe kèm theo một nhãn dán hoạt hình lòe loẹt.Chu Từ gửi lại nhãn dán con thỏ dễ thương kèm theo một tin: "Con cảm thấy phương pháp dạy học của thầy Tiết không phù hợp, con có thể không học phụ đạo nữa được không?"

Mẹ cô nhanh chóng hồi âm: "Mọi người đều nói thầy Tiết trình độ chuyên môn rất giỏi.

Chắc có lẽ là mới đổi giáo viên nên con còn chưa quen thôi."

Chu Từ tất màn hình điện thoại rồi lôi hộp áo mưa trong cặp ra.

Cô vò nát rồi nhét xuống đáy thùng rác, sau đó còn cẩn thận lấy giấy lấp lên.Điện thoại lại "tinh" một tiếng.

Báo hiệu có tin nhắn.Là Tiết Kiệu gửi đến: "Em để quên đồ ở chỗ thầy ."

Kèm theo một tấm hình chụp áo ngực của cô._________
Nhớ follow page của tớ nha
 
[Hoàn] Học Thêm
🌸 Chương 16 🌸


Chương 16: Áo ngực được kẹp ở trang đầu tiên của cuốn sách.Cánh cửa bất ngờ bị đẩy ra làm Chu Từ giật mình tắt điện thoại, cô quay đầu lại nhìn.

Là bố dượng đứng ngoài cửa xoa xoa tay: "Mẹ mày về trễ một chút, chúng ta ăn cơm trước đi."

“…Con không đói bụng.”

Chu Từ đứng ở mép giường: "Dượng ăn trước đi, con vẫn còn bài tập chưa làm xong."

Cô lấy mấy tờ bài tập mới ra khỏi cặp, bật đèn ngồi vào bàn học.

Cô quay đầu nhìn bố dượng, người sau lưng muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Ông ta xoay người đi ra ngoài.Chu Từ mở điện thoại lên một lần nữa, Tiết Kiệu không gửi thêm tin nào khác.

Cô hết ghi rồi lại xóa rất nhiều lần mới miễn cưỡng nặn ra được một câu: "Lần sau em đến học phụ đạo sẽ lấy."

Mẹ cô gửi cho cô một bức ảnh chụp biển số ga tàu: "Tàu của mẹ bị trễ một chút."

Chu Từ dặn bà ăn chút gì đó đi, cô lo bà bị tụt huyết áp.

Mẹ cô gửi ảnh thùng mỳ gói sang cho cô.Mẹ của cô tên là Quách Diệp, sau khi ly hôn bà chuyên tâm làm việc.

Công việc của bà là kế toán, cho nên thường xuyên phải đi ra ngoài công tác.

Tóm lại là có liên quan đến thuế má này kia.

Chu Từ không hiểu rõ lắm về công việc của bà, cô chỉ biết là công việc của bà rất vất vả.

Công ty lớn công ty nhỏ đều là do bà khai báo đóng thuế, bởi vì bà làm rất rõ ràng cẩn thận.

Cho nên nhiều công ty tìm đến là bình thường, chỉ cần kiếm thêm được thu nhập thì bà sẽ không từ chối.

Vậy nên một tháng có khi bà ở bên ngoài tận 6-7 ngày.Chu Từ suy nghĩ miên man một lút lại mơ màng ngủ quên mất, đến khi đồng hồ điểm 2hsáng cô mới giật mình thức dậy.

Khoảng 2 tiếng trước mẹ cô có gửi tin nhắn nói bà ấy sắp về đến nhà.Trời bên ngoài vẫn đang mưa, Chu Từ đi chân trần xuống phòng khách rót nước uống.Cửa phòng ngủ chính không khép chặt, âm thanh bên trong theo khe hở truyền ra ngoài.

Cô nghe thấy tiếng thở dốc kèm theo giọng nói của cha dượng: "Em...em nâng eo lên chút."

Mẹ cô không kiên nhẫn nói: "Triệu Nguyên, anh nhanh lên đi.

Tôi còn phải đi ngủ."

Tiếng da thịt chạm vào nhau bạch bạch truyền đến, Chu Từ đỏ mặt lùi về.

Cô cẩn thận cầm tay nắm cửa khóa chặt lại.Chu Từ quay trở lại giường ngủ, lần này cô ngủ không ngon giấc.

Cả một đêm cô mơ thấy rất nhiều giấc mơ hỗn loạn.

Giấc mơ cuối cùng chính là Tiết Kiệu bẻ hai chân cô ra, anh đỡ côn thịt cọ cọ hoa tâm.

Sau đó không chút khách sáo mà tiến thẳng vào trong.Cô la lên một tiếng, tỉnh lại.Mẹ cô nghe thấy tiếng hét vội vàng gõ cửa: "Tiểu Từ, con làm sao vậy?

Mau ra ăn sáng đi."

Chu Từ đeo dép lê đi ra ngoài: "Con ra ngay."

Mẹ cô hỏi qua tình hình học tập của cô, lại tỉ mỉ nói về Tiết Kiệu: "Mẹ nghe nói thầy Tiết là một người rất tốt, con đừng có thành kiến với thầy quá.

Tối hôm nay mẹ có thời gian rãnh nên muốn mời thầy Tiết ăn bữa cơm, con cũng đi chung đi."

Chu Từ lắc đầu nói không đi.Quách Diệp lập tức tức giận nhéo tai cô: "Con dám không đi thử xem!"

Mẹ cô đang trang điểm, cho dù năm nay bà đã ngoài bốn mươi nhưng vẫn rất đẹp.

Dáng người cũng được giữ gìn rất tốt, mái tóc xoăn bồng bềnh xõa sau lưng.

Bà nhìn Chu Từ mĩm cười.Chu Từ cuối cùng vẫn là không thể phản kháng.Mẹ cô sớm đã đặt bàn trước, hai người nhanh chóng ngồi đó chờ người: "Thầy của con có uống rượu không?"

Quách Diệp bất ngờ hỏi.Chu Từ: “Con không biết.”

Quách Diệp lấy chai rượu vang đỏ trong túi ra: "Đây là mẹ mua ở thành phố trước khi quay về, là loại đắt nhất.

Thầy con là người từ thành phố đến, không biết thầy có hài lòng không.À mẹ nghe nói thầy ấy vẫn còn rất trẻ đúng không?"

“Dạ, thầy ấy 27 tuổi.”

Hai người còn đang trò chuyện thì Tiết Kiệu bất ngờ đẩy cửa đi vào, gương mặt ôn hòa: "Chào chị."

Quách Diệp cũng nhanh chóng đứng dậy: "Chào thầy Tiết, mời thầy ngồi."

Bà huých khủy tay Chu Từ, cô không tình nguyện mà đứng dậy.

Còn chưa kịp làm gì đã thấy Tiết Kiệu đưa cho mình một cái túi giấy: "Chu Từ, em để quên sách bài tập ở nhà thầy.Chu Từ không hề nhớ có việc này, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn nhận lấy.

Mẹ cô quay sang nói với anh rằng cô rất hay vứt đồ linh tinh: "Thầy Tiết, tôi thấy thầy có chút quen mặt.

Thầy cũng là người ở đây sao?"

Chu Từ mở túi giấy kia ra xem thử, mặt cô lập tức tái mét.

Cô cúi đầu lén nhìn Tiết Kiệu.Ở trang đầu tiên của cuốn sách này kẹp áo ngực của cô.

Áo ngực đã được anh giặt sạch sẽ, nó còn mang theo mùi hương lạnh lẽo trên người anh.

Được xếp ngay ngắn chỉnh tề kẹp vào sách.Anh ôn hòa nói chuyện với mẹ cô, ánh mắt như lơ đãng nhìn về phía cô.

Trong đáy mắt còn mang theo chút ý cười.“Không phải, tôi không phải người ở đây.”

Mẹ Chu mỉm cười: "Aiya, vậy chắc tôi đã gặp qua thầy ở đâu rồi, cho nên mới cảm thấy quen."

Tiết Kiệu mỉm cười ôn hòa.Bữa cơm này ăn thật sự rất lâu.

Mẹ Chu mượn cớ đi vệ sinh nhưng Chu Từ biết bà đi thanh toán.

Cô nhàm chán ngồi nhai đồ ăn."...không phải em đã nói lần sau sẽ đến lấy sao?"

Chu Từ vừa ăn vừa rụt rè nói.Tiết Kiệu còn chưa kịp trả lời thì Quách Diệp đã quay lại: "Thầy Tiết, cuối cùng vẫn là muốn nói một tiếng cảm ơn với thầy."

Tiết Kiệu cười cười: "Chu Từ là học sinh ngoan, chị không cần phải cảm ơn tôi đâu."

Quách Diệp còn muốn gửi anh chút quà nhưng đều bị anh khéo léo từ chối hết.

Anh mờ màn hình điện thoại lên: "Thời gian không còn sớm nữa.

Bữa cơm hôm nay tôi rất cảm ơn, để tôi đưa chị và Chu Từ về nhà nhé."

Chu Từ rũ mắt, liếc sơ qua màn hình điện thoại.Tiết Kiệu: “Lần sau nếu còn để quên, thì không cần phải mặc áo ngực đến nữa.”___________
Nhớ follow page của tớ nha
 
[Hoàn] Học Thêm
🌸 Chương 17 🌸


Chương 17: "Em mặc áo ngực size bao nhiêu?"

Tiết Kiệu nhìn thấy cô gái nhỏ run rẩy ngẵng đầu, trong mắt cô viết rõ hai chữ" Biến Thái".

Trong lòng anh đột nhiên có chút phiền muộn, trên đường về anh cùng với Quách Diệp trò chuyện.

Giọng nói của anh ôn hòa, sâu kín.

Quách Diệp khen anh không ngớt, anh uyển chuyển đáp lời nịt nọt lại bà.

Nhưng không khiến cho người khác nghe ra nịnh nọt, mà thật sự tinh tế.

Trời sinh anh giống như một người luôn bình tĩnh, chỉ có khi cởi bỏ quần áo mới trở thành một tên khốn.

Chu Từ ngồi ở ghế sau, trong lúc nhìn sườn mặt của anh cô bất ngờ có suy nghĩ như vậy.

Tiết Kiệu đã đưa Quách Diệp và Chu Kỳ về đến nhà, bà vẫn liên tục cảm ơn anh.

Tiết Kiệu mỉm cười chào tạm biệt, anh nhìn hai người đẩy cửa vào nhà rồi mới lái xe đi.

Anh về đến nhà nhanh chóng nằm dài ra giường.

Hắn nhớ Chu Từ.

Đột nhiên anh nhớ ra việc gì đó, mở điện thoại gửi cho Chu Từ một tin nhắn: "Em mặc áo ngực size bao nhiêu vậy?"

Anh nhắn xong thì vứt điện thoại sang một bên, mở máy lạnh nhìn lên trần nhà suy tư.

Anh cảm giác có ai đó đè lên người mình, là Chu Từ.

Cô gái nhỏ bằng xương bằng thịt, làn da cô trắng đến mức gần như phát sáng.

Nữa người trên chì mặc áo ống, bên trong không có áo ngực cũng không có dán núm.

Hai bầu cực bị cánh tay ép chặt vào nhau lộ ra rãnh ngực.

Cánh tay và bả vai trần trụi khoác một lớp chăn mỏng.

Cô quỳ gối giữa hai chân thon dài của anh, ở trong chăn của anh từng bước bò hướng lên trên.

Cuối cùng cô ngồi giữa hai chân anh, hoa huyệt cách một lớp vải mỏng ma sát với côn thịt của anh.

Gương mặt non nớt cọ cọ ngực anh, đôi mắt trong veo đáng thương nhìn anh.

Bàn tay từ vạt áo cửa anh chui vào, sờ soạng từ ngực cho đến bụng dưới nóng hổi của anh.

Bàn tay vẫn tiếp tục đi xuống.

Động tác của cô vụng về cầm lấy côn thịt của anh trong tay, từ gốc rẽ vuốt thẳng một đường lên đến đỉnh.

Không giống đang làm tình, mà giống như cô đang thăm dò cấu tạo cơ thể của đàn ông thì đúng hơn.

Tiết Kiệu giữ chặt cổ tay cô.

Bàn tay cô gái nhỏ vẫn ở trong quần của anh, nắm côn thịt của anh thật chặt.

Lòng bàn tay bao trùm lên mã mắt, ấp áp nhưng vô cùng ướt át.

Giống như một tấm lưới được dệt bằng dục vọng, được dệt từ cô gái nhỏ không biết gì ngây thơ vô tội.

Tầng tầng lớp lớp bao phủ lấy anh.

"Em muốn làm gì?"

Giọng nói của Tiết Kiệu nghẹn ngào, trầm thấp hỏi cô, cô gái nhỏ theo bản năng nắm chặt bàn tay.

Lần này cô giống như thật sự muốn ép chết anh, côn thịt bị cô cầm trong lòng bàn tay vuốt ve nhanh chóng bắn ra.

Cô gái nhỏ không cẩn thận mà bị dính tinh dịch, vô tri vô giác mà cho ngón tay vào miệng nhẹ liếm.

Tiết Kiệm vươn tay câu lấy đốt ngón tay của cô.

Ngón tay cô gái nhỏ ướt đẫm, câu lấy ngón tay của anh.

Đầu ngón tay nhè nhẹ cọ vào lòng bàn tay anh.Bên ngoài cửa sổ truyền đến tiếng bước chân dồn dập, sau đó lại có âm thanh hoảng hốt gọi tên Chu Từ.

Cô gái nhỏ giật mình xốc chăn của anh lên chui vào, cô nằm xấp giữa hai chân anh.

Hơi thở nóng bỏng phả lên côn thịt của anh, tất cả ngón tay của Tiết Kiệu đều cứng đờ.

Cô gái nhỏ ngậm côn thịt của anh vào miệng, cô cắn nhẹ đỉnh côn thịt như muốn thăm dò.

Chiếc cằm nhỏ xinh bị anh bóp chặt, ngón tay vói vào trong miệng tách hàm răng của cô ra.

Đầu lưỡi ấm áp cẩn thận liếm láp đầu ngón tay anh, giống như một thứ gì đó lướt nhẹ qua.

Tiết Kiệu giật mình tỉnh dậy.

Đó chỉ là một giấc mơ mà thôi.

Anh từ trong mơ tình dậy vẫn có chút hoảng hốt, bởi vì giữa hai chân anh đã sưng to không thể tưởng tượng.

Đau đến khó chịu.

Cho đến khi anh cầm điện thoại lên thì tâm lý mới ổn định lại, Chu Từ trả lời anh một dấu chấm hỏi.

Ngay sau đó là hai chữ "Đồ điên.".

Cuối cùng dường như sợ anh trách phạt lại phải ấm ức bổ sung thêm một câu: "Em cũng không rõ, em mặc đồ freesize.

Nhưng hình như nhân viên cửa hàng bảo là ở giữa cup b và cup c."

Tiết Kiệu nhớ tới gì đó đứng lên mở tủ đầu giường, anh lấy một cái thước dây ra.

12h đêm, anh gửi lại tin nhắn cho Chu Từ: "Vậy ngày mai lên phong làm việc của tôi đo thử xem."

Đúng là đồ điên mà, không khác gì một tên biến thái._________
Nhớ follow page của tớ nha ❤
 
[Hoàn] Học Thêm
🌸 Chương 18🌸


Chương 18: Bị thầy giáo đè trên cửa đo vòng một.

Chu Từ đẩy cửa văn phòng ra, Tiết Kiệu đang đứng bên trong nói chuyện với học sinh.

Trong tay anh cầm một cây thước dây.

"Được rồi, em về lớp đi."

Tiết Kiệu xoay cây bút trong tay: "Phiền em nói lại với giáo viên Mỹ Thuật giúp thầy Chu Từ muốn tôi sửa bài tập giúp em ấy, cho nên em ấy có thể sẽ không lên lớp."

Bạn học đó nhìn Chu Từ một cái rồi cũng gật đầu đồng ý, sau đó nhanh chóng quay người đi ra ngoài.

Cửa bị anh thuận tay đóng lại, Chu Từ đứng dựa lưng vào cửa.

“…Thầy...”

Tiết Kiệu đứng dậy, cởi ra ba cúc áo đầu tiên.

Anh cầm thước dây lên: "Muốn lên lớp Mỹ Thuật sao?"

Sau lưng dán vào cánh cửa lạnh băng, Chu Từ cúi đầu rũ mắt.

Cô cự mình cởi cúc áo, cằm bất ngờ bị người ta nâng lên nhẹ nhàng cùng nhau hôn môi.

Động tác thân mật lưu luyến, giống như hai người là một đôi tình nhân.

Chu Từ rất nhanh đã cởi xong áo ngoài, ngón tay nhỏ xinh lại muốn tiếp tục cởi áo ngực.

Tiết Kiệu dịu dàng đứng trước mặt cô, hơi thở của anh mang theo sự mát lạnh, giống với áo ngực cô đang mặc.

Cặp ngực trắng nõn nhảy ra run lên trong không khí, cô run rẩy sát lại gần anh: "Thầy ơi, nhanh...nhanh lên một chút được không ạ?"

Tiết Kiệu đi đến, cánh tay chế trụ chiếc eo thon gầy.

Hơi thở hai người quấn lấy nhau, Chu Từ nằm trong lòng anh run rẩy nhè nhẹ.

Sau đó cô nghe thấy phía sau có tiếng răng rắc, là tiếng khóa cửa.

Thước dây được anh cầm trên tay, vòng một vòng từ phía sau lên đằng trước.

Sau đó dừng lại ở rãnh ngực của cô.

Đốt ngón tay của anh đặt lên rãnh ngực để ghi nhớ số đo cho cô.

Chu Từ quay mặt sang chỗ khác không nhìn anh, nhỏ tiếng thút thít.

Bất ngờ ngực cô bị thước dây siết chặt.

Thước dây rơi xuống, cọ qua đầu vú của cô.

Người đàn ông siết chặt thước dây, khiến cho ngực cô bị biến thành hình dạng khác.

Chu Từ giương mắt nhìn Tiết Kiệu, bất ngờ cô cảm nhận được cánh cửa sau lưng hơi chấn động.

Cô dựa rất sát cánh cửa, nên người bên ngoài gõ cửa vô tình làm eo cô cũng có chuyển động.

Cô cực kì hoảng loạn, duỗi tay muốn lấy quần áo của mình.

Nhưng người đàn ông trước mặt vẫn thản nhiên mỉm cười, anh không nhanh không chậm cầm thước dây.

Cột một chiếc nơ con bướm thật xinh trước ngực cô.

“Thầy Tiết, thầy có trong đó không?”

Người bên ngoài gọi một tiếng, lúc sau gõ cửa càng thêm kịch liệt.

Eo Chu Từ gần như tê dại, cô run rẩy dán vào người Tiết Kiệu.

Cặp ngực dán sát ngực anh, hơi thở của cô gái nhỏ hoảng loạn, ngực không ngừng phập phồng.

Ngực cô run rẩy, bị Tiết Kiệu cầm trong tay.

Đốt ngón tay của anh lướt qua môi cô, miệng anh kề sát tai cô thì thầm: "Nếu bị người khác nghe thấy thì sao?"

Ngay sau đó ngón tay thon dài đã nhanh chóng vén quần lót ra, mở ra hai cánh hoa môi ấm nóng.

Anh bắt lấy hoa châu của cô xoa bóp.

Chu Từ run rẩy muốn cắn cổ tay, cô nâng mắt lên nhìn bất ngờ chạm phải ánh mắt đầy nguy hiểm của anh.

Nhớ lại lời anh nói có sướng thì phải rên lên, không được nhịn.

Không biết người bên ngoài rốt cuộc là có việc gì gấp, cứ gõ cửa mãi.

Gõ đến eo cô tê dại.

Trong mắt cô chứa đầy nước mắt, ngẩng đầu vụng về hôn lên môi anh.

Đầu lưỡi rụt rè thăm dò khoang miệng anh, bất ngờ cô bị người ta chế trụ lấp kín hơi thở.

Đáng thương thở hổn hển, nước mắt cũng đã rơi xuống.

Bàn tay nhỏ bé nắm chặt sau lưng áo anh, nơi đó bị cô nắm nhăn nhúm.

Ngực cô bị trói buộc khiến cho việc hít thở khó khăn hơn.

Cô chỉ dám mở miệng thở dốc nhè nhẹ, cặp ngực run rẩy kịch liệt.

Nơ con bướm bằng thước dây dần dần di chuyển sang đầu vú bên trái.

Thước dây vuốt ve đầu vú mẫn cảm làm bên dưới như muốn tè ra quần.

Cô vừa khóc vừa cùng anh hôn môi, đầu óc của cô sớm đã mất tỉnh táo.

Cô bị anh đè chặt trên cửa, cẳng chân theo bản năng câu lấy eo anh.

Bị anh nâng một chân lên, động tác này làm cho tiểu huyệt mở rộng ra.

Cô nức nở cùng anh hôn môi.

Đến lúc không thở nổi nữa muốn tách ra để hít thở, cô mới biết mình không còn là người chủ động.

Tiết Kiệu ra sức hôn cô, không cho phép cô rời đi.

Hơi thở lạnh lẽo của anh bao vây lấy cô, ngón tay làm xằng làm bậy bên dưới.

“A!”

Chu Từ ngửa đầu ra sau tránh nụ hôn kia, bởi vì huyệt động của cô có dị vật xâm nhập.

Hai ngón tay của Tiết Kiệu đi vào, hung hăng xâm phạm nơi riêng tư của cô.

Anh nhéo nhẹ thịt non bên trong, về sau lại hung hăng ra vào.

Không thể áp chế được tiếng rên rỉ của mình, cô hốt hoảng che miệng lại.

Người đàn ông nâng chân cô lên chen vào giữa: "Người bên ngoài đi từ lâu rồi."

Chu Từ bây giờ mới phát hiện sau lưng đã không còn động tĩnh gì nữa, nhưng eo cô vẫn tê dại như cũ.

Tiết Kiệu vuốt ve sống lưng của cô khiến nó như bị giật điện.

Sống lưng trắng nõn cong thành hình cung, cô gái nhỏ nức nở xin tha.

Mặt trên của quần lót bị làm cho ướt nhẹp, dâm thủy chảy xuống không chút trở ngại.

Chảy dọc theo bắp đùi xuống đến đôi chân mềm mại, khiến cho quần thể dục hiện rõ vệt nước.

Tiết Kiệu vén ống quần kia lên: "Vậy bây giờ phải làm sao đây?"

Giọng nói của anh cực kì tàn nhẫn, nở một nụ cười mỉa mai.

Cô gái nhỏ run rẩy nhìn anh: "Cởi, cởi ra rồi tiếp tục sờ được không?"_________
Nhớ follow page của tớ nha ❤
 
Back
Top Bottom