Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Hoàn - H Tục - Sm] Bạn Trai, Em Thật Sự Biết Sai Rồi

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
397672702-256-k79221.jpg

[Hoàn - H Tục - Sm] Bạn Trai, Em Thật Sự Biết Sai Rồi
Tác giả: GCLdotdongbanti02
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

❌ Cảnh báo:
-Truyện này được mình edit theo phong cách thô tục, cực kỳ thô tục, mọi người cân nhắc trước khi đọc
-Nếu không hợp gu vui lòng thoát ra , không nói lời cay đắng
___________________________________
BẠN TRAI, EM THẬT SỰ BIẾT SAI RỒI

Hán Việt: Nam bằng hữu, ngã chân đích tri thác liễu ( cao H )

Tác giả: Biệt Vấn, Vấn Tựu Thị Thái Nhục
Tình trạng bản gốc: Hoàn thành

Thể loại: Nguyên bản, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Vườn trường, SM, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Lôi, Cường thủ hào đoạt, 1v1
Nam chính dưới giường cưng chiều, trên giường biến thái ✖️ nữ chính dưới giường đáng yêu, trên giường dâm đãng ,đê tiện
Lời lẽ thô tục, sỉ nhục, SM, cực nhiều thịt, cần cân nhắc kỹ!

Cần cân nhắc kỹ!

Cần cân nhắc kỹ!

Hướng dẫn tránh lôi: Liếm chân, uống nước tiểu, bắn nước tiểu, liếm khắp người, tát vú, vân vân.

Cực kỳ nặng đô, thật sự cực kỳ nặng đô.

 
[Hoàn - H Tục - Sm] Bạn Trai, Em Thật Sự Biết Sai Rồi
1. Quỳ Xuống, Gọi Chủ Nhân (Đạp vú, sỉ nhục, tát)


"Quỳ thẳng, banh hai chân ra."

Giọng nói không chút cảm xúc nào vang lên.

Cùng lúc đó, một đôi giày da thúc vào đùi trong của Trần Thục Lý.Da cứng và lạnh, cái cảm giác lạ lẫm đó làm cô khẽ rên lên.

Và ngay lúc cô rên, chiếc giày da không chút lưỡng lự dẫm lên vú cô: "Tôi có cho em nói chuyện không?"

Trần Thục Lý cắn môi dưới.

Đế giày cứng ngắc đạp lên chỗ mà bình thường cô còn chẳng dám đụng, cảm giác nhục nhã làm mặt cô đỏ bừng, nhưng lại không tài nào thốt ra nổi nửa lời.Không nhận được câu trả lời, ánh mắt gã đàn ông càng thêm khó chịu.

Hắn dùng sức thúc chân xuống: "Trả lời."

Cô hít một hơi thật sâu, giọng nói nghẹn ngào: "Không... không có."

Hắn không cho cô nói chuyện.

Mà cô, một tiếng trước đó, cũng hoàn toàn không nghĩ rằng mọi chuyện sẽ thành ra thế này.Hắn tên Cố Thâm, là bạn thanh mai trúc mã của cô.Hai người quen nhau 21 năm, cô yêu thầm hắn bảy năm.

Cứ nghĩ phải hiểu nhau đến chân tơ kẽ tóc, ai ngờ cả hai đều là đồ biến thái.Cô là nô lệ, còn hắn là chủ nhân.Chiều nay, trời xui đất khiến thế nào, cô tỏ tình với Cố Thâm và bị hắn từ chối.

Cô cứ nghĩ dù câu trả lời thế nào, mình cũng sẽ trút được gánh nặng trong lòng.Nhưng cái cảm giác bị từ chối lại khiến cô không kìm được mà buông thả.

Dù sao Cố Thâm cũng không yêu mình, vậy thì ai cũng được, phải không?Ôm cái suy nghĩ buông thả đó, Trần Thục Lý tìm thấy một tên chủ nhân trên diễn đàn trong thành phố.Không phải là người có tiếng, chẳng có ai theo dõi, tuổi tác cũng ngang cô, trông có vẻ chưa từng dạy dỗ ai bao giờ.Ít nhất cô là lần đầu, hắn cũng là lần đầu, cả hai đều không bị thiệt.Thế là Trần Thục Lý nhanh chóng liên hệ với đối phương, chốt thời gian và địa điểm, quyết định nghe theo bản năng, chấp nhận một lần bị huấn luyện.Đúng vậy, từ rất lâu rồi, cô đã biết mình không giống người khác lắm.Cô rất thích Cố Thâm sai bảo, và rất sẵn lòng làm theo lệnh của hắn.

Chỉ cần Cố Thâm yêu cầu, cô sẽ dốc hết sức làm cho bằng được.Khi còn bé, cô nghĩ chỉ là do mình thích Cố Thâm.

Nhưng khi lần đầu đọc tiểu thuyết SM, cô mới nhận ra mình đã sai.

Cái cảm giác thích thật sự sẽ không dẫn đến mấy chuyện này.

Lý do thực sự khiến cô thích những việc đó là -- cô thích bị người khác sỉ nhục.Giấu cái bí mật này nhiều năm, cô không muốn nhất là để Cố Thâm phát hiện.Nhưng trớ trêu thay, cô hẹn đại một người trên mạng, thì người đó lại chính là Cố Thâm.Từ lúc tỏ tình đến giờ mới có một tiếng.

Một tiếng trước cô còn đứng trước mặt Cố Thâm tỏ tình, một tiếng sau đã bị ép lột sạch, quỳ dưới chân hắn."

Bị tôi từ chối xong, liền mò ra ngoài tìm thằng khác để buông thả à?"

Vừa nhìn thấy cô, mắt Cố Thâm nhanh chóng tóe lửa giận, "Hay đấy, hay thật đấy."

"Em..."

"Bốp."

Trần Thục Lý còn chưa kịp nói gì biện hộ, một cái tát đã giáng xuống."

Không có quy củ, gọi chủ nhân."

Cô là con một, từ bé được cưng như trứng.

Đừng nói tát, ngay cả mắng cũng ít ai dám.

Giờ đây, cái tát này của Cố Thâm không hề giữ lại chút tình cảm nào, làm mặt cô lệch hẳn sang một bên.Hơi đau, mà cũng hơi sướng.Hai người quá quen nhau, dù chỉ một chút thay đổi biểu cảm của cô cũng không qua mắt được Cố Thâm.Hắn nhếch khóe môi, rồi lại tát cô một cái nữa: "Thấy sướng không?"

"..."

"Bạch bạch."

Hai cái tát tới tấp, hắn nói: "Trả lời."

Không thể chịu nổi nữa, cô khóc lóc mở miệng: "Sướng."

"Bốp, ai sướng?"

"Em...

Em sướng."

"Bốp, em là ai?"

"Em, em là..."

Trần Thục Lý vừa khóc vừa ăn mấy cái tát, nhưng vẫn không tài nào mở miệng nói ra cái từ đó.Ngồi trên ghế sofa, Cố Thâm cúi người lau nước mắt trên mặt cô, thở dài một cách bất lực: "Nói theo tôi, em là con đĩ ."

"Em là... em là con đĩ ."

Bị giọng hắn mê hoặc, cô lắp bắp nhắc lại."

Nói liền một hơi."

"Con đĩ thấy sướng."

Cuối cùng cũng có được câu trả lời mình muốn, Cố Thâm mới lại nở nụ cười: "Làm được đấy, tiếp theo là thưởng cho em."

Không đợi cô hiểu ra, những cái tát trời giáng đã ào ào xuống."

Bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch..."

Đến khi hắn dừng tay, hai bên má Trần Thục Lý đều nóng ran.

Không cần nhìn cũng biết giờ phút này chắc chắn chi chít dấu bàn tay.Đau đớn lẫn lộn cảm giác nhục nhã, làm cô không kìm được mà bật khóc nức nở.Cô chỉ cảm thấy giờ phút này mình chắc chắn đang thảm hại vô cùng, và cô không thể chấp nhận việc để Cố Thâm nhìn thấy bộ dạng này.Vừa nức nở, cô vừa nhanh chóng đứng dậy, muốn mặc quần áo rồi chạy biến, thoát khỏi cơn ác mộng này.

Nhưng gã phía sau không cho cô cơ hội đó.Hắn dùng sức một lần nữa ép cô quỳ xuống đất, tay chạm vào mặt cô, chà xát những dấu tay mình để lại: "Thấy tủi thân sao?"

Trần Thục Lý vẫn đang chảy nước mắt, nhưng không dám trả lời câu hỏi.Trận tát vừa rồi đã để lại một ký ức in sâu vào lòng cô, đồng thời cũng làm cô không dám làm Cố Thâm khó chịu.Cô cứ sợ mình lỡ lời nói sai gì đó, thì tiếp theo lại sẽ là một trận tát "thưởng"."

Trông có vẻ là thấy tủi thân."

Cố Thâm nheo mắt, nhìn thấu những suy nghĩ nhỏ nhặt của cô, ngón tay lại vươn xuống.Lòng bàn tay gã đàn ông hơi có một lớp chai mỏng, khi chạm vào hạ thể cô làm cô không kìm được mà trợn tròn mắt, nhìn về phía hắn."

Nhìn tôi làm gì?"

Hắn rút ngón tay ra, khua khua trước mặt Trần Thục Lý: "Em phải nhìn chỗ này này."

Trên hai ngón tay của Cố Thâm dính một lớp dịch óng ánh, hắn đặt trước mũi cô, còn có thể ngửi thấy mùi hơi tanh.Cố tình gã đàn ông còn không chịu buông tha cô: "Không phải thấy tủi thân sao?

Vậy đây là cái gì?"

Đây là nước dâm của cô.Cô cũng không nghĩ tới, rõ ràng chỉ bị người ta tát một trận, mà dâm huyệt đã ướt đẫm."

Không trả lời cũng không sao, tôi cho em cơ hội."

Cố Thâm từ tốn thu tay đang giữ cô lại: "Nếu em bước ra khỏi cánh cửa này, tôi sẽ quên hết chuyện hôm nay.

Từ nay về sau, tôi vẫn là trúc mã của em, chỉ là giữa em và tôi sẽ không thể có cảnh tượng như hôm nay nữa.

Sau này nếu em lên cơn nứng, thì chỉ có thể đi tìm những thằng khác."

Tay đang mặc quần áo bỗng nhiên dừng lại, Trần Thục Lý đứng đờ ra tại chỗ.Cô biết mình biến thái.

Giờ đã nếm mùi "thịt", sau này chưa chắc đã nhịn được.Nhưng nếu người đó không phải Cố Thâm...E rằng cô sẽ không còn cái dũng khí buông thả như hôm nay nữa.Đời cô đã sớm dính liền với Cố Thâm.

Trong lòng đã muốn, trên người cũng phải có."

Ba, hai, một.

Nếu em không đi, thì sẽ không còn đường quay lại nữa đâu."

Đáy mắt Cố Thâm lóe lên một tia cười, "Nằm xuống đất."

Trần Thục Lý nuốt một ngụm nước bọt.

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, cô làm theo lời hắn.Cô ngoan ngoãn nằm rạp xuống đất, dưới chân Cố Thâm."

Nếu không đi, vậy giờ thì banh chân em ra đi - để tôi nhìn xem cái lồn dâm đãng của em."
 
[Hoàn - H Tục - Sm] Bạn Trai, Em Thật Sự Biết Sai Rồi
2. Nói Cho Chủ Nhân Biết Mùi Vị Như Thế Nào ?


2.

Nói Cho Chủ Nhân Biết Mùi Vị Như Thế Nào ?

Xem lồn dâm, sỉ nhục bằng lời thô tục, bị bắt ngửi cặc)
Sống 21 năm trời, Trần Thục Lý đến giờ vẫn còn trinh.Giờ thì cái yêu cầu này lại một lần nữa khiến cô thêm nhục nhã, nhưng vì quyết định mười giây trước đó của mình, cô đành phải ngoan ngoãn banh hai chân ra.Cô vừa banh chân, bên kia Cố Thâm vẫn không ngừng ra lệnh.“Banh nữa đi, chưa đủ rộng.”

“Nếu em còn muốn bị tát nữa thì cứ tiếp tục lề mề đi, nhưng mà tát nữa thì không biết ngày mai mặt em có hết dấu in không đâu.”

“Chiều mai có buổi họp lớp, em muốn vác cái mặt in dấu tát đó đi à?”

Dưới sự thúc giục của Cố Thâm, cô banh chân thật rộng, để cái lồn lồ lộ ra trước mặt gã đàn ông.Hắn ngồi xổm xuống, dùng ngón tay khẽ móc móc cái lồn non nớt, khen ngợi: “Vẫn còn hồng hào lắm.”

“Không…

đừng nói.”

Nghe thấy giọng Trần Thục Lý đầy xấu hổ, Cố Thâm véo mạnh vào hạt le của cô: “Em đang ra lệnh cho ai đấy?”

“A!

Em sai rồi, đừng véo, em thật sự biết sai rồi.”

Hạt le chứa đầy dây thần kinh, cực kỳ nhạy cảm.

Giờ bị hắn bóp mạnh làm thân cô không kìm được mà bật lên, muốn đưa tay cản lại nhưng không dám, chỉ có thể đau khổ cầu xin.Thế nhưng gã đàn ông hôm nay lại cứng rắn như đá, vừa bóp mạnh khối thịt mềm nhạy cảm đó, vừa không chút nương tay mà kéo ra ngoài: “Đúng là con chó ngu, dạy thế nào cũng không hiểu.

Em là ai?”

“Là con đĩ , a…

Con đĩ biết sai rồi, xin chủ nhân đừng véo, lồn của con đĩ rách rồi, không chịu nổi.”



Sau này em chính là một con chó cái dưới chân tôi.”

“Vâng, con chó cái đã hiểu.”

Có được câu trả lời mình vừa lòng, Cố Thâm mới phát lòng từ bi mà buông tay ra, đặt ngón tay vào môi cô: “Toàn là nước dâm của con chó cái tiện, liếm đi.”

Cảm giác nhớp nháp làm Trần Thục Lý không kìm được mà đỏ mặt, nhưng lại không dám không nghe lệnh, mở môi ra, ngậm lấy ngón tay hắn.Đồng thời, cô vươn đầu lưỡi nịnh bợ mà liếm liếm ngón tay.Nhưng nhịp điệu chưa bao giờ do cô kiểm soát.

Ngay giây thứ ba sau khi ngậm lấy ngón tay, hắn đã thô bạo thọc ngón tay ra vào trong miệng cô.Ngón tay không ngừng thúc vào cổ họng cô, làm cô không ngừng nôn khan.Nhưng bộ dạng Trần Thục Lý hai mắt đẫm lệ vẫn không nhận được sự thương hại từ Cố Thâm.

Gã đàn ông càng ngày càng thọc sâu hơn.Cô muốn chạy trốn, nhưng không có chỗ nào để trốn.Cái hình phạt này không biết bao giờ mới kết thúc.

Khi cô kịp phản ứng lại, mặt cô đã bị ấn vào giữa háng Cố Thâm.Hắn khẽ giọng nói: “Muốn liếm không?”

Mùi xạ hương đặc trưng của đàn ông xộc thẳng vào mũi Trần Thục Lý.

Cô dùng sức nhắm mắt lại, cố gắng vượt qua sự xấu hổ của mình: “Muốn…

Con chó cái muốn liếm.”

Trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười khẽ.

Cô lắp bắp ngẩng đầu lên, thấy gã đàn ông nhìn mình từ trên cao xuống: “Muốn liếm thì phải làm chủ nhân vui đã.”

“Vâng ạ.”

Mặc dù ngoài miệng vâng dạ, nhưng cô lại không biết phải làm thế nào để hắn vui vẻ.Thật sự mà nói, cả ngày hôm nay đều khiến Trần Thục Lý cảm thấy vô cùng mơ hồ, không hiểu sao lại sa cơ lỡ vận đến nông nỗi này.Việc cô ngây người ra làm Cố Thâm khá khó chịu.

Hắn ấn gáy cô, dùng sức ấn mặt cô xuống.Toàn bộ miệng mũi đều bị vùi vào, không khí bị ép rút ra.

Cô không ngừng giãy giụa, kêu "ô ô" không ngừng.“Không biết há mồm thở à?”

Nghe mệnh lệnh từ trên đầu, cô cố hết sức hít sâu, cố gắng hít chút không khí từ giữa háng gã đàn ông.Hơi nóng truyền qua lớp vải đến chỗ con cặc cương cứng của Cố Thâm.

Khối lớn bị quần lót bao bọc lập tức căng phồng, hắn thoải mái thở dài một tiếng.Thế nhưng sự ngoan ngoãn của cô không những không làm hắn thương tiếc, ngược lại còn khiến dục vọng bạo ngược trong lòng hắn ngày càng lớn.Hắn nới lỏng dây lưng, khối lớn dưới quần lót đen cứ thế xuất hiện trong mắt Trần Thục Lý.Cô vừa thở không khí trong lành, vừa lén nhìn khối to lớn đó.“Dâm đãng thật.”

Sau lời bình ngắn gọn, hắn ưỡn hông, đầy ý nhục nhã: “Ai bảo em dừng lại?

Nghe cho kỹ, lát nữa nói cho chủ nhân biết, cặc của chủ nhân có mùi vị gì.”
 
[Hoàn - H Tục - Sm] Bạn Trai, Em Thật Sự Biết Sai Rồi
3. Tôi Lặp Lại Lần Nữa, Xin Tôi


(Con cặc thúc vào miệng, bị bắt dập đầu thỉnh an, đụ miệng, khẩu giao lên đỉnh)Nhận lệnh, Trần Thục Lý lúc này tiếp xúc gần hơn với con cặc của gã đàn ông.Ở chung được một ngày, cô biết trưa nay hắn có buổi tập bóng, chiều lại có họp hội học sinh, chắc đến giờ vẫn chưa kịp tắm rửa.Nhưng cô không thể phản kháng.Mặt cô đến giờ vẫn còn rát và đau, đúng như lời Cố Thâm nói, nếu lại bị tát nữa, ngày mai cô sẽ thật sự không cần đi học.Để làm Cố Thâm vừa lòng, cô bò vào giữa háng gã đàn ông, như một con chó cái bắt đầu ngửi.Không còn thứ gì che đậy, cuối cùng hắn cũng không nhịn được cởi quần lót ra.

Hai ngón tay hắn đặt ở gốc côn thịt: “Lè lưỡi ra.”

Trần Thục Lý mắt đỏ hoe, ngoan ngoãn làm theo.Giây tiếp theo, con cặc nặng trịch liền mạnh mẽ đập vào lưỡi cô: “Cầu xin tôi đi.”

“Ưm ưm…”

“Tôi nói lại lần nữa, cầu tôi.”

“Cầu…

Cầu chủ nhân cho con chó hoang… liếm dương vật.”

Cả người cô nóng bừng lên.

Cố Thâm đã khơi hết cái tính dâm đãng trong người cô.

Giờ phút này, cô chỉ muốn lập tức quỳ rạp xuống đất, như một con chó cái mà van xin Cố Thâm.Chỉ cần hắn chịu nhét cái dương vật vào, yêu cầu gì cô cũng đồng ý làm.“Cái gì mà dương vật,” hắn bất mãn, lại một lần nữa dùng quy đầu mạnh mẽ đập vào lưỡi cô, “Gọi là cặc.

Sau này đây là tiểu chủ nhân của em, thấy nó là phải quỳ xuống thành thật cho tôi.”

Trần Thục Lý xấu hổ đến chảy cả nước mắt, nhưng mỗi lần cô chần chừ, là một cú đập.Cô tủi nhục mà kêu lên: “Vâng, tiểu chủ nhân.”

“Dập đầu cho tiểu chủ nhân.”

Dập đầu cho cặc!Cô làm sao cũng không ngờ Cố Thâm lại đưa ra yêu cầu như vậy!Thấy cô kinh ngạc ngẩng đầu lên, Cố Thâm nhìn cô từ trên cao xuống: “Sao?

Thấy nhục nhã à?”

Trần Thục Lý cắn chặt môi dưới, không nói tiếng nào.“Nhưng lệnh tôi đã ra, dù em có thấy xấu hổ đến mấy, cũng phải làm theo cho tôi.”

Hắn cười một cách tàn bạo, rồi sau đó, dưới ánh mắt hoảng sợ của Trần Thục Lý, hắn duỗi chân dẫm lên đầu cô, thẳng cho đến khi trán cô chạm xuống đất.Một tiếng ‘đông’ không nhẹ không nặng vang vọng trong phòng khách sạn.Cô cảm thấy hình như có thứ gì đó cũng đồng thời vỡ vụn.Chờ Cố Thâm dời chân đi, cô ngoan ngoãn dập đầu một cái nữa: “Con…

Con xin thỉnh an tiểu chủ nhân.”

“Ngoan.”

Ở nơi cô không nhìn thấy, ánh mắt Cố Thâm trong khoảnh khắc trở nên dị thường dịu dàng.Rồi sau đó, hắn túm chặt tóc cô, kéo cô một cái, và rồi — con cặc thô to đó đột nhiên đụ vào miệng cô.Động tác nhanh và mạnh, không cho cô một chút thời gian phản ứng.

Dương vật hắn nhanh chóng thọc ra vào trong miệng cô, cứ như đang đụ cái miệng cô như đụ lồn vậy!“Cái miệng này thật khít, thật dâm,” hắn túm tóc dài cô, không ngừng thọc sâu vào, “Em có ba cái lồn để chủ nhân sử dụng, đúng không?”

Hiểu được Cố Thâm đang nói đến ba cái nào, vành tai Trần Thục Lý cũng đỏ bừng.“

Sau này khi chủ nhân chơi con đĩ dâm, không được thấy xấu hổ, chủ nhân thích sự dâm đãng, phóng túng.”

Cố Thâm vừa nói, vừa đâm con cặc vào cổ họng cô.Lớp thịt ở cổ họng từng tầng từng lớp quấn chặt lấy con cặc hắn.

Cô không quen mà nôn khan đều bị cặc lấp đầy, ngược lại càng làm nó thoải mái hơn.Miệng và cổ họng bị con cặc đụ rộng ra, mũi bị vùi trong đống lông rậm rạp.

Trần Thục Lý lần đầu tiên ngậm sâu đến cổ họng, cảm giác ngạt thở làm cô trợn ngược mắt, nhưng khi nghe thấy tiếng thở dốc thỏa mãn của Cố Thâm, cô không kìm được muốn hầu hạ hắn tận tâm hơn nữa.Muốn làm hắn thoải mái, làm hắn vui vẻ.Trước khi sắp ngất đi, cô khó khăn run rẩy đầu lưỡi mình, khẽ liếm liếm .Rồi giây tiếp theo, con cặc được rút ra, cô há miệng thở hổn hển.Cố Thâm xoa đầu cô, khen ngợi: “Làm tốt lắm.”

Bốn chữ ngắn ngủi đó khiến một luồng tê dại từ xương sống cô lan tràn lên.

Cô kẹp chặt hai chân, cứ thế mà lên đỉnh.
 
[Hoàn - H Tục - Sm] Bạn Trai, Em Thật Sự Biết Sai Rồi
4. Đây Là Trừng Phạt - Phần Một


(Đá lồn dâm, liếm chân, dùng vú mát xa, chương này cực kỳ biến thái)

Cố Thâm cười khẩy một tiếng, dùng mũi giày nhẹ nhàng đá vào cái lồn dâm của cô, trêu chọc: “ Bị tôi đụ vào miệng thôi mà cũng làm em lên đỉnh được à?”

Mũi giày gã đàn ông hơi lạnh, đá vào làm cô không kìm được kẹp chặt hai chân, từng trận rên rỉ bật ra.Hắn nheo mắt, chậc một tiếng: “Banh hai chân ra, tôi đã cho phép em khép lại chưa?”

“Không…

Không có.”

Trần Thục Lý khó khăn trả lời, sau đó quỳ thẳng người, banh hai chân ra lần nữa.Vừa mới banh ra, cái lồn dâm liền bị đá một cú, mạnh hơn lúc nãy, đá đến nỗi cô không kìm được hét toáng lên.“Đây là trừng phạt.”

Cố Thâm thản nhiên nói, dùng ngón chân cọ xát cái lồn dâm của cô.

Nước dâm của cô sau khi lên đỉnh cứ thế chảy theo mũi chân hắn xuống.Chẳng mấy chốc, đã chảy ướt cả một chân của hắn.Cố tình hắn lại cực kỳ ác độc, lúc thì cọ xát, lúc thì đá, còn muốn bình luận trực tiếp: “Cảm nhận được không?

Cái lồn dâm của em không ngừng há ra, muốn tôi đụ , đúng là đê tiện thật, ngay cả ngón chân cũng muốn.”

“A…

Là con chó cái đê tiện…

A!”

Rõ ràng vừa mới lên đỉnh xong, cô lại bị Cố Thâm hành hạ đến mức lại nổi lên cảm giác, cả người mềm nhũn, quỳ cũng không vững.Nhưng thân cô vừa mới đổ về phía trước, gã đàn ông lại nâng chân lên đặt vào môi cô: “Biết phải làm thế nào rồi chứ?”

Qua những gì vừa bị dạy dỗ, Trần Thục Lý đã đại khái biết được cái sở thích quái đản của hắn Làm thế nào để cô thấy nhục nhã thì làm thế đó.

Cô đã chảy nước dâm, phải có trách nhiệm liếm sạch.Nhưng vừa nãy chỉ là ngón tay, giờ lại là chân…Mùi da giày trên chân lẫn với mùi nước dâm của cô xộc vào mũi, khiến người ta cảm thấy vô cùng nhục nhã.Trần Thục Lý không ngừng tự trấn an mình, nhưng vẫn không tài nào mở miệng được.Nhưng cô không hành động, gã đàn ông cũng kiên nhẫn không thúc giục.Chỉ là cái chân đang đạp lên miệng cô cứ thế cọ xát môi cô.

Gã đàn ông này chơi bóng quanh năm, gót chân có một lớp chai mỏng, động tác cũng không hề nương tay, cọ đến nỗi môi mềm của cô đau rát.Cô biết, đây là cách Cố Thâm đang chờ cô hành động.Và cô không thể từ chối.Từ rất lâu trước đây, cô đã không thể từ chối Cố Thâm.Trên thế giới này, người cô thích nhất là Cố Thâm, người hiểu cô nhất cũng là Cố Thâm.Trần Thục Lý từ từ mở môi, nhẹ nhàng ngậm lấy ngón chân gã đàn ông, nuốt nước dâm trên ngón chân xuống, cùng với đó là cả lòng tự trọng của cô.Hắn ác độc nhúc nhích ngón chân trong miệng cô: “Mỗi ngón chân đều phải mút một lần.”

Vừa hưởng thụ sự phục vụ của miệng lưỡi cô, hắn một bên vẫn không thỏa mãn, cởi chiếc giày ở chân còn lại, dẫm lên vú cô.Vú cô vừa to vừa mềm, đạp dưới lòng bàn chân hắn thoải mái không tả xiết.Lòng bàn chân hắn dùng sức xoa nắn vú Trần Thục Lý một chút, chẳng mấy chốc hắn liền cảm nhận được có đỉnh nhô lên dưới lòng bàn chân mình.“Núm vú dâm đãng lại cứng rồi.”

Cố Thâm dùng ngón chân kẹp mạnh lấy núm vú đã cương lên, hài lòng nghe thấy tiếng cô la hét và rên rỉ.Cô mút hết cả năm ngón chân: “Là…

Xin, xin lỗi.”

“Xin lỗi cái gì?”

“Con, con chó cái quá dâm.”

Rõ ràng nơi quý giá nhất của cô gái đều đã bị gã đàn ông dùng chân sỉ nhục một lần, nhưng cô lại không thể không dùng vú cẩn thận mát xa bàn chân cho gã đàn ông, còn phải xin lỗi vì hành động của mình.Cảm giác nhục nhã làm đáy mắt cô luôn ướt át, không kìm được rơi lệ.“Chủ nhân thích chó cái dâm đãng, càng đê tiện càng tốt.”

Hắn an ủi nói.Chiều nay mới tỏ tình xong, giờ phút này Trần Thục Lý đặc biệt nhạy cảm với hai chữ ‘thích’.

Cô hoảng hốt ngẩng đầu lên, muốn nhìn rõ biểu cảm của Cố Thâm lúc này.Hắn lại nhét chân mình trở lại vào miệng cô, quát lớn: “Nhưng thỉnh thoảng cũng phải thông minh một chút chứ, chỉ biết liếm ngón chân, không biết liếm cả kẽ ngón chân à?”
 
[Hoàn - H Tục - Sm] Bạn Trai, Em Thật Sự Biết Sai Rồi
5. Đây Là Trừng Phạt - Phần Hai


(Liếm kẽ chân, uống nước bọt, cưỡi ngựa cái , đánh mông)
Cô thè cái lưỡi đỏ lòm ra liếm chỗ bẩn thỉu của hắn Nhưng hắn dường như vì câu nói vừa lỡ lời mà có chút xấu hổ bực bội, nên sỉ nhục cô càng không chừa đường lui.Khi cô đang liếm láp, hắn dùng ngón chân kẹp lấy lưỡi cô: “Em đang làm gì đấy?

Hôm nay tôi còn chưa rửa chân mà.”

“Ưm ưm ưm…”

Lưỡi bị ngón chân gã đàn ông kẹp chặt, Trần Thục Lý căn bản không nói nên lời.“Em nói muốn dùng miệng rửa chân cho tôi à?”

Gã đàn ông cố ý bóp méo ý cô, giờ lại nới lỏng lưỡi cô ra.Mặt cô đỏ bừng cả tai, muốn phản bác, nhưng cố tình không dám.Cô hiểu, gã đàn ông tốt bụng buông lưỡi cô ra không phải để thả cô, mà là để sỉ nhục cô hơn nữa — hắn muốn cô phải tự miệng đồng ý.Liếm chân lâu quá, Trần Thục Lý thấy hơi khô miệng.

Cô liếm liếm đôi môi khô khốc của mình, cụp mắt nói: “Vâng ạ.”

“Trả lời cho đầy đủ!”‘Bốp’ một tiếng, hắn tát một cái vào cặp vú lớn của cô.Thịt vú rung rinh, theo lực đánh không ngừng ẩn hiện.Cô ‘a’ một tiếng, vội vàng mở miệng: “Vâng, con chó cái dùng miệng rửa chân cho chủ nhân ạ.”

“Cái lưỡi của con chó chính là cái giẻ rửa chân cho chủ nhân đấy?”

“Vâng, con chó hoang nghe rõ rồi.”

“Không chỉ có thế, cái miệng con chó hoang còn là cái ly tự sướng của chủ nhân, sau này có thể còn là bồn chứa tinh, bồn chứa nước đái.

Từ nay về sau tôi muốn em làm gì, em phải làm cái đó.”

Từng câu từng chữ sỉ nhục vang lên, Trần Thục Lý chỉ có thể vâng dạ.“Khát nước à?”

Thu hết hành động nhỏ của cô vào mắt, hắn mở miệng: “Há mồm.”

Cô nghe lời há ra, giây tiếp theo một ngụm nước bọt liền bắn vào miệng cô: “Thưởng cho em, nuốt đi.”

Nhìn Trần Thục Lý quỳ dưới chân mình, ngoan ngoãn nuốt trôi nước bọt của hắn, đáy lòng Cố Thâm dâng lên một luồng khoái cảm biến thái.Hắn biết mình là đồ biến thái, nhưng không ngờ, hóa ra Trần Thục Lý cũng vậy.Đối phương càng ngoan ngoãn chịu đựng sự sỉ nhục của hắn, hắn càng hưng phấn.Cho nên giờ phút này dù dương vật hắn đã cương cứng chổng lên, hắn vẫn cứ đặt chân lên khóe miệng cô: “Nếu đã được thưởng, vậy thì dùng tâm mà liếm đi.”

Ngoan ngoãn nghe lệnh Cố Thâm, cô thành thật liếm sạch chân gã đàn ông.Không biết bao lâu sau, cô quỳ đến nỗi đầu gối cũng đau nhức, gã đàn ông cuối cùng cũng rút chân về.Cố Thâm rút một cái đệm từ ghế sofa ném ra trước chân cô, ý bảo cô lót vào.Trần Thục Lý thở phào nhẹ nhõm, cứ tưởng buổi dạy dỗ hôm nay đã kết thúc, ai ngờ đó chỉ mới là bắt đầu.“Cái câu hỏi vừa nãy em còn chưa trả lời tôi,” giọng hắn như ma quỷ từ địa ngục, “ Con cặc của tôi mùi vị gì?”

“…”

Ký ức xấu hổ lại ùa về.Cô vừa nãy chỉ bị gã đàn ông đụ vào miệng mà đã không kìm được lên đỉnh…

Đúng là đê tiện thật.“Tôi không thích chờ đợi, có vài quy tắc tôi không muốn lặp lại lần thứ hai,” giọng Cố Thâm lạnh xuống, “Trả lời!

Con cặc của tôi có thơm không?”

Không kìm được, Trần Thục Lý khóc òa lên: “Thơm.”

“Một ngày không rửa cặc mà còn thấy thơm, em đúng là tiện thật!”

Bị người mắng, cô vẫn chỉ có thể cúi đầu vâng dạ.“Câu hỏi vẫn chưa hết, chân của tôi ăn ngon không?”

Cô căn bản không dám nói lời nào khác.

Hôm nay vừa vào khách sạn chưa được bao lâu đã bị Cố Thâm tát bốp bốp một trận, lúc trước chỉ do dự một lát đã bị đánh vào vú.

Giờ phút này, đáy lòng cô đã có chút sợ Cố Thâm: “…

Chân chủ nhân cũng ngon.”

“Nói dối, chân làm sao mà ăn ngon được?

Có phải em thích uống nước dâm của mình nên mới nói chân ngon không?”

Cố Thâm cố ý dẫn dắt cô nói ra điều mình muốn nghe.Giờ phút này, trên mặt Trần Thục Lý vẫn còn hằn dấu bàn tay hắn, mắt đầy tủi thân, trong ánh mắt toàn bộ đều là hắn.“Không, không phải, con chó cái thấy cặc chủ nhân ngon hơn.”

Thấy cô hận không thể chui xuống đất, Cố Thâm không ép quá chặt, dù sao những lời dâm dục đó sau này đều phải từng chút từng chút nói cho hắn nghe, không vội vàng lúc này.Thế là hắn đứng dậy, ngồi khóa lên người cô: “Đáng tiếc chủ nhân bây giờ không muốn chó cái, mà muốn một con ngựa cái.”

“Thế thì con chó cái… con ngựa cái sẽ làm chủ nhân cưỡi ạ.”

Trần Thục Lý đã hoàn toàn học được cách ngoan ngoãn, Cố Thâm bảo cô làm gì thì làm cái đó.“Đúng là một con ngựa ngoan,” hắn nâng tay lên, tát một cái vào mông cô.

“Đến đây, để chủ nhân cưỡi một vòng.”

Hắn ngồi lùi về phía sau, cũng không dồn toàn bộ trọng lượng lên người cô, nên không quá nặng.Chỉ là khi hắn ngồi khóa lên, cố ý để con cặc mình cọ xát qua cái lồn dâm đã ướt sũng, khiến cô rã rời tay chân, suýt chút nữa thì bò hẳn xuống.Cô rên rỉ một tiếng, thật sự không chịu nổi: “Chủ nhân không muốn đụ ngựa cái ạ?”‘Bốp’.Lại một cái tát giáng xuống mông cô, Cố Thâm mắng: “Còn chưa chở chủ nhân bò được hai bước đã muốn bị đụ, tôi không nhớ là tôi có nuôi con ngựa cái dâm đãng như thế.

Bò nhsnh lên !

Tôi đánh vào mông bên phải em thì em phải bò sang phải, tôi đánh vào mông bên trái thì em phải bò sang trái cho tôi.”

Nhận lệnh, cô đành phải thành thật bò về phía trước.Mỗi bước bò, Cố Thâm đều nặng nề tát vào mông cô.Trong phòng tràn ngập tiếng tát và tiếng rên rỉ.Mặc dù hắn không hoàn toàn ngồi lên người Trần Thục Lý, nhưng dù sao cũng là trọng lượng của một người đàn ông.

Bò vòng quanh phòng một vòng rưỡi, cô liền nằm rạp xuống đất, không tài nào bò được nữa.“Thật vô dụng.”

Cố Thâm đứng dậy khỏi người cô, lật người cô lại, ngồi khóa lên mặt cô: “Bây giờ thì nên hầu hạ chủ nhân cho tốt.”

Vừa dứt lời, hắn liền nhét con cặc vào miệng cô.Do góc độ, lúc này hắn đụ còn sâu hơn lúc nãy.Cô không thể tin được mà đưa tay sờ lên cổ họng mình, chạm vào con cặc của gã đàn ông.“Con dâm nữ!

Đồ đê tiện!

Con chó cái điếm!”

Hắn nhanh chóng thọc ra vào trong miệng cô, “Tỏ tình bị tôi từ chối liền muốn tìm thằng khác để đụ!

Sao lại có con dâm nữ đê tiện như em chứ?

Nếu không bị tôi phát hiện, em rốt cuộc muốn tìm ai đụ em?”

Cứ đụ một lát, hắn lại để Trần Thục Lý thở một chút, tránh cho bị hắn đụ chết.Nhưng hắn thật sự dai dẳng, đụ đến nỗi môi cô vừa đau vừa tê, cảm thấy miệng mình sắp bị đụ hỏng rồi.Không biết bao lâu sau, động tác của Cố Thâm càng lúc càng nhanh, con cặc cũng căng lớn đến một kích cỡ không thể tưởng tượng được, nhảy tưng tưng trong cổ họng cô.Hắn sắp bắn.Cô nịnh bợ mà ngậm chặt con cặc trong miệng, dùng sức mút vào.Gã đàn ông thỏa mãn rên rỉ một tiếng, đưa tay sờ đến núm vú cô, dùng sức nắm lấy.“Ngô ngô ngô ngô!”

Đau đớn tột cùng, một luồng điện xẹt qua toàn thân Trần Thục Lý.

Cô theo bản năng càng ngậm con cặc vật hắn.“Nuốt hết vào, nếu dám dùng răng chạm vào tôi, ngày mai em đừng hòng ra khỏi cửa.”

Trong lời đe dọa của Cố Thâm, cô cẩn thận siết chặt hàm răng, mặc kệ hắn tung hoành trong khoang miệng mình.Từng đợt tinh dịch bắn vào miệng cô, vào cổ họng, rồi tràn ra ngoài.Cố Thâm vừa rút cặc ra, đồng thời nắm núm vú cô vặn mạnh một cái.“A!”

Trần Thục Lý kêu thảm thiết, lại một lần nữa lên đỉnh rồi ngất lịm đi.Cô ngã xuống đất, nên không thấy Cố Thâm đặt lên trán cô một nụ hôn đầy yêu thương.
 
[Hoàn - H Tục - Sm] Bạn Trai, Em Thật Sự Biết Sai Rồi
6. Cho Em Một Cơ Hội Thoát


(Sỉ nhục, buộc núm vú bằng sợi chỉ)
Ngày hôm sau, Trần Thục Lý tỉnh dậy thì thấy mình nằm một mình trên giường, cả người đau nhức.Cảm giác đau ở mặt, núm vú và lỗ lồn đều rõ ràng nhắc nhở cô chuyện gì đã xảy ra ngày hôm qua.Cô hôm qua bị Cố Thâm đụ.Bị coi như một con đĩ, một con súc vật, bị đùa bỡn triệt để từ đầu đến chân.Cô cẩn thận vén chăn nhìn thoáng qua, thấy vú mình chi chít dấu tay, núm vú nhạy cảm nhất cũng đã rách da.“Dấu tay trên mặt đã hết rồi.

Chỗ núm vú bị trầy tôi đã bôi thuốc cho em.

Hạt le tôi đã kiểm tra rồi, hôm qua bị tôi nắm sưng lên, nhưng không bị trầy da.”

Giọng gã đàn ông đột ngột vang lên trong phòng làm Trần Thục Lý giật mình, cô nhanh chóng buông chăn xuống, quấn kín mít lấy mình.Thấy hành động nhỏ của cô, Cố Thâm khẽ hừ một tiếng: “Hôm qua cả người em không chỉ bị tôi nhìn hết, còn bị tôi chơi nát.

Thậm chí khi tôi giúp em tắm rửa, tôi còn sờ soạng .

Giờ em che lại thì có ích gì?”

Sắc mặt cô bỗng trắng bệch ra, nhưng Trần Thục Lý không tài nào phản bác được, chỉ có thể cắn chặt môi dưới, lầm bầm nhỏ giọng: “Đồ cầm thú.”

Hai chữ này làm sắc mặt hắn cứng lại trong khoảnh khắc, nhưng vì phản chiếu ánh sáng, Trần Thục Lý không nhìn rõ.Khi Trần Thục Lý có thể nhìn rõ biểu cảm của Cố Thâm, hắn đã đi đến mép giường, bắt đầu thong thả mặc từng món quần áo lên.Hắn vừa mới tắm xong, có những giọt nước chưa kịp lau khô trượt dọc theo cơ ngực, cơ bụng, rồi lướt đến chỗ ‘con cặc đã ngủ đông’ kia rồi biến mất.Trần Thục Lý nhìn hắn không chút e dè mặc quần áo, xấu hổ đến đỏ bừng cả mặt.Đây vẫn là lần đầu tiên sau khi lớn lên, cô thấy hắn trần truồng.Ngay cả hôm qua lúc hắn đụ miệng cô, hắn cũng chỉ để lộ ra mỗi con cặc mà thôi, khiến cô càng giống một con chó cái hơn.“ Mắc cỡ à?”

Cố Thâm nhướng mày, cố tình làm chậm tốc độ mặc quần áo của mình: “Nếu là tối hôm qua, em dám lộ ra biểu cảm như thế này, tôi sẽ bắt em lè lưỡi ra, liếm sạch từng giọt nước trên người tôi.”

Nghe gã đàn ông nói, Trần Thục Lý càng xấu hổ không chịu nổi, kiểu che tai trộm chuông mà đưa tay bịt tai lại.Nhưng cố tình, lời gã đàn ông vẫn từng câu từng chữ lọt vào tai cô.“Bất kể là bụng dưới, con cặc, lỗ đít hay ngón chân, em đều phải liếm sạch sẽ từng cái một.”

“Mà nói đến, hôm qua em liếm cả con cặc lẫn ngón chân đều thấy mùi vị không tệ đấy chứ.”

“Giờ có muốn ôn lại một chút không?”…Thấy Cố Thâm càng nói càng quá đáng, thậm chí còn có vẻ muốn dạy dỗ lại cô ngay sáng nay.Cuối cùng cô cũng không kìm được buông tay xuống, xấu hổ đến tức giận: “Anh biến thái!”

Cố Thâm vẫn luôn trêu chọc cô cuối cùng cũng dừng lại.Hắn nhìn thoáng qua Trần Thục Lý, vẻ mặt phức tạp.Một lúc lâu sau, hắn mới mở miệng đáp: “Ừ, em nói không sai.”

Hắn đi đến mép giường, khom lưng chống tay lên gối đầu cô, cúi xuống sát cô, hơi thở chạm nhau: “Cái Cố Thâm mà em thích, là trúc mã cùng em lớn lên từ nhỏ.

Em biết hắn trông thế nào, học hành ra sao, tính nết thế nào, gia cảnh thế nào, nhưng em không hiểu Cố Thâm thật sự.

Hắn chính là một thằng biến thái.”

Gã đàn ông đứng rất gần cô, ngước mắt lên là có thể nhìn thấy tận đáy mắt hắn, bên trong có sự giằng xé, sự khoái ý, sự u ám, và rất nhiều cảm xúc không tên khác.“Bây giờ, tên biến thái này cho em một cơ hội thoát thân.”

Hắn đưa tay kéo ngăn kéo trong phòng khách sạn, từ bên trong móc ra kim chỉ, rồi một tay kéo phăng chiếc chăn trên người Trần Thục Lý.Da thịt tiếp xúc với không khí, làm cô không tự chủ nổi lên một thân da gà, theo bản năng muốn giật lấy chăn.“Không được nhúc nhích.”

Ba chữ không chút cảm xúc lại làm cô theo phản xạ dừng hành động, thành thật để thân thể ngọc ngà của mình lộ ra trước mắt gã đàn ông.Cố Thâm hài lòng thưởng thức thân thể cô một lát, rồi sau đó rút ra hai sợi chỉ màu trắng, cột chặt vào hai núm vú của cô.“Tay em mọc trên người em, em nếu quyết định thoát khỏi tôi thì bất cứ lúc nào cũng có thể cởi sợi chỉ ra.

Nhưng nếu em không muốn rời xa tôi…”

Hắn hầu kết lên xuống, giọng nói khàn đặc, “Chiều nay buổi học kết thúc, đến tìm tôi.”
 
[Hoàn - H Tục - Sm] Bạn Trai, Em Thật Sự Biết Sai Rồi
7. Buộc Đầu Vú Rồi Đi Họp Lớp


Buổi họp được ấn định vào 3 giờ chiều.

Khi Trần Thục Lý chịu đựng cảm giác khó chịu ở núm vú mà bước vào phòng học, cả lớp ồn ào hẳn lên.Cái tin cô và Cố Thâm là thanh mai trúc mã thì ai cũng biết từ lâu.

Chuyện cô thầm yêu Cố Thâm thì người tinh ý cũng đã nhìn ra.

Hôm qua cô và Cố Thâm lần lượt rời khỏi phòng học, tối qua hai người lại cùng lúc không về ngủ.

Giờ đây không ít bạn học cho rằng hai người họ đã thành một cặp.Thế nên họ thi nhau trêu chọc —“Này, ủy viên đời sống của chúng ta đến rồi kìa.”

“Ủy viên đời sống tối qua có phải đã chăm sóc đời sống cho lớp trưởng rồi không?”

“Còn gọi ủy viên đời sống làm gì nữa, gọi thẳng là chị dâu đi!”…Hết lời trêu chọc này đến lời trêu chọc khác làm Trần Thục Lý cực kỳ xấu hổ.Thật sự mà nói, cô hiện tại cũng không rõ mình và Cố Thâm rốt cuộc có quan hệ gì.Đúng là cô đã tỏ tình hôm qua, nhưng dù Cố Thâm có đồng ý lời tỏ tình của cô thì tiến độ giữa họ cũng nhanh hơn nhiều so với các cặp đôi bình thường.Hiện giờ trên người cô vẫn còn sợi chỉ Cố Thâm buộc ở núm vú từ sáng nay.Hắn siết rất chặt, hai núm vú đều lồi hẳn ra.

Mặc dù cô mặc áo ngực, nhưng cô luôn cảm thấy mỗi bước đi, cái núm vú sưng tấy kia lại cọ xát vào vải áo, thậm chí còn nghi ngờ rằng người khác có thể nhìn ra được.Thật sự rất xấu hổ, nhưng cô lại không dám cởi ra.Cô cứ thế với hai núm vú bị buộc chặt đến họp lớp, thậm chí còn thầm may mắn sáng nay không có tiết học.Không phải là cô không nghĩ đến chuyện mối quan hệ hiện tại giữa cô và Cố Thâm không bình thường, nhưng cô không muốn rời xa Cố Thâm.Cô thích Cố Thâm, và… thực sự rất hưởng thụ mọi thứ tối qua.Nhục nhã, mà lại vui sướng.Bị trêu chọc không ngừng, Trần Thục Lý đang nghĩ cách lấp liếm bằng chủ đề gì đó thì một bàn tay đặt lên vai, kéo cô vào trong phòng học.“Các cậu ồn ào cái gì đấy?”

Người đến là Cố Thâm.

Hắn thản nhiên quét một vòng quanh đám bạn học đang ồn ào: “Hôm qua tôi tỏ tình với Trần Thục Lý, giờ vẫn chưa nhận được câu trả lời.

Các cậu đừng làm hỏng chuyện của tôi.”

Mặc dù không giống với kết quả mình dự đoán, nhưng chợt nghe được chuyện bát quái, những người tò mò đã thỏa mãn liền nhao nhao trở về chỗ ngồi: “Yên tâm đi Thâm ca, ủy viên đời sống sớm muộn gì cũng là chị dâu của bọn em thôi.”

Họ không rõ, nhưng Trần Thục Lý lại cảm nhận rõ ràng gã đàn ông ác độc kia đang ở phía sau, kéo dây áo ngực của cô, dịch chuyển nó.Cảm giác cọ xát ở vú vừa thoải mái vừa kích thích, cô suýt nữa thì mềm nhũn chân mà quỳ xuống trước mặt mọi người.May mắn Cố Thâm không tiếp tục trêu đùa cô, hắn chỉ xác định xong chuyện mình muốn biết, rồi liền quay người phát tài liệu đã chuẩn bị sẵn xuống.Trần Thục Lý bị bạn cùng phòng gọi đến ngồi vào chỗ mà họ đã chiếm sẵn.Mấy đứa bạn cùng phòng đều trông rất muốn biết hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì: “Hôm qua không phải cậu là người đi tỏ tình trước sao?

Sao lại thành lớp trưởng tỏ tình rồi?”

Nhìn ánh mắt tò mò của đám bạn cùng phòng, cô chỉ có thể xấu hổ mà kéo kéo khóe miệng.“Đương nhiên là vì Thục thích tôi,” phía sau họ truyền đến một giọng nói tươi sáng, Thẩm Du kéo mũ áo sau gáy cô, kéo cô lại gần hơn, “Cảm thấy so với tên tảng băng lớn đó, thì tôi ôn hòa hơn.”

Động tác của Thẩm Du quá mạnh.

Cô va vào mép bàn phía sau, núm vú đã nhô ra lại bị sợi chỉ nhỏ siết chặt hơn.

Núm vú cô vốn dĩ đã rất nhạy cảm, giờ phút này càng trở thành giọt nước tràn ly.Cô không kìm được cong lưng, suýt nữa thì không nén nổi tiếng rên rỉ.Động tác của cô quá nhanh, làm Thẩm Du có chút áy náy: “Xin lỗi xin lỗi, tôi có làm cậu đau không?”

“Không sao đâu, tôi chỉ là đột nhiên hơi đau bụng thôi.”

Thấy rõ hành động giữa hai người, không ai thấy đáy mắt Cố Thâm trong khoảnh khắc lóe lên một tia u ám.Hắn nhắm mắt lại, rồi sau đó mở ra lần nữa: “Hôm nay chủ yếu là điền xong cái phiếu đã phát xuống, ủy viên học tập giúp tôi thu lại nộp cho cô giáo là được.”

Sau khi ra lệnh xong, hắn nhanh chóng bước đến trước mặt Trần Thục Lý, không cho phép từ chối mà nâng cô dậy: “Tôi đưa em đến phòng y tế.”
 
[Hoàn - H Tục - Sm] Bạn Trai, Em Thật Sự Biết Sai Rồi
8. Vén Áo Lên (Xoa bóp vú to, búng núm vú)


Miệng nói là muốn đưa cô đi phòng y tế, nhưng khi đi qua khúc cua cầu thang, Cố Thâm lại kéo cô đi lên lầu.“Anh…”

“Muốn bị phát hiện thì cứ nói chuyện đi.”

Trần Thục Lý ngậm chặt miệng.

Cô cứ có cảm giác Cố Thâm hiện giờ tâm trạng không tốt lắm, nhưng rõ ràng vừa nãy khi vào phòng học, mặt mày hắn vẫn còn tươi cười.Sợ chọc giận hắn, cô ngoan ngoãn im lặng, bị Cố Thâm túm cổ tay lôi vào nhà vệ sinh nam ở tầng cao nhất, trong một cái buồng nhỏ.Tầng cao nhất ít lớp học, nên giờ này nhà vệ sinh không có ai khác.Cô không tự nhiên nhúc nhích trong cái buồng nhỏ, lắp bắp nhìn Cố Thâm: “Em đau bụng chỉ là cớ…

Thật ra không phải muốn đi vệ sinh đâu.”

Cho dù có đi vệ sinh, cô cũng không nghĩ đến nhà vệ sinh nam…Vốn dĩ muốn làm không khí sôi động một chút, kết quả Cố Thâm hoàn toàn không wuan tâm hành động đó của cô, hắn bình tĩnh khóa cửa buồng lại: “ Vén áo lên, tôi xem thử.”

“Xem… xem cái gì ạ?”

Hắn liếm môi dưới: “Xem cái vú dâm của em.”

Trần Thục Lý trăm triệu lần không ngờ hắn lại thẳng thừng đến vậy, đang định khuấy động không khí thêm chút nữa thì lập tức chẳng nói được lời nào.“Nhanh lên, em tự làm, hay chờ tôi làm?”

“…”

Trần Thục Lý cẩn thận suy nghĩ một lát, cảm thấy vẫn nên chờ Cố Thâm làm thì thỏa đáng hơn.Dù sao thì loại chuyện này, bị ép buộc với tự nguyện hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.Thấy rõ ý nghĩ của cô, Cố Thâm cong khóe môi: “Được, vậy tôi làm, chỉ là hình phạt không thể thiếu.”

Không đợi Trần Thục Lý kịp suy nghĩ kỹ xem làm thế nào có lợi hơn, hắn liền giơ hai tay cô lên cao quá đầu, một tay giữ lại, một tay kéo phăng áo trên của cô lên, đưa vạt áo đến miệng cô: “Ngoan ngoãn ngậm chặt vào, nếu để rơi xuống, hình phạt tăng gấp đôi.”

Giọng hắn không cho phép xen vào, thậm chí còn ẩn chứa chút thiếu kiên nhẫn, làm cô không dám mạo hiểm nữa, chỉ có thể ngoan ngoãn ngậm chặt vạt áo của mình.Thấy cô nghe lời, biểu cảm Cố Thâm hơi dịu lại một chút.Hắn đẩy cả áo ngực của cô lên theo, hài lòng nhìn thấy hai núm vú đỏ tươi trên đó, được buộc chặt bằng hai sợi chỉ trắng mảnh.Vì buộc rất chặt, hai núm vú đều vểnh cao lên.“Sáng nay tôi đã nói rất rõ ràng, nếu em muốn rời đi, có thể tự cởi sợi dây trên đó.

Nếu em không cởi, tức là em đã đưa ra quyết định rồi.”

Trần Thục Lý muốn nói gì đó, nhưng nhanh chóng nhớ lại lời gã đàn ông vừa nói, vội vàng cắn chặt quần áo, rồi sau đó từ từ gật đầu.Mối quan hệ của họ bây giờ phức tạp và hỗn loạn, nhưng cô biết, một khi cô chủ động rút lui, giữa họ sẽ trở thành những người xa lạ quen thuộc.Bất kể là về tình cảm, hay về thể xác, họ đã không thể dễ dàng quay trở lại như trước.Cơ thể sau khi bị dạy dỗ, đã được hưởng thụ cái khoái cảm bị nhục nhã đùa bỡn.

Về tình cảm, dường như đời này cô đã định là Cố Thâm rồi.Ngoài Cố Thâm ra, cô không thấy được điểm tốt của bất kỳ thằng con trai nào khác.

Chỉ cần Cố Thâm xuất hiện trước mắt cô, những người khác đều trở thành nền.Ngay khoảnh khắc nhìn thấy Trần Thục Lý gật đầu, trong mắt Cố Thâm tràn ngập một màu đen đặc: “Đây là lần cuối cùng tôi cho em cơ hội, từ nay về sau, em đừng hòng chạy trốn nữa.”

“Vâng ạ.”

Cô sẽ không trốn.“Tôi thật sự rất vui.”

Hắn cúi đầu, đặt một nụ hôn yêu thương lên má cô: “Thật sự rất vui.”

Nụ hôn này làm Trần Thục Lý ngớ người ra đó, quần áo trong miệng cũng không còn bận tâm: “Có ý gì ạ?”

Đáng tiếc hắn không trả lời câu hỏi này, mà lại thẳng lưng lên: “À, quần áo rơi rồi.”

Nghĩ đến hình phạt sắp bị nhân đôi, cô có một bụng vấn đề muốn hỏi, nhưng lại theo bản năng muốn cầm quần áo ngậm lại.“Không kịp rồi.”

Hắn dứt khoát cởi phăng áo trên của cô ra, chỉ để lại chiếc áo ngực đã bị đẩy lên.Nhìn cặp vú lớn hoàn toàn trần trụi trước mặt mình, Cố Thâm không chút nương tay mà dùng sức xoa bóp.Bàn tay to của gã đàn ông dừng lại trên vú cô, lòng bàn tay không ngừng xoa bóp núm vú, vừa đau vừa sướng, cô nheo mắt lại, tiếng rên rỉ không ngừng tràn ra, muốn thoát khỏi bàn tay ma quỷ đang tàn phá, nhưng lại tham lam hưởng thụ, muốn gã đàn ông tiếp tục xoa bóp.“Sướng không?”

Cô mắt lưng tròng gật đầu, muốn Cố Thâm tiếp tục cho cô khoái cảm.Nhưng cô còn chưa kịp cầu xin, hắn liền ác độc co ngón tay lại, mạnh mẽ búng một cái vào núm vú bên trái cô.“A!”

Cô lập tức kêu thảm thiết.“Tôi không phải là để em sướng.”

Cố Thâm dùng ngón tay thô tục chọc chọc vào núm vú vừa bị búng, “Tiếp theo, là lúc trừng phạt.”
 
[Hoàn - H Tục - Sm] Bạn Trai, Em Thật Sự Biết Sai Rồi
9. Miệng Con Chó Cái Nhỏ - Phần Một


(Trừng phạt núm vú, dạy dỗ sỉ nhục, nhét vớ vào miệng)Cái núm vú vừa bị búng mạnh, Trần Thục Lý mơ hồ nhận ra hình phạt mà gã đàn ông nói rốt cuộc là gì.Khi Cố Thâm lại một lần nữa nâng tay lên, cô theo bản năng níu tay hắn lại.Vừa mới chạm vào cổ tay hắn, cô đã có dự cảm chẳng lành.Quả nhiên, khi cô run rẩy ngước mắt lên, thấy trong mắt hắn gió bão sắp kéo đến.“Hay thật đấy, cũng học được cách phản kháng rồi.”

Cố Thâm rút tay về: “Em cũng đoán được hình phạt là gì rồi, vậy tiếp theo tự em làm đi.

Mỗi bên núm vú, mỗi núm vú tự búng đi búng lại hai mươi cái.”

Vừa nãy bị búng một cái thôi đã làm cô hận không thể nhảy dựng lên, giờ mỗi bên còn phải búng thêm hai mươi cái nữa!“Em sai rồi, em thật sự biết sai rồi.”

Cô đáng thương nhìn Cố Thâm: “Em sẽ không cản anh nữa đâu.”

“Em còn muốn hình phạt tăng gấp đôi à?

Tôi thì không thành vấn đề, nhưng mà một bên núm vú bị búng 40 cái, tôi lo em không chịu nổi đâu.”

Miệng nói lo lắng, nhưng nội dung hắn nói tiếp theo lại chẳng liên quan gì đến sự lo lắng cả: “Em tốt nhất đừng có lề mề, bao giờ búng xong, sợi dây trên cái núm vú đê tiện đó mới được cởi ra.”

Thấy không có bất kỳ đường lui nào, Trần Thục Lý cắn chặt răng, nhắm mắt lại tự búng một cái vào núm vú mình.Núm vú bị buộc chặt mà sưng tấy đã đủ kích thích chỉ với cái cọ xát, huống hồ là bị ngón tay búng.

Đau đến nỗi cô run rẩy cả người, vú cũng theo đó nhảy lên nhảy xuống.

Trong lúc đong đưa kéo theo vú, một cảm giác thít chặt truyền đến, càng khó chịu hơn.Cô bị hành hạ đến mắt đẫm lệ, chân mềm nhũn suýt quỳ xuống, nhưng Cố Thâm vẫn không hài lòng.“Vừa nãy tôi nói thế nào?”

“Hai bên vú… núm vú mỗi bên búng hai mươi cái.”‘Bốp.’Một cái tát giáng vào cặp vú lớn của cô.Cố Thâm khẽ mắng: “Tôi nói là búng đi búng lại, em dùng lực nhẹ như vậy, là trừng phạt hay là khen thưởng?

Lần này không tính, búng lại cho tôi, mạnh vào!”

Trần Thục Lý không còn cách nào, chỉ có thể một lần nữa cong ngón tay, đối diện với núm vú đang vểnh cao của mình mà búng thêm mấy cái.Nhưng gã đàn ông trước sau vẫn không hài lòng, nên những cái búng trước đó đều không tính.Sau khi cô tự búng bốn năm lần, hắn khó chịu nói: “Em đang thử thách sự kiên nhẫn của tôi à?”

“Không, không phải…”

Giọng cô đã nghẹn ngào.“Có muốn tôi giúp em không?”

Cố Thâm cố tình hạ thấp giọng, giọng điệu mê hoặc.“Muốn.”

“Thế phải xin tôi thế nào?”

Ký ức hôm qua hiện lên trong đầu, cô xấu hổ rũ mắt xuống, nhỏ giọng cầu xin: “Cầu xin chủ nhân giúp con chó cái ạ.”

Hắn đặt tay lên vú cô: “Giúp thế nào?”

“Dùng sức búng… cái núm vú tiện của con chó cái ạ.”

“Ồ?”

Hắn giả vờ ngạc nhiên: “Núm vú bị buộc dây rồi còn phải búng nữa à?

Sao lại tiện như thế?”

Biết gã đàn ông muốn nghe cô tự sỉ nhục mình, Trần Thục Lý chỉ có thể tiếp tục mở miệng: “Bởi vì cái núm vú tiện vừa dâm vừa tiện, thích bị đối xử thô bạo, càng… càng tàn bạo càng tốt.”

“Như em mong muốn.”

Cố Thâm khép ngón cái và ngón giữa lại, dùng đủ sức, mạnh mẽ búng một cái vào núm vú bên phải cô.Lần này hoàn toàn không nương tay, đau đến nỗi cô trợn tròn mắt, giống như con cá mắc cạn vậy mà rướn cổ ra, nhưng lại không kìm được đưa tay che lấy vú mình: “A a a, núm vú tiện đau quá.”

“Không đau không nhớ dai.”

Hắn chậc một tiếng: “Con chó cái ồn ào thật.”

Sợ núm vú lại chịu hình phạt nặng hơn, cô tủi thân muốn lấy quần áo cắn vào miệng.Nhưng tay cô vừa chạm vào quần áo, đã bị Cố Thâm ngăn lại.Hắn đưa tay cởi vớ của mình ra: “Cái miệng nhỏ của con chó cái nhét vớ vào là được.”

Trần Thục Lý vừa thẹn vừa bực, cố tình không dám nói lời nào.Nhìn hắn đưa vớ đến trước mặt cô, nhớ đến cái núm vú đáng thương của mình, cô tủi thân muốn ngậm lấy, nhưng lại ngậm hụt.“Đúng là con chó cái tham ăn, thèm ăn vớ của chủ nhân đến thế.”

Hắn bất lực lắc đầu, che vớ lên mũi cô: “Ngửi trước đã, vớ chủ nhân có thơm không, có phải là mùi em thích ăn không.”

Nào có ai thích ăn vớ!Cô hễ bị sỉ nhục là toàn thân đỏ bừng, nhưng giờ phút này cô như con cá trên thớt, mặc cho Cố Thâm xâu xé.Thế nên cô chỉ có thể ồm ồm đáp: “Thơm ạ.”

“Tôi còn chưa cảm nhận được hơi thở của con chó cái,” hắn càng dùng sức che vớ lên mặt cô: “Gian dối thì hình phạt cũng không ít đâu, đồ đĩ rách có phải thấy hình phạt nhẹ quá không?”

Không dám qua loa nữa, cô bắt đầu hít sâu, ngửi chiếc vớ vừa được cởi từ chân gã đàn ông ra.Hơi thở ấm áp xuyên qua chiếc vớ, phả vào lòng bàn tay hắn.Hắn không ngừng di chuyển chiếc vớ, để mũi vớ, gót vớ đều dừng lại trước chóp mũi cô một lúc.Và cô chỉ có thể thành thật ngửi.Lần này Trần Thục Lý đã học được bài học, thoáng thấy vẻ mặt Cố Thâm hài lòng rồi mới trả lời: “Vớ chủ nhân thơm quá, con chó cái thích lắm.”

“Thích thì thưởng cho em.”

Cố Thâm một tay nhét vớ vào miệng cô, thấy nhét đầy chặt, hắn liền búng mấy cái vào núm vú bên phải cô.Núm vú đáng thương theo lực bị búng lệch qua lệch lại, sưng to như hạt lạc nhỏ.Mà nước mắt Trần Thục Lý đã trào ra vì đau, nếu không phải trong miệng bị nhét vớ, giờ phút này cô khẳng định đã hét toáng lên liên tục.Hắn dừng tay: “Mới có sáu cái thôi mà con chó hoang đã chịu không nổi rồi à?”
 
Back
Top Bottom