Lãng Mạn {𝓗𝓲𝓮𝔀𝓠𝓾𝓪𝓷} Gà Bông Mùa Tuyển Chọn

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
Tham gia
25/9/25
Bài viết
118,398
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
400844129-256-k597303.jpg

{𝓗𝓲𝓮𝔀𝓠𝓾𝓪𝓷} Gà Bông Mùa Tuyển Chọn
Tác giả: phoenix020414
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Không đem truyện đi đến những mxh khác để tránh đến tay 9Q Tags: blhdqhodongquantanbinhtoannangtbtnthaileminhhieutlmh​
 
{𝓗𝓲𝓮𝔀𝓠𝓾𝓪𝓷} Gà Bông Mùa Tuyển Chọn
𝓒𝓱𝔀𝓸𝓃𝓰 𝟙


Trong một ngày hè oi ả, chương trình tuyển chọn thần tượng chính thức khai máy.

Những gương mặt trẻ trung, đầy nhiệt huyết tụ họp trong ký túc xá để bắt đầu hành trình 100 ngày chinh phục ước mơ.

Giữa đám đông náo nhiệt ấy, có hai chàng trai tưởng chừng chẳng liên quan gì đến nhau là Hồ Đông Quan và Thái Lê Minh Hiếu.Hiếu, chàng người mẫu ảnh 1m8 với gương mặt góc cạnh, ánh mắt sắc lạnh nhưng nụ cười lại có chút… ngốc nghếch một cách dễ thương.

Quan thì ngược lại, 1m78, từng là dancer tự do, tính cách trầm tĩnh và có phần ít nói.

Cả hai ở hai nhóm phòng khác nhau, ban đầu chỉ chào nhau xã giaoẤy vậy mà, khi buổi luyện tập vũ đạo đầu tiên diễn ra, mọi thứ bắt đầu thay đổi.

“Bước chân phải đạp mạnh, rồi xoay nhẹ hông, đừng cứng quá,” Quan chỉnh lại động tác cho Hiếu sau buổi tậpHiếu nhăn mặt “Chắc em nên quay về làm mẫu ảnh quá.

Em múa như con robot…”

Quan cười nhẹ, giọng trầm trầm“Thế thì để anh ‘lập trình’ lại cho.”

Hiếu nhìn Quan, cười toe “Gọi anh là gì cơ?

Quan hơn em có 3 tuổi thôi mà!"

“Thế cũng là anh rồi, nhóc à.”

Từ hôm ấy, Minh Hiếu bắt đầu đi theo Quan trong các buổi luyện vũ đạo, hỏi han, nhờ chỉnh động tác.

Còn Quan, lúc đầu có chút khó chịu với người cứ ríu rít bên cạnh, nhưng rồi cũng dần quen.

Có hôm Hiếu lén mang nước, có hôm thì kẹo dẻo, có hôm chỉ đơn giản ngồi cạnh, không nói gì, nhìn Quan tập luyệnTrong căn phòng luyện tập lúc đêm khuya.“Hiếu, sao hôm nay tập chăm quá vậy?”

Minh Quân, một thực tập sinh cùng nhóm, vừa lau mồ hôi vừa hỏi.

Minh Hiếu thở dốc, ánh mắt lén liếc sang phía Quan “Muốn bắt kịp một người.”

Minh Quân bật cười “Gà bông à?”

Hiếu ngơ ngácSao anh biết?Vì cậu cứ nhìn Quan như sắp ‘nuốt chửng’ cậu ta luôn ấy

Em... em chỉ ngưỡng mộ thôi

Ừ, ngưỡng mộ đặc biệt

Ở một diễn biến khác, trong phòng nghỉ, Đức Luyện bạn thân nhất của Quan ghé tai cậu nói nhỏ “Nè, tôi thấy thằng nhóc Minh Hiếu cứ nhìn cậu mãi.”

Quan vẫn gập người kéo căng cơ chân, không ngẩng lên: “Nó cần tập nhiều, tôi giúp nó thôi.”

“Giúp gì mà hôm qua còn đi mua bánh mì đêm cho nó?”

Quan im lặng một lúc, rồi nói khẽ: “Nó hay cười.

Ở đây, không phải ai cũng giữ được nụ cười như nó.”

Đông Quan anh cả của nhóm, bước vào phòng, giọng ấm áp “Mấy đứa đừng thức khuya quá, mai có bài thi rồi.”

“Anh Quan” Hiếu lí nhí, “Anh thấy em nhảy thế nào?”

Đông Quan xoa đầu Hiếu, cười hiền: “Còn vụng, nhưng có người chỉ em rồi đúng không?”

Minh Hiếu đỏ mặt, không dám nhìn sang Quan.

Quan thì chỉ nhẹ giọng đáp“Chỉ vài bước thôi.”

Tối hôm đó, sau khi cả nhóm luyện xong vũ đạo, Hiếu chần chừ một lúc rồi lén để lại một chiếc kẹo chanh trên bàn Quan với mẩu giấy nhỏ

“Kẹo này chua, nhưng ăn rồi sẽ dễ chịu hơn.

Như anh vậy.”

Quan cầm mảnh giấy, khẽ cười.

Cậu lẩm nhẩm “Thằng nhóc này…”

Sáng hôm sau, Hiếu bước vào phòng đã thấy một lon cà phê sữa đặt trên bàn mình cùng một mảnh giấy khác:

“Dậy sớm rồi còn ngáp.

Uống đi, cho tỉnh táo.

Anh”

Minh Hiếu cười tít mắt.

Một ngày nọ, trong lúc chuẩn bị cho buổi biểu diễn đầu tiên trên sân khấu, Minh Hiếu hồi hộp run tay, dây mic bị rối, mắt nhìn lung tung.

Quan bước đến, cài lại mic cho cậu, tay khẽ chạm vào má Hiếu, giọng nhỏ nhẹ: “Không sao đâu.

Cứ là em thôi.”

Hiếu lí nhí: “Anh có tin em sẽ làm được không?”

“Tin.

Vì anh thấy em đang cố gắng mỗi ngày.”

Tối hôm ấy, sau màn biểu diễn, cả nhóm ngồi nghỉ ở hành lang.

Đức Luyện huých Quan: “Kìa, nó đang chờ cậu kìa.”

Quan thở dài, đứng lên tiến lại gần Minh Hiếu, hai người đứng bên nhau dưới ánh đèn vàng vọt.

Hiếu lên tiếng trước: “Nếu em… có tình cảm với anh.

Anh sẽ thấy phiền không?”

Quan không trả lời ngay.

Cậu chỉ cúi xuống, thì thầm bên tai Hiếu:

“Anh không biết từ khi nào, nhưng mỗi khi em không cười, anh lại muốn chọc cho em cười lại.”

Hiếu ngơ ngác, rồi nở nụ cười rạng rỡ.

“Vậy... mình là gì của nhau?”

Quan nhìn cậu, ngón tay khẽ chạm vào trán Hiếu: “Là gà bông.”

Kể từ đó, trong show “Dream Boys”, người ta luôn thấy một cậu nhóc hay cười đi bên cạnh chàng dancer trầm lặng.

Và ở đâu đó giữa những buổi tập mệt nhoài, những lần vấp ngã, hai trái tim từng xa lạ bỗng chạm nhau.

Không ồn ào, không phô trương, chỉ là những cái nhìn nhẹ nhàng, những món quà nhỏ, những câu nói vu vơ nhưng chứa đựng cả một thế giới gà bông đáng yêu.
 
{𝓗𝓲𝓮𝔀𝓠𝓾𝓪𝓷} Gà Bông Mùa Tuyển Chọn
𝓒𝓱𝔀𝓸𝓃𝓰 𝟚


Sau buổi biểu diễn thành công hôm ấy, Hồ Đông Quan và Thái Lê Minh Hiếu trở thành đề tài bàn tán râm ran của các thực tập sinh khác trong show.

Dù chẳng ai nói thẳng, nhưng ánh mắt thân mật và cách họ âm thầm chăm sóc nhau không thể che giấu nổiBuổi sáng, tại phòng tập vũ đạo.“Minh Hiếu, kéo căng chân ra!

Không là mai nhảy hụt nhịp đó.”

Đông Quan nói to khi thấy cậu nhóc vẫn còn ngáp ngắn ngáp dài.

Minh Quân cười hùa “Nó thiếu ngủ vì thức viết nhật ký tình yêu đó anh Quan ơi!”

Hiếu đang uể oải liền giật mình, đỏ bừng mặt: “Đâu có!

Em viết… viết lời bài hát!”

Quan đang đứng phía sau, bỗng lên tiếng nhẹ nhàng “Nếu viết lời thì cho anh xem với, biết đâu hợp với beat của anh.”

Minh Hiếu lắp bắp “Thì…

để em chỉnh lại đã…”

Tâm và Đức Duy từ góc phòng huýt sáo “Có người sắp thành nhạc sĩ cho người yêu kìa!”.

Hiếu vung tay đuổi theo cả đám đang trêu mình “Mấy đứa bây cứ trêu tao hoài!”

Quân nhìn theo, rồi quay sang Đông Quan khẽ nói “Nhóc ấy ở cạnh anh, ngày càng giống nắng mùa hè.”

Đông Quan nheo mắt cười “Vậy hả?

Mà nắng mùa hè cũng dễ đốt tim người lắm đấy.”

Tối hôm đó, trong phòng ký túc khi cả nhóm đã đi ngủ, Minh Hiếu lén lút bước sang gõ cửa phòng Quan.Giọng Quan vọng ra khẽ khàng “Vào đi.”

Hiếu rón rén mở cửa trong tay ôm một hộp sữa đậu nành mát lạnh.

“Anh chưa ngủ hả?”

Hiếu hỏi nhỏ.

Quan vẫn còn ngồi dưới sàn, đang gõ gì đó trên laptop.

“Chưa.

Anh đang làm phối beat mới cho vòng thi sắp tới.

Còn em?”

Minh Hiếu ngồi phịch xuống bên cạnh, dúi hộp sữa vào tay Quan.

“Cho anh nè.

Lúc chiều anh bảo đau dạ dày mà.”

Quan nhận lấy, lặng lẽ mở nắp.

Cả hai ngồi im lặng một lúc, chỉ nghe tiếng quạt trần kẽo kẹt và tiếng gõ bàn phím nhè nhẹ.Hiếu lên tiếng trước

Anh Quan…Hửm?

Nếu… sau chương trình này, em không được debut, anh còn muốn giữ liên lạc với em không?Quan dừng tay nhìn cậu một lúc lâu rồi nhẹ nhàng gật đầu.

“Anh không chỉ nhớ những người debut.

Anh nhớ cả người khiến anh vui mỗi ngày.”

Minh Hiếu khựng lại.

Tim cậu đập thình thịch.

Cậu cúi gằm, khẽ nói “Vậy… sau khi chương trình kết thúc, mình làm gà bông thật nhé?”

Quan cười khẽ, tay xoa đầu Hiếu, ánh mắt dịu dàng vô cùng “Giờ còn là giả hả?”

Sáng hôm sau tin đồn hai người “hẹn hò gà bông” lan ra cả ký túc xá.

Lúc ăn sáng Đức Luyện vừa nhai bánh mì vừa cà khịa “Quan, anh chọn kẹo chanh hay sữa đậu?”

Minh Quân đập bàn“Tao cá là tụi nó hẹn nhau ở sân thượng tối qua!”

Hiếu giả vờ bực: “Có mấy ông anh lắm chuyện quá!”

Đông Quan cười hiền, đưa tay vỗ nhẹ đầu Hiếu “Vừa vừa thôi, tình yêu gà bông mà làm loạn là mất điểm đấy.”

Hiếu phụng phịu: “Em có làm gì đâu…

Anh Quan dạy em tử tế, chăm em ngủ đúng giờ nữa…”

Quan nhíu mày “Vậy ai là người nhắn tin lúc 1 giờ sáng rủ đi ăn mì trứng?”

Hiếu im bặt.Tối hôm đó, khi mọi người đã yên giấc, Quan gửi cho Hiếu một đoạn nhạc mới qua tin nhắn.“Nghe thử đi.

Anh đặt tên nó là ‘Bước Chân Nhỏ’ vì mỗi lần em bước đi, sân khấu lại rực sáng lên thêm một chút.”

Hiếu đáp lại “Anh cứ như bầu trời của em vậy.

Ở đâu cũng thấy anh nhìn em.”

Tình cảm ấy, giữa những vội vã của luyện tập và lo âu vì tương lai, nó lớn dần theo từng ánh mắt, từng hộp sữa đậu, từng mẩu kẹo chanh để lại.

Dù cả hai chẳng ai dám nói to giữa đám đông tuyên bố rằng họ yêu nhau, nhưng tất cả đều biết Quan và Hiếu, là “gà bông” đích thực.
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,864
Bài viết
1,067,115
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom