Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)

[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 39] Ôn tồn


Ryan đè nửa người lên trên Điền Hân, dùng sức hút nhũ tiêm mê người, lâu lâu lại nhả ra, ngậm bên kia, ra sức liếm, thỉnh thoảng phát ra tiếng nút, hai vú trắng nõn bị hắn mút ửng hồng, bàn tay to chơi đùa hai bầu vú non mịn trắng nõn, nắm lấy một bên, mềm nhẹ xoa nắn._“Ư…Ryan...”

Điền Hân dần dần bị tình dục xâm chiếm, ôm chặt bờ lưng Ryan, không tự giác ưỡn ngực, ham muốn âu yếm nhiều hơn, đôi môi ẩm ướt nóng rực của Ryan bắt đầu dời xuống, liếm lên vùng bụng bằng phẳng, khiêu khích rốn nhỏ xinh xắn.

Sau đó, kéo rộng hai chân nàng, đôi mắt sáng rực bình tĩnh nhìn chăm chú cửa vào mất hồn kia, chóp mũi chậm rãi tới gần tiểu huyệt ngọt ngào, vươn đầu lưỡi nhấm nháp nơi ướt đẫm trơn trượt kia, đầu lưỡi ẩm ướt nóng rực vừa đụng vào hoa huyệt mẫn cảm, đã khiến Điền Hân run rẩy, cảm giác tê dại làm cho nàng không khỏi rên lên, Ryan thấy thế càng thêm ra sức liếm nhẹ, đóa hoa phấn nộn bắt đầu co rụt, trào ra càng nhiều mật dịch._“Thực ngọt!”

Ryan mấp máy môi tán thưởng, nhịn không được vươn ngón tay, cọ xát khe hở mềm mại, huyệt khẩu tê ngứa, làm cho Điền Hân kìm lòng không được xoay eo nhỏ, muốn cho hắn tiến vào sâu hơn.

Ryan cảm nhận được khát vọng của nàng, cố tình không cho nàng được toại nguyện, không ngừng khiêu khích đóa hoa phấn nộn, nhẹ nhàng vuốt ve.Điền Hân khó nhịn rên khẽ: “A...

Ryan…Ryan...”

Đóa hoa truyền đến từng đợt ngứa ngáy, làm cho hoa huyệt chảy ra càng nhiều mật dịch, làm ngón tay ướt sũng._“A...”

Ryan đột nhiên chọc một ngón tay vào, khiến Điền Hân kinh hô một tiếng, lập tức ưỡn cao người, thoải mái tràn ra tiếng rên rỉ nho nhỏ.Ngón tay Ryan thừa cơ tác quái trong cơ thể nàng, hô hấp Điền Hân dồn dập, thừa dịp lúc này, hắn cúi đầu ngậm tiểu cầu ở huyệt khẩu sớm sưng đỏ, khẽ cắn._“A a a...”

Điền Hân kêu to ra tiếng, không chịu nổi quá nhiều khoái cảm thân mình kịch liệt vặn vẹo, ngay lúc này hắn lại rút ngón tay ra ngoài, cảm giác đột ngột trống rỗng làm cho Điền Hân nức nở ra tiếng, kìm không được ưỡn thẳng người.Ryan bị vẻ yêu mị của nàng trêu chọc hưng phấn không chịu nổi, đầu lưỡi không hề báo động trước đâm vào tiểu huyệt run rẩy._“A…Không...”

Từng đợt tê dại khoái cảm trong tiểu huyệt làm cho Điền Hân nhịn không được dạng thẳng chân, hai chân thon dài không ngừng cọ xát ở trên người hắn.Ryan bị nàng cọ cọ trong người ngứa ngáy khó nhịn, cảm giác hoa huyệt đủ ướt, mới rút đầu lưỡi ra, “Ư…Nóng quá...”

Bị đầu lưỡi liếm láp hoa huyệt càng thêm nóng, Điền Hân khó nhịn ngẩng đầu, muốn thứ thô to hơn nữa đâm thật sâu lấp đầy cơ thể trống rỗng._“Bảo bối, muốn sao?

Hử?

Xin anh đi, xin anh, anh sẽ thỏa mãn em.”

Lửa nóng thật lớn của Ryan gắng gượng mơn trớn bên cửa huyện của nàng, xoay tròn, khiêu khích nàng, Điền Hân bị hắn trêu chọc dục hỏa điên cuồng, nhưng lại không chịu mở miệng cầu xin, cuối cùng bị dục hỏa trong cơ thể tra tấn chịu không nổi, xoay người đè hắn, mặt đỏ ửng phủ lấy vật cực đại kia từ từ ngồi xuống.Nhưng của hắn quá sức lớn, hoa huyệt mềm mại hơn nửa ngày mới cắn nuốt được một nửa đã rã rời cả người vô lực ghé vào trên người hắn thở dốc._“Ư…Bảo bối ngoan, mau tiếp tục, còn chưa hết.”

Ryan khó nhịn thét lớn một tiếng, vỗ mông nhỏ thúc giục nàng tiếp tục.

Thật vất vả mới thấy nàng chủ động một lần, thế là cố nén dục vọng từ nàng chờ đợi nàng “chà đạp”, không ngờ nàng chỉ mới đi nửa đường đã dừng lại, làm dục vọng của hắn dồn ứ đến nghẹn._“Ưm…”

Điền Hân cả người mềm yếu, ghé vào hắn trên người rầm rì không muốn cử động, hắn chụp lấy mông nàng kéo mạnh, hoa huyệt nàng run rẩy, gắt gao hút hắn._“Ư…”

Ryan được hút chặt sảng khoái hừ nhẹ một tiếng, không nhẫn nại giữ chắc lấy eo thon của nàng, sau đó hung hăng thẳng lưng, thẳng tắp đi vào._“A a a...”

Điền Hân rên rỉ một tiếng thật dài, hạ thể sắp bị chống đỡ đến mức cực hạn làm cho nàng không tự chủ được ôm lấy cánh tay hắn, đung đưa toàn thân.Hai mắt Ryan khép hờ, hưởng thụ khoái cảm do nàng mang tới, bàn tay to vuốt ve mông nàng, lần theo đường con tuyệt đẹp trượt xuống khe mông, chạm đến cúc huyệt liền có vẻ không kìm chế được._“Đừng…”

Điền Hân giật mình, thẳng lưng muốn tránh, dục vọng Ryan chưa được thỏa mãn, sao chịu cho nàng dễ dàng rời đi, kéo mạnh nàng lại, sau đó nghiêng người, đè lên nàng, không nói hai lời bắt đầu rút ra chọc vào._“A a...”

Lúc này Ryan tùy ý khống chế tiết tấu, nhục bổng thô to đâm vào tiểu huyệt căng trướng, đẩy tận vào hoa tâm, khuấy đảo nàng đến đau xót lại căng phồng, toàn thân không ngừng run rẩy, như bị điện giật, cảm giác chướng bụng nóng rực lan tràn làm cho nàng nhịn không được ôm chặt Ryan, hai chân thon dài cũng không tự giác quấn lấy thắt lưng hắn, nũng nịu kêu lên: “A…A…A…Đừng…A...”_“Đừng?”

Ryan trong hoa huyệt nàng rút ra chọc vào thật nhanh, lại liếm vành tai nàng, cười tà hỏi: “Thật sự đừng sao?

Anh lấy ra nha?”

Nói rồi thật sự rút đại nhục bổng ra bên ngoài, quy đầu cơ hồ muốn hút ra cả tiểu huyệt nàng._“Muốn…Em muốn…A. . .”

Sâu trong hoa huyệt ngứa ngáy khó nhịn làm cho Điền Hân không để ý thẹn thùng gắt gao bám lấy hắn, không cho hắn rời đi, Ryan khẽ cười một tiếng, lại mạnh mẽ đâm vào, đùa giỡn: “Bảo bối, luyến tiếc rời đi, nói cho anh biết, anh làm em thoải mái không?

Hử?”_“A…Thoải mái…Rất sâu…A…Thật thoải mái…A...”

Điền Hân bị hắn rút ra chọc vào ý thức mơ hồ, hai tay ôm cổ Ryan, đùi quấn quanh thắt lưng hắn, eo nhỏ mềm mại vặn vẹo phối hợp, hai vú trắng noãn theo nhịp điệu của hắn lắc lư, Ryan nhìn mị thái nàng như si như cuồng, rất là đắc ý chế nhạo nói: “Vật nhỏ em cũng thực lẳng lơ, thực quyến rũ.”

Điền Hân vừa thẹn vừa vội, hoa huyệt co rút lại càng chặt, lúc này tốc độ Ryan lại càng nhanh hơn, như động cơ motor điện rất nhanh rút ra chọc vào._“A a a...”

Điền Hân được yêu thương, nháy mắt cảm giác như bay lên đám mây, miệng nhỏ không ngừng thở dốc, ôm chặt lấy Ryan, nâng mông làm cho hoa huyệt cùng đại nhục bổng càng thêm thiếp hợp, hai chân kẹp chặt thắt lưng hắn, huyệt thịt kịch liệt co rút, tử cung như sinh ra hàng ngàn xúc tu hút chặt lấy nhục bổng, một dòng dịch nóng từ sâu bên trong trào ra, giống như núi lửa bùng nổ bình thường, lan trào ra xung quanh.
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 40] Rượu trái cây


Đại quy đầu bị dòng chất lỏng nóng hổi tưới lên, Ryan cảm thấy một dòng điện chạy dọc toàn thân, sảng khoái vô cùng, nhưng vẫn thương nàng bị đè bên dưới, tiểu huyệt mảnh mai chưa hết sưng hẳn, không đành lòng ép buộc nàng, cho nên không đè nén khoái cảm bản thân, ra sức đâm đại quy đầu hướng cửa tử cung, tinh dịch nóng hổi phun ra._“Ưm…”

Điền Hân người nóng rực ngẩng đầu lên rên một tiếng thật dài, rồi lập tức xụi lơ, há to miệng thở gấp.Ryan đè trên người nàng nghỉ một hồi, ôm nàng xoay người, khiến nàng nằm gọn trong lòng hắn, rồi cúi đầu hôn khuôn mặt nhỏ nhắn ẩm ướt của nàng, đùa giỡn nói: “Kêu lớn vậy, thoải mái sao?

Hử?”

Cảm giác được đại nhục bổng hơi mềm của hắn cắm sâu trong hoa huyệt, Điền Hân sợ hắn lại nổi hứng muốn ép buộc nàng, cho nên thực ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn không dám động đậy, thực sự cầu thị gật đầu, lần này hắn ôn nhu rất nhiều, khiến nàng quả thật rất thoải mái.

Nhớ tới vừa rồi chính mình chủ động ngồi trên người hắn, còn gắt gao níu chặt hắn không cho hắn rút đại nhục bổng ra, Điền Hân xấu hổ đến nỗi mặt lúc đỏ lúc trắng, trời ạ, nàng sao lại dâm đãng như vậy._“Nói đi, không thoải mái sao?”

Không nghe thấy đáp án vừa lòng, bàn tay Ryan bất mãn lướt dọc xuống tấm lưng trần của nàng, dừng lại ở mông nàng, không nhẹ không nặng vỗ hai cái, truy vấn.Điền Hân ăn đau nhíu mày, nắm tay đấm nhẹ lên ngực hắn, thẹn thùng nhỏ giọng nói: “Thoải mái.”_“Ha ha…”

Ryan cười khẽ, thay đổi động tác, bàn tay vuốt ve mông nàng, đắc ý hỏi: “Giống như anh nói phải không?”

Điền Hân nghe vậy thiếu chút nữa nghẹn chết, hắn thật sự là da mặt dày, vấn đề xấu hổ như vậy hắn còn mở miệng hỏi.

Nhất thời cảm thấy trên mặt nong nóng, vừa thẹn vừa giận mím môi không chịu trả lời.Nàng không trả lời, Ryan coi như nàng đồng ý, sung sướng tiếp tục nói: “Anh sau này sẽ ngày nào cũng làm hết, tiểu huyệt em cũng thật thích, vừa ướt vừa chặt, hại anh không rút nhục bổng ra được.”_“A…Hỗn đản, anh im ngay.”

Nghe hắn càng nói càng hạ lưu, Điền Hân mặt đỏ như sắp bị thiêu, thật sự không thể nhịn được nữa mắng lớn._“Được được, anh không nói, anh làm được không?”

Ryan nhìn nàng giống như một tiểu thú khóc lóc om sòm, trợn mắt lên rất đáng yêu, cười ôm sát nàng, vỗ nhẹ lưng nàng trấn an._“Chết tiệt…”

Điền Hân tức giận không được, lại cố kỵ hung khí trong hoa huyệt, lại không dám giãy dụa, đành phải thở phì phì cào lưng hắn cho hả giận._“Ư…Ngoan nào, đừng náo loạn, chúng ta không náo loạn, anh tối hôm qua một đêm không ngủ, mới nãy lại bận cho em ăn no mệt không chịu nổi, cho anh ngủ chút đi?

Nha?

Đừng náo loạn.”

Ryan sau lưng bị nàng cào từng vết đỏ hồng, vì đau đớn mà cảm giác hạ thân hắn lại nóng lên, vội vàng dỗ nàng dừng tay.Điền Hân giận không được, trừng mắt nhìn hắn cái miệng nhỏ nhắn không ngừng đóng mở ồn ào: “Ai náo loạn, ai náo loạn, anh là tên chết tiệt, khốn khiếp, làm em mệt chết, ai muốn anh làm, là chính anh háo sắc khi dễ em, được tiện nghi còn khoe mã, anh còn biết xấu hổ hay không…Ư…”

Ryan thấy nàng ồn ào, liền cúi đầu hôn mút cái miệng nhỏ nhắn của nàng.Nửa ngày sau mới buông ra khiến Điền Hân thở hổn hển, nàng bị hôn choáng váng mơ hồ, cũng quên tranh luận cùng hắn, cả người vô lực nằm trong lòng hắn, lại được hắn vuốt ve sau lưng, không bao lâu liền ngủ.Ryan cúi đầu nhìn vật nhỏ trong lòng đã ngủ say, cảm thấy mỹ mãn, ôm nàng vào lòng, cằm đặt trên đỉnh đầu nàng, tay ôm chặt thắt lưng nàng, không bao lâu sau, hô hấp cũng đều đặn._“Bảo bối, tỉnh dậy đi.”

Điền Hân bị đánh thức, xoa xoa mắt nhập nhèm buồn ngủ, rất không cao hứng nhướng mày nhìn về phía Ryan vừa đánh thức nàng, khốn khiếp, chết tiệt, ép buộc xong còn không cho nàng ngủ, rốt cuộc muốn làm cái gì._“Ngoan nào, đứng lên đi, Chelsea vừa rồi đến bảo chúng ta đi ăn cơm chiều chúc mừng chúng ta đánh thắng trận, nói Mộ Sa có ủ ít rượu trái cây, mời chúng ta cùng thưởng thức.

Ăn xong cơm chiều, chúng ta lại ngủ tiếp được không?”

Ryan ôn nhu nhỏ nhẹ gọi nàng dậy.Nghe nói có rượu trái cây của Mộ Sa, Điền Hân cũng hứng khởi, rượu trái cây này chẳng lẽ là dùng quả dại ủ sao, nàng thật đúng chưa uống qua, thế là lăn lông lốc từ trên giường đứng dậy, nhanh chóng mặc quần áo, chạy tới phòng tắm đơn giản súc miệng một chút, rồi theo Ryan cùng nhau tới nhà Chelsea.Lúc này Mộ Sa đã làm xong cơm chiều, có thịt nướng, có thịt hầm, còn có canh cùng rau xanh, tại dị thế này mà nói đã là một bữa tối phong phú rồi.Mộ Sa thấy hai người, nhiệt tình tiếp đón hai người ngồi xuống, lại bảo Chelsea đem cái bình lớn bên cạnh mở ra, một mùi hương thơm ngào ngạt bay ra, Điền Hân không khỏi nuốt nước miếng một cái, Wow, thơm quá.Chelsea rót đầy rượu vào bốn cái chén gỗ lớn đặt trước mặt bốn người, Điền Hân nhanh chóng nâng cái chén lên uống một ngụm, ừm, ngọt ngào lại nồng nàn, hương lan tỏa bốn phương, miệng vẫn lưu dư hương, không khỏi tán thưởng nói: “Ngon quá.”

Ryan và Chelsea cũng nâng chén uống một ngụm, đều không tự chủ gật đầu, nhìn bọn họ ba người đều thích uống, Mộ Sa cảm thấy rất thành công.

Không ngờ thí nghiệm thành công, từ giờ trái cây ăn không hết, cuối cùng cũng không cần lãng phí ném đi, có thể làm thành rượu trái cây, còn có thể đem phương pháp dạy cho mọi người, giúp mọi người cùng nhau ủ để uống.Mộ Sa âm thầm suy nghĩ, Điền Hân đã uống hết rượu trong chén, nâng chén nhìn Chelsea, nhờ hắn rót thêm một ly.

Mộ Sa vội vàng ngăn lại, khuyên nhủ: “Cô hiện tại đang mang thai, uống ít thôi.”

Rượu trái cây, tuy rằng ngọt ngào dịu nhẹ, nhưng rốt cuộc vẫn chứa cồn, uống hơn chỉ sợ không tốt cho thai nhi.Ryan nghe nói mang thai không thể uống nhiều, vội vàng đoạt cái chén lại, một ngụm uống cạn.

Điền Hân tửu lượng tốt, vừa mới uống một ly, đã muốn uống thêm, thấy hắn đoạt chén mình, làm nàng không uống được, lại nghĩ tới hắn là đầu sỏ hại nàng mang thai, nhất thời không chịu được, cũng không bận tâm có người khác liền cướp lại.

Ryan cố ý chọc nàng, cứ giơ cái chén lên cao, làm cho nàng không với được.Tính tình Điền Hân quật cường, không cướp lại được, liền quỳ gối trên đùi hắn, hai tay với với, Ryan thuận thế kẹp lấy hai chân nàng, khóa nàng trên đùi, một tay cầm chén rượu tránh trái tránh phải không cho nàng cướp được.Điền Hân chỉ lo cùng hắn giành cái chén, không hề nhận ra tư thế hai người giờ phút này mờ ám biết bao nhiêu.

Mộ Sa và Chelsea ở bên cạnh nhìn hai người tranh nhau, nhìn nhau cười, xem ra hai người này ở chung cũng không tệ lắm.
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
-[ Đôi lời ]-


_Đầu tiên, tôi muốn gửi tới tất cả các bạn đã và đang theo dõi bộ truyện lời xin lỗi, vì sự thiếu trách nhiệm của mình khi đã ngâm quá lâu, suốt mấy tháng trời hk chịu up tiếp chương mới.

Từ giờ tôi sẽ up đều đặn cho hết chương, xin lỗi lần nữa.
_Cuối cùng, thanks các bạn đã theo dõi bộ truyện.
_Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 41] Mượn rượu quát tháo (1)


Điền Hân vặn vẹo trong giây lát, đột nhiên cảm giác được có thứ cứng rắn áp lên bụng, nàng cúi đầu nhìn, không khỏi lạnh gáy, nhất thời xấu hổ đến đỏ mặt, Ryan thừa dịp, đổ rượu vào miệng, sau đó miệng đối miệng mớm cho Điền Hân uống.

Sẵn đó mút luôn lưỡi nàng, hôn mút một phen, Điền Hân thẹn thùng, trước mặt Mộ Sa và Chelsea, đâu chịu ngoan ngoãn cho hắn hôn, xoay thắt lưng sống chết giãy dụa, tay nhỏ bé không ngừng đẩy vào ngực hắn.Nàng cứ làm loạn vậy khiến Ryan không thở được, đành buông nhanh nàng ra, vỗ nhẹ lên cái mông đang không ngừng lúc lắc kia, cắn lỗ tai nàng, dùng thanh âm cảnh cáo chỉ có hai người nghe được: "Vật nhỏ, ngoan nào, tối về nhà lại mớm em uống."

Điền Hân thẹn quá hóa giận nhéo thật mạnh vào hông hắn, thừa dịp hắn buông tay leo xuống, ngồi trở lại vị trí của mình, thấp đầu im lặng ăn.Mộ Sa thấy Điền Hân mặt đỏ đến muốn bốc cháy, cũng không chọc ghẹo gì nàng, tỏ ra như không nhìn thấy gì, vẫn như hỏi han trò chuyện bình thường.Mộ Sa và Điền Hân không thể uống rượu, Chelsea cùng Ryan lại không phải cấm kỵ gì, huống chi thú nhân giống đực đều là loại "Mồm to uống rượu, mồm to ăn thịt" dũng cảm, hai người ngươi một ly ta một ly uống thật sự là tận hứng.Bữa cơm sắp kết thúc, bình gỗ đựng rượu trái cây cũng đã thấy đáy, hơn nữa hai người đều là lần đầu tiên uống rượu, cho nên rất nhanh say, khi Mộ Sa và Điền Hân phát hiện ra, đã không còn kịp rồi, hai người đã bước đi loạng choạng đến đứng cũng không vững.Nhìn hai người ngã trái ngã phải, Mộ Sa không kìm được cười không ngừng, không nghĩ tới chút rượu trái cây này lại đánh gục được hai đại nam nhân, nàng thấy Ryan đi đứng không xong, liền nói với Điền Hân: "Ryan thế này khó mà về nhà được, cô và Ryan đêm nay ở lại đây đi, vừa vặn vẫn còn một phòng trống."

Điền Hân gật gật đầu, cũng chỉ có thể như vậy, tuy rằng nhà bọn họ cách đây không xa, nhưng nàng cũng chẳng có sức, căn bản không có cách nào để đem tên say rượu to con này về nhà.Nàng và Mộ Sa cùng nhau hợp sức đưa Chelsea và Ryan mỗi người một phòng, cả hai đều đầu đầy mồ hôi, đến phòng tắm lau rửa sơ một chút, rồi đều tự về phòng ngủ.Điền Hân vừa nằm xuống, phía sau liền có một thân thể ấm áp nhích lại gần, kéo kéo quần áo nàng.Điền Hân hoảng sợ, tránh trái tránh phải không chịu hợp tác, nếu ở nhà mình, nàng cũng chẳng từ chối hắn, nhưng đây là ở nhà người khác, Mộ Sa và Chelsea ngủ ngay cách vách, động tĩnh lớn một chút đều có thể nghe được rõ ràng, nàng nói gì cũng không thể để hắn dính vào.Sống chết bắt lấy bàn tay to đang giở trò xấu của hắn, nhỏ giọng trách cứ nói: "Dừng tay, đừng có lộn xộn, Mộ Sa và Chelsea cách vách đấy, ngày mai, để ngày mai về nhà lại...Ưm..."

Điền Hân còn chưa nói hết miệng đã bị hôn, hai tay bị kéo đến đỉnh đầu đè lại, sau đó lột quần áo nàng, lấy một mảnh vải trói hai tay một chỗ.

Tách hai chân nàng ra, đại nhục bổng liền đâm vào._"Ư..."

Bởi vì một màn dạo đầu cũng chưa làm, hoa huyệt Điền Hân còn chưa chuẩn bị, bị hắn thô lỗ làm nàng đau thiếu chút nữa ngất xỉu, nước mắt chảy ra, cũng may hắn bịt kín miệng nàng, nàng mới không kêu thành tiếng.Hoa huyệt quá mức chật hẹp, Ryan hai lần đều không thể đâm vào hết, không kiên nhẫn lại rút ra, buông cái miệng nhỏ nhắn của Điền Hân ra, ngồi dậy, sau đó đem đại nhục bổng để đến khóe miệng nàng, ra lệnh: "Liếm cho anh, làm ướt nó đi."

Điền Hân không chịu, xoay mặt qua bên, Ryan bá đạo xoay khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lại, nắm chặt cằm nàng, bắt nàng há mồm, sau đó đưa đại nhục bổng vào, thẳng đến tận cổ họng._"Mút mạnh lên!"

Ryan khóa chặt thân nàng, bức bách nàng phun ra nuốt vào đại nhục bổng của hắn.

Điền Hân thế này mới nhận thấy được Ryan say rượu, không còn chút lí trí.

Sợ hắn kêu lớn tiếng hơn nữa, khiến cho Mộ Sa và Chelsea chú ý, đành phải miễn cưỡng trúc trắc hút nhả đại nhục bổng của hắn, thứ thô to của hắn hoàn toàn nhồi vào cái miệng nhỏ nhắn của nàng, làm cho nàng nuốt khó khăn, trong miệng đầy nước bọt không thể nuốt vào, chỉ có thể theo động tác mút chảy ra ngoài môi, cái miệng nhỏ nhắn của nàng và nhục bổng thô to của hắn đều bị ướt sũng._"Ư...Thoải mái...Dùng đầu lưỡi liếm mặt trên, đảo xung quanh...Ư, đúng là như thế này, rất tốt..."

Lần đầu tiên nếm được khoái cảm không giống trước đây, cơ hồ làm cho Ryan say mê ngất trời.Nhân cơ hội buông tay nàng ra, để tay nàng một cái cầm lấy đại nhục bổng, một tay khác cầm hai tinh hoàn vuốt ve.Kích thích khoái cảm quá mức không tưởng được làm cho Ryan thỏa mãn rên hừ hừ, Điền Hân ra sức mút liếm, muốn khiến hắn nhanh chóng ra.Ryan càng ngày càng ồ ồ thở dốc, đại nhục bổng trong miệng Điền Hân bắt đầu run rẩy cương lên, Ryan mạnh mẽ vịn đầu Điền Hân ấn nhanh vào vài cái, sau đó đâm vào chỗ sâu nhất, tinh dịch cực nóng phun ra, tràn đầy cái miệng nhỏ nhắn của Điền Hân, trôi xuống yết hầu nàng.Điền Hân ra sức đẩy hắn ra, ghé vào bên giường ho khù khụ, nhìn bộ dáng nàng quay mông đưa lưng về nhau hắn ho nhẹ, Ryan lại một lần nữa thú tính bùng nổ, hơn nữa còn hơi men, không quan tâm đè lên nàng, đại nhục bổng vừa mềm xuống lại cứng lên từ phía sau đâm vào._"Ư..."

Điền Hân cảm giác hoa huyệt bị banh ra, đau thiếu chút nữa kêu thành tiếng, nhanh chóng cắn miếng da thú dưới chân, tận lực thả lỏng thân thể của chính mình.Lần này cuối cùng cũng đã vào lút cán, Ryan thích thú gầm nhẹ một tiếng, trước sau bắt đầu chuyển động, động tác vừa mau vừa mạnh mẽ, Điền Hân bị đâm ngã hẳn xuống giường, lại bị hắn một phen kéo trở về, đè chặt trên giường, dùng sức khuấy đảo.Ra vào một lúc tiểu huyệt Điền Hân ướt át phản ứng, làm cho động tác ra vào của hắn càng thêm thuận lợi, tay hắn nâng mông nàng lên, động tác càng thêm hung tàn, bàn tay to cũng từ nách vòng ra phía trước chụp nhũ hoa đang theo va chạm của hắn mà nẩy lên, vuốt ve mạnh._"Ư...Đừng...Nhẹ chút..."

Điền Hân bị hắn làm đau chịu không nổi, rên rỉ cầu xin tha thứ.Ryan lúc này hoàn toàn bị dục vọng và cơn say khống chế, làm sao còn chịu nghe, đại nhục bổng không lưu tình chút nào rút ra, lại hung mãnh đâm thẳng vào, cũng không quản kỹ xảo gì, chỉ cậy mạnh trong cơ thể Điền Hân đánh thẳng về phía trước.
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 42] Mượn rượu quát tháo (2)


_“Đau...Ryan...Anh nhẹ chút …A…Nhẹ chút…A...”

Điền Hân cảm thấy hoa huyệt giống như bị xé rách, đau đớn, Ryan điên cuồng rút ra chọc vào, đại nhục bổng cứng rắn không ngừng ma sát vách tường thịt non mềm của nàng._“Ư…A...”

Trán Điền Hân toát mồ hôi, nàng cắn môi cố nhịn đau.

Biết là giãy giụa cỡ nào cũng vô ích, đánh tìm tư thế dễ chịu nhất vậy.

Nàng liền mở rộng hai đùi, xoay xoay hông điều chỉnh góc độ, tận lực hòa cùng hắn rút ra chọc vào.

Những tưởng hoa huyệt co chặt sẽ khiến hắn không thể thâm nhập quá sâu.

Ai ngờ đại nhục bổng lực công kích quá mạnh mẽ, thô cứng đâm sâu chạm vào cổ tử cung, hung ác khuấy đảo bên trong nàng.Quy đầu cùng nộn thịt ma sát làm cho Ryan ngày càng hưng phấn sảng khoái, động tác ngày càng nhanh, khiến hắn ngày càng thoải mái.

Tiểu huyệt Điền Hân nhỏ hẹp, bị hắn dùng hết sức đâm thọt khuấy đảo, co rút run rẩy, sống chết hút lấy nhục bổng của hắn.

Hắn khẽ giữ chặt cái eo thon nhỏ của nàng, dã man đâm mạnh, miệng còn hưng phấn gầm nhẹ: _“Thật nhiều nước...Thật chặt…Sảng khoái…Anh đâm chết em, đâm chết em...”_“Ư…Ư…”

Điền Hân vừa đau vừa sợ, bị hắn đâm đến chết đi sống lại, bất lực nằm bẹp trên giường rên rỉ.Ryan đâm nàng từ phía sau trong chốc lát, cảm thấy chưa vào được sâu, liền đổi tư thế, gác hai đùi nàng lên vai, cả người áp phía trên nàng, đại nhục bổng từ trên thọc mạnh xuống, mãnh liệt đâm nát tử cung nàng.

Đại nhục bổng nổi gân xanh, càng đâm càng bạo, càng đâm càng nhanh đến khi nàng khoái cảm cao trào như bài sơn đảo hải, phun ra bao phủ hắn, hắn cũng kịch liệt bộc phát, tinh dịch phun tràn đầy trong tử cung nàng.Điền Hân bị hắn bắn ra làm nóng hổi vách tường, vẫn còn tê dại cao trào bất giác rút lại, cảm giác được hoa huyệt còn chưa hấp thụ hết cái kia thì đại nhục bổng lại căng cứng.Nàng kêu rên lên tiếng, thật sự là muốn chết, hắn ngày thường đã dũng mãnh phi thường, cái này nhất bị cồn kích thích, liền càng thêm hưng phấn ép buộc không dứt._“Ryan…Nghỉ một lát, làm ơn cho em nghỉ một lát, xin anh...”

Điền Hân toàn thân vô lực lại bám vào kẻ đang rút ra chọc vào, đáng thương ghé vào lỗ tai hắn cầu xin.Ryan không nói chuyện, động tác dưới thân không ngừng, còn cúi đầu, bá đạo ngậm nàng cái miệng nhỏ nhắn, nhu tình mật ý hôn nàng.Điền Hân bị hắn hôn làm cho choáng váng hồ đồ, chợt nghe vài tiếng rên rỉ, hoảng sợ, nhất thời thanh tỉnh, ngừng thở, cẩn thận nghe rõ một chút, phát hiện tiếng rên rỉ là từ cách vách truyền đến, không cần nghĩ cũng biết, kia tiếng rên rỉ khẳng định là của Mộ Sa, nói vậy giờ phút này tình cảnh nàng ta hẳn là không khác nàng lắm, bị Chelsea đặt ở dưới thân, mượn rượu hành hạ.Nàng có thể nghe rõ mồn một được nàng ấy rên rỉ, vậy tiếng nàng rên rỉ hòa tiếng Ryan gầm nhẹ khẳng định cũng đều bị bên kia nghe được, nghĩ vậy, Điền Hân nhất thời vừa thẹn vừa giận, dùng sức giãy dụa.Nàng giãy dụa Ryan dùng đại lực ngăn chặn, sau đó lại là một một lực đạo mãnh liệt, quất thẳng tới đàn áp, nàng mị nhãn như tơ, mồ hôi nhỏ giọt, kiều mị thở hổn hển lại không có khí lực giãy dụa, hắn lúc này mới giảm tốc độ, liếm vành tai nàng, mị hoặc nói: “Bảo bối, Chelsea đang ở cách vách chơi đùa với Mộ Sa, em xem Mộ Sa kêu lớn như vậy, em cũng kêu lớn tiếng lên đi, chúng ta lại thua kém bọn họ sao.”

Điền Hân bị hắn nói mà xấu hổ ảo não không thôi, đỏ mặt cắn môi không chịu rên rỉ ra tiếng, dùng sức cong lưng mắng: “Biến thái.”

Nhưng thân thể lại kìm lòng không đậu nóng lên, trong cơ thể tựa hồ có loại khoái cảm tà ác, tiếng kêu gào làm cho nàng thuận theo, lên tiếng rên nhỏ.Thấy nàng không chịu phối hợp Ryan cũng không giận, đưa tay hướng phía dưới tìm hoa hạch nắm bóp, khiến cho nàng cố uốn éo tránh thoát._“A...”

Điền Hân không thể trụ nổi, bị kích thích hét lên một tiếng, lập tức che cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt đỏ bừng trừng vẻ mặt cười xấu xa của người nào đó.
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 43] Mượn rượu quát tháo (3)


Ryan lì lợm vừa áp người đi tới, liếm miệng nàng, tán thưởng nói:_“Bảo bối, em kêu thật là dễ nghe, kêu nhiều một chút, Mộ Sa đều kêu Chelsea ông xã, em cũng kêu anh ông xã cho anh nghe đi.”

Hắn vừa nói vừa đem đại nhục bổng cường tráng đẩy vào hoa huyệt của nàng, ở trong hoa huyệt trên thành tử cung nghiền nát, nắm lấy thắt lưng của nàng chậm rãi đâm sâu vào trong khuấy đảo, hưởng thụ bên trong như nhung tơ màng nhện quấn lấy ma sát đầy khoái cảm._“Ưm…Đồ điên…Anh đừng mơ…Đừng...”

Điền Hân bị hắn nghiền nát hơi thở hỗn loạn, đôi bàn tay nhỏ bé hạt nắm chặt tấm da thú dưới thân, khoái cảm khác biệt lúc nãy làm cho hai gò má của nàng nhuộm ánh nắng chiều mà ửng hồng, mắt khép hờ, thẹn thùng hòa cùng khoái cảm sắp bức điên nàng, còn sót lại chút lý trí cuối cùng làm nàng kháng cự._“Bảo bối, anh sẽ làm em kêu, rất nhanh kêu thật lớn.”

Ryan vui vẻ vì thấy nàng vì ham muốn dục vọng mà chống cự yếu ớt, lại càng kích thích hắn chinh phục.

Ryan nhếch mép mỉm cười, đem dịch thủy dính ở đầu ngón tay cắm vào cái miệng nhỏ nhắn đùa giỡn đầu lưỡi mềm mại ẩm ướt của nàng, sau đó đè thấp thân mình cùng nàng hoàn toàn tiếp hợp cùng một chỗ, sức nặng toàn thân đều đặt ở trên người nàng, dùng cơ bắp rắn chắc một chút một chút cọ xát vú nàng._“Đừng…Ưm…A...”

Cái miệng nhỏ nhắn Điền Hân ngậm ngón tay, không thể khép miệng lại, không tự chủ được nhỏ giọng rên rỉ.

Ryan được cổ vũ, ngón tay lại không ngừng ra vào cái miệng nhỏ nhắn của nàng, bắt chước nhịp điệu đại nhục bổng dưới thân, nước miếng nàng thuận theo khóe miệng không ngừng chảy xuống._“Đừng...”

Điền Hân xấu hổ buồn bực, mở cái miệng nhỏ nhắn ra, hung hăng cắn hắn một cái, mãi đến khi cảm nhận thấy mùi máu tươi, lúc ấy mới nhả ra._“Vật nhỏ, em lại cắn anh.”

Ryan rút ngón tay ướt sũng trong miệng nàng ra nhìn dấu răng rõ ràng hòa cùng tơ máu, con ngươi tóe lên tia nguy hiểm.Ngày thường Điền Hân bị hắn chọc cho tức điên vừa cắn vừa cào vừa đá, bất quá Ryan tính tình ôn nhu, cho là thú vị, nhưng hôm nay hắn uống rượu, vốn là tinh thần phấn khích không thôi, lại bị tiếng Mộ Sa rên rỉ càng thêm kích thích tình, lúc này đã bị mùi máu tươi kích thích, thú tính của hắn nổi dậy, da ngăm đen bắt đầu đỏ ửng.

Kích cuồng tình dục làm cho hắn cảm giác được trước nay chưa từng hưng phấn đến vậy...Gầm nhẹ một tiếng, ánh mắt đỏ như máu, giữ chặt eo Điền Hân, giống như cưỡi ngựa rong ruổi điên cuồng trên người nàng.

Lực đạo hung mãnh một chút lại một chút hung hăng chính xác tiến vào hoa huyệt ẩm ướt sít sao.

Hoa huyệt mẫn cảm bám chặt đại nhục bổng thô to.

Không hề thương tiếc đâm vào chỗ sâu nhất của tử cung, quy đầu to lớn mãnh liệt đè ép va chạm hoa thịt nho nhỏ, tử cung mảnh mai bị lấp đầy, đáng thương run rẩy.Điền Hân choáng váng, toàn bộ tâm thần đều tập trung dưới hoa huyệt, không quan tâm nũng nịu rên rỉ: “Không cần a…A...”

Ryan không để ý nàng phản kháng, vui sướng vô cùng ra sức rút ra chọc vào: “Thật thích…Thật thoải mái…Làm lâu như thế vẫn còn rất chặt, bảo bối, tiểu huyệt này thật đúng là bảo bối, thế nào cũng không muốn buông, thực thích, em bóp chặt anh nơi này không phải là càng thích sao?

Lại kẹp chặt một chút…Đúng rồi, là như thế này…Anh muốn đâm vụn em...”

Ryan gầm nhẹ không ngừng xoay đảo, đồng thời bàn tay to tham lam đi xuống, nắm Ryan tiểu cầu sưng đỏ, dùng sức kéo ra bên ngoài, sau đó đè lại vân vê, lại hung hăng kéo ra._“A a a…Không cần…Chỗ đó không được…Ông xã…Chồng yêu…Đừng anh…A...Đừng...”

Điền Hân la khóc hét ầm lên, chút rụt rè trong lòng cuối cùng tất cả đều buông bỏ, hắn muốn nghe cái gì, nàng đều thuận theo hắn nói ra hết.Ryan vừa lòng khẽ than một tiếng, thoáng ngừng lại động tác, trêu chọc nói: “Vật nhỏ, thực không ngoan, thế nào cũng phải dùng sức làm em mới bằng lòng ngoan ngoãn nghe lời, em nhìn nè, nơi này được anh ôn nhu chăm sóc đã gồ lên, đây, sờ thật là tốt.”

Hắn nói liền kéo tay Điền Hân đặt trên bụng dưới của nàng, sau đó đem đại nhục bổng trong hoa huyệt của nàng thoáng rời đi, rồi lại dùng lực đi vào, hung mãnh rút ra chọc vào._“A…Ông xã…Ryan…Em không được…A…Tha cho em…A...”

Điền Hân bị hắn hung hăn chơi đùa, hoa huyệt bắt đầu run rẩy, đem đại nhục bổng thô to hút càng chặt.Thật chặt, Ryan nhíu mày, ép thân thể chống cự lực hút cùng đè ép của hoa huyệt, đại nhục bổng càng phát sưng, hắn cắn răng chưa muốn đi ra, hắn còn vui thích chưa đủ, không muốn nhanh vậy đã bắn ra, ôm nàng kéo vào trong lòng mình, bàn tay to ở vú nàng xoa nhẹ, ngắt quãng nói: “Vật nhỏ…Thả lỏng…”

Vừa nói tốc độ lại càng nhanh hơn, ra sức hung hăng đâm tiểu huyệt mềm mại ẩm ướt của nàng._“Ryan…A…Em không được…A...”

Quá nhiều khoái cảm đang không ngừng tích lũy, Điền Hân sắp không chịu nổi, nàng ôm cứng cổ Ryan, không ngừng cầu xin hắn buông tha nàng._“Muốn cho anh nhanh chút đi ra, nhanh xin anh, xin anh hung hăng làm em…Nhanh chút…”

Ánh mắt Ryan nhìn nàng khóc cầu hắn, không biết xảy ra chuyện gì, nàng khóc thật đáng thương hắn lại càng muốn ức hiếp nàng._“Đừng đừng…Xin anh…Làm em…Hung hăng đâm em…A a...”

Cảm giác sắp cao trào tra tấn Điền Hân bỏ hết rụt rè cùng lý trí, thuận theo hô lên từ ngữ dâm loạn làm cho nàng thẹn đến muốn chui xuống đất._“Vật nhỏ lẳng lơ, như em mong muốn, anh sẽ hung hăng đâm em.”

Ryan khàn khàn đáp lại, sau đó ôm eo nàng hung hăng đi xuống một cái, ưỡn vòng eo rắn chắc điên cuồng xuyên xỏ hoa huyệt._“A a a...”

Điền Hân hét lên một tiếng cao trào.Ryan không để ý nàng thét chói tai la lên, vẫn hung mãnh mà thô bạo không ngừng rút ra chọc vào hoa huyệt mềm mại của nàng, ngay cả bắp đùi non nộn thịt đều bởi vì hắn lần nữa thô bạo ma sát va chạm mà sưng đỏ.Nhìn nàng da thịt trắng nõn càng ngày càng diễm lệ, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, môi anh đào hồng sắp rướm máu, đôi vú đầy đặn theo va chạm của hắn làm nhũ hoa nhấp nhô lên xuống đầy đặn dâm đãng, Ryan không khỏi nuốt nước miếng xuống, cúi đầu, liếm khóe mắt của nàng, khen: _“Tiểu bảo bối, em cũng thật gợi cảm, thực mê người.”_“Đừng…Đừng nói…Đừng...”

Hoa huyệt Điền Hân bị hắn đảo vừa xót lại vừa tê dại, quá nhiều khoái cảm đã muốn làm cho nàng không biết nên phản ứng như thế nào, nghe miệng hắn nói những lời dâm ngữ, làm cho nàng rất xấu hổ, thế là chủ động ôm chặt hắn, hai chân víu ở bên hông kẹp chặt hắn, ngẩng mặt hôn môi hắn, không cho hắn nói tiếp.Ryan được nàng hiếm khi chủ động nhiệt tình trêu chọc cả người chấn động tê dại, chịu không nổi càng thêm dùng sức rút ra chọc vào mấy chục cái, cuối cùng gầm nhẹ phun tinh dịch nóng bỏng vào tử cung của nàng.Ryan thở hổn hển ôm nàng nằm xuống, Điền Hân mệt mỏi ngay cả đầu ngón tay cũng không cử động nổi, nhắm mắt lại thầm nghĩ ngủ một giấc thật ngon.
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 44] Mượn rượu quát tháo (4)


Nhưng Ryan lại không làm như nàng mong muốn, xoay người lại đặt nàng ở dưới thân, ánh mắt sáng trong suốt, khẽ chạm vào mặt dụ dỗ nàng: “Bảo bối, bà xã, ông xã có lợi hại không, có làm cho em dễ chịu không?”

Điền Hân nhịn không được kêu rên một tiếng, trong lòng đem tổ tông tám đời nhà hắn ra ân cần thăm hỏi một lần, nhưng hắn bây giờ còn chưa tỉnh rượu, Điền Hân sợ hắn lại tiếp tục mượn rượu làm càn ép buộc nàng, đành phải thuận theo: “Lợi hại, rất lợi hại, ngủ đi, ngủ đi, buồn ngủ chết được.”

Nghe nàng trả lời, Ryan cảm thấy mỹ mãn ôm nàng quay người lại, để nàng nằm trong lòng hắn, dùng trán cọ cọ trán của nàng, ôn nhu kêu: “Bà xã, bảo bối, anh yêu em, anh yêu em.”

Điền Hân nghe xong trong lòng khẽ nhói lên!

Một chút, không thể nói rõ đó là mùi vị gì, có vui mừng nhưng sợ hãi lại nhiều hơn, mấy ngày nay tuy rằng bọn họ ngày đêm bên nhau, hắn làm với nàng tất cả những chuyện tư mật nhất, nhưng hắn chưa bao giờ nói lời yêu nàng, nàng tự nhủ với chính mình hắn chỉ có dục niệm với mình, không có tình yêu, nàng có thể không chút lưu luyến rời đi._“Đừng nói, đừng nói, đừng nói nữa.”

Điền Hân ôm hắn cổ, chủ động hôn lên môi hắn, không cho hắn nói thêm gì nữa, nàng sợ, sợ mình kiềm không được dụ hoặc này, tức giận bản thân sẽ yêu nhân thú giống đực vừa đẹp trai vừa cao to này, bọn họ là hai cái thế giới hoàn toàn khác nhau, không thể ở bên nhau, thế giới kia nàng còn tình thân không thể dứt bỏ, cho nên nàng nhất định phải trở về.

Giờ phút này tất cả những gì hắn nói toàn bộ đều do hắn uống rượu, nói hươu nói vượn không có khả năng là thật, Điền Hân tự thuyết phục mình.Điền Hân chủ động hôn, làm Ryan cả người lại nóng lên, để mặc nàng tùy tiện liếm mút một lát, rồi lại đoạt quyền chủ động xoay người, đặt nàng ở dưới thân, kéo đầu lưỡi của nàng dùng sức ngậm hút.Gậy thịt đã mềm trong hoa huyệt nháy mắt lại cứng rắn như sắt, Điền Hân trong lòng rối bời, giống như có tảng đá lớn đặt ở trên đầu, làm cho nàng thật sự khổ sở, vừa vặn muốn làm gì đó để phát tiết một chút, cũng không phản kháng tùy hắn gây sức ép lăn qua lăn lại, lại làm nhiều lần.Điền Hân ngoan ngoãn nghe lời như liều thuốc kích động tính dục của hắn, Ryan chậm rãi đưa nhục bổng đến gần huyệt khẩu, sau đó động thân hung hăng đi vào, không lưu tình chút nào đâm đến chỗ sâu nhất, rút khỏi, lại tiến vào._“A a...”

Điền Hân chịu không nổi hét rầm lêm, sau đó dần dần thành nức nở, khóe mắt phiếm hồng, lông mi nhíu lại, khàn khàn giọng nghẹn ngào xin tha: “Chậm, chậm một chút...A...”

Nhưng mà cầu xin nàn nỉ hoàn toàn không có tác dụng, Ryan giống như mắt điếc tai ngơ, chẳng những không có ý muốn chậm lại, ngược lại nâng eo động tác cuồng dã càng nhanh hơn.Cuối cùng thời điểm Điền Hân mồ hôi đầm đìa nằm úp sấp quỳ gối trên giường, thân mình tuyết trắng bị nam nhân không biết thoả mãn phía sau kịch liệt va chạm, thỉnh thoảng phát ra âm thanh dâm mỹ, mấy lần cao trào làm cho thân thể mảnh mai của nàng cạn kiệt thể lực.

Điền Hân mệt lử nhắm hai mắt, rầm rì tùy hắn tận hứng thỏa thích.Giữa lúc tận cùng vui sướng Ryan gào thét, chất dịch nóng hổi phun ra, nam nhân phía sau cuối cùng đã thỏa mãn, lúc này chân trời phía Đông đã ngả màu xám trắng.

Sau này, nói gì cũng không để hắn uống rượu, Điền Hân trong mê man nháy mắt oán hận.Lúc nàng tỉnh dậy toàn thân đau nhức.

Trời đã sáng rồi, nhưng Điền Hân không biết bây giờ là mấy giờ, lại nghĩ đến chuyện nàng cùng Ryan cả người trần trụi ngủ trong nhà người ta, chẳng biết xấu hổ hoan ái cả đêm.

Nàng liền cảm thấy mặt nóng rần lên, không biết nên như thế nào đối mặt Chelsea cùng Mộ sa.Cẩn thận nghe ngóng xung quanh, dường như không có tiếng động nào, nói vậy mọi người còn đang ngủ.

Nói thật tối hôm qua khi vừa bắt đầu nàng còn có thể chú ý nghe ngóng tiếng động xung quanh một chút, nhưng sau đó nàng không biết gì nữa, cũng không biết bọn họ ngủ khi nào, tuy nhiên nàng và Ryan tối hôm qua quá mức mãnh liệt, hẳn là bọn họ cũng ngủ không an ổn.

Trên mặt Điền Hân ngày càng nóng, khẳng định nếu có cái hang sẽ lập tức chui ra.Quay đầu nhìn người nào đó vẫn ngủ say sưa, buồn bực không chịu được dùng sức đẩy hắn, nhỏ giọng kêu: “Ryan, rời giường, Ryan, tỉnh dậy đi.”

Nàng thừa dịp Chelsea và Mộ sa còn chưa tỉnh giấc, vụng trộm trở về nhà, sau đó ở nhà trốn mười ngày nửa tháng không ra khỏi cửa, hic hic, dù sao nàng cũng không còn mặt mũi nào gặp người khác._“Ưm...”

Ryan trong giấc ngủ say bị nàng đánh thức, có chút hờn giận mở to mắt, sau khi thấy rõ ràng người kêu hắn là Điền Hân.

Ryan rời giường thanh âm khàn khàn gọi "Bà xã".

Rồi xáp dính lại, cọ cọ vào cổ nàng.Điền Hân lúc này vừa thẹn vừa giận, không có tâm tình thân mật với hắn, hẩy mạnh hắn ra khỏi cổ mình, tức giận nói: “Mau đứng lên, ôm em về nhà.”

Nàng hiện tại cả người đều đau nhức, lên xuống giường là cả một vấn đề.Ryan lại không để ý da mặt dày nũng nịu nói: “Bà xã, anh mệt cho anh ngủ thêm chút nữa.”

Mệt?!

Mặt Điền Hân run rẩy, nổi giận đùng đùng đẩy Ryan ra, nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn, hắn còn không biết xấu hổ kêu mệt, cũng không biết là do ai, toàn buổi tối ép buộc nàng, thắt lưng nàng đều như bị chặt đứt, giờ chỉ khẽ động người là đau đớn khôn cùng, hắn thế còn dám kêu mệt.Ryan nhìn nàng chăm chú, bỗng nhiên có chút chột dạ, lúc này hắn hồi tưởng lại hết thảy phát sinh chuyện gì tối hôm qua.

Tối hôm qua hắn dường như có chút quá đáng, đã hứa sẽ dịu dàng với nàng, nhưng lại ngay lập tức nuốt lời, hơn nữa hắn còn mạo phạm miệng nhỏ nhắn của nàng.

Tư vị thật sự là vô tận, Ryan líu lưỡi, lấy lòng nói: “Bà xã đừng giận, anh ôm em về nhà.”

Nói rồi mặc quần áo cho Điền Hân, quấn da thú ngang lưng mình, ôm Điền Hân đi ra ngoài._“Khoan...”

Điền Hân gọi hắn, nhỏ giọng nói: “Mang da thú trên giường đi luôn.”

Da thú trắng tuyết trên giường đã bị hai người chà đạp không ra hình dạng gì, nơi nơi đều có dấu vết hoan ái, nếu để cho Mộ sa thấy, nàng thật sự không muốn sống nữa mà nàng hiện tại còn chưa muốn chết.Ryan nghe lời liền quay lại gom da thú, một tay cầm da thú một tay ôm Điền Hân đi về nhà mình.
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 45] Thất vọng


Ryan lần này mượn rượu hành hạ có chút tàn nhẫn, Điền Hân cả người đau nhức nằm yên trên giường suốt ba ngày mới hoàn toàn khôi phục lại, nàng tức giận suốt ba ngày cũng không thèm để ý đến hắn.Tuy nhiên điều này không chút ảnh hưởng đến tâm trạng của Ryan, vẫn như trước cả ngày cười xán lạn, sung sướng vô hạn, bởi vì các trưởng lão đã tới, chứng thực Điền Hân đã mang thai.Điền Hân được chứng thực quả thật mang thai, tâm tình càng thêm phức tạp, nhìn Ryan cao hứng như vậy, lòng lại càng không đành lòng bỏ, thậm chí còn muốn ở lại với đứa nhỏ này, nhưng khao khát trở về nhà quá mãnh liệt lại áp chế tất cả, ông nội, ông nội còn đợi nàng ở nhà, nàng nhất định phải trở về.Sau khi Điền Hân khôi phục thân thể, liền hối thúc Ryan mang nàng đi tìm đường về nhà, lúc đầu Ryan lo lắng cho sức khoẻ nàng, nói gì cũng không đồng ý, nhưng không chịu nổi Điền Hân nhõng nhẽo cộng với cứng rắn đe dọa, cưỡng bức lại thêm mỹ nhân kế, sử dụng mọi chiêu thức có thể, cuối cùng mới thuyết phục được Ryan mang nàng đi tìm đường về nhà.Tuy lộ trình vốn chỉ mất hai ngày, bị hắn biến thành đi dã ngoại dài ngày.

Điền Hân nghĩ nếu lập tức vè nhà, thật ra cũng có chút luyến tiếc hắn, cho nên rề rề theo hắn, vậy nên cũng lộ trình đó nhưng cả tuần mới tới được.Hai người tới chỗ lúc trước Ryan cứu Mộ Sa, Điền Hân cũng hốt hoảng cảm thấy có chút quen thuộc, nơi này quả thật cũng giống như chỗ lần trước nàng té, không khỏi trong lòng mừng rỡ, xem ra là đã đúng chỗ cần tìm, thế là kéo Ryan tìm kiếm xung quanh, nhìn xem có thông đạo linh tinh gì không.Nhưng tìm suốt một buổi chiều đều không thấy, thấy trời đã tối, Ryan giữ chặt Điền Hân, không cho nàng tìm tiếp.Điền Hân rất thất vọng, chẳng lẽ nàng thật sự không về được sao?

Không, không thể, không thể như vậy.

Điền Hân suy sụp ngồi xuống, ngơ ngác, dáng vẻ chán ngán thất vọng.

Ryan biết nàng không tìm được đường về nhà, trong lòng khổ sở, ôm nàng đặt lên đùi mình, khẽ vuốt lưng nàng, để nàng tựa lên vai mình dịu dàng an ủi: _“Đừng buồn, đừng lo lắng, hôm nay chưa tìm được, mai anh sẽ nghĩ cách, nhất định sẽ tìm được.

Đúng không?”

Điền Hân dụi vào lòng hắn “Ừ” một tiếng, cũng chỉ có thể như vậy, dù sao nàng là từ dị thế xuyên qua mà đến, nàng sớm biết con đường quay về không dễ gì mà tìm được, nếu không thế giới này đã sớm loạn, chỉ là nàng vẫn không dám thẳng thắn đối mặt với vấn đề này, nàng sợ bản thân không thể chấp nhận được điều này, cho nên luôn không ngừng an ủi mình, nàng nhất định có thể trở về, nay vấn đề này hiển hiện trước mặt nàng, làm cho nàng không nghĩ suy nghĩ cũng không được.Ryan an ủi nàng một hồi, thấy cảm xúc nàng ổn định, ôm nàng đứng dậy.

Ở gần đó tìm được một sơn động có thể trú ngụ qua đêm, hắn đốt lửa, đem thức ăn còn thừa ban ngày nướng chín, sau đó đút từng miếng cho nàng.Điền Hân tâm tình không tốt, cũng không thấy ngon miệng, ăn mấy miếng lại không chịu ăn, Ryan cũng không miễn cưỡng nàng.

Lại dỗ nàng uống mấy ngụm nước, trải da thú lên mặt đất, sau đó ôm nàng cùng nằm xuống, câu được câu mất nói chuyện với cô.Điền Hân không có hứng nói chuyện, ừ hử có lệ, không bao lâu liền mơ mơ màng màng ngủ.Ryan nhìn nàng ngủ còn nhăn mày, không tự chủ được dùng tay xoa mi tâm, lòng càng thấy yêu thương.

Biết nàng không giống với những giống cái khác trong tộc, đến từ một thế giới hoàn toàn khác biệt, Ryan không thể giải thích được lý do vì sao nàng lại đến đây, chỉ có thể coi như là nàng và Mộ Sa là món quà mà thần rừng ban tặng, cũng là sự chiếu cố đối với hắn.Hắn quá quen thuộc với phạm vi trăm dặm nơi đây, căn bản không có đường, nhưng nàng rất muốn về nhà, hắn có thể cảm nhận được, nơi đó có điều nàng khó có thể dứt bỏ, cho nên hắn nguyện ý cùng nàng tìm kiếm, nếu như có thể tìm được hắn cũng nguyện ý đi xem xét với nàng, nếu như nàng thật sự không thể dứt bỏ, hắn cũng có thể vì nàng thỏa hiệp, cùng sống với nàng ở thế giới bên kia.Nhưng sâu thẳm trong nội tâm hắn vẫn hy vọng nàng không tìm thấy, như vậy nàng có thể an tâm lưu lại nơi đây cùng hắn, chỉ là như vậy nàng sẽ rất đau khổ, nhìn nàng như vậy, trong lòng hắn cũng không vui, ai, thật sự là vật nhỏ phiền phức mà.
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 46] Suối nước nóng


Trời vừa tờ mờ sáng, Điền Hân như có linh cảm điều gì đó, choàng tỉnh trong giấc ngủ say, quay đầu nhìn nhìn sắc trời ngoài động, trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng nghĩ dến việc không thể về nhà, trong lòng nàng rối loạn không cách nào ngủ được nữa, nên nhẹ nhàng dời bàn tay to của Ryan đặt bên hông nàng, kéo da thú ngồi dậy.Sau đó chỉnh trang lại quần áo, rời khỏi động, thầm nghĩ đi ra ngoài hít thở không khí, có lẽ sẽ thoải mái hơn.

Mới vừa ra tới cửa động, liền thấy ở chính giữa phía đông sườn núi, tựa hồ như có cái gì đó sáng lên.Điền Hân không chút suy nghĩ liền chạy tới gần, còn cách hai bước chân, trái tim nàng nhảy nhót, nhất định là...Đột nhiên có một hang động xuất hiện trước mắt, mà quan trọng hơn là dường như ánh sáng phát ra từ đó, Điền Hân hưng phấn muốn thét lớn, hẳn chính là nơi này, cuối cùng nàng tìm được rồi, nàng có thể về nhà, có thể về nhà, ông nội, ông nội, con sắp trở về.Điền Hân hưng phấn phóng vào trong, còn có hai bước là đến, nàng đột nhiên dừng lại, nàng nhớ tới Ryan, sư tử háo sắc kia, nếu như nàng đột nhiên biến mất, hắn chắc chắn sẽ lo chết đi, dù sao cũng phải chào từ biệt hắn, nhưng là nếu như nói với hắn, hắn chịu để nàng đi ư.Điền Hân đang do dự, đột nhiên nghe thấy thanh âm quen thuộc: _“Khó khăn lắm mới tìm được, sao không vào?

Đang đợi anh sao?”

Điền Hân hoảng sợ, đột nhiên quay đầu, liền thấy Ryan mỉm cười nhìn nàng, thì ra Điền Hân vừa động, hắn liền tỉnh, biết nàng tâm tình không tốt, tưởng cho nàng yên lặng một chút, cho nên cũng không kinh động nàng, không nghĩ tới nàng ra cửa động, đột nhiên chạy nhanh theo hướng Bắc, đoán ra chắc nàng đã thấy gì đấy, cho nên lặng yên không tiếng động đi theo nàng, quả nhiên nàng tìm được rồi, dáng vẻ dường như rất hưng phấn, hắn đoán rằng đây chính là đường về nhà theo lời nàng nói.Vốn tưởng rằng nàng không chút do dự vọt vào, không ngờ nàng lai dừng lại trước cửa động, dáng vẻ khó xử.

Thấy nàng do dự hắn thật là cao hứng, xem ra trong lòng nàng vẫn có hắn, như vậy là đủ rồi, cũng đủ để hắn cố lấy dũng khí theo đến thế giới của nàng mà sinh sống.Ryan mỉm cười nắm tay Điền Hân, nói: “Chúng ta đi thôi, đi sớm về sớm.”_“Ryan, khoan đã.”

Hắn mới bước, đã bị Điền Hân kéo lại, Ryan nghi hoặc nhướng mắt nhìn về phía nàng, Điền Hân do dự nửa ngày, mới ấp a ấp úng nói: “Chúng ta dơ dáy như vậy, sẽ bị chê cười, tắm rửa trước, rửa mặt chải đầu rồi mới trở về đi, dù sao đã tìm được lối về, cũng không cần phải gấp.”

Hắn có thể biến thân thành đại sư tử a, nếu như cùng nàng trở về, sẽ bị xem như quái vật mà bắt nhốt, nàng tuyệt đối không thể để hắn cùng nàng trở về.Ryan nhìn nàng muốn nói lại thôi đầy nghi hoặc "Nàng không lẽ đang lo lắng sao?

Có thể lập tức quay về, tại sao lại lo lắng?"

Tuy rằng đầy bụng nghi vấn, nhưng vẫn chiều ý nắm tay nàng kéo đi, ở gần chỗ này, hắn nhớ rõ có một suối nước nóng, tắm rửa ở đó sẽ rất thoải mái.Ryan kéo nàng đi lòng vòng một hồi, quả nhiên tìm được một suối nước nóng lộ thiên.Điền Hân nhìn thấy nước nóng còn bốc hơi ngùn ngụt, quả thực vui mừng quá đỗi, tạm thời đã quên phiền muộn trong lòng, vọt tới bên cạnh, ngồi xổm xuống vốc nước đùa nghịch, quả nhiên là nóng hổi, không khỏi kinh hô một tiếng: “Wow, suối nước nóng a.”

Ryan thấy nàng thích, ở phía sau nàng khẽ mỉm cười, đi lại phía trước, kéo da thú trên người, toàn thân trần trụi xuống nước, sau đó nhìn về phía nàng, gọi: _“Mau xuống đi, rất thoải mái.”

Điền Hân nhìn xem bốn phía, có chút do dự, nơi này lộ thiên a, này nếu như bị người khác nhìn, vậy mắc cỡ chết.Ryan biết nàng do dự, an ủi: _“Không có việc gì, nơi này trong phạm vi trăm dặm không có người, mau xuống đi, nếu có người đến, cách nơi này rất xa anh đều có thể nghe được.

Nào, nhanh xuống đi.”

Bởi vì lần trước hắn hại nàng bị Hắc báo bắt đi, làm cho Điền Hân không tin tưởng được lời nói của hắn, nhưng suối nước nóng kia quá sức dụ hoặc, cắn răng nhắm mắt, nhanh chóng cởi quần áo, nhảy xuống.Ryan nhìn biểu tình nàng thấy chết không sờn, buồn cười bơi tới bên người nàng, kéo nàng đến bên tảng đá lớn nhẵn nhụi, bàn tay to tự nhiên xoa lưng nàng, xoa bóp cho nàng.Điền Hân để hai tay lên bờ, gối đầu lên tay, thoải mái hưởng thụ, đồng thời suy tư nên thuyết phục hắn không về với nàng như thế nào.Điền Hân ngâm mình ở trong suối, phía sau còn có người mát xa, thể xác và tinh thần được thả lỏng, mơ mơ màng màng cơ hồ muốn đang ngủ, đột nhiên bàn tay đang mát xa phía sau ngừng lại, bên tai truyền đến giọng Ryan: “Tới em.”

Điền Hân sửng sốt trong chốc lát, mới phản ứng lại, Ryan muốn nàng mát xa cho hắn, Điền Hân trong lòng vừa động, động thân tiến lên, kề sát bộ ngực đầy đặn trên bờ lưng rộng lớn, hai tay nhỏ bé từ sau vòng ra trước ngực, ở hai nơi gồ lên, ngón tay linh hoạt vân vê mềm nhẹ, tiếng hít thở của Ryan dồn dập vang lên.Điền Hân vừa lòng nhếch khóe miệng, sau đó ghé vào hắn trên lưng ôn nhu nói: “Ryan, nhà của em mọi người còn chưa biết anh, anh cứ thế về với em, em sợ họ sẽ sợ.”

Ryan nghe vậy, kéo mạnh tay nàng, xoay người lại, nhìn thẳng nàng, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: “Vậy em khi nào về?”_“Em...”

Điền Hân bị hắn nhìn chằm chằm, chột dạ nuốt nước miếng, sau đó lấy lòng dấn lên, ngồi trên đùi hắn, hai tay bám lấy cổ hắn, liếm liếm hầu kết hắn ngọt ngào nói: “Em về trước nói với họ đã, sau đó lại đến đón anh, được không?”

Nàng không biết lý do gượng ép này không thể thuyết phục được hắn không, nhưng nàng thật sự hết cách.Ryan nâng cằm nàng, nhìn chằm chằm vào mắt nàng, gằn từng chữ:
_“Em xác định, em đi rồi còn có thể trở về?”

Điền Hân bị hắn vạch trần, giả bộ trấn định nói nhỏ: “Em đương nhiên sẽ trở lại, trong bụng đã có cục cưng của anh, em sao có thể không về...”

Điền Hân sợ hắn lại tiếp tục hỏi, cho nên cố ý xoay thắt lưng cọ cọ vào nơi mẫn cảm của hắn.
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 47] Ngả bài


Ryan không nói một lời nhìn nàng, ánh mắt hắn làm Điền Hân sợ hãi, cắn răng, bàn tay nhỏ bé đi xuống tìm kiếm, nắm chắc đại nhục bổng mềm nhũn, vụng về vuốt ve._"A..."

Ryan thét lớn một tiếng, đại nhục mềm nhũn bổng nháy mắt cứng rắn lên trong tay nàng.Sau đó hắn gạt bàn tay nhỏ của nàng ra, nhục bổng rất thô cắm vào trong tiểu huyệt nàng.Nàng còn chưa đủ ẩm ướt, may sao có nước ôn tuyền bôi trơn, hắn đi vào cũng không dùng sức lắm, nhấn mạnh thắt lưng nàng, chính mình thẳng lưng hướng lên trên đỉnh đầu, đẩy vào lút cán._"A...Ư..."

Điền Hân nhịn không được yêu kiều kêu lên, tuy rằng vẫn thường xuyên hoan ái, nhưng mỗi lần hắn tiến vào nàng vẫn có chút khó chịu.Chỉ là không biết Ryan còn muốn gì, đại nhục bổng sau khi hoàn toàn sáp nhập, lại không làm gì thêm nữa._"Ryan...Ryan...Cử động, cử động đi, bên trong căng trướng khó chịu...A..."

Điền Hân bám vai Ryan, khó nhịn xoay thắt lưng mềm mại rên rỉ.Nàng cầu xin còn chưa dứt, Ryan đã hung ác va chạm trong hoa huyệt nàng.Mấy trăm lần rút ra chọc vào thật nhanh, làm cả người Điền Hân mềm nhũn, vô lực bám vào người hắn yêu kiều kêu lên.Khoái cảm không ngừng chồng chất, hoa huyệt Điền Hân bắt đầu quy luật co rút lại, Ryan lại đột nhiên dừng động tác, dùng đại quy đầu chậm rãi cọ cọ cửa hoa huyệt._"Ryan..."

Chỗ sâu trong hoa huyệt Điền Hân cảm thấy trống vắng ngứa ngáy, làm cho nàng khép hờ mắt, mềm nhẹ van xin: "Cho em...Cho em...Khó chịu...

Thật là khó chịu..."

Ryan dường như có ý định muốn tra tấn nàng, cọ xát nửa ngày nhưng không chịu cho nàng thống khoái.Điền Hân cảm nhận được sự tức giận của hắn, bất đắc dĩ vươn đầu lưỡi, liếm hầu kết hắn lấy lòng nói:
_"Ông xã, xin anh...Dùng sức, hung hăng "yêu" em đi...Xin anh..."

Không biết là động tác lấy lòng của nàng có tác dụng, hay bị những lời dâm đãng kia tác động, con mắt Ryan đỏ như máu, bàn tay to mở rộng hết mức hai chân nàng, vắt lên trên lưng mình, rồi sau đó hai tay giữ chắc eo nhỏ nàng, đại nhục bổng thọc vào hoa huyệt mảnh mai, đâm vào nơi sâu nhất rồi nhanh chóng rút ra, sau đó lại một lần nữa dùng sức đi vào, bóc tách từng tầng thịt mịn, hung ác đảo khuấy tử cung._"A a a...A...A ân..."

Hoa huyệt được lấp đầy liền thoả mãn, Điền Hân thoải mái yêu kiều rên rỉ, đôi chân dài trắng noãn dưới nước quắp chặt lấy Ryan, đồng thời chiếc mông xinh cũng tự giác nâng lên, phối hợp với động tác của hắn._"A...Đừng...A...Ryan...Ông xã...A..."

Điền Hân thét chói tai toàn thân bắt đầu run rẩy, đến đầu ngón chân cũng co rút, gắt gao ôm Ryan lên đỉnh.Ryan giờ phút này bất chấp nàng đã lên cao trào, từ trong nước rút ra, giữ lấy cái mông nàng điên cuồng luật động._"Khoan...Đừng...A..."

Điền Hân đạt đến cao trào mãnh liệt, hoa huyệt không ngừng run rẩy gắt gao bao chặt đại nhục bổng, Ryan ôm chặt lấy nàng không ngừng va chạm, càng khiến cho cao trào nàng kéo dài thêm không ngừng...Đợi cho cuối cùng khi Ryan bắn vào, Điền Hân sớm đã không có một chút khí lực, chỉ có thể vô lực víu bờ vai của hắn, mặc cho hắn bấu chặt lấy chiếc mông trắng tuyết, bắn tinh dịch nóng hổi vào tử cung mình.Ryan sau khi bắn tinh, cứ để nhục bổng mềm nhũn trong người nàng, nửa ngày không nói gì.Điền Hân qua một hồi lâu mới tỉnh táo lại từ trong mê loạn, nhận thấy Ryan yên lặng khác hẳn với ngày thường, nàng có chút kinh hãi, khẽ đẩy hắn ra, nhỏ giọng nói: "Cho em xuống dưới."

Sắc sư tử này tựa hồ như không giống như ngày thường, chỉ cần ở trên giường cho hắn ăn no thì hết thảy đều dễ dàng thương lượng.Ryan không nói gì, chỉ nhăn mày nhìn nàng, Điền Hân bị hắn nhìn chằm chằm trong lòng sợ hãi, ở trong lòng không ngừng tự nhủ bản thân bình tĩnh, bình tĩnh, không thể ngày từ đầu trận đã sợ hãi._"Sau khi em trở về, thật sự còn tính quay lại đây?"

Ryan cuối cùng mở miệng, âm thanh cũng lạnh như băng dị thường._"Em đương nhiên..."_"Nói thật đi, anh muốn nghe lời nói thật, không được gạt anh!"

Không để Điền Hân nói xong, Ryan dùng sức bắt lấy bả vai nàng, truy vấn._"Em..."

Điền Hân tắc ở cổ họng, trong mắt Ryan nồng đậm tình ý làm cho nàng không dám nhìn thẳng, hít một hơi sâu, cố lấy dũng khí thẳng thắn nói: "Phải, em không tính trở lại.

Ông nội đã lớn tuổi, cần em chăm sóc."

Biết rõ không nên nói thật, nhưng nàng thật sự không đành lòng lừa hắn, để hắn ôm hy vọng hão huyền._"Anh và em có thể cùng nhau chăm sóc ông nội em, anh cũng có thể cùng em sinh sống ở thế giới kia."

Ryan nói ra quyết định của mình.Đối với nhượng bộ của hắn, Điền Hân thật cảm động, nhưng nàng cũng không thể đáp ứng: "Ryan, anh không biết, cuộc sống thế giới của em với nơi này hoàn toàn khác biệt, nơi đó giống đực sẽ không biến thân, bọn họ vẫn luôn là hình người, nếu như anh theo em đến bên kia đi, anh sẽ bị cho là quái vật, bị bắt lại.

Cho dù không bị bắt lại, nơi đó cũng không có cây cối, không thể săn bắn, anh không có chứng minh nhân dân, không thể đi làm, sẽ bị đói chết, Ryan, ở nơi đấy anh không sống được."

Đối với lời nàng Ryan cái hiểu cái không, nhưng điều hắn thực sự hiểu được, chính là nàng không muốn cùng nhau trở về, nàng không cần hắn, Ryan không nói được một lời nhìn nàng, trong ánh mắt ngưng tụ bão lốc làm cho Điền Hân run rẩy, nàng rụt vai, vẻ mặt đề phòng nhìn hắn, không biết hắn tiếp theo sẽ làm ra hành động điên cuồng gì.Qua một hồi lâu, bão tố trong ánh mắt Ryan chậm rãi tan dần, hắn như bị rút hết khí lực, suy sụp nói: "Vậy sau khi em trở về, sẽ xử lý cục cưng chúng ta ra sao?"

Hắn càng ngày càng tham lam, vốn chỉ muốn lưu lại thân thể nàng, nhưng bây giờ ngay cả trái tim nàng hắn cũng muốn.._"Em..."

Điền Hân lùi bước, không dám nói thật: "Em sẽ sinh con, nuôi nấng con lớn lên."

Nàng biết hắn quan tâm đến đứa nhỏ ra sao, nếu như hắn biết nàng muốn bỏ đứa bé, nói không chừng sẽ giết nàng.Ryan thở dài, cười khổ nói: "Em sinh đứa nhỏ rồi đi, đứa bé giao cho anh nuôi nấng, nếu như..."

Em nhớ nó, có thể quay lại thăm.

Vế sau của câu nói Ryan không thốt lên lời, đến hắn nàng còn không cần, làm sao có thể quan tâm đến con, hắn không tin nàng sẽ sinh đứa bé, hắn nhớ rõ nàng căm ghét mang thai nó, nhưng giờ phút này hắn thà là lừa người dối mình tin lời nàng.
 
Back
Top Bottom