Lãng Mạn (H+) [END] Trà Sữa Của Cậu

[BOT] Wattpad

Ban Quản Trị
25/9/25
74,788
0
0
345723977-256-k132304.jpg

(H+) [End] Trà Sữa Của Cậu
Tác giả: ha_holly
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Tên truyện: Trà sữa của cậu.

Tác giả: Hà Vũ.

Thể loại: đam mỹ, 1x1, cao H, H tục.

Anh hàng xóm mà cậu crush biết cậu là gay rồi, lại còn biết trong tình huống xấu hổ như vậy nữa chứ.

Ơ, tại sao lại hôn nhau rồi?!
***
Cảnh báo:
Truyện H tục không giành cho trẻ em, mong các bạn cân nhắc trước khi đọc.​
 
(H+) [End] Trà Sữa Của Cậu
Chương 1


"Bé cưng ngoan nào, liếm cho anh."

Bàn tay to lớn vuốt ve cần cổ yếu ớt, giọng nói tựa như an ủi nhưng lại không cho người ta phản kháng.

Cứ như bị bàn tay đó mê hoặc, Thiệu Nguyên từ từ bò lại gần.

Nhìn vật trước mắt đang dựng thẳng tắp, cậu run rẩy, dương vật dưới háng rỉ ra một ít nước.

"Mới vậy đã rỉ nước rồi sao?"

Giọng nói của người đàn ông kia vừa trầm vừa êm, khiến cho người ta nghe vào mà nhũn hết cả lưng.Thiệu Nguyên mơ màng bị người ta kéo lại gần, đôi môi chạm lên dương vật cương cứng.

Cậu không rõ tại sao lại xảy ra chuyện này, rõ ràng ban nãy cậu chỉ đặt một đơn hàng thôi mà!***

Trở lại ba tiếng trước."

Mẹ mày, tao bảo rẽ trái mà!"

Thiệu Nguyên tức điên, tay không ngừng bấm nút."

Bắn, bắn nó đi!"

"Đệt!"

Kết thúc chuỗi thua là một lần thua đậm hơn, khỏi phải nói, bây giờ Thiệu Nguyên đang tức xì khói, không ngừng chửi rủa cái tên bóp team kia."

Này tên kia, có biết chơi không đó?"

Cậu đã gặp rất nhiều tên gà rồi, nhưng tên này phải gọi là gà đặc biệt.

Bảo cậu ta đi lên thì cậu ta rẽ phải, bảo rẽ phải thì lại rút súng bắn.

Xem có điên không chứ.Nghe một tràng chửi của Thiệu Nguyên, người bên màn hình vẫn im lặng.

Chờ cho cậu nói xong hắn mới mở miệng, "Xin lỗi, tôi mới chơi nên không rõ, hay để tôi mua trà sữa đền đền cho cậu."

Giọng của người này trầm hơn cậu nghĩ, hơn nữa còn quen đến lạ.

Nhưng do loa máy của cậu bị rè nên không dám chắc giọng nói này là của ai."

Thôi khỏi."

Thiệu Nguyên phẩy tay, giờ làm gì còn tâm trạng mà ăn với uống."

Nhà cậu ở đâu, tôi ở thành phố Y, nếu ở gần thì tôi qua đưa cho."

Người đó nói một cách thành khẩn.Bây giờ cậu ở thành phố Y thật, nhưng mà không quen không biết đưa địa chỉ cho người lạ thì ai mà dám chứ, lỡ bị lừa thì sao."

Sao vậy?

Hay là cậu sợ gì?"

"Ai mà sợ chứ, địa chỉ là số nhà xx quận yy, nếu đến thì đứng ở dưới là được."

Thiệu Nguyên xì một hơi, có gì mà phải sợ chứ, dù sao tên này cũng báo hại cậu như vậy rồi, bù một chút cũng không lỗ.Mạnh miệng là vậy chứ vài phút sau Thiệu Nguyên đã hơi hối hận, khi không giao địa chỉ nhà ra một cách vội vàng như vậy làm gì chứ.

Đang lúc phân vân có nên nói lại với tên đó không thì ngoài cửa bỗng vang lên tiếng chuông.

Thiệu Nguyên đóng máy lại đi ra bên ngoài, nhìn qua mắt mèo thì thấy khuôn mặt của anh hàng xóm.

Ngay lập tức cậu đứng thẳng người, tay khua khua chỉnh lại mấy lọn tóc bị xù, điều chỉnh lại trạng thái rồi mở cửa.Anh hàng xóm đẹp trai nhìn thấy cậu thì nở nụ cười tươi rói.

Vướng phải nụ cười này, trái tim Thiệu Nguyên lập tức đập nhanh.

Khổ nỗi, cậu là gay, hơn 20 tuổi đầu mới biết yêu một người là như thế nào, vậy nên rất luống cuống."

Anh, anh tìm em có gì không ạ?"

Chết dở, nói lắp rồi."

Em có phải là Từ Nguyên không?"

Anh hàng xóm mỉm cười.Nghe thấy biệt danh này, cậu lập tức khựng lại, cả người run rẩy chỉ về phía máy tính, "Oy?"

"Là anh."

Từ Dụ gật đầu.Khoảnh khắc đó, Thiệu Nguyên hiểu được bom nguyên tử nổ trúng người là như thế nào.

Cậu lập tức hồi tưởng lại những lời mà mình nói trong game ban nãy, hình như câu nào câu nấy đều chửi thì phải.Moá!Hình tượng sụp đổ!Từ Dụ lại tựa như không để ý, chỉ hỏi, "Anh vào nhà được chứ?"

Bây giờ cơ thể Thiệu Nguyên như robot, tự động lùi lại hai bước mời người ta vào nhà, rồi lại như robot mà đóng cửa lại.

Còn làm gì được nữa, nhục quá rồi.Từ Dụ ngồi lên ghế, phá vỡ không khí "xấu hổ" này, "Khi thấy địa chỉ anh cũng nghĩ là em rồi, giọng của em rất dễ nhận ra.

Anh tính đặt trà sữa rồi mới qua, nhưng lại không rõ em muốn uống vị gì nên sang hỏi luôn."

Thiệu Nguyên không dám nhìn thẳng vào mắt anh, liếc mắt lảng tránh, "Vị nào cũng được."

"Vậy anh đặt theo ý anh nhé?"

"Vâng."

Thiệu Nguyên nhìn xuống đất."

À em..."

"Em..."

Thiệu Nguyên ho nhẹ, "Anh nói trước đi."

Từ Dụ nhìn cậu, mắt cong lên, "Không ngờ lúc chơi game em lại năng động như vậy, xem như hôm nay thấy được khía cạnh khác của em."

Không nhắc thì thôi, nhắc rồi lại thấy xấu hổ.

Thiệu Nguyên vội vàng kiếm cớ phủ nhận, "Cũng không phải lúc nào cũng vậy đâu, chỉ thỉnh thoảng thôi."

"Là anh chơi gà."

Từ Dụ cười gật đầu."

Không, cũng không gà lắm."

Khen như này lại càng ngượng mồm, ban nãy chửi hăng làm chi để giờ hết lời chống chế.

"Không sao, anh hiểu mà, nếu có thời gian thì em dạy anh chứ?"

"Được ạ."

Xấu hổ thì xấu hổ chứ cơ hội thì không thể bỏ quá.Được bậc thang đi xuống, Thiệu Nguyên cũng dần thả lỏng hơn.

Cậu bình tĩnh nói chuyện với hắn, cơ hội hiếm có như này không phải là lúc để xấu hổ."

Anh có muốn chơi thử không, em giúp anh."

"Cũng được, nhưng mà điện thoại anh chưa cài game."

"Không sao, điện thoại em có."

Nói rồi cậu tìm trong túi của mình mấy lượt.

Không thấy, có lẽ ban nãy luống cuống nên vứt ở đâu đó rồi."

Anh tìm trong kẽ sô pha xem, có khi bị lọt ở đó."

Cậu chỉ sang bên cạnh anh.Từ Dụ gật đầu thò tay tìm thử, tìm một lúc thì đụng phải một vật cứng.

Hắn không do dự liền lôi vật cứng kia lên.

Khi nhìn thấy vật đó là gì, cả hai lập tức đứng hình.Ai đời tìm điện thoại không thấy lại bới ra được cái dương vật giả.Thiệu Nguyên từ sửng sốt cho tới sợ hãi, vội vàng bay qua đó túm lấy chiếc sex toy kia giấu ra đằng sau.

Mặt mũi cậu đỏ như cà chua chín, lần này thì mặt mũi không còn một cái gì nữa cả."

Em..."

Chính Từ Dụ cũng chưa kịp phản ứng lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu dùng tốc độ ánh sáng cướp đồ."

Em, cái, cái này là..."

Thiệu Nguyên luống cuống, trong lúc nhất thời vẫn chưa kịp nghĩ ra lý do gì cả."

Em dùng nó rồi sao?"

Ấy vậy mà Từ Dụ lại hỏi một cách tỉnh bơ."

Không có, không hề, em chỉ tò mò thôi."

Cậu lập tức lắc đầu lia lịa."

Tò mò?"

"Anh phải tin em, em chưa từng dùng thử, dù em là gay nhưng vẫn còn trong sáng lắm đó!"

Không kịp suy nghĩ, cậu đã tuôn hết bí mật mà mình giấu kín bấy lâu nay.Lại là không khí im lặng.Thiệu Nguyên biết hôm nay là ngày chết của mình rồi, còn chưa kịp từ từ theo đuổi đã nói sự thật ra cho người ta biết."

Chắc là anh cảm thấy khó chịu lắm."

Cậu ngoảnh mặt đi chỗ khác.Vẫn không thấy người kia nói gì, Thiệu Nguyên tự hiểu mối tình đầu của mình còn chưa kịp chớm nở đã biến mất rồi.Không mất quá lâu, Từ Dụ đã đi tới, hắn bỗng ghé sát lại Thiệu Nguyên, nói một câu không hề ăn nhập, "Có muốn anh giúp em không?"
 
(H+) [End] Trà Sữa Của Cậu
Chương 2: H+


Giúp?

Giúp gì cơ?Thiệu Nguyên ngơ ngác nhìn khuôn mặt của Từ Dụ ngày càng gần.

Bây giờ não của Thiệu Nguyên đã bay đi xa thật xa rồi, không còn đủ khả năng để hiểu được lời của Từ Dụ nữa.Nhân lúc cậu mất cảnh giác, hắn liền túm lấy dương vật giả trên tay cậu, sau đó đẩy nhẹ lên xương chậu của cậu, "Ý anh là 'giúp' như thế này."

Bàn tay Từ Dụ mập mờ vờn qua vùng bụng của Thiệu Nguyên, vén được áo lên một cách dễ dàng.

Thiệu Nguyên rùng mình phản ứng lại, bàn tay ấm áp kia sờ một cách có quy luật, khiến cho cơ thể của cậu bị khiêu khích mà run rẩy."

Anh..."

"Ơi."

Từ Dụ hôn nhẹ lên cổ của Thiệu Nguyên, bàn tay lại không nhẹ nhàng mà vuốt dần lên trên.Đầu vú bị tóm lấy xoa nắn, cậu kêu "a" một tiếng, cả người tỉnh lại sau cơn mê muội.

"Chuyện, chuyện này..."

"Em không muốn sao?"

Hắn vừa ngắt vừa xoay xoay đầu vú nhỏ khiến nó cứng lên."

Không phải, nhưng mà..."

Chuyện này cậu đã mơ từ lâu rồi, nhưng không ngờ nó lại diễn ra trong tình huống này.Từ Dụ ôm cậu vào lòng, kéo cả hai cùng ngồi lên ghế.

Hắn để cho Thiệu Nguyên ngồi lên đùi đối diện với mình."

Kéo áo lên nào, anh muốn liếm đầu vú của em."

Bị giọng nói này mê hoặc, Thiệu Nguyên run run vén áo lên, để lộ hai đầu vú bị xoa nắn cứng tròn.

Từ Dụ liếm môi, sau đó nhanh chóng áp môi lại gần, đưa lưỡi ra liếm một vòng.

"A...

ư..."

Đầu vú bị hút mạnh rồi lại nhay cắn làm cậu bị kích thích mà ưỡn ngực, cố gắng đẩy vào khoang miệng của hắn.

"Sướng không."

Cảm nhận được phản ứng của cậu, hắn cười tủm tỉm."

Sướng, sướng lắm, bên kia nữa."

Thiệu Nguyên chủ động đẩy vú mình vào miệng của Từ Dụ."

Bé dâm."

Hắn cắn mạnh một cái làm cậu hét lên, dương vật hơi cương đụng vào người Từ Dụ."

Em xem, chỉ mới mút vú thôi đã chảy nước rồi, em nói xem em có dâm không bé cưng?"

Hắn bóp nhẹ lên con cu bé nhỏ kia, hơi nóng bàn tay toả ra khiến nó cứng lên hoàn toàn.Bị lời nói trắng trợn kia làm xấu hổ, cậu chỉ biết lắc đầu liên tục.

"Không chịu nhận?

Vậy sao lại ướt như này?"

Hắn khều một ngón tay vào trong quần lót, đầu ngón tay lập tức chạm trúng đỉnh dương vật."

A!"

Thiệu Nguyên giật mình, hô hấp dồn dập.

Cảm giác mình chạm so với người ngoài chạm vào rất khác biệt."

Nói đi nào, hay em thích ở sau này?"

Từ Dụ đảo một vòng ra sau mông thịt của Thiệu Nguyên, bóp mấy cái cảm nhận độ đàn hồi rồi vờn quanh lỗ nhỏ đang đóng mở vì hồi hộp."

Ư, đừng mà."

Cậu lắc đầu, thế nhưng mông lại phản chủ mà lắc phản ứng lại với bàn tay của hắn.Biết rõ cậu xấu hổ, Từ Dụ càng cười khoái trá.

Hắn dùng hai ngón tay kéo giãn lỗ huyệt, cứ trêu đùa như vậy cho đến khi cậu vặn vẹo người.Cảm giác phía sau vừa ngứa vừa thích, Thiệu Nguyên muốn hắn chạm vào thêm nữa, cậu muốn hắn đút ngón tay vào bên trong.

Nhưng Từ Dụ lại như không nhìn thấy phản ứng của cậu, hắn vẫn ung dung thong thả dùng tay trêu chọc.

Lỗ nhỏ của cậu co rút liên tục, mím môi muốn lên án con người ác độc không chịu làm cậu thoải mái.

"Anh."

Giọng của Thiệu Nguyên nhỏ như muỗi kêu, "Vào, vào đi."

"Hử, vào đâu?"

Hắn tỏ vẻ không hiểu.Thiệu Nguyên bặm môi, ghé sát tai hắn nói nhỏ, "Đưa tay vào lỗ nhỏ của em."

Nói xong câu này, cậu liền gục đầu lên vai hắn, khuôn mặt xấu hổ đỏ bừng.

Từ Dụ nhếch môi, bây giờ mới đút thử một ngón vào bên trong.

Ở trong hơi khô, không có bôi trơn ở đây nên việc đút vào không được dễ dàng cho lắm.

Hắn để Thiệu Nguyên nằm xuống ghế, sau đó nhanh nhẹn kéo quần cậu xuống.Cái đùi trắng muốt được phơi bày, do cậu không thường đi ra ngoài nên làn da bên trong quần áo rất trắng.

Từ Dụ nhìn thấy vậy thì không kìm được cắn lên đó một cái.Thiệu Nguyên rên lên, kích thích làm cho đùi run nhẹ.

"Em tự cởi quần lót ra đi."

Hắn dùng tay khều lấy mép quần lót.Biết là việc này rất xấu hổ, thế nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn nghe lời.

Mông thịt cùng với dương vật rỉ nước cứ vậy mà chầm chậm lộ ra.

Cậu ngượng ngùng kẹp chân lại, đầu quay sang hướng khác."

Ngoan nào, mở chân ra cho anh xem."

Từ Dụ chen tay vào kẽ hở hai bắp chân, tách nó ra từ từ.Cơ thể trần trụi bị người khác nhìn chằm chằm, dương vật Thiệu Nguyên lại càng nứng hơn.

"Có bôi trơn không?"

Từ Dụ nhìn quanh nhà."

Không, không có."

Cậu lắc đầu."

Vậy thì..."

Đột nhiên Từ Dụ cúi đầu, dùng hai ngón tay banh lỗ nhỏ ra, lỗ nhỏ hồng hào bị đè biến dạng đang liên tục co rút.

Hắn vươn đầu lưỡi của mình liếm lên đó một cái."

A!

Đừng, đừng mà!"

Thiệu Nguyên xấu hổ vùng vẫy nhưng lại bị hắn giữ chặt lấy, đầu lưỡi không ngừng đâm chọt vào cái lỗ nhỏ cho đến khi nó mềm ra.

Hắn vùi đầu vào mông cậu liếm láp, dùng hai tay banh rộng để có thể đẩy được lưỡi vào bên trong.Cảm giác nhột nhạt khó chịu lan ra toàn thân, dương vật cậu cương cứng đến khó chịu, không ngừng rỉ nước xuống miệng của hắn.

Từ Dụ vừa dùng lưỡi vừa đẩy đầu ngón tay vào bên trong, bên trong đã không còn khô như ban nãy, đã có thể ngậm được hai ngón tay rồi."

Ứ... lạ, lạ quá..."

Thiệu Nguyên lắc mông, không hẳn là khó chịu, dường như ngón tay kia chạm đến điểm nào đó rất kỳ lạ.Ngón tay không ngừng móc lên rồi lại xuống, đảo quanh miệng thịt mềm mại.

Thiệu Nguyên bị hắn đảo cho chân mềm nhũn, ngón chân co quắp lại đưa lên vai hắn.

"A... thích... thích quá...

ư..."

Cậu không còn biết mình đang nói gì nữa, chỉ có thể dựa vào bản năng mà tìm tới cực khoái.

Biết thừa Thiệu Nguyên đã không còn thấy đau hay khó chịu nữa, Từ Dụ cười khẽ, tay còn trống mò lấy cái dương vật giả ban nãy, nhân khi cậu đang phân tâm bèn thử đút nó vào."

A!

Cái... cái gì vậy...

ứ..."

Thiệu Nguyên ngửa cổ, cần cổ tạo thành một đường cung rất đẹp.

Dương vật chảy nước thành một bãi nhầy, phía sau thì bị nhét sex toy."

Bé cưng ngoan, anh đang giúp em đây."

Từ Dụ hôn lên môi cậu, không hề phí sức để cạy mở đôi môi đang khép hờ kia, cuốn lấy đầu lưỡi hồng hào lấp ló.Thiệu Nguyên bị hôn cho choáng váng, sung sướng ưỡn người.

"Bé dâm."

Nói rồi hắn lại đẩy cái dương vật giả kia vào sâu hơn."

A...

đau... sướng quá..."

Cậu run bần bật, dương vật căng đau muốn xuất tinh."

Là em sướng hay đau vậy bé yêu."

Hắn cười, đẩy đến tận cùng.

Tay khác bèn cầm lấy con cu nhỏ bé tuốt cho cậu."

A... em... em muốn bắn."

Bị làm cả hai chỗ, cậu cắn môi cảm nhận hàng loạt kích thích chảy đến ồ ạt.Thiệu Nguyên cảm thấy bụng dưới giần giật, chân co quắp lại ép lấy đầu của hắn sau đó lập tức bắn ra.Dinh!Đúng lúc này, chuông cửa lập tức reo lên.
 
(H+) [End] Trà Sữa Của Cậu
Chương 3: H+


Cả hai người lập tức khựng lại rồi nhìn nhau."

Chắc là giao trà sữa."

Từ Dụ lùi khỏi người Thiệu Nguyên."

Để, để em ra lấy."

Cậu vội vàng che lấy dương vật vừa bắn xong còn mềm oặt lại, khua khoắng muốn tìm quần để mặc vào.Có điều bởi vì vội quá nên cậu suýt quên mất trong người mình đang được cắm một cây dị vật.

Động tác vội vàng này lại càng khiến cho nó đẩy sâu vào bên trong."

Ư."

Thiệu Nguyên run chân thở dốc, suýt chút nữa là ngã sấp mặt, cũng may Từ Dụ đưa tay ra đỡ kịp."

Để anh."

Hắn đẩy nhẹ cậu ngồi lại về ghế, nhưng lại rất tà ác bấm nút rung cho cái dương vật giả kia.

Thiệu Nguyên giật thót người, cái thứ kia bị đẩy sâu vào bên trong, hơn nữa còn không ngưng rung tới chỗ nhạy cảm của cậu."

A... lạ... lạ quá..."

Cậu không khép được miệng lại, nhỏ giọng rên rỉ.Từ Dụ lấy tay làm dấu, "Suỵt, em phải nhịn lại, em muốn người ta phát hiện ra à."

Chợt nhớ tới người giao hàng đang ở bên ngoài, cậu vội vàng bịt miệng lại, hai chân quặp vào nhau chà xát.

Nhìn thấy hiện trạng này của cậu, hắn đã nứng lên từ nãy giờ chỉ muốn nhảy vồ lên đút vào cái lỗ nhỏ mấp máy kia.

Từ Dụ hít sâu một hơi, cố gắng kiềm chế lại rồi đi ra mở cửa.Người giao trà sữa đứng đợi nãy giờ không thấy ai, có hơi bực mình.

Cũng may lúc tính bấm chuông lần nữa thì chủ nhà đã ra mở cửa."

Chào anh, anh có đơn hàng ạ."

Người giao hàng thu lại vẻ mặt của mình, nở nụ cười công nghiệp.Cậu ta trông thấy người mở cửa là một chàng trai đẹp trai cao ráo, mỗi tội quần áo có hơi xộc xệch.

Không biết là anh ta vừa làm cái gì."

Cảm ơn."

Từ Dụ gật đầu nhận lấy.Đột nhiên trong phòng vang lên một âm thanh nức nở nho nhỏ, người giao hàng còn chưa kịp phản ứng đó là âm thanh gì thì Từ Dụ đã mỉm cười đóng cửa lại.

Phải mất vài phút cậu ta mới kịp hoàn hồn, chợt cậu ta nghĩ tới chuyện ban nãy chàng trai kia mở cửa muộn với quần áo không chỉnh tề, trong đầu nảy ra vài suy nghĩ không được lành mạnh cho lắm.

Cậu ta rùng mình, vội vàng chạy đi.Khi Từ Dụ cầm trà sữa quay lại thì nhìn thấy cảnh Thiệu Nguyên chổng mông lên, không ngừng lắc lư vặn vẹo.

Hắn để đồ uống xuống bàn, bàn tay to lớn bóp lấy cái mông không chịu ngoan ngoãn kia."

Ư."

Hơi ấm từ bàn tay truyền tới làm cậu rùng mình."

Đã cương đến như này rồi à?

Xem ra tự mình làm cũng sướng quá nhỉ."

Hắn kéo tụt quần cậu xuống, gẩy lên dương vật đang chảy chất nhầy."

A... sướng quá...a a..."

Thiệu Nguyên cố gắng cọ vào người Từ Dụ để tìm sự sung sướng, bây giờ trông cậu chẳng khác gì một con thú đang động dục.Bờ mông cũng lỗ nhỏ đỏ ửng được thu hết vào tầm mắt của Từ Dụ, hắn thở dốc vội vàng kéo cái sex toy kia ra, sau đó móc dương vật của mình chà vào.Đột nhiên mông bị trống làm cậu hoang mang, cậu quay đầu lại mơ màng mà nhìn hắn.

Kích thích bên trong biến mất khiến Thiệu Nguyên rất khó chịu."

Anh..."

Cậu gọi khe khẽ, liếc mắt nhìn xuống liền trông thấy dương vật không chút che đậy đang đứng sừng sững.

Lần đầu tiên nhìn thấy dương vật của người mình thương làm cho cậu kích thích mà rỉ nước."

Ngoan, bé cưng lại đây nào, liếm cho anh."

Hắn ngồi xuống, mỉm cười vẫy tay với cậu.Thiệu Nguyên như bị mê hoặc mà bò lại gần, để mặc cho hắn điều khiển mà vươn đầu lưỡi ra liếm lấy dương vật thô to của hắn.Cậu liếm không theo quy luật gì, chỉ có thể học theo vài động tác từng nhìn thấy trong phim mà ngậm lấy quy đầu.

Dùng đầu lưỡi liếm vào lỗ nhỏ trên đầu khấc, không ngừng đảo vòng."

Ừm, ngoan lắm."

Hắn ngửa cổ hưởng thụ kỹ năng vụng về nhưng lại vô cùng đáng yêu này.Thiệu Nguyên cố gắng ngậm lấy, thế nhưng con cặc quá lớn, khiến cho cậu không thể ngậm hết trong một hơi.

Cậu cố gắng liếm mút, nước bọt chảy từ trên xuống dưới đám lông đen rậm ở bên dưới.Mùi hương của Từ Dụ rất sạch sẽ, không phải kiểu mùi gây khó chịu cho người khác cho dù là ở bộ phận kín đáo này.

Thiệu Nguyên liếm môi áp mặt vào dương vật của hắn, ngẩng đầu lên hỏi, "Như này đã được chưa ạ?"

Nhìn thấy biểu hiện này của cậu, Từ Dụ nào còn lý trí gì, hắn đè cậu nằm úp xuống, thở hổn hển."

Ngoan, em muốn gì... ha... nói cho anh nào bé cưng."

Hắn hạ thấp giọng dụ dỗ, nắm lấy con chim to bự của mình ấn ấn vào lỗ nhỏ đang mấp máy.

Cậu co rút lỗ hậu theo bản năng, hai mắt long lanh ánh nước, mềm giọng cầu xin, "Anh ơi, em muốn dương vật của anh...

ư... anh đụ em đi."

Chỉ chờ có câu này, Từ Dụ vội vàng đút cặc của mình vào bên trong lỗ hậu của cậu.

Khoảnh khắc kết hợp, cả hai lập tức phát ra tiếng rên nhẹ.Dương vật được bao bọc bởi thịt huyệt ấm áp khiến hắn cảm thấy sung sướng, ra vào nhẹ nhàng vài cái liền không kìm được mà tăng tốc."

A... a... anh ơi... nhẹ..."

Cảm giác người thật vẫn khác xa với sex toy, Thiệu Nguyên chưa từng trải qua cảm giác sướng đến như vậy, chỉ có thể nằm im đón nhận sự đâm ra rút vào sau lưng mình.Từ Dụ vừa đâm vừa cúi người nghịch lấy đầu vú nho nhỏ của cậu, hắn vừa xoa vừa véo làm đầu vú cậu hết đau lại tới sướng phát run.Cảm giác tê dại truyền từ dưới thân lên đầu, Thiệu Nguyên há miệng thở dốc, không thể kiếm chế được mà thè cái lưỡi hồng hào ra.

Nước bọt chảy xuống khoé miệng làm khuôn mặt cậu càng dâm đãng dị thường.Từ Dụ kéo cằm cậu sang một bên, mở miệng mút lấy đầu lưỡi đó, thò lưỡi vào trong khoang miệng của cậu thăm dò liên tục.

Thiệu Nguyên bị mút cho tê rần, cả trên lẫn dưới đều bị chơi cho phát run."

Ứm... thích... phê quá..."

Cậu thở dốc không biết mình đang nói cái gì nữa, chỉ có thể lắc eo đón lấy khoái cảm ở phía sau."

Sướng lắm sao, anh đụ em có sướng không."

Hắn nắc mạnh mấy cái, lần nào lần nấy đều chọt trúng điểm nhạy cảm của Thiệu Nguyên."

Sướng, sướng lắm... anh đụ chết em mất... a..."

Cậu cong ngón chân lại, lỗ hậu co rút không ngừng, còn chưa kịp đụng đến mà dương vật đã bắn ra.Từ Dụ lật người Thiệu Nguyên lại, dương vật phía dưới vẫn ra vào liên tục.

Hai hòn dái đập vào mông tạo ra âm thanh phành phạch nho nhỏ.

Hắn cúi đầu cắn lên cổ cậu, rồi mút một đường xuống đầu vú sưng tấy của cậu."

Hức...

đau mà...

đừng chạm vào nữa..."

Cậu vội vàng lắc đầu, thế nhưng không phân biệt được là đau hay là sướng nhiều hơn."

Có thật không bé cưng... a... em mút anh chặt lắm."

Hắn vừa ngậm vú vừa tuốt lấy dương vật chỉ mới bắn cách đây vài phút của cậu."

Em vừa mới bắn mà... a..."

Cậu co quắp kẹp chân lên hông của Từ Dụ, dương vật vừa bắn còn nhạy cảm giờ lại bị tuốt tiếp.Từ Dụ lại hôn cậu, bàn tay chạm tới toàn bộ điểm mẫn cảm trên người Thiệu Nguyên, giúp cậu đốt lửa một lần nữa.Con chim nhỏ bắn ra mềm xuống lại bắt đầu hơi cứng lên tuyên bố sức sống của mình.

Lỗ nhỏ bị hắn đâm đến tê rần, tê dại truyền khắp cả người.

Cơ thể Thiệu Nguyên nhếch nhác rên rỉ, không nhịn được mà bắn tiếp một lần nữa.

Nhìn bàn tay là tinh dịch của cậu, Từ Dụ liếm một cái rồi cười khẽ, "Lỏng quá, cứ như nước tiểu vậy."

Cậu dùng tay che mặt, cả khuôn mặt đỏ ửng lên như con tôm luộc, "Sao anh lại liếm cái đó chứ."

"Ngon lắm."

Hắn cúi đầu hôn lên cánh tay đang che mặt của cậu, vừa thì thầm vừa dụ dỗ, "Để anh bắn lên mặt em được không, em nuốt tinh dịch của anh nhé?"

Thấy cậu không trả lời, lỗ hậu lại co rút, hắn liền hỏi thêm lần nữa, "Được không em."

Bị giọng điệu này của hắn làm cho bủn rủn cả người, Thiệu Nguyên không còn chút tự chủ nào mà đỏ mặt gật đầu.Từ Dụ vội rút dương vật của mình ra, kề sát đôi môi đỏ hồng của cậu, "Bé cưng ngoan, há miệng nào."

Thiệu Nguyên ngoan ngoãn há miệng ra, sau đó một dòng chất lỏng lập tức được bắn vào bên trong cổ họng của cậu.

Cậu ngậm không hết nó, số còn lại liền bắn hết lên mặt."

Khụ... khụ..."

Thiệu Nguyên nuốt xuống rồi ho khan mấy cái, hương vị không thể nói là dễ nuốt, thế nhưng không đến mức không thể chấp nhận được."

Ngoan lắm."

Hắn ôm cậu vào lòng, sau đó hôn lên đôi môi sưng đỏ của cậu một cái.Sau đó khỏi phải nói cũng biết, cả hai lại bắt đầu rơi vào bể tình dục.
 
(H+) [End] Trà Sữa Của Cậu
Chương 4


Hai người quần nhau không biết bao nhiêu lần, cho đến khi Thiệu Nguyên không còn bắn được cái gì nữa mới ngừng lại.

Cậu mệt mỏi không động được ngón tay nào, chỉ có thể mượn lực của Từ Dụ mà vào phòng tắm.

Thế nhưng chỉ mới được ngâm vào nước ấm một chút Thiệu Nguyên đã không thể nhịn được mà nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.Từ Dụ cẩn thận tắm rửa sạch sẽ cho cậu, trên khắp cơ thể của Thiệu Nguyên đều là dấu hôn cùng vết cắn của hắn.

Hắn dịu dàng hôn lên môi của của cậu, sau đó ôm cơ thể trần truồng kia ra bên ngoài.

Phòng của Thiệu Nguyên ở ngay đó, hắn vừa mở cửa đã nhìn thấy dàn máy chơi game của cậu.Từ Dụ cười khẽ, nhẹ nhàng đặt cậu lên giường.

Thiệu Nguyên cựa quậy một chút rồi lại ngủ tiếp, hôm nay là một ngày đầy dữ dội với cậu.

Nhìn gương mặt ngủ ngon không biết trời trăng gì của người trong lòng, hắn cảm thấy lòng mình hóa mềm mại.Vốn hôm nay chỉ muốn sang trêu cậu một chút để xem phản ứng của nhóc con này như thế nào, vậy mà lại có thu hoạch ngoài mong đợi.

Từ Dụ không tính sẽ đè Thiệu Nguyên sớm như vậy, thế nhưng người mình thích lại làm vẻ mặt ngây thơ đầy mong đợi như thế, hắn không phải là thánh nhân, hắn không nhịn được.Biết rõ nhóc con này thích mình từ lâu rồi, nhưng lại cứ mãi chần chừ không dám tiếp cận thêm, hắn chỉ còn cách tự mình tạo cơ hội thôi.

Cũng may cuối cùng cũng đè thành công, nhóc con hay xấu hổ này sẽ không còn lý do gì để trốn tránh được nữa.Từ Dụ nằm xuống cạnh Thiệu Nguyên, ôm cái người không một mảnh vải kia vào lòng, sau đó nhắm mắt lại thở đều.***Thiệu Nguyên không hề biết được những âm mưu nhỏ trong đầu của Từ Dụ, cậu ngủ một giấc thật dài rồi tỉnh dậy trong cảm giác mệt mỏi.

Cơ thể đau nhức cứ như không còn là của cậu nữa, nhất là nửa phần thân bên dưới.

Cái vị trí đáng xấu hổ kia vừa khó chịu lại vừa nóng khiến cho cậu hiểu rõ những gì mình làm với Từ Dụ đều không phải là mơ.Cố gắng gượng dậy, Thiệu Nguyên chợt để ý đến cánh tay đang vắt ngang qua hông của mình.

Cánh tay săn chắc này đã từng túm lấy hông cậu thúc lên liên tục, mặt của Thiệu Nguyên lập tức đỏ như mông khỉ.

Xấu hổ chết mất!

Tại sao lúc đó cậu lại làm ra những hành động không biết giấu mặt vào đâu như vậy cơ chứ, bây giờ làm sao đối diện được với Từ Dụ đây.Thiệu Nguyên ôm mặt không dám động đậy, sợ hắn tỉnh dậy thì lại càng không biết phải nói cái gì.Có điều đời không như là mơ, ngay lúc cậu đang bối rối thì Từ Dụ đã chậm rãi mở mắt rồi.

Hắn vô thức siết chặt lấy cơ thể ấm áp bên cạnh, vùi đầu vào hõm vai của cậu.

Cả người Thiệu Nguyên cứng đờ, chỉ có thể mặc cho hắn dán sát vào cổ của mình.Mất một lúc Từ Dụ mới mở miệng, ''Cơ thể có khó chịu không?''Giọng nói dán sát vào tai khiến Thiệu Nguyên giật mình, cả người tê dại.

Cậu cố gắng khiến cho trái tim của mình đừng nhảy nhanh, lắp bắp trả lời, ''Có... có một chút.''Bàn tay đang đặt sau lưng cậu lập tức đưa dần xuống dưới, mập mờ quanh mông của cậu.

''Ở dưới này sao?''''À...

ừm.'' Thiệu Nguyên đỏ mặt nói nhỏ.''Xin lỗi, lần đầu của em mà anh lại không kiềm chế được.'' Từ Dụ hôn nhẹ lên cổ của cậu, nói khẽ.Nói thì nói vậy nhưng bàn tay lại mập mờ xoa nhẹ lỗ sau của cậu, Thiệu Nguyên giật mình khi ngón tay của hắn trực tiếp đâm vào.

Vì cũng vừa làm nên cũng không quá khó để đặt một ngón tay vào bên trong, Từ Dụ đẩy vào một cách nhẹ nhàng, cảm nhận độ nóng của từng cơ thịt co bóp lấy ngón tay của mình."

Để anh kiểm tra xem.'' Không biết Từ Dụ đâm trúng điểm nào mà Thiệu Nguyên bỗng giật mình rên lên, dương vật ban nãy còn mềm bỗng chốc cứng trở lại."

Em...'' Cậu xấu hổ không nói nên lời, phản ứng cơ thể còn thành thật hơn cả cậu.Hiển nhiên Từ Dụ cũng phát hiện ra điều đó, hắn cười khẽ xốc lớp chăn mỏng lên, đầu từ từ lùi xuống dưới.

Khi nhận ra hắn định làm cái gì, Thiệu Nguyên không kịp cản lại nữa, đầu lưỡi cùng khoang miệng mềm mại đã bọc lấy dương vật đang rỉ nước của cậu.

Từ Dụ khéo léo ngậm lấy đầu dương vật, dùng đầu lưỡi gẩy nhẹ phần đỉnh rồi hút mạnh."

Ư!'' Thiệu Nguyên dùng tay chặn lại tiếng rên của mình, một luồng điện chạy dọc khắp sống lưng khiến cậu tê dại.Khai vị lúc vừa ngủ dậy, thật là đặc sắc.Từ Dụ nuốt xuống chất lỏng trong miệng, sau đó còn thè lưỡi liếm sạch những dịch thể còn sót lại trên dương vật của Thiệu Nguyên.

Hình ảnh này quá kích thích, Thiệu Nguyên không dám nhìn thẳng."

Lỏng thật đấy.'' Đã thế hắn lại còn mở miệng trêu chọc.Thiệu Nguyên lại càng bối rối hơn, cậu không rõ bây giờ quan hệ của hai người là như thế nào, thế nhưng cậu không dám hỏi.

Nếu như Từ Dụ bảo cả hai chỉ là bạn tình thì phải làm sao, cậu không dám đối mặt với sự thật đấy.Không nhận ra xoắn xuýt này của Thiệu Nguyên, Từ Dụ ngồi dậy, xoa đầu cậu rồi nói, ''Đói không, anh đi nấu gì đó cho em, trong tủ lạnh còn đồ ăn không?''Thiệu Nguyên gật đầu."

Vậy em nằm nghỉ tiếp đi, anh nấu cho.''Nhìn sự quan tâm này của hắn, Thiệu Nguyên lại càng khó xử hơn, một nửa cậu cảm thấy rất hưởng thụ, một nửa lại hoang mang không biết nên cư xử như thế nào.

Thiệu Nguyên thở dài, nhìn cơ thể chi chít dấu vết sau khi làm tình, mím môi đỏ mặt ngồi dậy mặc quần áo.
 
(H+) [End] Trà Sữa Của Cậu
Chương 5: END (H+)


Thiệu Nguyên tắm rửa xong mới đi ra ngoài, mùi hương thức ăn kích thích dạ dày cậu phát ra âm thanh ọt ọt, cậu xấu hổ che bụng lại, ngồi xuống bàn.

Từ Dụ bưng hai bát thức ăn đến, đặt một bát trước mặt cậu."

Em ăn đi, anh thấy còn một gói phở nên nấu lên luôn."

"Vâng."

Thiệu Nguyên ngoan ngoãn gật đầu, sau đó cúi đầu ăn.Mặc dù cậu rất muốn mở miệng làm rõ mối quan hệ này nhưng lại sợ một khi nói ra thì ngay cả làm bạn cũng không được.

Thiệu Nguyên âm thầm thở dài trong lòng, cúi đầu ăn sạch bát đồ ăn trước mặt.Chờ cho Thiệu Nguyên ăn xong, Từ Dụ lại đứng dậy chủ động dọn đồ.

Thấy vậy cậu lập tức xấu hổ mở miệng, "Để em làm cho."

"Em cứ ngồi đi."

Từ Dụ hôn nhẹ lên trán cậu một cái rồi đẩy cậu ngồi xuống ghế.Thiệu Nguyên bị hôn cho đần người, ngay lập tức không biết mình chuẩn bị làm cái gì nữa.

Cậu ngồi trên ghế ôm gối, đỏ mặt liếc nhìn người đàn ông vừa làm cho đầu óc của mình rối bời kia.

Rốt cuộc ý của anh ấy là gì cơ chứ?Rửa xong bát, Từ Dụ liền lau tay rồi quay lại nhìn người kia, cái người nào đó bây giờ đầu óc lại bay theo gió rồi, không biết trong đầu cậu nhóc lại bắt đầu nghĩ linh tinh bậy bạ gì.

Hắn nhịn cười bước đến, hai tay bế bổng cậu lên, ôm lại ghế sofa.Đột ngột bị bế lên khiến Thiệu Nguyên giật mình, cậu vội vàng choàng tay ôm lấy cổ hắn, xấu hổ đảo mắt."

Không phải hôm qua em muốn dạy anh chơi game sao, bây giờ dạy anh đi."

"Nhưng mà..."

Trong tư thế này sao?Thiệu Nguyên ngập ngừng, bây giờ cậu đang ngồi trong lòng hắn, toàn bộ trọng lượng đều dồn vào người đằng sau lưng mình.Tựa như không biết đến sự xấu hổ của cậu, Từ Dụ với tay lấy điện thoại đặt vào tay cậu, cằm vác lên vai cậu rồi nói, "Em chơi đi."

Vành tai của Thiệu Nguyên ửng hồng, hết cách, cậu không bao giờ phản kháng được người này.

Thiệu Nguyên vào game, vừa đăng nhập thì tin nhắn trong game lập tức nhảy lên.[Chơi một ván không?]Người này cậu có từng chơi hai lần, có điều do sự nhiệt tình của cậu ta nên cậu hơi ái ngại, do dự một lúc rồi mới đáp lại.[Được][Thật sao!

Đợi mãi mới chơi được cùng với cậu]Bình thường khi chơi game cậu sẽ bật mic để đỡ mất thời gian, thế nhưng hôm nay bên cạnh lại có thêm một người, thế nên cậu liền tắt tiếng của mình.

Người bạn kia vừa mở mic lên liền gọi cậu, "Nghe thấy không người anh em?"[Nghe thấy rồi]"Ơ sao hôm nay cậu không bật mic?"[Đau họng không nói được]Người kia nghe vậy lập tức trở nên sốt sắng, "Đau họng ư, có cần tôi mua thuốc qua không?"

Thấy vậy cậu liền giật mình, vội đáp lại, [Không cần đâu]"Cậu sợ làm phiền à, yên tâm tôi không phiền đâu."

Nghe ra được giọng điệu quan tâm kia, Từ Dụ liền nhướng mày, hắn nhéo eo cậu một cái, mở miệng hỏi, "Người quen của em?"

Bị nhéo eo khiến cậu cảm thấy hơi nhột khom người, nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời, "Em từng chơi với cậu ta vài lần thôi."

"Phải không?"

Hắn áp sát môi nơi vành tai nhạy cảm của cậu, chậm rãi hôn xuống.Cảm nhận được nụ hôn vụn vặt rơi lên cổ mình, Thiệu Nguyên bị nhột mà buông lỏng tay cầm điện thoại, may mà Từ Dụ nhanh tay đỡ được."

Anh đừng...đừng vậy mà."

Cậu đỏ mặt."

Không thích anh làm vậy sao?"

Từ Dụ nheo mắt.Nghe vậy Thiệu Nguyên vội vàng lắc đầu, "Không phải mà, nhưng anh làm thế em không dạy anh chơi game được."

Thấy khuôn mặt cậu đỏ chín, Từ Dụ mới chịu buông tha, hôn nhẹ lên môi cậu một cái rồi nói, "Lỗi của anh, em chơi tiếp đi."

Người bên kia mãi mà không thấy Thiệu Nguyên trả lời bên gọi cậu liên tục, thấy vậy cậu vội vàng nhắn lại.[Tôi có rồi, không cần phải vậy đâu, cảm ơn cậu]Người kia rõ ràng hơi thất vọng, sau đó liền chuyển chủ đề, "Vậy cậu cho tôi biết địa chỉ của cậu được không, đều là anh em, chơi xong có thể hẹn nhau ăn uống."

"Hừm."

Từ Dụ nheo mắt khi nghe thấy vậy, trong lòng đã hiểu rõ tên này có ý đồ gì rồi.

Có điều hắn nhìn cậu nhóc đang ngồi trên người mình, chắc rằng cậu sẽ không hiểu người này đang âm mưu làm gì đâu.Thiệu Nguyên cảm nhận được hắn đang không vui bèn quay đầu nhìn hắn, trông thấy đôi mắt ngây thơ của cậu, Từ Dụ không nhịn được kéo mặt cậu lại hôn xuống đôi môi đang hé mở đó.

Đầu lưỡi không ngừng càn quấy, ép cho đến khi cậu hết oxi thì thôi.

Thiệu Nguyên thở hổn hển, nhỏ giọng hỏi, "Em nên trả lời thế nào bây giờ."

Từ Dụ cắn nhẹ môi cậu một cái, lấy điện thoại của cậu rồi nhắn lại, [Cậu có chơi không, nếu không thì tôi rời]Người kia vội vàng đáp, "Chơi chơi."

Hai người bắt đầu vào trận, Thiệu Nguyên ban đầu còn tập trung tìm kẻ địch, thế nhưng khi bắt đầu nhận thấy có điều gì đó sai sai thì tay của Từ Dụ đã thò vào trong quần cậu từ bao giờ rồi.

"Anh..."

Cậu yếu ớt mở miệng."

Em cứ tiếp tục đi."

Từ Dụ cười lên.Nói xong hắn liền luồn tay xoa bóp cặp mông mềm mại của cậu, bóp cho cậu lỡ tay nổ súng.

Đồng đội bên kia không hiểu cậu đang làm gì lập tức hỏi tới.

Thiệu Nguyên chỉ có thể cắn răng nhắn lại, [Lỡ tay]Từ Dụ nhếch môi, sau đó từ từ lần xuống cái động nhỏ đang khép lại.

Thiệu Nguyên giật mình khép chặt chân, cố gắng tập trung chuyển động của bên phe địch.

Ngay khi cậu bắn hạ được một tên thì lập tức cảm nhận được ngón tay của Từ Dụ đang luồn vào.

Bởi vì hôm qua vừa mới làm nên bây giờ chỗ đó của cậu vẫn còn mềm, ngón tay có thể thoải mái chen vào."

A..."

Thiệu Nguyên không nhịn được rên lên, nhúc nhích muốn tránh thoát khỏi người nào đó.Mà người nào đó càng tà ác hơn, hắn giữ cậu ngồi yên, ghé sát tai cậu nói, "Em phải tập trung chứ."

Thiệu Nguyên khóc không thành tiếng, như thế này thì ai mà tập trung nổi cơ chứ.Ngón tay của Từ Dụ càng chen sâu, một ngón rồi lại ba ngón thành công nhét vào.

Ngón chân Thiệu Nguyên co quắp, cậu cố nhịn cảm giác nhột nhạt như luồng điện chạy dọc khắp người, cố gắng siết chặt tay giữ điện thoại.

Cậu đã không còn nghe thấy bên kia nói cái gì nữa, chỉ biết dựa vào thao tác đã ăn sâu vào tay mà chơi theo bản năng.Dương vật của cậu đã nhô cao, đỉnh đầu còn rỉ nước làm ướt đẫm chiếc quần thể thao đang mặc trên người, đồng thời cậu cũng cảm nhận được vật thể cứng cứng của Từ Dụ chà lên lưng mình.

Toàn thân cậu run rẩy, khoái cảm như lũ ập đến."

A...

đừng mà... em ra mất..."

Thiệu Nguyên nghiến răng, cố gắng kìm lại âm thanh của mình."

Alo còn đó không vậy, sao đứng im thế?"

Âm thanh từ bên kia điện thoại khiến cậu giật mình bừng tỉnh, bàn tay đánh loạn trên bàn phím không nhắn nổi một câu hoàn chỉnh.

Từ Dụ thấy thế thì tốt bụng gõ đúng giúp cậu, tay còn lại vẫn đang khuấy đảo bên trong lỗ nhỏ.[Tôi đây]"Bắn đi."

Từ Dụ cắn vành tai cậu khẽ thì thầm, "Bắn cho anh, bé cưng."

Nghe được xưng hô này, Thiệu Nguyên không kiềm chế nổi nữa, dương vật không được chạm đến vẫn bị khoái cảm kích thích mà bắn ra.

Sau khi bắn xong cậu liền xụi lơ, điện thoại cũng không cầm chắc được mà rơi xuống đất.

Đầu dậy bên kia lập tức vang lên âm thanh gọi tới, "Sao lại đứng im rồi, cậu đang làm gì vậy?"

"Người ta đang hỏi em kìa."

Từ Dụ nhặt điện thoại cậu lên, một tay vuốt ve lên đầu ngực nhạy cảm của cậu.Thiệu Nguyên nhận lấy điện thoại, cả người vẫn chưa thoát khỏi sự sung sướng.

Cậu thở hổn hển, đầu óc nhất thời không nghĩ được gì."

Em mau bật mic lên trả lời người ta đi."

Từ Dụ nói tiếp."

Trả lời..."

Cậu lẩm bẩm."

Đúng vậy, bảo rằng bạn trai em đang muốn chịch em, em không chơi game nữa."

Từ Dụ nhéo lấy núm vú cậu, cúi đầu cắn một cái.Thiệu Nguyên run lên, dương vật vừa mới bắn ra lại bắt đầu cương lên."

Bạn trai...?"

Trong đầu cậu xuất hiện hai chữ này, đầu óc liền tỉnh lại hơn nửa, "Anh là bạn trai em sao?"

Cậu có phần không chắc chắn cùng thấp thỏm hỏi lại.Từ Dụ lập tức cắn mạnh lên núm vú cậu một cái như trừng phạt, "Em còn muốn ai làm bạn trai em nữa?

Hả?"

Thiệu Nguyên vội vàng lắc đầu phủ nhận, "Không phải, em muốn anh, em muốn anh mà."

Cậu nói rồi vội vàng ôm cổ hôn lên môi hắn.

Hai người môi lưỡi dây dưa, hồn nhiên quên mất rằng mình đang chơi game."

Cậu đi đâu rồi?"

Người trong game lại tiếp tục gọi.Từ Dụ bật mic lên, nhỏ giọng nói bên tai cậu, "Ngoan, trả lời cậu ta đi."

Thiệu Nguyên cầm máy, cố để giọng nói của mình bình thường nhất có thể rồi mới nói, "Xin lỗi, bạn trai tôi đến rồi, tôi thoát đây."

Ngay khi Thiệu Nguyên vừa thoát khỏi game trong sự bàng hoàng của người bên kia, Từ Dụ đã đẩy dương vật của mình vào trong lỗ huyệt của cậu rồi.

Thiệu Nguyên rên lên, cả người nằm gọn mặc cho hắn tiếp tục đâm vào rút ra."

Nói, em muốn gì?"

Từ Dụ vừa đâm vào tuyến tiền liệt của cậu vừa cúi đầu dụ dỗ."

Chịch em, chịch em đi."

Thiệu Nguyên lập tức lắc mông hùa theo.Từ Dụ nghiến răng, lập tức ra sức đâm chọc, đâm đến mức dương vật của Thiệu Nguyên không thể bắn ra được gì nữa.Hai người vừa xác nhận quan hệ, hoàn toàn không biết xấu hổ mà chịch nhau không biết trời trăng gì.

Thôi cũng xem như là kết thúc êm đẹp.END.
 
Back
Top Bottom