
Truyện theo ngôi thứ 3 giúp khái quát được toàn bộ nội dung rõ ràng hơn._________Chương 1: "Khởi đầu một ngày mới" Nắng hè oi bức, bỏng rát như muốn thiêu da đốt thịt.
Bầu trời không một gợn sóng, từng tia nắng gay gắt dội xuống mặt hồ lấp lánh, tinh nghịch đùa giỡn với dòng nước trong vắt.
Ve nấp mình trong những vòm phượng vĩ đỏ rực, cất tiếng hát râm ran như một bản giao hoà tiễn đưa chàng Hạ rời đi và chào đón nàng Thu ghé đến.
Hai bên hàng phố, hoa sữa nở trắng xoá, mang hương thơm dịu dàng lan toả đến từng ngõ nhỏ.
Vừa gạt chân chống, tiếng chuông điện thoại ing ỏi vang lên, rung liên tục, Diệu Anh khẽ nhíu mày, chầm chậm lấy điện thoại từ trong túi quần ra, ấn nghe.
Hoàng Vũ: " Diệu Anh ơi.
"Người gọi là bạn thân cô - Nguyễn Hoàng Vũ.Diệu Anh:" Nhờ gì nói luôn.
" Hoàng Vũ là vốn là người quen thói ăn nói cọc cằn có phần bố láo, lấc cấc với bạn bè.
Bởi vậy, để chính mồm anh buông ra những được lời tử tế, nhẹ nhàng như vậy hẳn là kèm theo sự nhờ vả.Hoàng Vũ:" Chỉ có bạn hiểu tôi.
Bạn vòng qua nhà đón tôi phát.
"Diệu Anh:" Xe mày đâu?
"Hoàng Vũ: " Đen vãi cả chưởng.
Vừa dắt xe ra thì thấy thủng xăm.
"Diệu Anh:" Không có cái gì là miễn phí.
"Hoàng Vũ:" Bao ăn haidilao ."
Diệu Anh:" Xin lỗi bạn.
Mình không tham ăn.
"Hoàng Vũ:" In 4 Gia Đăng ?
" Diệu Anh:" Đại ca đợi em.
" Vừa nghe thấy tên Gia Đăng, Diệu Anh liền thay đổi thái độ nhanh hơn chong chóng.
Nếu khi nãy giọng cô có chút hờ hững như chẳng muốn để tâm, thì giờ đây giọng điệu liền trở nên dịu dàng, nịnh nọt.Hoàng Vũ:" Nhanh lên em.
Đừng để anh đợi lâu.
" Diệu Anh:" Vâng đại ca.
" Diệu Anh vội vàng nhét lại điện thoại vào túi quần, đề máy rồi phi thẳng ra khỏi cổng, tiếng xe nổ giòn giã, từng vòng bánh xe lăn trên mặt đường.
Hoàng Vũ dựa hẳn người vào chiếc cổng sắt xanh, một tay đút túi quần, một tay lười nhác lướt điện thoại.
Điếu thuốc kẹp hờ nơi khoé miệng, làn khói trắng mờ ảo bay cuốn quanh.
Những tia nắng hắt lên khuôn mặt góc cạnh của anh, làm nổi bật nên nhưng đường nét sắc sảo.
Mái tóc layer bung phất phơ trong gió, phần mái để dày, được đánh rối nhẹ cho bồng bềnh, vài lọn xoã xuống che hờ đi đôi mắt lường biếng.
Phía mai tóc bên phải, anh kẻ một đường line sắc gọn nổi bật, tai đeo khuôn bạc lấp lánh càng tăng lên sự ngông ngạo.
Diệu Anh phi xe đến trước mặt Hoàng Vũ, tiếng phanh " két " kêu lên chói tai.
Hoàng Vũ ném điếu thuốc xuống đất, dùng mũi giày dập tàn thuốc.
Cô gạt chân chống, đầu đội chiếc mũ bảo hiểm to như cái nồi cơm điện ra, mái tóc ướt đẫm mồ hôi, thở hổn hển.Diệu Anh:- Lên xe đi.Hoàng Vũ:- Ok em.
Hoàng Vũ vừa đặt mông lên xe, Diệu Anh đã phóng đi với tốc độ cao.
Hoàng Vũ ngồi sau giật mình, tay bám vào yên sau.Hoàng Vũ:- Con điên này.
Mày đi từ từ thôi.
Chạy đéo gì mà như ma đuổi.Diệu Anh cười khúc khích, không thèm quay lại

iệu Anh:- Chạy nhanh mới vui.Hoàng Vũ:- Tao mà làm sao thì cả đời mày không có chồng.
Diệu Anh:- Cái mồm, cái mồm.
Chưa đầy 10 phút cả hai đã đến nơi.
Diệu Anh dắt xe vào lán, Hoàng Vũ lẽo đẽo đi bên cạnh.Hoàng Vũ:- Không thể tưởng tượng được cái con từng đi xe lao xuống cống hôm nay lại đi với cái tốc độ này.
Sợ muốn rớt tim.
Diệu Anh bĩu môi khi nghe những lời đá đểu của Hoàng Vũ.Diệu Anh:- Mày đùa tao à?
Dân tổ mà cũng biết sợ.
Hoàng Vũ chỉ cười chẳng nói gì.
Đợi cô cất xe xong, anh cùng cô thong dong lên lớp.
Vừa ngồi vào bàn, Diệu Anh đã lau láu đòi Hoàng Vũ in4 Gia Đăng.
Gia Đăng là bạn cùng khối nhưng khác lớp, tình cờ cô và Gia Đăng học thêm cùng lớp môn Hoá, sau mấy lần chạm mặt và ngồi cùng bàn với nhau , cô nàng bắt đầu say nắng cậu chàng.Diệu Anh:- Bạn ơi.
Đưa facebook Gia Đăng ra đây cho tôi.Hoàng Vũ:- Chưa kịp ngồi ấm đít.
Từ từ xem nào.
Hoàng Vũ cau mày, lấy tay phủ ghế.Diệu Anh:- Mày mà bịp là tao là tao lăn đùng ra đây khóc đấy.
Hoàng Vũ lấy điện thoại, lật tung list bạn bè rồi gửi một link liên kết cho cô.
Cô nhận được link facebook do anh gửi miệng cười toe toét.
Gia Đăng là người sống lowkey, ít chia sẻ cuộc sống lên mạng xã hội, chỉ kết bạn với bạn bè và người quen, nên tìm phương thức liên lạc rất khó.
Diệu Anh:- Sao mày tìm được hay vậy.
Tao tìm cả tháng trời còn không thấy.
Hoàng Vũ:- Do trình em ạ.Hoàng Vũ:- Theo thông tin tao hóng hớt được thì crush mày có chơi thân với một bạn nữ từ nhỏ, được mọi người gắn ghép nhiều lắm.
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.Diệu Anh:- Vãi cả c**.
Thế thì khó cho tao lắm.Hoàng Vũ:- Chúng nó chưa yêu, giờ mày phải tấn công trước.Diệu Anh:- Sợ bị nói ra nói vào vô cùng.Hoàng Vũ:- Cứ nghe tao, sẽ có ngày gặt hái được thành công.
Những lời Hoàng Vũ nói có sự thuyết phục to lớn, làm tăng sự quyết tâm chinh phục crush của Diệu Anh.
Tiếng chuông vào lớp reo vang, bắt đầu tiết học đầu tiên của một ngày đầu tuần, cả phòng học chìm trong im lặng.
Dẫu thời tiết vẫn chói chang nhưng gió thu thoảng qua, làm không khí dịu đi đôi phần.
Nắng xuyên qua khung cửa sổ, phây phất những tia sáng vàng dài trên trang giấy trắng.
Diệu Anh chống cằm, khoé miệng vẽ nên một nụ cười mơ hồ.
Nếu may mắn, mùa thu năm nay, phép màu sẽ đưa cô đến gần với Gia Đăng.