Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Gốc Đa (Bhtt)

Gốc Đa (Bhtt)
Chương 9


Mợ ba đang còn hoang mang chẳng biết chuyện gì thì mợ hai đi lại kéo tay mợ ba vừa đi vừa nói"Em ba nãy giờ chị mua được nhiều quà bánh lắm nè giờ ta lại chỗ kia đi chị thấy chỗ kia nhiều bánh kẹo lắm"Mợ ba không nói gì chỉ kịp vội ngoái đầu lại nhìn sạp hàng cũ kĩ cùng ông lão đứng đó, không hiểu tại sao ông lão lại nói những điều đó với mình vừa nghĩ mợ vừa nhìn cây trâm cài trên tay mình"Nè!

Bộ em không có ý định mua quà bánh cho Nhi hả?"

"H..hả?"

Mợ ba chợt hoàn hồn lại sau khi bị mợ hai hỏi"Em có định mua quà bánh cho Nhi không?"

"Có nhưng mà em không có biết ẻm thích ăn cái gì hết"Mợ hai nghe vậy liền ngẫm nghĩ một hồi rồi nói"Chị biết cái này chắc chắn ẻm sẽ thích ăn"Mợ ba thắc mắc "Sao chị biết ẻm thích ăn?"

"Tại chị nghĩ ai cũng thích ăn món đó nên chắc ẻm cũng thích ăn thôi"Nói rồi mợ hai lại kéo mợ ba đi đến giữa chợ, dừng lại ngay trước bà thím ngồi cùng với đòn gánh ngay dưới tán cây "Thím ơi lấy cho hai tụi cháu ba bịch chè đậu đen đi thím"Bà thím tươi cười "Rồi rồi của hai cháu là ba bịch chè đậu đen hen""Dạ"Hai mợ đứng đó nhìn bà thím mở nắp nồi chè đậu còn nóng hổi ra, mùi thơm của chè đậu thêm cả mùi nước cốt dừa phảng phất trong không khí khiến mợ ba nhìn mà không rời mắt"Mà hai cháu là người mới vào làng này hả?"

Bà thím vừa múc chè vô bịch vừa hỏi"Dạ bọn cháu mới ở đây cũng được mấy ngày thôi""Hèn gì thím thấy hai cháu lạ quắc, mà nhìn kĩ thím thấy hai đứa đẹp thiệt nghen"Mợ hai được khen thì cười tủm tỉm "Dạ thím quá khen"Trò chuyện một hồi thì bà thím cũng đã làm xong ba bịch chè cho hai mợ"Dạ thế của bọn cháu là hết bao nhiêu vậy thím?"

"Thím thấy tụi cháu đã xinh rồi còn lễ phép nữa nên ba bịch là ba cắc, thím bớt cho hai cháu ba bịch hai cắc nghen""Vậy thì thím sao mà có lời được?"

Thím cười nhìn hai mợ "Thím bán nãy giờ không có ai mua mở hàng may mà có hai cháu mở hàng cho thím nên thím bán rẻ cho tụi cháu với lại thím bán chè chủ yếu cho mấy đứa nhóc nhà khó khăn trong làng không có tiền ăn quà vặt thì nó lại đây nó ăn tại thím bán như cho thôi còn lời thì lời ít lắm có bữa còn bị lỗ nhưng được cái mình lời tình cảm là nhiều đó cháu"Mợ hai với mợ ba nghe thím kể vậy thì quay sau lưng xì xầm cái gì đó rồi quay lại nhìn thím, mợ ba thọt tay vô túi áo lấy ra năm đồng dúi vào tay của thím, thím nhìn tiền trên tay mình thì vội kêu hai mợ lại "Ủa hai cháu đưa dư tiền rồi nè tiền chè có hai cắc à mà tụi cháu đưa tới năm đồng lận"Mợ hai đùng đẩy tay của bà thím đang chìa ra đưa tiền lại cho mình "Thím cứ nhận lấy đi, cái này bọn cháu trả tiền chè rồi còn dư thì bọn cháu biếu cho thím""Vậy đâu có được""Được mà thím, thím cứ nhận lấy coi như nay tụi cháu bao cho mấy đứa nhỏ kia ăn chè đậu của thím đi""Thôi thôi nếu mà bao hết cái gánh này của thím thì cao lắm chỉ được bốn đồng thôi, còn tụi cháu đưa nhiều tiền cho thím vậy lỡ hết tiền rồi sao?"

Mợ ba nghe vậy cũng đáp lại"Tụi cháu còn tiền mà thím chẳng qua cháu muốn giúp thím chút ít tiền để có tiền trang trải chớ mà thím vừa bán vừa cho như vậy thì lời nỗi nào hả thím thôi thì thím cứ nhận đi coi như tụi cháu chúc thím mua may bán đắt nghen"Do bị hai mợ bắt phải nhận cho bằng được số tiền đó nên bà thím cũng đành nhận lấy rồi cảm ơn rối rít "Thím cảm ơn hai đứa nhe trời ơi đã đẹp người lại còn tốt bụng nữa chắc ai mà lấy được hai đứa cũng có phước đức ba đời đó đa""Dạ vậy thôi bọn cháu đi về nghen thím""Ừ nếu ăn ngon thì lần sau quay lại ủng hộ thím tiếp nghen hai đứa""Dạ!"

Hai mợ xách tòn ten đâu là quà bánh đâu là chè rồi tùm lum thứ đi về, trên đường về mợ ba cứ suy nghĩ về câu nói của bà thím hồi nãy mà thấy cũng đúng tại mợ hai thì xinh đẹp, hiền lành, tốt bụng còn mình thì cũng xinh, chăm đèn sách sáng đêm nên chắc cậu hai cũng có phước đức ba đời mới lấy hai mợ về làm vợ được á chớ.

Lát sau khi về đến cửa cổng mợ hai đứng ở ngoài kêu vọng vào"Như ơi, ra mở cửa cho mợ"Con Như nghe tiếng mợ hai kêu thì chạy từ trong bếp chạy ra mở cổng cho hai mợ"Hai mợ mới đi chợ về, để con xách đồ vô tiếp hai mợ nhe""Ừ mày xách đồ vô dùm mợ với mợ ba đi"Nói rồi con Như xách một đống quà bánh hai mợ cầm đem để lên cái trõng ở góc gian nhà chánh, hai mợ đi vô nhà, mợ hai ngồi phịch xuống cái ghế rót trà ra ly vừa uống vừa than "Trời ơi quận đi thì nó mát mà quận về nó mệt với nắng muốn chết thêm cái khúc kia sình không xíu nữa là bị chợt té rồi chớ"Mợ hai nói rồi nhìn mợ ba đi thẳng vô buồng chả thèm quay lại nhìn mình như vậy mợ hai mới ngó theo vừa dòm vừa lắc đầu"Haizz chắc là vô coi ẻm thức chưa chớ gì?

Mà ủa em Thu thức chưa ta?

Nãy giờ mình quên mất tiu ẻm nữa chớ, không được mình phải đi vô coi liền mới được"Mợ hai chợt nhớ ra em Thu không biết đã thức chưa, nghĩ tới đó mợ liền đặt ly trà xuống bàn đứng dậy vội đi vô buồng "Em thức chưa Thu?"

Tiếng cửa kẽo kẹt mở ra, mợ hai rón rén nhìn vào rồi từ từ đi vào đóng cửa lại,Thu nằm xoay lưng về phía mợ hai trên trõng thì nghe tiếng mợ hai hỏi nó liền xoay người lại nhìn mợ rồi đáp khẽ"Con thức lâu ời"Mợ hai đi lại trõng ngồi lên cái ghế kế đó"Em khoẻ hơn chút nào chưa?"

"Dạ con khoẻ hơn nhiều rồi mợ""Nãy mợ đi chợ mua nhiều quà bánh cho em lắm đó"Con Thu nhìn mợ thắc mắc "Mợ mua cho con làm gì?"

Mợ nhìn Thu rồi cười "Mợ mua tẩm bổ cho em đó, em ăn liền không để mợ đem vô cho em""Thôi em không ăn giờ đâu""Thế lát ăn nghen được hôn?"

Thu lắc đầu chề môi nhìn mợ hai"Mấy cái đó con không thích ăn đâu mợ đem cho mấy anh chị ở gian sau đi""Sao lại không ăn?

Mợ đích thân đi mua cho em đó Thu""Hổng ăn""Vậy hổng ăn bánh thì ăn cây nghen chịu hôn?"

Thu nghe vậy thì giật mình quýnh quáng lên "Hông hông con nói giỡn á con thích ăn bánh mợ mua lắm mợ đừng có cho con ăn cây nhe mợ"Mợ hai nhìn con Thu quýnh lên mà phụt cười khà khà "Thế ngay từ đầu chịu ăn thì đâu có bị vậy""Mợ hai chọc con"Thu phồng má giận dỗi quay mặt đi chỗ khác ...Mợ ba nhẹ nhàng mở cửa nhìn vào trong buồng"Hửm?

Sao lạ vậy ta?"

Nhìn lên trõng mợ ba chả thấy ai rồi nhìn quanh phòng cũng vậy mợ ba liền mở toang cửa buồng đi vào, vừa bước vào buồng thì nàng núp sau cánh cửa nhảy ra"Hùuu!"

"Áaaaaaaa có ma có ma"Nàng nhìn mợ ba bị hù la oai oái thì cười như được mùa"Hehe mợ mới về hả?"

"Trời ơi em hù vậy là chết mợ rồi may mà cái hồn còn nguyên đó"Nàng bỗng đễ ý thấy cái gì đó vừa rơi ra khỏi người mợ ba nên liền cúi xuống lụm lên"Ủa?

Mợ làm rớt cây trâm nè""Cây trâm đó mợ mua tặng cho em đó""Thiệt hả mợ?

Nhìn cây trâm này chắc cũng mắc tiền lắm á, mợ tặng con cái này mợ không thấy tiếc hả?"

Cầm cây trâm cài trên tay nàng sờ mó rồi trầm trồ vì nhìn nó đẹp mà nó sang gì đâu luôn á trời"Tiếc chi ba cái cây trâm này, mợ còn mua được chục cây như vậy cho em nữa đó""Nhưng mà cái này chắc mắc tiền lắm nên con hổng nhận được đâu""Sao mà hổng nhận được?

Cây trâm này mợ được ông lão bán hàng tặng vì ổng nói mợ nhìn có duyên với lại cây trâm này mợ tặng em, em cứ coi như quà xin lỗi khi mợ làm mất cái nón lá của em đi"...
 
Gốc Đa (Bhtt)
Chương 10


Nàng đang lay hoay ngắm nhìn cây trâm cài mợ ba tặng cho thì bỗng nghe thấy tiếng kêu"Bâ..bây đâu ực...ra mở..mở cổng cho...ực.. tao"Mợ ba đang cất cái nón vào tủ nghe vậy liền đi ra xem, ra là cậu hai Khải vừa uống rượu say quắc cần câu về, quay qua thì nàng thấy mợ hai cũng ra theo để xem, nàng núp sau lưng mợ ba mà nhìn"Thằng Vũ đâu, ra đây dìu cậu hai vào nhà"Mợ hai kêu thằng Vũ xong thì cũng chạy ra giúp mở cổng cho thằng Vũ chạy ra dìu cậu tiếp vào nhà"Em đi vô trỏng đi Nhi"Mợ ba nhìn sang nàng rồi bảo, nàng nghe vậy thì lắc đầu nhìn mợ, lúc này cậu hai đã được dìu ngồi xuống ghế ở gian chánh, mợ hai vội vã "Em ba vô trong bếp làm dùm chị ly nước chanh ấm được hôn?"

"Chị đợi em xíu nghen em vào làm liền"Mợ ba đi vội vào trong bếp trước khi đi mợ còn kịp nói với nàng đang đứng ở gốc cột "Em đứng đây đi đừng có đi lung tung"Nàng gật đầu nhìn theo mợ đi vô trong bếp rồi nhìn qua cậu hai Khải đang ngồi đó mặt cậu hai đỏ như tôm luộc, mặt thì mồ hôi con mồ hôi mẹ thi nhau chảy xuống ướt cả lưng áo và cổ áo, quần tây thì bị dính sình rồi dính lên cả dây đeo quần với áo sơ mi trắng, mợ hai ngồi kế bên cầm cây quạt mo quạt cho cậu vừa quạt vừa nhìn xem cậu có bị thương chỗ nào không, mợ ba lúc này cũng đi ra trên tay cầm ly nước chanh ấm pha thêm chút đường đi đến bàn rồi định đưa tay đút cho cậu hai thì cậu ngước lên nhìn mợ, bỗng dưng cậu hai quơ tay hất đổ ly nước chanh mợ ba cầm trên tay khiến nước đổ lên người mợ cái ly nước cũng rớt xuống nền nhà vỡ tan"Á!"

Nàng đang đứng xem nãy giờ cũng chạy ra đỡ mợ dậy rồi đứng chắn trước mợ"Cậu làm cái gì vậy hả?"

Cậu hai lảo đảo đứng dậy nhìn nàng rồi nhăn mặt "Mày là đứa nào...sao lại chen vào chuyện của tao...hả?"

"Tui là ai mất gì phải nói cho cậu biết"Mợ ba đặt tay lên vai nàng"Nhi không được hỗn""À..thì ra là cá mè một lứa với cô à""Thì sao?

Cậu định ỷ quyền thế để đánh đập mợ ba hay gì bộ cậu là đàn ông trai tráng đi đánh đàn bà phụ nữ chân yếu tay mềm vậy mà coi được đó hả?

Cậu coi có đáng mặt đàn ông không?"

Cậu hai nghe nàng nói mà mắt long sòng sọc nhìn mợ với nàng "Được thôi vậy thì tao đánh mày thay cho mợ ba của mày"Nói rồi cậu ba nắm tóc của nàng rồi đánh đá nàng túi bụi, mợ hai thấy cảnh đó mà hoảng hồn bay vào cản cậu hai lại vừa cản vừa la "Mình ơi, mình làm cái gì vậy?

Em xin mình dừng lại đi mà nó còn nhỏ biết cái gì đâu mình đừng đánh nữa mà mình đánh nữa là chết người đó"Thằng Vũ ở ngoài cũng bay vào cản tiếp mợ hai, còn mợ ba thì bay vào ôm lấy nàng cố che chắn nàng khỏi mấy cú đánh đá thẳng tay của người đàn ông trưởng thành, đánh đá nãy giờ nhưng chưa thấy cậu hai có ý định dừng lại mợ ba bất quá liền chột lấy mảnh ly bị vỡ hồi nãy trên nền gạch kê vào cổ mình rồi la lớn"Nếu anh không dừng tay lại thì tự tay tôi sẽ tự kết liễu ở đây rồi đến lúc đó tôi xem anh có sống yên ổn ở đây với gia đình của tôi hay không"Nghe mợ ba nói vậy cậu ba liền dừng tay lại nhìn mợ đang kề mảnh ly thủy tinh lên cổ cười khẩy"Haha cô được lắm dám lấy cái chết ra uy hiếp tôi""Nếu không tin thì anh cứ thử xem xem thử coi gia đình tôi có cho gia đình anh sống yên hay không""Hừ tha cho mày đó con chó cái"Cậu hai đá vào người nàng một cái cho bỏ ghét rồi lảo đảo bỏ đi ra ngoài, mợ ba hít một hơi lạnh buông mảnh ly xuống rồi vội lại ôm nàng đang nằm im dưới sàn gạch lạnh vào lòng tha thiết gọi tên nàng"Nhi ơi, em tỉnh lại đi mợ xin lỗi em, em làm ơn tỉnh lại đi mà, mợ xin em đó Nhi"Vừa năn nỉ nàng mợ vừa lấy tay vén tóc nàng qua một bên, máu từ tay của mợ lúc nãy nắm chặt vào mảnh ly thủy tinh nhỏ giọt dính vào gương mặt nhỏ nhắn bầm dập của nàng, mợ ôm chặt nàng vào trong lòng bật khóc không thành tiếng, mợ hai kéo thằng Vũ lại "Mày chạy đi kêu đốc tờ lại đây lẹ lên đi""Dạ..dạ con đi liền"Nói rồi thằng Vũ chạy như bay ra ngoài, mợ hai bây giờ chỉ biết đứng nhìn mợ ba ngồi ôm nàng vào lòng khóc mà chả biết làm gì, giờ mợ hai rối lắm, lát sau thằng Vũ cõng ông đốc tờ trên lưng một tay cầm thùng đồ của đốc tờ chạy vào trong nhà rồi mới thả đốc tờ xuống"Hộc.. hộc đốc tờ tới rồi nè mợ hai""Ừ ừ, đốc tờ xem dùm tui con bé này với em ba đi"Đốc tờ đi lại nhìn nàng rồi nói với mợ hai"Cần phải để cho cô gái này nằm trên trõng để tui khám mới được""Thế thì mày ẫm con bé đó để lên cái trõng bên kia dùm mợ đi Vũ"Thằng Vũ nghe vậy không chút ngần ngại đi lại ẫm nàng lên rồi để nàng nằm lên cái trõng, mợ ba không màn đến vết thương trong lòng bàn tay đang rỉ máu mà chỉ lo lắng cho nàng, ngồi kế nàng mợ lo lắng nhìn đốc tờ đang bắt mạch cho nàng"Con bé này bị dập mình rồi mợ""Thế có nặng quá không đốc tờ"Mợ ba sốt ruột nhìn đốc tờ hỏi, đốc tờ lắc đầu đáp"Không nặng quá nhưng mà may là không trúng chỗ hiểm đó, giờ chỉ cần bôi thuốc này ngày hai lần rồi ăn uống đủ chất, ngủ nghỉ đúng giờ là mau khỏi thôi"Vừa nói đốc tờ vừa lấy lọ thuốc ra đưa cho mợ ba"Mà tay của mợ ba cũng bị cứa chảy máu rồi kìa, đưa đây tui sơ cứu cho"Chìa bàn tay ra mợ hai nhìn mà hết hồn, đứt gì mà đứt sâu dữ vậy trời thế mà nãy giờ mợ ba không phản ứng gì chỉ mãi lo cho nàng mà quên là mình cũng bị thương, đốc tờ nhìn mà lắc đầu "Cái này đứt hơi sâu nhưng mà không sao tui khử trùng, sứt thuốc rồi băng lại là xong nhớ là không cho vết thương đụng nước nghen"Mợ ba gật đầu rồi cứ dán mắt vào nàng đang nằm, đốc tờ sau khi làm xong thì đưa thuốc cho mợ hai, mợ hai cũng thọt tay vô túi áo lấy ra mười đồng đưa cho đốc tờ rồi đi lại gần trõng an ủi mợ ba"Em không cần lo lắng quá đâu, con bé chỉ bị dập mình thôi""Nhưng mà em ấy như thế em ăn nói sao với mẹ của ẻm đây chị" "Không sao chuyện đó cứ để chị lo em cứ việc lo cho vết thương của em đi kìa""Em biết rồi nhưng mà..."

"Không nhưng nhị gì hết, lát em dẫn chị lại nhà con bé đi để chị nói với mẹ của con bé dùm em cho"Mợ ba nhìn mợ hai rưng rưng nước mắt "Chị ơi phải làm sao đây?

Giờ em không biết phải làm thế nào hết"Mợ hai đặt tay lên vai mợ ba rồi an ủi "Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi em, không có gì phải lo lắng cả"Một lúc sau mợ hai cũng vào trong buồng với Thu, mợ ba ở ngoài đây thì ngồi trên ghế cạnh cái trõng nàng nằm nắm lấy bàn tay của nàng để canh chừng rồi lát sau mợ ba chắc cũng vì mệt do khóc nãy giờ hoặc quá mòn mỏi nên đã ngủ quên lúc nào không hay...
 
Gốc Đa (Bhtt)
Chương 11: H+


Giữa trưa, sân nhà vốn đã yên tĩnh thường ngày giờ lại càng thêm yên tĩnh đến lạ, tiếng lá cây sau hè bị gió lùa xào xạc, bọn gia đinh trong gian sau thường bữa chí choé với nhau vào giờ này giờ cũng im bật, mợ hai bước ra khỏi buồng đi một mạch ra gian sau "Như, mày đi nấu dùm mợ nồi cháo gà đi""Bộ mợ thèm cháo gà hả mợ?"

"Không có, mợ kêu mày nấu để cho mợ ba với con bé kia ăn chớ bị vậy rồi chắc là ăn cơm hổng vô đâu"Con Như đang ngồi lặt rau nghe mợ nói vậy thì chu mỏ nghĩ ngợi "Ủa mà lạ ha con nhỏ đó lạ quắc ở đâu chui ra tự nhiên được mợ ba mới về đây chăm từng chút còn hơn cậu hai nữa ta"Mợ hai thấy nó ngồi lầm bầm nghĩ ngợi thì kêu nó một cái"Ê""Dạ dạ mợ"Đang ngồi suy nghĩ thì bị mợ kêu nó giật mình thon thót "Nghe mợ dặn không mà ngồi đó lầm bà lầm bầm vậy?"

"Dạ con nghe mà mợ để lát con lặt xong rổ rau này là con đi mua gà về rồi nấu liền""Thôi đi liền dùm mợ đi giờ này huốt giờ ăn sáng rồi""Dạ dạ con biết rồi"Con Như ngừng lặt rau lấy hai tay phủi vô vạt áo rồi đứng dậy chạy ra chợ mua con gà về làm, mợ hai thì đi lại chỗ mấy cái nồi để trên lò dỡ nắp ra xem rồi nhăn mặt "Sao toàn mấy món ăn rồi không vậy trời, cứ lặp đi lặp lại hoài làm mình ngán tới cần cổ luôn rồi, à mà nếu vậy thì chắc là ẻm cũng ngán giống mình rồi ha"Nghĩ đến Thu chắc ăn hoài mấy món này cũng ngán giống mình nên mợ không ngần ngại mà xắn tay áo lên lấy cái nồi ra định sẽ nấu canh chua cá điêu hồng cho em ấy ăn cho mát, mà ngặt cái giờ này lấy đâu ra cá điêu hồng, mợ bỏ cái nồi xuống đi ra sau hè chỗ thằng Vũ đang nằm nghỉ dưới gốc cây xoài "Vũ mày lại đây tao biểu"Nghe tiếng mợ kêu nó giật mình ngồi dậy, thấy mợ đứng đó nó mới đứng dậy vội vàng phủi bụi chạy lại chỗ mợ"Dạ mợ kêu con có chi không mợ?"

"Mày đi ra chợ mua dùm mợ con cá điêu hồng, một trái khóm với mới bông điên điển đi để về mợ nấu canh chua""Dạ""Rồi sao không đi đi đứng đây nhìn mợ làm gì?"

Thằng Vũ gãi đầu cười sượng "Dạ.. mợ hổng đưa tiền cho con sao con đi mua được mợ""Tưởng cái gì, đưa tiền thì nói đưa tiền đi cho mợ biết chớ mày đứng đó cười cười sao mợ biết được""Hì hì tại... con ngại"Mợ hai nhau mày nhìn thằng Vũ "Đàn ông đàn an gì mà bày đặt ngại trời "Thọt tay vô túi áo mợ hai lấy ra bảy đồng đưa cho thằng Vũ rồi dặn"Mày nhớ ra chợ phải mua cá tươi nghe hông mạy""Dạ con nghe rồi mợ"Cầm tiền trên tay nó phi thẳng ngay ra chợ để mua cá trước giờ chợ tan, mợ hai thì quay vô trong đi ra gian nhà chánh, bước đến gần mợ ba đang ngủ mợ hai nhìn xem tình hình cả hai như thế nào rồi đi vô lấy lọ thuốc đốc tờ vừa đưa hồi sáng định sẽ sứt thuốc cho nàng, vừa bước lại gần nàng đang nằm trên trõng thì mợ ba giật mình thức dậy nhìn mợ hai đang nhón người định sẽ sứt thuốc cho nàng thì dụi mắt "Chị hai cứ để đó để em làm cho""Em làm được không đó tại chị thấy tay em bị đứt cũng sâu mà""Em làm được nhưng mà..."

"Sao nữa?"

"Nhưng mà chị giúp em đỡ em ấy vào trong buồng của em được không?"

"Úi xời tưởng gì ba cái này dễ ẹc"Cả hai nhất trí đỡ nàng ngồi dậy rồi hai người đỡ nàng vào trong buồng "Ban đầu chị tưởng con bé này cũng nặng lắm ai dè nhẹ hìu"Đặt nàng nằm xuống trõng mợ ba nói"Em cảm ơn chị nghen""Có cái chi đâu mà cảm ơn nè lọ thuốc nè em sứt cho em ấy đi chị ra ngoài trước""Dạ"Nói xong mợ hai ra sau bếp chuẩn bị đồ cho con Như với thằng Vũ đi chợ về, ở trong buồng lúc này mợ ba nhìn gương mặt của nàng tay không kìm được mà vuốt ve khuôn mặt, may mà cậu hai đánh không trúng mặt nàng, mợ ba dừng lại từ từ cởi từng nút áo của nàng ra, đến nút áo cuối cùng chiếc áo yếm trắng tinh lộ ra, đến khi chiếc áo bà ba bên ngoài bị cởi ra hết mợ ba xót xa nhìn những vết bầm tím lộ rõ trên từng phần da thịt trắng muốt của thiếu nữ mới lớn"Hay thiệt nguyên bộ mình đều trắng trừ mỗi cái mặt tiền là đen thôi"Nói rồi mợ ba mở lọ thuốc ra sứt cho nàng"Ưm~.."

Mợ ba giật mình nhìn nàng vì tưởng mình nghe lầm nhưng không đó là tiếng rên rỉ phát ra từ nàng, chắc mợ ba bôi thuốc lỡ mạnh tay quá làm nàng đau, tuy đau đến rên rỉ như vậy nhưng nàng vẫn không mở mắt mợ ba nhìn nàng rồi nhớ lại sự việc hồi sáng mà còn đau lòng, nhỏ giờ mợ ba đâu có bao giờ bị cha má chửi đâu huống hồ chi ở đây nàng bị người chồng của mình đánh trước mặt mọi người đến mức mợ phải lấy cái chết ra đe doạ hắn thì hắn mới dừng lại những hành động đó, mợ cười cay đắng cười cho sự tủi thân, sự thống khổ khi biết từ đây về sau mình phải sống với người chồng bạo lực này"Ưm..đừ..đừng đánh nữa."

Dòng suy nghĩ của mợ bị cắt ngang"Em tỉnh rồi hả?"

"..."

"Ra là nói mớ em làm mợ mừng hụt đó.."

Mợ ba thì thầm bên tai nàng vuốt ve bàn tay nhỏ bé giọng khàn khàn do khóc quá độ, chả hiểu sao mợ ba lúc này lại có cảm giác lạ lắm, ngắm nhìn chiếc áo yếm trắng mỏng tanh trên người nàng mợ không kìm chế được mà từ từ luồng tay vào lớp vải mỏng, vén mảnh áo yếm lên, từng lớp da trắng nõn lộ rõ, mợ dừng lại khi đã chạm tay vào quả đồi nhỏ mới phát triển, mợ ba xót xoa vì khi thấy trên người nàng có nhiều vết bầm lớn, nhỏ một tay thì mợ bôi thuốc, tay còn lại không yên phận mà mò mẫm lung tung khắp người nàng"Ưm~a..

đừng mà"Mợ ba bóp nhẹ quả đồi nhỏ rồi mơn trớn khiến nàng rên rỉ theo, mợ ba lấy ngón tay ấn nhẹ hạt đậu nhỏ, nàng mơ màng lim dim mắt"Aa~~đừ..đừng~ mà"Làm sao mà nàng có thể chống cự lại được cơn khoái cảm đó, nàng gắng gượng để cầu xin tay thì cố giơ lên cản tay mợ lại nhưng lại bị mợ khoá cả hai tay bằng một tay"Mợ..mợ con..xin m..mợ.."

"Đừng chống cự nữa, nằm im cho mợ sứt thuốc đi""Kh..không""Cứng đầu quá hén để mợ xem còn cứng đầu được bao lâu"Mợ ba buông quả đồi nhỏ trong tay dần lướt ngón tay xuống phía dưới bụng của nàng"Hức..hức..mợ đừng..làm v..ậy mà.."

"Mợ phải dùng cái chết của bản thân để cứu em, đáng lẽ em nên tạ ơn mợ bằng cái gì đó chớ phải không?"

"Con..hức..hức..xin..mợ..mà"Mợ ba như mất hết lý trí, luồng tay vào trong quần nhỏ của nàng, nàng bất lực không thể chống cự vì cơ thể không thể nào cử động nổi sau trận bị đánh hồi sáng, tay mợ dần luồng vào sâu hơn khi đến "chỗ ấy" mợ nhẹ nhàng chạm vào rồi xoa nhẹ xung quanh, nàng rùng mình thở gấp, nhìn nàng như thế mợ cười hài lòng, bất chợt mợ dùng một ngón đâm mạnh vào trong, nàng giật điếng người cắn chặt môi lại cố kìm nén âm thanh dâm đãng phát ra, hơi thở nàng gấp gáp, tay cố bấu chặt lấy vạt áo của mợ, rên rỉ van xin"Mợ..mợ..tha ch..cho con.. con xin mợ.."

"..."

Mợ ba im lặng rồi bất chợt đâm mạnh vào "em bé" của nàng, nàng cắn chặt môi đến chảy cả máu, nhưng cơn đau đó không nhằm nhò gì mấy, nàng cảm nhận được ngón tay của mợ đang từ từ khuấy đảo bên trong mình, nàng vừa hoảng loạn vừa run rẩy van xin mợ ba tha cho mình"Đừng..m-"Chưa kịp nói hết câu nàng đã bị mợ ba cưỡng hôn dù cố vùng vẫy nhưng nó cũng vô ích...

Đôi lời nhắn gửi: mấy bạn độc giả thông cảm nghen tại mấy nay ad bận quá trời nên hổng ra chương thường xuyên cho mấy bạn đọc được nên mấy bạn thông cảm bỏ qua dùm tui nghen với lại cho ad tui cảm ơn thất cả các độc giả đã ủng hộ tác phẩm đầu tay này của tui nhe, iuuuuuuu
 
Gốc Đa (Bhtt)
Chương 12: H+


Lúc này mợ cạy đôi môi nàng bằng lưỡi của mợ, nàng dùng tay cố hết sức để thoát khỏi sự kiềm chặt của mợ, biết được nàng đang muốn làm gì mợ thúc vào trong nàng nhịp điệu càng ngày càng nhanh "Hư..m~~ a~.."

Buông tha cho môi nàng, mợ từ từ lướt xuống dưới cổ rồi lướt xuống phía đồi núi trắng hồng đang phập phồng theo từng tiếng thở dốc của nàng, môi mợ chạm khẽ lên hạt đậu nhỏ, nàng không tự chủ mà ưỡn người lên "Dừ..ng..lại..đi..đi...mà~"Mợ liếc mắt nhìn nàng rồi khẽ cắn nhẹ vào hạt đậu nhỏ, nhìn nàng phản ứng quyết liệt như vậy mợ càng phấn khích, trong khi đó ngón tay của mợ vẫn không ngừng thúc vào phía dưới của nàng còn phía trên thì mợ tham lam ngậm hạt đậu nhỏ trong miệng, lưỡi mợ uyển chuyển ôm lấy nó rồi chơi đùa với nó"Ưm~~a~ con..con~sắ...sắp~.."

Như hiểu nàng sắp đến giới hạn của bản thân mợ càng thúc mạnh và nhanh hơn"Ahh~~~ưm~.."

Nàng ưỡn hông rên lên một tiếng rõ to, mợ biết nàng đã lên đến đỉnh rồi nhưng tay vẫn không ngừng thúc vào rồi rút ra khiến cho dòng nước trắng đục theo đó chảy ra, cả căn buồng chìm ngặp trong bầu không khí dâm dục, nàng bấu chặt vào tay mợ"Dừng..dừng lại"Cố dùng hết sức đẩy mợ ra nhưng bất thành, nàng ức đến khóc nắc từng hồi "Mợ không làm nữa, em đừng khóc nghen"Buông tay nàng ra, nhìn cả hai cổ tay của nàng hằn đỏ lên do lúc nãy mình nắm siết cổ tay nàng, mợ liền ôm lấy nàng ngồi dậy vừa xoa lưng nàng vừa vỗ về "Hức..hức.."

"Nín đi mợ chỉ chọc em một xíu thôi đừng khóc nữa"Nàng lúc này được mợ đặt ngồi gọn trên đùi mợ, mặt đối mặt, mắt đối mắt, gương mặt nàng lúc này làm mợ muốn chọc thêm quá, mợ thầm nghĩ đến cả khóc mà cũng dễ thương nữa sao, hai tay mợ không tự chủ mà ôm lấy eo nàng, nàng đẩy tay mợ ra "Buông ra..hức..hức."

"Không buông"*Chát*Tiếng chát oan nghiệt xé tan bầu không khí tĩnh lặng, nàng không nói không rằng thẳng tay tát cho mợ một bạt tay vào bên má chưa hết sưng của mợ "Ngọc Nhi.."

"..."

Nàng mím môi nhìn mợ với ánh mắt có phần ghét bỏ cả phần sợ hãi làm mợ đứng người "Mợ... có biết mợ đang làm gì không?"

"Mợ..."

"Sao mợ lại làm thế với con..?"

"Mợ..mợ chỉ-""Con không muốn nghe mợ nói thêm gì cả"Nàng dùng hết sức mình đứng dậy nhưng khi đi được hai bước loạn choạng nàng đột nhiên ngã nhào xuống đất do mất thăng bằng, mợ ba vội chạy lại đỡ nàng "Lỗi của mợ nhưng em làm ơn đừng hành hạ bản thân của mình chớ.."

"Dù con có chết thì cũng chả liên quan gì đến mợ cả, mợ đừng có giả tạo ở đây""Em làm ơn đừng như vậy mà..!"

Đẩy mợ ba ra nàng gắng sức ngồi dậy thở hổn hển, bỗng nhiên có người ở ngoài buồng gõ cửa *Cốc cốc*"Chị vào nhé em ba""Khoan.. khoan đã chị"Nói vừa dứt câu mợ hai liền đẩy cửa vào, đập vào mắt mợ hai là hình ảnh nàng ngồi dưới nền gạch tóc rối bù lên, trên người nàng lúc đó chỉ còn chiếc áo yếm xộc xệch trên người và quần nhỏ làm lộ ra những vết bầm tím lớn mợ hai nhìn mà hốt hoảng chả biết chuyện gì vừa xảy ra liền chạy lại đỡ nàng dậy"Trời ơi em bị sao vậy Nhi?!"

"Em ấy không sao đâu chị ở đây em lo được rồi"Không để nàng trả lời mợ liền chặn họng nàng trước "Mợ hai, mợ cho con qua phòng của Thu nằm chút được không?"

"Hửm?

Sao vậy ở đây em nằm không thoải mái hả?"

"Ở đây con không thoải mái.."

Mợ hai thắc mắc "Ý em là sao?"

"Con không muốn nằm ở buồng này con muốn nằm chung với Thu""Được rồi, em mặc áo vô đi rồi lát tui kêu thằng Vũ dìu em qua bên đó nằm với Thu"Mợ ba đứng nhìn nàng được mợ hai đỡ cho ngồi lên trõng rồi mặc quần áo vào mợ ba đi lại "Để mợ mặc dùm em nghen"Vừa nói mợ ba vừa cầm cái áo của nàng lên định mặc cho thì bị nàng giật lại"Không cần"Mợ hai đứng kế bên nhìn hai đứa nói chuyện như vậy thì thắc mắc sao hai đứa này nay nói chuyện gì kì cục dữ vậy ta"Chị hai chị ra ngoài đi""À ừ chị ra liền đây"Bị đuổi ra ngoài mợ hai chỉ biết đứng như trời trồng trước cửa buồng, được một lúc thì con Như với thằng Vũ cũng đi chợ về mợ hai liền xắn tay áo vào bếp để nấu mấy món bổ bổ cho ba đứa kia ăn, trong buồng lúc này nàng ngồi co ro một góc trõng run rẩy nhìn mợ, mợ nhìn mà đau trong lòng lắm mợ ghét cái ánh mắt đó nàng dành cho mình thay vì đầy sự vui vẻ tinh nghịch như lần đầu gặp nhau thì bây giờ thay vào đó là sự căm thù sợ hãi, ánh mắt đó nhìn như có thể bóp nghẹt trái tim mợ lại vậy, làm sao một người đàn bà có chồng lại làm những hành động đó với một con bé chớ, đúng là điên thật rồi, mợ đi đến vương tay định vuốt mái tóc rối của nàng thì bị nàng phản ứng kịch liệt, toàn thân nàng bắt đầu run rẩy mạnh hơn, đôi mắt đầy nước mắt nhìn mợ không rời"Mợ xin lỗi em, mợ làm em sợ rồi phải không?"

"Đừng lại gần đây""Mợ chỉ muốn xem vết thương thôi""Con cầu xin mợ đó đừng lại gần đây mà ..hức..hức."

Nàng bắt đầu khóc, có lẽ vì lúc sáng bị cậu hai đánh tâm lý vẫn còn bị khủng hoảng giờ lại bị mợ ba làm như thế với mình, nàng không khống chế được mà van xin mợ trong vô thức, nhìn nàng lúi húi đan hai tay lại với nhau cầu xin mình mợ không biết nói gì ngoài việc đứng nhìn nàng đang quỳ lạy, vết thương trên thân nàng giờ lại đau nhói lên khiến nàng rên rỉ không ngừng, mợ không màng đến những lời van xin của nàng nữa cứ như thế lại gần nàng rồi ôm nàng vào trong lòng,mợ ba ôm chặt nàng vào lòng như thể không muốn nàng bị ai đó cướp đi khỏi mình, nàng dụi đầu vào ngực mợ khóc rất nhiều nước mắt thấm ướt cả áo của mợ, lau nước mắt cho nàng xong mợ tiếp tục bôi thuốc lên những chỗ chưa bôi rồi chỉnh quần áo nàng lại cho gọn gàng "Em nằm yên ở đây nghen, để mợ đi lấy đồ xíu mợ quay lại""..."

Nhìn nàng nằm yên không nói gì mợ buồn lắm, nhưng mà buồn này thì để trong lòng chớ biết nói ai nghe đâu, đi ra ngoài buồng mợ chỉnh lại quần áo chỉnh trang rồi đi ra gian sau, thấy mợ hai đang cặm cụi nấu mợ ba liền đi lại từ từ sau lưng"Chị nấu gì vậy chị hai?"

"Trời phật ơi em làm chị hú hồn luôn đó em ba, chị đang làm cháo gà với canh chua cá điêu hồng cho em với hai con bé kia nè""Thơm quá à""Đương nhiên chị mà xuống bếp là không ai nấu ngon bằng chị đâu""Ừm ừm"Mợ hai lấy muôi múc một ít nước canh chua đưa lên trước mặt mợ ba"Nè nếm thử coi chị nêm được chưa"Nhìn mợ hai rồi nhìn cái muôi đang đưa trước mặt mình mợ ba nhẹ nhàng thổi cho bớt nóng rồi nếm thử "Ừm ưm ngon thiệt nghen""Hehe chị mà ủa mà khoan sao mặt bên đây của em bị sưng lên nữa rồi, hằn hẳn dấu tay khác cái dấu hồi sáng luôn""Em..em..cái này em quên sứt thuốc nên mới bị sưng vậy thôi""Thiệt không đó trời nhìn nó sưng hết một bên má của em rồi kìa""Thiệt thiệt mà""Không tin quay qua chị xem lại coi"Không nói không rằng mợ ba lùi ra xa mợ hai mấy thước "Gì vậy em ba?!"

"Không có gì hết à mà hình như nồi cháo gà sôi quá trời rồi kìa chị"Nghe nhắc đến nồi cháo gà đang sôi mợ hai quýnh quáng lên thừa cơ hội đó mợ đi thẳng ra sau hè, định là sẽ ngắm mấy chậu cây kiểng của mợ hai cho khuây khỏa tâm trạng...
 
Gốc Đa (Bhtt)
Chương 13


"Đây nè mợ mới nấu cháo gà với canh chua cá điêu hồng cho em đó Thu"Đặt mâm đồ ăn xuống bàn mợ hai cầm lấy chén cháo gà còn nóng hổi khói bốc nghi ngút "Trời mưa mà ăn cháo gà là hết sẩy con bà bảy luôn đó em""Mợ hai...

Nhi sao rồi mợ?"

Giọng Thu có chút lo lắng nhìn mợ hai, nghe ẻm nhắc đến Nhi mợ hai liền nhớ đến mấy biểu hiện lạ của cả hai hồi chiều giờ nhưng mợ không nói cho Thu biết sợ Thu biết rồi thì lo quá lại bệnh nên mợ liền an ủi"Ổn cả rồi, bên Ngọc Nhi có mợ ba chăm rồi nên em khỏi lo, còn giờ thì ăn hết chén cháo này đi rồi tính tiếp hen"Mợ hai tinh tế lắm đến cả chén cháo gà mợ đút cho Thu cũng có một đống thịt gà mợ tự tay xé nhỏ ra trộn lẫn với cháo, mợ múc một muỗng cháo đưa lên miệng cẩn thận thổi cho bớt nóng rồi đút cho ăn vừa đút mợ hai vừa nói"Aaaaa"Thu cũng phối hợp há miệng thật to ăn hết muỗng này đến muỗng khác mợ đút cho mình"Um mà mợ ơi cháo này ngon quá à""Ngon hôn?

Mợ nấu đó""Mợ nấu cái gì cũng ngon hết á, ước gì suốt đời con được ăn đồ mợ nấu quài luôn cũng được""Vậy thì ráng ở với mợ tới suốt đời đi để mợ nấu cho ăn chịu hôn?"

"Dạ chịu"Nghe như thế mợ hai vui lắm xoa đầu Thu rồi đứng dậy bưng bát canh chua cá lại"Em ăn thử canh mợ nấu đi món này mợ mần riêng cho em thôi đó"Lấy đũa gắp miếng thịt cá trắng muốt lên mợ hai cẩn thận đút cho Thu ăn"Ùm um ngon quá à""Ăn xong rồi thì uống ly nước mật ong gừng mợ pha nóng để trên bàn nghen""Dạ"Mợ hai đút cho Thu ăn hết bát canh rồi lấy chiếc khăn tay trong túi lau miệng cho Thu"Mà mợ ơi sao mợ đối xử tốt với con quá vậy mợ, tốt còn hơn cha má con luôn"Đang tập trung lau miệng cho Thu thì nghe Thu hỏi vậy mợ hai cười mỉm vừa lau vừa trả lời"Mợ thấy em dễ thương nên mợ mới đối xử tốt""Thế con không dễ thương là mợ đối xử xấu với con hả?"

Mợ hai dừng lau, cười khanh khách "Em..em ngốc quá haha""Mợ..."

"Xin lỗi em nghen mợ-""Mợ kì quá à con hổng chơi chung với mợ nữa "Thu phồng má giận dỗi mợ"Nào em quay qua đây mợ cột tóc cho gọn gàng lên""Không""Nay dám nạt lại mợ luôn ha""Ai biểu mợ cười con chi"Mợ đứng dậy lấy hai tay áp vào hai má của Thu "Ngoan đi nữa mợ dẫn đi coi cúng đình"Đang giận dỗi mà nghe mợ nói vậy Thu quay lại nhìn mợ hỏi lại"Thiệt hôn mợ?"

"Thiệt mà nghe lời mợ quay qua đây mợ cột tóc lên cho"Thu nghe lời quay qua ngồi im cho mợ cột tóc lên, nhìn mái tóc đen dài đến lưng mợ cầm lên một cách nâng niu rồi hôn nhẹ lên tóc của Thu"Mợ làm gì vậy mợ?"

"Tóc Thu thơm quá""Vậy hả?

Sao đó giờ con không ngửi được mùi thơm mà mợ nói vậy?"

"Mợ cũng hổng biết"...Tiếng lọc cọc của đôi guốc gỗ vang lên vội vã đi qua từng buồng rồi dừng lại trước buồng mà nàng đang nằm trong đó, mợ hé nhẹ cửa buồng từ từ bưng chén cháo gà để xuống bàn làm việc rồi nhìn sang nàng"Nhi.."

"..."

"Mợ có đem cháo gà cho em ăn nè""..."

"Em ngồi dậy đi mợ đút cho em ăn ha""..."

Không thấy nàng trả lời mình, mợ ngồi cạnh trõng chỗ nàng nằm xoay lưng về phía mợ"Ngồi dậy đi mợ đút cho em ăn""Không muốn ăn"Giọng nàng khàn khàn vang lên, mợ nghe thế thì đặt tay lên vai của nàng "Cả ngày hôm nay em không có gì bỏ bụng rồi nếu không ăn thì sao mà-""Muốn về nhà""Mợ biết là bây giờ em rất muốn về nhà nhưng mà em cứ đem nguyên bộ mình bầm dập như vậy mà về nhà thì cha má của em lo lắng dữ lắm, em nghe mợ đi em ở đây tịnh dưỡng một thời gian cho khoẻ rồi em về nhà cũng được có được không?"

"..."

Thấy vai nàng khẽ rung nhẹ mợ ba xoa nhẹ lên lưng nàng"Hức..hức.."

"Khóc nhiều quá không tốt đâu"Giọng mợ an ủi nàng hết mức nhưng thấy nàng vẫn còn khóc mợ liền ôm nàng vào lòng mình"Ngoan, đừng khóc nữa đều là lỗi của mợ đáng ra mợ không nên làm thế với em""Con không giận mợ về việc đó..."

Mợ ba ngạc nhiên khi nghe nàng nói vậy tay càng ôm chặt nàng vào trong lòng" Con..hức..nhớ..hức hức cha má con.."

Nói xong câu nàng khóc oà lên vùi đầu vào ngực của mợ, tay thì mợ xoa lưng cho nàng tay thì đặt lên mái tóc xoã dài của nàng, giọng nói nhẹ nhàng "Ừm mợ biết, mợ hiểu mà.."

Mợ lúc này cũng không khác gì nàng mợ cũng nhớ gia đình mình da diết nhưng khác nỗi mợ chả dám nói với ai cả chỉ biết chịu đựng để sống ở đây thôi, chắc là do hoàn cảnh cả hai có đôi chút giống nhau nên càng ngày những thứ đó càng làm khoảng cách của cả hai dần gần nhau hơn"Em đói chưa?"

"Chưa"Mợ nghe vậy nên lấy tay bóp má của nàng rồi nâng lên"Mợ..mợ buông con ra đi""Không buông thì sao?"

Nói rồi mợ càng bóp mạnh vào má của nàng"Ợ uốn àm ì ữa?"
(Mợ muốn làm gì nữa?)"Đút cháo cho em"Nàng vịn vào cánh tay của mợ đang bóp má của mình cố để gỡ ra"Ngồi yên coi em cứng đầu quá đó"Nhân lúc mợ không để ý nàng cắn vào tay mợ khiến mợ giật mình oai oái "Ui da! sao em lại cắn mợ?"

Buông nàng ra mợ dùng tay còn lại xoa xoa chỗ bị nàng cắn lúc nãy trách mắng "Rượu mời không muốn muốn uống rượu phạt đúng không?"

"Con không muốn ăn mợ muốn thì tự ăn một mình đi"Lúc này mợ im lặng không nói gì bước ra khỏi buồng rồi lát sau lại quay lại khác như lúc đầu khi ra khỏi buồng mợ lần này lại lôi đâu ra cái roi mây đi đến trước mặt nàng"Một là ăn hết chén cháo cho mợ còn hai là em bị ăn đòn, em chọn đi"Nhìn thấy cái roi mây mặt mày nàng tái mét lại vì sợ nhưng vẫn cứng miệng"Không ăn là không ăn""Có ăn không?"

"Đã nói là không ăn mà mợ có tin mợ nói nữa là con cắn mợ thêm một dấu nữa không?"

Nghe nàng hăm doạ ngược mình mợ lúc này thiếu điều muốn cho nàng thấy thế nào là "rượu phạt" nghĩ rồi mợ liền vụt roi mây lên trõng gần chỗ nàng, tiếng chát xé gió vang lên khiến nàng giật mình lùi lại "Mới nãy còn nói là không sợ mà?"

"Đ..đừng có tưởng mợ làm như vậy là con sợ nhé"Nàng lắp bắp trả lời mợ nhưng vẫn không giấu được biểu cảm sợ hãi trên mặt "Lần cuối em có ăn không thì bảo?"

"Không ăn"Đến cả mợ lúc này cũng bó tay trước tính cách bướng bỉnh, cứng đầu khó bảo của nàng nên mợ không nói gì nắm lấy tay của nàng đưa ra mặc cho nàng chống cự cố rút tay lại rồi mợ vụt một cái thật đau vào cánh tay của nàng "A..hức...hức"Cánh tay nàng sau cái vụt đó của mợ liền nổi cả một đường đỏ chót ở phần thịt non trên cánh tay, nàng đau quá lại khóc thêm lần nữa"Hu hu con ghét mợ""Thử nói tiếng ghét nữa coi mợ có cho em nhừ đòn không?"

"Hu hu hu đau quá hu hu"Buông cái roi trên tay xuống mợ đi đến cái trõng rồi bò lên đến chỗ nàng ngồi, vương tay vén tóc mái đang che đi khuôn mặt ướt đẫm nước mắt đó, làn mi ướt cùng với cái mũi hơi hơi đỏ, trông nàng khóc mà dễ thương làm sao cứ như thế này thì mợ ngày nào cũng muốn nàng khóc hết thôi, dòng suy nghĩ đó vội lướt qua đầu mợ, thú thật mợ là đờn bà con gái nhìn nàng như vậy còn muốn che chở huống chi mấy người đờn ông con trai "Ngoan, nín đi rồi ăn cháo""Hức hức""Ăn hết cháo mợ không đánh nữa"Mợ bưng chén cháo vẫn còn ấm đưa trước mặt nàng"Em ngoan ăn cháo đi"Nói rồi mợ múc một muỗng đầy cháo đưa lên miệng thổi rồi đưa đến miệng nàng, nàng thấy thế liền cắn chặt môi lại tỏ ý không muốn ăn, mợ gằn giọng "Há miệng ra nào"Phản kháng thất bại nàng cố gắng há miệng ăn một muỗng cho mợ đừng hăm doạ mình nữa, chí ít nàng cũng là sợ cái roi mây đó của mợ phần nào nên mới dám "đầu hàng" dù trong lòng không thật phục Há miệng ra ăn một muỗng cháo nàng ngậm trong miệng không dám nuốt xuống, mặt mày thì nhăn nhó như đang uống thuốc đắng vậy á"Em ăn cho đàng hoàng tử tế coi"Lại bị mợ nói nàng cố nhắm mắt nhắm mày nuốt xuống bỗng nàng lại thay đổi thái độ một cách nhanh như lật bánh tráng, đôi mắt nàng ánh lên một tia sáng, mặt thì từ nhăn nhó chuyển qua rạng rỡ "Um c..cái này ngon quá à"Nói rồi nàng giựt chén cháo gà mợ đang cầm trên tay rồi bưng lên húp sồn sột, lát sau nàng thật sự đã ăn hết một chén cháo mợ bưng vào cho, ăn xong nàng lấy tay áo chùi nước cháo còn dính trên mặt rồi hỏi mợ"Mợ ơi con muốn ăn thêm nữa hì hì"Mợ nhìn nàng ăn nãy giờ nghe đến câu này lại phì cười "Ừm vậy em đợi mợ đi lấy cho em thêm chén nữa nghen"Mợ vui lắm, cuối cùng ẻm cũng chịu ăn rồi chớ nếu mà không chịu ăn thì mợ cũng bó tay với ẻm luôn...
 
Gốc Đa (Bhtt)
Chương 14


"Sao sáng giờ tui không thấy con Nhi đâu vậy?"

Cha nàng ngồi nhâm nhi ly trà đã hơi nguội trên tay, quay sang hỏi má của nàng"Chiều hôm qua tui hỏi con út là chị nó đi đâu rồi thì nó nói con Nhi nó qua nhà bà tư Hà giúp gì đó rồi ở bển chơi rồi""Ủa chớ ban nãy tui đi ngang nhà bà tư có thấy ai trong nhà ngoài bả đâu""Quái lạ vậy chớ con nhỏ này nó đi đâu được ta?"

Hai người nhìn nhau hồi lâu chả biết là nàng đã đi đâu thế rồi đột nhiên có một chàng trai đâu đó lạ quắc chạy đến trước cửa nhà rồi hỏi to"Hai bác ơi cho con hỏi đây có phải nhà của Nhi không ạ?"

Cha nàng đứng dậy đi đến trước mặt chàng trai lưng của cha hơi gù tóc thì sớm đã hói hết phần đỉnh đầu, vai vất ngang chiếc khăn rằn cũ kĩ mà sờn hết cả màu, ngước lên trả lời "Ừ tui là cha nó đây cậu kiếm chi?"

"Dạ con là gia đinh trong nhà cậu hai Khải con đến đây kiếm hai bác đặng là cho hai bác biết con bé Nhi á nó đang ở bên nhà cậu hai chăm bệnh cho con bé Thu, nó nói là nào Thu khoẻ rồi nó về"Cha nàng trợn tròn mắt không tin vào tai của mình hỏi lại"Nó ở bên đó hả cậu?

Rồi bên đó rủi người ta không cho nó chăm bệnh con Thu thì sao?"

"Hai bác yên tâm con bé Nhi nó ở bển được mợ ba cho phép chăm bệnh mà không những thế mợ ba còn cho ăn ở miễn phí luôn"Má nàng đứng sau lưng cha nàng nãy giờ đều nghe được tất cả, nên cũng thắc mắc "Mà ngộ he không lẽ con gái mình lọt vô mắt xanh của mợ ba hay sao mà nó được mợ ba ưu tiên dữ vậy mình?"

"Bà im lặng đi"Chàng trai đó gãi đầu cười gượng "Hi hi dạ con nghĩ chắc vậy đó bác""Thôi thì cậu cho tụi tui hay tin vậy thì tui cũng cảm ơn cậu nhiều nghen tại biết sao không cái lúc nó đi nói đâu có nói cho tụi tui biết đâu nên tụi tui cũng lo mà giờ biết vậy thì tụi tui cũng đỡ lo hơn chút""Dạ vậy hai bác đừng có lo nữa nghen, thôi giờ cũng trễ rồi con đi về còn làm đồ nữa không trễ lại bị cậu mợ la, thưa hai bác con về""Ừa về cẩn thận nghen"Sau khi chào tạm biệt xong, cha của nàng cũng đỡ lo hẳn giờ thì chuyển sang giận luôn rồi"Cái con nhỏ này trời ơi là trời nó đi không nói một tiếng giờ thì mới biết nó ở nhờ bên nhà cậu hai, nó thân gái trong trắng rủi lỡ có chuyện gì thì khác gì bôi trò trét trấu lên mặt tui với bà hay không trời ơi""Thôi đi ông ơi nó cũng đâu phải không không mà làm vậy đâu tại vì nó lo cho con Thu nên mới vậy thôi""Hừ tui hết nói nổi bà với con gái bà rồi"...Mợ ba đứng trước thềm, gương mặt mệt mỏi như thiếu sức sống, hỏi thằng Phúc vừa chạy vào"Đã xin được chưa?"

"Dạ xin được rồi mợ""Ừ thế thì được rồi""Lui xuống dưới đi Phúc"Bỗng có tiếng mợ hai phát ra từ phía sau lưng mợ, mợ ba liền quay lại cảm ơn rối rít "Chị hai em cảm ơn chị nhờ chị chỉ cho em lý do thoả đáng để xin cha má ẻm nên giờ thì em cũng bớt lo phần nào""Ơn nghĩa gì em mà phải rồi con bé Nhi nó sao rồi em ba?"

Mợ ba thở dài "Ban nãy em đem cháo vô năn nỉ mãi không chịu ăn thế là em quất cho một roi vậy mà ẻm ăn ào ào luôn đó chị"Mợ hai lấy tay bụm miệng cười "Ha ha cũng cứng đầu quá hé""Quất thì quất như vậy nhưng mà quất xong em xót"Cảm xúc mợ ba trùng xuống, nhìn em của mình buồn mợ hai cũng buồn theo mặc dù em ba không có huyết thống gì với mình cả nhưng mà suy đi nghĩ lại thì em ba cũng tội lắm mới về đây được bao nhiêu ngày đâu mà bị cậu hai đánh đến thế này mà không dám để cha má trên kia biết, em ba buồn một phần là do chuyện hồi sáng con bé Nhi bị đánh còn một phần thì biết chắc sau này chắc chắn không sống yên ổn trong nhà này được nên mợ hai cũng xem mợ ba như em gái ruột của mình mà che chở "Thôi em đừng có buồn nữa còn chị ở đây nè""Em hết buồn rồi chỉ là em hơi mệt trong người chút thôi""Giờ cũng mới có ba giờ chiều à hay em vào trong buồng nằm nghỉ xíu đi""Ừm vậy em vô trong nằm nghỉ xíu nghen""Em đi đi"Nhìn theo bóng lưng của mợ ba đi vô trong mợ hai ngồi phịch xuống cái ghế gỗ của bàn trà chánh giữa gian nhà tay chống cằm suy nghĩ vu vơ đủ kiểu Phía này mợ ba mở cửa buồng rồi đi thẳng lại cái trõng nàng đang nằm rồi nằm xuống kế bên nàng lúc đó nàng đang mơ màng thì giật mình thon thót liền ngồi dậy quay qua nhìn thì mới biết đó là mợ ba nàng liền kêu mợ"Mợ ơi mợ mệt hả?"

"Ừm mợ hơi mệt"Mợ ba không mở mắt mà chỉ trả lời cho có lệ "Vậy mợ nằm đây đi con qua buồng của Thu nằm"Nàng nói xong thì cố bò qua người mợ để đi xuống trõng ai dè bị trượt tay nằm đè ngang người mợ ba đang nằm đó "Ui da em làm cái gì nữa vậy Nhi?"

Mặt mợ ba nhăn lại vì đau liền mở hé một mắt ra nhìn rồi hỏi"Bộ em định làm gì mợ hay sao mà nằm ngang mình mợ vậy?"

"Con..con hổng có con nói rồi con qua buồng của Thu nằm mà tại nãy con bò qua người mợ để qua buồng của Thu mà lỡ trượt tay nằm đè ngang mình mợ thôi chớ con hổng có làm gì bậy bạ hết á"Nàng hoảng lên vội vàng giải thích cho mợ hiểu rằng mình không có ý đồ gì cả rồi ngồi dậy, mợ liếc nhìn nàng rồi đột nhiên nắm tay kéo nàng nằm xuống bên cạnh mình "Đi đâu?

Ở đây bộ không có trõng cho em nằm hay gì"Mợ luồn tay ôm lấy ngang eo rồi thì thầm bên tai nàng "Em ngủ ở đây với mợ không có đi đâu hết""Mợ bị khùng hả?!"

Càng vùng vẫy nàng càng bị hai cánh tay của mợ ôm siết lại, nàng tức quá nên la lên"Buông ra coi biến thái hả?"

Nghe nàng la như vậy mợ ba liền buông tay ra xoay mình lại ngược hướng với nàng rồi thút thít, nàng ngồi dậy thấy mợ như vậy cũng có chút lo lắng bèn hỏi "Mợ khóc hả mợ?"*Hic hic*"Nè mợ trả lời con đi"Vừa nói nàng vừa lấy tay lay nhẹ vai của mợ ba nhưng rồi cũng bị mợ lấy tay hất ra"Người gì kì cục dữ vậy trời"Không từ bỏ nàng quyết định lấy tay lay mợ lần nữa lần này nàng lay mợ muốn bay ra khỏi trõng luôn mà ngộ cái lần này mợ nằm im ru à nên nàng thấy lạ lạ"Mợ có trả lời con không thì bảo?"

Nàng cau mày nhìn mợ vẫn nằm im thin thít như chả để tâm nàng, nàng tức lắm rồi không nói một lời nhào lại phía mợ nằm rồi ngồi lên người của mợ"Nè mợ dám lơ con hả?"

"Em xuống đi đừng ngồi lên người mợ mợ thở không nổi"Mợ đỏ mặt liền quay mặt ra chỗ khác mặc cho nàng đang ngồi lên người mình rồi áp sát mặt của nàng lại gần mợ mợ nhịn không được liền hỏi "Nè..em làm gì vậy?"

"Con làm mợ khóc hả?

Mợ nín đi con xin lỗi mợ"Nàng lấy hay tay áp lên hai má của mợ ba rồi chân thành xin lỗi mợ, trong lòng của nàng lúc này cảm thấy rất có lỗi với mợ còn trong lòng mợ lúc này cảm thấy rất mắc cười nhìn nàng dỗ mình hết khóc như cách dỗ mấy đứa con nít á mợ nhịn cười mà đỏ hết cả mặt"Thôi mợ ngoan nhe"Vừa nói nàng vừa xoa mặt của mợ"Cho mợ hun cái rồi mợ hết khóc"Nghe tới đây nàng khựng lại nhìn mợ đang cười thì nàng hiểu hết rồi, ra là nãy giờ mợ chọc mình chớ chẳng phải là buồn gì cả, nàng liền chống tay định bò ra khỏi người mợ thì bị mợ ba ôm eo giữ lại"Không phải em thích ngồi lên người mợ hay sao?"

"Không có con..con..."

"Suỵt em đừng có quậy nữa mợ nói nhỏ cái này"Mợ ba lấy một tay bịt miệng nàng lại rồi nói nhỏ"Mợ xin cha má của em cho em ở đang chăm bệnh cho Thu được rồi""Vậy hả?"

Mợ gật gật đầu tỏ ý, rồi vén một tay áo của nàng lên"Tay còn đau không?"

"Còn"Vết hằn đỏ chót ở trên cánh tay nàng hiện ra mợ nhìn thôi cũng thấy đau dùm nàng, mợ tặc lưỡi lắc đầu "Sao mà nó rướm cả máu luôn vậy trời""Mợ đánh chớ ai""Tui biết rồi bà nhỏ, tui đánh là lỗi của tui tui xin lỗi bà nhỏ""Sao mợ kêu con là bà nhỏ con có tên đàng hoàng mà""Thích kêu sao kêu đó"Nàng nghe đến đây liền rút tay lại liếc mợ nửa con mắt rồi trề môi "Hứ đồ vô duyên""Nãy giờ mợ thấy em hỗn với mợ hơi nhiều rồi đó""Thì sao?"

"Thì lát bị ăn cây "...
 
Gốc Đa (Bhtt)
Chương 15


Trời chạng vạng tối, tiếng cười đùa của mấy đứa gia đinh vang vọng khắp gian sau, mợ hai đang ngồi ngoài gian trước cũng thấy là lạ liền xuống dưới xem vừa đi đến cửa gian sau thì mợ hai nghe tiếng của mấy đứa gia đinh đang đứng tám chuyện "Mà nhà em ở đâu vậy bé?"

Thằng Vũ hỏi nàng trong khi nàng đang bị mấy đứa gia đinh kia vây lại hỏi chuyện"Nhà em gần với nhà của Thu á""A chị biết rồi Thu là con bé bữa bị cậu hai Khải đánh phải không?"

Con Như nhanh nhảu hỏi tiếp "Thu là bạn thân của em""Mà em nhiêu tuổi rồi ha?"

Cả đám nháo nhào lên hỏi nàng bao nhiêu tuổi mà nhìn trẻ thế"Em mới mười sáu tuổi thôi""Ồi ôi vậy là đến tuổi cặp kê rồi he"Những người khác nghe thằng Phúc nói thì cười phá lên, còn nàng thì đứng đó mặt đỏ như trái cà chua nhìn mọi người "Ê nếu mà con bé này mười sáu còn mày mười tám vậy thì nghĩ lại hai bây cũng đẹp đôi quá chớ bộ mấy bây thấy tao nói đúng không?"

Con Mén vừa nói dứt câu thì đã thấy thằng Phúc cứ tủm tỉm cười rồi gãi gãi đầu lâu lâu lại nhìn lén nàng vài cái, nàng cũng mắc cỡ lắm chớ thân con gái mới đến tuổi trăng tròn huống chi chàng trai đứng trước mặt nàng thì thân hình cao ráo, mặt mũi ưa nhìn tóc tai thì có chút luộm thuộm nhưng mà tóm lại nhìn cũng đẹp trai chớ không phải xấu thêm cả giọng nói hơi trầm khiến nàng cảm thấy có chút rung động trong lòngLúc này mợ hai đứng nép phía sau cửa liền đi ra nhìn đám gia đinh rồi hỏi"Bộ bây hết việc làm hay sao mà ngồi đây trai với chả gái vậy?"

Cả đám giật mình nhìn mợ rồi đứa nào đứa nấy chạy đi làm việc của mình, còn nàng thì vẫn đứng đó nhìn mọi người làm việc, trước khi ra phía sau làm việc của mình thằng Phúc đi ngang rồi nói nhỏ vào tai nàng"Lát nữa sau bữa cơm ở cây xoài sau hè nghen"Nói xong rồi thằng Phúc còn cười một cái với nàng rồi đi ra phía sau, lúc đi thằng Phúc lâu lâu còn ngoái đầu nhìn lại nàng, nàng thấy vậy cũng thấy hồi hộp trong lòng, bỗng dòng cảm xúc ấy bị cắt ngang, mợ hai nhìn rồi hỏi"Em nhìn cái gì vậy Nhi?"

"Dạ..dạ không có gì đâu mợ""A em ba em thức rồi hả?"

Nhìn theo hướng của mợ hai hỏi thì nàng liền thấy mợ ba bước ra mặt vẫn lạnh tanh rất khác với lúc trưa còn nói chuyện với nàng"Ừm em thức rồi"Mợ ba nhìn ngang qua một vòng gian sau rồi ánh mắt dừng lại ở nàng đang đứng, không nói không rằng mợ đi lại gần nắm lấy tay của nàng kéo một mạch ra khỏi gian sau "Đi đâu vậy mợ?"

"Ra gian nhà chánh ăn cơm với mợ""Không đói sao mà ăn"Nàng nhăn nhó nhìn mình bị mợ ba kéo ra gian chánh "Mà mợ cho con hỏi cái này được không?"

"Hỏi gì?"

"À mà thôi khỏi đi""Em giỡn mặt với mợ hả?"

Mợ ba hơi thắc mắc nhưng rồi cũng thôi không nói tới nữa, trong suốt bữa cơm nàng cứ nhìn ngu ngơ vào khoảng không nào đó rồi nghĩ ngợi mợ hai với mợ ba thì cũng chả bận tâm tại trong mắt hai người nhìn nàng lúc nào cũng ngu ngơ hết á"Con ăn no rồi con ra gian sau chơi với mấy chị nha mợ ba""Ừm nhớ đừng đi lung tung"Nàng nói xong đứng phắt dậy rồi đi ra gian sau, ở đây mợ hai mới cười trêu chọc mợ ba"Sao nay ngoan dữ vậy trời?"

"Em cũng không biết"Mợ ba đang bưng chén cơm liền dừng đũa lại nghĩ ngợi gì đó rồi lại ăn tiếp sau lời chọc ghẹo của mợ hai..."

Chị Như ơi"Nàng đi lù lù sau lưng con Như lúc nào không biết khiến con Như giật mình làm rớt mấy cái chén nó đang úp lên cái xịa"Ui là trời mày đi lù lù đâu đây vậy?

Rồi mày mất cái giống ôn gì mà mày kêu tao như kêu vong vậy làm tao hết hồn làm rớt chén hết trơn rồi nè"Nhe răng ra cười hì hì vài cái nàng mới trả lời "Thôi bỏ qua vụ này đi dù gì mấy cái chén rớt có bể đâu""Tao nói cho mày hay nó đã không bể thì thôi nếu mà nó bể là cái đít tao bể theo luôn đó trời""Mà chị nè chị biết chỗ cây xoài ngoài sau hè không?"

Dừng úp mấy cái chén con Như quay lại nhìn nàng"Mày hỏi làm gì vậy giờ này mày ra ngoải làm gì?"

"Thì...thì em muốn trèo cây ngắm sao chớ gì chị nói lẹ lên đi"Nàng cuống cuồng hỏi con Như tới tấp"Ê mày đi ăn giựt ai hay gì mà giựt một giựt hai kêu tao chỉ vậy?

Bộ để ý ai trong cái nhà này rồi cái hẹn nhau ở cây xoài sau hè hú hí với nhau đúng không?"

Nàng bức bối khoác cách tay con Như lắc qua lại "Hồi nào em ra ngoải ngắm sao thôi mà có để ý ai đâu chị Như chị chỉ em chỗ cây xoài đi mà em năn nỉ á"Con Như thở dài một tiếng*Haizz*"Rồi rồi mày ra thẳng sau hè đi qua bên phải một chút rồi nhìn xéo xéo chỗ gần mấy cái chậu cây là thấy cây xoài liền à""Hí hí em cảm ơn chị"Đi theo hướng dẫn của con Như quả nhiên nàng thấy một cây xoài đứng sừng sững trước mặt cây cũng không to quá nhưng cũng đủ lớn để hai, ba đứa con nít ngồi trên cành cây, cảm giác ớn lạnh đột nhiên ập vào sau gáy của nàng, rùng mình một cái nhìn lại quan cảnh trước mắt nàng thấy cảm giác nó cứ rờn rợn sao ấyÁnh trăng hắt lên mấy nhánh cây xoài nhỏ, gió lùa từng cơn lạnh lẽo làm cho tán cây xoài đung đưa xào xạc cả những cái cây xung quanh cũng vậy, bụi tre gần bên đó cũng đưa qua kẽo kẹt làm nàng đứng như chết chân ở đó*Phịch*Đột nhiên có một bàn tay đặt lên vai nàng, đang sợ đến chết chân thì bị như thế nàng giật điếng người định la lên thì có một bàn tay sần sùi, chai sạn bịt miệng nàng lại"Suỵt em nói nhỏ thôi"Ra là thằng Phúc nó đang đứng trước mặt nàng "Em đợi anh lâu chưa?

Anh có đem chuối nấu cho em nè em ăn không?"

Khi thấy nàng đã biết mình là ai và bình tĩnh lại thì thằng Phúc mới buông tay đang bịt miệng nàng ra"A-anh làm em hết hồn""Sao?

Em cũng sợ ma hả?"

Một tay cầm trái chuối nấu đã lột vỏ đưa lên miệng ăn một tay thì đưa trái chuối dúi vào tay nàng"Nè em ăn đi không lát nguội không ngon đâu"Nàng cầm lấy trái chuối nấu nhìn thằng Phúc hỏi nhỏ"Anh...hẹn em ra đây làm gì vậy?"

"Hửm?"

Miệng thằng Phúc đang nhai nhồm nhoàm trái chuối nghe nàng hỏi vậy thì vội vã nuốt xuống rồi cố vỗ ngực để không bị nghẹn"Anh-anh hẹn em ra đây để..để..."

"Làm gì?"

Mặt thằng Phúc bắt đầu đỏ lên dù nàng không thấy được rõ mặt của nó nhưng ánh trăng hắt vào thì nhìn kĩ xíu là nhận ra ngay"Anh thấy em....dễ thương quá.."

Nàng lấy tay che miệng phụt cười "Em cho anh làm quen nghen có được không?"

Nàng hơi nghiêng đầu nhìn vào ánh mắt của thằng Phúc "Cho em thời gian được không?"

"Đ-được chứ em có thể suy nghĩ kĩ mà"Thằng Phúc ấp úng nói "Giờ nếu không còn gì thì em vào trong nhà trước nghen""Ừ ừ em vào trước đi"Thế rồi nàng đi một mạch vào nhà không ngoảnh lại còn thằng Phúc thì cứ ở đó dõi theo nàng cho đến khi bóng nàng khuất vào trong nhà...
 
Gốc Đa (Bhtt)
Chương 16


Mới vừa tờ mờ sáng mà trong nhà của cậu hai đã nháo nhào lên hết cả, từ gian trước đến gian sau mấy đứa gia đinh thi nhau bàn tán, hoá ra là đột nhiên ở giữa gian nhà chánh sau một đêm lại xuất hiện một con mèo đen bị ai đó chặt đầu để đó máu nó chảy lênh láng cả một vũng ở giữa nhà ruồi nhặng sớm đã bu đầy vào chỗ cổ bị đứt lìa với đầu, mùi hôi tanh xộc thẳng lên bao trùm cả một gian nhà Điều này làm cho mấy đứa gia đinh trong nhà bàn tán xôn xao hết lên ai cũng bàng hoàng riêng mấy đứa yếu yếu là sợ xanh mặt ra, bên ngoài ồn ào đến nỗi khiến nàng đang ngủ trong buồng cũng phải tỉnh dậy chạy ra ngoài xem nhưng khi vừa tới cửa nàng lại bị một lực kéo lại"Ngọc Nhi đứng lại" Mợ ba đột nhiên chộp lấy tay của nàng kéo lại không cho ra ngoài"S-sao vậy mợ ba?"

"Em không được ra ngoài phải ở yên trong buồng cho mợ nghe chưa""Nhưng..nhưng mà.."

Mợ ba hắng giọng nghiêm nghị"Sao?

Dám cãi hửm?"

"Dạ..dạ con không dám"Nghe được câu trả lời từ nàng mợ ba liền để nàng ngồi xuống mép trõng rồi bỏ ra ngoài đóng sầm cửa buồng lại nhốt nàng trong đó xong rồi mợ mới chỉnh lại quần áo đi ra gian chánh"Tụi bây giải tán hết cho tao"Cả đám gia đinh giật bắn mình khi nghe giọng mợ ba la liền lúi húi đứa nào vễ chỗ nấy, mợ liếc mắt tới thằng Vũ đang chuẩn bị đi "Thằng Vũ ở lại dọn cái xác con mèo này cho mợ"Thằng Vũ khựng lại hết nhìn mợ rồi lại nhìn đến cái xác con mèo nằm đó nó rung rẩy hỏi lại"Mợ kêu con hả mợ?"

"Mày bị điếc hay sao mà hỏi ngược lại mợ, mày mau đem cái xác con mèo đó đi thiêu cho mợ"Thình lình mợ hai dụi mắt từ trong buồng bước ra thắc mắc hỏi"Chuyện gì mà mới sáng sớm nguyên nhà um xùm lê-"Mợ hai giật mình hoảng hốt khi thấy cái xác con mèo liền đứng nép sau lưng mợ ba lắp bắp hỏi chuyện"C-có chuyện gì vậy em...cái xác con mèo này là sao?"

"Em không biết nữa cái này..."

"Không được...quá đáng lắm rồi ta phải tìm ra người làm ra chuyện này mới được"Đột nhiên mây đen ùn ùn kéo đến mặt trời sáng sớm chưa ló dạng hẳn lại lần nữa bị mây đen kéo đến che mất, mợ hai nhìn lên bầu trời lúc này đã vô cùng âm u rồi liền kêu bọn gia đinh ra dọn dẹp vũng máu, riêng mợ ba thì đi lại bàn thờ lấy ba cây nhang ra đưa vào ống đèn dầu, lửa rực sáng mợ ba vẫy ba cây nhang cho tắt lửa rồi đứng trước bàn thờ tổ tiên vái lạy"Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật

Hôm nay là ngày 18/8/1923 dương lịch nhằm ngày rằm tháng bảy năm Quý Hợi

Con tên là Trần Thị Huyền Chi nay con xin thay mặt chủ nhà này hiện đang vắng nhà tên là Nguyễn Nam Khải ở làng Châu Thổ, An Giang

Nay nhà con có chuyện chẳng lành, vừa có kẻ xấu muốn hãm hại gia đình này, tức gieo vật ô uế để trước bàn thờ, giữa nhà chánh-con mèo đen bị chặt đầu

Con xin bẩm với ông bà, tổ tiên ông Địa, Thổ Công xin các ngài chứng giám cho lòng con

Xin các ngài phù hộ, xua hết điều dữ, giữ yên phước đức cho gia đạo, cho con cháu bình an mạnh khỏe

Cái dữ xin tan, cái lành xin đến.

Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật."

Vái xong mợ ba cầm ba cây nhang cắm lên lư hương trên bàn thờ rồi quỳ xuống giữa nhà lạy bốn lạy xong đứng lên quay sang mợ hai đang đứng chôn chân tại chỗ"Chị hai chị kêu con Như đi kêu thầy về đây đi còn em thì đi kêu thằng Phúc cùng hai ba đứa khác đi tìm cậu hai Khải về đây, sắp có chuyện rồi"Mợ hai hoàn hồn lại gật gật đầu "Ừ vậy để chị đi kêu" Trời lúc này mây đen kéo đến đen như lọ nồi, gió bắt đầu nổi lên càng lúc càng mạnh như chuẩn bị cho một cơn mưa giông sắp đến Nàng đang trong buồng một mình nghe mọi người ở ngoài càng lúc càng ồn ào, nàng liền nóng lòng muốn ra ngoài xem có chuyện gì nhưng nàng lại không thể vì mợ ba lúc nãy đã khoá cửa lại rồi, bỗng đèn dầu đột nhiên tắt nàng quýnh quáng lên cố gắng đốt lại cây đèn dầu nhưng lại không được, trời sụp tối bỗng một cơn gió lạ đập thẳng vào cửa buồng khiến cho cánh cửa mở toang ra *Rầm*Nàng giật mình nhìn ra ngoài trời âm u đen nhẻm rồi lại nghe thấy ai đó đang kêu tên mình "Ngọc Nhi...Ngọc Nhi..."

Giọng nói cứ văng vẳng bên tai nàng, nàng tò mò ngó nghiêng xung quanh xem ai kêu mình, giọng nói ban đầu còn the thé rồi từ từ rõ dần nàng bước ra khỏi buồng đi ra sau bếp nhưng lại không thấy ai trong bếp cả"Ủa sao không thấy ai hết vậy ta?"

Rồi nàng bước thẳng ra sau hè, gió bắt đầu thổi mạnh hơn, tiếng kêu ngày càng lớn như rít gào lên theo gió, nàng đứng đó nhìn vào hướng gần bụi tre nơi phát ra tiếng kêu, rồi bước từ từ đến đóBỗng còn vài mét nữa là nàng đến tới bụi tre thì mắt tối sầm lại rồi chả biết gì nữa Sau khi tỉnh dậy nàng thấy mình đang nằm trong buồng mợ ba thì ngồi kế bên vắt khăn bằng nước ấm lau mặt cho nàng, thấy nàng tỉnh dậy mợ lo lắng hỏi"Nhi, mợ nói là em không được ra ngoài sao em lại không nghe còn đi ra ngoài sau hè chi vậy hả?"

"C-con không có cửa tự mở mà, con còn nghe thấy ai đang kêu con ngoài bụi tre nữa"Nàng nhìn mặt mợ ba thoáng qua chút gì đó kinh ngạc khi nghe nàng nói liền thắc mắc hỏi lại"Ai kêu em ra đó?"

"Con hổng biết"Mợ ba ngồi nghĩ ngợi một hồi rồi đứng dậy đi ra ngoài trước khi ra khỏi buồng mợ ba còn quăng lại sau lưng một câu nhắc nhở "Em liệu hồn thì đừng có mà bén mảng ra đó một mình nếu mợ biết mợ bẻ gãy dò em"Rồi đóng sầm cửa lại, nàng đơ cái mặt nàng ra luôn, tự nghĩ sao hôm nay mợ ba cư xử lạ vậy, rất rất khác với ngày thường luôn ...Phía bên này cha nàng đang ngồi nhâm nhi ly trà nhìn ra ngoài trời đang chuyển mưa"Nay ông trời chuyển mưa sớm quá hé bà""Ừ mà cái này tui nghĩ chắc là giông bão luôn chứ mưa bình thường sao mà gió vậy được"Má nàng tiếp lời rồi quay sang kêu em của nàng"Con út ra lấy đồ vô không thôi mưa ướt hết đồ bây giờ""Dạ"Con út nhanh nhẹn chạy ra lấy đồ đang phơi trước sân rồi chạy vào, vừa lúc đó mưa bắt đầu nặng hạt rồi làm một cái ào xuống "Mưa giông lớn vậy không biết cái chòi bà tư Hà trụ nổi không ông?"

Cha nàng an ủi "Bà lo gì cái chòi bả mấy mùa lũ lụt, giông bão mấy năm trước có sao đâu huống hồ gì đám mưa này cũng đâu có lớn lắm đâu, bà chỉ có cái lo xa là giỏi"Vừa dứt câu con út la lên"Cha má ơi cái chòi bà tư sập rồi"Nghe con út nói thế cả hai vợ chồng quay ra nhìn thì đúng thật bà tư đang đứng giữa đống đổ nát của căn chòi, hai vợ chồng không ngần ngại chạy thẳng ra ngoài mưa dìu bà tư vào trong nhà mình, sau một hồi định thần lại bà tư khóc lóc kể, hai người chỉ biết đứng đó nhìn nhau rồi an ủi bà chứ chẳng thể làm gì được ..."

Tụi bây..làm gì mà lôi tao về *hức* dữ vậy"Cậu hai say khướt được hai thằng gia đinh dầm mưa dìu hai bên cánh tay đỡ về đến nhà vẫn chưa biết trời trăng mây đất gì, mợ hai đi ra thấy cậu hai về thì kêu bọn gia đinh dìu cậu hai vào trong buồng riêng của cậu, mợ ba thì đem ly nước chanh ấm đặt lên bàn kế bên còn mợ hai lấy khăn lau khô nước trên người cậu hai "Đã kêu thầy về chưa chị?"

"Rồi chị kêu rồi lát sau khi trời bớt mưa thầy mới tới lận em""Đúng là rắc rối thật"Mợ hai quay sang hỏi mợ ba "À mà con bé Nhi thì sao?

Lúc nãy xảy ra chuyện gì vậy em?"

"Em nghe bọn gia đinh kể nó đột nhiên đi ra gian sau đứng nhìn xung quanh một lượt rồi đi ra ngoài sau hè, mấy đứa kia thấy lạ kêu nó quá trời mà nó không thấy nó hó hé gì hỏi thì cũng không trả lời chỉ đi thẳng một mạch ra ngoài đó rồi đi đến gần bụi tre thì bà tám lúc này thấy không ổn rồi liền chạy lại nắm nó lại cái nó xỉu luôn, lúc tỉnh em hỏi nó sao lại ra đó nó nói ai kêu nó ngoài bụi tre á nên nó mới ra theo còn nói là ra gian sau nhìn xung quanh không thấy ai hết""Sao giống bị ma dắt quá vậy em"Mợ ba im lặng chỉ gật đầu, rồi nhìn lại cậu hai Khải đang nằm trên trõng"Em nghĩ chuyện này không đơn giản là do người đã khuất ghẹo đâu chị mà chuyện này em nghĩ nó còn phức tạp hơn nhiều"...
 
Back
Top Bottom