Tâm Linh Giữa ngổn ngang,mình vẫn thở

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
401275708-256-k341105.jpg

Giữa Ngổn Ngang,Mình Vẫn Thở
Tác giả: chuthininh
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tập tản văn đầu tiên mà tôi viết, ghi lại rất nhiều trải nghiệm,kinh nghiệm và những bài học tôi có được (hầu hết chúng xuất hiện trong những năm 20~30 tuổi.)
Tôi đã đọc rất nhiều sách phát triển bản thân dành cho phụ nữ trong nhiều năm,không hẳn là cuốn nào tôi cũng thích nhưng nhiều trong số đó cho tôi nhiều suy nghĩ và cảm hứng.

Những câu chuyện được chia sẻ trong tập tản văn này có từ cuộc sống cá nhân của tôi, từ bạn bè xung quanh, từ những series truyền hình và những câu chuyện thực tế cuộc sống mà tôi biết.

Cuộc sống đầy rẫy những bộn bề và lo toan, mỗi ngày không phải lúc nào cũng xuôi chèo mát mái nhưng tôi chỉ muốn bạn biết rằng, "vẫn còn thở"đã là 1 sự kiên cường của chính mình rồi.Mọi thứ khác đều trở nên nhẹ nhàng hơn sau điều đó.

Dù sao cuốn sách này cũng không quá dài, xem ở đây thì lại đang miễn phí,tại sao lại không thử lướt qua xem chúng ta có gặp nhau ở đâu đó trong chuỗi trải nghiệm, trưởng thành và giác ngộ này?

Chia sẻ và học hỏi,rồi tiến bộ mỗi ngày.

Thân ái,
Nina Tags: developmentexperiencemotivationpersonalselfhelpshortstory​
 
Giữa Ngổn Ngang,Mình Vẫn Thở
Giới thiệu


Tôi chọn 1 ngày đầu tháng 10 để publish cho cuốn tản văn đầu tiên của mình.

Tôi đọc sách rất nhiều trong nhiều năm, cũng đã trải qua 1/3 cuộc đời với đầy ắp trải nghiệm của sinh ra-lớn lên-trưởng thành.

Tôi đã sống ở 3 quốc gia khác nhau trên địa cầu này từ Á sang Âu.

Mỗi chặng đường đều cho tôi nhiều học hỏi, nhiều kiến thức và trải nghiệm quý giá.

Trên chặng đường đầy sương gió, tôi cũng đã bước qua không ít những khó khăn, thử thách nhưng cũng học được không ít bài học.

Có những trải nghiệm xương máu, tôi cũng phải đánh đổi đau thương để có được, có những trải nghiệm của nhiều người đã từng và đang có mặt trong cuộc đời tôi.

Tập tản văn đầu tiên này vẫn đang được chấp bút trong khi tôi đang sống và học tập tại Pháp.

Tôi đã bắt đầu viết nó từ có lẽ những năm đầu tiên tôi sống ở Nhật Bản(cách đây cũng đã 7-8 năm về trước rồi.)Thật vui sau 1 hành trình nhìn lại, những chiêm nghiệm về cuộc sống và những điều tôi học được, điều tôi hiểu ra từ những trải nghiệm của chính mình lại có thể nhiều đến vậy.Những bài học và trải nghiệm này cuối cùng cũng có ngày được đem ra chia sẻ với mọi người-đó là 1 niềm vinh hạnh lớn.

Những bài tản văn này không có gộp phần hay chương, mỗi bài là 1 trải nghiệm và những suy ngẫm riêng về nhiều khía cạnh khác nhau trong cuộc sống.

Bạn có thể tuỳ ý đọc chương nào mình muốn và chúng ta cùng nhau chia sẻ, cùng nhau suy ngẫm, cùng nhau bàn luận.

Giới thiệu đến đây thôi, nói dài thì cũng mất hay đi, dù sao nơi này vẫn đang được xem miễn phí, mời bạn tuỳ hứng "thưởng thức".Tôi rất vui nếu những chia sẻ của mình đem lại cho bạn những giá trị và cảm hứng, động lực cho riêng bạn.Thân ái,Nina(*địa chỉ của tôi nếu bạn muốn mời tôi 1 ly cafe 😉 ->givemeacoffee: ctk CHU THI NINH,Agribank,stk:2510205845950) Tkswithlove!
 
Giữa Ngổn Ngang,Mình Vẫn Thở
1.Họa xa hoa gần


Hồi tết dương 2024, tôi và bạn trai có dịp về Việt Nam chơi mấy ngày tết.

Hai chúng tôi đã dành những ngày đầu của kì nghỉ để thăm thú Hà Nội và chia sẻ những khoảnh khắc thú vị cùng nhau.Sau những chuyến vi vu khắp đó đây, chúng tôi tham gia 1 buổi workshop vẽ tranh sơn dầu tại 1 quán cà phê nhỏ nhưng ngập tràn hơi thở của mỹ thuật ở đây.Cả 2 chúng tôi đều ưa thích hội họa và buổi Workshop này khiến chúng tôi có những trải nghiệm thật tuyệt vời khi nhâm nhi tách trà bên khung tranh, vẽ 1 bức phong cảnh cánh đồng hoa thật đẹp.Hướng dẫn chúng tôi vẽ tranh lần này là 1 người thày bên kiến trúc.Tôi đã học được rất nhiều điều khi vẽ tranh sơn dầu.

Cầm cọ, quết sơn,pha màu, phối màu lên tranh,đợi khô rồi lại phết màu,...phân mảng sáng tối cho bức tranh được hài hòa.Những nét vẽ màu khá đơn giản chỉ chấm chấm, quết quết nhưng tốn của chúng tôi không ít thời gian và năng lượng.Sau cỡ khoảng 2 tiếng, chúng tôi cũng hoàn thành bức tranh của mình.Thày khen tôi có năng khiếu, tôi chỉ bảo rằng tôi có cảm nhận được màu sắc nhưng kĩ năng thì còn thiếu.

Tôi có cảm quan về màu sắc và mỹ thuật khá tốt từ khi còn nhỏ.

Tôi cũng vẽ rất nhiều hồi còn đi học, và cũng từng thi vẽ tranh nữa.Nên tôi luôn có cảm giác được thư giãn hoàn toàn trong môi trường của hội họa, thẩm mỹ,...nói chung tôi yêu cái đẹp.Nó làm cho tâm hồn tôi được vỗ về và đủ đầy.

Ngay từ khi chưa bắt đầu vẽ, thày đã nói cho chúng tôi điều quan trọng mấu chốt khi vẽ tranh sơn dầu đó là không chú trọng tiểu tiết.

Tranh sơn dầu sẽ chú trọng vào các mảng màu và bố cục tổng thể của bức tranh.

Quả thật giữa vô vàn các bức họa nhiều màu sắc được trang trí khắp phòng tranh,nhìn bức nào cũng thật là đẹp và hài hòa nhưng khi tôi hướng mắt lại gần nhìn kĩ và phân tích từng nét vẽ trên những bức tranh ấy, tôi thấy chúng thô, đơn giản,và có phần qua loa rời rạc..Nhìn chúng không còn đẹp nữa.Không còn như lúc tôi chiêm ngưỡng chúng xa xa ban nãy.

Thày bảo rằng "Họa xa,hoa gần" nếu con người lúc nào cũng chỉ biết để tâm đến tiểu tiết, cái nhìn hạn hẹp lại, chúng ta không thể thấy hết được tổng thể, không cảm nhận được nét đẹp của bức tranh.Tôi thấy thật là thâm thúy, nó thực sự là 1 bài học nhân sinh cho mỗi người.

Đấy là hãy sống khoan dung, độ lượng, mở 1 góc nhìn xa và rộng hơn cho mọi điều xảy đến, cảm nhận vẻ đẹp của sự tổng hòa,có vậy bạn mới thấy được vẻ đẹp của cuộc sống.

Tôi thực sự chiêm nghiệm điều này rõ ràng hơn sau kì nghỉ.

Khi đã về Nhật, tôi nhắn cho bạn trai "anh thấy sao về kì nghỉ của chúng ta?Có điều gì anh muốn góp ý cho em hay muốn em thay đổi hay không?"

Tôi hỏi vậy là vì chúng tôi có quãng thời gian tốt đẹp bên nhau, nhưng trong đó cũng có những lúc chúng tôi khó chịu, cãi vã,làm nhau buồn...nên tôi muốn nghe ý kiến của bạn trai khi cả 2 nhìn lại 1 kì nghỉ dài.Câu trả lời của bạn anh khiến tôi bất ngờ.

"Ồ, anh có 1 kì nghỉ tuyệt vời bên em.Và,anh không muốn em thay đổi gì hết.Anh không để ý đến tiểu tiết."

Đôi khi phụ nữ thường chú ý vấn đề tiểu tiết quá nhiều, và khi bạn đặt sự chú trọng vào những điều tiểu tiết không hay, nó sẽ phá vỡ cảm xúc của bạn cho cả 1 chặng đường.

Bạn nhìn đâu cũng thấy lỗi sai, thấy khuyết điểm thì không gian nào cho cảm nhận được sự vui vẻ và tốt đẹp của cả 1 hành trình.Nhìn xa hơn,rộng hơn 1 chút cũng là để thấy thế giới tốt đẹp hơn 1 chút. (*đọc tiếp chương sau:Lòng tham sân si, đòi hỏi quá nhiều->)
 
Giữa Ngổn Ngang,Mình Vẫn Thở
2.Lòng tham sân si, đòi hỏi quá nhiều.


Sống trên đời,con người là sinh vật chất chứa đầy lòng tham và ích kỉ.Khởi đầu từ mong muốn rằng tôi sẽ cần những điều này điều nọ rồi chúng ta sẽ đòi hỏi phải có được.

Khi có được một chúng ta lại muốn có 2,3...Lòng tham là vô đáy chẳng muốn dừng lại bởi nhu cầu của chúng ta chỉ có tăng lên chứ không có giảm đi.

Dẫu vậy, cũng phải nhận thấy 1 thực tế rằng nhiều điều trong cuộc sống này không diễn ra theo mọi mong muốn của chúng ta.

Nó có quy luật vận hành riêng và không có trách nhiệm phải chiều chuộng một ai hết.

Hầu hết những khổ đau của đời người đều từ lòng tham sân si mà ra cả.

Muốn được mà không muốn mất,đã có rồi lại muốn có nhiều hơn.Vốn dĩ những chuyện lưỡng toàn trên cuộc đời này là quá hiếm hoi.Cho nên mỗi lựa chọn trong cuộc sống của bạn luôn đính kèm với 1 sự đánh đổi nào đấy.

Người bạn gái H của tôi đang ở ngưỡng tuổi 30 cũng đã muốn nghĩ đến chuyện kết hôn, nhưng nhà đối phương lại có nhiều vấn đề khiến cô băn khoăn và rén lại.

Không biết nên phải làm thế nào.

Trước tiên là phương diện tài chính,gia đình bạn trai kia luôn tìm cách để anh ấy gửi tiền về lo cho cả nhà.

Thế nên dù đã ra trường đi làm cả chục năm trời,anh vẫn chẳng có gì tích luỹ, nghĩ đến việc kết hôn, kinh tế phải đắn đo khiến cô bạn tôi thấy vô cùng chán nản.Thứ 2 là cô ấy muốn kết hôn nhưng vẫn thoải mái tự do làm theo ý mình.Tức là lấy chồng, sinh con không ở nhà mẹ chồng, không ràng buộc, tiền bạc kiếm ra tự hưởng thụ riêng.Hiện tại hai người sống ở nước ngoài nên nếu có sinh con cô ấy về Việt Nam nghỉ dưỡng bên nhà mẹ đẻ để con cho bố mẹ đẻ nuôi cho an tâm.

Mặc dù tôi rất hiểu tâm trạng và mong muốn của cô bạn nhưng tôi biết chắc rằng những suy nghĩ của cô ấy chẳng khác gì người mắc bệnh hoang tưởng ngoài thực tế.

Bởi sao ư?Chắc chẳn trong thực tế cuộc sống,điều cô ấy muốn sẽ khó thành.

Nếu kết hôn với 1 người bạn trai tài chính kém, tôi sẽ phải chịu gánh nặng sẻ chia.

Còn nếu không phải tìm người có tài chính mạnh mà kết hôn.

Nếu muốn giữ tình cảm với người hiện tại thì phải chịu san sẻ với anh ta, còn không thì chỉ có chia tay, ai đi đường nấy, bởi muốn kết hôn sớm mà người bạn trai đâu thể ngày mai giàu lên ngay được trừ phi trúng số độc đắc,mà tỷ lệ trúng số độc đắc là 1 trên hàng triệu.

Bạn của bạn đủ may mắn đến thế ư?Tiếp nữa là, kết hôn là việc bạn ràng buộc cuộc đời với 1 cuộc đời khác.Nhiều trách nhiệm và nghĩa vụ làm sao có thể tự do thoải mái như thời độc thân không vướng bận gì, muốn gì làm nấy.

Kết hôn nghĩa là có thêm 1 người chồng, sau này có thể có con nữa,vừa phải chăm lo chồng con, vừa phải nghĩa vụ với bên nội bên ngoại.

Tiền kiếm ra cũng là của chung, cuộc sống chung, trách nhiệm chung, con cái chung, những lo nghĩ cũng là chung, đến cả nợ nần cũng là chung.So với độc thân đúng là 1 trời 1 vực.

Thế nên muốn tự do, thoải mái, tự quản mọi thứ, xông xênh với đời thì chỉ có ở vậy, vui vẻ với cuộc sống độc thân không vướng bận.

Còn đã vào thị trường hôn nhân bạn nên thôi ảo tưởng và tỉnh lại đi.

Mẹ tôi cũng là 1 ví dụ tiêu biểu cho điều này.Bà muốn bố tôi thay đổi nhiều thứ nhưng sau bao hồi vẫn không nhận ra được là bà vốn dĩ không có năng lực để thay đổi 1 người.

Trừ phi là bố tôi tự động muốn thay đổi, bằng không bà sẽ chẳng bao giờ và không ai có thể thay đổi được.

Một là chấp nhận thực tế và tìm cách sống chung với lũ, 2 là từ bỏ.

Bà vốn dĩ không muốn từ bỏ nhưng lại không muốn chấp nhận thực tế đó.

Bà muốn vừa ở lại vừa muốn bố tôi thay đổi.

Đã nhiều năm qua tôi nghĩ bà đã mất quá nhiều thời gian cho việc than thở mà chẳng được gì.Cuộc sống vốn dĩ không hề dễ dàng, bạn phải sáng suốt hơn trong những sự lựa chọn của bản thân.

Nếu chưa thực sự sẵn sàng chịu bó buộc,lo lắng tài chính hay sợ phải cam kết vậy khoan hãy kết hôn.

Nếu không có nhiều thời gian đừng ôm đồm quá nhiều việc.

Nếu sức khoẻ là quan trọng hãy giảm bớt lượng công việc và nghỉ ngơi thư giãn, chăm sóc cơ thể nhiều hơn.

Nếu đã sẵn sàng bước sang một công việc mới, trải nghiệm mới và phát triển bản thân hơn nữa thì cũng phải gạt bỏ đi sự gắn bó với 1 công việc cũ.

Nếu chấp nhận một công việc với mức lương cao, hậu đãi tuyệt vời thì cũng phải chịu những áp lực mà nó đem tới.

Nếu yêu xa phải chịu đựng sự thiếu vắng của người kia, rằng họ không thể lúc nào cũng xuất hiện khi bạn cần.

Suy nghĩ thông thoáng hơn 1 chút, bớt tham lam, sân si và đòi hỏi bạn sẽ thấy nhẹ lòng và thanh thản hơn.Điều tôi thấy thật đáng sợ là có những người phụ nữ mắc bệnh sân si đến mức độc hại.

Một ngày tôi dạo trên tiktok thì bắt gặp 1 video như thế này:1 cô gái có tiếng trên mạng xã hội (influencer) nói rằng cô ấy nhận được 1 tin nhắn từ 1 follower kêu cô ấy đi chửi 1 sao showbiz-hot girl 9x đời đầu đang tổ chức đám cưới rình rang xôn xao dư luận những ngày gần đây với bạn trai thiếu gia.Nguyên văn lời người này là nghiền nghe chửi, thấy có đám cưới mà xào nấu quá rồi kêu chụp ảnh cưới ở Paris ngày tuyết rơi nhiều nhất nữa.

Tôi thực sự cảm giác nghi ngờ nhân sinh khi thấy trên đời có người phụ nữ tham sân si đến độc hại như vậy.Họ sân si đến độ muốn mượn miệng người khác để chửi bới 1 người phụ nữ chỉ vì cô ấy đang hân hoan trong niềm vui hạnh phúc của cuộc đời mình.Sau đó tôi lại thấy những người như vậy thật đáng thương tội nghiệp, họ không chỉ nghèo nàn về phong cách ứng xử mà trái tim của họ cũng thật nhỏ bé và thiếu thốn tình thương.

Họ ghen ghét cả những người họ không quen biết, chỉ vì người ta hạnh phúc hơn, nổi tiếng hơn và xinh đẹp hơn.

Con người-cái tâm và cái tầm đều quá nhỏ!(*đón đọc tiếp chương sau: có những ngày thấy thật vô cùng mệt mỏi!->)
 
Back
Top Bottom