Siêu Nhiên Giản?

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
371306696-256-k481015.jpg

Giản?
Tác giả: gautuyet2801
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Mong mọi người đọc truyện vui vẻ^^ Tags: dongianđơn​
 
Giản?
Chapter 1: Bắt Đầu Của Một Hành Trình


-" Chào mọi người đã đến với đài truyền hình Nora"

- "Phải nhanh lên mới được!

Mình trễ hẹn mất rồi!"

Thân ảnh nhỏ nhắn đang chạy giữa những dòng người tấp nập tại thành phố sô bồ này.

Thân ảnh với màu tóc đen bóng, nước da trắng hồng, gương mặt thanh tú cùng đôi mắt xanh lục, đôi môi có chút hồng.

Quả là một cô gái xinh đẹp mà~Đang băng qua đường thì từ đâu lao ra một chiếc xe tải tải đâm xầm vào người cô gái đó.

Máu tươi đang lan ra, nhuốm đỏ cả bộ trên người em.

Tiếng xe cứu thương liên tục vang lên làm em cảm thấy quan đầu, thầm nghĩ.- "Ồn ào..."

------------------------------------------

-Mau dậy đi, Boss có nhiệm vụ giao cho cô kìa.Một giọng nói của Robot vang lên bên tai làm cô tỉnh giấc.

Quay lại cánh cửa có bảng ghi tên 'Boss'.-Sếp chuyện gì giao cho tôi ạ?Một giọng nói mang phần ngái ngủ nhưng lại rất cuốn hút người nghe vang lên.

Mang trên bộ đồ của mình đã sờn màu, bóng lưng có vẻ rất mệt mỏi.

Trên đôi tai có đeo một đôi bông tai pha lê lấp lánh trông khác khác hẳn với bộ đồ.-Có vẻ cô đã làm xong nhiệm vụ mà ta giao rồi nhỉ?-Dạ vâng thưa sếp.-Haizzz, được rồi nhiệm vụ lần này của ô sắp tới là ở Trái Đất.Nhìn vẻ mặt đang muốn nhận thêm nhiệm vụ mà người Sếp bất lực nói.-Trái đất?

Nó là gì vậy?Cô khá ngạc nhiên về nhiệm vụ này.

Trái đất là hành tinh nào?

Gần đây cô chỉ làm nhiệm vụ của mấy hành tinh tên dài không à...-Để ta giải thích cho cô.

Trái Đất à...

Giải thích khá dài đó...

----- Ôn Tập Thôi -----

Mặt trái đất được chia thành các mảng kiến trúc, chúng chuyển từ trên mặt trái đất trong triệu năm qua.

Khoảng 71% bề mặt Trái đất được bao phủ bởi các đại dương nước mặn, phần còn lại là các địa lục và đảo; nước là thành phần rất cần thiết cho sự sống, chưa từng phát hiện ra sự tồn tại của nó trên bề mặt của bất kỳ hành tinh nào khác.

Lõi của Đất vẫn hoạt động được bao bọc bởi lớp manti rắn dày, lớp cốt lõi bên ngoài tạo ra từ trường và cốt liệu sẵn có trong rắn.Trái Đất là hành tinh thứ ba tính từ mặt trời, đồng thời cũng là hành tinh lớn nhất trong các hành tinh đất đá của Hệ Mặt Trời xét về bán kính, khối lượng và mật chất.

Trái đất còn được biết đến với các tên "thế giới", "hành tinh xanh" hay "địa cầu" là nhà của hàng triệu loài sinh vật, trong đó có con người và cho đến đây là nơi duy nhất trong vũ trụ được biết đến sự sống.

Hành tinh này được hình thành theo cách này 4,55 tỷ năm và sự sống xuất hiện trên bề mặt của nó khoảng 1 tỷ năm trước.

Kể từ đó, cuốn sách sinh học của Trái đất đã thay đổi đáng kể quần khí và các điều kiện vô cơ khác, tạo điều kiện thuận lợi cho sự phổ biến của các sinh vật khí khí cũng như hình thành tầng Ozon-lớp bảo vệ Bảo vệ quan trọng, cùng với từ trường của Trái Đất, đã ngăn chặn các bức xạ gây hại và che chở cho sự sống, các đặc điểm của Trái Đất vẫn có thể hỗ trợ cuộc sống thêm 1,5 tỷ năm nữa, trước khi kích thước của mặt trời tăng lên và tiêu diệt hết sự sống.Các nhà khoa học đã có thể khôi phục lại các thông tin chi tiết về quá khứ của Trái Đất.

Ngày đầu tiên của hệ mặt trời là vào khoảng 4,5672 tỷ năm trước, và vào khoảng 4,54 tỷ năm trước (độ lệch lệch trong khoẳng 1%) trái đất và các hành tinh khác trong hệ mặt trời đã hình thành từ tinh vân mặt trời - đám mây bụi và khí cụ dạng đĩa do mặt trời tạo ra.

Quá trình hình thành trái đất được hoàn thiện trong vòng 10 đến 20 triệu năm.

Lúc đầu ở dạng nóng, lớp vỏ ngoài của trái đất nông thôn lai thành chất rắn trong khi nước bắt đầu tích tụ khí quyển.

Mặt trăng thành công ngay sau đó khoảng 4,53 triệu năm, là kết quả của sự giác ngộ qua vật thể có kích thước bằng sao Hoa (đôi khi được gọi là Theia) và có khối lượng bằng khoảng 10% khối lượng của Trái đất, với Trái đất.

Một phần khối lượng vật thể này đã sáp nhập vào Trái Đất, phần còn lại bắn vào không gian theo đạo đạo phù hợp tạo ra mặt trăng.Khí thải và các hoạt động của núi lửa tạo ra các yếu tố sơ khai của bầu khí quyển.

Quá trình ngưng tụ hơi nước gia tăng bởi băng và nức ở dạng lỏng được cung cấp bởi các thiên thạch và các tiền hành tinh lớn hơn, các sao chổi, và các vạt thể ở xa hơn sao Hải Vương tạo ra các đại dương.

Hai giả thuyết chính về sự phát triển của các lục địa được đề xuất là: Phát triển từ từ cho đến ngày nay hoặc nhanh chòng phát triển trong quá khứ.

Các nghiên cứu gần đây cho thấy rằng phương án thứ hai khả quan hơn, với tốc độ phát triển ban đầu nhanh của các lớp vỏ lục địa theo sau bởi một quá trình phát triển diện tích lục địa chậm và dài.

Trong niên đại địa chất, khoảng thời gian hàng trăm triệu năm, bề mặt Trái Đất liên tục thay đổi hình dạng của chính nó dưới dạng lục địa hình thành và phân rã.

Các lục địa di chuyển trên bề mặt, đôi khi kết hợp với nhau tạo thành một siêu lục địa được biết sớm nhất là Rodinia, đã bắt đầu chia tách.

Các lục địa sau đó kết hợp với nhau để tạo ra Pannotia, 600 -540 triệu năm trước, cuối cùng là Pangea chia tách vào khoảng 180 triệu năm trước.Người ta tin rằng các chất hoá học giàu năng lượng đã tạo ra phân tử tự sao chép trong khoảng 4 tỷ năm trước đây, và trong nửa tỷ năm sau đó thì tổ tiên chung cuối cùng của các dạng sống trên Trái Dất bắt đầu xuất hiện.

Sự phát triển củ khả năng quang hợp cho phép năng lượng mặt trời được hấp thụ trực tiếp bởi các dạng sống; và sau đó ôxy sản phẩm tích tụ dần trong bầu khí quyển và hình thành tầng ozon ( một hình thức phân tử khác của oxy - O3 ) ở tàng cao của bầu khí quyển.

Sự tập hợp các tế bào nhỏ trong một tế bào lớn hơn dẫn đến quá trình phát triển các tế bào phức tạp gọi là các sinh vật nhân chuẩn.

Các sinh vật đa bào thực sự hình thành dưới dạng các tế bào trong một tập đoàn cá thể ngày càng trở nên chuyên môn hoá.

Nhờ tầng ozon hấp thụ các bức xạ tia cức tín có hại, sự sống bắt đầu phát triển trên bề mặt Trái Đất.Chu kỳ tự quay của Trái Đất tương đối với mặt trời một ngày Mặt Trời trung bình và khoảng 86,400 giây Mặt Trời trung bình.

Mỗi giây này dài hơn một giây này dài hơn một giây thuộc hệ SI một chút bởi ngày mặt trời hiện nay của trái đất dài hơn so với thế kỷ XIX do gia tốc thuỷ triều.Do độ nghiêng trục quay của Trái Đất, lượng ánh sáng mặt trời chạm tới một điểm cho trước nên bề mặt thay đổi liên tục trong một năm.

Kết quả tạo nên hiện tượng mùa, với mùa hè xuất hiện ở Bắc bán cầu khi cực Bắc hướng về phía Mặt Trời trong khi mùa đông xuất hiện ở cực Nam.

Trong suốt mùa hè, ngày dài hơn và mặt trời lên cao hơn.Vào mùa dông, khí hậu trở nên lạnh hơn và ngày ngắn hơn.

Trên vòng Bắc cực, hiện tượng cực điểm xảy ra khi không có ánh sáng ban ngày trong suốt một khoảng thời gian trong năm - một ban đêm vùng cực.

Ở Nam bán cầu hiện tượng xảy ra theo trình tự nghịch đảo chính xác, do cực Nam luôn luôn ngược hướng với cực Bắc.------------------------------

- Cô hiểu rồi chứ?- À...

Ừm hiểu sơ sơ rồi.- Vậy thì cô đi tới phòng điều khiển làm nhiệm vụ đi.- Vâng!"

Chào mọi người tôi là Vio, tuổi của tôi thì tôi cũng không nhớ nữa nhưng chắc chắn lớn hơn những người đang đọc kia rất nhiều.

Hiện tại công việc của tôi là người xuyên không.

Nói chính xác hơn công việc của tôi chính là xuyên vào những cơ thể chưa đến lúc chết mà đã phải ra đi, nhưng linh hồn bị tan biến do bên phân phối bị ảnh hưởng nên chưa kịp đưa lại vào cơ thể sống."

Cô đi tới trước cánh cửu lớn, đặt tay lên máy quét vân tay.

Cánh cửa to lớn ấy từ từ mở ra bên trong khoảng chục người, người thì gõ máy tính người thì ôm xấp tài liệu chạy qua chạy lại.- Chào mọi người!- chào cô nhé Vio!Một thanh niên dáng vẻ luộm thuộm đi tới chào hỏi.

Mái tóc màu đen không được cắt tỉa trong thời gian dài được buộc lên, râu còn chưa cạo.

Mang trên mình chiếc áo sơ mi trắng cùng với chiếc quần tây màu đen.

Bên ngoài khoác chiếc áo bluose trắng tinh tế.- Cô chăm chỉ quá nhỉ?- Chào anh, Amber.

Thì tôi cũng chẳng biết làm gì ngoài ngủ dâu...Từ đằng sau người đàn ông chạy tới một cô gái xinh xắn với mái tóc ngắn màu mật ong.

Trên người mặc một cái áo thun be, và chiếc chân váy màu hơi qua đầu gối. +10 điểm thiện cảm.- Có chị Vio ở đây, thì mọi người có thể nghỉ ngơi rồi!- Này!

Đừng có rời khỏi vị trí!

Vio đi tới cản thanh niên đóng bực mình mắng mỏ cấp dưới.- Haha!

Nhìn em đáng yêu ghê!

Mà em là thực tập sinh mới đúng không?

Tên em là gì?- E-em là Irene, có ngĩa là mang đến hoà bình!- Cái tên thật đẹp...Irene với hai bên má hơi ửng hồng nhìn cô.

Thầm cảm thán xinh quá!

Còn tốt bụng nữa!- Được rồi!

Cô đi tới cổng đi.Dừng lại cuộc nói chuyện Vio đi lại cái vòng tròn ở giữa sảnh đang toả ra ánh hào quang màu xanh lam tạo thành một khối trụ hình tròn chiếu thẳng lên trên.Amber đi tới gần vỗ tay vài cái lấy sự chú ý mọi người.

- Tất cả vào vị trí!- Vâng!-Bắt đầu!Trong sảnh bắt đầu vang lên tiếng máy móc hoạt động.Vio đứng trong cổng gọi với những người ở ngoài nghỉ ngơi giữ sức.- Sau khi mọi người đưa tôi đi nhớ nghỉ ngơi một chút nhé.

Anh Amber nhớ đi cắt tóc rồi thư giãn đi làm việc nhiều quá không tốt đâu!

Hihi!Cô nở một nụ cưởi tươi rói rồi dần dần biến mất.

Để lại căn phòng được bật đèn sáng lên.- Yeahhh!

Ra ngoài thư giãn thôi mọi người!!!- HÚ HÚ!

Cô Vio là nhất!Lần lượt từng người đi ra chỉ còn lại mình người trưởng phòng đáng kính.- Thư giãn sao....- Trưởng phòng thích chị Vio hả?- Oái!

Cô từ đâu lòi ra vậy?!- Em đứng đây nãy giờ rồi.

Tại trưởng phòng cứ mải đắm say chị Vio chứ bộ...Irene xoa xoa mép tờ giấy trên tay làm biểu cảm tò mò.- Khô-không phải chuyện của cô!Sau đó liền có một cú cốc đầu dáng thẳng xuống đầu em một cách đau điếng.- Auu!

Được, em đi là được chứ gì...Cánh cửa lại lần nữa mở ra rồi đóng lại chỉ còn anh.

Amber bước tới cái sopha nằm xuống.- Cuối cùng cũng đi...- Thích sao...Ngày đầu gặp mặt, em nở một nụ cười ngượng ngùng.Nó bẽn lẽn mà đáng yêu,khoe đôi mắt to tròn long lanh và khuôn miệng xinh đẹp.

Gương mặt là thứ thiết yếu tạo nên thiện cảm cho nụ cười.

Em có một gương mặt khả ái nên nụ cười khỏi miễn chê.Nó tỏa nắng và ấm áp vô cùng.Thỉnh thoảng,nụ cười ấy lại lộ khéo chiếc răng khểnh đáng yêu.

Và bây giờ,khi chúng tôi đã thân thuộc, nụ cười ấy đã đẹp còn rạng ngời hơn.Nó luôn rực rỡ lại pha chút nhí nhảnh đáng yêu.Nụ cười ấy đã lay động trái tim tôi từ thưở mới quen.Khi em cười, thế giới dường như ngừng lại và chỉ còn lại tôi và em.

Em có thể không biết, nhưng nụ cười của em đã in sâu vào trái tim tôi.

Nụ cười ấy làm tôi cảm thấy hạnh phúc và tình yêu tràn đầy trong trái tim.Tôi muốn giữ lấy nụ cười ấy của em, để không bao giờ mất đi sự vui vẻ và niềm tin trong tình yêu.

Nụ cười của em giống như đèn pha trong đêm tối, nó làm cho mọi thứ trở nên rõ ràng hơn và tươi sáng hơn.

Khi em cười, đó là lúc anh cảm thấy mọi vấn đề đều không còn quan trọng nữa.

Khi em cười, thế giới dường như đầy màu sắc và hạnh phúc.Những lúc em có tâm sự gì .Nụ cười ấy có chút đượm buồn.Có lẽ vì đã quen nên tôi nhận ra sự khác biệt ấy.Nhưng không sao, tôi sẽ luôn ở bên để nụ cười ấy sáng mãi.

Tôi muốn cậu luôn cười,để nụ cười ấy luôn phát sáng bên tôi.

Khi em cười, đó là lúc anh cảm thấy tình yêu thật sự tồn tại...~~~~~ Đôi Lời Của Tác Giả ~~~~~

Mọi người cảm thấy chương đầu tiên thế nào?Tuy đây không phải bộ đầu tiên mình làm nhưng đây là bộ đầu tiên mình thật sự làm nghiêm túc.Mong mọi người ủng hộ^^16/01/2024 - 19/07/20242409 chữ
 
Giản?
Chapter 2 : Tỉnh giấc


Vio mở mắt ra nhìn xung quanh.

Đây là không gian hệ thống.- Tôi Vio Nivya đến nhận nhiệm vụ./ Tít tít.

Đang xác nhận danh tính // Tít tít, đang tiến hành xoá ký ức và cập nhật ký ức của thân chủ mới... /-" Ferar sao..."

------------------------------

Vết máu đang dần loang ra, nhuốm đỏ cả cơ thể.

-" Ồn ghê..."

Nghe nói , trước khi chết, cuộc đời sẽ giống như thước phim vụt qua trong tâm trí.

Lúc này, từ trên trời một hạt sáng mờ nhạt bay xuống dường như chẳng ai thấy cả, có chút giống ngôi sao be bé.

Hạt " ngôi sao " hoà vào cơ thể cô, dọc theo mạch máu chạy khắp cơ thể cuối cùng dừng lại ở trái tim của Ferar.

Thình thịch!

Thình thịch!

----------------------------------

- Ferar!

Cuỗi cùng chị cũng tỉnh!

Bây giờ chị cảm thấy thế nào?Lúc này cậu bé nhỏ nhắn nhào tới ôm chầm lấy cô lo lắng hỏi.- Không sao đâu Theon, bị xe đụng mà thôi.

Mà người ta có bồi thường gì không?Ferar nở nụ cười rồi từ tốn giải thích.Cậu nhóc nhìn Ferar như nhìn một con ngốc, đã bị xe tông đến nhập viện rồi còn tâm tư đến tiền bồi thường chứ?- Có.

Người ta sau khi đã thanh toán viện phí còn bồi thường cho chị rồi.- Bao nhiêu?- 10.

ARU. ( khoảng 12.000.000 vnđ )- Uk, vậy cũng được rồi.- Vậy tại sao chị bị xe đụng nặng như thế mà chỉ bị chấn thương ở đầu thôi?- Cái đó....

Mà có chuyện của em đâu mau chuẩn bị rồi xuất viện thôi!----- Sau khi về nhà -----

- Em lại ngồi xem phim đi để chị đi nấu ít mì.- Vâng!Tiếng dao liên tục va chạm vào thớt, Ferar đứng trong căn bếp với đôi tay thái từng lát rau nhanh nhẹn.

Ferar nhìn chăm chú phần rau đang sôi sùng sục, đột nhiên trước mắt cô xuất hiện cái giao diện: Hệ Thống.Dưới phần hệ thống còn có vài mục nhỏ: Cửa Hàng, Nhiệm Vụ, Đổi Điểm.Trong đầu Ferar thầm chọn mở hệ thống ra xem, trước mắt liền hiện ra một con rồng con theo kiểu dáng phương tây xuất hiện.- Xin chào, tôi là hệ thống cứ gọi tôi là Pur.

Chủ nhân có điều gì thắc mắc chỉ cần nghĩ đến tôi, tôi sẽ xuất hiện ngay lập tức và giải thích các thắc mắc trong khả năng.Ferar gắp rau ra và để lại bàn ăn.

Cô khá ngạc nhiên vì thứ cô cảm nhận lúc bất tỉnh không phải mơ.- "Vậy...

Phần đổi điểm là như thế nào?"

- Phần đổi điểm có tính năng đổi điểm tích cực và điểm tiêu cực thành xu vàng và xu bạc được sử dụng trong cửa hàng.

Xu vàng dùng để đổi những vật phẩm Ma pháp và Tăng diện tích không gian lưu trữ.

Xu vàng dùng để đổi thức ăn và thức ăn hỗ trợ tăng cấp.- " UK, ngươi đi đi có gì ta sẽ gọi.

"- Vâng.Rồng con biến mất, sau đó xuất hiện giao diện hệ thống.

Cô thầm nghĩ " Mở Đổi Điểm " quả nhiên bên trong chia thành 3 mục: Đổi Điểm, Điểm Tích Cực, Điểm Tiêu Cực.Phần Đổi Điểm và Điểm Tích Cực không có gì cả nhưng phần Điểm Tiêu Cực lại có 281 điểm bỗng nhiên tăng thành 293 điểm.Điểm tiêu cực từ Theon Rosathien: -111Điểm tiêu cực từ Theon Rosathien: -28Điểm tiêu cực từ Theon Rosathien: -32....-" Mình đắc tội gì với em ấy à?"

- Theon à!

Nấu xong rồi!- Vâng!- Sao ngon không?- Vâng...

Nhưng mà, làm thế nào chị bị xe đụng máu me be bét mà chỉ bị chấn thương nhẹ ở đầu thôi vậy...?- Haha...Sau đó Ferar liền nhìn thấy ghi chép Điểm tích cực thông báo, Điểm tiêu cực từ Theon Rosathien: -11, -11..Ferar hít một hơi lạnh, bỗng nhiên cảm thấy tội lỗi.Haha, thật tốt, xem ra con báo con Theon này có thể trợ giúp một phần Xu bạc của mình rồi!- Nghĩ đi nghĩ lại thì càng nhìn càng thấy Theon của chúng ta vô cùng đẹp trai đó nha~- Chị thôi đi...Theon lí nhí.Điểm tích cực từ Theon Rosathien: +111- Ừ ừ, bây giờ dựa vào số tiền hiện tại của chúng ta thì có thể mở một sạp hàng nhỏ đó.

Em thấy thế nào?- Tất nhiên là được ạ!

Trình độ nấu ăn với tài viết văn của chị miễn bàn luôn!

Chị có thể viết một bài quảng cáo đăng lên mạng.Tuyết ngoài cửa sổ rơi càng lức càng nhiều, cảm giác như thế giới đang dần chìm trong biển trắng vậy, bông tuyết thầm lặng rơi như lặng lẽ thở dài.- Theon, tuyết rơi đẹp ghê ha?Ferar dò hỏi.- Không được.

Chị đừng tưởng em không biết ý định đắp người tuyết của chị.

Chị là người bệnh đấy.- Nhưng-- Nếu chị muốn em có thể giúp chị đắp.Cuối cùng cậu chẳng đắp nổi người tuyết, cậu chả có tí thiên phú nghệ thuật nào, người ta đắp người tuyết xinh đẹp, còn đủ kiểu dáng kích thước các kiểu nữa.Kết quả tạo ra hai đống tuyết một to một nhỏ, hình dạng méo mó khó nhìn dang dựa vào nhau, lẻ loi giữa thế giới lạnh giá này.---------------------------------

Chapter này khá ngắn vì mình lười -.-Mong mọi người thông cảm.03/08/2024 - 05/08/2024907 chữ.
 
Giản?
Chapter 3: Cuộc sống mà


Trở lại trong phòng, Ferar nằm dài trên ghế sô-pha bấm bấm điện thoại liên tục, Theon hiếu kỳ nhìn thoáng qua nhưng lại không phát hiện điều gì bất thường.- Chị đang làm gì vậy?- Nói chuyện học tập thôi mà.Ferar xoa đầu cậu em một cái rồi nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.- Cho em xem với.Theon đi lại gần nhìn thấy phía trên khung chat của cô có ba chữ: Nhóm học tập.- Vậy chị tính bàn về vấn đề học tập ạ?- Không.Cô bấm vào Nhóm Học Tập rồi gửi câu hổi:~ Mọi người học bài chưa? ~Đối phương:~ Chưa, xem thêm tí rồi học.

Sao vậy? ~~ Thế thì nhìn cái m3 gì?

Lo mà đi học đi, tối ngày xem điện thoại.

Đã ngu còn không chịu cố gắng, sau này chỉ có bốc cuwst mà ăn thôi. ~Đối phương: ?????Cảm xúc tiêu cực từ Ryan Nasuki: -100Haha, không tồi, không tồi, Ferar cười đến không ngậm được mồm lại được.

Cách kiếm điểm thế này thật nhanh à, vậy là không lo chết đói rồi!Cảm xúc tiêu cực từ Ryan Nasuki: -11...Trong vòng một đêm mình có thể kiếm được 800 điểm tiêu cực, Ferar thật sự vui mừng.

Bởi vì khi nãy cô xem qua, sau củ quả giá 200 xu bạc và thịt có giá 500 điểm lận.

Còn chưa kể đến thức ăn tăng cấp đã cảm thấy đắt như thế nào rồi...Tắt điện thoại đi, cô quay sang mỉm cười với cậu em trai của mình.- Được rồi chúng ta đi học bài thôi nào.- ...VângSau khi học xong.- Em đi đánh răng đi rồi chị hát ru cho nghe.Theon vừa bước vào nhà tắm vừa lẩm bẩm.- Em lớn rồi, không nhất thiết phải hát đâu...Thế mà từ lúc nào cậu đá tập trung nằm nghe người chị đáng quý của mình hát rồi.- Này bạn ơi, nắm chặt tay tôi...- Cùng nhau tiến lên- Tôi chỉ đang cố gắng thôi, vì đây không phải là khúc ca của một mình- Mà là của chúng ta- Rồi ngày mai sẽ tốt lên thôi!- La la laĐôi mắt xanh lục nhắm lại dần, người Ferar nghiêng về phìa trước đặt một nụ hôn lên trán của cậu rồi nhẹ nhành bước ra khỏi.Đứng ngay khung cửa sổ nhìn chăm chú những hạt tuyết rơi ít đi.

Cô thầm nở một nụ cười.- Hoài niệm thật đó...Ferar rất thích giai điệu ấy, vì nó là bài hát ru mẹ và bố hay hát cho hai chị em khi còn nhỏ.

Chúng in đậm trong tâm trí cô.

Giai điệu nhảy nhót trong tâm trí của nó, vào cái đêm trước khi mọi chuyện tồi tệ xảy ra, cái đêm mà cả nhà nằm ngủ với nha.

Theon sà vào lòng mẹ, mái tóc rối bời được mẹ vuốt ve âu yếm, cả nhà vùi trong lớp chăn ấm áp tình thương...Ngay lúc đó, Ferar nhìn thấy một ánh sáng màu đỏ lạ lùng xuất hiện trong bóng đêm ngoài cửa sổ, không lễ sinh nhật nhà giàu có nên muốn bắn pháo hoa?Nheo mắt nhìn kỹ thì ánh đỏ trên bào trời như được chiếu lên từ mặt đất, chập chờn toả sáng trên không trung vậy.

Đong thời tiếng còi xe cứu hoả từ xa truyền đến bên tai Ferar.

Cô cả kinh nghĩ trong đầu, để toả ra ánh sáng chói mắt như thế thì hoả hoạn phải lớn đến thế nào đây?Nghĩ đến đây cô gạt đi giạt nước mắt đọng lại trên gò má rồi bước ra khỏi nhà đi lên sân thượng hóng hớt một chút sau khi tuyết hết rơi.

Nơi đây là nơi dùng để phơi đồ của chị em họ.Sau khi trèo lên đến nơi, Ferar chợt thấy một cái bóng đen trong sân leo nhanh ra ngoài, hình như là hai người họ dùng hết sức để chạy tới chỗ cô đang đứng với tốc độ nhanh kinh khủng.Có vẻ như hai người áo đen kia cũng phát hiện ra Ferar đang đứng cách đó không xa nhìn mình, cho nên bèn từ từ giảm tốc độ lại và chia ra hai hường vừa vặn bao vây lấy cô.Một bên là Ferar vô tình đi lên sân thượng hóng hớt, bên còn lại là cao thủ lai lịch.

Cô có thể cảm nhận đối phương có tư thế như có thể động thủ với cô bất cứ lúc nào.

Cô do dự không biết có nên đi xuống hay làm gì tiếp theo.Đối phương ừng như có chút khó hiểu mà quan sát cô, đêm hôm khuya khoắt thế này rồi lại có cô gái nhỏ trên đây, nhìn thế nào cũng có chút bất thường...Họ không ngờ cô có thể bình tĩnh đến thế, trong lúc nhất thời khiến họ không biết phải làm sao.Phía bên này Ferar đang từ nhủ đừng sợ mấy thứ này sao bằng với những gì bản thân đã trải qua đâu chứ.Từ khi cô được sinh ra cho đến tận bây giờ, Ferar đã được trải nghiệm đủ loại cảm xúc rồi không có gì phải lo lắng cả.

Nhưng hiện tại, nó có chỗ nào bất ổn thì chính là cái hệ thống trong trong đầu nó.Cô còn phải chăm sóc Theon cho đến khi thằng bé có thể sống tự lập, cô muốn nhìn em trai mình lớn lên, sau đó có thể nhìn bộ dáng trưởng thành của em trai.Ferar đứng sang một bên, chỉ chỉ hướng khi nãy cho hai người, ý bảo hãy đi đi.

Cô có chút than vãn, đừng đứng ở đây nữa trái tim bé nhỏ này bị hai người doạ sợ rồi nè....Tuy Ferar đã nhường đường rồi nhưng vấn đề lớn nhất chính là đối phương hình như kông muốn rời đi dễ dàng như vậy.- Bé gái là ai?Một người từ trên cao nhìn xuống Ferar.

Áo khoác màu den bay phấp phới giữa từng cơn gió lạnh buốt thấu xương.- Nhà em ở đây, còn hai anh là ai?- Mấy tuổi rồi?- D...Dạ 14 tuổi ạ...Hai gã đàn ông nhìn nhau tiếp tục hỏi.- Hơn nửa đêm còn chạy lên đây để làm gì, cha mẹ nhóc đâu?- Dỗ em ngủ...lên đây ngắm cảnh c..còn cha mẹ e..m mất...rồi hức,hức!Ferar ngội thụp xuống ôm mặt khóc thút thít.Hai gã đàn ông nhìn nhau, mẹ nó, thật sự làm bé con khóc rồi!

Phải làm gì đây!!Một gã nhảy xuống, luống cuống giả thích bản thân không cố ý rồi đưa một cái danh thiếp.- Được rồi cô bé mau vào nhà đi, ta không cố ý khơi dậy chuyện buồn của bé đâu, ở đây không an toàn đâu.- V..vâng ạ.Cô lau nước mắt đi, cạch một tiếng đọng cửa lại Ferar ngồi thụp xuống bậc cầu thang thở phào một hơi, quả không có ai không bị đánh bại bởi nước mắt của một cô bé dễ thương mà!-" Cái thế giới này càng lúc càng bất thường...

"Nếu như họ phát hiện ra, thì cô chỉ có thể bị bắt đi làm chuột bạch để thí nghiệm.

Nhưng vừa rồi đối phương không làm gì cả, có lẽ họ không cảm nhận được năng lượng của thân thể mình.Ferar dựa vào ghế sô-pha trầm tư, mọi chuyện ập tới nhanh quá, liệu sau này có thể sống tốt được không đây?Lúc này hai gã đàn ông mặc áo khoác đen khi nãy vừa lao nhanh về phía trước vừa nói chuyện.- Lúc nãy anh nói lời gì đâu không vậy.- Sao tôi biết được.- Mà tội nghiệp cô bé đó thật, mất cha mẹ giờ còn phải nuôi em nhỏ nữa.

Hay bữa nào ta tới thăm hỏi cô bé tí đi?- Tuỳ.----------Chiều hôm sau----------

- Kính thưa quý vị, chương trình chọn người cha được yêu thích nhất sẽ kết thúc vào 7 giờ tối hôm nay, hy vọng mọi người mau chóng bỏ phiếu.

-Ngồi kế bên, cô cầm điện thoại lên.

Mở ứng dụng nhắn tin, vào group chat của lớp hóng hớt chút.

Chợt thấy có hai bạn nam nữ gửi tin.~ Tớ về đến nhà rồi, mọi người thì sao? ~~ Tớ cúng về rồi. ~ Ngẩng đầu lên, cô thấy Theon không xem tivi nữa mà nhìn chằm chằm vào điện thoại của cô.- Chị ơi, bọn họ họp lớp nhưng không rủ chị đi cùng ạ?- Bọn họ thừa biết chị không dư tiền để đi chơi nên không rủ chị thôi.Theon cười khinh một cái.- Như vậy mà chị vẫn nhịn à.- Chúng ta không có địa vị, một điều nhịn chín điều lành.

Còn phải đóng một đống tiền học phí sau này cho em nữa.Ferar tiếp túc giải thích.- Hiện tại chị phải để dành tiền, đến lúc đó sẽ rất khó khăn.

Tiền điện nước rồi đồ ăn nữa.

Đợi sao này em lớn rồi phụ chị kiếm tiền được không?

Với lại chị tính mở một sạp đồ ăn em thấy thế nào?- Chị hiền quá rồi...1: ~ Nghe nói vụ hỏa hoạn tối qua không phải do đồ vật dễ cháy gây ra đâu! ~2: ~ Vậy đó là gì?

Dị năng hay gì? ~3: ~ Haha!

Không thể nào!

Hai người nói gì vậy?

Chỉ có những gia tộc đó mới sử dụng được thôi!~1: ~ Thật đó, tối qua ba tớ trong lúc đang thu dọn đồ của cửa hàng đã tận mắt nhìn thấy một người kì lạ phóng từ tay ra một đống lửa to đùng đấy! ~Ferar nhìn từng dòng tin nhắn hiện lên liên tục nhưng cô dường như cảm thấy họ chưa từng muốn cho cô gia nhập.

Ma thuật hay dị năng chính xác hơn là "Amhar".

Đối với đấm bạn này còn khá là xa lạ.

Nhưng đối với Ferar nó là một vũ trụ vô cùng rộng lớn.Từ sau 'vụ việc đó', thời gian cứ thế trôi đi.

Mối quan hệ giữa cô và các bạn học không được thân thiết.

Lúc đầu cô cũng được quý nếm nhưng vì cô rất bận để kiếm tiền nuôi bản thân và cậu em trai đáng yêu nên không thể tham gia các lần đi chơi và không có kinh phí để chi trả.

Từ lúc đó hành trình thời học đường của cô đã không giống các bạn đồng tranh lứa.

TUY NHIÊN, có hai thứ không thay đổi.

Đầu tiên, việc học của cô vốn rất tốt, cực kỳ cực kỳ tốt, vì thế cô chính là con cưng của giáo viên!

Năm vừa rồi, do sức khỏe của cô không tốt chỉ kiếm đủ tiền cho sinh hoạt phí cho hai chị em.

Là các giáo viên trong trường đã chung tay đóng tiền học phí cô.

Điều thứ hai, là điều không có gì đáng tự hòa cả.

Ferar được rất nhiều người tỏ tình...nhưng số lượng nữ tỏ tình nhiều hơn nam cơ!

Cô là gái thẳng 100% đó!!!!----------

Hoàn thiện: 19/3/2025Số từ: 1851 từ
 
Giản?
Chương 4: Ngày đầu bán hàng lại


Mặt trời đang lặn dần, khuất sau những hành cây trụi lá.

Hoàng hôn suy cho cùng cũng chỉ là những tia nắng mong manh từ xa xôi, cố níu giữ chút ánh sáng lụi tàn.Ferar nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, cô quay qua nhìn Theon.- Bé con, chị đi chợ để mua nguyên liệu làm đồ ăn em muốn ngày mai bán gì?- Nấu cháo thịt bằm đi ạ!

Mà chị có cần em đi phụ xách đồ không?- Được chứ, mua đi mặc áo khoác đi.Theon gật đầu một cái rồi chạy vào trong phòng mặc chiếc áo khoác được cô mua cho hôm bữa.Cô bước ra cửa nhà thở ra một làn khói trắng.- Ferar!

Cháu đi đâu vậy?Một người phụ nữ với mái tóc có phần bạc đi đang ngồi quạt bếp lò đun cái gì đó.Theon từ trong nhà chạy ra thấy bà liền nở nụ cười.- Bà Enma!- Bọn cháu chuẩn bị đi ra chợ mua đồ để mai bán.

Với cảm ơn bà đã chăm em cháu trong lúc con nhập viện ạ.- Ây gù, cái con bé này, ơn nghĩa gì chứ.

Nào Theon bà cho tiền mua ít bánh kẹo này.Bà Enma đứng dậy, đi lại chỗ Theon.- Cháu xin!- Mà ông nhà thế nào rồi ạ?- Haizzz, dạo này bệnh viêm khớp lại tái phát, dì đang đun thuốc cho ổng uống đây.- Vậy ạ?

À, cho cháu gửi lời hỏi thăm tới ông ạ.- Ừ, hai đứa mau đi đi không trời tối.

Theon nhớ nghe lời chị Ferar nghe chưa?- Vậy bọn cháu đi đây!----------

Hai người đứng trước cửa chợ.

- Được rồi, em đi mua cà rốt, khoai tây, trứng gà với mua hai tô Phở để tôi ăn.

Còn chị đi mua các nguyên liệu còn lại.- Đã rõ!Theon đứng chào kiểu quân đội sau đó liền chạy đi.- Ha!

Chân nhỏ chạy nhanh thật.Cô sải bước đến trước quầy thịt, cười tươi.- Chị chủ xinh đẹp ơi lựa cho em 5kg thịt nạc ngon ngon để nấu cháo với!- Hửm?

Hoa nhỏ xuất viện rồi hả?

Để chị lấy cho, của em là 100 ARU lẻ 1 xu/kg ( 180.000 VND/kg) chỉ lấy em 100 ARU/kg thôi! ( 120.000 VND/kg)- Em cảm ơn.- Có cần chị nói với chồng chị mang tới nhà cho đỡ nặng không?- Phiền ông chủ rồi ạ.- Không có gì, chỉ cần mai mở hàng nhớ để phần cho chị với chồng hai tô cháo là được!Chị chủ giơ ngón cái lên nhe răng cười hì hì.- Hihi, vậy nhé!

Chúc hai chị em buôn may bán đắt!-----Ferar: ...Theon: ...Hai người không hẹn mà im lặng nhìn nhau.- Em cũng vậy hả?- Vâng...

Chủ quán Phở bảo đổi hai tô Phở với một đĩa thịt lấy ba tô cháo.Hai người hai tay mỗi người cầm đầy túi đồ ăn.

Haizz Đi mua nguyên liệu để nấu ăn, cuối cùng được cho một đống đồ.

Còn một đống đồ do nặng quá sợ cô xách bị ngã nên đã giúp cô mang về nhà trước rồi.----- Về tới nhà -----

- Em đi rửa tay rồi đổ Phở với trần thịt đi.

Chị đi cất đống đồ này vào tủ lạnh đã.Ferar đứng trước tủ lạnh nhìn đống thực phẩm không còn chỗ dể.-" Chắc đem tặng cho dì Enma quá."

Nghĩ thế cô liền xách mấy túi thực phẩm đem qua cho dì hàng xóm rồi lại quay về nhà ăn.Sau khi ăn tối xong, Ferar đứng dậy tính dọn chén bát để rửa thì bị Theon ngăn lại.- Để em rửa chén bát cho, chị học đi rồi còn chuẩn bị cháo mai bán nữa.- Ồ~ Cảm ơn bé con nhá~Cô mỉm cười xoa đầu Theon.Điểm tích cực từ Theon Rosethien: +111Cô ngồi vào bàn mở sách ra.-" Được rồi học thôi!

"-"Oxide là hợp chất của hai nguyên tố, trong đó có một nguyên tố là oxygen....."

Hai tiếng trôi qua một cách nhanh chóng.- Hây za!

Được rồi, đi nầu cháo thôi.

Bé con học sắp xong chưa?- Còn một câu nữa.- Khi nào học xong thì vo giúp chị 30 bát gạo nhé.- Dạ.Ferar đi tới trước bồn rửa bát 1 bịch cà rốt, khoai tây và nấm rơm, gọt vỏ và rửa sạch để ráo sau đó cắt thành hạt lựu.-" Tiếp theo là ướp thịt, may mà mình nhờ chị chủ xay nhuyễn ra rồi chứ không là bằm như tay"Cô ướp thịt xay với muối, tiêu, hạt nêm, bột ngọt.

Trộn đều thịt và để trong 10 phút cho ngấm gia vị.- Bé con vo gạo xong rồi à.

Vậy thì em đổ vào nồi chị để sẵn ngoài xe rồi đấy sau đó đổ nước vào từ từ rồi đạy nắp lại nhé.Cậu gật đầu một cái bê chậu gạo ra ngoài.Để chảo lên bếp, cho 5 thìa dầu ăn vào chào và đun lửa vừa.

Khi dầu bắt nóng thì cô cho hết cà rốt , khoai tây vừa cắt thành hạt lựu vào, xào sơ qua trong vòng 5 phút cho đến khi khoai tây và cà rốt chín mềm hơn một chút.Khi thấy gạo trong nồi đã nở, nồi cháo đang sôi thì Ferar cho cà rốt, khoai tây vào, khuấy đều để hai loại rau củ này mềm hơn nữa.Sau đó cho tiếp thịt xay đã ướp vào, tán đều thịt ra.

Đập 10 quả trứng vào tô, đánh tan và cho vào nồi cháo khi thịt chín. tiếp tục khuấy đều tay đẻ trứng gà hòa tan với cháo, cô nêm nếm cháo với muối và hạt nêm cho vừa miệng rồi ninh tới 11 giờ tối.----- 5 giờ sáng hôm sau -----

Cô tỉnh dậy vệ sinh cá nhân xong đi ra ngoài sân bật bếp cháo lên đợi khoảng 30 phút cháo nóng lên.

Trong lúc đó anh chị bán thịt đến nhà cô.- Hoa nhỏ, anh chị đến giúp em đẩy xe đây!Người đàn ông cất tiếng.- A!

Vợ chồng chị bán thịt!- Em cứ gọi chị là 'chị Hạ' là được chị thích được gọi kiểu vậy hơn~- Cháo vẫn chưa được để em vào hâm ít sữa đậu nành cho anh chị.- Được!- Vợ à, em nói nhỏ thôi.

Để những nhà xung quanh ngủ nữa.- OK, Văn Thành anh nói xem có phải hoa nhỏ và cây nhỏ (Ferar và Theon : biệt danh được các chủ quầy ở chợ đặt cho) càng ngày càng dễ thương nha.- Điều này còn phải nói.Anh có chút buồn cười bởi những lời vợ mình nói, dễ thương là hiển nhiên có điều... thật sự rất đáng thương!- Sữa đến rồi đây.- Oa, thời tiết se se lạnh này uống sữa đậu nành nóng là đúng bài luôn!Văn Thành:// gật đầu tán thành //Ba người nói chuyện vui vẻ đủ mọi thứ trên trần đời này.- Chắc là cháo được rồi, anh chị tính ăn ở đây hay ra chỗ bày hàng rồi ăn.- Ra chỗ bày hàng đi.Anh nói.- Vậy đợi em một tí, em múc cháo cho hai ông bà nhà bên đã.Nói xong Ferar đi tới gõ cửa nhà bên.- Ông Trương ơi!

Gọi bà Enma dậy ăn sáng đi ạ, cháu để sẵn ngay ghế đá đó ạ.- Ờ!Hiện tại ba người đang đi trên đường ra trước cổng trường của cô.

Văn Thành phụ trách đẩy xe anh nói.- Đường có vẻ khá vắng.Chị Hạ đánh nhẹ vô đầu anh.- Anh bị ngáo hả còn chưa đến sáu giờ nữa!- Ờ ha!Hôm nay là ngày đi học lại của trường cô.

Ngay đây sáng sớm đều tập trung không ít người lớn tuổi dậy tập thể dục ở công viên đã thế còn có cả trường cấp ba đối diện nữa.Tuy nhà trường cấm bán hàng trước cổng trường nhưng riêng cô là được phép bởi vì hoàn cảnh.Lúc mấy bạn nhìn thấy Ferar bán sữa đậu nành ở cổng trường đều rất ngạc nhiên, nhưng Ferar lại không cảm thấy xấu hổ gì.

Kiếm tiền bằng chính sức lực mình có gì phải xấu hổ chứ.Nghĩ đến cô mở hộp nấm rơm đã cắt hạt lựu ra đổ vào nồi cháo, đảo qua đảo lại rồi tiếp tục nấu trong 5 phút để nấm chín.Cô múc ba hộp cháo bỏ lại bàn nhựa nhỏ.

Bỗng có một tiếng gọi.- Hoa nhỏ ra bán hàng sớm vậy, hôm nay có món mới hả.Một bác gái đi ngang qua cười nói.- Lấy cho bác hai bịch cháo đi, mua về cho thằng con bác ở nhà ăn.- Có ngay đây ạ.Ferar lấy một cái ghế đẩu đứng lên múc cháo vào hai cái bịch cho bác gái.- 30 ARU ạ. (36.000 VND)- Nhiều thế này mà rẻ vậy!?- Làm ăn phải có tâm mới có nhiều khách.Quả thực không lời được nhiều nhưng những nguyên liệu này phân nửa là được tặng cũng không hẳn là lỗ.Cơ thể Ferar thật sự rất yếu, những lúc ngã bệnh Theon sẽ nhắn tin lên nhóm chat của các chủ quầy trong chợ.

Nếu rảnh tới giúp cậu đẩy xe ra với mua mấy bịch sữa.

Đôi lúc họ sẽ thấy phiên nhau giúp cậu bán nữa.

Cậu bé trong dáng vẻ nhỏ nhắn khiến không ít người động lòng trắc ẩn nên chỉ thoáng mười mấy phút đã bán hết sạch...Khi Ferar cùng với vợ chồng anh chị ăn xong thì có một ông lão đến, chắc là mới đi leo núi về.- Chủ quán ơi!

Cho ta một hộp cháo.- Có ngay đây ạ!Ferar đứng dậy đi lại nồi cháo đang tỏa hương thơm ngào ngạt.Cho một ít cháo ra hộp, rắc thêm ít rau ngò.

Bê lại cho vị khách thứ 2 thôi nào!- Ồ, chông đẹp mắt ghê.Ông lão nhìn hộp cháo không tiếc lời khen ngợi.

Sau đó liền múc một thìa cháo thổi qua và bỏ vào miệng.

Mắt ông sáng bừng.- Ôi trời!

Nấm rơm vừa thơm vừa ngọt, ăn vào giai giòn nịnh miệng.

Không chỉ vậy, vị thanh ngọt của cháo còn tiết ra từ cà rốt, khoai tây, thịt còn có vẻ là đồ tươi.

Đây là một món ăn hội tụ đầy đủ chất dinh dưỡng cần thiết phù hợp cho cả trẻ nhỏ lẫn người già!Ferar đứng kế bên ôm khay để đồ miệng vô thức nhếch lên một nụ cười hạnh phúc.- A...

Em cảm thấy hình như có hai mặt trời vậy...- Anh thì cảm thấy tự hào kiểu gì ấy...- Chị ơi!Theon từ đằng xa đi lại tay vẫn còn dụi mắt chưa tỉnh ngủ.- Cây nhỏ lại đây nào.Chị Hạ vẫy vẫy gọi cậu lại.Cậu từ từ ngồi xuống cất tiếng chào.- Em chào anh chị.- Em ăn đi.- Vâng.Sau khi Theon tới thì vị khách tiếp theo xuất hiện.- Ferar cho chị lấy cháo!- Vâng!

Chị Phở mang về đúng không ạ?- Ừ.- Theon à, anh chị có một thắc mắc.Hạ cất lời với vẻ tò mò.- Chị cứ nói.- Tại sao rõ ràng chị em biết tên mọi người nhưng không gọi tên của họ mà chỉ gọi tên theo mặt hàng vậy?- À, tại chị ấy không phân biệt được ấy mà.

Chị Ferar bảo là 'nhiều tên quá nên không phân biệt mặt ai với ai'.- Ồ.Trên đường người đi qua lại dần nhiều lên.

Nhìn thấy có người đang ăn một cách ngấu nghiến cộng với hương thơm và gương mặt khả ái của cô bé.

Không khỏi khiến người khác muốn nếm thử cháo.Chị gái 1: Cô chủ nhỏ, cho chị một hộp!Anh trai 2: Cái gì thế này!

Ngon quá!Anh trai 3: Cho anh thêm 2 hộp!Bạn gái 4: Cho tớ 1 hộp không bỏ ngò nhé.Dì 5: Cho dì 3 hộp mang về....Chẳng mấy chốc đã hết cháo và gần vào lớp nhưng khách hàng vẫn chưa ăn xong.- Làm sao đây đợi mọi người ăn xong rồi dọn quầy chắc vào lớp mất.Cô lẩm bẩm.Theon thấy thế liền chọt nhẹ vào tay hai người.- Anh chị giúp chị em canh quầy rồi dọn hàng được không ?

Chiều chị em làm bánh bao đấy ạ.Cả 2: Nhất trí!

Hai đứa mau đi học đi.Hai người cùng đẩy Theon và Ferar trên đầu đầy dấu hỏi chấm hướng về cổng trường.Ferar: ???????

Mình còn chưa tính tới việc đó nữa.----------------

Giải thích đôi lời: Nơi sống của Ferar là một hòn đảo bay tập chung cư dân của các châu trên thế giới nên tên cư dân ở đây sẽ có cả tên đặc trưng của các nước.

Nơi đây là một hòn đảo bay thuộc lãnh thổ của vệ tinh Kotiam và tạm thời thuộc diện quản lí của nước Mỹ.

Nơi đây được coi là một quốc gia thu nhỏ vậy.Ngày hoàn thiện: 8/4/2025Số từ: 2091 từ
 
Giản?
Chương 5


Ferar và Theon đứng trước cầu thang, thường thì họ không vào trường chung thế này, đúng là hiếm có thật!

Cô bước lên bậc thang quay người xuống nhìn cậu em đang ngơ ngác thì cười nhẹ.- Môn tự chọn chị khác em nên hai ta không chung lớp đâu.- Ồ, vậy em đi đây.Nói rồi hai người chia ra hai ngả hướng về phía lớp của mình.Mở cửa lớp ra là một tràng ánh nhìn đập vào người cô- Ê!

Cái đầu của cô sao?- Không sao, đủ để điểm cao nhất lớp.Cảm xúc tiêu cực từ Kevin: -111Cảm xúc tiêu cực từ Zen: -99Cảm xúc tiêu cực từ Mia: -129Cảm xúc tiêu cực từ...Cảm xúc......Cô vừa hay ngồi vào chỗ ngồi được một lúc thì chuông vào lớp reo lên.Cửa lớp mở ra, bước vào là chủ nhiệm lớp - Brook trên tay cầm theo một sợi dây màu đỏ.-"Là nó...

"Ông đặt sợi dây lên bàn.- Các em.

Gần đây rất nhiều thức tỉnh giả xuất hiện các em biết chứ?Cả lớp: Vâng!- Hiện nay trên toàn thế giới đang tổ chức kiểm tra Ambar.

Để tìm người thức tỉnh.Một bạn nam giơ tay lên hỏi.- Thế giới trong tương lai sẽ thế nào ạ?- Thế giới trong tương lai chắc chắn sẽ vô cùng mỹ lệ.- Thưa thầy liệu chính phủ có thể khống chế tất cả không?

Nếu như có Ambar, tất cả sẽ tình nguyện làm dân thường sao?- Em không cần lo đã có người xử lý chuyện này.

Còn cụ thể ra sao thì đây là cơ mật.- Vâng.Một bạn nữ khác giơ tay đứng dậy.- Thưa thầy trong hôm nay toàn trường sẽ kiểm tra sao ạ?- Không hẳn.

Do số lượng dây kiểm tra Ambar không nhiều và thời gian hồi lại ban đầu khá lâu nên sẽ chia ra từng lầu theo thứ tự từ trên xuống.Cô gái nghe được lời giải thích liền ngồi xuống.- Được rồi cả lớp chú ý.

Từng em bước lên trên bục giảng chạm vào sợi dây đỏ này.

Sợi dây ban đầu là 10cm, tư chất càng cao thì sợi dây càng dài.- Người đầu tiên - Reventrisse.Cứ thế lần lượt từng người bước lên.

- Số 26 - Ferar.- Dạ.Ferar bước tới, tay chạm vào sợi dây.

Hít một hơi thầm nghĩ.-"Chỉ là thiết bị kiểm tra chất lượng tầm trung, sẽ ổn thôi..."

Sau khoảng vài phút chờ đợi.

Brook cầm thước dây lên để đo.- 20cm.

Em có tư chất cấp 10 - cấp thấp nhất.Ngay sau đó, lớp rộ lên một tràng cười.- Haha, tưởng cô ta học giỏi thì cũng phải cấp 4 gì đó chứ!- Ai ngờ lại là cấp thấp nhất!

Hahaha!- Trật tự!

Dù là tư chất có như thế nào cũng không quan trọng!

Chỉ cần chăm chỉ tu luyện thì sẽ thành tài!Brook đập mạnh cây thước lên bàn.

Sau đó nhẹ giọng nói với Ferar.- Em về chỗ đi.- Vâng....- Người tiếp theo, số 27 - DracoCô cúi đầu đi từng bước về chỗ của mình, vừa ngồi xuống thì cô bạn cùng bàn cất lời.- Đừng buồn nhé, dù sao cậu vẫn hơn một đống người không thức tỉnh được trong lớp mình.- Không sao!

Tớ chỉ đang suy nghĩ xem tối về nấu món gì thôi.- Vậy cho tớ tới ăn ké được không?

Lần trước ăn chưa đã tí nào...Ferar nhìn cô bạn cùng bàn đang để ngón tay ngay mép miệng nhìn như muốn chảy nước miếng tới nơi, cô liền không nhịn được cười.- Hehe, tất nhiên là được!

"Seraphina đúng là..."

Seraphina chẹp một tiếng.- Đúng là giết người.- ???Nụ cười Ferar cứng lại, cô bạn này rốt cuộc đang nói cái gì?----------------------

Ferar mở cửa nhà ra thì thấy Theon và vợ chồng bán thịt.

- Em về rồi đây.

- Chào anh chị, chào em.

- Giới thiệu với cậu anh chị ấy là chỗ tớ hay mua thịt.

- Chị là Hạ!

- Anh tên Thành.

- Cậu lại bàn nói chuyện với anh chị hoặc lại sofa xem TV chung với em tớ cũng được.

- Ok.

- Mọi người đợi em đi rửa tay đã rồi nấu nha.

Nói rồi cô đặt cặp lên ghế sau đó đi lại tủ lạnh lấy bịch sườn non ra.

Ferar rửa sườn với muối, sau đó rửa sạch lại với nước rồi trần qua nước sôi khoảng 3 phút và vớt ra.

-"Một thìa cà phê hạt nêm, một thìa canh bột năng.

Tiếp theo là....

Ướp 20 phút!"

Ferar trộn đều lên, đạy nắp lại.

Hành và tỏi được lột, đập dập và băm nhỏ.

Cô đặt chảo lên bếp, đổ dầu ăn vào đợi chảo nóng rồi đập trứng vào chiên ốp la.

Cô mở tủ lạnh ra ngó nghiêng xem nên nấu gì tiếp theo.

-"Chả cá đâu rồi ta..

A, đây rồi."

Bỏ miếng chả cá lên thớt cắt thành từng miếng vừa ăn.

Vừa hay trứng cũng đã chín, Ferar gắp trứng ra đĩa rồi bỏ chả cá vào chiên vàng các mặt.

20 phút trôi qua, Ferar cho sườn vào chảo dầu lúc đầu chiên cho vàng hai mặt trên lửa lớn.

-"Còn canh nữa."

- Seraphina ơi.

- Sao vậy?

- Giúp tớ rửa rau với.

Seraphina đứng dậy khỏi sô pha và tiến lại bếp.

- Cậu muốn rửa rau gì?

- Hmm, lấy cải ngọt đi.

- Ok.

Sau khi chiên sườn xong, Ferar vớt sườn ra.

Cô lấy bát ra và cho nước tương, hạt nêm, tiêu, đường, nước nắm, nước và chanh vào bát rồi khuấy tan tất cả.

Cô hành tím và tỏi vào chảo phi thơm,

Sau đó, cho sườn và đổ nước sốt vào, đảo liên tục.

Hương thơm ngào ngạt bay khắp nhà khiến cô bạn đang rửa rau kế bên không khỏi ngưỡng mộ.

- Waa, thơm thật sự!

- Bọn chị bắt đầu cảm thấy đói rồi đây!

Chị Hạ cũng cất lời khen.

Ferar nhận lấy rổ rau của Seraphina và nấu lên.Cuối cùng đồ ăn cũng bày ra.

Mọi người cũng đã ngồi sẵn ngay bàn ăn.- Cả nhà ăn ngon miệng!Khi được xới cơm cho, chị Hạ không nhịn được đã gắp ngay miếng sườn đầu tiên vào miệng theo đó là một miếng cơm.- Ưm ưm!

Vị chua ngọt đậm đà thấm sâu từng thớ thịt, bá cháy!!

---------

Bữa cơm trôi qua một cách vui vẻ.

Vợ chồng chị Hạ cùng cô bạn đứng ngay cửa đang đeo giày vui vẻ chào tạm biệt.

- Thật sự không cần bọn chị ở lại phụ giọn dẹp hả?

Chị Hạ không nhịn được mà hỏi lại lần nữa cho chắc chắn.

- Không nhiều lắm đâu ạ.

Cô khẳng định.

Thành nắm lấy tay vợ mình bước ra ngoài.

- Vậy bọn anh về đây.

- Tớ cũng về đây!

- Ừ, về cẩn thận.

Ferar đóng cửa lại rồi đi lại bàn ăn giọn dẹp chén bát.

Trong lúc cô đang rửa bát thì Theon đang ngồi làm bài tập cất tiếng.

- Nghe nói lầu bọn chị kiểm tra Ambar nhỉ?

- Ừm, chỉ kiểm tra tư chất thôi.

- Vậy thì em nên ứng phó thế nào đây?

- Nghỉ học, chị sẽ nhờ ông Zev dạy em học.

Chị không muốn bị phát hiện.

- Vậy phiền chị xin giấy thôi học giúp em.

- Được, em đi học bài đi.

Chị vô phòng trước.

Cô chùi tay tiến lại xoa đầu Theon một cái rồi đi vào phòng.

Theon nhìn theo, trong lòng cậu trào ra một cảm giác bứt dứt.

-"Chị..."

Ferar đóng cửa phòng lại, cô đi lại cửa sổ nhìn lên bẩu trời đêm đầy sao.

Cấp 10 chỉ đại diện theo đứng khả năng của người thức tỉnh, vỗn dĩ từ lâu cô đã phá bỏ được giới hạn đó rồi dẫu có thiết bị kiểm tra tư chất tiên tiến đến mức nào thì vẫn là cấp 10 thôi.

Trừ khi là thiết bị kiểm tra sức mạnh...

Sáng hôm sau.

Ferar vừa bước vào lớp, không biết vì sao không còn ai bắt chuyện với cô nữa chắc vì cấp độ không chung tầng với họ đi ha?

Đám bạn học thì thầm với nhau.

- Mọi người có phát hiện hay không, dạo này sắc mặt của Ferar khá tốt đấy chứ.

- Tào lao, không chừng mai lại ốm liệt giường .

Bỗng Ferar đang ngồi thì ho sặc sụa sau đó lấy từ trong cặp cái khẩu trang rồi đeo vào.

- ...

- Đó thấy chưa.

Cảm xúc tiêu cực từ Luciane: -88

Ferar nhìn dòng thông báo trước mặt mà ngơ ngác.

-" Gì vậy?

"

- Cậu ổn chứ?

Seraphina ngồi kế bên hỏi.

- Không sao, tớ ổn mà.

Ferar không để ý đến cô bạn cùng bàn nữa.

Cô cảm thấy một cơn cảm giác lạnh lẽo chạy dọc sống lưng.

-"Pur.

Ra đây."

-"Chưa đâu"Một giọng nói vang lên trong đầu cô rõ ràng đó khôn phải là giọng của hệ!-"Ai đó!"

Giọng nói đó không đáp lại để lại khoảng lặng trong tâm trí cô.-"Quái lạ rõ ràng cô ta đang ngủ say mà?"

Cắt ngang dòng suy nghĩ của là tiếng thầy Brook đi vào.- Các em từ giờ chúng ta sẽ có một môn học bắt buộc mới tên Ambar.

Trường sẽ mời các giáo viên Ambar tới và dạy các em.

Từ ngoài, một người còn khá trẻ bước vào.- Từ nay, cô ấy sẽ là giáo viên Ambar của lớp chúng ta.- Chào các em cô là Gia.- Hiện tại các em có hai lữa chọn.- Một là chọn làm người thức tỉnh phải chịu cảnh cực khổ tăng cấp và gia nhập Sư đoàn 2 - Sư đoàn trắng.

Sẵn sàng hy sinh vì nhân dân.- Hai là tiếp tục làm người bình thường.Gia tiếp lời.- Ai muốn làm người thức tỉnh giơ tay, sau khi thầy Brook đọc tên xong thì bỏ tay xuống.Lần lượt từng người giơ tay lên.- Kexnu- Juliette-...Từng cái tên được nêu lên, người được nêu tên ưỡn ngực tự hào trước vẻ mặt ngưỡng mộ của các bạn học.- Ồ?

Ferar.Cả lớp bỗng yên tĩnh vốn dĩ không ai để ý vì đang dằn vặt bản thân không có chính kiến.- Ferar?Có người cất tiếng, không thể tinn vào tai mình.Thầy Brook gật đầu.- Những bạn được đọc tên đi ra ngoài cùng cô Gia.Ferar bước ra sau cùng, bên ngoài là những học sinh cùng cùng khối.- Bạn Charlot lập nhóm chat để mọi người trao đổi với nhau nhé.- Vâng!Anh quay sang nhìn Ferar mặt hơi nóng.- Ferar này, thân thể cậu không tốt có gì khó khăn cũng dựa vào tớ!Ferar nhìn cậu bạn khoé môi giật giật.- Haha, không cần đâu có gì mình sẽ nhờ cô Gia giúp.- Ò...Cảm xúc tiêu cực từ Charlot: -123Haha!

Ferar à, cậu cố tình cho cậu ta ăn chanh đúng không?

Ai mà chả biết Charlot theo đuổi cậu mấy tháng nay chứ.- Được rồi các em đi theo cô tới trung tâm huấn luyện.----------

-"Hahaha...

Đúng là trung tâm huấn luyện thế giới!"

Ferar ngồi trên phi cớ riêng nhìn xuống không khỏi trầm trồ.

Khu huấn luyện được chia thành các lại địa hình khác nhau.

- Uầy, khu sa mạc, khu rừng nguyên sinh, khu đô thị.

Nhiều hơn trong ti vi luôn.

Một bạn học nhìn ra ngoài.

- Tớ ước chừng cũng phải vài nghìn km đấy!

Chiếc phi cơ dần đáp xuống.

Từng lượt học sinh cũng bước xuống theo.

- Các em!

Chào mừng đến với Trung tâm huấn luyện thế giới!

Ở đây các em sẽ học các môn học như thường và xem kẽ huấn luyện Ambar, một hôm học - một hôm huấn luyện.

- Thưa cô, em có được về nhà không?

Ferar giơ tay lên hỏi, nếu không được về nhà vào chủ nhật thì cô cũng không muốn luyện tập làm gì thà tự tập luyện còn hơn.

- Hỏi hay lắm.

Chúng ta sẽ học nguyên tuần nhưng đến chủ nhật các em có thể lựa chọn ở lại để học hay không.

- Vâng.

- Được rồi.

Mấy đứa đi theo bản đồ được phát khi nãy tới ky túc xá đi.

Ai không muốn ở lại thì tới ban quản lý để mở cổng không gian.

Ferar vốn phải kiếm tiền với nấu ăn cho đứa nhóc ở nhà nữa.

Cũng không nên nhờ bà Emma suốt.

----------

Không biết phía trước có như thế nào, cứ tiếp tục liều mạng thôi!

Ferar đứng trước cửa nhà gỗ cửa, cảnh cửa mở ra cái đầu bé bé xinh xinh lòi ra.

- Chị mới về.

- Ừ, về chuyện học hành của em chị sẽ nhờ ông Zev kèm em học.

- Chị ăn tối chưa?

- Chết rồi!

Chị quên mất để chị vào nấu!

Cô vội vàng bỏ cặp xuống.

- Không cần đâu, em nấu xong rồi.

- Thật sao!?

Vậy cảm ơn bé con của chị nhé!

Ferar véo nhẹ má Theon một cái rồi hí hửng lại bàn ăn.Cảm xúc tích cực từ Theon Rosathien: +555Cảm xúc...
 
Back
Top Bottom