Tâm Linh Giải Trùng Tang - Tùng Bách

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
241967424-256-k823613.jpg

Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Tác giả: TngLngVn
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Trước tiên đây là câu chuyện của gia đình bạn tôi, tôi được chứng kiến một phần và được bạn kể lại nên câu chuyện này tôi sẽ viết lại sát và chính xác nhất để bạn ấy và gia đình đọc được cũng cảm thấy tôi viết lại bằng sự tôn trọng.

Cám ơn cô chú đã đồng ý cho cháu viết lại câu chuyện ly kỳ này
Tên nhân vật và địa điểm xin đươc giấu kín
Cám ơn các bạn ủng hộ
Tác giả Tùng Bách: https://www.facebook.com/tunglam.vu.391420/ Tags: giaigiaitrungtang​
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Không Tên Phần 1


Trước tiên đây là câu chuyện của gia đình bạn tôi, tôi được chứng kiến một phần và được bạn kể lại nên câu chuyện này tôi sẽ viết lại sát và chính xác nhất để bạn ấy và gia đình đọc được cũng cảm thấy tôi viết lại bằng sự tôn trọng.

Cám ơn cô chú đã đồng ý cho cháu viết lại câu chuyện ly kỳ này

Tên nhân vật và địa điểm xin đươc giấu kín

.....

Khi mới bỏ năm đầu đại học quyết theo đuổi ước mơ,bố tôi khi ấy gọi tôi lại nói chuyện thẳng thắn,bố vốn là chiến sỹ nên hiểu được tất cả khó khăn vất vả,áp lực mà tôi trải qua khi tiếp bước theo vào ngành.

Ông nói- mỗi người chỉ có một cuộc đời để sống nhưng nhiều mục đích để theo,con đã 20 tuổi hãy tự quyết định cuộc sống của mình,Nếu con đủ tự tin để theo đuổi ước mơ làm du lịch,khám phá những điều mới,trải nghiệm mới mà vẫn có thể kiếm đủ tiền lo cho bản thân và tương lai sau này bố sẽ ủng hộ,con lớn rồi sau này là trụ cột gia đình,phải biết cân nhắc phải trái đúng sai,nên hay không nên con nhé

- Dạ,con cám ơn bố đã hiểu cho quyết định của con,ngày mai con xin phép bố mẹ cho con ra ngoài du lịch một vài hôm,sau khi trở về con sẽ trả lời bố về quyết định của conBố tôi không thái độ gì,chỉ có mẹ tôi vừa tức giận vừa lo lắng,tôi thi đỗ tuyển thẳng vào học viện mà nhiều người mơ ước,soạn đồ xong tôi nhìn lên tấm bản đồ chọn địa điểm dừng chân,và tôi

chọn đến vùng núi phía Bắc trải nghiệm Tour " sống còn" đầu tiên trong đời

xong bữa trưa tôi xin phép bố mẹ xuất phát,xách con Dream Thái chạy từ Hà Đông lên miền núi,vì chưa từng thấy những cảnh đẹp như vậy,vừa đi vừa ngắm rồi dừng lại chụp ảnh khiến tôi quên mất thời gian

Khi thấy trời xầm tối tôi quyết định chạy thêm khúc nữa thấy nhà nào đó sẽ dừng lại xin ngủ nhờ qua tối nay sáng mai sẽ đi tiếp,ai dè chạy 60km đường núi không có nổi căn nhà,xăng gần hết trời thì tối trong lòng đầy lo lắng,nhưng thôi,đâm lao theo lao chứ chả lẽ giờ ngủ ngoài đường hay sao,nghĩ vậy tôi chạy 1 mạch không nghỉ,may sao đến địa phận BC bắt đầu có nhà cửa,tấp vô đả bát mì tôm trứng ven đường,đổ đầy xăng và tìm nơi ngả lưng,lạ lẫm với tất cả mọi thứ tôi hỏi chủ quán" chú ơi quanh đây có nhà nghỉ nào không,cháu muốn ngủ để mai lên KB sớm ạ"Nhìn tôi dò xét một hồi chú nói-" trên đèo này mỗi nhà chú và vài nhà trên kia,nhưng cháu người lạ không ai cho ngủ nhờ đâu"Tôi bắt đầu thở dài,tính đanh liều đi thêm thì chú gọi tôi lại" 5 chục ngủ tạm giường nhà chú"Tôi như vớ được phao cứu sinh ok ngay.chú định nói gì đó nhưng lại thôi,cất đồ lấy quần áo đi tắm,nhà tắm ở đây đằng sau nhà, k có điện phải dùng đèn pin ác quy được dựng bằng nan tre có mái lợp Nhựa,nước dẫn từ trên suối xuống lạnh toát dù hè tháng 5 nóng vđ,khi mới cởi đồ vắt lên xà ngang tôi nghe tiếng ném đá nhỏ lên mái lộp bộp,nghĩ trẻ con thấy lạ nó trêu tôi mặc kệ tắm xong với tay ra lấy đồ tôi chạm phải gì đó mềm mềm như chạm vào người ai đó nhưng nó mát lạnh khó tả,mặc đồ nhanh chạy lên nhà thấy chú chủ quán lục đục trong phòng,nghĩ chú đang tưởng mình có tiền nên định trộm mình dừng ở ngoài quan sát xem sao,chú quay người lại cẦm chiếc dao sắt được rèn thủ công tôi càng không dám vào,lên phương án mất tiền cũng được.có gì chạy thật nhanh là được.

giả vờ không biết gì để lấy chìa khoá xe toan trốn,chú túm chặt tay tôi lại,bên kia vẫn cầm dao,tôi định hét toáng lên cho hàng xóm xung quanh biết chạy sang để thoát thân,mà nghĩ lại ở đây không có nhà thì ai cứu,hét lên nhanh tèo hơn ,con dao nó nhọn thế kia cơ mà

Tôi tảng lờ coi như không biết,chú nói luôn

-chú định đề dao xuống gối cho cháu ,mà cháu tự để sẽ linh nghiệm hơn

- để dao xuống gối làm gì thế ạ

- Lạ nhà ở miền núi thế này đặt chiếc dao xuống gối ngủ khômg bị giật mình, cháu nín thở đặt chiếc dao xuống gối xong mới được thở lại

Tôi vẫn làm theo,chú dặn tôi

" đóng hết cửa sổ vào,không được bước chân ra ngoài cửa khi trời còn tối,5h gà gáy mới được ra ngoài,chú về ngủ với vợ,nghe ai gọi nhớ không được thưa,chú có chìa tự mở được"Đêm ấy với tôi nó dài thật,tôi mơ mấy đứa trẻ con leo lên xà ngang,đứa cố leo lên giường cấu nhéo với hình dáng đáng sợ ,lờ đi tính ngủ có tiếng gọi rất nhẹ

- Anh Tùng ơi,mở cửa cho em,ngoài này đứng lạnh quá 3 lầnTôi nghĩ Tùng là tên khi nói với anh chủ quán sao lại có người gọi như vậy,nãy giờ khách đến quán anh Ăn đều là lÁi xe,ăn xong họ đi het đâu ai ở lẠi ,chẳng có lẽ lÀ ...

Ma

Im lặng đi ngủ mặc kệ tiếng giống bố tôi lại vang lên

- " Tùng ơi bố đây,mở cửa cho bố với"

Tới đây tôi nhận ra tôi gặp cái gì thật rồi,tôi nhắm mắt im lặng gắn tai nghe và ngủ 1 mạch tới sáng

Anh chủ quán lên sớm lắm 5h anh đã đến đun nước quét dọn quán nhỏ,anh hỏi tôi

- đêm qua ngủ ngon không?

- Không chú ạ,cháu mơ linh tinh,còn nghe thấy tiếng gái gọi,tiếng bố cháu nữa

- Chú có mở cửa không

- Không ạ,bố cháu làm sao ở đây được,thế nên c không mở

- Bọn "Phi" nó trêu chú rồi,nó giả tiếng giỏi lắm,may không mở chứ nếu mở nó lại giấu đi,làng này vắng nên " Phi rừng " hay bắt lắm,có nhiều người tỉnh dậy bị điên,người ngồi trên cây hay chui trong bụi tre mồm đầy đất là có đấy

Mặc kệ thật hay không tôi đi đánh răng và xin phép đi sớm để đến KB,lúc này thấy sau nhà gần bờ suối vài nấm mồ nhấp nhô nho nhỏ

🏍🏍🏍🏍🏍

-Phi là Ma theo tiếng Tày nhé
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần Không Tên 2


Sáng sớm trên núi còn đọng sương khiến cây cối núi toả hương thơm vô cùng,thu dọn quần áo đồ dùng cá nhận chuẩn bị lên đường tôi thấy thiếu mất bộ đồ tối qua tắm thay ra

Chú đang nấu đồ ăn sáng cho tôi thấy tôi như đang tìm kiếm ,chú hỏi

- Cháu mất gì à?

- Bộ quần áo tối qua tắm cháu thay giờ không thấy nữa

- Vào ăn sáng đi lúc nữa giúp chú mang thùng nước ngọt xuống suôi ngâm biết đâu lại thấy

- Cháu đã xuống suối bao giờ đâu

- Có cô nào thích mang quần áo đi giặt cho thì sao,

- Chú cứ đùa cháu không quen cô nào trên này

- Có cô "Phi" đêm qua muốn vào ngủ cùng đấy thây

Chú cười khoái trá tôi thì chột dạ

- chú không sợ à

- Sợ cái gì?ngày xưa chiến tranh biên giới chú lên KB đánh Tàu,người chết gặp đầy,nằm cạnh xác đồng đội suốt có gì mà sợ?

- Vâng,cháu ăn xong rồi,xuống suối đi chú

- ở đây chỉ là căn nhà gỗ tạm dựng lên để bán hàng,điện kéo từ nhà xuống rất xa nên không có tủ lạnh,mang thùng bia và coca lon xuống suối ngâm sẽ mát lạnh

Khi đi ngang qua mấy ngôi mộ nhỏ chú đứng lại khấn vái nói vài câu tiếng tày mà tôi nghe không hiểu.chú kêu tôi lại

-vái đi,mất gì thì xin có khi về nhà lại thấy

Tôi cũng làm theo lời dặn,quả nhiên về nhà tôi thấy bộ quần áo ở nguyên vị trí cũ như chưa từng mất đi

Chú đem đồ của tôi hơ qua lửa cháy 3 lần rồi đặt củ tỏi và chiếc kim quấn sợi chỉ đỏ dặn tôi đem theo người khi đi xa

Cám ơn chú tôi mua 5 quả trứng vịt luộc và ít cơm lam muối vừng quất thêm bình lít rưỡi xăng dự phòng và lên đường

Một đêm khó ngủ chạy xe oải vđ,đến tpho BC vớ được quả nhà nghỉ cho lái xe tôi tấp vội vào luôn,quất 1 giấc ngon lành không biết trời trăng mây gió gì, gần 11h người ta gõ cửa nhắc trả phòng tôi vẫn lơ mơ trả lời rồi ngủ thêm

Hơn 12h lái xe đến ăn rất đông,ồn ào và mùi đồ ăn khiến tôi tỉnh giấc,ra trả phòng ăn uống nghỉ ngơi,kiếm chủ nhà nghỉ trả tiền phòng,ông chủ nói- Người yêu chú trả tiền rồi"

- em đi mình người yêu nào?

- Tôi gõ cửa người yêu chú ra mở cửa trả tiền còn bảo tôi để yên cho chú ngủ cô ấy có việc đi trước,chú tên Tùng chứ gì

- Vâng,sang bên kia ăn đi tiền dư còn đủ ăn xuất cơm

Tôi lấy làm lạ lắm,chả có nhẽ em nào thích tôi lén vào phòng ngủ với tôi à,nghĩ là thế nhưng vẫn thấy sai saiTừ Bc lên KB còn 120km đường đèo nhiều,tôi tính đi đi hết khoảng 3 tiếng về đến nơi 4h vẫn còn sáng,may mắn chuyến đi an toàn,đến nơi bạn tôi ra đón về nhà nó nghỉ ngơi chuẩn bị cho chuyến đi trải nghiệm du lịch hôm sau

chào bố mẹ gửi quà tặng thăm nhà bạn xong nó đưa tôi sang nhà Bà chào hỏi,bà nội nó khi ấy khoảng hơn 70 là "Mo Then",nhìn thấy tôi bà nói 1 tràng tiếng Tày,tôi không hiểu lắm chỉ thấy nó bảo chào nhanh rồi về

bà tao khó tính lắm đang mắng tao đấy

Nhà bạn ở trung tâm thành phố khá là điều kiện,2008 nó đã đi học bằng Camry rồi,trai Ngành mà lái camry thì gái không tán cũng tự đổ,vì vậy đi học các nàng theo dữ.tình yêu của nó cũng dữ dằn lằng nhằng theo

Buổi tối nhà bạn tiếp đãi tôi toàn đặc sản vùng miền,bà nội sang ăn cứ lừ mắt nhìn tôi quát

- Tua Phi - mầu hét ca lăng ( con ma kia,mày muốn làm gì)

Bạn tôi nói lại bà bằng tiếng Tày không muốn để tôi hiểu được,nhưng tôi cảm giác bà để ý tôi hơn,ăn cơm xong bà nói

"Nhà bà rộng lắm,Bách sang bà ngủ cho thoải mái"

Thằng bạn tôi gật luôn,chạy lên

phòng lấy điện thoại đưa tôi sang bên Bà ngủ,trước khi vào nhà bà bảo tôi bước qua chậu than nóng có ném muối hột và quế vào thơm nức mũiBạn nói bà quý tôi lắm mới cho sang ngủ bình thường nó là cháu trai cũng không được sang đâu,cảm kích vô cùng

Mệt do đi xa tôi đặt lưng là ngủ luôn,sáng còn dậy đi ăn sáng ngắm thành phố như dự định,bạn tôi nằm cạnh chém gió với gái như pháo rang cũng không làm tôi tỉnh giấc nổi

Đêm ấy ngửi mùi hồi mùi quế đi vào giấc ngủ sáng dậy mới biết bà đã dậy thay than xông hồi,xông cho tôi có giấc ngủ ngon không mộng mị
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Không Tên phần 3


sớm,nhấc máy gọi thêm mấy người bạn chúng tôi đi "Cổng Trời" ,Hồ Thang Hen,Núi Thủng,bà nghe được cuộc điện thoại của bạn tôi về chuyến đi dặn riêng tôi

- "Bách không được xuống nước"

- dạ,cháu nghe lời bà

Bà cười hàm răng đen ăn trầu móm mém, nhìn ra sau lưng nói một tràng tiếng tày khó hiểu

Tôi hỏi nó

- bà mày nói gì thế hả Tuấn??

- Tao chịu,nghe không rõ

- Bà cứ nói gì đến con ma ấy

- Bà tao có tuổi lại là thầy Mo nhìn đâu chả thấy Ma

- Mày định khi nào về hà nội,bỏ Ngành thật đấy à-nó hỏi

- Chưa biết,gặp em nào xinh xinh trên này lại không muốn về ấy chứ

- Tao hẹn 2 em xinh lắm nhá,thêm 2 thằng nữa tí đi ăn sáng cafe xong đi chơi

Hè nóng cả đội đưa nhau đi ăn "Phở chua",mua thêm 2 con vịt quay mắc mật rồi lên đường.phong cảnh đẹp tôi cứ ngó nghiêng trầm trồ mãi

Ngày ấy chưa có iphone,tôi dùng con Nokia 6500 chụp ảnh đầy hết thẻ nhớ

Cuộc đi chơi hôm ấy khá vui,đến Hồ Thang Hen nước hồ xanh ngắt,chúng nó rủ đi bè ghép bằng tre tôi cũng đi theo quên lời bà dặn.lượt đi không sao nhưng khi về tôi bị giật chân xuống hồ ướt nhép cảm nhận rõ bàn tay đang kéo chân mình xuống,tay tôi vẫn bám bè nổi lên kêu

- kéo tao lên Tuấn có cái gì đó túm chân tao

- Hà Kéo anh lên với

Mặc kệ tôi gọi 2 đưa chúng nó vẫn ngồi yên,trong thoáng chốc khuôn mặt 2 đứa nó thay đổi thành mặt của người khác trông trắng bệch

Tôi bị chúng nó lấy chân chèo đẩy vai tôi dìm xuống đau điếng

May sao bè 3 người kia thấy tôi bị đuối nước tới kéo tôi lênTuấn với Hà vẫn đứng nhìn chúng tôi vào bờ,lát sau cũng tự chèo vào mặt vô cảm

2 ông bạn thân th Tuấn đấm nó mấy cái nó bừng tỉnh

- mày làm cái gì đấy hả Tuấn,mày rủ bọn tao đi chơi để nhìn mày dìm chết Bách à

- Mày điên à,tao sao có thể đi giết nó đươc,ở trường bọn tao chơi thân với nhau,coi nhau như anh em

- Mày với cái Hà thấy nó rơi xuống hồ không kéo nó lên còn lấy cây chọc nó xuống còn cãi à

- Bọn em không làm thế-hà lên tiếng khóc lóc

- Tao có quay cảnh đúng lúc chúng mày dìm Bách đây này-Nhung nói

Nhóm bạn thân th Tuấn toàn con nhà điều kiện,Nhung đưa chiếc O2 atom (quay phim lúc đó nét vl) ra cả nhóm cùng xem hình ảnh ban nãy tuấn và hà dìm tôi,đúng kiểu muốn dìm chết,2 đứa nó cũng không ngờ rằng lại làm như vậyCuộc đi chơi mất vui,bọn tôi về lại tpho sớm hơn dự tính

Bà nội Tuấn nghe được cuộc trò chuyện của mấy đứa tôi bà giận ra mặt,kéo quần tôi lên xoa ít rượu gừng lúc sau khắp chân tôi nổi vết bầm tím ngắt,bôi lên người nổi hẳn vết cào cấu trên thân

Tuấn xin lỗi tôi,tôi không giận gì nó hết gọi mấy đứa ở lại ăn cơm xí xoá chuyện vừa qua

Nhà Tuấn có lò rượu gạo thủ công,rượu chỉ nấu phục vụ gia đình,ủ cả kho rượu để đó dùng dần,bà mang rượu quế sang cho chúng tôi uống,chỉ vài ly người tôi chuyển sắc trắng bệch,vết hằn hồi chiều lại nổi lên rõ nét,2 bác nhìn thấy sững sờ,im lặng không nói

Bà lại nói

" về đây ngủ nhà bà Bách nhỉ",

Tôi đồng ý ngay tất nhiên thằng Tuấn nó lại sướng vl,nhà sàn gỗ ngủ mát cực

Đêm bà lại đôt than quế xông nhà,nhưng hôm đó bà trầm ngâm lắm,đem 2 que gỗ ra gieo quẻ,bà dặn " 2 thằng nhất định không được đi đâu ra cửa vào ban đêm,mang cái chậu vào nhà buồn đái thì đi sáng mai đem đổ"

Vâng dạ là thế cơ mà đêm đó tôi bị đau bụng,mở cửa cầm theo chiếc đèn pin lén bà ra nhà vệ sinh bên ngoài

Trong bóng trăng mờ,có bóng dáng ai đó đứng dựa cổng,không bật đèn pin để theo dõi động tĩnh coi nó muốn làm gì,có vẻ như thấy bọn tôi phát hiện,nó đi mất

Bà đứng trên nhà nhìn xuống nói tôi " đi vệ sinh nhanh lên rồi vào nhà,nói không được ra cửa ban đêm rồi"

...

Hoá ra mọi thứ nó là việc phải đến,mọi tai ương trong nhà Tuấn bắt đầu,còn tôi là cây cầu bị thế giới bên kia lợi dụng
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần Không Tên 4


Mấy ngày lên nhà Tuấn nó đưa tôi đi khắp nơi ngắm cảnh đẹp

Mang trong lòng thăc mắc về bóng người ngoài cổng,thêm với ám ảnh ngày bé mỗi khi bố đi làm bị xã hội thâm nâu trả thù tôi hỏi nó

- Tuấn,bố mày làm phòng nào đấy

- Làm phó thành phố chả thuộc phòng đéo nào cả

- Đuỵt,nhà mặt phố bố làm to,học trường ngon,mặt công tử,gái theo nhiều là đúng rồi

- Mày chắc kém,sướng đéo biết hưởng?

- Nó thuộc vào đam mê,mày hiểu không,là đam mê đấy

- Đam mê ra được tiền không,bôn ba vất vả,ngành của mình làm tốt chuyên án chả mấy mà thăng chức,học học viện nữa cơ hội cao hơn

- Mày có nhớ đêm hôm trước tao bị đau bụng mà có bóng ngoài cổng không,có khi nào bố mày bị Bọn nào thù không?

- Tao chịu,để về tao hỏi bố xem sao mà tao chắc là không đâu

Tôi chợt nghĩ hay thử rình coi sao,bàn với Tuấn kế hoạch đi rình,chợt nó nhớ ra trước cửa nhà có camera,thế là tối đó tôi ngủ nhà bà nó về nhà canh Cam

Trời mẹ cuộc đời,đêm ấy oi nóng vl chiếc quạt không làm tôi mát nổi,tôi mở cửa sổ gỗ nhỏ nhìn được ra vườn Xoài và kho rượu

2h sáng tôi thấy tiếng lách cách ngoài vườn nhắn tin cho tuấn

- mày ngủ chưa,có thấy gì khả nghi không?

- Có,thấy như 1 người dắt theo đưa trẻ con mà lướt qua nhanh lắm

- Tao thấy có tiếng người đi ngoài vườn

- Chắc bà tao lại lọ mọ ra lấy gì đấy

- Mày điên à,bà đang gáy bên ngoài phòng

- quan sát xem thấy gì không,để tao chuẩn bị đồ phòng thân rồi qua

Người tính không bằng trời tính,ngước mắt ra phía cửa sổ hướng ra vườn,cô gái mặc bộ đồ dân tộc bế đứa bé đang quấn trong tã đứng chỉ tay vào tôi

Dụi mắt nhìn lại cô vẫn đứng đó,giơ điện thoại lên chụp thì quá tối không thấy gì,ngước mắt lên nhìn lại thì cô ta đi mấtt

Nhắn tin cho Tuấn

- quanh nhà mày có ai mới sinh con không,tao thấy có phụ nữ ôm đứa bé đứng trong vườn chỉ tay mặt tao"

- Tao đang rình,thấy đi qua cạnh nhà tao ra vườn

- Ok,có gì nhắn tin cho tao anh em mình ra

Vừa dứt điện thoại xong khuôn mặt lờ mờ ấy đứng áp vào cửa sổ nhìn tôi,không rõ ma lực nào khiến toii đứng nhìn mãi,cô ta không nói mà chỉ nhìn

Bà nội T thấy tôi lạch cạch không ngủ vén rèm vào phòng bỗng nhiên cô ta chạy mất,bà không nói gì đóng cửa sổ lại bật điện nói tôi dán mấy tờ giấy thô lên cửa sổ,tôi hỏi bà có thấy gì không,chứ tôi thấy có cô gái đứng ngoài cửa sổ?

Đêm không ngủ được sáng tôi với Tuấn rủ nhau đi ăn sáng rõ sớm,lần đầu đi ăn bánh cuốn nước canh phải công nhận ngon cực,vào chợ mua đồ nấu cơm tôi nhón thêm vài loại bánh nữa về cho bà,hàng xóm láng tỏi thấy tôi thì trêu

- " có làm rể KB không,cô gả con gái cho",

- vài câu trêu lại các cô giơi thiệu bạn gái cho thật,từ đó bữa trưa mẹ Tuấn có thêm người nhặt rau cùng,không phải điêu chứ con gái trên ấy xinh kiểu mộc mạc hút mắt lắm

Tâm tình thằng trai 20 tuổi lúc ấy được gái xinh tán tỉnh cũng thích mà bẽn lẽn vc,đi dạo chỉ dám cầm tay nói chuyện,em thấy người quen liền bỏ tay ra ngay sau gần tuần thì em cũng tỏ tình với tôi trước,gđ em cũng tạo điều kiện cho 2 đứa, chỉ bà nội Tuấn không thích em ấy

Tối đó gđ em mời tôi đến nhà ăn cơm,hoá ra nhà em cũng điều kiện,em là tiểu thư chẳng phải làm gì,vậy mà cả tuần qua em xuống nhà Tuấn nhặt rau chỉ để nói chuyện với tôi

Bà biết chuyện tôi lên nhà em ăn cơm đưa tôi chén rượu tỏi và dặn

- Bách,bà bảo này,bách lên nhà người ta ăn cơm phải mang theo ớt và tỏi ăn trong mâm cho người ta thấy,nghe lời bà

- Vâng bà ạ,cháu về muộn bà ăn cơm đi nghỉ sớm không phải chờ cửa đâu bà nhé

- Bà cười rồi cho tôi đi,

Bưa cơm rất ngon nhưng thấy tôi mang theo tỏi ớt ăn trong mâm,ông bà của em bực lắm,tỏ thái độ ra mặt cũng nói khó nghe,bố mẹ em nói

" ông bà có tuổi nên khó tính,đừng bận tâm "

thế nhưng tôi lại không còn thoải mái,xin phép ra về sau bữa cơm,em nắm tay tôi đi dạo nói chuyện bâng quơ

Em hỏi

- anh chưa trả lời có yêu em hay không

- Anh chưa có gì em yêu anh thiệt lắm

- Anh thích em chứ

- Có thích

Ấy thế mà em chủ động hôn luôn,nụ hôn đầu đời của tôi bị mất như thế đó

Vui vui lạ lẫm tối đó tôi mất ngủ,thằng Tuấn hỏi chuyện tôi có nói qua chuyện hồi tối,nó bảo

- con bé ấy xinh nhưng nghe đồn nhà nó làm phù thuỷ đấy,nuôi ma quỷ làm bùa nhà mới giàu,bà lo mày làm sao nên dặn mày thôi

- Tao với mày thanh niên tin gì mấy chuyện đấy,cứ tiếp tục thời gian nữa xem sao

Đêm mưa,gió lamg bật tung cánh cửa sổ,qua màn mưa tôi lại thấy cô gái bế con ngoài vườn,lay thằng Tuấn dậy ra xem,nhìn ra cửa sổ nó hét tôi nhanh đóng cửa sổ lại trùm chăn run bần bật
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Sự trở lại của vong hồn cô Lèng


Từ bé mấy anh em nhà thằng Tuấn đã được nghe bà kể chuyện về hồn người phụ nữ bế con vào những đêm có trăng hoặc gần rằm,qua thời gian thì hội nó quên hết vì đâu có gặp bao giờ

Vậy nên khi hôm đó nhìn thấy nó hoảng hốt lắm

Bà nội nghe thấy chạy vào phòng nói lớn 1 tràng tiếng dân tộc đóng cửa thắp nhang xông thảo dược khắp nhà

Tuấn hoảng loạn gào hét co giật liên hồi,bà nó sợ nó cắn lưỡi phải lấy đũa cả đảo cơm chèn ngang miệng nó

Bố mẹ nó thấy ồn chạy lên bà xem có chuyện gì,nhìn thấy bố lên nó càng co giật mạnh,chỉ tay vào mặt bố nó nói 1 thàng tiếng dân tộc rồi cười the thé

Chả hiểu nó nói gì nhưng tôi vẫn sợ vl,bố nó tát cho vài cái thì nó yên hẳn rên hừ hừ thở phì phò,khi mọi người nói chuyện đột nhiên nó nhìn tôi cười quỷ dị

Ngoài trời vẫn mưa lớn,nó bật dậy chạy thật nhanh ra vườn trèo lên cây mít vắt vẻo cười the thé tay như đang bế con hát ru,mọi người chỉ sợ nó trơn trượt mà ngã xuống

Bà nội mang nải chuối cùng ít quần áo chúng sinh cắt bằng giấy thổ cùng vài thứ cúng ra gốc mít,bố nó che ô cho bà châm nhang thắp nến cúng vội,ngử thấy mùi nhang nó nhảy phốc xuống đất nhẹ nhàng cầm bánh chưng ăn ngấu nghiến,tđn cây mít rõ là cao,đất thì trơn mà nó nhảy nhẹ thế cơ chứ

Gió thổi,mưa ướt vườn tối nhang đèn lập loè trông kinh dị thực sự

Chờ nó ăn hết bánh chưng xong bà nói nhỏ nhẹ mời nó vào nhà nói chuyện,mưa gió bẩn thỉu ướt át mà đứng ăn như thế khổ lắm,vào nhà cho ấm tôi nấu cháo cho mà ăn

Bà thủ thỉ thế mà nó nghe bà đi vào nhà theo thật,bà bắc bếp luộc chục trứng pha ít cháo gói cho nó

Bà nói(tiếng dân tộc nhưng mẹ Tuấn dịch cho tôi nghe ý của câu,thuật lại theo ý hiểu và nhớ)- mặc quần áo ướt lạnh lắm,cho cô bộ quần áo đẹp mà thay

- Quàn áo thằng này xấu lắm,tao mặc áo Chàm thôi

Bà mang bộ áo chàm truyền thống ra cho nó mặc thật,nó xoay vài vòng đeo chiếc vòng bạc ngồi như phụ nữ

- Cháu bé lạnh rồi,cho nó cái tã ủm lại cho ấm hay muốn quần áo chúng sinh?

- Nó chỉ vào đống giấy thổ nhiều màu

- Thế cô về đây làm gì?cô muốn gì?

- Cho ăn rồi nói,đói lắm

- Cho ăn xong đi đừng quay lại quấy quả nhà tôi nữa

- Nhà mày đã hết nợ với tao đâu mà đi,cho tao ăn không tao bóp chết thằng này

Mẹ Tuấn đổ trứng ra nồi đưa cho nó,nó ăn 1 lèo 10 quả bóc không kịp,cho nó cháo trắng nó đút cho em bé vô hình

- Cô bao nhiêu tuổi,sao quấy nhà tôi mà không chịu đi?cô tên gì- bà hỏi

- Tên Lèng,vợ 2 của bố mày

- Cô đừng có nói dối,bố tôi mất lâu rồi lấy đâu ra vợ 2

- Tao mà thèm nói dối à,tao về đây bắt một thằng nhà mày đi thế chỗ cho tao

- Thôi cô bớt giận chúng ta nói chuyện với nhau,chuyện đời trước chúng tôi không biết gì cả,giờ cô bắt đứa nào đi là có tội với ông trời,cô cần gì cứ nói chúng tôi cúng cho cô hết

- Tao chả cần gì,bố mày chôn sống tao có nghĩ đến hôm nay không?

- Bố tôi làm gì cô ,cô nói cho chúng tôi biết,xưa nay ông hiền lành có nặng lời với ai đâu

- Ông Sùng nhà mày theo bọn Pháp làm Cai vàng trên Phia Đén,tao giấu được chum vàng nhỏ bị nó lừa mang đi

- Chum vàng nào sao tôi không biết,tôi về làm dâu nhà này nghèo lắm- bà hỏi

- Con dâu như mày biết làm sao được,nó biết tao có chửa sợ bị phát hiện. mẹ chồng mày là con địa chủ lên mỏ lấy đá ghè đầu tao,tao xin tha cho tao sống nó mặc tao van xin vẫn đánh tao

- Bà nội thở dài hỏi-thế con này là con ai,chết rồi thì làm sao có con

- Tưởng tao chết nó đem tao về làng bảo tao ngã trên núi xuống,nhà nghèo ăn không có bố mày đem xuống đôi gà,con lợn tạ lỗi là xong,làng đưa tao lên núi bỏ vào hang đá

- Thế cô chết trong hang à,còn nhớ hang ở đâu không?

- Ông Sùng lên hang thấy tao còn sống thấy tao thoi thóp định giấu mẹ mày,thế mà bà ta độc ác bắt người mang lá ngón lên đut cho tao ăn,ông Sùng xin nó chờ tao chết hãy chôn mà mẹ mày ép tao bị chôn sống

- Anh à,chờ em chết hãy chôn em được không,nằm dưới đất lạnh lắm - cô ta cười the thé

Nhà mày sẽ chết hết thôi,tao đã nguyền mẹ mày trước khi tao bị nó chôn rồi

Lát sau hồn ma cô Lèng đi mất,thằng Tuấn ốm mất 2 ngày,bà dán bùa khắp nhà trấn đất,mời thầy Mo làm lễ,ấy thế mà cô Lèng vẫn bắt người đi thật,bác Cả thằng Tuấn mất trong trạng thái điên loạn ngay trong tết Đoan Ngọ
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần Không Tên 6


Ngày bác cả thằng Tuấn mất ở mãi trong quê tận Mỏ Thiếc

Bà nội cũng buồn ra mặt,nhưng vì bác yếu mấy năm rồi nên ai nấy cũng chép miệng cho qua,coi đó là số bác phải đi thôi mà quên đi việc bắt người của cô Lèng

Sau này ngẫm nghĩ lại tôi thấy

Lời nguyền Tâm Linh của những người làm thầy Nhất Yểu,Nhì Bần,Tam Vô Tự có lẽ là đúng với nhà Tuấn,hoặc Nghiệp của đời trước giờ phải trả là thuận lẽ tự nhiênKhi trong quê báo ra ngoài thành phố bác cả mất,mọi người chuẩn bị đi ngay trong sáng sớm,bố Tuấn nhờ được lái xe cơ quan chở bà vào trong quê,tôi cùng Tuấn đi xe riêng của nó theo sau vì còn chuẩn bị đồ lễ đám tang

Em nghe chuyện tôi sẽ đi xa cả tuần xin gia đình đi theo phụ giúp,thêm người bớt việc,Tuấn đồng ý cho em đi theo

Phong tục trên miền núi đám tang truyền thống phải để 3 ngày,vòng hoa giấy,câu đối,cây tiền nhà táng phải đủ,chúng tôi phải đặt làm từng thứ mãi đến chiều mơi xong

Tuấn mới ốm dậy nên đưa xe cho tôi lái,quả xe Cẩm Ly mở cốp toàn hàng mã trông kinh dị thật sự

Gần đến mỏ thiếc đường rất xấu,tôi đi từ từ cho tuấn nghỉ,nó còn tận vài ngày đứng ra lo đám tang cho bác

Khi chỉ còn vài trăm met nữa đến nơi xe cứ tắt máy không đề được, Nàng ra sau xe xem đường giúp tôi thấy cây tiền sắp rơi thì chỉnh lại,quay đi lại đổ nghiêng như cũ

Trên này ai cũng mê tín hay tâm linh hoac có khả năng tâm linh thì phải,vài lần như vậy em nói lớn" cây này của đám tang bác K đừng có mà giành giật,để yên cho người ta đi" thả lại vài tờ 500đ xuống đường xe nổ lại được như cũ thuận lợi vào đến đám tangKhi vào đến nơi bác chưa được Liệm(Niệm) vì chờ đầy đủ anh em con cháu về với bác nhìn bác lần cuối và chờ Hòm về

Vì gđ tuấn cũng có tiếng nói,bác lại ở xa nên để mọi người về viếng đầy đủ trọn nghĩa cũng mất 5 ngày,thầy xem ngày nói "chỉ được 4 ngày lâu hơn phải 7 ngày"

Mùa hè nóng điên lên mà để 7 ngày thúi phải biết, giải pháp cuối cùng là nổ bỏng ngô và gạo lót dưới hòm rồi mới đặt bác lên cho khỏi thối,cái này mấy bác có tuổi làm,tôi với th Tuấn lo chân phụ vặt,thấy mặt tôi đưa em tới bà kéo tôi lại gần nói nhỏ

- Bách và Tuấn không được vào gần bác lúc liệm nhập quan đâu đấy,không được khóc,xong xuôi đóng đinh rồi thì Tuấn phục tang thôi,Bách giúp bà công việc đám tang là được rồi"

- Vâng bà

- Không phải bà coi cháu là người ngoài mà không cho cháu lại gần,cháu khắc tuổi với bác phải tránh đi

- Vâng

Hồi mới biết yêu nó sến súa lắm,Nàng thấy tôi lén ra ngoài hút thuốc thì đi theo chỉ để cầm tay tôi hay nhõng nhẽo tí chút là được,mang lén ra cho tôi miếng xôi trong bếp chỉ vì sợ tôi đói

- anh ăn đi này,từ sáng anh đã không ăn rồi

- Cám ơn em,em mệt không

- Hơi mệt anh ạ,em say xe

- Anh ơi,nhà này có ma hay em mệt nhỉ,em ghấy có người con gái trẻ mặc áo chàm đứng cạnh xác bác K mà chẳng ai ý kiến gì?

Nghe thấy áo chàm tôi bắt đầu nhớ lại vụ cô Lèng,có tí gai lưng nhưng vẫn an ủi nàng rằng em đang mệt đấy,không ai thấy cô nào áo chàm hết

Đứng lúc lâu hòm về,thầy bắt đầu làm lễ khâm liệm cho bác K,cả nhà lúc này mới khóc oà lên

Thầy hỏi giờ mất của bác thì không ai biết,sáng dậy đã thấy bác ngừng thở rồi,lấy giờ phát hiện làm giờ bác mất để làm

Bác cao 1m72,áo quan có m7 đặt vào không vừa thừa chân bác khoảng 1 đôt ngón tay phải nới hòm dài ra thêm một chút,ấy vậy mà vẫn không vừa,nới 2 lần phải tầm 10 phân so với ban đầu chân bác vẫn thừa ra y nguyên như vậy,đúng kiể bác kéo dài chân ấy

Cái đó là hiện tượng gì thì tôi cũng không biết phải gọi tên sao cho phải vợ con bác xúm vào nói tiếng dân tộc đại loại là

- "Anh mất rồi thì đi thanh thản,có điều gì chưa căn dặn được em thì cho em biết,em sẽ lo cho các con ăn học đầy đủ,nhà mới cho anh bị chật một tí anh cố gắng co chân vào cho vừa anh nhé

Ấy thế mà cho vào quan tài vừa thật,chân không bị thừa ra ngoài chut nữa

Em ở ngoài cùng tôi cứ núp sau lưng

- Anh nhìn thấy không,có cô đứng cạnh bác K thật kìa,còn bế theo đứa bé nữa

- Em hoa mắt rồi đấy,sang nhà bác bên kia nghỉ ngơi đi,ăn cơm anh gọi

- Em chả dám sang đâu,lạ nhà em sợ

- Thế thì lên xe ngủ đi,ngủ cho đỡ mệt

- thôi em ở đây phụ cơm nước tối nghỉ sau

Thấy Nàng hiểu chuyện tự dưng quên luôn vụ lời đồn nhà nàng là phù thuỷ

Nháy thằng Tuấn kêu "

- em C kêu thấy cô áo chàm bế em bé đứng cạnh xác của bác K,mày nghĩ sao

- Chắc hàng xóm đồn nên nó tưởng

- Không,hàng xóm ngoài kia không biết chuyện mày bị sao đâu,tao hỏi dò C rồi

- Tự dưng nay tao thấy cứ lo lo tđn ấy,nãy đi xe tao ngủ mơ nhà tao chết mấy người

- tại mày mệt thoii,cố gắng ăn uống rồi đi nghỉ tí còn phục quan tài

- Ngày đầu tao chưa phải làm gì đâu,nay nhập quan rồi người nhà khắp nơi đến chia buồn và giúp đám,bác không có con trai thì tao phải thay con bác thô

- Tối mày sang bên nhà cũ này ngủ,mai hộ tao thu đồ cũ của bác lại hôm nào chôn mang đi đôt

- Oki,đi ăn cơm thôi,cả ngày mọi người không ăn gì rồi

Ăn tối xong mỗi người 1 việc,nhà nó anh em đông người 2 đứa tôi được trốn đi nghỉ sớm,hoá ra nhà cũ chúng toii ngủ là nhà của ông bà nội Tuấn ở trong quê.vẫn kiểu nhà sàn người Tày kéo rèm vào là ngủ chứ không có phòng riêng gì cả,có mỗi chiếc quạt con con tôi nhường em,Ngại ngùng tôi nằm sàn em nằm giường phía trên ngủ luôn 1 mạch,muỗi nhiều như quÂn Nguyên,trời nóng tôi quấn quả chăn con công cho khỏi muỗi mà thở như bò
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần Không Tên 7


Nửa đêm đầu tiên ngủ sàn trum chăn nóng quá tôi thức dậy vào giữa đêm nhưng muỗi quá vẫn phải chịu

Em nằm giường trên lên tiếng

- Bách,anh không ngủ à

- Anh nóng quá lại muỗi nữa ngủ không được

- Anh lên đây nằm tạm với em đi,em chia cho anh nửa giường

- Không được,mọi người biết không hay

- Không sao đâu,nhà này không ai vào đâu,mọi người ngủ bên đám rồi,anh lên tranh thủ ngủ mai còn giúp nữa

Như được mở đường tôi lên luôn,tội gì mà không nằm cạnh chứ,bạn gái mình mà.

Thế mà trong sáng vl,chèn gối vào giữa,đúng ngủ là ngủ

- Anh,nãy em thấy rõ ràng có người sao mọi người không thấy nhỉ

- Tại em mệt đấy,ngủ đi,em hẹn 5h dậy mình qua giúp mọi người đun nước pha trà,mai bắt đầu làm đám rồi đấy

- Dạ,em hẹn giờ rồi,anh cho em nắm tay ngủ được không,lạ nhà mà em cũng sợ nữa,sợ anh đi trước em ở lại một mình

Nửa đêm cửa nhà lách cách,tiếng bước chân trên sàn,thính ngủ nên tôi tỉnh luôn,Nàng không ngủ được cũng nghe thấy tiếng mà bấu tôi đau điếng,sợ người quen lại mang tiếng tôi nhảy xuống nền nằm trùm chăn

Mệt thật sự tôi kệ nóng mà ngủ

Lúc lâu sau tôi bị đá chân bởi một bóng người già

- sao lại nằm ở cửa đi lại thế,lên giường mà nằm

- Trên giương em cháu đang ngủ rồi,cháu ngủ tạm nền lúc nữa còn sang phụ đám ạ

Em im lặng không nói nhắn tin cho tôi

- anh vừa nói chuyện với ai đấy

- Không biết,có ông nào vừa đá chân anh bảo anh lên giường nằm

- Anh,cửa em khoá bên trong thì ai vào được?có khi nào là ma không

- Em đừng nghĩ linh tinh,ma gì,chắc cửa em chỉ móc ai đó mở vào được thôi

Để em yên tâm,tôi dậy bật điện soi cửa,đúng là em khoá cửa rồi,tôi tự hỏi tôi vừa mơ hay tỉnh?không nghĩ ngợi gì tôi trèo lên giường ngủ với em luôn,

Ngủ chẳng được bao nhiêu,điện thoại chưa kịp kêu báo thức,em bị kéo chân gọi dậy đi thả gà,mắt nhắm mắt mở em lay tôi dậy cùng

- anh ơi,ông bảo em đi thả gà,anh dậy đi với em

- Cửa khoá rồi ông nào kêu em đi được

Nói xong tôi tỉnh hẳn ngủ,xem đông hồ 5h kém 10,kéo em dạy đi sang đám phụ việc,mới r ngoài cổng thấy 1 đám đông đủ hình dáng,tôi và em cúi chào cho phải phép,đi vài bước tôi quay lại tính mời vào đám nhưng không còn thấy ai đứng đó,em hỏi

- có phải mình vừa gặp Ma không anh?

Chả biết trả lời tnao tôi kéo em vào giúp cơm nước,tôi đc giao nhiệm vụ dọn gian thờ riêng mời người có tuổi trong nhà uống nước nghỉ ngơi trong mấy ngày tang lễ.

đập vào mắt tôi là hình ảnh người đàn ông đá chân mình tối qua trên di ảnh đặt trên ban thờ,là cụ nội Tuấn,ông Sùng
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần Không Tên 8


Thấy ông Sùng cùng bà Vợ trên bức ảnh đen trắng mặt rất hiền,vậy sao có thể độc ác trong quá khứ đến vậy,tôi đứng nhìn ban thờ hồi lâu bỗng bị vỗ vai

- nhìn cái gì,quét dọn đi không muộn

Giật mình quay ra không thấy ai,tôi nghĩ mình hoang tưởng cmnr,nhanh chóng quét dọn rồi ra ngoài

Thằng Tuấn thấy tôi kéo tay gọi vào ăn cơm sáng rồi ra xã đón hội cái Hà (bạn thân Tuấn đi du lịch chung trong phần trước) vào viếng bác,chúng nó cũng ở lại đám giúp luôn,tôi đồng ý luôn,ăn xong tranh thủ ra sớm có khi được ngủ vài phút cho đỡ mệt

Trên vùng này đám ma chay làm lớn lắm,cúng người mất bằng heo quay cả tạ,gà vịt anh em họ hàng mang đến góp,làm bánh Giầy giã từ xôi nếp nương,đám tang buồn mà cơm thì ngon thật .có thể không phải bác ruột mình nên tôi ít tình cảm,vẫn ăn cơm như thường

Nàng tiểu thư mà biết ý ra phết,phụ dọn mâm bát cơm nước chẳng nề hà gì,thấy thương tôi nhắn tin

- anh đi đón hội cái Hà vào đây,em đi không?

- Đám đang nhiều việc thế này em đi không tiện

- Lát anh phụ em dọn rồi đi

- Dạ.mình đi gì ra hả anh?

- Đi ô tô th Tuấn,dọn nhanh ra ngoài chờ chúng nó được ngủ 1 tí trên xe đấy

Nói thật là cả ngày mệt,đêm lại chập chờn tôi hơi oải chỉ muốn ăn nhanh rồi đi

6h sáng thầy bắt đầu làm lễ tôi với em được thằng Tuấn nháy cho đi sớm khỏi dọn.ok trốn việc tí,còn cả tuần để mà giúp cơ mà

Leo lên xe ra xã em hỏi tôi nhiều điều

- anh thấy được họ đúng không

- Họ là ai?

Em nhắc đến ai

- Lúc đêm ấy anh,em thấy anh nói chuyện một mình vài lần,lúc người ta gọi em đi thả gà cũng thế

Tôi chả biết nói gì tảng lờ đi,em hỏi nửa thật nửa đùa

- anh có nghe người ta đồn về nhà em không?

- À,đồn nhà em làm vật liệu xây dựng giàu nứt vách ấy hả-tôi giả vờ

- Không,chuyện khác cơ,đồn kiểu mê tín

- Anh không quan tâm,anh phải được chứng kiến mới tin

- Nếu em nói có phần thật anh có chia tay với em không,anh nghe "Bùa yêu" bao giờ chưa?

- Em lại liên thiên rồi,bớt nói vớ vẩn đi,em thấy anh giống kiểu đấy à?bỏ bùa anh mà nuôi anh được bố mẹ anh lại mừng😂😂

Nói với em tôi hơi mệt,muốn được nghỉ ngơi,em nói em biết có chỗ rất yên tĩnh và đẹp để ngur chờ hội kia tới,tôi đi theo chỉ dẫn tới đoạn bãi cỏ hoa Mua tím ngắt ngay đoạn hôm qua dừng chỉnh lại cây Tiền hàng mã.nhắn tin cho Hà nhắn đến nơi gọi tôi,tôi tranh thủ ngủ tí đêm qua mất ngủ,nó ok xong thì 2 đứa tôi cũng ngả ghế sập mành(nhắm mắt ngủ)Đội kia đi nhầm đường mãi 9h mới gọi tôi ra dẫn vào

4 đứa chúng nó lái xe bán tải chở hẳn con sống sau cốp xe,cơ man nào xôi nào bánh đi viếng(thể hiện quan hệ thân thiết mới làm vậy)

Cả ngày đám tang diễn ra bao nhiêu phong tục cổ lần đầu tôi chứng kiến,thầy cúng mặc đồ đội mũ y như sư phụ tôn ngộ không làm lễ chọc tiết heo tế thần,lần đầu tôi thấy shock kinh,hà nội toàn viếng xong đi chôn chứ làm gì có cái này

Tối ấy ăn cơm xong em hỏi tôi

- đêm nay ngủ đâu hả anh,sang lại nhà cũ em thấy sợ

- Không ngủ ở đấy chỉ có ra xe ô tô ngủ thôi,mà còn có hội kia nữa 6 người sao phải sợ

Nói thì nói thế chư tôi vẫn bị ám ảnh bởi ông Sùng

Tuấn nói hội tôi

tối nay anh em chịu khó ồn tí,nay làm lễ đến 2h sáng mới xong,bọn tôi ok thôi,

sang nhà quét dọn mắc màn,tôi nhắc hội kia mà không dám nói đêm qua gặp ma sợ chúng nó lướt hết thì toi

Trên đây không có gì chơi bọn tôi vào giường từ sớm,bật điện ngủ

Thời ấy chưa có 4G như bây giờ,bọn tôi dùng GPRS vào mạng dùng OLa chat yahoo giải trí chứ biết sao giờ

Gần 9h trời mưa lớn,mát trời bọn tôi ngủ quên vẫy tai luôn.đám quá mệt

Lâu lâu sau nghe tiếng rì rào nói chuyện kiểu người dân tộc,tôi nghĩ bên đám chắc ai sang ngủ toan dậy mở cửa thì thấy tin nhắn của em từ bao giờ

- anh à,sang đóng cửa sổ cho em,em sợ không dám nhìn

Tôi sang đóng cửa sổ cho em,cô Lèng đứng trong mưa mưa dưới vườn ngước lên nhìn tôi vô hồn

Tôi chết trân tại chỗ,đứa trẻ trên tay cô lèng trèo xuống đất ,cô lướt dần ngang tầm cửa sổ gần như đối mặt với tôi.em trông thấy hét lên khiến 4 đứa kia cùng tỉnh ,bóng cô lèng cũng biến mất

- có chuyện gì thế

- Không sao,Chi mơ ác mộng giật mình

- Tao cũng vừa mơ ông nào vén màn nhìn bọn tao ngủ,tỉnh lại không thấy mày đâu lại thấy ông già, cảm giác thật vãi-Thành nói

- Tao cũng thấy thế,ông già gầy gầy vén màn lên nhìn bọn tao hỏi "ai đấy"- Nhung nói

Biết chúng nó gặp cả rồi nhưng không dám nói thật,nói hội nó "mơ thoii đi ngủ",tôi vội đóng các cửa thoáng lại,em kéo tay tôi thì thầm

- "trên nóc nhà có tiếng bươc chân,anh đừng đi,em sợ"
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần Không Tên 9


Đêm ấy hội tôi 6 đứa lại mất ngủ,mưa lớn cứ nằm bên nọ chém gió bên kia,cái Hà nó hỏi

- Bách,nãy ông làm gì như nhìn thấy ma thế

- Vớ vẩn ma cỏ gì?mát cố đứng hóng tí

- Chi vừa làm sao thế em?hà hỏi

- Em nằm mơ giật mình thôi ạ

- Thế 2 đứa yêu nhau đấy à?

Em ngại ngùng không nói,tôi trả lời thay

- ừm,bọn tôi đang tìm hiểu,mấy ông bà lên ở lại bao lâu thế?

- Ở xong đám rồi về,bắt con lợn cả tạ lên viếng là thân thiết mới thế đấy trai hà lội ạ

- Bao giờ ông về HN thế?Chi xinh thế kia mà về là trai bản tán mất đấy

Chưa kịp trả lời bên đám văng sang tiếng kèn tàu thổi đám tang,tiếng mấy cái nhạc cụ gõ vào nhau choang choác loạn xạ kèm tiếng khóc nỉ non

Thằng Tuấn nhắn tin

- Bách,mày còn thức không?bà nội bảo mày thấy ông cụ tao à?

- Tao thấy cả cô Lèng,vừa xong hội nó ở đây cũng bị mà tao bảo chúng nó nằm mơ cho đỡ sợ

- hay mai mày cùng hội nó ra đi,tao lo được

- Vớ vẩn,bạn bè lúc này mới cần nhau thằng hâm ạ,xong lễ chưa,ngủ đi

- Mấy ngày tao toàn mơ tao chết thôi Bách ạ,đéo hiểu sao

- Sinh dữ tử lành,không sao hết

- Mai mày qua đây phụ tao canh áo quan nhé,cả 2 thằng kia nữa,thầy nói mai ngày chính cho hồn biết mình chết ,tuổi 4 thằng mình mới trấn được

- Ok?giờ ngủ đi sáng mai gặp

- Nói với 2 thằng kia xong 3 đứa con gái cũng kêu mai thức đêm bên đấy chứ chả dám ngủ bên này

Em thì thầm em muốn đi tiểu,kêu tôi đưa em đi ra vườn,vì nhà sàn gỗ sàn tre 2 tầng không thể làm nhà vệ sinh như ngoài thành phố được,

- anh bảo cái Nhung với cái Hà cùng em đi nhé

- Không,2 chị ấy mà thấy ma chạy còn nhanh hơn em

- Thế thì chờ anh tí,anh đi tìm chiếc nón cho em che khỏi mưaThấy tôi lục đục mở cửa chúng nó kêu

- đêm hôm mày đi đâu thế"

- Đi Ra vườn giải quyết,đi không?

- Đi- Chúng nó bật dậy tức thì

6 đứa lớn vl đội mưa gió ra cạnh nhà có mái che thay nhau đi

- Ánh sáng bên đám hắt sang,trong nhà hắt ra nhìn cái gì cũng mờ mờ,lần này đến Thành mở lời trước

- Có phải có người đang đứng cạnh nhà xí bên gốc cây không chúng mày?

- Đm đêm hôm thằng kia,nói linh tinh,

- 3 đua con gái bên ngoài hét lên Maaaaaaaa chạy 1 lèo lên nhà, 3 thằng bên trong tắt đái kéo quần chạy theo,Chi biết là thật nên chạy trước lên giường trùm kín chăn run bần bật,mấy đưa không nói với nhau câu nào,tôi lên giường em bỏ gối chắn ôm tay chặt cứng.không biết các ông lần đầu đi ngủ được gái ôm thế nào chứ tôi run hơn nhìn thấy cô Lèng,cơ hội hôn lén em được 1 cái,pheeeeeeeeee

Hơn 6h bên kia đem ô sang đón hội tôi mới dậy nổi,mệt quá mà,cơm nước xong xuôi để hội chị em dọn dẹp 3 thằng tôi thay bộ đồ tang trắng quỳ 4 goc quanh quan tài trấn theo lời thầy dặn,khách đến thì cúi lạy khóc ,quỳ đến tầm trưa mới hết khách viếng

Trước 12h làm nghi thức gì đó,cả nhà đi quanh quan tài khóc, 4 thằng tôi cũng phải đi theo

Cái Hà mang điện thoại ra quay video được nửa chừng mặt biến sắc.đi theo đoàn có hình bóng ai đó giống bác K trên di ảnh,đoàn người dừng nghi lễ chiếc bóng biến mất

trưa bọn tôi ngồi ăn cơm chung bàn,bố Tuấn sang mời rượu cám ơn hội tôi đến,hà coi như không có gì vẫn giúp bình thường,chiều hôm ấy 3 đứa con gái nói với hội tôi sẽ ra thị trấn ngủ sáng sẽ vào sớm,tất nhiên bọn tôi đồng tình rồi,đêm 4 thằng tôi còn phải ngủ cạnh quan tài cơ mà,takecare thế nào nổi

Tối tôi nhắn tin cho em xem 3 người thế nào,em nói kiếm được nhà nghỉ rồi,chụp ảnh gửi ola cho tôi xem,yên tâm tôi dặn em ngủ ngon,còn hội tôi thì đm ác mộng

Con bác K ít tuổi và 2 ngày qua đã quá mệt rồi,mọi người đi nghỉ,hàng xóm máu đỏ đen thì ngồi chơi phỏm canh đám,bác K chắc Thiêng nên ai thắp nhang cho bác cũng thắng11 h đêm ở quê yên ắng lắm rồi,bà nội tuấn gọi hội tôi ra ăn cháo gà lấy sức,chẳng ai canh quan,4 thằng hôi như cú rủ nhau đi tắm vội thì trong nhà có chuyện,con mèo vằn từ đâu nhảy lên nắp quan tài nằm im4 thằng tôi vào vị trí thì nó nhảy phốc xuống nền,đang lo xảy ra như trong phim cương thi kiểu người chết bật lên nhảy tưng tưng thì nó xảy ra thật, nắp đóng đinh kỹ lắm rồi mà vẫn bung ra,bác K bật dậy đứng thẳng tưng bất động,mọi ngươi chạy hết còn mỗi chúng tôi phải giữ nguyên vị trí trấn xác,nghĩ lúc ấy bác mà nhảy ra khỏi đấy chắc bọn tôi cũng chạy mất dép
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần Không Tên 10


Bác K cứ đứng yên như vậy hồi lâu,chiếc khăn che mặt thấm dần thứ nước chảy ra từ trong cơ thể bác bốc mùi hôi thối4 thằng tôi đứng chết trân đứng nhìn,riêng tôi lúc ấy thì nghĩ " chết dở rồi,ăn quả tịt 2 nháy rồi,đứng trong góc nhà thì chạy tđn được nếu có biến?"

Chưa kịp định thần lại chiếc mặt nạ giấy lại rơi ra để lộ khuôn mặt hóp sát xương tím tái,nước vàng từ trong hốc mắt chảy ra,mấy thằng tôi hét lên kinh hãiBà nội vào trấn an linh hồn bác,nói tiếng tày nên tôi không hiểuVợ bác ra chấn an hội tôi- " bác K cũng từng là người sống mà,bác mất cũng nhẹ nhàng.đừng sợ"Bon tôi không nói nên lờiÔng thầy tào làm ma chay cho bác làm nghi lễ cúng tế để trấn lại,đề phòng xác tự chạy cẩn thận lấy dây thừng buộc trâu quấn chặt cho 4 thằng tôi cầm đầu dây đọc chú tiếng dân tộc,Thầy dặn mọi người trong nhà nhanh chóng dọn sân đốt củi nghiến một khoảng rất to(các bạn đi cắm trai đôt lửa trại thế nào thì đây làm y vậy)Gỗ rừng cháy rất nỏ và được than,sau khi thấy than đỏ rực mọi thanh niên trong nhà phải bỏ dép nhảy vào đống lửa,kì lạ thay chả ai kêu bỏng( các bạn search youtube clip Nhảy Lửa để biết thêm)Cùng lúc Thầy đốt đuốc tre ngậm dầu phun lửa,ném muối khắp nhà ra sân,nhà người Tày bằng gỗ tôi lại lo hoả hoạ thì đời tôi hẹo thật sự,hết cả sợ bác k đang đứng lừng lững trong hòm =))Xong nghi thức thầy làm đám,bố của Tuấn phải cầm Súng hơi bắn lên trời 3 tiếng liên tục thì bác K như mềm ra nằm ngửa rất mạnh đổ nghiêng cả quan tài,may là xác không rơi ra khỏi quan,vì như vậy là 1 điều rất cấm kị,lật lại hom thả thêm chiếc kéo lên bụng và chỉnh lại bác như ban đầu thầy cho đóng lại nắp,lần này tôi phải đóng 4 chiếc đinh to 4 góc vì bát tự tôi toàn dương nên phải làm,sợi dây chạc trâu ban nãy đứng quấn bác K toii cũng phải tự mình quấn quanh hòm trấn cho bác khỏi bật dậy lần nữa, tôi thầm nghĩ bật dậy lần nữa chắc tôi nằm theo bác luôn,đau tim vl =))Thôi âu cũng là cái liễn,cả nhà quyết đinh hôm sau đưa bác lên đồi cho khỏi đêm dài lắm mộng,hôm sau sự việc lan truyền ra bên ngoài trở thành lời đồn khắp thị trấn bị thêu dệt đầy ma quáiCác nàng từ thị trấn vào sớm nghe tin đồn không biết thật giả thế nào cứ quấn lấy hội tôi dò hỏi,không muốn chúng nó sợ 3 thằng tôi im lặng hoăc chối bay biếnNg nhà Tuấn lên rừng lấy được loại nước lá cây gì đó đun sôi đặc đổ vào bể xi măng cho mấy thằng trấn quan ngồi ngâm với nhau cho hết mùi xú uế ám,ngồi kể lại chuyện đêm qua 3 thằng kia cũng són đái chứ chả riêng mình tôiÁm ảnh mùi xác đến giờ cơm tôi không ăn được gì,uống nước gừng ăn cháo trắng cả ngày hôm ấyĐội đào huyệt lên khu đất đào mộ túm được con rắn đen thui khi đào mang bỏ vào bao đi bán mà không nói gì cho ai biếtĐêm cuối cả nhà đều k ngủ,làm nghi lễ và 4h sáng phải đưa bác lên đồi chôn rồi,3 h sáng chúng tôi thắp nến từ trong nhà ra đến đường lớn dẫn lối cho bác đi,6 người to khoẻ khiêng mà đều không lên nổi,không bước nổi vì nặng quá,vợ con bác K nín khóc tự nhiên lại nhấc lên vai nhẹ bẫng,lên đồi khá xa mà không có chuyện gì xảy ra nữavị trí bác K nằm khá đẹp,giữa rừng thông xanh rì.Phong tục ng tày không quật mộ đào sâu chôn chặt luôn,hố gần 2 met chứ không ít,thầy cắt tiết 2 con gà trống tưới máu xuống huyệtĐặt hòm xuống ném 2 con gà trống lên bắt đầu lấp đất,mọi chuyện tưởng chừng như êm xuôi,đến chiều tối con gái bác K mất tích tìm khắp xóm không thấy,- Chi lê tiếng-mọi ng thử lên mả xem sao,biết đâu em nhớ bố lại lên thăm?Một toán thanh niên lên kiếm không thấy con gái bác K mà thấy 1 con rắn đen dài to bằng cổ tay nằm dài cạnh mả im lìmBà nội đi mượn con chó đen nhà hàng xóm sang kiếm,nó chẳng đi đâu chỉ quanh quẩn trong nhà r chui xuống gầm giường,bà nội đi theo tìm thấy con bé nằm trong gầm giường ngậm đầy đất trong miệng,người phì phì uốn éo như rắn
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần Không Tên 11


Bà Nội Tuấn vốn là Mo Then,nhìn cháu lăn lộn kiểu rắn thì đoán ra tình hình không có gì tốt rồi

Bà cho gọi đội đào huyệt tới nhà hỏi chuyện

- các cháu hôm qua đi đào huyệt có gặp chuyện gì không

- Không ạ,có thằng Đen bắt được con rắn to dưới đất mang về

- Thế con rắn đâu Đen?

- Cháu gửi xe khách ra Thị trấn chờ chợ phiên bán rồi

- Mày đi lấy về đây cho bà,bao tiền bà trả cho mày

Tức thì nó về lấy xe máy chạy ra thị trấn lấy rắn,bán lại cho bà 500 thì phải

Con Ngoan nhà bác K trèo lên xà nhà nằm cả tối trên ấy,chúng tôi chỉ sợ nó lăn xuống thì gẫy hết xương cốt

Thỉnh thoảng ngó lên trần thấy nó lè lưỡi phì phì là bọn tôi sợ trợn mắt lên,thằng Đen mang con rắn về cất dưới bếp,bà nội đứng dưới gọi con Ngoan

- Ngài ơi,ngài xuống đây a,chúng tôi tìm được thân Ngài về rồi,Ngài thương mà tha cho cháu nó tuổi nhỏ không biết Ngài cai quản núi rừng mà bắt ngài đi,nay cháu nó biết lỗi xin tạ lỗi với Ngài đôi gà trống,Ngài nhận mà tha cho cháu tôi

Tức thì con Ngoan gật đầu vài lần nói giọng Khè Khè

- tha cho nó thì được,nhà này vẫn chết thêm người,chỉ vào thằng Tuấn "Đích Tôn"

Gđ đầy đủ tái mặt,thằng Tuấn đích tôn mà có mệnh hệ gì thì dòng họ nhà nó Tuyệt Tự,bọn tôi cũng lo lắng thay cho bạn

Gđ quỳ sụp xuống lậy lấy lậy để xin cho Tuấn

- xin ngài thương tình giơ cao đánh khẽ mà tha cho nhà con,cho cháu được sống mà phụng dưỡng mẹ cha làm việc có ích cho xã hội

- Lúc làm việc ác có nghĩ đến ngày hôm nay không

- Chuyện đời trước chúng con không biết rõ tỏ tường,nay biết rồi xin làm việc tốt bù đắp cho người đã khuất phải chịu oan ức

- đích tôn

Cả nhà lại 1 đêm không ngủ sau đám tang bác K,cả nhà yên lặng không ai nói gì chỉ lắc đầu đau xót,bố mẹ tuấn suy sụp hẳn

Sáng sớm bà lên thăm mộ và thả Rắn đi ,con còn lại cuộn tròn chờ đợi,giữ lời hứa cúng gà trống sống bà đặt đó rồi về nhà

Con Ngoan cũng tỉnh lại sau đó mà từ đó nó cứ ngơ ngẩn,đi bộ thơ thẩn không biết đường về

Nhà tuấn và hội tôi cũng phải về thành phố sau đám tang,ngôi nhà 3 người mất đi trụ cột,con thì ngơ ngẩn trông cô quạnh vô cùng

Tôi lái xe chở cả nhà nó về?Chi đi theo xe hội cái Hà,gđ suy sụp bầu không khí đáng sợ

Thằng Tuấn vốn không tin mấy chuyện tâm linh nay cũng có thay đổi đôi chút,nó vẫn tỏ ra không có chuyện gì nhưng tôi biêt nó cũng lo lắng nhiều

Đêm ngủ nó hỏi tôi

- Bách,mày nghĩ sao về chuyện tao sẽ chết?tại sao đời trước nhà tao lại làm việc ác để bây giờ con cháu phải chịu?

- Mày sao thế,cứ bình thường đi xem nào?

Mày vẫn đang thở,mọi chuỵen đều có cách giải quyết

- Tao không tin ma quỷ,nhưng tao tin vào nhân quả trả vay

- Mấy hôm nữa mày về lại Hn đi?bố mẹ mày gọi về xem việc học hành rồi đấy

- Nhà mày đang như này tao m về không đành

- Mày còn tương lai,cút về xong việc lại lên

- Tao tính thi làm Phi công,không muốn làm trai ngành,mỗi khi đi học tao lại nhớ cảnh bố tao ngày xưa đi đánh án mà mẹ tao phải đưa anh em tao đi trốn

- Thôi,bay lượn tốn gái lắm,đi học với tao đi - nó cười trêu tôi

- Tao bảo lưu lại đi thi thử xem sao?phi công quân sự vẫn trai ngành đấy thôi

- Này,tao bảo,mày mà làm rể trên này,tao có chuyện gì mày làm con nuôi bố mẹ tao đi,bố mẹ tao và bà quý mày lắm

- Dm thằng dở hơi ăn no thừa calo,mai tao xuống nhận bố mẹ nuôi luôn,ok chưa?

- Ok,ngủ mai tính

Ấy thế mà tôi nhận bố mẹ nó làm bố mẹ nuôi thật,bà xem quẻ cho tôi xong mừng ra mặt

Bách theo bà học làm Thầy sẽ giỏi lắm đấy,ngày sinh toàn Dương,cốt khí Đuổi âm được,tôi thì cười trừ

Bác K mới mất,làm lễ nhận con nuôi to theo style đình đám nhà Tuấn thì không hay,tôi bảo mọi ng ăn cơm gđ như mọi ngày được rồi

Gọi hội bạn thân và Chi sang ăn cơm mừng thành người 1 nhà,nhân tiện chia tay mọi người mấy ngày nữa tôi về lại Hà Nội,Chi đòi theo nhưng tôi không đồng ý vì tôi chạy xe máy

Hội tôi đi chơi về khá muộn,muốn lên bà ngủ phải qua sân cạnh vườn mít,nghĩ lại vụ thằng Tuấn tôi mới bảo

- "Tuấn ơi về nhà mày ngủ đi,nay tao không muốn lên bà"

- Sao cũng được

Đang tính mở cửa bước vào thằng Tuấn nhìn sang khoảng sân trước cửa nhà bà, bóng dáng bác K bị xích chân cùm tay đứng đó gọi bà mở cửa nó cấu tay tôi

- "Bách,kia có phải đang có người không"?

- Tao thấy lờ mờ,đi vào nhà đã tính sau

Với việc trải qua với Cún tôi biết có điềm trùng Tang rồi,giục nó vào nhà đóng cửa,2 thằng tôi tính nói chuyện nay với bố mẹ vào sáng mai, ai ngờ trong quê lại gọi ra vào nửa đêm

" Con Ngoan treo cổ chết rồi"

Bố đi chưa được tuần con die nốt,haizzz
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần Không Tên 12


Ngoan mất cả nhà lại vào thị trấn từ đêm,bà không cho ai cắt dây vì lo sợ làm sai nhà sẽ lại có người chết vì treo cổTôi không nói chuyện cùng Tuấn thấy bác K ở sân nhà bà,sợ mọi người thêm lo,bố T nói- Bách lái xe đi con,giờ không ai đủ tỉnh táo để chở đâu- VângBà chuẩn bị vài thứ đồ mang theo rồi cũng leo lên xe ngồi,mỗi người 1 tâm tư suy nghĩ,bà khóc,bố mẹ Tuấn thêm lo lắng,Tuấn uống nhiều nó lên xe là ngủBà nói- nãy mẹ mơ thấy thằng K về trươc sân ngoài cửa,gọi mẹ ra mở,mẹ không thưa nó- Bà ơi không phải bà mơ đâu ạ,xong việc của em cháu nói bà nghe- tôi nói- Còn thằng Tuấn thì phải làm thế nào,dời ơi sao đời trước lại làm chuyện ác thế- bà khóc to hơnThằng tuấn cứ nghe bố mẹ nó với bà than thở,tỉnh dậy nói- Bố mẹ đẻ thêm đứa nữa đi,em Thỏ đi du học rồi sau này cũng định cư bên ấy,con có làm sao bố mẹ vẫn có thằng chống gậy- Mày liên thiên cái gì thế hả con,bố mẹ người nhà nước,già rồi đẻ đái cái gì- Nhưng mà con chết thì không ai phụng dưỡng được bố mẹ cả,ai thờ phụng,bố mẹ muốn tuyệt tôn à,con Ngoan nó chết rồi biết bao giờ đến lượt conBố mẹ nó không khóc mà ra lệnh- mày lấy vợ đi,đám ma xong yêu con nào đưa về nhà bố mẹ cho mà cưới- 20 tuổi đầu ăn chưa đủ no vợ con gì hả bố mẹ?thôi đừng nói chuyện trăm năm,500 chưa có trăm năm cái gì.nhỡ chết thật thì con nhà người ta lại thành quả phụ à- Xong việc đám ma cái Ngoan rồi tính- bà nóiLên đến nơi trời còn chưa sáng,hàng xóm láng giềng xung quanh đến đông nghịtRạp tre dựng từ đám tang bác K chưa kịp gỡ giờ lại là chỗ cho con Ngoan nó nằm lại ngày cuối trước khi chônBà vào nhà thắp nhang rồi cho tôi và Tuấn đỡ chân của Ngoan,bà trèo lên thang tre cắt sợi dây thừng rất dứt khoátLần đầu tiên tôi thấy người chết vì tự sátCon bé mới đang học cấp 2,bao dự định tương lai hôm nay lại treo cổ chết đau đớn thế nàymáu từ khoé mắt trợn chừng chảy ra,lưỡi le dài hết cỡ,mặt mũi tím tái treo lòng thòng trên xà nhà,bà chặt dây xong 2 thằng tôi đỡ được con bé xuống mà trong lòng run rẩy,trông nó thảm quáVợ bác K suy sụp hẳn,khóc không nổi cứ ôm Ngoan mà khóc,lạ thay càng khóc máu từ mắt mũi miệng và tai chảy ra càng nhiều, bà đưa con bé ra cởi dây thừng tẩm xăng thơm đốt ngay lập tức,bà lẩm nhẩm gì đó tôi cũng không biết nữa mà máu không còn chảyBà tự tay lau người thay quần áo cho nó,tỉ tê nói chuyện như nó còn sống vậy,dặn dò đi rồi phải sớm đầu thai đừng về quấy quả,gia đình đang gặp chuyện lớn lớn thương cho nó cháu gái mà phải gánh hoạ thayBà nói lâu lắm,mặc cho nó bộ quần áo mà tìm không ra nổi 1 bộ mới,bà phải dặn những người khác khâu ngay cho nó bộ áo chàm mặc lên đường chứ không nỡ để nó mặc đồ cũChết thảm thầy chả dám làm ma cho nó nữa,bà lại đứng ra làm lễ,áo quan cũng sơ sài tạm bợ vì quá vội vàng,cái gì cũng thiếu,quấn nó bằng khăn trắng chờ liệm mà nước mắt nó lại chảy ra mãi không nhắm nổi mắt,nó ra đi khổ thế đấyPhong tục ở đây con cái tự sát là bất hiếu với bố mẹ,phải mang vào rừng Cấm chứ không được chôn cất trong khu mộ gia đìnhRừng cấm là nơi trẻ con chết hay có tật đều bị mang đến thả dọ treo lên cây cho chết khô,gọi là mộc táng hoặc thiên táng được các thầy yểm bùa không cho linh hồn ra khỏi hàng rào tre tìm về phá gia đình.Khu rừnh hầu như chỉ có một loại cây, đó là cây gỗ nghiến.

Đây là loại cây sinh trưởng trên núi đá, trong điều kiện khó khăn nên lớn rất chậm.Mỗi cây gỗ mọc trên núi đá phải mất vài chục năm mới to bằng bắp chân người lớn.

Vậy mà nghiến ở đây, gốc nào cũng độ hai, ba người lớn vòng tay ôm mới xuể.

Nên có thể tạm xác định khu rừng này ít nhất cũng phải có niên đại vài trăm năm.

Đây là khu rừng thiêng, ít người đặt chân đến nên cây cối rậm rạp, dây leo cuốn bện vào nhau thành những dây chõng khổng lồ.

Vài trăm năm qua, những câu chuyện huyền bí về "rừng ma thiêng" đã ăn sâu vào tiềm thức những người dân ở đâyĐêm nó mất,sáng mọi người sang viếng nhanh chóng chẳng kèn chẳng trống,thanh niên hôm trước đi đào huyệt cho bác K nay lại phải đi đào huyệt cho cái Ngoan tận nơi kinh khủng,đứa cũng muốn vào nhanh rồi vềMẹ nó ngồi yên lặng nhìn quan tài của con vô hồn,dấm dứt than "Chồng chết,con chết tôi còn sống làm gì nữa,trời ơiiiiiii"Họ hàng thương tình giúp thu quần áo sách vở đốt cho nó mang sang thế giới bên kia,đến giờ lành đưa em nó đi,trời đổ mưa rào,Bác họ bên Ngoại nhà Ngoan độc miệng lầm bầm tôi nghe thấy mà không nói lo mọi người buồn- Điên điên dở dở chết đi cho nhẹ nợ,đỡ khổChẳng trì hoãn được lâu,vẫn phải đưa Ngoan đi cho kịpĐường dẫn vào cánh rừng khá khúc khuỷu, những phiến đá to đầy rêu trơn trượt khiến chúng tôi phải bám vào cỏ leo lên mới khỏi ngã.

Bao trùm khu rừng là một bầu không khí lạnh lẽo tỏa ra từ những hỏm đá sâu hút. �Mùi gỗ mục và đất ẩm ngai ngái.

Đi sâu vào lòng khu rừng, có những ngôi mộ nhỏ, cây cỏ chằng chịt phủ kín.

Tiếng chim lợn kêu éc éc vô cùng rợn người.

Cảm giác hệt như bước vào chốn u linh và huyền bí.

Chúng tôi tìm thấy lác đác những vật dụng cũ kĩ bị bỏ quên lại như vỏ đèn pin, lưỡi cuốc han rỉ, những mảnh vải thổ cẩm xen với vài cái rọ tre rách mòn, lăn lóc trong những bụi cây rậm rạp.

Sau một hồi tìm kiếm, chúng tôi phát hiện ẩn sâu lớp đất ẩm, có những mảnh gì màu trắng như những mẩu... xương!Thầy Then già nói- "Rừng này có lâu lắm rồi, từ hồi chúng tôi còn bé tí, ông bà bố mẹ đã dặn không được vào sâu trong rừng, không được bẻ cây cối.

Khu rừng này là nghĩa địa chôn cất trẻ con. �Hồi xưa trình độ thấp, thiếu cái ăn cái mặc, nên bố mẹ đẻ con ra ít nuôi được.

Có người vừa sinh xong vài ngày thì con chết vì bệnh sốt rét.

Có đứa bé sinh ra được vài tuần hay vài tháng là bị ma rừng bắt.

Những lúc ấy người thân, họ hàng trong gia đình lẳng lặng quấn đứa trẻ vào tã mang đi.

Họ thường không để người mẹ biết lúc táng, để tránh việc người mẹ bị kích động, đau khổ.

Sau đó người ta đặt đứa trẻ vào cái "thạ" (cái nôi) rồi tìm một cây cổ thụ to, đẹp, chọn tán cây cao và chắc chắn.

Cuối cùng họ treo cái "thạ" lên cây.

Xong xuôi họ trở về nhà và không bao giờ nhắc đến đứa bé xấu số ấy nữa".

Khi chúng tôi hỏi tại sao không chôn cất đứa trẻ mà lại treo lên cây thì nhận được câu trả lời: "Với những bé chỉ được vài ngày, vài tháng tuổi thì chỉ cần treo lên để mưa nắng làm nó tự tan biến vào khí trời như những vì sao.

Những đứa trẻ ấy là những sinh linh cực kỳ non nớt, chưa nhuốm bụi trần, nếu chôn chặt vào đất chúng sẽ khó đầu thai kiếp khác.

Treo lên cây là để hy vọng những cây nghiến rắn chắc sẽ che chở cho những linh hồn yếu ớt tội nghiệp kia.

Vừa thể hiện mong muốn kiếp sau chúng được cứng cáp khỏe mạnh như đại thụ trong rừng.

Sau đó người ta không phải đi thăm mộ người chết nữa vì vào thăm mộ dễ làm con ma thức dậy trở về bắt tội người nhà".

Già Then năm nay 95 tuổi được xem là pho sử sống của làng xua tay tỏ vẻ sợ hãi, không muốn nhắc đến khi chúng tôi hỏi về khu rừng này.

Theo già Then, từ xa xưa, người Tày đã có quan niệm rằng, vùi xác trẻ con xuống đất là không thương người chết và sẽ bị "con ma" báo hại, làm cho người nhà bị đau ốm, hoặc gặp tai nạn và phải chết theo.

Già Then còn nói thêm rằng, tục lệ đó có liên quan đến một "ma thuật" bí truyền của các thầy Mo Tày cổThầy Then già dặn chúng tôi lát về không được quay đầu lại dù bất kể giá nào đi nữa,bọn tôi vâng dạ nghe lờiHạ quan của Ngoan xuống trong khe đá bò xuống 2 con rắn đen to,trông giống con rắn trên mộ bác K,k phải nói chứ tôi ở đây vài người là chạy mất dépBà túm tay tôi lại- các ngài đến đón em Ngoan đi,con đừng sợ,ngài không cắn- Vâng ạVâng thì vâng thế thôi chứ tôi vẫn sợ vl,đúng là 2 con rắn không bò thêm,không cắn thậtChờ lấp mộ xong mọi người thắp cho em nén nhang rồi về,2 ngài quận tròn trên ngôi mộĐến lượt thằng Tuấn thắp,trong đầu luôn văng vẳng Đích Tôn
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần Không Tên 13


Từ trên rừng Cấm về Tuấn như người mất hồn,luôn mơ đến những giấc mơ kì quái,bà đi làm một chút hương liệu xông tẩy uế cho ngôi nhà,nước tắm cho bọn tôi khỏi bị tà ma bám theo

vì phải đi làm nên xong việc bố mẹ Tuấn về trước,còn bà và 2 thằng tôi ở lại nhà bác K thêm vài ngày, bà nói phải ở lại để cứu gia đình

- bách hôm trước thấy gì?

- Cháu thấy lờ mờ dáng bác K ở sân nhà bà,gọi bà mở cửa

- Có ai đi cùng không?

- Có nhiều bóng mờ nữa nhưng cháu thấy sau lưng bác K có dáng người mặt gà,người mặt chó

- Thật không?thật bà ạ,cháu bảo với tuấn về nhà ngủ chứ không dám sang bà,Tuấn cũng thấy

Bà lẩm nhẩm

- "không xong rồi,trùng tang hại chết cả nhà này rồi"

Tối bà sang nhà ông Sùng ngủ,gọi 2 thằng tôi qua

Chỉ sau 10h đêm yên ắng bà muốn làm lễ nhỏ thông linh với người đã mất hỏi chuyện,Tuấn quá hoảng loạn chỉ còn có tôi có thể giúp,bà muốn mời cô Lèng,mời vợ chồng ông Sùng,thêm nữa muốn biết về cái chết của bác K và Ngoan do cô Lèng bắt đi hay trùng bắt,

Bà làm lễ rất lâu mà không thể mời ai lên,nhớ lại hôm trước bọn tôi đều gặp ông Sùng khi ngủ,tôi nói với bà

- bà đừng cố nữa,đi ngủ thôi biết đâu mình lại được báo mộng thì sao???

- Cháu đi ngủ đi,bà ngồi với các cụ tẹo nữa rồi ngủ

- Cụ nào hả bà,nhà có mỗi 3 người thôi mà

- Các cụ khuất mặt không cho cháu thấy đang ở đây đông lắm

Cũng khá mệt,tôi vâng dạ bà xong là ngủ luôn

Đúng là đã là hoạ thì không thể tránh,hoạ từ miệng mà ra thì lại càng khó tránh

Bác gái độc miệng hồi chiều nói em Ngoan điên dở chết đi chạy đến nhà bác K mà khóc lóc xin lỗi,thắp nhang xin lỗi Ngoan và bác K liên tục

Hồi lâu bác ra cửa khóc,đem chiếc kim khâu bao tự khâu miệng của mình lại trông thật sự kinh khủng,máu chảy loan ra áo,tôi nghe tiếng ồn liền bật dậy chạy sang xem có chuyện gì vô tình được chứng kiến cảnh kinh dị này

Khâu vào cắt ra là đưa đi cấp cứu đươc,thế nhưng bà ấy càng muốn há miệng nói điều gì đó,môi rách theo từng vết kim ,trông kinh và đau thật sự

Bà tính cứu nhưng linh hồn người khuất không cho phép,lấp ló phía sau lưng hình bóng của con Ngoan khi nó mất,cổ còn đeo chiếc dây thắt trừng mắt nhìn lắc đầu

Lực bất tòng tâm bà khuyện bà đó đi về,không giúp được, đem mọi lời nói của bà ấy trước khi đưa em Ngoan đi chôn nói cho bà nghe,bà chỉ lắc đầu "hoạ từ miệng"

Hơn 12 giờ bà trò chuyện với thế giới vô hình,bà nghe thấy bác K khóc

" Con bị Đánh đau lắm mẹ ơi"

bà khóc theo

- sao con lại phải đeo cùm?có phải con bị chết trùng không?

Bác K gật đầu bà lại hỏi

- sao hôm đấy con lại chết?chết lúc nào có biết không

- Con ngủ thấy cô áo chàm đến kéo lên núi lấy vàng về nuôi con,hũ nhiều vàng lắm,về nhà bị bắt lại xích cùm lại đánh bắt khai tên người nhà,không khai bị chim lớn mổ vào người ăn thịt

- Con nghe lời mẹ đừng khai tên ai,chịu khó chịu đau đừng khai gì cả,cứu thằng Tuấn,mẹ sẽ tìm cách cứu con

- Bác K khóc gật đầu đau khổ

Ngồi sâu chuỗi lại những gì bà nói,tôi hiểu rằng Cô Lèng về bắt hồn bác K đi trước,nhưng độc ác bởi chọn vào thời điểm Trùng Tang,bác mất bị thần trùng túm được tra tấn đã khai r tên con Ngoan,vậy đấy,bác K có về nhà bà thật,nếu bà thưa cũng bị bắt đi ngay lúc đó

Order đồ ăn vặt Kalibingsu về hóng bài tối nhé các bạn
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần Không Tên 14


Ngay sớm hôm sau bà kêu tôi chở đến nhà các thầy Mo Then giỏi mà bà quen biết, Nhắc tới những thầy Mo, thầy Tào, Then, Pựt... có lẽ nhiều người hiện nay sẽ luôn định kiến cho rằng họ thực hành những hoạt động mang tính chất "mê tín dị đoan", "hủ tục", "ma thuật làm hại bằng bùa chú"...

Nhưng trên thực tế cho thấy, đây chỉ là một vài cách nhìn nhận mang tính chủ quan hoặc người đánh giá chưa thực sự hiểu về thầy MoKhi vừa lên đến chân núi Phia Đén,cụ Pau đã cho đệ tử cưỡi ngựa ra đón,tôi lấy làm bất ngờ lắm vì bà không biết dùng điện thoại,cũng không viết thư báo tin vậy sao có thể có người biết chúng tôi sẽ lên đây?

Anh Báu đệ tử của thầy nhìn thấy bà rồi nói

- Ông Pau cho con đứng đây chờ bà đã 8 ngày nay,hôm nay con mới đón được bà,bà Sáy có đúng không ạ?

- Ông Pau có ở nhà không?

- Dạ có,thầy con mấy nay không đi lễ cho nhà ai chỉ ở nhà chờ bà

Bà gật đầu leo lên đồi gặp thầy Pau,đồi núi trơn trượt,đi bằng con đường mòn với những mảng đá dốc sắc nhọn,tôi thanh niên thật đấy mà theo chân không kịp,mắt bà kém rồi sao đi giỏi thế cơ chứ???

Đi mãi nửa tiếng mới lên đến nhà thầy ,tôi thở hồng hộc còn bà như không mệt chút nào

Nhà thầy Pau bằng gỗ trên nền đất ở lưng chừng đồi xung quang chỉ có cây cỏ thả chục con gà

- ông Pau có khoẻ không?

- 70 tuổi mắt có mờ nhưng Ngài thương vẫn khoẻ,sao nay bà mới tới?tôi biết chuyện 10 ngày nay cứ nghĩ bà sẽ biết chuyện mà đến tìm tôi chứ

- Tôi bị che mắt che tai biết sự muộn quá- bà nói

- Ắt hẳn đây là cậu "Truyền Nhân" của bà nhỉ,ông nắm lấy bàn tay tôi "tốt đấy tốt đấy"

- Cháu là con nuôi nhà chúng tôi,căn duyên có phải là truyền nhân hay không còn chờ ơn trên xét xuống

Vài câu chuyện ngắn tôi hiểu được thầy Pau rất giỏi,bác K mất chưa tròn tuần ông đã biết trước cả chục ngày,anh đệ tử đã chờ bà 8 ngày,mọi chuyệ đều biết trước

Thầy pau pha ấm trà cổ,đưa cho tôi 1 cuốn cây gì đó nói hút vài hơi đi sẽ thấy thoải mái,bà nhìn tôi nói

- cháu hút từ từ khỏi sặc,thầy B giúp cháu đuổi con ma đi theo

- Ma nào hả bà

- Cháu đi đường lên nhà bà bị Tua Phi đi theo,bà thấy không hại gì nên không nói,chắc có việc chưa thành nhờ cháu giúp

Sau vài làn khói tôi đờ đẫn ra mặt,(đúng kiểu thanh niên phê cần mà các bạn hay nói)anh đệ tử thầy Pau nói giọng nữ dân tộc,khóc nhiều,qua lời kể của bà thì Tua Phi này thấy tôi ở suối,thích nên theo về,không hại gì cả, tôi hỏi

- có phải khi dừng ở BC ngủ là cô ấy trả tiền phòng giúp tôi không?

- Phải,còn cho anh ăn cơm

- Cô lấy đâu tiền để trả,tiền trong người tôi còn nguyên

- Tôi làm mờ mắt ông chủ

- Bây giờ cô muốn thế nào?

- Muốn đi theo thôi không làm hại đâu

Thầy Pau nói nay công việc quan trọng chưa xét đến có hại hay không,xong công xong việc sẽ gọi sau, tua Phi gật đầu rồi thoát ra

Thầy cho đệ tử luộc 10 trứng gà ta và bát cơm trắng mời Phi ăn

Tôi bị muỗi đốt,trên rừng lắm muỗi con đốt ngứa kinh lên được,qua vài câu chú "nhốt muỗi" của bà mà không con nào nó đốt tôi nữa,dù vẫn vove trên đầu

.

Tôi nhìn bà ngưỡng mộ lắm,xin bà chỉ cho,bà nói theo then phải nhận thầy

Một người để làm được "nghề" thầy cúng thì phải có công đức cao, có căn duyên hoặc gia đình có truyền thống, tính tình phải trầm lắng, hiền từ, không mưu cầu quá độ hoặc đố kỵ với kẻ hơn mình.

Ngoài ra thầy cúng còn có khả năng bói toán, xem tướng số, cúng tế ma chay, giải hạn.

Sống vô tư, liêm chính, không đòi hỏi tiền bạc lễ vật trước khi đi làm cho người dân, hoặc phân biệt tầng lớp xã hội giàu hay nghèo trong xã hội.

Mỗi khi nhà ai có việc chỉ cần đến nhà thầy cúng thắp nhang thỉnh, là thầy cúng phải đi (trừ khi thầy đau ốm hoặc đã đi làm đám khác)

Cháu có làm được không?

Tôi cười trừThầy Pau thấy xong việc của "tua Phi" theo tôi rồi mới lên tiếng

- Trước hôm thằng K nhà bà chết,bà Lèng đã đưa hồn nó lên núi,tôi gặp thằng K lang thang cho binh dẫn về nhà ai dè không kịp,

- Tôi cho binh đến nhà nó thấy con quỷ đứng chờ là biết không kịp,nó còn theo binh lên tận đây doạ,bà chưa lên ơn trên chưa soi xuống,không biết ý bà thế nào??

- Tôi lên có lời mời ông về giúp nhà tôi

Thầy Pau gieo quẻ nói

- " Ngài chưa cho,phải sau 100 ngày thằng K mới được" tôi thấy nhà bà chết thêm người nữa là ai đấy?

Sao không thấy hồn

- Con ngoan treo cổ mất hôm kia,chôn trong rừng Cấm

Thầy B gật gù

- trong rừng cấm cũng tốt,các Ngài bảo vệ nó khỏi con quỷ,nếu không nhà bà không đầy tuần nữa lại chết thêm người

Lúc này tôu nhớ ngay đến Tuấn,

bà sợ thằng Tuấn gặp chuyện,thầy Pau nói

- chờ đêm nay tôi làm cái lễ nhỏ xin cho cháu,2 bà cháu tối nay ở đây giúp tôi làm lễ,tôi cho Binh đến canh không phải lo

Gọi về cho Tuấn kêu nó hôm nay nhất định không ra ngoài,ở nhà thôi mai tôi với bà về,nó Ừ không có chút sức lực

Thầy Pau nhắm mắt lại thấy thằng Tuấn đang muốn đi đâu đó,tôi hỏi luôn

- mày định đi đâu à T

- Tao ra thị trấn uống rượu

- Ở nhà đi,đang mệt đi đứng làm gì?

- Chán thì đi thôi

Ngay lập tức bà mượn ban thờ của thÀy Pau làm hình nhân cỏ lấy 1 giọt máu của bà hoà vào chén rượu dùng chỉ đỏ cuộn chân nó lại không cho đi

Tuấn bên kia nói "chân tao tê quá đéo đi nữa"

Bà trói chân nó ở nhà bằng cách vi diệu tôi không tưởng tượng ra

Thầy Pau với bà ngồi đánh đàn tính và hát Then chờ đến khuya để làm lễ

Tôi thì nhắn tin với em đang ở nhà chờ

Tôi nhận ra nhiều điều về Mo Then không kinh dị như lời đồn chỉ làm bùa hại người để gđ mình giàu có

Đời sống hiện đại làm con người thay đổi nhiều thành tố văn hóa như cách ăn, mặc, ở và ngôn ngữ... thì những thầy cúng lại dường như ít thay đổi theo thiên hướng hiện đại ấy.

Người ta vẫn thấy các thầy Mo vẫn giản dị trong các ngôi nhà sàn truyền thống làm bằng tre nứa, lợp lá cọ.

Họ nói tiếng Việt "lơ lớ", không biết đi xe máy, hàng ngày chỉ trung thành với chiếc đài nho nhỏ nghe thời sự, nghe hát dân ca, hát then, tiếng dân tộc...
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần Không Tên 15


Nguyên 1 ngày ở nhà thầy Pau tôi tìm hiểu được nhiều thứ vi diệu ngoài tầm hiểu biết của mình tưởng chừng chỉ trong phim mới có

Bữa trưa nhà thầy chỉ cơm trắng,chút rau rừng và vài quả trứng gà nãy cúng nàng "Tua Phi" theo tôi,cơm nấu nồi gang bếp củi ngon thật,lớp cháy đáy nồi thơm phức giòn tan ăn với tóp mỡ xào dưa cải mà tôi đả luôn 3 bát

Mọi thứ rất mộc nhưng vô cùng ngon

Ăn trưa xong tôi theo anh Báu đi đào măng rừng,đào nấm Ngọc Cẩu làm thuốc, anh kể cho tôi nghe nhiều chuyện ly kỳ của thầy của thầy Mo,về thần chú,để minh chứng anh Báu cho tôi xem vài đường cơ bản

Anh bắt cá không cần cần câu,ra suối đặt chiếc "đó" tre dưới con nước và đọc chú,khi đào măng về những chiếc " đó "đầy ắp cá suối,gà nhà thầy thả ngoài vườn cả đàn cũng không cần chăm bẵm,ngày tự đi kiếm ăn tối đi về ổ,đến khi muốn bắt về làm lễ chỉ đọc vài câu gà tự về nhà mà không cần đuổi,nó cũng chẳng chạy đi đâu.cho tôi xem vài đường xong anh hỏi

- Em có theo bà làm thầy không?

- Em không biết,em chưa nghĩ đến

- Bà giỏi lắm đấy,ngày xưa anh chưa biết thầy Pau bà em đã có tiếng là thầy giỏi có tâm rồi

- Em tưởng làm thầy chỉ truyền trong gia đình thôi

- Không,nhiều khi gia đình không có ai đủ tư chất mà người ngoài lại có,hợp căn duyên là được,anh cũng có phải con thầy đâu

Sau đo anh kể tôi nghe câu chuyện về bà nội Tuấn

trước khi làm then bà ốm một trận "thập tử nhất sinh" không tìm ra được bệnh, càng ngày càng gầy yếu, héo hon tưởng không còn khả năng sống sót.

Gia đình đã đưa đi chữa trị nhhiều nơi không khỏi, cuối cùng đi xem bói, thầy phán bà phải nối nghiệp tổ tiên (tổ tiên có 9 đời làm nghề thày Mo, Pựt) nếu không làm sẽ bị thầy hành cho đến chết, về nhà gia đình làm lễ tạ ơn tổ tiên quyết định để bà nối nghiệp, sau đó bà khỏi ốm.

Khi bà lấy chồng, đời sống gia đình gặp nhiều khó khăn, thu nhập làm nghề ít ỏi, không có khả năng trang trải cuộc sống gia đình cũng như chăm sóc và nuôi con nhỏ, bà bàn với chồng bỏ then để làm nông nghiệp kiếm sống trang trải đời sống cho gia đình.

Bà bỏ nghề then không được bao lâu thì tiếp tục bị ốm, bà vẫn nhất quyết không tiếp tục hành nghề, bà không ngờ rằng chính việc chối bỏ nghề thì tổ tiên đã lấy đi đứa con trai cả vào năm 64 lúc này được 2 tuổi.

Để cho cuộc sống bản thân, gia đình không phải chịu những hình phạt của tổ tiên, bà quay lại với then và mới giải nghiệp vài năm trước vì đã trả đủ nghiệp và quá già rồi

Lên núi hồi lâu tôi vơi anh về chuẩn bị cơm tối để ông và bà cúng lễ,trên nhà thầy Pau không có điện,ăn cơm tắm rửa luôn là 5h chiều trước khi mặt trời sấp bóng,

Tôi được tắm nươc thiêng để đêm nay lên núi lấy "thuốc" về cứu thằng Tuấn

Xem đồng hồ của điện thoại tôi là 6h tối,thầy thay quần áo thắp nén nhang khấn xin lên núi lấy thuốc

Bà dặn tôi đi sau lưng bà,để ý kẻo đêm tối lại lạc đường,cầm theo chiếc đèn dầu cả 4 người chúng tôi lên đường, lúc này tôi bị " Ma dẫn" cứ đi vòng vòng quanh 3 tảng đá,anh Báu thấy tôi cứ đi vòng vòng thì chọc chiếc kim vào tay tôi,máu chảy ra cũng là lúc tôi bừng tỉnh,anh để tôi đi sau thầy Pau,anh đi sau cùng

Lên đến lưng chừng núi thầy thắp 3 nén nhang lên khấn,nói mỗi người tìm 1 loại củ giống củ hành lá,chỉ được đào bằng que tre,khi đào túm nó thật chặt cố gắng "bắt" được nó đừng để nó chạy,tôi nghĩ thấy mắc cười lắm vì cây lại còn biết chạy,như phim vậy,có khi nào nó cũng có mắt mũi miệng và nói được tiếng người không????

Thầy đứng đếm 1 lúc chỉ 4 hướng quanh vị trí thầy thắp nhang

Trong vòng 9 bước từ mỏm đá này tìm cây linh không được đi xa hơn,im lặng tìm,đừng nói đừng gọi tên làm ồn đến thần nếu không muốn bỏ mạng lại

Thầy mang chiếc hũ sành có nắp đi hứng thêm sương đọng trên lá của 1 loại cây khác nữa

Tôi tìm được 1 cây như miêu tả,không tin nó biết chạy nên chủ quan không túm lấy đọt lá,nó kêu như chuột và chạy thụt ngang như ai đó cầm sợi dây vô hình kéo đi vậy,nó chạy mất hút

Thầy pau lắc đầu vì nó chạy sẽ khó kiếm được các cây khác,các cây khác sẽ thức dậy chạy trốn

Thật may sao Ngài thương,bà đào đươc 1 củ như thế sau đó,có vẻ là Ngài mở lối cho bà cứu đuoc gia đình

Cẩn thận gói cây linh vào trong chiếc khăn bỏ vào giỏ tre đem về " làm thuốc"

Lần đầu tiên tôi biết đến "Ngải Linh
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần không tên 16


Túm được "Ngải Linh" về nhà ông Pau làm lễ ngay lập tức nước sương hứng được trên lá "Ngải Râu Hùm" được cẩn thận đặt trên ban thờ

Thay vì kêu tiếng chít và chạy như rừng thì nay nó nằm im như cây hành,thầy Pau vào phòng thờ cạnh nhà "Luyện" nó theo cách bí mật

Tôi hỏi bà

- Sao cây đó lại biết kêu biết chạy thế hả bà

- Ngải rừng thiêng lâu năm mọc trên xác của người đi rừng bỏ mạng lâu dần có linh tính,trên đó là vườn Ngải của thầy Pau nuôi rất lâu năm

- Nuôi Ngải là gì ạ?

- thầy luyện bằng ma khí.

Mỗi thầy, mỗi loại ngải sẽ có cách nuôi khác nhau tuỳ vào mục đích sử dụng của người nuôi.

Trong quá trình nuôi một số loại ngải độc, thầy ngải phải tắm cho ngải bằng máu gà hoặc máu của chính mình.

Cho ngải ăn vào những khung giờ nhất định.

Những khung giờ này thường là những khung giờ thiêng mà âm tính nặng nhất trong ngày.

Đọc thần chú cho ngải nghe, vì lúc này cây ngải không đơn thuần là một dạng thực vật bình thường mà đã như một cái "tổ" CHỨA ĐỰNG RẤT NHIỀU THỨ VÔ HÌNH, BIẾT SUY NGHĨ TƯ DUY NHƯ CON NGƯỜI TRONG ĐÓ còn cây ngải mới bắt được này luyện làm thuốc che giấu cho thằng Tuấn khỏi "Tà Ma", ma không nhìn thấy nó,không bắt nó đi được

Tôi lại biết thêm được nhiều điều mới lạ nữa,hoá ra cây Ngải nó còn biết suy nghĩ,

tôi cùng Bà lên anh Báu nhường chiếc giường nhỏ cho bà ngủ,tôi nằm chiếu trước ban thờ cùng anh Báu,lúc này tôi mới để ý trong góc nhà có cái gì đó giống con người nhỏ xù xì với đôi mắt đỏ ngồi trong góc nhà,tôi cứ nằm nhìn nó hồi lâu,tôi hỏi anh Báu

- nhà thầy có nuôi con gì à anh?

- Không?

Làm gì có con gì

- Em thấy con gì đang ngồi trong góc nhà gần bếp có cặp mắt đỏ

- Con thầy đấy,chết yểu giờ thầy luyện thành ma xó cho trông nhà,bao giờ thầy mất thì con thầy cũng đi theo

Đùa,tôi mắt tròn mắt dẹt ngạc nhiên lắm,anh nói mắt ma của tôi mở rồi,mắt quỷ mà mở lại nhìn thấy quỷ nữa,còn mắt Thiên chú phải theo Then mới mở được.

Thiên là Then,thầy Then là giao tiếp với trời với trời đất

- Bà lam then mà vẫn bị quỷ phá thế anh?

- Đời trước làm việc ác đời sau phải gánh

Tôi nghĩ mãi tại sao người ta làm theo ý mình để rồi sau này con cháu họ phải gánh?từ lúc này tôi nghĩ phải thật cố gắng để không vướng vào mấy chuyện hại người để đời sau không bị tai ương như thế nàyNgười không quan tâm tính toán sân si cuộc sống vào giấc ngủ dễ lắm,chẳng mấy mà tiếng thở của bà và anh Báu đã đều đều,thầy Pau vẫn lẩm nhẩm làm lễ còn tôi nhìn con ma xó như sức hút lạ kỳ

Nhàn Cư Vi Bất Thiện,tôi lên kế hoạch trời sáng sẽ đi theo con đường lên vườn ngải để quay clip cây ngải linh

Thầy làm lễ mệt ngủ luôn trong phòng,4 rưỡi mùa hè đã tảng sáng rồi,tôi nhẹ nhàng lẳng lặng lặn 1 lèo đi Lên vườn ngải,lần này tôi đi mãi mà vẫn quay về chỗ cũ dù đi thẳng

Lúc lâu mệt bỏ cuộc đi về 3 người ở nhà thấy tôi thì cười lớn,thầy Pau nói

- làm sao mà lên trên ấy được,có người canh ở trên vườn đấy

Hoá ra là là tôi bị dẫn nãy giờ mà không biết,khi tôi ra ngoài cửa "con thầy Pau" đã báo việc lại rồi,

đưa cho bà hũ nước sương thầy dặn đem về cho th Tuấn uống ngay,trước khi mở nắp đọc câu Chú tiếng Tày( không hiểu tiếng k viết lại đc)

Đưa cho tờ giấy thổ đỏ viết chữ nho dặn về dán ra trước cửa để tránh chuyện không may

Anh Báu dẫn tôi và bà xuống núi,anh dặn "tua Phi "đi theo tôi có ma quỷ quấy phá chạy lên núi báo tin cho thầy biết.chào anh Báu rồi vềĐến nơi tôi chạy lên xem th Tuấn có đang ở nhà không,thấy nó bơ phờ

- mày sao đấy hả tuấn?

- Chả sao,ở trong nhà không sao mà đi ra sân chân tao tê mất cảm giác,tính đi mua gì ăn mà không đi nổi,tao nhịn từ hôm qua

- Sao không bảo bá mang cơm sang cho

- Không,bá đang buồn còn đi hầu tao à

Bà vào sau đen theo lọ thuốc đưa cho Tuấn bắt nó uống hết,chả mấy chốc nó ngủ tít mít,tôi lo lắng còn bà bảo

"Kệ nó,tỉnh dậy không ma quỷ nào quấy được nó nữa"

Nhìn qua nhà 1 vòng,ngửi thấy mùi hôi nồng nặc,bà biết tối qua Thần Trùng đưa bác K về tìm Tuấn
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần Không Tên 17


Bà sang nhà bác K dán tấm giấy thổ đỏ viết chữ Nho 2 bên cửa sổ,chính tay bà làm lễ xin trời đất thương tình mà cứu lấy gia đình,bà viết 1 tấm Trướng lớn viết chữ Nho đặt lên ban thờ trấn tà ma vào nhà và dặn dò vợ bác K cố gắng vượt qua đau buồnThắp cho bác K và em Ngoan nén nhang nói hôm nay sẽ về lại thành phố tìm cách tháo gỡ oan tình đời trước,bất thình lình di ảnh của Ngoan rơi úp mặt xuống,bà lau mặt kính an ủi- Bà đi về mấy ngày xong việc bà lại vào,biết cháu bị oan nhưng cháu cũng khuất mặt rồi,thương cả nhà Ngoan nhá,bà về tìm cách cứu cả người sống lẫn người mất vừa nói vừa khócKể từ lúc đó di ảnh không còn đổ xuống nữaThằng Tuấn bên nhà sàn của ông Sùng gào hét khiến tôi hú hồn mà chạy qua xem nó thế nào,nó ngồi trên giường mà chỉ lên sàn nhà- Bách,cái Ngoan kìa- Sao,Ngoan ở đâu?- Trên sàn nhà,nó hỏi tao "Anh về à,không ở lại chơi với em à" tao sợ quá- Mày mơ thôi- tôi trấn an nó vì cũng biết bà vừa thắp hương cho cái Ngoan nói hôm nay sẽ vềTuấn vẫn tiếp tục hoảng loạn- Ngoan,đừng lại đây,trông em bộ dạng này anh sợ lắm- Anh sang thắp cho em nén nhang đi,em không làm hại anh của em đâuTuấn lúc này mới bình tĩnh khóc nức nở- sao em dại thế hả Ngoan ơi,sao chọn cái chết đau thế,anh thương em mà trông em thế này anh hoảng,anh xin lỗi, anh xin lỗi- Anh nghe lời em,về đi ngủ phải đóng chặt cửa sổ và cửa chính,cửa chính có thổ công canh,cửa sổ nó vào được,đừng đi ra ngoài sau 9 giờ tối, em bảo vệ anh,đi đâu khấn thầm em sẽ theo anhTuấn càng khóc to hơn,thương em gái hiểu chuyện mà vắn số quá,chừng vài phút nó quay sang tôi nói- Bách,cái Ngoan nó cám ơn mày- Cám ơn cái gì,anh có làm gì đâu mà cám ơn?

Tôi nói cho cái Ngoan nghe thấy- Anh có về đây nữa thắp cho em nén nhang nhé,em quý anh như anh Tuấn vậy -Tuấn truyền đạt lại- Anh hứa,nhất địnhTuấn và Ngoan nói chuyện gì đó bằng tiếng Tày không để tộ biết,nhưng lần thứ 2 tôi thấy nó khóc kiểu vậy- Bách,sang ăn cơm với Bá rồi về,giờ nhà còn có mình bá cô quạnh lắm- Ok,tao đi chợ mua đồ ăn- Không cần,nhà có gì ăn nấy,nhanh lên còn về tphoThế là tôi cùng thằng tuấn sang nhà bá nấu cơm,bữa cơm của nhà tang gia đầy lạnh lẽo tủi buồn, ấy thế mà thằng Tuấn cứ làm tôi cười lăn cười bò vì chỉ cần ra đến sân.

Là nó lại kêu- Bách, cõng tao,- Đéo,mày đi vào nhà xem hết tê không?- ấy thế mà nó đi vào thật- Ê ê,chân tao hết tê rồi,hí hí- chưa vui nổi 5s nó lại hét um lên- Bách,tao lại tê chân rồi,hay tao bị ma làm- ngồi thụp xuống đầy bất lực,đúng lúc bà về thấy thế bà mới nhớ ra chưa giải bùa trói chân cho thằng Tuấn, bà đọc câu chú rồi lấy tro hương hoà rượu cho nó uống,thằng bé lại đi được bình thườngBữa cơm nhà bá chỉ có chút rau lang cắt ở vườn,tóp mỡ xào cùng ít đồ còn lại của đám ma ăn cho hết,vẫn là bàn ăn có duy nhất 4 chiếc ghế,nhà 3 người 1 ghế để nồi cơm,chẳng ai nói với ai câu gì,thằng Tuấn ngồi ăn xong nói- Sau 100 ngày của bác với em Ngoan thì dọn đồ ra ở với nhà cháu,ở cùng bà,bao nhiêu gà vịt lợn bò bán hết gửi tiết kiệm sau cháu đi làm kiếm tiền cho bá,cháu là cháu trai sẽ thay mọi người thờ cúng cho bác K và em Ngoan,bá ở 1 mình em cũng không vui vẻ gì đâu,giờ cháu là con báChỉ vài câu nó nói mà bá khóc quá,bá nhớ chồng nhớ con,bà nội thì vui ra mặt vì thằng cháu hiểu chuyện rồi,tôi thì ngạc nhiên vđ,chả hiểu sao thằng rạch trời rơi xuống như nó lại biết suy nghĩ thế =)), ăn xong còn đi rửa bát,nhà nó không phải động vào 1 việc gì,đi học phần dọn dẹp nó còn trả tiền cho mấy thằng gấp chăn màn theo tháng cơ mà ,thật đáng sợ😂😂😂😂Xong xuôi mọi chuyện tôi lái xe chở bà với nó về thành phố,trên xe nó nói đủ chuyện,vui vẻ trở lạiTôi thì nhìn nhớ bóng dáng con bé đứng ở bìa rừng vẫy tay chào tôi,bà ngồi suy tư đăm chiêu,nhìn qua kính chiếu hậu trong xe tôi thấy bà lau nươc mắtTôi cứ nghĩ xem bao giờ nên nói việc sẽ trở về Hà Nội mà mọi người không phải buồnTh Tuấn lên tiếng- Chi nhắn tin bảo mai theo mày về ?mày định mai về à?- Tao định thế mà chưa biết thế nào- Tí dừng ở thị trấn mua ít sản vật về cho bố mẹ,tao mua,lâu rồi tao cũng chưa về nhà mày- Thôi,tao đi xe máy về,tha thế nào được mà mua- Đi ô tô về,xe cho vào cốp xe khách đến bến thì chạy xe vềThấy có lý tôi ok thôi,ờ thì mua,nó mua rau khai,thịt bò,cả ngót rừng(rau sắng),bà xuống ngó tôi trêu- Tuấn,mày có khi nào mua nhầm lá ngón cho tao xào thịt bò không?- Im ngay con tó,tao lại hái ít lá ngón cho mày thật bây giờĐùa vui là thế cho đến khi bà già trên bản mang măng xuống bán,nhìn vào xe tôi nói" tua Phi pay ca lăng"- con ma mày đi đâuTôi lấy điện thoại ra chụp?thấy hình dáng "tua phi " theo tôi in trên kính xe,đúng như thước phim âm bản đen trắg,mà kệ,có hại đc đâu mà xoắnBà ấy nói gì đó nữa mà tôi không hiểuTheo bà nói thì dòng họ bà ấy cũng có làm then,Trên đường về nhà tâm trạng mọi người vui vẻ,về đến nhà Bà đã thấy Chi đun nước lá,pha nước chanh cho 3 người rồi,có cô bạn gái hiểu chuyện cũng tốt đấy chứBà gọi riêng tôi lên gian thờ nói- bà không còn nhiều thời gian để dậy cháu,nhưng dạy được bao nhiêu còn do cháu nữa,theo bà làm Then nhé bách".Tôi xin bà sẽ sớm trả lời,vì tôi người Kinh,còn bố mẹ họ hàng,còn đi học công việc sau này?theo then là điều không đơn giản chút nàoMắt bà đượm buồn......#GiaiTrungTangbyTungBach
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần Không Tên 18


Khi bà trải lòng về việc làm Then,khi đó tôi còn quá trẻ và không nghĩ đến việc cái gì cũng cần " Trả giá" và " Đánh đổi"

Tối tôi đi dạo với Chi,cũng khá lâu rồi tôi không dành thời gian cho Chi thật sự,hết việc cô Lèng,bác K và em Ngoan mất,thấy cũng thương lắm,ngày ấy trong sáng nói đi dạo là đi thôi,chở em sau xe máy vừa đi vừa nói chuyện,ăn kem,vậy là vui rồi,em cười cũng đáng yêu,tôi mang tâm sự về lời bà nói bị em phát hiện,em gặng hỏi mãi

- Anh có chuyện gì à

- Bà bảo dậy anh theo then,nhưng bây giờ anh chưa biết gì cả?anh còn trẻ còn nhiều thứ khác

- Anh tìm hiểu về Then chưa,anh được biết về Then chưa?

- Bà nói với anh rồi,anh cũng biết phép Then và nhiều chuyện khác,nhưng anh vẫn đang suy nghĩ và có phần lo lắng

- Từ từ sẽ quen thôi Tùng à,em nghĩ bà có nỗi khổ riêng đấy( đi đường đừng bao giờ gọi tên thật,vậy nên em gọi Tùng)

- Mai em theo anh đi về à,anh về công việc em theo vất vả đấy,với lại bố mẹ chưa biết em

- Không sao,em ở nhà em dưới đấy,anh cứ đi công việc thôi,em qua thăm nhà được không?

- Được chứ-giới thiệu em là bạn gái anh - tôi trả lời đầy ngại ngùng

Em cười tôi ngố mãi

Gần thành phố có vài đoạn đường vắng,nhìn qua gương xe máy tôi bỗng thấy có bóng 1 người nữa,đen thui,ngồi ngay sau lưng em thỉnh thoảng lại ngước qua vai em trêu tôi,tưc mình tôi quát

- xuống ngay,xe này không chở người âm,ở đâu ra đi trêu người ta thế

Chi biết tôi thấy tảng lờ qua việc khác - Anh mệt quá rồi đấy,làm gì có ai nào?

Kì thực tôi thấy rõ ràng không phải chỉ 1 lần,đinh rằng sẽ phản bác lời em,vậy mà em nhanh tay bịt miệng lại

Ấy vậy mà người khuất mặt " giỡn nhây" đẩy tôi vào cột mốc ven đường, biết bị đẩy vì tôi đi 20km/h để nói chuyện với em,và khi đó bàn tay tôi loạng quạng đúng như bị ai đó xô vào cột mốc, ngay sát mép vực suối,cũng may cột chắn xe tôi lại chứ lao xuống suối thì giờ không còn nằm đây type phím nữa

Rút điện thoại gọi cho hội thằng Thành cái Hà giúp cứu hộ và đưa hội tôi về nhà thì những chiếc bóng đen ở đó lướt nhẹ qua gần chúng tôiEm chẳng có gì sợ sệt đeo vào tay tôi chiếc vòng bằng đồng cổ,anh coi như không thấy anh sợ họ cảm nhận đc sẽ càng đến gần anh

Em kêu em muốn đi nhẹ,dạo lâu tôi cũng muốn xả,xong xuôi thì bóng đen định trêu tôi cũng biến mất

- ngày xưa bà em dăn thấy " Phi " thì đi nhẹ 1 bãi là xong,phi trêu quá thì chịu bẩn sờ vào nước tiểu thì nó cũng tránh xa

- À- hoá ra là "phi" sợ bẩn à em?,biết tôi trêu em cười mãi,

- Em biết làm bùa đấy,nên ma em không sợ- em nửa đùa nửa thật

Hôn trộm em được cái thì những cái động chạm tò mò ắt hẳn có, em doạ

- anh là người đầu tiên ôm hôn em,anh phải có trách nhiệm,nếu không em cho âm binh phá tan anh luôn,anh nghe lời đồn rồi đấy!

Tôi chỉ cười,em bỏ bùa được tôi từ nhưng điều nhỏ nhặt cuộc sống rồi

Lúc sau hội cái Hà đưa xe cứu hộ đến Cứu con Dream về,tôi với em lên xe hà,xe máy mang về gara nhà nó sửa,nó bảo

- ngày kia lấy xe chứ mai không lấy được đâu?thợ nhà tao nghỉ

- Tối mai tao về HN rồi,cố đươc không

- Không,cong vành,vỡ đèn,tan nát cả cái đầu thế xong tnao đc,có về thì ngày kia đi,

- Sao cũng được, tao chả vội

Sau mới biết nó lo tôi gặp chuyện,hôm tôi định về ngày 15 âm lịch

Đưa Chi về nhà trước,Hà đưa tôi về sau,tối 14 có trăng rồi,định tự mở thì Tuấn từ trong nhà phi ra cổng mở cho tôi,theo sau lưng nó lại là Cô Lèng dắt con ra từ vườn mít ngày càng gần

Bà nội cũng bước nhanh từ trên nhà xuống cầm cành dâu đánh liên tục vào không trung mà chửi

- dám vào nhà thầy Then làm loạn không coi tao ra gì,bắt con tao lại muốn bắt cả cháu tao à,đừng có mơ

Có vẻ như là bà quyết đánh đuổi ma quỷ cứu cả nhà
 
Giải Trùng Tang - Tùng Bách
Phần không tên 19


Vào đến nhà thấy bà mặt đỏ tía tai tôi biết bà đang cáu lắm,xin lỗi bà vì xe máy tôi hỏng phải chờ mang qua nhà Hà về hơi muộn, bà thấy tôi đeo chiếc vòng tay bằng đồng thì mặt đanh lại

- Chi đeo vòng cho cháu à

- Vâng,lúc đó xảy ra chuyện Chi đeo cho cháu khỏi bị quấy phá

- Vòng này của Then cổ đời trước truyền lại,nhưng con gái mà đeo cho vòng này là phải cưới người ta biết không hả,đính ước rồi đấy không cưới nó lại thả bùa cho thì chết dở

Tôi sững người vì bị trao đính ước,tự dưng có vợ cmnr,nhưng đang yêu mà,chẳng sợ mấy điều bà nói,tôi lủi về phòng cho th Tuấn gánh cơn giận của bà

- Tuấn,không được ra cửa sau 9 giờ tối nữa,cố gắng nghe lời bà 100 ngày nữa thôi,nhà mình còn mỗi cháu là hi vọng

- Vâng,cháu quên Bách có chìa khoá cổng

Vào phòng tôi và nó nói chuyện với nhau nhiều điều,nó suy nghĩ trăn chở xem nếu có chuyện gì không hay xảy ta,gia đình nó sẽ thế nào?

- bách,tao cưới Nhung mày thấy sao?

- Mày điên à,chúng mày bạn thân từ nhỏ,yêu đương được ngày nào mà cưới?

- Nhung nó thích tao,mà sợ mất bạn bè nên tao không đồng ý,giờ nhận lời yêu đương ít cũng được,cươi luôn cho bố mẹ tao yên lòng

- Học hành chưa được chữ nào bày đặt vợ con,nỡm

- Có thằng đi chơi về 1 tối có vợ luôn nữa kìa,bầy đặt

Đang nói chuyện chém gió với nhau là thế 2 thằng tôi đều thấy tiếng nói xầm xì khó nghe,tiếng khóc rấm rứt kèm tiếng kim loại kéo lê dưới nền sân,tôi đoán chắc hẳn bác K bị ép về đây mà,tôi lấy điện thoại nhắn tin cho Tuấn

- mày nghe thấy gì không?

- Nghe,đi rình không?

- Không được mở cửa,làm sao rình?

- Nhà sàn có khe cửa,nheo mắt nhìn qua cũng thấy

Thế là tôi với nó nháy nhau đi xem chuyện gì mà ngặt nỗi cứ nhìn ra thì im,quay vào lại nghe,tôi mới nhớ ra thằng Tuấn được che khỏi ma quỷ,nó ra thì tôi không thấy gì ,kêu nó đi vào phòng tôi đưng nhìn xem sao,quả nhiên thấy thật?

Bác K bị thần trùng đưa về bắt khai tên người nhà,cứ mỗi lần bị hỏi mà bác không nói sẽ bị con chim to lớn đi theo mổ lên đầu đau đớn

Bà ở trong phòng làm phép,tôi không còn nghe tiếng khoc của bác K ngoài sân,xong việc bà mới nói

Bà vừa làm pháp,ma quỷ không nghe được người dương nói chuyện nữa

Tôi hỏi bà

- cháu thấy con chim mắt đỏ to lắm cứ mổ vào bác

- Thần trùng đấy

Bà nói với tôi rất nhiều?nhưng tôi hiểu nôm na là như thế nàyPhần sau:khả năng tâm linh với cỏ cây hoa lá và tà thuật của Chi
 
Back
Top Bottom