Tâm Linh Giải Linh

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
341859643-256-k123178.jpg

Giải Linh
Tác giả: Remus_Brighted
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Truyện được lấy bối cảnh ở thời hiện đại pha chút yếu tố cổ điển mang một màu sắc tâm linh bí ẩn của vùng quê các vùng khắp Việt Nam.

Truyện là cuộc hành trình của Kiệt để trở thành 1 âm dương sư nối dỗi cũng như giúp đỡ giải thoát các linh hồn lâu năm ở vùng đất cậu đặt chân đi đến.

Đơn nhiên làm việc đó một mình không hề dêc dàng cậu đã được những người bạn của mình giúp đỡ có lúc đau buồn có lúc tuyệt vọng nhưng họ vẫn đứng lên cố gắng vì tương lai sắp tới.

Truyên mang tình tiết hư cấu 100% cân nhắc trước khi đọc.​
 
Giải Linh
Chương I: Tử lộ 1


22h tại trường THPT GDC………………

Tôi mệt mõi bước đi khập khiễn về nhà sau lớp bồi dưỡng ban đêm của học sinh.

Ngoài tôi thì còn 2 người bạn là Như và Huỳnh họ cũng như tôi là một học sinh cuối cấp nhưng hôm nay cảm giác thật lạ.

Chúng tôi lướt vội qua lớp lấy đồ vì lúc sáng Huỳnh bỏ quên một cuốn tài liệu trên lớp.

Phòng học của chúng tôi ở khu C một khu cách biệt với 2 khu còn lại nó mang một màu sắc âm u lắm nhìn cứ như một nhà xác vì ban đêm ở đó không có đèn.

Bằng sự soi sáng của 3 cái đèn flash điện thoại thì chúng tôi đến được lớp học lớp chúng tôi thuộc phòng 13 của dãy mà lại còn nằm trên lầu lúc đầu thì chúng tôi khá sợ nguyên đám chỉ có tôi là con trai còn lại là hai con bèo dô dụng.

Tôi xung phong đi đầu vì tôi dường như không sợ vì có học được một số câu chú để phòng trừ trường hợp xấu nhất.

Trường nào thì cũng sẽ có nhưng bí ẩn riêng đúng vậy lúc nhận phòng chúng tôi hơi shock vì trong ngăn bàn giáo viên có một bó nhang ngoài ra cuối lớp có một cái tủ khá lớn và luôn bị khóa.

Cái tủ đó khóa bằng 2 lớp khóa.

Tôi nghe một giáo viên dạy sử của tôi kể chỗ đó có tận 2 cái tủ cái tủ thép bên ngoài và cái tủ gỗ bên trong và đến cả cô còn không biết bên trong có gì.

Chúng tôi đến lớp thì cửa đã được mở sẵng vì chỉ khóa lầu dưới và lầu trên chúng tôi phải leo qua cánh cửa kéo ở chỗ cầu thang mới lên được.

Vừa bước vào lớp hơi lạnh từ đâu đó xà thẳng vào mặt bọn tôi bọn Huỳnh và Như hét toán lên tôi chấn an 2 đứa nó tôi quay lại thì shock tập hai hình như có ai đó đang lơ lững ngoài ban công.

Tôi dui mắt bảo:

-‘’Này lấy lẹ đi rồi còn về mười giờ bốn mươi rồi’’

Con Huỳnh và con Như hì hục lục lọi:

-‘’Ê quỹ Như chìu mày có dấu cái cuốn tài liệu không sao giờ không thấy nè’’

-‘’Tao làm gì rãnh mà lấy của mày’’ Con Như đáp với giọng cao có

Bọn nó lục hết tất cả các ngăn bàn trong lớp luôn lúc đó thì trời càng tối mà người đi học tối cũng đã dần về hết trường loa thông báo các học sinh về cẩn thận trường tôi lo cho học sinh lắm.

Bỗng tiếng trống trường vang lên trong màn đêm tĩnh mịt báo tiết cuối đã hết.

Ban đêm mà nghe tiếng đó thì cũng hơi sợ nhỉ.

Nó kiếm hết chỗ trong lớp luôn không hề thấy tôi hơi sốt ruột nên đã lao vào tìm với hai đứa nó. ‘’Đúng là gấp mà gặp mấy đứa này thì thôi rồi.’’Tôi thầm nghĩ.

Hồi lâu cũng không kiếm được đã 23h rồi bảo vệ chuẩn bị đóng cửa chúng tôi cũng không biết làm sao nhưng không có cuốn tài liệu thì mai con Huỳnh chết chắc với giáo viên.

Tôi bỗng lé lên ý tưởng gọi lên cái tủ đằng sau lớp nơi mà đến tên đầu gấu lớp tôi còn không dám lại gần.

-‘’Kia rồi cuốn tài liệu’’ Tôi thét lên lớn

-‘’Suỵt nhỏ thôi bị bắt bây giờ nhưng ai lấy bây giờ tao không dám đâu’’ Như nói

-‘’Ê Kiệt lấy dùm tao đi năn nỉ đó mai tao bao mày ăn mì cay’’Huỳnh lo lắng

Thật tình cái tủ đó tôi rất sợ kiểu nó là một thứ gì đó băng giá lạnh lắm.

Lấy hết can đảm của một thằng con trai tôi dần tiếng lại gần.

‘’’’HÚUUUUUUUU………..’’’’’

Một cái gì đó vừa phát ra tiếng động ghê rợn điện thoại của như và Huỳnh rớt xuống bóng tối bao trùm lại nguồn sáng cuối cùng chắc là cái điện thoại của tôi.

Hai đứa đó nháu nhào ôm lấy nhau sợ sệt hét lên.

-‘’Kiệttttt lẹ lên đi rồi về 2 đứa tạo sợ quá rồi’’

Nói thật chứ thì tuy dữ vững vậy chứ tôi cũng muốn ngã ngang rồi bỗng lại có them các âm thanh khác tôi chạy dựt lấy cái cuốn sổ trên cái tủ đó thì một tiếng cười xuất hiện ngoài trời nổi gió lên cái cửa tủ sắt run lắc dữ dội ‘’ĐOẢNG’’ Cái khóa đầu bể rồi tôi chạy lại đỡ hai người kia cầm cuốn tài liệu bạt mạng chạy ra ngoài cửa.

Thôi xong ròi bông nhiên tôi cảm thấy đây không phải trường tôi nữa đèn đã biến thành màu đỏ dãy hành lang bỗng dài hơn bình thường khắp nơi bông viếng rất nhiều và những dải bùa được dán từ nóc thòng xuống gần bằng mặt đất.

Ba chúng tôi chạy chạy chạy và chạy.

-‘’Thôi chết rồi ta bị dẫn rồi’’Tôi hét lên

-‘’Thế giờ làm sao bây giờ chúng ta bị kẹt ở đây à’’ 2 đứa kia đồng thanhTôi khá bối rồi vì đây là lần đầu tiên đối mặt hoàn cảnh này được dạy là khi như thế này phải tịnh tâm tìm lại nơi ta đã bỏ chạy và ở đó cố thủ hoặc tìm một cửa ra nhưng việc bị vào đây là tỉ lệ ra được rất ít chỉ có người cao tay mới làm được.

Thiết nghĩ xong rồi giờ đâu đâu cũng I chang biết phòng nào là phòng lúc nãy đi ra.

Hỗn loạn thế là cùng chúng tôi chạy chạy chạy cứ chạy mãi.

‘’OẾTTTTTTTT’’ ‘’ÁHHHHHHHHHH’’

Một tiếng thét thất thanh và một thứ gì đó vừa mới rú lên quá hỗn loạn rồi bọn tôi nghĩ đến đây chắc xong rồi thì bỗng một bàn tay nắm chúng tôi kéo vào một lớp gần đó.

Người ấy đưa chúng tôi 3 cái áo giấy và nói:

-‘’Mau lên mặc chúng vào rồi giữ im lặng không thở cũng được rang nhịn một xíu’’

3 chúng tôi mắt chữ O mồn chữ A:’’Thầy Hậu!!!!’’

……Còn Tiếp!!!
 
Giải Linh
Chương II: Tử lộ 2


Chương II:Tử lộ 2.

-‘’Thầy Hậu là thầy sao’’

Ba đứa chúng tôi chưa hết hoảng thì gặp được thầy ở đây còn hoảng hơn vì tuy thầy là giáo viên giỏi nhưng việc thấy thầy ở trường vào ban đêm là rất ít có khi là không có.

Thầy bình thường ăn mặc giản dị lắm với áo sơ mi và quần âu thôi nhưng giờ thầy nhìn khá lạ chiếc áo nhật bình màu đỏ cùng với thanh gươm trên tay thay vì cái cập đi dạy như bình thường nó khiến chũng tôi hơi shock.

Một thứ gì đó lượn lờ bay đến tôi ngó mắt ra thật khủng khiếp nó là thứ gì vậy tôi bịt miệng mình lại cố gắng không phát ra tiếng.

Nó có than hình dài như rết với đôi mắt đó thẫm hàm rang đầy nanh trong miệng nó đang ngậm một ai đó thật là một cảnh tượng đáng sợ.

Nó dần đi khuất thầy mới lên tiếng:

-‘’Các em bình tĩnh thầy sẽ đưa các em ra khỏi đây’’.

-‘’Th..Thầy thứ đó là gì?’’Tôi rung rung

-‘’Là một linh hồn tội lỗi hóa quỹ mà thầy đã tạo ra’’

Tôi bắt đầu suy nghĩ về điều thầy vừa nói lúc này thì con Như và Huỳnh nó đã xỉu từ bao giờ rồi nên tôi chạy lại xem tình hình hai đứa nó.

-‘’Để 2 em ấy nằm đây đi nếu em không sợ thì theo tôi còn không cứ ở đây đợi tôi’’

Lúc này tôi nghĩ ở đây một mình chắc cũng chết thôi đi cùng thầy đi.

Tôi gật đầu đồng ý đi với thầy, thầy bước lên bục giảng lấy phấn vẽ một vòng tròn chỗ hai đứa kia nấp rồi niệm chú cái vòng quả thật phát sáng lên làm tôi đôi phần ngạc nhiên.

-‘’Xong rồi các em ấy sẽ an toàn trong vòng tròn này giờ thì đi thôi nhưng em hãy nhớ nếu thấy không đọ lại thì chạy lại ngay đây vào vòng tròn chờ đến sáng sẽ có người đến cứu các em .cầm lấy sợi chũi này đi nó sẽ giúp em đấy’’

Tôi xòe hai tay ra đón lấy sợi chũi:’’Vậy giờ mình làm gì thầy?’’

-‘’Đi siêu thoát cho thứ đó.’’

Tôi vẫn ngơ ra không biết mình sẽ làm gì thì tiếng hú ấy lại vang lên.

-‘’Không còn nhiều thời gian thầy cần em tìm lại căn phòng lớp mình học tiếng sát lại cái tủ thầy biết em sẽ làm được điều này em là đứa trẻ đặc biệt.’’

Tôi ngơ ra thầy lấy ra một nắm bột gì đó thổi vào mặt tôi bỗng mắt tôi hơi nhứt nhưng lúc bình thường lại tôi thấy không gian quen thuộc dường như không bị lạc được nữa và thầy đưa tôi một lá bùa.

-‘’Rồi em hãy đi kiếm căn phòng đó đi sau khi kiếm được thì đốt lá bùa này thầy sẽ tới thầy sẽ bảo đảm việc dụ con quái quỹ kia’’

Tôi gật gật bắt đầu đi tìm lớp học của mình lúc này chỉ còn một mình tôi có hơi sợ nhưng thôi dũng cảm lên nào.

Tôi nghe đâu đó tiếng kèn trống tiếng chuông 00h vang vọng đến nó ớn lạnh xương sống thôi rồi luôn.

Mò một lúc thấy rồi là phòng này có cái tủ ấy cái tủ bí ẩn.

Tôi loay hoay đốt lá bùa.

Phực lên một ngọn lữa tầm mười phút sau tôi nghe thấy tiếng bước chân và tiếng gú vang vọng khắp trường.

-‘’Kiệt mau nút qua một bên cánh cửa’’

Tôi luốn cuốn nút sang một bên cánh cửa thầy Hậu vụt phát bay vào lớp tôi kéo theo thứ kinh khủng lúc nãy tôi thấy.

Con quỹ ấy nhìn thầy đôi mắt đảo điên long lên xòng xọc.

Thầy chạy tiếng lại cái tủ mở hết hai lớp tủ thì sự thật hãi hung trong ấy là cái bàn thờ một ai đó.

Thầy nhìn nó hai hang nước mắt rung rung.

-‘’Ta nghĩ đến lúc ngươi nên đi đầu thai rồi đừng mãi ở đây nữa.’’

Tôi khá ngạc nhiên trước lời nói của thầy.

Nhưng thầy ấy vẫn còn một đứa con gái hình như tên Thủy.

-‘’ Ngươi lấy đi biết bao vía và sinh mạng của học trò rồi còn có con gái ta hôm nay là ngày tàn của ngươi’’

Cái thứ như con rết ấy nhìn thầy câm phẫn nó phùng tóc tiếng lại chỗ thầy định tấn công thầy thầy kháng cự không kịp nên bị văng lên tường .

Nó rú lên khoái chí há cái miệng đầy rang định lao tới chỗ thầy.

XOẸTTTT

Đầu nó lìa xuống đất.

Tôi vẫn còn đang mắt chữ O mồm chữ A thì bức ảnh trên bàn thờ đỗ mãu cháy phừng phừng.

Cái đầu sống dậy lao thẳng vào thầy thầy bị hút một cái mạnh làm cái bàn chỗ tôi ngồi gãy làm đôi.

Thầy gượng dậy hét lên:

-‘’Kiệt mau tìm xuống chỗ sân trường chỗ cây còng đó mới là nơi ta tiễn được thứ này đi.’’

Tôi chạy xuống sân thấy cây còng rồi thầy cũng đnag chạy do thứ đó đang đuổi xuống.

Gió mạnh lên lúc này tôi cũng chỉ biết nhìn thầy chứ không biết giúp gì hơn.

Thầy vạch cổ tay mình lên nhìn thấy nó bị thương xẹo nhiều chỗ.

Thầy không ngần ngại rạch một đường rõ to trên cách tay máu chảy xuống ròng ròng như thác.

Đó có thể thấy như là vật tế.

Thầy niệm chú những giọt máu sáng lên

-‘’Phá’’

Một luồn năng lượng xông tới con quỹ nó vẫn không chút lung lây.

Nó điên cuồn lao đến chỗ thầy.

Thầy lại tiếp tục niệm chú.

-‘’Ấn’’

Lúc này con quỹ bị thứ gì đó đè xuống mặt đất không lao tới được nữa.

Thầy tiếng lại chỗ cái cây đâu đó tìm gì đó rồi thầy rút ra một lá bùa nhiễu máu của mình xuống.

Một con thú bườm sư tử đuôi rồng sừng nai chạy lại cõng trên lưng một cô bé.

Tôi ngạc nhiên đó là Thủy nhưng cậu ấy bị đồn đã bị sống với hình thái như người mất hồn khoảng 3 năm nay vì một biến cố mà.

-‘’Hagru đớp luồn sáng đó đó là vía của cô chủ có nó cô chủ sẽ bình thường lại. ‘’

Con thú to lớn nhảy xổng lên táp lấy nó.

Con quỷ rú lên thoát khỏi phong ấn nhào lại chỗ thầy.

Quá nhanh thầy chỉ kịp hét lên.

-‘’Phá Ấn Lục Giải Trục.’’

Một luồn sáng rõ xuất hiện quanh thầy nó tiếng lại rồi con quỹ ấy.

‘’Nhớ chăm sóc con gái thầy giúp thầy nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại’’

Con quỹ lao tới táp vào thầy thì một cánh cửa xuất hiện mở ra hút nó vào hình như đó là cửa âm ti.

Lúc thầy bị con quỹ táp Thủy cũng vừa tỉnh dậy thấy cảnh đó cô cũng chỉ kịp hét lớn.

-‘’Chaaaaaa’’
 
Giải Linh
Chương III: Âm dương sư


Tôi trong phút tĩnh lặng nhìn Thủy ôm xác thầy Hậu mà khóc thành từng hồi lớn mặc dù tôi biết đó chỉ là cha nuôi của cậu ấy cậu ta dành một tình thương đặc biệt cho người này.

Tiếng gió xào xạc thê lương đưa đến cho ta một điệu buồn thê thảm.

Gió cũng cuống đi không gian huyền ảo mà chúng tôi thấy nãy giờ Huỳnh và Như cũng từ trên cầu thang chạy xuống.

Chúng tôi đứng lặng cho đến 3h sáng gió ngày càng rít lên hồi to Huỳnh chạy lại chỗ Thủy.

-‘’Này cậu chúng ta nên về nhà thôi ở đây nữa cậu sẽ bị bệnh đấy cậu vừa mới bình phục mà’’

Thủy mếu máo đáp:

-‘’Ông ấy vẫn chưa chết chỉ là bị kẹt lại ở chỗ cái cây này thôi’’

Con thú Hargu gì lúc nãy vác than thể thầy lên chạy về hướng nhà thầy còn tôi cõng Thủy về vì cậu ấy vừa mới bình phục trở lại thôi.

Sáng hôm sau chúng tôi nhận được thông báo nghĩ học khônh kì hạn về dịch bệnh bùng phát .

Sáng ra tôi đã điện rủ Huỳnh và Như qua nhà thăm Thủy sẵn tiện thăm luôn cả thầy.

Căn nhà be bé nằm ở một ngọn dốc là nhà của 2 thầy trò hay nói đúng là 2 cha con nuôi.

Trước đây Thủy được thầy vô tình phát hiện dưới gốc thông trên Đà Lạt thấy thương nên thầy quyết định đem về nuôi hai người yêu thương nhau lắm.

Thầy là một giáo viên giỏi Thủy là một học sinh ngoan hiền giỏi.

Nhưng cậu ấy vào 3 năm trước vô tình bị mất nhận thức về thế giới xung quanh đến nay mới bình phục trở lại.

Thoáng chốc chúng tôi đã đứng trước cửa nhà Thủy chúng tôi gọi với vào:

-‘’Thủy Thủy ơi’’

-‘’Cửa không khóa các cậu vào đi’’

Bước vào nhà tôi thấy nội thất không cầu kì nhưng toát lên vẻ sang trọng lắm đa số đồ trong nhà điều là do thầy làm.

Thủy đang ngồi chỗ góc giường thầy nằm ở đó và đang truyền nước.

-‘’Thầy ổn không Thủy?’’ Huỳnh hỏi

-‘’Tạm thời ổn rồi các cậu ngồi đi’’

Sau đêm qua có vẻ ai cũng xuống sắc không còn chút tâm trạng nào nhìn người thầy mà mình kính trọng nằm đó chúng tôi cũng đôi chút chạnh long vì thầy chỉ mới 25 tuổi thôi.

-‘’Các cậu uống nước đi rồi tớ kể chuyện này cho các cậu nghe’’ Thủy bưng ra cho bọn tôi những ly trà ấm nóng.

-‘’ Cậu định kể chuyện gì Thủy’’ Như đang sờ những chiếc bình với hoa văn tinh xảo đến những cái vỏ được thầy tự tay đan.

-‘’Trường chúng ta là một tử lộ và cha tớ là một âm dương sư’’

-‘’Cái gì âm dương sư’’Tôi đang hớp ngụm trà mà phun ra gần hết vì biết những vị âm dương sự đã thất truyền nhiều năm rồi người cuối cùng là ông tôi nên tôi có chút ngạc nhiên.

-‘’ Chắc cậu bắt ngờ lắm thật ra thầy là học trò cuối cùng của ông cậu và 2 chúng ta được thừa hưởng đôi chút về năng lực của họ đấy.’’ Thủy vừa nói vừa đưa ra 1 quyển sách dường như là nhật kí và trên tay ôm lên một con búp bê.

-‘’Cái này là gì’’.

Tôi hơi luôn cuốn với thứ này nhìn trong nó có vẻ gì khá mờ ám vì từ nhỏ tôi đã có thể cảm nhận được những thứ mà người khác không thấy được phải vì tôi tiếp xúc với ông khá nhiều.

-‘’Đọc đi đó là quyển ấn chú của âm dương sư nó được xem là thứ hộ than của chúng ta chỉ là người của dòng tộc cậu mới thực hiện được thôi thứ đó tổng hợp những huyền chú và nghi thức thực hiện và những kiến thức liên quan nữa.

Còn thứ tớ đang ôm là một linh hồn bảo hộ cho tớ do bố tớ làm cho nó khá hữu ích đó.’’

-‘’Thế lúc nãy cậu nói tử lộ nó là gì vậy.’’ Tôi cầm cuốn sách ngắm nghía các kiểu

-‘’Trong sách ông cậu viết thì đó không phải là nhân gian cũng không là địa phủ nó là con đường được tạo ra do chấp niệm của con người nó là cõi trung gian nếu như một linh hồn ở đó quá lâu sẽ hóa quỹ như con quỹ ta gặp đêm qua.

Nó là con quỹ học tập chuyên đi ăn những linh hồn học sinh ở khuya trong trường nhưng lần này nó lại vô tình nuốt hết 1 hồn 6 vía của cha tớ rồi.

Giờ chúng ta chỉ còn cách đi đòi lại nó thôi.

Phải lấy lại lin h hồn cho bố tớ!’’ Thủy vừa nói vừa gơm gớm nước mắt 2 hàng lệ đã rơi xuống từ lúc nào.

Tôi ngập ngừng một lúc nghĩ mình sẽ tận dụng một ít thời gian nghĩ này để giúp Thủy vì cậu ấy khổ nhiều rồi.

Thủy ngày càng khóc nhiều hơn.

-‘’Thủy nín đi tớ sẽ dọn qua sống với cậu chăm sóc cậu thời gian này’’Huỳnh ôm thủy vào long.

-‘’Cảm..ơn cậu’’ Thủy dựa vào Huỳnh xụt xịt.

-‘’Được rồi tớ sẽ giúp cậu Thủy’’ Tôi quyết định sẽ giúp Thủy để tìm được một thứ tôi cần.
 
Back
Top Bottom