Siêu Nhiên Giấc Mơ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
292060503-256-k292081.jpg

Giấc Mơ
Tác giả: SENYU1208
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

'Nữ chính lạc vào chính giấc mơ của bản thân, trong giấc mơ đó mọi thứ là thật, nói đơn giản khi nữ chính ngủ linh hồn cô vô tình đi vào một chiều không gian khác '
Đây là truyện do mình tự viết vui lòng xin đừng ăn cắp trắng trợn, nếu tôi phát hiện web nào có truyện của mình ngoài wattpad tôi sẽ dừng viết truyện này ngay lập tức
Lý do là những truyện trước đây của tôi đã bị cướp một cách trắng trợn và các bạn biết không đó là công sức và tâm huyết mà tôi đã bỏ ra tôi không thích người khác cướp nó rồi dùng theo cách thương mại, xin cảm ơn vì đã xem truyện của tôi.​
 
Giấc Mơ
Chương 1: Ngày mọi chuyện bắt đầu


Trong một buổi chiều mưa gió, một cô gái tên là Trần Nam Vi nơi cô đang ở là một đất nước mang màu hạnh phúc tên là Đất Việt, cô cũng giống như bao cô gái 17 tuổi khác cô đang học online, do dịch bệnh hoành hành ở đất nước này nên cô chỉ có thể ở nhà học online Mọi chuyện thì rất bình thường cho đến khi buổi tối sinh nhật 18 tuổi của cô, dịch bệnh nhưng gia đình cô vẫn tổ chức một buổi tiệc sinh nhật nho nhỏ cho cô gồm 4 người bà ngoại, ba, mẹ, và cô, buổi sinh nhật rất vui vẻ sau khi ăn bánh kem và xem phim mọi người bắt đầu về phòng của mình để ngủ, Vi cũng vậyVi đã ngủ rất ngon cho đến khi đồng hổ chỉ 2 giờ sáng, mi cô bắt đầu nheo lại và trên trán đổ một tần mồ hôi mỏng Cô thấy bản thân mình đang đi trong một khu rừng những cây cối ở đây to lớn một cách bất thường, Vi cảm giác bản thân lạc vào một nơi dành cho người khổng lồ vậy, cô bé cảm giác được khu rừng này dường như chưa có ai đặt chân đến...

Trong lòng hiện lên một dự cảm chẵng lành Cô bé cứ đi mãi đi mãi chợt trước mắt cô như có một tấm kính vô hình, cảm giác giống như là..

Kết giới...

Vi đưa tay sờ sờ nó, cảm giác nó giống như một mái vòng khổng lồ và bao quanh một khoản không rộng lớn bên trong, Vi lùi lại một khoản dài rồi chạy thật nhanh tong vào cái kết giới này 1...2...3 AAAAAA Vi nhắm mắt chạy thẳng vào với ý định xuyên qua cái kết giới này...RẦM...Kết quả là kể giới lúng sâu vào một khoản rồi tưng ra hệt như một cái lò xo, còn Vi thì bị tung cho bay đập đầu vào góc cây ngất xỉu, lúc Vi vừa rơi xuống ngất xĩu từ bên trong kết giới có một cô gái mặc đồ kì lạ bước ra rồi ngồi xuống cạnh cô chớp chớp mắt 'Cô gái này có phải bị ngốc hay không ?

Vậy mà dùng lực tong vào kết giới của tiên nhân...

Cô ấy tìm được đường đến đây âu cũng là một cái duyên mà duyên đến thì không thể tránh được, ta phải đưa cô ấy vào Tĩnh Diện' ....

Khi cô mở mắt ra, thứ xuất hiện trước mắt cô là một trần nhà bằng gỗ, mũi cô ngửi thấy mùi hương rất dịu nhẹ đây là mùi hương đặt nhất mà cô từng được ngửi thấy" Tỉnh dậy rồi à, xin chào ngươi có thể gọi là là Tịch Tâm ngươi tên là gì?" một giọng nói nhẹ nhàng phát ra Vi vô thức quay đầu nhìn lại một cô gái mặc một bộ cổ phục màu xanh, tóc buột gọn gàn phía sau mang đến cô cảm giác cô gái này không phải người bình phàm, Vi cứ thế ngẩn ngơ nhìn Tịch Tâm"Xin chào, ngươi tên là gì?"

Tịch Tâm thấy Vi đang ngẩng người liền hỏi lại"À à tôi tên Trần Nam Vi, hì hì...

À cho hỏi đây là đâu ạ, tôi đang đi lạc nên là cho hỏi đây là đâu được không ạ?"

Vi đưa ánh mắt cầu khẩn về phía Tịnh Tâm" Nơi đây là Tiên giới, còn nơi cô đang nằm là Tĩnh Điện, cô muốn hỏi gì thêm không?

" Tịch Tâm cảm thấy người mà mình đưa về rất kì lạ, nhưng cô không biết chỗ kì lạ ở đâu "Tiên giới ?

Tĩnh Tâm cô có thể nói rõ cho ta biết không?" hai mắt cô tỏ vẻ khó hiểu nhìn Tĩnh Tâm" Thế giới này được chia làm năm tộc, mỗi tộc đều ở mỗi nơi khác nhau và rất ít khi trạm trán nhau, bao gồm tộc Tiên, tộc người Tí Hon, tộc Nhân, tộc Quỷ, tộc người Khổng Lồ, trong đó tộc tiên và tộc người Tí Hon ở gần nhau nhưng mà tộc Tiên ở trong rừng còn tộc người Tí Hon ở các đảo trên trời, tộc người Khổng Lồ và tộc Quỷ ở gần nhau nhưng tộc người Khổng Lồ ở trên mặt đất nơi không có mặt trời, còn tôc Quỷ ở trong lòng đất còn Nhân tộc ở một nơi mà cả tộc Tiên, tộc người Tí Hon, tộc người Khổng Lồ, tộc Quỷ, đều không biết đến họ ở một nơi tách biệt và thỉnh thoảng 100-200 năm lại có 1 vài người đi lạc đến đây " vừa nói Tĩnh Tâm vừa nhìn Vi rồi chợt nói lớn"À cô có phải tộc Nhân không?" hơi bất ngờ một chút, Tĩnh Tâm không ngờ được bản thân mình may mắn gặp được Nhân tộc ở đây cô từng nghe nói Nhân tộc là những con người bình thường không có chút pháp lực nào nhưng họ có một thứ mà cả bốn tộc khác không có, mà đó là thứ gì cô cũng không biết ....."

Nếu theo cô nói thì đúng là như vậy, tôi là một nhân tộc, nhưng mà nơi tôi đang sống không hề có những tộc như vây, tôi thật sự...

Xin lỗi tôi hơi kích động một chút..." từ trong ánh mắt và lời nói của cô Tĩnh Tâm liền nhìn ra được sự bối rối " Được rồi đừng suy nghĩ nhiều nữa, cô nghỉ ngơi đi, ta có đem một chén canh hoa đào cô uốn đi cho khỏe người" nhìn đến chén canh có màu trắng với những cánh hoa đào đây là lần đầu tiên Vi nhìn thấy món canh lạ như vầy, cầm lên nếm thử...

Thật sự rất ngon, ngọt nhưng không ngáy vị vừa phải mùi hương từ hoa đào lan tỏa ra cảm giác rất đặt biệt" Canh này ngon qua" Vi mở tròn mắt nhìn nhìn Tĩnh Tâm " Cô làm sao nấu được canh này vậy, chỉ tôi với, mùi của nó thật sự rất lạ, rất ngon lần đầu tôi được ăn món như vầy đó, món này thật sự đấy đặt biệt đó..."

" Được rồi, được rồi sau này tôi sẽ chỉ cho cô, mau ăn hết rồi nằm nghỉ" Tĩnh Tâm mỉm cười nhẹ nói.
 
Giấc Mơ
Chương 2: dần quen


Thời gian thấm thoát thôi đưa cô ở đây thế nhưng đã bảy năm, một con số đối với cô đó là con số không may mắn, lúc đầu khi vừa đến đây cô thật sự khó mà chấp nhận được sự thật mình đã đi lạc, nhưng thời gian chính là thứ làm cô phải chấp nhận đều đó " Vi ơi, cậu quét sân trước xong chưa, xong rồi thì mau vào đây chúng ta có thể bắt đầu tu hành" công việc thường ngày của cô là quét sân và tu hành, nói đến tu hành ở đây thì cũng là khá dễ nhưng nói dễ thì là rất dễ nói khó thì có thể rất khó, tùy tâm mỗi người thôi" Vâng, ta xong rồi, đợi ta cất chổi" cô lon ton chạy đo cất cây chổi phía xa sau vách đá, nơi này thật sự rất đẹp có rất nhiều những cây cổ thụ nghìn năm tuổi chúng nó to có lẽ to bằng những tòa nhà cao tần ở hiện đại, thậm chí phía sâu bên trong có cây có được ý thức lúc rảnh cô thường trò truyện với họ mà họ là những nhà thông thái uyên bác nhất " Tĩnh Tâm mau đưa mình lên đó đi" cô đứng dưới gốc cây cổ thụ la lớn, lúc mới ở đây cô thậm chí đi lạc đến vài trăm lần nhưng nhờ có Tĩnh Tâm lúc nào cũng tìm được cô, lí do những người ở đây lúc nào cũng kh bị lạc đường là do họ ở đây từ khi mới sinh ra và họ có thể bay " hazzz không biết khi nào ta mới có thể tự bay nữa thiệt là háo hức quá" còn vài tháng nữa là Tĩnh Tâm phải đi xuống núi tu luyện rồi cô cũng rất muốn đi chung nhưng mà ngay cả bay cô còn không bay được thì việc xuống núi là một đều không thể, cho nên cô phải chăm chỉ từ bây giờ thôi, hy vọng tới đó cô có thể bay Tu luyện cái này cũng rất đễ bao gồm những lần đột phá như là :

Luyện khí kỳ: nhất trùng -> cửu trùngTrúc cơ kỳ: bao gồm 3 giai đoạn là: Tiên thiên, Ngưng dịch, Thần thông (khai mở thần thông bản thân trước khi tiến nhập kim đan)Kim đan kỳ: nhất trùng -> cửu trùngNguyên anh kỳ: nhất trùng -> cửu trùng, hóa kim đan thành anh linh, bao gồm 2 giai đoạn: Ngưng anh, Kết anhHóa thần kỳ: tạo tiên đài dưới anh linh, từ đây không có phân chia nhất trùng -> cửu trùng mà phân theo linh đài dưới anh linh theo hình thức kim tự tháp, hóa bản thân từ phàm thể thành thần thểLuyện hư kỳ: luyện hóa ra tiên lực, tiên hồn, tiên thể (từ thần thể thành tiên thể), lấy anh linh tiên đài chuyển hóa linh khí thành tiên khí, bồi đắp anh linh tiên đài tiên lựcHợp đạo kỳ: dung nhập đại đạo vào đan điền, cũng lấy anh linh làm chủ thể nhưng từ bây giờ biến hóa anh linh mang vóc dáng nhân thể trong trạng thái ngồi thiền với vòng đại đạo sau lưngĐại thừa kỳ: mọi thứ vào trạng thái hoàn mỹ, từ nhục thể hóa tiên thể cho đến linh khí hóa tiên khí, cơ thể lẫn anh linh hài hòa với đại đạo, từ đây thọ ngang với trời, có thể lấy danh xưng thiên tôn (thiên tôn ở đây không chỉ thiên đạo, thọ ngang trời là chỉ có thể sống thọ, nhìn thế gian nhật nguyệt, tuế nguyệt dài đằng đẳng)Độ kiếp kỳ: bước vào độ kiếp kỳ dùng chính thiên đạo lôi kiếp tẩy rửa ô uế trên bản thân bao gồm nhân quả, oán khí, sát khí, lệ khí, tạp khí khi chuyển hóa linh lực thành tiên lực. nếu thành công, trực tiếp phá không thoát ly, tiến nhập tinh không vô tậnMà Vi của hiện tại chính là Luyện khí kỳ nhất trùng đang tiến nhập cữu trùng còn Tĩnh Tâm thì giai đoạn Nguyên Anh- Ngưng anh phải nói là mạnh vô đối luôn, cô nghĩ đến bản thân thật may mắn khi gặp Tĩnh Tâm

Vừa nói thầm trong bụng vừa vận công thiền định trên gương mặt không giấu đi ý cười vui vẻ

"Ngươi suy nghĩ lúc thiền định không sợ tẩu hỏa nhập ma à" vừa mở mắt ra thấy Vi đang ngồi cười tủm tỉm cô gái này thật sự không sợ tẩu hỏa nhập ma mà"Ta biết rồi biết rồi, ta đang ta đang tập trung đây này, việc này đúng là khó khăn ta luyện cũng đã 7 năm rồng rã mà chỉ luyện được nhiu đây" vừa nói cô vừa đưa hai ngón cái và chỏ lên để nói đến sự nhỏ nhoi đó " Sư phụ nói không phải là ngươi không có tư chất mà ngươi lười biến" "Làm gì có, ta tự biết ta như thế nào mà ngươi đừng an ủi ta nữa, nhưng mà ta cũng không đến mức tự ti đâu, bởi vì ta có một vị bằng hữu iu thương ta nhất trên đời còn gì hahaha" Vi vừa nói vừa cười vui vẻ "Ngươi cái con nhóc lười này, còn không mau thiền định đi chiều ngươi còn phải học chữ" Tĩnh Tâm lên tiếng nhắc nhở "Được rồi được rồi" không vui chơi nữa Vi bắt đầu đi vào trạng thái thiền định tu hành

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ những chương đầu tiên của bộ"giấc mơ ", có một sự thật là truyện này dựa trên những giấc mơ của tác giả, có một khoản thời gian 3-4 ngày gì đó ta mơ thấy những thứ kì lạ và ta sao chuỗi nó lại trở thành một câu truyện, tuy nhiên nó không phải 100% là giấc mơ đó ta đã cố ý cho thêm vài tình tiết, cảm ơn đã đọc và ủng hộ ta
 
Giấc Mơ
Chương 3: Xuống núi cùng


Đúng như cô dự đoán ngày mai là ngày xuống núi của Tĩnh Tâm rồi mà cô vẫn chưa học được cách phi hành, thật là thất trách bây giờ chỉ còn cách cuối cùng thôi "Sư phụ à, ngài cho con xuống núi với Tĩnh Tâm đi mà, con hứa sẽ không gây phiền phức cho tỷ ấy đâu, con sẽ ngoan ngoãn đi theo mà học tập tỷ ấy thôi, con hứa sẽ không trở thành gánh nặng cho tỷ ấy đâu mà, cho con đi nhé, nhé sư phụ ơi "đây là tiếng nài nỉ của Vi với sư phụ để được đi theo Tĩnh Tâm, cô cũng biết ở dưới núi có nhiều quái nhân lẫn quái vật mạnh nhưng mà cô đem theo rất nhiều bùa, nào là che giấu khí tức, tàn hình, phi hành, độn thổ...

Nói chung là không đánh được thì cô chạy "Sư phụ à hay người cho Vi đi đi, cho cô ấy mở rộng tầm mắt dù sao cô ấy mới đến nơi này chưa hiểu rõ về nơi này có thể đều đó làm việc tu hành của muội ấy chậm cũng nên" Tĩnh Tâm ngồi kế bên cũng cố gắng khuyên nhủ sư phụ của mình " Đúng đúng đó sư phụ, ta chưa biết gì hết ở nơi này luôn á, sư phụ cho ta đi đi ta sẽ mua thật nhiều quà về cho sư phụ có được không, người thích gì hay là mua cho người vài miếng ngọc về để ngày ngắm nhé, ta nghe nói dạo gần đây ở dưới núi thịnh hành nhiều ngọc đẹp lắm" không năng nỉ được thì mua chuộc haha " Thôi được rồi mới sáng sớm ta đã nghe hai ngươi luyên thuyên làm ta đau cả đầu lên hết đây này, làm trễ nãi việc tu hành của ta các ngươi có chịu trách nhiệm hay không đây" mở mắt ra nhìn hay đứa đệ tử của mình một đứa tệ hại nhất một đứa giỏi giang nhất ông trầm ngâm một chút " Tĩnh Tâm ngươi có thể dẫn theo Nam Vi nhưng các ngươi khi xuống núi phải nghiêm túc không được nghe lời con bé Nam Vi suốt ngày ăn chơi lêu lổng, chăm chỉ tu hành, hành trình lịch luyện lần đầu cho các ngươi là 1 năm, nhớ rõ không được rơi vào Thất Tình Lục Dục nó là cấm kỵ của bổn phái " hai đứa này luôn là hai đứa làm ông lo lắng nhất, một đứa thì quá lanh lợi một đứa thì quá khờ, không biết là phúc hay họa đây"Dạ bọn con đã hiểu" hai người đồng thanh cùng nói, chấp tay chào su phụ rồi lùi ra khỏi chính điện" Cuối cùng cũng có thể đi ra ngoài thật là háo hức quá đi" vừa nói hai mắt Vi như là đang tỏa sáng tít chân trời" Mà ngươi đã chuẩn bị hành lý gì chưa mà vui mừng đó" " Ơ....

Ta quên mất, ta phải nhanh chân đi chuẩn bị mới được mai sáng sớm hẹn ở cầu thang dưới núi nha" vừa nói Vi vừa chạy mất tiêu.............Sáng sớm đã thấy một bóng đáng ngồi gật gù trước cầu thang dẫn xuống núi, đúng là như vậy, Vi đã cả đêm không ngủ với lý do quá háo hức để được đi xuống núi, giây phút này có lẽ cô đã chờ đợi khoản 7 năm nay rồi "Vi?

Ngươi đến đây từ lúc nào thế?

Bộ cả đêm ngươi không ngủ sao?

Hai mắt của ngươi có màu đen luôn rồi kìa" nhìn thấy gương mặt cả đêm không ngủ của vi cô lại cảm thấy rất là buồn cười làm như cô ấy sợ mình bỏ rơi cô ấy vậy á haha" Được rồi đi thôi hiện tại ta đang rất nôn nóng đó" vừa luyên thuyên vừa kéo tay Tĩnh Tâm đi xuống núi.........Hai người đi tới chiều tối, do đây là xuống núi để lịch luyện nên Tĩnh Tâm không muốn phi hành, cô muôn bản thân mình trở thành một người phàm nên đã cải trang thành hai người đàn ông để có thể tự nhiên hơn Tối nay hai người quyết định ngủ lại trong rừng tại vì cả một chặn đường dài quanh đây thật sự không có lấy một cái thành trấn nào hết, do tối sẽ xuất hiện thú dữ nên cả hai quyết định lên cây ngủĐối với Tĩnh Tâm thì cô đã là Nguyên Anh nên ngủ trên cây cũng là bình thường thôi nhưng với Vi thì lại khác, cô ấy ngủ trên cây nhưng phải lấy mềnh gói quấn chặt bản thân lại do sợ lạnh, Tĩnh Tâm nhìn qua mà thật sự mắc cười Nữa đêm đang ngủ Tĩnh Tâm nghe thấy tiếng rượt đuổi cô nhíu mày, nhìn xuống thì thấy một thằng nhóc trên người có đầy vết thương mà đang bị đàn sói rượt, vùa có ý định vương tay ra dùng phép thật nhưng cô khựng lại rồi rút chuôi kiếm bên hông ra nhảy xuống Cô vận dụng kiến thức mình đã học về kiếm thuật để tiêu diệt lũ sói này, cũng may lũ sói chỉ có khoản 5 con, nhưng hình như cô không thấy con đầu đàn, cô ôm thằng nhóc leo lên cây để an toàn "Nhóc tên là gì ?"

Tĩnh Tâm vừa đề phòng lũ sói quay lại tấn công vừa hỏi, nhưng không chú ý nét mặt của thằng nhóc này, nó đang mỉm cười"Đệ tên là Thất Thất, lúc chiều đệ đi bắt cá do đi theo hướng nước chảy để bắt cá, mà lúc đó trời xập tối đệ không để ý đến trời tối lúc nào, lúc mà đệ để ý đến thì đã muộn rồi, đệ sợ lăm huhu" giọng nói mang theo sự non nớt của trẻ con, kèm theo một ít sợ hãi
 
Back
Top Bottom