Tâm Linh Giấc Mơ Kì Lạ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
348795770-256-k516261.jpg

Giấc Mơ Kì Lạ
Tác giả: tranHong531
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Chuyện đầu tiên mà tớ viết nên mong mn ko toxic, góp ý nào mình cũng sẽ cố gắng sửa đổi nha Cre ảnh bìa: Pinterest Tags: giấcmơ​
 
Giấc Mơ Kì Lạ
Chapter 1


" Đừng lên xe 27 "

Tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì thì đã bị đánh thức bởi tiếng chuông inh ỏi.

Hoá ra chỉ là một giấc mơ.

Giọng nói vừa rồi vừa khàn vừa đặc, nhưng thứ hắn ta nói có nghĩa là gì, xe số 27 là xe nào chứ?

Bỗng nhiên từ ngoài cửa có tiếng bước chân gấp gáp, có lẽ là ba tôi.

Khoảnh khắc mà ông ấy vừa nắm lấy tay cửa thì tôi cũng vừa mở tung cánh cửa.

" Mày tính ngủ tới bao giờ?"

" Hôm nay là cuối tuần với cả mới có 6h thôi mà ba."

"..."

" Lại chuyện gì nữa đây"

Có lẽ bị đánh thức khỏi giấc mơ huyền ảo nên trong người tôi có chút bực bội.

"Này"

Ba tôi vừa dứt lời thì có một cây chổi đc ném trc mặt tôi.

"Quét cho sạch vào"

"Dạ..."

"Biết rằng đây là công việc hàng ngày nhưng không đợi vệ sinh cá nhân đã rồi làm được à"

Vừa quét tôi vừa lẩm bẩm trong miệng.

Tuy rất bức xúc nhưng tôi không thể nói cho ba tôi hiểu.

Với một người bảo thủ và gia trưởng như thế thì nói cũng chỉ tốn nước bọt chứ chả được lời gì.

May là ngôi nhà không to lắm nên tôi chỉ mất 5p để quét, ngay sau đó tôi liền đi thẳng lên phòng.

Chỉnh lại chăn ga, rồi cũng tiện tay dọn lại kệ sách.

Chợt nhìn lên tờ giấy ghi chú mà tôi đã ghi từ khi nào thì mới tá hoả

" 7h sáng 23/8 !

Cả trường sẽ tập trung đi cắm trại trên núi"

Chết tiệt, bây giờ đã là 6h20 rồi.

Tôi thậm chí còn chưa soạn đồ nữa, vừa nghĩ tới đó tôi liền lập tức chạy đi tìm chiếc vali trong phòng kho.

" Rõ ràng nó đã ở đây mà, tại sao bây giờ lại chẳng thấy đâu "

Haizz.. số mình đen thật, ngay lúc cấp bách lại chẳng tìm được cái vali.

Khoan đã, hình như tối qua cái Linh nó có mượn vali mình thì phải, cái con bé này, mượn xong trả để lại chỗ cũ.

" Này Linh, sao em mượn vali chị xong không cất chỗ cũ vậy"

" Em đã mượn xong đâu."

" Chẳng phải chị đã dặn phải để vali trong tối đó mà, mà thôi đưa nó đây, chị đang cần gấp."

" Nó ở dưới bàn học em đó, chị lấy đi em đang bận"

" Em đang nằm trên giường không mà bận gì?"

"Bận ngủ!"

Nói rồi con bé liền quay lưng về hướng tôi rồi chìm vào giấc ngủ.

Thiệt tình, đang gấp mà còn gặp nhỏ này nữa.

Nãy giờ đứng nói với em tôi hơi lâu, không biết mấy giờ rồi, hmm...6h...43p....6h43 rồi sao!

Mình phải nhanh lên thôi.

"Phù, xong rồi, công nhân đồ của mình thì ít mà đồ ăn thì nhiều"

" Này mày có tính xuống ăn sáng không"

Giọng nói của ba làm tôi giật bắn mình, à nhỉ mình vẫn chưa ăn sáng.

Sáng nay có lẽ mẹ tôi biết tôi sắp có chuyến đi đường dài nên bà đã chuẩn bị tôi một bữa sáng đầy đủ chất dinh dưỡng.

"Một trái táo và một cốc sữa đầy ụ"

Ăn một quả táo có vẻ chưa no nhưng cốc sữa này thì chỉ cần nửa ly đã đủ làm tôi căng bụng.

Quào, ăn nãy giờ mà mới chỉ có 7h thôi sao, còn dư thời gian để tôi coi một bộ phim ma =)) (bibimbap mãi đỉnh)

"Ơ sao chị còn ở đây, không phải chị bảo là đang bận gì mà"

" Ủa mấy giờ rồi ku"

" 7h38 rồi, mà đừng gọi em như thế, em không có chim"

" À rể, sao mới đó nhanh vậy"

Ngay lúc vừa bước ra sân tính lấy xe để chạy thì bỗng dưng có một giọng nói quen thuộc cất lên

" Bé ơi, giờ này chưa đi dậy nữa hả"

" Suỵt, la bé thôi.

Ba mẹ em đang trong nhà"

" Ấy chết, anh xin lỗi bé"

" Bé ơi bé àa, oẹ nghe mắc ói"- Linh nó nói với một giọng khinh bỉ khiến tôi chỉ muốn đấm vào mặt nó.

" Này, em làm gì có bạn trai mà hiểu"

" Thôi được rồi, lên xe đi bé.

Mọi người đang chờ đấy.

Anh đi nha Linh"

" Đi luôn cũng được!"

Trên đường đi, tôi và anh không ngừng luyên thuyên trong khi cả hai đều biết mọi người vẫn đang chờ mòn mỏi.

" Bé đã có đồ ăn gì lên xe ăn chưa, còn cả thuốc say xe nữa"

"Đồ ăn thì em có nhiều rồi, nhưng mà em lỡ để trong vali mất rồi, còn thuốc thì...."

" Trời đất, cục thúi này, đã say xe lại còn không mang thuốc"

" Tại em quên mà >~
 
Giấc Mơ Kì Lạ
Chapter 2


" Thôi chết rồi, Vân....Vân nó bị...."

Vì lo chạy về phía tôi nên nó không chú ý đường mà bị một chiếc xe lao tới.

" Qua đường cái kiểu gì đó hả"

Giọng của bác tài xế đang tức giận quát lên khiến chúng tôi giật nảy mình.

" Dạ con xin lỗi bác ạ"

" Má nó sáng sớm đã gặp con cô hồn nào rồi"

Mặc dù bác tài xế chỉ lẩm bẩm trong miệng nhưng cũng đủ to để chúng tôi nghe được.Lúc đấy tôi để ý thấy sắc mặt của nó bắt đầu tức giận nên tôi cũng trấn an nó chứ để nó quạu lên thì chỉ có nước lên đồn.

" Tao mà gặp lại ổng là ổng xác định với tao"

" Thôi đi, rõ là mày sai trước mà"

" Ê mà lên xe lẹ đi, tao kể này cho nghe nè"

" OK"

May mà lúc chúng tôi vừa xếp hàng thì xe cũng kịp tới.

" Ôi mày ơi, oppa của tao kìaaaa.

Má, tao phải lên được xe đó"

Vân vừa nói vừa nhảy cẫng lên, tôi cũng nhìn theo hướng nó nói.

Ồ, hoá ra là xe này có dán hình BTS.

" Nhưng mà lớp mình đâu có đi xe đó"

" Thì mình trốn qua, dù gì chỉ cũng chỉ điểm danh ở dưới mà, có gì điểm danh xong rồi tao với mày lên xe đó"

" Ổn ko mày?"

" Mày phải tin tao"

" Như vụ cúp tiết hả, rồi tao với mày cũng lên phòng hiệu trưởng mà" " Tại hôm đó xu thôi" " Uk, để tao ráng tin mày lần này" " Ê Phong" " Gì?"

" Xíu tao với Hồng qua xe kia, có gì lên xe ai hỏi thì mày nói là tụi tao qua xe khác rồi " " Vaiz nồi, tụi mày gan vậy" " Vậy nha, xíu tao bao trà sữa" " Ê điểm danh kìa" " Ờ oke oke"~~~~~~~~~~~~~~

" Gia Phong" " Có" " Bảo Hân " " Có " " Khánh Uyên" " Có" " Kiều Vân" " Có" " Thúy Hồng" " Dạ có " " ....."

" Đi mày ơi" " Hả? giờ á" " Uk theo tao " " Rồi rồi"Công nhận dân cúp học lâu năm có khác, thầy cô có tra hỏi gì nó trả lời như thật

" Em là học sinh lớp nào" " Dạ lớp 10A1" " Sao tôi chưa thấy em bao giờ nhỉ" " Dạ chắc em mới cắt tóc với bữa giờ em đeo khẩu trang nên cô không nhận ra ấy ạ" " Ừ, còn đây là..."

" Dạ bạn ngồi cạnh em nè cô" " Ừ rồi hai đứa lên xe đi" Vừa bước lên, hai đứa tôi đã chọn vị trí cuối để ngồi.

Thật ra thì cái Vân nó nằng nặc đòi ngồi cuối.

" Ê tao bị say xe mày ơi" " Trời ơi mày khờ quá, ngồi đây mới có cơ hội tiếp cận trai đẹp" " Nhưng mà bồ tao mới có thuốc cho tao, với lại tao chưa nói với ổng nữa" " Tao có thuốc mà mày lo gì" " Ừ, để tao gọi ổng" " Lẹ đi" ~~~~~~~~~~~~~~~

" Được rồi mọi người ơi, giờ mình tập trung nghe anh hướng dẫn nha" " Uầy anh kia đẹp trai vãi mày ơi" " Bồ tao đẹp hơn" " Chán nhỏ này ghê" " Xíu nữa các em có gì thì cứ lên xe 27 tìm anh nha" " Hả!!

27 " " Ê mày sao vậy, mặt trắng bệch hết rồi kìa, xe chưa chạy mà" " M...ày......mày ơi" " Gì vậy, túi nè" " Xuống xe.... xuống xe đi mày" " Chi vậy má, khó lắm tao mới lên được mà" " Đừng nói gì nữa, theo tao đi, xe vẫn chưa chạy đâu" " Hoi hoi, mày xuống mình mày đi, có chết tao cũng không xuống đâu" " Tao có điềm không lành đâu" " Má ơi trai đẹp nè, ở lại đi mày" Vừa lúc đó bác tài chuẩn bị lái xe thì tôi kịp chặn lại và lao xuống dưới.

" Alo gì vậy bé" " Xe của anh đi chưa" " Chưa bé ơi, xe lớp mình bị delay 15p" " May quá, xe số mấy vậy anh, em chạy qua " Ủa sao vậy" " Chuyện dài lắm, lát em kể " " Ừ, em tìm xe số 15 nha"==========================

Bị lười viết ngang á, chịu khó đợi t viết nhaaaa

Mãi iu cả nhà (◍•ᴗ•◍)
 
Giấc Mơ Kì Lạ
Chapter 3


" Ừ, em tìm xe số 15 nha" Không hiểu sao, khi vừa biết chiếc xe mình ngồi là xe số 27 thì tôi lại bất an lo lắng, cả người lạnh sống lưng.

Bởi lời nhắc nhở của người đàn ông giấu mặt trong giấc mơ khi sáng và thường thì những gì xảy ra trong mơ của tôi đều thành sự thật, và lần này cũng vậy.

Phải có một cái gì đó thì ông ta mới nói như vậy.

" Này, em sao vậy" " Em lo cho cái Vân quá à" " Thôi không sao đâu, nhỏ Vân nó mạnh mẽ lắm" " Nhưng mà....em cảm thấy có gì đó không ổn" " Nào nào, tập trung lên đây" Anh điều phối viên vừa nói vừa vỗ tay.

" Thôi, có anh đây rồi" " Như anh đã nói rồi, xe của mình bị xẹp bánh, nên phải deley 15p.

Nên bây giờ anh sẽ điểm danh lại nha" " Thôi đi anh ơi, đi lẹ lẹ chứ nóng lắm rồi"- Giọng của thằng Phong cất lên.

" Có lẽ thằng Phong không muốn crush của nó bị phát hiện là đã trốn sang xe khác"

" Thuốc của bé nè" " Em cám ơn" " Bé uống lẹ đi, xe sắp lăn bánh rồi đó" " Ực ực" " Xíu nữa có ngủ thì cứ tựa vào vai anh nè, anh có miếng lót cho em đỡ đau đầu á" " Dạ" Tôi đang dựa vào vai anh được vài phút thì bỗng có một ngón tay chọt chọt vào vai tôi " Em ơi" " Sao vậy anh" " Giờ em nằm đây nha, anh xuống kia chơi với mấy đứa bạn anh" " Ừm, anh đi đi" Vậy là từ bây giờ thứ bên cạnh tôi không phải là anh mà là bịch đồ ăn vặt anh chuẩn bị cho tôi.

Thôi kệ, ít ra còn có gì đó nhâm nhi.

" Bạn gì ơi" " Hả?"

Theo phản xạ, vừa nghe giọng ai đó thì tôi liền ngước lên " Mình ngồi đây được không" " Ừ bạn ngồi đi" Quái lạ, rõ ràng đã sắp xếp đủ chỗ cho mọi người, sao lại thiếu được nhỉ, nhưng rồi tôi liền hiểu ra vấn đề.

Có lẽ bạn nữ này được ngồi cạnh tụi Thảo - đám chị đại của trường, tụi nó cứ ỷ mình đông nên bình thường chuyến đi chơi nào cũng bắt đứa bên cạnh phải đi chỗ khác nên rất có khả năng bạn này là người xui xẻo đó.

" Bạn tên gì vậy" " Thanh Vy" " Còn mình tên Thúy Hồng, cứ gọi mình là Hồng" " Ừm" Đang tính hỏi thêm vài câu thì có lẽ thuốc lúc này đã phát tác dụng, cơn buồn ngủ liền ập tới khiến tôi bắt đầu ngáp ngắn ngáp dài.

" Cậu buồn ngủ rồi hả" " Nãy do tớ uống thuốc say xe nên....."

" Tớ có cái gối kê nè, cậu xài đi" " Tớ cám ơn" Không ngờ cô bạn này cùng hữu dụng phết, tâm lý nữa.

" Người ngồi cạnh cậu đâu r" " À, bạn ấy đi xuống kia chơi rồi" Nói rồi, tôi liền chỉ tay xuống đám con trai ở ghế cuối.

Cô bạn này cũng nhìn xuống hướng tôi nói rồi im lặng.

Tôi cũng dần chìm vào giấc ngủ.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Cái quái gì đang xảy ra vậy, tại sao xung quanh đây lại có nhiều khói như vậy.

" Hồng phải không" Vừa chuẩn bị trả lời thì tôi bỗng khựng lại, giọng nói khàn đặc này rất giống giọng nói trong giấc mơ lúc sáng.

" Này, phải Hồng không?"

" Ông tìm tôi có chuyện gì?"

" Con hãy nghe ta nói rõ đây, tuyệt đối không được nói ai.

Vào 3 giờ chiều nay, chiếc xe mang số hiệu 27 sẽ phát nổ, con tuyệt đối không được lên chiếc xe đó " " Ông là ai, tại sao tôi phải tin ông" " Hiện tại ta không thể nói được nhưng con nhớ, tuyệt đối không được nói ai chuyện chiếc xe phát nổ và TA" " Hồng ơi, Hồng ơi"- Giọng nói của Vân vang lên " Hả...có chuyện gì vậy" " À, tới nơi rồi á cậu" " Tớ cám ơn nha" Rõ ràng mình vừa chợp mắt một tí, sao lại tới nhanh vậy được.

Vừa bước xuống xe, tôi đã liền lấy điện thoại để kiểm tra tin nhắn.

Chuẩn bị mở khoá màn hình thì tay tôi bỗng khựng lại.

" Cái quái gì vậy, đã 16h37p rồi sao, rõ ràng là từ đây tới khu cắm trại chỉ tốn 30p thôi mà" " Này, cậu ơi" " Sao á" " Bộ trên đường tới khu cắm trại có vụ gì xảy ra hả" " Không, mọi thứ vẫn ổn" " Vậy tại sao tới tận 16h mới tới nơi!!"

" Cậu nói gì vậy" " Chẳng phải nãy giờ cậu vẫn đi chơi mà, bây giờ là tới chỗ chụp hình trước khi về" " Hả?

Nãy giờ mình vẫn ngủ mà". ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sao ít ng đọc v T°T
 
Back
Top Bottom