Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Gb] Kết Quả Bằng "Không"

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
583,593
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
364163922-256-k355831.jpg

[Gb] Kết Quả Bằng "Không"
Tác giả: cavienchien1000
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Một câu chuyện có vẻ dài
Thể loại : Girlboy, ABO, Giả tưởng hồ ly
Tôn Liêm Trung, anh là một cậu trai từ hồi mười tuổi đã có chút gọi là ấn tượng đối với hình ảnh hồ ly thẳng lưng hếch cằm sừng sững.

Mọi người nói rằng, thế giới này quả là có hồ ly, nhưng rất hiếm và khó thấy.

Tuổi thọ của chúng rất cao, nhưng số lượng không hề nhiều.

Bộ lông màu trắng lơ phơ mỗi khi nó đi qua, nếu là con cái sẽ có một dấu ấn tựa như viên kim cương ở trên đuôi, còn con đực sẽ hiện ở trên đầu.

Nhưng thật sự không chỉ có thế, không rõ là đúng hay giả, loài hồ ly chúng vẫn có chia thành nhóm Alpha, Omega và Beta.

Nghe đồn hồ ly Alpha sức mạnh và khả năng phát sinh tình cảm với con người cũng cao hơn nên dễ gần với con người hơn nhiều.

Riêng rằng là có một thứ như là liều thuốc đối với hồi ly Alpha, đó là nụ hôn của con người, nếu nói một cách rõ ràng thì là "mật môi" vì đối với loài hồ ly này sẽ cảm nhận được một vị ngọt như tiết ra từ hai cánh môi loài người, nó như một chất thuốc nhiều tác dụng với hồ ly.

Do chưa ai tận mắt thấy nên tác dụng đó vẫn là một câu hỏi hóc búa tới nay
Đó là những gì Liêm Trung đã nghe về cái tên gọi là hồ ly từ hồi mười tuổi nhưng do dần dần anh cũng quên bén đi mất cái thứ gọi là "mật môi" kia....

 
[Gb] Kết Quả Bằng "Không"
chương 1


Trong đêm mưa tầm tã đầy hiu quạnh, một nữ nhân khoác trên mình tấm vải màu đỏ rượu, một mình đứng trên mái nhà hướng mắt về con trường đại học yên ắng.

Bàn tay cô nắm chặt tấm vải, quay người trong một tích trở thành một thân hồ ly vẫy vẫy sáu cái đuôi.

Trong miệng vẫn ngậm miếng vải, ánh mắt màu đỏ tươi của nó lóe lên, biểu cảm không đổi mà cúi đầu để chân dẵm lên miếng lụa.

Dừng lại vài giây, nó ngửa cổ gầm rú như một con sói hoang dại trong đêm mưa xả xiết___Tôn Liêm Trung đang ngồi làm bánh kem gấu socola, anh cẩn thận bóp từng chút kem lên mặt bánh.

Trơn tru tỉ mỉ đến chảy mồ hôi hột, nhưng thật ra anh đang làm bánh dưới sân trường, ánh nắng chói chang rọi vào người Liêm Trung khiến nhiệt độ cơ thể tăng lên.

Rồi từng giây, từng giây, rồi....Bụp!"

Tất cả các thí sinh dừng tay lại, đến lượt kế tiếp" Thầy Trường huýt còi ra hiệu, lần lượt một hàng người đang tập trung làm bánh kem phải dừng lại mà nhường lượt làm bánh tiếp theo cho đoàn người thứ hai Do trường đại học Kim Quân tổ chức cuộc thi làm bánh cho sinh viên nên hơi nhốn nháo, sinh viên trường lâu lâu mới được tham gia hoạt động như này nên rất tích cực dốc sức.

Do trường đại học của họ "đè nặng" sinh viên quá nên cứ có cảm giác ngột thở, mà hình như không chỉ có mình trường họ, cả cái trường nằm bên phía đối diện cách có mười mấy cái nhà cũng chả kém gì.

Sinh viên nào mà không chê trường mới là chuyện lạ, nhưng dù sao họ vẫn cứ là em yêu trường Kim QuânLớp của Liêm Trung đã hoàn thành phần thi, chả mấy chốc mà đã dành được giải ba.

Coi như là lớp anh được tự thưởng một chầu nhậu"Trung này, đi làm vài chai đi mày""Ừm, đi" Liêm Trung là một người hiền lành, thật khó để anh từ chối lời mời của người khác.

Với lại một mình ở căn phòng trọ giờ đã lâu, thỉnh thoảng đi chơi với đám bạn cũng không vấn đề gìAnh ngồi trong quán lẩu mà trầm ngâm uống vài ly soda, mấy đứa bọn anh mỗi lần đi nhậu là phải có một chủ đề để nói và người "vinh hạnh" được réo tên là một vài điểm bất thường trong khu bọn họ sinh sống gần đây"Bọn mày biết gì không, dạo này hằng đêm tao cứ thấy khu mình có gì đó, nó lạ lắm!"

Pháp lại bắt đầu hàn huyên, rồi sau đó thằng Mạnh lại tiếp nối câu truyện"Mày nói vậy là sao nhỉ?

Chứ ngày nào mà anh em mình không nghe thấy tiếng thằng Đức nó bốc đầu nẹt bô chở gái ở đầu ngõ vào năm giờ sáng nhỉ" Thằng Mạnh nói vậy, cả đám ngồi cười giòn tan "Khà, Khà,Khà..."

Chỉ mình Đức là không vui nổi, ai cũng rõ là chính anh đang bị thằng Mạnh bơm đểu.

Sao mà vui nổi?"

Mày nói nhảm gì chứ.

Chuyện thằng Pháp nhắc đến là cứ nghe thấy tiếng thở dốc của người hay vật gì đó vào ban đêm, lại còn có mấy vụ gà lợn, trẻ em mất tích nữa"Ai nghe ban đầu cũng thấy chuyện này rất hoang đường nên lúc đầu còn thờ ơ uống vài cốc bia.

Sau một lúc bằng cách sâu chuỗi lại sự việc một cách hợp tình hợp lí, mới thấy lành lạnh sóng lưng"Chúng mày thử nghĩ xem, trên đài phát thanh tuyên truyền rằng đã thấy máu của một thứ gì đó chảy ra từ chiếc lá, là một cái cây sống lâu năm.

Khi mưa đến là lại có dòng máu chảy ra lách tách như khối đá ở Hang Sơn Đoòng, nhiều người bảo rằng còn nhìn thấy hiện tượng bí ẩn.

Nhiều thứ được đồn cùng một lúc như vậy chẳng nhẽ lại là giả?

Hoặc là đúng là giả nhưng là do một người tạo dựng lên" Liêm Trung đảo mắt ngẫm nghĩ, tay thì cẩm cốc bia cạnh môi.

Nếu nghĩ lại thì cũng có vài chuyện kì lạ tương tự vậy đã xảy ra, nhưng điều này chả ai mong nó có dính dáng tới mình nên cũng không muốn can thiệt quá sâu.

Đám bạn của anh bàn tán sôi nổi, cảm thấy câu chuyện đã dần đi vào bí ẩn, họ mới chuyển chủ đề khác "Mà chúng mày phải công nhận một điều với tao là trường Chuân Đằng chiếm phần trăm là nữ nhiều thật đấy.

Khi anh trai tao vào trường đấy học thì có kể là nhiều người khiến anh ấy ấn tượng lắm, chả trách sao lại nổi tiếng thế"Pháp nó nói vậy làm bọn anh cũng dấy lên một chút tò mò.

Dù hai trường cũng không cách xa nhau là mấy nhưng cũng không có cơ hội ghé vào thăm quan, với lại hình như trường của họ với trường Chuân Đằng là lửa với nước, kẻ thù và cũng như là đối thủ.

Nhưng đối với họ thì chuyện đó không quan trọng, chắc là vài người tự thấy cái "mối quan hệ" đó hợp nên đặt ra chứ nhiều khi hỏi sinh viên hai trường còn không biết là có chuyện đó"Chúng mày làm sao mà bằng thằng Đức được, nó khoe với tao sắp tán được crush rồi" Liêm Trung nói đánh mắt về phía Đức, giờ cả đám còn lại mới được nghe tin tức này.

Đương nhiên hội anh em sẽ không bỏ qua cho mày, Đức, giờ đang bị tra hỏi như phạm nhân vượt ngục"Ấy chà, vậy mà không chia sẻ gì hết, nói ngay.

Em nào thế?"

Thằng Pháp xí xớn cong mắt hỏi dò.

Đức nó nhìn ba cặp mắt tò mò sáng rực hướng về mình, lòng có chút rối bời ngập ngừng để tay sau gáy, đáp"Ừm...thì là..."

Bỗng Đức nó hơi hếch mắt nhìn vào thằng Mạnh, chậm rãi nói"Em mày"Câu trả lời của nó khiến mọi người như chết lặngRồi Mạnh bình tĩnh lại, vài giây sau mới mở miệng hỏi "Cái...Linh?"

Nhận được từ thằng bạn của mình là cái gật đầu, trong tâm Mạnh cứng lại, như có cảm giác bị qua mặt"Ồ, ồ, từ từ nào" Thằng Pháp nó vẫn chưa hết bất ngờ, luống cuống đặt tay lên đầu chấn an bản thân.

Anh từ từ hỏi thông tin từng tí một đồng thời Liêm Trung lại làm hành động minh họa cho câu nói của Pháp trong vô thức"Vậy là...mày đang tán Linh"Ngón tay Trung chỉ vào nó rồi lại chỉ vào thằng Mạnh như một cách tượng hình"Hừm..."

Đức nó trả lời ậm ừ trong cổ họng "Từ khi nào?"

Thằng Mạnh dù đang chống tay cúi gầm mặt ra vẻ sầu não, vẫn dành một câu hỏi không mấy thân thiện hướng về nó.

Giọng anh gằn lên trông khá nghiêm trọng Liêm Trung cũng nhún vai làm hành động thắc mắc, miệng thì há hốc trong chốc lát"Cũng được...ba tháng rồi..."

Nghe điệu bộ nó ngập ngừng vậy, chắc là cũng có chút chột dạ lạ lẫm.

Hoặc là cảm giác bị dồn ép đến chỉ có thể thành thật thừa nhậnNghe được đến đây, bỗng nhiên Mạnh có một suy nghĩ xa xôi.

Lập tức sắc mặt thằng Mạnh hầm hầm, chạy lại túm áo nó bắt đầu vừa hành hạ nghi phạm vừa tra khảo phạm nhân "Mày với nó hút bụi nhau chưa?

Làm gì nhau chưa?

Mày mà nói rồi là không yên với tao đâu, tao đã bảo rồi là nó còn nhỏ, để yên cho nó học mà mày không nghe.

Tính qua mắt tao à, anh em như mày thì để tao thành con bìm bịp à?"

Trông Mạnh có vẻ rất căng, nhưng Đức nó không quá hoảng loại hay gì, chắc nó biết được trước sau cũng phải chịu cảnh này nên đã chuẩn bị tinh thần tươm tất mới dám nói với Liêm Trung "Thôi mà...chúng tao chỉ tìm hiểu nhau thôi chứ không như mày nghĩ đâu" Mạnh nó nghe, cười nghiến răng nghiến lợi, Mạnh bỏ túm áo nó ra.

Mắt nhìn lườm lườm, một sự khinh thường không thèm giấu.

Nhìn vẻ mặt nài nỉ của nó, anh chán chả buồn nhìn"Mạnh, mày bình tĩnh, cứ để chúng nó quen nhau.

Nếu không tốt, đấm sau vẫn chưa muộn" Pháp im lặng chưa được bao lâu đã lại tiếp tục thêm dầu vào lửa.

Liêm Trung ở bên cạnh cười bất lực hờ hờ không nói gì"Mày còn nói thế được nữa" Đức nó cau mày khó chịu, mắt giật giật với thằng Pháp, vẻ mặt quẫn bách như cầu xin một lời đồng ý từ bề trên"Thôi được" Thằng Mạnh hai chân mày sắp chạm nhau đến nơi, sau một hồi mặt lạnh như tờ, cuối cùng cũng nhả cho nó vài chữ lạnh lùng"Vậy mà lúc mới đầu gặp nghe phũ lên phũ xuống, còn nói không thèm quan tâm.

Giờ sáng mắt con quốc quốc rồi nhỉ?"

Dù bị thằng Mạnh cảnh cáo thế nào, cái miệng Pháp vẫn không thể nào ngừng bình luận"Đúng thế, giờ nghe hai đứa bây quen nhau tao cũng thấy bất ngờ đấy" Dến cả Liêm Trung cũng biết rõ ngay từ đầu thằng Đức nó thể hiện sự phũ phàng rõ ràng như thế nào.

Suy cho rằng quả thật là chuyện này anh cũng không ngờ tớiCả hai đứa ngoài cuộc cười sảng khoái vì chuyện thú vị vừa rồi của "em rể tương lai" và "anh vợ" đấu khẩu như thể "ép cưới", còn hai đứa còn lại không nhoẻm miệng cười nổi mà nhìn bên kia bằng nửa con mắtDo trong quán khá vắng nên bọn anh nói chuyện hơi thoải mái quá thành ra hơi to tiếng, cũng một phần do quá nhập tâm mà không biết có một người đã nghe từ đầu đến cuối chuyện vừa rồi của bọn anh.

Một cô gái đứng ngoài cửa quán, cách nhóm anh một bức tườngTrong màn đêm tối mờ, cô ấy nghe rồi bằng một cái ánh mắt không mấy thiện ý mà nhếch môi đầy suy tính.

Mây bay dày đặc trên bầu trời đêm, bàn tay người con gái đó lại tỏa ra một làn khói nhỏ như sợi chỉ, rồi như một cái dây leo mà tự theo ý nó tiến vào bên trong xuyên thủng qua lớp tường.

Không hiểu sao lại luồn lách đến bên ngón tay Liêm Trung đang ngồi uống bia say sưa, trong một khắc quấn chặt lấy ngón tay mảnh khảnh, dù không chạm vào được nhưng lại linh hoạt như một sợi chỉ nối chặt, thắt nơ ngay ngắn, nhưng bọn họ không hề nhìn thấy nó hay có gì bất thường.

Mọi người vẫn cùng nhau cười nói một cách rôm rả, tiếng cụm ly vang lên "cạch, cạch" không gì cản trở mà trông rất náo nhiệt
 
[Gb] Kết Quả Bằng "Không"
chương 2


Bốn người họ uống với nhau cũng phải gần đến mười một giờ đêm, vì nhận ra ngày mai còn phải tức tốc đến trường để viết luận văn.

Lại càng không phải là không biết mệt nên họ cũng phải biết nghĩ chút cho bản thân.

Cuối cùng hơn nửa tiếng sau, cả bốn người bọn họ đều cùng ai về nhà nấy, tuy Liêm Trung không uống nhiều bia cho lắm nhưng tửu lượng của anh so với ba thằng kia thì vẫn còn kém, trong người anh cũng ý thức được mình đang ngà ngà sayVì biết rằng chắc hẳn gì cũng phải làm vài lon nên họ cũng đã lên kế hoạch chọn quán nhậu gần khu trọ và kí túc xá của mỗi người nhất.

Vậy nên đã bàn nhau đi bộ đến đây để không bị công an bắt thổi nồng độ cồn, cho đến hiện tại, anh thấy may mà mình không đi xe đến đó.

Chứ chưa gì từ xa xa đã thấy dáng đứng ai bên đường"Cảnh sát sao?"

Nhưng cho đến khi Liêm Trung đến lại gần thì tờ mờ đoán rằng không phải.

Do màn đêm tối tăm còn bị sương phủ kín lối nên tầm nhìn mơ hồ của anh càng mông lung.

Bỗng từ đâu ra, anh không biết là do mình ảo giác hay tự tưởng tượng, chính mắt anh lại nhìn thấy một cái đuôi trắng như đuôi cáo, phe phẩy rồi biến mất Liêm Trung dụi mắt mình mấy cái, đoạn anh lại nhìn ngó xung quanh đầy hốt hoảng.

Xong không hiểu vì sao khung cảnh như có gì xa lạ, hàng ngàn lớp sương bao phủ anh như bầy ong khổng lồ.

Rồi tầm nhìn anh giảm dần, hai mắt dù không muốn nhưng lại khép vào, ý thức như cọng lông rơi giữa không trung.

Liêm Trung khụy gối gục trên đấtĐến khi anh đã hoàn toàn mê man, bóng lưng một người con gái dần tiến lại gần anh.

Ánh mắt sắc xảo không cúi đầu nhìn mà chỉ hướng ánh mắt xuống, trên đầu người phụ nữ có hai cái tai vểnh lên trắng ngà, bên khóe môi có một dòng máu chảy xuống.

Sáu đuôi to lớn ở sau lưng hơi rũ về hai phía, cô nhìn người dưới đất một lát, đoạn cô đưa tay lên trước ngực uốn tay đẩy sang bên, lập tức hai cái tai và sáu cái đuôi đồ sộ tan biến trong phút chốc.

Bộ quần áo đồng phục sinh viên cũng hiện lên thay cho áo dài có phần khác biệt.

Biến thành một bộ dáng con người bình thườngXong cô đến bên anh, cúi người bế Liêm Trung lên theo kiểu vác bao gạo bằng một tay.

Quay người tiến ba bước, trong phút chốc cả hai người tan biến như mở ra một cánh cổng ba chiều, khung cảnh đường phố cũng dần trở lại như ban đầuTiếng bước chân cứ như đi trên nền gỗ, cứ vang vẳng một cách rõ ràng.

Cánh cổng mở ra một lỗ hổng dịch chuyển đến không gian khác Chỉ thấy cô nhẹ như trở bàn tay, ném thân hình cao lớn của Liêm Trung vào không trung.

Cả người anh đều bay bổng như ở ngoài trái đất, ngay sau đó, dường như bị một cái gì đó va đập mạnh vào bụng.

Anh giật mình ngồi dậy sau một cảm giác không thật, đầu óc choáng váng, đến nhớ cũng không nhớ nổi.

Tỉnh dậy phải mất một lúc lâu anh mới biết được mình đang ở trên giường trong khu nhà trọ của anh.

Đến ngay cả khi vậy, vẫn phải mất một lúc nữa anh mới có thể suy nghĩ lại"Tối qua mình về lúc nào vậy?

Mà mấy giờ rồi!"

Liêm Trung biết mình dù có như thế nào thì vẫn phải cắp sách đến trường trước nên đã không nghĩ nhiều mà vệ sinh cá nhân rồi chạy đến trường.

Trong quá trình đi lại thì chỉ vỏn vẹn mất có ba mươi phút nhưng anh lại cảm giác như đã phải hàng tiếng trời.

Đến khi gặp lại chúng nó, Liêm Trung mới có thể định thần lại"Hê, bộ mày còn chưa tỉnh rượu sao.

Trông mặt mệt mỏi thế?"

Thằng Pháp ngồi bên cạnh anh mà lén nhắn tin với mấy em gái, vì bình thường trong tiết học phân tích mấy cái dấu ấn của loài hồ ly để lại là Liêm Trung hào hứng hoặc chăm chú biết bao.

Nhưng giờ đây lại như cành cây khô mà ỉu xìu, khiến Pháp tiện mồm hỏiLiêm Trung thở hắt ra một cái, mệt mỏi nói "Chắc thế" Rồi quay đầu úp mặt xuống bàn.

Cảm giác trong đầu cứ ong ong, nhiệt độ trong người cứ như có dòng dung nhan chảy theo đường máu.

Một lúc sau, trong người anh lại càng khó chịu hơn như sốt đến nơi.

Thế nên sau khi xong buổi nghe giảng là Liêm Trung ngay lập tức xin nghỉ đi về nhà, trong đầu anh bây giờ rất nóng, rất mệtMở cửa phòng trọ của mình ra, mơ màng ngả người trên giường.

Do anh là Beta, khi bị ốm thì không bị nhiễu Pheromone như những Omega hay Alpha khác, nhưng cũng rất mệt mỏi không thua kém gì.

Lần này còn có cảm giác khó tả trong người, cả người Liêm Trung như muốn bốc cháy, mổ hôi chưa gì đã chảy ra ướt chán.Rồi dần anh chìm vào giấc ngủ, ngủ đến nỗi không quan tâm cảm vật xung quanh nữa.

Anh lại nghĩ tới hôm qua, tự hỏi mình có say đến nỗi bị sốt như thế này đâu nhỉ.

Sau đó anh không còn sức để nghĩ nữa, hoàn toàn nhắm mắt ngủ sâu Trong giấc ngủ anh vẫn không cảm thấy tốt hơn, trái lại còn có cảm giác bứt rứt trong người.

Trong cơn mơ thì lại ảo ảnh thấy tình huống hôm qua, cảm giác bị đập mạnh vào đầu, khiến anh vô thức nói mớ mà thở dốc nặng nềChưa gì đã tầm chiều, hoàng hôn chợt xuất hiện.

Màu nắng cam vàng bao phủ thân hình của một con vật bé nhỏ, trông như cún mà cái đuôi thì rũ về phía sau.

Nó từ trên cửa sổ phòng anh nhảy xuống, hành động nhanh nhẹn chạy tới bên cạnh giường Liêm Trung.

Thấy mặt anh đổ mồ hôi thành hột, nó ngước nhìn rồi tiến lại gần lè lưỡi liếm láp mặt anh.

Không biết có phải do vậy hay không mà người Liêm Trung đang run lên từng hồi bỗng thấy an tâm hơn một chút.

Rồi bỗng chốc con vật bé nhỏ đó thở dài, cố gắng che giấu đi cái đuôi đặc biệt của mình, ngụy trang thành một con mèo trắng mắt xanh.

Nó đột nhiên dậm chân vẽ thành một hình tròn, làn khói bao phủ thoắt cái biến thành cô gái đêm hôm qua.

Trên người cô giờ không mặc gì, cô nhìn vào anh, sau đó búng tay biến cho mình một bộ đồ giống anh đang mặc, miệng thì thầm bất lực"Tôi xin lỗi, đành để anh chịu mệt một chút rồi" Ngay sau đó cô dùng tay để viên ngọc bay lơ lửng chui vào miệng Liêm Trung, nhưng hoàn toàn không gây khó chịu gì.

Liêm Trung nhắm chặt mắt ho khù khụ vài tiếng khi viên ngọc đã bay vào miệng, rồi anh cảm thấy dần tốt hơn một chút.

Thấy anh khử động định mở mắt thì cô nhanh tay biến thành con mèo trắng, quần áo cũng như không khí tan biến vào hư không.Lúc mở mắt anh đã kịp nhìn thấy một con mèo trắng, đến khi anh ngồi dậy thì nó đã ba chân bốn cẳng nhảy lên cửa sổ chạy biến đi mất.

Do quá mệt nên anh cũng không có tâm trí lo quá nhiều, sờ sờ chán mình thấy ướt đẫm, lại còn kha khá nóng Anh bèn ngồi dậy đi tìm nước uống, sau khi pha xong ly xê sủi.

Đột nhiên lại thấy trong nhóm chat của bọn anh hiện lên mấy tin nhắn của thằng Mạnh kể "Ù uôi chúng mày ơi, tao ghé vào tiệm ăn mỳ thôi mà ở đây đang xôn xao hết cả lên"Thấy thằng Mạnh châm ngòi, anh cũng nhắn lại hỏi chuyện"Chuyện gì thế?"

Lần lượt cũng thấy mấy thằng kia nhắn lại rồi thả like.

Sau đấy Mạnh nói rằng"Chả rõ nữa, nhưng hình như lại phát hiện ra xác gia cầm bị ai đó cắt cô' đến chết khô.

Bên cạnh cái thân cây to còn có những vệt máu dài ngoẵn nhưng kì lạ là.

Rõ ràng có người nói đã nhìn thấy vệt máu nhưng sau khi quay lại thì nó đã biến mất, không kì lạ thì là gì?"

Ngẫm lại gần đây cũng có vài chuyện tương tự đã xảy ra, Liêm Trung bất giác thấy lạnh sóng lưng.

Mấy thằng khác trong nhóm chat cũng nhắn lại tỏ vẻ rợn tóc gáy"Nghe bí hiểm vãi chưởng""Ứ ừm..."

Tiếp đến thấy Đức nó nhắn nốt một câu rồi sủi khỏi nhóm chat"Thôi tao di cư khỏi đây đây.

À mà tí nữa anh em qua phòng trọ thằng Trung đi, qua xem nó thế nào"Anh thấy rồi cũng nhắn lại một câu"Chúng mày đến thì cứ đến"Liêm Trung nhắn xong thì tắt máy, trên tay cầm ly xe sủi mà uống cạnAnh đi dọn dẹp vài thứ và kiếm gì đó để ăn, người đổ mồ hôi nên cũng đi tắm táp cho mát.

Đến khi mặc quần áo mới, đầu ướt nhẹp đang được lau khô chưa xong thì đã thấy ba thằng Pháp, Đức, Mạnh ngồi chễm chệ ở phòng anh rồi.

Thấy xung quanh bọn nó còn có vài chai soda nước ngọt, cộng thêm cả vài phần mỳ và đồ ăn thì anh cũng cho qua việc bọn nó tự nhiên gớmTất cả ngồi thành vòng tròn mà ăn tối cùng nhau, do kí túc xá và phòng trọ của ba đứa kia nó hết ga với mất điện tí mới có nên tụ tập ở nhà Liêm Trung ăn uống.

Đồng thời coi anh thế nào mà chưa gì tối qua uống có vài cốc thôi mà trông ốm yếu mệt mỏi thế, giờ thấy anh bình thường thì tốt rồiĐang tán chuyện thì thằng Mạnh chợt nói"Chúng mày biết gì không, tao có thông tin này này"Tất cả thấy nó nói thế thì cũng gặn hỏi, xong nói ra thì tất cả đều dồn ánh mắt vào thằng Đức "Linh nó thức tỉnh thuộc tính rồi, nó là Alpha" Tự nhiên bị dồn nhìn như vậy chợt tai thằng Đức hơi đỏ lên Thấy thế Pháp nó lại xí xớn vào nói "Gì?

Beta và Alpha à, coi bộ "căng" À nha" Thằng Mạnh nhìn nó nghe có vẻ hơi tự đắc, cũng hùa theo Pháp mà nói"Ừm, nghe "căng" thật"Đức nó cũng chỉ dám phản kháng một chút không đáng kể: "Bọn mày nói gì vậy chứ..."

Liêm Trung nhìn cười xòa, tất cả bốn đứa bọn anh đều là Beta.

Nên việc mình nằm trong vòng tay người ta hay người ta nằm tròn vòng tay mình thì dường như dựa vào việc xem bạn đời là Omega hay Alpha.

Vì tỉ lệ Alpha nữ chiếm số ít nên thằng Mạnh khá sốt sắn, một phần cũng là vì anh sợ con em anh học hành chểnh mảng Bọn anh vẫn cạn ly ăn uống vui vẻ thì Liêm Trung cảm nhận được có thứ gì đó mềm mềm lướt qua tay mình.

Đến khi nhìn xuống thì thấy con mèo trắng anh thấy lúc chiều nay, thấy nó cứ dụi dụi tay anh bèn lấy cho nó một miếng thịt.

Anh vừa nhìn con mèo ăn vừa xoa đầu nó, Liêm Trung mỉm cười vuốt ve con mèoThằng Pháp thấy đâu ra một con mèo trắng thì liền nói"Mèo nhà ai đi lạc à, sao nhìn nó hơi ú vậy.

Chủ chăm tốt ghê"Như thể con mèo ấy nghe hiểu thằng Pháp nói gì, nó liền quay ra gầm gừ thằng Pháp mấy tiến rồi quay lại chui rúc vào tay Liêm Trung."

Con mèo này láo nhở"Không biết có phải do Pháp nó ảo giác hay không mà sau khi anh nói thì thấy con mèo đó lè lưỡi trêu ngươi anh đầy ngứa đòn.Pháp thấy vậy thì thấy hơi cay cú nhưng không dám chạm vì cứ khi anh đưa tay lại gần nó là bị cào cho mấy nhát.

Pháp tức nhưng không làm được gì, nó nhìn con mèo đó cứ như hồ ly tinh biến thành vậy, nhìn cứ tinh ranh thế quái nào ế!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back