Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Full-Đm] Ô Hắc - Ma Hoàng Chi Trói Buộc - Hắc Sắc Cấm Dược

[Full-Đm] Ô Hắc - Ma Hoàng Chi Trói Buộc - Hắc Sắc Cấm Dược
PN 10: Hàn Hàn


Ngạo Triết Thiên ngồi trong nhà ăn, nhìn nhìn đồng hồ bên cạnh bàn, chậm rãi uống cà phê đen không đường, vừa chờ thái tử Hàn Hàn của tập đoàn Phi Hành đến.

Cho dù người kia đã nói không ngại, nhưng hắn vẫn cảm thấy áy náy, nên đã hẹn y ra giải thích từ lâu.Ai ngờ….

Một tháng hắn không xuống giường được.

Cho nên mới kéo dài tới hôm nay.

Lại nghĩ tới ba người trong nhà, Ngạo Triết Thiên bất giác cau mày.Đáng chết!

Họ bây giờ sẽ không ngồi xổm trong góc đó chứ?

Chính là họ không có ăn bữa sáng, họ có thể ngốc nghếch đến độ ngồi chồm hổm chờ hắn về nhà hay không?Nghĩ nghĩ, Ngạo Triết Thiên liền lấy di động xin lùi thời gian gặp mặt hai khách hàng khác lại đến ngày mai, định gặp Hàn Hàn xong liền về nhà chấm dứt trừng phạt, tái mang ba nam nhân luôn khiến mình đau đầu kia đi ăn cơm trưa.“Ngô….??”

Mắt cùng miệng đều bị một miếng vải bịt lại, Ngạo Triết Thiên kinh hoảng giãy giụa, nhưng lực đạo đối phương khiến hắn không thể động đậy, ngay cả hai tay cũng bị trói lại.

Xung quanh vang lên tiếng kinh hô, nhưng đối phương không ngừng động tác, cũng không có người ra tay giúp đỡ.Rốt cuộc là ai lớn gan như vậy, dám bắt cóc hắn trước mặt quần chúng?

Tất cả mọi người lại không dám ngăn cản, là bị mua chuộc hết?

Rốt cuộc là ai làm?

Một đám nhân vật khả nghi hiện lên từ trong óc hắn.

Chẳng lẽ là cáo già tập đoàn Trần Thức?

Nhưng gã ta có quan hệ với xã hội đen sao?

Ngạo Triết Thiên bị người kéo chạy, ngầm tự hỏi làm sao mới thoát khỏi tình cảnh này.Mãi đến lúc nghe thấy được hai tiếng mở đóng cửa liên tiếp, miệng môi bị cướp đoạt xuyên qua vải bịt, Ngạo Triết Thiên mới giật mình phát giác kẻ bắt cóc hắn cũng là quỷ râu xanh!

Trời thần ơi, hắn nên làm cái gì bây giờ?

Hắn không muốn lại bị đối đãi như thế.

Không muốn!“Thiên Thiên.”

Khí tức ấm áp chuyển qua vành tai lạnh lẽo cùng tiếng nói trầm thấp quen thuộc kia khiến hắn bừng tỉnh từ ác mộng, mảnh vải bịt miệng cũng được tháo ra.“Vong Dạ.”

Gọi một tiếng, Ngạo Triết Thiên nghiến răng nghiến lợi, tức giận dần tăng cao.

Ba con chó hư hỏng kia không học cái gì lại đi học cách bắt cóc hắn?

Mà còn bắt chước tình tiết trong bộ phim tình cảm ‘Mọi thứ bắt đầu từ bắt cóc’!

Quá đáng giận.

“Tại sao đi gặp hắn?

Ngươi rất thích hắn sao?”

Giọng mũi mang vẻ ghen tuông từ miệng Hủy Tạp bay ra, ánh mắt oán phụ nhìn nam nhân tóc đen trước mắt.“Đừng nói bậy!

Ta…

A!”

Muốn giải thích gì đó, lại bị nam nhân hung hăng cắn không ngừng.

Đáng chết!

Cư nhiên cắn ngực hắn.“Bỏ… ra”Trước mắt một mảnh hắc ám, thân thể nam nhân càng thêm mẫn cảm so với lúc trước.

Bàn tay đốt lửa lộn xộn trên người một khắc cũng không cho hắn thời gian thở dốc.“Được cái phát hiện sớm, bằng không Thiên Thiên của chúng ta bị ăn thì biết làm sao bây giờ?”

Phỉ cười xấu xa, gặm gặm xương quai xanh nam nhân, hai tay quanh quẩn sau lưng hắn, sờ soạng sống lưng hắn.“Đừng….”

Kháng cự yếu ớt, muốn chạy trốn lại bị trói buộc.“A!

Ta đã biết.

Hoá ra ý của Thiên Thiên là không nên làm trong WC.”

Hủy Tạp tựa như bừng tỉnh đại ngộ, ngẩng đầu nhìn bốn phía.“Chúng ta về nhà làm.”

Nháy mắt, hai đạo chùm sáng loé lên, thêm một luồn khói đen.Lúc Hàn Hàn một cước đá văng cửa ra, nửa cái bóng trong WC cũng không có.Mà từ đó về sau, chuyện này biến thành câu chuyện kỳ quái của căn tin.

Có lời đồn những người thấy chuyện xảy ra đều phát sốt một tuần trên giường do bị trúng âm khí u hồn.

Cho nên chuyện buôn bán của căn tin cũng từ từ suy yếu, cuối cùng đóng cửa.
 
[Full-Đm] Ô Hắc - Ma Hoàng Chi Trói Buộc - Hắc Sắc Cấm Dược
PN 11: Trốn tìm


Ghi chú: Tất cả các câu trong ngoặc đều là của tác giả.Ngã tư đường phồn hoa, nam nhân mặc áo khoác tạm dừng trước đèn giao thông.

Xe lướt qua phía trước, gió lạnh thổi vào tai vù vù, làm tóc đen ma sát vành tai.

Đèn đỏ chuyển xanh, tiếng ‘Phách phách’ nhắc nam nhân tiếp tục đi tới.Dòng người ào ạt chảy về phía trước đột nhiên ngửa đầu chỉ chỏ phía trên.

Nữ học sinh lại đỏ mặt hưng phấn chạy sát lên trước, dường như muốn thấy rõ hoặc xác nhận gì đó.Nam nhân đứng tại chỗ, mặc đám người chen chen chúc chúc va chạm tiến tới, thiếu chút nữa bị một thiếu niên lỗ mãng đụng ngã.

Thiếu niên khẩn trương kinh hoảng xin lỗi, sau khi chật vật đứng vững, nam nhân cũng không phản ứng gì nhiều, vẫn yên lặng nhìn phía trước.

Không để ý đến thiếu niên thanh tú không ngừng bla bla giải thích.

Cao ốc trước mắt có một màn ảnh quảng cáo thật to, chiều rộng chiếm gần một nửa cao ốc.Khóe miệng nam nhân co rút một chút.

Nghiến răng nghiến lợi âm thầm nguyền rủa mấy tiếng.“Chán sống rồi phải không?”

Thiếu niên lập tức sợ tới mức tái xanh mặt.

Ánh mắt ngoan độc của nam nhân (không phải đang nhìn y), ngữ khí băng lãnh (cũng không phải nhắm vào y) và khuôn mặt tuấn tú vặn vẹo do tức giận (rõ ràng không phải do y chọc) khiến thiếu niên kết luận mình chọc giận nam nhân.

Liền vội vã chạy vắt giò lên cổ.

Lưu lại nam nhân toàn thân tản ra oán khí đến bốc lửa.Ngạo Triết Thiên vươn tay luồn vào túi áo, lấy ra điện thoại di động siêu mỏng kiểu mới do bạn hàng đưa tặng, ấn ấn, nói với thư ký vài câu liền ngắt máy.

Cau mày, nam nhân nhìn hình nền ba nam nhân tuấn mỹ trên màn ảnh điện thoại, liền tức giận ấn nút xóa.

Ba nam nhân tuấn mỹ biểu tình bi ai trên cao ốc và màn ảnh thông báo tìm người lập tức ‘Sát’ một tiếng đen thui.

Phảng phất như di động của nam nhân chính là điều khiển từ xa, lúc ấn phím đồng thời cũng đóng hình ảnh.Xung quanh vang lên tiếng oán giận cùng lời đối thoại ai oán tiếc nuối.

Một thiếu nữ mặc đồng phục đứng cách Ngạo Triết Thiên không xa lập tức ấn điện thoại hỏi công ty quảng cáo tại sao màn ảnh phát hình đột ngột gián đoạn.

Đồng thời, cũng có một đống người gọi tới hỏi và khiếu nại công ty quảng cáo, điện thoại vang đến độ trời đen đất xám, mà hồi đáp lại mọi người chỉ có một câu: Người nào đó khiếu nại cái bản công ty chiếu xâm phạm nghiêm trọng đến đời tư cá nhân, nếu không lập tức ngừng phát liền gọi luật sư tới kiện tụng.Trong nhà.“Ngươi chắc chắn làm như vậy thì Thiên Thiên lập tức trở về?”

Hủy Tạp bất an nhìn Phỉ trước mắt.“Ta chắc chắn hắn hận không thể lập tức bay về làm thịt chúng ta.”

Đắc ý nhìn Hủy Tạp một chút, Phỉ quay đầu lại nghiêng tai tiếp tục chăm chú nghe ngóng động tĩnh ngoài cửa.“Ta tin ngươi nên mới hợp tác với ngươi!”

Thiên sẽ tức giận, Thiên sẽ tức giận.

Hiện tại, chuỗi câu kia lặp đi lặp lại lấp đầy đầu Hủy Tạp.“Đây là biện pháp tốt nhất.”

Chuyện Phỉ này đã làm có khi nào không đúng?

Tuy có khoa trương một chút.“Về rồi!”

Nghe tiếng ô tô thần tốc chạy vào gara và tiếng phanh lại kịch liệt, Vong Dạ kêu lên một tiếng, y khẳng định Ngạo Triết Thiên chắc chắn là phi thường tức giận…

Không…

Phẫn nộ trước nay chưa có.Xoát một tiếng, đèn trong phòng tắt ngóm, nam nhân tóc hồng liền chạy đi, cầu nguyện mình có thể tránh được một kiếp này, muốn trách thì cứ treo đầu trùm sò chủ mưu Phỉ đi, Vong Dạ y chỉ là một tiểu đồng phạm nho nhỏ.

Đặc biệt đặc biệt nhỏ, nhiều lắm chỉ vỗ vỗ tìm người quảng cáo, gọi điện thoại uy hiếp công ty quảng cáo bất kể hôm nay như thế nào cũng phải lên sóng.“A!

Chờ ta”Thấy Vong Dạ hành động như vậy, Hủy Tạp cũng xoát một tiếng liền ẩn mình đi.

Tuy y rất muốn, rất muốn ôm Thiên Thiên yêu dấu một cái, suy cho cùng Thiên Thiên rời nhà đi mấy ngày, hơn nữa y cũng không ngửi được hương vị nam nhân quá lâu rồi.

Nhưng cứ chạy trối chết vẫn hay hơn, chờ Thiên Thiên bớt giận chút, tái hiện thân tùy ý xử lý sao.“………………”

Phỉ không khỏi tự hỏi chẳng lẽ mình làm sai sao?

Thật sự sai lầm sao?Cảm thấy sát khí bạo ngược bên ngoài, Phỉ cũng chạy lẹ.

Y chính là chủ mưu mà!

Không trốn sao được?Một cước đả khai cửa nhà, trong phòng tối đen một mảnh.“Vong Dạ, Phỉ, Tạp!

Ra đây!”

Trả lời hắn chỉ có tiếng kêu vo ve của ruồi muỗi, Ngạo Triết Thiên tái mặt tại chỗ.

Muốn chơi với hắn phải không?

Hắn sẽ tháp tùng tới cùng.

Hắn hiểu rõ họ, trò chơi mèo đuổi chuột này hắn thắng chắc.Mục tiêu thứ nhất:-Hủy Tạp.-Đặc trưng: mái tóc đen phớt tím tối, khuôn mặt ác ma tà mị kinh điển.-Cao: 187 cm.-Số lượng quần lót của Ngạo Triết Thiên tàng trữ:108.-Nhược điểm: Ngạo Triết Thiên.Ha hả, chịu chết đi.

Nam nhân tóc đen cười lạnh, đi nhanh vào phòng Hủy Tạp.Hủy Tạp nhìn qua khe tủ áo, thấy nam nhân thẳng một đường đi vào, liền kích động quên đóng chặt cửa, mắt thấy nam nhân càng ngày càng gần, càng ngày càng gần, nhưng lúc cách tủ một bước, đột nhiên chuyển hướng, cư nhiên tiến về phía tủ giấu đồ trân quý của y.Thở một tiếng, hô hấp tức khắc đình trệ.

Chẳng lẽ…

Chẳng lẽ!

Tiếng mở ngăn kéo vang lên, chỉ thấy nam nhân đưa lưng về phía hắn hình như lấy ra gì đó từ bên trong, sau đấy xoay người ngồi lên giường.

Bật lửa sáng lên.“Không!!!!”

Hủy Tạp vọt ra, đoạt đi vải vóc bùng cháy trên tay nam nhân, liều mạng thổi thổi.“Ta góp nhặt rất lâu rất lâu.”

Tiếng ai oán vang lên, nam nhân đem vải vóc tắt lửa ôn nhu cọ xát trên mặt.“Vậy sao?”

Ngữ khí băng lãnh vang lên.

Hủy Tạp máy móc quay đầu, thấy hàm răng trắng ngần của nam nhân tỏa sáng trong bóng đêm, liền miễn cưỡng quay lại cười rực rỡ.“Bung nga, bung nga” (buông ra, buông ra)Hô đau một tiếng, nam nhân cả kinh kêu lên.“Trốn đi, trốn nữa đi!”

Dùng sức nắm chặt cái mũi cao thẳng của nam nhân, Ngạo Triết Thiên lạnh mắt nhìn nam nhân.“Ra sô pha ngoan ngoãn ngồi cho ta.”

“Nhạ” (dạ)Sau khi Ngạo Triết Thiên buông tay ra, Hủy Tạp liền bay ra ngoài như gió, ngoan ngoãn ngồi trên sô pha không nhúc nhích.Mục tiêu thứ hai:-Phỉ.-Đặc trưng: tóc màu trắng ngọc cùng mùi sữa nhè nhẹ, khuôn mặt thanh tú mê người.-Cao: 179 cm.-Số lượng quần lót của Ngạo Triết Thiên tàng trữ: 100.-Nhược điểm: Ngạo Triết Thiên.Ha hả, đến lượt ngươi.

Vẫn cười lạnh, nam nhân tóc đen nghe ngóng bốn phía, đi đến phòng của Phỉ.Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Hủy Tạp, Phỉ biết đối phương đã thê thảm trúng độc thủ, chỉ có thể yên lặng bi ai, cầu nguyện hy vọng vong hồn đối phương có thể bình an quay trở về địa ngục để khỏi phải chịu đựng cuộc sống đau khổ nhân sinh, A men.Hơi kéo ga giường chấm đất che xuống, Phỉ thấy ánh trăng phản xạ một đôi chân đang tiến vào.

Nín thở, Phỉ nhìn bàn chân từng bước một tới gần.

Nga, đầu ngón chân đáng yêu kia.

Không, không thể phân tâm.

Nam nhân tóc trắng dưới gầm giường rút chặt, cước bộ kia tạm dừng một chút, liền hướng tới cái tủ trân quý đi đến.Chẳng lẽ…

Chẳng lẽ.

Thấy nhiều chấm lửa và mùi khét, trong lòng Phỉ nhức nhối không thôi.

Không được, y tuyệt đối phải chịu đựng, quần lót mỗi ngày đều có, mạng nhỏ duy nhất chỉ một.“A…”

Nghe thấy bên ngoài có một tiếng kêu nhỏ, Phỉ luống cuống, là đốt trúng tay sao?

Sau đó mạnh dạn từ dưới sàn trượt ra ngoài, đứng thẳng thân mình cầm ngón tay nam nhân lên, đột ngột ngậm lấy.“Ngao nhám nhơi nửa!

Ươi nghem, ngún nhỏng gùi! (Sao dám chơi lửa!

Ngươi xem, muốn phỏng rồi!)“Cám ơn ngươi quan tâm….”

Hàm răng trong bóng đêm có vẻ dị thường trắng bóng, sáng đến độ mắt Phỉ không mở ra được.

Híp mắt, Phỉ quay lại với một nụ cười càng chói mắt hơn.“Ái!

Đau đau!”

Nắm hai bàn tay Thiên nhéo má y, nam nhân tóc trắng nhanh chóng rơi nước mắt.“Trốn đi!

Trốn nữa đi!”

Bàn tay nhéo má lại kéo ra thêm một chút, Ngạo Triết Thiên cắn răng nói.“Hông ngám ngữa (không dám nữa), đau đau.”

Nhìn nam nhân làm nũng, Ngạo Triết Thiên tức giận buông hai tay ra.“Ra sô pha ngoan ngoãn ngồi cho ta.”

Nếu nói Hủy Tạp như gió thì Phỉ như chớp, thoắt một cái liền tan biến.

Sau đó, xuất hiện trên sô pha, ngồi bắt chước nam nhân biến thành tượng đá kế bên.Mục tiêu thứ ba:-Vong Dạ.-Đặc thù: mái tóc đỏ sậm tráng kiện, khuôn mặt tuấn tú tà dị mê người.-Cao: 193 cm.-Số lượng quần lót Ngạo Triết Thiên tàng trữ: 11.-Nhược điểm: Ngạo Triết Thiên.Kẻ cuối cùng!

Thỏa mãn do đã tìm được hai con cún kia, nụ cười lạnh của Ngạo Triết Thiên bỏ thêm chút nhiệt độ.

Hơn nữa trong lòng có chút thú vị với trò chơi này, ngay cả cơn tức lúc trước cũng vơi đi một ít.

Che giấu tâm tình sung sướng, Ngạo Triết Thiên tăng tốc đi hướng phòng Vong Dạ.Chơi theo trò cũ, cái bật lửa cầm trên tay không chút lưu luyến đốt cháy từng cái quần lót của mình.

Ác?

Nghi hoặc cau mày.

Sao không có phản ứng?

Khi tất cả biến thành tro tàn, Ngạo Triết Thiên mới bắt đầu nghiêm túc tìm coi chỗ nào có thể giấu được con cún bự kia trong nhà hắn.

Nhưng cuối cùng, nam nhân không thể không bỏ cuộc.Hắn cư nhiên không tìm thấy Vong Dạ.

Hơi không cam lòng, mở đèn trong phòng lên, Ngạo Triết Thiên gọi tên cún cưng, nhưng trung khuyển không đáp lại hắn.

Cuối cùng, nam nhân liền đưa ra một kết luận: con cún nhà hắn chạy ra ngoài mất rồi.Nội trong hai ba tiếng chắc về nhỉ?

Hơi bất đắc dĩ, Ngạo Triết Thiên nghĩ như vậy.

Sau đó liền phân phó hai con cún không rời nhà coi cửa, mình đi đến phòng tắm tắm rửa.Khi Ngạo Triết Thiên thân trần đang muốn cởi quần tây xuống, đột ngột cảm giác có nước nhỏ giọt trên vai hắn.

Nước bị rỉ?

Quay đầu nhìn bả vai, hoảng hồn một cái, hai mắt trợn to.

Sao lại thế này?

Màu đỏ.

Lấy tay sờ sờ, đưa tới mũi ngửi ngửi, mùi này chắc chắn là máu.

Kinh hoảng ngẩng đầu, thấy một con thằn lằn dán trên trần nhà cư nhiên chảy máu mũi nhìn hắn (chim hàng đêm đều tiến hóa ).“Còn không mau xuống cho ta!”

Sắc mặt từ hồng chuyển xanh, lúc Vong Dạ đứng trước mặt, Ngạo Triết Thiên nhịn không được nhéo tai đối phương.“Đau đau!”

Vong Dạ khom người, thuận tiện cầm lấy tay nam nhân ăn đậu hủ.“Cư nhiên trốn lên trần nhà!

Ra sô pha ngoan ngoãn ngồi cho ta.”

Nhéo sắc khuyển lôi đến trước cửa phòng tắm, nam nhân co chân đá một cái, chuẩn xác đá cún cưng văng lên sô pha trong phòng khách, ngồi cạnh hai tượng đá, không để ý tới cún lông hồng đang rên rỉ xoa xoa cái mông của mình.“Kẻ chủ mưu?”

Lạnh lùng nhìn ba tượng đá trước mắt, Ngạo Triết Thiên vừa lau khô mái tóc ẩm ướt mang mùi xà bông thơm vừa hỏi.Xoát xoát, hai ánh mắt sắc bén nhìn phía tượng đá thứ hai.Ngạo Triết Thiên xoa xoa huyệt Thái Dương, đau đầu nói.“Ta chưa nói không được nói chuyện, cũng chưa nói không cho nhúc nhích.”

“Là hắn.”

Hai ngón tay chỉ hướng chính giữa.“Chúng ta có nỗi khổ tâm.”

Phỉ mắt ướt át nhìn nam nhân trước mặt, bộ dạng cực kỳ ra vẻ thân bất do kỷ.

Mà hai nam nhân bên cạnh hắn cũng phối hợp gật đầu lia lịa.“Nguyên nhân?”

Tiếp tục thẩm vấn, quá khứ lăn lộn làm Ngạo Triết Thiên không bị nước mắt lường gạt.“Chúng ta muốn ngươi về nhà hôm nay thôi.”

Phỉ yếu ớt nói.“Nên mới làm như vậy?”

Ánh mắt băng lãnh của nam nhân nhìn hai con cún khác, quanh người như có lửa đỏ phừng phừng ma sát.“Chưa hết, ngươi chờ một chút.”

Phỉ ra dấu cho hai bên, liền nhấc chân đi vào phòng bếp.

Hai nam nhân khác theo vào.Đột ngột, trong phòng lại trở nên tối đen, Ngạo Triết Thiên đang nghi hoặc thì thấy có ánh lửa từ phòng bếp chậm rãi đi lên phòng khách, soi sáng mặt ba nam nhân, sau đó được đặt trước mặt hắn.Là một cái bánh kem.“Ngươi không cho chúng ta đi tìm ngươi, cho nên mới phải làm như vậy.”

Hủy Tạp ngắm nam nhân, sau đó lo âu rời mắt xuống đất.“Ngươi quên nhưng chúng ta nhớ rõ.”

Phỉ không dám ngẩng đầu.“Xin ngươi thứ lỗi, Thiên.”

Vong Dạ cúi đầu tới mức muốn dán vô ngực.Ngạo Triết Thiên lúc này không biết mình nên tức hay nên cười.

Thấy ba nam nhân tính trẻ con khổ sở cúi đầu nhận sai, Ngạo Triết Thiên mềm lòng.“Lần sau không được.”

Ta nên bắt các ngươi làm gì bây giờ?

Ngạo Triết Thiên thở dài.Được nam nhân tha thứ, ba con cún nhỏ ủ rũ liền hưng phấn ngẩng đầu lên, vội kêu Ngạo Triết Thiên thổi nến, cắt bánh, sau đó lại xoát xoát xoát chạy vào phòng lấy quà.Ngạo Triết Thiên sung sướng chậm rãi mở giấy gói tinh mỹ ra, nhưng lúc thấy cái gì đó bên trong, lập tức tái mặt.

Vừa mở miệng muốn giáo huấn liền bị Vong Dạ ôm gọn.“Thiên Thiên, đó là những thứ chúng ta đã chọn rất lâu.”

Phỉ cười dâm nói.“Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta lập tức thử xem có dùng được không.”

Hủy Tạp ôm quà của Thiên Thiên, đi theo Vong Dạ vào phòng.“Dùng không tốt có thể đổi.”

Vong Dạ không để ý tới người đang giãy giụa, kiên quyết ôm hắn vào trong phòng.Sau đó, hầu như mỗi đêm đều tái diễn cái cảnh bây giờ đang chiếu trong phòng ngủ.
 
[Full-Đm] Ô Hắc - Ma Hoàng Chi Trói Buộc - Hắc Sắc Cấm Dược
PN 12: Ô Hắc tiểu đoản thiên


Tiểu hài tử lạc đường
1: Ngạo Triết Thiên.Một cái trấn nhỏ nào đó, một tiểu nam hài thoạt nhìn ước chừng 2, 3 tuổi đặc biệt đáng yêu khóc lóc muốn tìm mẹ…..Lúc này, Ngạo Triết Thiên đi qua, vốn không muốn để ý tới, nhưng hắn thấy tiểu nam hài khóc thật sự thương tâm, ngay cả giọng cũng khàn đi.

Vì thế bất đắc dĩ ngồi xổm xuống sờ đầu hài tử bảo nó đừng khóc, hắn sẽ giúp nó.“………….”

Ngữ điệu đạm mạc lại trầm thấp khiến tiểu nam hài lúc này ngừng khóc, mắt to ngập nước nhấp nháy, nhấp nháy nhìn Ngạo Triết Thiên, cái miệng nhỏ nhắn phát run đột nhiên dẹp ra, liền đột ngột nhào vào trong lòng hắn khóc tiếp, thoạt nhìn dị thường ủy khuất, nhưng lại giống làm nũng hơn.Vì thế nam nhân không khỏi cau mày, bất đắc dĩ ôm lấy nó bắt đầu tìm người.( Dược: Thiên Thiên, ta phát hiện ngươi đôi khi thật sự rất có “Tình thương của mẹ”?)
2: Vong Dạ.Một cái trấn nhỏ nào đó, một tiểu nam hài thoạt nhìn ước chừng 2, 3 tuổi đặc biệt đáng yêu khóc lóc muốn tìm mẹ…..Lúc này Vong Dạ diện vô biểu tình tiêu sái đi qua, trực tiếp áp dụng thái độ khinh thường.

Vì thế tiểu nam hài đang khóc kia đầu tiên là sửng sốt, trợn mắt nhìn, sau đó ủy khuất nhếch miệng, nức nở dùng cái chân mũm mĩm vèo một cái chạy tới, kéo lấy áo choàng huyết sắc của Vong Dạ, khóc lớn lên, nhắc nhở đối phương mình là một tiểu hài tử lạc đường vô tội đáng thương.Vong Dạ dừng lại, cúi đầu chậm rãi nhìn phía tiểu hài tử…Nhiệt độ xung quanh trong nháy mắt cấp tốc giảm xuống, hàn ý nổi lên bốn phía.Nhất thời tiểu nhân nhân đột nhiên buông tay, một tiếng cũng không dám kêu, cổ họng nghẽn lại tại chỗ, sắc mặt cũng trở nên cực kỳ khó coi, trắng bệch đến dọa người.Mãi đến lúc Vong Dạ đi xa, nó cũng không dám khóc nữa, liền ngây ngốc đứng tại chỗ như vậy, run cũng không nổi.(Dược: Vong Dạ…..

Người ta chính là một tiểu hài tử…..

Ngươi không thể cười một chút thôi sao……

Mọi người cũng bị ngươi dọa cho choáng váng).

3: Tiểu Hàn.Một cái trấn nhỏ nào đó, một tiểu nam hài thoạt nhìn ước chừng 2, 3 tuổi đặc biệt đáng yêu khóc lóc muốn tìm mẹ…..Lúc này cục bông Tiểu Hàn lăn qua, thấy tiểu nam hài khóc thật sự thương tâm, nó dừng lại lẳng lặng nhìn tiểu nam hài.

Qua hai giây, đột nhiên cũng lớn giọng khóc theo.“Oa…. oa……. oa………”

Nước mắt tuôn như suối, thê thảm đáng thương dị thường.Vì thế tiểu nam hài ngưng khóc, hỏi ngược lại:“Sao ngươi cũng khóc?”

“Ô……..

Tiểu Hàn không tìm thấy chủ nhân…..

Tiểu Hàn muốn chủ nhân…..

Ô oa oa oa oa oa oa...”

Tức khắc tiểu nhân nhân tóc trắng kia khóc thê thảm hơn, thậm chí còn có khuynh hướng tuyết lở biển trào.“Chủ nhân……

Ngươi ở đâu…….

Tiểu Hàn nhớ ngươi…..

Oa……”

“…………….”

Tiểu nam hài không nói gì……..
 
[Full-Đm] Ô Hắc - Ma Hoàng Chi Trói Buộc - Hắc Sắc Cấm Dược
PN 13: Ngày nghỉ


“Các vị thân ái, ta vội vã đem thứ lộng lẫy, hoa lệ này tới cho các ngươi chơi”.

Cánh cửa bị một cỗ lực lượng đá văng, tiếp theo một nam hài nhà bên thoạt nhìn đặc biệt dương quang tráng kiện (khỏe mạnh, tươi tắn) vọt vào, ước mười bảy mười tám tuổi, khóe miệng mang theo lúm đồng tiền đáng yêu.Mà bốn nam nhân ngồi trên sô pha trong đại sảnh đương nhiên xem thường khách nhân đột nhiên xuất hiện này.

Chỉ có Ngạo Triết Thiên ngồi giữa mặc hưu nhàn phục (đồ ở nhà???) đang đọc báo tiếng Anh giương mắt lạnh lùng quét qua một chút rồi lập tức đem lực chú ý quay lại báo thương nghiệp.Còn ba nam nhân bề ngoài đặc biệt xuất sắc ngồi ba phía bên cạnh, trong đó một nam nhân tóc hồng thoạt nhìn anh tuấn, uy vũ mà ngông cuồng, lặng lẽ đang khoát tay lên vai nam nhân tóc đen, một bên lấy ngón tay nhẹ nhàng thưởng thức vài sợi tóc của đối phương, một bên ghé vào bả vai đối phương cùng nhau xem báo.

Thiếu niên tóc dài màu trắng, cao gầy mà thanh nhã thì nằm trên đùi nam nhân tóc đen nhắm mắt nghỉ ngơi, lười nhác giống như một con mèo.Bên chân nam nhân còn có một người đang chơi PSP dựa vào, nam tử trên đầu có sừng ác ma hé ra khuôn mặt thanh mị thoạt nhìn tà khí dị thường.“…………………..

Ba lão bà của ngươi vẫn yêu tới dính ngươi như thế à……..

Thiên Thiên.”

Nam hài cười híp mắt.

Nghe được hai chữ lão bà, ba nam nhân tóc dài lúc này mới đem tầm mắt xả tới trên người kẻ xâm nhập, sau đó Hủy Tạp cau mày cực độ, âm trầm bực bội nói.“Thiên Thiên là tên ngươi có thể kêu sao?”

Hóa ra, bọn hắn còn để ý cách gọi Thiên Thiên nhiều hơn cả cách mình bị gọi.Đương nhiên, kỳ thực nói bọn họ là lão bà của Thiên Thiên thì họ cũng không ý kiến, dù sao cũng cùng một nghĩa, tuy rằng số lượng hơi nhiều….

Nhưng ít ra họ vẫn là vợ đầu nha.So với bị nói thành nam nhân của Thiên Thiên tốt hơn nhiều……“Ngươi có việc gì?”

Nam nhân đạm mạc hỏi, đối với cách gọi kia đã không thèm so đo tính toán, nhưng mắt cũng không nâng lên một chút.

Mà Hủy Tạp nghe Ngạo Triết Thiên nói chuyện liền ngoan ngoãn tiếp tục chơi PSP.“Ta đại diện cho bộ phận đồng nhân nữ đáng yêu, thuần khiết, thiện lương tới thăm các ngươi, cũng mang đến cho các ngươi một món quà phi thường, phi thường thú vị đây….”

Hàm răng trắng noãn của nam hài hiện lên một vết sáng, sau đó rút ra một cái hộp quà màu đỏ dài dài, dẹp dẹp từ sau lưng.

Mặt trên còn có mấy nụ hoa tơ tằm lớn màu hồng phấn.“Mang về đi, không có hứng thú!”

Ngạo Triết Thiên lật tiếp trang báo.

Hắn không tin những thứ nữ hài tử tặng là tốt lành……Nữ sinh thời nay thật không biết suy nghĩ cái gì trong đầu, không tài nào hiểu được.“Bề ngoài như thế chứ món quà này rất thú vị nha”.

Bị cự tuyệt cũng không có ảnh hưởng đến nụ cười tươi như ánh mặt trời của nam hài, hắn đặc biệt nhiệt tình đi tới trước mặt ba người, sau đó tự biên tự diễn mà bóc giấy gói ra.“Chí ít ta nghĩ ba lão bà các ngươi hẳn là sẽ rất thích ……

Hắc hắc”Vì thế ba con nam nhân tóc dài liền đem tầm mắt chuyển dời đến trên người nam hài, nói chính xác là chuyển tới món quà trong tay hắn.“…………………………………”

Người nào đó không nói gì.

Sau đó nhìn nam hài đem quà tặng nhanh chóng mở ra, cũng lấy ra một cái gì đó giống trò chơi đánh cờ…..“Teng Teng Teng Tèng!

Trò chơi nhập vai!”

Một tay bày cờ, tức khắc trên tấm thảm đẹp đẽ, quý giá xuất hiện một ván cờ, sau đó mặc kệ bốn nam nhân chịu hay không, nam hài đã dọn xong cờ bắt đầu giải thích quy tắc.“Trò chơi này cực kì đơn giản, từng người từng người có một con cờ, sau đó đổ cái sàng, người đầu tiên tới đích thì thắng, cũng có thể yêu cầu người về cuối làm một việc.

Mà trên đường các vị đi, nhất định phải tuân theo quy tắc, biến thành hình dáng bề trên chỉ thị.

Cũng chính là mặc vào trang phục nhập vai.

Đương nhiên các ngươi không chịu thay thì trò chơi cũng giúp các ngươi đổi, đây chính là trò chơi do thượng đế chế tác, có ma pháp đó.”

Nam hài tử nói xong liền hướng mấy tiểu công đang nổi địch ý kia tươi cười.“Nhân vật trong đó có rất nhiều loại……….

Có y giả (doctor), quân nhân, y tá, vv và vv…..

Ba vị chẳng lẽ không muốn nhìn thấy người nào đó biến thành một nhân dạng nào khác?

Chẳng lẽ không muốn sao ….Không nghĩ tới sao?”

Vì thế ba người nguyên bản tựa vào bên người Ngạo Triết Thiên tức thì sáng mắt lên, bắt đầu có chút hứng thú ngồi quanh bàn, cũng bắt Ngạo Triết Thiên đến dự cuộc.“Không chơi”Người ta nghiêm mặt lạnh nhạt cự tuyệt.

Giỡn à, đây là cái trò chơi quỷ quái gì?“Người nào đó bảo ta đưa nó cho ngươi, nể mặt mũi chút đi…..”

Nam hài tử tìm kiếm gì đó trong bộ y phục rộng thùng thình, sau đó đột nhiên xả ra một cái cục bông tròn như banh, trắng như tuyết đột ngột đưa cho Ngạo Triết Thiên.

“Tiểu Hàn?”

Theo bản năng tiếp được cục bông kia, Ngạo Triết Thiên kinh ngạc nhìn cái thứ mềm mại bé bé trong lòng đang lộ ra nụ cười quen thuộc.Mà nhóc tì trong ngực đầu tiên là dùng cái tay ngắn ngắn, nhỏ nhỏ như củ sen dụi dụi mắt sau đó ngẩng đầu nhìn Ngạo Triết Thiên, con mắt to to chớp chớp giống như không tin vào mắt mình, hơi méo méo cái miệng nhỏ xíu, nước mắt bắt đầu tràn ra ở đuôi mắt.“Chủ nhân……….

Ô……………..

Tiểu Hàn rất nhớ ngươi!”

Tiểu sơn linh đầu tiên là ủy khuất mếu máo sau đó liều mình hướng vào ngực nam nhân, cái tay nhỏ bé, non nớt gắt gao bắt lấy y phục Ngạo Triết Thiên tựa như sợ chủ nhân hắn sẽ đột ngột biến mất.“Rất nhớ, rất nhớ chủ nhân….”

Tiếng trẻ con mềm mại không ngừng tuôn ra, thật sự cũng không sinh động nhưng có thể biểu đạt cảm tình của nó.“Ta cũng nhớ ngươi……

Tiểu Hàn ……”

Ôm cục bông ấm áp mà chân thực trong ngực, hai mắt Ngạo Triết Thiên phức tạp mà đau thương.

Phía sau Hủy Tạp có chút xấu hổ nhìn phía khác.“Tốt lắm, Tiểu Hàn cho ngươi tạm thời ôm, đến chơi nào!”

Thiếu niên phong tình khó hiểu thúc giục nam nhânGật gật đầu, Ngạo Triết Thiên cuối cùng thỏa hiệp cũng ngồi lên thảm sạch sẽ, bốn người bắt đầu chơi trò chơi.“Thiên Thiên, ngươi đi trước!”

Đem cái sàng nhét vào trong tay nam nhân xong, thiếu niên liền vội vàng thức thời ngồi vào một bên, cứ đứng ở tại chỗ hắn sợ sẽ bị ánh mắt u linh của ba nam nhân khác giết chết………Ngạo Triết Thiên bất đắc dĩ lắc cái sàng, đếm là bốn, đi tới bốn, tức khắc không trung hiện ra một hàng chữ:‘CỞI MỘT KIỆN Y PHỤC NGƯƠI HIỆN TẠI ĐANG MẶC’“…………………..”

Khóe miệng nam nhân hơi hơi giật giật………..

Trò chơi này quả nhiên có bệnh…..Bởi vì thời tiết coi như ấm áp cho nên hắn chỉ mặc nhất kiện trường sam bạch sắc.

Tiếp đó không đợi hắn phản ứng lại, áo đột nhiên bị một cỗ ma pháp kéo xuống……

Tiêu hủy.Tức thì thân trên rắn chắc tràn đầy dấu vết ái dục lộ ra, tầm mắt ba con tiểu công lập tức quét tới, ngay cả lục quang cũng xuất hiện.“Rời mắt ngươi đi chỗ khác!”

Vong Dạ quay đầu điềm tĩnh cảnh cáo nam hài bên cạnh, nó tức khắc chộp lấy cuốn tạp chí vùi đầu vào chăm chú xem.Đối với Vong Dạ, nó vẫn rất sợ hãi.“Đừng nhìn nữa, kế tiếp đến ai?”

Ngạo Triết Thiên hơi cau mày, tuy rằng toàn thân trên dưới đều bị ba nam nhân này thấy hết cả chục lần nhưng hắn vẫn không quen bị tầm mắt họ đâm vào người, bất quá, dù là có chút không tự nhiên thì hắn cũng không biểu hiện ra ngoài, vẫn như cũ trấn định trầm ổn.Nhưng được lời nhất lúc này là Tiểu Hàn, chỉ thấy ánh mắt thật to của nó mang theo một nét cười thỏa mãn nằm cuộn trong lòng chủ nhân, còn dùng cái đầu nhỏ nhỏ cọ cọ sau đó hắn sờ sờ đầu nó, bảo nó đừng lộn xộn.

Vì thế ba con tiểu công khác vừa tức vừa giận nhìn chằm chằm Tiểu Hàn, hận không thể dùng ánh mắt giết chết nó.“Kế tiếp là ta!”

Vong Dạ hừ lạnh một tiếng thu hồi ánh mắt xuyên trên người Tiểu Hàn, sau đó bắt đầu quăng cái sàng.

Đếm là sáu, đi tới sáu bước.‘MỜI MẶC VÀO QUÂN TRANG CỦA ĐẾ QUỐC BÓNG TỐI’Một trận hào quang xuất hiện, võ phục trên người Vong Dạ đột nhiên biến thành quân trang màu đen, quân hàm là sĩ quan, trong tay còn cầm cái roi da……

Cả người nhất thời tà ác đến độ làm cho người ta lạnh sống lưng.Sờ sờ roi da trên tay, Vong Dạ vô ý nhìn về phía Ngạo Triết Thiên, người ta liền nheo mắt lạnh lùng hồi tưởng quá khứ, hồng mao khuyển lập tức quăng roi ngoan ngoãn ngồi xuống.

Hắn đương nhiên không thể dùng roi đánh Ngạo Triết Thiên, mà là muốn dùng nó đem người ta trực tiếp cuốn vào lòng mình….

Bất quá hiện tại tạm thời không có phương tiện rồi….“Hừ, mặc cái quân trang cũng đep vậy sao….”

Vẫn vô cùng để bụng về chiều cao của Vong Dạ, Phỉ lạnh mặt ném cái sàng…..‘MỜI MẶC VÀO TRANG PHỤC LOLITA MƠ MỘNG’“Cái gì mà LOLITA?”

Thiếu niên tóc bạc còn chưa kịp phản ứng, thân mình đột nhiên xuất hiện hào quang, vì thế một bộ soa rê dài màu trắng đính ruy băng phấn hồng cực kỳ tinh xảo, gợi cảm, đáng yêu bọc lấy người hắn, nhất thời chung quanh một trận yên tĩnh, sau đó Vong Dạ cùng Hủy Tạp đều cười điên cười khùng mà hai mắt đầy tiếu ý của Ngạo Triết Thiên cũng nhìn về phía hắn, Tiểu Hàn nằm trong ngực cũng không thể không cười trộm.“¥. . . . . . %-. . . . . . *-”Phỉ nhất thời sắc mặt tái nhợt, muốn đem quần áo xả hạ, bất quá thực đáng tiếc, cho dù hắn có bản lĩnh tày trời cũng kéo xuống không được.“Coi đẹp đấy!”

Ngạo Triết Thiên cười tà, tay chống cằm, làm bộ dạng như kẻ trêu gái.Y không nói dối, Phỉ mặc nữ phục là tuyệt đối thích hợp, bởi vì thân thể hắn rõ ràng mảnh khảnh mà lả lướt, khuôn mặt cũng đủ xinh đẹp, bất quá không giống mô dạng LOLI điển hình.“Đẹp?”

Tuy rằng khó được Ngạo Triết Thiên khen, nhưng mà……..

Hắn không chút cao hứng.

Người này nhất định trong bụng đang cười lăn cười bò…..

Đáng giận…….

Buổi tối chờ coi…….“Đến ngươi!

Sơn dương!”

Đem cái sàng ném về phía Hủy Tạp, Phỉ cực kì mất hứng, trầm mặt xuống.“Ngươi kêu ai sơn dương!

Tiểu hài tử, mình chưa ngay lông chưa dài kia!”

Hủy Tạp đối với biệt hiệu này hoàn toàn bất mãn, hắn là hắn là ác ma cao quý!

Không phải loại sơn dương cấp thấp kia.

“Ai thưa ta gọi!”

Phỉ cười lạnh. . . . . . ¥–% ngươi ¥#•%”Hai người tức khắc liền mắng chửi, cãi cọ, ngôn ngữ càng ngày càng thâm độc, bất quá không tới độ đánh đấm nhau, có lẽ sợ cái gì đó.

Mãi đến lúc Ngạo Triết Thiên đạm đạm bảo họ im miệng hai người mới an tĩnh lại.Hủy Tạp bắt đầu lắc cái sàng.‘MỜI MẶC VÀO TRANG PHỤC GẤU TRÚC VÔ CÙNG ĐÁNG YÊU THÂN THIẾT’Một trận hào quang hiện lên, thân thể thon dài mà mạnh mẽ của Hủy Tạp nhất thời bị một bộ lông tơ cực kỳ cồng kềnh lại thêm tròn trĩnh bọc lấy, đầu hắn cũng vậy, cả người thoạt nhìn như một con búp bê vải vĩ đại, trừ bỏ khuôn mặt lộ ra kia…..Đáng yêu cộng biến thái không chịu được…….Toàn trường nhất thời yên tĩnh như tử địa, sau đó cười trước tiên là Phỉ, tiếp theo chính là Tiểu Hàn“Ha ha ha ha!!!

Rất đẹp!!

Sơn dương!

Ngươi so ra còn thích hợp hơn nhiều!!”

“Không!

Trò chơi chết tiệt này!

Này, đồng nhân nữ trong đầu rốt cuộc nghĩ cái gì!

Sao cả trang phục biến thái như thế cũng có!!!”

Hủy Tạp bạo phát.

Hắn hiện tại như người sắm vai gấu đen trong công viên, cồng kềnh nẩy tới nẩy lui, muốn cởi cái đồ này, dĩ nhiên là không thể cởi.“Hình tượng của ta……

Hình tượng cao lớn anh tuấn của ta….”

Bỏ cuộc, ác ma cuối cùng chỉ có thể ngồi xuống ủ rũ che mặt, bất quá cũng phí sức, chung quy hiện tại hắn đang phát phì, tay với không tới mắt….Cái móng vuốt bự bự, màu đen bằng nhung kia vô luận cử động như thế nào đều thấy…..

Thực dễ thương….

Hoàn toàn không nhìn ra bộ dạng thâm trầm.“Đến ngươi, Thiên”Vong Dạ đột nhiên đến gần Ngạo Triết Thiên, tay quấn lấy thắt lưng hắn, ghé vào tai nhỏ giọng, đồng thời mưu đồ đem tiểu đông tây trong lòng hắn vứt bỏ, bất quá bị ngăn trở.Ngạo Triết Thiên còn đang cười Hủy Tạp không chú tâm mà quăng cái sàng.‘MỜI THAY VÀO TRANG PHỤC M TRONG BỘ SM’“……………………………….”

“……………………………….”

“……………………………….”

“………..Ô?”

Ngạo Triết Thiên tức khắc cười không nổi, chỉ thấy hào quang chói lóa, quần áo trên người hắn đều biến mất, mắt bị một miếng vải da thứ thiệt bịt kín, miệng cũng bị một cái tiểu cầu cực kỳ tình sắc kiềm lấy, không thể nói chuyện, mà cổ, bả vai cùng đùi đều bị dây nịt hắc sắc kích thước không đồng nhất trói buộc, không nhìn thấy gì làm hắn theo bản năng quằn quại, lại có tiếng lục lạc và xích sắt vang lên, sau đó đùi cùng cẳng chân bị dây sắt cột vào nhau, nam nhân lập tức vô pháp ngồi vững liền ngã lăn trên mặt thảm.Mày cau mặt cứng…Sao lại thế này?Nhanh chóng, nam nhân không thấy gì chỉ cảm nhận được mình bị vài đạo tầm mắt khủng bố chăm chú bám trên người.

Chung quanh im lặng đến khiếp nhân, ngay cả Tiểu Hàn cũng không phát ra thanh âm gì.Tiếp theo thân thể bị một đôi bàn tay to, cực nóng ôm lấy, nhất thời cả người bị nhấc lên cao.“…………………Ô!”

Biết sắp phát sinh chuyện gì, nam nhân ra sức giãy dụa trong lòng Vong Dạ.

Giỡn kiểu gì, hôm qua mới làm.

Hôm nay không phải được nghĩ ngơi sao.

Huống chi hắn cảm thấy được ba người này rõ ràng đã mất tự chủ…….

Tuy rằng không nói gì…….

Thế nhưng hắn có thể biết được….“Bỏ trò chơi của hắn đi……..

Chúng ta chơi trò của mình…”

Thanh âm Hủy Tạp cũng không khỏi hắc ám toát ra khí tức nồng đậm mùi tình dục, cũng gian tà liếm liếm miệng.

Nhưng mà phải nói trước, hắn toàn thân nhìn không thấu (do cosplay gấu trúc).Vì thế chỉ thấy hắn đi theo Vong Dạ, đang ôm Ngạo Triết Thiên lên lầu, đương nhiên Phỉ đang mặc soa rê LOLI cũng phóng lên.“Các ngươi không được khi dễ chủ nhân!”

Ý thức được vấn đề sắp phát sinh, Tiểu Hàn vọt đi lên kéo lấy Vong Dạ, nước mắt thẳng hàng.“Không được!

Chủ nhân rất đáng thương!”

“Cút!”

Đem cục bông ném ra sau, ba người liền đóng lại cửa phòng.“Không được làm vậy!

Thả chủ nhân ra!!”

Tiểu Hàn đáng thương kích động đập cửa, lại chỉ có thể nghe được trong phòng Ngạo Triết Thiên có tiếng rên rĩ đứt quãng và giọng nam nhân cười nhẹ.Đó là thế giới hắn không được phép quấy rầy.“Uy”Đột nhiên cái nam hài mang trò chơi tới kia vỗ vỗ nhóc tì mũm mĩm.

Tiểu Hàn hai mắt đẫm lệ quay đầu lại, trừng mắt nhìn, sau đó ủy khuất thở sâu, lại quật cường không chịu khóc trước mặt người lạ, cái miệng nghẹn ngào run rẩy….Nhưng mà bộ dáng nhẫn nhẫn của nó làm người ta cảm thấy thật muốn khi dễ, vừa đáng thương vừa khiếm ngược, nhất là ánh mắt lam sắc kia khiến kẻ khác muốn dùng tay móc lấy.“Bọn họ khi dễ chủ nhân…”

Tiểu Hàn hít hít cái mũi nhỏ giọng nói…..

Có cảm giác thất bại nồng đậm…..

Nó cái gì cũng không giúp được……..“Ta cho ngươi một cái dược, ngươi uống vào có thể trưởng thành, tiếp đó khôi phục năng lực”.

Nam hài tử lại lộ ra nụ cười như ánh mặt trời“Sau đấy vào trong đem bọn họ tống ra, thế nào?”

“Thật không?”

Tiểu Hàn trừng mắt nhìn sau đó tiếp nhận bình dược màu sắc bất thường từ tay nam hài, nhìn nhìn, liền một ngụm nuốt xuống…Sương khói hiện lên, Tiểu Hàn đột nhiên phát hiện mình đã lớn lên, bề ngoài cũng không quá mức, thoạt nhìn quá mười bảy, mười tám tuổi, khuôn mặt rất là đáng yêu……

Một cỗ lực lượng thần bí vây quanh người…..5 phút qua đi Tiểu Hàn đã khống chế được sức lực, hất đầu một cái, sau đó biến ra hai thanh loan đao (có nghe tới Nguyệt đao (đao cong cong) chưa?

Nó đấy!) phẫn nộ nhìn cửa phòng.“Hừ!

Lũ hỗn trướng các ngươi!”

Hừ lạnh một tiếng, Tiểu Hàn dùng sức phá cửa xông vào“Đi đi!

Đi đi…….

Cứu chủ nhân của ngươi đi……….”

Đồng nhân nam che miệng cười trộm cũng ở một bên nghe động tĩnh bên trong.Nhưng mà, trong phòng, không biết Tiểu Hàn thấy được cảnh gì mà lại không có chút âm thanh…..Qua chừng mấy phút mới nghe được hắn u ám nói nửa câu.“Giúp ta nhập cuộc luôn đi……”

“………………………..”

“……………………….”

“Ô!”

Ngạo Triết Thiên đang bị ba nam nhân hung hăng yêu thương kia tức thì khí tuyệt.…………………………………………………………………………………………………………………………..

Bonus~0O0~ Nói tới Lolita Fashion là rà trúng đài của con gà này, vì vậy, mời mọi người xem chơi chút để biết thêm hoặc nhìn thêm về loại trang phục thú vị đó.Cái này do ta tổng hợp, nguồn ở ichinew.acc.vn Lolita Fashion0O0

Thời trang Lolita được định nghĩa như là một phong các thời trang đường phố xuất phát từ Nhật, nhưng lại chịu sự ảnh hưởng của phong cách thời trang từ thời nữ hoàng Victoria ở Anh vào thế kỉ 17, và được trang trí bằng những hoa văn tinh xảo theo phong cách Rococo của Pháp thế kỉ thứ 18.Lolita – lấy tên của một tiểu thuyết của nhà văn người Nga Vladimir Vladimirovich Nabokov đã được dựng thành film, nói về tình yêu giữa cha dượng và đứa con riêng của vợ, điều này đã khiến Thời trang lolita khi đến với các nước Phương Tây bị hiểu lệch lạc đi ít nhiều.Trên thực tế, thời trang Lolita hướng nét đẹp trẻ thơ trong sáng dễ thương hồn nhiên.Thời trang Lolita không hướng đến sự gợi cảm mà nó muốn khôi phục lại một nền văn hoá “thanh lịch và trang nhã” của các quý cô thời xưa, thể hiện ở những chất liệu và đường may cẩn thận trong những bộ quần áo, cũng như ở phong thái của những Lolita-chan khoác lên mình những bộ váy Lolita.

1.

Gothic Lolita

Giống như với các phong cách Loli khác, đồ Gothic Loli thường có những đặc điểm sau: Váy cạp eo và váy lót tạo độ phồng.

Một bộ trang phục Gothic Loli thường sử dụng những màu tối, và cả những màu tương phản như đen – trắng, đôi khi xen chút đỏ hoặc tím tùy theo ý thích người măc.

Đặc biệt, các gothic lolita-chan luôn đeo đầy các loại vòng cổ, lắc tay.

Hầu hết đều là đồ “độc” do họ tự chế.Phong cách make up được dùng trong Gothic Loli rất đa dạng: từ cách trang điểm nhẹ nhàng làm nổi bật nét trên gương mặt cho đến cách trang điểm mắt màu khói đậm và làn môi đỏ sẫm, điều này tuỳ vào trang phục và các dịp.Nhiều người mới thường nhầm lẫn rằng cứ trang điểm gương mặt trắng bệch và môi đen sẫm thì được gọi là GothicLoli, đây là sai lầm cơ bản, vì cách trang điểm này phá hỏng sự điềm đạm và trang nhã vốn là điều mà phong cách Lolita muốn thể hiện, và nó chỉ nên dùng trong trường hợp biểu diễn trên sân khấu, chứ không phải là ngoài đời.2.Sweet Lolita ( Cái này Phỉ mặc nè)

Lolita Ngọt ngào là phong cách nổi trội nhất mang nét đẹp đặc trưng nhất của Lolita.

Nó cũng là phong cách mang hơi hướng trẻ thơ nhất trong các thể loại Lolita, sử dụng rất nhiều nơ, ren bồng và các màu sáng trong trang phục.

Màu thường được sử dụng ở Sweet Lolita là màu hồng, trắng, xanh kem, hoặc bất kì màu nào chỉ cần nhã và nhẹ và đặc biệt là không bóng loáng.Những hoa văn thường gặp trong đồ Sweet Lolita là đồ chơi, dâu tây, sơ ri, bánh kẹo, trái tim, chấm bi và hoa.

Những hình in mang tính cổ tích, trong sáng cũng khá phổ biến.Các Lolita-chan thường trang điểm rất nhẹ và sáng khi mặc đồ Sweet Lolita, và mái tóc thì hay được cuộn thành những vòng xoăn nhỏ trên đầu.3.Casual Lolita (lolita thường phục)

Trang phục Casual Lolita là loại quần áo đã được “cắt giảm” bớt những chi tiết và hoa văn cầu kì của phong cách Lolita nhưng vẫn giữ được những nét cơ bản của phong cách này.Thực ra để phối hợp được thành công một bộ Casual Loli không phải chuyện đơn giản, trừ phi bạn đã có thừa kinh nghiệm hoặc là bạn bẩm sinh đã giỏi việc này.Những bộ thường phục Lolita nói một cách nào đó là sự đơn giản hoá của Lolita, nên chỉ cần một bộ đồ không quá diêm dúa, như là một chiếc áo kiểu đi đôi với một chiếc váy loli và tất cùng với miếng băng đô đội đầu (nhưng thường thì người ta cũng “cắt giảm” luôn cả khoản trang trí phụ kiện đầu tóc).Lolita thường phục có thể diễn tả một cách dễ hiểu nhất như là đồ mặc thông thường của một Lolita-chan khi nàng ta không “diện”.

Vẫn trang nhã, lịch thiệp nhưng không nổi bật như các phong cách Lolita khác.4.Hime Lolita

Hime Lolita, hay là “Lolita công chúa”, là một phong cách cực kì thanh nhã của Lolita.

Nó thường đi kèm với các phụ kiện như là vương miện tí hon, mũ miện tiara và những mái tóc được làm kĩ lưỡng, và đương nhiên, những chiếc váy.Bởi vì Hime Lolita muốn thể hiện cảm giác Hoàng Gia và quý tộc, cho nên muốn đạt đến phong cách này rất khó, trừ phi bản thân bạn chính là một cô công chúa hết sức nhã nhặn và có nhan sắc tương xứng.Có một ranh giới giữa Hime Lolita và các phong cách khác, nó không phải là cách bạn trang hoàng quần áo, mà chính là cách bạn thể hiện bản thân.

Các Lolita – hime thường mặc đồ Sweet Lolita nhưng có sự ảnh hưởng của phong cách RoccocoMọi phong cách trang điểm nhẹ nhàng đều phù hợp với kiểu này, chỉ cần làm sao để trông bạn thật xinh đẹp và sang trọng.

Hoa hồng và ngọc trai sinh ra chính là để dành cho các Hime Lolita.5.Shiro Lolita

Shiro Lolita, hay “Lolita trắng”, là một bộ trang phục Lolita hoàn toàn làm từ những bộ đồ và phụ kiện màu kem hoặc trắng.Shiro Loli chỉ cần là màu trắng, còn lại thì bất kể là trang phục kiểu Gothic, Sweet hay Classic đều được.Và đặc biệt có một điều cầu lưu ý: Cộng đồng Lolita-chan trên toàn thế giới không chấp nhận một đôi giày đen trong trang phục Shiro Lolita.

6.Kuro Lolita

Kuro Lolita, hay “Lolita đen”, cũng như Lolita Trắng, chúng là loại đồ Lolita một màu, và tất nhiên trong trường hợp này thì đấy là màu đen.

7.Classical Lolita (Lolita cổ điển)

Khác với các loại Lolita khác luôn chủ trương biến mình thành một cô búp bê diêm dúa dễ thương, Classic Lolita theo xu hướng sang trọng và lấy cảm hứng nhiều từ phục trang thời Victorian, thể hiện phong cách trang nhã của thời đại, nên những hoạ tiết hoa và những màu nhạt rất được chuộng.Và cũng không nhiều Classical Loli-san chọn màu đậm để khoác lên mình.

Có nhiều dạng Classic Lolita, đa phần đều đơn giản hơn các thể loại Lolita khác.

Phổ biến nhất là loại kết hợp váy Alice với áo blouse hoặc áo blouse và chân váyVáy Alice có thể cộc tay, áo blouse có thể ngắn tay và phồng.

Thậm chí váy liền cộc hẳn tay nhưng chỉ cần trông vẫn lịch sự và không hở hang thì đều chấp nhận được.Khác những phong cách Loli khác váy lassical Lolita thường có dạng váy chữ A chứ không phải váy phồng hình chuông.Phong cách trang điểm cũng thường nhạt và tự nhiên nhưng tuỳ theo từng trường hợp và từng loại trang phục thì những kiểu trang điểm đậm nhưng mềm mại khác cũng vẫn thích hợp8.Country Lolita (Lolita đồng quê)

Country Lolita bị ảnh hưởng từ phong cách Sweet Lolita, và đến bây giờ vẫn khó phân biệt vì chúng có chung một kiểu dáng và hoạ tiết in trên váy.Tuy nhiên phong cách này có thể nhận thấy bởi những túi hoa quả mà các Lolita-chan mang theo làm phụ kiện,…Hầu hết các bộ đồ Lolita đều đòi hỏi một chiếc váy lót trong để làm váy bông xoè ra, nhưng Country Lolita thì có xu hướng đồ “cơ động” cho các Lolita-chan tung tăng ngoài cánh đồng nên vấn đề váy lót có thể được bỏ qua.Giống như Sweet Lolita, phong cách này cũng theo những luật cơ bản của việc chọn đồ, bao gồm cả váy hình chuông chứ không chỉ là váy chữ A.Trang điểm cho kiểu này cũng rất nhẹ và tự nhiên9.

Sailor Lolita

Sailor Lolita là trang phục lấy cảm hứng từ đồng phục thuỷ thủ của nữ sinh Nhật BảnCổ áo thuỷ thủ này, màu xanh và trắng chính là những dấu hiệu nhận biết đầu tiên cho phong cách này đấy.

Cảm giác thuỷ thủ chính là cảm hứng xuyên suốt của bộ trang phục này, và mỏ neo hay bánh xe cũng là những hoạ tiết dễ thương làm bạn trở nên giống như một cô thuỷ thủ nhỏ.Giống như các phong cách Loli khác, váy của Sailor vẫn có dạng chuông như bình thường, nhưng nó thường xếp ly, và đôi khi còn gặp cả những chiếc váy bồng tay ngắn có túi.Dù tất sọc có lẽ không phải hợp với tất cả Lolita nhưng kết hợp với đồ Thuỷ thủ Lolita thì trông sẽ rất cute.

Và lại trang điểm nhẹ, cứ Lolita thì nhẹ nhàng là hay nhất.10.Wa Lolita

Wa Lolita là phong cách cực dễ nhận thấy bởi sự kết hợp với Kimono, và nó rất phù hợp với những chị em Lolita-chan yêu thích trang phục truyền thống của đất nước đã mang đến cho chị em phong cách thời trang Lolita.Wa Lolita thường có thân áo trên là dáng kimomo, với ống tay sode dài thượt, thắt lưng obi to bản thắt nơ, và một chiếc váy hình quả chuông của Lolita.

Kết cấu của bộ đồ này rất hoành tráng, y như kết cấu Kimono, tầng tầng lớp lớp, nhiều hoa văn.Nhưng đặc biệt là Kimono của Wa Lolita cũng như các đồ phong cách khác, không bao giờ nên may bằng chất vải bóng như là đồ Qi-Lolita nhé (Qi-Lolita cũng giống như Wa Lolita nhưng thay vào Kimono thì lại là kết hợp với đồ truyền thống của Trung Quốc).Dù phong cách này có tí khác so với phong cách Lolita thông thường, nhưng vẫn cần tỏ ra nhã nhặn, và váy đừng quá ngắn.

Tiếc là càng ngày theo dòng thị trường, váy của Wa Lolita cứ ngắn dần đều khiến nhiều người thất vọng về Wa Lolita lắm, tuy nhiên cái này thì cũng tuỳ người ;)).

11.Guro Lolita (Lolita vấy máu)

Độ “đẫm máu” sẽ chạy từ mức 0 đến mức bông băng cho đến dây nhợ hoặc là các vết máu trên quần áoGuro Lolita là phong cách là các Lolita chan muốn thể hiện hình ảnh của một con búp bê bị vỡ, một đứa trẻ bị tổn thương, một hình ảnh đau đớn và ngây thơ của Lolita.12.Punk Lolita

Sự kết hợp giữa “ngây thơ” và “nổi loạn”những hoa văn nhằng nhịt và đổ nát .

Punk Lolita có thể là một trong những phong cách Lolita khó thể hiện nhất, vì nó đòi hỏi một lượng kiến thức rất lớn về thời trang Lolita để có thể phối hợp với phong cách Punk phương Đông. (Punk phương Tây là một phạm trù rất khác, nó là một lifestyle riêng, một dòng nhạc riêng và có đặc điểm là “nổi loạn” và mang màu sắc chính trị rõ rệt, thể hiện sự chán ngán thời thế của những người trẻ tuổi).Punk Lolita thường về 2 dạng chính, thứ nhất là trang phục phù hợp với dáng thông thường của Lolita, là váy bồng hình quả chuông dài đến đầu gối (ở phong cách này có thể ngắn hơn chút) nhưng không có những đường chỉ hoặc đường lụa chạy dọc thân váy như những phong cách khác.

Dạng thứ hai của Punk Lolita là thứ trang phục ít cảm giác Punk hơn và thiên về chiều hướng Lolita nhưng mà lại cũng không theo đúng kiểu dáng thông thường.

Nó là thứ trang phục punk nữ tính hơn với xếp ly và nơ bướm.

Dù váy không dài đến gối hay là phồng dáng chuông nhưng chúng cũng không bó chặt vào người và không dài thượt.Cá biệt Punk lolita “dung túng” cho cả quần dài và quần short nha!

Chung nhất là kiểu “ống quần giả” từ đầu gối trở xuống được nối với quần short hoặc quần lửng ở trên, có váy phủ ngoài hoặc không.13.Ero Lolita

Ero Lolita là một khái niệm rất trừu tượng, và nó là một kiểu Lolita gây tranh cãi rất nhiều dựa trên thực tế những người không rành thời trang Lolita thường hiểu nhầm về nó.Dù Lolita Gợi cảm nghe có vẻ như thiếu đứng đắn hơn hay nói thẳng ra là phong cách này hoàn toàn không phải là thoát y và đội mỗi một cái nơ trên đầu.Phong cách này mang nét fetish nhiều hơn như chất liệu bằng da, đeo cổ áo, mặc corset, những thứ thường không được thấy ở các phong cách Lolita khác, nhưng vẫn phải thể hiện sự nền nã, gia giáo.

Váy có thể ngắn đôi chút, nhưng không hề khiêu khích.

Màu đỏ thường được sử dụng như một dạng “biển báo”: Ở đây có Lolita Erotic à nha.14.Cosplay Lolita

Cosplay Lolita = hoá trang thành Lolita.

Cosplay Lolita: Những cosplayer/ những người chỉ coi Lolita như một thứ phục sức chứ không phải đồ mặc thường, không hiểu biết nhiều về thời trang Lolita.15.Kodona Ouji* – Dandy

Kodona Lolita thường được gọi là “phong cách cho các cậu trai” khi chúng bao gồm những phục trang nam tính hơn.

Ở Nhật họ thường gọi là “Ouji”, tức là Hoàng tử, chứ không gọi là KodonaPhong cách này có thể giản đơn hoặc vô cùng hoành tráng, Nhưng sự thực thì người mặc phong cách này lại toàn chị em, nhưng phong cách này dành cho cả hai phái.

Anh em thỉnh thoảng cũng mặc đồ phong cách này nhưng biến tấu đi một chút, gọi là “Dandy”.Đôi lúc trang phục Kodona cũng có những biến tấu mềm mại như giày nữ và những phụ kiện của nữ.Thường thấy nhất là “quần hoàng tử” giống như quần ngố cắt đến đầu gối và được gấp nếp, là loại quần của quý tộc Anh thường mặc vào thế kỉ 17.

Thêm vào đó là loại dây giữ quần vắt chéo qua lưng và đeo cà vạt hoặc nơ ở cổ, mũ bê rê và đi tất cao để che chân.Thỉnh thoảng một bộ trang phục phức tạp hơn có thể bao gồm những thứ như batoong, mũ cao, áo choàng, vv.

Nhưng phải giữ được những nét tươi trẻ để không nhầm sang phong cách Loli Aristocrat (Loli quý tộc).Tóc thường để ngắn, theo kiểu con trai.

Những người tóc dài thường chải sao cho không lộ kiểu con gái, như là giấu tóc dưới mũ.Make up phải rất nhẹ, có khi chỉ là viền đen quanh mắt.16.Aristocrat Lolita

Aristocrat Lolita là phong cách trưởng thành hơn cả trong các phong cách Lolita.

Nó có nhiều điểm giống với phong cách “Gothic lãng mạn” của phương Tây.

Nói chung, nó không có những thứ dễ thương đi kèm.

Chân váy thường rất dài, đôi lúc có thể ngắn hơn nhất là trong những ngày thời tiết nắng nóng.

Kèm theo đó là corset hay được sử dụng, kể cả là corset đi kèm váy hay corset thật mặc lót trong.

Áo đuôi tôm ôm sát cũng rất phổ biến, áo sơ mi ren và cà vạt hay mũ đội đầu, mạng che mặt, vv. cũng thường thấy ở phong cách nàyTóc của một Aristocrat thường được bới theo kiểu trưởng thành.

Búi hoặc những kiểu tóc vấn cao khác rất thường được dùng, thả tóc cũng được, thậm chí là tóc ngắn hay tóc xoăn (nhưng tất nhiên không được xoăn kiểu búp bê)

17.

Deco lolita.Deco lolita hay còn gọi là decora lolita là phong cách thời trang đường phố sử dụng đồ chơi, phụ kiện để tạo ra hơi hướng nghịch ngợm và trẻ con.

Các thứ đồ chơi thường nhiều màu sắc, khi va đập vào nhau tạo những âm thanh vui tai rất dễ thương.Decora khá giống với quần áo đơn giản mà người mặc cố gắng thể hiện dễ thương nhất có thể bằng cách tự trang hoàng với phụ kiện cùng với trang phục sáng màu, nổi bật nhất là màu hồng.

Họ thường đi những đôi giày quá khổ và mặc những chiếc áo bó.

Các bạn nữ thì cố gắng để mình trông càng trẻ con càng tốt với những bộ váy babydoll, giày Mary Jane, dây ruy băng và những đôi tất màu mè.

Họ luôn nhuộm tóc màu hồng, vàng hoặc nâu vàng được buộc lại hay làm xoăn.Decora hiếm khi trang điểm đậm, chủ yếu họ chỉ chú tâm vào đôi mắt: circle lens và mascara chính là những phép mầu khiến cho những Decorer trở nên dễ thương hơn bao giờ hết .

Thêm vào đó họ còn dùng giấy dán ngộ nghĩnh hoặc dùng sơn mặt để vẽ hoa và mặt cười lên má.

Decora cũng không khác lắm so với kandee kid, chỉ khác ở chỗ họ mặc sao cho dễ thương nhất có thể.

Và điểm đặc biệt nhất ở Decora là càng – nhiều – lớp – càng – tốt. ^^18.Nun lolita:Nun Lolita được biết đến như là một nhánh phụ của EGL do Mana sáng tạo ra trong quá trình thể hiện phong cách thời trang của anh.

Những bộ trang phục này được may kín mít như của một bà sơ, với cổ cồn cao, ít lộ da thịt, sử dụng những màu tối làm chủ đạo như xanh đen, đen.

Họa tiết và thánh giá thật cũng được sử dụng như một đặc điểm nhận biết phong cách này.19.Nurse lolita:Y tá là một trong những hình tượng fetish được đông đảo giới nam coi là sexy nhất bên cạnh những fetish như: Office lady, cô giáo, nữ cảnh sát, nữ sinh trung học…

Đặc điểm chung của những kiểu này là đều mặc uniform (đồng phục).Nhưng Nurse Lolita không dính dáng đến những giấc mơ ấy, vì đơn thuần Nurse Lolita chỉ sử dụng hai màu sắc đỏ trắng của đồng phục y tá và dấu thập đỏ để làm đặc điểm nhận dạng.

Những chi tiết khác như váy bồng, ren rua, diềm, đăng ten của phong cách Lolita vẫn được giữ nguyên.20.Highschoolgirl LolitaLolita đồng phục nữ sinh thì có nhiều kiểu, và cũng không đòi hỏi biến hóa gì nhiều, chỉ cần mặc một bộ đồng phục nữ sinh đúng chất, thế là ổn.21.Pirate lolita (lolita hải tặc):Đặc trưng của Pirate Lolita là những miếng che mắt, khăn buộc đầu, những chiếc váy rời với những đường cắt xẻ chéo, vẫn tạp ra dáng phồng nhưng trông lại có vẻ hơi rách rưới như cờ hải tặc.

Thêm vào đó nữa là chiếc áo khoác như áo khoác thuyền trưởng, dáng măng tô và có nhiều hàng cúc đồng.Nhiều khi Pirate Lolita chỉ cần định hình bằng một tấm che mắt như các “chiến sĩ hải tặc” thường đeo, với một biểu cảm dữ dội hơn bình thường, và một bộ váy rách te tua là được.Một số loại lolita khác:Bride lolitaNeo lolitaIndustrial LolitaItaloli/painful lolitaBandgirl lolita
 
[Full-Đm] Ô Hắc - Ma Hoàng Chi Trói Buộc - Hắc Sắc Cấm Dược
PN 14: Phỏng vấn (2)


Ghi chú : Tất cả các câu trong ngoặc đều là của tác giả.

Chủ trì: Thời tiết dần dần mát mẻ, vậy nên thỉnh các vị nhân vật chính của Ô Hắc cộng thêm vai phụ là ta đây ra trả lời một vài vấn đề của độc giả.

Đầu tiên, mời vào trường quay, Thiên Thiên đại nhân chúng ta.

Hắn là một tiểu thụ.(Một thanh niên hắc phát, hắc đồng, hắc y [tóc đen, mắt đen, đồ đen], vẻ mặt bực bội từ trong cánh gà đi tới, theo sau là ba nam nhân dáng người thon dài, cao gầy, trong đó đi đầu là một nam nhân tóc hồng như một con báo tinh hãn, tiếp theo là một thiếu niên thanh tú áo trắng, đầu bạc, cuối cùng là một tên ác ma thanh mị tóc gợn sóng màu đen có thêm hai cái sừng)Chủ trì: Sao ngươi ra mà còn mang theo nhiều con chồng như vậy?Không đợi Ngạo Triết Thiên trả lời, Chủ trì trực tiếp xoay mặt về phía ba người đằng sau hỏi.

Chủ trì: Ta có gọi các ngươi lên sân khấu sao?Hủy Tạp (khinh thường cười lạnh): Thiếu gia ta thích đi nơi nào phải vào nơi đó, không phải chuyện ngươi có thể quản.Phỉ: HừVong Dạ thẳng thắng không thèm nhìn đến Chủ trì, trong mắt chỉ có Thiên Thiên, một bộ dáng trung khuyển tiêu biểu.Chủ trì: Khụ!

Quên đi, trực tiếp vào đề.

Vấn đề đầu tiên do một tiểu thư xinh đẹp, đáng yêu đưa ra, muốn hỏi Ngạo Tật, nhưng nghĩ cho cùng thì hắn vẫn là vị thành niên, thế nên tốt nhất cứ trực tiếp hỏi người giám hộ Thiên Thiên của hắn, con trai ngươi có phải thích Vong Dạ nhà ngươi hay không?Ngạo Triết Thiên(vẻ mặt hắc tuyến): ………………

Vấn đề này là ai hỏi?Chủ trì: Ngươi chỉ cần trả lời.Ngạo Triết Thiên: ………….

Vong Dạ là một nam nhân tốt, thích hắn cũng là chuyện đương nhiên.

Tiểu hài tử sùng bái một số nam nhân mạnh hơn mình cũng là chuyện bình thường.Chủ trì: Ta cảm thấy ngươi biết ý tứ của ta, nhưng lại đem câu hỏi của ta ra mà bẻ congNgạo Triết Thiên:……………Chủ trì: Tiếp theo, Ngạo Tật rơi vào thế giới kia không quá lâu, tại sao bỗng nhiên lớn thêm vài tuổi?Ngạo Triết Thiên: Vấn đề này ta tạm thời chưa có dịp hỏi hắn, ta cảm thấy hắn không chỉ có tuổi tác, ngay cả tâm trí cũng trưởng thành hơn so với trước kia.Chủ trì: Cho nên liền cùng lão ba tranh giành nam nhân sao…………( sờ cằm)Ngạo Triết Thiên: …………..Vong Dạ:………………Chủ trì: Tiếp theo, một đồng nhân nữ giấu tên đưa ra, hỏi ngươi rằng nếu Vong Dạ đối với ngươi cường bạo.

Ngươi sẽ làm gì?Ngạo Triết Thiên: ……………

Ngươi không thể hỏi vấn đề nào bình thường hơn một chút hay sao?Chủ trì: Kỳ thật, ngươi hiện tại đang bị cường bạo ……..

Ta cần gì phải hỏi chứ, là sai lầm của ta, người nào muốn biết, mời tiếp tục xem chính văn.Ngạo Triết Thiên vẻ mặt xanh trắng, Phỉ cùng Hủy Tạp hai mắt sát ý đằng đằng phóng thẳng phía Vong Dạ, “Người Ta” thì quăng cho một ánh mắt gây hấn rồi lập tức trở vềChủ trì (quay sang Vong Dạ): Vong Dạ yêu Thiên Thiên như thế nào?

Có phải từ lúc Thiên Thiên vẫn là thị hầu của Tinh Linh Hoàng?Vong Dạ (nhíu mày): Ta không nhớ rõ sự tình trước kia, chỉ nhớ rõ tình cảm của ta dành cho hắnChủ trì: Có một MM hỏi Thiên Thiên, ngươi thấy H với ai thì có cảm giác tốt nhất?Ngạo Triết Thiên lập tức hóa đá.Chủ trì: Xin trả lời vấn đề, ba người bên cạnh ngươi chỉ còn chờ câu trả lời của ngươi, xem ánh mắt đợi mong của họ kìa.

Ngạo Triết Thiên: ………..

Vong DạHủy Tạp cùng Phỉ (đồng thời bất mãn rống to): Ta sẽ dùng hành động chỉnh lí lại quan điểm sai lầm của ngươi.

Tức khắc, trường quay hỗn loạn, Vong Dạ đến cả đao cũng rút ra.Chủ trì (lúc này tỉnh bơ quất cho một câu): Ta còn tưởng ngươi sẽ trả lời H với lão bà của ngươi là tốt nhất, dù sao cũng không bị đau…….Vợ cũ của Thiên Thiên nghe lén ở bên cạnh thình lình mặt đỏ tía tai, hình như nhớ tới cái gì đó mắt liền nhìn Thiên Thiên nhưng lại nhanh chóng bị kéo đi.Ba người đang oánh nhau quyết liệt liền quay đầu nhìn chòng chọc Chủ trì, ánh mắt như ngàn đao vạn kiếm.Chủ trì (lập tức ho khan): Tiếp theo, Thiên Thiên, ngươi thấy trong những người ngươi quen biết, ai sẽ không phản bội ngươi?Ngạo Triết Thiên( nghĩ nghĩ, đột nhiên hơi nặng nề nói ra một cái tên): Tiểu Hàn ………..

Chỉ có hắn mới không phản bội ta.Vong Dạ nghe xong, đột nhiên đau lòng mà ôm Ngạo Triết Thiên, "Người Ta" cũng không nhìn đến hắn.Chủ trì: Vì sao không chọn Vong Dạ?Ngạo Triết Thiên không trả lờiVong Dạ:…………………Chủ trì: Tiếp theo, nếu con trai ngươi nói hắn yêu Vong Dạ, liệu ngươi có thể từ bỏ người mình yêu thích?Ngạo Triết Thiên (cau mày): Ngươi xác định hắn thật sự yêu sao?Chủ trì: Ta nói là “nếu”.Ngạo Triết Thiên: Không, Vong Dạ là người chứ không phải đồ vật, hắn có quyền tự quyết định chuyện hắn thích ai, muốn ở cùng ai, người ngoài không thể can dự.Chủ trì: Tiếp theo, vẫn là hỏi ngươi, dường như chỉ có ngươi có thể làm họ thông suốt, Thiên Thiên.Ngạo Triết Thiên: Đừng gọi ta là Thiên Thiên.Chủ trì: Thế nhưng có rất nhiều nhóm MM đều gọi ngươi như vậy, chẳng lẽ ngươi phải cùng mấy nhóm MM thiện lương, thuần khiết, mĩ lệ, khả ái này so đo sao?

Thiên Thiên đại thúc……Ngạo Triết Thiên:…………………Hủy Tạp: Ai còn dám gọi như vậy ta liền diệt hắn.Phỉ: Ta cũng đang ngứa tay..Vong Dạ trực tiếp rút đao………..

Nhất thời, tóc hồng loạn vũ, bộ dáng y hệt như chuẩn bị đại khai sát giới.Chủ trì (nóng nảy): Thiên Thiên, mau quản cho tốt mấy người nhà ngươi.

Ngạo Triết Thiên thấy mấy con này có thể đối các tiểu nhóm MM kia động thủ, liền trừng mắt nhìn ba người, lập tức ba người đều im re.

Ngoài chính văn, ba người này đều rất ngoan ngoãn nghe lời, tại sao nhỉ?Ngạo Triết Thiên: Câu hỏi?Chủ trì: Nga, ta thiếu chút nữa quên, có một MM hỏi ngươi, nếu ba người nhà ngươi đều rớt xuống nước ngươi cứu ai?Ngạo Triết Thiên (cười lạnh): Ai cũng không cứu.Bên cạnh, ba người bứt rứt.Chủ trì ( vui vẻ): Vì sao?Ngạo Triết Thiên: Bọn họ bất tử, ta mà tới gần còn có thể bị họ kéo luôn xuống nước……….Chủ trì (liền hỏi): Kéo xuống nước làm gì???MM bên cạnh hứng thú cũng tăng nhiều, trên đầu mỗi người bắt đầu toát ra mấy cái bong bóng hồng hồng.Ngạo Triết Thiên: Ngươi hỏi làm gì?Chủ trì: Thiên Thiên, ta phát hiện ngươi cùng ba người này ở chung quá lâu, tính tình thật bất hảo, cũng chẳng còn đáng yêu…Ngạo Triết Thiên:……………Chủ trì: Bất quá càng ương ngạnh như vậy cũng tốt.Ngạo Triết Thiên:………………..Chủ trì: Tiếp theo là hỏi hai người các ngươi, Thiên Thiên cùng Vong Dạ.

Nếu có một ngày Vong Dạ và Thiên Thiên mất nhau, Vong Dạ có lại hóa điên hay không?Ngạo Triết Thiên: Nếu hắn đã chết ta sẽ theo hắn.Chủ trì: Ta nói là Vong Dạ không còn yêu ngươi, ngươi sẽ như thế nào?Ngạo Triết Thiên không trả lời chỉ nhìn Vong Dạ.Vong Dạ (thận trọng nhìn Thiên Thiên rồi gằn từng tiếng): Không, ta sẽ không rời ngươi đi, cũng tuyệt đối không từ bỏ.Ngạo Triết Thiên cười gượng không nói gì.Chủ trì: Thiên Thiên ngươi yêu Vong Dạ sao?Ngạo Triết Thiên: Ta nghĩ mình yêu hắn nhiều hơn ta tưởng tượng.Vong Dạ bên cạnh nghe được sửng sốt, có chút kích động mà run rẩy.Chủ trì: Thiên Thiên, ngươi hiện tại có cách nhìn thế nào đối với Hủy Tạp?Ngạo Triết Thiên: Hắn chính là một tiểu hài tử bốc đồng ……………….

Nhưng cũng không hư hỏng như vậy……Hủy Tạp nghe được, vừa giận vừa cao hứng, chẳng ai bị người mình thích kêu là tiểu hài tử lại cao hứng, nhưng Thiên Thiên đã thay đổi quan điểm về hắn, cho nên Tạp Tạp mới vui vẻ.Chủ trì: Tạp Tạp nếu Thiên Thiên yêu cầu ngươi ở dưới, ngươi đồng ý không?Hủy Tạp vừa nghe, đầu tiên là giận dữ, sau đó lại đỏ mặt, cuối cùng, len lén nhìn Thiên Thiên mặt càng lúc càng hồng nhưng nhất nhất không trả lời.Chủ trì: Phỉ, chiều cao của ngươi hiện tại thế nào?Phỉ liền sát khí bùng phát, rõ ràng chuẩn bị công kích.Chủ trì (vội vã nói): Hảo, tiếp theo, Vong Dạ, có người hỏi ngươi là người có thể cấp cho Thiên Thiên sinh một tiểu hài tử hay không?Vong Dạ (nghe xong, đầu tiên là run rẩy một hồi, sau đó âm trầm hỏi): Ai đưa ra vấn đề này?

Dù không biết cũng phải để ta xem thử dáng vẻ của kẻ có thể sinh tiểu hài tử ra thế nào.Chủ trì: Tiểu thuyết BL, cái gì cũng có thể phát sinh, chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới nếu Thiên Thiên sinh cho ngươi một tiểu hài tử, sẽ là cảnh tượng gì?Lửa giận cường liệt trong Vong Dạ tức khắc biến mất sạch sẽ, hai mắt vội vã nhìn Ngạo Triết Thiên có chút kỳ vọng.Ngạo Triết Thiên (nổi giận): Nhìn cái gì!

Lão tử không phải là nữ nhân, muốn ăn đấm hả?Vong Dạ ủy khuất gục đầu.Phỏng vấn đến đây chấm dứt………
 
[Full-Đm] Ô Hắc - Ma Hoàng Chi Trói Buộc - Hắc Sắc Cấm Dược
PN 15: Phu thê 100 câu vấn đáp (1)


1.

Xin hỏi tên của ngài là?Ngạo Triết Thiên: Ngạo Triết ThiênVong Dạ:...... (không thèm nhìn)2.

Tuổi là?Ngạo Triết Thiên: 31Vong Dạ:...... (tiếp tục không thèm nhìn, trong mắt chỉ có Ngạo Triết Thiên)Hắc:......

Ngài không thể hợp tác một chút thôi sao?

Hay là, ngươi cảm thấy Phu thê 100 câu hỏi không tốt.

Lần sau đổi lại Cừu nhân 100 câu hỏi?Vong Dạ:......3.

Giới tính là?Ngạo Triết Thiên: Hỏi thừaVong Dạ: (cười lạnh)Hắc (cười gượng): Kỳ thật ta cũng thấy vấn đề này thực nhảm nhí.

Câu tiếp theo.4.

Xin hỏi tính cách của ngài như thế nào?Ngạo Triết Thiên: Tương đối thận trọng, điềm tĩnh.Vong Dạ: Hoàn hảo.Hắc: Minh Vương đại nhân của ngươi thật sự rất hoàn hảo làm cho người ta cảm thấy lông tơ dựng thẳng lên. (bất quá tốt xấu gì cũng đã trả lời)5.

Đối phương tính cách ra sao?Ngạo Triết Thiên: tâm tình bất định, dễ giận.Vong Dạ:......

Thật xin lỗi, ta sẽ tận lực sửa chữa.Ngạo Triết Thiên: Khỏi cần, ta hiện tại biết cách ứng phó với ngươi.Vong Dạ:......Hắc: Cái này gọi là có khiếu dạy chồng sao? (sờ cằm)6.

Hai người gặp nhau thời điểm nào?

Ở đâu?Ngạo Triết Thiên: Hàn Băng Sơn của Tiểu Hàn.Vong Dạ: 100 năm trước, tại Tinh Linh Thụ.Hắc: Hai người trả lời không giống với nhau nha.Ngạo Triết Thiên: Ân, chúng ta đối với khái niệm lần đầu tiên gặp nhau có chút bất đồng.

Với ta mà nói, ở Hàn Băng Sơn đó mới là lần đầu ta cùng hắn gặp mặt.Vong Dạ:......Hắc: Hiểu rồi, câu tiếp theo7.

Ấn tượng đầu tiên đối với đối phương thế nào?Ngạo Triết Thiên: Con thú đáng thương bị vây hãm.Vong Dạ: Một kẻ không thể nhìn thấu được.8.

Thích nhất điểm nào ở đối phương?Ngạo Triết Thiên: Lúc hắn ân cần săn sóc, dù có khi biểu hiện hơi chút ngốc nghếch.Vong Dạ: Ta về sau sẽ tận lực quan tâm săn sóc ngươi. (hai mắt mang tiếu ý nhìn về phía Ngạo Triết Thiên)Hắc: Kia Minh Vương đại nhân thích đối phương ở điểm nào nhất?Vong Dạ: Toàn bộ.9.

Ghét đối phương ở điểm nào nhất?Ngạo Triết Thiên: Dễ ghen, tình dục quá mạnh mẽ.Hắc:......... (nửa ngày không nói ra lời......)Vong Dạ: Thiên Thiên, kỳ thật ta đã phi thường khắc chế.Ngạo Triết Thiên: Có sao? (liếc mắt)Vong Dạ: (vô tội gật đầu)10.

Ngài có thấy chính mình cùng đối phương rất hòa hợp?Ngạo Triết Thiên:......Vong Dạ:......11.

Ngài gọi đối phương thế nào?Ngạo Triết Thiên: Vong DạVong Dạ: Thiên Thiên.Ngạo Triết Thiên: Đừng kêu ta như vậy...... (ánh mắt lạnh dần)Vong Dạ: (vô tội)Hắc: hãn......

Câu tiếp theo12.

Ngài mong muốn đối phương gọi mình như thế nào?Ngạo Triết Thiên: Triết Thiên.Vong Dạ: Lão công.Ngạo Triết Thiên:......13.

Nếu so sánh với động vật, ngài cảm thấy đối phương là?Ngạo Triết Thiên: Chó lông hồng.Vong Dạ: Hắc báo.14.

Nếu muốn đem lễ vật tặng đối phương, ngài lựa chọn thứ gì?Ngạo Triết Thiên: Nghỉ phép vài ngày cùng hắn ra ngoài du lịch.Vong Dạ:......

Thiên Thiên...... (đột ngột quay đầu nhìn về phía Ngạo Triết Thiên, hai mắt lục quang tỏa ra)Ngạo Triết Thiên: Hiện tại đang phỏng vấn. (mặt không biểu tình nhìn Vong Dạ nhắc nhở)Hắc: Khụ, Ngạo tổng tài, kỳ thật ta không để ý đâu.....Ngạo Triết Thiên & Vong Dạ: (lãnh nhãn......)Hắc: Ách, cái kia, xin Minh Vương đại nhân trả lời vấn đề này.

Ngươi sẽ tặng lễ vật gì cho đối phương?Vong Dạ: Ta tặng chính mình.Ngạo Triết Thiên (cười): Ngươi vốn là của ta.Vong Dạ: (mặt đỏ......)Hắc:.........

Câu tiếp theo.....15.

Chính mình muốn lễ vật gì?Ngạo Triết Thiên: có thể mang theo bên người......Vong Dạ: Thiên Thiên nằm trên giường chờ ta......Ngạo Triết Thiên:......

Cần ta buộc dây tơ trên lễ vật cho ngươi mở không?Vong Dạ: (gật đầu!)Ngạo Triết Thiên: Đừng có mơ.Vong Dạ:...... (trong lòng nghĩ tối nay phải tập kích cho tốt)Hắc: Ngạo tổng tài, ta phát hiện ngươi kỳ thật rất rành rẽ về tình thú.....Ngạo Triết Thiên:......16.

Đối với đối phương có chỗ nào bất mãn không?

Là chuyện gì?Ngạo Triết Thiên: Lúc phát ghen sẽ cực kì tàn bạo......Vong Dạ: Ta không có biện pháp khắc phục, thật sự ta căn bản không muốn người khác nhìn đến ngươi, đừng nói chi tới việc động chạm vào ngươi.Hắc: Câu tiếp theo......17.

Khuyết điểm của ngài là?Ngạo Triết Thiên: Dễ mềm lòng.Vong Dạ: Không có.18.

Khuyết điểm của đối phương là?Ngạo Triết Thiên: Không thật thàVong Dạ: Gặp chuyện không nói, một mình chịu đựng.Hắc: Vậy mới nói khai thông, chia sẻ là chuyện rất trọng yếu......19.

Đối phương làm ra chuyện gì (chính là thói xấu) sẽ làm ngài không hài lòng?Ngạo Triết Thiên: Thời gian ân ái quá dài, không cho ngủ.Vong Dạ: Cùng Phỉ, còn có Hủy Tạp ở trên giường......

Không thể chịu đựng được.20.

Ngài làm ra chuyện gì (chính là thói xấu) sẽ làm đối phương không hài lòng?Ngạo Triết Thiên: Lúc tới quá gần nam nhân khác hắn hoặc nữ nhân.Vong Dạ: Đúng, ngươi nữ nhân kia của công ty ngươi có ý gì?

Vì sao lúc nói chuyện lại tới gần ngươi đến như vậy?

Chẳng lẽ ả không hiểu ngươi là người của ta? (hai mắt sát đại sát ý)Ngạo Triết Thiên: Nàng chính là thư kí của ta. (nhìn lạnh)Vong Dạ: Đổi ta đi!Ngạo Triết Thiên: Câu tiếp theo (không quan tâm)21.

Quan hệ của hai người đến trình độ nào?Ngạo Triết Thiên: Tình nhânVong Dạ: Vợ chồng.22.

Hai người lần đầu hò hẹn ở đâu?Ngạo Triết Thiên: Không có hò hẹn.Vong Dạ: Ở trong rừng rậm cạnh một con sông nhỏ.Ngạo Triết Thiên: Vậy cũng gọi là hẹn hò?Vong Dạ: Không khí lúc đó rất tốt, không phải sao?Hắc: Cái này gọi là nảy sinh kích tình sau khi chạy trốn trối chếtNgạo Triết Thiên:......23.

Thời điểm ấy không khí giữa hai người thế nào?Ngạo Triết Thiên: Rất bình ổn. (nhớ tới tình cảnh hai người cùng nhau nướng đồ ăn)Vong Dạ: Tốt lắm. (Nhớ tới cảnh Ngạo Triết Thiên xuống sông tắm rửa......

Mắt bốc lên lục quang)Hắc:......24.

Khi đó tiến triển tới đâu?Ngạo Triết Thiên: Cái gì cũng không có......Vong Dạ: Chuyện nên làm hay không nên làm đều đã trải qua......Ngạo Triết Thiên: Có sao?Vong Dạ: Ân, ở thời điểm ngươi vẫn còn là Uế.25.

Địa điểm thường xuyên hò hẹn là?Vong Dạ: Không cố định, bất quá, chỉ cần được ở cùng hắn, nơi nào cũng có thể.Ngạo Triết Thiên: (cười nhạt)Hắc: (bị choáng váng)26.

Sinh nhật đối phương sẽ chuẩn bị thế nào?Ngạo Triết Thiên: Ngày ấy sẽ chuẩn bị bánh sinh nhật truyền thống, cũng tận lực thỏa mãn hắn.Vong Dạ: Giống vậy.Ngạo Triết Thiên: Sự thỏa mãn của ta với của ngươi hoàn toàn không giống nhau. (cười)Vong Dạ:......

Được rồi, ta biết ngày đó cái ngươi cần nhất chính là nghỉ ngơi...... (ngữ khí tràn trề thất vọng)27.

Ai tỏ tình trước?Ngạo Triết Thiên: Hắn.Vong Dạ: Ta.Hắc: Rất thẳng thắn nha......28.

Thích đối phương đến mức độ nào?Ngạo Triết Thiên: Ta sẽ vì hắn mà làm tất cả chỉ cần hắn còn yêu ta.Vong Dạ: Ta vĩnh viễn yêu ngươi, Thiên.Ngạo Triết Thiên: Hy vọng như thế.Vong Dạ:...... (Cười khổ)29.

Thế thì có yêu không?Ngạo Triết Thiên: Ân.Vong Dạ: Nói thừa.30.

Đối phương làm gì sẽ khiến ngươi vô pháp khước từ?Ngạo Triết Thiên:...... (trầm mặc)Vong Dạ: Nói những lời thân mật. (bởi vì câu ‘Ta yêu ngươi’ Thiên Thiên căn bản không thể nói được)Hắc: Chỉ cần thái độ Thiên Thiên hơi mềm một chút, đối với ngươi ôn nhu một điểm, ta thấy ngươi liền giơ cờ trắng đầu hàng (mắt liếc nhìn Vong Dạ)31.

Nếu nghi ngờ đối phương thay lòng đổi dạ thì sẽ làm gì?Ngạo Triết Thiên: Ân, rời đi.Vong Dạ: Ta không cho phép! (một tay ôm lấy Ngạo Triết Thiên kéo đến trong lòng ngực) Thay lòng đổi dạ?

Tức cười, thế nào lại có thể.Ngạo Triết Thiên:...... (trầm mặc)Vong Dạ: Ta không có......

Chưa từng có...... (thanh âm thấp xuống......)Hắc: Ách......

Câu tiếp theo..... (cảm thấy có phần bất tiện......)32.

Có thể cho phép thay lòng đổi dạ không?Ngạo Triết Thiên: Không thể.Vong Dạ: Không được.Hắc: Ách......

Câu tiếp theo.33.

Khi hẹn, đối phương lại muộn một tiếng thì sẽ làm sao?Ngạo Triết Thiên: Chờ hắn.Vong Dạ: Đi tìm hắn, lo lắng hắn xảy ra chuyện.34.

Thích nhất phần nào trên thân thể đối phương?Ngạo Triết Thiên: Cái đầu tóc hồng rất đẹp.Vong Dạ: Toàn bộ......Hắc: Ta hỏi là chỗ thích nhất...... (nhìn Vong Dạ)Vong Dạ: Toàn bộ.Hắc: Được rồi, kỳ thật ta hoàn toàn có thể lý giải được......

Câu tiếp theo.....35.

Bộ dáng nào của đối phương là đẹp nhất?Ngạo Triết Thiên: (cười bí hiểm)Vong Dạ: (nhìn thấy vẻ mặt của Ngạo Triết Thiên liền có phần ngượng nghịu cười trừ.)36.

Hai người vào thời điểm nào sẽ cảm thấy căng thẳng?Ngạo Triết Thiên: khi hắn không nói câu nào mà cứ nhìn chòng chọc vào người.Vong Dạ: Khi không biết hắn suy nghĩ cái gì, lại không muốn cùng ta thổ lộ.37.

Có nói dối với đối phương không?

Có thường nói dối hay không?Ngạo Triết Thiên & Vong Dạ: Không có.38.

Thời điểm nào cảm thấy hạnh phúc nhất?Ngạo Triết Thiên: Dựa vào hắn bình lặng sưởi nắng.Vong Dạ: Khi cùng ở với hắn.39.

Có cãi nhau không?Ngạo Triết Thiên: Ân.Vong Dạ:......40.

Cãi thế nào?Ngạo Triết Thiên: Bình thường là chiến tranh lạnh.Vong Dạ: Ngươi chiến tranh lạnh với ta sao? (cười gượng) Ta tình nguyện để ngươi la mắng ta.41.

Làm lành thế nào?Ngạo Triết Thiên: Tùy, không nhất định.Vong Dạ: Để ta giải thích, bởi vì bình thường là lỗi của ta.42.

Dù có chuyển kiếp cũng mong muốn lại làm người yêu?Ngạo Triết Thiên: Ân.Vong Dạ: Đương nhiên, hắn vốn là người của ta.43.

Khi nào cảm thấy “Ta đang được yêu thương”?Ngạo Triết Thiên: Lúc hắn bảo vệ taVong Dạ: Lúc Thiên Thiên chịu chủ động.....Ngạo Triết Thiên:......44.

Thời điểm cảm thấy “Chẳng lẽ hắn không còn yêu ta nữa......”?Ngạo Triết Thiên: Có...... (cười khổ, hai mắt u ám)Vong Dạ:...... (ôm lấy ôm để Ngạo Triết Thiên)Ngạo Triết Thiên: Đều là quá khứ......45.

Cách thức yêu của ngươi là?Ngạo Triết Thiên: Ở bên người hắn, chiếu cố hắn.Vong Dạ: Luôn luôn bên cạnh hắn, vô luận phát sinh chuyện gì.Hắc: Ân, câu tiếp theo.....46.

Loài hoa nào giống với đối phương nhất?Ngạo Triết Thiên: ta đối với hoa không có hứng thúVong Dạ: Hắc tường vi.47.

Hai người có giấu diếm nhau chuyện gì không?Ngạo Triết Thiên: Ân.Vong Dạ: Ngươi giấu ta cái gì?? (vội hỏi)Ngạo Triết Thiên: Cũng không tính là giấu diếm. chính là không nói chuyện 100 năm trước cho ngươi nghe mà thôi.Vong Dạ: @.@48.

Hình mẫu lí tưởng của ngươi là?Ngạo Triết Thiên: Không có.Vong Dạ: Ta cảm giác ngươi luyến đồng......Ngạo Triết Thiên:......Vong Dạ: cái nhục cầu Tiểu Hàn kia chẳng lẽ không phải sao......

Ngươi đối hắn so với ta tốt hơn...... (có điểm ủy khuất)Ngạo Triết Thiên:......

Hắn không giống với...... (thở dài......)Vong Dạ:...... (tiếp tục ủy khuất)49.

Quan hệ của hai người công khai bí mật?Ngạo Triết Thiên: công khaiVong Dạ: Vợ chồng hợp pháp50.

Có cho rằng hai người sẽ tiếp tục vĩnh viễn yêu nhau?Ngạo Triết Thiên: Có lẽ.Vong Dạ: Vĩnh viễn, ngươi trốn không thoát đâu.
 
[Full-Đm] Ô Hắc - Ma Hoàng Chi Trói Buộc - Hắc Sắc Cấm Dược
PN 16: Phu thê 100 câu vấn đáp (2)


51: Ngươi là thụ hay công?Ngạo Triết Thiên:...... ( trầm mặc)Vong Dạ: công (liếm môi, mỉm cười nhìn Thiên Thiên)Hắc: Dễ thấy mà... ha ha...

52: Quyết định như thế nào?Ngạo Triết Thiên: (hừ lạnh một tiếng)Vong Dạ: Ta cưỡng ép......Hắc: Cũng dễ thấy...... (Thiên Thiên nhà ta lúc đầu không phải đều bị đám hỗn đản các ngươi cưỡng bức......

Còn không biết bao nhiêu lần......)53: Đối với tình trạng hiện giờ có thỏa mãn không?Ngạo Triết Thiên:...... (mắt liếc Vong Dạ)Vong Dạ: Thỏa mãn...... (mỉm cười nhìn Thiên Thiên)54: Hai người lần đầu H ở đâu?Ngạo Triết Thiên: trên giường của một lữ quán trong tiểu trấn......Vong Dạ (kinh ngạc): Không phải ở trên giường của ta sao?Ngạo Triết Thiên: Thời gian của ta với của ngươi bất đồng.Vong Dạ:......

Nga.55: Cảm giác khi đó?Ngạo Triết Thiên:......Vong Dạ: mỹ vị bất ngờ..... (vẻ mặt hồi tưởng dư vị)Hắc: Cụ thể?Vong Dạ: Liên quan gì đến ngươi, câu tiếp theo.

56: Khi đó, bộ dáng đối phương thế nào?Vong Dạ: Gợi cảm kinh người......

Hối hận sao không sớm ăn......Ngạo Triết Thiên:......

Loại vấn đề này có thể chấm dứt được không?57: Buổi sáng sau đêm đó, câu đầu tiên nói là gì?Ngạo Triết Thiên: Hắn đi mất rồi......Vong Dạ:......

Ân, không có nói chuyện với nhau......Hắc:......58: Một tuần H mấy lần?Ngạo Triết Thiên:...... (sắc mặt có điểm khó coi)Vong Dạ: Tùy tình trạng thân thể của Thiên Thiên....59: Số lần lý tưởng nhất trong một tuần?Ngạo Triết Thiên: Một tháng một lần......Vong Dạ: Mỗi ngày......Hắc: Cái này gọi là vợ chồng bất đồng ý kiến ư?60: H như thế nào?Ngạo Triết Thiên:......Vong Dạ: Đây là chuyện ngươi có thể hỏi sao?Hắc: Nói cho vui thôi......Hai người hừ lạnh.61: Bộ vị mẫn cảm nhất của mình là?Ngạo Triết Thiên: Không rõ lắm.Vong Dạ: Tai đi......Hắc:......62: Chỗ đối phương mẫn cảm nhất là?Ngạo Triết Thiên: Đủ rồi.Vong Dạ: Câu kế.Hắc: Keo kiệt!!64: Thành thực trả lời đối với H là thích hay ghét?Ngạo Triết Thiên: Không ghét.Vong Dạ: Rất thích.65: Nơi thường H?Ngạo Triết Thiên: Nhà.Vong Dạ: Mọi chỗ trong nhà.66: Muốn thử nơi nào mới?Ngạo Triết Thiên: Không muốnVong Dạ: Nơi nào đó vắng vẻ bên ngoài.67: Tẩy rửa trước hay sau H?Ngạo Triết Thiên: Tốt nhất trước sau đều tẩy.

Vong Dạ: Ta không quan tâm ngươi tẩy hay không tẩy, bởi vì hương vị trên người ngươi rất dễ chịu.Ngạo Triết Thiên:......68: Thời gian H sắp xếp thế nào, cùng hai người khác thương lượng ra sao?Ngạo Triết Thiên: Vong Dạ là chủ nhật cùng thứ tư, Hủy Tạp là thứ hai cùng thứ năm, Phỉ là thứ ba cùng thứ sáu.Hắc: Ngày cuối tuần đâu?Ngạo Triết Thiên:.........Hắc: Ta biết, ta biết, ngài thật vất vả...... (ngày cuối tuần khẳng định là NP)Vong Dạ: Hừ!!! (nhớ tới hai kẻ kia, sắc mặt rất tồi tệ)69: Có cùng người khác H qua không?Ngạo Triết Thiên: có.Vong Dạ: Về sau không có.Ngạo Triết Thiên:...... (lầm bầm.)70: Đối với quan niệm “Nếu không chiếm được tâm, cho dù chỉ có thân thể thôi cũng tốt”, tán thành hay phản đối?Vong Dạ: Dù không chiếm được tâm thì cũng phải đoạt được thân thể.71: Đối phương bị quân hỗn đản cường bạo, làm thế nào?Ngạo Triết Thiên: Ta nghĩ không ai dám ra tay với hắn......Vong Dạ: (sắc mặt cực kỳ khó coi, sát ý cường đại, nhiệt độ không khí nhất thời giảm xuống đến 0 độ)Hắc:......

Hạ......

Câu tiếp theo...... (nghĩ đến sự tình trước kia, đổ mồ hôi lạnh, thật đáng sợ......)72: H trước và sau, khi nào ngươi cảm thấy thẹn thùng?Ngạo Triết Thiên: Cả hai.Vong Dạ: Sau H.73: “Chỉ một đêm nay thôi, vì đang rất cô đơn...”.

Hảo hữu đến yêu cầu H như thế, sẽ làm gì?Ngạo Triết Thiên: Cự tuyệt, loại chuyện này không phải yêu nhau thì không thể làm.Vong Dạ: Tên hỗn đản nào dám đưa ra loại yêu cầu này với ngươi?

Tên gì?Ngạo Triết Thiên:......74: Cảm thấy kỹ thuật H của mình tốt không?Ngạo Triết Thiên: Có thể.Vong Dạ: Cảm thấy hắn cũng không vui...... (uể oải)Ngạo Triết Thiên:......75: Kỹ thuật H của đối phương có tốt không?Ngạo Triết Thiên: Ân, nếu chỉ trong thời gian ngắn rất tốt.Vong Dạ: Thật xin lỗi, ta cũng không muốn ngươi cực khổ......

Nhưng mà một tuần có ba lần......76: Khi mong muốn đối phương nói gì?Ngạo Triết Thiên: Lời dịu dàng.Vong Dạ: Ta yêu ngươi.77: Khi H thích nhìn thấy bộ dạng đối phương như thế nào?Ngạo Triết Thiên: Hai mắt chăm chú nhìn bộ dáng của ta.Vong Dạ: Tóc tán loạn, bộ dáng phát run dưới thân ta..... (nói xong nhịn không được hôn lên tai Ngạo Triết Thiên)78: Cảm thấy H cùng người ngoài có tốt không?Ngạo Triết Thiên: Không tốt.Vong Dạ: Trước kia không có cảm giác gì, hiện tại cảm thấy được thực ghê tởm.79: Đối SM có hứng thú sao không?Ngạo Triết Thiên:......

Không có.Vong Dạ: Muốn thử xem......

Bất quá sợ lộng thương hắn, cho nên quên đi.80: Đột nhiên đối phương không chịu thân mật nữa tính thế nào?Ngạo Triết Thiên: Không tưởng tượng nổi.Vong Dạ: Dụ dỗ......81: Đối với cường bạo nghĩ thế nào?Ngạo Triết Thiên:...... (sắc mặt không tốt trầm mặc)Vong Dạ:...... (ôm lấy Ngạo Triết Thiên) Ta về sau sẽ không để ngươi bị thương tổn gì nữa.82: Lúc H vấn đề khó giải quyết nhất là?Ngạo Triết Thiên: Hai người kia muốn đồng thời.....Vong Dạ: Khi Thiên thể lực không tốt ngất xỉu đi.....Ngạo Triết Thiên: Ngươi đang trách ta sao?Vong Dạ: Không có, đều là lỗi của ta.....84: Thụ có từng chủ động yêu cầu H không?Ngạo Triết Thiên: Không......

Ta mệt chết đi được.......Vong Dạ: Không có...... (thở dài......)Hắc: Là ngươi không biết tiết chế!! (nhìn Vong Dạ.)85: Khi đó, phản ứng của công là?Vong Dạ: Câu tiếp theo......86: Công có từng cưỡng gian không?Ngạo Triết Thiên: Ân......Vong Dạ:...... (cúi đầu......)87: Khi đó phản ứng của thụ là?Vong Dạ: Hắn không nói cái gì......

Nhưng rất đau lòng......

Thật xin lỗi, về sau sẽ không có nữa.88: "Đối tượng H" lý tưởng là?Ngạo Triết Thiên: Không chú trọng chuyện đó.Vong Dạ: Thiên là lý tưởng nhất.89: Đối phương có phù hợp với lý tưởng không?Ngạo Triết Thiên: Ân.Vong Dạ: Cực kì phù hợp.90: Khi H có sử dụng đạo cụ không?Ngạo Triết Thiên: Không có, Ta không thích.Vong Dạ: Không cần, ta không thích có những thứ khác chạm vào hắn.

Cho dù là đạo cụ cũng không được.91: “Lần đầu” của ngươi là lúc mấy tuổi?Ngạo Triết Thiên:......Hắc: Ách.

Ta là hỏi lúc trước ấy......Ngạo Triết Thiên:......

15 tuổi......Hắc: Thực sớm trưởng thành......

Nhìn cũng không ra......

Vong Dạ đâu?Vong Dạ: Không nhớ rõ......92: Đối phương chính là người của hiện tại?Ngạo Triết Thiên: Không phảiVong Dạ:......

Không phải...... (bộ dáng có chút âu sầu)93: Thích nhất được KISS nơi đâu?Ngạo Triết Thiên: Miệng.Vong Dạ: hắn chịu chủ động thì hôn nơi nào cũng tốt.94: Thích KISS nơi nào nhất?Ngạo Triết Thiên: Miệng hắn.Vong Dạ: Toàn thân hắn......95: Khi H làm chuyện gì sẽ khiến đối phương cao hứng?Ngạo Triết Thiên: chủ động ôm hắn......Vong Dạ: Hôn lên mặt hắn......96: Thời điểm H, nghĩ cái gì?Ngạo Triết Thiên: Không đủ khí lực để suy nghĩ.Vong Dạ: Nghĩ nên ăn như thế nào.....97: Một đêm làm mấy lần?Ngạo Triết Thiên:......

Không nhớ rõ......Vong Dạ: 4- 5 lần......

Nhiều quá hắn chịu không nổi......98: Khi H là mình tự cởi quần áo hay bị thoát?Ngạo Triết Thiên: Bị thoát.Vong Dạ: Ta tự mình thoát......99: Đối với ngươi mà nói H là?Ngạo Triết Thiên: Thành phẩm của tình yêu.Vong Dạ: Thứ cuộc sống không thể thiếu.100: Hãy nói một câu với đối phương!!!Ngạo Triết Thiên: Ta hy vọng ngươi biết tiết chế một chút, ta còn muốn đi làm.Vong Dạ:......

Ta lần sau sẽ cố gắng.(Heise: có rảnh sẽ viết phần Tạp Tạp cùng Phỉ)
 
Back
Top Bottom