Siêu Nhiên Flowerfell (Hoa Rơi)

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
117358685-256-k11405.jpg

Flowerfell (Hoa Rơi)
Tác giả: Totoro3670
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

*Bị rơi xuống lòng đất*
*Nơi chỉ có giết hoặc bị giết...
*Với một cánh tay và sự giúp đỡ của một bông hoa...

Liệu có thể sống sót và mang lại hạnh phúc??...
*Mời các bạn đón xem*
Câu chuyện chỉ là miêu tả lại câu chuyện Flowerfell nhưng dài hơn và cụ thể hơn nha mong mọi người ủng hộ Tags: flowerfellgamephưulưutinhcamunderfellunderttale​
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập 1:Rơi xuống


Ai cũng nói những người tới núi Ebot sẽ không quay trở lại.... có thật vậy không??

Tôi tự tới núi Ebot để kiểm chứng điều đó nhưng khi tới nơi một cái hố nhìn không thấy đáy đã làm tôi giật mình, tôi định quay lại nhưng lại bị trượt chân xuống cái hố đó....

Màu đen và ánh sáng mặt trời là thứ cuối cùng tôi nhìn thấy và một bảng chữ cái xuất hiện bảo tôi ghi tên vào...

Tôi chọn tên mình là Frisk thì cái bảng liền ghi :Nếu bạn chọn cái tên này cuộc sống của bạn sẽ không khác gì địa ngục Tôi vẫn chọn có và rồi tôi tỉnh dậy trong một nơi toàn hoa vàng... tôi đi tiếp thì thấy một cánh cổng ở đó thật tối tôi không thể nhìn thấy gì hết cho tới khi một ánh đèn hiện lên..

đó là một bông hoa vàng nhìn tôi với vẻ sợ hãi và nói lắp bắp:......Ôi không...

Con người xin đừng hại tôi...

Làm ơn...

Trên bảng xuất hiện chữ tha thứ hoặc đánh..

Tôi chọn tha thứ và bông hoa nói :Bạn vừa tha cho tôi sao...

Cảm ơn..Mình là Flowey, mình sẽ hướng dẫn cho bạn cách hoạt động nơi đây..

Tôi bị giam trong một cái hộp và trái tim tôi tự nhiên hiện lên một cách sáng loá..

Flowey nói:Mình sẽ ném ít cánh hoa vào cậu hãy tránh nó để khỏi bị thương nhé!!

Flowey ném một ít cánh hoa vào tôi, tôi cố gắng làm sao để không bị trúng rồi Flowey nói tiếp :Giờ mình sẽ ném ít phấn hoa vào cậu hăy thu nhập chúngFlowey ném ít phấn hoa vào tôi ,tôi thu nhập chúng và được cộng thêm máu rồi tôi cùng flowey đi tiếp để tìm lối thoát trên đường chúng tôi gặp napstablook một con ma đỏ như máu trên tai đeo cái tai nghe cực khủng và chặn đường tôi năn nỉ măi không làm napstablook đổi ý nhưng vì tôi làm tốn thời gian cậu ta nên cậu ta chuồn đi mất rồi tôi gặp một cô cừu lông màu trắng xoá mặc chiếc áo đen bên trên gần cổ có hình trái tim màu đỏ cô nhìn tôi với đôi mắt vàng thâm như mấy ngày chưa ngủ ..Cô nhìn tôi và flowey nói:Xin chào cô bé ta là Torie người cai quản khu phế tích này ...Nếu cô bé thấy mệt và đói hăy đi tới cuối khu phế tích ta sẽ cho cô bé chút đồ ăn nhẹ nếu muốn ..Nói xong Torie liền đi mất..Flowey đợi Torie đi thật xa rồi nói :Tệ thật... cô ta đã thấy chúng ta ... chúng ta là người tiếp theo...

Cô ta là người săn con người điên cuồng...

Những người từng xuống đây đều bị cô ta ăn thịt..

Do tôi đi cùng cậu nên có lẽ chúng ta cùng nằm trong thực đơn...Nghe vậy thôi tôi cũng thấy sợ nhưng vẫn cứ đi tiếp tới nhà Torie trong con đường tối tăm vắng vẻ.....Hết tập1....
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập 2:Tẩu thoát


Nhờ sự giúp đỡ của flowey cuối cùng tôi đă tới nhà toriel may mắn là có những tia sáng vàng chói loá mà flowey gọi đó là file lưu đã giúp tôi đầy máu suốt quăng đường để vượt qua những quái vật, tất nhiên tôi chưa giết ai cả nhưng tôi thấy lo sợ khi gần tới nhà Toriel..

Tôi cho Flowey vào một cái giày cũ mà tôi tìm được trên đường đi năn nỉ mãi Flowey mới cho tôi cho vào giày.. .

Đứng trước nhà của Torie và thấy đây có vẻ là một nơi khá đổ nát..

Cùng với một file lưu ngay cạnh đó tôi lưu xong file của mình....

Tôi thử bước vào bên trong và thấy Torie bước ra từ phía phòng khách ngay cạnh đối diện hành lang...

Flowey thấy Torie liền chốn ngay trong túi tôi run bần bật ..

Torie nhìn tôi một lát rồi nói với giọng dịu dàng:Ồ..

Ta không ngờ cháu tới sớm vậy..

Ra đây ta sẽ giới thiệu căn nhà cho cháu....

Toriel cầm tay tôi và chỉ qua cho tôi phòng khách nơi có một cái ghế sopha rất êm ái cạnh bên một bếp lửa và một bàn ăn khá nhỏ bên trên có một lọ hoa cũ..

Rồi Toriel chỉ qua cho tôi bếp, bếp của Torie rất sạch, bồn rửa tay, đĩa chén cái gì cũng tinh tươm và gọn gàng chưa nói là cả mẻ bánh cực ngon đang nấu trong lò...Toriel còn chỉ cho tôi phòng riêng và tặng tôi một chiếc áo đỏ kẻ xọc đen...

Phòng tôi thì lại có những con gấu bông thật đẹp một vài cái bàn và một chiếc giường nhỏ...

Torie nói:Ta định chỉ cháu phòng ta nhưng ta nghĩ có lẽ cháu không nên tới đó...

được chứ??

Toriel nhìn tôi bằng ánh mắt thâm quồng và trên mặt đang mỉm cười có vẻ Toriel đang cho tôi thấy cô rất nhân từ dù nhìn cô rất đáng sợ...

Tôi liền trả lời Torie:Vâng!

Thưa mẹ!!

Toriel có vẻ hơi bối rối khi nghe thấy tôi gọi là mẹ, Toriel chỉ xoa đầu tôi rồi mỉm cười đi ra khỏi phòng tôi..

Flowey chờ Toriel đi rồi mới trèo ra khỏi túi tôi nói:Bà ta đối xử tốt với chúng ta để nhồi thịt chúng ta rồi ăn...

Thế đấy chúng ta tiêu rồi!!!!!

Tôi:Bình tĩnh đi mình thấy cô ấy tốt mà...

Đừng lo..

Flowey đưa tôi một con dao nói:Vậy để phòng thân thì đây cầm lấy nó sẽ giúp cậu tăng sát thương...

Tôi nhìn Flowey nói :Nhưng mình không muốn giết ai cả...

Flowey :Nói cho cậu biết ở đây chỉ có giết hoặc bị giết thôi không có sự tha thứ đâu mau cầm đi!!

Tôi cảm giác trong người mệt mỏi vì đi suốt chặng đường toàn bị quái vật cản, tôi liền ngáp và Flowey nhìn tôi nói:Cậu không thể ngủ lúc này được!!

Bà ta sẽ nướng chín cậu trong lúc cậu ngủ!!!

Tôi nói:Đừng lo chỉ vài phút thôi........

Tôi trèo lên giường ngủ thiếp đi...

Flowey thở dài..

Một lát sau tôi tỉnh dậy thấy flowey cũng đang ngủ và bên cạnh tôi còn có một miếng bánh táo thơm phức tôi cất nó vào trong túi và lẻn qua phòng Toriel..

Ở phòng Toriel có tủ đựng rất nhiều sách và một cái bàn trên đó có một cái đèn cùng với quấn sổ đang viết dở..

Tôi thử đọc trộm thì thấy toàn những mẩu chuyện hài về xương..

Tôi còn thấy gần tủ sách có một tấm ảnh..

Yôi định xem thì Toriel xông vào và cầm tay tôi kéo tôi ra ngoài nói lớn:Ta đă bảo là con không được bén mảng phòng ta cơ mà!!

Tôi cúi đầu với Torie rồi nói😀ạ...

Con xin lỗi...

Torie liền bảo :Thôi được ta tha lỗi cho con giờ mau về phòng đi...

Tôi liền chui về phòng Flowey chắc đã dậy bởi nghe Torie mắng, Flowey nói:Có chuyện gì thế??

Tôi nói:Đi thôi!!

Flowey :Đi ư??

Đi đâu??

Tôi :Ra khỏi đây!!

Flowey :Ồ...

được thôi!!

Tôi và Flowey chạy thử xuống cầu thang gần phòng khách xuống đó là một hành lang dài tôi cố gắng đi thẳng..

Nhưng đang đi thì một tiếng cười ghê rợn cất lên chắc là tiếng của Torie, Torie nói nhỏ với giọng điệu đáng sợ (nghe như giọng bà già bị khàn tiếng)Con của ta??

Con ở đâu??Flowey :Chạy đi!!!!!

Torie từ trong bóng tối hiện ra đuổi theo tôi, tôi cố gắng chạy nhanh hết mức có thể để tới cửa thì Torie nói tiếp với giọng đáng sợ:Con lại chơi chốn tìm à??

Được rồi....

Con chốn ta tìm nhé!!!

Torie vẫn đuổi theo tôi, tôi măi mới tới được cửa thì nó lại rất khó mở...

Torie lại nói tiếp đôi mắt vàng khè với một chút màu đỏ trong lòng mắt, Torie cười một cách ghê rợn rồi nhìn tôi nói:Tìm thấy con rồi!!!

Torie ném qủa cầu lửa khổng lồ vào tôi làm cho tôi GAME OVER... và rồi một dòng chữ hiện lên...

Hãy cẩn thận hơn với những quái vật...

Frisk...

Hãy giữ quyết tâm....

Rồi tôi tỉnh dậy trước nhà Torie... với một bông hoa mao lương vàng trên trán.

Tất cả như một giấc mơ vậy.. một giấc mơ khủng khiếp..

Tôi sốc tới mức Flowey gọi mãi không thèm trả lời..

Cạn nhà của Torie tự nhiên trông thật ảm đảm và đáng sợ....

Hết tập 2
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập 3: Tẩu thoát một lần nữa...


Flowey liền hét lên làm tôi hết ngớ mình...

Tôi liền hỏi Flowey :Gì vậy Flowey??

Flowey tức giận nói:Cậu ngớ người được 15 phút rồi đó...

Cậu đã chết một lần rồi giờ thì cẩn thận với cái mạng của cậu đi!!

Tôi:Cậu cũng biết mình vừa chết à??

Flowey :Mình chết cùng cậu mà chưa nói là mình cũng có khả năng nhìn thấy việc đă xảy ra trước khi cậu chết!!

Tôi:Ok..

Vậy giờ chúng ta lại phải vào nhà Torie...

Flowey :Lần này thử hỏi tử tế xem có thể thoát khỏi nhà cô ấy không nhé??

Tôi:Ok!!

Lại bước vào nhà Torie, được Torie hướng dẫn qua các phòng và gọi Torie là mẹ...

Tôi thử hỏi Torie :Khi nào con có thể ra khỏi đây..??

Torie lườm tôi với ánh mắt thâm cuồng và đôi mắt vàng lòng mắt đỏ rồi liền nói :Con hăy ở lại đây ta ra đây một lát!!!

Nói rồi thì Torie đi thật nhanh xuống cầu thang gần bếp, Flowey liền nói :Đừng lo cậu sẽ ổn, chỉ cần giết Torie là xong!!

Tôi:Nhưng mình không muốn giết ai cả!!

Flowey :Thế nào cũng được nếu cậu chết qúa nhiều bông hoa mao lương vàng sẽ mọc ngày một nhiều trên người cậu và rồi cậu sẽ chết đấy!!

Tôi sờ vào bông hoa mao lương trên trán định giật ra nhưng nó đau kinh khủng...

Tôi liền nói:Ồ...

ừm mình sẽ cố gắngTôi đi xuống đuổi theo Torie và thấy Torie đang chặn cửa và nói:Con nên quay lại...

Nếu con đi qua cánh cửa này Asgore sẽ giết con!!

Tôi chỉ nhìn Torie với đôi mắt cầu xin được thoát khỏi đây...

Torie thấy vậy liền nói:Thôi được nếu con muốn đi như vậy hãy đấu với ta để chứng minh rằng con đủ mạnh!!

Nói rồi Torie chuẩn bị những qủa cầu lửa tấn vông và tấn công một cách đáng sợ ,thi thoảng Torie thoắt ẩn rồi lại hiện ra tấn công tứ phía..Tôi không thể tránh vì Torie rất nhanh và mỗi lần tấn công Torie làm tôi phát sợ...

Còn chút máu, tôi nhìn Torie một cách trìu mến..

Torie thấy vậy nhìn tôi nói:Đừng nhìn ta với ánh mắt như vậy!!

Tôi cứ nhìn Torie.. trên người vẫn bị thương nặng dù được Flowey cho ăn phấn hoa hồi máu..tôi khóc chờ sự nhân từ của Torie..

Torie nhìn tôi rồi thu hồi lửa ,ôm tôi vào lòng nói:Ta xin lỗi... ta không muốn làm con đau nhưng...

Ta không muốn mất con...

Mọi con người cũng như con.. cũng từng xuống đây và bị giết sạch...

Ta không thể chịu được việc đó nữa... ________Tôi không nói gì cũng chỉ ôm Torie..

Torie nói nhỏ vào tai tôi:Đừng chết nhé...

Frisk!!

Tôi nhìn Torie.. cô đang thể hiện cái vẻ mặt thâm vuồng với nụ cười đáng sợ nói với tôi:Được chứ con của ta??

Tôi chỉ vâng cho qua vì Torie làm tôi phát sợ..

Tôi bước qua cánh cửa và tới một khu rừng đầy tuyết...

Một mình trên cánh đồng cây chết và phủ tuyết..

Flowey bảo:Thật may cho cậu đã thoát khỏi đó, giờ đi tiếp thôi May mắn thay trong đám tuyết dày đặc có một file lưu..

Tôi lưu xong level của mình rồi đi tiếp...

Cack... một tiếng cành cây găy dù đằng sau không có ai...

Flowey liền nói:Nơi này làm mình phát sợ....

Tôi bước tới một cây cầu gãy, tôi không thể bước qua đó vì cầu đă găy nhưng rồi một bóng đen đằng sau tôi.....

Đó là ai vậy??

Cảnh tưởng lạnh lẽo đầy tuyết làm tôi cảm thấy thật đáng sợ...

Hết tập 3
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập 4: Đi theo ta và bạn sẽ là????


Tôi quay lại vẫn không thấy ai đằng sau, tôi liền quay đầu lại và thấy ngay trước mắt mình là một bộ xương từ đầu tới chân trên người mặc chiếc áo lông màu đen với chiếc khăn đỏ chói cùng chiếc vòng cổ nhỏ cò hình ngôi sao trên răng có một chiếc răng bằng vàng, anh ta còn mặc chiếc quần dài màu đen..

Anh ta nhìn tôi và nói:Chà!!!

Chúng ta có gì ở đây nhỉ swetheat???

Tôi chỉ nhìn bộ xương không nói gì...

Anh ta nói tiếp :Nhóc có vẻ mới ở đây!!

Có vẻ nhóc cần giúp...

Tôi vẫn không nói gì... anh ta đưa tay ra và nói:Mau đi theo ta rồi bạn sẽ là...."cô gái thứ 7 trong phòng""Tôi không hiểu nổi anh ta nói "cô gái thứ 7 " có ý gì nhưng tôi vẫn thử nắm tay anh ta....

Một luồng điện chạy qua ______Game over....

Tôi lại hồi sinh lại với thêm khá nhiều hoa mao vàng trên trán... tôi lại gặp anh ta.....

Với câu "nói đùa " cũ...

Tôi định chạy thoát nhưng lại bị giữ lại và bị một cái xương đâm thẳng qua người..

Tôi cảm thấy đau đớn vô cùng mỗi lần reset là hoa lại mọc thêm, và mức độ anh ta tra tấn cũng ngày một khủng khiếp... lúc thì cả hàng rào xương đâm thẳng qua người, lúc thì bị tấn công lén, bị những cái đầu lâu bắn thẳng vào người....

Lại thêm một lần reset nữa... hoa mọc nhiều tới mức che mất hết một bên mắt và lan lên trên đầu... tôi lại gặp anh ta....

Anh ta lại đưa tay ra nóiBông hoa kia....

Đưa tay cho ta và ngươi sẽ là...

"thiếu nữ đứng thứ 7 trong phòng"Tôi chỉ biết khóc và gắng cười cúi đầu không nói gì...

Anh ta nhìn tôi một lát rồi cười, nói tiếp:Thôi được rồi ta nghĩ tốt nhất là ngươi không nên nắm tay ta nhưng ngươi có thể nắm tay trái của ta... lần này ta nói thật đấy...

Nắm đi!!

Tôi nắm thử tay anh ta dù cảm giác thật ớn lạnh nhưng ít nhất tôi không bị giết nữa...

Anh ta bắt đầu giới thiệu :Ta là Sans, Sans nhà xương...

Ngươi là con người phải không??

Điều đó thật tệ... ngươi sẽ phải vật lộn để sống trong thế giới này và chưa nói ông chủ của ta Papyrus còn đang săn tìm con người điên cuồng nữa...

Ta sẽ không giúp ngươi được nhưng ta sẽ cố gắng để không gặp ngươi nữa...

Hoặc có thì ta sẽ vờ như không có!!!

Được chứ swetheat??

Tôi vẫn chỉ cúi đầu nói nhỏ:Cảm ơn!!

Sans bám chặt vào áo tôi và một luồng sáng đỏ loa lên (dịch chuyển qua) Sans xoa đầu tôi rồi từ từ biến mất để lại tôi một mình bên kia cầu...

Cảnh tượng thật kì lạ và mờ ảo....

Hết tập 4...
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập 5: Lại gặp Sans...


May thay Sans đã đưa tôi qua cái cầu nhưng khi đi qua cầu và Sans đã biến mất rồi Flowey mới bắt đầu chui ra khỏi túi tôi nói một cách hối lỗi:

Từ lần đầu tiên gặp ông Sans đó đã giết chúng ta rồi nên mình cũng chỉ biết chui vào túi cậu vì mỗi lần thấy cậu bị ông Sans đó giết, mình không thể làm gì cả...Mình xin lỗi đã không níu kéo cậu để cậu bớt hoa vàng trên đầu hơn...!!

Tôi nhìn Flowey nói:

Không sao... chúng ta bị đánh bất ngờ như vậy thì làm sao né được chứ?

Tôi và Flowey đi tiếp cho tới khi tới ngõ có hai đường đi và một File lưu sáng chói, tôi chạm vào File lưu để lưu lại...

Tôi thấy Sans đọc sách và ngồi trong một gian hàng nhỏ bằng gỗ không bán gì...Sans có vẻ nhìn tôi một lát rồi thôi lại chăm chú tiếp vào quyển sách đang đọc...Tôi thì lại rất mệt vì đã đi tận một chặng đường dài để tới đây , bây giờ tôi chỉ muốn có một chỗ tạm nghỉ chân ăn nhẹ...Tôi hỏi Sans:

Ừm...

Sans??Gần đây có thành phố hay chỗ nghỉ chân nào không??

Sans( trả lời một cách lạnh lùng)

Đi bên trái ấy!!

Tôi liền mỉm cười nói nhỏ và bước đi tiếp sang bên trái :

Cảm ơn!!

Flowey(nói nhỏ ):

Cậu nhất thiết cần nói thế khômg??

Sans vừa nghe thấy câu "cảm ơn " liền tức giận giữ tôi lại bằng phép thuật màu đỏ và kéo tôi lên trên không trung , tôi giật mình vì bị bay lơ lửng nên làm Flowey rơi xuống đất...Tôi hét lớn:

Flowey!!!

Sans thì tức tối tới gần chỗ tôi và nói:

Ý của nhóc là sao??

Sao nhóc cứ phải lừa gạt mọi người bằng trò tốt bụng vớ vẩn hả??

Tôi do đang lo lắng cho flowey nên không nói gì...Sans nói tiếp:

Chả nhẽ nhóc cứ nghĩ đi ra ngoài và đối tốt mọi người được à??

Hay nhóc chỉ chứng tỏ rằng mình rất tốt với mọi người ??

Rồi tới phút cuối nhóc lại giết chúng tôi ??

Thật không thể chấp nhận!!!

Sans lại định dùng xương giết tôi thì lại thấy Flowey bảo vệ tôi ...Sans liền dùng sức mạnh điều khiển Flowey đâm thẳng vào cành cây...Tôi khóc như mưa và hét lên:

Flowey!!!!!

Tôi cảm thấy lòng đau như cắt một cảm giác đau đớn xuyên qua tôi ...Một cái xương lớn đâm thẳng vào người và Sans chỉ nói:

Để ta nói cho nhóc biết..rằng dù nhóc có làm gì cũng không thành công đâu .Và không có ai nói với nhóc rằng ở thế giới này !!

Chỉ có giết hoặc bị giết à??-------- Game over...

Lại thêm một lần reset....Tôi lại hỏi đường tới chỗ nghỉ chân và lại cảm ơn Sans ...Flowey cũng được hồi sinh nhưng lại không nói gì khi tôi lại cảm ơn Sans...Sans khi lại nghe tới lời cảm ơn lần hai thì không nói gì tiếp chỉ có vẻ gắng bớt bực...Vượt qua Sans và đi Sans đường bên trái tôi lại gặp một tên xương rất cao trên cổ có chiếc khăn quàng cổ làm bằng len màu đỏ , anh ta mặc quần áo màu đen, găng tay lăm bằng da màu đỏ và chiếc giày đỏ chói...Anh ta vừa thấy tôi liền lấy xương đâm lập tức....

Lại reset ngay ở gần chỗ Sans...

Lần này tôi chưa nói gì Sans đã nói:

Có vẻ nhóc khá mệt...có cần ta giúp tới chỗ nào đó nghỉ??

Cuối cùng là đã có người giúp đỡ...Ngoại trừ Flowey ra thì có vẻ Sans khá tử tế...

Tôi nói:

Có...

Sans:

Được thôi !!

Ta sẽ giúp nhóc nhưng chỉ một phần thôi...

Bởi em trai ta Papyrus đang săn tìm ngươi điên cuồng , ta sẽ giúp ngươi và có thể tiếp tục giết ngươi ...Thế nên đừng có dở trò với ta!!

Được chứ??

Tôi định nói có nhưng lại thấy Sans nói tiếp:

Ta biết ngươi chết rất nhiều lần rồi vì số bông hoa trên đầu ngươi thể hiện rõ và cả level ngươi đạt được( Level 1)

Vậy ngươi có thể nói tại sao ngươi lại đối tốt mọi người không?

Tôi mỉm cười với Sans trả lời:

Thi thoảng lòng tốt đã đủ rồi..

Sans nhìn tôi với giáng vẻ hơi đỏ mặt cầm tay tôi và cùng tôi đi sang con đường bên trái rồi nói một cách lạnh lùng xen chút nhẹ nhàng:

Thôi được...Ta sẽ thử chấp nhận cô....Nhưng ta vẫn đang để mắt tới cô nhé!!

Tôi chỉ không nói gì cầm tay Sans ,chúng tôi đi tìm chỗ ăn nhẹ....Nhìn Sans có vẻ khá chấp nhận tôi ,lòng tôi lại cảm thấy đầy nhiệt huyết hơn bao giờ hết...

Hết tập 5.
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập6: Gặp gỡ và đối đầu với anh em nhà xuơng..


Cứ nghĩ là đã lấy được sự tôn trọng của Sans rồi thì ...Khi đi qua cầu Sans đã liền nói:

Nhóc mau chốn sau đống tuyết kia đi!!Nhanh lên !!

Tôi thử chui sau đống tuyết Sans chỉ rồi chờ đợi...Flowey liền chui ra từ trong túi tôi nói:

Cậu may mắn đấy ...Tên xương đó đúng là qúa đáng mà ...

Giết cậu tận mấy lần rồi nhốt cậu ở đây!!Thôi chúng ta chốn ra chỗ khác đi!

Tôi liền nói:

Nhưng...

Sans bảo mình ngồi đây mà ??

Tin tưởng chút đi Flowey...Mình nghĩ là có thể tin tưởng ở Sans....

Flowey:

Tin tưởng gì??

Anh ta đã giết cậu hơn 10 lần rồi đó!!

Nghe thấy tiếng bước chân tôi bịt mồm Flowey lại và nghe ngóng bên ngoài...Nghe thấy giọng hơi chua chua của đàn ông có vẻ đang mắng mỏ Sans...

Sans:

Sao vậy ,em trai?

Người đàn ông:

Ngươi biết gì mà "Sao vậy ,em trai???"

Đã được 8 ngày rồi mà ngươi vẫn chưa chữa lại những cái bẫy của ngươi!!

Ngươi chỉ ra ngoài và nói chuyện một mình!!

Ngươi tính định làm gì vậy??

Sans:

Ngồi đứng nhìn đống tuyết...nó rất thú vị..Em muốn nhìn không?

Anh ta vừa nghe thấy vậy đã ra lệnh đống xương tấn công đống tuyết ngay cạnh tôi...Flowey thấy vậy sợ không dám thốt lên một câu...

Tôi đoán đó là em trai Papyrus mà Sans đã nói tới( ở tập 5)...

Người đàn ông nói tiếp:

Không !!

Ta không có thời gian cho chuyện đó!!

Sans:

Có thể đống tuyết sẽ giúp em??

Người đàn ông:

Sans!!Ngươi chẳng giúp được gì cả!!

Sans không nói gì chỉ thở dài...Người đàn ông liền nói tiếp:

Thôi được rồi...Ta đang rất bận nên nếu thấy con người hãy lấy linh hồn họ...Rõ chưa??

Sans :

Vâng thưa boss....

Tiếng bước chân có vẻ ngày một nhỏ có vẻ người đàn ông đã đi xa...Tôi liền bước ra ngoài thấy Sans nhìn tôi chằm chằm với đôi mắt đỏ thẫm của anh ta...

Sans liền nói:

Ngươi vừa nghe thấy đấy...em trai ta Papyrus...nó lằng nhằng lắm và nếu ta không đi ngay...Tối nay ta sẽ không có miếng ăn đâu...Vậy nên từ đây có lẽ ta sẽ bảo vể ngươi từ xa...Nhưng nếu chỉ cần thấy hoặc biết ngươi giết một người nào thôi thì mạng sống ngươi sẽ thuộc về ta ...

Tôi chỉ cúi đầu và mỉm cười cho Sans thấy mình vô tội...Sans cũng chỉ hơi đỏ mặt rồi quay đi chỗ khác và đi mất...

Tôi đi tiếp và gặp Doggo...một con chó cao và trông rất đáng yêu đang nằm ngủ ở một gian hàng rỗng...Cậu mặc cái áo đen 3 lỗ với cái nơ đỏ trên cổ cùng chiếc quần bộ đội cũ kĩ..

Tôi thử đến gần thì Doggo nói:

Ta vừa nhìn thấy cái gì đó chuyển động...Ngươi đâu rồi??

Flowey:

Frisk!!Đừng cử động dù chỉ là một bước!!

Tôi nói một cách sợ sệt:

Nhưng.. cậu ấy ở ngay kia mà...

Flowey:

Tớ nói !!

Đứng im!!

Tôi thử bước thêm một bước và Doggo nói lớn:

Ngươi đây rồi!!

Tôi cố đứng yên và né đòn của Doggo...Một lát aau khi thấy sự lúng túng của Doggo khi tôi đứng yên thì tôi nghĩ ..chắc Doggo bị mù??

Doggo đứng đó một lát chắc không thấy đối thủ nên bỏ cuộc....Vậy là tôi thắng!!!

Tôi vượt qua Doggo liền đi tiếp thì thấy một file lưu sáng chói..(Tôi lưu lại..Lv1) Sans và một người một tên xương rất cao trên cổ có chiếc khăn quàng cổ làm bằng len màu đỏ , anh ta mặc quần áo màu đen, găng tay lăm bằng da màu đỏ và chiếc giày đỏ chói..Chắc là em trai mà Sans đã nhắc tới...(Papyrus) ...Papyrus nhìn thấy tôi liền nói với Sans:

Sans!!Đó có phải con người không??

Sans:

Ờm...không thưa boss!!Tôi nghĩ đó là hòn đá!!

Papyrus quay đầu Sans về phía tôi nói:

Phía trước hòn đá cơ mà!!!

Sans:

Ồ...là con người!!

Giỏi lắm ông chủ!!

Papyrus chỉ tay vào cổ nói:

Ngươi biết việc của mình chứ??

Mau kết liễu cô ta!!

Tôi nhìn Sans với ánh mắt cầu xin nhưng Sans chỉ nói:

Xin lỗi nhóc...Tạm biệt!!

Nói rồi Sans ra lệnh xương đâm thẳng người tôi...Với nụ cười man rợ ..Tôi chỉ mỉm cười với Sans và lại Game over....

Quay trở lại thấy Sans đã chờ mình cạnh file lưu..Sans nói:

Xin lỗi nhóc...Papyrus rất khó tính...Có lẽ nhóc phải đi cùng ta thì mới tới chỗ nghỉ chân được nhỉ??Thôi được rồi mau đi thôi!

Tôi lại qua chỗ Papyrus cùng Sans ,vừa thấy Papyrus...Sans liền nói:

Nấp sau lưng ta!!

Tôi nấp sau lưng Sans và Papyrus lại kêu:

Sans!!!Ngươi lại đang làm gì thế ??

Sans (lúng túng):

Không có gì đâu boss!!

Papyrus:

Vậy sao ngươi trông có vẻ lúng túng thế??Ngươi đi cùng ai vậy??

Sans:

Chỉ là một người bạn tôi quen thôi!!không có gì đâu boss....

Papyrus:

Vậy hả???Mà từ đã....cái mùi này...Ngươi đang giữ con người phải không??

Sans:

Làm gì có...tôi làm gì ngửi thấy mùi gì đâu thưa boss??

Papyrus (quát tháo):

Cái mùi phấn hoa vàng nồng nặng và cái mùi kì kì phát ra từ người đứa bạn ngươi mà ngươi không ngửi thấy à??

Sans cầm tay tôi chặt nói nhỏ:

Chuẩn bị chuồn thôi!!

Papyrus tóm lấy cổ áo Sans nói lớn:

Ngươi lẩm bẩm cái gì vậy??Cho ta xem đứa bạn ngươi nào!!Làm gì mà nó cứ níu sát người ngươi thế??

Sans gạt tay Papyrus ra và nói lớn:

Chạy thôi!!!

Nói rồi Sans cầm tay tôi chạy nhanh qua Papyrus và còn Papyrus vừa thấy vậy kêu to:

Con người!!!Có con người!!!

Nói rồi Papyrus ra lệnh một đống xương đuổi theo chúng tôi...(may là chúng tôi thoát)

..Thoát khỏi Papyrus xong Sans nhìn tôi với giáng vẻ phiền muộn nói:

Vậy là hết...Tối nay ta sẽ không có nơi nào để đi ...Nơi nào để ở nữa ....

Tôi nhìn Sans vậy cũng không biết nói gì chỉ biết im lặng và ôm anh....Sans thấy tôi đang ôm anh ta mặt hơi đỏ một lát rồi nói lớn :

Sao ngươi không giết ta đi??Thế sẽ tốt hơn...ít nhất ta sẽ không phải chịu đau đớn thế này...Giờ cả thế giới dưới lòng đất sẽ truy sát ta và ngươi!!!

Tôi không nói gì chỉ biết im lặng và ôm Sans chặt hơn...

Sans liền đẩn tôi ra nói:

Có lẽ ta giết ngươi thì ta có thể chuộc tội thì hơn!!

Vậy là tôi lại vào trận đấu với Sans...Tôi chỉ nhìn Sans bằng ánh mắt cầu xin còn Flowey thì ở trong túi không nói gì hết...Sans thấy tôi nhìn vậy hạ những cái xương đang tạo ra xuống đất nói:

Sao ngươi tốt với mọi người thế??Giết ta đi !!Ta xin ngươi đấy....Đừng làm ta mềm lòng với trò chơi của ngươi nữa...

Thấy Sans nói vậy tôi cũng chỉ biết chạy lại ôm Sans...Sans thấy vậy cũng chỉ nói:

Thôi được rồi nhóc...

Chúng ta vẫn chưa thân nhau lắm nhỉ??

Ngươi mấy tuổi rồi??

Tôi:

17!!!

Sans:

Ta 20 tuổi !!

Tôi:

Vậy chắc em phải gọi bằng anh rồi....

Sans:

Thế nào cũng được nhóc ạ!!

Tôi lại mỉm cười...Sans lần này cũng chỉ hơi đỏ mặt quay đi và cầm tay tôi nói:

Đi thôi!!!

Chúng ta còn phải đi một chặng đường dài đó...

Sans cầm tay tôi đi tiếp và lại gặp Papyrus...Papyrus vừa thấy chúng tôi liền chỉ vào mặt Sans nói:

Ra là ngươi !!tên phản bội kia!!!Mau đưa con người đây!!

Sans:

Không!!.

Papyrus:

Ngươi dám cãi lệnh ta à??Được thôi!!

Nói rồi trận đấu bắt đầu giữa Sans và Papyrus...Papyrus thì tấn công liên tục bằng những cái xương to và dài cùng với những đầu lâu bắn tía lửa mà Papyrus gọi là Gaster Master vào Sans ...Sans cố né và định phản bác lại nhưng tôi lại kêu to:

Sans!!!

Sans nhìn tôi nói:

Gì vậy nhóc???

Tôi chỉ lắc đầu, Sans thấy vậy nói:

Thật sao nhóc??Nếu ta không đánh!!!Chúng ta sẽ chết đấy!!!

Tôi vẫn chỉ nhìn Sans lắc đầu còn Papyrus nhân cơ hội tấn công lén bằng xương...Tôi thấy vậy chỉ chạy vào lánh "đạn " hộ Sans...may là tôi cũng chỉ mất ít máu...Sans thấy vậy liền ôm tôi để né những đòn của Papyrus ...Bị ôm bất ngờ ..(tôi đỏ mặt nhẹ) Sans nói lớn với Papyrus:

Ngài thấy chứ??

Con bé vừa bảo vệ tôi khỏi hiểm nguy !!Con bé tốt không có gì xấu cả!!

Papyrus ra lệnh xương và Gaster Master tấn công chúng tôi rồi chỉ vào mặt tôi nói lớn:

Ngươi nói dối!!

Cô ta đang lợi dụng ngươi rồi trở mặt chúng ta với cái gọi là Love của cô ta!!!

Sans nói lớn lại:

Nhưng cô bé có giết ai đâu!!Ngài kiểm tra cô bé thử đi!!

Papyrus không thèm kiểm tra vẫn ra lệnh xương tấn công tiếp...Vì không thể tấn công và cũng cần bảo toàn tính mạng Sans ném tôi sang một bên để đấu nhưng Papyrus lại nhằm vào tôi...Với những Gaster Master bắn liên tiếp và những cái xương liên tục tấn công...Tôi dù cố né nhưng vẫn thi thoảng trúng xương vào người...Máu chỉ còn lại 5/20 tôi nói với Flowey:

Flowey...Cậu có đồ gì hồi máu không??

Flowey nói nhỏ:

Xin lỗi mình hết rồi!!

Papyrus thấy vậy nói:

Thấy chưa !!Cô ta thông đồng với bông hoa kinh dị đó để giết chúng ta

Nói rồi Papyrus cho xương tấn công tiếp ...Bị chỉ còn 1/20 máu tôi nói với Papyrus một cách yếu ớt...:

Làm ơn!!Papyrus...đừng giết tôi!!

Papyrus chỉ nói:

Ta sẽ giết mọi người ngán đường ta...

Thấy Papyrus nói vậy tôi cũng chỉ biết cúi đầu mắt khóc dầm như mưa và mỉm cười...Sans thấy tôi vậy liền chạy lại ôm tôi nói:

Đừng lo swetheart...Ta sẽ bảo vệ em!!

Nói rồi Sans tạo ra ngay một Gaster Master trước mặt Papyrus nói lớn:

Papyrus!!Cô bé này vô tội!!Nếu em còn tấn công ...Anh sẽ bắn!!

Papyus:

Anh dám???

Sans và Papyrus lườm nhau một lát rồi Papyrus hạ vũ khí xuống thở dài và nói:

Ngươi thật vô dụng!"

Sans:

Tôi biết!!

Papyrus nhìn tôi nói:

Thôi được rồi !!Tại anh trai ta rất qúy ngươi ...Ta sẽ tha cho ngươi nhưng ngươi phải vượt qua những câu đố của ta ...Nhưng ngươi sẽ không bao giờ vượt qua được đâu!!

Nói rồi Papyrus đi chuẩn bị câu đố còn Sans nhìn tôi với đầy bông hoa mao vàng trên đầu ,anh mỉm cười nói:

Có vẻ khởi đầu tốt đấy...Dù có vẻ em có khá nhiều hoa trên đầu rồi nhỉ...Nhưng dù sao ....ta mừng vì em an toàn!!!

Nói vậy rồi Sans hơi đỏ mặt nhưng chỉ vuốt tóc tôi một cách nhẹ nhàng và tôi (đỏ mặt)....Có vẻ đây là sự khởi đầu mới giữa hai chúng tôi ...

Hết tập 6...
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập 7: Mệt mỏi với anh em nhà xương..


Sans nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến một lát rồi nói:

Xin lỗi swetheart !!Ta rất muốn giúp em đi tiếp nhưng ta phải chuẩn bị câu đố với Papyrus ...Mà em cũng nên cẩn thận...Có lẽ em sẽ phải đấu với Papyrus lần nữa đấy!!

Tồi gật đầu và Sans nhìn vậy cũng chỉ mỉm cười rồi đi mất...Tôi và Flowey đi tiếp trên con đường đầy tuyết và gió lạnh...Đột nhiên tôi có cảm giác ...từ đằng sau một vật sắc và nhọn ở sau lưng vừa sượt qua mình....Tôi quay đầu lại thấy hai con chó mặc đồ đen xì (một nam ,một nữ),trên người đầy lông trắng buốt đang nhìn tôi một cách hầm hè (như chó dữ)trên tay cầm hai cái dìu lớn và sắc ...Chắc chắn là hai con chó ấy vừa định giết tôi từ đằng sau...Tôi nhìn thấy vậy đứng đơ ra Flowey liền kêu lên:

Cẩn thận!!

Đằng sau kìa!!

Tôi quay lại và cố bước sang chỗ khác để né nhưng tránh được một cái rìu thì cái thứ hai từ đằng trước đâm lén...Hai con chó ấy tấn công liên tục cho tới khi tự nhiên con chó nữ tự nhiên mũi ngửi ngửi hỏi:

Mùi gì vậy nhỉ??

Con chó nam:

Mùi của em đấy!!

Con chó nữ:

Này !!em còn sạch hơn anh gấp 5 lần đấy!!

Và có mỗi chuyện như vậy mà cả hai con chó cãi nhau...Tôi lằng lặng chuồn đi...

May mắn thoát ra khỏi"Lưỡi hái tử thần" tôi lại đi tiếp và thấy Sans và Papyrus trước mặt...

Papyrus kêu lên:

Chà!!Cuối cùng cũng tới...Con người!!Hãy chuẩn bị cho câu đố!!

Tôi nhìn xung quanh(chả thấy gì hết)...Papyrus:

Sans??Câu đố đâu rồi??

Sans:

Ngay dưới đất ý...

Tôi thấy dưới đất là một mẩu giấy nhỏ...Tôi thử cầm lên..(Bên trong toàn chữ tây tàu...Có vẻ là một trò chơi tìm từ)...Tôi cố gắng tìm đủ từ dù rất lằng nhằng và khó tìm...

Sau 1tiếng đồng hồ...cuối cùng tôi vẫn chưa giải xong ...Papyrus thấy lâu liền hỏi Sans:

Sans!!Ngươi cho tìm từ hay đố chữ vậy??

Sans:

Đố chữ thưa ông chủ...

Papyrus đập vào đầu Sans quát:

Cái gì??Tìm từ mới là khó chứ!!

Sans:

Xin lỗi ông chủ...Chắc tôi nhầm...nhưng chắc chắn chúng khó lắm!!

Papyrus nghe thấy vậy bực tức giật nhanh cái giấy tôi đang cầm nhìn qua nói:

Guww...Thế này mà bảo dễ!!Cô ta làm đc một nửa rồi này!!

Nói rồi Papyrus xé tờ giấy đi và liền đi ra chỗ khác...Sans cũng đi theo...

Tôi lại phải đi tiếp để giải câu đố của Papyrus...Và thấy toàn những dầu X bên dưới chân tôi đọc thử cái bảng bên cạnh nó ghi biến chữ X thành O...Tôi biến chúng thành O bằng cách giẫm lên chúng với những cách dễ dàng..Tôi đã vượt qua...Papyrus nói:

Sao ngươi làm được khi ko cần ta giúp??

Thôi được ta sẽ bỏ qua đợt này nhưng câu đố sau sẽ ko dễ đâu!!

Tôi chỉ nhìn Papyrus cười đi tiếp...

Lại tới một cái bảng đầy màu đen ..Tôi Còn chưa làm gì mà cái bảng đã từ bảy,tám màu mà đã trở thành hết màu trắng...Sans liền nói:

Oops!

Papyrus thấy vậy liền tức điên lên ...anh ta tức và giẫm chân rồi quay vòng đi mất...Sans đi theo...

Tôi cực mệt khi mỗi lần Papyrus ra câu đố liên tục ...Tôi cũng bị chết một hai lần vì câu đố hoặc do quái vật làm giảm máu...Mong chuyện này sớm kết thúc...Đi trên cây cầu đầy chùy gai ,lửa và đại bác..v.vv..và bên kia là Papyrus và Sans ...Tôi nghĩ đây là tận thế..Papyrus liền khoe khoang về cái bẫy mk làm rồi ấn cái nút đỏ hắn cầm trên tay ...

Nhưng ....không có chuyện gì xảy ra....Có lẽ cái nút hỏng...Papryrus liền tức điên lên rồi bỏ đi tiếp...Lần này Sans ở lại và nói:

Em cũng cố gắng đấy ...Đi xa tới đây rồi thì ta sẽ đưa em tới chỗ nghỉ chân!!

Sans liền tới gần tôi và cầm tay tôi dẫn đi tới một quán ăn ấm cúng ...Bên trong toàn quái vật tôi đã gặp ,bọn họ nhìn tôi với một ánh mắt lạnh lùng và lườm tôi như một con chó dữ...Bước tới bàn ăn , tôi cảm thấy đỡ hẳn ...Cái chân đi mấy tiếng đồng hồ giờ đã được nghỉ ngơi...Sans gọi ra hai cái bánh hambuge cực ngon rồi nhìn tôi trìu mến nói:

Ăn đi swetheart...Chắc em đói rồi nhỉ?

Tôi cắn một miếng Hambuge...Ôi trời!!Ngon kinh khủng cảm giác như bao khó khăn và những gì tôi đã trải qua như gặp Sans,Tori.v..v đều tan biến...Đang ăn tôi chợt để ý tới Sans...anh đang nhìn tôi một cách kì lạ ...Tôi cũng chỉ nhìn lại..Sans đứng lên tiến sát mặt tôi...Tôi(ko biết nói gì mặt đỏ ửng)...Sans từ từ đặt bàn tay xương lên má tôi và gạt đi vết sốt ketchup mà tôi dính trên má tôi khi ăn Hambơgơ và rồi từ từ bỏ tay ra quay sang chỗ khác và đi mất..Tôi không biết nói gì hơn giờ mặt tôi đỏ ửng và không có từ nào tả nổi...Tôi nghĩ mình đã yêu trong 30 phút tôi kể lể với Flowey về việc vừa xảy ra ...

Flowey thì nghe mệt tới muốn ngủ nhưng tôi vẫn kể tiếp...

Đi trên con đường đầy tuyết..tự nhiên tôi có cảm giác ớn lạnh sau lưng...Lại cái giọng khàn khàn và hơi chua cất lên(chắc là Papyrus):

Con người...Tuy ta đã nói là không giết ngươi tiếp...Nhưng ngươi phải vượt qua mới lại được đi tiếp...

Nói rồi tôi quay lại đúng là Papyrus...Tôi và Papyrus lại vào trận đấu...Papyrus dùng xương tấn công và nói:

Hãy xem ngươi nhảy cao tới đâu?

Papyrus tạo xương và tôi phải nhảy qua...Với Trái tim tự dưng biến thành xanh nước biển và các cái xương lớn liên tục...Tôi dù cố mãi cũng mới nhảy được qua...(Máu còn 6/20)

Với nút tha thứ (Mercy) và nút tán tỉnh dù tôi cũng chỉ nháy mắt và khen anh ta đẹp trai...

Papyrus tiếp tục tấn công với những lời nói lảm nhảm của anh ta....

Dù chỉ còn 6/20 tôi vẫn cố tiếp tục...

Với những lần nhảy và né túi tôi bị mất một số món đồ ra vì khoá không kĩ và làm rơi cả Flowey ra ...Papyrua thấy vậy liền dùng tường xương vây quanh Flowey...Tôi thấy vậy liền kêu lên :

Flowey!!!

Papyrus :

Sao ngươi phải để tâm tới bông hoa đó vậy??

Tôi không trả lời vì lo lắng cho Flowey , thấy mình chỉ còn 1/20 máu...Tôi cũng chỉ biểt khóc thầm..

Papyrus tôi khóc liền đỏ mặt nói:

Thôi được rồi...Ngươi đã chứng tỏ mình rất tốt...Dù sao thì ta cũng rất vĩ đại...Ta sẽ tha cho ngươi nếu ngươi hẹn hò với ta!!

Vậy là tôi lại phải hẹn hò với Papyrus...?

Vậy là tôi tới nhà Paryrus và hẹn hò với anh ta...Với căn nhà gọn gàng và ngăn nắp và rất nhiều thứ...(Ko tả nổi vì tác giả lười...sorry mấy chế- hoặc muốn xem cụ thể thì ảnh bên dưới nha)..

Tôi bắt đầu vào cuộc hẹn với Papyrus...

Với kiểu áo bò đằng sau có hình đầu lâu bên trong có cái áo màu trắng ghi chữ Cool due lớn...cùng cái mũ ngược màu đỏ chúng tôi bắt đầu cuộc hẹn...Papyrus liền nói:

Ta đã chuẩn bị cho ngươi một bất ngờ nhưng đố ngươi đoán được đấy!!

Tôi lần xung quanh người Papyrus và lần tới cái mũ của anh ta ....Một đĩa Sapakety thơm ngon đã ở ngay dưới đó...Tôi ăn thử ...Trời ơi!Chúng ngon tuyệt..Tôi khen chúng ngon và làm Papyrus đỏ mặt...Sau một giờ đồng hồ nói chuyện và tìm hiểu...Tôi quyết định làm bạn với Papyrus...Và Papyrus cũng đồng ý...Có vẻ cuộc hẹn này khá suôn sẻ...

Nhưng khi tôi vừa mở cửa ra Sans đã hầm hè ngay trước cửa...Anh nhìn tôi bằng ánh mắt đỏ chói và khi Sans thấy Papyrus vẫn ổn thì anh liền nhìn tôi...mặt gượng gạo nói:

Ta xin lỗi...Ta tưởng...!!Thôi kệ đi...Swetheart!!

Em hãy để ta đi tiếp cùng em...Đoạn đường tiếp theo không hề dễ như em trai anh đâu ...Em thấy sao?

Tôi chỉ gật đầu mỉm cười( đỏ mặt)...Vậy 100% là tôi đã yêu rồi...Tình yêu thật khó hiểu..

Sans và tôi đi ra khỏi nhà Papyrus (Sans) và đi tiếp trên con đường đầy tuyết...

Hết tập 7..
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập 8:Mối tình đầu và...(cánh hoa rơi) ...


Đi trên con đường đầy tuyết và đầy những cơn gió bấc triền miên...Tôi co ro vì lạnh đột nhiên cảm giác se lạnh đó bớt dần..Thấy những cái lông đang gần mình....Có vẻ như Sans đã đưa cho anh cái áo khoác của mình....

Với sự ấm cúng và thoải mái của chiếc áo đen có chút lông trắng diềm vàng bên dưới ...Tôi liền nói:

Sans??Anh không lạnh à?

Sans tuy chỉ còn mặc chiếc áo đỏ và chiếc khăn đen sọc đỏ mà anh thường quấn bên cổ...Anh vẫn nhìn tôi nói:

Không sao đâu ...sweetheart!!

Tôi liền hơi đỏ mặt nhẹ...Tôi biết Sans hơi khắt khe (không thành thật với bản thân) và trời rét như thế này thì muốn "nhân từ "cũng khó ...Tôi liền hỏi Sans:

Anh chắc chứ??

Sans nhìn tôi bằng ánh mắt đỏ chói :

Ừ...!!

Tôi liẹn nhìn Sans bằng ánh mắt trìu mến và nói:

Cảm ơn!!

Tôi liền nở một nụ cười thật tươi với đôi chút đỏ mặt... và khiến Sans có lẽ là hơi chút đỏ mặt...tôi nghĩ vậy..

Tôi chỉ liền cười tươi hơn và Sans thấy vậy quay đi...

Tự dưng một cái gì đó cầm tay tôi và đó là tay Sans...Sans từ từ cầm tay tôi và giữ tay tôi một cách thật chặt rồi dùng tay kia vòng qua cổ (không cho tôi dãy dụa hay đuổi anh ra) Sans dí sát vào mặt tôi khiến tôi mặt đỏ ửng...Anh dí mặt tôi gần anh hơn vậy là chúng tôi(kiss).....Đỏ mặt trước tình huống khó xử ...cứ có cảm giác như tôi đập mặt vào tường vậy...(vì Sans là xương làm gì có môi)...

Nhưng một khi đã rơi vào lưới tình rồi thì...Tôi phải chấp nhận...(dù rất ngại)vội đẩn Sans ra và Sans cũng chỉ "xin lỗi" một cách đỏ mặt nhẹ..Có lẽ là Sans cũng yêu tôi rồi??..Lặng lẽ đi qua con đường đầy tuyết với tiếp theo là một nơi khá tối tăm và đầy những bông hoa xanh nước biển đẹp tuyệt..

Nhưng cảnh đẹp thế này muốn đi tiếp thì phải gặp cực nhiều quái vật trên đường ,với bao lần gặp Foghit (ếch đỏ)và Temmy(đầy máu)..v.v..

Chúng tôi quyết định nghỉ chân vì tôi đã chết thêm vài lần do các quái vật trên đường ..Hoa mao vàng mọc nhiều trên đầu tới mức che kín mắt bên phải và một phần mắt bên trái cũng đã mọc khá nhiều hoa....Dừng chân ,tôi loạng choạng vì bây giờ nhìn được rõ rất khó...Với số lượng hoa trên đầu thì rất khó nhìn đường...Flowey cũng chỉ biết nhìn tôi một cách lo lắng..vì không thể làm gì(dù đã giúp trong lúc đấu với quái vật)...Tôi chợt ngã vì không thể nhìn rõ...Một ai đó đỡ tôi dậy và nói với giọng khàn :

Sweertheart!!!Em không sao chứ??

Tôi(*đỏ mặt*)vì không nhìn rõ nên tôi hỏi:

Em không sao!!Sans đó à??

Người đàn ông đỡ tôi có vẻ sốc trước câu trả lời..liền cầm tay tôi chạm vào má anh ta(cảm giác gồ ghề như xương chắc đúng là Sans rồi) Sans nói:

Ừ!!Ta ở ngay đây !!Sao vậy Sweertheart??

Tôi giờ chỉ thấy cái gì đó mờ mờ ngay trước mặt ...Tôi hoảng hốt nói:

Ồ!!Tốt qúa...là Sans rồi!!

Sans có vẻ mới bắt đầu để ý số lượng hoa trên đầu tôi ...Anh liền nói:

Sweertheart??Em sao vậy???Hoa trên đầu em. ...Chúng nhiều tới vậy ư?

Tôi chỉ biết lặng gật đầu ,đỏ mặt khi thấy Sans vén tay áo mình lên..đầy hoa mao vàng trên cánh tay...Tôi liền nói:

Xin lỗi...Em không bảo toàn được tính mạng của mình..Sans thấy tôi vậy thì liền thấy mình cũng hơi có tội vì giết tôi khoảng vài chục lần...Nhưng thấy tôi trong bộ dạng mặt đỏ bừng này...Anh liền đỏ mặt đẩn tôi ngã nhào xuống đất và hôn tới tấp và nói:

Sweetheart!!Từ nay...(*kiss)...em sẽ là...(*kiss,kiss)...của ta...mãi mãi(*kiss,kiss,kiss) ...và không có ai...(*kiss)...có thể cướp sinh mạng của em nữa (*kiss,kiss)....

Bị như kiểu đập vài lần mặt vào( tường) ,mặt tôi đỏ như quả cà chua...

Chưa nói mấy bông hoa còn nhắc lại lời Sans nói khiến tôi đỏ mặt không ngừng...

Tôi liền đẩn Sans ra và rồi nói:

Tiếp tục đi thôi...

Sans dần làm chủ bản thân và dắt tôi đi tiếp,những bông hoa xanh với bao nhiêu những cuộc trò chuyện được ghi lại...Tôi liền hỏi Sans:

Đây là hoa gì thế?

Sans:

Ồ...đó là hoa Echo...(hoa bắt chước)...Loài hoa này thu lại những gì người khác nói...

Tôi:

Sans này...

Sans:

Sao thế sweetheart?

Tôi:

Sao mọi người dưới đây ghét con người vậy??

Sans thở dài nói:

Chà...em không biết chứ...sweetheart à!!Trước đây..có sáu người giống như em...Rơi xuống đây...Tạo hạnh phúc và hy vọng...Nhưng rồi với nút resert của mình...Họ phá tất cả ...Vậy nên vua argore mới giết tất cả họ để họ không lộng hành nữa...Hoặc là do một câu chuyện nào đó mà được kể rất lâu rồi anh không nhớ nổi...

Tôi:

Vậy vua argore cũng sẽ lấy mạng em à?

Sans nhìn tôi mặt anh có vẻ hơi thất vọng nói:

Ừ...nhưng ta sẽ bảo vệ em đừng lo...Sweetheart..

Chúng tôi đi tiếp cho tới khi tôi thấy một cái giỏ đựng đầy ô và một file lưu phát sáng(Tôi lưu lại-Lv1-20hp) và lấy một cái ô mang đi trên con đường đầy mưa....Chúng tôi đi ngang qua và kể nhau những thứ về mình...Sans liền nói:

Vậy sweetheart!!Em có bao giờ nghĩ kể cả người tệ nhất cũng có thể làm người tốt nếu họ cố gắng chứ?

Tôi mỉm cười trả lời:

Có!!

Sans chỉ mỉm cười và đỏ mặt trước câu trả lời...Không mấy lâu sau chúng tôi đã tới một bức tượng kì lạ bị mưa ướt xuống...

Tôi thử đặt ô che cho bức tượng...Những tiếng nhạc bắt đầu phát ra...

Sans từ từ lần bỏ túi tôi sans một bên (bao gồm cả Flowey trong túi ) Và từ từ tôi có cảm giác một tay vòng tay qua hông tôi và một cánh tay cầm tay mình...Có vẻ Sans đang muốn nhảy..Tuy tôi không biết nhảy nhưng vẫn cố vì khi đang rơi vào lưới tình(không làm chủ đc bản thân nữa)...

Dù bao lần ngã vì khó nhìn và dẫm vào chân Sans...Cuối cùng chúng tôi cũng nhảy được đúng điệu...Chúng tôi hoà vào nhạc với những điệu xoa vòng và nhún người cùng sự ăn ý ..khi tiếng nhạc chỉ còn lại ít Sans đẩn tôi lại gần tường và đâpfj vào môi tôi lần nữa nhưng lần này tôi lại còn hôn lại khiến Sans đỏ mặt không ngừng mà hôn tôi thật lâu...

Có lẽ lần này thì tôi xác định...

Tôi đã yêu thật rồi...Từ từ đẩn Sans ra và đi tiếp dù không rõ nhưng khi thấy Sans bên cạnh...lòng tôi lại tràn đầy quyết tâm hơn bao giờ hết......

Hết tập 8....
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập 9: Đối đầu với ngọn giáo công lý....(Undye)..


Đi tiếp với trên đường đầy hoa Echo...Tôi cầm tay Sans hỏi:

Này!!Sans??

Sans:

Gì vậy sweetheart??

Tôi :

Anh muốn đùa vui một chút không?

Sans:

Đùa gì vậy??

Tôi:

Anh nói knock knock đi!!

Sans*thở dài*:

Knock,Knock!!!

Tôi:

Ai thế?

Sans:

Hoa đây...

Tôi không hiểu nổi liền hỏi:

Hoa nào??

Sans hái một bông hoa Echo cho tôi:

Hoa của ngày hôm nay cho em sweetheart....

Đỏ mặt trước lời nói của Sans, tôi chỉ biết mỉm cười và cười nhỏ cho Sans xem...Đi tiếp với bao nhiêu quái vật và thêm vài lần chết...Một cái bóng đen kì lạ cứ đuổi theo chúng tôi và giết tôi bằng được...Chưa biết đó là ai nhưng với sự trợ giúp của Sans và Flowey...Tôi đã vượt qua ....Đi tới ngọn núi cao bên dưới có một cái hang lớn và một File lưu sáng rực bên cạnh.... (Tôi lưu lại -Lv 1-hp 20/20)....Bên trên ngọn núi cao hùng vĩ kia bầu trời hồng nhạt (cảm giác như ngắm hoàng hôn) còn mặt trời thì đỏ rực cháy như lửa....Tôi nhìn vậy lòng tôi lại có cảm giác không an toàn...Vốn không nhìn rõ vì hoa trên đầu che phủ....Tôi nhìn cái hang một cách trần trừ....Sans nhìn thấy tôi vậy liền hỏi:

Sweetheart....Em không ổn à?

Tôi trả lời Sans một cách bình tĩnh:

À....Không có gì!!Em chỉ...hơi sợ...

Sans nhìn tôi mỉm cười ,nói nhỏ:

Sweetheart à!!....Em là cô gái gan dạ nhất anh từng gặp....Những người khác thì tới đây bỏ cuộc rồi...Còn em thì không?

Đúng không???Cô gái dũng cảm của anh?

Tôi mỉm cười và đỏ mặt trước lời khuyên...Liền ngắt một bông hoa mao vàng trên người mình dù rất đau ...Lấy được một bông hoa thật nhanh trên đầu tôi liền túm áo Sans và dùng hết dũng cảm hôn Sans một phát...Tất nhiên vẫn có cảm giác như bị đập mặt vào tường...Từ từ thả Sans và xa cách anh ta ra....Nhưng tay tôi vẫn run run mặt đỏ ửng đưa bông hoa mao vàng của mình cho Sans....Sans như trần chừ trước bông hoa mao vàng và nụ hôn vừa rồi...Có lẽ anh vẫn chưa quen việc yêu một con người...Thẳng thắn liền ném bông hoa sang một bên và liền nói:

Đi thôi....Sweetheart...

Vào trong hang với sự tối tăm sâu thẳm...Sans cầm tay tôi vì biết tôi không nhìn rõ....Đột nhiên từ đằng sau một cái gì đó đâm ngang qua chúng tôi...May là chưa trúng và cái đó đâm thẳng vào vách đá....Có vẻ đó là một cây giáo đỏ chói...Sans liền cầm tay tôi chạy thật nhanh đi...Những cơn mưa giáo đỏ òm đuổi theo ..Tôi cố gắng nhìn đằng sau...một người mặc áo giáp bạc nhưng lại phủ đầy máu và màu đỏ sáng bóng ,Có vẻ người đó mặc rất cẩn thận ,đội cái mũ bạc đỏ lòm và dày kín kia khiến tôi khó có thể thấy mặt.....Nhưng chạy kiểu gì cũng bị bắt và đấu...Mang trên người bộ giáp cồng kềnh...Người cởi mũ cho bớt nặng ,có vẻ người đội mũ là con cá màu xanh nước biển gái với mái tóc đỏ rực và một mắt đỏ lòng vàng ,một bên bịt mắt đen đó....Cô mỉm cười nhìn chúng tôi với điệu cười man rợ....(hình ảnh bên dưới)

(Lưu ý: Hình ảnh mang tính chất miêu tả qua ...Nhưng dù tác giả tìm mấy cũng thấy bức này đẹp thui dù ở Rosetale nhưng cũng rất hợp với truyện)

Tôi thử kiểm tra qua....Có vẻ tên cô là Undye...Tôi còn chưa xem mức tấn công và phòng thủ bao nhiêu đã bị tấn công dồn dập bằng các cây giáo...Các cây giáo với đủ các màu phải chặn theo thứ tự....

Dù có Sans và Flowey yểm trở thì không nhìn rõ vẫn là điểm yếu lớn...Dù bao lần giả vờ khiêu khích và gắng làm Undye mệt nhưng có vẻ không hiệu qủa ...Sans phải vừa giúp tôi vừa lánh đạn liền cho tôi lên lưng cõng...Sans liền bực dùng cả một Gaster Matser ra định bắn...Tôi đứng trên lưng Sans đập nhẹ vào người Sans lắc đầu....Sans bèn hạ Gaster Matser xuống...Undye thấy vậy tạo một cây giáo đỏ đằng sau Sans ,Sans không để ý việc đó và do tôi đang ở sau lưng nên tôi bị đâm....

Lại GAME OVER...

---------------------

Lại quay lại với thêm hoa trênđầu...Sans đứng chờ ở File lưu nói:

Xin lỗi sweetheart....Anh không để ý...

Tôi mỉm cười với Sans và nói:

Không sao...Em ổn..

Sans liền đứng gần tôi vuốt qua mái tóc toàn hoa kia và để mặt anh gần tôi hôn nhẹ...Đỏ mặt tôi và Sans lại chui vào hang....Lại một lần trải qua mưa giáo và đối đầu với Undye....Lần này cũng như lần trước Sans lại định dùng Gater Mater bắn...Thì lập tức cây giáo từ đằng sau định lại đâm thẳng...Sans cõng tôi chạy nhanh né và dùng xương đánh ngất Undye...Tôi và Sans liền lợi dụng thời cơ chạy...Chạy được qua cây cầu bên dưới đầy nham thạch lại thấy Undye đằng sau...Undye với bộ giáp đó đi từ từ qua cây cầu...Nói thật ở đây nóng kinh khủng....Undye mặc bộ giáp đó chắc cũng mệt vì nóng...Từ từ gục xuống trên cầu vì cái nóng của thời tiết nơi đây và bộ giáp Undye ngất trên cầu....Sans định kéo tôi đi tiếp nhưng tôi lại không muốn...Thấy một bình nước và cốc bên cạnh tôi liền rót cho Uyndye một cốc nước mát....Từ từ đưa nước cho Undye...Undye uống nước và tốt hơn hẳn...

Thấy vị cứu tinh mình là một con người ...Undye chỉ lườm tôi và đi mất...Sans liền nói:

Có vẻ khá tốt nhỉ....Đó là đội trưởng cận vệ hoàng gia....Người rất khó tính mà em cũng có vẻ lấy lòng được nhỉ...?

Tôi mỉm cười nói:

Sans !!!!Anh có thể hứa với em một truyện không?

Sans:

Chuyện gì vậy sweetheart?

Tôi:

Luôn đối xử tốt với mọi người nhé??

Sans:

Được...Chỉ dành cho em thôi...Sweetheart...

Tiếp tục đi trên con đường nóng như sa mạc với biết bao nguy hiểm....Mắt dù mờ vì bao bông hoa che phủ nhưng tôi vẫn thấy một cái quầy bán gì đó mờ mờ ..Tôi liền hỏi Sans:

Cái gì vậy?

Sans:

Đó là một quầy bán kem...Sweetheart ạ!!

Tôi liền nói:

Sans?Vậy Anh muốn một cái kem ngọt không?

Sans:

Thôi!

Anh không ăn đâu...Anh ghét thứ ngọt!!

Tôi nói với giọng thất vọng:

Nhưng anh gọi em là Sweetheart(trái tim ngọt ngào)...Chẳng nhẽ anh ghét em à??

Sans:

Không...Anh không ghét em...Chỉ là anh không thích đồ ngọt...

Tôi đưa tiền mình nhặt được mua hai cây kem đưa Sans mỉm cười nói:

Vậy...Anh ăn đi!!

Sans*thở dài* :

Đã bảo là anh không thích đồ ngọt mà....

Xong cuối cùng Sans vẫn ăn...Với đôi chút gượng gạo và mặt đỏ chúng tôi đi tiếp trên vùng đất nóng rực...

Hết tập 9....
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập 10:Tiến sĩ điên khùng....(Alphys)


Cảnh báo: Video trên lấy từ youtube (nguồn sẵn có) và đằng nào thì tìm và miêu tả những cạm bẫy trên đường của Flowerfell khó lắm nên chỉ tìm được vậy...Mong mọi người thông cảm..^^

Đi qua trên con đường dải đầy đất nóng bên dưới cùng với vượt qua biết bao nhiêu quái vật trên đường đi ....Tôi và Sans gặp một phòng thí nhiệm cũ và đổ nát cùng với bao nhiêu máu phủ bên ngoài...Thấy file lưu bên cạnh phòng thí nhiệm đáng sợ...Tôi liền lưu lại(Lv1-20/20hp)...Chúng tôi từ từ bước vào phòng thí nghiệm ,bên trong tối tới mức không thể nhìn rõ ,mọi vật đều đen xì cho tới khi một ánh đèn hiện lên một con nhím vàng (tôi nghĩ vậy) với trên mắt cặp kính cận tròn xoe cùng với chiếc áo khoác trắng và mặc áo đỏ kẻ đen bên trong (chưa nói quần cũng màu đen)...Với nụ cười gian xảo và trên tay cầm một cái điều khiển đen nút đỏ òm...Cô ta liền nói:

Chà...chà...!!!

Xem chúng ta có gì ở đây này...Một mẫu trái tim tuyệt vời cho ta thí nghiệm...Các ngươi chắc cũng phải cực khoẻ mới tới được chỗ ta...Nhưng không may hành trình các ngươi sẽ hết tại đây!!!

Nói rồi Alphys nhấn nút...Một đèn sáng đỏ hiện lên một con robot làm bằng sắt hình vuông trên đầu có cái bảng màu đầy máu và được thiết kế cho cái nơ rất đẹp ở ngay dưới bảng màu đầy máu...Con robot nhảy ra với trên tay cầm 3,4 con dao với máy cưa đủ các loại..Chưa nói con robot này còn có 4 tay..(Max sợ)

Con robot nhảy ra với cầm trên tay một quyển sách và hỏi chúng tôi toàn câu hóc búa, không có sự trợ giúp từ phía "tiến sĩ điên khùng" chúng tôi khó mà vượt qua ,tôi liền kiểm tra qua con robot..Có vẻ con Robot tên Matatoon..Với sức phòng thủ và tấn công còn chưa biết thì tôi đã phải trả lời lẹ...Những câu đố hết sức khó mỗi lần trả lời sai Metatoon lại tấn công và tôi và Sans phải né rất mệt...Dù cảm thấy bị đối xử bất công tôi vẫn không đánh Metatoon...Flowey đưa tôi ít phấn hoa hồi máu ,từ lúc trả lời câu hỏi tới giờ chúng tôi vẫn chưa đúng câu nào,với 2/20 máu còn lại tôi ấn bừa câu trả lời tiếp...Một tiếng "Ping"kêu lên có vẻ tôi đã trả lời đúng...Matatoon thì hết câu hỏi liền chạy đi và để con nhím vàng ở lại...Con nhím vàng liền kêu lên:

Các ngươi có vẻ may mắn đấy...Nhưng ta ,tiến sỹ Alphys sẽ khômg để các ngươi tiếp được đâu...

Nói rồi Alphys đi thẳng

...Chúng tôi liền đuổi theo và may thay nhờ tiến sỹ Alphys chạy nên những bẫy mà Alphys đặt trên đường đều được giải hết...Alphys thấy sự rượt đuổi liền chạy đi thật nhanh, còn tôi do vốn không nhìn rõ nên đi chậm rồi ngã nên tụt lại phía sau..Sans liền đỡ tôi dậy và dẫn tôi đi tiếp...Với sự giúp đỡ của Sans vượt qua thêm một vài con quái vật chúng tôi lại gặp Metatoon trong một nhà bếp đầy máu và rách nát ngay giữa đường..Sans liền đẩn tôi ra sau và ngồi "nấu ăn" với Metatoon..Hai người thi nhau nấu ai nhanh hơn,Sans và Metatoon thi nhau làm bánh nhưng có vẻ là Sans làm nhanh hơn..Tôi đứng bên ủng hộ,khi Sans làm sắp xong bánh một cái gì đó suợt qua tôi một cách nhanh chóng ,có vẻ đó là một cái máy cưa sắc nhọn dính đầy máu..Metatoon liền nhìn tôi với vẻ hãm hại,Sans liền ném thẳng bánh vào bảng màu đỏ của Metatoon(là Mặt Metatoon đó) và cầm tay tôi chạy đi ,tiếp tục đi trên con đường nóng rực với bao cạm bẫy loè loẹt bốn màu với những cái bẫy còn sót mà Alphys chưa giải cho, cũng mất ít nhất vài lần chết vì không biết đường sập bẫy hoặc do quái vật trên đường qúa nhiều ,Sans và tôi ít nhất cũng phải gặp mấy quái vật máy bay vài lần và không những khoảng vài chục lần Sans nổi nóng mà định giết..Đi trên con đường nóng bỏng dần dần chúng tôi tới một bức tường màu đỏ với bên trên đầy mạng nhện đỏ trắng và một cánh cửa mở bên dưới cùng với một file lưu bên cạnh(Tôi lưu lại-Lv1-20/20hp)...Dừng chân dưới bức tường đáng sợ...Một giọng nói ồm ồm ấm cúng vang lên:

Sweetheart!!Em sợ à??

Có vẻ đó là Sans bởi chỉ có Sans mới gọi cô vậy..Tôi do không nhìn rõ vì giờ hoa qúa nhiều trên mắt ,các bông hoa làm tôi chỉ nhìn thấy mờ mờ nhưng tôi vẫn trả lời:

Không...Em không sợ ,chỉ là ...Em sợ rằng em không thể thấy anh nữa ...Số hoa này khiến em không nhìn được..

Từ từ có cảm giác một bàn tay từ từ đặt lên má và một giọng nói ân cần vang lên:

Sweetheart à!!!Nếu em không thể nhìn được anh thì anh vẫn ở bên em ...Dù em không còn thấy gì nữa thì bàn tay này vẫn sẽ bên em tới cùng...

Nghe Sans nói xong mặt tôi có đôi chút đỏ chỉ mỉm cười an ủi đối phương rồi tính định đi tiếp thì có cảm giác ai đó giữ lại ...Nói thật chắc giờ Sans sẽ thấy bực vì nụ cười cô không còn như xưa...nụ cười với đôi mắt đó bây giờ chỉ còn hoa trên mặt nhưng Sans vẫn kéo tôi lại từ từ lại có cảm giác một bàn tay đặt lên mặt ,một cái gì đó tiến gần và lại bị "đập mặt'(hôn đó)...Và chúng tôi đi tiếp vào trong hang ổ đầy tơ nhện máu đáng sợ...

Hết tập 10...
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập 11: Uống trà với nhện độc...


Lưu ý: Video trên dù là Flowey ko hỗ trợ và ghét Frisk nhưng...Tìm video đấu với muffet underfell hay Flowerfell khó lắm nên mong mn thông cảmĐi tiếp vào bên trong nơi toàn mạng nhện đỏ và trắng cùng Sans.Tôi liền để ý duới chân, những mạng nhện hay giữ chân tôi lại và do không nhìn rõ dù Sans đang nắm tay tôi và kéo tôi đi nhưng tôi vẫn bị mắc lại bởi những dãy mạng nhện dày đặc dưới chân..Một tiếng nói của một người phụ nữ vang lên:

Ái chà chà...Một con người tới đây để nộp mạng này...Và nhìn xem ,con mồi còn không những ngon mà còn cho chúng ta một món khai vị nữa..Hahaha. ..

Sans liền nghe thấy vậy gắng đẩn tôi ra sau và có vẻ Sans đang xác định đối phương thật kĩ nhưng trong màn đêm đen này thì việc nhìn rõ cũng khó...Đột nhiên hai con mắt đỏ chói hiện lên,Sans thấy vậy liền giật mình định tiến lại gần nhưng bị dính bởi mạng nhện dưới chân.Từ 2 con mắt đỏ lòm dần hiện ra thêm 3 con mắt (vậy là có tận 5 con mắt đỏ lòm đang nhìn về phía chúng tôi)...Giọng nói đó lại vang lên:

Ngươi nghĩ sao hả??

Có nên để chúng đi không nhỉ??

Chắc là có ha??

Ủa??Giữ lại làm thức ăn hả??

Có vẻ tuyệt vời đó ,chúng ta sẽ bắt con người và khao cả vương quốc thịt của họ!!

Nói rồi từ 8 con mắt đỏ òm thành ra một cô gái tóc đen ngắn với 2 cái nơ đỏ trên đầu cùng với 5 con mắt đỏ ửng đang nhìn tôi và với cái miệng sắc nhọn như ma cà rồng ,cùng với 6 tay ...Có vẻ cô ta là một nhện với da liễu hoa quả hoặc hoa oải hương, năm mắt, sáu cánh tay và hai chân.

Cô mặc những chiếc áo khoác màu đỏ với các nút ở phía trước, một dải băng màu đỏ trên ngực của cô, cũng như hai dây tóc lụa song song trong tóc cô.

Cô cũng được cho thấy đang nắm giữ hai tách trà với cặp đầu của cô và hai ấm trà với cặp trung lưu của cô.Cô phục vụ các tách trà khác nhau mang trên mình cái nơ đỏ chói và bộ váy đỏ pha chút hồng nhạt mà được diềm một cách cẩn thận tạo nên cái váy đẹp tuyệt cùng với lũ nhện vây quay bà ta...

Bà ta nhìn tôi và cười một cách ghê rợn và nói:

Đừng nhìn quá xanh, deary của tôi ~ ...

Tôi nghĩ tím là một cái nhìn tốt hơn về bạn!

Ahuhuhu ~Muffet liền thay đổi màu trái tim của tôi thành màu hồng..và các việc của bà ta hay làm là:Kiểm tra, thanh toán, đấu tranh.Bà ta có vẻ rất tức giận người qua lại, những người không mua bất cứ thứ gì từ nó, mặc dù mua một cái gì đó có giá 9999 vàng.Những con nhện thi nhau ra tấn công và những cái vòng kì lạ dù tôi đã được sự trợ giúp của Sans và cả Flowey nhưng nói thật mỗi lần sau khi né và cố gắng trả tiền cho bà ta thì càng ngày nhện càng đi nhanh ,với cái tên Muffet(do tôi kiểm tra qua với HP 1250,At:38.8,Df: 18.8)cùng với số. lượng nhện và cả nhện khổng lồ mà Muffet gọi là "bánh nướng" thi nhau ra tấn công.

Hoảng sợ dù gắng mua chuộc ,kiểm tra và uống trà cùng ăn bánh với Muffet...Nói thật là cực đáng sợ, Muffet lấy hết tiền rồi mà vẫn không tha cho tôi ..Muffet liên tục ra lệnh nhện tấn công cho tới khi Sans bực liền đánh ngất Muffet và liền cầm tay tôi kéo thật nhanh thoát khỏi mạng nhện...Muffet định đuổi theo nhưng một con nhện lại đưa bà ta một cái giấy gì đó và Muffet chỉ lườm tôi và cho tôi đi...Vậy là tôi đã vượt qua Muffet đi tiếp tới một nơi có vẻ đổ nát cũ kỹ và điển hình là máu,tôi dừng lại và nhìn qua tấm áp phích cũ nát bên trên có hình Metatoon mặc váy đầy máu treo trên tường có ghi " Buổi biểu diễn Ôi!

Một tình yêu thật sự của tôi -Do metatoon và con người biểu diễn" ...Sans thấy tớ giấy áp phích liền lườm qua và kéo tôi đi tiếp.

(Hình ảnh bên dưới tuy là của Undertale nhưng cũng đủ mô phỏng rồi...)



Vừa vào với bên cạnh là căn nhà cũ nát cao và cùng với cái cầu thang dài, xuất hiện với ánh đèn đỏ mà Metatoon bước đi bên trên đó,mang trên mình bộ váy đỏ òm và bắt đầu thập thò ngoài cửa căn nhà nói:

-Ôi...con người đó??...Có phải là...tình yêu đích thực của tôi..??

Có cảm giác ai đó định kéo tôi đi chắc là Sans nhưng tiến sĩ Alphys đã không cho đi ,Alphys đặt bẫy bên ngoài và bắt chúng tôi nghe bài hát của Metatoon..

Metatoon từ từ đi xuống khỏi cái cầu thang và bắt đầu hát:

~Ôi ,tình yêu của tôi...~

~Xin hãy chạy đi...~

~Vua quái vật...~

~Không cho phép bạn nơi đây...~

~Con người phải...~

~Sống xa cách....~

~Dù nó có ....~

~Làm tan nát tim tôi....~

~Họ sẽ đặt chàng vào ngục tối....~

~Sẽ rất tệ....~

~Thật là buồn vì chuyện này xảy ra..~

~Và chàng sẽ chết rất nhiều....~

~Khóc ,khóc ,khóc...~

~Thật buồn vì chuyện này xảy ra...~

Thật buồn vì họ sẽ người yêu tôi vào ngục tối....

Nghe Metatoon hát vậy tôi cũng chỉ thầm khen giọng ca anh ta nhưng còn Sans thì ghen đùng đùng ,Sans chưa gì đã triệu hồi 2 con Gater Master vào Metatoon.Metatoon thấy vậy liền ấn nút đỏ mà cậu ta lôi từ trong váy ra và nói:

Chà...Tạm biệt!!

Metatoon vừa ấn một phát làm chúng tôi khó mà biết được dừng chân dưới bảng đầy màu đỏ ,xanh,tím...v.v.

Chúng tôi phải đi thật nhanh qua dù tôi chưa nhớ hết thứ tự và các màu sẽ làm gì nhưng nếu không nhanh khoảng 2,3 phút nữa thôi là lửa sẽ thiêu chúng tôi.Dù có sự trợ giúp của Sans nhưng nói thật dãy bảng màu này qúa nhiều và do tôi không nhìn rõ nên hay ngã ...Vậy là đã hết giờ ,Metatoon ấn nút và chờ lửa nổi lên,nhưng lạ thay có vẻ thiết bị của cậu ta hỏng nên có vẻ chúng tôi không sao nhưng Metatoon lại tiếp tục tấn công tôi ,trái tim tôi tự dưng chuyển sang vàng và nhờ Sans cùng Flowey hỗ trở ,những qủa boom và người máy bé tý của cậu ta đều thua nhanh chóng.Bất chợt Alphys gọi điện và có vẻ cậu ta phải đi luôn...Phải bỏ cuộc giữa chừng Metatoon chỉ lườm qua tôi rồi đi...Có vẻ chúng tôi lại phải đi tiếp tới quán cũ kỹ đổ nát có tên MTT đầy máu,Sans và tôi đi vào và khi thấy File lưu sáng rực trước căn phòng gần bức tượng hình Metatoon cùng với ánh mắt của các quái vật khác nhìn tôi vào trong quán có vẻ khá sạch sẽ và bớt máu...Lần đầu tiên tôi cảm thấy có một nơi an toàn,tôi lưu lại (Lv 1-20/20hp) Sans nhìn thấy tôi có vẻ mệt và Sans cũng vậy nên Sans liền mời tôi đi ăn...Với một bữa ăn ấm cúng và chỗ ngồi thoải mái, chúng tôi nói chuyện và chia sẻ nhau những chuyện lặt vặt...Có vẻ đây là lần đầu tiên tôi thấy Sans cởi mở ,tôi đặt nụ hôn nhẹ lên bộ trán toàn xương...Chúng tôi tiếp tục hành trình với sự quyết tâm...

Hết tập 11..
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập 12:Nhảy cùng Metatoon


Lưu ý:Các video bên dưới là undertale nhg....khó tìm lắm(Soory mngười nha)..

Đi tới quán MTT ,cùng với lại vượt qua những con quái vật và lại gặp những cái bẫy và "mê cung"của tiến sỹ Alphys ,tôi nghĩ Undye là một người đáng sợ thì tiến sĩ Alphys còn đáng sợ hơn gấp vạn lần..Những cái bẫy đầy gai nhọn và rìu chông đầy máu là sự bình thường của một trong những cái bẫy điển hình của Alphys còn những cái bẫy còn lại thực sự là tôi không muốn nhắc lại vì ...nó là một sự kinh khủng trong những giấc mơ đáng sợ của tôi ,may mắn thay có Flowey và Sans đã giúp tôi vượt qua và hiện giờ đứng trên " bậc thảm của sân khấu máu" chúng tôi lại gặp metatoon ,Sans thì nhìn Metatoon như một con chó dữ, "Cạnh" một tiếng cửa chợt đóng làm chúng tôi giật mình và sân khấu tự dưng nâng lên thật cao..Chúng tôi một lần nữa lại phải đấu với Metatoon ...

Những đòn tấn công khó tránh của anh ta vội Sans và tôi né thật nhanh những lần né vừa gắng chạy vì Sans không thể tấn công vì sợ làm tôi buồn nhưng tình thế này thì không đánh thật nguy hiểm , những bông hoa nhiều trên người tôi nói thật cảm giác chúng càng mọc nhiều thì tôi lại càng cảm thấy mệt mỏi và cái ánh sáng ban ngày càng mờ dần...Những đòn tấn công liên tiếp cho tới khi Sans phát hiện ra cái công tắc đằng sau Metatoon , nhanh tay gạt thì một làn khói đỏ hiện lên làm mờ mịt đối thủ, từ trong làn sương đỏ kia thì một anh chàng người máy hiện ra với mái tóc đen óng tuyệt đẹp, cái áo đỏ ngang vai và chiếc quần đen cùng với chiếc ủng đỏ chói của anh ta khiến cho số lượng rating giảm nặng..??Metatoon bắt đầu nhảy những động tác quái dị cùng dự rating giảm nặng của anh ta , vậy là tôi phải "thi nhảy với anh ta" để được đi tiếp..Những động tác của Metatoon thật khó tránh cùng với những người máy bé nhỏ của anh ta...Sans và tôi phải nhảy tạo ra rating nhưng dù rating cực nhiều cũng không đủ với anh ta...Tay thì hỏng chân thì què anh ta vẫn tiếp tục cho tới khi một hồi chuông điện thoại vang lên khi anh ta mệt lử ...Có vẻ ai ở dưới đây cũng chỉ muốn Metatoon chết đi không hiểu tại sao, với tôi Metatoon là một người tuyệt vời anh ta chỉ kiểu phải nghe lệnh người sáng tạo ra( Alphys) tôi liền chạy ra đập nát máy điện thoại và nói thẳng ra:

Metatoon!!!!

Anh rất tuyệt vời hãy đứng dậy!!!!

Metatoon nghe vậy liền nhìn tôi mỉm cười và hết nguồn, Alphys liền chạy vào và cho rằng là tôi đã giết Metatoon và nhất định sẽ trả thù..https://www.youtube.com/watch?v=0s21B7v19no

Mặc kệ những lời nói của Alphys chúng tôi liền đi tiếp lên thang máy và lên tới những con đường đầy máu nhưng có vẻ trên này tôi có thể nhìn thấy hết những toàn bộ khu lòng đất...dần dần đi tiếp với những tiếng nhạc du dương và buồn đến thầm lặng Sans cho liền cõng tôi vì biết tôi đang khó nhìn đường hơn bao giờ hết , với tiếng nhạc du dương và buồn tôi liền hỏi Sans:

Sans...Anh đang thích ai à??

Sans liền ngại ngùng nói:

Heh heh...Em đang đùa anh à Sweetheat??

Tình yêu cuộc đời anh là một mớ lộn xộn...

Tôi liền nghĩ mình thật lộn xộn sao??Và tôi liền hỏi Sans:

Sans??Em có thể là tình yêu của cuộc đời em không??

Sans nghe vậy đỏ bừng mặt không nói gì...Chỉ thầm nói một câu nhỏ:

Chà ....vẫn thật êm đềm như vậy nhỉ??Sweetheart??

Tôi chưa được câu trả lời vì Sans nói qúa nhỏ nhưng khi thấy cảnh tượng trước mặt là một ngôi nhà cũ nát có vẻ ngôi nhà này có vẻ khá giống với ngôi nhà của Tori , ánh sáng của File lưu xuất hiện chói loá gần bên cạnh tường ,tôi lưu lại (Lv1-20/20 hp)...Túi tôi tự dưng phát ra tiếng nói chắc là Flowey ,Flowey nói:

Này...frisk!!

Mình biết cậu rất tốt nhưng ....Từ đây cậu phải tự đi thôi..

Tôi liền hỏi:

Cậu bị sao à ,Flowey??

Flowey:

Không có gì chỉ là....mình không muốn tới nơi này...Xin cậu hãy đi tiếp...

Tôi liền nhìn flowey một lát và nói:

Được...mình sẽ để cậu đi nhưng. ..Nhớ bảo trọng nhé???

Flowey liền chỉ gật đầu và chạy đi...

Chúng tôi đi vào dần ngôi nhà cũ nát ...Bên trong thật giống hệt nhà Torie ngoại trừ thật ảm đạm và cầu thang thì bị khoá và có một tờ giấy ghi nhớ ở đó, tôi phải nhờ Sans đọc hộ vì không nhìn được rõ ,Sans cầm tờ giấy lên và đọc to, có vẻ như Sans nói thì "chìa khoá ở trong bếp và hành lang"...Chúng tôi đi dần vào bếp những con quái vật bắt đầu hiện lên nói:

Đã từng rất lâu trước đây..có một con người từng bị ngã xuống đây...Nhưng vì cú ngã đó con người bị thương nặng...



Chúng tôi vào được bếp và lấy một chiếc chiếc chìa khoá và cho vào làm móc khoá điện thoại, lại đi tiếp với câu chuyện được kể bởi những con vật khác nhau:

Vì cú ngã đó con người liền kêu cứu,Arisel con trai của đức vua nghe thấy tiếng gọi liền ra giúp con người....Cậu ấy mang con người về lâu đài...Dần dần qua thời gian con người và Arisel dần dần

thân nhau như anh em ,nhà vua và hoàng hậu đối xử với con người như con ruột...Lúc đó vương quốc tràn đầy hy vọng...

Chúng tôi lại đi tiếp tới dãy hành lang để lấy nốt chiếc chìa khoá còn lại và câu chuyện lại được hé mở trong tiếng nhạc buồn thẳm:

Nhưng rồi một ngày con người bị ốm nặng...Cả vương quốc đều lo lắng...Con người chỉ có một nguyện vọng duy nhất là được thấy hoa vàng ở làng họ nhưng chúng tôi không thể làm được gì...Vào ngày hôm sau, con người chết..Arisel liền chạm vào linh hồn con người cậu ấy trở thành một sinh vật với sức mạnh lạ thường...Cậu ấy bế con người qua hàng rào và bước dần tới ngôi làng con người...Ở đó cậu thấy một cái giường làm bằng hoa vàng, Arisel liền bế con người nằm lên đó và tự dưng một tiếng hét vang lên, một con người thấy Arisel đang cầm đứa trẻ thì kêu lên, họ nghĩ là cậu đã giết đứa trẻ...Arisel liền bị đánh đập và xỉ vả từ lần này tới lần khác, nhưng dù vậy Arisel cũng không đánh trả....Giữ chặt con người cậu liền bế con người và mỉm cười bỏ đi, về tới nhà cậu bị trượt chân và ngã,bụi của cậu trải ra khắp vườn..Cả vương quốc rơi vào tuyệt vọng....

Nhà vua và hoàng hậu mất cả hai đứa con trong một đêm,nhà vua liền trong lúc tức giận liền ban bố lệnh con người nào rơi xuống đây cũng phải bị xử và khi có đủ bảy linh hồn thì Asgore sẽ giải phóng chúng tôi đi, mang cho chúng tôi hy vọng, Asgore sẽ giải thoát chúng tôi....

Nghe xong Sans liền nói:

Vậy đây là chuyện đã xảy ra...Nhưng sweetheart à!!Em cũng phải vui lên chúng ta sắp tự do rồi!!

Tôi nhìn Sans với một nụ cười nhẹ và đi tiếp tới gặp nhà vua( Asgore)...

Hết tập 12...
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập 13:Cuộc chiến với vị vua bóng tối và sảnh phán quyết...


{Lưu ý :Video trên tuy là agrose và Frisk đánh nhau nhưng không có sans bên vì tìm mãi video nào cũng không có sans bên giúp frisk cả nên đây là cái tốt nhất rồi chưa nói là ở đây có cái kết đầy đủ nữa nhưng truyện của tôi (Totoro này ) chưa hết đâu vẫn còn đó nha...Nhưng mong mọi người thông cảm video...}

Được Sans cõng trên lưng đi dần tới một hành lang kì lạ ...Với tôi thì nó toàn màu vàng vì số lượng hoa che mắt tôi giờ là quá nhiều và không thể nào nhìn được xa hay gần nữa...Tôi từ từ có cảm giác một ai đó đặt mình xuống khỏi lưng Sans và từ hơi ấm của bộ áo khóac ngoài của Sans cũng đang biến mất??

Chắc ai đó tính lấy áo tôi nhưng khi tôi cố sờ quanh thì có vẻ chiếc áo vẫn đang bên mình còn Sans thì có vẻ không có ở cạnh!!

Tôi liền tính quay ngang dọc để gọi nhưng một giọng nói vang lên:

Có vẻ em đã đến được tận đây rồi nhỉ ??

Nhưng anh phải hỏi em một câu...

Giọng nói quen thuộc đó...Liệu có phải là...??Tôi ngồi chờ đợi câu hỏi của giọng nói bí ẩn đó...Giọng nói đó lại nói tiếp:

Sao em có thể tốt vậy trong khi mọi người đều ghét em chứ??

Tôi còn chưa kịp trả lời đã vào luôn trận đấu ,với số lượng hoa che phủ mắt trên đầu khó mà có thể tránh được,Sans có vẻ không ở bên giúp tôi có lẽ người đang đánh với tôi là Sans có vẻ anh ấy vẫn cứng nhắc và khó mủi lòng nên đánh tôi như vậy??Đó là tôi nghĩ thế một cái xương đâm thẳng qua người *Xoẹt*-Game over

_________

Lại hồi sinh với thêm nhiều hoa đầu tôi giờ đây như đang ngừng hoạt động người tôi mệt lử như ai đó hút sinh lực..Những bông hoa trên mặt tôi kia chắc đang dần hút sức sống của tôi để tôi chết thì phải ....Tôi quá mệt liền gục ngay trước khi vào trận đấu ,một cánh tay liền bế tôi lên và nói:

Anh xin lỗi swetheart...Đây là công việc của anh nhưng nó lại làm hại em như thế này thì...Anh sẽ bỏ nó...nhưng làm ơn...đừng chết trước mặt anh...

Đúng vậy chăc chắn người vừa đấu với tôi là Sans với giọng nói ân cần và dịu nhẹ và gắng mỉm cười tôi liền trả lời Sans:

Em không sao....Hãy đi tiếp thôi...Em tha thứ cho anh mà..

Sans có vẻ vẫn đang níu lại ôm tôi vào lòng vì lý do gì đó..Một cái "đập mặt"(hôn) vào ngay môi tôi và cái "đập mặt" đó ngày càng lâu hơn...Vội đỏ mặt đẩn Sans ra và cùng nhau đi tiếp tới nơi nhà vua đang trú ngụ..Giờ đây sức của tôi quá yếu và quá mệt tôi không thể nào đấu được Sans bèn đấu thay tôi nhưng những đòn đánh của vua Agrose liên tục nhắm vào tôi nên dù cố né thế nào tôi cũng bị trúng một phát mạnh vào người....

*Game over*

__________

Lại một lần nữa đấu với Agrose nhưng tôi không còn sức nữa dù Flowey đã cho tôi ít intem hồi máu nhưng máu tôi cứ bị giảm thật nhanh vì số hoa trên người kia...Tôi gục ngay trước trận đấu Sans liền bỏ dở luôn trận đấu đến bên tôi và cho tôi vào lòng nói:

Swethearts....Mau nhìn anh này...Đừng chết!!

Tôi không thể nhìn Sans những bông hoa trên mắt kia giờ đã che phủ hết cái ánh sáng mà tôi thường thấy rồi....Tôi liền ngậm ngùi đưa trái tim mình ra và nói nhỏ:

Bảy....phải có bảy...

Sans:

Không ...chúng ta không....

Tôi liền đưa trái tim ra cho Sans nói nhỏ:

Hãy ...giải phóng... cho mọi người

Sans liền cầm tay tôi nhưng tôi liền nói:

Làm ơn...?.Em sẽ không ở đây được lâu đâu...

Dù biết đây là kết thúc....Ngậm ngùi để khỏi nước mắt rơi tôi nói nhỏ:

Này.....Sans...??

Sans liền chỉ không nói gì và tôi liền nói tiếp...

Anh có thể.....cười vì em được không??

Sans:

Nhóc...anh...

Tôi:

L...àm...ơn??

Sans vừa nói vừa khóc...có vẻ Sans đang nhớ lại những lúc chúng tôi còn bên nhau...Với những cái kem ngọt,tượng đài kì lạ phát nhạc và nụ hôn đầu của mình....

Sans:

Anh.....đang cười....

Đúng vậy...Anh đang cười....swetheat....

Tôi liền gắng mỉm cười và nói thật nhỏ tới mức không ai nghe thấy:

Cảm....ơn...

Sans liền thơm vào má tôi nói:

Em có thể nói lại được không??

Tôi:

Em....

Cánh hoa cuối đã rơi...Tất cả cuối cùng tôi nhìn thấy là màu đen...và một giọng nói kì lạ vang vảng:

Cậu không được chết....Mau quay lại đây...cái chết màu đỏ đang chờ bạn!!...

Tôi bị rơi vào khoảng đen vô cực trong lúc đó tôi nhớ lại những lúc bên cạnh Sans...Cũng tuy chỉ là thời gian ngắn ngủi nhưng...thật ý nghĩa với tôi...Ngậm ngùi mà nghĩ lại cái lúc chúng tôi gặp nhau và những lúc chúng tôi bên nhau...Thật ngắn ngủi và kết thúc thật sớm..https://www.youtube.com/watch?v=OLQ6GRCm0bA

________

Một giọng nói từ đâu vang lên...một thứ ánh sáng lạ thường hướng tới tôi...Một lần nữa....tôi lại xuất hiện khi đang trong lòng đất....Tôi hiện lên và đang ở ngay trước mặt tôi là Sans...Với những lòng nhớ thương tưởng mình đã chết tôi ôm Sans vào lòng nhưng Sans có vẻ....đang nhìn dưới chân tôi...Tôi liền nhìn xuống chân một ngôi mộ được lập lên với rất nhièu hoa vàng dưới chân...Có lẽ giờ đây tôi đang thành vong hồn????

Sans có vẻ vẫn đang nhìn ngôi mộ và khóc không ngớt...một bông hoa vàng hiện lên từ đám mộ và Sans liền mang bông hoa đó về mà trồng ...Tôu giờ đây như vẫn còn sống nhưng lại không ai nhìn thấy ...kể cả Sans.....Bông hoa vàng mà Sans đang cầm kia là tựa trưng cho tôi sao??...Càng ngày việc này càng khó hiểu nhưng chỉ cần được gặp lại Sans...dù không được gặp trực tiếp vì tôi đã chết nhưng...chỉ cần theo dõi Sans từ xa....cũng quá đủ với tôi rồi...

Còn tiếp...

Hết tập 13
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập 14:....Kí ức và bông hoa...


Từ ngày tôi đã đi xa và chỉ còn lại làm một bông hoa .Sans đã chăm sóc bông hoa đó rất cẩn thận.Anh ấy cho bông hoa của tôi vào gần nhà mình và trồng ở đó.

Hàng ngày Sans thường ra chỗ Sans chôn tôi và bắt đầu hỏi..:

Knock knock....

Tôi ngồi trước mặt anh và liền trả lời:

Ai đó??

Sans chỉ nhìn vào ngôi mộ có vẻ giờ tôi chỉ là hồn ma bơ vơ nên Sans khômg thể nhìn thấy,không thể nghe thấy dù tôi đang đứng trước mặt anh như một sự thật không thể tránh.Sans tự trả lời cho câu hỏi của mình:

Ai đó??

Có vẻ Sans rất nhớ tôi ,Sans muốn có người trả lời câu hỏi của Sans nhưng sự thật lại thật tệ..Không có ai trả lời vì Sans giờ không thể thấy tôi nữa (vì giờ tôi đã chết và chỉ như một cái bóng không màu)...Sans tự trả lời tiếp:

Hoa đây...

Tôi:

Hoa nào??

Sans🙁*không thể nghe thấy tôi)

.....Hoa nào??

Tôi:

....?

Sans liền đặt lên trên mộ tôi và nói tiếp:

Hoa của ngày hôm nay cho em ...Swethearts..

Đỏ mặt trước lời nói của Sans nhưng giờ tôi không thể làm gì hết ngoại trừ nhìn Sans đau khổ...

Sans liền ngắt một bông hoa mao vàng (5cánh hoa) cạnh mộ tôi và ngắt từng cánh một...Cứ ngắt một cánh hoa anh lại nói:

Ta nhớ em....(ngắt một cánh)

Ta không nhớ em...(ngắt hai cánh)

Ta nhớ em...(ngắt 3 cánh)

Ta không nhớ em...(ngắt 4 cánh)

Đến cánh hoa số 5...Sans liền đặt bông hoa xuống và lấy bông hoa khác ngắt tiếp ....Cứ như vậy ngày ngày trôi qua Sans thì nhớ tôi vô bờ bến còn bông hoa của tôi đã được Sans chăm sóc cẩn thận nên giờ trở thành cả một vườn hoa vàng ...Các quái vật dưới lòng đất giờ đều đã tự do nhưng họ vẫn vậy không chút tình thương hay gì hết ,họ chỉ thích gây gổ với con người khi lên được mặt đất....Tôi chỉ biết lặng nhìn theo dõi mọi người cho tới khi một hôm...Sans bước tới mộ tôi như mọi ngày...trên tay cầm con dao run rẩy nói:

Có lẽ hôm nay....Ta có thể làm được điều đó...

Tôi nhìn thấy con dao liền sốc nặng đứng trước mặt Sans.

Tôi:

Sans....?

Sans liền nhìn tôi như cảm giác tôi đã quay lại vậy...

Tôi nói tiếp:

Anh đang định làm gì thế??

Sans liền hạ con dao xuống và từ từ với tới tôi...

Sans:

....Frisk??...

Tôi:

Có phải là...con dao không??

Sans liền tỏ vẻ bối rối nói:

Anh...Anh không thể làm thế này được nữa...

Tôi liền như cứng họng lại..Sans thì đau khổ vì tôi đã chết và cái thành phố kia....Vẫn được gọi là Thành phố chết....Sans có vẻ đã quá đau khổ vì tượng tượng có tôi bên cạnh...

Chỉ biết lặng nhìn Sans và nói:

...Có vẻ như vậy...

Sans liền cho tay lên mặt như che đi nỗi đau và nói tiếp:

Ta chỉ không thể ...Swethearts..

Tôi liền vồ lấy ôm Sans như dỗ dành nhưng....thật tệ thay...vừa vồ lấy Sans đã có cảm giác như cơ thể bị đâm và vỡ ra làm trăm mảnh rồi biến mất...Sans lại quay ngang quay dọc như tìm tôi nhưng lại không thấy..có vẻ tôi vẫn có thể nói chuyện với Sans nhưng chỉ được lúc cần thiết ....Đau đớn trước số phận trớ trêu...Sans liền đi tới quán Grillby và ngồi đó uống thật say rượu...Khi đi về Sans sướt mướt say và liền ngủ gục trên giường...Tôi chỉ biết ngồi cạnh theo dõi....Sans cứ ngồi nói nhảm trong mơ về tôi và cho tới khi Sans chợt tỉnh như một cơn ác mộng..Sans liền chạy ra coi vườn hoa thì thấy vườn hoa vàng kia đang ngập trong tuyết...Vốn nhà Sans ở Snowdin nên tuyết là chuyện bình thường nhưng đám tuyết kia đang vùi chết khu vườn của Sans...Sans liền lấy lửa nhóm lửa gần duy nhất bông hoa của tôi và mặc kệ những bông hoa khác...Sans đang cố bảo vệ tôi khỏi bị tuyết nhấn chìm thì một cái file hiện lên...Flowey đã quay lại và nói với Sans:

Nếu muốn cô ấy trở lại hãy ấn reset...nhưng với điều kiện là anh phải quên cô ấy sau khi giúp cô ấy xong và khi cô ấy quay lại cô ấy sẽ không nhớ gì tới anh nữa (*nghĩa là khi Frisk reset Sans vẫn nhớ tới Frisk nhưng Frisk lại không nhớ tới Sans...Sans chỉ được giúp Frisk được từ xa nếu không giao kèo sẽ vỡ)..Anh cũng không được cho cô ấy gặp mặt hay nói chuyện với cô ấy...Anh sẽ phải lặng thầm giúp cô ấy từ xa...Và nếu khi cô ấy lên được mặt đất an toàn thì anh sẽ bị quên cô ấy hoàn toàn...Đó là cái giá nếu anh muốn cô ấy quay lại...

Sans liền hỏi flowey:

Ngươi lấy cái này ở đâu??

Flowey:

.....Đó là bí mật....

Sans không để ý mấy nhưng giờ cái Flie kia có vẻ làm Sans lo lắng...Sans chắc không muốn quên tôi...và tôi cũng vậy...những rễ hoa liền trồi lên quấn tay Sans ngăn không cho Sans bấm....Sans liền nhìn cáu file và bông hoa....Sans liền cười mỉm gắng ấn nút reset...Và tôi đang từ trạng thái làm hồn ma bơ vơ lại một lần nữa rơi vào khoảng không đầy màu đen....Cảm giác mùi bánh đâu đó lại thơm nức mũi...Tôi bật dậy...có vẻ tôi đang ở nhà Tori...đầu tôi đau như búa bổ và cảm giác tôi đã mất cái gì đó rất quan trọng...Flowey nhìn tôi đầy lo lắng....

Một lần nữa....tôi lại ở dưới lòng đất...

Hết tập 14
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập 15:Quay trở lại lòng đất


Lưu ý:Tập này chỉ kể sơ sơ và tóm tắt lại hành trình của Frisk nên thiếu chỗ nào thì thông cảm nhá;-;(Totoro đang muốn làm truyện nhanh để chuẩn bị kiểm tra);-;...

Đầu tôi giờ thì ong ong như bị ai đó đập vào đầu và cái căn nhà tồi tàn này...hình như một lần tôi tới rồi thì phải,giờ thứ duy nhất tôi còn nhớ là tôi đang xài ở nhà Tori và vừa bị một phát đánh của Tori vì định chạy chốn.Tôi vội ôm lấy Flowey và chạy xuống cầu thang như thể đã từng qua ,tôi chạy nhanh tới mức Tori không đuổi kịp nhưng dù thế nào ,cánh cửa kia vẫn thật khó mở.Tôi lại phải đấu với Tori lần nữa ,những đòn đánh lửa và những lời nói cầu xin tôi ở lại cùng với khuôn mạt đáng sợ của Tori tất cả những việc này hình như tôi đã từng vượt qua những cái cảnh tượng đánh lén và nụ cười đáng sợ của Tori làm tôi như chợt nhớ gì đó làm tôi đau đầu và dần thích nghi với trận đấu hơn.Tôi vượt qua Tori và đi vào cánh rừng đầy tuyết cùng Flowey ,cảnh tượng huyền bí và lạnh lẽo làm đầu tôi ong ong nhớ về một cái bóng đen nào đó đã từng bước sau tôi làm đầu tôi tự dưng đau như búa bổ ,tôi chợt ôm đầu để chấn an tinh thần,một tiếng cành cây gãy vang lên ..

Cảm giác quen thuộc lẫn sợ hãi này làm tôi chợt quay lại nhưng lại không có ai đằng sau sất ,tôi bắt đầu có cảm giác có ai đó đang theo dõi tôi,chợt kiểm tra qua các bụi cây gần đó nhưng lại không có ai sất ...Lòng tôi chợt có cảm giác đau đớn...Nhưng tự nhiên tôi lại để ý ký một vòng hoa vàng đã được đan sẵn để ngay gần cái bụi cây tôi tìm nhưng gần đó không có ai sất...Tôi cho vòng hoa vào túi và đi tiếp tới với cây cầu gãy nhưng thật tệ thay cây cầu ọp ẹp như vậy mà không có ai giúp nên Flowey phải kéo dãn lá của mình để đưa tôi qua.Tôi phải cảm ơn Flowey suốt vượt qua những quái vật và tới một kho hàng trống rỗng không có gì sất lòng tôi lại cảm giác thật thiếu gì đó...Tôi đụng phải một tên xương cao (Papyrus) hắn nghĩ tôi cố tình nhưng thực sự là tôi chỉ vô tình đụng vô.Hắn điên tiết lao vào trận đấu với tôi và những đòn đánh của cậu ta làm tôi lại nhớ tới ai đó ,gắng hết sức để làm anh ta mệt nhừ và cuối cùng anh ta cũng phải nằm gục xuống đất vì mệt nhưng miệng vẫn lẩm bẩm:

Nếu ngươi nghĩ ngươi đã thắng...thì còn lâu đi ...Tại ta Papyrus sẽ không bao giờ đầu hàng...

Hóa ra tên cậu ta là Papyrus.Nói rồi cậu ta lăn ra ngất vì mệt ,tôi đưa Papyrus vô chỗ nào an toàn và đưa cho Papyrus ít nước để hồi sức ...Papyrus uống cong tỉnh dậy không ngờ người cứu mạng mình là một con người, Papyrus liền đứng dậy và nói:

Đừng cảm hóa ta bằng mấy việc tốt đó..Mà hãy thay vào đó ngươi sẽ phải vượt qua câu đố của ta.Nếu ngươi không giải được ta sẽ giết ngươi.

Vậy là tôi phải giải câu đố của Papyrus chỉ có một mình Flowey giúp đỡ nên cũng phải hồi sinh ít nhất 2 lần.Papryrus không chấp nhận chịu thua nên bắt tôi hẹn hò và đấu với tôi thêm một trận cuối.(*ảnh có sans nhưng cứ coi như ko có nhá;-;*tìm mãi mới đc ảnh đấy);;-;;

Tính Papyrus có vẻ là hơi khó chiều nên sự cận trọng của tôi đã khiến Papyrus hỏi một câu:

Sao ngươi tốt với ta vậy??

Câu hỏi nghe quen thuộc làm lòng tôi như đau nhói lên ,liền lấy một vòng hoa vàng mà tôi nhặt được cạnh bụi cây lên đầu Papyrus mỉm cười và nói:

Bởi vì ....lòng tốt là quá đủ rồi!..

Papyrus như cảm động trước lời nói của tôi và nói:

Thôi được....ta sẽ giúp ngươi thoát khỏi đây...chỉ bởi vì là ta hơi quý ngươi thôi nhá...

Nói rồi Papyrus liền đưa tôi đến nơi toàn cánh đồng đầy hoa màu xanh nước biển kỳ lạ và tôi hỏi:

Đây là hoa gì vậy??

Papyrus🙁*lúng túng)

Ồ...đó là hoa...ta không biết nữa..Ta không nhớ tên hoa này nữa..

Tôi nhìn bông hoa màu xanh kỳ lạ kia và thấy chúng đang phát ra những cuộc hội thoại kỳ lạ..Máy điện thoại của Papyrus chợt vang lên có vẻ Papyrus đang cãi nhau với ai đó rất thèm khát con người...Nghe xong điện thoại lúc tôi và Papyrus dừng lại dưới cái cóng đựng đầy ô ,Papyrus liền nói:

Xin lỗi con người nhưng đi tới đây là ta không thể giúp ngươi được nữa...Ta xin lỗi.

Nói rồi Papyrus liền quay ngưỡn lại đi thẳng ..Tôi lấy một cái ô và đi tiếp một mình đi được một lúc trời hết mưa và tôi gặp một hòn đá kỳ lạ bị mưa làm ướt nhẻm...Tôi để cái ô lên và những tiếng nhạc nghe thật bắt tai...nhưng cũng thật đau và buồn lòng tôi như thắt lại khi nghe tiếng nhạc này và đầu tôi đau như búa bổ vì tự dưng lại nhớ một bóng đen nào đó không rõ tên.Tôi vừa chạy đi vừa khóc và đêns với hang động kỳ lạ nơi mà một chiến binh đang chú ngụ...và tôi lại phải đấu một lần nữa ,tôi cố né và cố chạy nhưng dù thế nào vẫn bị giữ lại đấu cho tới khi Papyrus tới và ngăn cản cuộc đấu và nói:

Undye!!Tôi sẽ không để bà giết cô bé này.Cô bé này rất tốt .

Undye thì hầm hè nói:

Ngươi tránh ra không ta giết cả ngươi giờ.

Nói rồi trận đấu giữa Papyrus và Undye bắt đầu .Tôi không thể ngăn cản ai cả vì họ không nghe .Hai bên đều ngang sức ngang tài nên hòa,Undye vì do đấu quá mệt nên Papyếu rìu về nhà Undye nghỉ.Tôi tiếp tục đi qua tiến sĩ điên khùng cùng một đống câu hỏi hóc búa và metaton với điệu nhạy kỳ lạ rồi lại đi tiếp tới "bà hoàng nhện" cũng phải chết tới ít nhất 10 lần dù đã có Flowey giúp đỡ nhưng số lượng hoa cũng ngày càng lớn mọc trên đầu do tôi đã chết quá nhiều nên Flowey phải giúp đỡ tôi nhìn đường bằng cách nói né phả hay né trái,đi phải hay đi trái...v.v để giúp tôi vượt qua những việc trên và giờ đây tôi lại được nghe lại câu chuyện mà tại sao quái vật phải giết con người và dần dần tôi đi tới cái sảnh kỳ lạ mà cảm giác trống vắng lòng tôi lại đau xót cực kỳ...đột nhiên dù đang bị một đống hoa che mắt nhưng có cảm giác một cái gì đó vừa lướt qua tôi ,tôi tự dưng quay đầu lại và nói :

....Xin lỗi??...Ai đó ạ??

Người gọi là bí ẩn kia có vẻ không nói gì chỉ đi tiếp làm cho tôi nghe rõ được tiếng bước chân .Tôi đuổi theo nhưng do khó nhìn nên ngã ngay tại chỗ và cảm giác người đó đã biến mất rồi...Tôi lại sắp đấu với "vị vua bóng tối "lần nữa nhưng lần này trước khi đấu Papyrus có gọi tôi mời tôi qua nhà Undye chơi ,tôi đang ở nơi gần kết thúc rồi giờ và dù sau cuộc đánh nhau và khó chấp thuận của Undye cuối cùng tôi đã làm bạn được với Undye và nhận lá thư của Undye và tới khám phòng thí nghiệm Aphyl..

(*đoạn này quá dài và quá phức tạp nên totoro sẽ để video cho qua xong nhanh nhá;-;*Tại Totoro không biết tả thế nào sất,Underfell cũng đã khó tả rồi lại còn Flowerfell chưa rõ cái kết nên làm ơn tha lỗi cho tác giả vì lười và không biết làm;;;-;;;*Tác giả đã cố lắm rồi đấy;-😉



Cuối cùng tôi đã làm bạn với Aphyl và lại tiến tới vị vua lần nữa....Có vẻ đây là nơi tôi sắp kết thúc cuộc hành trình...Làm lòng tôi tràn đầy sự quyết tâm.

Hết tập 15;;;-;;;;.
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Tập 16: Nơi kết thúc và cánh hoa rơi...


Nơi kết thúc với bao nhiêu kỉ niệm khó quên...Nấu ăn với Undye và làm bạn với Alphys và sửa chữa cho cái quá khứ của Alphys...v.v...Vô số việc với vô số kỷ niệm...

Giờ đây tôi lại đứng trước mặt vị vua "bóng tối"

Một mình cùng với Flowey đấu với nhà vua những đòn đánh lao nhanh mhuw bão táp và màu đỏ bao trùm làm tôi tuy có hoảng sợ nhưng vẫn cố gắng bước tiếp...Dù Agores đã gần hết máu nhưng vẫn đánh tôi như căm hận tôi lắm vậy ...nhưng vì Agores không chấp nhận Mercy nên tôi phải ép buộc đánh.và may rằng Torie đã tới cứu và cùng với mọi người cũng tới đó như Papyrus, Alphys,Undyed tuy gặp họ có hơi cãi nhau rồi thì mọi chuyện cũng ổn thỏa cả nhưng khi tôi đang vui mừng vì mọi người đều ở đây thì tôi chợt nhận ra...Flowey đâu rồi nhỉ??……Một cái dây gai sượt qua và trói tất cả mọi người vào..Flowey tự dưng xuất hiện nói:

Ngươi thật ngu ngốc.Vốn dĩ ta giả tốt để ngươi đưa ta tận tới đây và thuần hóa ngươi thành con quỷ nhưng giờ nhìn coi ngươi thuần hóa được họ kìa...Thật nực cười ...Hahahahaha

Nói rồi tất cả quái vật dưới đây đều tới ủng hộ tôi để tôi cố gắng...Nhưng Flowey thấy vậy liền trói mọi người lại và nhìn tôi cười một nụ cười man rợ..Đối với tôi đó là nụ cười man rợ và đau nhất...người đồng hành tôi từ lúc đầu tới gần cuối giờ lại phản bội tôi...Tim tôi như vỡ vụn..

Hiện lên trong khung cảnh toàn màu đen ,một cậu bé cừu mặc đồ xanh sọc vàng xuất hiện và nói:

Cuối cùng mình đã thoát ra,mình đã quá mệt khi làm hoa rồi...Frisk__Bạn ở đó chứ??...Là mình...Bạn thân của bạn đây..

Nói rồi cậu ta trở thành một con cừu phi thường với cái áo choàng tím và cái vòng cổ đeo trên cổ xuất hiện cùng dòng chữ Ariser Dreemur.

Có vẻ đây là trận chiến cuối tuy rằng không thể thấy rõ và không thể né nhiều nhưng tôi vẫn cố gắng né những ngôi sao rơi nhà những tia chớp sáng rực ,những nhát kiếm nhanh và phải thật cẩn thận tôi mới vượt qua cùng với khẩu súng đáng sợ của cậu ấy...Việc này thật quá sức tưởng tưởng nhưng khi tôi nghĩ đó là tệ nhất thì Ariel đã biến thành dạng mới..

Tôi không thể cử động ,với 1/20 hp tôi cố gắng né nhưng vẫn trúng ,trái tim tôi vỡ vụn và tự dưng được gắn lại...tôi lại tiếp tục trận đấu..Tôi cố gắng chiến đấu nhưng Arisel không hề dễ mủi lòng chút nào...Nhưng với sức mạnh quyết tâm tôi sẽ cứu người khác..

Tori...Argores...Undyed...Aphyl...

Papryrus..

Tất cả bọn họ sẽ được cứu ,nhờ sức mạnh quyết tâm tôi đẫ giải cứu từng người một lần nữa do đã từng đấu nên giờ tôi khá quen cách để né...Tôi giải thoát hết mọi người nhưng trong sâu thảm Arisel vẫn còn ai đó và tôi cố gắng cứu nốt...Rất khó để cứu nhưng tôi vẫn đưa bàn tay ra cho Ariel..Những ký ức của cậu ta quay lại và Arisel nhìn tôi vừa khóc không nói gì chỉ nhìn tôi chằm chằm với hai dòng nước mắt đẫm lệ...https://www.youtube.com/watch?v=7n9zJKhTeaU

Arisel tự biến lại thành cừu và xin lỗi tôi ...Và nhờ có sức mạnh quyết tâm có sẵn trong linh hồn của Arisel và 6 linh hồn...cuối cùng quái vật dưới lòng đất cũng được tự do...Hàng rào đã bị phá hủy và sau khi đó Ariel cũng biến mất...Tôi từ từ bước lên mặt đất một mình...Có vẻ Tori và mọi người còn đang muốn tạm biệt trước khi lên mặt đất nên ở lại lát...Tôi đi lên ngắm nhìn cảnh hoàng hôn một mình...cuối cùng tôi đã giải thoát hết mọi người dưới đây nhưng sao lòng tôi lại đâu như cắt,đầu bắt đầu đâu như búa bổ và nước mắt thì rơi đầm đìa...Có lẽ tôi đã quên thứ gì sao??Nước mắt tôi cứ tiếp tục tuôn ra và cản giác như trái tim vỡ vụn...Bỗng nhiên một cái bóng đen bước sau...tôi không thèm quay lại vì giờ tôi đang cảm thấy rất đâu đớn nhưng một giọng nói khàn khàn và hơi ồm lại cất lên:

Con người....Ngươi không biết chào bạn mới à??...

Tôi chợt quay lại...một bộ xương mà tôi chưa bao giờ gặp trên mình có mặc cái áo len đỏ khoác ngoài áo khoác đen làm bằng bông cực ấm và cùng với chiếc quần đen sọc đỏ của anh ta(Sans đấy=))).Anh ta đưa tôi bàn tay và nhìn tôi với ánh mắt vô cảm...Tôi gạt đi nước mắt trên mặt,đầu thầm nghĩ mình đã khóc gì nhỉ??..Và tôi đưa tay cho anh ta...Lại một lời giới thiệu...Lại cái tính cách hơi lạnh nhạt đó...Cùng với câu đùa tôi không hiểu nổi:

Hãy đi cùng ta...và ngươi sẽ là...con người mang lại hạnh phúc cho mọi người..

Câu trả ời của tôi là nụ cười và anh ta nhìn nụ cười của tôi với ánh mắt khó hiểu,tôi vẫn tiếp tục bắt tay anh ta

Một cánh hoa mao vàng tự rời khỏi đầu tôi bay lên và rồi dần dần hai cánh,ba cánh và dần dần tất cả hoa trên đầu tôi bay lên cao và biến mất một dòng ký ức quay lại tới tôi và có vẻ anh ta cũng nhìn tôi như nhớ lại gì đó (Sans) tôi nhớ lại những lúc đã cùng người này(Sans) đi qua cái cánh đồng hoa bắt chước ,cùng người này(Sans) ăn kem và còn cả mối tình đầu của tôi..

Anh ta (Sans) liền ôm lấy tôi ,có vẻ Sans cũng đã nhớ lại ,Sans vừa ôm lấy tôi mà khóc và nói:

Ta xin lỗi sweettheart...Ta không muốn quên em nhưng ta đã lỡ làm vậy để bảo vệ em...bởi vì Ta yêu em...

Tôi đỏ mặt trước lời nói của Sans ...trước giờ anh chưa bao giờ nói yêu tôi nhưng giờ tình yêu này đã được thể hiện rõ rồi ,tôi vội hôm lại Sans đỏ mặt mà ấúng nói:

Em ...cũng yêu ..anh..

Sans nghe thấy vậy liền chỉ nhìn tôi và hôn tôi thật lâu ,tôi cũng hôn lại Sans...

Các quái vật dưới lòng đất đi lên thấy tình yêu của một con quái vật và một con người liền phản đối kịch liệt nhưng Sans không quan tâm ,anh ta triêu hồi Gaser Maser trước mặt mọi người và nói:

Nếu ai còn không đồng ý là ta giết đấy..

Thế là toàn bộ cả quái vật im lặng và nhìn cảnh hoàng hôn khi lên mặt đất.

Cảnh tượng hoa rơi...cánh hoa nở rộ ...cánh hoa sớm tàn ...cánh hoa quay lại...đúng là triết lý cuộc sống nghĩ một hồi vậy rồi Sans ôm tôi vào lòng hưởng thức cảnh hoàng hôn đẹp đẽ....

Hết chuyện=))
 
Flowerfell (Hoa Rơi)
Lời kết của tác giả:'(


Chào tất cả mọi người coi Totoro và Flowerfell :'(((...Tập cuối rồi cơ à???Tác giả bùn quá:'((( Muốn viết thêm nhưng cái kết rồi:'((...Nhưng nếu bạn fan nào mà muốn tiếp nữa như cuộc sống của Sans và Frisk (Flowerfell) sau khi happy endding bảo mình nha=)..Totoro này sẽ cố làm hết sức.

Còn bạn nào mà muốn Chơi giết của Flowerfell thì cũng cứ bảo mình=)..Totoro đây có hết để mọi người coi=).

Nhớ bình luận dưới để mình biết ý kiến mọi người nha

Cảm ơn vì đã xem truyện mình ^^*

Tạm bieetj^^* nhớ bình luận cho Totoro nha*

Bạn nào có ý kiến gì về viết truyện hay liên hệ với mình qua Face :Khanh Ly Bui nha=)

Ảnh face mình đó=).Thank mọi người lần nữa nha^^*
 
Back
Top Bottom