Siêu Nhiên [fanta] Thời Đại Số - Tokyo

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
395690982-256-k254765.jpg

[Fanta] Thời Đại Số - Tokyo
Tác giả: TiuAries
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Thời Đại Số

Tác giả: Tô (hay còn được biết Tokyo)

Thể loại: fanta
Độ dài chương: chưa xác định
Nguồn ảnh: Pinterest
Giới thiệu:
Dựa trên hệ thống số đếm từ anime Plunderer, đây là một thế giới con người dựa vào số đếm để tồn tại với mệnh lệnh số càng lớn quyền hạn và năng lực càng nhiều, người có số cao hơn có thể sai khiến những kẻ có số nhỏ hơn mình.

Khi một người bị tụt về số 0, chờ đợi họ không phải là một thế giới khác mà chính là họ trở thành những "con nợ" và gánh trên người những số âm, những con người này sẽ chỉ còn một con đường bóng tối khổ sai phía trước chưa từng có một ngoại lệ.

Sự thật phía sau của hệ thống số đếm là gì?

Những bí mật sẽ lần lượt được giải đáp trong chuyến hành trình hướng về phương nam.

Chú thích: thím tô rất mê xem anime và đọc manga nên nhiều truyện của thím ấy đều lấy cảm hứng từ bộ nào đó thím ấy từng đọc hoặc xem, như bộ "Biệt Đội Tokyo" của thím ấy cũng được lấy cảm hứng từ manga "Dolly Kill Kill"
#Tô_Tokyo
#Lườiteam_DaniSW Tags: daniswfanta​
#Tô_Tokyo#Lườiteam_DaniSW
 
[Fanta] Thời Đại Số - Tokyo
Chương 1: Truyền Thuyết Đô Thị


Chương 1: Truyền Thuyết Đô Thị

27/09/2021Sau trận giao tranh giữa loài người và những "người ngoài hành tinh" từ hàng ngàn năm trước thì thế giới đã bị thay đổi một cách chóng mặt.Thời đại Số Đếm đã ra đời.Nhiều nguồn thông tin đổ về chỉ ra nguyên nhân này chính là do sự ảnh hưởng từ khoa học và sức mạnh của các "người ngoài hành tinh" dẫn tới cấu trúc Trái Đất cùng các dạng vật chất một lần nữa thay đổi và phân tầng.Mỗi con người tại thời điểm "cuộc cách mạng mới" lúc đó còn sống sót đã mang trong mình những số đếm ở mỗi nơi trên cơ thể khác nhau.

Số đếm này dù có chết đi cũng theo bạn và để cho bạn biết giá trị của bản thân mình là bao nhiêu.Những kẻ mang số đếm càng lớn thì quyền lực và địa vị xã hội sẽ càng khác biệt.Chính phủ thế giới W* đã quyết định thành lập một đội quân G** hay như người ta vẫn gọi đây là những con người "khủng bố toàn cầu hóa".(*sau khi thế giới mới được thành lập được gọi là W **G là đội quân riêng được thành lập khi có thể sử dụng khả năng đặc biệt)G có trách nhiệm như một quân đội trị an, họ sẽ bảo vệ quyền lợi cho người dân cũng như truy bắt những tội phạm đặc biệt hoặc những kẻ "phá luật"."

Iuris" là một khái niệm mà loài người tại thời đại số khi nói về "luật".

Iuris chính là một vật chất vô hình không ai rõ là thứ gì nhưng có khả năng ép buộc quyền hạn con người trong thời đại số.Ví dụ như một kẻ có số đếm 14 dám chống đối lại một con người có số đếm 20 sẽ lập tức chịu sự trừng phạt từ iuris, thứ luật pháp vô hình này sẽ khiến cho số đếm của 14 giảm xuống hoặc có thể sẽ biến kẻ đó trở thành một "con nợ".Nhưng Iuris vẫn luôn tồn tại một mặt "nhân ái" của "nó".

Nếu một con người sở hữu số đếm lớn hơn lại vô cớ bắt bẻ, sai ép một kẻ có số đếm nhỏ hơn mình không trong một loại quan hệ hay khế ước gì sẽ lập tức chịu sự trừng phạt từ Iuris như trường hợp trên.Dù vậy vẫn không ai biết Iuris là thứ gì và liệu "nó" có phải là thứ khiến Trái Đất biến thành thời đại số?

Đó vẫn là vấn đề nan giải.***Theo một cuốn truyện truyền thuyết đô thị bán chạy số một tại thời điểm hiện tại, vị anh hùng Mr.

H*** đã trở thành biểu tượng của những số đếm sắp bị giảm đến 0.

Vị anh hùng không rõ xuất thân, hành hiệp trượng nghĩa giúp đỡ những kẻ có số đếm nhỏ ít ỏi đáng thương, trừng trị những kẻ số đếm lớn phách lối, xấu xa mà lại ngoại lệ của Iuris. (*** Mr.

H là nhân vật truyện tranh đăng tải trên mạng, một nhân vật chính, biểu tượng của anh hùng) Khi số đếm của vị anh hùng truyền thuyết đô thị Mr.

H này sắp được phơi bày thì tác giả mạng đã ngừng đăng chapter mới trên trang cá nhân của mình.

Con dân khắp các mặt trận một hồi xôn xao muốn đào ra thông tin vị tác giả "huyền thoại" đã nỡ đem con bỏ chợ đúng thời điểm gay cấn nhất.Thủ đô của thế giới mới, Entenal, khu vực ổ chuột phía tây ngoại ô thủ đô.Khu vực ổ chuột đã không còn xa lạ gì và gần như bị chính quyền tại Entenal xóa sổ nhưng lại tiếp tục mọc lên khi bị tiêu diệt.

Lâu dần chính quyền cũng bỏ qua coi như không thấy.Khu vực ổ chuột này chỉ là những khu nhà cao tầng đổ nát của một thế giới cũ vẫn tồn tại hơn một nghìn năm, những con người vô gia cư hoặc số đếm sắp cạn kiệt đều sẽ sống tại đây.

Nhưng nếu có thể họ muốn tới thành phố Manet cách thủ đô khoảng ba trăm ki lô mét, đó là một thành phố tỉ lệ tội phạm cao nhưng số đếm dù thấp vẫn đủ an toàn để sinh tồn tại đó.Ít nhất ở một nơi hỗn tạp họ sẽ không bị chèn ép hay bị Iuris tiếp tục trừ điểm khi mắc lỗi lầm.- Một con sâu nhỏ, hai con sâu nhỏ, ba con sâu nhỏ... thật nhiều con sâu nhỏ.Trong không gian ngôi nhà một tầng lụp sụp đằng sau những khu nhà cao tầng đổ nát khác tại khu ổ chuột, một cô bé tóc bạc đang ngồi chăm sóc vườn rau hiếm hoi của bản thân.

Ngày nào cũng như ngày nào, cầm bình tưới rau, vui vẻ bón phân bắt sâu để có thực phẩm sinh hoạt.- Khi những chú chó hoang đi lạc, đừng hoảng sợ vì nó là chó hoang chỉ cần... gi.ết nó là xong chuyện.Cô bé vui vẻ vẫn tiếp tục hát hò, bàn tay nhỏ bé đang bắt sâu cảm tưởng như không gì ngăn cản được việc làm vườn lúc này.Đột ngột, cô bé xoay người lại khiến người đàn ông phía sau hoảng hốt nhưng đâm lao phải xông lên cầm lấy con dao đã hen rỉ muốn tấn công cô bé.- Xin chào, chó hoang.Người đàn ông đó trong thoáng chốc sững người lại, con dao cầm trên tay run run nhìn vào gương mặt hờ hững của đứa bé này.

Trong trí óc của ông ta chỉ còn lòng vòng đôi môi mỏng lạnh đó đang lặp lại một từ "chó hoang".- Chó hoang thường không được dạy dỗ.

Có muốn trở thành con nợ hay không?

Yes or No?Cô bé đột nhiên mỉm cười nghiêng đầu nhìn người đàn ông này.

Ông ta đã từng là một người đàn ông sở hữu số đếm 56 nhưng sau nhiều lần làm ăn thua lỗ và phạm pháp ông ta bị tụt số chỉ còn lại 7 số đếm duy nhất.Không còn nơi nào để đi, vợ con cũng rời xa ông ta nên ông ta lang thang tới khu ổ chuột phía tây thủ đô.

Nơi này nghèo đói, rách nát khác hẳn vẻ phồn hoa nơi thủ đô ngay sát bên.

Đất ở nơi này rõ ràng không trồng trọt được nhưng ông ta lại phát hiện có một ngôi nhà rách nát ở tận cùng khu ổ chuột có một vườn rau xanh và một con bé ngày nào cũng chăm sóc vườn rau.Có một bà già đi qua đã từng nhắc nhở ông ta đừng đi vào ngôi nhà đó hay có ý định ăn trộm rau củ, trái cây ở trong này vì chờ đợi phía trước còn đau khổ hơn cả cái chết.Ông ta chỉ nghĩ một con bé thì làm được gì, có lẽ bà ta hù dọa ông ta.

Hơn nữa cơn đói cồn cào khiến ông ta không suy nghĩ được nhiều muốn trộm ít trái cây ăn tạm.

Nhưng hôm nay mặt trời đã sắp lên đỉnh mà con bé này vẫn chăm sóc vườn rau khiến ông ta sốt ruột không chần chừ được nữa đành xông lên nhưng hiện tại...- Mày... mày đang nói linh tinh cái gì vậy?Ông ta lắp bắp nhìn con bé đột ngột lại cười trước mặt ông ta.

Thần trí trở lại, ông ta xông lên muốn đâm con bé này nhưng trong khoảnh khắc khi con dao bẩn thỉu đó sắp đâm vào người con bé thời gian như ngưng đọng lại, những chiếc lông vũ màu đen bay toán loạn trong không gian.- Câu trả lời là Yes phải không?Cô bé vẫn mỉm cười, người đàn ông thì giữ nguyên tư thế đâm xuống và không hề nhúc nhích được.

Ánh mắt ông ta di chuyển theo chuyển động của cô bé tóc bạc.

Cô bé đó lại xoay người xuống cầm lấy một cái xẻng xúc làm vườn nhỏ nhỏ màu đen lấy lên một củ cải trắng rồi dơ tới trước mặt người đàn ông.- Số phận của chó hoang chính là như cây củ cải này mặc cho người ta dày xéo.

Nếu ông không phạm luật thì mọi thứ đã ổn.

Điểm trừ theo cấp số nhân đó.Cô bé cầm lấy củ cải trắng lấy một con dao nhỏ gọt bỏ lớp lá cùng vỏ không để ý tới người đàn ông.

Chỉ khi làm xong xuôi mọi thứ, cô bé lại sắt khúc rồi bỏ vào chậu nước nhỏ bên cạnh.- Nhìn xuống bàn tay của ông đi chó hoang... số đếm ấy.Cô bé dơ tay lên đung đưa trước mặt ông ta, đầu ông ta đột nhiên cử động được, ông ta làm theo lời cô bé cúi đầu xuống nhìn mu bàn tay phải có số đếm của bản thân trên đó.Không thể nào lúc trước còn đang là số 7 tại sao bây giờ lại là...- Số âm... số âm, không thể nào... không thể nào là số âm được...- Thật đáng thương vì W lừa dối dân chúng không cho các người biết một ít sự thật nữa về số đếm, về Iuris.

Nào...

"Iuris" tới rồi kìa.Cô bé khúc khích cười chỉ về phía sau lưng của ông ta.

Quay đầu lại cũng chỉ là một màn lông vũ đen không rõ hình dạng hay thứ gì đang tới nhưng ngay sau đó một thứ cao lớn phải tới 2m mặc một thân áo choàng đen bóng, bàn tay đeo găng đen cầm một cái lưỡi hái sắc bén.- Tôi sẽ phụ trách từ đây.- Chăm sóc chó hoang là nhiệm vụ của các người mà "chó hoang".Cô bé vẫn mỉm cười khúc khích nhìn vẻ mặt sợ hãi của người đàn ông khi bị kẻ phía sau túm lấy và họ biến mất ngay lập tức.

Những chiếc lông vũ bay toán loạn trong không gian vườn rau cũng biến mất theo.

Cô bé lại tiếp tục với công việc làm vườn của mình.Khu vườn này không lớn nhưng lại đầy đủ các loại thực vật phong phú.

Từ rau cải, salat, cà rốt, rau bắp, củ cải, khoai tây tới cà chua, dưa leo, dâu tây, nho đủ thể loại.

Nhưng đặc điểm chung chính là số lượng rất ít.- Oa một mùi thơm ngào ngạt, hôm nay món súp rau củ của mình lại ngon hơn thì phải.Cô bé tóc bạc mặc chiếc tạp dề vui vẻ nấu ăn bày biện ra chiếc bàn thấp ở gian khách trong ngôi nhà nhỏ lụp sụp.

Bữa trưa vui vẻ đã qua vì sự phá đám nên bị lùi lại thành đầu giờ chiều nhưng vẫn không làm ảnh hưởng tới tâm trạng của cô bé này.Một cơn gió tạt qua, chiếc váy ngủ màu trắng của cô bé bay thấp thoáng nhưng dưới mắt cá chân bên trái, bên dưới chiếc vớ chính là thấp thoáng những nửa trên của một dãy số khá dài.- Cầu nguyện cho kẻ xấu số.Bà lão chống gậy đi qua khu nhà nhỏ đổ nát tận cùng của khu ổ chuột thoáng dừng lại nhìn qua hàng rào vào trong khu vườn mê hoặc tại khu ổ chuột nghèo nàn này.

Đã từng có nhiều kẻ không nghe lời khuyên của bà ta mà cố chấp lao vào ăn trộm.Hiển nhiên kết cục luôn là như vậy.Mà cô bé tóc bạc đó vẫn không hề thay đổi, tồn tại cùng với vườn nhỏ mê hoặc đó của cô bé từ năm này qua năm khác còn bà ta thì đã già đi mất rồi.
 
[Fanta] Thời Đại Số - Tokyo
Chương 2: Công Việc Tại Thủ Đô


Chương 2: Công Việc Tại Thủ ĐôLucy là một cô gái gia nhập vào G đã lâu, cố gắng leo cấp trong quân đội từng ngày mà vẫn chỉ có thể quanh quẩn tại thủ đô làm mấy công việc tuần tra buồn chán.Như mọi ngày Lucy sẽ thức dậy vào buổi sáng, thu thập ít công văn rồi lại đi tuần tra xung quanh mọi ngõ ngách tại thủ đô xem người nào cần giúp đỡ thì sẽ giúp một tay.

Lucy chính là một cô nàng rất nhiều năng lượng lại thích xen vào chuyện của người khác nhưng chính là tới nay cô chưa gặp rắc rối hay bị ai tìm đến cửa bao giờ.- Này cậu nói rốt cuộc tác giả là ai chứ?

Tôi đã tìm bên tổ thông tin giúp đỡ nhưng lại mất dấu giữa chừng.

MR.

H của tôi, đang đến đoạn gay cấn thì tại sao tác giả lại dừng chứ hả?

MR.

H của tôi.Vừa đi tuần Lucy vừa tiếc nuối la hét khiến cộng sự Sasa đi cùng cũng phải ngán ngẩm theo.

Lucy là cô nàng lúc nào cũng than phiền tại sao cô lại phải suốt ngày tuần tra tại thủ đô trong khi biết bao người mơ ước công việc nhàn tản này mà còn không được thông qua.Dạo gần đây lực chú ý của Lucy rơi vào vị tác giả cuốn tiểu thuyết đô thị kia nên mới không than phiền những việc như đi tuần này nữa.Sasa cũng thật muốn than phiền theo vì tự dưng cậu ta lại bị thượng cấp có lệnh chuyển về thủ đô.

Nói là đi tuần xung quanh thủ đô nhưng thực chất lại là theo chân bảo vệ vị tiểu thư nghịch ngợm này.

Ở một thủ đô với an ninh bậc nhất như vậy mà vẫn cần một người như cậu ở đây bảo vệ cô nàng này thì xem ra...

ô dù phía sau không hề nhẹ đi.- Sasa cậu nói xem mọi chuyện có kì lạ không cơ chứ.- Đúng là kỳ lạ thật.Sasa nhàn nhạt đáp lời.

Cậu ta đang càng ngày càng ngán ngẩm công việc này rồi.

Ai mà quan tâm vị tác giả bí ẩn đang nổi tiếng gần đây chứ.

Nhưng nếu chỉ là một trang mạng mà lại điều tra đến giữa chừng thì đúng là...- Anh chị cũng là fan của cuốn tiểu thuyết đô thị đó sao?

Nói cho anh chị biết chuyện này nhé, gần đây bọn em phát hiện ra tác giả của...Một thằng nhóc lướt qua hai người bọn họ đột nhiên lại giật lùi đứng bên cạnh Lucy mỉm cười vui vẻ thần bí lên tiếng.

Tuy nhiên thằng bé còn chưa rứt lời thì đột nhiên một bóng đen cầm lưỡi hái bay vụt qua đuổi theo một cái gì đó.Lucy và Sasa nhìn theo bóng đen lại nhìn lên trên bầu trời.

Tại sao lũ "tử thần" này lại xuất hiện nhiều ở đây như vậy chứ?

Chẳng lẽ có tội phạm trốn thoát sao nhưng lũ tội phạm làm sao có thể hơn nữa nếu có nhiều tử thần* xuất hiện ở đây như vậy cũng phải sớm có lệnh từ trên xuống chứ.(*Tử thần được coi là cái tên chung để gọi những cai ngục ở Os'Bone, ngoại hình của họ lúc nào cũng dáng vẻ cao 2m mặc áo choàng đen tay cầm lưỡi hái và họ thường có khả năng thuấn di rất tốt.

Dani: fan của harry potter nên mê mấy cái chú cai ngục lắm)Nhìn đám tử thần bay lượn trên bầu trời, Lucy cũng một lúc thoáng nhíu mày suy tư không còn vẻ chán nản như vừa rồi hay vui vẻ lắng nghe tin tức từ cậu bé kia.- Thằng bé đâu rồi?Vừa quay ra đã không thấy thằng bé kia đâu.

Sasa cũng giật mình, thằng bé đó có thể không một tiếng động rời khỏi nơi này trước mặt cậu ta và Lucy thì xem ra có gì đó không đúng ở đây.- Kia.Sasa vừa chỉ về một hướng thì cả hai lập tức đuổi theo thằng bé đó vì xem ra Lucy cũng nhận thấy điều không ổn ở đây.

Cả hai càng chạy càng cảm thấy hướng đi có vẻ không ổn.

Bọn họ lại đặt chân tới khu ổ chuột phía tây thành phố.Lucy lùi lại đi sát phía sau Sasa.

Khu ổ chuột này chính là hoang tàn đổ nát, đất đai khô cằn không thể sinh hoạt nổi nhưng sao bọn họ lại không chịu di chuyển đến thành phố Manet chứ?

Ít ra ở đó bọn họ còn có thể sinh sống được.Cả hai vừa đi vừa quan sát xung quanh liền thấy một ánh màu xanh lấp loáng phía xa.

Nơi đất đai khô cằn này lại có thể xuất hiện thảm thực vật sao?

Bọn họ không hoa mắt chứ.Sasa nhanh nhẹn đi lên phía trước cũng không quên bảo vệ Lucy ở phía sau.

Nơi tạp nham này vẫn nên cẩn thận thì hơn.Nhưng ngay lúc đi gần hết con đường để đâm ra một ngã rẽ nơi có bức tường nhìn là đến thảm thực vật phía sau thì một tử thần xuất hiện ngáng đường bọn họ.

Bóng đen cầm lưỡi hái đang bay tới trước mặt bọn họ dường như không muốn cho hai người đi qua.- Trở về đi, nơi này không nằm trong phạm vi của Entenal hay quân đội G.- Các người đang săn thứ gì vậy mà lại xuất hiện với số lượng nhiều như thế ở trong thủ đô.

Và còn nữa... thứ màu xanh đằng sau kia là thực vật thật sao?Sasa chắn cho Lucy lạnh nhạt nhìn vào tử thần trước mặt.

Bọn tử thần khốn khiếp này lúc nào cũng một áo choàng đen lụp sụp không rõ mặt mũi cầm lưỡi hái bay lung tung như vậy.Có lẽ người đứng đầu khác nhau nên cách hành sự cũng khác nhau.- Bọn ta không có nghĩa vụ giải đáp cho sĩ quan các ngươi nhưng vấn đề thông qua đã được tổng bộ quân đội G của các ngươi chấp thuận.

Nơi này vốn đã được cho phép nằm dưới sự cai quản của tử thần.- Hừ, được rồi theo ý các ngươi.Sasa nhíu mày nói rồi xoay người đem Lucy nhanh chóng rời khỏi đây.

Ngẫm lại thì thấy đứa bé kia xuất hiện đột ngột, nói chuyện lấp lửng lại dường như "cố ý" đem bọn họ tới khu ổ chuột này.

Hơn nữa phía sau kia là thứ gì mà đám tử thần này lại bảo vệ như vậy dường như không muốn ai chú ý tới.Lucy cũng mặc kệ Sasa kéo đi mà bản thân chìm vào suy nghĩ riêng.

Có lẽ một ngày nào đó xin được phép cô sẽ quay lại nơi này một lần nữa để xem một nơi sự sống đã chấm rứt lại có thể mọc lên những cây non xanh biếc như vậy.Tử thần nào đó sau khi nhìn hai sĩ quan rời đi liền xoay người lại nhìn bức tường thấp cũ cùng một bầu trời màu xanh bên trong khu vườn của ngôi nhà đổ nát.

Bóng dáng màu trắng lấp ló sau bức tường rồi biến mất.

Vị tử thần nào đó không nói gì lập tức biến mất khỏi nơi này.Phía xa xa, trên tòa nhà đổ nát, cậu bé lúc đầu đang ngồi vung chân suýt sáo ăn đậu phộng mà mắt vẫn chăm chú nhìn về phía khu vườn nơi có một cô bé tóc bạc đang tưới rau.- Đã lâu không gặp Nene.***- Đã có chuyện gì xảy ra vậy chứ trung úy Joey?

Tại sao đám tử thần đó lại xuất hiện nhiều như vậy ở thủ đô chứ?

Bọn họ sẽ khiến người dân hoang mang.Lucy đã cùng Sasa quay lại trụ sở ở trung tâm của thủ đô.

Cô nàng vừa quay về là liền lập tức đi tìm vị trung úy chấp vấn.

Sasa đi theo phía sau chính là cũng muốn hỏi câu này.Trung úy Joey đang ngồi đọc báo uống cà phê cũng liền đặt tờ báo xuống gấp lại cẩn thận nhìn vị tiểu thư nào đó đang ầm ĩ trước mặt.

Ngày nào vị này cũng đi tìm ông ta lảm nhảm bên tai nào là công việc đi tuần rất nhàm chán nào là đổi vị trí công tác đưa cô nàng tới nơi khác nhưng nay xem ra lực chú ý lại bị di rời rồi.- Không cần thiết để ý bọn họ làm gì.

Đám tử thần đó đang truy đuổi một Debes* vừa mới trốn thoát khỏi thành phố Os'Bone.(*Debes là những "con nợ", những người số đếm trở về âm)- Debes?

Lại có kẻ trốn thoát được khỏi nơi đáng sợ đó sao?

Xem ra kẻ này rất nguy hiểm.Sasa nhíu mày khi tiếp nhận thông tin quan trọng này.

Một kẻ số đếm đã về âm bị tước mọi quyền công dân rồi lại vẫn có thể trốn khỏi nơi được coi như nhà tù bất khả xâm phạm ở Os'Bone thì xem ra...- Sắp tới có lẽ đường phố tại thủ đô cũng sẽ không an toàn nên ta đã tăng cường lực lượng sĩ quan đi tuần ngày đêm luân phiên.

Lucy-sama, cô nên cẩn thận một chút.Trung úy Joey liếc nhìn Lucy nhưng nhiều hơn là ý muốn Sasa tăng cường bảo vệ vị này.

Dù sao thì với địa vị của Lucy ở thủ đô không thể qua loa được tuy số đếm của cô nhóc cũng chẳng ra làm sao cả.***- Ngọn gió nào đưa ngươi tới đây vậy Khỉ Đột?Cô nhóc tóc bạc vẫn đang chăm chỉ tưới cây đột ngột lên tiếng.

Một con gió thổi qua khiến những tán lá xanh phát ra âm thanh rì rào.

Khu vườn này vẫn luôn tồn tại như vậy theo thời gian mặc mọi thứ bên ngoài không thể tác động vào nổi.Người đàn ông mặc quân phục màu đen của quân đội G với quân hàm sáng chói lóa cùng 10 ngôi sao trên vai.

Ông ta đeo kính đen, tóc hớt hết ra sau đã có một đoạn tóc bạc lạc dòng trên đó, tay cầm một chiếc tẩu người đàn ông không ngừng phì phèo.- Ngươi vẫn luôn không bao giờ thay đổi gì cả Angel.

Vẫn thích làm vườn như vậy dù nơi này đã trở nên tồi tàn.- Sẽ không phải ngươi tới nơi này để tâm sự thôi chứ Khỉ Đột?Cô bé tóc bạc đã ngừng tưới cây, cầm lấy bình tưới cô bé đứng dậy xoay người nhìn về phía cánh cửa rào gỗ cạnh bức tường thấp nơi người đàn ông đang đứng.- Vậy ta được chào đón chứ?

Thật nhớ món ăn ngươi nấu mà.- Hừ.

Ngươi biết ta không ưa gì đám G các ngươi mà Khỉ Đột.

Mà đã đến rồi thì ở lại chút đi ta có vài thứ cho ngươi.Cô bé nói rồi đặt bình tưới xuống rồi đi vào trong nhà.

Người đàn ông cũng thong thả theo sau, đôi mắt sau cặp kính đen chính là liếc nhìn về khu vườn tươi mát này.

Dù cho cô bé kia không chăm sóc mỗi ngày thì khu vườn này chính là vẫn cứ luôn tươi tốt như vậy.
 
[Fanta] Thời Đại Số - Tokyo
Chương 3: Người Đàn Bà Không Già


Chương 3: Người Đàn Bà Không Già- Một món canh đậu phụ cay nóng, một món thịt xào rau củ và một đĩa salad tươi xanh.Cô bé tóc bạc mỉm cười đặt từng món xuống bàn thấp trong phòng khách, đem một bát cơm tới trước mặt người đàn ông, một bát cho bản thân.

Cả hai cầm lấy đôi đũa tre chập vào nhau rồi cùng cầu nguyện sau đó chậm dãi dùng bữa.- Chà, tay nghề của ngươi vẫn luôn tốt như vậy Angel.- Đừng có gọi ta là Angel, đó đâu phải tên của ta.- Nào nào, từ ngày xưa đã luôn như vậy rồi.

Nhớ lại năm đó ta từng nói sau này lớn lên muốn lấy ngươi làm vợ mà nhóc Angel.Người đàn ông đó húp lấy một thìa canh không ngừng mỉm cười vui vẻ hồi tưởng lại chuyện cũ.

Đó là một câu chuyện xa xôi rồi.Cô bé tóc bạc nhíu mày nhìn người đàn ông trước mặt.

Tên này có tuổi rồi nên không nhớ được nên đùa giỡn ra sao trước mặt cô nhóc rồi.

Những chuyện quá khứ đó chẳng ai muốn nhớ lại cả.- Vào vấn đề chính đi Khỉ Đột, ngươi tới tìm ta đâu phải để ôn chuyện xưa cũ.

Ta nhớ đã từng bảo ngươi đừng bao giờ tới tìm ta nữa.- Có một Debes khá nguy hiểm đã trốn thoát khỏi Os'Bone và hiện được xem đang lẩn trốn xung quanh thủ đô.

Trong giấy tờ, thằng nhóc đó xuất thân từ khu ổ chuột này và...Người đàn ông chỉ nói đến đó vì ông ta biết cô bé trước mặt đã hiểu rõ câu chuyện lúc này.

Bất cứ một người nào sinh sống tại khu ổ chuột dù theo năm tháng chính là không xóa bỏ được sự đánh dấu của cô bé trước mặt.

Chỉ là cô bé này có muốn nhớ tới hay không.- Vài ngày trước ta từng đưa tiễn một con chó hoang tới Os'Bone.

Mà xem ra là sơ xuất của ta đi.

Coi như rảnh rỗi giúp ngươi một tay vậy.*(*ý chị bé là do chị gửi người đàn ông kia về phía Os'Bone nên có khả năng tạo cơ hội cho Debes trốn được ra ngoài)Cô bé vừa rứt lời, trên bàn cơm xuất hiện bản đồ của thủ đô Entenal được mô phỏng bằng dạng thông tin vật chất trong suốt.

Những lông vũ màu đen đang bay toán loạn xung quanh bản đồ mô phỏng rồi lập tức tụ lại một địa điểm quen thuộc vô cùng.- Lại đang ở đây sao?- Bên ngoài.Người đàn ông đó đột ngột đứng dậy lập tức biến mất trước mặt cô bé.

Thu lại bản đồ mô phỏng, cô bé đứng dậy từ từ đi ra khỏi nhà vòng qua khu vườn nhỏ đứng trước mái hiên nhìn người đàn ông đang đứng đối diện một thằng nhóc ranh bên ngoài.- Đã lâu không gặp Nene.

Nhìn xem chị vẫn ổn kìa nhưng tại sao lại đem tên chó săn này tới chứ?

Lại còn cho phép ông ta bước chân vào khu vườn mê hoặc đó của chị.- Nhớ không nhầm thì cậu là...

Eric?Cô bé nhíu mày nhìn thằng nhóc ăn mặc xinh xắn phía trước.

Trí nhớ của cô dạo này cần được sắp xếp lại dù sao trải qua hơn người ta thì lượng thông tin cũng lớn hơn rất nhiều lần.- Chị vốn chỉ nên yêu thương một mình em mà thôi.

Không cho phép chị yêu thương kẻ khác nên em sẽ gi.ết lão già này.Cậu nhóc Eric như điên lên lập tức lao vào người đàn ông trước mặt nhưng khoảng cách dường như vĩnh viễn xa xôi như vậy.

Một loạt lông vũ đen bám cuốn lấy xung quanh cậu nhóc cùng với đó rất nhiều tử thần tập kích xung quanh cậu ta.Cô bé Nene vẫn là một bộ dạng đứng xem, không biết từ lúc nào trên tay cô là một giỏ dâu tây xinh đẹp mọng đỏ, Nene cầm từng quả lên thưởng thức.- Chúng ta đâu có quan hệ gì sâu sắc?

Cậu cũng chỉ là một kẻ qua đường trong cuộc sống của ta mà thôi Eric.

Đừng bao giờ ảo tưởng bản thân có giá trị trước mặt ta.

Số đếm của cậu thật là thảm hại.Nene mỉm cười nhìn sau gáy của cậu nhóc một dãy số âm đang tăng lên có vẻ khá dài.

Thật là lãng phí một tài năng trẻ mà.- À còn một điều này ta muốn nói cho cậu biết Eric.

Đừng bao giờ đem cậu ra so sánh với tên Khỉ Đột này.

Hắn không phải là người mà cậu có thể đứng ngang hàng được.Cùng với câu nói đó là một loạt sát khí phóng ra khiến không gian như bị bóp méo tại địa điểm này.

Người đàn ông quay đầu nhìn cô gái bé nhỏ đứng trước ngôi nhà có vẻ tồi tàn.

Thật tốt khi địa vị của ông ta không hề thay đổi theo năm tháng trong lòng của cô bé này.- Chỉ đánh dấu chúng thôi mà cũng không làm được, lũ chó hoang vô dụng.Nene nói rồi xoay người lại theo lối khu vườn đi về phía trước ngôi nhà đang hướng vào một dãy bức tường thành bao quanh thủ đô.

Đây là một ngôi nhà xây dựng theo hướng kì lạ khi phía trước lại đối diện với tường thành của thủ đô.Đám người tử thần không nói gì chỉ tập trung bắt giữ Eric nhanh chóng thoái lui hoàn thành công việc của bản thân.

Người đàn ông đó vẫn đứng tại chỗ chăm chú nhìn về phía ngôi nhà lại nhìn một bà lão đứng cách đó không xa.- Vẫn luôn âm thầm bên cạnh Angel vậy sao Hina-chan?- Chúng ta đều đang trở nên già nua còn cô gái ấy vẫn mãi là một đứa trẻ như vậy.

Ít nhất tôi muốn được ra đi bên cạnh Nene.Bà lão Hina nói rồi xoay người rời đi.

Số đếm hiện tại của bà ấy là 1.

Bà ấy vẫn còn một sự nuối tiếc với thế giới này chính là nhìn Nene hoàn thành được mong ước của bản thân.Nene là một cô bé kì lạ.

Khi Hina nhận thức đối với thế giới này thì bà ấy đã thấy Nene một mình sống trong ngôi nhà ở phía tây nơi phía sau những tòa nhà cao tầng đổ nát của thế kỉ cũ.

Ngôi nhà của Nene tại thời điểm đó vốn không đổ nát như hiện tại mà vẫn còn nguyên vẹn dù sơn tường hay mọi thứ đã rất cũ.

Điểm kì lạ duy nhất là ngôi nhà này hướng phía trước vào bức tường thành của thủ đô.Thời điểm ban đầu nơi này không phải một khu ổ chuột với đất đai khô cằn không thể trồng trọt hay sinh hoạt mà nó vẫn rất tốt cho nên khu vườn của Nene mới trở nên bình thường trước con mắt của người khác.Hina vẫn luôn dõi theo cô bé tóc bạc Nene rồi thời gian trôi qua khi khu vực này ngày một đất đai thoái hóa, mọi người bỏ đi để lại sự hoang tàn cùng nghèo đói tạo lên một khu ổ chuột thì khu vườn của Nene lại trở thành nổi bật.

Bên cạnh Nene cũng xuất hiện một cậu nhóc bướng bỉnh.Khu vực phía tây này dần trở thành nơi hoang tàn, những người bị trừ số đếm đều tập trung về đây và họ chính là vẫn chú ý tới vườn rau xanh thần kì của Nene.Hina vẫn còn nhớ, người đầu tiên có mưu đồ với vườn rau đó đã ch.ết đau đớn như thế nào.

Nene đã hành hạ người đó đau khổ cho tới khi ch.ết.

Nhưng sau đó những người đi vào khu vườn đã không cần phải ch.ết mà bị biến thành các Debes.Hina chỉ có một nhiệm vụ duy nhất đi qua lại nơi đó nhắc nhở mọi người đừng cố vào khu vườn này ăn trộm.

Nene rất ghét ai đó ăn trộm rau của cô ấy.

Nhưng nếu mở lời ra cầu xin thì lại là một vấn đề khác.Một mùa đông lạnh buốt năm ấy, Nea đã rời bỏ Nene và ghi danh vào quân đội G tại thủ đô.

Cậu nhóc ngày nào đã trưởng thành và từng bước gian nan vươn lên trở thành một quân nhân hùng dũng như hiện tại.Ngày Nea rời khỏi, Nene hoàn toàn không nói gì hay giữ cậu bé lại.

Lời hứa của Nea dành cho mong ước của Nene chính là biến cô trở thành người vợ hiền đã không thành vì cả Nea và Hina đều dần nhận ra Nene không hề lớn lên theo năm tháng.Người đàn bà không biết tồn tại ở nơi này bao lâu chưa hề thay đổi ngoại hình dù chỉ một chút.

Cho nên mong ước bấy lâu nay của Nene mãi mãi không thể thành toàn.

Đó chính là vướng bận cuối cùng của Hina tại thế giới số hỗn loạn này.***- Ninon, lời đồn đại về thủ đô nơi có một người đàn bà không tuổi, cô ta có thể giúp được cháu lúc này.Orbus đưa tay dìu cô bé Ninon đi phía sau cùng tiến lên trên con đường dài đằng đẵng từ phía nam tới thủ đô Entenal.

Đây là một cuộc hành trình dài vì không thể biết phía trước chờ đợi họ là gì.Kể cả khi tìm thấy cô gái đó ở thủ đô thì liệu người đàn bà này sẽ giúp đỡ bọn họ chứ?- Mẹ cháu từng nói, chỉ cần gặp khó khăn không thể giải quyết, dù là gì chúng ta trả đủ một cái giá, người đàn bà đó sẽ giúp chúng ta.- Mong là vậy.Orbus vẫn tiếp tục giúp đỡ Ninon trong chuyến hành trình dài vô tận này.Lời đồn ở phía nam này chính là Iuris ưu ái một số con người khiến họ sở hữu những sức mạnh phi thường.

Người ta gọi họ là "Những Đứa Con Của Iuris".

Người đàn bà không tuổi chính là một trong những đứa con đó.
 
[Fanta] Thời Đại Số - Tokyo
Chương 4: Lời Thỉnh Cầu


Chương 4: Lời Thỉnh Cầu- Sasa đám tử thần đó rút lui rồi kìa.

Chúng bắt được Debes rồi sao?Lucy vẫn tiếp tục đi tuần và phát hiện không còn đám tử thần bay lượn lung tung trên bầu trời thủ đô nữa rồi.

Mọi người vẫn tiếp tục làm việc như thường ngày mà không phải lo sợ vì có một Debes lởn vởn xung quanh.- Vậy còn chuyện kia thì sao?

Chuyện về khu ổ chuột đó.Thực sự khi nhớ lại thảm thực vật lóa mắt đó ở khu ổ chuột khiến Lucy rất sốc.

Hôm đó cô còn thấy thấp thoáng một cái bóng trắng phía sau đó.

Vẫn có người tồn tại ở đó đi.- Vậy cô có muốn...- Nhanh nào Orbus, phía trước hình như đúng đường rồi.Ninon vẫy tay nhìn Orbus đi phía sau không ngừng thúc dục.

Bọn họ gần như tới nơi rồi.

Suốt mấy tháng đường họ chính là phải đi đường vòng để trốn tránh cũng không dám sử dụng phương tiện đi lại tiên tiến tới thủ đô.Sasa và Lucy lại một phen nhíu mày suy tư nhìn hai người mặc áo choàng kì lạ vừa mới lướt qua bọn họ.

Những người này từ nơi khác tới đây, hơn nữa hướng họ đi tới chính là khu ổ chuột.- Hai người không nên đi vào nơi đó đâu cũng đừng nghĩ tới việc ăn trộm rau củ.

Chờ đợi các người còn kinh khủng hơn cả cái ch.ết.Hina vẫn tiếp tục làm công việc thuyết trình với những kẻ muốn nhòm ngó khu vườn của Nene.

Đã bao năm trôi qua mà mọi việc vẫn luôn lặp lại một cách nhàm chán như vậy.- Bà ơi, trong này có phải có một cô gái hay không?Ninon mỉm cười muốn dò hỏi bà lão tốt bụng bắt chuyện với bọn họ.

Orbus đứng phía sau luôn nhìn khắp hai bên đường xem có nguy hiểm nào gần đây hay không.

Bà lão Hina còn chưa kịp trả lời thì họ đã nghe được một giọng hát của trẻ con.Lại là bài hát đếm con sâu đó.- Chúng ta tìm tới đúng chỗ rồi Orbus.Ninon vui vẻ nhìn Orbus phía sau rồi kéo tay ông chú này cùng đi vào ngôi nhà bỏ mặc sự can ngăn trước đó của bà lão Hina.

Nhìn theo hai người Hina cũng không nói gì chỉ im lặng tiếp tục đi loanh quanh khu vực này.- Lại có chó lạc sao?Nene đang làm vườn chăm chỉ còn không buồn quay lại nhìn hai người vừa mới đột nhập vào căn nhà nhỏ của cô bé.

Ninon vui vẻ bước lên phía trước tới gần chỗ Nene khiến Orbus không kịp phản ứng giữ cô lại.- Chúng tôi từ Ramgrit tới đây muốn nhờ sự giúp đỡ của người đàn bà không tuổi, đứa con của Iuris để nhận sự giúp đỡ.- Ồ.Nene thoáng ngạc nhiên nhưng rất nhanh lại vui vẻ làm vườn.

Cái chức danh đứa con của Iuris thật lâu rồi chưa từng ai nói về nó như vậy.

Nene đã từng tránh xa phương nam nhưng sao những rắc rối vẫn tiếp tục đeo bám thế này.- Không ai giúp được các ngươi bây giờ đâu.- Chẳng lẽ em chính là đứa con của Iuris?Ninon nghi hoặc nhìn cô bé tóc bạc vẫn đang chăm chỉ làm vườn.

Cô bé này chính là hình như không muốn bận tâm tới bọn họ.

Hơn nữa một nơi có thể tồn tại một khu vườn tươi xanh giữa vùng đất đai nghèo nàn này thì thực sự chính là khó hiểu, không muốn người khác chú ý cũng khó.- Thứ đó làm sao có con được chứ.

Các ngươi đừng cố gắng gọi bừa như vậy.- Đúng là em rồi.

Chị là Ninon, kia là Orbus.

Em sẽ lắng nghe lời thỉnh cầu chứ?- Ta không phải một người tốt bụng giúp đỡ lung tung.

Ta sẽ không rời khỏi nơi này để cùng ngươi trở lại Ramgrit.Nene lúc này mới dừng công việc lại, cô bé đứng dậy xoay người nhìn trực diện vào Ninon và Orbus.

Ánh mắt của cô gái này thật đặc biệt, nó như chứa đựng mọi ánh sáng lung linh của thế giới này.Thật giống với đứa bé phương nam ngày đó.- Thôi được, nếu ngươi có thể chăm sóc khiến cho mầm non này sinh trưởng khỏe mạnh thì ta sẽ suy nghĩ lại.Nene cầm lấy một hạt giống màu xanh to tròn như một hạt đậu đưa cho Ninon cùng với đó một cái chậu cũng xuất hiện trong tay Ninon.

Hạt giống của cô bé không phải ai cũng có khả năng gieo trồng nổi đâu.- Cứ việc tùy tiện sử dụng đất, ta đói rồi phải đi ăn đây.Bỏ lại một câu Nene ôm lấy giỏ tre có đủ thể loại rau củ đi vào trong nhà để lại Ninon và Orbus đứng ngoài vườn nghiên cứu trồng hạt giống của cô.Ngày qua ngày Ninon cố gắng chăm sóc cho hạt giống nảy mầm trong khi Orbus chỉ ngồi một bên nhìn cô còn Nene vẫn theo cuộc sống thường nhật của cô bé hết chăm sóc vườn lại nấu ăn rồi cứ lặp lại như vậy một thời gian.- Sao vậy?

Gần một tháng rồi mà hạt giống vẫn không nảy mầm hay sao?Ngồi trên dãy hành lang trước nhà Nene tay cầm miếng dưa hấu, ánh mắt liếc về phía Ninon.

Orbus chính là vẫn ngồi yên từ đầu tới cuối.

Bọn họ ở đây lại được đặc quyền vẫn luôn được Nene chăm cho cơm ba bữa, hoa quả ăn bao nhiêu lấy bấy nhiêu.- Em chờ một chút nữa thôi Nene-chan*, nhất định sẽ nảy mầm mà.Ninon mỉm cười hướng cô bé muốn cô bé kiên nhẫn cùng bản thân.

Nene nhìn cô ngốc đang cố gắng bón phân, tưới tắm cho hạt giống.

Gần một tháng qua Ninon cũng giúp Nene rất nhiều trong việc làm vườn.- Người bạn kia quan trọng vậy sao?- Cậu ấy cùng chị vượt qua mọi khó khăn ở Ramgrit tại thời điểm mẹ đã m.ất.

Cậu ấy là một người bạn tri kỉ...Nene đứng dậy, cô bé nhìn chằm chằm vào Ninon đang cầm bình tưới nhỏ thường ngày của cô.

Con bé này, đôi mắt sáng lấp lánh đó khiến Nene không muốn nó biến mất.

Rất lâu trước kia đã luôn là như vậy.- Chuẩn bị đi, sáng sớm mai chúng ta sẽ lên đường tới phương nam.Nene nói rồi xoay người đi vào trong nhà.

Ninon thoáng sững sờ trong thoáng chốc liền vui mừng hò hét xung quanh Orbus.

Orbus xoa đầu Ninon mà ánh mắt trùng xuống suy tư nhìn về phía hạt giống không thấy đâu bị vùi trong đất.Đứng trong ngôi nhà, Nene nhìn chằm chằm vào cánh cửa kéo trước mặt.

Thật nhiều rắc rối xung quanh bản thân cô mà nhưng số đếm của con bé Ninon này...- Người sẽ tới phương nam sao Nene-sama*?Hina cầm chiếc giỏ trúc đứng bên ngoài căn nhà nhìn Nene đang đứng trước hiên phía sau như lần trước cô đã từng chứng kiến Eric bị đem đi.

Nene dừng ánh mắt tại nơi cô bé ngày nào nay đã sớm tuổi xế chiều.- Đừng lo lắng, ta sẽ sớm quay trở lại nơi này.

Hina, ngươi hãy ở lại căn nhà này và chăm sóc bọn chúng.Khu vườn của Nene không cần chăm sóc nhưng có một vài thứ cần người khác để tâm mỗi ngày.

Hina đoan trang đứng mọt bên cúi đầu nhận lệnh.

Khu vườn này chính là sự sống của toàn bộ khu ổ chuột, là khởi nguồn của hạt giống đầu tiên.

Nene đã từng kể cho Hina một sự thật đến Nea cũng không được biết.Khu vườn của Nene là nguyên nhân dẫn tới khu ổ chuột trở nên khô cằn không còn sự sống.

Nene nói chỉ cần khu vườn chuyển tới đâu thì sự sống ở nơi đó sẽ chấm rứt thậm chí từng có khu vực nhiễm độc tố nguy hiểm.- Tôi sẽ chăm sóc tốt cho chúng.- Ta sẽ triệu hồi Nie bảo vệ nơi này, đám chó săn hay kẻ đi lạc sẽ không chạm được vào bức tường.- Cảm ơn người Nene-sama.Hina cung kính cúi đầu sau đó rời đi.

Nene nhìn lên ánh trăng sáng, đã bao lâu rồi cô không rời khỏi căn nhà này hay chính xác hơn là đã bao lâu rồi kể từ ngày cô rời phương nam màu mỡ đó.- Thật là phiền phức mà.Nói rồi Nene biến mất trong không gian ngay tức khắc.

Từ đằng xa hai người nào đó chăm chú theo dõi chính là rất bàng hoàng.

Khả năng của Lucy chính là thị giác của cô rất mạnh, cả gia đình của cô sinh ra đều có khả năng này, cô nhìn rất rõ số đếm của cô bé đó, sao lại có người như vậy tồn tại cơ chứ.Sasa ở bên cạnh chính là không hiểu sao Lucy lại kinh hoảng và sợ hãi như vậy.- Cùng nhau lên đường nào Nene-chan.Ninon vui vẻ muốn nắm tay Nene nhưng bị cô gái bé nhỏ cự tuyệt.

Bọn họ cùng nhau bước ra bên ngoài, Hina đã đợi sẵn ở ngay bên bức tường, phía sau Hina là một chú gấu trúc béo tròn ngộ nghĩnh có một chiếc ghế mây trên lưng, Nene gần như bước chân không chạm đất đáp xuống lưng gấu trúc nhỏ đang ngu ngơ đứng đó.- Mong người bảo trọng Nene-sama.- Khu vườn để lại cho ngươi Hina.- Xin người hãy yên tâm, tôi sẽ tận lực làm tròn mệnh lệnh của người.- Ừm.Nene vừa rứt lời chú gấu trúc đã ngoan ngoãn di chuyển.

Ninon lúc này mới giật mình chạy theo Nene cùng Orbus rời khỏi căn nhà nhỏ nổi bật ở khu ổ chuột.

Hina đứng nhìn theo cho đến khi khuất bóng ba người mới đi vào nhìn qua khu vườn đã lâu bà không đặt chân vào.- Mama làm vậy sẽ khiến Iuris không buông tha lần nữa đâu.

Sao ngươi không ngăn mama lại Hina-chan.- Là tôi đánh thức người sao Nie-sama?Hina quy củ cúi đầu hướng về phía tường thành tạ lỗi.

Người được gọi Nie kia chính là không hề xuất hiện chỉ có giọng nói vẫn tiếp tục vang lên.- Không cần quá quy củ, mau trả lời câu hỏi của ta.- Người nghĩ có ai có thể thay đổi ý định của Nene-sama sao?- Ít nhất ngươi cũng phải nói rõ lợi hại với mama.

Người dễ dàng bị đôi mắt đó dẫn tới mềm lòng mà.Nie rứt lời cũng liền không muốn nói chuyện nữa.

Hina đứng thẳng người ngẫm lại những gì Nie đã nói.

Nie là một cô bé tới bên Nene còn trước cả Nea.

Sự tồn tại của Nie là một điều đặc biệt mà không một ai biết tới trừ vài trường hợp đặc biệt.- Từ đây đến phương nam rất xa sao chúng ta không đi tàu điện vậy Nene-chan?Ninon đi bộ phía sau cùng Orbus thực sự tò mò.

Nếu họ chịu đi tàu điện thì chỉ cần vài ngày nữa là tới được phương nam rồi.Chú gấu trúc vẫn chậm chạp bước đi, Nene ngồi trên lưng chú nhóc to lớn dễ thương này, vẫn bộ váy ngủ quen thuộc quay đầu nhìn Ninon.- Chúng có điện, kẻ đó sẽ đánh hơi được ta nên rất rắc rối.

Mà các ngươi cũng không thể đi bộ nên thuê một chiếc xe ngựa đi nhân tiện kể chút tình hình bạn của ngươi đi.- Được.Ninon vui mừng vội vã theo lời Nene nói.

Chỉ cần nghĩ tới người bạn của cô còn ở Ramgrit thì cô vừa mừng vừa lo.

Chỉ cần cậu ấy cố gắng cầm cự, bọn họ sẽ mau chóng tới thôi.(*chan, sama là hậu tố phía sau tên người ở Nhật, chan dành cho những bé gái bằng hoặc nhỏ tuổi hơn mình, sama là kính ngữ dành cho người trên tương tự như ngài của nước mình)
 
[Fanta] Thời Đại Số - Tokyo
Chương 5: Manet Đại Hoạ


Chương 5: Manet Đại HoạVì di chuyển thủ công mà con đường tới phương nam xa hơn rất nhiều có thể kéo dài tới một tháng.

Nene đưa bọn họ đi qua thành phố khác nhau nơi những con đường tắt kì lạ cũng như nguy hiểm mà ít ai biết đến.Nhờ Nene ở bên mà nhóm bọn họ tránh được không ít nguy hiểm nhưng đến cuối cùng vẫn không thể nhìn rõ năng lực của Nene ra sao.- Đứa con thứ mười bảy đó đang tới sao?

Nghe nói sức mạnh của nó chẳng có gì ghê gớm nếu khu vườn đó ở xa cả.- Tốt, chúng ta sẽ bắt đứa con thứ mười bảy tới tay.

Hạt giống của nó chính là đồ hiếm, chúng ta sẽ kiếm được bội tiền tự vụ này.Trong đêm tối, những người đàn ông quyền lực của thế giới ngầm tại thành phố ngoài vòng pháp luật Manet đang ấp ủ một âm mưu to lớn.

Nếu thành công họ sẽ còn giàu có và có tầm ảnh hưởng hơn nữa.- Sợ hãi đến vậy sao?

Thành phố này cũng chỉ là tầm thường thôi.

Ngày trước nơi này đáng sợ hơn nhiều dưới sự cai trị của Tổng Tư Lệnh Eragon.

Ông ấy chính là có một người con trai hiện đang cai quản Os'Bone đi...

Nếu như ta nhớ không nhầm.Nene vừa rứt lời Orbus đằng sau có chút suy tư nho nhỏ.

Ninon đứng bên cạnh thực sự run sợ.

Thành phố này nổi tiếng là ngoài vòng pháp luật thậm chí toàn những kẻ số đếm thấp và tồi tệ nhất xã hội tồn tại ở nơi này.- Chúng ta sẽ nghỉ tại thị trấn Raburu sau đó ngày mai sẽ lên đường.- Được được.Ninon vội vàng đồng ý, nhóm ba người họ cùng nhau đi thuê một phòng trọ nhỏ ở thị trấn được coi đàng hoàng nhất nằm gần thành phố Manet.

Raburu là một nơi hiếu khách, thức ăn rất ngon và nhiều quán hàng có được sự bảo kê từ các ông trùm lớn ở Manet.- Hai ngươi theo sau cũng thật vất vả đi.Nene vẫn ngồi trên lưng gấu trúc nhỏ xuất hiện đột ngột phía sau Lucy và Sasa khiến cả hai giật mình kinh hãi.

Bọn họ còn nghĩ ẩn thân rất tốt cơ mà sao lại bị phát hiện thế này.- Ba cô không dạy bên ngoài Entenal là đầy dẫy những nguy hiểm sao tiểu thư?- Em... em...Lucy lắp bắp nói không lên lời thậm chí là sợ hãi vô cùng, đôi mắt cô bé lướt xuống dưới mắt cá chân của Nene, những con số ẩn hiện đó...- Chỉ là... chỉ là...- Mà sao cũng được, miễn là cô không gây lên rắc rối gì.

Ta sẽ cố gắng đưa cô an toàn trở về tiểu thư hoàng tộc.

Nea chính là dễ dãi quá rồi.Nene nhíu mày rồi dẫn đầu đi trước.

Sasa phản ứng lại đầu tiên kéo Lucy đi theo Nene.

Bọn họ đi chưa được bao lâu đã thấy dáng vẻ vội vã của Orbus chạy về phía họ.- Nene...

Ninon mất tích rồi.- Ngươi nói sao?

Chẳng lẽ đám ngu đó vẫn muốn tiếp tục cướp lấy hạt giống?Nene nắm chặt tay, chú gấu trúc đột nhiên biến đổi to lớn hơn đứng thẳng dậy ôm lấy Nene đặt lên vai.

Ba người đứng phía sau đều cảm nhận được áp lực to lớn từ người đàn bà không tuổi này.Có thật sức mạnh của Nene không là gì khi rời xa Eden hay không?- Nino...Nene vừa rứt lời đã biến mất dạng như cơn gió khiến ba người phía sau gần như chính là hóa đá.

Cả một đêm dài, thành phố ngoài vòng pháp luật Manet bị quật tung lên khiến mọi thứ nhốn nháo thậm chí đều có chung suy nghĩ chính là kẻ nào dám to gan nhảy múa trên đầu các ông trùm Manet như vậy.- Haha... nhìn cô ta trở lại cùng cơn cuồng nộ kìa nee-chan.- Cô ta vẫn luôn đáng sợ như vậy chỉ là kẻ ngu dốt mới nghĩ năng lực của cô ta đến thế.Hai chị em mặc áo choàng đen đứng trên tường thành nhìn một màn rực lửa tàn phá ở Manet chính là bình phẩm như một vị khách qua đường.

Dù sao thì bọn họ chỉ là dựa vào kí ức của chủ thể ban đầu mà nhận thức đứa con thứ mười bảy, ngoài cô ta ra thì các chủ thể thế hệ ban đầu đều đã chết.Bởi mới nói Iuris đã quá ưu ái đứa con này.

Chỉ duy nhất một mình Nene được trường tồn cùng thời gian của thời đại số này, thật ghen tị.- Các ngươi có thời gian 1 phút mang con bé đó tới đây nếu không muốn thành phố này trở thành khu vườn thứ hai.- Đừng run sợ, cô ta không thể làm gì nếu thiếu khu vườn đâu.Những kẻ đầu sỏ của mớ hỗn độn vẫn ngồi yên tại vị trí không ngừng tự chấn an bản thân.

Đúng vậy, sẽ không sao cả, bọn họ tin như vậy.- 59...

60...

Desuto...Nene còn chưa rứt lời một bóng dáng cao lớn che mất tầm nhìn của cô, chú gấu trúc cảnh giác lùi lại phía sau, bàn tay vòng lên ôm lấy chân của Nene.- Đã lâu không gặp Nene...- Bọn chúng được cứu rồi.Nene vỗ nhẹ đầu chú gấu khiến chú nhóc an tâm hơn một tay cầm lấy cây măng không biết đem từ đâu ra nhai ngon lành.

Eragon trong bộ quân phục trang nghiêm quay lại phía sau nhìn Nene vẫn không hề thay đổi như ngày đầu ông ta thấy cô.

Đó là một ngày trời u ám, ông ta đã vô tình giải cứu Nene khỏi căn phòng của đứa con đầu tiên đó.- Nghe nói cô muốn đi về phương nam, chẳng phải chúng ta đã thỏa thuận rồi sao?- Con bé đó có một đôi mắt giống Nino... chỉ là lời thỉnh cầu đơn giản nên ta không thể làm ngơ được.

Ta cứ nghĩ sẽ giải quyết chuyện này nhanh chóng mà không kinh động đến bất cứ ai.Nene cúi đầu nhìn chú gấu trúc đang chăm chú ăn măng khẽ mỉm cười.

Phải rồi, đôi mắt mà cô không muốn nó biến mất, sẽ thật lãng phí.- Vậy hãy hứa cô sẽ không làm gì như vừa rồi nữa.

Mảnh đất phía nam là nơi màu mỡ cuối cùng còn sót lại.

Cô hiểu ý tôi phải không Nene?- Ta biết, chỉ cần chúng trả Ninon cho ta.- Nếu cô đi tiếp về Ramgrit sẽ phải đi qua Os'bone.

Nene, Ea đã thay đổi rồi, thằng bé đã thay đổi khi cô rời đi.

Hơn nữa phía nam đó, ngài ấy cũng đang ở đó, đứa con đầu tiên của Iuris.Eragon nhìn Nene đầy thiện ý nhắc nhở.

Eragon có thể cứu Nene một lần nhưng nhiều hơn thì không thể.

Đứa con đầu tiên đó chính là thời điểm đó đã xảy ra vấn đề nên Eragon mới có cơ sở đem Nene đi dễ dàng như thế.Dù sao thì Iuris rất yêu thương Nene đến mức Eragon từng muốn hỏi thẳng nhưng sau cùng đều không thể nói ra lời.

Nene và Iuris là một mối quan hệ mà người ngoài không thể hiểu cũng không thể nói rõ.- Oa, bọn họ thật đáng sợ, chị tưởng mình ch.ết tới nơi rồi chứ.Ninon như một đứa trẻ to xác khóc lớn trước mặt Nene nhưng chỉ có thể ôm lấy chú gấu trúc đang ăn ngon miệng.

Nene cúi đầu nhìn Ninon, nhìn thật lâu mà chỉ ba người kia để ý ra điều khác lạ.- Hạt giống vẫn còn chứ Ninon?- Hạt giống?

Không... làm gì còn hạt giống nào.

Chị vẫn để hạt giống lại căn nhà của em.Ninon lau nước mắt thẳng thắn trả lời vấn đề mà Nene vừa đưa ra.

Nene nhìn Ninon còn nghiền ngẫm hơn trước.

Vậy là Nino đã không giữ được hạt giống đó sao?- Cũng tốt, hạt giống đó là mầm bệnh, còn giữ bên người sẽ còn nguy hiểm rất nhiều.

Nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai chúng ta sẽ lên đường tới Os'bone.
 
[Fanta] Thời Đại Số - Tokyo
Chương 6: Ngoại Truyện - Quá Khứ Của Nene


Chương 6: Ngoại Truyện - Quá Khứ Của Nene*(*Tên lúc nhỏ của Nene là Nana Neborte, vì căm ghét cái tên của gia đình đã tha hóa đó nên cô bé đã đổi tên thành Nene)Hàng ngàn năm trước, đại họa xảy ra, thế giới đã tái thiết lập lại, mọi thành phố, mọi trật tự đều được thay đổi theo.Hơn một nghìn năm trước, thời điểm công nghệ hiện đại mới chưa lâu, tại thành phố Flower nổi tiếng ở phía nam, đây là thành phố đẹp như cái tên của nó, hoa lệ và tràn ngập sắc hoa.Tuy nhiên bất cứ thứ đẹp đẽ gì đều có hai mặt của nó.

Bên dưới lòng đất của thành phố Flower chính là sự u ám không phải ai cũng biết.

Hàng trăm nhà xưởng lớn nhỏ được xây dựng dưới lòng đất chính là nơi những kẻ có số đếm thấp kém và đang cõng nợ trên lưng phải làm việc cả đời để trả nợ cho chủ nhân phía trên.Nene được sinh ra tại nơi ẩm thấp, tối tăm, nghèo đói.

Ba mẹ cô đã từng là những ông chủ lớn phía trên của thành phố Flower nhưng họ trở nên tiêu xài hoang phí dẫn đến nợ nần chồng chất và số âm cứ tiếp tục đeo bám bọn họ.Lý do để những người âm số như bọn họ không bị đưa tới Os'bone chính là vì ân huệ từ những kẻ cao tầng đã trả một món lớn cho Os'bone để những Debes ở lại khổ sai cho Flower suốt cuộc đời còn lại.Những đứa con của Debes dưới nhà xưởng bí mật này chính là đều khổ sở làm việc từ khi còn nhỏ.

Nene chỉ được mặc loại vải bố rẻ tiền, mái tóc bạc lấm lem rối như tơ vò, tóc mái lúc nào cũng lòa xòa che đi đôi mắt đỏ đặc biệt như hồng ngọc, phỉ thúy.

Nene lúc nào cũng âm u, im lặng và đi tất cao cổ che đi phần mắt cá chân nơi số đếm của cô bé ngự trị.- Các ngươi biết tin gì chưa?

Hôm qua McLin đã dâng con gái cho một chủ quản, đứa con gái đó thực có vài phần nhan sắc, nhờ vậy bọn họ đã có vài bữa thịnh soạn trong những ngày đông nguy khốn này.- Nhà ngươi cũng có đứa con gái sao không thử theo cách đó chứ.Những người cùng nhóm đang không ngừng đưa ra ý kiến họ cho là đúng đắn dành cho vợ chồng Neborte.

Người vợ kéo kéo áo chồng mình, cả hai nhìn đứa con gái mới năm tuổi đang ngồi đính những viên ngọc lên bông hoa tinh xảo để gắn trên chiếc váy lễ phục lộng lẫy.- Nana của chúng ta thật xinh đẹp.

Sau này tới nhà mới rồi con nhớ nói tốt về chúng ta rồi sẽ có ngày gia đình chúng ta lại cùng một chỗ.Bà Neborte dịu dàng chải tóc cho con gái nhưng ánh mắt tham lam lại có phần lạnh lẽo đó đã sớm bị Nene phát hiện và chán ghét.

Ai muốn cùng bọn họ có một cuộc sống mãi mãi chứ.- Đã là Debes thì ngoan ngoãn cút về Os'bone đi.- Con... con vừa nói gì vậy Nana?- Cần tôi nói lại lần nữa sao?

Thứ vô dụng.Nene vừa rứt lời rất nhiều lông vũ đen bay toán loạn trong không gian căn nhà chật hẹp ẩm mốc.

Bà Neborte kinh hãi ngã ngồi ra đất vì những lông vũ đó đang bám lấy bà ta.- Không...

Nana con không thể.

Ta là mẹ của con... là mẹ ruột của con Nana.- Vậy thì tạm biệt mama.Nene vừa rứt lời bà Neborte đã bị bóp nát dưới áp lực kinh hồn của đám lông vũ.

Chỉ còn lại ít m.áu vương vãi.

Ông Neborte vừa đi làm về tiến vào nhà đã ngửi được mùi m.áu tanh nhẹ trong không khí.- Nana mẹ con đâu?...

Đây là m.áu sao?- Tôi đã tiễn bà ta đi rồi, bà ta thật ồn ào.Nene cầm lấy cây lược hờ hững chải tóc.

Nhìn nét kinh hoảng trên gương mặt của người ba sau đó là sự giận dữ muốn tiến về phía cô bé thì Nene nhấc chân lên vén tất xuống cho ông ta coi.- Phải làm sao đây?

Thứ mà các ngươi coi là thần hình như đã nhầm lẫn thì phải.

Con gái của tội phạm lại có số đếm lớn như vậy chứ?Ông Neborte thực sự kinh hãi tột độ, nhìn số 0 đằng sau số 1 đó khiến ông ta chết chân tại chỗ.

Số đếm này thậm chí những kẻ trên tầng kia cũng không một ai sánh kịp với con bé.

Nhưng tại sao ngay từ đầu đã...- Ngày ngày gắn hoa lên lễ phục của bọn họ giúp tôi hình dung ra một thứ năng lực thú vị vô cùng.

Tôi cũng muốn xây dựng một khu vườn của riêng tôi.

Ông sẽ thấy vinh dự khi là nguồn tưới đầu tiên cho khu vườn thần tiên của tôi sau này.

Eden... vườn địa đàng khai mở.Nene vừa rứt lời, cô bé nhỏ xuống đất một giọt m.áu.

Ông Neborte vẫn còn ngạc nhiên thì từ chỗ m.áu rơi xuống đó một mầm đậu đột ngột lớn lên và tăng trưởng.

Những dây leo như sinh vật sống ngoe nguẩy túm lấy chân và tay của ông Neborte sau đó lôi ông ấy vào tâm của dây leo và ăn sạch sẽ không để lại dấu vết nào.Những dây leo to lớn này ngoan ngoãn hướng về phía Nene thân mật cọ cọ vào người cô như muốn được khen tặng.

Nene mỉm cười nhìn bản thân trong gương.- Nào bé ngoan, chúng ta sẽ xây dựng một khu vườn thật lớn tại nơi này.

Mấy đứa hãy lấy đi những gì cần thiết cho một khu vườn sau này của chúng ta.Nene vừa rứt lời cả căn nhà bị dây leo sinh trưởng khiến cho nổ tung.

Công xưởng dưới lòng đất chính là đại hỗn loạn, bất cứ sinh vật sống nào bị dây leo của Nene chạm qua chính là đều bị tước đoạt sinh mệnh ch.ết không nhắm mắt.Báo động đỏ.

Báo động đỏ.

Toàn bộ cư dân Flower nghe lệnh di tản, xin nhắc lại đây không phải trò đùa hay diễn tập yêu cầu toàn bộ cư dân di tản ngay lập tức.Loa thông báo còn đang vang lên lời thúc dục thì ngay lập tức dây leo to lớn từ dưới lòng đất đâm thủng vươn cao lên trời cuốn nát đài phát thanh.

Nene ngồi lên một nhánh dây leo từ trên cao nhìn xuống thành phố mà bấy lâu nay cô vẫn luôn âm thầm ở dưới bọn chúng.- Nhìn xem thành phố này thật xinh đẹp bao nhiêu.- Đứa trẻ đáng thương, Iuris muốn chừng phạt em vì tội lỗi em gây ra.Một người đàn ông đột nhiên xuất hiện trước mặt Nene khiến cô bé nhíu mày không kịp phòng bị.

Nene lấy lại bình tĩnh chăm chú nhìn vào người đàn ông trước mặt.- Iuris là thứ gì vậy?- Là thứ đã ban cho em sức mạnh như này.

Thật kì lạ khi em chưa được ban phước đã có thể mạnh tới vậy rồi.- Tôi không cần ban phước.Nene cảnh giác người đàn ông trước mặt.

Cô bé nhận ra người đàn ông này nguy hiểm hơn vẻ bề ngoài rất nhiều.

Ngay sau đó toàn bộ thành phố Flower đã bị dựng màn chắn ngăn chặn mọi thứ từ thành phố tràn ra cũng như từ bên ngoài vào được đây.- Anh đã làm gì vậy?

Ngăn chặn khu vườn của tôi tăng trưởng sao?- Anh đã nói Iuris sẽ trừng phạt em mà.

Đi nào trước khi khu vườn đầu tiên của em bị hủy diệt hoàn toàn.Dù ngờ vực nhưng Nene không muốn khu vườn của bản thân bị uy hiếp.

Kise nắm lấy tay Nene cùng cô bé biến mất không một dấu vết và khu vườn cũng đã dừng lại sự sinh trưởng quá độ của bản thân.

Đội đặc cảnh G đã tới nhưng không thể can thiệp vì họ biết Iuris đã nhúng tay vào vụ này.Số công dân của Flower có thể thoát ra được chính là 0.Đây là vụ án bí mật cũng là vụ án được che dấu triệt để đến tận sau này.- Từ hôm nay em sẽ ở lại nơi này.

Nếu không có lệnh em không được phép rời khỏi căn phòng.

Anh không thể đảm bảo em sẽ bị gì khi trái lệnh đâu.- Được.Nene ngoan ngoãn ngồi lên giường ôm lấy chú gấu trúc đặt ở một bên.

Căn phòng này trắng toát phủ toàn thảm lông, có rất nhiều gấu bông và đồ chơi cho bé gái như chuẩn bị trước để dành cho Nene.Anh trai kia cũng biến mất từ ngày đưa cô bé vào đây thậm chí Nene không còn gặp được ai nữa.

Ngày hay đêm Nene cũng không biết, thậm chí Nene nhận ra cô bé đã không ăn nhiều ngày nhưng cũng không hề cảm thấy đói khát hay có dấu hiệu kì lạ nào cả.- Là do năng lực của khu vườn gây lên.

Hơn nữa từ hôm nay ta sẽ thay đổi cấu tạo cơ thể của em một chút.

Ta sẽ ban cho em một điều ước đổi lại em phải đánh đổi bằng ước muốn lớn nhất của em.Một giọng nói đột ngột vang lên sau bao ngày Nene bị bỏ lại ở căn phòng này.

Nene ngước lên nhìn chăm chú quanh căn phòng, cô bé cảm nhận được thứ gì đó vừa lướt qua sau đó thực sự đối mặt với cô bé.- Ngươi là Iuris mà Kise nhắc tới sao?- Em có thể gọi ta như họ vẫn gọi.

Ta thừa nhận ta đã để xảy ra lỗi lầm và em chính là kết quả.- Quả nhiên là vậy.Nene ôm lấy chú gấu nhỏ nhàn nhạt lên tiếng sau đó cô bé nhảy xuống khỏi giường đi về phía bàn lấy ra vài hạt đậu to tròn bóng bẩy.- Là từ khu vườn sao?- Phải, nó là hạt giống của em thứ có thể tạo ra một khu vườn như em đã từng.

Ta biết khả năng của em còn hơn nữa nhưng trước hết em có thể nói ra mong ước của em không?Iuris vẫn dạng vô hình mỉm cười trò chuyện với Nene.

Cô bé lầm lì khó hiểu lại quay về phía giường, ngoan ngoãn nằm xuống ôm lấy chú gấu suy nghĩ rất nhiều.- Nene muốn sống mãi cùng khu vườn...

đúng vậy mãi mãi cùng khu vườn.- Được.

Ta sẽ ban cho em sự bất tử đổi lại ta sẽ lấy đi mong muốn cuộc sống gia đình hạnh phúc của em.Iuris vừa rứt lời Nene đã chìm sâu vào trong giấc ngủ vĩnh hằng.

Kise thường xuyên nhìn xem Nene từ bên ngoài căn phòng nhưng Nene vẫn cứ như vậy ngủ say không có dấu hiệu tỉnh lại ngay.- Người đã làm gì em ấy vậy Kami-sama?(*kami: thần)Kise đứng trước căn phòng thánh tại đỉnh tháp của tòa nhà cao tầng ở Ramgrit.

Những đứa con của Iuris muốn gặp người đều tới đây diện kiến.

Hiện tại những đứa con ít khi ở lại mà đi khắp nơi tạo địa bàn, tìm niềm vui thích chỉ có Kise là luôn ở bên phụng sự cho Iuris.- Nene là hạt giống tốt.

Nếu có thể ta mong em ấy sẽ ở lại đây cạnh ta mãi mãi.- Người yêu em ấy sao?- Yêu sao?

Có thể, Nene là sự tồn tại đặc biệt.

Số đếm của em ấy sẽ uy hiếp đến cậu đó nhóc.Iuris vừa rứt lời ánh sáng đã vụt tắt.

Kise biết người lại đi thăm Nene.

Dù không thấy nhưng Kise hiểu người và Nene luôn trò chuyện trong tiềm thức của em ấy.

Kise chưa từng thấy người để tâm ai đến vậy.
 
Back
Top Bottom