Siêu Nhiên [fanta] Miền Đất Hứa - Tô & Kid

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
396948998-256-k108664.jpg

[Fanta] Miền Đất Hứa - Tô & Kid
Tác giả: TiuAries
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Miền Đất Hứa

Tác giả: tô và kid
Nguồn ảnh: Pinterest
*đôi lời: truyện gốc của kid, tô và kid cải biên lại
Tồn tại một thế giới song song nơi mọi ước mơ của con người có thể hiện thực hóa, nơi mà không một đứa trẻ nào bị buộc phải trưởng thành.

Bảy nhà sáng lập đã tạo ra bảy quyển sách DF (Destiny Fate) với những quy định khế ước được ghi rõ ràng đem vứt xuống thế giới loài người tại bảy địa điểm khác nhau.

Những kẻ may mắn hay đen đủi nhặt được bảy cuốn sách chính thức bị cuốn vào thế giới mà họ không thể ngờ tới.
*dựa trên tình tiết từ Death note
#Kid
#Tô_Tokyo
#Lườiteam_DaniSW Tags: daniswfantakidtô​
#kid#Tô_Tokyo#Lườiteam_DaniSW
 
[Fanta] Miền Đất Hứa - Tô & Kid
Chương 1: Thế Giới Và Lời Thề Ước


Chương 1: Thế Giới Và Lời Thề Ước Cuốn sách này thuộc về Mayu LouisID: 01Rule:1.

Bất kể điều gì bạn viết hay vẽ vào quyển vở này đều sẽ trở thành hiện thực.2.

Những gì bạn đã viết hay vẽ vào quyển vở này sẽ không bao giờ biến mất.3.

Bạn phải có trách nhiệm với những gì mình đã viết ra hoặc vẽ ra.4.

Nếu bạn có ý định vứt bỏ quyển vở này bạn sẽ bị trừng phạt.5.

Trong một ngày không được phép vượt quá một trang giấy.6.

Nếu người chơi khác có được quyển vở của bạn thì bạn sẽ thuộc sự sở hữu của họ.7.

Bạn được phép đặt một luật thỏa thuận nếu điều đó hợp lệ.Chú ý: Hãy sử dụng Yokubou một cách thông minh nhấtBổ sung điều lệ của Mayu Louis:Những gì tôi viết hay vẽ ra sẽ thành hiện thực, rủi ro sẽ đến khi tôi phá luật.

Nếu tôi có hối hận hãy ngăn tôi lại đừng để điều đó xảy ra.

Tôi luôn làm chủ chính mình, tự mình ra lệnh cho chính mình dù cuốn sách có ra sao.

Trên hết, không một người chơi nào được phép thực hiện Yokubou lên nhau.

Không ai được phép sử dụng DF của nhau nếu không được sự cho phép từ chủ sở hữu.***Gập quyển sổ màu trắng lại, Mayu đặt nó ngay ngắn lại trong cặp sách sau đó đi xuống nhà chuẩn bị tới trường.

Bà Louis đứng trong bếp còn đang bận rộn muốn chiên xong trứng đã thấy Mayu muốn đi liền vội dừng động tác.- Mayu-san con còn chưa ăn sáng đó.- Con sẽ mua cái gì đó trên đường đi.

Cẩn thận trứng cháy kìa Maki.Mayu nói rồi chạy biến khỏi nhà để lại bà Louis hoảng hốt vì trứng sắp bị cháy mất.

Cuộc sống của họ cứ nhàm chán như vậy mà trôi qua.

Gia đình Louis đã chuyển nhà rất nhiều lần do vấn đề công tác của ông Louis.

Hơn nửa năm trước ông Louis đã mất do tai nạn nên Mayu cùng mẹ đã chuyển về quê nhà của mẹ mình sinh sống.Ác mộng cũng bắt đầu từ cái ngày họ đặt chân trở lại quốc đảo phía Đông này.Ngôi trường mà Mayu theo học khá gần nhà, Mayu không hề làm quen thêm bạn mới bởi ám ảnh quá khứ khiến Mayu không còn tin tưởng vào thứ gọi là "tình bạn".Lâu ngày mọi người tự hiểu không còn ai cố làm quen với Mayu nữa bởi họ tự biết đạo lý không lấy mặt ấm áp mông lạnh.Ngồi một mình trên sân thượng trong bữa trưa, Mayu thở dài nhìn lên trên bầu trời trong xanh, bàn tay còn đang cầm miếng cơm nắm vị tsunamayo mà cô hay ăn.- Đã hơn một tháng rồi à?Mayu nhìn quyển sổ màu trắng bên cạnh đang bị gió thổi bay loạn mấy trang bên cạnh cô, đột nhiên gió thổi mạnh khiến quyển sổ bay tới gần cửa sân thượng bên cạnh một đôi giày.

Mayu hoảng hốt đặt miếng cơm xuống chạy vội nhặt cuốn sổ trắng thì bị người bạn đột ngột nhặt lên trước.- Anou, xin lỗi nhưng đó là vở của mình.- Của cậu sao?Một giọng nam khá gây ấn tượng với Mayu vang lên, thậm chí ngoại hình cô vừa thấy cũng vậy.

Cậu ta cũng là học sinh mới chuyển trường giống cô, là người Mayu đã thấy trong văn phòng của giáo viên vào lần nhập học.Kurata Kuro, học sinh chuyển trường, muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn học thức có học thức chỉ là bình thường khá lạnh lùng nhưng nhân sinh quan hệ của cậu ta tốt hơn Mayu rất nhiều lần.- Phải, đó là vở của mình, cảm ơn vì cậu đã nhặt giúp mình.Mayu mỉm cười đứng lên còn muốn lấy lại quyển vở đột nhiên lại nghe thấy cậu ta lười biếng lên tiếng.- Tôi sẽ giữ giúp cậu quyển vở một lúc nhé.- Ah, không tốt nếu cậu giữ vở của mình đâu.Trước lời đề nghị kì quái của cậu bạn mới này Mayu tất nhiên sẽ cự tuyệt luôn khiến Kuro thoáng kinh ngạc nhưng cậu ta hiển nhiên không để lộ điều đó ra cho Mayu thấy.

Đưa cho Mayu quyển vở, Kuro nhìn Mayu.- Cậu thường ở đây một mình sao?- Vâng, mình thích không gian yên tĩnh.

Ở nơi này một mình khá tốt.Mayu vui vẻ quay lại chỗ ngồi lại như lúc đầu để quyển vở bên cạnh nhưng đã đặt hộp sữa dâu lên để gió không còn làm nó bay đi nữa, cầm lấy một miếng onigiri vị cá ngừ Mayu đưa cho Kuro.- Cậu muốn ăn chứ?- Cảm ơn.Kuro cầm lấy ngồi xuống bên cạnh Mayu theo đuổi một suy nghĩ của riêng mình.

Cậu ta đã quan sát Mayu khá lâu đến mức quyết định nhập học vào trường trung học này giống cô.

Mayu rõ ràng không giống những người khác.- Quyển vở đó là sao vậy?

Tôi thấy bên trong đó có viết luật chơi đi...Làm như lơ đễnh Kuro liếc nhìn quyển vở trắng của Mayu.

Màu sắc cũng khác nhau ư?

Mayu hoàn toàn bối rối, cô nhìn quyển vở lại nhìn Kuro.- Đây là một món quà, là trò chơi của đám trẻ con.- Vậy cậu chơi vui chứ?- Ừm, đã từng chơi rất vui nhưng sau đó... mình từ bỏ à, là bỏ chạy, mình sợ hãi khi tiếp tục trò chơi từ ngày nhỏ.

Con người phải trưởng thành đúng không?Mayu mỉm cười, cảm xúc của cô thay đổi đều được đôi mắt sắc bén của Kuro nhìn thấy hết.

Một trò chơi từ ngày còn nhỏ, sợ hãi nên bỏ chạy.

Đây là một dấu hiệu quan trọng, hai người họ tuổi tương đương tức là cô phải chơi từ rất lâu rồi.- Thứ này...Kuro cầm lên một bức thư mở ra nhìn một lượt, chỉ là một mẩu giấy cứng, chữ viết đánh máy ngay ngắn."

Quý cô Louis, xin chúc mừng vì các Nhà Sáng Lập đã ưu ái cho cô một món quà sau khi xem xét thấy một tháng cô đã không sử dụng Yokubou.

Cô đã được chúng tôi cấp phép như một công dân của thế giới mới.

Hãy tận dụng điều đó quý cô Louis.

Rất chờ mong ngày cô trở về nhà quý cô Louis."

- A, của mình.Mayu vội vàng cầm lấy bức thư nhét ngay vào túi ở váy đồng phục.

Cậu ấy đã thấy, cậu ấy đã thấy mất rồi, sẽ không phải suy ra điều gì chứ?- Bức thư đó là sao?

Yokubou và quyền công dân?

Cậu là người chơi đầu tiên sao?- Người chơi đầu tiên?Đôi mắt Mayu mở lớn kinh ngạc nhìn sang người ngồi bên cạnh.

Kuro cầm lấy quyển vở một lần nữa, mở ra từng trang từng trang một.

Mayu chỉ sử dụng duy nhất hai tờ giấy sau đó không còn dùng thêm nữa.

Cậu ta cũng là một người chơi khác?

Không thể nào, chuyện này... chuyện này...- Cậu cũng là... người chơi khác?- Phải, tôi là người chơi thứ hai.

Hình như các điều luật không áp dụng lên cậu bao nhiêu nhỉ?

Khi tôi cầm quyển vở của cậu nhưng tôi lại không sai khiến được cậu.- Mình đã bổ sung điều luật, dù cậu hay bất cứ người chơi nào sở hữu được sổ của mình cũng sẽ không thể điều khiển được mình.Mayu mỉm cười không còn muốn lấy lại quyển vở của cô nữa, đôi mắt cô trùng xuống nhìn miếng cơm nắm trong tay.

Phải rồi, không còn cần thiết nữa.- Vậy cậu giữ lại DF giúp mình được chứ Kurata-san?- Sợ hãi sao?

Sợ hãi trò chơi mà bản thân khởi đầu khám phá?- Không... chỉ là...Mayu còn muốn nói tiếp nhưng chuông báo hiệu đã vang lên, cô nhìn Kuro sau đó vội vàng thu dọn đồ quay lại lớp học.

Kuro nhìn bóng dáng biến mất sau cánh cửa của Mayu lại nhìn quyển vở trong tay.

Cô ta chắc chắn biết rất rõ về trò chơi này cũng như "lách luật" thế nào.- Vậy chỉ cần ép cậu ta vào đường cùng phải không Kuro?- Phải xem quyền công dân của cậu ta là gì nữa.

Phiền cậu rồi Nana.- Ok.Cô gái ngồi trên hàng rào của sân thượng, mái tóc ngắn màu hồng bắt mắt cùng đôi mắt trong sáng mỉm cười để nộ răng nanh nhìn Kuro sau đó nhảy xuống khỏi hàng rào rơi xuống bên dưới và hoàn toàn biến mất.

Kuro nhìn xuống sân trường đôi mắt suy nghĩ sâu xa.- Mayu Louis, luật bổ sung?Theo như những gì họ biết luật bổ sung chỉ được thêm một yêu cầu và sẽ bị xem xét có đúng luật hay không nhưng nhìn những gì trong quyển vở này ghi thì Mayu Louis có thể bổ sung vô số điều.

Tại sao lại có sự ngoại lệ ở đây?Nghe đồn vẫn còn 5 quyển DF như này tồn tại ở những nơi khác, Yokubou vẫn còn được sử dụng nhưng trước mắt có lẽ hắn cần tìm hiểu kĩ về Mayu Louis hơn cả, phải mau chóng bắt tay vào tìm hiểu.***- Cậu muốn đưa cô ấy về nhà thật sao?- Nhìn nơi này xem?

Trước mắt chúng ta nơi này rất đẹp đẽ phải không?

Nhưng cậu có thấy được ngoài khu vực trung tâm những nơi khác đang dần sụp đổ không?

Cô ta không quay lại thì khu vực trung tâm sẽ ngày một sụp đổ trở về thời điểm ban đầu.- À, vậy chúng ta đem thứ áp lực đó tới với cô ấy đi, sự trừng phạt.- Phải, đưa đến cho Mayu Louis sự trừng phạt đáng sợ khiến cô ấy phải trở về nơi này lần nữa.Ngắm nhìn thế giới trong mơ tươi đẹp, một lần nữa họ cần đến cô gái mở đầu này.

Neverland không thể một lần nữa bị hủy hoại như ngày ấy.

Họ cần sự vĩnh hằng theo mãi miền đất hứa này cho dù phải trói buộc người đó.Mayu Louis phải trở về nhà.
 
Back
Top Bottom