Siêu Nhiên Em gái của nhân vật chính rất nguy hiểm

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
364169626-256-k152232.jpg

Em Gái Của Nhân Vật Chính Rất Nguy Hiểm
Tác giả: William0988
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

1 cô gái làm ở sở thanh tra vì làm việc quà sức mà dẫn đến đột quỵ mà chết.

Cứ ngỡ cuộc đời cô đến thế là hết nhưng khi mở mắt cô đã trờ thành nhân vật của cuốn tiểu thuyết cô đã từng đọc.​
 
Em Gái Của Nhân Vật Chính Rất Nguy Hiểm
#1: làm quen với cuộc sống mới


Khuynh Thành sau khi mở mắt, liền hốt hoảng vì mình vẫn chưa chết, cô luống cuống cố ngồi dậy nhưng không được.

Nhìn xuống cơ thể của mình thì cô mới tá hỏa nhận ra, bây giờ cô đang trong cơ thể của một trẻ sơ sinh, cô thầm nghĩ:"Cái chuyện quái quỷ gì thế này?

Mình nhớ rằng mình đã đột quỵ mà chết rồi mà, tại sao lại ở trong cơ thể của một đứa trẻ sơ sinh thế này?"

Nằm suy nghĩ một lúc lâu cô mới nghĩ ra được:"Đây chẳng lẽ giống mấy người mê tín gọi là kiếp sau sao?

Thật không ngờ nó lại có thật"Khuynh Thành hiện đang nằm trên một chiếc giường nhỏ, trong một căn phòng được dựng lên xung quanh là đá cuội, trên giữa trần phòng là một chiếc đèn vừa đủ để chiếu sáng căn phòng, ở phía góc bên trái phòng có một chiếc bàn để làm việc, trên bàn còn có khá nhiều tài liệu và một chiếc đèn bàn.

Cô nằm suy nghĩ:"Đầu tiên là cần giấu đi việc mình là người chuyển sinh, tiếp theo là tìm hiểu xem bây giờ mình đang ở đâu..."

Đang nằm suy nghĩ xem tiếp theo nên làm gì thì *cạch* tiếng chốt cửa đang được mở ra.

Sau khi cánh của mở ra hẳn, bước vào là một cậu bé tầm 14-15 tuổi, trên người vẫn còn mặc bộ giáp của hiệp sĩ.

Mái tóc vàng óng ánh với đôi mắt đỏ, khiến cậu bé trở nên nổi bật, thân hình cũng vạm vỡ hơn những cậu bé cùmg tuổi.Khi cậu bé nhìn thấy Khuynh Thành đang mở mắt nhìn cậu thì liền tiến lại gần bế Khuynh Thành lên rồi nói:- Chara, em tỉnh rồi sao?Khi nói cậu còn nở một nụ cười vui vẻ, Khuynh Thành sau khi biết tên mình ở đây của mình thì liền suy luận:"Tên là Chara à, dựa vào cách đặt tên và bộ giáp hiệp sĩ đó thì mình đang ở phương tây trong thời đại phục hưng vẫn còn giai cấp quý tộc nhỉ?"

Cô mải suy nghĩ mà không nhận ra rằng mình đang nhìn chằm chằm vào cậu bé với khuôn mặt nghiêm túc, điều đó khiến cậu bé khó hiểu và cất tiếng hỏi:- Chara, em không nhận ra anh à?

Anh là Lucius, là anh trai của em đâyKhi nghe thấy tên của cậu bé thì khiến Khuynh Thành bất ngờ, đầu cô bắt đầu nhảy số:"Lucius, Chara, phương tây thời đại phục hưng, không thể nào trùng hợp như thế được!

Đây không phải là cuốn tiểu thuyết mình từng đọc đấy chứ?!

Không, không nên vội kết luận, phải tìm hiểu kĩ đã"Ngẫm đi ngẫm lại cô vẫn quyết định đợi đến khi tìm hiểu đầy đủ mới xác nhận.Thời gian cứ thế mà trôi qua, cứ lăn qua lộn lại trong căn phòng, lâu lâu thì được Lucius bế ra ngoài dạo quanh khu đang sinh sống, hiện tại cô đang sống nhờ vào việc Lucius đã tham gia vào đoàn hiệp sĩ ở vương quốc.

Nó là một đấu trường bao cả nơi luyên tập của các hiệp sĩ, bên ngoài thì là khu rìa của tường thành.Chara đang ở Quốc Đô của Vương quốc Sandra Melia, nơi này giống như một toà thành lớn hình tròn, nó được chia thành 3 khu vực, ở trong trung tâm là Hoàng Thành, ở giữa là nơi các quý tộc từ xa đến nghỉ ngơi hoặc các quý tộc định cư ở đây, ở ngoài rìa là khu thường dân.

đây là một thế giới khác, nơi này tồn tại cả ma pháp lẫn khoa học, hai thứ như được bổ sung cho nhau, ở đây chỉ có nhưng người có Ma Hạch mới có thể sử dụng được ma pháp.

Việc ở đây tồn tai ma pháp đồng nghĩa với việc nơi này có xuất hiện quái vật và khu ngoài rìa là khu nguy hiểm nhất, thế nên chỗ huấn luyện hiệp sĩ mới đặt ở đây.

Có 4 khu huấn luyện được đặt đúng theo 4 hướng đông, tây, nam, bắc.

Phía Chara và Lucius đang định cư là ở phía bắc.Cuộc sống bình yên của Chara và anh trai cứ thế mà trôi qua 10 năm.

Lúc cô có ý thức là lúc cô 2 tuổi, còn Lucius là 14 tuổi.

Hiện tại Chara đã 12 tuổi và Lucius 24 tuổi.

Tóc của Chara cũng đã dài đến ngang vai khiến cho vẻ xinh xắn và dễ thương của cô được nâng cao lên.

Hôm nay là ngày đi học đầu tiên của cô, ở đây khi đã đủ tuổi (là 12 tuổi) sẽ được đi học ở trường quý tộc nếu như là người nhà của hiệp sĩ.

Sống ở đây 10 năm cô đã làm quen được rất nhiều người trong đoàn hiệp sĩ, mọi người ở đây đều yêu quý cô và nâng cô như nâng trứng.

Sống ở đây lâu, cô đã tìm hiểu và biết được con gái của công tước Phareles là Alice Phareles, trùng tên với nữ chính trong cuốn tiểu thuyết mà cô từng đọc và anh trai cô, Lucius là nam chính trong cuốn tiểu thuyết đó.Đang ngồi trong phòng bối rồi thì cánh cửa đã bật tung ra, bước và là Lucius, giờ đây cậu đã là tiểu đội trưởng, không còn mặc bộ giáp cồng kềnh nữa mà thay vào đó là bộ quân phục màu đen uy nghiêm.

Cậu mỉm cười tiến lại gần Chara rồi ngồi xuống cạnh cô, cậu mở lời nói:- Không cần lo lắng như vậy, cũng chỉ là đi học thôi cũng không đáng sợ như vậy.Cô quay sang nhìn thẳng vào mặt Lucius rồi trả lời:- Em không phải lo việc học mà là lo lằng về việc em là thường dân còn ngồi học với quý tộc.Cậu thì không giỏi suy nghĩ, chỉ giỏi đánh đấm nên không hiểu được những lo lắng của em gái mình, Lucius chỉ có thể búng vào chiếc trán nhỏ của em mình mà an ủi:- Không sao đâu, có anh ở đây và cả mọi người nữa đều là chỗ dựa tinh thần của em cả, vậy nên hãy tự tin lên.Nghe thấy vậy cô cũng bớt đi lo lắng phần nào, cô thầm nghĩ khi nhìn vào nụ cười của Lucius:"Vẫn chính là nụ cười ấy, suốt 10 năm nay anh ấy vẫn cười với mình như vậy, mình và Lucius là trẻ mồ côi sống nhờ vào sự thu nhận của các hiệp sĩ, sau bao nhiêu sự vất vả anh ấy vẫn giữ được sự lương thiện và dịu dàng"_______________________________________________Helu 🙂)))
 
Em Gái Của Nhân Vật Chính Rất Nguy Hiểm
#2: bóc trần sự thật


Chara đang ngồi trên một chiếc xe chở hàng, nó đang tiến về phía trung tâm của quốc đô.

Khi đi ngang qua vùng giữa thì các quý tộc nhìn họ với ánh mắt khinh bỉ.Trên xe ngựa cũng còn vài người, gồm 2 nam và 3 nữ khác ngoài cô.

Bọn họ đều là con hoặc em trai/gái của mọi người trong đoàn hiệp sĩ.Học viên được nhắc đến khá ít trong tiểu thuyết nên cô đã tìm hiểu và biết được:"Học viện được quý tộc và hoàng tộc lập ra vào năm 1934 theo ma lịch, nơi này được xây lên để rèn luyện các gia chủ và hoàng đế tương lai.

Nhưng 20 sau ngày xây dựng thì hoàng tộc đã bãi bỏ chính sách nô lệ và đồng thời mở cửa học viên cho các thường dân có thành tích tốt nhất ở khắp nơi trên vương quốc Sandra Melia tề tựu"Ngẫm nghĩ lại, cô phát hiện mọi người từng nói gia tộc Phareles là gia tộc góp phần lớn nhất trong chính sách, Chara suy đoán:"Dựa vào việc gia tộc Phareles giàu mạnh hơn các gia tộc công tước khác và hoàng tộc đang làm ngơ chuyện đó thì có thể đoán"Ngồi ngẫm nghĩ ra từng trường hợp, vì quá tập trung mà Chara không để ý mọi người trong xe ngựa đang giới thiệu bản thân.

Đến lượt của cô thì mọi người đều nhìn chằm chằm, như phát giác ra được cô quay sang hỏi:-Sao mọi người lại nhìn tôi thế?Bọn họ giải thích:-Chúng tớ đang giới thiệu về bản thân, bây giờ là đến lượt cậu đóChara ngơ ngác một lúc rồi lấy lại tính táo, hít sâu lấy hơi, cô tự tin giới thiệu bản thân:-Mình tên là Chara, sở thích là những vụ án bí ẩn, mình cũng là em gái của tiểu đội trưởng phân đoàn 4 Lucius, rất vui được làm quenMọi người cũng giới thiệu lại để cô biết, đầu tiên là cậu bé tóc nâu với màu mắt xanh lá như ngọc lục bảo, cậu ta tự tin nói:-Mình tên là Satler, sở thích là ma phápTiếp đến là cô bé tóc đen và mắt màu tím huyền bí, cô có đeo một chiếc kính, cô bé khá nhút nhát với chất giọng nhỏ, nhẹ:-Mình tên là Sasha, sở thích là đọc sáchCậu bé tóc xám, mắt đen tuyền lên tiếng nói tiếp:-Tớ là Alort, sở thích là đánh nhauTiếp theo cô bé cũng có mái tóc màu xám nhưng màu mắt lại là màu trắng, cô bé kiêu ngạo nói lớn:-Tớ là Celestia, sở thích là đánh nhau, cũng là chị gái song sinh của AlortCô bé tóc cam, mắt đen trầm ổn lên tiếng giới thiệu:-tớ là Lukia, sở thích là nghiêm cứuAi cũng có sở thích một phần nào đó liên quan đến ma pháp, chỉ có Chara là có sở thích khác biệt.Mọi người xúm lại hỏi cô đang suy nghĩ cái gì mà lại chăm chú như vậy, vì bọn trẻ đã nhắc đến chuyên môn yêu thích của cô nên Chara đã rất hưng phấn mà giải thích:-Hiện tại gia tộc Phareles là gia tộc giàu mạnh nhất trong các công tước và có công lớn trong sự bình đẳng trong học viện, nên tớ nghĩ...Chara kéo dài lời nói tạo sự tò mò cho lũ trẻ, cô lấy hơi nói 1 lèo:-Họ dùng cách đưa ra các lợi ích cho hoàng tộc như sẽ có nhiều ma pháp sư mạnh mẽ, quân đoàn ma pháp sư trở nên mạnh mẽ hơn, có nhiều nhân tài để phục vụ cho hoàng tộc và nhờ đó mà có thể chấn áp các gia tộc có ý đồ làm phản...Cô lại tiếp tục lấy hơi nói một lèo nữa:-nước đi này sẽ làm giảm đi sự độc quyền của ma pháp, vì có giấy ma pháp sư thì mới có thể sử dụng ma pháp mà tờ giấy đó chỉ có thể nhận ở học viện.

Việc này đồng thời làm các quý tộc trở nên suy yếu kể cả gia tộc Phareles.

Nhưng không, việc này mang lại lòng tin của hoàng tộc vì họ nghĩ gia tộc Phareles đang cố gắng phục vụ vì hoàng tộc, còn góc nhìn của người dân thì gia chủ của Phareles là người coi trọng thực lực hơn giai cấp, bọn thiên tài sẽ như những con cừu bị dắt vào chuồng, bọn chúng hầu như sẽ đầu quân cho gia tộc Phareles.

Như thế chắc chắn là chưa đủ, gia tộc Phareles đã từ thiện khá nhiều từ lúc chính sách mới của học viên được ban bốAlort và Celestia đồng thanh lên tiếng:-dù không hiểu gì hết nhưng tớ cảm thấy nó rất cao siêuCòn Satler thì lại bảo:-dù không hiểu nhiều nhưng tớ cũng hiểu đại kháiLukia và Sasha cũng gật đầu đồng tình với Satler.

Cô thấy mình giải thích quá dài dòng nên Chara đã tóm gọn lại trong mọt câu:-tóm lại thì ý chính ở đây là...gia tộc Phareles đang lợi dụng hoàng tộc để thu lợi về phía bản thân, vì gia chủ của Phareles chỉ nhận ít phần nhân tài, còn lại là của hoàng tộc, các gia tộc khác hầu như không có phần và nhờ việc lấy đi ít phần hơn hoàng tộc nên các hành động bí mất của gia tộc Phareles đều được chót lọt qua mắt hoàng tộcChara nhớ lại cốt truyện:"Đúng vậy, đến tập 13 của cuốn tiểu thuyết gia tộc Phareles là gia tộc đứng lên cách mạng mà nhờ vào sự giúp sức của anh trai mình nên chiến dịch đã thành công"Mọi người đều nhìn Chara với ánh mắt long lanh và đồng thanh thốt lên một câu:- Tuyệt quá!

Sao cậu nghĩ ra được hay vậyTrong lúc mọi người đang vui vẻ thì chiếc xe đã đến được học viện ma pháp, nhìn cánh cửa to lớn của học viện, Chara thầm cảm thán:"Chà!

Nhìn uy nghiêm và tráng lệ thật đấy, học viện ma pháp Yggdrasil"

_

______________________________________________
 
Em Gái Của Nhân Vật Chính Rất Nguy Hiểm
#3: hệ thống thế giới quan


Chara bước tới cổng học viện với tâm thái hồi hộp, tiến lại mở lời với hai cảnh vệ:-chào hai anh, tôi là em gái của tiểu đội trưởng đoàn hiệp sĩ phía bắc.Nghe xong lời giới thiệu của cô, một cảnh vệ rút từ túi ra một viên đá màu ngọc bích.

Sau một khoảng thời gian ngắn nhìn chăm trú vào viên ngọc thì anh ấy cũng mở cổng cho Chara tiến vào.Tiến vào bên trong đập vào mắt cô là một đài phun nước nằm ở giữa 3 con đường được lấp gạch, hai bên của 3 con đường còn được phủ kín bằng những tán cây.Con đường ở giữa dẫn đến những lớp học, con đường ở bên phía tay trái thì dẫn đến kí túc xá (kí túc xá chung, cả hoàng tộc, quý tộc và thường dân), còn đường phía tay phải lại dẫn đến đấu trường (mỗi năm đều có một buổi thực hành chiến đấu).Đang đứng cảm thán về quan cảnh trong trường thì có tiếng gọi vọng lại ở phía đằng sau khiến Chara bừng tỉnh và quay đầu lại.

Đó là tiếng của Celestia:-NÀY!

CHARA CẬU ĐANG ĐỢI BỌN TỚ À?Cô quay lại trả lời:- ừm, chúng ta cùng qua kí túc xá thôi.Thế là sáu người tiến tới kí túc xá, kí túc xá có hai bên của nam và nữ.

Celestia, Sasha, Lukia ở phòng 246 và Chara ở phòng 247 ở sát cạnh phòng của nhau.Cả hai tạm biệt nhau rồi tiến vào phòng của mình.

Khi mở cửa nhìn vào, tim của Chara như thắt lại, trước mắt cô là đại công chúa.Cô ấy có mái tóc màu đen tuyền, mắt đỏ như máu.

Thân hình mảnh khảnh, đang khoác lên mình bộ đồng phục của học viện.

Đầu Chara nhảy số liên tục vì khó hiểu:

"Tại sao lại là đại công chúa?

Không phải con gái của gia tộc Phareles sao?

Rốt cuộc là sao vậy?

Không phải trong truyện mình được xếp vào cùng phòng với Alice Phareles sao?"

Thấy cô đứng ngơ ra ở cửa, đại công chúa gọi cô tiến vào phòng:-em là tân sinh viên nhỉ?

Vào phòng đi em, sao cứ đứng ở ngoài thế?Vừa nói cô còn nở một nụ cười dịu dàng, nụ cười đó khiến Chara càng nhói trong tim.Đúng vậy, đó là đại công chúa của Sandra Melia, cô ấy là phản diện đầu tiên mà nữ chính và nam chính phải đối đầu.

Chara lấy lại bình tĩnh, đi nhẹ nhàng vào và khép cửa lại.

Cô trầm ổn lên tiếng:- Chào học tỷ, em là Chara, một thường dân ạKhông quan tâm Chara là thường dân, đại công chúa lên tiếng giới thiệu:- Rất vui được gặp em, chị là Euliphia Sandra Melia, đại công chúa của Sandra Melia.- Rất vui được gặp chị, đại công chúa.Chara mặt lạnh trả lời.Cô đang nhớ lại lịch sử của EuliphiaEuliphia là người mơ mộng về một thế giới đầy màu sắc, nó rực rỡ và bình yên, Nhưng sự thật tàn khốc rằng chiến tranh giữa các tộc khác nhau đang diễn ra, làm cô đành phải chấp nhận.Cô là một người độc đoán, trong đầu Euliphia luôn cho rằng muốn có một anh hùng thì phải có một ác nhân, con đường anh hùng phải trải qua gian nan thì mới được cô chấp nhận đó là anh hùng.Vậy nên, Euliphia quyết định, không ai khoác lên chữ "ác" trên "lưng" thì cô sẽ làm việc đó, người mà cô chọn để hắn trở thành anh hùng là Lucius, cô liên tục gây khó dễ cho hắn, nhưng lúc nào cô cũng là người chỉ ra điểm thiếu sót của hắn, từng bước một khiến hắn trở lên mạnh mẽ hơn.Kết thúc phần một là cảnh cô bị hắn dùng cây kiếm sắt bén đâm xuyên qua lồng ngực, Euliphia giành trọn cả cuộc đời mình để thực hiện cái "ác" và dùng chính tính mạng của mình để tạo ra một vị anh hùng có thể bảo vệ loài nguời.Nhưng không ai biết được, trước khi chết cô đã từng nói với vị anh hùng là "ngươi cuối cùng cũng trưởng thành, hãy bảo vệ loài người thật tốt, nhiệm vụ của ta đến đây là đã hết".Lúc đầu có rất nhiều độc giả chán ghét cô ấy, nhưng sau khi biết được lí tưởng và sự hi sinh của cô ấy thì ai cũng cảm thấy tiếc nuối trong tâm, Chara cũng là một trong số đó.Hiện giờ, cô ấy, Euliphia đang mỉm cười dịu dàng chào đón Chara đến học viện.

Hình ảnh cây kiếm đâm xuyên tim của Euliphia luôn xuất hiện khi cô nhìn thấy cô ấy.

Euliphia lúc ra đi, cô ấy nhìn rất tàn tạ chứ không xinh đẹp và tươi sáng như hiện tạiGạt qua toàn bộ tâm tư, Chara quyết định suy nghĩ về việc vì sao cốt truyện lại bị thay đổi:"Tại sao cốt truyện lại bị thay đổi chứ?

Có lẽ là liên quan đến mình rồi, trong cuốn tiểu có miêu tả mình là con người nhút nhát, không hay tiếp xúc nhiều với người ngoài, chỉ tiếp xúc với nữ chính và nam chính"Tiến lại gần chiếc giường của mình cô thả mạnh chiếc vali xuống sàn, ngã mình xuống chiếc giường cô lại suy nghĩ tiếp:"Hiện tại mình lại có khá nhiều quan hệ trong thế giới này, vậy có nghĩa mình đã phá vỡ nhân quả của thế giới này rồi?

Không hẳn, mọi người xung quanh đều không đi lệch với cốt truyện, vậy có nghĩa là mình thực sự đã nằm ngoài nhân quả rồi, nó không thể tác động được mình""Nếu mình chỉ làm một hành động nhỏ thì không sao, nhưng nếu làm chuyện lớn hơn thì sẽ sinh ra hiệu ứng cánh bướm, nó e rằng có thể tác động đến cả các dòng thời gian kể cả không có mình trong đó, nếu không muốn mất nguồn thông tin quý giá từ việc mình đã từng đọc bộ truyện thì mình không nên gây động tĩnh lớn"Euliphia đứng từ góc phòng nhìn cô đang nằm bất động trên giường, thầm nghĩ:"Tân sinh viên năm nay sao lạnh lùng thế nhỉ?"

Học viện Yggdrasil, nơi này có tổng cộng 7 năm học, gồm các kiến thức từ ma pháp sơ cấp cho đến nâng cao.Không chỉ các người nhà của có hiệp sĩ mà các thường dân đứng đầu các trường trên toàn vương quốc cũng được tuyển vào đây.Buổi sáng là giờ đăng kí vào học của tân sinh viên, buổi chiều mới là khai giảng chào đón các tân sinh viên.Đến chiều, tất cả các học sinh từ năm thứ nhất bến năm bảy đều ngồi im ngay ngắn phía dưới bục phát biểu, vì là học viện hàng đầu nên nhà tập trung khá rộng.Dù sự bình đẳng trong học viện đã được đẩy lên cao nhưng nó vẫn được chia ra rõ ràng hai bên, bên phải là của hoàng tộc và quý tộc, bên còn là là của thường dânGiáo viên Liebert Masalte là người đại diện hiệu trưởng đứng trên bục đọc bài phát biểu, anh ấy có mái tóc xanh lục dài và đôi mắt hí nhìn rất hiền lành.

Anh ta bình tĩnh mở lời:-Lời đầu tiên thầy xin được chào mừng các tân sinh viên và sự có mặt của các sinh viên khoá trên.

Thầy là Liebert Masalte, là người đại diện phát biểu cho hiệu trưởng, các nội quy trường đang ở đây, bây giờ ta sẽ phát cho các tân sinh viên.Nói rồi anh ta liền phẩy tay khiến các tờ giấy bay về phía các tân sinh viên.

Giọng nói dịu dàng lại cất lên:-Đây là nội quy của trường, các em sẽ phải tham khảo nó còn nếu không hiểu thì có thể hỏi sinh viên khoá trên hoặc các giáo viên khác, còn nếu mà vi phạm thì...Nói đến đây, đôi mắt hí kia dần mở ra để lộ tròng mắt màu tím nham hiểm.-Hậu quả mà các em phải chịu sẽ cực kì lớn đấy!Áp lực toả ra từ người đứng trên bục phát biểu kia khiến cả tân sinh viên lẫn các sinh viên khoá trên đều chảy cả mồ hôi vì sợ hãi.Còn Chara vẫn bình tĩnh dù áp lực kia cũng đã khiến cô bất ngờ một chút.

Cô cảm nhận được luộng áp lực còn mạnh hơn của Liebert Masalte đang ở phía toàn nhà cao nhất trong học viện.

Phòng hiệu trưởng, ông ta cũng đã phát giác ra đã có người chú ý đến mình.

Ông ta mỉm cười thầm nghĩ:

"Tân sinh viên năm nay có chút thú vị"

_______________________________________________
 
Em Gái Của Nhân Vật Chính Rất Nguy Hiểm
#4: liệu có thể thay đổi nó


Ngồi ở hàng đầu ở hàng ghế bên trái, Chara quay sang nhìn Euliphia, nhìn vào gương mặt đang chăm chú vào lời phát biểu, lòng cô như thắt lại.Sau khi kết thúc phần 1, tác giả của bộ truyện đã viết về quá khứ của Euliphia.

Đọc những ánh văn miêu tả về quá khứ của cô ấy, Chara có thể cảm nhận được nhưng cảm xúc của cô ấy như thù hận, ân hận, tuyệt vọng, khống khổ, đau đớn.Ở chương cuối về quá khứ của Euliphia, tác giả có gửi lời nhắn đến các độc giả."

Tôi không hề hối hận khi cho Euliphia một quá khứ đầy bi thương như thế.

Tôi biết, người có chí hướng lớn cần phải trải qua đầy đủ các loại cảm xúc trên đời.

Euliphia là nhân vật tôi tâm đắc nhất, nó thậm chí còn hơn cả nhân vật chín.

Suy cho cùng phản diện sinh ra là để cho chính diện phát triển, họ có thể là tàn bạo, ngang ngược, cũng có thể là đầy đủ mọi loại cảm xúc và tính cách tiêu cực khác.

Nhưng mục đích cuối cùng mà chúng tôi tạo ra phản diện là để cho chính diện trở nên mạnh mẽ và trưởng thành hơn.

Nhờ vào lối suy nghĩ đó, tôi luôn muốn các nhân vật phản diện của mình phải có chiều sâu chứ không phải lúc nào cũng đánh đánh giết giết".Đọc qua những lời nhắn gửi của tác giả, Chara lúc ấy đã suy nghĩ rất nhiều:"Liệu phản diện có thực sự phải có một quá khứ bi thương?

Họ là con người hay quái vật không quan trọng, chỉ cần có cảm xúc thì bất kì ai hay thứ gì cũng có thể trở thành chính diện và phản diện, những sinh vật không có cảm xúc bao gồm cả con người, bọn họ không thể trở thành ai cả, ngay cả chính bản thân họ cũng không phải là ai cả"Nhớ lại những dòng suy nghĩ trước đây, Chara cảm thấy khó chịu khi phải đưa ra quyết định.Cô phải thay đổi nó hay không thay đổi nó, nó là một lựa chọn khó khắn.Cô muốn các nhân vật mình yêu thích được hạnh phúc nhưng cô có đủ tư cách để làm như vậy?

Lối suy nghĩ cũ rích đó làm cô phải đưa ra lựa chọn khó khắn hơn.Mọi sinh vật đều nên có sự tự do trong chính cuộc sống của nó, cô không muốn áp đặt suy nghĩ và lối sống của mình lên sinh vật khác.Lúc khó khắn khi đưa ra sự lựa chọn, con người sẽ luôn nghĩ đến viễn cảnh tệ nhất của sự lựa chọn đó, nhưng nếu không có đủ lòng dũng cảm bước về phía trước thì những thứ nhận được ở phía sau sẽ trở nên vô dụng.Dù khó chịu đến đâu, cô vẫn phải đưa ra quyết định.

Cô thầm hứa trong lòng:"Mình quyết định rồi, mình sẽ thay đổi nó, hãy tin tôi Euliphia..."

Vừa ra quyết định Chara vừa nhìn về phía Euliphia, có lẽ đó là quyết định không tồi....Bây giờ là lúc các tân sinh viên bước lên để đo đạt ma lực và độ tương thích với nguyên tố·Ma lực: là dạng ma tố có trong không khí được Ma hạch hấp thụ và chuyển đổi thành ma lực.

Ma lực được chia thành cấp từ C-S (vẫn còn cấp cao hơn), nó sẽ dựa vào thời gian chuyển hoá từ ma tố sang ma lực.

Khi chuyển hoá sẽ tiêu hao tinh thần lực.·Độ tương thích nguyên tố: là chỉ độ tương thích giữa người thi triển với nguyên tố được chuyển đổi từ ma lực của người đó.

Một người bình thường sẽ tương thích với 4 nguyên tố là hoả, thủy, thổ, phong (ngoài 4 nguyên tố cơ bản thì còn có các dạng năng lực khác).

Khi độ tương thích thấp thì lực lượng nguyên tố đó khi tấn công hay thi triển sẽ giảm đi và ngược lại.Sau nhiều người lên trước kiểm tra thì cuối cùng cũng đến Chara, cô vừa bước lên bậc thềm vừa nghĩ:"Chết tiệt!

Mình không thể biết được mình sẽ tương thích với nguyên tố nào, theo cuốn tiểu thuyết thì thủy là 89%, còn Phong là 79%, hai nguyên tố kia thì chỉ lát đát hoả 17%, thổ 9%, còn ma lực cũng chỉ ở cấp B"Đứng trước một viên ngọc hình cầu màu tím, cô thở nhẹ lấy tự tin, đặt tay lên viên ngọc.Dãy số trên bề mặt viên ngọc nhảy liên tục và nó dùng là ở...cấp "?"

Mọi người ở đó ngơ ra, vì viên ngọc đó có thể đo được lượng ma lực ở mức vô hạn mà sao đo của Chara lại là "?"

Liebert đứng ra trả lời nghi vấn của mọi người:-Về việc này thì có hai trường hợp, một là không có Ma hạch, như mọi người đã biết, thời gian chuyển đổi ma tố là cố định, vậy trường hợp hai chính là thời gian chuyển đổi ma tố không cố định, trong lịch sử cũng có khá nhiều người có trường hợp như này.

Mời em qua bên để tiếp tục kiềm tra độ tương thích với nguyên tốBước qua bên phải, Chara đưa tay chạm vào viên đá cao hơn cô gấp vài lần, nó có màu ngọc lục huyền ảo.Sau khi tay cô và viên đá tiếp xúc, màu mà nó hiện lên là màu trắng với tỉ lệ "?%"Mọi người ở đó lại bàng hoàng thêm lần nữa khi liên tục từ đo ma lực đến độ tương thích đều là "?"

Lần này Liebert cũng không biết giải thích làm sao cho trường hợp này, tưởng như đã vào thế bí thì từ hư không những luồng hắc khí xuất hiện, nó xoáy tròn tụ lại một điểm trên không trung rồi nổ tung.Bước ra từ vụ nổ là hiệu trưởng của học viện, Ma Pháp Vương (cấp 9) Aether Galdest.· Ma Pháp Sư được xếp theo cấp từ 1-9 (vẫn còn các danh hiệu cao hơn).

Từ cấp 1-4 là học đồ, từ cấp 5 trở lên thì có thể nhận học đồ, cấp 9 thì được coi là Ma Pháp Vương.(Còn ma lực C-S là chỉ tốc độ chuyển hoá ma lực, còn cấp Ma Pháp Sư là dựa vào độ tinh khiết của ma tố khi được chuyển hoá, ma lực càng tinh khiết thì uy lực của ma pháp càng lớn, điều này giúp bù lại độ tương thích với nguyên tố).Chân đạp vào không khí và đi từ từ xuống dưới, vừa di chuyển ông ấy vừa lên tiếng:-Chào mọi người, tôi là hiệu trưởng của Học Viện Yggdrasil, hiện tượng mọi người đang thấy trên viên đá là Vô Ma Pháp, nó không cần sự chuyển đổi của Ma Hạch mà trực tiếp sử dụng ma tố có trong không khí, vậy nên nó có tác dụng hủy đi chiêu thức của đối phương và đồng thời cũng có thể sử dụng 4 nguyên tố cơ bản ở mức 70-80%.Mọi người ở trong hội trường vẫn đang ngơ ngác thì đã có một tiếng nói cất lên hỏi:-Vậy nhược điểm của nó là gì thưa thầy?Đó là của Euliphia, Aether cũng vui vẻ trả lời:-Câu hỏi hay, nhược điểm duy nhất là tiêu hao quá nhiều tinh thần lực, vì ma tố có nhiễm một vài tạp chất, nên nó cũng sẽ ảnh hưởng đến tinh thần lực của người thi triển.Tiến lại gần Chara, ông ta lấy một ngón tay chỉ vào trán cô rồi nói:-Từ nay em sẽ do đích thân tôi dạy dỗ._______________________________________________
 
Em Gái Của Nhân Vật Chính Rất Nguy Hiểm
#5: những bước đầu tiên


Hiệu trưởng quay người lại và nói với mọi người trong hội trường:-Từ nay Chara sẽ là học đồ của Ma Pháp Vương Aether Galdest, vậy nhé!Nói rồi ông ấy liền hoá thành các luồng hắc khí rồi tan biến vào hư không.

Nhìn thấy cảnh này Chara liền toát mồ hôi nghĩ:"Thật khủng khiếp, hiệu trưởng của Học Viện Ma Pháp Yggdrasil là nhân vật bí ẩn và cũng là nhân vật duy nhất mình biết trong bộ truyện đạt đến cấp 9"Theo một truyền thuyết chưa được xác thực, các ma pháp sư có thể vượt qua cấp 9 là tồn tại có thể thay đổi cả định luật của thế giới.

Vượt trên cấp 9 không được gọi là ma pháp sư hay ma pháp vương nữa, mà nó gọi là...Phù Thủy và Aether Galdest là nhân vật có khả năng vượt qua cấp 9 cao nhất.Các phù thủy theo truyền thuyết là những tồn tại đi ngược với lẽ tự nhiên và luôn bị quy luật của thế giới áp chế.

Nhưng sức mạnh thật sự của họ là gì thì vẫn không thể nào biết được.Sau lời nói của hiệu trưởng, cả hội trường rơi vào im lặng.

Liebert là người lấy lại bình tĩnh đầu tiên, vỗ hai bàn tay vào nhau để tạo tiếng động đánh thức mọi người, anh ta lên tiếng nói:-Được rồi, các học sinh khác tiếp tục lên kiểm tra còn Chara, em sẽ theo tôi đến văn phòng của hiệu trưởng.Nói rồi Liebert liền quay đi mà không nói thêm gì, Chara cũng đi theo sau.

Euliphia từ đằng xa nhìn tới bóng lưng đang bước đi vững vàng của cô, Euliphia thầm nghĩ:"Nhìn em ấy có vẻ không mấy lo lắng khi trở thành học đồ của Ma Pháp Vương nhỉ?"

Trên đường đi đến phòng hiệu trưởng rất u ám, nó không có một tí sức sống nào, hai hàng cây bên cạnh lối đi như bị hút hết sinh khí mà khô queo và không có lấy một chiếc lá.

Càng đi sâu vào trong thì cô lại ngửi được mùi máu nồng nặc, không biết từ lúc nào, trước mắt Chara vẫn là lối đi đó nhưng bên cạnh lối đi lại là nhưng cái xác chết của người và động vật.

Nó không phải những cái xác nguyên vẹn mà là những mảnh vụn như chân, tay, nội tạng, tim, xương hay những thứ ở trên con người bị biến dạng như thể bị một lực gì đó vò chúng lại vậy.Nhưng Chara lại bình tĩnh đến lạ thường, Liebert đi đằng trước cũng quay lại chú ý đến cô, anh ta cũng phải ngạc nhiên nói thầm:-Thật kinh ngạc, một đứa trẻ lại có thể bình tĩnh đến lạ khi nhìn thấy những thứ ghê tớm này.Đối với Chara, một thanh tra và cũng vừa là bệnh nhân mắc chứng đa nhân cách thì những thứ ghê tởm này không thể làm ảnh hưởng đến cô.

Với một người hiểu rõ lòng người như cô thì thứ đáng sợ hơn cả những khung cảnh kinh dị này thì chỉ có thể là "bản chất"Dù một người họ có tỏ ra là thân thiện, hiền hoà, tốt bụng đến đâu thì vẫn không thể thay đổi được bản chất của họ.

Có nhiều người rất hiền và tốt bụng nhưng khi bản chất thật của họ bị lộ thì lại chẳng khác gì cầm thú.

Nhưng những người tỏ vẻ xấu xa, ác độc nhưng về bản chất những việc họ làm lại muốn tốt cho người khác.

Bước vào đời còn non nớt cứ chỉ nghĩ "trắng là trắng, đen là đen" nhưng khi trải qua quá nhiều việc thì "trắng không nhất thiết phải là trắng mà đen không nhất thiết là đen", thế giới này hoàn toàn không có trắng với đen, thế giới này được một màu duy nhất dựng lên, đó là màu "xám"Bỗng từ phía toà nhà thổi đến một làn gió mạnh khiến cô phải dùng tay che mặt, khi bỏ tay xuống thì khung cảnh lúc này đã thay đổi trở nên thanh bình hơn.

Giờ đây trải trên nền đất là thảm cỏ xanh thẳm, bâu trời cũng không còn u ám nữa mà biến thành nền trời xanh biếc, hai bên đường cũng có nhiều cây xanh và những chú chim hót.Liebert đi đằng trước, anh ta không giấu nổi tò mò của mình mà lên tiếng hỏi:-Em không cảm thấy sợ khi thấy khung cảnh vừa nãy sao?Chara ngước lên nhìn vào gương mặt tò mò kia mà bình thản nói:-Em đoán đây có lẽ là phép thuật của hiệu trưởng, dù có là thường dân cũng biết ông ấy là Ma Pháp Vương cấp 9, có lẽ không phải ảo ảnh mà là ma pháp biến đổi không gian, người có khả năng vượt cấp 9 và có thể thay đổi quy tắc thế giới cũng chỉ có hiệu trưởng.-Suy luận rất tốt!Anh ta cũng chỉ cảm thán một câu rồi cũng không nói gì nữa.Aether Galdest làm việc trong một căn phòng có hình thù kì quặc, nó không có những vật chất cố định mà trôi nổi trong không gian.

Cách đi vào phòng cũng kì lạ không kém, khi nó chỉ là một cánh cửa nằm trống không giữa căn phòng.Bước vào văn phòng hiệu trưởng thì nơi này hoàn toàn không có trọng lực, khi di chuyển bắt buộc phải dùng tinh thần lực.Chara thầm nghĩ:"Cái căn phòng quái quỷ gì thế này?

Nó hoàn toàn phản vật lý"Dù biết cấp 9 rất khủng khiếp nhưng cô vẫn không thể nào tưởng tượng được ra nơi làm việc cũng kinh khủng thế này, cô quan sát xung quanh rồi liền suy đoán:"Nó hoàn toàn không có giới hạn sao?

Nó rộng vô tận sao?

Dù sao ở đây cũng là chiều không gian độc lập, vậy thì tinh thần lực của hiệu trưởng phải mạnh đến mức nào mới có thể duy trì được căn phòng này chứ?"

Như đoán được suy nghĩ của cô, Aether lên tiếng nói:-Như em đã thấy, căn phòng này hoàn toàn không có giới hạn, nó là không gian độc lập cách biệt so với không gian bên ngoài của thế giới, nếu tinh thần lực của tôi lớn hơn chắc có thể tạo ra cả một thế giới nhỏ trong này đấy, chà!

Đùa thôi.Nghe những câu nói đó khiến Chara phải toát mồ hôi lạnh lần nữa, cô biết câu "chà!

Đùa thôi" không phải không thể làm được, mà có lẽ hiệu trưởng không muốn mà thôi.Cô gạt đi những suy nghĩ khiến mình hoang mang mà cất tiếng hỏi:-Vậy, đầu tiên em sẽ học về thứ gì đây?-Hmmm, để tôi nghĩ xem nào...à vậy thì đầu tiên em sẽ được học Phản Ma Pháp, đây là chuyên môn của Vô Ma Pháp.Phản Ma Pháp là loại chỉ có Vô Ma Pháp mới có thể sử dụng, Phản Ma Pháp là hiện tượng xảy ra khi Vô Ma Pháp điều khiển dòng chảy của ma tố khiến cho chúng không ổn định mà dẫn tới việc không thể dùng Ma Hạch để chuyển hoá được.-Đó là bài học đầu tiên của em, em cần cảm nhận được ma tố có trong không khí trước đ...Chưa nói hết câu thì Aether phải im lặng khi nhìn thấy ngọn lửa đang lơ lửng trên tay của Chara.Lấy lại vẻ điềm đạm, Aether tiếp tục nói:-Nếu đã tạo ra được ma pháp từ ma tố rồi thì hãy tập luyện phản ma pháp, em sẽ phải dập tắc ngọn lửa trên tay thầy.Nói dứt lời, trên tay Aether đã xuất hiện một ngọn lửa vừa đủ.Chara nhắm mắt lại và cảm nhận những dòng chảy của ma tố có trong không khí, cô từ từ dùng tinh thần lực của mình làm xáo trộn dòng chảy của ma tố ở khu vực quanh ngọn lửa.(Việc thực hiện ma pháp không phải chỉ dùng Ma Hạch để chuyển đổi là xong mà phải duy trì sự chuyển đổi đó kể cả lúc tấn công)Cô có thể cảm nhận được dòng chảy ma tố ở xung quanh ngọn lửa nó mãnh liệt hơn các khu vực không có ma pháp khác.

Việc này làm càn trở sự xáo trộn của cô với dòng chày ma tố.Aether thấy Chara đang khó khăn khi làm xáo trộn dòng chảy ma tố thì cũng lên tiếng nhắc nhở:-Dù ngọn lửa là vừa đủ nhưng nó được cấu thành từ tốc độ chuyển đổi của ma pháp sư cấp 3 đấy.-Uy lực của ma pháp không phụ thuộc vào nó lớn hay nhỏ, mà nó phụ thuộc và sự tinh khiết và dày đặc của ma tố được chuyển đổi.Chara dù rất tập trung nhưng cũng bất mãn mà quay sang thét lên với Aether:-Thầy chơi gì kì thế hả?

Em còn chưa đến cấp 1 mà thầy đã bắt em phá hủy một ma pháp cấp 3 rồi, thầy nghĩ thứ gì vậy hả?Cô biết, tinh thần lực của cô là không giới hạn vì nó được liên kết bởi hai thế giới và nhiều dòng thời gian, rõ ràng là tinh thần lực thuộc về nhân quả thể giới mà cô lại không bị nhân quả tác động nên có thể về khoảng tinh thần lực là lợi thế của cô.Tinh thần lực nó chỉ khó sử dụng ở chỗ là phải có sự tập trung cao, nhưng có lẽ cô đã tìm ra cách rồi.Ngay lúc đó ngọn lửa trên tay Aether vụt tắt, nó tan biến vào hư không, nhìn thấy vậy ông ta cũng phải kinh ngạc.Aether thầm nghĩ:"Không thể nào?

Sao tinh thần lực của con bé lại mạnh đến vậy được"Ông ấy chợt nhận ra trước khi ngọn lửa vụt tắt, dòng chảy ma tố nó đã biến mất.

Chara cười ranh mãnh thầm nghĩ:"Chắc thầy ấy cũng nghi ngờ rồi, dòng chảy ma tố nó đã biến mất khiến cho ma pháp bị sụp đổ.

Không nhất thiết phải xáo trộn dòng chảy ma tố mà có thể trực tiếp dùng tinh thần lực tạo ra một lớp màn ngăn chặn ma tố di chuyển gần khu vực thi triển là được""Chà, cái này là do mình nghĩ ra đầu tiên nhỉ?

Mình sẽ gọi là [Lãnh Địa Vô Pháp], nó sẽ là con át chỉ bài"Đang trong lan man dòng suy nghĩ thì Chara bị một giọng cười kéo lại thực tại, đó là của Aether:-HAHAHAHA...tốt lắm, em làm rất tốt!Lấy lại bình tĩnh, Aether giọng trầm ổn lên tiếng:-Em có lẽ là học sinh xuất sắc nhất tôi từng gặp rồi, cách sử dụng mới của Phản Ma Phá, rất tuyệt vời đấy.Cho đến nay Aether Galdest là nhân vật rất thần bí, nhưng trong cốt truyện lại có ghi chép rằng mọi sự kiện xảy ra đều có "dấu răng" của hắn.Chara là người rất tỉ mỉ, cô cũng có đã để ý đến điều này, cô thầm nghĩ:"Aether là nhân vật được đánh giá nguy hiểm nhất từ trước tới nay trong cốt truyện, dù có là trùm cuối của các phần, giờ mình mới hiểu sự khủng bố của ông ta"Trong khoảng khắc Aether cười phá lên, cô đang cảm nhận được một luồng khí lạnh đến thấu xương.

Nó mang lại cảm giác vừa an toàn lại vừa nguy hiểm, an toàn vì nó không nhắm vào cô, nguy hiểm vì nó lại là sát khí.Có lẽ nó đang cố tình nhắm vào ai đó khi Aether biết được một cách nữa để sử dụng Phản Ma Pháp.Chara cố lấy lại bình tĩnh, cô tự chấn an mình:"Không sao, nó không phải nhắm vào mình"Aether đột nhiên di chuyển tới gần, đặt hai tay lên vai cô rồi hỏi:-Làm sao em nghĩ ra cách sử dụng đó?Chara hít một hơi rồi nói:-Thì cũng đơn giản thôi, em nghĩ rằng việc xáo trộn dòng chảy ma tố là quá tốn thời gian, vì nó phải dùng tinh thần lực để bẻ cong các dòng chảy, còn việc chặn dòng chảy ma tố thì sẽ nhanh và gọn hơn, nó cũng ít rủi ro hơn.

Việc bao bọc không kẻ hở sẽ an toàn hơn nhiều, việc khó duy nhất là khi ma pháp di chuyển thì tinh thần lực cũng bắt buộc cũng phải tập trung theo cho đến khi ma pháp bị triệt tiêu."

Hừm, suy luận tốt, có lẽ rất hợp với vị trí còn trống đó"Nghe những câu giải thích của Chara, Aether cũng phải thầm suy nghĩ như thể có âm mưu gì đó.Sau đó, Chara đã ở lại tập thêm vài lần nữa rồi ra về.

Khi bước ra khỏi căn phòng thì cô ngạc nhiên khi trời chỉ mới đổ chiều tà, Chara lúc tập luyện cũng cảm nhận được mình tập luyện rất lâu nhưng khi ra ngoài thì trời vẫn chưa tối.

Chạy hết công suất não cô nghĩ:"Nếu căn phòng đó đã là chiều không gian độc lập thì có phải...nó cũng có chiều thời gian độc lập luôn không?

Cũng có thể lắm vì nếu đã có thể tạo ra một không gian vô tận thì cũng không khó để tạo ra chiều thời gian riêng"Nghĩ đến đây cô liền rùng mình, đến cả chiều thời gian mà cũng có thể can thiệp, thì cũng mạnh quá sức tưởng tượng rồi.Trên đường trở về kí túc xá, Chara luôn nghĩ về Phản Ma Pháp:"Dù nó là cách khắc chế ma pháp nhưng phản ma pháp lại dựa vào tinh thần lực rất nhiều, mình đã thử với ma pháp cấp 4, lực hút ma tố của Ma Hạch là rất lớn, nó có thể khiến cái rào cản của mình bị phá vỡ""Hơn nữa việc tạo ra rào cản ma pháp rất mất thời gian, mà cũng không lâu bằng xáo trộn dòng chày ma tố""Trong một trận thực chiến, nếu có đủ thời gian mình có thể khai triển [Lãnh Địa Vô Pháp], chắc cũng chỉ dùng được khi đấu theo đội, còn một chọi một thì rất khó để khai triển"Cứ suy nghĩ liên miên mà Chara không để ý đã đến kí túc xá từ lúc nào.

Tiến thẳng lên phòng của mình, mở cửa bước vào, cô thấy Euliphia đang tập trung đọc sách trên bàn.Như thói quen ở đoàn hiệp sĩ, cô lên tiếng nói:-Em về rồi đâyTiếng gọi từ đằng sau khiến Euliphia phải quay mặt lại nhìn, cô thấy Chara đang cởi chiếc giày của mình rồi bước lên tấm sàn gỗ của căn phòng.Euliphia thầm nghĩ:"Trước đây toàn ở một mình, giờ tự nhiên có thêm người lại khiến mình có chút giật mình khi có tiếng gọi trong không gian riêng tư như này"Nhưng cô cũng đáp lời của Chara:-Ừm, mừng em đã về.Chara giờ mới nhận ra mình đang ở kí túc xá của học viện chứ không phải phòng của hai anh em ở đoàn hiệp sĩ, cô lúng túng lên tiếng:-À...um...xin lỗi chị, em không để ý, em cứ nghĩ mình vẫn đang ở đoàn hiệp sĩ.Nhìn vẻ lúng túng của Chara mà Euliphia cũng phải thầm khen "dễ thương".Cô lên tiếng chấn an Chara:-Không sao đâu, cũng lâu rồi chị chưa nói câu đó, nên cảm thấy khá tốt.Bỏ qua hoàn cảnh mắc cỡ, Chara chạy thẳng về phía giường mình rồi lấy đồ để thay.

Điều mà Euliphia không ngờ đến là...Chara lại trực tiếp thay ngay ở đó mà không vào phòng tắm.Euliphia quay mặt sang chỗ khác mà nghĩ:"Gì vậy?

Sao em ấy lại thay trực tiếp ở đây?

Em ấy không thấy ngại sao?

Thường dân toàn thay đồ trước mặt người khác như vậy sao?"

Hàng ngàn hàng vạn câu hỏi "vì sao" cứ chạy trong đầu cô, cho đến khi Chara thay đồ xong vào tiến lại gần hỏi:-Chị đang đọc cái gì vậy?Lấy lại bình tĩnh, cô quay sang trả lời Chara:-Không như các sinh viên năm nhất, các sinh viên khi tiến lớp phải thi lại các kiến thức từng học để đảm bảo nền tảng, ngoài ra nó còn chia từ lớp D đến lớp A, học lực xuất sắc thì vào lớp A, học lực giỏi thì vào B, tầm trung thì vào C, còn kém thì vào D.Chara đã hiểu sơ qua, nhưng chưa để dòng suy nghĩ của cô bắt đầu thì Euliphia lại lên tiếng nói tiếp:-Còn đối với học đồ của Ma Pháp Vương như em thì không cần bận tâm đến các phân lớp trên vì dù sao thì đó là Ma Pháp Vương, không ai dám nghi ngờ năng lực của học đồ đó cả.

Chị có hơi ghen tị với em đó nhé.Vừa nói cô lại vừa cười rất tươi, Chara nhìn thấy cũng chỉ bất lực vào cười theo.Cùng nhau nói chuyện một lúc, Chara thấy rằng mình chưa hoàn toàn hiểu rõ về Euliphia, cô thấy khó chịu vì đó là nhân vật cô thích mà cô lại không thể hiểu được hoàn toàn cô ấy.Đến giờ ăn tối, cô cùng Euliphia đi xuống phòng ăn, nơi này không khí rất náo nhiệt, dù là ngày đầu nhưng đã có rất nhiều người đã thân với các đàn anh, đàn chị khoá trên.Trong nơi chỉ toàn là quý tộc như này, không thể tránh khỏi những ánh mắt như kì thị, ghen ghét của các quý tộc khi nhắm vào các thường dân, đặc biệt là đối với một người lại còn trở thành học đồ của Ma Pháp Vương.Trong học viện, nơi người ta cứ tưởng rằng đó là nơi học tập và nhưng tranh chấp nhỏ của các sinh viên nhưng...không!Trong học viện được chia thành hai phe lớn, đó là phe quý tộc do con trai trưởng nhà công tước Walsherp đứng đầu, hiện tại đang là sinh viên năm thứ 5.

Phe còn lại là của dân thường do Elion đứng đầu, hiện tại đang học năm thứ 6.Hầu như các sinh viên năm thứ 6-7 là đang tập trung học để được tuyển vào đoàn ma pháp sư hoặc quay trở về thừa kế gia tộc, chứ không hề có thời gian để tranh chấp.Còn hoàng tộc thì lại không để ý đến nhưng thứ nhỏ nhặt như vậy.Sau khi đi lấy đồ ăn, nhìn phía xa cô thấy một chiếc bàn trống, thế nên liền gọi Euliphia lại đó ngồi.Ngồi vào bàn ăn, chiếc thìa đầy ắp cơm còn chưa đến kịp bỏ vào miệng thì xuất hiện trước mặt cô là đại hoàng tử, Alex Sandra Melia.Đại hoàng tử là nhân vật phản diện của phần 2, hắn là nhân vật thông minh, có cả lực chiến mạnh mẽ, nếu không nhờ có sự hi sinh của Euliphia ở phần 1 thì có lẽ, Lucius đã bị hắn giết ngay khi vừa đối đầu.Đại hoàng tử có thế lực chống lưng cũng rất hùng hậu, đó là hai gia tộc công tước còn lại, Walsherp và Mashelift.Lí do cho việc Alex trở thành nhân vật phản diện lại là vì em gái của mình, bên ngoài thì nhìn như thể hoàng tộc đang đấu đá lẫn nhau nhưng hoàn toàn không phải như vậy.Thật ra anh em họ lại chả có đấu đá gì cả, đức vua có tổng cộng 3 người con, đại hoàng tử, đại công chúa và nhị hoàng tử (thái tử).

Thái tử vẫn là một đứa trẻ 7 tuổi, vì đại hoàng tử bị gắn cho các mác ăn chơi trác táng, vô dụng nên không thể thừa kế chức thái tử.Alex là nhân vật phản diện được tạo ra với vai của anh ấy là quân cách mạng khi gia tộc Phareles lên nắm ngôi.

Anh ấy không cách mạng vì người dân, anh ấy cách mạng vì chính những người em đã chết của mình, dù Alex biết rằng cô em gái của mình là một ác nhân khét tiếng."

Tôi không mong mình có thể chiến thắng, tôi chỉ đứng lên vì người nhà của mình"Đó là câu trả lời khi nhưng người chiến hữu trong quân cách mạng hỏi anh ấy vì sao lại làm cách mạng.Đại hoàng tử thật sự đã chịu những cú sốc rất lớn, tận mắt nhìn thấy em gái mình bị một cây kiếm sắc bén đâm xuyên qua lồng ngực, nhìn thấy người em trai bé nhỏ của mình bị thiêu rụi trong ngọn lửa đỏ.

Đến lúc chết, Alex chỉ nghĩ về người nhà của mình, không phải người cha, người mẹ đã ép họ đấu đá mà lại là những đứa em anh hết mực yêu thương.Hiện tại, Alex đang đứng nhìn xuống cô với anh mắt khó chịu.

Có lẽ anh ta đang nghĩ Chara đang cố tiếp cận Euliphia và có ý đồ xấu.Chara cũng kính cẩn ngước lên chào hỏi:-Chào ngài, đại hoàng tử.Alex vẫn đứng đó nhìn cô mà không nói gì, còn bên phía Euliphia thì cô ấy đã ăn được hết nửa khay cơm rồi.Chara cũng chẳng buồn bận tâm mà xúc hùng hục cơm bỏ vào miệng, anh ta vẫn đứng đó, nhưng cơ mặt cũng đã giãn ra do nhìn thấy hai người ăn quá giống nhau.Euliphia là người ham ăn, cô ấy luôn bị thu hút bởi những món ăn độc lạ và ngon miệng, cô ấy thứ gì cũng giỏi nhưng chỉ không giỏi một thứ, đó chính là cách ăn uống làm sao cho sang trọng.Tay cầm khay cơm của Alex cũng đã bỏ xuống bàn, anh ta ngồi ngay bên cạnh Euliphia để ăn, dù đã biết hết mọi chuyện nhưng Chara cũng không ngờ khi bỏ khay cơm xuống, đại hoàng tử lại dứt khoát như vậy, cô thầm nghĩ:"Không cần diễn kịch cho người ngoài xem sao?

Có lẽ đối với họ, hành động của Alex như là đang khiêu khích Euliphia nhỉ?"

Đúng như những gì cô nghĩ, hội của đại hoàng tử đứng phía xa đang xì xầm với nhau:-Nhìn đại hoàng tử của chúng ta kìa, công khai khiêu khích đại công chúa luôn.-Nhìn đại công chúa như là không quan tâm vậy nhỉ?-không, lỡ đâu là không dám bật lại thì sao?

Hahaha.Không chỉ những lời xì xầm của hội đại hoàng tử, mà còn có vài cái miệng "đi chơi xa" nữa nhưng không đáng nhắc đến.Quay sang nhìn hai người đang ngồi ăn hì hục, Alex cũng chẳng nói gì, chỉ thầm nghĩ:"Đúng là vừa gặp đã thân ha, cách ăn ý hết nhau"Kiếp trước, Chara hay đúng hơn là Khuynh Thành, còn không có thời gian để ăn uống, luôn bận tối mặt vào các vụ án.Nơi cô sống là nơi có tỉ lệ tội phạm cao nhất cả nước, chưa hết vụ án này lại đến vụ án khác, cũng không có thời gian rảnh nhiều, 2-3 tuần mới có 4-5 hôm được nghỉ.Ăn xong, hai người Euliphia và Chara cầm khay cơm của mình đi trả lại chỗ cũ, cứ thế mà trở về phòng mà không nói một lời nào với Alex.Trên đường trở về, Chara có cố gắng nói chuyện để kéo bầu không khí chán ngát này lên, nhưng kết quả cũng thành công cốc vì Euliphia sau khi ăn lại không muốn nói chuyện.Quay trở lại với chiếc giường thân yêu trong kí túc xá, vừa về đến nơi, Chara đã liền chạy lại rồi nhảy cái *phịch* lên giường.Euliphia cũng không để ý mà tắt đèn rồi cũng leo lên giường, đang muốn nằm ngủ thì Chara liền nhớ ra một chuyện trọng đại:"Khoan...khoan đã, mình nhớ có một đoạn miêu tả ngắn tầm 5 dòng chữ có đề cập đến Euliphia có một mối tình""Sao mình lại quên được chứ, mà nghĩ lại cũng đáng tiếc thật, Euliphia là người quá hiểu chuyện, dù có thời gian đẹp bên người ấy nhưng lại cũng nhanh chóng phai nhoà"Trà nhạt cũng là trà, trà đậm cũng là trà, nóng thì toả hương, nguội thì hương bay.Cũng giống như việc yêu vậy, thoáng qua cũng là yêu, mà sâu đậm cũng là yêu, còn yêu thì còn ở bên nhau, hết yêu rồi thì buông tay nhau mà thôi.

_______________________________________________
 
Em Gái Của Nhân Vật Chính Rất Nguy Hiểm
#6: ....


Chara ngồi bật dậy khỏi chiếc giường, ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào làm cô phải lấy tay che đi một phần.

Học đồ của Ma Pháp Vương cũng khá nhàn, muốn lên lớp lúc nào cũng được, chủ yếu thì toàn bị gọi lên chứ thường thì sẽ không đến.Đi vào nhà vệ sinh để vệ sinh cá nhân, sau khi xong, cô mở cửa bước ra khỏi phòng, Euliphia thì đã lên lớp trước đó, hiện tại cô cũng sẽ đến lớp của Euliphia để xem thử.Đứng từ ngoài cửa, cô hồi hộp phân vân có nên tiến vào hay không, có lẽ nhược điểm của cô là khó đưa ra lựa chọn, vừa muốn vào nhưng lại vừa ngại.Cứ đứng đó cũng không giải quyết được gì, cô quyết định mở cửa bước vào, mọi ánh mắt của lớp học trong khoảng khắc dồn sự chú ý đến phía cô.Vị giáo viên đứng trên bục giảng tái mặt vì thấy cô xuất hiện ở đây.

Thường thì học đồ Ma Pháp Vương sẽ không xuất hiện ở lớp học bình thường, mà sự xuất hiện của họ chẳng khác gì như thanh tra của bộ giáo dục về kiểm tra trường cả.

Nhưng Chara lại không biết đến có việc như vậy.Lớp học được dựng lên bằng gỗ sẫm màu, nó thiết kế theo hình bậc thang, ở phía trước dãy bàn học là bục giảng của giáo biên, bên phải của bục giáng chính là lối ra vào.Tiến lên những bậc thang, Chara di chuyển nhẹ nhàng lại gần Euliphia rồi ngồi xuống, không để ý đến những người xung quanh cô lên tiếng:"Thưa giảng viên, cô có thể giảng tiếp rồi"Vị giảng viên với mái tốc xanh biển lúng túng quay trở lại giảng bài.

Đây là lớp học giảng giải về lí thuyết, lớp do cô Emilia (thường dân) dạy học.Euliphia ngồi bên cạnh cũng quay sang hỏi:-Em đến đây làm gì vậy?

Em bây giờ phải ở chỗ của hiệu trưởng chứ.Cô lên tiếng giải thích:-Hiệu trưởng bảo muốn đến lúc nào cũng được, chỉ cần lúc thầy ấy gọi có mặt là được.Lúc hai người họ nói chuyện thoải mái, thì các học sinh khác lại sợ đến mức không dám mở miệng, việc học đồ Ma Pháp Vương đến lớp nghe giảng như thể đây là đánh giá ngầm của Aether, tất nhiên rồi, tất cả đều là do họ suy diễn cả.Chú ý đến bài giảng, Chara thấy nó lại còn khá thú vị, bài ngày hôm nay là về sự tồn tại của ma pháp.Vào khoảng năm thứ 250 trước ma nguyên, một cây thương màu vàng sáng bóng từ trên trời rơi xuống, khi nó tiếp xúc với mặt đất đã gây ra vụ nổ san phẳng cả nửa lục địa phía bắc.

Nó tạo thành một hố sâu không thấy đáy, từ chiếc hố toả ra các khí kì lạ, trong đó bao gồm cả ma tố, đồng thời cũng từ chiếc hố đó xuất hiện những sinh vật hình dạng kì dị và gớm ghiếc, chúng được gọi là ma vật.Ma pháp xuất hiện đầu tiên vào khoảng năm 220 trước ma nguyên, nó do vị ma pháp sư đầu tiên thi triển là Merlin, sau này ông có một người vợ cũng là ma pháp sư đầu tiên, Melinda.Hai người được xem là hiền triết và cũng là người xây dựng lên quân đoàn chống lại ma vật đầu tiên trên lục địa hoang sơ lúc bấy giờ.Merlin không phải người đầu tiên có Ma Hạch nhưng lại là người đầu tiên tìm ra cách thi triển ma pháp nhờ vào ma tố.

Ông cũng là ma pháp sư được xác thực đạt đến cấp 10 (danh hiệu đặc biệt).

Chara ngồi nghe giảng chăm chú mà không để ý đến Euliphia bên cạnh đang nhìn cô mà thầm nghĩ:"Nhìn em ấy chú ý đến bài giảng đến mức còn không biết mình nhìn em ấy kìa, thật dễ thương, cũng không biết từ lúc nào mà mình lại chú ý đến một người như vậy"Ngồi bên góc trong cùng của phía bên trái căn phòng là Alice, cô ấy đang nhìn về phía Chara với ánh mắt khó chịu, thầm nghĩ:"Đó không phải là em gái của Lucius sao?

Sao lại thân thiết với đại công chúa như vậy?

Để khi nào có cơ hội hỏi anh ấy mới được"...Alice đã gặp tình cờ gặp Lucius ở ngoài đường, lúc đó cô ấy đang lẻn ra ngoài chơi nhưng lại bị cướp đồ.Cô la lớn:-Có cướp, ai đó giúp tôi với!Nghe thấy lời nhờ giúp của Alice, Lucius đang ở gần đó liền đuổi theo tên cướp, trong chớp mắt đã ghì chặt được hắn xuống đất.Giựt lại chiếc túi, Lucius tiếp lại gần Alice, vừa nở nụ cười vừa đưa lại đồ cho cô.Nụ cười tươi rói của Lucius đã "đốn ngã" trái tim của một thiếu nữ tuổi mới lớn như Alice.Cô lên tiếng hỏi tên của anh:-Anh có thể...c-cho tôi biết tên của anh...là gì không?Lucius cũng không ngần ngại mà trả lời khi trên môi vẫn đang giữ nụ cười:-Tên tôi là Lucius, là người của đoàn hiệp sĩ, có gì khó khăn cứ đến gặp tôi.Nói rồi anh liền quanh đi nhanh chóng, để lại cho Alice một tấm chân tình.Sau vài lần gặp mặt thì Alice cũng có biết được em gái của Lucius, Chara đã vào học viện ma pháp Yggdrasil để theo học, nhưng cô không nghĩ đến được là trong ngay ngày khai giảng, "em rể" của cô lại trở thành học đồ thứ 4 của Ma Pháp Vương....Aether có tổng cộng 4 học đồ, mỗi học đồ lại có chuyên môn riêng, học đồ đầu tiên chuyên môn là tinh linh, học đồ thứ 2 thì chuyên môn về nghiên cứu, học đồ thứ 3 thì chuyên môn là bùa chú, người con lại chính là Chara.Mỗi học đồ trong 3 học đồ kể trên đều có kiến thức và kinh nghiệm phải ngang với các giảng viên, vì họ do chính Ma Pháp Vương "đúc" mà ra.Hiện tại đã tan học, mỗi lớp học chỉ giảng trong vòng một tiếng rữa, Chara và Euliphia đang trên đường di chuyển đến lớp học tiếp theo.

Dù lớp tiếp theo của Alice không giống lớp của Euliphia nhưng cô ấy vẫn bám theo họ để xem xét tình hình.Alice thầm nghĩ kế hoạch:"Giờ phải nghĩ cách làm sao để Chara không dính líu đến hoàng tộc, sao cũng được, dù có phải dùng đến mưu hèn kế bẩn cũng phải tách em ấy ra"Cứ thế mà nguyên một ngày, Alice chỉ bám theo Euliphia và Chara.

Alice thầm nghĩ:"Nắm được đại khái rồi, quan hệ của họ không thân như mình nghĩ, có thể dùng vài cách để tách họ ra"_______________________________________________
 
Em Gái Của Nhân Vật Chính Rất Nguy Hiểm
#7: vụ án đầu tiên


Vào buổi chiều, Chara đang cùng Euliphia ngồi dưới bóng râm của một chiếc cây lớn, đây là khu vườn của học viện, nơi mà sinh viên của học viện yêu thích nhất.Bọn họ đang ngồi ăn điểm tâm do chính tay Chara làm, Euliphia ăn rất hăng say, nhưng bỗng ở phía đằng xa có tiếng thét lớn của ai đó, nó lớn đến mức Euliphia đang ăn cũng phải ngước mặt lên chú ý.Tiếng thét phát ra từ phía tây của dãy phòng học, đó là khu ngay bên cạnh đấu trường, là nơi cất vũ khí khi ra khỏi đấu trường.Thấy có điềm, Chara liền đứng dậy chạy tới đó xem thử, Euliphia cũng vội vàng cầm theo rổ bánh mà chạy theo.Khi đến nơi, Chara thấy trước mắt là một cô gái tóc nâu đang ngồi bệt xuống sàn, phía trước cô ấy là một cậu trai đang bị một cây kiếm ghim thẳng vào đầu, loang lổ trên sàn là một vũng máu đỏ tươi.Chạy lại gần cái xác xem xét, chi tiết hơn là mắt của nạn nhân vẫn mở, còn tròng mắt thì trắng bệch, còn lớp da tiếp xúc với mặt sàn thì đã tím ngắt nhưng không quá đậm, ở tay phải có vài vết thương khá sâu, cô thầm nghĩ:"Lớp da tiếp xúc với mặt sàn đã tím bầm lại nhưng không quá đậm, chứng tỏ chỉ mới chết cách đây 4-5 tiếng, là vào khoảng thời gian tiết 2.

Ở tay phải có vài vết thương khá sâu, ước lượng khoảng 1,5-2 centimet"Nhìn xung quanh khá bừa bộn, cô suy đoán:"Hiện trường khá bừa bộn, có vẻ đã có một cuộc xô xát ở đây, hung khí là một cây kiếm dài tầm 55-58 centimet, nó ghim sâu vào đầu nạn nhân, sọ đã bể, nó đã chặt gần như là qua cả bán cầu não phải"Chara liền bừng tỉnh mà quay sang nói với Euliphia:-Chị có thể đi gọi các giáo viên và tổ an ninh học viện được không?Euliphia dù đang ăn nhưng cũng gấp rút di chuyển khi thấy độ nghiệm trọng của sự việc.Còn phía cô gái tóc nâu, cô ta đã sợ đến mức không còn sức đứng lên, Chara bắt buộc phải dìu cô ta đến phòng y tế, sau đó liền quay lại xem xét thêm về hiện trường.Dưới sàn khá bẩn, có vài vết giày, trong phòng trả vũ khí không cho phép mang giày vào trong.

Ngay lúc cô đang muốn kiếm thêm manh mối thì đã có một người nữa đứng ngoài cửa, cậu ta la lớn:-CH-CHẾT NGƯỜI...Ở...Ở ĐÂY CÓ ÁN MẠNG!Cô giật mình quay lại thầm nghĩ:"Chậc! phiền phức rồi đây"Để ý trên vạt áo trong của cậu trai đó có vết máu nhỏ nhưng nó không thể qua mắt cô.Nhưng lúc này mọi người đã chạy tới, bọn họ xúm lại ở cửa ra vào, nhìn vào trong rất dễ gây hiểu nhầm rằng Chara đã giết người.Những lời bàn tán cứ vậy mà reo lên như là: "Cô bé đó là học đồ của Ma Pháp Vương à?"

"Đúng thế, chỉ là mới vừa được nhận làm học đồ ngày hôm qua mà hôm nay đã giết người rồi""Thật sự là Ma Pháp Vương đã nhìn lầm người rồi sao?"

"Thật là tàn nhẫn, tôi thật sự không dám nhìn nữa"Cùng lúc đó, các giáo viên và Euliphia đang trên đường tới hiện trường, lúc họ tới nơi thì thấy mọi người đang xúm lại một chỗ như đang muốn vây quanh ai đó.Euliphia nhanh chân chạy lại đẩy mọi người ra, khi có đủ khoảng cách để nhìn vào trong thì thấy có 3 tên cao to, hai tên đang giữ hai tay của Chara, người còn lại thì liên tục dùng nắm đấm dã vào mặt và bụng cô.Những tiếng *thùng thục* hoà vào tiếng hô hét cổ vũ của mọi người xung quanh, nó khiến tim của Euliphia lúc đó như chững lại một nhịp.Cô liền mạnh tay đẩy người xung quanh lao nhanh về phía tên cao to đang đấm Chara kia mà tung một cú đá, ngay khi chân cô tiếp xúc với tên kia thì một tiếng bay xé gió vang lên, tên kia đã bị sút bay va mạnh vào tường khiến nó bị lõm sâu vào bên trong.Hai tên kia còn chưa kịp phản ứng đã tiếp tục ăn thêm phát móc chân vào thẳng mặt, nó khiến hai tên kia bay về một hướng rồi đập vào đống vũ khí.Nhanh tay đỡ Chara đang vô lực mà ngã xuống, Euliphia nhìn cô với ánh mắt đau xót.Suy cho cùng Chara cũng được coi là người bạn duy nhất của Euliphia, mọi mối quan hệ trước giờ của cô đều được xây dựng trên sự kì vọng, ngay khi cô làm cho họ thất vọng thì mối quan hệ đó cũng sẽ nhẹ như tờ giấy mà bị thổi bay đi dễ dàng.

Nhưng cảm giác mà Chara mang lại cho Euliphia không cảm thấy đó là sự kì vọng mà là một cảm giác khiến cô cảm thấy an tâm về mối quan hệ của hai người.Quay mặt lại nhìn đám người đang hô hào một cách giận dữ, ngay lập tức bọn chúng im lặng hoàn toàn, bọn chúng hiểu nếu chọc giận cô lúc này sẽ không có kết cục tốt đẹp.Giáo viện cũng tức tốc chạy tới, khi họ tới nơi thì trước mắt là một cái xác, 3 người bị thương nặng, Euliphia thì ôm Chara ở trong lòng.Tình thế đang rất khó xử thì trợ lí của hiệu trưởng xuất hiện, Haley Monstalr (bán bộ cấp 8)Ông ta từ trong hư vô bước ra, không nói lời nào mà chỉ búng tay một cái, đám người bị dịch chuyển đến nơi khác, còn 3 người trọng thương thì dịch chuyển đến phòng y tế, để lại các giáo viên và Euliphia, Chara thì trực tiếp đưa đến phòng hiệu trưởng._______________________________________________
 
Em Gái Của Nhân Vật Chính Rất Nguy Hiểm
#8: bệnh nhân trở lại và cảm xúc đơn thuần nhất.


Chara được dịch chuyển thẳng đến phòng hiệu trưởng trong tình trạng vết thương đầy người, khuôn mặt đã có vài vết bầm tím.

Aether đã ngồi sẵn trên chiếc ghế, ông ta lên tiếng hỏi:

-Tại sao lại không đánh trả?Chara lơ lửng giữa không trung kia vẫn im lặng mà không trả lời.

Đợi được một lúc, chợt khoé miệng của Chara nhếc lên cười, nó giãn ra như muốn chạm đến mang tai.

Vừa cười cô vừa lẩm bẩm, nhưng giọng nói nó lại méo mó đến cực điểm:-Ahihihihi...~ có lẽ là hơi muộn rồi, nếu thức dậy sớm hơn tí nữa thì...3 "con cừu" kia không thể thoát được rồi.Trong lúc đó, cơ thể của cô lơ lửng trên không liên tục di chuyển không theo quy luật nào cả, nó bay loạn xạ khắp chiều không gian vô tận.Vốn dĩ trong chiều không gian này dùng tinh thần lực để di chuyển qua lại, nhưng với một bệnh nhân tâm thần thì chẳng khác gì biến họ thành một con chim tự do bay khắp nền trời cả.Aether ngạc nhiên khi lại có người có tinh thần lực bất ổn như vậy, nhưng nó lại rất dồi dào, ông ta thầm nghĩ:"Thật là một học đồ thú vị, tinh thần lực hỗn loạn nhưng lại rất dồi dào"Nghĩ rồi ông ta liền đưa ngón tay trỏ lên, vẩy nhẹ, Chara liền bị động không thể di chuyển.Không gian xung quanh Chara lúc này đã bị cố định, nó không còn là không gian vô tận nữa mà chỉ là một hình lập phương đủ nhỏ để chứa vừa cơ thể của cô, dù vậy không gian bên ngoài khối lập phương vẫn không thay đổi.Aether đã trực tiếp tạo ra một không gian nhỏ để cô lập Chara ở trong đó, nhưng hai không gian vẫn liên kết với nhau.Bọn chúng lồng vào nhau như một không gian 4 chiều vậy, bên trong có thể hình mọi thứ bên ngoài, bên ngoài có thể nhìn mọi hướng phía bên trong.Bên phía Euliphia lúc bấy giờ, cô đã lấy lại được bình tĩnh, cô cũng quay sang các giáo viên nói:

-Xin lỗi thầy-cô, em có hơi kích động một chút, em sẽ chịu trách nhiệm vì đã làm mọi việc rối tung lên.

Vừa nói cô vừa cúi đầu để thể hiện sự chân thành của mình, các giáo viên cũng chỉ khuyên cô ngẩng đầu lên chứ cũng không trách móc gì.

-Em không cần thành khẩn như vậy đâu

-Đúng thế, thấy bạn của mình bị đánh như vậy thì có mấy ai có thể bình tĩnh được

-Không cần thấy áy náy, dù là thầy lúc còn học sinh chắc cũng sẽ giống em mà thôi.

Euliphia đứng dậy bước những bước nặng nề ra khỏi căn phòng, lòng cô vẫn cứ lo lắng cho Chara, thầm nghĩ:

"Sao mình cứ cảm thấy bồn chồn lo lắng làm sao vậy nhỉ?

Trước đây mình chưa từng có loại cảm giác này kể cả đứng trước mặt phụ vương"

Quay lại phía Chara, cô đã lấy lại được ý thức, nhân cách còn lại đã chìm sâu vào trong tâm trí một lần nữa.

Cơ thể đầy rẫy những vết thương lúc này cô mới cảm thấy đau, vì lúc còn ở nhân cách kia các dây thần kinh cảm ứng của cô gần như không hề hoạt động.

Cô nhắn mặt trong tư thế lơ lửng trên không trung, Aether đứng một bên quan sát cũng đã lên tiếng:

-Em tỉnh rồi?

Chà, em của lúc nãy quả thật rất thú vị đó nha.

Chara cũng không bất ngờ mấy, cô đã đoán trước được việc sẽ được đưa đến phòng hiệu trưởng, cô chầm chậm lên tiếng trả lời:

-Cũng chẳng có gì thú vị cả, lúc em lên cơn như thế cảm giác sau khi tỉnh lại rất khó chịu.

-Trong người em có 2 linh hồn sao?

Aether thắc mắc hỏi, cô cũng lười để giải thích vì đây cũng không phải sở trường của cô, thế nên chỉ lên tiếng trả lời đại:

-Thầy cũng có thể hiểu như vậy, cũng không khác biệt lắm.

Chara bay lại gần để hai củ trở lên bàn của hiệu trưởng, trong khi đang lấy hai bàn tay đỡ lấy mặt mình nói chuyện với Aether:

-Thầy!

Thầy cho em tham gia vụ án của học sinh đã chết đó nhé?

Ông ta thắc mắc hỏi ngược lại:

-Tại sao em lại muốn tham gia?

Nó cũng không thuộc phạm trù của học đồ như em.

Nếu muốn tham gia phá án thì bắt buộc phải ở trong tổ an ninh học viện.

-Vậy thầy sắp xếp cho em vào đấy đi.

-Không được!

Theo quy tắc mà làm, phải tham gia khảo nghiệm của tổ an ninh mới được phép tham gia.

-Xì...!

Vậy em đi đây

Nói rồi, Chara liền quay lưng rời đi, nhưng chưa kịp chạm tay vào cánh cửa, cô đã bị Aether nhắc nhở:

-Em định ra ngoài với bộ dạng đó sao?

-Thì cũng đâu còn cách nào, em cũng không biết phép hồi phục.

Ông ta thở dài một tiếng rồi liền búng tay, quá trình của các tế bào trong cơ thể Chara như bị tua ngược, các vết thương và vết bầm trên khắp cơ thể đã quay trở lại trạng thái ban đầu.

Cô thốt lên kinh ngạc:

-Ây ya!

Năng lực điều khiển thời gian này ăn gian quá, thế thì các ma pháp sư hệ trị thương sẽ thất nghiệp hết thôi, cảm ơn thầy nhiều.

Nói rồi cô liền mở cửa ra ngoài, cô cũng lo lắng không kém gì Euliphia, thầm nghĩ:

"Trước khi mất ý thức hoàn toàn, mình đã thấy chị ấy chạy lại ôm mình, nhưng sắc mặt của chị ấy không tốt lắm, phải mau đi xem thôi"

Chạy được nửa đường, trước mặt cô lúc này là Euliphia, mặt của cô ấy rất lo lắng, hơi thở dồn dập không đồng đều, nhưng khi nhìn thấy cô an toàn và lành lặn thì cơ mặt cũng đã giãn ra.

Miệng mấp máy chưa nói lên câu thì Euliphia đã chạy lại ôm cô rồi.

Cô ấy nói thì thầm vào tai cô, theo âm điệu ấy là sự lo lắng:

-Tốt quá, em không sao.

Euliphia là người giàu tình cảm, dù ở tiểu thuyết gốc có vô tình và âm lãnh như nào thì vẫn không thay đổi được bản chất sẵn có.

Luôn quan tâm đến người khác, nhưng lại rất dễ bị lung lay bởi nhưng lời nói của người ngoài.

Dù tỏ ra là mảy may không quan tâm nhưng cô luôn nghĩ rất nhiều về nhưng câu nói đó.

Luôn cô gắng hết mình để không phụ sự tin tưởng của người khác, đến cuối cùng lại gục ngã trước sự mệt mỏi về mặt tinh thần lẫn thể xác khi phải gây ra quá nhiều tội ác.

Chara lên tiếng chấn an Euliphia, giọng nói đem theo hơi ấm và dịu dàng truyền đến tai lẫn tâm hồn của Euliphia:

-Không sao rồi mà...em đã ổn rồi, không cần phải lo lắng như vậy nữa.

Cảm xúc của Chara đối với Euliphia không phải sự kì vọng mà là cảm xúc đơn thuần muốn làm bạn, muốn làm "bức tường" vững chắc cho Euliphia dựa vào khi mệt mỏi.

Euliphia cũng cảm nhận được mối quan hệ của cô và Chara được dựng lên từ những cảm xúc đơn thuần chứ không phải là sự kì vọng đến cực đoan của mọi người xuất hiện xung quanh cuộc sống thường ngày của cô.

Chara là ánh sáng duy nhất giữa màn đêm u tối và lạnh giá này, nó sưởi ấm Euliphia khi cô ở gần bên cạnh.

Mái tóc vàng, đôi mắt xanh, hoà vào ánh nắng của buổi chiều tà, Euliphia nhìn Chara với ánh mắt dịu dàng, mặt cô cứ vậy mà đỏ lên mà không hề hay biết.

_______________________________________________
 
Em Gái Của Nhân Vật Chính Rất Nguy Hiểm
#9: những bước tiến đầu tiên của vụ án


Vào buổi sáng tinh mơ, Chara chạy qua gõ cửa phòng Celestia, Sasha và Lukia.Khi cánh cửa chầm chậm mở ra, người mở cửa là Lukia, cô ấy mắt còn lim dim mà hỏi:-Ai vậy?

Mới sáng sớm mà.Vừa nói cô còn vừa ngáp ngủ, Chara nở nụ cười rồi lên tiếng:-Là mình, Chara đây.Lukia giật mình mở to mắt, lên tiếng hỏi:-Chara sao?

Sao cậu lại qua đây sớm như vậy.Không trả lời luôn mà cô hỏi ngược lại Lukia:-Có thể cho mình vào phòng được không?

Việc này cần giữ bí mật.-À...được!Khi đi vào trong phòng, nội thất giống hệt như phòng của cô nhưng nó lại có chút sặc sỡ hơn, một cái thảm màu hồng ở giữa phòng, ở trên chiếc thảm là 1 cái bàn ngồi đất.Celestia và Sasha vẫn đang ngủ yên trên chiếc giường của mình.

Chara lên tiếng nói:-Thật ra thì mình cần nhờ cậu việc này...Thấy cô cứ ngập ngừng, Lukia nói thẳng:-Cậu có việc gì thì cứ nói, nếu giúp được mình nhất định sẽ giúp.-Được, mình cần cậu đi hỏi giúp mình về các quan hệ của nạn nhân đã chết vào ngày hôm qua, vì mình đang là tình nghi lớn nhất nên không thể trực tiếp đi hỏi được.Nghe xong việc Chara muốn nhờ, Lukia hơi chần chừ.

Không phải vì cô không muốn giúp, mà vì cô không giỏi ăn nói với người ngoài.Thấy cô khó xử như vậy, Chara cũng lên tiếng an ủi:-Không sao đâu, cậu không cần thấy khó xử như vậy.Bỗng có tiếng nói mạnh mẽ vang lên từ phía nhưng chiếc giường, đó là Celestia, cô ấy đã dậy và nghe được cuộc trò chuyện của cả hai người, Celestia nói:-Nếu là việc này thì cứ giao cho tớ, tớ có quen biết với các anh chị "đầu gấu" trong trường, tin tức của họ nắm bắt khá nhanh.Chara hào hứng đáp lại:-Vậy thì tốt quá, cảm ơn cậu nhiều.Nhưng Celestia lại lên tiếng đòi điều kiện:-Nhưng cậu phải đáp ứng điều kiện của tớ.-được cậu nói đi.Không do dự, Chara liền trả lời ngay.Ở kiếp trước, dù mang danh là thanh tra nhưng Khuynh Thành còn được các đồng nghiệp gọi với cái biệt danh "sứ giả của khế ước quỷ".

Chỉ cần là việc đem lại kết quả cho vụ án, Khuynh Thành sẽ bất chấp tất cả để có được nó, dù có là việc gần như là phạm pháp.Giờ đây bản tính đó đã bị khỏi dậy một lần nữa, Celestia không biết rằng mình đang phải giao kèo với một "con quỷ".-Đó chính là...khiến tớ mạnh lên ít nhất 2 lần so với bây giờ.Nghe xong điều kiện, Chara nở một nụ cười đầy ẩn ý, giọng nói khiến ai nghe cũng phải rùng mình phát ra:-Được thôi!

Giao kèo được thiết lập.Nói xong, cô liền quay đi ra khỏi phòng.

Lúc này, Celestia đã thật sự cảm nhận được gì đó khiến cô cảm thấy hối hận khi đưa ra quyết định này.Hiện tại, Chara đang quay trở lại hiện trường xảy ra án mạng, nơi này vẫn giữ nguyên như cũ, nhưng xác người thì đã được đưa đến chỗ của tổ an ninh để bảo quản.Giờ để ý kĩ hiện trường, Chara thấy nơi này không phải là xô xát mà chỗ này lại giống như một hiện trường giả.

Cô suy đoán:"Các vũ khí bị đổ nó chỉ hướng về một phía, nếu là xô xát thì nó sẽ không chỉ về đúng một phía như này.

Hừm...nó giống như cố ý vậy, giá treo vũ khí là che kín cái tường, lúc xô xát cũng không thể chỉ về một hướng được""Để ý kĩ thì căn phong này khá rộng, cái xác lại nằm ở giữa căn phong, các dấu giày trên sàn của nạn nhân là cũng chỉ dừng lại ở bức tường đối diện chiếc cửa nhưng vũ khí hai bên tường lại cũng đều bị đổ"Đi ra ngoài nhìn sang phải, đó là lối đi dẫn đến nhà vệ sinh, nhưng nó lại khá tối vì không được trang bị đá phát sáng.

Cô đoán:"Hung thủ là tên đã phát hiện ra mình, hắn đã trốn ở phía hành lang tối đó hoặc trong nhà vệ sinh, trên cổ áo hắn còn dính chút máu của nạn nhân, đó là chứng cứ duy nhất"Làm sao để biết đó là đồng phục của hắn à?

Thì ở giữa phía trong tay áo có in tên của người sở hữu bộ đồ, Chara cũng biết điều này do bệnh nghề nghiệp nên cô đã kiếm tra rất kĩ quần áo của mình.Quay về phía căn phòng, cô lại nghĩ tiếp:"Rõ ràng là nơi này không hề cho sinh viên mang giày vào, vậy mà lúc phát hiện, nạn nhân lại mang giày ở trong phòng"Não cô bắt đầu sắp xếp lại dữ liệu đã có:"Đầu tiên là chết ở tư thế nằm xấp, đầu hướng về phía bức tường đối diện cánh của, vết máu trải dài từ chỗ bức tường đó đến giữa phòng.

Vũ khí ở 3 bức tường bị đều bị đổ, nhưng chỉ đổ về một phía duy nhất, người phát hiện đầu tiên là cô gái tóc nâu, ở ngoài hành lang có hành lang tối dẫn đến nhà vệ sinh"Từ các dữ liệu ở trên cô liền đưa ra suy đoán có khả năng nhất:"Hiện tại chưa biết vì sao nạn nhân lại đến đây, tiếp đến là nạn nhân có thù với những ai.

Bước đầu có thể suy đoán nạn nhân đã đến đây với tâm thế vội vã, đến mức bỏ qua cả nội quy trường, nhưng tại sao lại phải tạo hiện trường giả là một vụ xô xát?

Nếu tạo hiện trường là một vụ tai nạn thì có thể dễ thoát tội hơn rồi"Cô đang đứng lan man suy nghĩ thì có giọng nói âm lãnh phát ra từ phía sau khiến cô giật mình:-Này cậu kia!

Cậu đang làm gì ở đây?_______________________________________________
 
Back
Top Bottom