Lãng Mạn [EDIT] Xuyên Thành Em Gái Vai Ác - Tuyết Mặc

[Edit] Xuyên Thành Em Gái Vai Ác - Tuyết Mặc
078. Yến hội


Tiệc sinh nhật chỉ là nói cho hoa mỹ, kỳ thực chính là một lần tụ hội của các vị tai to mặt lớn trong thương giới mà thôi.Thẩm Tiêu trước giờ cuồng vọng tự đại, không thích loại phương thức xã giao ồn ào lại giả dối này, nhưng năm nay tình thế bắt buộc, nếu hắn không làm, Lê Viễn Huy sẽ liền lấy thân phận 'bạn tốt' mà nhảy ra tổ chức thay hắn.

Thẩm Tiêu tạm thời còn chưa có ý định chơi bài ngửa với Lê Thị, cho nên biện pháp cự tuyệt tốt nhất đó chính là tự mình làm sinh nhật.Loại cảm giác bị bức bách này làm cho Thẩm Tiêu vô cùng khó chịu.Dạng người không quá rộng lượng, có thù tất báo như hắn, ai làm hắn khó chịu thì người đó ắt gặp xui xẻo.Thẩm Tiêu cảm thấy bản thân có thể nhịn xuống mà tổ chức yến hội đã là cực hạn, nếu Lê gia lại còn được đằng chân lân đằng đầu, vậy thì hắn cũng sẽ thật sự trở mặt không kiêng dè gì.Trên đường từ sân bay chạy thẳng đến ngoại ô, trợ lý Đỗ vẫn luôn lo lắng sốt ruột, còn tận tình khuyên nhủ Thẩm Tiêu "Cục diện của chúng ta bày bố tại Lê Thị vừa mới hoàn thành, lúc này ngài cũng không thể quá tuỳ hứng, cố nhịn một chút, chờ thêm ít lâu nữa, đến lúc đó muốn làm như thế nào liền làm như thế ấy.

Tôi khẳng định sẽ không ngăn cản, ngược lại còn giúp ngài một tay!"

Thẩm Tiêu không kiên nhẫn liếc mắt một cái "Cũng khó nói lắm, hôm nay nếu hắn ta dám bày trò gì, vậy liền xử ngay tại chỗ."

Trợ lý Đỗ quả thực sầu đến bạc đầu rồi, đành nói "Ông chủ có thể nào lấy một phần vạn kiên nhẫn của ngài đối với tiểu thư, đem ra dùng với Lê Viễn Huy được không?"

Thẩm Tiêu cười lạnh "Yêu cầu này của cậu cũng quá cao rồi, tôi đối với cậu còn chưa kiên nhẫn được nhiều như vậy."

"......"

Hoá ra mình lăn lộn bên cạnh ông chủ nhiều năm qua, còn chưa bằng một phần vạn của tiểu thư!Công việc này quả thực không làm nổi nữa!

Ông chủ à tôi muốn từ chức!

Liền, ngay, luôn!Thẩm Tiêu nhìn trợ lý Đỗ giận đến xám mặt cũng không thèm an ủi, chỉ nhàn nhạt mà nói một câu "Ngẫm lại Panamera..."

Trợ lý Đỗ : ......Kỳ thật mà nói, ông chủ vẫn có ưu điểm đó chứ, ví dụ như, ví dụ như... quên rồi, không nhớ!Trong lúc trợ lý Đỗ còn đang rối rắm, xe đã băng băng hướng về ngoại thành mà chạy.Lúc gần về đến biệt thự, xe dần dần thả chậm tốc độ, Thẩm Tiêu cực kỳ tinh mắt, kể cả là ngồi trong xe hắn cũng có thể nhìn thấy hai cô gái đang ngồi dựa bên nhau ở trong sân, vì vậy không khỏi nhíu mày.Thẩm Tiêu không vui mà nghĩ : tiểu hài tử cũng thật là làm hắn lo lắng không thôi, không chỉ đề phòng đám nam nhân rình cô như hổ rình mồi, lại còn phải đề phòng nữ nhân cùng cô thân thiết!Mà bên kia Thẩm Du cùng Viên Duyệt đang ngồi trên ghế gỗ, vừa nói chuyện phiếm vừa nhìn Husky chơi bóng trên thảm cỏ, sau khi nghe thấy tiếng ô tô, cô liền có chút sốt ruột mà đứng lên.Trước đó mỗi ngày đều gọi điện thoại, nhưng thật ra không có cảm giác gì, lúc này chỉ giây lát nữa thôi là sẽ gặp mặt, ngược lại trong lòng Thẩm Du lại mong ngóng đến cồn cào.Xa nhau một tuần, cô thật sự rất nhớ hắn.Thẩm Tiêu đẩy cửa, xuống xe, thân mình thon dài vừa đứng thẳng trên cỏ liền giơ hai tay về phía Thẩm Du.Thẩm Du tức khắc liền bỏ quên Viên Duyệt, chạy nhanh sang, định bụng phải cho hắn một cái ôm thật là thắm thiết, nhưng không ngờ ngay lúc thân thể sắp chạm vào nhau, Thẩm Tiêu lại trực tiếp dùng hai tay bế bổng cô lên."

A!"

Thẩm Du trong lòng không có chuẩn bị, sợ tới mức khẽ gọi ra tiếng, đôi tay ôm chặt lấy cổ hắn, oán giận mà hô lên "Anh!"

Người xung quanh đều nhịn không được mà giật giật khoé môi, đột nhiên bị rải cho một đống cẩu lương, không kịp đề phòng!Sau khi Thẩm Tiêu bế cô lên xong, chính hắn cũng cười ra tiếng, không có lý do gì cả, chỉ cần mỗi lần nhìn đến tiểu hài tử thì tâm tình hắn tự nhiên liền rất tốt, phi thường tốt."

Nhớ anh không?"

Hắn thấp giọng hỏi.Thẩm Du bị nhấc bổng lên cao, chỉ có thể cúi đầu xuống nhìn "Anh thì sao?"

Vốn dĩ Thẩm Du tưởng rằng hắn sẽ pha trò, hoặc là dùng mấy lời không đứng đắn mà chọc ghẹo cô, không ngờ Thẩm Tiêu lại đột nhiên nghiêm trang mà nói "Nhớ, rất nhớ, về sau đi công tác phải bỏ em vào vali xách theo thôi."

"......"

Thời gian cấp bách, hai người cũng không thể dính nhau được bao lâu, Thẩm Tiêu sau khi trở về liền đi lên lầu tắm rửa một cái, vừa thay quần áo xong thì khách nhân cũng lục tục đi vào, hắn chỉ có thể cố gắng nhẫn nại mà chào hỏi mọi người.Cả một sân vườn rộng lớn được trang hoàng thực sự xinh đẹp, có mấy cái bàn đặt ở trung tâm, bên trên bài trí cực kỳ tinh xảo.Thẩm Du nghe chú Lý nói, đầu bếp hôm nay là được mời từ khách sạn danh tiếng đến nấu ăn, cả nhân viên phục vụ cũng vậy, phòng bếp không đủ chỗ, nên họ liền dựng một gian bếp tạm thời ở sân sau."

Vì sao không dứt khoát tổ chức ở khách sạn luôn nhỉ, phiền toái như vậy?"

Thẩm Du hỏi.Chú Lý cười cười "Nghe nói gần đây tổ chức yến hội kiểu này đang thịnh hành, vừa thân thiết vừa có thể phô trương tài lực của chủ nhân buổi tiệc."

"......"

Đúng là một xu thế kỳ quái.Thẩm Du ban đầu còn chụm lại nói chuyện phiếm cùng với Viên Duyệt, sau lại có thêm một ít nữ quyến mà khách mời mang đến, nhưng nói tới nói lui cũng chỉ là quần áo, túi xách, trang sức...

Cũng may danh tiếng của Viên Duyệt còn không nhỏ, giúp cô phân tán đi lực chú ý.Trợ lý Đỗ xuyên qua đám người, tươi cười chào hỏi cùng các vị lão tổng, sau đó lặng lẽ đi đến bên người Thẩm Du, ra hiệu cho cô ra ngoài trao đổi một chút.Hai người lánh ra một góc, lúc này Đỗ Huy mới nói "Đợi lát nữa Tư Đồ tổng cùng Lê tổng đều tới, hai người kia cùng ông chủ vốn dĩ không hợp, tiểu thư nhớ trông chừng một chút, cũng không thể để cho ông chủ phát hoả tại chỗ, bằng không ai cũng khó xử."

Thẩm Du nhíu mày "Vì lẽ gì lại bảo tôi đi theo?"

Bọn họ một đám đàn ông nói chuyện với nhau, cô mò mặt qua đó còn ra thể thống gì!Trợ lý Đỗ cũng khó xử "Tiểu thư thử đi qua đó một chút xem sao."

"......"

Đành vậy, cô chỉ có thể cắn môi, xuyên qua ánh mắt của quần chúng mà đi đến bên người Thẩm Tiêu, sau đó duỗi tay khoác lấy cánh tay hắn.Hôm nay Thẩm Du mặc một chiếc váy lễ phục màu trắng, cùng với bộ tây trang đen trên người Thẩm Tiêu xem ra còn rất tương xứng.Hắn đang nói chuyện cùng mấy vị lão tổng, vừa thấy cô tiến đến liền khom lưng, ghé sát vào tai Thẩm Du mà hỏi "Làm sao vậy?"

Thẩm Du bị hơi thở ấm áp của hắn phun đến ngứa ngáy, đỏ mặt lắc đầu, sau đó cũng nhỏ giọng trả lời "Không có việc gì, chỉ muốn đi theo anh vậy thôi."

Thẩm Tiêu khóe miệng mang cười, ánh mắt nhìn cô lại càng trở nên thâm trầm nóng bỏng "Vậy theo sát một chút."

Các vị lão tổng nhìn thấy hai người như vậy, ngăn không được mà che miệng cười trộm "Thẩm tổng, lần này xem ra cậu bị nắm đến gắt gao rồi nha."

Thẩm Tiêu quay đầu nhìn nữ hài bên người một cái, cười nói "Tôi thích."

Lúc này, ở cửa truyền đến một trận xôn xao, mọi người liền nhìn theo hướng phát ra âm thanh, nhìn thấy Tư Đồ Dật một tay cắm túi, đang tiêu sái bước vào bên trong.Không hổ danh là ảnh đế một thời, mị lực của người này quả thực muốn chắn cũng chắn không nổi.Thẩm Tiêu nói vài câu khách sáo, cáo lỗi với những người khác, sau đó liền mang theo Thẩm Du đi qua.Sau khi Tư Đồ Dật tiến vào, điều đầu tiên làm chính là đưa mắt tìm Viên Duyệt, Viên Duyệt cũng thực tự giác, vừa thấy hắn tới liền chủ động chạy sang.Tư Đồ Dật một phen ôm lấy Viên Duyệt, cúi đầu hôn hôn vành tai nữ hài rồi nói "Bảo bối, cả ngày không gặp, có nhớ tôi hay không?"

Viên Duyệt âm thầm trợn trắng mắt "Nói giống như chúng ta rất thường xuyên dính sát với nhau vậy."

"Vậy tối nay trở về liền dính lấy nhau là được rồi."

Viên Duyệt thật sự không muốn nói chuyện với người này, thấy Thẩm Du đi cùng Thẩm Tiêu tiến lại đây, liền vội vàng lên tiếng chào hỏi "Tiểu Du."

Tư Đồ Dật liếc mắt nhìn hai người họ đang dắt tay nhau đi đến, cười nói "Ai chà, xem ra Thẩm tổng gần đây có chuyện vui!"

Thẩm Tiêu cũng không đáp lại, chỉ đi đến trước mặt Tư Đồ Dật, cố ý đứng thẳng người lên, làm cho 2cm cao hơn đối phương càng thêm rõ ràng."

Tư Đồ tiên sinh quả thực mặt mũi rất lớn, sắp khai tiệc rồi mới xuất hiện, nếu mà trễ thêm chút nữa, chỉ sợ không còn cái gì để ăn."

Tư Đồ Dật cũng không phải đèn cạn dầu, miệng cười mà lòng không cười đáp trả "Tới sớm không bằng tới đúng lúc, lát nữa là có thể ăn uống miễn phí, khá tốt."

Thẩm Tiêu nói "Vậy Tư Đồ tiên sinh cần phải cẩn thận một chút, đừng ăn nhiều quá, lại thiệt thân mình.

"Thẩm Du, Viên Duyệt : ......Hai người này đúng là gà chọi, thấy mặt liền đá nhau.Thẩm Du nhớ tới lời căn dặn của trợ lý Đỗ, vội vàng đưa mắt ra hiệu cho Viên Duyệt đang đứng bên cạnh, sau đó lên tiếng "Viên Duyệt, chị với Tư Đồ tiên sinh vào bàn đi, cũng sắp khai tiệc rồi."

Viên Duyệt gật gật đầu, dùng sức lôi kéo Tư Đồ Dật, người nọ nhìn cô cười cười, sau đó liền ngoan ngoãn đi theo.Thẩm Du thở phào nhẹ nhõm, lúc quay đầu lại nhìn Thẩm Tiêu mới phát hiện sắc mặt hắn không được tốt, lại còn nhìn chằm chằm cô."

Làm sao vậy?"

Thẩm Tiêu nhíu mày "Em đang che chở cho Tư Đồ Dật."

Thẩm Du : ......"

Không phải, em chỉ sợ hai người gây nhau thôi."

"Gây nhau?

Loại sự tình này Thẩm Tiêu chưa bao giờ biết sợ là gì."

"Nhưng hôm nay là sinh nhật anh, anh đừng gây với người khác, được không?"

Cô mềm mại khuyên nhủ.Thẩm Tiêu chính là ăn mềm không ăn cứng, dù cơn giận có lớn đến đâu, nghe xong lời này cũng biến mất tăm hơi."

Không phải em muốn múa cho anh xem sao?"

Thẩm Du nhỏ giọng "Chờ bọn họ đi cái đã, em chỉ múa cho một mình anh xem thôi."

Ngữ điệu kia còn phảng phất mang theo móc câu, nhẹ nhàng cào vào trong lòng của hắn, làm cho Thẩm Tiêu cả người sảng khoái."

Được, anh chờ."

Cô lại nói "Khách khứa ra về xong, đêm nay em lại thổi nến sinh nhật cùng anh, lần này coi như không tính, được chứ?"

"Được."

Hắn đáp.Tiểu hài tử mềm như vậy, ngọt như vậy, kể cả nói muốn lấy mạng hắn, hắn đều sẽ không do dự mà đem cho cô.Trong khi hai người nói chuyện, một chiếc Bentley lại trờ vào cửa, sau khi dừng lại, Lê Viễn Huy bước xuống xe trước, sau đó chạy qua bên kia mở cửa.Nhìn thấy dáng vẻ này của hắn ta, sắc mặt Thẩm Tiêu nháy mắt liền lạnh xuống.Quả nhiên, liền thấy Lê Viễn Huy thật cẩn thận mà đỡ một lão nhân từ cửa xe bên kia xuống, sau khi ông ta đứng trên mặt đất liền vững vàng nện bước về phía Thẩm Tiêu.Những người khác có mặt trong buổi yến hội đang sôi nổi trò chuyện, lúc này cũng đều dừng lại, tò mò mà nhìn sang phía bên này."

Lê lão tổng, không ngờ một cái sinh nhật nho nhỏ của tiểu bối tôi lại có thể kinh động đến ngài đại giá quang lâm."

Thẩm Tiêu ngoài cười nhưng trong không cười, hiển nhiên hắn cũng không phải thật tình hoan nghênh sự có mặt của vị lão nhân này.Lê lão thoạt nhìn thập phần vui sướng mà vỗ vỗ bả vai Thẩm Tiêu, dáng vẻ giống như rất thưởng thức hắn.Lê lão gia tử này tuy được mọi người tôn xưng một tiếng 'Lê lão', nhưng kỳ thật thanh danh của ông ta cũng không tốt đẹp gì.

Lúc trước Thẩm Tiêu hợp tác cùng với Lê Thị, người khác biết được đều trộm nói một câu : ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.Nhưng Thẩm Tiêu ngoài mặt là hợp tác với bọn họ, kỳ thật bên trong cũng ngầm lợi dụng đối phương mà thôi, nhưng hiện tại xem ra Lê Thị đã định bụng quang minh chính đại mà ăn vạ hắn.Thẩm Du tuy rằng không biết Lê lão tổng này là nhân vật lợi hại gì, nhưng nhìn phản ứng của Thẩm Tiêu, người này coi bộ cũng chẳng dễ ưa.Sau khi khách nhân đều đến đông đủ, thức ăn lần lượt được dọn lên bàn, Thẩm Tiêu cầm ly rượu đứng lên nói vài câu khách sáo, sau đó liền mời mọi người nhập tiệc.Kỳ thật cũng không có mấy người vì ăn uống mà tới, chủ yếu vẫn là các vị lão tổng đến xã giao, tìm cơ hội để sau này hợp tác.

Thẩm Du vẫn luôn lo ngại Thẩm Tiêu cùng Tư Đồ Dật gây nhau, may mắn còn có Viên Duyệt rất đáng tin cậy, trông chừng người của mình khá tốt.Cũng có thể là do Thẩm Du vẫn luôn đi theo Thẩm Tiêu, hắn thoạt nhìn tâm trạng cũng không phải quá kém.Mọi người cứ ở trong bầu không khí thuận lợi hoà hợp như vậy mà dùng tiệc xong.Nhưng không thể ngờ chính là, sau khi ăn xong, đến lúc cắt bánh kem lại xảy ra chuyện.Bánh sinh nhật chuẩn bị cho Thẩm Tiêu chính là một cái bánh kem lớn nhiều tầng, được làm thủ công cực kỳ tinh xảo.Hiện trường phát ra âm nhạc du dương nhẹ nhàng, không khí thật tốt, người chủ trì lúc này mới mời Thẩm Tiêu lên cắt bánh.Vốn dĩ mọi thứ đều diễn ra rất bình thường, kết quả hắn vừa đi lên, liền nghe người chủ trì nói tiếp "Sau đây, chúng ta lại mời Lê lão tiền bối đức cao vọng trọng lên đài, cùng Thẩm Tiên sinh cắt bánh kem, mọi người có đồng ý hay không!"

Mọi người : ......Toàn trường nháy mắt liền an tĩnh, chỉ có âm nhạc còn đang vui sướng mà cất lên.Người này có bệnh phải không, đang yên đang lành đến phân đoạn cắt bánh kem, vì cái gì muốn mời một ông già lên cắt bánh chung?

Muốn mời cũng phải mời người trong lòng của chủ tiệc chứ?Mọi người sôi nổi rủa thầm trong lòng.Ánh mắt Thẩm Tiêu sắc như kiếm, lạnh lẽo mà nhìn về phía người chủ trì, đối phương cũng chỉ là tiểu cô nương hơn hai mươi tuổi, tức khắc liền bị hắn nhìn đến run bần bật, vội lấy microphone ra, nhỏ giọng nói "Kịch bản tôi được giao chính là viết như vậy."

Thẩm Tiêu híp mắt, tức thời hiểu rõ, chuyện này dĩ nhiên có người âm thầm giở trò.Nhưng lời nói đều đã nói ra rồi, hiện tại thu hồi liền sẽ rất khó coi, đối phương hẳn là đã dự trước hắn sẽ không đổi tới sửa lui trước mặt quan khách.Thẩm Tiêu lạnh lùng mà liếc mắt nhìn Lê Viễn Huy ngồi bên dưới, hắn ta cũng đang cười đến vẻ mặt đắc ý, giống như hết thảy đều trong kế hoạch của bọn họ.Nhưng đám người này đã quên, người bọn họ tính kế chính là một tên xà tinh bệnh.Chỉ thấy Thẩm Tiêu đột nhiên câu câu khóe miệng, vô cùng thư thả mà nói "Cũng không biết mọi người có hứng thú hay không, như vậy đi, tôi lại ngẫu hứng biểu diễn một đoạn góp vui, như thế nào?"

Hắn nói xong cũng không cho mọi người có thời gian để phản ứng, đột nhiên liền giơ chân, đá thẳng vào bàn một cái.Chiếc bàn chao đảo, bánh kem cao cao nhiều tầng cũng theo đó mà 'bẹp' một tiếng, toàn bộ đổ trên mặt đất.Nhìn bánh kem hỗn độn văng ra khắp nơi, Thẩm Tiêu tiếc nuối mà cười nói "Xem ra, bánh kem này không cắt được nữa rồi."

Mọi người : ......
 
[Edit] Xuyên Thành Em Gái Vai Ác - Tuyết Mặc
079. Hẹn hò


Mọi người cũng không ngờ Thẩm Tiêu sẽ đột nhiên đem bánh kem của chính mình đạp đổ trước mặt biết bao nhiêu quan khách, trong lúc nhất thời đều ngây ngẩn cả người.Đây không đơn giản chỉ là đá đổ bánh kem, hành động như vậy chính là đánh thẳng vào mặt Lê lão gia tử.Nhưng ngẫm lại thì Lê lão này cũng thật quá đáng, sinh nhật của người khác, một ông già tự dưng lại muốn biến bản thân thành đồng chủ nhân, còn định đi lên cắt bánh kem, cũng khó trách vì sao Thẩm Tiêu lại nổi giận.Ở đây có rất nhiều người trước đây đều không ưng tác phong hành sự của Thẩm Tiêu, cảm thấy kẻ này quá kiêu ngạo, không coi ai ra gì, nhưng hành động của hắn hôm nay lại làm cho người vây xem có chút hả hê.Tư Đồ Dật là người đầu tiên vỗ tay hoan hô "Biểu diễn thật xuất sắc, Thẩm tổng, lại thêm một màn nữa xem!"

Tư Đồ Dật hô hào như vậy, mấy vị lão tổng có giao tình cùng với Thẩm Tiêu ở xung quanh cũng bắt đầu huýt sáo cười vang, làm cho quần chúng buôn dưa ồn ào náo nhiệt theo.Cũng chỉ có Lê Viễn Huy cùng Lê lão gia ngồi ở phía trước là xanh mét mặt mày.Hôm nay Lê lão vốn định cậy già lên mặt, phô trương thanh thế ở bên này một chuyến, có ngờ đâu tên bệnh xà tinh Thẩm Tiêu thế nhưng không cho ông ta chút thể diện, không chỉ vậy, hắn còn đem mặt mũi của Lê gia trực tiếp đạp dưới lòng bàn chân.Lê Viễn Huy rất muốn sinh sự, nhưng lại bị Lê lão gia tử đè lại "Người làm đại sự, trước tiên phải biết nhịn."

Lê Viễn Huy khẽ cắn môi, hung hăng mà trừng mắt nhìn Thẩm Tiêu đang đứng ở trên đài.Thẩm Du là ngồi gần đó nhất, vừa rồi cũng bị một màn này doạ cho ngây người, lúc lâu sau mới hoàn hồn lại, nghe được mọi người ồn ào cổ vũ, cô thực sự sợ Thẩm Tiêu nhất thời hưng phấn lại làm ra chuyện gì kinh thiên động địa.

Thẩm Du vội vàng đứng dậy, chạy đến bên cạnh hắn rồi nhẹ giọng nói "Anh, yến hội cũng sắp xong rồi, đi lên lầu đi, em múa cho anh xem.

Có được không?"

Thẩm Tiêu hai mắt sáng ngời, hắn nhướng mày, sau đó hướng tới quan khách ngồi bên dưới mà nói "Biểu diễn ngẫu hứng chỉ đến đây thôi, tôi còn có chút việc riêng cần xử lý, xin lỗi không tiếp tục được."

Nói xong, hắn cũng mặc kệ những người khác trố mắt kinh ngạc, liền dắt tay Thẩm Du bỏ đi.Mấy vị lão tổng ở đây quả thực lần đầu tiên trong đời mới thấy được chủ tiệc nào như hắn vậy, cư nhiên bỏ lại khách khứa mà cáo lui trước."

Đây còn không phải là tác phong thường ngày của Thẩm tổng sao, có cái gì hiếm lạ đâu?"

Tư Đồ Dật thản nhiên nói, lại bưng ly rượu lên cạn ly cùng Khúc tổng "Nghe nói Khúc tổng gần đây sắp thu được khu thành Đông vào tay rồi nhỉ?"

"Không ngờ Tư Đồ tổng tin tức linh thông như vậy."***Thẩm Tiêu nắm tay Thẩm Du, một đường dắt thẳng lên lầu, phòng khách nằm ở lầu ba thực rộng, cô còn cẩn thận tỉ mỉ dựng nên một ít phong cảnh làm nền.Thẩm Tiêu nhìn thoáng qua, có chút ngoài ý muốn "Dụng tâm như vậy?"

Thẩm Du cẩn thận quan sát vẻ mặt của hắn rồi mới hỏi "Lúc nãy giận lắm có phải không?"

Thẩm Tiêu nhìn vào mắt cô."

Không sao, hiện tại người tức giận chính là bọn họ."

"Anh như vậy dễ đắc tội với người khác lắm."

Cô lo lắng mà nói."

Số người mà anh đắc tội còn ít sao?

Đừng lo lắng, anh của em rất lợi hại, không sợ đám người đó."

Thẩm Du thở dài, buông tay hắn ra, chỉ vào sô-pha rồi nói "Anh ngồi kia đi, em đi thay quần áo."

Thẩm Tiêu lại ôm eo cô, cúi đầu hôn hôn lên trán, có chút không nỡ buông tay "Cứ thế này là được rồi."

Thẩm Du dậm chân "Không được, anh buông em ra, người ta chuẩn bị cả nửa tháng trời!"

Nghiêm túc tập luyện nửa tháng, làm sao có thể nói không múa liền không múa!"

Thôi được."

Thẩm Tiêu không tình nguyện mà buông tay ra, sau đó ngoan ngoãn đi đến sô-pha, thấy trên bàn trà còn đặt một đĩa trái cây cùng đồ ăn vặt, hắn liền bóc vỏ viên kẹo sữa bỏ bào trong miệng.Ngọt.

Y như hương vị của tiểu hài tử ngày hôm nay vậy.Trong lúc chờ Thẩm Du thay quần áo, Thẩm Tiêu lại nhắn tin cho trợ lý Đỗ

Trong lòng Thẩm Tiêu có chút nhịn không được mà mạnh dạn suy đoán, nói không chừng tiểu hài tử sẽ múa một bài gợi cảm nóng bỏng cuồng dã cho hắn xem!

Như vậy tuyệt đối chính là một món quà bất ngờ đến trí mạng!Nhưng chờ sau khi Thẩm Du đổi xong y trang quay trở ra, Thẩm Tiêu mới phát hiện, cuồng dã nóng bỏng không có, nhưng gợi cảm tuyệt đối là có!Làn váy lụa trắng mỏng manh kia tuy rằng tầng tầng lớp lớp, nhưng căn bản che đậy không được dáng người man diệu của cô.

Eo nhỏ nhẹ nhàng uyển chuyển, như có như không, đùi đẹp thon dài thoắt ẩn thoắt hiện.Nhìn như thanh lệ thoát tục, kỳ thật diễm quang tứ phía.

Thẩm Tiêu nhịn không được mà nuốt nuốt nước bọt.Hết thảy cảnh quang trước mắt đều làm hắn tâm ngứa khó nhịn, hận không thể nhào lên đem người ôm vào trong ngực mà xoa nắn!Tiểu hài tử thật sự quá biết cách trêu người!Vốn tưởng rằng cô ăn vận như vậy, hẳn là sẽ múa điệu cổ trang tương đối nhu mỹ, kết quả hắn chỉ thấy Thẩm Du xoay người, rút ra một thanh trường kiếm.

Cảm giác trong nhu có cương này làm nữ hài thoạt nhìn vô cùng hào phóng khí phách.Thẩm Tiêu :......Nhưng mà sau đó, theo từng động tác Thẩm Du cầm kiếm vũ động, cả người hắn liền giống như lọt vào sương mù, quên mất đêm nay là đêm nào!Có trong nháy mắt, Thẩm Tiêu thậm chí cảm thấy bản thân chính là đế vương ngồi trên ngai vàng, vì mỹ nhân mà mình sủng ái nhất, hắn có thể tuỳ thời đánh đổi cả giang sơn.Thẩm Du nhảy xong một bài, đem kiếm thu đến sau lưng, bước từng bước nhỏ đi qua rồi ngồi vào bên cạnh hắn, hơi thở vẫn còn dồn dập mà tươi cười hỏi "Đẹp không?"

Thẩm Tiêu nghiêng mặt, ngơ ngác nhìn cô, cứ có cảm giác người trước mặt chính là từ trong bức hoạ bước ra, đẹp đến không chân thật.Hắn nhịn không được mà túm lấy eo cô, vừa chuyên chú lại thành kính mà nói "Rất đẹp."

Thẩm Du dẫu môi, biết rõ người này lại là hỏi một đằng trả lời một nẻo, nhưng cô cũng không truy cứu, hắn khen cô đẹp, nghe xong còn cảm thấy rất vui vẻ.Bỗng nhiên linh quang chợt lóe, Thẩm Du buông thanh kiếm đạo cụ vô cùng sống động kia ra, duỗi tay bưng lấy tách trà trên bàn, sau đó nhẹ nhàng nâng lên, động tác kiều nhu mà dâng đến trước mặt hắn "Hoàng Thượng, mời dùng trà."

Thẩm Tiêu bị cô trêu đến da đầu tê dại, toàn thân cứng đờ, cánh tay ôm lấy eo cô càng dùng sức mà siết chặt.Hắn khàn giọng nói "Tiểu yêu tinh, dám câu dẫn bổn vương."

Thẩm Du nhấp miệng cười cười "Vậy ngài có thích hay không?"

Thẩm Tiêu hôn lên má cô một cái "Ta thích muốn chết."

Hai má Thẩm Du ửng đỏ, mang theo một tia thẹn thùng mà nói "Vậy bây giờ em lại làm anh vui vẻ hơn một chút, thấy sao?"

Thẩm Tiêu nhướng mày "Làm cái gì?"

Cô chớp chớp mắt "Anh đem vấn đề lần trước đã hỏi em, hỏi lại lần nữa."

Ý cười trên mặt Thẩm Tiêu càng đậm, hắn cố ý nói "Trước giờ anh từng hỏi qua rất nhiều vấn đề, làm sao nhớ được em muốn nhắc đến câu nào?"

Thẩm Du bất đắc dĩ, đành tận lực nhắc nhở "Vấn đề mà anh cảm thấy quan trọng nhất ấy."

Thẩm Tiêu nghĩ nghĩ, hỏi "Làm vợ anh được không?"

"!!!"

Thẩm Du lập tức giơ tay, hung hăng mà đánh vào cánh tay hắn một cái "Đáng ghét, còn cố ý chiếm tiện nghi, yêu đương chưa đâu vào đâu, anh lại không biết xấu hổ mà hỏi ra cái vấn đề này!

Có ai như anh vậy không?"

Kể cả là bị đánh, Thẩm Tiêu cũng là tâm tình sung sướng, ngửa đầu lên sang sảng mà cười ra tiếng, qua một lúc lâu hắn mới ngừng cười, ôn nhu hỏi "Làm bạn gái anh được không?"

Rốt cuộc cũng nói đúng vấn đề, Thẩm Du cười khẽ, quyết đoán gật đầu "Được."

Tuy rằng đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng trong nháy mắt, Thẩm Tiêu vẫn nhịn không được mà đem cô kéo đến trong ngực, thuận thế vùi đầu vào hõm cổ của Thẩm Du, tim đập bang bang rung động.Cảm tình có thể được đáp lại, loại cảm giác này quả thực mỹ diệu đến đáng chết!Hai người lẳng lặng ôm nhau hồi lâu, Thẩm Tiêu bỗng nhiên thâm thấp mà kề tai Thẩm Du gọi một tiếng "Bạn gái."

Thẩm Du dựa vào vai hắn, híp mắt cười hỏi "Sao?"

"Làm quen cách gọi một chút."

Thẩm Du phụt cười ra tiếng, cũng học theo hắn mà gọi "Bạn trai."

"Ừm, bạn gái."

"Ừm, bạn trai."

"Ừm, bạn..."

Thẩm Du vội vàng ngăn lại "Dừng dừng, quá ấu trĩ rồi!"

Thẩm Tiêu nghĩ nghĩ "Vậy chúng ta làm một ít việc không ấu trĩ?"

Thẩm Du ngẩng đầu nhìn hắn "Làm gì?"

Thẩm Tiêu ôm cô ngồi thẳng dậy, duỗi tay nâng cằm, nhìn thẳng vào đôi mắt của người đối diện, sâu trong đáy mắt là tinh hoả nóng rực, hắn hạ giọng, vừa gợi cảm lại bá đạo mà nói "Muốn hôn em."

Hắn vừa dứt lời, ngón tay cái đã nhẹ nhàng vuốt ve môi dưới của cô.Tim Thẩm Du đập thực mau, thùm thụp giòn giã, chính cô đều cảm thấy có chút ồn ào, bèn trộm đè lại tim mình, sau đó ngửa đầu, khép đôi mắt lại, một bộ 'mời chàng tới hái'.Trong lồng ngực Thẩm Tiêu vẫn luôn giam lỏng một con mãnh thú, khoảnh khắc khi Thẩm Du nhắm hai mắt lại, nó đã nhanh chóng phá vỡ lồng sắt mà lao ra, sau đó đem cô hoàn toàn cắn nuốt.Thời điểm hai làn môi chạm vào, rồi lại gắt gao dây dưa ở bên nhau, nội tâm Thẩm Tiêu vô cùng bình tĩnh mà nghĩ : người con gái này từ nay về sau sẽ hoàn toàn thuộc về hắn, chẳng sợ đến tận lúc xuống mồ, hắn cũng sẽ nắm chặt không buông.Nụ hôn này kéo dài thật lâu, giống như muốn đem thời gian lãng phí trước đây của bọn họ bù đắp trở về, ngay lúc Thẩm Du cho rằng mình sắp hít thở không thông, Thẩm Tiêu rốt cuộc cũng buông cô ra.Chỉ thấy bờ môi vốn dĩ hồng hào phấn nộn của cô lúc này càng thêm đỏ rực động lòng người, Thẩm Tiêu nhẫn nhịn, cuối cùng vẫn là nhịn không được mà cúi đầu ngậm lấy.Cứ như vậy, hắn ôm nữ hài trên đùi, đứt quãng mà hôn không ngừng, căn bản không ý thức được thời gian đang trôi qua.Mãi cho đến khi Thẩm Du cảm thấy miệng mình đều đã tê rần, cô mới lên tiếng kháng nghị "Được rồi, không cho hôn nữa!"

Thẩm Tiêu lúc này mới hít sâu, kéo xa khoảng cách giữa hai người một chút "Xem ra hôn môi cũng sẽ nghiện."

"Miệng đau muốn chết!"

Cô oán giận.Thẩm Tiêu cười cười "Để anh giúp em liếm một chút, liền hết đau ngay!"

Thẩm Du cố ý nói "Em có chút hối hận vì đã đáp ứng làm bạn gái anh rồi."

Thẩm Tiêu câu câu khoé miệng, không đứng đắn mà cười nói "Hôn cũng hôn rồi, hiện tại anh đã là người của em!

Em không thể ăn người ta sạch sẽ sau đó phủi mông bỏ đi như vậy được."

"......"

Ôm ôm ấp ấp nửa ngày, Thẩm Du mới nhớ tới ở dưới lầu còn có một đám người, bèn vội vàng nói "Chúng ta có phải nên đi xuống rồi hay không?"

Thẩm Tiêu nhịn không được hôn hôn lên khóe môi cô "Chờ em nhớ ra thì bọn họ đã đi về hết, anh bảo trợ lý Đỗ tiễn khách rồi."

Thẩm Du: ......"

Như vậy không tốt lắm đâu, rốt cuộc đều là người có máu mặt."

Thẩm Tiêu lại không cho là đúng "Nếu anh ngoan ngoãn đứng dưới lầu tiễn khách, như vậy bọn họ mới cảm thấy thật kỳ quái."

Lời này nghe ra thế nhưng còn rất có lý, rốt cuộc trong mắt người ngoài, Thẩm Tiêu vẫn luôn là kẻ hành sự không giống ai."

Đúng rồi, em còn có quà tặng cho anh."

Thẩm Tiêu nhìn cô "Đột nhiên em đối xử tốt với anh như vậy, anh có chút không quen."

"......"

Quà mà Thẩm Du chuẩn bị chính là một cặp vòng đôi, tuy không phải rất đắt tiền, nhưng vô cùng ý nghĩa, Thẩm Tiêu liếc mắt nhìn một cái liền yêu thích không thôi, vội vàng giục cô mang lên cho mình.Sau khi cũng giúp đối phương mang vòng tay vào xong, Thẩm Tiêu mới đắc ý nói "Xem ra có người đã sớm nghĩ đến chuyện làm bạn gái của anh, cả vòng đôi đều chuẩn bị kĩ lưỡng, đã vậy còn cố ý kéo dài thời gian."

Tâm tư của Thẩm Du bị vạch trần, cô vừa thẹn vừa bực, bèn đánh lên cánh tay hắn, căm giận mà nói "Trả lại đây trả lại đây, yêu đương không nổi nữa!"—————THẬT SỰ XIN LỖI MỌI NGƯỜI VÌ WP CỨ LỖI, THỜI GIAN VỪA QUA NGUYỆT KHÔNG CÓ CÁCH NÀO VÀO ĐƯỢC ẤY HUHU.
 
Back
Top Bottom