Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 269: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (60)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Ngụy Việt xoa xoa đôi mắt, đếm số tiền trong tin nhắn chuyển khoản, xác định là mình không có đếm sai, đúng bảy số không với một số sáu ở đầu, nghĩa là bạn gái đầu tư cho cậu đến sáu nghìn vạn.Suy nghĩ đầu tiên của Ngụy Việt: Bạn gái thực sự có tiền.Suy nghĩ thứ hai của Ngụy Việt: Bạn gái kiếm tiền rất giỏi.Ngụy Việt cảm động muốn khóc, bạn gái tự dưng đầu tư cho cậu đến sáu nghìn vạn.

Mấy con cáo già xảo quyệt trong công ty đều muốn chèn ép cậu, cậu muốn làm hạng mục mới kia, chỉ có chút kiến thức là sẽ biết có thể kiếm được rất nhiều tiền.Bọn họ không phải không chấp nhận, chỉ là muốn mài mòn nhuệ khí của cậu, để cậu chịu thần phục bọn họ.

Chờ cậu thỏa hiệp, bọn họ sẽ đồng ý.Nhìn tám số không trong tin chuyển khoản, Ngụy Việt không thèm làm bài tập nữa, quăng bút đi, vội vàng nhảy lên xe mô tô phóng về phía nhà họ Đường.

Vừa đến nơi, cậu đã lớn tiếng gọi, "Quả Quả."

"Quả Quả, em xuống đây đi."

Hệ thống: [...]Đường Quả mở cửa sổ ra, thấy gương mặt ngây ngô của cậu nở một nụ cười khoe răng trắng, mỉm cười, "Anh làm xong bài tập chưa?"

Ngụy Việt: "..."

Có thể không nhắc đến bài tập được không?

Cậu đang rất kích động, chỉ muốn ôm bạn gái, nắm tay bạn gái, nếu được hôn bạn gái nữa thì càng tốt.Tay bạn gái nhỏ nhỏ mềm mềm, mặt bạn gái ngây ngô non nớt, cậu ngay cả chạm vào cũng không dám, chỉ sợ không cẩn thận sẽ làm cô bị thương.

Nghĩ đến vết sẹo trên mặt bạn gái, cậu đau lòng.

Cô chắc cũng phải khó chịu lắm, chỉ là không thể hiện ra ngoài mà thôi."

Bạn trai, anh về làm bài tập đi, sắp khai giảng đến nơi rồi đấy."

Ngụy Việt không bỏ được, ít nhất cũng phải nắm tay một chút để thể hiện tâm tình của mình lúc này chứ."

Hay là thế này đi, anh mang bài tập qua đây làm, em bảo người ta làm cơm cho anh, anh ăn trưa ở nhà em nha?"

Ngụy Việt nghe xong, mừng rỡ, "Quả Quả để anh vào luôn đi, anh gọi điện cho trợ lý mang bài tập qua đây ngay," Cậu đi vào, rồi lấy điện thoại ra gọi cho trợ lý, "Mày sang nhà tao, lấy hết bài tập khoa học tự nhiên, bài tập Toán, bài tập Anh trong phòng sách của tao đến nhà họ Đường ngay lập tức."

"Nhà họ Đường à?

Nhà bạn gái tao, Đường Quả, biết không?

Chị dâu mày đấy, qua đây nhìn mặt một chút.

Về sau mày phải thường xuyên ra cửa, tao mà tìm không thấy mày thì mày cút cho tao."

"Đúng, nhanh cái chân lên, không xong việc ông cắt hết tiền thưởng.

Cho mày nửa tiếng, tăng lương gấp đôi."

Đường Quả: "..."

Bạn trai tiếp nhận sự nghiệp của gia tộc mà chẳng ra dáng tổng giám đốc tương lai tí nào, ngược lại còn giống với đại ca xã hội đen hơn.[Kí chủ, sao cô nhiều tiền thế?] Hệ thống nhu nhược hỏi, sao nó lại không biết, dỗi nha.

Nếu biết kí chủ nhiều tiền vậy, nó đâu có mất não mà nói linh tinh lang tang.Nhất thời nhỡ miệng còn vui, nhỡ miệng nhiều chút là chơi một mình."

Lúc trước có mua hai phần cổ phiếu không tồi, kiếm được chút ít."

Hệ thống: [Oa...] Ôi ôi ôi...

Kí chủ đại đại lợi hại quá đi."

Có giống không làm mà hưởng, há miệng chờ sung hay không?"[Không, không giống tí nào, thật sự không giống tí nào.] Hệ thống vội đáp, [Đầu tiên nè, kí chủ phải tinh mắt lắm mới chọn được hai phần cổ phiếu kia, rồi cũng là kí chủ có đủ tiền để mua, cuối cùng là vận khí của kí chủ tốt, nếu không kí chủ sẽ không kiếm được tiền.

Cô xem, toàn bộ thị trường chứng khoán số người mất trắng chỉ còn lại một cái quần có bao nhiêu?]"Thống à, chỉ số IQ của mi tăng lên không ít nhỉ, mồm mép nịnh nọt cũng thuận ghê ta."[Tôi nói sự thật mà.] Hệ thống hơi sợ, chặn lời cô, [Kí chủ, bạn trai cô vào rồi, ra mở cửa đi kìa.]
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 270: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (61)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Học kì sau, lớp C2-3 ngày nào cũng phải hứng cơm chó từ giáo hoa Đường với giáo thảo* Ngụy.

Đúng rồi, bây giờ không ai gọi Ngụy Việt là giáo bá nữa, hiện tại cậu đã đẹp trai nhiều tiền lại có thành tích tốt, rất xứng với danh giáo thảo.(*giáo thảo: chắc cũng tương đương với giáo hoa...)Có bạn gái đầu tư, Ngụy Việt đã cầm được hạng mục mình mong muốn từ lâu, kiếm được cực kì nhiều tiền, lại có nhà mẹ ruột ủng hộ.

Trong tập đoàn, càng ngày càng có nhiều người theo chân cậu.Cậu cố gắng như thế, Ngữ văn đã không phải nỗi khổ nữa rồi.Thi cuối kì dựa theo thứ tự sắp chỗ ngồi, lần này Ngụy Việt ngồi sau bạn gái nhà cậu.

Hai người vừa vào phòng thi đã liếc mắt đưa tình, các học sinh trong phòng tức giận, không có hứng thi nữa.Nhưng mà bọn họ có thể nói cái gì bây giờ?Người ta một người đứng thứ nhất toàn khối, người còn lại đứng thứ hai toàn khối, yêu đương không những không ảnh hưởng đến học tập mà còn vì tình yêu tiến bộ lên.

Thử hỏi xem có bạn học sinh giỏi nào có thể kéo một bạn khác từ vị trí thứ nhất đếm ngược lên đến vị trí thứ hai không?Phó Trác Thư ngồi ở vị trí thứ ba: "..."

Trừ tức giận với chúc phúc ra còn có thể thế nào?Cậu ta cắn răng, crush không thích mình, vị trí thứ nhất với vị trí thứ hai toàn khối cũng bị crush với tình địch cướp đi, trên thế giới này xem ra không có ai khổ bằng cậu ta.Hai bạn ngồi vị trí thứ tư và vị trí thứ năm: "..."

Ha ha, Đường Quả thì cũng thôi đi, nhưng Ngụy Việt làm sao mà có thể chạy được từ thứ nhất đếm ngược lên đến vị trí thứ hai?

Hãy để yên cho tụi này tức giận.Kỷ Tiểu Tư ở vị trí cuối cùng phòng thứ ba, nuốt xuống viên đan dược màu đen.Thi giữa kì cô ta không dùng nên thành tích tuột dốc không phanh.

Cô ta cứ cho là mình đã rất cố gắng, chẳng qua là chuyện bên ngoài ảnh hưởng quá lớn đến cô ta.Nhất là chuyện Ngụy Việt với Đường Quả yêu yêu đương đương cả ngày, đến nỗi giáo viên cũng không quản.Nghĩ đến chuyện mình còn phải trọc đầu bốn tháng nữa, cả người cô ta đều cảm thấy khó chịu.

Mùa hè nóng nực, cô ta phải đội một mớ tóc giả nặng nề, ngột ngạt vô cùng.Thi giữa kì có thể kém, nhưng thi cuối kì tuyệt đối không thể mất mặt như thế.Chờ đến khi nghỉ rồi, cô ta nhất định phải ở nhà ôn tập, bổ sung kiến thức các phần chưa nắm vững mới được....Cầm phiếu điểm, Kỷ Tiểu Tư nhìn thấy mình leo lên top 12, giáo viên còn cổ vũ cô ta mấy câu.Nhưng sờ mớ tóc giả trên đầu, nụ cười của cô ta cứng lại.

Phải trọc đầu đến bốn tháng nữa."

Kỷ Tiểu Tư, chúc mừng cậu, thành tích tốt hơn rồi nè."

Cô bạn cùng bàn thân thiện khen cô ta một câu.

Kỷ Tiểu Tư nhìn ánh mắt của cô bạn, cảm thấy ghê tởm.Cô ta mặt không cảm xúc nói, "Hồi giữa kì xảy ra quá nhiều chuyện, không bình tĩnh được.

Cuối kì học nhiều hơn, sao có thể thi kém được chứ."

"Chúc mừng bạn Đường Quả và bạn Ngụy Việt, cùng đứng thứ nhất, chỉ một điểm nữa là đạt tối đa."

Thầy chủ nhiệm tươi cười.

Trước giờ thầy cực kì ghét học sinh yêu đương, lần đầu tiên cảm thấy hai cô cậu học sinh yêu nhau cũng có thể đẹp đến thế.

Ha ha... nếu có đôi nào trong lớp giống hai cô cậu này, thầy cũng không ngại buộc chỉ đỏ, đánh yểm trợ cho."

Lợi hại quá đi, yêu đương mà vẫn học tốt như vậy."

Cô bạn cùng bàn của Kỷ Tiểu Tư cảm thán, khiến Kỷ Tiểu Tư cực kì không thoải mái.Đường Quả, Đường Quả, lại là Đường Quả, từ lúc khai giảng đến giờ, cuộc đời của cô ta lúc nào cũng có Đường Quả.

Người ta thì được tôn lên, còn cô ta không khác gì chúa hề."

Bạn trai, anh muốn lật trời hả, thế mà dám cướp vị trí thứ nhất của em."

Đường Quả mỉm cười nói.Ngụy Việt tranh thủ nắm lấy tay bạn gái, nhỏ giọng an ủi, "Quả Quả, anh chỉ muốn gần em thêm chút nữa thôi mà."

Các học sinh trước sau trái phải: "..."

Ngày éo gì chó thế này, cho tụi tui một con đường sống đi!______Editor: Tự dưng thấy thương thương đồng chí Phó Trác Thư =))) Nhưng mà mị vẫn phải cười đã =))))
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 271: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (62)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Khai giảng lớp mười hai xảy ra vấn đề, chuyện Đường Quả với Ngụy Việt ở nhất trung yêu đương bị tung lên mạng.Bài viết ghi, hai người gia thế tốt, giáo viên không những không ngăn cản còn thường xuyên nhìn họ tay trong tay với nhau và nói chuyện với họ, hoàn toàn không nhắc đến môi trường sư phạm cần chú ý hình tượng.Những chuyện như thế này không nên phát sinh trong trường học.

Nếu như giáo viên, toàn trường đều dung túng cho học sinh cấp ba yêu đương, chẳng phải là nói cho tất cả các học sinh biết, có thể tùy tiện yêu đương, không ai quản ư?

Tình trạng xấu như thế, rất nhiều người chú ý.Chẳng mấy chốc, vô số người theo bài viết này chửi rủa hai cô cậu học sinh không biết xấu hổ.Kỷ Tiểu Tư đọc bình luận, cười lạnh một tiếng, xóa bỏ sạch sẽ ghi chép."

Đúng là không biết xấu hổ."

"Có tiền là muốn làm gì thì làm à?

Ở nhà không sao, nhưng thân mật trong trường thế này, tôi sợ con tôi học ở đó quá."

"Chậc chậc chậc, xã hội hiện nay làm sao vậy, chuyện này mà giáo viên cũng mặc kệ?

Chẳng lẽ là vì hai đứa nó gia thế tốt?"

"Nếu là như thế, sao không đi học trường quý tộc luôn đi, cũng có tiền cả mà.

Thôi tùy bọn họ quyết định, họ có tiền, tôi không có ý kiến."

"Đồng quan điểm với lầu trên, học sinh như thế này nên bị đuổi học."

Hiệu trưởng cùng các giáo viên rất mau đã biết được chuyện này, cảm thấy vô cùng cạn lời.

Rõ ràng đâu có nghiêm trọng như thế.

Ngược lại, vì có Đường Quả với Ngụy Việt, truyền thống nhà trường càng ngày càng tốt đẹp hơn.Vốn dĩ trong nhất trung vẫn có nhiều cô cậu lén lút yêu đương với nhau, vì Ngụy Việt và Đường Quả, giáo viên bắt quả tang chỉ nói một câu, "Nếu như hai em có thể giống với Đường Quả và Ngụy Việt, thầy cô sẽ không quản các em."

Ngày hôm sau, cặp đôi đó chia tay.Chuyện này bị đăng lên forum trường, từ đó không còn cặp đôi nào nắm tay nhau trong vườn trường nữa.Học sinh nam và học sinh nữ chủ động giữ khoảng cách với nhau, vì thầy chủ nhiệm vô cùng cực phẩm.

Thầy mà thấy được hai bạn nam nữ đứng gần nhau một chút sẽ đi lên cười tủm tỉm bắt chuyện.

"Nào hai em, hai em đang yêu nhau đúng không?"

Vẻ mặt thầy thân thiện, "Đừng sợ, thầy không có ý định chia rẽ các em, chỉ cần thành tích của các em tăng lên bằng một nửa Đường Quả với Ngụy Việt, thầy có thể xem như không thấy gì."

Thầy chủ nhiệm thầy có độc à!Bạn nam: "Không thầy, thầy hiểu nhầm rồi, còn hiểu nhầm siêu to khổng lồ luôn ấy ạ.

Tụi em không có yêu nhau."

Bạn nữ: "Thầy ơi, em không quen biết gì bạn này.

Em không biết bạn ấy là ai cả.

Còn nữa, em cũng không thể làm bạn với bạn ấy, quá lùn, không đẹp trai, thành tích kém, em thích không nổi."

Bạn nam: "..."

Bạn nam: "Thầy ơi, em nói thật, bạn này có hơi xấu, em không có hứng tán.

Tay bạn ấy còn thô hơn cả tay của em, em không muốn nắm tay bạn ấy tí nào."

Bạn nữ: "..."

Đằng ấy ơi, đằng ấy có biết forever alone là thế nào không?

Ha hả.Thầy chủ nhiệm thất vọng, "Thế à."

Nói rồi, mắt thầy sáng lên, lại phát hiện ra một đôi nam nữ đang đi gần nhau."

Mọi người chú ý!

Xin giữ khoảng cách an toàn, thầy chủ nhiệm tới rồi!!"

Không biết là ai hô lên, các học sinh bắt đầu chạy tán loạn.Thầy chủ nhiệm: "..."

Thầy bất đắc dĩ lắc đầu.

Dạo này chán quá, không bắt được đôi nào, cuộc đời cứ như đã mất đi niềm vui."

Hiệu trưởng, chúng ta làm gì bây giờ?

Phản ứng trên mạng có hơi quá khích."

Giáo viên chủ nhiệm lớp C3-3 giận dữ, "Cũng không biết ai ghét trường chúng ta, dám đăng bài như thế lên mạng."

Hiệu trưởng chỉ cười một tiếng, "Đơn giản, đăng phiếu điểm với bài thi của Ngụy Việt và Đường Quả lên mạng là được."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 272: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (63)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Bài đăng bị đẩy lên hot search, thậm chí còn có mấy trang tranh nhau đưa tin chuyện này.

Chờ mọi chuyện bắt đầu phát triển theo chiều hướng tiêu cực, một bài viết nổi lên, là phiếu điểm và bài thi của Ngụy Việt và Đường Quả từ lúc bắt đầu học cấp ba đến giờ.Ban đầu không có ai chú ý, sau có người nhàm chán lướt qua, sợ ngây người.

Người này là một vị đại V của Weibo, rất thích ăn dưa, sau khi lật hết trên dưới trước sau, mắng một câu vãi chưởng rồi hưng phấn viết một bài đăng Weibo.[Các vị!

Chú ý!

Chú ý!

Tin hot đây!

Các vị chê hai bé ảnh hưởng đến môi trường sư phạm, lại không biết cả hai yên lặng nỗ lực sau lưng.

Các vị cười nhạo hai bé, lại không biết cả hai khinh thường mình.

Các vị cho là hai bé ảnh hưởng con các vị học tập, các vị nào biết cả hai đều đứng đầu trường.Cuối cùng, tôi muốn nói một câu thế này, nếu con trai tôi và cô bé nó thích cũng có thể cố gắng được như vậy, con trai, tiếp tục đi, bố ủng hộ con!!]Weibo này xuất hiện, chớp mắt đã hot lên, bên dưới còn có bao nhiêu bình luận nữa.Mọi người xem xong, yên lặng vả mặt.Rất nhanh, nhiều hashtag kì quặc xuất hiện.[Bàn về chuyện chạy lên từ vị trí thứ nhất đếm ngược.][Đứng thứ nhất đếm ngược không phải là không cố gắng học tập, mà là vì trong lớp không có bạn nữ nào tên Đường Quả.][Tôi muốn order một bạn gái Đường Quả, không biết có còn hay không.][Nếu cấp ba tôi có gặp một bạn gái tên Đường Quả, hiện giờ tôi chắc đang học Harvard chứ không phải ở Lam Tường.][Nếu như trường học của tôi có một đôi như thế này, tôi cam đoan sẽ không yêu sớm, hiện tại sẽ nở mày nở mặt ở ngoài chứ không phải trong một công ty có một lão sếp keo kiệt bủn xỉn.][Tôi đang hoài nghi cuộc đời, Ngụy Việt sao có thể làm được?][Nếu cuộc đời tôi có Đường Quả...]...Rồi đến các bậc phụ huynh,[Nếu tôi có một con gái tên Đường Quả, con thích bạn Ngụy Việt à, ừ, mang về nhà giới thiệu cho bố mẹ đi.][Nếu tôi có con trai tên Ngụy Việt, tôi nhất định sẽ bắt nó đi tìm một cô bé tên Đường Quả để yêu đương.]Trường học, [Vì sao trường chúng ta không có Đường Quả cũng không có Ngụy Việt?]Và học sinh nhất trung, [Một đôi thôi đã quá đủ rồi, trái tim bé nhỏ bị tổn thương của tôi không thể chịu được đả kích nữa.]Hiệu trưởng và giáo viên nhất trung: "..."

Vợ chồng nhà họ Đường: "..."

Tập đoàn Ngụy thị: "..."

Hóa ra cậu tổng giám đốc nhỏ đã từng là học sinh kém.Kỷ Tiểu Tư lướt bình luận, gương mặt vặn vẹo.

Cô ta không cam lòng, những người này bị làm sao vậy?Cô ta muốn làm gì đó, lại tuôn ra một bài đăng rằng Ngụy Việt bây giờ là giám đốc của tập đoàn Ngụy thị, lập tức có vài người ngậm miệng lại.Ngụy Việt dứt khoát tung ra người đầu tư lớn nhất cho mình, mặt trước viết hai chữ Đường Quả, mặt sau ghi số tiền, lần đầu là sáu nghìn vạn, lần sau là một trăm triệu.Mọi người đọc bài cậu đăng, ôm ngực lại.

Người ta là ông lớn bà lớn, không thể trêu vào.Đường Quả có một cái Weibo, vì cô học tập xuất sắc nên trường học đã chứng thực Weibo cho cô.Vì chuyện này mà fan của cô lên đến mấy trăm vạn.Một vài bạn fan hỏi cô làm sao để học, cô cười tủm tỉm trả lời, "Trời sinh thông minh là được."

Cười xỉu.Có một ít fan thấy cô đầu tư sáu nghìn vạn với một trăm triệu, không nhịn được hỏi có phải nhà họ Đường cho cô tiền tiêu vặt hay không, cô trung thực trả lời, "Dạo trước có dùng tiền tiêu vặt mua mấy cái cổ phiếu không tồi."

Lạy hồn, đã học tốt rồi, bản lĩnh chơi cổ phiếu cũng không kém.Một ít người chơi cổ phiếu cũng yên lặng theo dõi cô, thỉnh thoảng còn hỏi cô chuyện cổ phiếu.

Đường Quả đáp lại rất cẩn thận, được bọn họ tôn lên thành thần.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 273: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (64)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Học kì một lớp mười hai, kết thúc.Thi cuối kì, Đường Quả và Ngụy Việt vẫn chiếm vị trí thứ nhất và vị trí thứ hai.

Phía sau Phó Trác Thư thay đổi rất nhiều, nhưng cậu ta vẫn ngồi vững vị trí thứ ba, kiên quyết không cho ai cướp đi, càng ngày càng ít tiếp xúc với Kỷ Tiểu Tư.Nếu không phải Kỷ Tiểu Tư chưa mọc được tóc, có khả năng cậu ta đã sớm chia tay.

Hiện tại Kỷ Tiểu Tư càng ngày càng quái lạ, cậu ta cảm thấy rất phiền.Kỷ Tiểu Tư vẫn ở phòng thi thứ ba.

Cô ta nhìn viên đan dược đen nhánh trong tay, rồi nuốt nó xuống....Rồi cũng đến ngày thi đại học.

Fan hâm mộ của Đường Quả tranh nhau chúc cô thi tốt.

Một vài người chơi cổ phiếu cũng chúc cô, bởi vì Đường Quả không giấu diếm gì cả, cho bọn họ không ít mẹo vặt, tuy kiếm được không nhiều nhưng không đến mức mất trắng như trước.Trước khi thi đại học một ngày, Kỷ Tiểu Tư đã lâu không xuất hiện tag Đường Quả.[Kỷ Tiểu Tư]: Giáo Hoa, cô còn đan dược thông minh tuyệt đỉnh không?Mấy ngày hôm trước ôn tập, Kỷ Tiểu Tư phát hiện ra, cô ta giở sách giáo khoa ra, cái gì cũng thuộc, nhưng khi làm bài tập thì hai mắt tối sầm lại, không thể làm nổi.Rõ ràng dạng bài đó đã từng đọc qua rồi, nhưng khi cô ta tự làm, toàn bị mắc lỗi.Đáp án phải là thế này, nhưng không hiểu sao cô ta toàn làm sai, cứ như đã mất đi năng lực giải toán.

Đại não cô ta giống như lâu ngày không vận động, rõ ràng đã nhìn qua dạng bài đó rồi, cô ta nên làm đúng chứ.Trước khi thi cuối kì, cô ta chỉ cần đọc lướt qua một quyển sách rồi đi thi, nhìn đề bài vẫn có thể đối phó.Cô ta muốn thi đại học, lấy đề thi thử ra làm, không ngờ...

điểm của cô ta đỗ khoa chính quy bình thường cũng không được.Lúc này Kỷ Tiểu Tư mới hoảng loạn.

Cô ta nghĩ mình cũng đủ thông minh, chỉ cần đọc qua thôi, không cần luyện đề cũng có thể thi tốt.Vì sao lại không phải như thế?Ngày mai đã thi đại học rồi, cô ta không có cơ hội ôn tập nữa.

Đột nhiên, cô ta nhớ ra mình đã lâu không lên nhóm.Đường Quả vẫn liên lạc thường xuyên với các thành viên, thấy Kỷ Tiểu Tư xuất hiện cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Sau khi cô ta muốn trao đổi với cô lần hai, cô đã biết sẽ có lúc này, bởi vì lần hai cô chỉ cho cô ta mười hai viên.Học kì một lớp mười một, học kì hai lớp mười một, học kì một lớp mười hai, không nhiều không ít, vừa vặn mười hai viên.

Theo tính Kỷ Tiểu Tư, chắc chắn cô ta sẽ không để dành thi đại học.Tiềm thức cô ta cho rằng, vẫn còn có thể trao đổi thông minh tuyệt đỉnh với Đường Quả.[Kí chủ, cô thâm hiểm thật đấy.]Hội chân nhân Tử Vân không nói gì, yên lặng thở dài trong lòng.

Giáo Hoa quá thâm.

Ban đầu chàng ta không cảm thấy mười hai viên có gì không đúng, tiếp xúc với Kỷ Tiểu Tư rồi mới biết được cấp ba của vị diện đó có mấy học kì.Hiện tại Kỷ Tiểu Tư hỏi đan dược, chắc là vì muốn đối phó với kì thi đại học thay đổi cả cuộc đời trong truyền thuyết.Giáo Hoa thật lợi hại, có thể tính đến điểm này, còn hiểu rõ Kỷ Tiểu Tư.[Giáo Hoa]: Tôi đã nói rồi, tôi không giao dịch với cô nữa.Kỷ Tiểu Tư sốt ruột, "Giáo Hoa, cô giúp tôi một lần nữa đi, về sau tôi không trao đổi đan dược với cô nữa.[Giáo Hoa]: Cô không có vật phẩm tôi hứng thú, lần trước đáng lẽ ra cô không đổi được nhiều như vậy.

Cô nghĩ dược liệu để luyện chế là nhặt được à?Hệ thống: [...] Thật sự là nhặt được.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 274: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (65)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Kỷ Tiểu Tư thực sự khủng hoảng, không khống chế được nữa.

Cô ta nhắn rất nhiều tin, nếu không phải Đường Quả đã hiểu rõ cô ta, sợ rằng cũng đồng tình.Các thành viên trong nhóm không ai đứng ra nói đỡ cho cô ta.

Kỷ Tiểu Tư xấu tính xấu nết, ai cũng biết.Giáo Hoa cho thông minh tuyệt đỉnh, tuy rằng có ý trêu cô ta, nhưng nếu cô ta biết nỗ lực, sử dụng đan dược một cách hợp lí, tập trung ôn tập, cố gắng giải đề, cũng làm những bài bình thường mình không làm được, chắc chắn sẽ đậu vào trường đại học tốt.Nhưng cô ta chỉ muốn không làm mà hưởng, dùng thông minh tuyệt đỉnh để đi thi, đúng là giết gà bằng dao mổ trâu, xứng đáng rơi xuống tình cảnh hiện giờ.[Kỷ Tiểu Tư]: Tôi dùng tất cả đồ của tôi để đổi lấy một viên, chỉ một viên thôi, được không?Kỷ Tiểu Tư nghĩ, ba môn Ngoại ngữ, Số học và Văn học của cô ta khá đều nhau, dù sao thì cũng đã học từ bé, có ưu thế hơn.

Ngược lại, ba môn khoa học tự nhiên, nội dung đã nhiều, đề cũng khó nhằn, nên cô ta quyết định dùng viên đan dược cuối cùng cho môn Lý.Đường Quả nhíu mày, đồng ý.Cô còn nói thêm, "Thông minh tuyệt đỉnh chỉ có thể ăn được nhiều nhất là mười lăm viên, cô đã ăn bao nhiêu rồi?

Tôi nhớ lần trước cô xin cho bạn của cô, hai người nếu chia đôi ra thì chưa đến mười lăm viên, vậy thì không có vấn đề."

Lòng bàn chân Kỷ Tiểu Tư lạnh toát, có dự cảm không tốt.

Cô ta một mình ăn hết mười sáu viên!"

Giáo Hoa, cô có ý gì, nếu nhiều hơn mười lăm viên thì sao?"

"Tôi không đổi với cô cũng là vì tốt cho cô thôi.

Tôi sợ cô ăn nhiều, vượt quá mười lăm viên, vĩnh viễn trọc đầu.

Tôi cũng hết cách, đây là hậu quả của dùng não quá độ.

Lần trước tôi nói sẽ không giao dịch với cô nữa cũng là vì thế.

Nếu không phải vì bạn cô, tôi sẽ không đổi với cô.

Tổng cộng tôi cho cô mười sáu viên, coi như cô chỉ cho bạn cô một viên, cô ăn mười lăm viên, cũng không có hậu quả này nên tôi mới dám đổi."

Cái gì??Kỷ Tiểu Tư trợn mắt, giật tóc giả xuống, sờ đỉnh đầu trọc lóc của mình, mặt cắt không còn một giọt máu.

Cô ta vĩnh viễn không thể mọc tóc nữa?Thông minh tuyệt đỉnh chỉ có thể ăn mười lăm viên?Kỷ Tiểu Tư phẫn nộ gõ chữ, "Tại sao lúc trước cô không nói cho tôi biết?"

"Tôi lúc đó chỉ tính cho cô mười sáu viên, cô cũng nói sẽ cho bạn của cô, có ăn cũng không quá mười lăm viên nên tôi quên mất chuyện này.

Dù sao cũng có ít người giao dịch đan dược này với tôi, nhiều nhất cũng không quá mười lăm viên, nhiều hơn tôi cũng không cho.

Cô là ngoại lệ.

Nếu như không cảm động tình cảm của cô với bạn cô, tôi sẽ không phá lệ cho cô."[Kí chủ chững chạc đàng hoàng giải thích, xém nữa tôi đã tin cô.] Hệ thống âm thầm đánh giá."

Cô cho bạn cô bao nhiêu, cô có bao nhiêu, dùng bao nhiêu?"

Đường Quả hỏi.Kỷ Tiểu Tư chìm đắm trong chuyện mình không thể mọc tóc được nữa.

Nguyên nhân lại còn từ chính cô ta, người ta chỉ biết là cô ta cho bạn thân.

Hố mình tự đào mình tự nhảy, trách ai bây giờ?"

Kỷ Tiểu Tư, cô còn cần không?

Nói thật, tôi không muốn phá lệ lần thứ hai vì cô.

Nếu như cô không cần, tôi đi đây."

Kỷ Tiểu Tư phản ứng lại, "Muốn, tôi đổi tất cả đồ tôi có cho cô."

Dù sao cũng đã không mọc tóc được rồi, ăn nhiều một viên ít một viên cũng chẳng có gì khác nhau.

Ngày mai thi đại học, cô ta nhất định phải phát huy tốt hơn bình thường.Giao dịch xong, Kỷ Tiểu Tư không có tâm trạng ôn thi nữa.

Cô ta nằm trên giường ngây ngốc, còn sờ lên đầu mình.

Nghĩ đến chuyện tóc không thể mọc nữa, cô ta rớt nước mắt.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 275: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (66)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Đã có kết quả thi tốt nghiệp trung học phổ thông, trường nhất trung nổi tiếng.Đồng thủ khoa khoa học tự nhiên, còn đạt điểm tuyệt đối, xem ra rất nhiều năm về sau cũng không xuất hiện.

Không, phải nói về sau cũng không bao giờ xuất hiện.Đáng sợ hơn nữa là, hai người là người yêu.

Và đáng sợ nhất là, Ngụy Việt từng đứng thứ nhất đếm ngược.Các thầy cô đối với chuyện hai người đạt điểm tuyệt đối cũng không ngoài ý muốn, cả hai bình thường làm bài thi cũng đã cực kì hoàn hảo, chỉ có mỗi giáo viên Ngữ văn cố tình ăn bớt một điểm.Thi đại học có rất nhiều giáo viên chấm bài, cho điểm tuyệt đối cũng phải được tất cả đồng ý, ai mà biết được hai học sinh đạt tuyệt đối môn văn cũng đạt tuyệt đối tất cả các môn khác, đã thế lại còn là một cặp.Kỷ Tiểu Tư nhìn phiếu điểm trong tay, nước mắt ào ào rơi xuống.

Ngữ văn 109, Toán học 70, tiếng Anh 93, Khoa học tự nhiên 130, cộng lại là 402.

Cuối cùng cô ta cũng sụp đổ.Nếu Khoa học tự nhiên không ăn thông minh tuyệt đỉnh, điểm số của cô ta chắc chắn thấp hơn 100.Trước kia, điểm của cô ta lúc nào cũng trên 500, kể cả thi giữa kì, không ăn đan dược, khôn vặt một chút cũng đạt đến 480.Thi tốt nghiệp được 402 điểm, không vào được đại học chính quy.

Cô ta cũng không nghĩ mình sẽ kém như thế.Nếu như cô ta không ăn đan dược, điểm số sẽ là bao nhiêu?

Chưa đến 400.Cô ta sững sờ nhìn hai người được phỏng vấn trên TV.

Mặc dù Đường Quả đã bị hủy dung, nhưng cách cô từ tốn nói chuyện, hào quang vẫn tỏa ra che lấp người khác, ngay cả Ngụy Việt đẹp trai như thế cũng không cướp được hào quang của cô.Kỷ Tiểu Tư ôm mặt khóc nức nở.

Vì sao lại thế?

Rõ ràng cô ta ngày nào cũng học mà.Đường Quả xem chừng cũng chẳng học hành gì mấy, cũng chỉ làm bài tập trên lớp rồi về.

Sách vở đều ở trên lớp hết, trong cặp không có lấy một quyển sách nào,Cô ta giống Đường Quả, chỉ khác là mang bài tập về nhà làm.

Rõ ràng cùng một thời gian học tập, cô ta thi được 402, Đường Quả lại đạt tối đa."

Tiểu Tư, con xem nên học lại hay là học nghề đi, có thể là lần này phát huy không tốt.

Nếu con học lại. mẹ lấy tiền học đại học cho con.

Còn nếu không thích học lại thì đi học nghề cũng được.

Học nghề không phải không có cơ hội, có thể lên cấp.

Chỉ cần con cố gắng nỗ lực, sẽ không thua kém gì các bạn khác."

Mẹ Kỷ Tiểu Tư an ủi con gái, xoa đầu cô ta, "Có phải vì rụng tóc nên con không bình tĩnh được không?

Con quyết định đi, rồi mẹ cho con đi khám."

Kỷ Tiểu Tư đần mặt, "Học nghề vậy."

Về nhất trung làm gì, để mất mặt à?...Đường Quả và Ngụy Việt đi học đại học B, Phó Trác Thư cũng đi học đại học B.

Cậu ta nhìn hai kẻ biến thái này tay trong tay đi học đại học B, tâm lí có chút khó chịu.

Không thể không phục được, cậu ta nể Ngụy Việt cực kì, rốt cuộc là thích Đường Quả bao nhiêu, âm thầm cố gắng bao nhiêu mới có thể đứng cùng một vị trí với Đường Quả.Nhớ chuyện người ta học bài trong nhà vệ sinh, Phó Trác Thư thoải mái.Cậu ta thích ai cũng là một người có quy tắc, sẽ không đi đốt nhà người ta.Cậu ta đã chia tay với Kỷ Tiểu Tư.

Thực tình, cậu ta không thích Kỷ Tiểu Tư, vì ghen tị mới đồng ý cô ta, quả thực có lỗi.

Vốn dĩ muốn giải quyết nhẹ nhàng, nhưng Kỷ Tiểu Tư lại sinh sự, cuối cùng vẫn phải để phụ huynh ra mặt giải quyết.Kỷ Tiểu Tư cầm một món tiền lớn rồi mới buông tha cho cậu ta.Hiện giờ nhớ lại, Phó Trác Thư cảm thấy có chút buồn cười, sao cậu ta có thể bị Kỷ Tiểu Tư hấp dẫn được nhỉ?

Có lẽ là vì gương mặt kia rất giống Đường Quả._____Editor: Tự dưng thấy thương mẹ Kỷ Tiểu Tư...
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 276: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (67)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Kỷ Tiểu Tư đi học nghề, trường cũng không tệ lắm.

Hồi đăng kí học, cô ta cũng rất nhiệt tình, thề phải cố gắng tiến lên, để những người đã từng xem thường cô ta sáng mắt ra, biết được cô ta là một viên ngọc trai thất lạc.Nhưng đến học kì sau, cô ta không bình tĩnh được nữa.Cô ta bắt đầu yêu đương, suốt ngày ra ngoài đi bar, rồi suốt đêm lên mạng chơi game.Thi cử không quan trọng điểm cao, chỉ cần đạt tiêu chuẩn là không nợ môn.

Không thích môn nào có thể không đi, buổi sáng dậy không nổi cũng không cần đi, nhờ người điểm danh hộ là được, có đi cũng chỉ cúi đầu chơi điện thoại.Dù sao ai cũng nói học đại học như đi chơi, gần đến kì thi lấy sách ra lướt lướt, kiểm tra tí đã qua môn.Cô ta đã quên đi tâm lý không cam lòng, cũng quên đi mục đích muốn vả mặt những người coi thường cô ta, càng quên đi mục đích tiến tới.Bố mẹ muốn đến thăm, cô ta nói mình học hành bận rộn.

Cô ta cũng thường xuyên gọi về nhà nói thiếu tiền.Đường Quả với Ngụy Việt vẫn ngọt ngào như cũ.

Ở thế giới này, Đường Quả không tính đi con đường kinh doanh.

Cô đi con đường học thuật, lựa chọn khoa khó nhất là Toán học.Ngụy Việt cũng không chọn ngành kinh tế mà chọn ngành Sinh vật học, cái này kiến nhiều người cảm thấy ngoài ý muốn.Một lần, có người hỏi anh, "Nhà anh có mỏ vàng, đi học kinh tế không phải tốt hơn sao?"

Ngụy Việt chỉ cười đáp, "Tôi cảm thấy hứng thú với ngành Sinh vật học."

Hai người bận rộn học hành, nhưng vẫn dành ra ít nhất một giờ để gặp nhau, ăn cơm, tâm sự, âu âu yếm yếm, rải cơm chó ngập trời đại học B.Mọi người nghĩ rằng hai người sau khi tốt nghiệp sẽ kết hôn, nhưng sự thật lại không phải.

Đường Quả dốc hết sức lực cho ngành Toán học, nhưng dù bận mấy cũng phải gặp Ngụy Việt hàng tuần, tình cảm của hai người không có chút sứt mẻ nào.Ngụy Việt vừa nghiên cứu ở ngành sinh vật học vừa quản lý tập đoàn Ngụy thị, cuối cùng anh tự lập phòng thí nghiệm, tập đoàn Ngụy thị dùng toàn lực để đầu tư.Ai cũng biết Ngụy Việt nghiên cứu một thực nghiệm bí mật, không ai rõ cụ thể đó là gì.Đường Quả hai mươi bảy tuổi nhận được giải thưởng Hoa La Canh Toán học.

Tập đoàn Ngụy thị lúc đó đã lớn mạnh gấp mười lần, nhưng Ngụy Việt vẫn dành hết thời gian ngâm mình trong phòng thí nghiệm, mỗi tuần gặp Đường Quả hai lần.Đường Quả ba mươi hai tuổi, nhận được giải thưởng quốc tế Wolf về lĩnh vực Toán học, vì Toán học quốc gia mà đạt được vô số vinh quang, vì Toán học thế giới mà có cống hiến vĩ đại.

Năm sau, công thức Toán học Quả thị bắt đầu xuất hiện trên sách giáo khoa của học sinh THPT.

Biểu tình của các học sinh nhất trung: →_→Lúc ấy, Ngụy Việt đã giàu nhất cả nước, cũng lọt top 10 thế giới.

Nhưng anh vẫn không đặt tâm của mình vào công ty, cả ngày ngâm mình trong phòng thí nghiệm.Mọi người cũng đã quen rồi.

Đây có lẽ là sở thích của chủ tịch Ngụy, tuy không có thành tựu gì nhưng so với mấy chủ tịch tham tiền háo sắc kia thì tốt hơn nhiều.Đường Quả ba mươi lăm tuổi nhận được giải thưởng Fields.

Cái tên Đường Quả lại một lần nữa vang lên trên trường quốc tế, quốc gia càng thêm vinh dự.

Công thức Quả thị, khái niệm Quả thị đã kín hết sách giáo khoa THPT.Học sinh nhất trung: Đàn chị, chị không cần tổn thương chúng em như thế.

Công thức quá nhiều, quá phức tạp, quá khó tính toán, quá khó nhớ.

Chị xem chúng em học chung một trường với chị, có thể nhẹ tay một chút được không?Nhưng hiện thực... công thức Quả thị, khái niệm Quả thị, lý luận Quả thị không ngừng xuất hiện, sách giáo khoa của THPT thay đổi theo năm, càng ngày càng khó, ngành Toán học trong nước trở thành ngành khó nhất.

Mỗi lần nhìn công thức Quả thị, các học sinh không nhịn được mà lên mạng tìm ảnh chụp người phụ nữ mỉm cười rồi trừng cả một ngày.Nhà Toán học còn sống, thật con mẹ nó đáng sợ.

Đã thế còn là nhà Toán học nữ, tóc dày như vậy, không bị trọc đầu, thật đáng sợ a a a.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 277: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (68)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Năm nay, Đường Quả ba mươi tám tuổi, Ngụy Việt bốn mươi tuổi.Hai người hẹn hò trong một tiệm giải khát.

Ngụy Việt giờ đã trở thành một người đàn ông thành thục, thời gian không lưu lại dấu vết gì trên gương mặt anh.

Anh giống như rượu ngon, càng ủ lâu càng nồng đậm.Ánh mắt anh nhìn Đường Quả vẫn thuần túy thâm tình như trước, chỉ cần cô hơi nhíu mày, anh đã lo lắng."

Quả Quả muốn ăn kem vị gì?"

Câu hỏi này anh hỏi vô số lần vẫn không chán.Đường Quả cong môi lên, "Tất cả các vị."

Cô cũng vui lòng trả lời anh."

Được.

Quả Quả chờ anh."

Người đàn ông quay người đi mua kem, nhân viên trong tiệm đào mỗi loại một muỗng nhỏ.

Rất nhanh, anh mang kem về để trước mặt Đường Quả, cũng đưa cho cô một cái thìa nhỏ.Anh không ăn gì cả, chỉ nhìn cô ăn.

Ánh nhìn mười phần cưng chiều kia khiến trái tim các nhân viên nữ trong tiệm muốn rớt xuống.Hai người này tuần nào cũng đến tiệm họ ăn kem rồi vung cơm chó khiến họ tức giận, nhưng nếu một tuần không đến, họ cảm thấy không quen.Đường Quả xúc kem lên ăn.

Cô đã gần bốn mươi tuổi, nhưng nhìn qua vẫn giống một cô gái nhỏ.[Kí chủ, dựa theo cốt truyện, sinh mệnh của Ngụy Việt sắp cạn rồi.] Hệ thống cẩn thận nhắc nhở, [Kiếp trước anh ta là đại ca xã hội đen, chết khi đang đánh nhau với người ta.

Kiếp này thay đổi nhưng vẫn không thể tránh khỏi cái chết.]"Biết rồi."

Đường Quả cong môi lên, nghiêm túc ăn kem, "Trong quãng đời còn lại của anh ấy, ta sẽ ở bên anh ấy, không để anh ấy tiếc nuối mà đi."[Kí chủ, cô không khổ sở, không đau lòng sao?

Ngụy Việt là người đối xử tốt với cô nhất.] Nó trải qua quá nhiều thế giới, chỉ có mỗi Ngụy Việt chưa từng tổn thương kí chủ, từ cấp ba đến giờ chỉ có che chở với cưng chiều kí chủ.Khóe miệng Đường Quả lộ ra một nụ cười nhạt, "Đương nhiên là đau lòng.

Tiếc quá, ta thực sự rất thích anh ấy.

Ta chết đi ở đây không có gì đáng sợ.

Đáng sợ là, ta chết rồi sẽ bắt đầu một cuộc sống mới, tuần hoàn vĩnh viễn không ngừng nghỉ."

Một bát kem mà Đường Quả ăn đến nửa giờ.

Thấy cô đã ăn xong, Ngụy Việt rút khăn giấy ra cẩn thận lau miệng cho cô.

Dáng vẻ ấy như đang đối xử với một thứ đồ trân quý mong manh."

Bạn trai ơi," Đường Quả nhìn anh, "Có muốn kết hôn không?"

Ngụy Việt sửng sốt một chút.

Anh vứt khăn giấy vào thùng rác, đưa tay lên vuốt ve gương mặt cô, giọng nói khàn khàn, "Không lúc nào không muốn."

"Chúng mình kết hôn đi."

Ánh mắt Ngụy Việt kinh ngạc.

Anh nắm lấy tay cô, "Quả Quả vừa cầu hôn anh?"

"Ừa."

"Phải là anh cầu hôn Quả Quả mới đúng chứ."

Ánh mắt anh chỉ có vui vẻ.

Anh nắm chặt tay cô, thâm tình nhìn cô, "Quả Quả, cho anh thời gian, anh sẽ tặng em món quà quý giá nhất."

"Được, em chờ anh."

Hai người nắm tay nhau đi ra ngoài, thật sự rất đẹp đôi.

Sau ngày đó, Ngụy Việt càng ngày càng bận.

Mãi đến hơn một năm sau, Đường Quả nhận được một cuộc điện thoại.

Lúc ấy cô đang tính một công thức rất phức tạp.

Nghe điện thoại xong, một Đường Quả vẫn luôn chuyên nghiệp vứt ngay bản thảo sắp hoàn thiện, vội rời đi.Bệnh viện tư nhân của Ngụy thị.

Đường Quả đẩy cửa ra.

Người bên trong thấy cô, vội đi ra ngoài.

Cô đến bên cạnh giường bệnh, nắm chặt tay Ngụy Việt.

Sắc mặt anh tái nhợt, còn gầy yếu hơn nhiều so với hai ngày trước.

"Quả Quả, đây là món quà quý nhất anh muốn tặng em."

Ngụy Việt lấy ra một cái bình thủy tinh trong suốt, bên trong có một chất lỏng màu xanh lục.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 278: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (69)


Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_Các trang web khác là re-up.

Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.Đường Quả nắm chặt cái bình, nhỏ giọng hỏi, "Đây là cái gì?"

"Nhìn đẹp thật đấy, giống như đang phát sáng.

Thật đúng là món quà quý nhất mà em từng được nhận."

Đường Quả cười lên, "Về sau có lẽ em sẽ không có được món quà nào tốt hơn thế này nữa."

Mắt Ngụy Việt sáng lên.

Anh nói, tràn đầy hi vọng, "Dung dịch tái tạo làn da, anh gọi nó là dung dịch tái tạo làn da."

Anh đau lòng vuốt vết sẹo dữ tợn trên mặt Đường Quả, "Quả Quả của anh yêu thích cái đẹp, anh làm sao có thể để vết sẹo này cản Quả Quả đẹp."

Đường Quả ngẩn người.

Cô ngơ ngác nhìn Ngụy Việt, "Anh nghiên cứu nửa đời chỉ vì nó?"

"Ừ."

Ngụy Việt nói tiếp, giọng mừng rỡ, "Đây là thành tựu lớn nhất của đời anh."

Ánh mắt anh rất có hồn, "Đây cũng là sính lễ cầu hôn của anh, mong em thích nó."

Cô hoàn hảo, cũng thích theo đuổi sự hoàn hảo, sao anh lại không muốn giúp cô hoàn hảo hơn chứ.Anh yêu cô, yêu sâu đậm đến mức mỗi một cái nhíu mày, mỗi một nụ cười của cô cũng có thể khiến anh rung động.

Cô khổ sở, anh đau lòng.

Cô vui vẻ, anh cũng vui vẻ.

Hạnh phúc của cô cũng là anh phúc của anh.Đường Quả vuốt ve gương mặt của Ngụy Việt, cười lên, "Bạn trai à, anh tùy hứng quá.

Vì nghiên cứu dung dịch này mà không cả thèm quan tâm đến cơ thể mình."

"Anh biết không, thật ra em cũng không để ý vết sẹo này nữa."

Cô cười rộ lên, vạn phần mê người, "Bạn trai em à, anh có hiểu lầm với sức hút của em hả?

Tuy em có sẹo nhưng vẫn có vô số người theo đuổi em, ngày nào cũng có người khen em đẹp.

Anh việc gì phải kéo thêm nhiều tình địch cho mình nữa?"

Thấy Ngụy Việt ngơ ngác, Đường Quả cúi đầu xuống, hôn lên môi anh, "Nhưng em thích lắm ấy.

Bạn trai à, anh đối xử với em thật tốt."

"Chỉ là em rất giận.

Em đẹp lên, còn anh lại..."

"Quả Quả, anh..."

Đường Quả đưa tay lên che miệng anh, "Anh cầu hôn em rồi đúng không?

Em đồng ý, ngày mai chúng mình kết hôn đi."

"Quả Quả, ngày mai có phải hơi vội không?"

Ngụy Việt hoảng, anh còn chưa chuẩn bị gì cả.

Có kết hôn cũng phải cho cô một hôn lễ thế kỉ mới đúng."

Không cần anh lo.

Chuyện kết hôn em đã chuẩn bị từ năm ngoái, anh chỉ cần xuất hiện ngày mai là được."

Ngụy Việt biết thân thể của mình có vấn đề.

Hai ngày trước anh vẫn rất tốt, mà giờ nói gục là gục luôn.

Anh rất khủng hoảng.

Anh sợ anh đi rồi, Quả Quả của anh sẽ khổ sở.

Anh cũng sợ mất đi cô.

Nắm chặt tay cô lại, anh mới yên tâm một chút.Quả Quả muốn kết hôn với anh, anh lại có chút do dự.

Anh sống không lâu, kết hôn có khác gì chậm trễ Quả Quả đâu."

Bạn trai à, nếu anh dám đào hôn, em sẽ để anh chết không nhắm mắt."

Ngụy Việt vội vàng bỏ đi ý định đào hôn.

Quả Quả nhà anh nói được làm được.

Anh không sợ chết không nhắm mắt, anh chỉ sợ cô tự tổn thương chính mình.

Đường Quả ngồi cạnh Ngụy Việt thật lâu.

Cô lên nhóm, nghĩ nghĩ một chút, rồi nhắn tin, "Chân nhân Tử Vân, anh có đan Tục Mệnh không?"[Chân nhân Tử Vân]: Có, có.

Giáo Hoa, cô cần nhiều hay ít?[Giáo Hoa]: Cho tôi một viên trước đi, để tôi thử xem có dùng được hay không.Cốt truyện là một thứ gì đó không thể đối nghịch.

Cô có thể thay đổi cốt truyện, nhưng không thể thay đổi được độ dài sinh mệnh.

Như hệ thống nói, cô thật sự mong Ngụy Việt sống thọ một chút.Có được đan Tục Mệnh, cô đến bên cạnh Ngụy Việt, đút cho anh.

"Anh nuốt đi."
 
Back
Top Bottom