Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Dùng Death Note Giết Người Không Phải Rất Khoa Học Sao?

Dùng Death Note Giết Người Không Phải Rất Khoa Học Sao?
Chương 110: Nội dung ghi chép


Chương 110: Nội dung ghi chépTrước khi đến Osaka và quyết định dùng Iwami Michikazu làm vật thí nghiệm, Lâm Giai đã gửi một viên APTX4869 đến Osaka.Để phục vụ cho cuộc thử nghiệm này, ngoài Iwami Michikazu, Lâm Giai đã viết thêm hai cái tên khác lên Death Note.Takesan Jiro.17:49 chiều ngày 16 tháng 10, lái xe đến Công viên quốc gia Kaoki Mino.

Tại căn nhà gỗ gần thác nước, phát hiện căn gác xép ẩn mình.Sau khi leo lên gác xép, phát hiện một người đàn ông bị còng tay.Giấu viên nang thuốc màu đỏ trong cơm nắm và đưa cho đối phương ăn.

Sau đó, chứng kiến một chuyện không thể tưởng tượng nổi xảy ra.Sau đó, đưa người đàn ông ra khỏi gác xép, đi đến một nhà máy bỏ hoang ở khu phố 42, quận 8, khu vực Ryokuchi, Osaka.Ba ngày sau chết đuối.Đây là cái tên đầu tiên Lâm Giai viết.Lúc này, Lâm Giai không viết tên Iwami Michikazu lên Death Note.

Anh muốn thử xem có thể sử dụng khả năng kịch bản của Death Note để tác động lên bên thứ ba, nhằm vượt qua độc tính của APTX4869.Tuy nhiên, Takesan Jiro sau đó đã chết vì suy tim cấp tính.Có lẽ Death Note đã xác định hành động cho người khác uống thuốc của hắn sẽ dẫn đến cái chết của người thứ ba.

Do đó, sự điều khiển của Lâm Giai đối với Takesan Jiro không có hiệu lực.Thế là, Lâm Giai viết cái tên thứ hai.Iwami Michikazu.Nguyên nhân cái chết: Tự sát.16 tháng 10, chạng vạng tối, khi đang bị giam cầm trong gác xép, bị một người đàn ông lạ mặt phát hiện.

Sau khi ăn thức ăn mà đối phương đưa, cơ thể xảy ra một sự thay đổi không thể tưởng tượng nổi.Thoát khỏi gác xép, bị người đàn ông lạ mặt đưa đến một nhà máy bỏ hoang ở khu phố 42, quận 8, khu vực Ryokuchi, Osaka.Tại nhà máy bỏ hoang, khi nghe được câu "Hợp tác vui vẻ", lập tức bỏ qua người đàn ông, tìm một con dao, đâm vào cổ họng để tự sát vào lúc 19:47 tối ngày 30 tháng 10.Tại nhà máy bỏ hoang, khi nghe được câu "Thật đáng tiếc", lập tức bỏ qua người đàn ông, tìm một con dao, đâm vào cổ họng để tự sát vào lúc 23:00 tối cùng ngày.Sau khi viết tên và nguyên nhân cái chết của Iwami Michikazu, Lâm Giai nhanh chóng viết thêm cái tên thứ ba.Niidori Teijin.17:49 chiều ngày 16 tháng 10, lái xe đến Công viên quốc gia Meiji-no-mori Minō.

Tại căn nhà gỗ gần thác nước, phát hiện căn gác xép ẩn mình.Sau khi leo lên gác xép, phlát hiện một người đàn ông bị còng tay.Nội dung ghi chép dưới cái tên thứ ba hoàn toàn giống với nội dung dưới cái tên đầu tiên.Nhưng kết quả lại hoàn toàn trái ngược.Điều này có lẽ liên quan đến việc Lâm Giai đã xác định nguyên nhân cái chết của Iwami Michikazu là "tự sát".

Miễn là nguyên nhân cái chết hợp lý và có thể thực hiện được về mặt vật lý, nội dung được ghi lại trên Death Note nhất định sẽ xảy ra.Và hiệu quả của APTX4869 thì đúng là không sai.

Chỉ có điều kết quả cuối cùng là sống hay chết, điều này có thể liên quan đến thể trạng của người uống thuốc, hoặc cũng có thể đơn thuần là vấn đề xác suất.Tuy nhiên, khi điều khiển Takesan Jiro để tác động lên người thứ ba lại thất bại...Có phải bản thân hiệu lực của Death Note đối với người thứ ba không mạnh đến vậy không?Vậy, nếu không viết "Takesan Jiro cho đối phương uống thuốc", mà là "Takesan Jiro nhìn thấy đối phương tự mình nuốt thuốc vào và một chuyện không thể tưởng tượng nổi xảy ra" thì sao?Sau khi một phần nghi vấn được giải đáp, một nghi vấn khác lại nảy sinh.Lâm Giai phỏng đoán, nếu viết như vậy, Takesan Jiro khả năng cao vẫn sẽ chết vì suy tim cấp tính.

Bởi vì APTX4869 là do Takesan Jiro mang đến, điều này vẫn liên quan đến quy định về người thứ ba.Nhưng nếu Lâm Giai, trước khi viết dòng ghi chép này, tự mình đặt một viên APTX4869 vào gác xép, sau đó điều khiển Takesan Jiro chỉ đến làm một nhân chứng, liệu kết quả có khác không?...Những điều này tạm thời cứ để dành cho những thử nghiệm sau này.Sau hai ngày một đêm ở Osaka, vụ án cuối cùng cũng được phá.

Nhưng cảnh sát, vì không thể tìm thấy dấu vết của Iwami Michikazu, đang vô cùng đau đầu."

Đi chơi vui quá, anh Giai cảm thấy thế nào?"

"Ừm, Osaka rất thú vị, đồ ăn cũng rất ngon."

"He he, em đã mua rất nhiều quà lưu niệm."

Trên tàu Shinkansen, Ran ngồi cạnh Lâm Giai.

Cô cười tự nhiên nói, đồng thời chắp hai tay lại, nhờ vả: "Anh Giai, lát nữa phiền anh cầm giúp em một chút để đưa cho mẹ em nhé?"

"Ừm, cứ giao cho anh."

Lâm Giai gật đầu.Đi Shinkansen từ Osaka về Beika mất khoảng 3 giờ.

Lúc đầu, Ran còn rất tỉnh táo, nhưng không lâu sau lại đột nhiên buồn ngủ.Lâm Giai thì không buồn ngủ chút nào.Anh lấy điện thoại ra, thấy có vài tin nhắn chưa đọc trong hộp thư đến.Okino Yoko: Anh Giai...Okino Yoko: Anh nghe em nói này, hôm nay khi em quay chương trình...Okino Yoko...Okino Yoko...Cô chia sẻ một vài câu chuyện thú vị trong cuộc sống hàng ngày của mình.Lâm Giai đọc đến cuối, thấy một nội dung quan trọng hơn.Okino Yoko: Hôm nay em kết thúc quay phim khá sớm.

Khoảng 7 giờ là có thể về nhà rồi.Lâm Giai đầu tiên trả lời những nội dung mà cô đã chia sẻ, cuối cùng lại thêm một câu:Lâm Giai: Hôm nay anh cũng từ Osaka về.

Anh có mang quà cho em.

Tối nay anh mang qua cho em được không?Okino Yoko: Vâng!

Cảm ơn anh Giai!Okino Yoko: Em rất là mong đợi luôn đó!Lâm Giai: Haha.Lâm Giai: À, nói đến, cái thứ mà chúng ta để ở nhà em đã dùng hết chưa nhỉ?Tin nhắn này được gửi đi.Okino Yoko, vừa rồi còn trả lời rất hăng hái, đột nhiên im lặng.

Mãi đến bốn, năm phút sau, tin nhắn của cô mới lại được gửi đến.Okino Yoko: ...Em không biết.Lâm Giai: Có lẽ vẫn còn một ít, tối nay anh qua sẽ không mua nữa.Okino Yoko: anh Giai vẫn nên mua một chút đi!Okino Yoko: ...Ưm...Lâm Giai: Ừm.

Cuối cùng thì có nên mua hay không đây?Thứ mà Lâm Giai nói đã dùng hết, chính là "chiếc ô nhỏ".Hai người này có mức tiêu thụ khá lớn.Trêu chọc cô người mẫu vừa ngây thơ vừa trong sáng này, Lâm Giai cảm thấy vẫn rất thú vị.

Nhưng lúc này, vai phải của anh đột nhiên nặng xuống.

Hóa ra Ran đã ngủ gật, khuôn mặt đáng yêu gối lên vai Lâm Giai....Khi khoảng cách gần như vậy, Lâm Giai thậm chí có thể cảm nhận được nhịp thở của cô.

Anh nhìn cô một cái.

Nhiệt độ và trọng lượng vừa đủ của khuôn mặt thiếu nữ gối trên vai mình khiến động tác của Lâm Giai cũng không khỏi trở nên nhẹ nhàng.Roạt...Tàu chạy nhanh trên cây cầu vượt của thành phố.Và nhìn dáng vẻ của cô, dường như cô sẽ không tỉnh lại ngay lúc này.
 
Dùng Death Note Giết Người Không Phải Rất Khoa Học Sao?
Chương 111: Vụ án Miyano Akemi xảy ra, và cách Lâm Giai đối phó


Chương 111: Vụ án Miyano Akemi xảy ra, và cách Lâm Giai đối phó"Làm ơn, hãy để em nghỉ một chút."

Giọng nói mơ hồ, nghèn nghẹn nghe rất đáng yêu.Nằm trên người Lâm Giai, cánh tay mảnh khảnh yếu ớt vòng qua vai anh và ôm lấy cổ anh.

Má Okino Yoko ửng đỏ một cách lạ thường.Lâm Giai dịu dàng vuốt ve gáy cô.Mái tóc dài màu nâu mềm mại, óng ả, buông xõa trên tấm lưng nuột nà của Okino Yoko.

Dưới ánh đèn mờ ảo, làn da trắng như tuyết của cô được bao phủ bởi một lớp màu hồng nhạt.Hương thơm hòa quyện giữa nước hoa và mồ hôi tỏa ra cùng nhiệt độ cơ thể ấm áp."

Em đáng yêu quá, Yoko."

"Ưm...

Em đáng yêu thật à?"

Cô phụ họa lời nói của Lâm Giai, nụ cười híp đôi mắt tròn đầy sương mù, vẻ tự luyến đó thật sự rất đáng yêu.Không hổ danh là nữ thần tượng nổi tiếng nhất Nhật Bản.Lâm Giai khẽ mỉm cười."

Ngày mai mấy giờ em đi làm?"

"Ưm...

Ngày mai là 2 giờ chiều quay quảng cáo.

Em vừa nhận hợp đồng quảng cáo son môi."

"Sẽ quay đến khuya sao?"

"Cũng không.

Người quản lý sắp xếp là đến khoảng 4 giờ rưỡi chiều, vì sau đó em phải đi thu chương trình."

"Thì ra là vậy."

Lâm Giai khẽ hạ mi mắt, mỉm cười dịu dàng.Bàn tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô dần dần đi xuống, lướt qua tấm lưng mềm mại của cô."

Anh chợt nghĩ đến, hình như đây là lần cuối cùng rồi."

"À...?"

Okino Yoko khẽ giật mình: "Dùng hết rồi sao?"

"Đúng vậy."

"Vậy thì..."

"Đi mua thì phiền phức lắm."

Khi Lâm Giai nói câu này, anh nhìn cô với ánh mắt long lanh.

Nụ cười nhẹ trên khuôn mặt anh mang một vẻ mê hoặc khó tả.Tim Okino Yoko bỗng đập rất nhanh.Cô đã đoán được câu tiếp theo mà Lâm Giai muốn nói là gì.Quả nhiên."

Nếu không có, cũng không sao đâu nhỉ?"

Nếu không có, cũng không sao.Đương nhiên là không phải như vậy.Là một thần tượng quốc dân được vô số ánh mắt theo dõi, Okino Yoko không thể mạo hiểm như vậy.Nhưng khi đối mặt với ánh mắt mê hoặc đó, Okino Yoko há hốc miệng, muốn nói nhưng lại không hiểu sao ngập ngừng: "Nhưng mà như thế, quả nhiên vẫn là..."

"Anh cảm thấy rất hạnh phúc, Yoko."

"A!"

Đó là một đòn đánh thẳng vào tim.Cùng với sự ngạc nhiên ngượng ngùng và vui sướng dâng trào trong lòng, điều làm xáo trộn suy nghĩ của Okino Yoko không chỉ là lời nói của Lâm Giai.Mà còn là hành động trực tiếp mà Lâm Giai thực hiện ngay sau khi lời nói của anh vừa dứt.Ngày hôm sau, Lâm Giai nhận được điện thoại từ Asou Seiji."

Anh Lâm, báo hôm nay có tin tức về vụ cướp ngân hàng ở Beika!

Tổng cộng 1 tỷ yên đã bị cướp!"

Hắn báo cáo một cách vội vã và hiệu quả.Nhưng thực ra không cần hắn nhắc, Lâm Giai cũng đã chú ý đến tờ báo hôm nay.Ngân hàng Beika bị cướp!Vụ cướp 1 tỷ yên!Chiếc xe của bọn cướp đã được tìm thấy.Nội chiến giữa băng cướp?

Hai thi thể bị bắn chết.Các tin tức liên quan chiếm trọn trang bìa của các tờ báo lớn, và trên TV cũng không ngừng đưa tin về vụ này.Vụ cướp ngân hàng Beika xảy ra vào ngày hôm qua.Và chỉ sau một đêm, trong nhóm cướp tiền đã có hai người chết.Bọn cướp lúc đó không hề lộ mặt.

Cảnh sát chỉ tìm thấy bản đồ phác thảo ngân hàng bị cướp, thời khóa biểu của xe chở tiền và ghi chép về lộ trình bỏ trốn trong nhà của hai thi thể, từ đó xác nhận được thân phận của họ.Tuy nhiên, trên thực tế, đó không phải là nội chiến giữa băng cướp như cảnh sát phỏng đoán, mà là do Gin và Vodka đã làm "chuyện tốt".Gin dễ dàng đoán ra kế hoạch cướp của Miyano Akemi và biết được hai đồng bọn của cô ta.

Thế là, hắn trực tiếp giết chết hai tên cướp đó và cố ý làm rơi thỏi son môi mà Miyano Akemi thường dùng bên cạnh thi thể.

Làm như vậy, Miyano Akemi sẽ bị cảnh sát nghi ngờ, từ đó không còn đường lui trong xã hội."

Alo, xin hỏi có phải là Kaito Kuroba, học sinh lớp B, năm 2, trường trung học Egota không?"

Lâm Giai lấy điện thoại ra và gọi."

Alo?

Cái gì?

A...

Tín hiệu... không tốt..."

"Nếu vậy thì không làm phiền cậu nữa.

Tôi sẽ đi tìm thanh tra Nakamori vậy."

"Này, anh có chuyện gì thì nói nhanh đi."

"Tôi muốn nhờ cậu chuẩn bị một vài đạo cụ tiện lợi."

Bỏ qua phản ứng "Hả?" của Kaito Kuroba, Lâm Giai vừa lấy ra Death Note vừa nói với cậu ta: "Chuyện này rất quan trọng.

Tôi nghĩ có lẽ chỉ có thể nhờ cậu thôi."

Sau một hồi trò chuyện, Kaito Kuroba đồng ý, lẩm bẩm vài câu rồi cúp điện thoại.Lâm Giai thì lật Death Note sang một trang mới, dùng cây bút máy trong tay khoanh một vòng.

Nhưng tạm thời không thể viết.Miyano Akemi là người mà anh đã dự định cứu từ trước.Nhưng cứu như thế nào lại là một vấn đề.Lâm Giai không thể đích thân ra mặt làm chuyện này.Hơn nữa, anh cũng biết rõ Gin không dễ đối phó.

Đầu óc và sự nhạy bén của hắn rất mạnh.

Quan trọng hơn, hắn dường như có một sự chấp niệm bất thường với những mục tiêu mà hắn muốn giết nhưng không thể giết được.

Nếu trực tiếp cứu Miyano Akemi đi, đối phương nhất định sẽ huy động một lượng lớn tài nguyên để tìm kiếm tung tích của cô.

Do đó, cách tốt nhất là để Gin tin rằng cô ta đã chết.Nhưng Death Note chỉ có thể dùng để giết người chứ không thể cứu người.Trừ khi Lâm Giai bây giờ viết tên "Kurosawa Jin", cái tên được cho là tên thật của Gin, lên Death Note và hy vọng nó có hiệu quả...

Nhưng một khi Gin chết, phản ứng của Tổ chức sau này sẽ trở thành một ẩn số.Một tên cấp trên biết rõ gốc gác và tin tưởng mình, với một tên cấp trên mới không rõ lai lịch, người ngu cũng biết nên chọn cái nào.Tuy nhiên, việc Miyano Akemi sống sót lại vô cùng quan trọng đối với Lâm Giai, hoặc có thể nói là nhất định phải đảm bảo cô ta sống sót.

Chỉ khi cô ta sống sót, và Miyano Shiho biết rằng kết quả đó là nhờ sự giúp đỡ của mình, thì thân phận phe đen của Lâm Giai mới có thể tiếp tục được che giấu mà không bị bại lộ.Cuối cùng.Lâm Giai viết tên Miyano Akemi lên Death Note.Tại một căn hộ ở khu trung tâm Beika, Miyano Akemi đã nhận được điện thoại của Gin.Đối phương hẹn gặp mặt tại một nhà máy bỏ hoang ở cầu cảng Beika.Nhớ lại giọng điệu lạnh lùng và không chút cảm xúc của đối phương trong cuộc trò chuyện, Miyano Akemi cảm thấy bất an tột độ.Nhưng giờ đây cô đã không còn đường lùi.Vì sự tự do của mình và em gái Shiho, dù biết lời hứa của Gin rất có thể chỉ là một lời nói dối phù phiếm như bọt nước ngày hè, nhưng Miyano Akemi vẫn muốn nắm lấy cơ hội mong manh này.Cộc cộc cộc!Tiếng gõ cửa căn hộ vang lên."

Ai!?"

Miyano Akemi lập tức tỉnh táo.Cô lấy một khẩu súng lục từ trong túi xách ra, cẩn thận từng chút một đi về phía cửa.Cô căng thẳng canh gác rất lâu, nhưng vẫn không đợi được thêm tiếng động nào từ bên ngoài.

Cuối cùng, khi cô do dự mở cửa, cô phát hiện trên hành lang có một bưu kiện khá thô.Miyano Akemi do dự một chút, cầm bưu kiện lên và mang vào phòng.
 
Dùng Death Note Giết Người Không Phải Rất Khoa Học Sao?
Chương 112: Miyano Akemi không chết được


Chương 112: Miyano Akemi không chết đượcMặt trời cũng nhanh xuống núi.Ánh hoàng hôn màu cam chiếu xuống khu nhà máy bỏ hoang ở cảng Beika.

Mặc dù đám mây rực rỡ, nhưng vào hôm nay lại có một cảm giác thê lương, u buồn.Miyano Akemi lái xe, xác nhận địa chỉ không sai sau đó đi vào trong nhà máy.Bên trong trống rỗng.Trần nhà sắt đầy rẫy vết rỉ sét và lỗ thủng.

Dưới ánh sáng hoàng hôn còn sót lại, Miyano Akemi chỉ cảm thấy không khí tràn ngập bụi bẩn."

Các người ở đâu, tôi đã đến theo đúng hẹn rồi đây!"

Người phụ nữ ngước nhìn xung quanh và hét lớn.Tiếng vọng của cô vang khắp xưởng rộng lớn.Vài giây sau, đột nhiên có tiếng bước chân vang lên sau lưng Miyano Akemi."

Ngươi vất vả rồi."

Cô đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy hai thân ảnh, một cao một gầy đang đút tay vào túi đứng ở lối vào nhà xưởng.

Một trong số đó, Gin, đang nhìn cô với vẻ mặt hài hước, ánh mắt tàn nhẫn: "Miyano Akemi..."

Khi thực sự đối mặt, Miyano Akemi lại không còn căng thẳng nữa.Mặc dù trong lòng vẫn đầy bất an, nhưng phản ứng của cô vô cùng bình tĩnh.

Cô chỉ nhìn hai người đó và hỏi: "Tôi có thể hỏi một câu không?

Tại sao lại phải giết hai người bọn họ?"

"Đây là phong cách làm việc trước giờ của chúng ta."

Dưới tiếng cười của Vodka bên cạnh, Gin thản nhiên đáp lại.Đối với hắn, giết người là một chuyện đương nhiên, giống như việc lập trình viên phải gõ code vậy...Đương nhiên...Điều này không giống với căn bệnh tâm thần mà Cointreau mắc phải.

Gin sẽ không làm những chuyện thừa thãi."

Được rồi, ngươi có thể giao tiền ra đây."

"Tiền không ở chỗ tôi."

Miyano Akemi căng thẳng nói: "Tôi giấu tiền ở một nơi khác.

Muốn lấy tiền, trước tiên phải nói cho tôi biết em gái tôi đang ở đâu?

Đưa con bé đến đây!"

"Ha?"

"Hãy trả lời tôi đi.

Đây là giao hẹn của chúng ta từ trước mà, chỉ cần lấy được 1 tỷ yên, các người sẽ để hai chị em tôi thoát khỏi tổ chức!"

"Đúng là một người phụ nữ ngu ngốc."

Bây giờ ngay cả Gin cũng không nhịn được bật cười.

Hắn đút tay vào túi quần và tiến lại gần đối phương, còn Vodka thì có chút hậu tri hậu giác, vội vàng cất bước theo sau đại ca.Hắn giải thích về thân phận của Miyano Shiho, rằng tổ chức tuyệt đối không thể để cô ta rời đi.

Sự thật này đã phá vỡ hoàn toàn ảo tưởng của Miyano Akemi.

Trước phản ứng vừa phẫn nộ vừa đau khổ của Miyano Akemi, Gin rút súng ra và chĩa thẳng vào cô ta."

Tiền ở đâu, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi."

"Nếu ngươi giết ta thì sẽ vĩnh viễn không biết tiền ở đâu."

Miyano Akemi cũng chĩa súng vào hắn.Lời nói của cô đối với Gin chỉ đơn giản là một trò đùa đáng chế giễu.

Hắn đối diện với ánh mắt tức giận của Miyano Akemi, tâm trạng vui vẻ bóp cò.Đoàng!Đoàng!"

Ahh!?"

Hai phát súng vang lên liên tiếp.Viên đạn của Gin bắn ra trực tiếp trúng ngực Miyano Akemi.

Sau khi cô ngã xuống, máu tươi dần dần thấm ướt quần áo của cô.Tiếng kinh ngạc phát ra từ Vodka.

Hắn không ngờ Miyano Akemi lại có thể nổ súng ngay khoảnh khắc đó.

Hắn vội vàng cúi người xuống, viên đạn bắn bay chiếc mũ phớt trên đầu hắn, lộ ra một cái đầu trọc."

Không ngờ cô ta lại có gan nổ súng."

Ngay cả Gin cũng hơi bất ngờ."

Cái người phụ nữ này..."

Sờ lên đỉnh đầu của mình, Vodka có chút bực mình.Lúc này, Gin ra lệnh cho hắn đi đến xác nhận Miyano Akemi có mang theo chìa khóa két sắt hay không, tiện thể xác nhận đối phương đã chết hẳn chưa.Cuối cùng, Vodka tìm thấy một chiếc chìa khóa két sắt trong túi của cô ta."

Đại ca, người phụ nữ này chắc chắn đã chết rồi."

"Vậy đi thôi."

Giải quyết một kẻ chướng mắt như vậy, tâm trạng của Gin tốt lên không ít.

Hắn trực tiếp quay người rời khỏi nhà máy.Không lâu sau khi hai người họ rời đi, một chiếc xe vội vã chạy đến đây.Người bước xuống xe không nói không rằng, vác Miyano Akemi lên xe, rồi nhanh chóng lái đi khỏi đó.Trên đường, chiếc xe lướt qua một cậu học sinh tiểu học đang trượt ván tự động với tốc độ kinh hoàng.Lâm Giai đã chờ đến hơn 9 giờ tối, điện thoại mới cuối cùng reo lên."

Anh Lâm, phẫu thuật đã kết thúc.

Cô gái này đã thoát khỏi nguy hiểm tính mạng..."

"Vất vả cho bác sĩ Asou."

Lâm Giai trả lời người ở đầu dây bên kia: "Anh thật sự đã giúp tôi một ân huệ lớn."

"Không có gì.

Có thể giúp anh Lâm chăm sóc cô ấy là vinh hạnh của tôi."

"Cô ấy bây giờ thế nào rồi?"

"Người bị thương vẫn đang trong hôn mê, cô ấy bị mất máu khá nhiều...

May mắn là anh Lâm đã có đường dây để lấy một ít huyết tương..."

"Cô ấy có lẽ sẽ tỉnh lại vào ngày mai, nhưng trong thời gian ngắn nhất định phải nằm trên giường, không thể cử động."

"Được rồi, tôi hiểu rồi."

"Trong khoảng thời gian cô ấy hồi phục, lại phải phiền bác sĩ Asou chăm sóc cô ấy.

Vất vả cho anh rồi."

Sau khi trò chuyện thêm vài câu, Lâm Giai cúp điện thoại.Asou Seiji là một sinh viên tài năng tốt nghiệp trường y khoa Tokyo, và chuyên ngành của anh ta vừa hay là ngoại khoa.

Tuy nhiên, việc cấp cứu cho một người bị thương nặng, lại trong một môi trường không phải bệnh viện, đối với anh ta cũng là một thử thách không nhỏ.Đương nhiên, Asou Seiji không biết một nguyên nhân khác là thực tế Miyano Akemi không thể chết được.Ít nhất bây giờ không thể chết được.Miyano AkemiNguyên nhân cái chết: Chết một cách nhẹ nhàng trong giấc ngủ.17:46 chiều ngày 9 tháng 8, đến nhà máy bỏ hoang ở cảng Beika đúng theo hẹn của người áo đen.Trong cuộc đối đầu, bị trúng đạn, bị thương chí mạng và lâm vào trạng thái chết lâm sàng.Sau đó lập tức được một người lạ mặt cấp cứu, sau ca phẫu thuật đã qua cơn nguy kịch và bình phục.Sống cuộc sống bình thường.23:33 tối ngày 19 tháng 8, chết một cách an bình trong giấc mộng mà không có bất kỳ dấu hiệu nào báo trước.Sau khi được viết lên Death Note với nguyên nhân cái chết như vậy, Miyano Akemi sẽ tuyệt đối không thể chết bởi họng súng của Gin.Còn về ngày tử vong 19 tháng 8, đó là ngày xa nhất so với ngày 9 tháng 8.

Lâm Giai đã xác nhận từ Okino Yoko rằng, theo cách tính tự nhiên, ngày 19 tháng 8 nằm trong khoảng thời gian 23 ngày sau ngày 9 tháng 8.Về lý thuyết, Miyano Akemi đã được gia hạn sinh mệnh thêm hàng trăm ngày...Và liên quan đến việc kéo dài sinh mệnh bằng Death Note, Lâm Giai cũng có những ý tưởng khác.Một trong số đó là khi thời gian trong cốt truyện khoa học chuyển thành tháng 9, tháng 10, tháng 11, tháng 12, thì kết thúc cốt truyện của Conan để thời gian trở lại bình thường.

Như vậy, ngày 9 tháng 8 của năm nay sẽ bị bỏ qua, và có lẽ Miyano Akemi có thể hoàn toàn sống sót.Ý tưởng thứ hai là trong khoảng thời gian này không ngừng thôi miên Miyano Akemi để cô hoàn toàn đổi một cái tên mới.

Quy tắc giết người của Death Note cần tên thật của mục tiêu là một quy tắc bất biến.

Do đó, nếu tên thật thực sự thay đổi, nội dung đã viết trước đó liệu có mất hiệu lực không, điểm này ngay cả Lâm Giai cũng không rõ.Anh lên kế hoạch đợi Miyano Akemi tỉnh lại và hồi phục rồi mới làm những việc này.Nhưng dù thế nào đi nữa, chuyện này tạm thời đã được giải quyết.
 
Dùng Death Note Giết Người Không Phải Rất Khoa Học Sao?
Chương 113: Người ướt sũng trong mưa, có chút đáng thương


Chương 113: Người ướt sũng trong mưa, có chút đáng thươngTrong phòng khí độc của phòng nghiên cứu, đây đã là giờ thứ tư Miyano Shiho bị giam cầm tại đây.Xung quanh tĩnh lặng.Có thể nghe thấy, chỉ còn lại tiếng tim đập và hơi thở của chính mình....Gương mặt người phụ nữ có vẻ tiều tụy bất thường, đôi mắt mất đi ánh sáng trở nên trống rỗng.Cô bị còng vào đường ống khí độc, quỳ co quắp một thời gian dài khiến đôi chân gần như mất cảm giác...

Nhưng điều đó cũng không sao.Dù sao, không lâu nữa, mình cũng sẽ bị giết.Chị...Trong 4 giờ bị giam cầm, từng khoảnh khắc hình ảnh hiện lên trong đầu Miyano Shiho, vẫn là khuôn mặt tươi cười hiền dịu của chị gái Miyano Akemi.Miyano Shiho biết tin chị mình qua đời cách đây hai ngày.Ban đầu là cô đã quá lâu không thể gặp chị, thời gian trò chuyện mỗi tuần một lần cũng biến mất, thậm chí dù cô gửi tin nhắn gì đi cũng đều chìm vào im lặng.

Cảm thấy có chuyện không ổn, Miyano Shiho đã đến chất vấn Gin.

Kết quả, cô nhận được lời thừa nhận của chính hắn rằng đã giết chị cô.Khoảnh khắc đó, Miyano Shiho như rơi xuống hầm băng.Cô chỉ nhớ ánh mắt lạnh băng và giọng điệu của Gin khi nói lời đó.

Khi cô chất vấn tại sao, Gin thậm chí còn khinh thường quay người rời đi.Về sau, người phụ nữ không biết mình đã vượt qua quãng thời gian đó như thế nào.Cô ngây người như một cái xác không hồn, các nhà nghiên cứu dưới sự dẫn dắt của cô cũng không còn phương hướng, toàn bộ dự án nghiên cứu rơi vào trạng thái đình trệ hoàn toàn.Sau đó, Miyano Shiho quyết định dùng cách gián đoạn nghiên cứu để phản đối tổ chức và yêu cầu sự thật.

Nhưng hành vi phản kháng này là điều tổ chức tuyệt đối không cho phép.

Gin đã giam cô vào phòng khí độc, đồng thời gửi yêu cầu lên cấp trên để xử lý cô.Khoảnh khắc đó, Miyano Shiho đã hiểu.Trừ khi mình cầu xin tha thứ trước khi bị xử lý, nếu không, thứ đang chờ đợi mình, có lẽ sẽ là một số phận giống hệt như chị gái.Cuối cùng, khi hồi tưởng lại lần cuối cùng nhìn thấy chị gái, Miyano Shiho lấy viên APTX4869 đã giấu sẵn trên người và nuốt vào.Một nhà nghiên cứu bị chính loại thuốc mình nghiên cứu ra đầu độc đến chết, sự châm biếm này thật khiến người ta không thể cười nổi.Một giây sau.Cơn đau dữ dội tràn khắp cơ thể người phụ nữ.

Trong nỗi đau như thể toàn thân bị xé nát và tan chảy, cô hét lên một tiếng thảm thiết.Sắc trời đêm nay tối hơn mọi khi.

Những đám mây đen dày đặc hoàn toàn che khuất mặt trăng.Ầm ầm.Đột nhiên có tiếng sấm vang lên.Bầu trời loé lên một tia sáng, ngay sau đó, mưa bắt đầu rơi.Ban đầu chỉ là những hạt mưa lất phất, nhưng rất nhanh, mưa bắt đầu đổ lớn.

Cơn mưa xối xả khiến cảnh vật ở xa đều trở nên mờ ảo.Thở dốc một cách khó khăn, Miyano Shiho với cơ thể bị teo nhỏ, mặc chiếc áo khoác trắng dài chấm đất, vịn vào tường cố gắng đi tiếp.Đầu óc cô có chút mụ mị.Mình vậy mà đã trốn thoát được...Mặc dù đã có tiền lệ, nhưng loại thuốc do chính mình nghiên cứu ra lại có tác dụng phụ làm cơ thể teo nhỏ, hơn nữa còn xảy ra trên chính người mình, Miyano Shiho vẫn không cảm thấy có chút chân thực nào.Nhưng mái tóc ướt sũng và những hạt mưa lạnh lẽo trên quần áo lại cho cô cảm giác thực tại."

A...

A..."

Miyano Shiho thở dốc một cách khó khăn.Trong màn mưa, hơi thở của cô mang theo một chút sương trắng.

Mỗi bước chân bước ra, cô đều cảm thấy cơ thể suy yếu đến khó chịu.Nhiệt độ cơ thể mình dường như cao hơn một chút so với bình thường...Có phải là di chứng của việc teo nhỏ không?

Hay là mình đang bị sốt?Cô hoàn toàn quên mất rằng sau khi biết tin chị gái qua đời, cô đã không ăn bất cứ thứ gì.Phải nhanh chóng rời khỏi đây...

Nhà của Kudo Shinichi, là hướng này.Trên con đường trong đêm mưa không có người đi đường.May mắn thay, kể từ lần trước có người phản bội và chạy trốn khỏi phòng nghiên cứu, Gin đã siết chặt việc ra vào của các nhân viên.

Bất kể là nhà nghiên cứu hay nhân viên an ninh đều bị cấm ra ngoài trong khoảng thời gian này.Miyano Shiho định đi đến nhà Kudo Shinichi.Cô không còn bất kỳ ràng buộc nào trên đời này.

Người duy nhất cô có thể nghĩ đến là thám tử học sinh trung học "cùng bệnh" với mình, cũng đã teo nhỏ sau khi uống APTX4869.

Nếu là người đó, có lẽ có thể hiểu cho mình.

Dù sao, cũng nên nhắc nhở cậu ta về sự nguy hiểm của tổ chức.Cô cố gắng đi theo hướng mà cô nhớ.Khi đi qua một khúc cua, cô chú ý đến một chiếc Mercedes màu bạc đang dừng ở đó.Miyano Shiho vốn không muốn để ý đến, nhưng chiếc xe lại đột nhiên mở cửa.

Một bóng người cao gầy bước ra, khoảnh khắc đó đã khiến cô như rơi xuống hầm băng.Cointreau!Với nụ cười ấm áp, người đàn ông có vẻ ngoài tinh xảo đến khó tin che ô đứng ở đó.Anh ta từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt có vẻ thương hại."...Người ướt sũng trong mưa, có chút đáng thương."

Miyano Shiho cảm thấy vẻ mặt mình lúc này chắc chắn rất căng cứng.Cô chỉ cảm thấy người đứng trước mặt mình toàn thân được bao bọc bởi một khí tức đen tối, hòa làm một thể với màn mưa và tiếng sấm.Một tia sáng lóe lên trong đám mây đen.Khuôn mặt người đàn ông dưới ô lúc sáng lúc tối.

Anh ta cứ đứng đó một cách tĩnh lặng và nhìn về phía này.Cointreau nhận ra mình sao?Có lẽ không...Đầu óc Miyano Shiho hoàn toàn trống rỗng.

Cảm giác căng thẳng và sợ hãi khi trốn thoát cộng thêm cơ thể bị sốt khiến cô gần như không thể suy nghĩ.Lâm Giai đặt cô vào ghế phụ lái.Anh cầm khăn mặt trong xe giúp cô lau đi những hạt mưa trên đầu, nhưng quần áo ướt sũng thì không thể làm gì được.Miyano Shiho im lặng với vẻ mặt có chút sợ hãi, giống hệt một đứa trẻ tự kỷ.Lâm Giai lái xe.Khi thấy hướng xe đi lại là hướng về phía phòng nghiên cứu mà mình vừa trốn thoát, sắc mặt Miyano Shiho tái mét, thậm chí bắt đầu tuyệt vọng.

Nhưng cuối cùng, chiếc xe không đi qua gần phòng nghiên cứu, mà rẽ vào một con đường khác trước khi đến đó.Lâm Giai không quên Vodka rất giỏi theo dõi camera giám sát.

Vào lúc này, dù chỉ là đi qua gần phòng nghiên cứu cũng sẽ rất phiền phức.Miyano Shiho thấy xe của anh đi càng lúc càng xa, trái tim đang treo lơ lửng cũng thả lỏng một chút.Và có lẽ chính vì sự chênh lệch tâm lý giữa hoảng sợ và nhẹ nhõm, cộng thêm cơ thể suy yếu do dầm mưa, dưới tác dụng của hơi ấm trong xe, cô đã thiếp đi.Lâm Giai yên lặng lái xe.
 
Dùng Death Note Giết Người Không Phải Rất Khoa Học Sao?
Chương 114: Chào buổi sáng, Sherry


Chương 114: Chào buổi sáng, SherryKhi tỉnh lại, điều đầu tiên cô nhìn thấy là trần nhà màu trắng.Không phải bệnh viện, cũng không phải phòng khám, mà là một nơi cực kỳ đơn giản và trống trải.Với sự hoảng sợ tột độ, Miyano Shiho từ từ ngồi dậy.Chiếc chăn tuột xuống, trên người cô là một bộ váy ngủ trẻ em có phong cách khá đáng yêu.Thậm chí còn là màu hồng...Xung quanh không có camera, và bên giường cũng không có người giám sát.Phát hiện này khiến Miyano Shiho an tâm hơn một nửa.

Cô nhận ra rằng Cointreau chỉ tình cờ đi ngang qua và không nhận ra thân phận của mình.Nhưng nếu để lâu thì chưa chắc.Việc cô biến mất một cách khó hiểu khỏi phòng khí độc chắc chắn sẽ không thể giấu được.

Một khi Cointreau biết, thì cô, người đã xuất hiện gần phòng nghiên cứu vào đêm qua trong chiếc áo khoác dài trắng, chắc chắn sẽ bị nghi ngờ!Nhận ra điều đó, cô bé lập tức xuống giường.Khi mở cửa, cô phát hiện đây là một nơi tương tự như văn phòng.

Và người đàn ông đó, đang ở đây.Anh ta ngồi trên ghế sofa đọc sách.Vẻ ngoài điềm tĩnh, ôn hòa, không khí xung quanh anh ta tĩnh lặng đến lạ thường.

Tuy nhiên, Miyano Shiho lại dựng hết cả tóc gáy.

Cảm giác quen thuộc và đáng sợ từ bản thân khiến cô căng thẳng toàn thân.

Khí tức đen tối bao trùm như muốn làm cô nghẹt thở, không cho cô một hơi thở nhẹ nhõm!"

Chào buổi sáng, em ngủ thế nào rồi?"

"...

Rất, rất ngon ạ."

Cố gắng trấn áp sự run rẩy, Miyano Shiho trả lời trong nỗi sợ hãi."

Tốt rồi.

Tối qua em sốt rất nghiêm trọng, nhưng ngủ đến giờ này trông lại có vẻ tỉnh táo hơn rồi."

Lâm Giai đặt sách xuống và đi về phía cô.Lúc này, cơ thể Miyano Shiho thực sự rất yếu.Cô nhìn vẻ mặt hiền lành của Lâm Giai và tin chắc rằng anh ta không hề nhận ra mình.Đúng rồi, giúp đỡ một đứa trẻ bị sốt đi lạc trong đêm mưa, chỉ là một hành động phù hợp với thân phận của mình.Miyano Shiho biết rõ rằng trong tổ chức có một số thành viên mang vẻ ngoài hào nhoáng, như chính trị gia, doanh nhân, cảnh sát hay thần tượng.

Họ lợi dụng những thân phận này để che đậy cho những việc làm của tổ chức.Ngay khi cô đang thầm nghĩ rằng mình may mắn, Lâm Giai mỉm cười nói:"Nếu đã tỉnh rồi, vậy thì đi cùng tôi đến một nơi nhé."

"Sherry."

Nghe thấy cách xưng hô đột ngột đó, Miyano Shiho sợ hãi mở to mắt.Dù Lâm Giai không viết tên cô lên Death Note, nhưng khoảnh khắc này, cô thực sự có ảo giác như tim mình đã ngừng đập.Lâm Giai dịu dàng nhìn cô.Dáng vẻ của Miyano Shiho sau khi teo nhỏ vô cùng đáng yêu.Với mái tóc ngắn xoăn nhẹ màu trà, khuôn mặt tinh xảo, lại thêm sự non nớt, cô trông như một con búp bê.Nhưng quan trọng hơn là trên người cô, vừa mới teo nhỏ, có một loại "cảm giác không tốt".Đúng vậy, so với vẻ ngoài của cô, nó mang lại một cảm giác như một đứa trẻ muốn lớn nhanh nên cố tỏ ra thành thục."

Anh... muốn đưa tôi về lại tổ chức sao?"

Vẻ mặt Miyano Shiho trở nên tàn ác.Dù sao đi nữa, cuối cùng vẫn không thoát khỏi số phận này.

Cảm giác tuyệt vọng một lần nữa ập đến, khiến ánh mắt cô lại trở nên trống rỗng.Chết thì chết thôi.Cô đã không thể chịu được sự lạnh lẽo của thế giới này nữa rồi.Lâm Giai lái xe đưa Miyano Shiho đi.Suốt trên đường, cô bé im lặng, trong mắt mang theo một sự tĩnh mịch.Bây giờ, cô đã từ bỏ mọi sự giãy giụa.

Cô chỉ mong rằng sau khi mình chết, chuyện cơ thể bị teo nhỏ sẽ không khiến tổ chức nghi ngờ Kudo Shinichi.

Nếu như vậy, khi xuống địa ngục, tội lỗi của cô lại càng thêm nặng nề.Nhưng điều Miyano Shiho không ngờ là Lâm Giai không đưa cô về phòng nghiên cứu, mà lại đưa đến một căn hộ có vẻ hơi cũ kỹ."

Keng keng."

Lâm Giai bấm chuông cửa.Một lúc sau, cửa mở.Người xuất hiện sau cánh cửa là Asou Seiji.

Anh ta tỏ ra rất vui khi thấy Lâm Giai."

Anh đến rồi, anh Lâm."

"Đúng vậy, anh Asou."

"Đây là...?"

Hắn kinh ngạc nhìn Miyano Shiho, người trông không giống một đứa trẻ bình thường."

Chúng tôi có thể vào trong trước được không?"

"Ôi!

Được chứ!"

Asou Seiji vội vàng tránh sang một bên.Sau khi Lâm Giai và Miyano Shiho đi vào, trước khi đóng cửa, hắn còn tỏ ra cảnh giác, nhìn xung quanh để xác nhận không có vấn đề gì mới đóng cửa lại.Miyano Shiho dù nghi hoặc, nhưng đã mất hứng thú với mọi thứ."

Đến phòng bên kia đi."...Cô không chút do dự đi theo.Trước khi mở cửa, cô còn nghĩ có khi nào phía sau cánh cửa đang giấu Gin và Vodka, chờ đợi khoảnh khắc cô mở cửa để nổ súng hay không.Nhưng, ngay khi cô mở cánh cửa đó và lần đầu tiên nhìn thấy thân ảnh dịu dàng đang ngồi trên giường..."

Ơ... chị..."

Cô lẩm bẩm một cách khó tin, ánh mắt trở nên nhòe đi.Nước mắt trào ra từ khóe mắt cô.Và Miyano Akemi, đang ngồi trên giường đọc sách, theo tiếng động mà nhìn về phía cô.

Ánh mắt đầu tiên của cô cũng sững sờ: "...Shiho?"

Đương nhiên cô nhận ra dáng vẻ lúc nhỏ của em gái mình.Giọng nói của Miyano Akemi khiến Miyano Shiho tin chắc rằng đây không phải là ảo giác.

Chị ấy thật sự còn sống!Niềm vui sướng đến từ việc đã mất đi rồi lại tìm thấy, cùng với sự hạnh phúc như từ địa ngục thăng lên thiên đường, khiến Miyano Shiho run rẩy không ngừng, cô từng bước đi về phía Miyano Akemi.

Miyano Akemi cũng muốn lao xuống ôm lấy em gái ngay lập tức, nhưng vết thương đau đớn khiến cô chỉ có thể cố nén lại."

Chị!"

"Shiho, chuyện gì đã xảy ra vậy?"

Miyano Shiho cũng muốn hỏi chuyện gì đã xảy ra.Cô kể rõ việc mình bị tổ chức giam cầm, nuốt thuốc teo nhỏ và trốn thoát.

Miyano Akemi sau khi nghe xong cũng vô cùng hoảng sợ, bắt đầu kể lại tình trạng của mình.Hai chị em sau nhiều tháng cuối cùng cũng gặp lại nhau, và cả hai đều sống sót sau tai nạn.

Cảnh tượng cuối cùng họ ôm nhau khóc nức nở có chút sướt mướt.Lâm Giai không nhìn.Còn Asou Seiji, dù tò mò, nhưng rất lịch sự và giữ chừng mực, không mở miệng hỏi gì.

Chỉ là vì Miyano Shiho sau khi vào cửa đã quá kinh ngạc mà không đóng cửa lại, hắn lờ mờ nghe thấy tiếng khóc của hai chị em, khiến hắn không khỏi cảm thán: "Anh Lâm quả nhiên lại làm một chuyện tốt."

Ban đầu, khi nghe Lâm Giai bảo hắn chú ý vụ án ngân hàng, hắn còn tưởng đối phương đã phạm tội gì.

Nhưng lúc này, nghe thấy tiếng động, hắn càng tin chắc rằng Lâm Giai chính là một người tốt."

Sau đó tôi còn cần phải làm gì nữa không, Anh Lâm?"

"Ừm, vậy phiền anh Asou giúp đóng cửa lại nhé."...Thế là Asou Seiji đi đóng cửa.Lúc này, điện thoại của Lâm Giai đột nhiên nhận được một tin nhắn.

Đó là tin nhắn từ Gin.Gin: Tập trung tìm kiếm tung tích của cô ta!Gin: [Hình ảnh.jpg]Trong tệp đính kèm là ảnh nhận dạng của Miyano Shiho.Lâm Giai soạn tin nhắn trả lời.Cointreau: Anh biết là văn phòng của tôi không nhận ủy thác tìm người mà...Tin nhắn gửi đi không lâu, điện thoại lại rung lên.Gin: Tôi gửi tin nhắn chung.
 
Back
Top Bottom