Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!

[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
Chap 9


Cho mik xin phép nói là fanfic của mik thì đừng suy nghĩ quá nhiều, logic vì mik viết nó giải trí và cx là do mik vã=))).

À và fanfic có OOC nha.
________________________________
Cả 4 nói chuyện với nhau chán chê rồi cũng tản ra.

Tiệc nào rồi cũng tàn, mấy tiếngtrước sảnh còn đông người giờ chỉ còn những người hầu đang dọn dẹp.

Cậu giờ đang trong phòng ngủ của mình, mặc dù đã thưởng thức bữa tiệc nhưng cậu vẫn chán, có lẽ cậu ăn quá no nên giờ cậu không ngủ được.

Bỗng cậu nhớ đến lời của Volleyball.

"Tối nay có lễ hội đó!

Mong chờ quá điii!!"

Mắt cậu bé lóe sáng như đèn xe ô tô và bắt đầu nghĩ 7749 cách để ra lễ hội.

Giờ đêm rồi, theo như những gì cậu từng đọc trong caxc truyện tiểu thuyết thì các con của quý tộc chưa đến tuổi trưởng thành (tui cho 18t là trưởng thành nha vì tui ko nhớ lắm về tuổi trưởng thành của quý tộc, và nếu như cho ít tuổi tầm 15t thì ko đc) mà đi ra ngoài vào đêm chỉ vì chơi thì nó như ăn chơi đú đởn vậy, sẽ làm xấu danh dự nhà đấy.

Cậu cũng có chút lo đó nhưng mà bản tính liều thì ăn nhiều không liều thì ăn ít của cậu thì cậu cũng dẹp sự lo âu của nó sang một bên!

Chỉ cần cậu cẩn thận là được!

Cậu ngó xung quanh qua cửa sổ.

"Tuyệt vời!

Không có ai canh cả!".

Giờ cậu thầm mừng vì không có ai canh.

Giờ cậu khoác trên mình áo choàng đen, cậu đã lấy trộm được 1 dây thừng ở nhà kho.

Haha!

Như này không khác gì trên phim luôn!

Cậu buộc 1 đầu dây vào lan can, không nên buộc chặt quá nếu không thì cậu không biết thủ tiêu dây kiểu gì, sẽ có người phát hiện mất.

Cẩu thả dây xuống, dây cũng chạm đất, cậu lại nhìn ngó xung quanh xem ai đi qua không rồi cậu mới trèo xuống.

Cậu trèo xuống như dân chuyên, dưới phòng cậu là phòng của Natsu, cậu mong cô bé đã ngủ.

"Sắp đến phòng Natsu rồi!"

Cậu đang rất từ từ vượt qua thì bỗng có cái đầu thân quen thò ra cửa sổ.

Cậu giật mình mà thốt lên "Á!", đương nhiên là Natsu nghe thấy và ngửa đầu lên.

Mặc dù trời rất tối nhưng có ánh sáng thoang thoảng của nến ở phòng cô và quả đầu cam sáng=))).

Cô nhận ra đó là anh trai mình và giờ cô mới thấy được tình hình.

Trời ơi!

Hình ảnh anh trai quý mến của của cô mặc áo choàng đen và đang lơ lửng không trung!

Trời má cô còn thấy thấp thoáng cái dây thừng nữa chứ!

Và trong đầu cô đang có một suy nghĩ cực kì hiểu lầm.

"A-Anh ơi!

Có gì thì cứ nói với em đừng làm chuyện dại dột mà!!" cô phat hoảng mà hét lên.

Nhưng không có động tĩnh gì về người đối diện và đầu cô đang có hàng ngàn giả thiết và kết luận nhưng cái thứ mà cô không dám suy nghĩ nó lại là ở đứng vững top 1 trong cac giả thiết của cô là "ANH ẤY CHẾT RỒI"
Cô chết lặng, cả người không thể nhúc nhích được, gương mặt tái nhợt, đồng tư co lại, đôi môi khô khốc, cơ thể cứng ngắc.

Nước mắt cô bắt đầu tuôn ra, cơ thể hoạt động một cách cứng ngắc.

"Anh ơi...đừng...không...chăc không phải đâu..." cô với lấy cậu như thể muốn kéo lại thứ quan trọng về bên mình.

Còn cậu hiện tại đang very hoang mang.

"Mình chỉ không nhúc nhích hay phát ra tiếng gì để Natsu nghĩ là không có gì cả thôi mà?

Sao Natsu lại khóc?"

Và cậu chợt nhận ra được suy nghĩ của em nó.

"N-Natsu!

Anh không có sao đâu!

Em đừng lo!!" cậu hốt hoảng và vẫy vẫy tay về phía Natsu.

Cô bé đang khóc mà có tiếng nous làm cô giật mình và lùi lại, đã vậy lại là giọng của anh trai mình.

Cậu tranh thủ với lấy chỗ cửa sổ và cố gắng cho chân chạm và bệ cửa, cuối cùng cũng thành công và cậu đã vào được phòng của Natsu qua cửa sổ=)))
Natsu chạy đến ôm cậu và hỏi 7750 câu hỏi và cậu cũng khai thật mục đích của mình.

Cậu có thắc mắc trong đầu rằng "Sao Natsu chưa ngủ?".

Cậu không ngần ngại mà hỏi luôn, Natsu cũng trả lời.

"Chẳng qua là do em không ngủ được nên dậy đọc sách thì tự nhiên có cái dây thừng nó rơi xuống và em tò mò và nhìn qua cửa sổ thì thấy anh!" cô bé cũng chả ngần ngại mà trả lời với anh trai mình.

Shoyo chỉ biết à ừm thôi.

"Vậy là anh muốn đi lễ hội vào đêm khuya đúng không?

Vậy để em đi cùng anh cho!

Anh đi một mình và không có sự đồng ý của phụ thân hay mẫu thân, không có lính bên cạnh nữa chứ!

Anh đi một mình sẽ nguy hiểm lắm!

Nên em sẽ đi cùng anh!!" cô tuôn ra một trào để trách móc nhưng thật ra cô cũng có chủ đích=))) cô cũng muốn đi lễ hội và đi cùng anh trai mình.

Cậu chỉ đành đồng ý thôi...
________________________________
HELLO m.n, yaaa hơi lâu tui mới đáng chap mới.

À!

Hiện tại tui đang có ý định là viết fanfic mới tên là [TR] [alltakemichi] XỨNG ĐÁNG..

mong m.n ủng hộ!

Giờ tui đang tiến hành và chinhtr sửa chap 1 á:> !!
 
[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
Chap 10


"Nhưng mà anh phải cho em đi cùng!"

Natsu hét lên, giờ gương mặt cô có chút đỏ.

Còn Shoyo thì chết lặng, cậu kiểu ngỡ ngàng ngơ ngác và bật ngửa, nhưng cuối cùng cậu cũng phải đồng ý.

Nhờ có bộ não thiên tài của Natsu thì cả 2 đã thành công thoát khỏi biệt thự >:D!!

Giờ cả đang ngồi trên xe ngựa để đến lễ hội.

Trên đường đi Shoyo luôn cảm thấy chóng mặt, buồn nôn, hoa mắt, cậu cứ nghĩ cậu chỉ bị say xe thôi chứ không say xe ngựa, ờm thật ra là đúng nhưng qua là do đường đi nó sóc quá làm cậu choáng váng.

"Anh à, anh có sao không vậy?"

Natsu thấy mặt anh trai mình tái nhợt làm cô không khỏi lo lắng, anh trai cô đâu có say xe ngựa đâu, sao hôm nay lại say vậy.

"Anh không sao đâu, chắc do anh ăn no quá và đường sóc nên anh đau bụng..."

Shoyo cố gắng vặn nụ cười ổn't để Natsu không cần lo.

Nhưng con người cũng có giới hạn, đường càng ngày càng sóc lên sóc xuống làm cậu không chịu nổi được nữa, nhưng cậu còn suy nghĩ được "Không nên nôn vào người Natsu hay xe!!'.

Cậu vội vàng mở cửa xe trong khi xe còn đang chạy và cậu nhảy một cách an't toàn't và mông cậu hôn đất, cậu ngay lập tức quay sang chỗ khác và tưới cho đất những thứ cậu đã ăn từ tối. (đất kiểu: hảo hán anh zai, mấy ngày tụi đây chịu đựng khô cằn chờ nước thì hôm nay không chỉ nước mà có thức ăn nữa cơ.) Natsu thấy Shoyo nhảy khỏi xe mà hoảng loạn bảo tài xế dừng lại.

Cô xuống khỏi xe và thấy.....à thôi không nên nhắc tới cho anh đỡ quê=))) "Anh xin lỗi nhé Natsu."

Shoyo liên tục cúi đầu xin lỗi Natsu còn Natsu thì luôn nói không sao.

Sau khi thấy cậu đang trong tình trạng sảng khoái và bãi nôn bên cạnh thì Natsu đã đưa cậu lên xe ngựa và bảo tài xe đi con đường ít sóc rồi mua quấn áo mới cho cậu vì quần áo cậu toàn mùi....

Hiện tại cả 2 anh em đều khoác áo choàng đen để không bị gây chú ý, ủa lễ hội sặc sỡ tự nhiên lại có 2 người khoác áo choàng đen thì làm người xung quanh ko khỏi hoang mang, lo sợ.

"Oaaaa!

Anh/Natsu nhìn nè, tuyệt quá!" cả 2 anh em đồng thanh với nhau, gương mặt lộ ra vẻ háo hức, đôi mắt long lanh.

Cả 2 nhìn nhau và như hiểu được ý nhau rồi chạy đến các quán đồ ăn, trò chơi, bán trang sức.

"Anh ơi, đây là món gì đây ngon quá đi!

Nè chủ quán đây là món gì đây!

Ngon quá!!!"

Natsu cảm thán với món cô đang ăn.

"Thưa cô gái đó là thịt xiên que và kẹo bông đó!" (tui xin lỗi tui ko nghĩ đc nhìu món) chủ quán thấy gương mặt thán phục của Natsu thì cũng tự tin hẳn.

"Nhưng có điều là cô gái này chưa bao giờ ăn sao?

Đây là món bình dân ai cũng mua được mà?

Lạ ghê" chủ quán thấy làm lạ nên liền hỏi Natsu luôn.

"Nè cô gái, cô chưa bao giờ ăn thịt xiên que và kẹo bông ư?"

"Ta có bao giờ ăn mấy món này đâu!"

Natsu rất thẳng thắn trả lời.

"Cô gái kì lạ thật đó, được rồi cô có muốn ăn nữa không?!" chủ quán cảm thấy "cô gák này thặk thú zị", nở một nụ cừi to hết cỡ, giơ ngón like luôn nha=))).

"Đương nhiên là có!"

Natsu thẳng thắn trở lời, đôi mặt cực sáng láng và cũng giơ ngón like như chủ quán, nở mụt nụ cừu very tươi zới chủ quán:>.

Ở bên Shoyo thì cậu đang ăn mitarashi dango, đây nè

Những chiếc bánh trôi được nặn thành hình tròn và xiên với nhau bằng que, bánh mềm mềm được nướng lên rồi quét lên nước sốt ngọt.

Nhìn mà thèm, Shoyo hiện tại đang thưởng thức dango, cậu cứ nghĩ là ở thời đại này sẽ không có cơ! (chiều thế mà ko iu tui 😒) Mãi mê thưởng thức làm cậu lạc cmn đường luôn ;-; .

Cậu nhìn ngó xung quanh nhưng không thấy bóng người, trời lại còn tối nữa, nhưng mà có khá nhiều căn lều được dựng ở đây và cả những chuồng sắt nữa.

Cậu đi đến cân lều gần nhất và định hỏi đường thì có 2 vệ sĩ đứng ở trước cửa thì cậu tò mò, sao lại có 2 vệ sinh canh vậy?

Lấy làm lạ cậu vội lấy chiếc mặt nạ cậu mua vừa nãy đeo lên mặt để họ không thấy mặt cậu.

Cậu đến gần cho vệ sinh và nói.

"Xin chào!

Tôi có thể vào đây được không?"

2 vệ sĩ thấy giọng nói thì cúi xuống thấy 1 người chùm áo khoác đen và đeo mặt nạ.

"Xin lỗi, ngài có thư mời không?"

1 trong 2 vệ sĩ hỏi cậu.

"Thư mời?

Tôi không có nhưng mà cho tui vào nhé, với danh nghĩa của gia tộc Hinata" Shoyo lấy ra một huy hiệu nhỏ hình quạ.

"Chúng tôi đã thất lễ rồi!

Người có thể vào ạ" 2 vệ sĩ thấy huy hiệu của Shoyo mà cúi người 90 độ và xin lỗi, cả 2 đều không ngừng run rẩy.

"Cảm ơn nhé!" cậu bước vào trong và thấy hàng dài người ngồi bao quanh sân khấu thành hình tròn, trung tâm là một sân khấu nhỏ.

"Chào buổi tối mọi người, cảm ơn vì đã đến !"

ở giữa sân khấu có một người che mặt mặc áo vest có vẻ là mv.

"Mọi người chắc chắn sẽ rất háo hức vào buổi đấu giá ngày hôm nay đúng không?!

Không để mọi người chờ lâu nữa, nào hãy dẫn những tên sâu bọ đó đến đây!" mv nói cái cả khán đài đã gào ầm lên.

Giờ Shoyo mới để ý rằng những vị khách ở đây đều là người quý tộc, mặc những âu phục đẹp đẽ đắt đỏ.

Sau lời của mv thì có đất nhiều người nối với nhau tiến đến, họ mặc quần áo rách rưới, cơ thể gầy nhom, mặt xanh xao tái nhợt, trên người chi chít vết thương và đều được còng xích tay, cổ, chân.

Bỗng nhiên Shoyo thấy hình dáng quen thuộc trong đám người đáng thương đó.

Cơ thể cao to, mái tóc đen có chút rối, đôi mắt xanh vô hồn, khuôn mặt cau có, tức giận.

"KAGEYAMA!"
________________________________
cho tui xin lỗi mn vì ra chap muộn:'< gần 1 tháng mới ra chap mới tui xin lỗi.

Tui xin lưu ý là fic OCC nha và rồi sẽ có 1 chap mik viết về qk của mn trong fic cho mn hiểu nha chứ tui mà nói ra bây giờ thì mất hứng:'
 
[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
Chap 11


Heyyy mn tui xin thông báo là ngày ra chap sẽ là chủ nhật hàng tuần, ờm hàng tuần hay cách mấy tuần thì tui hok bt:'>
________________________________
"Chào mừng mọi người đã đến với buổi đấu giá ngày hôm nay!

Hừm hôm nay chúng ta có những thứ gì để đấu giá nhỉ.

À đúng rồi đó là những kẻ còn sống sót của đất nước nhỏ bé đã bại trận trước vương quốc ta, Atsival!"

MC nói rất to, có vẻ hắn rất phấn khích của cuộc đấu giá lần này.

Sau đó lần lượt người đi ra, họ trong trạng thái sống không bằng chết với khuôn mặt tái nhợt như người chết.

Và đi đầu những người đó là Kageyama...

"Kageyama!

Tại sao cậu ta lại ở đây?!"

Trong đầu Shoyo giờ hàng loạt câu hỏi tại sao Kageyama lại ở đây.

"Nào, mời mọi người đấu giá!

Trước tiên là tên này!

Ta hãy bắt đầu từ con số 10.000 liris!"

MC lôi Kageyama ra phía này để cho các khán giả chiêm ngưỡng. (ờm liris là đơn vị tiền tệ ở đây á:D , mọi người cứ coi tiền tệ ở đây như đô la ý, bắt đầu từ số chục nghìn là thứ giá trị, rối tí:>>) "15.000!...20.000!...50.000!..."

Giờ cả khán đầu đều rất sôi nổi nêu giá, người giàu có khác.

Còn Shoyo thì vẫn im lặng...

"1 triệu!"

Bỗng có 1 giọng nói hào hùng chen ngang sự ồn ào.

Là 1 ông chú nhìn cao sang vcl ra với số 317.

"Giờ giá là 1 triệu liris!

Có ra giá khác không!"

Giờ khán đài đều im lặng trước cái giá ngất ngưởng ông ta ra.

"100 triệu."

1 giọng nói nhỏ bé vang lên trong sự yên lặng khiến tất cả đều ngỡ ngàng ngoe ngác và bật ngửa.

Còn ông chú đại gia kia cũng không khá là bao.

"Giờ giá là 100 triệu liris!

Có ai ra giá khác không!"

Giờ cả khán đài lẫn người bị buôn đều sững sờ hết rồi.

"Không ai ra giá cả!

Chốt đơn 100 triệu cho người số 555!"

Chốt đơn!

Sau đó Kageyama bị vệ sĩ lôi ra ngoài và Shoyo cũng ra theo.

"C-Của ngài đây..."

Vệ sĩ đưa Kageyama ra trước mắt Shoyo, giọng nói hắn vẫn chưa ngừng run rẩy.

"Ta cảm ơn!

À giờ ta không mang tiền nên hãy gửi thanh toán cho Hinata Osaki nhé."

1 nụ cười tươi sáng giữa màn đêm bao chùm, Kageyama nghĩ đây là thiên thần cứu rỗi mình còn tên vệ sĩ thì nghĩ rằng ÁC QUỶ ĐỘI LỐT THIÊN THẦN.

"Nào đi thôi Kageyama!"

Cậu nắm tay Kageyama ra chỗ khác, còn tên vệ sĩ như người mất hồn vậy, anh ta cảm thấy không còn đường lui được nữa.

Sau đó thì 2 người bị lạc:> và cuối cùng thì họ cũng thấy được ánh sáng rực rỡ.

"Đi đùng đường rồi!" cả 2 vui mừng trong lòng=))) Trong thời gian trước đó, Natsu không tìm thấy anh trai mình thì ngay lập tức gọi gọi các lính ra tìm.

Đồng thời cũng thông báo đến Osaki.

"A!

Tìm thấy rồi!

Tìm thấy cậu chủ rồi!!"

1 người lính thấy cậu thì ngay lập tức nói cho cắc lính khác.

Natsu nghe thấy thì ngay lập tức chạy đến chỗ tên vệ sĩ đó.

"Anh ơi!

Aaaaa cuối cùng cũng thấy anh!

Anh có biết anh làm em lo lắm khônggggg!!!"

Natsu chạy ra phía cậu và ôm nhào khiến 2 anh em ngã xuống đất, cô khóc như suối vậy.

Giờ cô mới để chàng trai cao như cột điện bên cạnh.

"Anh à.

Đây là ai vậy?" cô hỏi.

"À, đây là người anh mới giúp á!"

Shoyo đáp.

"Em ngồi dậy để anh nói chuyện với cậu ấy chút được không?"

Shoyo hỏi, cậu có chút khó xử vì cậu sợ em gái mình sẽ cảm thấy tổn thương.

"Được ạ!"

Cô nín khóc và ngồi dậy rồi báo cho cha mình rằng đã tìm thấy anh trai.

"Kageyam...đúng không nhỉ?"

Shoyo ngồi dậy và đứng đối diện cái tên cao vcl ra ;-;.

"Ừ."

Kageyama chỉ nói đúng 1 từ.

Giờ cậu đã biết đây chính là Kageyama 100% như lúc họ mới gặp nhau kiếp trước vậy.

"Ờm...giờ cậu được tự do rồi!

Cậu có thể rời khỏi đây.

Etou tôi sẽ cho cậu chút tiền để cậu có sống được!"

Shoyo nói với vẻ mặt vừa hồn nhiên vừa khó xử nhưng cậu vẫn vui, thà như vậy còn hơn là để Kage baka bị bán đi cho kẻ khác và bị đối xử thua xa con chó.

"Khoan đã!

Người đã mua tôi mà!

Sao lại bỏ tôi rồi!

Tôi còn chưa làm gì có ích cho người.."

Kageyama hốt hoảng khi nghe cậu nói, như thể hắn chả ra gì, chỉ là đồ mua rồi bỏ đi, ít ra thì hắn muốn làm việc gì đó có ích trước khi rời đi chứ.

Đã vậy cậu còn cho hắn tiền để sống nữa chứ...

"Etou..."
________________________________
Hey mn xong chap 11 rùi, tui bị bí nên dừng lại ở đây á, xin lỗi mn vì sự ra chap chậm của tui:
 
[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
Thông báo


Êy m.n ơi, giờ tết rồi nên ta về quê chơi với ông bà nhận tiền lì xì các thứ thì...

Tui sẽ không viết chap tiếp đến khi qua tết nha:D.

Bọn tui được nghỉ có 9 ngày nên tầm 7-8/2 thì đi học.

Đến lúc đó thì chủ nhật tui sẽ ra chap:D.

Byeee
 
[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
Chap 12


Sorry m.n vì tui ra chap muộn.

Do tui lười và bí ý tưởng:'>
________________________________"Etou..."

Shoyo giờ khá chần chừ khi ra quyết định."

Làm ơn!

Tôi sẽ có giúp ích cho người!

Nên đừng bỏ tôi!"

Kageyama vẫn chưa bỏ cuộc, Shoyo tự hỏi sao cậu ta cố chấp quá vậy.

Cảm thấy như cậu vẫn đang chần chừ thì Kageyama đã ra chiêu cuối cùng, đó là...ÁNH MẮT LONG LANH NHƯ CÚN CON.Dạ vâng Hinata Shoyo đã ngã gục thưa quý vị!!! ( Chắc khi nào tui làm thế với Shoyo nhỉ:> )"Agh!

Được rồi!

Được rồi!

Tôi sẽ đưa cậu về nhà tôi, tôi không bỏ cậu đâu!

Nên làm ơn thu cái ánh mắt đó đi!!" cậu che mắt và nói lớn.

Nghe đến đây Kageyama hứng hởi như chú cún, không thu ánh mắt đó.Trên đường trở về nhà.

Cậu đã ngủ thiếp trên xe ngựa, cậu tựa đầu vào vai Kageyama mà ngủ.

Kageyama để im cho cậu ngủ nhưng tim thì đập rộn ràng như mở lễ hội vậy.Đã đến biệt thự, Kageyama há hốc mồm, dù anh đã hiểu độ giàu có của cậu khi cậu đưa giá mua anh nhưng anh vẫn sốc.Anh không dám gọi cậu dậy nên bế cậu như công chúa và nhờ quản gia đưa đến phòng cậu.

Vừa vào biệt thự thì mẹ cậu, Tayoma liền nhào đến cướp cậu khỏi anh."

Trời ơi Shoyo con đã đi đâu vậy!

Con biết mẹ lo lắm không!"

Bà khóc nức nở và đung đưa cậu như đứa trẻ.

Bà biết cậu đang ngủ nên đung đưa cậu.Kageyama nãy giờ đứng im chưa hiểu chuyện gì.

Bỗng Tayoma nhìn về phía anh khiến anh giật mình.

Bà nhìn ánh mắt soi mói và có chút tức giận với anh."

Nè cậu là ai vậy?" bà hỏi cậu, giữ chặt Shoyo trên tay như thể sợ anh cướp mất."

À...ừm...tôi là Kageyama...etou..."

"RỒI SAO NỮA?!!

KHÔNG LẼ BẢO LÀ NÔ LỆ CỦA NGƯỜI Ư?!!!"

Kageyama giờ khá là rối não, nếu bảo là nô lệ thì sẽ gây khố chịu và hiểm lầm, là bạn thì có hơi..."

Anh ấy là bạn của anh hai ạ." bông nhiên Natsu bước ra từ đằng sau Kageyama.

Cô nãy giờ làm việc điều tra với bố nên giờ cô mới được về."

Ồ, vậy là bạn của Shoyo-chan à.

Chào mừng đến với gia tộc Hinata" bà ấy đã dịu hiền lại, nở 1 nụ cười dịu dàng với anh.Shoyo đang ngủ thì bỗng tỉnh giấc, mắt cậu lờ đờ chưa tỉnh ngủ thì thấy mặt của mẹ mình dí sát vào."

Chào con yêu~".

Bà nở nụ cười hiền hòa, giọng ngân dài ra."

Con chào mẹ..." cậu vẫn còn ngái ngủ, mắt nheo lại, rúc vào lòng bà, muốn ngủ tiếp."

Ôi trời.

Chắc con mệt lắm đúng không.

Vậy ta đi ngủ thôi." bà bế cậu về phòng, bỏ lại 2 người."

Anou...

Quản gia!

Dẫn anh trai này đến 1 phòng trống đi.

Anh ngủ tạm nhé rồi mai bọn em sẽ dọn phòng cho anh."

Natsu lên tiếng.Rồi quản gia đến dẫn Kage đến phòng, anh cũng đành làm theo thôi.

Trên phòng của Shoyo, bà đặt cậu xuống giường nhẹ nhàng nhất có thể."

Ngủ ngon nhé, Shoyo." bà đặt lên trán cậu 1 nụ hôn nhẹ rồi ra khỏi phòng cậu."

Đêm nay sẽ dài đây, phải cố làm xong việc rồi ngủ thôi" bà khởi động cơ thể.Bỗng cha cậu, ông Osaki đứng trước mặt bà, ông đợi bà tự nãy giờ, không quên nhìn ngó con trai đáng yêu của mình đang ngủ.

Bà đóng cửa lại, không cho ông nhìn nữa.

Ông tức đấy nhưng nhịn."

Đi thôi nào, giải quyết nhanh gọn đi." ________________________________645 từ...

Tui xin lỗi, tui viết ít qua:'< chap sau tui sẽ bù
 
[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
Drop truyện


Xin phép thông báo tôi sẽ drop truyện.

Lí do là vì tôi không phù hợp để viết và nó quá chuyên môn của tôi:< tôi viết do ngẫu hứng nên giờ chưa xác định được các tình huống và sự phù hợp rồi liên kết đến kết thúc của truyện.

Tôi thật sự xin lỗi 🙇‍♀️
 
Back
Top Bottom