Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,990
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
287098910-256-k181707.jpg

[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
Tác giả: KyuuNarue
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Lần đầu tui viết truyện nên có sai sót gì thì
thông cảm và thể loại là chuyển sinh còn
cặp thì tui chưa biết đc có thể allhinata hoặc ?xHinata cho tui xin lỗi nha (⌣_⌣") Tags: allhinataboylovecóhaikyuuhinatashoyoshoyo​
 
[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
Chap 1 hãy kiên nhẫn:'>


Năm 18xx, ở vương quốc Saphia nơi sản xuất kim cương và những cảnh đẹp hùng vĩ đc nhiều người biết đến, được cai trị bởi người đứng đầu gia tộc Miya đồng thời là vua của vương quốc.

Những người đứng đầu Miya đều rất tài giỏi họ gần như không có khuyết điểm.

Nếu như ai đó nghĩ họ tài giỏi như vậy chắc chắn là nhờ việc giáo dục của gia tộc.

Đúng vậy, họ tài giỏi nhờ việc giáo dục đó nhưng mà ai biết được rằng giáo dục đấy rất khắc nghiệt và dã man và giáo dục này vẫn tiếp diễn 12 đời.

Đến đời thứ 13,hoàng hậu sinh ra 1 cặp sinh đôi 2 trai, người anh là Atsumu còn người em là Osamu.

Cách phân biệt 2 anh em này là màu tóc, Atsumu có mái tóc màu vàng như tia nắng còn Osamu có mái tóc màu bạc như tro (em xin lỗi Osamu vì em ko biết miêu tả tóc anh như lào ༎ຶ‿༎ຶ).

Khi họ 10 tuổi họ đang trong quá trình giáo dục khắc nghiệt đó, nhưng bỗng nhiên cả đời họ dường như đã có tia sáng cứu rỗi họ.

Một cô gái xin đẹp tên là Ashido Konaka, cô tầm 13-14 tuổi xin làm hầu gái của cung hoàng tử nơi 2 anh em Atsumu và Osamu đang ở và được duyệt.

Điểm nổi bật của cô là có mái tóc màu vàng nhạt cùng đôi mắt màu xanh dương lấp lánh (huyền cmn thoại luôn)với cơ thể mảnh khảnh.

Họ đem lòng yêu Konaka không biết từ bao giờ, ngay từ đầu chăng?

Konaka là người năng động, tốt bụng, làm việc hiệu quả, mọi người trong cung ai cũng yêu quý cô cả Atsumu và Osamu nữa.

Đến năm 15 tuổi, họ vẫn yêu cô nhưng tình yêu của rất trắc trở vì họ là hoàng tử của vương quốc, người mai sau trị vì vương quốc còn cô chỉ là một thường dân làm hầu gái cho họ và có người xen vào đó là gia tộc Miya và hoàng tử của nước láng giềng Oikawa Tooru.

Nêu bạn hỏi sao Oikawa lại xen vào?

Thì vua của Oikawa và Oikawa đến tham dự bữa tiệc sinh nhật của 2 hoàng tử của vương quốc Saphia, anh chán nản với bữa tiệc và đi vòng quanh cung để ngắm và vô tình anh thấy Konaka đang giúp việc ở đó và với tính khí sát gái anh ra bắt chuyện với cô.

Cô lúc đầu rất lúng túng vì đó là hoàng tử nước láng giềng sau 1 hồi bắt chuyện với Oikawa thì cô thấy hoàng tử này không có gì đáng sợ cả, rất hài hước và tự tin đó.

Và khi cô cười tim của Oikawa đã lỡ 1 nhịp.

Từ đó anh thường đến vương quốc Saphia lấy cái cớ là thăm 2 hoàng tử chứ thực chất anh đến để thăm Konaka.

Atsumu và Osamu cũng biết đó, họ không có chịu yên để người họ yêu bị lấy mất đâu và cuộc chiến giành Konaka bắt đầu và tôi tua đến kết luôn nha chứ như này dài quáaaa.

Cuối cùng Atsumu và Osamu vẫn giành được Konaka và tỏ tình với cô mặc kệ việc phản đối quyết liệt của gia tộc, cô vui mừng và đồng ý với họ rồi họ đã ra khỏi vương quốc và sống ẩn dật bên nhau đến cuối đời.

Ai hỏi Oikawa anh ý đâu á??

Tui cho anh ý thua rồi anh cay vcl và ngậm mùi về vương quốc để làm người kế nhiệm.

Đó là bộ truyện mà Hinata Shoyo đang đọc(cậu lúc này vẫn năm nhất cao trung và cậu chỉ mới gia nhập câu lạc bộ bóng chuyền Karasuno còn các trường khác cậu chưa biết), cậu cảm thấy cái kết rất phù hợp vì không có ai chết cả 2 na9 và nu9 được ở bên nhau và na8 thì quay lại cuộc sống hằng ngày, còn vương quốc Saphia thì ra sao cậu đéo biết.

"Aaaaa cái kết đẹp quá, không ai phải chết là may rồi chứ đừng như mấy truyện tiểu thuyết mình đọc toàn na8 chết, hy sinh cho
nu9" Cậu con trai với mái tóc màu cam nằm lăn lộn trên giường và nói với giọng vui mừng.

Các bạn thấy Hinata Shoyo xuất hiện lâu quá thì tui xin lỗi tui không biết tóm tắt truyện Hinata đang đọc kiểu j 😔.

Ngày mai là ngày Karasuno đến trại tập huấn trên Tokyo của trường j đó tôi quên rồi:(((ở đây tui bỏ trận giao lưu của Karasuno với Nekoma và Aoba Johsai nha).

Cậu háo hức đến ngày mai lắm nhưng do háo hức cộng hồi hộp làm cậu không ngủ được!!

Thế là cậu nhớ đến truyện mà Yachi kể cho cậu và bảo cậu hãy đọc thử rồi cậu lôi cuốn đó ra đọc đến 3 giờ sáng.

Giờ câu cũng thấm thoát buồn ngủ nên cậu đã chợp mắt và đi ngủ luôn.

Theo đồng hồ sinh lý 6 giờ sáng cậu đã dậy, vscn, làm bữa sáng cùng với mẹ và gọi Natsu dậy.

Ăn sáng xong cậu chào mẹ và Natsu để đến trường.

Cậu đang rất hồi hộp nên đạp nhanh chút, trong lúc cậu ngân nga hát thì có chiếc ô tô mất lái đã đâm vào cậu.

Cậu bị văng ra cách 2-3m chiếc ô tô, đầu cậu chảy máu rất nhiều, đôi mắt cậu mơ hồ và nặng trĩu,cậu không thể cử động cơ thể được cứ như cậu cố cử động là cậu cảm nhận được xương cậu gãy, nó đau đớn dồn dập đến não làm cậu mất máu nhiều hơn.

Cậu nghe thấy tiếng người trong ô tô gọi cậu và xin lỗi cậu mặc dù nó nhỏ và nó vang làm cậu khá khó nghe, người trong ô tô đó cũng đã gọi 119 nhưng họ đến muộn rồi, cậu đã ra đi....

Sau khi gọi điện cho mẹ của Hinata, cô đã ngã bịch xuống nền sàn, cô rất sốc, đứa con cô yêu quý đã bỏ rơi cô, sáng sớm nó còn giúp cô làm nữa sáng và vui vẻ ra khỏi nhà để đến trường.

Đứa em gái Natsu chuẩn bị ra khỏi nhà thì nghe thấy tiếng mẹ ngã bịch xuống sàn và bắt đầu khóc nức nở.

Cô bé chạy ra hỏi mẹ có sao không và mẹ cô bé không nói ra lời cô bé nghe thấy thoang thoảng lời mẹ nói nhưng cái nghe thoang thoảng đó khiến cô bé rơi vào trầm lặng.

"Hức... hức...

Anh con....

Bị...

Hức...

Xe ô tô....

Hức....

Đâm trúng...

Hức..

Hức....

"Mẹ cô bé nói trong nước mắt khiến chúng khá khó nghe và nó nhỏ nhưng với cái tai thính của Natsu thì cô nghe thấy.

Cô bé ôm mẹ từ phía sau như muốn an ủi nhưng cô cũng phải cắn răng và khóc để không phát ra tiếng nhưng một hồi cô bé cũng khóc to với mẹ cô bé.

Và buổi đám tang của Hinata được diễn ra vào ngày sau đó, có cả họ hàng gia đình Hinata và cả câu lạc bộ bóng chuyền của Karasuno.

Câu lạc bộ bóng chuyền Karasuno sau khi biết tin mặt của họ tối sầm lại, có người khóc, có người oán trách số phận của Hinata vì cậu còn quá trẻ,và thầy Take đã báo cho trại tập huấn rằng họ sẽ đến muộn hoặc không đến vì có 1 thành viên trong đội mất và trường bên kia cũng chia buồn....

Lần đầu tui viết truyện đó nên có gì sai sót thông cảm và chap này dài và kể lại tình tiết truyện Hinata đọc nó dài tui ko biết tóm tắt kiểu j:'> nên hãy kiên nhẫn nhaaaa.
 
[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
Chap 2


Cậu dần mở mắt, thứ đập vào mắt cậu đầu tiên là cái bản mặt của tui dí sát mặt cậu(m.n muốn tưởng tượng mặt tui như nào thì cứ tự nhiên).

Cậu giật mình và nhanh chóng ngồi dậy nhưng trước khi cậu ngồi được thì cậu lại lỡ đập mặt cậu vào mặt tui.

Cả hai đau đến mức hét không thành tiếng, cậu lặn lộn và ôm cái bản mặt vừa bị va, còn tui thì ngồi xổm dậy và chạy khắp nơi với đôi tay che mặt cộng máu mũi chảy ròng.

Sau một hồi hò hét các kiểu thì hai người đã bình tĩnh trở lại.

Khuôn mặt cả 2 đỏ lên vì bị va, tui thì vẫn bị chảy máu mũi còn cậu thì mắt rưng rưng như sắp khóc (m.n đừng lo tui và ẻm chưa chạm môi đâu :)).

Cả hai bình tĩnh trở lại và ngồi xuống đất khoanh chân.

Cậu hiện tại đang rất có nhiều câu hỏi nhưng câu hỏi to lớn nhất là sao cậu lại ở đây.

"Cho hỏi là tại sao tôi lại ở đây?

Chẳng phải tôi đã chết sao??

Không lẽ đây là thiên đường???

" cậu không nhịn được nữa mà hỏi tui.

"À chết tui quên mất nãy giờ mặt tui tê nên không bận tâm đến cậu.

Đúng cậu đã chết và đây là thiên đường.

" tui sau một hồi chưa load não kịp thì cũng lên tiếng.

"Ra vậy mà sao cậu lại ở đây?

" cậu hỏi lại tui với gương mặt khó hiểu.

"Tui là người nắm quyền lực mạnh nhứt thiên đường này(tui là tác giả mà=)))" tui tự hào khoe thành tích với con cưng.

"Thì ra là vậy, buồn quá thế là giờ tôi không thể gặp được mẹ và Natsu và mọi người trong clb bóng chuyền Karasuno nữa...

" cậu nói với chất giọng, đôi mắt cậu phủ một làn sương mỏng, người cậu run rẩy, cậu cúi mặt xuống và cậu bắt đầu khóc.

Tui thấy vậy thì luống cuống cả lên vì con cưng của tui khóc mà không đau lòng sao được 😔💔..

"Khoan!!

Àaaaaaa ngoan nào ngoan nào!!

Tui thương!!!

À.....

À.....

A!!!

Được rồi tui sẽ cho cậu cuộc sống thứ 2!!!" tui nói trong hoảng loạn, luống cuống và mồ hôi tuôn như suối..

"Hể...

Thật không?" cậu đã ngừng khóc và ngưởng mặt lên nhìn tui.

"Đ..

Đương nhiên rồi!!

Và tui sẽ cho cuộc sống thứ 2 của cậu gặp được những người cậu từng gặp!!

Nhìn mặt tui đây nè uy tín 100% luôn á!!" vẫn là tui vẫn là gương mặt đầu mồ hôi nhễ nhại.

"Thật ư!!

Tuyệt quá vậy là tôi sẽ được gặp lại mọi người rồi!!" cậu ngừng khóc và cười với tui với gương mặt còn đọng lại nước mắt và đôi mắt long lành hơi đỏ vì khóc.

Tui chỉ biết quay mặt ra chỗ khác để tránh việc em nó thấy khuôn mặt đỏ chót của tui 🥺.

Sau một hồi thì tui bình tĩnh được và nói với Shoyo.

"Tui sẽ cho cậu cuộc sống thứ 2 nhưng nó khác với cuộc sống thứ nhất của cậu, đó là cuộc sống trong truyện mà cậu đọc trước khi chết."

Cậu bắt đầu đứng hình và tui đứng hình theo.

Cậu bắt đầu load bộ não của cậu và cậu tự hỏi vậy là cậu sẽ được gặp 2 hoàng tử Atsumu và Osamu rồi được gặp nu9 Konaka rồi gặp nu8 Oikawa rồi cậu lại thêm câu hỏi nữa tại sao tui không cho cậu cuộc sống hiện đại vì ở trong truyện làm gì có bóng chuyền hay là cậu đầu thai vẫn ở thế giới cũ đó??

Tui thấy vẻ mặt của cậu dường như đọc được suy nghĩa và quăng đại câu "Tại tui thích đó".

Thế là cậu đứng nguyên hình luôn.

"K..

Không sao miễn là tôi được gặp mọi người là được rồi!!

" cậu sau một hồi load không kịp thì cậu cũng đã load kịp.

"À với cả vì cậu muốn gặp mọi người và tui sợ cốt truyện nó khác hoàn toàn với cốt truyện gốc nên tui cho mọi người vào cuộc sống thứ 2 của cậu chỉ có em cậu và mẹ cậu biết cậu còn những người còn lại không hề biết cậu và lưu ý họ có thể là hiệp sĩ quan chức cũng có thể là nô lệ!" nói đến đây cậu có chút buồn nhưng cậu cũng lấy lại tinh thần.

"Dạ không sao ạ!

Tôi sẽ cứu người đó!" cậu nói to dõng dạc với đôi mắt lấp lánh.

"Oke và tui sẽ cho một hệ thống vào đầu cậu để cậu có thể biết được các nhân vật cậu không biết đồng thời cũng giúp cậu luôn, cậu và hệ thống nói chuyện bằng suy nghĩ chứ nếu nói trực tiếp người khác sẽ tưởng cậu bị tự kỷ mất, rồi giờ cậu đặt tên cho hệ thống đi!"

"Tên ư...

Hmmmm....

A!

Vì phải sống trong truyện và không có bóng chuyền nên tôi sẽ quên mất nên đặt hệ thống là volleyball đi!" cậu hớn hả trả lời. (thật ra do tui ko nghĩ đc tên nào:(( với lại tui thức khuya viết nốt để mai đăng)
"Oke giờ tui sẽ cho cậu vào thế giới đó >:))✨"
Sau đó một cơn đau đầu ập tới làm cậu không đứng vững mà ngã xuống, đôi mắt cầu mờ và dần mất đi ý thức rồi nhắm mắt lại.

Oke tui làm đến đây thui giờ 0h06' 5/10 trời ơi hôm nay tui còn học thêm nữa cơ:'>.

Với cả nếu m.n nghĩ tui cưng ẻm quá cho người ẻm gặp vào truyện thì là do tui lỡ đặt tên 3 vị hoàng tử là Atsumu, Osamu, Oikawa vào nên cho các nhân vật khác vào luôn với cả truyện ko lấy m.n trong haikyuu vào nhân vật trong truyện thì kì lạ bỏ mẹ đi đc:'>
 
[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
Chap 3


Cậu tỉnh dậy trong một chiếc giường lớn với một căn phòng rộng rãi, sang trọng, đồ vật được sắp xếp gọn gàng và điều cậu bất ngờ là các đồ vật trong phòng đều được đính kim cương hoặc vàng.

Hiện tại đầu cậu đang rất chi là hỏi chấm và cậu nghĩ.

"Mình tưởng mình chỉ là một nhân vật quèn sống yên ổn đến hết cuộc đời còn lại?"

Cậu đang trong cơn phê đầu vì cậu cậu không load não nổi thì có một giọng vang lên trong đầu cậu.

"Hello kí chủ:>, tôi là hệ thống Volleyball mà ngài đặt nè, chắc hẳn hiện tại ngài đang rất bối rối không biết được mình ở đâu hoặc qq gì đó thì tôi sẽ giải thích.

Ngài tên là Hinata Shoyo, là con trưởng của gia tộc Hinata có quyền lực rất mạnh nếu nói cho sang thì cũng ngang hàng với gia tộc Miya tức là gia tộc hoàng đế.

Ngài có một đứa em gái tên là Hinata Natsu, em gái ngài khoảng 9-10 tuổi nhưng được coi là thiên tài vì lượng kiến thức của cô bé vượt trên cả tuổi của mình và trưởng thành hơn.

Mẹ của ngài tên là Hinata Tamoya (tui không biết tên mẹ của Shoyo nên bịa ra đó) là một người phụ nữ sở hữu nhan sắc xinh đẹp hiền dịu với đôi mắt màu nâu như gỗ và mái tóc màu cam nhạt dài đến vai và uốn ở cuối đuôi tóc.

Còn về cha của ngài thì tên ngài ấy là Hinata Osaki (tui bịa đó chứ tui có biết tên cha của Shoyo đâu) người hiện đang là người đứng đầu gia tộc Hinata (ổng còn trẻ lắm chứ ko già đâuuu).

Đây là sơ sơ về gia đình của ngài hiện nay đang sống, nếu ngài muốn hỏi vì sao gia tộc Hinata có quyền lực ghê vậy thì gia tộc Miya là người khai thác vùng đất khô cằn và kim cương thì gia tộc Hinata là quảng bá đất nước Sophia và kim cương giống thương nhân, gia tộc Hinata nổi tiếng với những người thân thiện và tốt bụng cộng với sự thông minh, nhạy bén của họ làm cho từ một vương quốc chỉ mới được khai thác không ai biết đến trở thành nơi ai ai đều biết, và gia tộc Hinata và gia tộc Miya có thể coi là bạn chí cốt vì cả 2 gia tộc đều sát cánh bên nhau khi chiếm đất hoặc xâm lược nước khác để làm lãnh thổ củ vương quốc họ.

Thế nên hôn được gia tộc Miya rất ưu ái và có quyền lợi ngang với họ để nếu như gia tộc Miya có xích mích hoặc đang dần sụp đổ thì có gia tộc Hinata giúp đỡ và cai trị vương quốc hộ họ.

Đã xong sơ lược về thân phận của ngài và gia tộc ngài đang sống, tất nhiên vẫn còn các gia tộc khác nhưng tôi lười lắm nên gặp ai trong gia tộc khác tôi sẽ nói."

Cậu đã được Volleyball giải thích xong thì cánh cửa trong phòng bỗng mở và xuất hiện một cô bé tóc cam nhỏ nhắn, cậu nhìn là biết đó là Natsu.

Natsu thấy cậu đang ngồi trên giường và nhìn mình là chạy đến ôm nhào cậu và cô bé nói.

"Aaaaa anh dậy rồi!!

Anh có biết anh đã ốm suốt 5 ngày không làm cả gia tộc lo lắng lắm đấyyy" cô bé nói với chất giọng thút thít và với đôi mắt đang khóc và vành mắt hơi sưng và đỏ, có lẽ cô bé đã khóc rất nhiều.

Cậu thấy cô bé khóc là cuống cả lên
"Na-Natsu bình t-tỉnh nào, anh không sao đâu..!!!" cậu cũng sắp rơi nước mắt rồi vì cậu lại được gặp đứa em gái bé bỏng của cậu nhưng cậu cố gắng không cho nước mắt rơi.

Và cậu nghe Volleyball nói cô bé là thiên tài và trưởng thành nhưng cô bé vẫn là một đứa trẻ mà.

Sau một hồi thì Natsu cũng bình tĩnh thì cô bé nói.

"Anh vẫn còn đang ốm nên anh nghỉ đi em sẽ báo cho gia tộc và nói người hầu chăm sóc anh!" cô bé nói xong đã chạy lon ton ra khỏi căn phòng và đóng cửa lại.

Nếu mọi người tự hỏi tại sao thay vì là bố mẹ lo lắng thì cả gia tộc đều lo lắng?

Thật ra thì bé Shoyo trước đây rất được mọi người trong gia tộc yêu quý vì cậu là người tốt bụng, năng nổ, hoạt bát, thân thiện với nụ cười tỏa nắng (khác gì bé Shoyo bây giờ đâu=)))).

Khi gia tộc nghe tin cậu bị ốm là cả gia tộc đều cuống cả lên rồi mời các bị bác sĩ có tài ở đất nước để khám, không chữa khỏi được là họ sẽ ra hình phạt nặng CỰC NẶNG luôn á!!

Tầm 5 phút sau đã có rất nhiều người hầu gõ cửa và vào phòng cậu để chăm sóc, người đứng đầu các người hầu trong cung cậu đang sống là Kabane Yotsuki, bà là người đã chăm sóc cậu từ khi cậu còn là em bé.

Sau khi chăm sóc cậu xong thì các bác sĩ vào phòng để kiểm tra xem cậu còn triệu chứng hay gì không chứ không họ sẽ bị gia tộc Hinata phạt nặng=))).

Sau một hồi kiểm tra thì cậu không có triệu chứng nào để lại sau cơn ốm lâu, rồi họ xin phép cáo lui và báo tình trạng cậu cho gia tộc, gia tộc nghe xong thở phào và bác sĩ cũng vậy.

Giờ cả gia tộc chỉ muốn vào phòng cậu rồi ôm cậu và hỏi han nhưng bác sĩ lại dặn hãy để cậu nghỉ ngơi thì họ cũng không vào.

Cậu được bác sĩ dặn hãy nghỉ ngơi, cậu khá mệt vì cậu tỉnh dậy với tâm trạng hoang mang và súc động vì gặp lại Natsu và được chăm sóc kĩ lưỡng quá nên cậu cũng ngủ thiếp đi...

Mọi người có thế gia tộc Miya và gia tộc Hinata hoàn toàn trái ngược nhau hơm:> một gia tộc thì lạnh lùng, không có cảm xúc bên trong, bên ngoài giả vờ thân thiện còn một gia tốc từ trong đến ngoài đều thân thiện, cởi mở, tốt bụng .
 
[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
Chap 4


Tui vừa học vừa nghĩ nội dung tiếp theo nên ra chap nó muộn á nên thông cảm nha🤧
________________________________
Sáng hôm sau, trên chiếc giường rộng rãi màu trắng, có một thiếu niên với mái tóc màu cam xù xù, gương mặt trắng nõn với đôi má hồng hào thò ra khỏi chiếc chăn quấn quay người, đôi môi mũm mĩm hé mở và dính chút nước miếng.

Những tia nắng từ cửa sổ chiếu vào căn phòng hiện lên một cảnh lung linh tuyệt đẹp.

Bỗng cánh cửa trong căn phòng mở ra, Kabane Yotsuki là hầu nữ trưởng trong cung từ từ mở cửa.

Bà đến bến đâu giường và nhẹ nhàng gọi cậu thiếu niên đang nằm ngủ trên giường dậy.

"Cậu chủ nhỏ, cậu dậy đi trời đã sáng rồi ạ."

Hinata nghe thấy có người gọi mình thì mở mắt, nhưng mắt cậu không thể mở to hết cỡ mà chỉ lim dim vì cậu đang buồn ngủ cộng với cơn sốt vừa khỏi, cậu nhìn thấy người trước mặt cậu thì cậu mở miệng.

"Ai vậy?" cậu mới đến căn biệt thự này được 1 ngày thì chưa quen được nhiều người cộng với việc cậu đã ngủ thiếp đi khi vừa được bác sĩ kiểm tra sức khỏe nên chả biết được ai.

Kabane nghe được câu hỏi của cậu chủ nhỏ mặc dù nó khá nhỏ và trả lời.

"Có vẻ cậu chủ vẫn còn buồn ngủ nên không thấy tôi nhỉ?

Thần là Kabane Yotsuki, trưởng hầu nữ trong cung, thưa cậu chủ." cậu nghe được câu trả lời thì nhớ ra.

"Đây là người mà Volleyball có đề cập đến!" (chữ in nghiêng là dòng suy nghĩ nhaaaaa).

Cậu ngay lập tức ngồi dậy và luống cuống nói.

"Chào-Chào buổi sáng Kabane-san..!!"

Kabane sau khi nghe câu trả lời từ cậu chủ nhỏ của mình thì không khỏi bỡ ngỡ "Kabane-san?"

"Cậu chủ nhỏ, cậu không nên gọi thần là Kabane-san, cậu chủ có thể gọi thần là Yotsuki đi ạ!"

"Tại sao vậy?" cậu lớ ngớ không hiểu đb gì thì nói với giọng chả hiểu được cuộc đời.

"Cậu chủ không nên tôn trọng người như thần, cậu chủ là người có địa vị cao không cần phải dùng kính ngữ với những người có địa vị kém như thần đâu ạ!

Với cả cậu chủ luôn gọi thần là Yotsuki mà sao hôm nay người lại gọi thần là Kabane-san?" việc dùng kính ngữ hoặc gọi họ của người địa vị cao với những người địa vị thấp không khác gì đang phạm tội vì sự xúc phạm đến gia tộc của người địa vị cao.

Cậu khi nghe cậu trả lời thì nghĩ "Hinata ở đây gọi người lớn tuổi hơn bằng tên ư?

Hình như Volleyball có nói Hinata ở đây có địa vị cao nhưng mà gọi tên với người lớn tuổi hơn thì thất lễ và ngại lắm!!!"

"Vậy tôi sẽ gọi bà là Yotsuki-san nha!"

Mặc dù bà không được câu trả lời như ý muốn nhưng thà thế còn hơn là gọi họ!

"Vâng thưa cậu chủ!"

Sau cuộc nói chuyện thì các người hầu ở ngoài cửa vào phòng và vệ sinh cá nhân cho cậu.

Lúc đầu cậu ngại lắm bảo các người hầu cậu tự làm được nhưng họ không chịu nên cậu đành để họ làm.

Sau khi vệ sinh và mặc đồ cho cậu xong thì Yotsuki nói với Hinata (tui cũng gọi tên luôn:>)
"Cậu chủ, hiện tại mọi người trong gia tộc đang chờ cậu ở phòng ăn đấy ạ." vệ sinh các kiểu các thứ cho Hinata xong thì Yotsuki nói.

"Vâng!"cậu con trai nói với giọng có chút giật mình.

Giờ cậu đang khá lo lắng vì cậu được gặp lại ba mẹ và Natsu.

Mà hình như Yotsuki có nói mọi người trong gia tộc đợi cậu nhỉ?

Ahhh giờ cậu đã li lắng lại càng lo lắng hơn, đều là những người cậu không biết hết!

Đến phòng ăn, một căn phòng rộng rãi với một cái bàn trải dài từ đầu phòng đến căn phòng.

Những con người trong phòng đang nhìn cậu, cậu đang rất sợ!

Bỗng có một cô bé với mái tóc giống cậu lao vào ôm cậu, đó là Natsu.

"Anh xuống lâu quá!

Mọi người chờ anh lâu đến nỗi họ sắp tụt huyết áp rồi!

Anh mau lại ngồi bàn đi không thức ăn nguội mất!"

Natsu nói với chiếc giọng giận dỗi làm cậu thấy có chút đáng yêu và nghĩ "Đây mà là thiên tài, trưởng thành sao?

Đáng yêu ghê!"

Cuộc nói chuyện của hai anh em làm mọi người trong phòng đều bàn tán.

"Trời ơi đáng yêu quá!"

"Mắt tôi sắp hỏng đến nơi rồi, chói mắt quá!!"

"Hai anh em cười như mặt trời vậy đó!"

"Là thiên sứ giáng trần sao?!"

"Thiệt tình Tamoya và Osaki sướng ghê!

Đẻ được hai thiên sứ!" vân vân.

Ba mẹ của Shoyo và Natsu đang tự hào vì hai đứa con đáng yêu của mình.

Họ quá tự hào về hai đứa!

Sau cuộc bàn tàn xong thì Shoyo được Natsu kéo tay đi đến chiếc ghế còn trống ở đầu bàn, Natsu bảo Shoyo ngồi chiếc ghế đó còn em thì ngồi bên cạnh.

Rồi mọi người trong phòng ăn uống nói chuyện vui vẻ với nhau với bầu không khí trong lành.

Nếu ai đó hỏi sao cả gia tộc Hinata lại đến biệt thự của Shoyo để ăn sáng cùng thì khi họ nghe tin Shoyo ốm là tất cả đều đến biệt thự của cậu và bắt đầu lo lắng, gọi bác sĩ các kiểu, rồi khi Shoyo tỉnh thì họ sẽ ở lại một ngày để mở tiệc chúng mừng Shoyo tỉnh, sáng ngày mai họ mới chuẩn bị rồi mời mợi gia tộc đến biệt thự chính của gia tộc Hinata để ăn mừng!

Mai là Shoyo có thể gặp lại các bạn và cả gia tộc Miya nữa!
________________________________
Ok thế là hết chap 4 tui nghĩ mà muộn lộn ruột, tui định viết một truyện khác nhưng mà sợ lại không có thời gian nghĩ cho truyện này nên đến khi nào truyện này end tui sẽ viết truyện khác!

Byeee

 
[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
Chap 5 đâyyy


Ở đây tui cho 2 ae Atsumu và Osamu mới 10 tuổi nha (ര̀ᴗര́)و ̑̑.

Tui bảo nè đọc truyện của tui thì hãy vứt bão sang một bên đi:>
________________________________
Khi đã ăn sáng no nê xong, cậu đã lên phòng cậu để nghĩ ngơi.

Cậu đang ngồi trên chiếc ghế dài, cậu vừa ngồi vừa đọc một cuốn sách mà cậu lựa bừa trên tủ sách khi nghỉ ngơi xong chán quá.

Tui phải nói rằng đây là hình ảnh rất đẹp, thời tiết trong lành, những tia nặng dịu dàng chiếu xuống ban công phòng cậu, một cậu thanh niên với mái tóc màu cam rối lù xù không theo định luật vật lí nào, đôi mắt chăm chăm nhìn cuốn sách được lật từng trang với đôi lông mi dài cong vút:'), vừa nhâm nhi miếng trà vừa đọc sách thì đây chính là khung cảnh bình dị.

Nói là thế nhưng thực chất đầu cậu đang rối tung vì nội dung của cuốn sách nó mênh mông bao la quá, làm cậu không hiểu nổi, đã vậy nhiều chữ quá nhìn mà muốn hoa mắt.

Cậu nhanh chóng gập sách lại và uống nối cốc trà.

Cậu "Hà" một tiếng rồi nhìn ban công, cậu đứng ra ban công để ngắm cảnh, cậu mới để ý rằng biệt thự cậu đang ở rất rộng, có 1 khu vườn lớn bao quanh biệt thự và được chăm sóc rất kĩ lưỡng.

Cậu đang mải mê ngắm khung cảnh bên ngoại thì bỗng cánh cửa phòng cậu mở ra, mà nó đâu được mở cách nhẹ nhàng mà nó bụp một tiếng to vcl ra làm cậu giật mình, cậu quay lại nhìn thì thấy Natsu đang thở dốc.

"Anh ơi!

Em học xong rồi!

Anh và em đi dạo quanh khu vườn thôi!

Hoặc là thưởng thức trà trong khu vườn!" cô bé vừa nói vừa thở khá khó khăn.

Cậu sau khi nghe được câu nói của Natsu thì rất vui nhưng thấy Natsu thở khó khăn quá nên cậu ra sức hỏi han và bảo em nơi nghỉ ngơi chút.

Natsu nghe lời người anh của mình mà ngồi xuống ghế và thở đều.

Sau khi hơi thở đã ổn định thì Natsu lấy ra 1 cái chuông r đung đưa nó, tiếng chuông kêu keng keng và Yotsuki đã đến cửa phòng cậu.

Đừng hỏi sao bà lên nhanh thế vì bà luôn ở gần cậu để chăm sóc và nếu cậu muốn gì thì bà có mặt ngay lập tức không khác gì có sức mạnh dịch chuyển =))).

Yotsuki đưa tay lên gõ cửa nhẹ nhàng.

Bà nói.

"Cô chủ nhỏ cần thần giúp gì ạ?" bà nói với giọng nhẹ nhàng bonus thêm nụ cười hiền dịu.

"Hãy chuẩn bị đồ để ta và anh trai đi dạo quanh vườn và trà đi!" cô quay người và hô tô với dáng đứng không khác gì chỉ huy của đội kị sĩ trong hoàng cung.

Ờm m.n tưởng tượng đi chứ tui tìm ảnh để m.n hình dung mà ko thấy nên chịu đi=))).

"Vâng thư cô chủ."

Yotsuki cúi người 90◦ rồi đi khỏi cửa để nói vói các người hầu chuẩn bị, ai làm ẩu là bà sẽ cho họ biết thế nào là lễ hội!

"Trong lúc chờ người hầu chuẩn bị thì ta nói chuyện để giết thời gian thôi anh!" cô bé quay người lại và nói giọng tươi vui với gương mặt hơn hở tươi cười.

"Được thôi!" cậu nói và bonus thêm nụ cười như mặt trời.

Natsu mặt nhăn lại và làm động tác che mắt như bị chiếu sáng vào mắt >< .

"Trời ơi sao anh lại có thể đáng yêu như vậy!

Không khác gì thiên thần mà thánh giáng xuống!" cô nghĩ như vậy đó(ര̀ᴗര́)و ̑̑!

Và rồi cậu bà đứa em gái bé bỏng cùng nói chuyện với nhau rất vui vẻ, tui còn tưởng có hoa xung quanh cơ=))).

Khi cả 2 đang nói chuyện thì Yotsuki nhẹ nhàng gõ cánh cửa.

"Cô chủ, chúng thần đã chuẩn bị xong rồi ạ." bà nói với giọng nhẹ nhàng với ánh mắt ôn nhu.

"Tôi biết rồi!

Anh trai, chúng ta xuống nhà thôi!" cô bé rất hớn hở vì được đi dạo với anh trai khi vừa học xong mà!

Việc học của cô khá dày, thời gian cô nghỉ cũng ít, cô không thể đi chơi như những đứa trẻ cùng trang lứa, chính vì vậy cô mới có thành tích học tập vang dội và được gọi là thiên tài.

Nhưng cũng chính cái mác thiên tai làm cô chán ngán, cô rất mệt nhưng chỉ cần anh trai cô nói chuyện với cô và bonus thêm nụ cười là mọi mệt mỏi của cô đều được vơi đi.

Cô nắm lấy tay cậu và dắt cậu xuống nhà.

Nếu nhìn kĩ sẽ thấy cô rơi chút nước mắt và má của cô có chút đỏ.

Chính vì được gắn mác thiên tài làm cô chỉ toàn học và thời gian chơi với cậu rất ít, nên cô phải tận hưởng giây phút này!
________________________________
Ờm tui viết được đến đây thôi, tui có nghĩ một chút về nội dung sau nhưng lười đánh quá=))) không hiểu sao tui nghĩ kết mà tui không bt là HE hay là SE hoặc OE nữa:'>
 
[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
chap 6


Trời ơi tui sắp thi giữa kì rồi nên xin phép ko ra chap trong 2 tuần nha😞Tui sẽ bù sau😉
________________________________
Trong khu vườn tràn ngập ánh nắng có 2 anh em với quả tóc màu cam giống nhau và ccubgf nhau nói chuyền cười vui với nhau, đằng sau 2 người là 2 thị nữ cầm ô để che nắng cho 2 người.

A, khung cảnh này thật ấm áp, từ khi cậu chết và khi chuyển sinh ở đây cậu khá cô đơn, mặc dù có mẹ và Natsu nhưng cậu vẫn thấy cô đơn và lạnh lẽo lắm.

Cậu không còn được đến Karasuno để học và chơi bóng chuyền, không được nghe Kageyama gọi cậu boke này boke nọ, rồi không được nghe tiếng cà khịa của Tsukishima, tiếng đội trưởng Daichi-san mắng, tiếng Tanaka-san và Nishinoya-san cổ vũ cho cậu khi Tsukishima khịa cậu, rồi tiếng cười hả hê của Suga-san và tiếng ngăn cản không thành lời của Yachi-san nữa.

Cậu giờ cô đơn quá...

"Anh trai, anh sao vậy, sao anh cứ đơ mặt ra vậy?

" Natsu thấy anh mình đi nhưng khuôn mặt đơ đẫn, đôi lúc còn tí nữa thì ngã vì bị vấp nhưng mặt chả chú tâm gì cả làm cô hơi lo cho cậu.

"A!

Anh không sao đâu, anh chỉ suy nghĩ chút thôi" cậu bừng tỉnh khỏi suy nghĩ và nhẹ nhàng xoa đầu đứa em gái bé bỏng để trấn an em nó.

"Chắc là đi bộ lâu quá nên anh mệt đúng không?

Giờ nắng cũng to nên có thể anh sẽ bị say nắng mất!

Chúng ta ra chỗ kia đi, em nhờ Yotsuki chuẩn bị trà bánh để nghỉ ngơi rồi đó!

Chúng ta ra đó đi!

" mặc dù anh trai đã trấn an cô nhưng cô cũng không thể ngừng lo lắng được, dù gì anh ấy mới khỏi bệnh mà cô bảo anh đi dạo trong vườn cũng không được hay, lỡ đâu anh lại phát bệnh mất!

Cô nhanh chóng dắt tay cậu và chạy đến nơi Yotsuki đang chờ sẵn.

Cả hai nhanh chóng ngồi đối diện nhau, trên đầu là cái ô lớn được cắm sau xuống đất để nó không bị đổ rồi để che nắng cho 2 anh em, trên bàn được bầy khá nhiều bánh ngọt và 2 cốc trà.

Cậu lâu lắm rồi không được ăn đồ ngọt giờ cậu rất thèm thuồng, Natsu thấy vậy cũng nói "Chúng ta ăn bánh ngọt và uống trà thôi nào, nếu để lâu trà sẽ nguội và không ngon đâu!".

Cậu nghe thấy vậy thì định bốc tay lên ăn như bình thường nhưng cậu phát hiện ra là mình được chuyển sinh vào nói mà quý tộc vẫn còn.

Rất may cậu hay đọc truyện thể loại quý tộc như này nên cậu cũng có chút kiến thức, cậu dĩa lên và cắm vào chiếc bánh rồi đưa lên miệng ăn (ờm tui không biết người quý tộc ăn bánh kiểu j:'> vì tui toàn thấy người ta đang ăn bữa chính chứ bữa phụ khá ít, có bữa phụ thì sẽ thấy cảnh nói chuyện với nhau r tua đến chỗ khác luôn:'
 
[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
Chap 7


Sau khi cùng đứa em gái bé bỏng đi dạo quanh vườn thì cậu lại trở về phòng, cậu mệt mỏi đi đến giường và nằm xuống, cậu bắt đầu phàn nàn.

"Chán quá, không có gì đã làm.

Aaaghh mình muốn chơi bóng chuyền!

Cứ như này mình sẽ chết vì chán mất..."

Bỗng giọng nói của Volleyball vang lên trong đầu cậu.

"Nào nào cậu chủ phấn chấn lên!

Chả phải tối ngày mai là gia tộc tổ chức tiệc hay sao!

Nào hãy cố gắng lên, chắc chắn sẽ vui!

À!

Có cả mở lễ hội đó!

Yaaa mong chờ quá đi mấttt" cô hào hứng nói.

Gì đây hệ thống còn hào hứng hơn ca rchur của nó nữa.

Cậu nghe xong có chút vui, đành cười dài.

Giờ các người hầu trong biệt thự cậu đang ở đều sang biệt thự chính để chuẩn bị cho ngày mai, nhưng vẫn còn 1 vài người hầu ở lại để chăm sóc cho cậu và có cả Yotsuki.

Cậu lại thở dài.

"Thôi thì cố gắng chịu đựng vậy, ngày mai sẽ là ngày vui..."

Cứ thế một ngày trôi qua một cách nhàm chán.

Sáng hôm sau, cậu bị đánh thức bởi Yotsuki, bà cố lê cái thân của cậu mà đi vào nhà tắm và vệ sinh cho cậu, cậu vẫn ngại ngùng nói bà hãy ra ngoài, cậu có thể tự làm được.

Bà nghe xong buồn tủi, gương mặt dãn xuống, cậu thấy vậy thì luống cuống cả lên và cậu nói.

"Yotsuki!

Bà có thể kêu người hầu nam vệ sinh cho tôi được mà!"

Bà nghe xong vẫn buồn nhưng phải cố gắng làm cho mình ổn, ít ra còn đỡ hơn việc cậu tự làm.

Bà nhanh chóng gọi người hầu nam đến vệ sinh cá nhân cho cậu.

Khi họ đến thì các thị nữ cùng rời đi chỉ có Yotsuki ở lại. ( cho tui đổi tên với: người hầu nữ => thị nữ, người hầu nam => thị nam ( tui bịa ra đấy ) )
Cậu đang thấy nhục vì cậu lớn rồi phải để người lớn giúp đã vậy là con gái nữa chứ!

Cậu nhìn các thị nam đang vây quanh mình và cậu rùng mình, đồng tử co lại.

Những người đó không đó tôn trọng cậu, ánh mắt họ chứa sự khỉnh bỉ.

Gì đây?

Cái ánh mắt này là có ý gì?

Khinh bỉ cậu vì cậu là con trai không tự làm đi mà phải để người khác làm à?

Hay là vì cậu là một cậu ấm trong một gia tộc giàu có?

Hể, ghen tị à?

Họ đang nhìn khinh bỉ cậu thì họ lại rùng mình, gương mặt cậu thật đáng sợ.

Đồng tử co lại, gương mặt trắng bệch, miệng cười dài.

Họ rùng mình và khựng người lại, cậu thấy gương mặt họ tái nhạt thì chỉnh gương mặt của mình, giờ gương mặt cậu như bình thường, nhắm mắt và miệng mỉm cười.

Yotsuki thấy các thị nam không làm gì thì quát lớn.

"Này!

Các cậu sao không vệ sinh cho cậu chủ đi mà còn đứng đần ra đó hả!"

Các thị nam nghe thấy tiếng hét của Yotsuki mà giật mình và họ đều chung ý nghĩ
"Đm đang sợ vì cậu chủ mà lại hét làm giật mình, tí nữa hồn bay ra khỏi cơ thể!"

Và rồi họ bắt đầu làm việc của mình nhưng mà họ làm rất cẩu thả, họ chà mạnh khăn tắm và thoa sữa tắm rất mạnh vào người cậu, khiến cơ thể cậu đỏ.

Ai nghĩ thì chắc do mới làm nên sợ sẽ còn bẩn nên chà mạnh để nó sạch hơn nhưng.

BỘ NGHĨ CẬU LÀ ĐỒ VẬT HAY SAO VẬY?

CẬU LÀ CON NGƯỜI MÀ SAO CHÀ MẠNH NHƯ MỘT ĐỒ VẬT BẨN THỊU VÀ MỐC ĐÃ LÂU VẬY?

Có lúc họ còn dí móng tay họ vào da thịt tôi và cấu.

Tôi không làm gì cả, cứ để họ làm, thôi thì mới làm nên bỏ qua vậy.

Ngoài mặt mặt là vậy nhưng họ đâu biết cậu đang nghĩ gì.

Sau khi được những người "đáng tin cậy" vệ sinh cho cậu thì cậu nói tất cả ra ngoài để cậu tự thay quần áo.

Yotsuki có ngăn cản nhưng cậu vẫn cứng đầu nói mình tự làm được, nhưng rồi....khi Yotsuki bước vào trong thì thấy một bãi chiến trường, cậu nằm ngọ nguậy trên giường vì giờ cậu đang mặc sai cái trang phục nên giờ cơ thể cậu bị ép chặt bởi cái áo😞.

Yotsuki thở dài và kêu ngươi hầu giúp cậu mặc.

Trang phục cậu mặc như này nè

(tui xin phép cho thời gian Shoyo mặc bộ này là buổi tối đang tổ chức tiệc nhá)
Sau khi giúp cậu chỉnh đốn trang phục thì cậu được người hầu dẫn đi đến 1 nơi, trên con đường không ai nói một lời chỉ toàn tiếng bước chân.

Trước mặt cậu là một biệt thự rất lớn, nói quá thì giống như cung điện ở hoàng cung vậy.

Người hầu mở cửa cho cậu, hiện tại có rất nhiều người mặc bộ trang phục cực kì đẹp, trang sức lấp lánh, toàn mùi tiền.

Cánh cửa được mở ra, m.n bên trong đều chú ý đến cửa .Có một thiếu niên mặc trang phục hiên ngang, tóc màu cam bù xù đung đưa theo gió, đôi mắt nâu với đôi môi đỏ mọng, làn da trắng ngà.

M.n hết sức chú ý đến người này, nhìn không khác gì con gái.

Cậu bị m.n nhìn chằm chằm mà bối rối.

Thấy đứa con mình mới đến và hét lên khi đang ngồi ở ghế đầy vàng ở nơi cao hơn sảnh.

"Shoyo!

Con đến rồi!"

Cậu giật mình khi nghe thấy có người gọi tên cậu, Natsu ở bên cạnh cha thấy cậu thì đi xuống sảnh và chạy lon ton đến chỗ cậu.

Nắm tay cậu và dẫn cậu lên chỗ của cha.

"Sao anh đến muộn quá vậy!

Làm em chờ mãi chán!

Mà hôm nay anh đẹp đấy(•̀o•́)ง" Natsu vừa than vãn vừa khen cậu.

Cậu có chút ngại ngùng vì lần nào cũng được em ấy dắt tay đi đến đâu đó.

Cha cậu ngay lập tức ôm cậu và nói.

"Hahahaahha!

Nhân vậy chính của bữa tiệc phải đến muộn chứ Natsu!

Hôm nay con trai của ta đẹp quá đi mất!

Hahaahahha"
"Hôm nay ta tổ chức tiệc để mừng con ta đã đánh bại căn bệnh quái ác dày vò con quá lâu!

NÂNG LY!"

M.n trong sảnh đều nâng ly và nói
"CHÚC MỪNG THIẾU GIA KHỎI BỆNH!"
(thứ lỗi cho tui nếu tui viết sai cách xưng hô:(()
 
[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
Chap 8


Trong căn biệt thự xa hoa tráng lệ không khác gì cung điện hoàng gia, đang tổ chức bữa tiệc xa xỉ, hoành tráng.

Aaghh!

Bỏ mấy cái mở đầu đi!

Não tui ko nghĩ đc!!!

Nhân vật chính của bữa tiệc thì cùng với gia đình đang ở sảnh cùng thưởng thức bữa tiệc.

Hàng ngàn những món ăn xa xỉ được trang trí đẹp mắt được đặt trên bàn.

Shoyo hiện giờ đang rất đói nên khi thấy đồ ăn là sáng mắt ngay và chạy đến chỗ có đồ ăn.

Nhưng mà cậu vẫn giữ được sĩ diện nhé!

Cậu nhẹ nhàng đi đến bàn ăn, lấy đĩa và cái kẹp, cậu gắp thức ăn vào địa và rồi lấy dĩa ăn nhẹ nhàng trang nghiêm.

Vẻ ngoài là vậy nhưng bên trong cậu đang gào thét và ngã xuống giãy đành đạch, ĐỒ ĂN QUÁ NGON!

Cậu ăn trong sự sung sướng, như lâu ngày không được ăn vậy, vẻ ngoài trang nghiêm bị phá vỡ thành một em bé thèm ăn.

Những người trong sảnh thấy vẻ ăn của cậu mà đỏ mặt, khóc và họ đều nghĩ giống nhau
"Thiếu gia đáng yêu quá!"

Cậu đang ăn thì bỗng có một cô gái có mái tóc dài màu tím nhạt, cô có để mái dài và vuốt sang hai bên mặt, cô có đôi mắt đen pha lẫn màu tím, mặc bộ váy lấp cmn lánh, toàn hàng hiệu kim cương vàng.

Cô đến chỗ cậu, làm cho cậu ngừng ăn và nhìn cô gái đó, trong sảnh đang tràn đầy màu hồng bỗng trở nên âm u, họ đang ngắm nhìn vẻ đẹp của cậu mà bị một con bitch cắt ngang và họ kiểu.

"Đm con chó!

Nó là ai?!

Nhà bá tước nào?!

Bọn này mà biết mày là ai là mày sống không bằng chết!"

Cô gái thấy không khí u ám, mọi người trong sảnh cả gia tộc Hinata nhìn cô khiến cô rùng mình mà mặt tái nhợt.

Shoyo thấy cô gái tội nghiệp cứ run rẩy mà hoang mang hỏi.

"Nè, quý cô có sao không vậy?"

Cô gái đang sợ hãi bỗng có một giọng nói hỏi cô làm cô giật thót tim.

Cô nhìn cậu, cô bình thản và nói.

"Thưa ngài, tôi không sao.

Cảm ơn ngài đã lo lắng cho tôi.

Tôi là Drauce Elina, con gái của bá tước Drauce Fasson.

Tôi rất vui được gặp mặt ngài."

Cậu giờ tự hỏi rằng "Bá tước Drace Fasson là ai?".

Rất may Volleyball đã xuất hiện và giải thích cho cậu.

"Thưa kí chủ, bá tước Drauce là một trong những bá tước thân thiết với gia tộc Hinata.

Bá tước này là thiết kế thời trang cho đế quốc, có một vài bộ trang phục đã được văng ra bên ngoài đế quốc, là một bá tước có tiếng đấy ạ.

Hừm...hình như sau bữa tiệc này cha người sẽ giới thiệu cô gái này cho cậu để làm hôn phu cho cậu thì phảiii."

Hả?

Gì vậy?

Cậu nghe lầm à?

Cái gì mà hôn phu?

Hay là do Volleyball lâu ngày không được vận động nên não bị mất trí nhớ??

Có hàng ngàn câu hỏi trong não cậu thì Elina hỏi cậu có sao không vì nhìn cậu giờ trông rất ngố, cậu vội vàng nói không sao rồi cậu hỏi tiếp.

"Thế quý cô đây muốn nói gì với tôi à?" cậu hoàn hồn rồi hỏi cô gái, cậu nở một nhẹ làm cô hơi đỏ mặt.

"Vâng tôi muốn chúc mừng ngài vì đã khỏi bệnh, sẵn tiện tôi muốn làm quen với ngài." cô nói rất chi nhẹ nhàng, êm dịu và bonus thêm nụ cười tươi.

" Được thôi!

Xin chào, tôi là Hinata Shoyo, con trưởng của gia tộc Hinata.

Rất vui được làm quen." cậu cùi người, tay phải đặt trên ngực, tay trái đưa ra đằng sau.

"Vâng, rất vui được làm quen."

Elina nhún người xuống, lấy 2 tay xòe váy sang hai bên, một chân nhún xuống một chân đưa ra sau.

Sau màn chào hỏi thì họ bắt đầu nói chuyện với nhau.

Cậu dường như quên mất rằng người trước mặt cậu sắp là vị hôn phu của cậu.

2 ông bố của 2 người thấy họ nói chuyện với nhau đi đến chỗ họ nói.

"2 con đang nói chuyện gì mà vui vẻ quá vậy?!"

Osaki, bố của Shoyo lên tiếng trước.

"Nhìn 2 đứa thân thiết quá đi!"

Fasson cũng nói tiếp.

Thế là cả 4 người nói chuyện với nhau, kế hoạch 2 đứa con của mình nói chuyện với nhau là do 2 ông bố sắp đặt để cho 2 đứa thân với nhau rồi sẽ thành hôn phu.

Đâu chỉ 2 ông bá biets mà cả 2 đứa con của họ cũng biết nữa, nhưng họ vẫn cứ làm theo sắp đặt thôi, khi có cơ hội thì phản dame=)))).
________________________________
Ok m.n đã xong chap 8, tui phát hiện ra là tui vẫn được cầm điện thoại nhưng tối là ko được cầm nhưng tui vẫn sẽ thỉnh thoảng mới đăng chap, nếu rảnh thì 1 tuần 1 hoặc 2 chap vì tui vừa nghĩ vừa học nữa nên m.n thông cảm:'>
 
[Drop][Haikyuu][Xuyên Không]Mình Đã Chuyển Sinh Sao?!!
TẠM DROP


Mik drop truyện không phải là vì mik thiếu ý tưởng mà là vì chuyện học hành của mình.

Sau khi biết điểm thi của mik thì bố mẹ khá giận và kêu anh mình dạy kèm cho mik và anh mik sẽ thu điện thoại của mình nếu như hoàn thành đúng bài anh giao thì anh mik cho mik dùng đt vào 1 thời gian nhất định nếu không thì không được dùng.

Và mik đăng truyện bằng điện thoại nên mik sẽ ko thể đăng truyện lên được, mình đang làm chap 8 nên khi mik được dùng đt mik sẽ cố hoàn thành chap và đăng cho m.n đọc!

Tạm biệt m.n!
 
Back
Top Bottom